Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh

Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 70


[Không được, chỉ có bằng chứng thôi cũng chưa đủ, nếu bên Quản Chính Ngôn vẫn vu khống trước, chúng ta vẫn sẽ bị động. Phải ra đòn phủ đầu!]

[Đúng rồi!]

An Linh linh quang chợt lóe, hỏi An Sùng: "Anh cả, em mở livestream được không? Dù sao em cũng không ngủ được, chi bằng tâm sự với người hâm mộ một lát."

"Livestream?" An Sùng đại khái biết An Linh muốn làm gì: "Được thôi."

Nếu muốn tránh việc Quản Chính Ngôn và La Thần làm kẻ ác đi tố cáo trước, biện pháp tốt nhất đương nhiên là phơi bày sự thật ngay từ đầu. Chỉ cần càng có nhiều người chứng kiến sự việc tại hiện trường, bọn họ muốn đổi trắng thay đen sẽ càng khó.

Trực tiếp triệu tập khán giả đến hiện trường thì An Linh không làm được, nhưng để cô, người đang có mặt tại hiện trường, mở livestream cho khán giả xem, chẳng phải là chuyện quá đơn giản sao?

Hơn nữa, có tính tức thời, tính chân thực và số lượng người xem của buổi livestream ở đó, Quản Chính Ngôn và đồng bọn sau này có muốn bịa chuyện cũng chẳng có cách nào.

An Linh nóng lòng mở Weibo. Màn kịch đặc sắc như vậy một mình cô xem thì có gì hay, đương nhiên phải để mọi người cùng mở mang tầm mắt chứ.

Cái gọi là một mình mình cay mắt không bằng để mọi người cùng cay mắt, đã cay thì phải cay cùng nhau.

Khi xe sắp đến tiểu khu, An Linh mới mở livestream. Mở quá sớm có nguy cơ bị Quản Chính Ngôn phát hiện, mở quá muộn lại có vẻ cố tình. Lúc này, hai kẻ kia nếu không phải đang đánh nhau thì cũng đã đang lăn lộn, hơi đâu mà xem điện thoại.

Vừa mở livestream, một lượng lớn người xem lập tức tràn vào.

An Linh từ sau đêm trao giải đến nay vẫn chưa công khai lộ diện. Lần ở đoàn phim của Thu Niệm tuy bị quay vào livestream, nhưng cũng là trong trạng thái che kín từ đầu đến chân. Người hâm mộ của cô tự nhiên rất lo lắng cho trạng thái của cô, vừa thấy cô mở livestream liền vội vàng bấm vào.

[Tiểu Linh mở livestream kìa!!]

[Tiểu Linh nhớ cậu quá! Dạo này thế nào rồi, lần trước có phải bị dọa sợ không?]

[Sao lại livestream muộn thế này, trông như đang ở trên xe? Hôm nay có công việc à?]

Đây rõ ràng là những bình luận của người hâm mộ quan tâm đến An Linh. An Linh trong lòng ấm áp, mỉm cười chào hỏi rồi lần lượt trả lời.

Đương nhiên, vì tuần này An Linh xuất hiện trên hot search quá thường xuyên, cộng thêm hot search #AnLinhLầnĐầuLivestreamSauGiảiKimVân# cũng đang dần được đẩy lên top, rất nhiều người qua đường quen mặt cô cũng bấm vào xem.

[An Linh, cô nhân viên lễ tân kia rốt cuộc có ân oán gì với cô, thật sự chỉ vì Vương Dung Hân bịa chuyện thôi sao?]

[Có phải cô thật sự dựa vào gia thế để cướp vai của người khác không?]

[Thu Niệm và cô cùng Bùi Ngọc Ngưng có quan hệ gì? Không phải là con riêng của Bùi Ngọc Ngưng đấy chứ?]

Đây rõ ràng là những người qua đường muốn vào hóng chuyện. Mấy câu hỏi này đương nhiên cô không thể trả lời trực tiếp, chỉ làm như không thấy, tiếp tục trả lời tin nhắn của người hâm mộ.

"Hôm nay không có công việc, tôi vừa cùng anh trai tham dự tiệc sinh nhật của một người bạn anh ấy xong, giờ đang trên đường về nhà đây."
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 71


"Anh nào á? Đương nhiên là anh cả rồi, anh hai còn đang đi lưu diễn chưa về đâu."

Vừa nghe nói anh cả của An Linh đang ở ngay bên cạnh, màn hình lập tức lên một loạt bình luận kiểu:

[Vợ ơi, cho anh xem anh vợ với.]

[Em gái ơi, cho chị xem chồng chị với.]

Khiến An Linh xem mà bật cười.

"Anh, người hâm mộ trong phòng livestream muốn xem anh kìa, có quay được không ạ?"

An Sùng gật đầu: "Được."

Thế là An Linh hướng camera điện thoại về phía An Sùng, anh cũng rất phối hợp vẫy tay với camera.

[A a a a a, anh vợ vẫn đẹp trai như vậy!]

[Chế độ một vợ một chồng có nghĩa là một người có thể đồng thời sở hữu một người vợ và một người chồng, cả nhà nói tôi nói có đúng không?]

[Cho tôi gia nhập gia đình này với!]

Lúc này, xe đã lái vào hầm để xe. Tài xế sau khi đỗ xe xong liền nói với An Sùng: "Tiểu An tổng, đã đến nơi rồi ạ."

Người hâm mộ trong phòng livestream đương nhiên cũng nghe thấy.

[Nhanh vậy đã về đến nhà rồi sao?]

[A a a a sao nhanh thế, còn muốn tâm sự với Tiểu Linh nữa mà!]

[Làm ơn đi mà, khó khăn lắm mới livestream, nói chuyện với bọn tôi thêm một lát nữa đi!]

"Chưa đâu, bọn tôi vẫn chưa về nhà, có thể nói chuyện thêm một lát nữa. Nhưng tôi phải đi cùng anh trai vào phòng anh ấy lấy đồ đã."

An Linh sợ An Sùng sẽ mở miệng bảo cô ở trong xe chờ, nên xe vừa đỗ ổn định cô đã nhanh nhẹn mở cửa xuống xe.

An Sùng biết tỏng ý đồ của cô, tự nhiên cũng sẽ không mở miệng ngăn cản, chỉ dặn An Linh chú ý dưới chân, đừng vừa đi vừa xem điện thoại.

"Đúng vậy, anh trai tôi thỉnh thoảng cũng ở riêng." An Linh vừa lướt mắt qua những bình luận đang chạy nhanh để tìm câu hỏi mình muốn trả lời, vừa đuổi kịp An Sùng: "À? Quay một vòng tham quan phòng ư?"

"Cái này tôi phải hỏi anh trai tôi đã. Thật ra bình thường anh ấy cũng ít khi ở đây, trông như nhà mẫu thôi chứ cũng không có gì đẹp cả." An Linh làm bộ khó xử nhìn về phía An Sùng: "Anh, người hâm mộ của em nói muốn xem nơi ở của anh."

An Linh nghĩ rằng An Sùng sẽ không đồng ý, nhưng không sao cả. Kể cả An Sùng không đồng ý, lát nữa cô cũng đã chuẩn bị sẵn sàng "vô tình" bấm nhầm nút chuyển camera, sau đó hướng camera sau về phía phòng của An Sùng.

Nhưng ai ngờ An Sùng lại đồng ý, thế thì mọi chuyện càng đơn giản hơn.

An Sùng vừa mở cửa chính, An Linh liền chuyển camera. Cô vốn còn định học theo các blogger quay video, bắt đầu từ huyền quan quay vào, nhưng An Sùng đã đi thẳng đến phòng ngủ chính.

An Linh cũng chỉ đành nhanh chân đuổi theo, sau đó giải thích với người xem trong phòng livestream: "Quay hết cả căn thì tốn thời gian lắm, hay là cho mọi người xem phòng ngủ chính thôi nhé."

An Sùng đột nhiên ấn tay nắm cửa xuống, trực tiếp đẩy cửa phòng mở toang.

Ngay khoảnh khắc cửa phòng được mở ra, An Linh đang đứng sát bên cạnh anh đã nhanh tay lẹ mắt chĩa thẳng camera điện thoại vào trong.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 72: Mắt tôi! Mắt tôi!


Từ trong phòng truyền ra một tiếng hét chói tai, hai thân ảnh tr*n tr**ng đang quấn lấy nhau.

Có lẽ vì bị người đột ngột đẩy cửa vào dọa sợ, bọn họ vô cùng kinh hoảng tìm đồ vật để che đậy cơ thể.

Nhưng chiếc chăn duy nhất đã rơi xuống đất, hai người nhất thời cũng không thể tách ra, tìm tới tìm lui cũng chỉ vớ được hai bộ quần áo để che đi những bộ phận nhạy cảm.

"An, An Sùng?"

Hai người trên giường lúc này cuối cùng cũng thấy rõ người vừa đến là ai, nhưng khi phát hiện người đứng ở cửa là An Sùng, biểu cảm trên mặt lại càng hoảng hốt hơn lúc nãy.

Quản Chính Ngôn sau khi hoàn hồn liền vội vã xuống giường, chỉ vơ vội cái quần đùi mặc vào rồi xông tới muốn giải thích với An Sùng.

"An Sùng, cậu nghe tôi giải thích, sự việc không phải như cậu nghĩ đâu."

An Linh lúc này chỉ giả vờ như bị cảnh tượng trước mắt làm cho chết sững tại chỗ, tay cầm điện thoại giơ trước ngực không hề nhúc nhích, quay lại rõ mồn một tình hình trong phòng. Khu bình luận trong phòng livestream đã hoàn toàn bùng nổ.

[A a a a a a đây là cái gì? Tôi hỏi các người đây là cái gì????]

[Cảnh trên giường này cũng thật bùng nổ, à không phải, tình huống này cũng thật lớn chuyện nha.]

[My eyes! My eyes!]

[A a a a a a cay mắt quá!]

[Đúng là mù mắt chó của tôi rồi.]

[Đây không phải là phòng của An Sùng sao? Tại sao trên giường anh ấy lại có hai... người đàn ông?]

[Lẽ nào một trong số đó là đối tượng của An Sùng?]

[Có khả năng lắm, nhìn cái người đang vội vã chạy ra giải thích kìa, có giống dáng vẻ của kẻ ngoại tình bị bắt tại trận không?]

[Sao thấy người này có chút quen mắt nhỉ?]

"Hai người các người, tại sao lại ở trong phòng tôi?" An Sùng hất tay Quản Chính Ngôn đang định níu lấy mình, giọng nói lạnh đến có thể đóng băng: "Nếu hai người đã yêu thương nhau muốn làm loại chuyện này, nơi nào mà không đi được?"

"Không phải An Sùng, cậu biết hôm nay tôi uống hơi nhiều nên hồ đồ." Tình hình hiện tại hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của Quản Chính Ngôn, cộng thêm cồn ngấm lên não, anh ta cảm thấy đầu óc mình có chút không hoạt động nổi: "Ai mà yêu thương hắn ta! Tôi không hề thích hắn!"

An Linh giả vờ như vừa mới hoàn hồn sau cú sốc, chất vấn anh ta: "Hai người có yêu nhau hay không là chuyện của hai người, nhưng vấn đề là, tại sao hai người lại làm chuyện này trên giường của anh trai tôi?"

"Tôi vốn có việc đến tìm An Sùng, nhưng lúc tôi đến thì La Thần đã ở đây rồi." Quản Chính Ngôn bây giờ chỉ muốn đùn hết trách nhiệm đi, để cứu vãn một chút hình tượng của mình trong lòng An Sùng: "Tôi chỉ là uống nhiều quá nên nhất thời hồ đồ, là hắn quyến rũ tôi!"

"Anh nói bậy!" La Thần ngồi trên giường tức giận phản bác.

La Thần vốn không phải kiểu người sẽ nhẫn nhục chịu đựng, răm rắp nghe lời Quản Chính Ngôn. Hắn sở dĩ nghe theo sự sắp đặt của Quản Chính Ngôn để làm trợ lý sinh hoạt cho An Sùng, một là vì Quản Chính Ngôn trả rất nhiều tiền, hai là vì hắn quả thực có chút hứng thú với An Sùng. Vừa được ở bên cạnh trai đẹp lại vừa có tiền, chuyện tốt thế này chỉ có kẻ ngốc mới từ chối.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 73


Hắn cũng không ngờ sau này mình lại thật sự thích An Sùng. Hắn đã sớm tính toán sau khi "câu" được An Sùng sẽ rời khỏi Quản Chính Ngôn, chỉ là hắn còn chưa kịp ra tay, lại có thể lật xe theo cách này.

Sự việc rõ ràng đều do Quản Chính Ngôn gây ra, bây giờ lại định đổ hết lên đầu hắn. La Thần biết mình chắc chắn sẽ bị An Sùng sa thải, nhưng thân phận của Quản Chính Ngôn rành rành ở đó, nếu An Sùng không biết sự thật, nói không chừng sau này vẫn sẽ tiếp tục làm bạn với Quản Chính Ngôn.

Tương đương với việc Quản Chính Ngôn chẳng bị ảnh hưởng gì, còn cái nồi này lại để một mình hắn gánh. La Thần mà nuốt trôi được cục tức này mới là lạ.

"Anh muốn đổ hết mọi chuyện lên đầu tôi à? Nằm mơ đi!" Sự việc đã đến nước này, La Thần dứt khoát bất chấp tất cả: "An tổng, chắc anh không biết người bạn tốt, người anh em tốt Quản Chính Ngôn của anh ôm ấp suy nghĩ gì với anh đâu nhỉ?"

"La Thần!" Quản Chính Ngôn quay đầu, dùng giọng điệu đầy uy h**p hét về phía La Thần.

"Cậu nói tiếp đi." An Sùng lạnh lùng mở miệng.

"An tổng, Quản Chính Ngôn đã sớm mang ý đồ xấu với anh rồi. Tôi đến làm trợ lý sinh hoạt cho anh cũng đều do một tay Quản Chính Ngôn thúc đẩy."

La Thần khiêu khích cười với Quản Chính Ngôn, ra vẻ nếu anh bất nhân thì đừng trách tôi bất nghĩa.

"Anh nghĩ tại sao tôi lại có thể biết rõ thói quen sinh hoạt và sở thích của anh như lòng bàn tay? Chẳng phải đều là nhờ ơn chỉ điểm của người bạn tốt Quản Chính Ngôn của anh sao."

La Thần dùng giọng điệu mỉa mai, châm chọc nói: "Anh ta vẫn luôn âm thầm yêu anh, chú ý đến anh, chôn giấu tình cảm này trong lòng không dám nói cho anh biết đấy. Yêu anh đến mức bảo tôi phải báo cáo mọi chuyện trong sinh hoạt riêng tư của anh cho anh ta. Yêu anh đến mức vừa rồi ở trên giường vẫn còn gọi tên anh đấy."

"An Sùng, cậu nghe tôi giải thích!" Quản Chính Ngôn chỉ muốn xé xác La Thần, nhưng trên mặt vẫn bày ra vẻ thâm tình nhìn An Sùng.

"Xin lỗi An Sùng, tôi biết tôi đã sai, nhưng, nhưng tôi thật sự chỉ là quá yêu cậu. Tôi đã thích cậu mười mấy năm rồi, đến tôi cũng không rõ là từ khi nào nữa."

Quản Chính Ngôn thậm chí còn nặn ra vài giọt nước mắt: "Tôi biết mình không nên có tình cảm này với cậu, nhưng tôi không thể kiểm soát được..."

"Sau này tôi nhất định sẽ cố gắng kiểm soát bản thân, tuyệt đối không tái phạm lỗi lầm này nữa. Tôi thề sau này sẽ không gây ra bất kỳ phiền phức nào cho cậu nữa. Cho nên, có thể xin cậu đừng xa lánh tôi, đừng dùng ánh mắt đó nhìn tôi được không, cầu xin cậu, An Sùng..."

Quản Chính Ngôn gần như dùng một giọng điệu khẩn cầu để nói chuyện với An Sùng, nghe có vẻ rất chân thành. Chỉ tiếc là bộ dạng quần áo không chỉnh tề của anh talúc này khiến lời nói đó giảm đi lực thuyết phục đáng kể.

Người xem trong phòng livestream đều đã ngây người, không ngờ xem livestream mà còn có thể thấy được bí mật tình yêu thầm kín của giới hào môn thế này.

[Hóa ra đây là Quản Chính Ngôn à, bảo sao thấy quen mắt. Xin lỗi vừa rồi không nhận ra, chắc là vì bình thường trên mạng chỉ thấy bộ dạng comple giày da của anh ta, đối với bộ dạng tr*n tr** này lạ lẫm quá.]
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 74: Trên người cô ấy có từ trường hút dưa à?


[Có chút k*ch th*ch nha, vậy là Quản Chính Ngôn vẫn luôn thầm yêu An Sùng? Yêu thầm đến mức sắp xếp La Thần làm trợ lý cho An Sùng chỉ để biết được nhất cử nhất động của anh ấy?]

[Oa, cái tính chiếm hữu này, đúng chuẩn bá tổng b*nh h**n, u ám.]

[Hai vị đều là soái ca cả, bá tổng xứng với bá tổng.]

[Các người xem tiểu thuyết nhiều quá hóa điên rồi à? Đây là hiện thực đó, nhất cử nhất động của mình đều bị giám sát báo cáo cho người khác, cái phúc này cho các người đấy, các người có muốn không?]

[Nói thật thì đúng là rất đáng sợ, hơn nữa nếu anh ta thích An Sùng, tại sao lại cùng La Thần ở trên giường của An Sùng...]

[Các người không nghe La Thần nói sao, Quản Chính Ngôn gọi tên An Sùng đó.]

[Ở trên giường của anh, cùng với người trợ lý sớm chiều bên anh... nói không chừng trên người La Thần còn vương mùi nước hoa của An Sùng ấy chứ.]

[Văn! Học! Thế! Thân!]

[Nói thật, đúng là ghê tởm thật, tôi mà là An Sùng chắc tôi ghê tởm chết mất.]

"Xì." La Thần phát ra một tiếng cười khẩy khinh bỉ: "Nói nghe hay thật đấy, sao tôi lại không biết anh còn có thiên phú diễn kịch thế này nhỉ?"

"An tổng, tôi nói thật cho anh biết nhé. Anh ta đâu có thâm tình như vẻ bề ngoài đâu, một bên nói yêu anh, một bên thì nhân tình ở ngoài không thiếu. Còn vì sao tôi biết được ư? Bởi vì tôi chính là một trong số đó đấy."

"Cho nên chúng tôi làm loại chuyện này chẳng phải rất bình thường sao? Bởi vì chúng tôi chính là loại quan hệ đó mà."

[A???]

[Cái, có ý gì?]

[Ý là thân phận thật của La Thần thực ra là nhân tình của Quản Chính Ngôn?]

[Cử nhân tình của mình đi giám sát đối tượng thầm mến của mình, trên thế giới này còn có ai điên hơn thế nữa không?]

[Tôi suýt nữa còn bị tài diễn xuất của Quản Chính Ngôn lừa, tưởng anh ta thật sự chỉ nhất thời hồ đồ. Hóa ra là trong lòng thì có một "ánh trăng sáng", còn bên cạnh thì "oanh oanh yến yến" không ngừng à.]

[Thế mà cũng bị lừa được à? Mấy người già rồi thì đừng có mà đi mua thực phẩm chức năng nhé.]

Quản Chính Ngôn cuối cùng cũng nhận ra La Thần đây là không thèm giữ lại chút mặt mũi nào, định cùng anh ta đồng quy vu tận.

Anh ta đoán chừng dù mình có nói gì đi nữa, An Sùng cũng sẽ không tin. Vậy thì ít nhất anh ta cũng không thể để La Thần được yên.

"Chính cậu thì tốt đẹp đến đâu?" Quản Chính Ngôn nhìn La Thần với vẻ hung ác: "Hay là giải thích một chút xem lúc tôi mở cửa, cậu đang làm gì trên giường của An Sùng?"

Quản Chính Ngôn trực tiếp miêu tả lại cảnh tượng anh ta nhìn thấy khi mở cửa phòng An Sùng.

"An Sùng, ít nhất tôi cũng không làm gì quá đáng với cậu phải không? Đêm nay hoàn toàn là do uống say nhất thời hồ đồ, nhưng La Thần thì không biết đã làm chuyện này bao lâu rồi. Lợi dụng thân phận trợ lý sinh hoạt, thực chất cũng luôn mang ý đồ xấu với cậu, cậu thấy lời hắn nói có đáng tin không? Hắn chỉ muốn châm ngòi ly gián mối quan hệ của chúng ta thôi!"

"Rốt cuộc thì vừa rồi người hắn gọi, cũng là tên của cậu đấy."

[Jesus!]

[Từ từ, CPU của tôi sắp cháy rồi, có lớp trưởng nào tóm tắt lại không?]
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 75


[Để tôi, để tôi sắp xếp lại một chút, để tôi sắp xếp lại.]

[Vậy là lúc nãy khi họ lăn lộn với nhau đều gọi tên An Sùng??? Không ngờ trên thế giới này người điên như vậy lại có đến hai người???]

[Vậy là Quản Chính Ngôn cử nhân tình đi làm trợ lý sinh hoạt cho đối tượng thầm mến, kết quả nhân tình lại yêu luôn đối tượng thầm mến, sau đó lúc lăn lộn với nhau đều xem đối phương là thế thân?]

[Vậy là anh vợ đây trước có lang sau có hổ à?]

[Sao giờ đây, tôi thấy hơi thương An Sùng, gặp phải một người bạn như vậy đúng là đổ xui xẻo tám đời.]

[Bạn coi hắn là anh em, hắn lại muốn ngủ với bạn. Không chỉ mình hắn muốn ngủ với bạn, mà cả người hắn ngủ cùng cũng muốn ngủ với bạn.]

[Cứu mạng, tôi sắp không nhận ra được chữ "ngủ" nữa rồi.]

"Đúng! Tôi thích An Sùng thì sao nào!" Đến cả chiếc q**n l*t cuối cùng cũng bị l*t s*ch, La Thần đã có chút điên loạn: "Nhưng ít nhất tôi không muốn hại anh ấy!"

"An Sùng, sau này anh cũng phải hết sức cẩn thận người này. Anh ta không chỉ thỏa mãn với trò yêu thầm này đâu, anh ta đã định ra tay với anh rồi. Hôm nay nếu không phải anh về sớm, anh ta đã định hạ thuốc anh ở nửa sau bữa tiệc, sau đó bảo tôi đưa anh đến nơi ở của anh ta."

Nói xong những điều đó, La Thần lại lập tức tỏ lòng trung thành với An Sùng: "Nhưng anh yên tâm, tuy tôi đã đồng ý với anh ta nhưng sẽ không làm vậy. Tôi vốn dĩ đã định đưa anh về đây an toàn, tôi sẽ không để anh ta đạt được mục đích."

"Cậuđừng có ở đây mà vuốt đuôi! Lúc tôi nói kế hoạch cho cậu, chẳng phải cậu đã đồng ý ngon ơ sao? Bây giờ nói những lời này thì ai tin?"

Nghe đến đây, khán giả trong phòng livestream đều đã tê dại. Mỗi khi họ nghĩ rằng sự việc đã đủ bùng nổ, thì ngay lập tức lại có tình huống còn bùng nổ hơn xuất hiện.

Rất nhiều người trong số họ chỉ vì mấy vụ dưa mấy ngày trước mà mò vào chỗ đương sự An Linh này để hóng hớt tình hình. Ai mà ngờ được dưa lần trước còn chưa tiêu hóa xong, đến đây lại được ăn thêm một quả dưa có sẵn.

Hơn nữa còn là loại dưa có cốt truyện tầng tầng lớp lớp, nhân vật chính là thiếu gia nhà giàu, nội dung thì bao hàm cả yêu thầm, tay ba, nhân tình, thế thân, hạ thuốc, suýt nữa là thành cưỡng chế yêu.

[Quả dưa này có hơi đầy đủ quá rồi đó.]

[Khoan đã, sao sự việc lại chuyển từ dưa cẩu huyết đạo đức luân lý sang dưa pháp luật rồi?]

[Lần này tôi thương anh vợ thật sự, nguy hiểm quá, suýt chút nữa là thất thân rồi.]

[Ai đó báo công an bắt hắn đi, hắn chắc chắn toi đời rồi. An Linh có thể nào chĩa camera vào mặt An Sùng phỏng vấn tâm trạng anh ấy lúc này được không?]

[Tôi thấy cô ấy cũng không tha cho anh ấy đâu!]

[Nói chứ chúng ta còn sốc như vậy, chắc An Linh đã hoàn toàn chết lặng rồi. Tôi thấy camera không rung chút nào, chắc chắn cô ấy đang đứng ngây ra đó.]

[Chắc là bị sốc đến quên cả mình còn đang livestream rồi. Cũng may là vậy, nếu không chúng ta làm sao mà ăn được quả dưa có đầu có đuôi hoàn chỉnh thế này!]

[Đúng là đỉnh thật, đây là lần thứ ba rồi phải không? Ba vụ bùng nổ nhất An Linh đều có mặt tại hiện trường. Trên người cô ấy có từ trường hút dưa à?]
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 76


[Người qua đường ghé ăn dưa, ngon, thích ăn, hóng lần sau.]

"Quản Chính Ngôn, tôi nghĩ sau này chúng ta không cần thiết phải gặp mặt nữa."

An Sùng, người nãy giờ vẫn im lặng lắng nghe, cuối cùng cũng mở miệng. Giọng điệu không có chút dao động nào. Nếu không phải lo lắng việc đuổi thẳng hai kẻ này đi sẽ lãng phí kế hoạch của An Linh, anh đã chẳng có kiên nhẫn nghe hai kẻ này chó cắn chó.

"Là các người tự đi ra ngoài, hay là để tôi gọi người mời các người ra ngoài."

Quản Chính Ngôn còn định tiến lên níu kéo An Sùng: "An Sùng, chúng ta dù sao cũng có tình nghĩa bao nhiêu năm, cậu thật sự muốn nhẫn tâm như vậy sao? Tôi đảm bảo sau này sẽ không có suy nghĩ thừa thãi nữa, chúng ta vẫn như trước đây được không? Dù sao đêm nay cậu cũng đâu có tổn thất gì, phải không?"

"Này này này, đừng có chạm vào anh trai tôi." An Linh đưa tay ra chặn Quản Chính Ngôn, sau đó như vừa mới phản ứng lại, kêu lên một tiếng "A".

"Trời ơi, tôi quên mất còn đang livestream!" An Linh tức khắc luống cuống tay chân xoay camera lại: "Xin lỗi, xin lỗi mọi người, hôm nay bên này có chút chuyện, lần sau có thời gian tôi sẽ livestream trò chuyện với các bạn sau nhé. Xin lỗi vì hôm nay đã làm cay mắt mọi người."

[Đừng mà! Tôi thích xem cái này!]

[Đừng tắt livestream! Cho tôi xem thử xem kẻ này còn có thể vô liêm sỉ đến mức nào!]

[Đúng đó, cái gì gọi là không có tổn thất gì? Có tổn thất rồi thì sao?]

[Tổn thất tinh thần không phải là tổn thất à? Tổn thất vì làm cay mắt bao nhiêu người chúng tôi đây không tính là tổn thất à?]

[Có ai quay màn hình không? Đăng lên cho nhiều người chia sẻ tổn thất này với. Dựa theo định luật bảo toàn năng lượng, càng có nhiều người xem thì tổn thất chia đều cho mỗi người sẽ càng nhỏ.]

[Định luật bảo toàn năng lượng mà dùng như vậy hả??]

[Tôi quay rồi, lát nữa sẽ đăng ngay. Chỉ là đoạn vừa vào phòng lúc nãy có lẽ cần phải che đi một chút.]

Quản Chính Ngôn nghe An Linh nói, lúc đầu còn chưa phản ứng lại. Đến khi cuối cùng cũng hiểu rõ ý của An Linh, sắc mặt anh ta nháy mắt thay đổi, quả thực có thể dùng từ sắc mặt như đất để hình dung.

Anh ta không thể tin nổi, khó khăn nặn ra từng chữ từ kẽ răng: "Cô, đang, live, stream?"

"Ôi, thật là ngại quá đi."

Dù sao thì cái nên phát và không nên phát đều đã phát ra cả rồi, đầu đuôi câu chuyện cũng đã được Quản Chính Ngôn và La Thần nói ra. Mục đích của buổi livestream này đã đạt được một cách hoàn hảo. An Linh mãn nguyện tắt livestream, cất điện thoại đi.

"Vốn dĩ tôi chỉ đang mở livestream trò chuyện với người hâm mộ thôi, ai mà ngờ được trong nhà anh trai tôi lại có chuyện thế này chứ." An Linh trông có vẻ rất vô tội, nhưng lời nói ra lại vô cùng chọc tức người khác: "Cũng không biết có ai quay màn hình lại không nữa, chuyện hôm nay mà bị truyền ra ngoài thì không hay lắm nhỉ?"
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 77: Em hiểu sự kiên cường và mềm yếu của anh


Quản Chính Ngôn lúc này chỉ muốn có thể g**t ch*t An Linh.

Một khi video livestream bị truyền ra ngoài, tình hình sẽ rất khó kiểm soát. Toàn bộ sự việc đêm nay chẳng phải sẽ bị vô số người chế giễu hay sao?

Thấy Quản Chính Ngôn hung tợn trừng mắt nhìn An Linh như muốn động thủ, An Sùng bước lên một bước che chắn trước mặt cô rồi nói với Quản Chính Ngôn:

"Cũng không biết muộn thế này rồi chú thím đã ngủ chưa. Mà dù có ngủ rồi cũng không sao, tôi nghĩ chắc chắn sẽ có người vui lòng cho họ xem vài thứ hay ho."

Ý tứ trong lời nói của An Sùng đã rất rõ ràng. Nhà họ Quản không chỉ có một mình Quản Chính Ngôn là con trai, bây giờ anh ta không chỉ gây ra scandal, mà còn đắc tội với An Sùng, sau này có thể trở thành người thừa kế của Quản gia hay không thật sự rất khó nói.

Lần này, Quản Chính Ngôn không còn tâm trí nào để dây dưa nữa. Anh ta vơ vội vài bộ quần áo mặc vào rồi hấp tấp rời đi.

Anh ta phải nhanh chóng tìm người xử lý vấn đề này, lỡ như bị người trong nhà nhìn thấy, anh ta thật sự sẽ tiêu đời.

Bây giờ trong phòng An Sùng chỉ còn lại một mình La Thần.

La Thần lúc này chỉ quấn một chiếc khăn trải giường mỏng manh quanh người, quỳ trên giường. Sau khi Quản Chính Ngôn rời đi, La Thần thay đổi hẳn thái độ điên cuồng lúc nãy, đôi mắt to ngấn lệ nhìn An Sùng, trông có vẻ vô cùng đáng thương.

Giọng hắn có chút run rẩy, mở miệng: "An tổng..."

An Linh bị tiếng "An tổng" nghe thê lương, ai oán này làm cho nổi cả da gà.

"An tổng, những lời tôi vừa nói đều là thật lòng, tôi tuyệt đối sẽ không làm theo lời Quản Chính Ngôn để đối xử với anh như vậy, xin anh hãy tin tôi!"

[Trời ạ, nhìn kỹ năng lật mặt như lật bánh tráng kìa, thảo nào trước đây anh cả lại bị hắn lừa lâu như vậy.]

[Lần này sẽ không tin lời ma quỷ của hắn nữa chứ, không thể nào, không thể nào. Kể cả anh cả không biết những chuyện La Thần làm sau này trong cốt truyện, thì việc hắn là do Quản Chính Ngôn cử đến và còn lén ngủ trên giường anh đã là sự thật rồi!]

An Sùng cảm thấy An Linh có phần quá không tin tưởng mình. Anh vừa không mù cũng không ngốc, sao có thể còn bị lừa được nữa.

"Nếu cậu thật sự muốn giúp tôi, thì sau khi biết kế hoạch của Quản Chính Ngôn đã phải báo cho tôi biết rồi, sao có thể đợi đến tận hôm nay?"

Bị An Sùng vạch trần thẳng thừng ý đồ, sắc mặt La Thần trở nên trắng bệch.

Hắn còn định nói thêm gì đó, nhưng cũng biết bây giờ nói gì cũng là vô ích, chỉ đành mặc quần áo xong, lưu luyến nhìn An Sùng một cái rồi rời đi.

Hai kẻ cay mắt cuối cùng cũng đã đi. An Sùng không hề muốn bước vào phòng, nhưng đã diễn thì phải diễn cho trót. Trước đó đã nói với An Linh là đến phòng lấy tài liệu, anh chỉ có thể cau mày đi đến giá sách, tùy tiện rút ra một tập tài liệu. Thật ra đồ quan trọng anh không bao giờ để ở đây, lúc trước cũng chỉ là thuận theo tiếng lòng của An Linh để tìm một cái cớ mà thôi.

"Đi thôi Tiểu Linh."

An Linh nhìn An Sùng không có biểu cảm gì đặc biệt, cảm thấy phản ứng của anh trai mình bình tĩnh hơn cô tưởng rất nhiều.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 78


[Lạ thật, sao anh trai mình trông như không có chút gì bất ngờ vậy.]

[Cú sốc do bị bạn thân và cấp dưới cùng lúc phản bội chẳng lẽ không gây ra ám ảnh tâm lý gì cho anh ấy sao?]

[Mình biết rồi, anh ấy chắc chắn là đang cố tỏ ra mạnh mẽ trước mặt mình, thật ra trong lòng đã tan nát lắm rồi.]

[Không sao đâu anh, em hiểu sự kiên cường và mềm yếu của anh, em sẽ không vạch trần anh đâu.]

An Linh đưa tay lên, không nói gì mà vỗ vỗ vai An Sùng, thở dài một hơi rồi cất bước đi ra ngoài, không nói thêm lời nào.

An Sùng: "..."

Rốt cuộc trong mắt em gái, hình tượng của mình là cái gì vậy? Có phải em ấy có hiểu lầm gì về mình không?

...

Bất kể Quản Chính Ngôn có cứu vãn thế nào, chuyện này cuối cùng vẫn không thể che giấu được, hoàn toàn bùng nổ trên mạng.

Rốt cuộc số người xem qua buổi livestream đã không phải là một con số nhỏ, lại không phải là tình huống thông thường không có bằng chứng thực tế. Bản thân sự việc đã đủ bùng nổ, cộng thêm có video làm chứng, Quản Chính Ngôn dù có cố gắng thế nào cũng không thể dập tắt được.

Bên này vừa xóa thì bên kia lại đăng lên, nền tảng này bị gỡ thì độ hot trên nền tảng khác lại vọt lên, căn bản không thể ngăn lại được.

[A a a a tôi khó khăn lắm mới ngủ sớm được một lần, đã bỏ lỡ cả tỷ thứ rồi!]

[Dậy sớm thì chim có sâu ăn, còn thức khuya thì dân có dưa ăn.]

[Có ai hôm qua ở hiện trường kể cho tôi nghe tình hình với, mấy chuyện này là thật hết à? Video đó hoàn toàn là thật sao?]

[Thật! Hôm qua tôi đã xem toàn bộ livestream, thật sự là ngay khi An Sùng đẩy cửa ra, bên trong liền hiện ra một chiếc giường cực lớn, hai người ở trên đó đang điên loan đảo phượng không biết trời đất là gì!]

[Nhưng mà buổi livestream này cũng trùng hợp quá đi? An Linh có phải là cố ý không?]

[Sao có thể, cô ấy đã mở livestream từ lúc còn ở trên xe rồi, hơn nữa ai mà biết được trong phòng An Sùng lại có hai gã điên đang diễn trò chứ? Chẳng lẽ là An Linh ép họ làm vậy?]

[Đúng vậy, hơn nữa còn là do có người trong khu bình luận bảo cô ấy quay roomtour nên cô ấy mới chuyển camera, nếu không chúng ta còn không được xem đâu.]

[Không sai! Tôi không cho phép bất kỳ ai nghi ngờ trạm trung chuyển dưa siêu to khổng lồ của tôi!]

Cha mẹ An tối qua nhận được tin nhắn của An Sùng, thật sự cứ ngỡ họ chỉ đi vòng qua để lấy đồ. Sáng hôm sau thức dậy mới biết mình đã bỏ lỡ một màn kịch lớn như vậy. Sốc thì có sốc, nhưng nhiều hơn vẫn là may mắn và đồng cảm với những gì con trai mình đã trải qua. Nếu không có An Linh, ai biết kết quả cuối cùng sẽ ra sao.

Thế là cha mẹ An thi nhau gửi lời an ủi đến An Sùng. An Sùng thật sự không chịu nổi ánh mắt thương cảm "con trai cưng suýt bị heo ủi" của cha mẹ, bữa sáng cũng không ăn đã vội vàng bỏ chạy.

Chuyện này ầm ĩ thật sự rất lớn, liên tục mấy ngày đều đứng đầu hot search, đến cả An Quân đang lưu diễn ở nước ngoài cũng biết.

Anh gọi điện cho An Sùng muốn hỏi thăm tin tức từ nguồn chính, kết quả bị An Sùng thẳng thừng cúp máy. Anh đành phải gọi lại cho mẹ. Lúc này anh mới biết, An gia và Thu gia sắp sửa gặp mặt để bàn bạc vấn đề giữa An Linh và Thu Niệm, nhưng An Quân người vẫn còn ở nước ngoài, không thể nào quay về, chỉ có thể ở đó lo lắng suông.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 79: Hai nhà gặp mặt


Thật ra bản thân An Linh cũng rất căng thẳng. Thu Niệm dù sao cũng đã gặp cha mẹ An, lại còn gặp riêng mẹ An một lần. Còn An Linh, đây là lần đầu tiên cô gặp cha mẹ ruột của mình.

Hơn nữa trong cốt truyện gốc, quan hệ của cô và Thu gia thật sự không tốt.

Tuy trong cốt truyện gốc, việc cô tự tìm đường chết là nguyên nhân chính, nhưng nghĩ đến việc có khả năng sẽ bị chính cha mẹ và anh em ruột của mình chán ghét, An Linh không khỏi có chút lo lắng.

Nhưng dù có lo lắng thế nào, ngày hai nhà gặp mặt cuối cùng cũng đã đến.

Vẫn là nhà hàng mà mẹ An và Thu Niệm đã gặp mặt lần trước. Dù sao cũng là lần đầu tiên hai nhà gặp mặt, đến nhà ai trước cũng không công bằng cho lắm, chi bằng cứ hẹn ở bên ngoài.

Người An gia đến trước, họ vừa ngồi xuống chưa được bao lâu, người Thu gia cũng được nhân viên nhà hàng dẫn đến phòng riêng.

Thu gia cũng đến đủ bốn người, chỉ còn một cậu con trai út chưa đến. Bên An gia thì thiếu con trai thứ hai An Quân và con trai út An Duệ. Người An gia cùng An Linh ngồi một bên, người Thu gia cùng Thu Niệm ngồi bên kia.

Không thể không nói việc Thu Niệm chọn tự mình nói cho người Thu gia biết trước, và cách gần một tuần mới để hai nhà gặp mặt là một quyết định vô cùng sáng suốt. Điều đó đã để lại một khoảng thời gian cho mọi người chuẩn bị tâm lý và điều chỉnh, khi gặp mặt ít nhất sẽ không xuất hiện cảnh hai nhà ôm con gái ruột của mình mà khóc lóc.

Đương nhiên, những lời chào hỏi cơ bản chắc chắn phải có. Mặc dù chủ yếu là các bậc trưởng bối nói chuyện với nhau, nhưng An Linh vẫn có thể cảm nhận được vài ánh mắt thỉnh thoảng từ phía Thu gia rơi xuống người mình.

Sau vài câu hàn huyên, Thư Quang Hà cuối cùng cũng có thể hoàn toàn đặt ánh mắt lên người An Linh.

Mặc dù đã có một thời gian dài chuẩn bị tâm lý, nhưng khi thật sự nhìn thấy An Linh, bà vẫn rất khó kiềm chế cảm xúc trong lòng. Sợ làm An Linh cảm thấy áp lực, Thư Quang Hà cố gắng để giọng mình bình ổn một chút, nhưng nụ cười có phần căng thẳng vẫn tố cáo bà.

"An Linh, chào con, mẹ..."

Giọng Thư Quang Hà có chút nghẹn ngào, bà vội vàng quay mặt đi. Cha Thu ngồi bên cạnh vội lấy khăn giấy lau đi những giọt nước mắt đang chảy xuống của bà, nhưng trong mắt chính ông cũng có thể thấy rõ một tia lệ.

Trong tình huống như vậy, những người khác trên bàn nhất thời cũng không tiện mở miệng.

"Cứ gọi con là Tiểu Linh là được rồi ạ." An Linh chủ động phá vỡ sự im lặng.

"Thu..." An Linh cũng ngập ngừng một chút: "Dì Thu, chú Thu, con cũng xin phép gọi hai người là chú dì trước, hai người thấy có được không ạ?"

Cha mẹ An đều đang ở đây, An Linh cũng rất khó mở miệng gọi thẳng họ là cha mẹ.

Vì An Linh chủ động mở miệng, mẹ Thu trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, bà vội vàng gật đầu đáp lại: "Ừ, Tiểu Linh, đương nhiên là được."

An Linh cũng cười gật đầu với mẹ Thu, trông vô cùng ngoan ngoãn, khiến người Thu gia càng thêm yêu mến.

Dung mạo của An Linh quả thật có chút giống với cha mẹ Thu, tổng thể xương cốt ưu việt, thừa hưởng đôi mắt phượng của ca Thu, sống mũi lại giống mẹ Thu, hơi có một chút gồ.
 
Back
Top Bottom