Ngôn Tình Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh

Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 40: Chân tướng thiên kim thật và giả đã được xác định


"Thu Niệm." Mẹ An hết sức cẩn thận mở miệng: "Nếu tiện, có thể cho dì một phương thức liên lạc không?"

Bà ngay sau đó căng thẳng mà bổ sung: "Dì không có ý gì khác, chỉ là cảm thấy rất hợp duyên với cháu."

Thu Niệm im lặng trong chốc lát, cuối cùng vẫn gật gật đầu rồi thêm WeChat với mẹ An. Sau đó, cô mở cửa xe chuẩn bị rời đi, nhưng vừa mới nhoài nửa người ra ngoài, trên đầu cô đột nhiên truyền đến một trận đau đớn và cảm giác bị kéo giật lại.

"A!" Thu Niệm đau đến mức kêu lên thành tiếng.

"Sao vậy?" Cha mẹ An căng thẳng quay đầu nhìn ra ghế sau để xem xét tình hình.

Thu Niệm che đầu lại, ngồi trở vào xe rồi nhìn An Linh, trong mắt tràn đầy sự khó hiểu.

"Tại sao cô lại giật tóc tôi?"

An Linh vô tội chỉ vào đầu khóa kéo trên áo khoác của mình nói: "Tóc của cô bị vướng vào khóa kéo của tôi, cho nên mới bị giật."

Thu Niệm cúi đầu nhìn, phát hiện trên khóa kéo áo phao của An Linh quả thật có kẹp mấy sợi tóc, nhưng vừa rồi cô rõ ràng cảm giác được là có người dùng tay nắm lấy tóc mình rồi đột nhiên giật một cái.

Chẳng lẽ là mình cảm giác sai rồi?

[Hú hồn, suýt chút nữa thì quên mất chuyện quan trọng nhất.]

[Lấy được tóc của Thu Niệm là mọi sự đều hanh thông rồi. Đợi mình lại trộm giật mấy sợi tóc của cha mẹ đem đi làm xét nghiệm ADN, nhiệm vụ của mình hẳn là sẽ hoàn thành phải không?]

An Linh căn bản không biết mình vừa nói dối xong đã bị phát hiện, vẫn còn đang thành khẩn xin lỗi Thu Niệm.

"Thật sự xin lỗi nhé, vừa nãy tôi cũng không chú ý, xin lỗi."

Thu Niệm: "..."

Cô quay đầu nhìn về phía cha mẹ An ở đằng trước, phát hiện họ lại có chút chột dạ mà dời tầm mắt đi. Từ biểu cảm của họ, Thu Niệm cũng gần như có thể phán đoán ra rằng tất cả mọi người trên chiếc xe này, thật ra đều có thể nghe được tiếng lòng của An Linh.

Cho nên họ cũng cảm thấy, mình là con gái của họ sao?

Thu Niệm lại liếc mắt nhìn mấy sợi tóc của mình, cuối cùng vẫn không nói gì liền xuống xe.

Sau khi trở lại An gia, Nghiêm Úc không ở lại thêm. Anh vốn là vì chuyện của An Linh mà vội vàng từ nước ngoài bay về, vẫn còn một vài việc công ty chưa xử lý xong. Thấy An Linh không có việc gì, anh cũng yên tâm trở về.

Ăn cơm tối xong, An Linh cứ lượn qua lượn lại bên cạnh cha mẹ An, sau đó giống như tình cờ phát hiện ra điều gì đó mà khoa trương hô lớn: "Ái chà cha ơi, sao chaa lại có tóc bạc rồi? Con nhổ giúp cha nhé!"

Cha mẹ An đều biết cô muốn làm gì, thế là nhắm một mắt mở một mắt mà phối hợp nói: "Thật vậy sao? Vậy con nhổ đi."

"Tiểu Linh giúp mẹ xem có không nhé, nếu có thì nhổ luôn. Cha mẹ cũng già rồi."

"Đâu có đâu ạ." An Linh vừa nhổ vừa nói: "Có một hai sợi tóc bạc là chuyện bình thường mà, con cũng từng có rồi. Cha mẹ còn trẻ lắm."

[Xin lỗi cha mẹ, hai người vốn không có tóc bạc, nhưng để cho chắc ăn, con phải nhổ thêm mấy sợi nữa!]

An Sùng cũng đi tới: "Tiểu Linh giúp anh xem có không?"

"Không không, anh không cần đâu." An Linh một tay cầm tóc của cha, một tay cầm tóc của mẹ, liền từ chối An Sùng, rồi đi về phòng cất mấy sợi tóc vào chiếc túi niêm phong đã chuẩn bị từ trước.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 41


An Sùng đợi An Linh lên lầu, quay đầu hỏi cha mẹ mình: "Đợi có kết quả rồi, hai người tính làm thế nào?"

Chuyện xảy ra ở đoàn phim của Thu Niệm hôm nay có độ hot rất lớn trên mạng, tên của An Linh cũng bị nhắc đến không ngừng.

An Sùng ngày thường vốn sẽ quan tâm tin tức của em gái, tự nhiên cũng biết chuyện này.

Gần như ngay sau khi xem qua ảnh của Thu Niệm, trong lòng anh đã hiểu ra, những gì trong tiếng lòng của An Linh nói đại khái đều là sự thật. Cô gái tên Thu Niệm này mới là em gái ruột của anh, còn An Linh là bị bế nhầm.

Cảm giác trong lòng An Sùng tuy cũng rất phức tạp, nhưng nghĩ kỹ lại, tình cảm anh em chung sống bao nhiêu năm nay không phải là giả. Anh sẽ không vì An Linh không có quan hệ huyết thống với mình mà thay đổi thái độ đối xử với cô. Cho nên việc này đối với anh mà nói chẳng qua chỉ là có thêm một cô em gái mà thôi, vị trí của An Linh trong lòng anh cũng sẽ không thay đổi.

Nhưng anh cũng rất rõ ràng, việc này đối với anh và đối với cha mẹ An mà nói, là không giống nhau.

Đặc biệt là đối với mẹ An mà nói, một bên là đứa con gái ruột mang nặng đẻ đau mười tháng có cùng huyết thống, một bên là An Linh đã được bà hết lòng che chở, bầu bạn suốt 22 năm. Bà có thể lựa chọn thế nào đây?

Dù lựa chọn thế nào, đối với mẹ An mà nói cũng đều là một loại đau khổ.

Bùi Ngọc Ngưng im lặng rất lâu, cuối cùng vẫn nghiến răng mở miệng nói: "Dù nói thế nào đi nữa, hai đứa trẻ đều vô tội."

"Trước tiên hãy điều tra rõ chân tướng sự việc. Nếu chỉ là vô tình bế nhầm, hai gia đình có thể hòa thuận ngồi xuống thương lượng. Rốt cuộc việc này ảnh hưởng đến không chỉ một mình nhà chúng ta."

"Nếu là bên kia cố ý đổi con." Bùi Ngọc Ngưng hít một hơi thật sâu, cuối cùng vẫn hạ quyết tâm: "Thì để cho Tiểu Linh dọn ra ngoài đi."

Lời của Bùi Ngọc Ngưng chỉ đến đây, nhưng An Thụ Hải và An Sùng đều hiểu rõ ý của bà.

Nếu đây thật sự chỉ là một tai nạn, vậy thì hai gia đình sẽ cùng nhau thương lượng cách thức chung sống sau này. Kết quả tốt nhất là mỗi nhà đều có hai cô con gái.

Nếu đây là do gia đình kia cố ý làm, vì muốn cho con gái của họ được sống sung sướng mà cố tình đổi đi con gái của An gia, vậy thì người An gia nhất định sẽ đoạt lại con gái của mình, và cũng tuyệt đối không dễ dàng tha cho kẻ đã làm ra chuyện này.

Còn về An Linh, bất luận là từ góc độ bồi thường cho con gái ruột của An gia, hay là từ thân phận con gái của kẻ đầu sỏ gây tội mà xem, chắc chắn đều không thể để cô tiếp tục sống cùng người An gia được nữa.

Về tiền bạc hay tài nguyên, họ đương nhiên sẽ không để An Linh thiếu thốn, chỉ là về mặt tình cảm, thật sự rất khó để có thể đối xử với cô như trước đây.

An Thụ Hải và An Sùng không ai đưa ra ý kiến phản đối, xem như đã đồng ý với quyết định của Bùi Ngọc Ngưng.

Không khí nhất thời trở nên nặng nề. An Sùng mở miệng nói: "Con đã cho người đi điều tra tình hình của gia đình Thu Niệm rồi, đợi có kết quả sẽ nói cho hai người biết."

Cha mẹ An gật gật đầu tỏ vẻ đã biết.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 42


Không thể không nói động tác của An Linh thật sự là quá nhanh. Ngày hôm sau, ngoại trừ cậu em út An Duệ, cả bốn người còn lại trong An gia đều nhận được một bức email nặc danh. Nội dung email chính là kết quả xét nghiệm ADN của An Thụ Hải, Bùi Ngọc Ngưng với Thu Niệm và An Linh. Kết quả cho thấy hai người lần lượt là cha và mẹ ruột của Thu Niệm, nhưng lại không có quan hệ huyết thống với An Linh.

Chân tướng của chuyện thiên kim thật và giả, xem như đã được xác định hoàn toàn.

Cha mẹ An và An Sùng vốn đã có chuẩn bị tâm lý, xem xong cũng chỉ thở dài một hơi thật sâu, có một cảm giác mọi chuyện đã ngã ngũ, sau đó liền bắt đầu suy nghĩ hành động tiếp theo.

Nhưng An Quân trước đó không hề biết gì. Khi anh nhìn thấy email, phản ứng cũng giống hệt như những người khác lần đầu tiên nghe An Linh nói mình không phải con gái An gia, như bị sét đánh ngang tai, đầu óc trống rỗng hồi lâu.

Anh không biết là chỉ có mình nhận được email hay những người khác trong nhà cũng nhận được, nghĩ tới nghĩ lui chỉ dám gọi cho An Sùng.

"Anh cả! Em nói anh nghe chuyện này, em nhận được một cái email, bên trong nói..."

"Nói Tiểu Linh không phải con gái ruột của An gia, Thu Niệm mới là con gái ruột, đúng không?" An Sùng nghe được giọng nói vô cùng lo lắng của An Quân, liền biết anh muốn nói gì.

"Anh cũng nhận được?" An Quân lập tức sốt ruột: "Vậy những người khác cũng nhận được sao? Rốt cuộc là chuyện gì thế này? Có phải có người muốn ra tay từ Tiểu Linh để đối phó với An gia không? Tiểu Linh bây giờ thế nào rồi, con bé có nói gì không?"

"An Quân." Giọng nói có chút trầm thấp của An Sùng từ trong điện thoại truyền đến, cắt ngang một loạt câu hỏi dồn dập của An Quân.

An Quân từ trong giọng nói của anh cả nghe ra được chút cảm giác không ổn, anh dừng câu hỏi lại không mở miệng nữa.
Sau một khoảng im lặng ngắn ngủi, giọng của An Sùng lại một lần nữa truyền đến.

"An Quân, những gì trong email nói là sự thật."

"Không thể nào!" An Quân kích động phản bác: "Tiểu Linh sao có thể không phải là em gái ruột của chúng ta được! Cái cô Thu Niệm kia rốt cuộc là ai, mọi người đã điều tra chưa mà nói như vậy!"

"An Quân." Giọng của An Sùng trở nên nghiêm túc.

"Em có thể tiếp tục xem Tiểu Linh là em gái, nhưng Thu Niệm là em gái ruột của em, chuyện này là sự thật. Hy vọng em đừng có thành kiến mà bài xích con bé.

Diễn biến sự việc chúng ta vẫn đang điều tra. Bức email kia thật ra là do chính Tiểu Linh gửi. Cụ thể đợi em về nhà một thời gian nữa anh sẽ nói kỹ với em. Trước đó, những chuyện này đừng nhắc đến với bất kỳ ai, bao gồm cả Tiểu Linh, biết chưa?"

An Quân rất hiểu An Sùng. Anh biết anh cả không phải là người sẽ lấy loại chuyện này ra đùa giỡn, điều này cũng có nghĩa là mỗi một câu An Sùng nói lúc này đều là nghiêm túc.

Nhưng việc này thật sự quá đột ngột, anh thật sự rất khó tin và cũng rất khó chấp nhận. Anh chỉ có thể nghe lời anh cả, trước mắt cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra, sau đó tập trung tổ chức buổi biểu diễn, đợi kết thúc chuyến lưu diễn sẽ sớm ngày về nhà hỏi cho ra nhẽ.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 43: t nhất cũng là cấp bậc trạm trung chuyển dưa lớn


Bên phía An Quân bị bức email này của An Linh làm cho ăn không ngon ngủ không yên, nhưng bên phía An Linh cũng chẳng khá hơn là bao. Bởi vì cô gửi xong email liền đợi phản ứng của người nhà, nhưng đợi nửa ngày trời lại chẳng có chuyện gì xảy ra.

Lúc ăn tối, cô vẫn luôn đánh giá biểu cảm của ba người còn lại trên bàn ăn, kết quả phát hiện họ trông ai cũng bình thường, hoàn toàn không có gì khác biệt. An Linh chẳng nhìn ra được điều gì.

[Chuyện gì thế này, họ không thấy email sao?]

[Không thể nào, cho dù cha mẹ không thấy, anh cả hẳn là ngày nào cũng sẽ xem hòm thư chứ.]

[Nhưng phản ứng này của họ sao giống như chẳng biết gì cả.]

[Hay là trực tiếp cho họ xem luôn nhỉ?]

An Linh lấy điện thoại ra, thăm dò mở miệng: "Chaa, mẹ, anh cả, hôm nay con nhận được một cái email kỳ lạ, con..."

"Anh ăn xong rồi." An Sùng đột nhiên đứng dậy: "Vẫn còn chút việc công ty chưa làm xong, anh lên phòng sách trước đây, mọi người cứ từ từ ăn."

"Cha mẹ cũng vậy!" Cha mẹ An cũng đứng lên: "Chúng ta đi dạo cho tiêu cơm, Tiểu Linh con cứ từ từ ăn."

Nói xong, cả ba người liền trực tiếp rời khỏi phòng ăn, ngay cả một cơ hội để nói cũng không cho An Linh.

An Linh: ???

Người An gia tính toán đợi sau khi điều tra rõ ràng chân tướng chuyện An Linh và Thu Niệm bị tráo đổi rồi mới cùng An Linh thảo luận. Nhưng An Linh không biết điều đó. Cô chuẩn bị đợi thêm một ngày nữa, nếu ngày mai người An gia vẫn không có phản ứng gì, cô sẽ trực tiếp đập bản báo cáo xét nghiệm ADN vào mặt họ.

Buổi tối, An Linh hiếm hoi nhận được điện thoại của người đại diện Dương Dao. Hai ngày nay có thể nói cô vẫn luôn treo trên top tìm kiếm, nhưng Dương Dao bây giờ mới gọi điện, phỏng chừng là vì những lời đồn đoán trên mạng về An Linh và Thu Niệm.

Hai ngày nay, các hot search liên quan đến An Linh có thể nói là nhiều không đếm xuể. Gần một phần ba các mục từ trên bảng tìm kiếm đều không thoát khỏi liên quan đến cô.

Đầu tiên là chuyện ở lễ trao giải Kim Vân.

An Linh vừa nhận xong cúp liền trực tiếp dùng cúp để hành hung, trông thế nào cũng là một hành động vĩ đại tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả.

Tuy rằng có video có thể chứng minh lúc đó An Linh đã phải đối mặt với nguy hiểm đến tính mạng trước nên không thể không làm như vậy, nhưng chuyện này vẫn gây ra tranh cãi rất lớn trên mạng.

Đại bộ phận mọi người vẫn là may mắn vì An Linh phản ứng nhanh. Rốt cuộc đối phương có mang theo dao, chỉ cần sai một ly là có thể đi một mạng người. Cho nên tiếng khen ngợi chiếm đại đa số. Fan của An Linh còn xen lẫn trong đó, cắt ghép ra một video tổng hợp các cảnh hành động của An Linh, nhân cơ hội này để quảng bá cho chị nhà, còn giúp cô kéo về không ít thiện cảm của người qua đường.

Nhưng cũng có người cho rằng An Linh không nên ra tay tàn nhẫn như vậy, trực tiếp đánh vào đầu người ta cũng rất dễ xảy ra chuyện. Họ còn nói An Linh có phải là có khuynh hướng bạo lực hay không. Hơn nữa, không có lửa làm sao có khói, An Linh chắc chắn đã làm chuyện gì đó rất quá đáng, mới khiến người ta phải trả thù như vậy.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 44


Sức chiến đấu của fan An Linh vốn đã mạnh, hơn nữa lần này rất nhiều người qua đường đều không thể chịu nổi loại bình luận này, trực tiếp vào cuộc chửi bới.

[Không có lửa làm sao có khói? Mày đưa mặt mày qua đây tao tát thử xem có vang không.]

[Trời ạ, người ta đều cầm dao rồi mà mày còn ở đó ấp a ấp úng thì có tác dụng gì? Đại nữ chủ của chúng ta là phải tàn nhẫn độc ác!]

[Không ra tay tàn nhẫn một chút thì người bị thương đã là An Linh hoặc là Tần Vãn Lam rồi. Mày bây giờ mở miệng nói thì dễ dàng, lúc đó sự việc xảy ra đột ngột như vậy ai có thể nghĩ chu toàn được chứ?]

[Phòng vệ chính đáng cũng có thể nói thành khuynh hướng bạo lực. Có cái năng lực đổi trắng thay đen này sao không đi chơi cờ vây đi, đổi hết quân cờ của đối thủ thành màu của mình ấy.]

[Hay là mời các vị thánh mẫu đến dạy tôi xem, đụng phải người cầm dao thì nên làm gì bây giờ? Dùng thánh quang của các vị chiếu rọi họ à?]

Số lượng và sức chiến đấu của hai bên chênh lệch quá lớn, về cơ bản là tình thế một chiều. Những kẻ nói ngược kia rất nhanh đã phải xám xịt mặt mày xóa bình luận.

Vấn đề còn lại là những nghi ngờ về công tác an ninh của lễ trao giải. Tại sao lại có thể để một người như vậy trà trộn vào làm nhân viên lễ tân còn mang dao lên sân khấu? Lần này là An Linh, lần sau sẽ là ai?

Cũng có người tò mò về thân phận của cô nhân viên lễ tân kia cùng với nguyên nhân cô ta làm vậy. Internet không có bí mật, chỉ cần đã để lại dấu vết thì luôn có cao thủ có thể tra ra được điều gì đó. Weibo của cô ta rất nhanh đã bị lột ra. Lúc này mọi người mới phát hiện người này hóa ra là anti-fan của An Linh. Cô ta đã chia sẻ lại một bài bóc phốt nói An Linh cướp vai diễn của người khác, trong phần chia sẻ còn nói sớm muộn gì cũng sẽ cho An Linh đi tìm chết.

Đến lúc này, mọi người vẫn chưa chú ý nhiều đến cái tài khoản bóc phốt kia, cho rằng đó chẳng qua chỉ là một tài khoản marketing chuyên bôi nhọ minh tinh có thể thấy ở bất cứ đâu trên mạng.

Mãi cho đến khi nguyên nhân và kết quả của câu chuyện thứ hai khiến An Linh lên hot search được xâu chuỗi lại.

Đó chính là chuyện của Thu Niệm, Giả Thiếu Tích và Vương Dung Hân.

Lúc này mọi người mới hoàn hồn lại, nhớ ra cái tài khoản bóc phốt kia tên là "Kim Dị Bảo Bối", và đó lại chính là tài khoản của Vương Dung Hân.

Nói cách khác, cô nhân viên lễ tân kia chính là vì đã xem Weibo của Vương Dung Hân, quả quyết rằng An Linh đã cướp vai diễn của thần tượng nhà mình, mới gây ra chuyện ở lễ trao giải.

[Cho nên là cô nhân viên lễ tân kia tin vào Weibo của Vương Dung Hân mới muốn giết An Linh, mà chuyện này lại là vì An Linh đã vạch trần tên tài khoản Weibo của Vương Dung Hân nên chúng ta mới có thể biết.]

[Vòng lặp logic đã khép lại rồi cả nhà ơi! Không ngờ hai quả dưa lớn nhất mà tôi ăn gần đây lại có thể xâu chuỗi lại với nhau.]

[Người trong cuộc của cả hai quả dưa lớn đều là An Linh, đây là trình độ gì vậy?]
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 45


[Quả dưa thứ hai cảm giác chị ấy cũng không phải người trong cuộc đâu, chỉ là không có chị ấy chúng ta có lẽ cũng không thể ăn được một quả dưa đầy đủ như vậy. Cho nên không thể gọi là nông dân trồng dưa được, nhưng ít nhất cũng là cấp bậc trạm trung chuyển dưa lớn.]

[Cái gì gọi là tai bay vạ gió, hôm nay tôi xem như đã được mở mang tầm mắt... May mà chị ấy không xảy ra chuyện gì, nếu không thì cũng quá xui xẻo rồi.]

[Không chỉ mình chị ấy xui xẻo đâu, cô gái tên Thu Niệm kia, còn có những người bị Giả Thiếu Tích và Vương Dung Hân xem như trò đùa nữa, ai mà không xui xẻo chứ.]

Trước đây, những nữ minh tinh kia không kiện những kẻ bôi nhọ, một là vì họ đã sớm quen với việc đối mặt với đủ loại ác ý, hai là vì nếu thật sự khởi kiện sẽ còn bị người ta nói là keo kiệt, đã là người của công chúng chẳng lẽ không cho người ta nói hay sao?

Nhưng quen không có nghĩa là không để ý, cũng không có nghĩa là phải nuốt cục tức này vào bụng.

Hành động lần này của An Linh đã trực tiếp đẩy độ hot của sự việc lên cao. Người qua đường cũng cảm thấy Giả Thiếu Tích và Vương Dung Hân quá đáng đến cực điểm. Vì thế, vài nữ diễn viên bị họ dựng chuyện đều đã gửi thư luật sư, chuẩn bị khởi kiện hai người kia. Dư luận cũng nghiêng về một phía ủng hộ họ, không còn ai đục nước béo cò ra nói họ keo kiệt nữa.

Bất quá, chuyện kinh ngạc hơn còn ở phía sau. Có người trong cuộc ra tiết lộ rằng Giả Thiếu Tích đã bị Vương Dung Hân đâm!

Đại khái là sau khi hai người trở về đã cãi nhau một trận. Vương Dung Hân cảm thấy Giả Thiếu Tích đã lừa dối mình, còn Giả Thiếu Tích lại cảm thấy Vương Dung Hân làm việc quá bốc đồng, không suy xét việc làm như vậy có hủy hoại hắn không, cuối cùng đã đề nghị chia tay.

Vương Dung Hân không chịu nổi cú sốc này, đã có hành vi quá khích, cầm dao gọt hoa quả lên liền đâm Giả Thiếu Tích một nhát.

May mắn vết thương không sâu, không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng Vương Dung Hân cũng vì một nhát dao này mà bị bắt.
Nghe nói bên phía nhà họ Vương chủ trương rằng Vương Dung Hân có bệnh về tâm thần, xem ra cũng không phải hoàn toàn mặc kệ cô ta.

[Đây là cái gì? Chó cắn chó, một miệng đầy lông?]

[Tôi thấy là nhân quả tuần hoàn, báo ứng nhãn tiền thì đúng hơn. Nhát dao mà An Linh né được cuối cùng vẫn đâm vào người Giả Thiếu Tích.]

[Nhưng tôi cảm thấy Vương Dung Hân cũng rất đáng thương, nghe nói cha mẹ cô ta đều ngoại tình, cú sốc đối với cô ta chắc hẳn là rất lớn.]

[Lý lẽ là vậy, nhưng đó cũng không thể trở thành lý do để cô ta bịa đặt về người khác được.]

[Đúng vậy, cô nhân viên lễ tân kia chính là xem tin đồn cô ta bịa ra mới quyết định đi giết An Linh. Nếu An Linh xảy ra chuyện, bạn cảm thấy ai đáng thương hơn?]

[Đã lâu rồi không được ăn nhiều dưa một lúc như vậy, sảng khoái!]

Cuối cùng chính là về mối quan hệ của An Linh và Thu Niệm.

Việc An Linh xuất hiện ở phim trường của Thu Niệm, hơn nữa còn giúp Thu Niệm đối đầu với cặp đôi điên khùng Giả Thiếu Tích và Vương Dung Hân, bản thân đã có chút kỳ quái. Nhưng xem cái bộ dạng che kín từ đầu đến chân của cô thì vừa nhìn đã biết không thể nào ra mặt giải đáp thắc mắc cho mọi người được.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 46: Biết đâu lại là thiên kim thật và giả gì đó ha ha ha


Đặt trong tình huống bình thường, đây cũng không phải là chuyện gì quan trọng. Biết đâu cô chỉ tình cờ đi ngang qua. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ Thu Niệm trông lại quá giống Bùi Ngọc Ngưng, quả thực còn giống hơn cả An Linh, người là con gái ruột của Bùi Ngọc Ngưng.

Bản thân Bùi Ngọc Ngưng là một diễn viên cấp bậc Ảnh hậu vô cùng nổi tiếng. Tuy rằng bà đã ở ẩn tương đối sớm, nhưng trước kia từng có danh hiệu nữ thần quốc dân. Cho dù đã mười mấy năm không đóng phim, danh tiếng vẫn cực kỳ cao. Ngay cả những người trẻ tuổi cũng có rất nhiều người quen thuộc với hình tượng trên màn ảnh của Bùi Ngọc Ngưng.

Bản thân An Linh và Bùi Ngọc Ngưng là giống nhau ở khí chất, chứ không phải ở ngũ quan.

Nhưng cô gái Thu Niệm này lại hoàn toàn tương phản. Khí chất không giống, nhưng chỉ xem ngũ quan mà nói cô ấy là con gái ruột của Bùi Ngọc Ngưng thì cũng hoàn toàn không có ai nghi ngờ.

Nếu An Linh và Thu Niệm không có mối liên hệ nào, mọi người cũng sẽ chỉ cho rằng việc Thu Niệm trông giống Bùi Ngọc Ngưng chỉ là trùng hợp. Nhưng trong buổi livestream, họ lại cố tình gặp nhau, thậm chí Thu Niệm còn trực tiếp gặp mặt Bùi Ngọc Ngưng và lên xe của An Linh. Như vậy liền không thể không khiến người ta suy nghĩ nhiều.

Một vài bài phân tích về thân phận thật sự của Thu Niệm cũng ngày càng có độ hot cao hơn.

[Cô Thu Niệm này và An Linh, rốt cuộc là có quan hệ gì vậy?]

[Chỉ có mình tôi cảm thấy Thu Niệm so với An Linh còn giống con gái của nữ thần Bùi Ngọc Ngưng hơn sao?]

[Không, bạn không phải là người duy nhất!]

[Có thể nào là người bên Bùi gia không? Biết đâu là cháu ngoại hay là cháu gái họ của nữ thần Bùi Ngọc Ngưng chẳng hạn.]

[Không thể nào, nếu thật sự là người Bùi gia, cô ấy có cần thiết phải đi diễn trong một bộ phim chiếu mạng nhỏ như vậy không? Bùi gia tùy tiện cho chút tài nguyên là được rồi.]

[Biết đâu người ta chỉ muốn tự mình rèn luyện kỹ năng diễn xuất thì sao.]

[Nhưng mà tôi cảm thấy cô ấy với chaa của An Linh cũng có chút giống nhau, còn có anh cả của An Linh nữa. Đặc biệt là mọi người xem cái mũi kìa, đều là kiểu sống mũi cao thẳng.]

[Mọi người có thành kiến rồi. Mắt giống mẹ An Linh, mũi giống cha An Linh, chẳng lẽ thật sự là do cha mẹ An Linh sinh ra à? Chỉ biết An Linh có một người em trai song sinh long phụng, chưa nghe nói có chị hay em gái sinh ba nào cả.]

[Vậy thì biết đâu là bị bế nhầm thì sao? Biết đâu lại là thiên kim thật và giả gì đó ha ha ha ha ha ha.]

Bình luận này hoàn toàn là do một cư dân mạng nói đùa, lúc đầu không ai tin thật. Mọi người cũng vào các tầng bình luận để cùng nhau "ha ha ha", còn đùa giỡn phụ họa nói biết đâu thật sự có khả năng này. Có người còn nhân tiện vào đó để xin tiểu thuyết về đề tài thiên kim thật và giả, lại có càng ngày càng nhiều cư dân mạng nhiệt tình thật sự bắt đầu trả lời và đề cử những cuốn tiểu thuyết mà mình cảm thấy hay. Bình luận này rất nhanh đã được đẩy lên top.

Sau đó lại có các tài khoản marketing hóng chuyện không chê chuyện lớn, chụp lại màn hình bình luận này. Kết quả là, mục từ #AnLinhThuNiệmThiênKimThậtGiả# cũng leo lên hot search một cách vô cùng kỳ lạ.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 47


Tuy rằng khi bấm vào, đại bộ phận đều là những người hóng chuyện đang nói đùa hoặc đề cử tiểu thuyết, nhưng cũng có những người qua đường không rõ chân tướng tin thật, vào hot search hỏi là thật hay giả.

Dương Dao chính là vì cái hot search này mới gọi điện thoại cho An Linh, muốn thăm dò xem rốt cuộc tình hình là như thế nào.

"An Linh, em đã xem hot search chưa?"

An Linh vừa nghe liền biết Dương Dao muốn hỏi mình cái gì, phỏng chừng cũng là Cố Thần Minh phái cô ta đến để thăm dò tình hình. Rốt cuộc trước đây cô chỉ có một thân phận là tiểu thư An gia mới có thể khiến Cố Thần Minh để ý đôi chút. Bây giờ thân phận của cô đã bị tranh cãi, Cố Thần Minh đương nhiên sẽ muốn biết sự tình.

Nhưng trong tình huống những người trong cuộc còn chưa hoàn toàn biết rõ, An Linh tự nhiên sẽ không tùy tiện tiết lộ. Cho dù có muốn công khai cũng phải đợi bên An gia đều biết và chuẩn bị sẵn sàng rồi mới công khai, không thể để Cố Thần Minh lợi dụng được.

"Chưa ạ, gần đây em vẫn luôn ở nhà tĩnh dưỡng, không xem điện thoại mấy."

Dương Dao không nghi ngờ gì, còn tưởng An Linh thật sự không để ý đến tin tức trên mạng, thế là lại hỏi: "Cô Thu Niệm kia, là gì của em vậy?"

"Thu Niệm?" An Linh hỏi ngược lại: "Là ai vậy, chưa nghe nói qua."

Dương Dao cảm thấy có chút kỳ quái: "Sao có thể chứ, hôm qua em không phải còn gặp cô ấy ở cái thị trấn khởi nghiệp phía tây thành phố sao?"

"Chị nhầm rồi, mấy ngày nay em vẫn luôn ở nhà, không ra ngoài." An Linh trực tiếp giả ngốc.

Dương Dao xem như đã nghe ra, An Linh đây là ỷ vào việc không ai chụp được mặt mình, thật sự không định thừa nhận người mặc đồ đen kia là cô. Thế là Dương Dao chỉ có thể hỏi thẳng.

"Hay là em xem hot search đi. Trên đó có ảnh của Thu Niệm, trông có đến năm phần giống dì Bùi Ngọc Ngưng. Trên mạng còn nói cô ấy và em là thiên kim thật và giả, mục từ đã lên hot search rồi. Em xem có muốn tìm người gỡ xuống không."

"Chị không phải là người đại diện của em sao? Chuyện gỡ hot search này chị xem mà làm là được." An Linh thản nhiên trả lời.

"Chính vì chị là người đại diện của em, cho nên mới càng nên biết sự tình chứ. Như vậy mới có thể đưa ra phương án đối phó có lợi nhất cho em." Dương Dao thăm dò: "Thu Niệm sẽ không thật sự là con gái của dì Bùi đấy chứ?"

Lúc này, ngoài cửa phòng vừa hay truyền đến tiếng gọi An Linh ăn cơm. Cô đáp một tiếng rồi khẽ cười vào điện thoại, chỉ nói hai chữ: "Chị đoán đi."

Nghe tiếng điện thoại bị ngắt, Dương Dao nghiến răng nghiến lợi mà "hứ" một tiếng.

"Để tôi xem cô còn có thể đắc ý được bao lâu. Nếu không phải muốn giúp Thần Minh, ai mà thèm hầu hạ cái loại đại tiểu thư như cô."

Cô ta lập tức lại bấm số của Cố Thần Minh, giọng nói lập tức trở nên ngọt xớt.

"Thần Minh à, em vừa mới hỏi An Linh rồi, cô ta không chịu nói gì cả. Em xem loại chuyện này chắc là tin đồn nhảm thôi, nếu là thật thì cũng quá hoang đường rồi."

"Biết rồi." Giọng của Cố Thần Minh truyền đến, nghe không ra là cảm xúc gì.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 48


"Ấy đừng cúp máy." Nhận thấy Cố Thần Minh chuẩn bị cúp điện thoại, Dương Dao vội vàng mở miệng: "Anh gọi điện thoại cho em mà không có gì để nói sao? Em dù sao cũng từng là người đại diện của anh mấy năm, bây giờ lại đang giúp anh làm việc, nói chuyện với em thêm hai câu thì có sao đâu."

Bên phía Cố Thần Minh im lặng vài giây, chỉ lạnh lùng mở miệng: "Làm tốt chuyện cô nên làm, lợi ích sẽ không thiếu của cô đâu. Đừng nghĩ đến những chuyện thừa thãi."

Nói xong liền trực tiếp ngắt điện thoại.

Liên tiếp bị hai người ngắt điện thoại, tâm trạng của Dương Dao đương nhiên không tốt đi đâu được. Bất quá thái độ của cô ta đối với việc hai người cúp điện thoại của mình lại hoàn toàn khác nhau.

Đối với An Linh, cô ta không ngừng chửi thầm trong lòng. Nhưng đối với Cố Thần Minh, Dương Dao tuy trong lòng không vui, nhưng lại xen lẫn một tia hứng thú.

"Thần Minh có lẽ không biết dáng vẻ lạnh lùng của anh ấy mê người đến mức nào đâu. Mình chịu làm trâu làm ngựa cho anh ấy đối phó với cô tiểu thư kia, đến lúc đó đòi lợi ích cũng không phải đơn giản như vậy đâu."

Trên bàn cơm An gia, vẫn là cha mẹ An, An Sùng cùng với An Linh, bốn người đang ăn tối.

An Linh quan sát ba người còn lại, phát hiện vẫn chẳng nhìn ra được điều gì. Mắt thấy bữa tối lại sắp ăn xong, vẫn không một ai mở miệng nói với cô về chuyện giám định ADN.

[Không phải đâu, mình còn cố tình gửi lại một lần nữa. Thật sự không một ai xem hòm thư sao?]

Cuộc điện thoại vừa rồi của Dương Dao đã nhắc nhở An Linh. Hot search trên mạng đã treo lâu như vậy, người nhà hẳn là cũng đã thấy rồi. Không bằng trực tiếp bắt đầu từ đây vậy.

"Cha, mẹ, anh cả, mọi người có xem hot search không?"

"Hot search? Hot search gì?"

"Chuyện nói Thu Niệm và con là thiên kim thật và giả ấy ạ." An Linh trực tiếp trả lời.

"Ồ, gần đây có hơi bận, không có thời gian xem hot search." An Sùng bình tĩnh mở miệng: "Trên hot search tin thật tin giả rất nhiều, xem cho biết là được."

Cha mẹ An cũng vừa ăn cơm vừa gật đầu.

An Linh luôn cảm thấy bầu không khí hiện tại có chút kỳ quái. Tại sao người nhà dường như đều đang tránh nói chuyện với cô? Nhưng cô thật sự không muốn kéo dài thêm nữa.

Trước đây là không có bằng chứng xác thực, hơn nữa cô lại không thể nào trực tiếp nói với người nhà rằng mình biết Thu Niệm mới là con gái ruột của An gia từ trong cốt truyện tiểu thuyết. Cho nên mới lựa chọn đi làm xét nghiệm ADN trước. Bây giờ báo cáo giám định đã có trong tay, không có lý do gì để không nói ra cả.

Mắt thấy ba người họ ăn xong miếng cơm cuối cùng lại sắp đứng dậy rời đi, An Linh trực tiếp đứng dậy trước một bước, đặt bốn bản báo cáo xét nghiệm ADN đã mang xuống từ trước lên bàn.

"Những gì trên hot search nói đều là sự thật. Con không phải là con gái của hai người, Thu Niệm mới là con gái ruột của cha mẹ."

Yên tĩnh, quá yên tĩnh.

Cha mẹ An và An Sùng rõ ràng đã nhìn thấy bản báo cáo xét nghiệm ADN mà An Linh đưa ra, lại không một ai mở miệng. Điều này hoàn toàn khác với tình huống mà An Linh tưởng tượng. Cô nhìn qua từng người một, cẩn thận đánh giá biểu cảm của cha mẹ và anh cả, cuối cùng cũng nhận ra điều gì đó.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 49: Rốt cuộc trong lòng em, chúng tôi có hình tượng gì vậy?


"Mọi người đã thấy email rồi phải không?"

Thấy mấy người vẫn không hé răng, An Linh cuối cùng cũng nhận ra hai ngày nay họ đều đang giả vờ như không biết gì để diễn kịch với mình. Cô vô cùng khó hiểu.

"Đã thấy rồi tại sao mọi người phải làm như không có chuyện gì xảy ra?"

Thấy thật sự không thể né tránh được nữa, An Sùng đành bất đắc dĩ mở miệng.

"Tiểu Linh, chúng ta vốn dĩ định đợi sau khi điều tra xong mọi chuyện rồi mới nói chuyện này với em."

"Điều tra cái gì ạ?" An Linh khó hiểu: "Báo cáo xét nghiệm ADN đều đã có, sự thật không phải đã rất rõ ràng rồi sao? Em và Thu Niệm đã bị bế nhầm, cô ấy mới là con gái của An gia."

"Chính là muốn điều tra xem đã bị bế nhầm như thế nào." Giọng An Sùng trở nên nghiêm túc: "Rốt cuộc..."

An Sùng do dự một chút. Cha mẹ hiện tại của Thu Niệm dù sao cũng là cha mẹ ruột của An Linh. Lời anh nói tiếp theo có khả năng mang ý nghi ngờ cha mẹ Thu. Nói về sự không phải của cha mẹ ruột An Linh ngay trước mặt cô dường như có chút không ổn.

Nhưng có một số chuyện lại cần thiết phải nói cho rõ ràng.

"Rốt cuộc thì thân phận của An gia chúng ta ở đây, chúng ta muốn điều tra rõ xem có phải là người của Thu gia đã cố ý làm như vậy không."

An Linh: "..."

Thấy An Linh không nói lời nào, An Sùng đột nhiên lại có chút luống cuống.

Anh tưởng vì mình chưa bao giờ nói chuyện với An Linh một cách nghiêm túc như vậy, đã làm cô đau lòng sợ hãi.

Trong lòng cha mẹ An cũng không nỡ. Tuy rằng An Linh đã sớm biết chuyện này, thậm chí còn âm thầm thúc đẩy họ biết chân tướng, nhưng vào thời điểm biết được mình là thiên kim giả, An Linh nhất định đã vô cùng khổ sở.

Có phải con bé đã khóc thầm không? Có phải cũng rất sợ hãi An gia sẽ đuổi mình đi không? Có phải vẫn luôn lo lắng mình sẽ mất đi tình yêu thương của người An gia không?

Tưởng tượng đến những điều này, cha mẹ An và cả An Sùng đều cảm thấy mình thật tàn nhẫn.

An Linh rõ ràng không làm gì sai cả, thậm chí bây giờ còn bị một thứ không biết tên nào đó uy h**p, vậy mà họ lại còn nghĩ đến cả kết quả là để An Linh dọn ra ngoài.

"Tiểu Linh." An Sùng vẫn là không đành lòng mở miệng: "Bất kể kết quả thế nào cũng không phải lỗi của em. Anh vẫn sẽ xem em là em gái của anh, mối quan hệ giữa chúng ta sẽ không thay đổi. Tin tưởng anh cả, được không?"

Nhìn bầu không khí không hiểu sao lại trở nên có chút thương cảm, cùng với vẻ mặt hỗn hợp giữa tự trách, bi thương và rối rắm của cha mẹ và anh cả, dựa trên sự hiểu biết của mình về người nhà, An Linh đại khái biết họ đã tự suy diễn ra những gì.

Thế là An Linh rất phối hợp mà lộ ra một vẻ mặt tủi thân, sợ hãi lại có chút cẩn trọng, gật gật đầu, dùng giọng nói nghẹn ngào khẽ "vâng" một tiếng.

Thấy An Linh như vậy, trong lòng người An gia lại càng không dễ chịu, quả thực muốn bất chấp tất cả để giữ An Linh ở bên cạnh. Kết quả là giây tiếp theo, tiếng lòng của An Linh liền vang lên.

[Không thể nào, không thể nào. Cha mẹ và anh cả sẽ không cho rằng là người Thu gia cố tình đổi mình với Thu Niệm, để cho con gái của họ làm tiểu thư hưởng phúc, còn để con gái An gia đi chịu khổ đấy chứ?]
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 50


[Còn có thể bị bế nhầm như thế nào được nữa, chính là do sơ suất của y tá thôi.]

[Đó là bệnh viện tư nhân cao cấp mà, có thể sinh con ở đó ai mà không phải giàu sang thì cũng quyền quý. Người Thu gia trừ phi là ăn no rửng mỡ mới đi làm chuyện này.]

[Người ta cũng xem Thu Niệm như con gái ruột, cưng như bảo bối mà nuôi lớn đấy nhé. Chỉ là Thu gia không giống An gia, không làm kinh doanh nên tương đối kín tiếng. Hơn nữa họ cũng không hy vọng Thu Niệm vào giới giải trí, cho nên Thu Niệm mới phải luôn tự mình lăn lộn.]

[Em cảm thấy bây giờ các người nên suy xét, không phải là Thu gia có cố ý đổi con hay không, mà là Thu gia có bằng lòng để Thu Niệm trở về hay không thì đúng hơn?]

Người An gia: ???

Tuy rằng không thể so với An gia là gia đình hào môn thực thụ, nhưng Thu gia lại là một gia đình trí thức đúng nghĩa, địa vị xã hội cũng rất cao.

Về mặt vật chất, cuộc sống của Thu Niệm quả thật không xa xỉ như những gì An gia cung cấp cho An Linh, nhưng về cơ bản cũng là muốn gì có nấy. Hơn nữa, tình yêu thương mà Thu gia dành cho Thu Niệm hoàn toàn không ít hơn An gia dành cho An Linh.

Cho nên trong cốt truyện của nguyên tác, Thu Niệm lúc đầu cũng không muốn đến An gia, Thu gia cũng không muốn để Thu Niệm rời đi.

Nhưng An Linh, nữ phụ độc ác này, lại không giống vậy. Cô cảm thấy Thu gia không thể so sánh với An gia. Trong mắt cô, có tiền chính là tốt nhất, Thu gia không thể cung cấp cho cô ta nhiều tiền bạc và tài nguyên như An gia.

Cô cho rằng việc mình từ tiểu thư An gia biến thành con gái Thu gia, hoàn toàn là bị hạ cấp bậc xã hội.

Cho nên An Linh làm mình làm mẩy, không muốn trở về, đối với người Thu gia cũng không cho sắc mặt tốt, khiến người Thu gia hoàn toàn thất vọng về cô con gái ruột này. Mà An gia vì Thu Niệm cũng không chịu dọn vào, hơn nữa việc hai nhà bế nhầm con gái cũng hoàn toàn là ngoài ý muốn, nên cũng rất vui lòng tiếp tục duy trì tình hình sinh hoạt như trước với An Linh.

Nhưng sau này sau khi Thu gia xảy ra chuyện, chỉ còn lại một mình Thu Niệm bơ vơ, nên cô bất đắc dĩ vẫn bị An gia đón về.

An Linh chính là từ lúc đó đã bắt đầu vai diễn nữ phụ độc ác tìm đường chết của mình. Không những khắp nơi nhắm vào Thu Niệm, mà còn không ngừng dùng đủ mọi chuyện để vu khống cô, khiến người An gia có cái nhìn ngày càng tệ về Thu Niệm.

Thỉnh thoảng có vài lần bị vạch trần, An Linh liền sẽ giả vờ đáng thương. Cô lại quá hiểu người An gia, kỹ năng diễn xuất lại rất tốt. Mỗi lần bị bắt quả tang liền sẽ làm bộ rằng mình là vì quá yêu thương người An gia nên mới trở nên như vậy, bắt đầu khóc lóc kể lể rằng mình vì không muốn mất đi họ nên mới trở nên nhạy cảm, hay ghen tuông. Khóc lóc kể lể rằng mình cũng là người bị hại, tại sao mọi người đều cảm thấy là lỗi của mình.

Còn nói mình đã mất đi cha mẹ ruột, bây giờ ngay cả người An gia đã chung sống bao nhiêu năm cũng không cần mình nữa, vậy thì mình sống trên thế giới này còn có ý nghĩa gì. Cô thậm chí còn làm loạn bằng cách giả vờ tự sát vài lần.

An Linh lần đầu tiên xem nguyên tác, quả thực xấu hổ đến mức ngón chân cũng phải bấu chặt xuống đất, chính cô cũng không thể nhìn nổi.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 51


Cô làm sao cũng không dám tin rằng cái người ngồi dưới đất khóc lóc gào thét "Con cũng là có tình cảm mà! Con xem mọi người như cha mẹ ruột, như anh trai ruột mà đối đãi suốt hai mươi mấy năm, chỉ vì không có quan hệ huyết thống mà mọi người lại đối xử với con như vậy sao? Mọi người cho dù xem con như một con chó mà nuôi, cũng không nên máu lạnh với con như vậy chứ!" lại là chính mình.

Kết quả người An gia lại như bị mỡ heo che mắt, đầu óc có vấn đề, thật sự lại tin vào cái màn kịch đó của cô, khiến cho Thu Niệm đối với người An gia cũng hoàn toàn thất vọng.

Tóm lại, nguyên tác chính là An Linh, nữ phụ độc ác này, không ngừng làm một cây gậy khuấy phân, khiến Thu Niệm rơi vào hoàn cảnh bơ vơ không nơi nương tựa, để đặt nền móng cho việc sau này cô dần dần bị nam chủ cảm động.

An Linh không hiểu và cũng không tôn trọng con người của mình trong nguyên tác. Tuy rằng cô không cảm thấy mình có thể làm ra những chuyện đó, nhưng bây giờ cô thật sự có chút không tin tưởng vào chính mình.

Rốt cuộc thì vết xe đổ đã bày ra ở đó. Giống như cô cũng không cảm thấy mình sẽ đối xử với Nghiêm Úc một cách quá đáng như vậy, nhưng trớ trêu là trước đây cô đã làm như thế. Lỡ như sau khi Thu Niệm trở về, An Linh thật sự bắt đầu nổi điên giống như trong nguyên tác thì phải làm sao?

Vậy còn người An gia thì sao?

An Linh nhìn cha mẹ và anh cả của mình, rất khó tưởng tượng họ cũng sẽ không phân biệt phải trái như vậy.

Là vì hiệu ứng cưỡng chế của cốt truyện sao?

Vậy nếu cây gậy khuấy phân là cô đây không khuấy nữa, tình hình có thể sẽ tốt hơn một chút không?

[Hít—]

[Rốt cuộc có nên để Thu Niệm trở về hay không a...]

Nghe An Linh nghĩ như vậy, người An gia đều có chút bất ngờ, còn tưởng An Linh không hy vọng thân phận của mình bị Thu Niệm lấy lại.

[Nếu Thu Niệm trở về, mình chắc chắn phải dọn ra ngoài ở cho chắc ăn. Nhưng lỡ như mình dọn ra ngoài rồi mà cô ấy vẫn bị cha mẹ bắt nạt thì làm sao bây giờ?]

Người An gia: "..." Tiểu Linh nghĩ có phải hơi nhiều rồi không.

Rốt cuộc trong lòng em, chúng tôi có hình tượng gì vậy?

Là một lũ ác bá có vấn đề về não sao?

Đúng lúc này, điện thoại của An Sùng vang lên một tiếng. Anh bấm mở ra, phát hiện là thư ký đã gửi cho anh tài liệu điều tra về Thu gia, đồng thời cũng nói tình hình của bác sĩ và y tá đỡ đẻ tại bệnh viện lúc đó vẫn còn đang trong quá trình điều tra.

Rốt cuộc sự tình đã qua hai mươi mấy năm, trong khoảng thời gian đó nhân viên bệnh viện cũng không ngừng biến động, rất nhiều chuyện điều tra lên quả thật rất khó khăn.

An Sùng mở tệp tài liệu điều tra về Thu gia ra, xem qua không khỏi có chút kinh ngạc. Hóa ra cha của Thu Niệm, Thu Triển Diệp, lại là giáo sư khoa khảo cổ, còn mẹ của Thu Niệm, Thư Quang Hà, là giáo sư khoa văn học. Cả hai người đều đang giảng dạy tại cùng một trường đại học danh tiếng. Con trai lớn Thu Lê hiện tại là luật sư cộng sự của một hãng luật. Mỗi một người trong số họ đều là những sự tồn tại vô cùng ưu tú trong ngành. Họ còn có một người con trai út đang học cấp ba tên Thu Thời, cũng là một học bá đứng đầu khối hàng năm.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 52: Có thể không gặp mặt được không?


Giống như những gì trong tiếng lòng của An Linh đã nói, một gia đình như vậy không có lý do gì để cố tình đổi đi con gái của mình.

An Sùng chuyển tiếp thông tin cho cha mẹ An, đồng thời cũng gửi một tin nhắn cho thư ký, nói rằng có thể không cần tiếp tục điều tra chuyện bên bệnh viện nữa.

Bệnh viện kia có người có quan hệ không cạn với An gia của họ. Nếu không phải là cố ý đổi, bây giờ sự việc đã qua hai mươi mấy năm, tiếp tục truy cứu cũng không thay đổi được gì, không cần thiết vì thế mà làm căng thẳng mối quan hệ hai bên. Sau nhiều mặt cân nhắc, An Sùng vẫn quyết định không truy cứu trách nhiệm của bệnh viện.

An Linh luôn cảm thấy có chút kỳ quái. Tại sao cha mẹ và anh cả họ lại không ai hỏi cô vì sao lại đột nhiên nghi ngờ về thân phận thật sự của mình và Thu Niệm? Cô vì để biện minh còn chuẩn bị trước vài cách nói, kết quả không dùng đến.

Thôi kệ, bây giờ cô cũng lười nghĩ nhiều. Dù sao thì nhiệm vụ thứ nhất của mình đã hoàn thành, tiếp theo chính là nhiệm vụ thứ hai: công khai thân phận thật sự của cô và Thu Niệm.

An Linh muốn cho An gia và Thu gia một khoảng thời gian để chuẩn bị tinh thần sau khi biết chân tướng, đợi hai bên đều biết sự tình rồi mới công khai ra bên ngoài. Cho nên cô mới không lén lút công bố thông tin trên mạng ngay khi vừa nhận được kết quả xét nghiệm ADN.

Dựa theo cốt truyện trong tiểu thuyết, bên An gia sau khi biết chân tướng đã chủ động liên lạc với người Thu gia, hơn nữa rất nhanh đã công bố thân phận thiên kim thật của Thu Niệm. Cho nên theo lý thuyết, nhiệm vụ thứ hai này cũng không cần cô phải bận tâm, cô chỉ cần ngoan ngoãn chờ đợi là được.

Nhưng đối với An Linh hiện tại mà nói, thời gian chính là sinh mệnh! Cô phải làm cho người An gia nhanh chóng liên lạc với bên Thu gia.

"Cha, mẹ, anh cả, con biết mọi người đang băn khoăn về cảm nhận của con." An Linh suy tư một lát rồi làm ra vẻ đáng thương vô cùng mà mở miệng: "Nhưng mà con có thể hiểu được, mọi người không cần phải để ý đến con đâu, mau chóng nói rõ chân tướng với Thu gia đi."

[Làm nhanh lên, làm nhanh lên! Vì cái mạng chó quý giá này của con, mau đi ngả bài với Thu gia đi!]

Một giọt nước mắt rơi xuống trên mặt An Linh, cô vội vàng cúi đầu lau đi, như thể sợ bị người khác nhìn thấy.

"Giống như mọi người không nỡ nói cho con biết chuyện này, con cũng không nỡ để mọi người và con gái ruột của mình phải chia lìa. Nếu anh cả đã nói vẫn sẽ xem con là em gái ruột, vậy thì con cũng giống như vậy. Trong lòng con, mọi người chính là cha mẹ và anh cả mà con yêu thương nhất."

[Trà xanh quá đi!]

[Con đã trà xanh đến mức này rồi, các người uống đi chứ!]

[Nào chúng ta cùng cạn ly này, cung nghênh nữ chủ hồi cung!]

Khóe miệng của người An gia đều giật giật. May mà An Linh hiện tại đang cúi đầu, nếu không chắc chắn sẽ bị cô nhìn ra điều gì đó.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 53


Vốn dĩ chủ đề họ đang thảo luận có chút nghiêm túc, kết quả vì tiếng lòng của An Linh mà thật sự không còn chút không khí nghiêm túc nào. Nhưng người An gia cũng không bỏ qua một điểm rất quan trọng trong tiếng lòng của An Linh, chính là thân phận của cô và Thu Niệm dường như có liên quan đến sự an toàn tính mạng của An Linh.

Tuy rằng người An gia còn không biết mối liên hệ trong đó rốt cuộc là gì, nhưng nếu An Linh đã nói mau chóng ngả bài với người Thu gia có thể cứu cái mạng chó của cô, họ đương nhiên phải làm theo.

Chỉ là cái sự "mau chóng" này rốt cuộc là gấp đến mức nào?

Bùi Ngọc Ngưng thăm dò mở miệng: "Vậy, ngày mai mẹ sẽ liên lạc với Thu Niệm nhé?"

"Vâng, đều nghe theo mẹ ạ." An Linh gật gật đầu.

[Nice! Vẫn là mẹ đỉnh nhất!]

Cảm giác cái mạng chó của mình đã được bảo vệ, trong lòng An Linh cuối cùng cũng nhẹ nhõm đi một chút.

Cảm giác u sầu sinh ra vì biết được mình không phải con gái ruột của An gia trước đó cũng đã tan biến đi rất nhiều. Nghĩ lạc quan một chút, nếu mình đã có thể dùng phương thức bình thường để đối xử với Nghiêm Úc, biết đâu cũng có thể khống chế được bản thân không đi làm cây gậy khuấy phân kia thì sao?

Cho dù thật sự không khống chế được, cô cứ không ngừng nhận phim cho mình, nhốt mình trong đoàn phim, không gặp mặt người An gia và Thu gia là được rồi phải không?

An Linh cảm thấy chỉ cần mình không đi gây chuyện, không đi phá hoại mối quan hệ của An gia và Thu Niệm, đừng đi theo cốt truyện gốc, hẳn là có thể thay đổi kết cục của mọi người?

Không, không phải là hẳn là, mà là cô phải thay đổi kết cục của mọi người!

Không chỉ có An gia, mà còn có Thu gia. Cô tuyệt đối không thể để những tình tiết trong tiểu thuyết đó trở thành sự thật.

Nếu không thì lần trọng sinh này của mình còn có ý nghĩa gì nữa!

Bùi Ngọc Ngưng thấy An Linh đồng ý, lập tức bấm mở WeChat hẹn Thu Niệm gặp mặt vào ngày mai.

Địa điểm gặp mặt là một nhà hàng có tính riêng tư rất tốt. Hai người ngồi đối mặt nhau, Bùi Ngọc Ngưng cẩn thận nhìn khuôn mặt của Thu Niệm, nén lại nỗi chua xót trong lòng, hết sức cẩn trọng mà mở miệng.

"Thu Niệm, dì... có thể gọi con là Tiểu Niệm không?"

Thu Niệm gật gật đầu, cũng nén lại cảm xúc phức tạp trong lòng, hít một hơi thật sâu rồi nói: "Kết quả đã có rồi phải không ạ?"

Bùi Ngọc Ngưng sững sờ.

"Con biết các người cũng nghe được tiếng lòng của An Linh. Ngày hôm đó cô ấy giật tóc của con chính là để làm xét nghiệm ADN phải không." Thu Niệm vốn dĩ đã rất thông minh, bây giờ Bùi Ngọc Ngưng lại cố ý hẹn cô gặp mặt rồi còn đề nghị gọi cô là Tiểu Niệm, thật ra kết quả xét nghiệm ADN đã rất rõ ràng rồi.

"Con là con gái ruột của dì, đúng không?"

Thu Niệm trực tiếp hỏi thẳng. Chỉ là biểu cảm của cô cũng không bình tĩnh như giọng nói. Hầu như nói xong một câu là phải dùng một hơi hít sâu để đè nén lại cảm giác chua xót trong lòng.

Bùi Ngọc Ngưng gật đầu, từ trong túi xách lấy ra một tập tài liệu đặt lên bàn rồi đẩy đến trước mặt Thu Niệm.

Thu Niệm nhìn tập tài liệu kia, bất động ngây người hồi lâu, cuối cùng vẫn mở nó ra, từ bên trong lấy ra bốn bản báo cáo xét nghiệm ADN.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 54


Tuy rằng từ sau khi tách ra khỏi An Linh và những người khác 3 ngày trước, Thu Niệm đã có hai ngày để chuẩn bị tinh thần, cũng đã tự mình chuẩn bị tâm lý rất nhiều, nhưng khi khoảnh khắc mọi chuyện đã ngã ngũ thật sự đến, cô vẫn có một cảm giác khó có thể miêu tả.

Ví dụ như tại sao chuyện này lại cố tình xảy ra trên người mình? Ví dụ như nên nói với cha mẹ như thế nào? Ví dụ như sau này cách họ đối xử với mình có thay đổi không?

Hay ví dụ như cực đoan hơn một chút, rốt cuộc cô có nên nói cho họ biết hay không.

Nếu cô ích kỷ hơn một chút, cô thật sự không muốn nói, thật sự không muốn nói cho họ biết bất cứ điều gì.

Đó rõ ràng là người nhà của cô, họ rõ ràng đã cùng nhau sống một cuộc sống hạnh phúc vui vẻ bao nhiêu năm nay. Bây giờ cuộc sống đó phải bị phá hủy sao? Tại sao vận mệnh lại muốn trêu đùa cô như vậy?

Thấy Thu Niệm nhìn chằm chằm vào bản báo cáo giám định, đôi mắt dần dần đỏ lên, Bùi Ngọc Ngưng rất lo lắng. Chuyện này đối với cả hai đứa trẻ mà nói quả thật đều quá khó để chấp nhận.

"Tiểu Niệm, hôm nay mẹ đơn độc liên lạc với con, chính là muốn hỏi suy nghĩ của con trước. Con xem khi nào chúng ta tiện cùng ông Thu bà Thu gặp mặt một lần, chúng ta..."

"Có thể không gặp mặt được không?" Thu Niệm nhẹ giọng nói một câu.

"Cái gì?" Bùi Ngọc Ngưng có chút kinh ngạc.

"Có thể không gặp mặt được không ạ?" Thu Niệm ngẩng đầu nhìn Bùi Ngọc Ngưng: "Biết đâu An Linh cũng có cùng suy nghĩ này. Gia đình của con không có tiền có thế như An gia, cô ấy không nhất định muốn đổi với con đâu. Con cảm thấy cuộc sống hiện tại của mình rất tốt, con không muốn làm xáo trộn tất cả những điều này, con thà rằng… con thà rằng chính mình không biết chuyện này."

"Tiểu Niệm." Trong mắt Bùi Ngọc Ngưng tràn đầy sự tự trách: "Khi mẹ biết con là con gái của mẹ, chưa từng có một tia suy nghĩ "mẹ thà rằng mình không biết chuyện này". Mẹ chỉ có lo lắng và hối hận. Lo lắng những năm nay con sống không tốt, lo lắng con bị bắt nạt, hối hận tại sao mình lại vô trách nhiệm đến mức ngay cả con gái ruột bị bế nhầm cũng không phát hiện ra."

Vành mắt của Bùi Ngọc Ngưng cũng dần dần đỏ lên, nhưng bà vẫn dịu dàng nhìn Thu Niệm.

"Mẹ nghĩ, bà Thu nếu biết được chân tướng, chắc chắn cũng sẽ giống như vậy."

Nghe Bùi Ngọc Ngưng nói, Thu Niệm cuối cùng cũng không nhịn được mà bật khóc nức nở.

Nước mắt cô chảy dài, không ngừng thổn thức. Bùi Ngọc Ngưng đau lòng mà đứng dậy đi đến vị trí đối diện, ôm Thu Niệm vào lòng.

Thu Niệm khóc đến không thở nổi, chỉ có thể đứt quãng lặp lại: "Xin, xin lỗi… Thực xin lỗi… Con không nên nói như vậy, thực xin lỗi…"

Bùi Ngọc Ngưng cũng là mẹ của cô. Nghe chính con gái ruột của mình nói ra câu "con thà rằng chính mình không biết chuyện này", có khác gì câu "con không phải là con gái của dì" đâu?

Bà hẳn là đã đau khổ đến nhường nào.

Bùi Ngọc Ngưng một tay ôm vai Thu Niệm, một tay nhẹ nhàng v**t v* sau gáy cô để trấn an.

"Tiểu Niệm, không cần phải nói xin lỗi, con không có lỗi, các con đều không có lỗi. Là mẹ có lỗi với con."
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 55: Nếu cô là cây gậy khuấy phân, vậy họ là gì?


Sau khi khóc một trận, Thu Niệm cuối cùng cũng bình tĩnh lại. Cô biết việc giấu giếm Thu gia là không thực tế, và cũng không đúng.

Giống như Bùi Ngọc Ngưng đã nói, mẹ của mình nếu biết An Linh là con gái ruột của bà, chắc chắn cũng sẽ có cùng suy nghĩ với Bùi Ngọc Ngưng. Mình sao có thể làm ra chuyện để bà chẳng hay biết gì được chứ.

"Dì Bùi, thực xin lỗi, bây giờ con hình như chỉ có thể gọi dì như vậy." Trong mắt Thu Niệm tràn đầy lời xin lỗi, nhưng cô thật sự không có cách nào sau khi đã gọi một người là mẹ suốt hai mươi mấy năm lại đi gọi một người khác mới gặp hai lần là mẹ được.

"Không sao đâu." Bùi Ngọc Ngưng ngược lại có chút vui vẻ mà mỉm cười: "Mẹ hiểu mà, con chịu nhận mẹ là mẹ đã rất mãn nguyện rồi."

Là bà đã vắng mặt trong cuộc đời trước đây của Thu Niệm, làm sao có thể cầu mong cô vừa đến đã hoàn toàn chấp nhận mình được chứ.

"Dì An." Thu Niệm hỏi: "Có thể cho con thêm hai ngày thời gian được không ạ? Con muốn tự mình nói cho họ biết trước, để họ có sự chuẩn bị tâm lý. Hai ngày sau con sẽ lại liên lạc với dì để quyết định thời gian hai nhà gặp mặt, có được không ạ?"

"Đương nhiên là được." Bùi Ngọc Ngưng thở phào nhẹ nhõm, gật đầu đồng ý.

Thu Niệm do dự một lát, vẫn là hỏi ra chuyện mà mình lo lắng nhất.

"Nếu các người đã biết chuyện của con và An Linh, sau này định đối xử với chúng con như thế nào ạ?"

Nói thật, Thu Niệm vốn không muốn rời khỏi Thu gia để sống cùng người An gia.

Đầu tiên, cô không hiểu biết về người An gia. Nếu không có tầng quan hệ huyết thống này, họ sẽ không có quá nhiều giao điểm, cùng lắm là sau này cô tốt nghiệp vào giới giải trí, có khả năng sẽ hợp tác với An Linh.

Tiếp theo là cô biết An gia là gia đình hào môn, nghe nói hào môn có rất nhiều quy tắc, dù sao thì trên phim ảnh TV đều diễn như vậy.

Hoàn cảnh trưởng thành và cách sống của cô chắc chắn hoàn toàn không giống với người An gia. Đến lúc đó cho dù có sống cùng nhau, cũng chưa chắc đã hợp nhau. Nếu bắt cô đến An gia sống, chắc chắn chỉ có thể là cô đơn phương hòa nhập vào An gia. Giống như ném một người vào một môi trường hoàn toàn xa lạ, tóm lại là người đó phải đi thích ứng với hoàn cảnh chứ không phải hoàn cảnh đến thích ứng với cô.

Cuối cùng cũng là nguyên nhân chính yếu nhất, Thu Niệm không nỡ, không nỡ rời xa cha mẹ mình, không nỡ rời xa Thu gia nơi cô đã lớn lên từ nhỏ. Cô không nỡ phải tách khỏi người nhà của mình.

Cho nên Thu Niệm thật sự có chút lo lắng, lỡ như An gia thật sự là loại gia đình hào môn bá đạo, cảm thấy con gái ruột lưu lạc bên ngoài sẽ làm họ mất mặt, cho dù có đi ngược lại ý muốn của cô cũng muốn ép cô trở về An gia, thì cô phải làm sao bây giờ?

Bùi Ngọc Ngưng hoàn toàn không biết suy nghĩ của Thu Niệm đã bay xa đến vậy, chỉ đem kết quả mà bà đã thương lượng xong với cha An và An Sùng trước đó nói cho Thu Niệm.

"Chúng ta sẽ tôn trọng lựa chọn của các con."

"A?" Thu Niệm không ngờ sẽ nhận được một câu trả lời đơn giản như vậy: "Tôn trọng lựa chọn của chúng con? Của con và An Linh sao?"
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 56


"Ừm." Bùi Ngọc Ngưng trịnh trọng gật đầu: "Các con cũng đã trưởng thành, có suy nghĩ và quyền lựa chọn của riêng mình. Bất luận con có muốn trở về An gia hay không, chỉ cần đó là suy nghĩ thật sự của con, mẹ đều tôn trọng lựa chọn của con."

"An Linh cũng giống như vậy. Nếu con bé muốn trở về vòng tay của cha mẹ ruột, mẹ cũng sẽ không ngăn cản." Bùi Ngọc Ngưng dừng lại một chút, lại nói: "Nhưng mẹ cũng không muốn giấu con, nếu xuất phát từ lòng riêng của mẹ, chắc chắn là hy vọng các con đều có thể ở bên cạnh mẹ. Nhưng người có cùng suy nghĩ với mẹ chắc chắn cũng không chỉ có một mình mẹ."

"Cho nên quyền quyết định cuối cùng nằm trong tay các con, mẹ tuyệt đối sẽ không ép buộc con làm những lựa chọn mà con không muốn."

Biểu cảm và giọng điệu của Bùi Ngọc Ngưng đều rất nghiêm túc, Thu Niệm biết bà không lừa mình, thế là cũng nghiêm túc mà nói một câu: "Cảm ơn dì."

Sau khi Bùi Ngọc Ngưng về nhà đã đem tình hình gặp mặt với Thu Niệm nói cho những người khác trong An gia, cũng đem những lời đã nói với Thu Niệm nói lại một lần với An Linh, rằng họ bằng lòng tôn trọng lựa chọn của An Linh.

An Linh nhìn ba người đang miệng thì nói tôn trọng lựa chọn của cô, nhưng thực tế lại đang tràn đầy mong đợi mà nhìn chằm chằm vào cô, mắt trái viết chữ "Chọn!", mắt phải viết chữ "Tôi!", thiếu chút nữa đã bật cười thành tiếng.

Nhìn thấy phản ứng như vậy của họ, muốn nói trong lòng An Linh không có chút cảm động nào, đó là không thể. Cô đã cảm nhận được đầy đủ rằng, cho dù không có quan hệ huyết thống, người An gia cũng đã xem cô như người nhà thật sự.

Thật ra suy nghĩ của An Linh cũng giống Thu Niệm. Bắt cô đột nhiên trở về Thu gia, cô chắc chắn cũng không quen, hơn nữa cô cũng không thể nào vứt bỏ tình cảm với người An gia.

Nhưng giống như Bùi Ngọc Ngưng đã nói, An Linh đã trưởng thành, cô có quyền lợi và năng lực để lựa chọn. Cho nên cô ngay từ đầu cũng đã nghĩ đến vấn đề này, cô vốn đã chuẩn bị sẽ tự mình dọn ra ngoài ở.

Nhưng đối mặt với ba đôi mắt sáng ngời, An Linh thật sự là không nỡ nói ra.

Thế là cô lựa chọn tiếp tục "pha trà": "Con đương nhiên cũng không nỡ xa mọi người, nhưng dù nói thế nào đi nữa, tất cả những gì con đang có được vốn dĩ đều là của Thu Niệm… Vẫn là nên để Thu Niệm trở về thì tốt hơn."

Ánh mắt của cả ba đôi đều tối sầm lại một chút. Vậy ý của An Linh là, cô không định tiếp tục ở lại An gia mà là muốn trở về Thu gia sao?

[Thu Niệm sao có thể trở về được chứ, cô ấy chắc chắn vẫn sẽ lựa chọn ở lại Thu gia.]

[Còn về phần mình, đã 22 tuổi rồi đâu phải lúc nào cũng phải ở cùng cha mẹ. Tự mình dọn ra ngoài ở không phải là được rồi sao, lại chẳng phải không có nhà khác để ở.]

[Mình chủ yếu vẫn là sợ sẽ giống hệt như trong tiểu thuyết đã viết, trở thành cây gậy khuấy phân chuyên đi gây chia rẽ giữa An gia và Thu Niệm. Lỡ như người An gia thật sự giống như trong nguyên tác, bị mình khuấy đảo đến mức nhắm vào Thu Niệm thì phải làm sao? Vẫn là nên rời xa nơi thị phi này trước để xem xét tình hình thì tốt hơn. Không có chuyện gì thì lại dọn về không phải là được rồi sao.]
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 57: Anh trai trong sạch nhưng bằng chứng lại nằm cả trong tay cô


Người An gia: !!!

Cho nên Thu Niệm vốn không định trở về, mà An Linh cũng quyết định sẽ tự mình dọn ra ngoài. Bọn họ chẳng những không đón về được một cô con gái khác, mà ngay cả cô con gái này cũng sắp đi rồi sao?

Hơn nữa tại sao An Linh lại nói chính mình là cây gậy khuấy phân?

Nếu cô là cây gậy khuấy phân, vậy họ là gì?

Là phân sao?

Qua việc phân tích những suy nghĩ thầm kín của An Linh dạo gần đây, họ gần như đã có thể rút ra một vài kết luận: An Linh cho rằng thế giới họ đang sống là một cuốn tiểu thuyết, trong đó cô tự gọi mình là "nữ phụ độc ác", còn Thu Niệm là "nữ chính".

Vậy có phải ý của An Linh là, cô sẽ châm ngòi ly gián giữa An gia và Thu Niệm, khiến người An gia ra tay chèn ép Thu Niệm?

Không thể nào!

Tạm thời không bàn đến chuyện An Linh cho rằng thế giới này là một cuốn tiểu thuyết có đáng tin hay không, chỉ riêng việc An Linh do chính họ một tay nuôi lớn rốt cuộc là người thế nào, chẳng lẽ họ lại không rõ hay sao?

Huống hồ, họ cũng có lòng tin vào chính mình, họ tuyệt đối không thể nào nhằm vào Thu Niệm được!

Ba người nhìn nhau, ánh mắt đều ánh lên sự kiên định.

Nếu An Linh đã không định quay về Thu gia, và việc dọn ra khỏi An gia cũng không phải ý muốn của cô, vậy thì họ tuyệt đối không thể để An Linh phải chịu ấm ức vì những chuyện chưa hề xảy ra. Đến lúc đó, dù thế nào cũng phải giữ cô lại.

Họ tin tưởng An Linh, và cũng tin tưởng chính mình, rằng những điều An Linh lo lắng sẽ không bao giờ xảy ra.

Hai ngày sau, Thu Niệm liên lạc với Bùi Ngọc Ngưng, hẹn cuối tuần sau hai nhà sẽ cùng nhau gặp mặt.

An Linh thấy ngày đó vẫn nằm trong khoảng thời gian làm nhiệm vụ của mình nên cũng không có ý kiến gì. Nhưng trước đó, cô còn một việc rất quan trọng phải làm, đó là trông chừng An Sùng.

Bởi lẽ, tối mai chính là tiệc sinh nhật của Quản Chính Ngôn, sự trong sạch của anh trai cô đều nằm cả trong tay cô!

Tuy lần này An Sùng có lẽ sẽ không vì tâm trạng bị ảnh hưởng mà uống say, nhưng An Linh vẫn không yên tâm. Nhỡ đâu lần này anh trai cô vì tìm lại được em gái mà vui quá chén thì sao?

Có cô đi cùng ít nhất còn có thể để mắt tới, không để anh cả rơi vào tay La Thần, kẻ đang có ý đồ xấu.

An Sùng có phần cạn lời khi nhìn cha mẹ và An Linh đã sẵn sàng chờ xuất phát, anh thật sự không muốn họ đi theo mình chút nào.

Anh mà lại không biết họ đang nghĩ gì trong lòng sao! Lần này, khi đã biết trước chuyện gì sẽ xảy ra từ tiếng lòng của An Linh, anh chắc chắn sẽ không uống say nữa!

Đặc biệt là cha mẹ An, dạo này không có việc gì lại cứ nhìn chằm chằm vào "chỗ nào đó" của anh, rồi lại nói năng thấm thía dặn anh phải bảo vệ bản thân cho tốt, đồng thời bóng gió hỏi anh sao vẫn chưa sa thải La Thần.

An Sùng dĩ nhiên biết La Thần không thể ở lại lâu, nhưng theo ý của An Linh, sau khi bị anh sa thải, La Thần sẽ trả đũa. Dù lần này không chụp được tấm ảnh nào của anh, nhưng bịa chuyện vốn dĩ đâu cần bằng chứng, không có ảnh thì La Thần sẽ không bịa đặt nữa sao?
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 58


Vì vậy, lần này anh phải chuẩn bị trước một tay. Anh đã lắp camera trong phòng mình, đợi chụp được bằng chứng La Thần giở trò trong phòng anh rồi sa thải cũng chưa muộn.

"Cha mẹ, Tiểu Linh đi theo là được rồi, hai người là bậc trưởng bối, đến tiệc sinh nhật của đám hậu bối xem náo nhiệt làm gì ạ?" An Sùng bất đắc dĩ nhìn cha mẹ mình.

Nếu thật sự lo cho an toàn của anh, có An Linh đi theo là đủ rồi. An Sùng cảm thấy cha mẹ anh rõ ràng là muốn đi cùng để xem có hóng được gì từ An Linh không thôi.

"Sao cha mẹ lại không đi được chứ." Bùi Ngọc Ngưng nói đầy lý lẽ: "Thiệp mời chẳng phải gửi cho cả An gia sao?"

"Đúng vậy." An Thụ Hải cũng hùa theo: "Bữa tiệc này lại không phải chỉ có đám trẻ các con tham dự, cha cũng muốn đi ôn lại chuyện cũ với mấy ông bạn già không được à?"

An Sùng đành chịu thua cha mẹ mình, chỉ có thể thỏa hiệp: "Vậy để tài xế lái hai xe đi, nếu cha mẹ thấy chán có thể về sớm."

Nếu là tiệc sinh nhật, chắc chắn sau đó sẽ có những hoạt động riêng của đám người trẻ. Thông thường, các bậc trưởng bối sẽ tự giác rời đi sau khi dự tiệc xong, để lại không gian cho lớp trẻ giao lưu với nhau.

Trong cốt truyện tiểu thuyết, An Sùng chính là đã uống say trong hoàn cảnh đó, sau rồi Quản Chính Ngôn giúp anh gọi cho La Thần đến đón, mới dẫn đến những tình tiết sau này.

Bốn người họ vừa bước vào sảnh tiệc đã thu hút sự chú ý của mọi người. An gia dù sao cũng là một gia tộc hào môn hàng đầu, nên nhất cử nhất động đều là tâm điểm của giới thượng lưu.

Quản Chính Ngôn và cha mẹ anh ta, với tư cách là chủ nhà, vội vàng tiến lên chào đón. Sau một hồi hỏi han ân cần, cha mẹ An nhanh chóng bị những người muốn đến bắt chuyện vây quanh. An Sùng thì càng không phải nói, công việc của An gia bây giờ gần như đã giao cả cho anh phụ trách, người muốn đến mở rộng quan hệ nhiều không đếm xuể.

Ngay cả bên cạnh An Linh cũng không ngừng có người đến hỏi han quan tâm. Rốt cuộc, những sóng gió mà cô trải qua trong một tuần ngắn ngủi thật sự quá nhiều, một người luôn là tâm điểm của mọi chủ đề bỗng xuất hiện ngay trước mắt, ai mà không muốn đến bắt chuyện đôi câu.

Khung cảnh bữa tiệc gần như được chia thành ba nhóm: nhóm trưởng bối như cha mẹ An đang hàn huyên với nhau, nhóm những người đã nắm quyền cùng thế hệ với An Sùng đang giao lưu, còn những người vây quanh An Linh đa phần là các cậu ấm cô chiêu chưa có thực quyền.

Những cậu ấm cô chiêu này hỏi tới hỏi lui cũng chỉ là vài chủ đề vô thưởng vô phạt.

"An Linh, dáng vẻ oai hùng của cậu đêm đó tôi đã xem đi xem lại cả trăm lần rồi đấy! Cậu phát hiện ra kẻ đó định đánh lén mình từ lúc nào vậy?"

"Người bị cậu đánh đó sao rồi? Cô ta có phải đi tù không?"

"Làm sao cậu biết tài khoản Kim Dịch Bảo Bối là của Vương Dung Hân thế?"

An Linh cảm thấy không khí xung quanh mình trở nên ngột ngạt, đang định tìm một cái cớ để trốn đến nơi nào đó yên tĩnh thì một giọng nói đầy châm chọc vang lên.

"Sao mọi người không hỏi cô ta chuyện về Thu Niệm ấy? Tôi thấy Thu Niệm trông còn giống người An gia hơn cả cô ta đấy, tin đồn về thiên kim thật và giả trên mạng chắc không phải là thật đấy chứ?"
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 59


Đám đông ồn ào xung quanh An Linh lập tức im bặt.

Họ dám nói với An Linh những chuyện phiếm đơn giản là vì người An gia quả thật khá dễ gần, trong trường hợp không có xung đột lợi ích thì rất ít khi trở mặt hay làm khó người khác.

Nhưng những lời này thì lại khác, nó chẳng khác nào nói thẳng rằng huyết thống của An Linh có vấn đề, chuyện này đổi lại là ai cũng sẽ tức giận.

An Linh được cưng chiều ở An gia đến mức nào thì ai cũng biết rõ. Với địa vị của An gia, ngay cả trưởng bối của nhiều người trong số họ cũng không dám nói chuyện với An Linh như vậy, sợ đắc tội An Linh rồi bị An gia chèn ép. Vậy mà bây giờ lại có người dám mặt đối mặt mỉa mai An Linh?

Mọi người quay đầu lại, phát hiện người nói ra những lời này là nhị tiểu thư Vân gia, Vân Thư Nhụy. Thế là ai nấy đều vội vàng rời khỏi nơi thị phi này, cuộc chiến giữa thiên kim An gia và Vân gia không phải là thứ mà họ có thể xen vào.

Vân Thư Nhụy và An Linh bằng tuổi nhau, con đường đi cũng gần như tương tự, từ mẫu giáo đến đại học đều là bạn cùng lớp, cùng ra mắt với tư cách diễn viên nhí và đóng phim cho đến tận bây giờ.

Thực ra, hồi nhỏ quan hệ của họ tốt đến mức có thể mặc chung một chiếc quần. Thậm chí lúc tiểu học khi An Linh muốn học nhảy lớp, Vân Thư Nhụy còn khóc lóc nói với Vân gia rằng mình muốn nhảy lớp cùng An Linh, chỉ để được tiếp tục làm bạn cùng lớp.

Chỉ là quan hệ của họ xấu đi từ hồi trung học và kéo dài cho đến tận bây giờ. Mọi người đều biết Vân Thư Nhụy và An Linh không ưa nhau, hay nói đúng hơn là Vân Thư Nhụy đơn phương ngứa mắt An Linh.

Người ngoài đa phần đều cho rằng Vân Thư Nhụy ghen tị với An Linh. Rõ ràng cùng có xuất thân bất phàm, cùng bước chân vào giới giải trí từ nhỏ, nhưng Vân Thư Nhụy dường như lúc nào cũng đi sau An Linh một bước. Ví dụ như bây giờ, An Linh đã giành được giải Ảnh hậu, còn Vân Thư Nhụy thì ngay cả phim điện ảnh cũng chưa đóng được mấy bộ.

Nếu không đọc được tiểu thuyết, An Linh có làm thế nào cũng không thể ngờ được rằng, lúc cuối cùng khi cô thân bại danh liệt đến mức không còn phim để đóng, người bằng lòng giúp đỡ, cho cô tài nguyên lại chính là Vân Thư Nhụy.

Chỉ tiếc là trong tiểu thuyết, dường như "An Linh" lại cho rằng Vân Thư Nhụy đang sỉ nhục mình. Hơn nữa, lúc đó cô đã quyết định tìm người bắt cóc Thu Niệm để cùng nhau cá chết lưới rách, nên chẳng những không đồng ý mà còn coi lòng tốt của Vân Thư Nhụy như lòng lang dạ sói rồi đuổi đi.

Cuốn tiểu thuyết có tên thật là 《Ảnh Đế Bá Đạo Sủng》 này, An Linh thật sự càng đọc càng không thể tin nổi đó lại là những chuyện do chính mình làm ra.

[Trời đất ơi! Đầu óc mình có phải bị úng nước rồi không!]

Vân Thư Nhụy, người vốn đang nhìn An Linh với ánh mắt chế giễu, lập tức trừng lớn hai mắt.

Vừa rồi cô nhìn rất rõ, An Linh không hề mở miệng, nhưng tại sao trong đầu mình lại xuất hiện giọng nói của An Linh?

Vân Thư Nhụy ngờ vực nhìn quanh, phát hiện những người khác dường như không có phản ứng gì.

[Vân Thư Nhụy lại có thể tốt đến vậy sao? Vậy trước kia sao cô ấy lại đối xử với mình như thế?]
 
Back
Top Bottom