Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh

Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 30: Nhìn xa là thiên kim thật và giả, nhìn gần là một đôi xúi quẩy


Giả Thiếu Tích muốn ngăn lại cũng không còn kịp nữa. Vương Dung Hân thuộc lòng tên của những nữ diễn viên đó. Mỗi ngày cô ta đều lên mạng chửi bới họ, mỗi ngày đều phải nghiền ngẫm những cái tên này trong lòng hết lần này đến lần khác. Cô ta đã tưởng tượng ra vô số lần cảnh mình, với tư cách là chính thất, xông đến trước mặt họ, đánh cho họ phải quỳ rạp dưới đất cầu xin tha thứ.

Chỉ là, e ngại những nữ diễn viên đó ai cũng có danh tiếng, cô ta không thể đến đối chất được.

Nhưng hiện tại, lại có người hỏi cô ta những kẻ muốn đào góc tường nhà cô ta là ai?

Cô ta chờ đợi ngày này lâu lắm rồi!

Vương Dung Hân đọc vanh vách như đọc thực đơn, lập tức nói ra hơn mười cái tên mà không hề vấp một lần. Hơn mười người này, mỗi một người đều là những nữ diễn viên nổi tiếng có tên có tuổi trong giới giải trí, trong đó thậm chí còn bao gồm cả An Linh.

Lần này, tất cả mọi người đều im lặng.

Bởi vì sự việc rõ ràng đã thái quá đến một mức độ rất khó dùng lời lẽ để hình dung.

Giả Thiếu Tích có phải là tiền đâu mà người gặp người thích như vậy?

Một bên là các mỹ nữ mơn mởn, một bên là Giả Thiếu Tích vừa già vừa héo.

Trong đầu mọi người chỉ có một ý nghĩ duy nhất – hắn có xứng không?

[Hả? Tôi vừa nghe thấy cái gì vậy?]

[Là tôi điên rồi hay Vương Dung Hân điên rồi? Hay là cả thế giới này điên rồi?]

[Cảm ơn Vương Dung Hân và Giả Thiếu Tích, đã khiến tôi được một trận cười khó hiểu. Sau này chắc chẳng còn ai làm tôi cười nổi nữa đâu.]

[Phá án rồi, đây rõ ràng không phải là dưa đạo đức luân lý, mà là biểu hiện của chứng hoang tưởng vọng tưởng.]

[Cho nên dân hóng chuyện chúng ta cũng chỉ hóng cho vui thôi. Muốn giải quyết vấn đề thật sự thì phải đến bệnh viện tâm thần. Dù sao thì trong hai người Giả Thiếu Tích và Vương Dung Hân, ít nhất phải có một người đầu óc có vấn đề.]

[Sao lại không thể là cả hai đều có vấn đề chứ?]

Khi Vương Dung Hân nói ra một chuỗi dài tên các nữ diễn viên đó, đã định sẵn sẽ không còn ai tin tưởng cô ta nữa. Nghi ngờ của Thu Niệm cũng hoàn toàn được giải trừ.

Ngay cả đạo diễn Lâm, người vừa ham danh tiếng của Giả Thiếu Tích vừa e ngại thân phận đại tiểu thư nhà họ Vương của Vương Dung Hân, cũng thật sự không thể giữ nổi bình tĩnh nữa.

Chuỗi tên kia, không có một ai là ông ta có thể đắc tội nổi. Lần này chuyện lớn thật rồi.

Nếu bây giờ ông ta còn đứng về phía Giả Thiếu Tích, nói Thu Niệm không phải, vậy chẳng khác nào nói những nữ diễn viên kia cũng không phải.

Đạo diễn Lâm lộ ra một nụ cười cứng đờ, nói: "Thiếu Tích, ở đây chắc chắn có hiểu lầm gì đó phải không?"

Giả Thiếu Tích mồ hôi lạnh cũng sắp tuôn ra, vội vàng đáp: "Đúng đúng, là có chút hiểu lầm."

Hắn lại bắt đầu kéo Vương Dung Hân: "Dung Hân, chúng ta về rồi nói, anh về rồi sẽ giải thích cho em."

Vương Dung Hân lại quay sang trở mặt với cả Giả Thiếu Tích.

Cô ta không hiểu tại sao Giả Thiếu Tích không đứng về phía mình, vì thế bản năng cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Chỉ là bản năng của cô ta lại lý giải sai hướng.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 31


"Tại sao phải về rồi nói? Anh có phải là đang chột dạ không? Có phải anh thật sự có ý với con đàn bà nào rồi thay lòng đổi dạ không?"

Giả Thiếu Tích quả thực khóc không ra nước mắt. Hắn không biết tại sao hôm nay Vương Dung Hân lại như bị kích động, châm một cái là nổ ngay.

Hắn vốn tưởng rằng mình nói với cô ta những chuyện đó, là có thể thể hiện một chút độ hot của mình trước mặt cô tiểu thư nhà họ Vương này, để k*ch th*ch lòng ghen tuông của cô ta một chút, khiến cô ta có chút cảm giác nguy cơ.

Giả Thiếu Tích tuy tự tin thái quá, nhưng cũng biết đối tượng có thân phận đại tiểu thư nhà họ Vương như thế này, hắn mà bỏ lỡ làng này thì sẽ không còn quán trọ nào khác.

Vương Dung Hân cũng là vì một nhân vật mà Giả Thiếu Tích từng đóng trước đây mới mê mẩn hắn. Họ cũng vì thế mà ở bên nhau, phần lớn là vì Vương Dung Hân đối với hắn có một loại si mê và bộ lọc màu hồng mà một fan cuồng nhiệt mới có đối với thần tượng.

Mà mối quan hệ giữa fan và thần tượng lại có thể tan vỡ bất cứ lúc nào. Quyền chủ động giữa họ thật ra hoàn toàn nằm trong tay của fan. Fan mới là người có thể tùy thời lựa chọn dứt áo ra đi, huống chi là sự chênh lệch thân phận giữa Giả Thiếu Tích và Vương Dung Hân.

Cho nên hắn cũng sợ cô tiểu thư qua cơn mê rồi sẽ đá hắn. Dù sao trước đây hắn cũng thường dùng chiêu này trước mặt người khác để thể hiện sức hút của mình, bây giờ chỉ là đổi đối tượng để dùng mà thôi.

Rõ ràng trước giờ hiệu quả vẫn khá tốt. Vương Dung Hân mỗi lần nghe xong ngoài việc bắt Giả Thiếu Tích lặp đi lặp lại rằng chỉ yêu một mình cô ta, cũng chưa từng làm chuyện gì khác người. Tại sao lần này lại cố tình muốn gây náo loạn ở đoàn phim?

An Linh cũng là sau khi tra "máy dò thông tin nhân vật" mới biết được, Vương Dung Hân gần đây quả thật là đã bị kích động.

Cha mẹ cô ta thật ra là kết hôn thương mại, ở bên nhau vốn không có tình cảm gì. Cô ta tuy về mặt vật chất muốn gì được nấy, nhưng vẫn chưa bao giờ cảm nhận được sự quan tâm của gia đình. Cho nên cô ta đối với việc được yêu thương có một loại khao khát b*nh h**n. Nếu loại khao khát này không thể có được từ gia đình, vậy thì cô ta sẽ tìm kiếm nó trong tình yêu.

Mấy năm trước, cô ta xem một bộ phim mà Giả Thiếu Tích đóng. Trong đó, hắn vào vai một nhân vật chung thủy với tình yêu không đổi.

Lúc đó Vương Dung Hân liền cảm thấy, chính là hắn.

Cho nên trong mắt cô ta, Giả Thiếu Tích là yêu nữ chính một trăm phần trăm, và cũng phải yêu mình một trăm phần trăm. So với việc nói cô ta yêu Giả Thiếu Tích, không bằng nói cô ta yêu chính Giả Thiếu Tích trong tưởng tượng của mình.

Giả Thiếu Tích của cô ta phải là hoàn mỹ, đối với tình yêu phải chung thủy không tì vết. Cho dù có bao nhiêu phụ nữ mê luyến hắn, hắn cũng sẽ chỉ yêu một mình cô ta.

Mà những người phụ nữ này đều trở thành vết bẩn trong mối tình hoàn mỹ giữa cô ta và Giả Thiếu Tích trong mắt cô ta. Cô ta cảm thấy việc thù hận những người đó thật ra là đang bảo vệ tình yêu của mình.

Nhưng trước đây cô ta vẫn còn giữ lại một chút lý trí, không đi đối đầu ngoài đời thực. Lần này sở dĩ không màng tất cả mà xông đến đoàn phim, là vì chuyện cha mẹ cô ta muốn ly hôn đã cho cô ta một cú sốc lớn.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 32


Và cô ta cũng mới biết được, hóa ra cha mẹ mình ở bên ngoài đều có gia đình nhỏ riêng. Hóa ra thứ mà cô ta vẫn luôn cầu mà không được, lại có người khác vẫn luôn được hưởng dụng.

Con của họ với người thứ ba là kết tinh của tình yêu.

Vậy còn cô ta?

Cô ta là cái gì?

Trớ trêu thay, Giả Thiếu Tích lại đúng vào lúc này nói với cô ta rằng nữ diễn viên của bộ phim mới có ý với mình. Vương Dung Hân cảm thấy mình không thể tiếp tục như vậy được nữa. Cô ta đã hoàn toàn mất đi gia đình, bây giờ cô ta chỉ còn lại Giả Thiếu Tích, tuyệt đối không thể mất đi cả hắn nữa.

Trước đây là vì e ngại Giả Thiếu Tích là người của công chúng, ít nhiều vẫn có fan bạn gái, cho nên vì sự nghiệp của Giả Thiếu Tích mà họ cũng không công bố chuyện tình cảm.

Bây giờ cô ta chẳng quan tâm gì nữa, cô ta muốn cho tất cả mọi người biết Giả Thiếu Tích là của cô ta, cô ta muốn chứng minh mình là có người yêu!

Dù sao thì An Linh lúc đó xem xong những thông tin từ máy dò thông tin nhân vật này, phát hiện ra Thu Niệm đụng phải cặp đôi điên khùng này đúng là xui xẻo thuần túy.

Đương nhiên, bản thân cô cũng chẳng khá hơn là bao.

Bởi vì cái người anti-fan đã ám sát An Linh, chính là đã thấy được những lời đồn do tài khoản Weibo chuyên đi bôi nhọ các tình địch trong tưởng tượng của Vương Dung Hân đăng tải, mới cảm thấy An Linh đã cướp vai diễn của thần tượng nhà mình, sau đó mới mưu hoạch hành động ngày hôm qua.

Được rồi, vòng lặp logic đã khép lại.

Nhìn xa là thiên kim thật và giả, nhìn gần là một đôi xúi quẩy.

"Cho nên, đây là lý do cô bịa đặt về họ sao?" An Linh lạnh lùng nhìn Vương Dung Hân: "Kim Dị Bảo Bối."

[Cái quái gì vậy? Sao An Linh lại còn gọi người ta là bảo bối?]

[Cô ấy nói bảo bối gì cơ?]

[Kim Dị Bảo Bối! Là Kim Dị Bảo Bối! Mẹ nó, tôi đã nhịn cái tài khoản này lâu lắm rồi, tố cáo với Weibo mãi mà nó vẫn không khóa!]

[Không hiểu, cầu giải mã!]

[Tự mình lên Weibo tìm kiếm cái ID này là được. Lượng fan của tài khoản này không hề nhỏ, toàn đăng mấy tin tức tiêu cực hoàn toàn không có căn cứ về các nữ minh tinh, có những tin thật sự rất quá đáng. Hơn nữa, tài khoản này không những đăng các loại tin bịa đặt mà còn chửi tay đôi với fan vào nói lý lẽ, hoàn toàn là anti chỉ để anti!]

Rất nhiều người biết tài khoản này cũng không ngừng phổ cập kiến thức trong phần bình luận. Nó không giống các tài khoản marketing khác, chưa bao giờ nhận quảng cáo cũng không tham gia các kế hoạch chung, dường như nó tồn tại chỉ để chuyên bịa đặt về các minh tinh.

Những người không biết cũng bắt đầu mở Weibo ra tìm kiếm. Nhìn thấy từng dòng ác ý vô lý cùng với những lời lẽ bẩn thỉu bên trong, người bình thường đều tỏ ra không hiểu.

[Tài khoản này có mục đích gì vậy? Nói chuyện khó nghe quá, có những cái vừa nhìn đã biết là giả, thế mà cũng có người tin à?]

[Cho nên An Linh vô duyên vô cớ nhắc đến cái này làm gì?]

[Tôi vừa mới lướt qua một chút, mọi người không phát hiện những nữ minh tinh mà tài khoản này bôi nhọ, tất cả đều nằm trong danh sách mà Vương Dung Hân vừa đọc sao?]
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 33: Chỉ cần tôi không thừa nhận, sẽ không ai chứng minh được tôi là tôi


[??? Hình như đúng thật! An Linh cũng ở trong đó!]

[Tôi có một ý tưởng táo bạo.]

[Xem tôi phát hiện ra gì này: Kim Dị Bảo Bối → Kim Dị → Tích → Giả Thiếu Tích! Tài khoản này là của Giả Thiếu Tích!!]

[...]

[Bạn cũng thật là (icon cười khổ đỡ trán)]

[Cuối cùng cũng biết cái gì gọi là công thức thì đúng hết mà đáp án thì sai hoàn toàn. Anh ta phải tự luyến đến mức nào mới tự gọi mình là Tích Bảo Bối! Rõ ràng là tài khoản của Vương Dung Hân mà, An Linh cũng đang hỏi Vương Dung Hân mà!]

Tuy rằng qua một hồi giải thích như vậy, mọi người rất dễ dàng phát hiện ra "Kim Dị" đại diện cho chữ "Tích". Nhưng tài khoản Weibo này chưa từng đăng tải nội dung nào liên quan đến Giả Thiếu Tích. Nếu không phải An Linh trực tiếp nói ra ID này với Vương Dung Hân, trên mạng sẽ không ai có thể liên hệ hai người họ lại với nhau.

Phần bình luận đã phá án xong, Vương Dung Hân lại vì An Linh gọi ra ID trên mạng của mình mà ngẩn người một chút: "Cô, cô làm sao mà biết được?"

Câu hỏi ngược này của cô ta chẳng khác nào đã thừa nhận.

An Linh đương nhiên không thể nói cho cô ta biết mình tra ra từ máy dò thông tin nhân vật: "Nếu muốn người khác không biết, trừ phi mình đừng làm. Cô thà rằng đổ hết thù hận lên đầu những người vô tội, cũng không muốn thừa nhận là mình đã bị Giả Thiếu Tích lừa sao?"

"Trong số những người mà cô căm ghét, không một ai từng muốn đào góc tường nhà cô đâu. Rốt cuộc thì mọi người đều có mắt, người bình thường chắc chắn vẫn thích ăn cám mịn hơn."

[Ha ha ha ha An Linh đang chửi Vương Dung Hân là heo rừng hay là đang chửi Giả Thiếu Tích là cám heo vậy?]

[Tôi cảm thấy cô ấy đang công kích diện rộng ha ha ha ha.]

[Cái miệng độc quá, tôi yêu quá, chị ơi chửi em đi!]

[An Linh l**m môi một cái, bị chính nọc độc của mình làm cho chết.]

[Ảnh hậu An ngày thường thật sự có phong cách này sao? Sao lại không giống với ấn tượng của tôi từ trước đến nay nhỉ?]

[Có một khả năng là, cô ấy nghĩ rằng mọi người không nhận ra mình nên mới bung xõa.]

[Chắc không phải đâu...]

Người đang livestream tự nhiên cũng thấy được những bình luận này, thế là anh ta thử hô một câu.

"An Linh cô nói đúng! Tôi đại diện cho quần chúng vây xem ủng hộ cô!"

Nghe được tên của mình, An Linh phản xạ có điều kiện trả lời: "Tôi không phải An Linh!"

An Linh: "..."

Những người khác: "..."

[Không nhịn được cười thành tiếng.]

[Cái này gọi là gì? Chối bay chối biến à?]

[Chỉ cần tôi không thừa nhận, sẽ không ai chứng minh được tôi là tôi!]

Lúc này, Giả Thiếu Tích và đạo diễn Lâm cuối cùng cũng có cảm giác tai vạ đến nơi. Người mặc đồ đen trước mắt rõ ràng chính là An Linh!

Nhưng Vương Dung Hân lại hoàn toàn bị chọc giận. Cô ta cuối cùng cũng biết tại sao người này lại vô duyên vô cớ đến lo chuyện của Thu Niệm, bởi vì bọn họ chính là cá mè một lứa!

Bọn họ đều muốn đào góc tường nhà cô ta! Đều muốn cướp đi những thứ thuộc về cô ta!

Vương Dung Hân chẳng còn để ý đến điều gì nữa, lao về phía An Linh. Bây giờ cô ta chỉ muốn xé nát khuôn mặt của An Linh.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 34


An Linh rõ ràng không sợ Vương Dung Hân. Cô đã bắt đầu diễn kịch từ rất nhỏ, vì để đóng cảnh hành động mà thật ra đã học qua rất nhiều kỹ năng đánh đấm. Nói là tinh thông thì chắc chắn không tới, nhưng đối mặt với Vương Dung Hân thì vẫn không thành vấn đề.

Chỉ cần không giống như ngày hôm qua, đụng phải kẻ không có võ đức, mang vũ khí ra đánh lén là được.

Đương nhiên, đánh thì chắc chắn không thể đánh. An Linh chỉ chuẩn bị vật ngã Vương Dung Hân rồi khống chế cô ta là được.

Kết quả Vương Dung Hân còn chưa chạm được vào cô, An Linh đã bị một lực đạo từ phía sau kéo lùi lại mấy bước. Cô bất ngờ không kịp phòng bị, bị kéo vào một vòng tay ấm áp. Áo khoác của người ôm cô mở rộng ra, che chở cả người An Linh vào bên trong.

Nơi chóp mũi truyền đến mùi hương nước hoa nam tính có chút quen thuộc. An Linh cũng theo bản năng đưa tay ra ôm lấy eo của đối phương.

Cô ngẩn người vài giây, ngẩng đầu lên đối diện với người kia.

Tuy rằng đối phương cũng đeo khẩu trang, nhưng An Linh liếc mắt một cái liền nhận ra chủ nhân của đôi mắt này.

[Nghiêm Úc?]

[Thằng nhóc này tại sao lại xuất hiện ở đây!]

[Nhưng mà...]

Đôi tay vốn lạnh băng của An Linh, giờ phút này đặt trên eo của Nghiêm Úc lập tức cảm nhận được sự ấm áp, cô không nhịn được mà siết chặt tay.

[Anh bạn, anh thơm quá. Anh bạn, eo của anh thon thật đấy.]

Vương Dung Hân cũng không vì An Linh được bảo vệ mà dừng tay. Cô ta điên cuồng vung những cú đấm loạn xạ vào lưng Nghiêm Úc. Nghiêm Úc khẽ hừ lên một tiếng.

An Linh ở trong lòng anh tự nhiên nghe rõ được tiếng kêu đau này. Cô muốn đẩy Nghiêm Úc ra, nhưng Nghiêm Úc cũng không biết dây thần kinh nào bị chập mà cứ nhất quyết không động đậy.

An Linh có chút tức giận nhìn về phía Nghiêm Úc, lại phát hiện trong mắt anh chợt lóe lên một tia cười.

An Linh lập tức hiểu ra.

[Mau thả tôi ra a a a a, tôi không cần anh hùng cứu mỹ nhân!]

[Khổ nhục kế! Đây tuyệt đối là khổ nhục kế!]

[Giống hệt như việc anh ấy cố tình giấu chuyện chân mình đã khỏi, anh ấy muốn làm cho tôi cảm thấy áy náy rồi sẽ không hủy hôn với anh ấy nữa!]

[Anh ấy dùng đi dùng lại cũng chỉ biết mỗi chiêu này thôi sao?]

Khóe miệng giấu dưới lớp khẩu trang của Nghiêm Úc hơi cong lên: Cùng một chiêu thì đã sao, hữu dụng là được.

Vương Dung Hân đã bị Giả Thiếu Tích và đạo diễn Lâm kéo lại, nhưng miệng cô ta vẫn cứ chửi mắng không ngừng, không biết còn tưởng rằng cô ta và An Linh có thâm cừu đại hận gì.

Cha mẹ An cũng từ vòng ngoài chen vào.

"Tiểu Linh, Tiểu Úc, hai con không sao chứ?"

Lần này An Linh hoàn toàn hết lời để nói.

[Tại sao cha mẹ tôi cũng ở đây?!]

Vừa rồi cha mẹ An và Nghiêm Úc vì sợ bị An Linh phát hiện nên chỉ dám đứng ở vòng ngoài của đám đông vây xem, chỉ có thể nhìn được đại khái.

Sau đó thấy An Linh dường như đã chọc giận đối phương, sợ cô gặp nguy hiểm, rốt cuộc thì hôm qua An Linh suýt chút nữa đã bị thương, trong lòng họ thật ra vẫn còn sợ hãi. Cho nên thấy tình huống không ổn liền bất chấp việc sẽ bị cô phát hiện, theo bản năng mà xông vào.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 35: Sao mọi chuyện lại thành ra thế này?


May mắn An Linh không có việc gì.

Nghiêm Úc cuối cùng cũng buông tay, An Linh thoát ra khỏi vòng tay anh, đối mặt với ba người này mà đưa ra một câu hỏi xoáy sâu vào tâm hồn.

"Tại sao mọi người lại ở đây? Mọi người có phải đã theo dõi con không?"

Ánh mắt của cả ba người đảo lia lịa, không một ai trả lời.

Lúc này, những người trong cuộc tại hiện trường đã chia làm ba nhóm.

Giả Thiếu Tích và đạo diễn Lâm kéo Vương Dung Hân lại không cho cô ta tiến lên.

Cha mẹ An và Nghiêm Úc vây quanh An Linh.

Chỉ có Thu Niệm một mình đứng giữa hai nhóm người.

Cô vì có thể nghe được tiếng lòng của An Linh nên đã biết thân phận của cha mẹ An, không khỏi nhìn thêm vài lần. Vừa hay lại đối diện với ánh mắt của mẹ An, người đang vì câu hỏi của An Linh mà cảm thấy chột dạ dời tầm mắt đi.

Chính là cái liếc mắt này, đã khiến Bùi Ngọc Ngưng nhìn rõ được khuôn mặt của Thu Niệm. Bà hoàn toàn sững sờ tại chỗ.

Trước đó vì đứng khá xa cùng với vấn đề góc nhìn, hơn nữa sự chú ý của Bùi Ngọc Ngưng phần lớn đều đặt trên người An Linh, nên thật ra bà hoàn toàn không nhìn rõ mặt của cô gái tên Thu Niệm này.

Tuy rằng Bùi Ngọc Ngưng vẫn luôn nghe được từ tiếng lòng của An Linh những chuyện như thiên kim thật và giả, hay cô không phải con gái ruột của mình. Nhưng bà chưa từng thật sự tin tưởng.

Nhưng hiện tại, bà có chút không chắc chắn nữa.

Từ giây phút đầu tiên nhìn thấy Thu Niệm, trong lòng Bùi Ngọc Ngưng đã dâng lên một cảm giác rất khó miêu tả. Có chút cảm giác quen thuộc, có chút chua xót khổ sở, lại có một sự thôi thúc muốn được thân cận một cách khó hiểu.

Bùi Ngọc Ngưng cứ như vậy mà nhìn Thu Niệm. Tuy đang đeo khẩu trang, nhưng thứ tình cảm phức tạp này vẫn xuyên qua đôi mắt bà truyền đến cho Thu Niệm, làm Thu Niệm cũng ngẩn cả người.

Thật sự rất giống.

Thu Niệm nghĩ đến việc bạn bè mình có khi sẽ trêu chọc gọi cô là "tiểu Bùi Ngọc Ngưng", nói rằng đôi mắt của cô và Bùi Ngọc Ngưng thật sự rất giống, cả khuôn mặt cũng có ít nhất ba bốn phần tương tự.

Bên tai không ngừng truyền đến tiếng chửi rủa điên cuồng của Vương Dung Hân cùng với tiếng giải thích và xin lỗi của Giả Thiếu Tích và đạo diễn Lâm.

Nhưng hai đôi mắt cực kỳ tương tự này cứ như vậy mà yên lặng nhìn nhau, phảng phất như tất cả mọi thứ xung quanh đều không liên quan đến họ.

Tương phản với bầu không khí vô cùng yên tĩnh giữa hai người họ, không còn nghi ngờ gì nữa, chính là tình hình trong phòng livestream vẫn đang phát sóng trực tiếp.

Phần bình luận hoàn toàn bùng nổ, không ai có thể ngờ được diễn biến cuối cùng của sự việc lại là như thế này.

Đầu tiên là bên phía Vương Dung Hân. Các cư dân mạng chẳng những đã biết cô ta vẫn luôn bịa đặt bôi nhọ những nữ diễn viên từng hợp tác với Giả Thiếu Tích, mà còn từ trong những lời chửi rủa lộn xộn của cô ta, rút ra được một thông tin mấu chốt: chính là chuyện những nữ diễn viên kia muốn đào góc tường nhà cô ta, đều là do chính miệng Giả Thiếu Tích nói với cô ta.

[Trời đất ơi, Giả Thiếu Tích có biết xấu hổ không vậy? Cái này không còn là mức độ ảo tưởng sức mạnh nữa rồi, anh ta có mục đích gì vậy?]
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 36


[Ai mà biết được, người bình thường sao có thể lý giải được mạch não của anh ta.]

[...]

Mà bên phía Thu Niệm và An Linh, tình hình rõ ràng lại càng không ổn hơn.

Đầu tiên là xuất hiện một người đàn ông không rõ thân phận che chở An Linh vào lòng rồi tự mình chịu đòn, sau đó lại xuất hiện thêm hai người trông thế nào cũng thấy quen mắt.

[Sợ chết khiếp, suýt nữa thì tưởng An Linh sắp bị Vương Dung Hân đánh.]

[Chắc không thể nào đâu, hôm qua chị ấy còn phản sát cả người cầm dao nữa mà...]

[Cái người mặc áo khoác đen kia là ai vậy? Tại sao lại ôm vợ tôi?]

[Hai người sau đó có phải là cha mẹ của An Linh không?]

[Cha của chị ấy tôi không nhận ra lắm, nhưng người còn lại chắc chắn là nữ thần Bùi Ngọc Ngưng! Tôi là fan điện ảnh của cô ấy, tuyệt đối sẽ không nhận sai!]

[Cười chết tôi, vừa nãy An Linh còn nói mình không phải An Linh đâu. Bây giờ cha mẹ đều đã xuất hiện, tôi xem cô ấy còn chối thế nào nữa.]

[Các bạn ơi, mọi người có cảm thấy tình hình hiện tại có chút không ổn không...]

[Sao Bùi Ngọc Ngưng và Thu Niệm lại nhìn nhau không động đậy thế?]

[Tôi biết tại sao vừa nãy tôi cảm thấy Thu Niệm quen mắt rồi! Mọi người không cảm thấy cô ấy và Bùi Ngọc Ngưng có chút giống nhau sao?]

"Sao vậy Ngọc Ngưng?" Cha An cũng chú ý tới sự khác thường của Bùi Ngọc Ngưng, vì thế liền nhìn theo ánh mắt của bà, sau đó cả người cũng ngây ra.

An Linh và Nghiêm Úc cũng đồng thời nhìn qua, sau đó tay của An Linh đã bị Nghiêm Úc, người vẫn luôn đứng bên cạnh cô, nắm lấy.

An Linh nhận thấy Nghiêm Úc khẽ siết tay mình, dường như là đang an ủi cô.

Nhưng giờ phút này cô hoàn toàn không có tâm trí nào để ý đến chuyện đó, bởi vì trong lòng cô có một thắc mắc.

[Nếu Thu Niệm và người An gia đã gặp mặt, vậy thì nhiệm vụ "để An gia biết thân phận của thiên kim thật" của mình rốt cuộc có được tính là đã hoàn thành hay chưa?]

Giọng nói của An Linh khiến bốn người có thể nghe được ở đây đều tỉnh táo lại một chút.

Chốn đông người thế này không phải là nơi để nói chuyện. Họ vẫn là nên rời khỏi đây trước rồi hãy nói.

Bùi Ngọc Ngưng sau khi phản ứng lại, liền đi đến bên cạnh Thu Niệm hỏi cô:

"Chào cháu, cháu tên là Thu Niệm phải không? Cháu đừng sợ, dì không có ý gì khác đâu, chỉ là bây giờ ở đây quá hỗn loạn, cháu tốt nhất cũng đừng nên ở lại đây nữa. Có muốn đi cùng chúng tôi rời đi trước không? Dì có thể đưa cháu về nhà."

Chuyện của Giả Thiếu Tích và Vương Dung Hân, sau này bà sẽ giúp Thu Niệm giải quyết.

Dù sao thì chân tướng sự việc đã rất rõ ràng, cũng sẽ không gây ra ảnh hưởng xấu gì cho Thu Niệm nữa.

Còn về bộ phim của đạo diễn Lâm này, không lọt vào mắt của Bùi Ngọc Ngưng. Hơn nữa ông đạo diễn này trông cũng không phải là người biết lẽ phải, phim của ông ta không quay cũng chẳng sao, sau này bà đền cho Thu Niệm một bộ khác là được.

Thu Niệm hiện tại cũng đầy lòng nghi hoặc, có rất nhiều chuyện muốn làm cho rõ ràng, thế là đã đồng ý với đề nghị của Bùi Ngọc Ngưng, cùng họ lên xe.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 37


An Linh cũng không biết tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này.

Tại sao cả năm người bọn họ lại ngồi trên cùng một chiếc xe chứ!

Chiếc xe chính là chiếc mà An Linh đã lái đến. Bây giờ là cha An đang lái xe, mẹ An ngồi ở ghế phụ. An Linh bị Nghiêm Úc và Thu Niệm một trái một phải kẹp ở giữa hàng ghế sau, ngồi đứng không yên.

Không một ai trong bọn họ mở miệng, chỉ có An Linh là đang điên cuồng gào thét trong lòng.

[Chuyện gì thế này, chuyện gì thế này, sao mọi chuyện lại thành ra thế này?]

[Ở giữa đã xảy ra tình tiết gì mà mình không biết sao?]

[Chẳng lẽ Thu Niệm và An gia đã nhận nhau rồi, chỉ là mình bị giấu trong bóng tối?]

[Cha mẹ, hai người nói một câu đi chứ! Chẳng lẽ hai người sợ con biết mình là thiên kim giả sẽ đau lòng khổ sở nên cố tình che giấu sao?]

[Đừng mà, con đã chết một lần rồi còn có cái gì là không thể chấp nhận được chứ!]

[Hai người mà không nói cho con biết, sau này con còn làm sao để bắt đầu, làm sao để duy trì hình tượng nữ phụ độc ác của mình đây? Dù sao cũng phải cho con không gian để diễn chứ!]

Chỉ là An Linh nói càng nhiều, trong lòng cha mẹ An lại càng không dễ chịu.

Họ vốn chỉ nghĩ có thứ gì đó đang uy h**p tính mạng của An Linh, lại không biết rằng cô thế mà đã chết một lần.

Cho dù An Linh không phải con gái ruột của họ, nhưng họ đã chung sống với cô hai mươi mấy năm, cưng chiều như bảo bối suốt hai mươi mấy năm. Thứ tình cảm này chẳng lẽ là có thể tùy tiện buông bỏ được sao?

Tưởng tượng đến việc An Linh đã phải chịu đựng tổn thương vào lúc họ không hề hay biết, họ làm sao có thể không đau lòng.

Nếu Thu Niệm thật sự là con gái ruột của họ, họ nhất định sẽ muốn nhận Thu Niệm trở về, nhưng điều đó không có nghĩa là họ sẽ phải vứt bỏ An Linh.

Dù thế nào đi nữa, con trẻ đều là vô tội.

Nhưng ngay sau đó, Bùi Ngọc Ngưng lại nhận ra như vậy đối với Thu Niệm thật không công bằng.

Bà lúc rảnh rỗi cũng thích lướt tiểu thuyết, loại cốt truyện thiên kim thật và giả này cũng không biết đã xem qua bao nhiêu lần.

Bà cảm thấy suy nghĩ hiện tại của mình, thật sự rất giống với những người mẹ ruột mãi mãi không thể bưng bát nước cho bằng trong những câu chuyện về nữ chính là thiên kim thật.

Mỗi lần xem đến đều hận đến ngứa răng, cảm thấy tại sao họ lại không phân biệt phải trái như vậy, rõ ràng nên vô điều kiện đứng về phía con gái ruột của mình mới phải.

Nhưng bây giờ khi chuyện thật sự xảy ra với chính mình, bà mới biết được bát nước này rốt cuộc khó bưng đến mức nào.

Chẳng lẽ biết An Linh không phải con gái ruột của mình, bà liền phải đuổi An Linh ra khỏi An gia mới được sao?

Bà thật sự không làm được...
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 38: Nghiêm Úc muốn hủy hôn với mình!


Suy nghĩ của Bùi Ngọc Ngưng hiện tại vô cùng hỗn loạn.

Bà lắc lắc đầu, tạm thời đè nén tất cả những ý nghĩ phức tạp này xuống.

Bây giờ sự việc vẫn chưa được làm rõ, điều quan trọng nhất là phải điều tra xem những gì trong tiếng lòng của An Linh rốt cuộc có phải là sự thật hay không.

Những chuyện khác chỉ có thể suy xét sau.

Cùng có suy nghĩ hỗn loạn như Bùi Ngọc Ngưng còn có Thu Niệm. Vừa nãy ở đoàn phim thật sự quá ồn ào, bây giờ cô mới tính là thật sự xác định được rằng mình quả nhiên đã nghe thấy tiếng lòng của An Linh.

Chuyện này thật sự quá khó tin.

Hơn nữa, là chỉ có một mình cô có thể nghe được, hay là...

Thu Niệm cẩn thận nghĩ lại tất cả tình huống từ lúc bắt đầu cho đến bây giờ, chỉ có thể xác định rằng những người như Giả Thiếu Tích cùng với những người qua đường xem náo nhiệt xung quanh chắc chắn là không nghe được. Nếu không thì họ không thể nào không có biểu hiện gì. Nhưng còn cha mẹ của An Linh và người đàn ông lạ mặt bên cạnh cô ấy thì sao?

Cha mẹ An ngồi ở hàng ghế trước, Thu Niệm không nhìn thấy được biểu cảm của họ, chỉ có thể hết sức cẩn thận mà đánh giá Nghiêm Úc.

Vừa hay ánh mắt đang đảo lia lịa không ngừng của An Linh cuối cùng cũng lướt đến chân của Nghiêm Úc. Lúc này cô mới ý thức được có điều gì đó kỳ quái.

Bởi vì trong lòng cô đã biết chân của Nghiêm Úc đã hồi phục, cho nên vừa nãy nhìn thấy anh đứng lên cũng không cảm thấy có gì không ổn.

Bây giờ cô bỗng nhiên phản ứng lại, Nghiêm Úc vừa nãy lại có thể đường hoàng đi tới đi lui như vậy!

[Sao Nghiêm Úc không giả vờ nữa?]

[Không phải anh ấy vì không muốn hủy hôn với mình mà vẫn luôn ngồi xe lăn giả vờ chân chưa khỏi sao?]

An Linh nghĩ mãi không ra. Chẳng lẽ cái máy dò thông tin nhân vật kia điều tra ra không nhất định là chuẩn?

[Điều kiện đã biết: Nghiêm Úc giả vờ què chân là vì không muốn hủy hôn với mình. Vậy thì bây giờ anh ấy không giả vờ nữa...]

An Linh bừng tỉnh ngộ.

[Dựa vào điều kiện trên, có thể suy ra: Nghiêm Úc muốn hủy hôn với mình!]

Nghiêm Úc cả người kinh ngạc, vội vàng cắt ngang dòng suy nghĩ miên man của An Linh.

"Tiểu Linh."

"Hửm?" An Linh vào lúc này vẫn không quên giữ hình tượng nhân vật. Nghe thấy Nghiêm Úc gọi mình, cô chỉ lạnh nhạt lên tiếng.

"Anh vừa nãy đến An gia thật ra là muốn cho em và hai bác một bất ngờ. Nhưng lúc đó em đi vội quá, anh chưa kịp nói. Em xem, bây giờ chân của anh đã khỏi rồi, anh có thể đứng lên và cũng có thể đi lại bình thường."

"Hai bác cũng là vì nghe được tin tức này nên vui quá hóa kích động, cho nên chúng ta mới đi theo em, thật ra là muốn cho em nhìn thấy trước tiên."

[Nói dối, rõ ràng đã khỏi từ ba năm trước rồi.]

Nhưng An Linh cẩn thận nghĩ lại, tuy rằng cô biết chân của Nghiêm Úc đã khỏi từ trước, nhưng cha mẹ cô không biết. Nếu đứng ở góc độ của cha mẹ cô để xem, một khi họ đã biết, quả thật có thể làm ra loại chuyện này.

Rốt cuộc thì chân của Nghiêm Úc là vì cứu An Linh mà bị thương, người An gia đều đối với Nghiêm Úc có cảm giác áy náy. Biết chân của Nghiêm Úc đã khỏi, cha mẹ An tuyệt đối là những người vui vẻ nhất.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 39


An Linh bán tín bán nghi hỏi: "Thật sao?"

"Thật sự!" Bùi Ngọc Ngưng vội vàng đáp, đồng thời trong lòng bà cũng hơi thở phào nhẹ nhõm.

Từ lúc biết An Linh dường như có nguy hiểm đến tính mạng, Bùi Ngọc Ngưng liền vô cùng căng thẳng, hoàn toàn không nắm bắt được nếu An Linh biết tiếng lòng của mình sẽ bị nghe thấy, liệu có gây ảnh hưởng xấu gì đến cô không.

Cách nói của Nghiêm Úc vừa hay đã cho họ một cái cớ để theo dõi An Linh. Nếu không, Bùi Ngọc Ngưng thật sự không biết nên giải thích thế nào, lỡ như bị An Linh phát hiện ra điều gì thì không hay.

Thấy Bùi Ngọc Ngưng cũng nói như vậy, An Linh gật gật đầu liền không nghĩ nhiều nữa, nhưng cô không nắm chắc được lúc này nên nói gì mới phù hợp với hình tượng nhân vật.

Chủ yếu là nữ chính đang ở ngay bên cạnh, cô không thể OOC được.

[Để mình suy nghĩ một chút, một nữ phụ độc ác chỉ bám đuôi nam chính lúc này phải nói cái gì?]

[Đúng rồi! Chắc chắn là hủy hôn...]

"Vị tiểu thư này tên là Thu Niệm phải không?" Nghiêm Úc đột nhiên mở miệng, cắt ngang suy nghĩ của An Linh.

Thu Niệm nhìn Nghiêm Úc rồi lại nhìn An Linh, lộ ra một nụ cười thầm hiểu trong lòng, lịch sự trả lời: "Vâng, đúng vậy."

Tuy rằng Thu Niệm đối với rất nhiều nội dung trong tiếng lòng của An Linh vẫn còn mơ hồ, nhưng bây giờ cô xem như đã biết, người tên Nghiêm Úc này cũng có thể nghe được tiếng lòng của An Linh.

Nếu không thì tuyệt đối không thể trùng hợp như vậy. Hai lần anh cắt ngang An Linh đều là vào lúc tiếng lòng của cô nhắc đến việc hủy hôn.

Hơn nữa, An Linh cũng thú vị hơn cô tưởng rất nhiều. Nếu không, chỉ xem vẻ ngoài bình tĩnh của cô ấy, Thu Niệm không thể nào tưởng tượng được nội tâm của cô lại phong phú đến như vậy.

Nghiêm Úc lại mở miệng hỏi địa chỉ của Thu Niệm. Họ dù sao cũng là lấy cớ đưa Thu Niệm về nhà mới đưa cô lên xe, đương nhiên phải nói được thì làm được.

Thu Niệm báo ra tên một khu dân cư. Cha mẹ An nghe xong hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Đó cũng là một khu dân cư cao cấp. Có phải ít nhất cũng có thể cho thấy Thu Niệm sống không tệ lắm không?

Bây giờ vấn đề là, chuyện về Giả Thiếu Tích và Vương Dung Hân trong tiếng lòng của An Linh, rõ ràng đã được chứng minh là sự thật.

Vậy còn chuyện thiên kim thật và giả thì sao? Chẳng lẽ cũng là thật?

Thu Niệm giờ phút này tâm trạng cũng trở nên vô cùng phức tạp. Cô thậm chí không phân biệt được mình là hy vọng chuyện này là thật hay là giả.

Nếu có thể, cô thật ra hy vọng mình không biết gì cả, bởi vì việc này sẽ làm đảo lộn hoàn toàn cuộc sống và mối quan hệ của cô và gia đình.

Nhưng đồng thời cô cũng biết đây chỉ là một loại tâm lý trốn tránh theo bản năng. Nếu là giả, tự nhiên sẽ không có chuyện gì. Nếu là thật, cũng phải đối mặt thôi.

Năm người trên xe, ai nấy đều có suy nghĩ hỗn loạn, sau đó không ai mở miệng nói thêm điều gì. Bởi vì trước khi có bằng chứng xác thực, dường như nói bất cứ điều gì cũng không thích hợp.

Xe của cha An chạy rất chậm, nhưng cuối cùng vẫn đến được khu dân cư mà Thu Niệm ở.

Thu Niệm cảm ơn mọi người trên xe, đang chuẩn bị mở cửa xe thì lại bị mẹ An gọi lại.
 
Back
Top Bottom