Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh

Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 260: Danh tiếng diễn xuất của tôi bị tổn hại rồi!


Ngay cả những nhân viên phục vụ đang bận rộn cũng lập tức đứng hình tại chỗ. Gương mặt vốn đã vô cùng mệt mỏi sau một ngày làm việc cũng biến mất, thay vào đó là cùng một kiểu biểu cảm hóng chuyện.

Mà bốn người còn lại trên bàn của An Linh đều há hốc mồm nhìn cô.

Đừng nói là Kỳ Dịch Trạch và Trì Lăng Lăng, ngay cả Thu Lê và Thu Niệm, những người đã được báo trước và đoán rằng An Linh sẽ làm gì đó, cũng là vạn lần không ngờ tới, An Linh lại có thể cứ thế mà oang oang hét toáng lên mọi chuyện?

Người phản ứng lại đầu tiên vẫn là Kỳ Dịch Trạch và Trì Lăng Lăng, những kẻ có tật giật mình. Họ gượng gạo nở một nụ cười, cố làm cho mình trông không đến mức mất tự nhiên như vậy.

"Em An Linh, em đang nói gì vậy?”

"Hôm nay chúng ta mới gặp nhau lần đầu mà phải không? Chẳng lẽ bọn anh đã đắc tội gì với em khiến em không vui, nên em mới muốn sỉ nhục bọn anh như vậy?”

Tuy trong lòng họ rất hoảng loạn, nhưng rất nhanh đã nhận ra rằng vì có khăn trải bàn che chắn, dù hành vi dưới gầm bàn của họ có bị An Linh chui xuống nhặt điện thoại nhìn thấy, thì những người khác chắc chắn cũng không thấy được.

An Linh lại không có bằng chứng. Trong tình huống vu khống như thế này, chỉ cần họ nhất quyết không thừa nhận, chẳng lẽ có ai có thể ép họ phải nhận sao?

Hơn nữa, họ còn nghe nói, An Linh này có chút tính tình tiểu thư, đúng là loại người mà Thu Lê ghét nhất. Thêm vào đó, thân phận của cô bây giờ rất khó xử, tuy là em gái ruột của Thu Lê nhưng lại không thân thiết với anh. Thu Lê rõ ràng cũng thích Thu Niệm hơn. Chỉ cần họ lái vấn đề sang hướng An Linh cố tình gây sự, nói không chừng Thu Lê sẽ không tin lời cô nói.

Trì Lăng Lăng lại mở miệng nói:

"Em An Linh, em vừa mới được Thu gia nhận về, chị biết em rất khó chấp nhận sự thay đổi thân phận đột ngột này, có lẽ đối với Thu gia có chút ý kiến, nên nhìn chị cũng thấy khó chịu. Nhưng dù sao chị cũng là bạn gái của anh trai ruột em mà, em vu khống chị như vậy có phải là quá đáng lắm không?”

"Đúng vậy." Kỳ Dịch Trạch cũng phụ họa: "Anh và Thu Lê đúng là bạn tốt, nhưng anh và Trì Lăng Lăng chỉ là quan hệ đồng nghiệp bình thường. An Linh, dù em có vì coi thường Thu gia mà muốn làm Thu Lê mất mặt, cũng không nên dùng cách này chứ? Dù sao anh ấy cũng là anh trai của em.”

Trì Lăng Lăng làm ra một vẻ mặt rất tổn thương và đau khổ.

"Chị và anh trai em đã hẹn hò nhiều năm, tình cảm rất tốt và ổn định, sao có thể làm ra chuyện có lỗi với anh ấy được. Không tin em cứ hỏi Thu Niệm. Tuy hai đứa đều là em gái của Thu Lê, nhưng dù sao chị cũng quen biết Thu Niệm hơn một chút, em ấy biết chị là người như thế nào.”

[Tôi dựa vào, cô còn biết đây là chuyện có lỗi với Thu Lê à?]

[Trước đó cô không phải còn cảm thấy mình đang đồng thời cho cả hai người một bến đỗ, là người lương thiện sao?]

[Bây giờ chuyện ầm ĩ ra ngoài rồi, cuối cùng cũng biết đây là chuyện không có đạo đức à?]

Bị réo tên, Thu Niệm chỉ cảm thấy mình cũng là tai bay vạ gió: Tôi với cô không thân, tôi không biết, đừng hỏi tôi!

Tuy nhiên, những lời nói trà xanh của họ vẫn có một chút hiệu quả.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 261


Mấy câu nói đó được nói ra rất có trình độ.

Họ cố tình lái vấn đề sang hướng An Linh, khiến người nghe có cảm giác như An Linh vì coi thường Thu gia nên đối với những người có liên quan đến Thu gia đều có ý kiến, cố tình vu khống họ để làm nhục người anh trai ruột Thu Lê.

Trì Lăng Lăng còn cố tình kéo cả Thu Niệm, người em gái thật đã cùng Thu Lê lớn lên, vào để làm chứng cho mình, khiến người nghe lập tức có thể nhận ra thân phận khó xử của An Linh và Thu Niệm.

Quả nhiên, sau khi cô ta nói xong hai câu đầy oan ức đó, khắp nhà hàng liền vang lên những tiếng xì xào bàn tán.

"Đúng nhỉ, suýt nữa thì quên An Linh là thiên kim giả. Cô ta chắc chắn coi thường Thu gia rồi, lần đầu gặp mặt chị dâu tương lai đã ra oai phủ đầu thế này à?”

"Suýt nữa thì bị An Linh lừa rồi. Lại là bạn gái của anh trai và bạn thân của anh trai có gian tình, có phải là lấy cảm hứng từ vụ của An Quân không vậy? Nếu muốn vu khống người ta thì cũng phải có chút mới mẻ chứ.”

"Hơn nữa diễn xuất của cô ấy vừa nãy giả trân quá. Tôi trước đây cũng xem phim cô ấy đóng rồi, diễn xuất rõ ràng rất tốt mà, so sánh một chút là thấy lần này giả thật sự.”

"Đúng vậy, diễn xuất quá khoa trương, cứ như là cố tình hét to lên vậy.”

[Lại dám nói diễn xuất của tôi không tốt! Danh tiếng của tôi bị tổn hại rồi!]

[Tôi mà không hét to lên thì làm sao các người nghe thấy được! Không cho các người nghe thấy, thì làm sao làm ầm ĩ chuyện lên được!]

Thu Lê và Thu Niệm nghe An Linh nói vậy, đột nhiên cũng phản ứng lại. Họ đã hiểu ý của An Linh.

Đúng vậy, chuyện này chính là phải làm ầm lên mới tốt.

Dù cho hôm nay trở về, Thu Lê có vạch trần chuyện của Trì Lăng Lăng và Kỳ Dịch Trạch, trực tiếp vạch mặt và không bao giờ qua lại với họ nữa, cũng chưa chắc đã có thể tránh được những chuyện xảy ra sau này.

Bởi vì nguyên nhân chính dẫn đến sự thân bại danh liệt của Thu Lê vẫn là kẻ đứng sau mà ngay cả An Linh cũng không tra ra được.

Cho nên, dù Thu Lê từ hôm nay có vạch rõ ranh giới với hai người họ, Trì Lăng Lăng vẫn có khả năng dưới sự tác động của kẻ đứng sau đó mà nhảy ra vu khống Thu Lê.

Nhưng nếu làm ầm ĩ chuyện này lên, để càng nhiều người biết Thu Lê là người bị hại, bị cả Trì Lăng Lăng và Kỳ Dịch Trạch phản bội, thì dù sau này họ có làm ra chuyện gì không tốt, mọi người cũng sẽ không liên tưởng đến Thu Lê.

Dù sau này Trì Lăng Lăng có nhảy ra vu khống Thu Lê, ít nhất về mặt dư luận, mọi người không thể nào lại nghiêng về một phía mà nghi ngờ Thu Lê được, ngược lại sẽ cảm thấy đây là do Trì Lăng Lăng và Kỳ Dịch Trạch cấu kết với nhau cố tình trả thù Thu Lê, muốn đổ vỏ cho anh.

Nghĩ thông suốt điểm này, Thu Lê cũng lập tức đứng dậy, dùng một ánh mắt hoài nghi đánh giá Trì Lăng Lăng và Kỳ Dịch Trạch, nhìn thẳng đến mức hai người họ phải chột dạ dời tầm mắt đi rồi mới mở miệng.

"Chính vì An Linh là em gái ruột của tôi, cho nên tôi không tin em ấy sẽ vô duyên vô cớ vu hãm các người. Hơn nữa hôm nay em ấy vốn không biết sẽ gặp tôi, trước đó lại càng hoàn toàn không quen biết các người. Em ấy đâu phải kẻ ngốc, sao có thể trong tình huống hoàn toàn không hiểu rõ các người mà bịa đặt nói dối? Chuyện này đối với em ấy cũng chẳng có lợi lộc gì.”
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 262: Anh là ninja sao?


"Em cũng tin An Linh." Thu Niệm cũng trực tiếp đứng dậy nắm lấy tay An Linh. "Cậu ấy không phải là loại người sẽ đi vu khống người khác. Cậu ấy chắc chắn đã thật sự nhìn thấy hai người đang tán tỉnh nhau!”

Thu Lê nhấn mạnh giọng, lạnh lùng hỏi: "Hai người vừa nãy rốt cuộc đã làm gì dưới gầm bàn? Có phải hai người đã sớm lén lút qua lại với nhau sau lưng tôi rồi không?”

Phản ứng của Thu Lê và Thu Niệm hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Kỳ Dịch Trạch và Trì Lăng Lăng, đặc biệt là Thu Lê.

Họ cứ ngỡ dù Thu Lê có nghi ngờ, cũng không thể nào lại không nói hai lời mà tin tưởng An Linh như vậy.

Không chỉ họ, mà cả những người xung quanh cũng không ngờ hai anh em nhà này lại nói như vậy.

Trước đó, họ bị vài câu nói của Trì Lăng Lăng và Kỳ Dịch Trạch dẫn dắt, đã có thành kiến cho rằng An Linh và Thu gia quan hệ không tốt nên mới cố tình làm khó Thu Lê.

Nhưng bây giờ xem ra, hai anh em Thu gia rõ ràng đều đứng về phía An Linh, thậm chí độ tin tưởng của Thu Lê đối với An Linh còn vượt qua cả bạn gái và bạn thân của mình. Điều này khiến họ có chút không hiểu.

"Tình hình gì vậy? Anh trai ruột của An Linh trông có vẻ rất tin tưởng cô ấy nhỉ?”

"Không phải nói An Linh coi thường Thu gia sao? Tôi xem không giống lắm, Thu Lê và Thu Niệm hình như đều đứng về phía An Linh.”

"Chắc không phải là Thu Lê đã sớm nghi ngờ hai người kia lén lút làm bậy sau lưng anh ấy đấy chứ? Nếu không sao An Linh nói một câu anh ấy đã tin ngay?”

"Có lý, nói không chừng anh ấy trước đây đã có nghi ngờ, chẳng qua là không có bằng chứng. Bây giờ An Linh nói cô ấy thấy được, anh ấy tự nhiên là tin rồi.”

Trì Lăng Lăng và Kỳ Dịch Trạch thấy Thu Lê lại chọn tin lời An Linh, nhất thời đều có chút luống cuống.

Nhưng họ tuyệt đối không thể thừa nhận.

Ở nơi công cộng thế này, đặc biệt là còn có An Linh và Thu Niệm, hai người của công chúng ở đây, nếu bị người ta biết họ dan díu với nhau, chuyện này không biết sẽ bị lan truyền đi đến đâu.

Kỳ Dịch Trạch tuy muốn sỉ nhục Thu Lê, nhưng không có nghĩa là hắn muốn chôn cùng với anh.

Dù Thu Lê bị cắm sừng có thể sẽ bị người khác cười nhạo, nhưng người có tam quan bình thường đều biết anh là người bị hại.

Nhưng Kỳ Dịch Trạch thì không giống.

Một khi chuyện này ầm ĩ lên, hắn và Trì Lăng Lăng, hai kẻ đã cắm sừng Thu Lê, mới là những người thật sự bị người đời khinh bỉ.

Trên mặt Trì Lăng Lăng lập tức hiện ra vẻ tổn thương tột cùng.

"A Lê, anh… anh không tin em?”

Cô ta đưa tay chỉ vào An Linh, với vẻ mặt không thể tin nổi nhìn về phía Thu Lê hỏi:

"Chỉ vì một câu vu khống vô căn cứ của cô ta, mà anh lại nghi ngờ em và Kỳ Dịch Trạch dan díu? Hay là, thực ra anh đã sớm không yêu em, chỉ là không muốn mở miệng trước để làm kẻ xấu?”

"Em đã nói mà, tại sao dạo này anh lại luôn lạnh nhạt với em như vậy. Thực ra chính là đang dùng chiến tranh lạnh để ép em tự giác rời đi phải không? Thấy em không nói chia tay nên anh mới muốn dùng cách này để vứt bỏ em?”

[Wow, giỏi thật, bắt đầu đổ vạ ngược, tiên hạ thủ vi cường biến Thu Lê thành tra nam, đặt mình vào vị trí người bị hại. Như vậy dù Thu Lê có tỏ ra không tin tưởng cô ta, người ngoài cuộc cũng sẽ chỉ rơi vào một mớ hỗn độn, không biết đâu mới là sự thật.]
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 263


"Đúng vậy Thu Lê." Kỳ Dịch Trạch cũng ra vẻ oan uổng nói: "Tôi và cậu là bạn tốt mười năm, tôi là người thế nào cậu còn không biết sao? Sao có thể chỉ bằng một câu nói mà nghi ngờ tôi?”

"Chính anh cũng là luật sư, biết mọi việc đều phải có bằng chứng chứ. An Linh là một người của công chúng mà lại vu khống làm bẩn thanh danh của bọn tôi. Nếu cô ta không xin lỗi, tôi thậm chí có thể kiện cô ta tội phỉ báng.”

Những người hóng chuyện xung quanh nghe bên này thấy có lý, nghe bên kia cũng thấy có lý, một chút cũng không biết rốt cuộc ai nói mới là thật.

Nghe Kỳ Dịch Trạch nói muốn kiện An Linh, họ lại càng hóng chuyện không chê chuyện lớn, dồn hết sự chú ý vào bàn của An Linh.

Nhân viên nhà hàng lúc này không còn đứng ngây ra nữa, ai nấy đều giả vờ rất bận rộn. Nhưng dù là đang lên món hay dọn đĩa, tất cả đều một lòng hai việc, vểnh tai lên sợ bỏ lỡ một chút tình tiết nào.

Trong số họ cũng không có ai định đi khuyên can. Dù sao cũng chưa đến mức động tay động chân, cũng không có chửi bới nhau, chưa đến lượt họ ra mặt. Hơn nữa, nếu họ mà khuyên một cái làm người ta ngừng lại thì sao? Cả một nhà hàng "chồn hóng chuyện" đều đang chờ xem drama đấy! Ai đi khuyên người đó là tội nhân, à không, là tội đồ của loài chồn!

Bị Kỳ Dịch Trạch dọa kiện, An Linh lại hoàn toàn không hề bị uy h**p. Cô ung dung giơ điện thoại của mình lên.

"Ai nói tôi vu khống không có bằng chứng? Trước khi điện thoại rơi, tôi không cẩn thận đã bấm vào nút ghi hình. Những chuyện hai người làm dưới gầm bàn, tôi đã quay lại được hết rồi.”

Trì Lăng Lăng và Kỳ Dịch Trạch sắc mặt lập tức thay đổi đột ngột.

Nhưng sao có thể? Trên đời làm gì có chuyện trùng hợp như vậy?

Hay nói đúng hơn, sao họ có thể xui xẻo đến thế?

An Linh cũng mặc kệ sắc mặt của họ là gì, trực tiếp bấm vào video rồi đưa điện thoại cho Thu Lê. "Anh, tự anh xem đi!”

Thu Lê không ngờ An Linh lại còn có chiêu này.

Anh đương nhiên là tin An Linh, không xem cũng không sao. Nhưng bây giờ họ đang diễn kịch trước mặt công chúng, anh tự nhiên cũng phải phối hợp diễn cho trót.

Thu Lê trước mặt mọi người nhận lấy điện thoại xem video. Những người hóng chuyện ai nấy đều rướn dài cổ nhìn qua.

Tuy dù họ có nỗ lực thế nào cũng không thấy được nội dung video, nhưng chỉ cần xem sắc mặt ngày càng sa sầm của Thu Lê là biết, video đó có lẽ là thật!

Ánh mắt lạnh lùng, sắc bén của Thu Lê đ.â.m thẳng về phía Trì Lăng Lăng và Kỳ Dịch Trạch. "Từ khi nào?”

"Cái gì, khi nào?” Trì Lăng Lăng hoàn toàn hoảng loạn. "Anh đang nói gì vậy? Em không có, em và Kỳ Dịch Trạch không có gì cả!”

Cô ta vẫn không tin An Linh có thể trùng hợp quay được, dù sao cô ta tuyệt đối không thể thừa nhận trước mặt nhiều người như vậy!

"Có phải hai anh em các người đã thông đồng với nhau từ trước rồi không? Tại sao các người lại đối xử với tôi như vậy?”

Thu Lê cũng không ngờ Trì Lăng Lăng lại có thể ngoan cố đến thế, bây giờ còn cố gắng chối cãi.

Nếu cô ta chỉ đơn giản là ngoại tình, Thu Lê có lẽ còn có thể nể tình cảm nhiều năm trước đây mà chừa cho cô ta chút mặt mũi. Nhưng nghĩ đến việc cha mẹ mình có thể sẽ gặp phải chuyện, anh liền không thể không hận Trì Lăng Lăng.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 264


"Xem ra cô sẽ không nói thật." Thu Lê nhìn Trì Lăng Lăng với vẻ mặt lạnh như băng. "Hay là tôi phát video này cho tất cả mọi người ở đây cùng xem, sau đó tôi hỏi lại cô nhé?”

Trì Lăng Lăng không thể tin nổi nhìn vào đôi mắt của Thu Lê, nhận ra anh không hề nói đùa.

Chính vì đã ở bên Thu Lê nhiều năm như vậy, Trì Lăng Lăng mới vô cùng rõ ràng anh là người nói được làm được. Nếu mình còn không thừa nhận, anh thật sự sẽ làm ra chuyện phát video.

Trong mắt Trì Lăng Lăng ứa lệ. "Anh thật sự muốn đối xử với em như vậy sao? Chúng ta đã quen nhau gần tám năm, ở bên nhau cũng gần bốn năm rồi. Anh thật sự muốn nhẫn tâm như vậy sao?”

"Nhẫn tâm?” Lần này Thu Lê cũng được trải nghiệm cảm giác tức quá hóa cười.

"Vậy, cô lén lút qua lại với Kỳ Dịch Trạch sau lưng tôi thì không nhẫn tâm đúng không? Tôi cho cô một cơ hội nữa, trả lời tôi, cô và Kỳ Dịch Trạch rốt cuộc là chuyện gì, hai người như vậy đã bao lâu rồi!”

"Còn không phải là vì anh sao!” Trì Lăng Lăng vừa khóc vừa nói. "Chính anh chẳng lẽ không biết sao? Anh từ tháng trước đã đối xử với em rất lạnh nhạt. Em cứ ngỡ anh đã thay lòng đổi dạ, chỉ có thể đi hỏi Kỳ Dịch Trạch. Em cũng là lúc đó mới biết Kỳ Dịch Trạch thật ra vẫn luôn thích em, nhưng vì nể nang anh nên anh ấy vẫn luôn không nói ra!”

"Mãi cho đến khi em đi hỏi anh ấy về tình hình của anh, anh ấy mới nói nếu anh làm em không vui, anh ấy nguyện ý cho em hạnh phúc. Nhưng chúng em không có gì cả, em cũng chỉ là gần đây mới bị anh ấy làm cho cảm động. Anh bây giờ nghe rõ chưa? Em là vì bị anh chiến tranh lạnh nên nhất thời giận dỗi mới làm vậy. Em biết em làm vậy là không đúng, nhưng chẳng lẽ anh không có một chút lỗi nào sao?”

[Thời buổi này người diễn giỏi nhiều thế sao? Tôi còn có chút cảm giác khủng hoảng nghề nghiệp đây này!]

An Linh nghe xong quả thực chỉ muốn vỗ tay cho Trì Lăng Lăng. Phải nói là, tư duy của Trì Lăng Lăng đúng là có chút vấn đề, nhưng đầu óc của cô ta thật sự xoay chuyển rất nhanh.

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, đối mặt với tình huống đột ngột mà lại có thể ngay lập tức tự biên tự diễn ra một lời nói dối như vậy, lại còn khiến người ta nhìn không ra sơ hở.

Kỳ Dịch Trạch nghe xong lời của Trì Lăng Lăng, cũng lập tức giúp cô ta lấp l**m.

"Đúng vậy Thu Lê, chúng tôi thật sự không có gì cả. Tôi đúng là có cảm tình với Trì Lăng Lăng, nhưng vẫn luôn giữ lễ nghĩa, chưa từng làm gì vượt quá giới hạn. Gần đây thật sự là vì thái độ của cậu đối với cô ấy làm cô ấy không có cảm giác an toàn, tôi mới nhất thời xúc động nói ra tình cảm trong lòng. Nhưng tôi có thể nhìn ra người Trì Lăng Lăng thật sự yêu vẫn là cậu. Nếu hai người có hiểu lầm gì, hay là nhân cơ hội này làm rõ đi, đừng làm tổn thương trái tim cô ấy.”

Thu Lê không ngờ hai người họ lại vẫn không chịu thừa nhận. Anh cũng chuẩn bị trực tiếp mở miệng bịa ra một lời nói dối, nói rằng anh chính là vì đã sớm phát hiện họ lén lút dan díu, nên mới thay đổi thái độ với Trì Lăng Lăng.

Thu Lê cẩn thận suy nghĩ, chỉ nói đến điểm này chắc không đến mức làm An Linh phát hiện điều bất thường.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 265: Cha của đứa bé là anh sao?


Nhưng anh còn chưa kịp mở miệng, lại phát hiện An Linh dường như rất không hài lòng với phản ứng hiện tại của anh.

[Anh trai ơi! Anh là ninja sao? Bạn gái anh và bạn thân anh ngoại tình đấy! Tại sao anh còn có thể đứng tại chỗ nói chuyện tử tế với họ được?]

[Bạn thân của anh nói hắn vẫn luôn tơ tưởng bạn gái anh đấy! Anh lại không xông lên đánh người à?]

[Hai người không làm ầm lên thì em phát huy thế nào được!]

[Hay là em ra trận thay anh nhé? Nên tát Kỳ Dịch Trạch một cái trước hay là đá hắn một cái trước đây?]

Thu Lê ngẩn ra một chút, An Linh đây là có ý gì?

Cô hy vọng anh xông lên đánh người sao?

Thu Lê không chắc chắn mà liếc nhìn An Linh, lại phát hiện cô đang xoa tay, mặt mày hầm hè, dùng một vẻ mặt háo hức nhìn Kỳ Dịch Trạch, thật sự như đang cân nhắc xem nên ra tay thế nào.

Thu Lê kinh hãi!

Lúc này không thể đánh nhau được!

Bao nhiêu nhân chứng đang nhìn, còn có người đang quay phim chụp ảnh. Nếu An Linh là người ra tay đánh người trước, tuyệt đối sẽ không có lợi. Với con người của Kỳ Dịch Trạch, nói không chừng hắn sẽ thật sự đi kiện An Linh.

Anh tuyệt đối không thể để An Linh vì chuyện của mình mà gặp rắc rối.

Không còn cách nào khác.

Thu Lê nghiến răng, giả vờ như tức giận đến mất hết lý trí, xông đến trước mặt Kỳ Dịch Trạch, nắm lấy cổ áo hắn vừa lay vừa học theo kiểu diễn xuất phẫn nộ trên phim truyền hình mà gầm lên:

"Tao coi mày là anh em tốt, nhưng mày thì sao? Mày lại dám ra tay với bạn gái của tao? Mày có thấy có lỗi với tao không?”

Những người hóng chuyện thấy cảnh này mắt càng sáng hơn.

Cốt truyện này, m.á.u chó đã có, bây giờ xung đột cũng có. Giám định xong, đây là một quả dưa ngon!

Mắt An Linh cũng sáng lên.

[Làm tốt lắm! Không hổ là anh trai của mình!]

Cô một bên gào thét trong lòng: [Đánh đi! Đừng có dừng lại!]

Một bên giả vờ can ngăn, vòng sang phía đối diện của bàn, đưa tay ra kéo Thu Lê. "Anh ơi bình tĩnh lại, đừng đánh.”

Nhưng Thu Lê có thể cảm giác được tay An Linh hoàn toàn không dùng lực, vốn chỉ là kéo anh một cách tượng trưng.

Nhân viên nhà hàng lúc này không thể khoanh tay đứng nhìn nữa.

Tuy Thu Lê chỉ nắm cổ áo Kỳ Dịch Trạch lay động, không hề động thủ đánh người, nhưng dù sao cũng đã ra tay. Nếu họ hoàn toàn mặc kệ cũng không thể nói được. Thế là mấy nhân viên phục vụ cũng vây quanh lại định kéo Thu Lê và Kỳ Dịch Trạch ra.

Người đông lên, cảnh tượng liền hỗn loạn.

Giữa lúc một đám người đang kéo nhau, An Linh đột nhiên như bị ai đó đẩy một cái, người loạng choạng ngã sang một bên, còn làm đổ cả ghế của Trì Lăng Lăng. Chiếc túi tote trên ghế cũng theo đó rơi xuống đất, đồ đạc trong túi vương vãi khắp nơi, một tập tài liệu cũng văng ra.

"Ái da, xin lỗi xin lỗi!” An Linh miệng thì hét lớn xin lỗi, ra vẻ luống cuống tay chân định đi nhặt túi.

Trì Lăng Lăng thấy tập tài liệu đó rơi ra, sắc mặt lập tức đại biến, cũng định đi nhặt.

Kết quả An Linh lại "Ui da" một tiếng, giả vờ như vừa đứng dậy lại bị vấp ngã, trực tiếp cả người đều ngã đè lên tập tài liệu đó.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 266


Hai tay cô cũng đè dưới bụng mân mê một hồi, cho đến khi mở được tập tài liệu ra và rút được tờ xét nghiệm bên trong.

Sau khi đạt được mục đích, An Linh một lèo bò dậy. Liếc mắt xác nhận đúng là tờ xét nghiệm mang thai xong, cô lại bắt đầu màn diễn xuất khoa trương của mình.

"Trời ơi? Cô có thai à?”

Trì Lăng Lăng thấy An Linh cầm tờ xét nghiệm của mình, thậm chí còn hét lên, chỉ cảm thấy đầu óc mình trống rỗng.

Cô không còn để ý được gì nữa, chỉ muốn nhanh chóng giật lại thứ trong tay An Linh.

Nhưng An Linh lại nhẹ nhàng né được. Rõ ràng vừa nãy còn vụng về liên tục ngã hai lần, bây giờ lại linh hoạt như một con chạch.

Cô né được tay của Trì Lăng Lăng, nhân lúc mọi người đều đang sững sờ vì tiếng hét của mình, một cái xoay người đã trực tiếp nhét tờ xét nghiệm vào lòng Thu Lê.

"Anh! Bạn gái anh có thai! Cha của đứa bé là anh sao?”

Vì tiếng hét vang trời của An Linh, không khí vốn hỗn loạn ồn ào lập tức im phăng phắc. Ngay cả nhân viên phục vụ đang can ngăn trên mặt cũng tràn đầy kinh ngạc.

Có thai?

Vậy mức độ phức tạp của vấn đề không phải đã nâng lên một tầm cao mới sao?

Bão tố vậy mà còn có thể đến dữ dội hơn nữa?

Nhưng cách An Linh đặt câu hỏi là gì vậy? Cái gì gọi là "Bạn gái anh có thai! Cha của đứa bé là anh sao?”, nghe cũng quá thất đức đi?

Tuy Thu Lê đã biết trước chuyện này, nhưng màn kịch cần phối hợp với An Linh, anh vẫn phải diễn cho trót.

Anh cầm tờ xét nghiệm đó, nhìn kết quả trên đó, lại nhìn Trì Lăng Lăng, tiếp tục học theo kiểu diễn xuất kinh ngạc trên phim truyền hình mà lẩm bẩm:

"Cô… có thai?”

"Côlại có thai?”

Kỳ Dịch Trạch cũng kinh ngạc trong giây lát. Nhưng sau khi suy nghĩ, hắn lại thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

Đúng là trời cũng giúp hắn.

Có thai thì tốt. Nếu Trì Lăng Lăng có thai, vậy nếu Thu Lê còn tỏ ra không muốn tha thứ cho cô ta, mọi người chắc chắn sẽ cho rằng anh quá tuyệt tình!

Dù sao thì anh chỉ cần cắn c.h.ế.t không thừa nhận đã có hành vi vượt quá giới hạn với Trì Lăng Lăng, thì đứa bé này buộc phải là của Thu Lê.

"Thu Lê, cậu có thể bình tĩnh một chút không?” Kỳ Dịch Trạch ra vẻ đau lòng. "Trì Lăng Lăng đã mang thai con của cậu rồi, chẳng lẽ cậu còn muốn nghi ngờ cô ấy sao? Cậu như vậy không khỏi quá không phải là người rồi.”

Nhưng sau khi nói xong câu đó, hắn lại phát hiện cả Thu Lê và Trì Lăng Lăng đều không có phản ứng gì với lời hắn nói.

Thu Lê dùng một ánh mắt rất kỳ lạ nhìn hắn, còn Trì Lăng Lăng thì cúi đầu không dám nhìn qua.

"Tôi không phải là người?” Thu Lê tức đến bật cười. "Cậu có biết mình đang nói gì không?”

"Chẳng lẽ không phải sao?” Kỳ Dịch Trạch hỏi ngược lại.

Trực giác mách bảo hắn, tình hình hiện tại có chút không ổn, nhưng hắn lại không cảm nhận được là không ổn ở đâu.

"Dù Trì Lăng Lăng trước đây có chút d.a.o động, nhưng bây giờ cô ấy đã mang thai con của cậu, cậu không thể không chịu trách nhiệm được chứ?”

Thu Lê đang chuẩn bị mở miệng, thì Thu Niệm đứng sau lưng anh lại bất ngờ đi trước một bước, dùng một kiểu diễn xuất khoa trương tương tự An Linh mà hét lớn về phía anh:

"Anh! Em thật sự quá thất vọng về anh!”
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 267: Cảm giác hoang mang tột độ


"Anh đã quên cha mẹ đã dạy dỗ anh như thế nào sao? Anh không phải đã hứa với họ sẽ không có hành vi t.ì.n.h d.ụ.c trước hôn nhân sao? Sao anh có thể vi phạm lời hứa đó được?”

Thu Lê: "…"

Sao em cũng diễn theo vậy!

"Anh không vi phạm." Thu Lê trầm giọng trả lời. "Đứa bé cô ta mang không phải là của anh.”

Sau khi Thu Lê nói xong câu này, hiện trường lại càng yên tĩnh hơn lúc nãy.

Kỳ Dịch Trạch như nghe được chuyện gì đó cực kỳ vô lý. Hắn kinh ngạc nửa ngày, mới lắp bắp mở miệng hỏi:

"Cậu… cậu nói gì?”

"Tôi nói, đứa bé cô ta mang không phải là của tôi." Thu Lê nói từng chữ rất rõ ràng. "Tôi và cô ta vống không hề phát sinh quan hệ. Cậu nghe hiểu chưa?”

"Chuyện này không thể nào!” Kỳ Dịch Trạch một chút cũng không thể tin được. "Cậu và cô ấy đã hẹn hò ba bốn năm rồi, cậu nói hai người chưa bao giờ lên giường?”

"Chuyện này có vấn đề gì sao?” Thu Lê mặt không cảm xúc mở miệng.

Thu Lê nói rất thẳng thắn, hơn nữa Trì Lăng Lăng cũng không hề phủ nhận. Những người hóng chuyện xung quanh tuy cũng cảm thấy kinh ngạc, nhưng lại biết rằng độ tin cậy của lời nói này của Thu Lê có lẽ không thấp.

Hơn nữa Thu Niệm vừa nãy không phải cũng đã nói sao, đây là gia giáo của nhà họ. Nói không chừng là gia quy của người ta?

Họ lại nghĩ lại toàn bộ câu chuyện từ đầu đến cuối, cuối cùng đã nhận ra vấn đề nằm ở đâu.

Thu Lê nói anh không phát sinh quan hệ với Trì Lăng Lăng. Kỳ Dịch Trạch cũng nói họ chưa từng có hành vi vượt quá giới hạn. Vậy đứa bé này là của ai?

Trong số họ chắc chắn có một người đang nói dối?

Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào Trì Lăng Lăng.

Bây giờ, câu trả lời cho vấn đề này, chỉ có cô là người rõ nhất.

Trì Lăng Lăng cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, đôi mắt đẫm lệ nhìn về phía Thu Lê. "Em xin lỗi, A Lê, nhưng em và Kỳ Dịch Trạch thật sự chỉ là một tai nạn. Đêm đó chúng em đều uống say nên mới…”

"Đàn ông lúc say rượu sẽ không "lên" được đâu." Giọng An Linh từ từ vang lên: "Cô không lẽ ngay cả chuyện này cũng không biết sao?”

"Hay là chỉ có cô say, thực ra Kỳ Dịch Trạch đã lừa cô?” Thu Lê cũng trực tiếp vạch trần. "Vậy thì đó cũng thuộc dạng vi phạm ý muốn của cô trong lúc cô không thể phản kháng, hay là để tôi giúp cô báo cảnh sát nhé.”

Kỳ Dịch Trạch vừa nghe Thu Lê muốn báo cảnh sát, cũng lập tức hoảng loạn.

Trong lòng hắn cũng biết lời nói này của Thu Lê có lẽ chỉ là nói suông. Nhưng vấn đề không nằm ở việc Thu Lê có thật sự báo cảnh sát hay không, mà là ở chỗ anh nói lời này trước mặt bao nhiêu người.

Nếu Kỳ Dịch Trạch không nhanh chóng phản bác, vậy chờ tin đồn lan ra, tất cả mọi người sẽ cho rằng hắn có khả năng đã lừa gạt Trì Lăng Lăng, cưỡng ép cô phát sinh quan hệ. Vậy thì trong mắt người khác hắn chẳng phải là một tội phạm sao?

Dưới tình huống này, hắn cũng không còn quan tâm đến mặt mũi gì nữa. Tuy đều là so xem ai tệ hơn, nhưng dù sao đi nữa, kẻ thứ ba chen chân vào tình cảm của người khác vẫn còn hơn là một tội phạm hình sự, phải không?

Cùng lắm thì cứ bung bét hết cả đi. Dù sao hắn cảm thấy dù có nói ra hết mọi chuyện, hắn mất mặt thì Thu Lê cũng mất mặt, coi như là một đổi một.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 268


"Thu Lê, nếu sự việc đã phát triển thành thế này, thì tôi cũng chỉ có thể nói thật." Kỳ Dịch Trạch sửa lại cổ áo bị Thu Lê túm nhăn. "Tôi không hề cưỡng ép cô ấy, cậu cũng đừng hòng tạt nước bẩn vào tôi. Chúng tôi đúng là đã có hành vi vượt quá giới hạn sau lưng cậu, và đã duy trì mối quan hệ này gần một năm rồi.”

Sau khi nói ra hết mọi chuyện, Kỳ Dịch Trạch ngược lại không còn bất kỳ sự e dè nào nữa, mang một tâm lý bất chấp tất cả.

Nếu chuyện này đã định không thể giải quyết trong êm đẹp, thì muốn mất mặt cũng là cùng nhau mất mặt.

Dù hôm nay chuyện này có bị lan truyền ra ngoài, mọi người cũng chỉ quan tâm trong một thời gian ngắn. Qua một thời gian là quên hết, thời buổi này ai còn thật sự nhớ rõ chuyện của người khác như vậy chứ.

Nghĩ thông suốt điểm này, chút hoảng loạn trong lòng Kỳ Dịch Trạch cũng hoàn toàn biến mất.

"Thực ra lúc trước tôi cũng đã cho Trì Lăng Lăng lựa chọn, là cô ấy tự mình chọn muốn lừa dối cậu." Kỳ Dịch Trạch lại khôi phục bộ dạng bình tĩnh. "Chuyện tình cảm của hai người, hai người tự mình xử lý, tôi không tham gia nữa.”

Hắn nói xong câu này vậy mà thật sự xoay người định bỏ đi.

Dù Thu Lê cứ ngỡ mình đã có chút hiểu biết về sự hèn hạ của Kỳ Dịch Trạch, cũng thật sự không ngờ hắn lại có thể trong tình huống này lựa chọn bỏ đi, để lại một mình Trì Lăng Lăng.

Thu Lê bắt lấy cánh tay Kỳ Dịch Trạch, ngăn cản hành động của hắn.

"Lời này của cậu là có ý gì? Cậu định cứ thế bỏ đi à?”

"Nếu không thì sao?” Kỳ Dịch Trạch bây giờ ngay cả giả vờ cũng không muốn.

"Nhưng Trì Lăng Lăng còn đang mang thai con của anh mà? Anh cứ thế mặc kệ cô ấy sao?” Thu Niệm cũng không nhịn được hỏi.

"Ai có thể chứng minh đó là con của tôi?” Kỳ Dịch Trạch hỏi ngược lại.

"Hả?”

Giọng điệu hùng hồn của hắn khi nói câu này khiến tất cả những người đang chú ý bên này đều sững sờ vài giây. Mọi người đều bắt đầu hoài nghi tai của mình.

Người kinh ngạc nhất đương nhiên vẫn là Trì Lăng Lăng. Cô không thể tin nổi nhìn về phía người vừa nói ra những lời đó. Biểu cảm của Kỳ Dịch Trạch là sự lạnh lùng vô tình mà cô chưa bao giờ thấy.

Vẻ mặt này của hắn cùng với những lời hắn vừa nói như những tảng đá lớn ném vào n.g.ự.c cô, vừa làm cô cảm thấy đau lòng, lại vừa đè nén khiến cô có chút khó thở, như đột nhiên mất đi giọng nói, hồi lâu không thốt ra được một chữ nào.

Trì Lăng Lăng hít sâu vài hơi, mới miễn cưỡng thốt ra được vài từ run rẩy từ trong miệng: "Anh… anh nói gì?”

Kỳ Dịch Trạch lại không hề cảm thấy lời mình nói có vấn đề gì.

Hắn không chút áy náy mà đối diện với Trì Lăng Lăng, nói ra những lời càng vô tình hơn:

"Tôi nói, không ai có thể chứng minh đó là con của tôi cả. Dù cô không phát sinh quan hệ với Thu Lê, thì ai biết được cô lén lút còn có qua lại với người khác hay không?”

[Trời đất ơi, hắn thật sự là kẻ không biết xấu hổ thì thiên hạ vô địch mà!]

[Chính hắn là luật sư, rất rõ ràng dù Trì Lăng Lăng có lén lấy mẫu của hắn đi làm báo cáo xét nghiệm ADN thì cũng không có hiệu lực pháp lý. Chỉ cần chính hắn không thừa nhận, Trì Lăng Lăng vốn không thể làm gì được hắn.]
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 269: Anh có còn là người không?


[Tôi xem như đã hiểu tại sao người ta lại nói "lưu manh không đáng sợ, chỉ sợ lưu manh có văn hóa”.]

Trì Lăng Lăng hiển nhiên cũng hiểu rõ ý đồ của Kỳ Dịch Trạch. Phải biết rằng hôm nay sau khi nhận được kết quả xét nghiệm, cô thậm chí còn đang phân vân là nên coi như không có chuyện gì xảy ra, tìm cách để Thu Lê nghĩ đứa bé này là của anh, hay là chia tay với Thu Lê để đến với Kỳ Dịch Trạch.

Kết quả là chỉ trong một bữa tối, không chỉ phương án thứ nhất bị hoàn toàn lật đổ, mà ngay cả Kỳ Dịch Trạch cũng đối xử với cô bằng một thái độ mà cô chưa bao giờ tưởng tượng được.

"Sao anh có thể đối xử với em như vậy!” Trì Lăng Lăng đột nhiên như phát điên, tiến lên túm lấy áo của Kỳ Dịch Trạch. "Ngoài anh ra, em vốn không hề phát sinh quan hệ với người nào khác. Đứa bé em mang chỉ có thể là con của anh!”

"Hơn nữa, không phải anh nói anh yêu em sao? Em chính là vì anh đã theo đuổi em nhiều năm không từ bỏ, nên em mới lén lút qua lại với anh sau lưng Thu Lê. Anh đáng lẽ phải rất rất yêu em mới đúng! Sao bây giờ anh lại nói những lời như vậy, tại sao lại đối xử với em như vậy!”

Đối mặt với những câu chất vấn liên tiếp của Trì Lăng Lăng, Kỳ Dịch Trạch không những không biểu hiện ra chút áy náy nào, trên mặt ngược lại còn xuất hiện một tia không kiên nhẫn.

"Buông tay.”

Hắn nhìn xuống Trì Lăng Lăng đang có vẻ mặt suy sụp trước mắt, trào phúng mở miệng:

"Những lời này cô nói ra chính cô có tin không? Cô thật sự là vì cảm thấy tôi yêu cô nên mới ở bên tôi sao? Chẳng lẽ không phải là vì tôi có tiền hơn Thu Lê sao, không phải là vì tôi hào phóng với cô sao?”

"Đương nhiên không phải!” Trì Lăng Lăng điên cuồng lắc đầu phủ nhận. "Em là vì anh đã theo đuổi em nhiều năm như vậy, bị anh làm cho cảm động, thật sự không nỡ từ chối mới đồng ý.”

Kỳ Dịch Trạch cười nhạo một tiếng, biểu cảm lạnh nhạt nhìn Trì Lăng Lăng đang kích động, đưa tay cố gắng gỡ tay cô ra.

"Tôi thấy cô đã tự lừa dối chính mình rồi. Cô nói những lời này chính cô không cảm thấy nực cười sao? Không phải lúc cô chưa đồng ý với tôi cũng đã nhận rất nhiều quà tôi tặng rồi sao? Cũng là vì không nỡ từ chối à? Hơn nữa, nếu cô thật sự bị tôi làm cho cảm động, không phải nên chọn chia tay với Thu Lê rồi mới ở bên tôi sao?”

"Như vậy đương nhiên không được!” Trì Lăng Lăng không chút suy nghĩ mà trả lời. "Em yêu Thu Lê như vậy, làm sao có thể chia tay với anh ấy được?”

Câu nói này của cô vừa thốt ra, những người xung quanh đang hóng chuyện say sưa trên mặt đều đồng loạt lộ ra một vẻ mặt hoang mang tột độ.

Họ lại một lần nữa không thể tin vào tai mình.

Trì Lăng Lăng vừa nói gì?

Cô ta nói cô ta yêu Thu Lê nên không thể chia tay với anh ấy?

Cô ta đã lén lút sau lưng Thu Lê để có con với người khác, mà còn có thể nói mình yêu anh ấy?

"Phụt!” Kỳ Dịch Trạch lúc này hoàn toàn bật cười. "Thu Lê, cậu nghe thấy không? Bạn gái bao năm của cậu đang nói gì kìa?”

"Cô ta nói cô ta yêu cậu, cậu tin không? Ý của cô ta là, tuy trong lòng yêu cậu, nhưng cơ thể lại có thể phản bội cậu đấy.”
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back