Tâm Linh Nghề của tôi

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
144535677-256-k173060.jpg

Nghề Của Tôi
Tác giả: user21217662
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tôi đã từng suy nghĩ rât lâu khi viết bộ truyện này là một người việt nam thật sự đôi lúc cảm thấy ganh tị với các bộ truyện kinh dị của trung quốc nên tôi đã quyết định viết bộ truyện này để mong tất cả bạn đọc sẽ có suy nghĩ tốt hơn về truyện việt nhất là ở thể loại đạo sĩ mong sao các bộ truyện việt có thể tiếp tục phát triển Tags: sĩtruyện-tâm-linhđạo​
 
Nghề Của Tôi
Chương 1 : biến cố


1 chiều mưa phùn giữa những ngày đông lạnh giá tôi loay hoay châm điếu thuốc rồi trở lại phòng mình, ngôi nhà tôi đang ở đã lâu lắm rồi ko có hơi ấm của con người,

Thoáng chốc cũng là 10 năm kể từ khi tôi rời ngôi nhà này để về quê sống cùng với ông bà .

Vậy các bạn có muốn hỏi tôi 10 năm trước truyện gì đã xảy ra?

Đó là vào 1 ngày đông năm 2008 , tôi còn nhớ như in đó chính là ngày sinh nhật của mình khi vừa tan học đang vui mừng khôn siết thì về đến đầu ngõ 1 khung cảnh đập vào thẳng mặt tôi , nhà tôi tại sao lại dựng rạp đám ma?

Những suy nghĩ quẩn quanh liên tục trong đầu bằng hết sức bình sinh tôi cố chấn an bản thân không sao rồi lê từng bước chân nặng trĩu về nhà .

100m từ đầu ngõ vào đến nhà sao hôm nay xa thế , tôi cảm giác mình đang đi hàng cây số liền những niềm vui về 1 ngày sinh nhật ý nghĩa đã tan biến hết.

Về đến cửa đôi chân nhỏ bé của tôi gục xuống , trong nhà rất nhiều người mặc áo đen đội khăn trắng đi lại tôi nhận ra trong đos là hình ảnh của bà nội , bà đang quỳ gối bên cạnh xác của...

1 tiếng nấc như thoát ra sâu bên trong tâm can tôi oà khóc , cái tiếng khóc cắt da cắt ruột tôi tự hỏi sao mình phải chịu đựng cảnh này tại sao?

Tôi gào lên trong vô vọng rồi ngất lịm đi, khi tỉnh dậy đã là 12h tôi đang ngủ trong phòng mình bên cạnh là chú ruột của tôi hằng ngày ông hay đi xây dựng ở xa.

Nhẹ nhàng tôi leo khỏi giường mở cửa phòng lao nhanh xuống nhà cầu mong tất cả chỉ là giấc mơ, nhưng khi xuống đến tầng 1 tôi phải chấp nhận cái sự thực này cha mẹ tôi đã mất bây h xác họ đã đc đưa vào quan tài .

Tôi tiến lại gần sờ lên di ảnh của bố mẹ r oà khóc , tiếng khóc của tôi làm mọi người thức giấc họ nhanh chóng đến nơi dỗ dành an ủi , bà nội đến bên ôm tôi vào lòng tôi cũng ôm bà khóc rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay... sáng hôm sau khi tôi tỉnh dậy đã là 6h sáng tiếng kèn trống ảo não vang lên khắp nơi thứ xung quanh tôi biến mất để lại bản thân tôi trong nỗi cô đơn.

Đột nhiên ai đó lay mạnh và gọi tôi dậy " chân ơi dậy đi cháu " , tôi thức dậy nặng nề bước ra khỏi phòng trên người tôi ko biết từ lúc nào ko phải bộ quần áo đồng phục học sinh ngày hôm thay vào đó là 1 chiếc quần bò, 1 cái áo sơ mi dài tay đen và 1 cái khăn trăng đội đầu.

Cứ thế từ khi bme tôi mất đến khi họ đc chôn , tôi vẫn chưa biết lí do gì ông trời cướp đi gia đình tôi, nhiều lần hỏi mọi người thì ko ai trả lời họ chỉ dỗ dành an ủi và như đang trốn tránh câu hỏi của tôi.

Sau tang lễ tôi nhanh chóng thu dọn đồ đạc rồi về quê cùng bà bỏ lại sau những kí ức đẹp đẽ về nơi đây.
 
Nghề Của Tôi
Chương2 : ông nội


Quê nội của tôi tại xã Chí Linh,tỉnh Hải Dương đây là nơi có truyền thống và di tích lâu đời cũng như những câu truyện xoay quanh nơi đây, đó là những gì tôi đc học còn trên thực tế trong kí ức của tôi về cái nơi đc gọi là quê này chỉ là con số 0 .Trong suốt quãng đường đi tôi chỉ thấy căm túc 1 điều tại sao trong tang lễ của bme lại ko có ông nội, ông đã đi đâu rồi?

Cắt ngang những suy nghĩ đó xe taxi của chúng tôi dừng đột ngột tại 1 cái đèn đó lúc này tôi mới quan sát xung quanh , thật ko ngờ quê tôi lại hiện đại đến thế này sao khác hẳn với tưởng tượng của tôi về cái nơi gọi là quê sẽ phải có đường đất nhà cấp 4 làng xóm quanh co...

Đi thêm 30' tôi cùng bà nội xuống xe đưng trước 1 cái cổng chào tôi vội hỏi bà

" bà ơi đây là nơi mình sống ạ?" ,

đap lại bà chỉ nở 1 nụ cười nhạt rồi dắt tôi đi.

Đi sâu 500m vào trong làng là đến nhà ông bà , đó là 1 ngôi nhà cấp 4 đơn sơ ko quá to có 3 gian gian giữa là phòng khách, hai bên có lẽ là phòng ngủ , tôi được sắp xếp ngủ ở gian bên trái.

Sau khi thu rọn đồ đạc tôi ra ngoài và đi thăm quan quanh nhà 1 vòng , đằng sau nhà là 1 khu vườn tầm 1 ha với nhà vệ sinh , nhà bếp đằng xa xa là những hàng cây đặc biệt nhất là tôi thấy dưới những hàng cây xanh là cái điện nghi ngút hương khói vì lúc đó còn bé nên cứ nghĩ chỗ đó thờ thổ công nên cũng ko chú ý đến.

Đang thả hồn mình vào từng làn gió lạnh lẽo buốt giá cắt da cắt thịt của miền bắc để quên đi cái hiện tại đau buồn này , đột nhiên 1 cơn ớn lạnh chạy thẳng từ sống lưng lên đến đỉnh đầu nhưng chỉ trong thoáng chốc nó đã biến mất bởi những tiếng bước chân sau lưng tôi, theo phản xạ tôi quay lại.

1 tia suy nghĩ lưới quá đầu tôi đó là ông nội sao?, chưa kịp lên tiếng ông đã nói

" cháu về rồi sao, đi đường có mệt ko?

" tôi tươi cười trả lời" cháu chào ông , ông có khoẻ ko ạ"

" ta khoẻ cháu trai ta lớn đến thế này rồi cơ à"

Rồi mặt ông trầm xuống, ông nói

" chuyện của cha mẹ cháu âu cũng là số khó mà tránh đc ta lực bất tòng tâm, tuy nhiên cháu ko nên quá buồn mà phải sống thật tốt để cha me cháu xuống dưới kia có thể tự hào sớm ngày đầu thai "

Tôi nhẹ nhàng gật đầu khoé mắt dưng dưng muốn khóc nhưng vẫn cố kìm lòng ,

Ông nói tiếp

" cháu đi theo ta" ,

ông dẫn tôi đến chỗ cái điện và từ từ mở chiếc cửa gỗ sơn đỏ sau chiếc cửa này sẽ là câu chuyện mới về cuộc đời mà hiện tại
 
Nghề Của Tôi
Chương 3 : thầy pháp


Cánh cửa từ từ mở ra trc mắt tôi là 1 không gian đen kịt ông đi vào rồi tiến đến góc tường bật công tắc , ánh sáng từ bóng điện làm cho căn phòng bừng sáng .

Giữa phòng là 1 cái bàn thờ bên trên là tượng của 3 vị thần , ở giữa là 1 vị mặc khôi giáp khuôn mặt đáng sợ 1 tay cầm kiếm 1 tay cầm bùa, kế bên tay trái là tượng của 1 ngươi đàn ông râu dài khuôn mặt lãnh đạm mặc áo đạo bào 1 tay chắp sau lưng 1 tay cầm quyển sách để trước ngực, còn bên phải là tượng của 1 vị thần ko ra thần quỷ ko ra quỷ với khuôn mặt đáng sợ nhìn ko giống tín nhưỡng việt nam lắm vì người này có khuôn mặt đáng sợ lưỡi lè dài 4 tay trên mỗi tay cầm nào là dáo, dao và đặc biệt người này còn cầm 1 chiếc đầu người cùng với cái bát để hứng máu từ chiếc đầu.

2 bên căn phòng là những chiếc kệ để hàng chục những bát hương cùng hoa quả rượu thịt trước chiếc bàn thờ là 1 cái chiếu đặt bên trên là 1 chiếc bàn thấp với những sấp bùa chú...

Tôi thật sự ko thể tưởng tượng những gì đang đc chứng kiến chẳng lẽ ông tôi ông tôi là 1 thầy pháp, phá vỡ cái sự ngỡ ngàng của tôi ông bảo tôi ngồi xuống chiếu rồi bình thản nói

" cháu thấy sao?"

Cảm xúc như hỗn loạn tôi lắp bắp trả lời

" rốt rốt cuộc ông làm nghề gì?"

ông cười nhạt rồi tiếp tục trả lời

" vậy cháu đoán ta làm nghề gì"

" ông là là thầy pháp ư"

Ông phá lên cười rồi nhìn tôi 1 cách như chờ đợi cái gì đó

"ta sẽ nói thật cho cháu biết về cái chết của cha mẹ" .

Tôi vội vàng lao đến chỗ ông rồi lay tay ông

" ông ơi ông mau nói cho cháu biết đi , tại sao tại sao ông trời lại cướp đi bố mẹ của cháu "

khoé mắt ông dâng dâng đưa ánh mắt ra cửa ông trầm tư rồi nói

" đó là cách đây 40 năm về trước khi ta từ bỏ làm cuộc sống sinh viên đầy hoài bão để theo sư phụ lên núi hoàng lĩnh sơn học đạo sau hơn 10 năm luyện tập chăm chỉ với độ ngộ tính cao, ta có thể gọi là thầy pháp rất cao tay trước ngày xuất sơn sư phụ ta từng để cho ta mấy câu thơ:

Kì tài học đạo đời khó kiếm

Cố gắng xả thân vì chữ nghĩa

Lá vàng hết trồi tự mọc

Cố gắng rèn dũa 1 kiếp người

Để khi tận sức sẽ bình yên

Sau khi ngày đất nước thống nhất nhà nhà vui sướng người ta theo lời đảng gia sức khai khẩn đất hoang nên phạm phải vong quỷ mà đã trú ngự từ lâu tại đó vì thế ta từ đó mà có thể hành nghề giúp dân giúp nước , năm 80 trong 1 lần đến hải dương trừ tà ta gặp bà cháu sau đó kết hôn ổn định gia đình sinh con đẻ cái tuy nhiên trái lại với cái mong mỏi hậu bối như sự phụ nói thì bố của cháu lại ko theo nghề thầy pháp và coi nó là thứ mê tín dị đoan .

Khi cháu ra đời chính ta là người ta bế cháu đầu tiên và ta đã tìm ra ngươi kế vị của mình"

Nói đến đây tự nhiên tôi giật bắn mình , rồi hỏi ông

" vậy thì việc này có liên quan gì đến cái chết của bme cháu"

" cháu cứ từ từ nghe ta giải thích bố cháu kiếp trước từng là ngươi địa chủ độc ác tuy nhiên khi cách mạng về làng thì đc giác ngộ và ủng hộ đảng nên coi như là lấy công chuộc tội đc đầu thai làm người tuy nhiên bố cháu lại giết 1 cô gái mà người đó đã hoá quỷ nên đến kiếp sau trả thù sở dĩ ta muốn bố cháu nối nghiệp là để chấm dứt cái ân oán đó nhưng...

" từng giọt nước mắt của ông đang rơi nhìn cảnh 1 ông cụ đã ngoài 70t tôi chợt thấy nỗi đau của 1 ngươid cha mất con biết trước nhưng ko thể làm gì đc nó còn đau đớn hơn tôi gấp vạn lần.

Ông nói tiếp trong nước mắt

" ta luôn khuyên ngăn thằng nam nhưng nó ko nghe đên cuối cùng nó khiến 1 người vô tội chết theo nó đó là mẹ cháu

Trách sao cái số phận quá bẽ bàng

Đầu bạc lệ tuâng tiễn đầu xanh

Cha con trời sinh khác con đường

Ở nơi lạnh lẽo có hiểu tấm lòng ta"

Mọi thứ rơi vào yên lặng , 1 lúc rồi tôi lên tiếng

" vậy làm cách nào để cháu trả thù cho cha mẹ ạ?" tôi ko biết tưf đây lòng thù hận lại dâng trào tôi chỉ muốn đánh cho cái thứ mà hiến gia đình tôi có ngày hôm nay hồn siêu phách tán , ko còn phải giết hết người nhà cô ta...

" cháu nên từ bỏ ý định đấy đi, sống chết đời người nó cái số nợ phải giả hận thù phải hoá giải"... ngoài từng hạt mưa đang rơi không khí mang đầy sự hiu quạnh.
 
Nghề Của Tôi
Chương4 : bái sư


Cánh cửa từ từ mở ra trc mắt tôi là 1 không gian đen kịt ông đi vào rồi tiến đến góc tường bật công tắc , ánh sáng từ bóng điện làm cho căn phòng bừng sáng .

Giữa phòng là 1 cái bàn thờ bên trên là tượng của 3 vị thần , ở giữa là 1 vị mặc khôi giáp khuôn mặt đáng sợ 1 tay cầm kiếm 1 tay cầm bùa, kế bên tay trái là tượng của 1 ngươi đàn ông râu dài khuôn mặt lãnh đạm mặc áo đạo bào 1 tay chắp sau lưng 1 tay cầm quyển sách để trước ngực, còn bên phải là tượng của 1 vị thần ko ra thần quỷ ko ra quỷ với khuôn mặt đáng sợ nhìn ko giống tín nhưỡng việt nam lắm vì người này có khuôn mặt đáng sợ lưỡi lè dài 4 tay trên mỗi tay cầm nào là dáo, dao và đặc biệt người này còn cầm 1 chiếc đầu người cùng với cái bát để hứng máu từ chiếc đầu.

2 bên căn phòng là những chiếc kệ để hàng chục những bát hương cùng hoa quả rượu thịt trước chiếc bàn thờ là 1 cái chiếu đặt bên trên là 1 chiếc bàn thấp với những sấp bùa chú...

Tôi thật sự ko thể tưởng tượng những gì đang đc chứng kiến chẳng lẽ ông tôi ông tôi là 1 thầy pháp, phá vỡ cái sự ngỡ ngàng của tôi ông bảo tôi ngồi xuống chiếu rồi bình thản nói

" cháu thấy sao?"

Cảm xúc như hỗn loạn tôi lắp bắp trả lời

" rốt rốt cuộc ông làm nghề gì?"

ông cười nhạt rồi tiếp tục trả lời

" vậy cháu đoán ta làm nghề gì"

" ông là là thầy pháp ư"

Ông phá lên cười rồi nhìn tôi 1 cách như chờ đợi cái gì đó

"ta sẽ nói thật cho cháu biết về cái chết của cha mẹ" .

Tôi vội vàng lao đến chỗ ông rồi lay tay ông

" ông ơi ông mau nói cho cháu biết đi , tại sao tại sao ông trời lại cướp đi bố mẹ của cháu "

khoé mắt ông dâng dâng đưa ánh mắt ra cửa ông trầm tư rồi nói

" đó là cách đây 40 năm về trước khi ta từ bỏ làm cuộc sống sinh viên đầy hoài bão để theo sư phụ lên núi hoàng lĩnh sơn học đạo sau hơn 10 năm luyện tập chăm chỉ với độ ngộ tính cao, ta có thể gọi là thầy pháp rất cao tay trước ngày xuất sơn sư phụ ta từng để cho ta mấy câu thơ:

Kì tài học đạo đời khó kiếm

Cố gắng xả thân vì chữ nghĩa

Lá vàng hết trồi tự mọc

Cố gắng rèn dũa 1 kiếp người

Để khi tận sức sẽ bình yên

Sau khi ngày đất nước thống nhất nhà nhà vui sướng người ta theo lời đảng gia sức khai khẩn đất hoang nên phạm phải rất nhiều ta mà ta từ đó mà có thể hành nghề giúp dân giúp nước , năm 80 trong 1 lần đến hải dương trừ tà ta gặp bà cháu sau đó kết hôn ổn định gia đình sinh con đẻ cái tuy nhiên trái lại với cái mong mỏi hậu bối như sự phụ nói thì bố của cháu lại ko theo nghề thầy pháp và coi nó là thứ mê tín dị đoan .

Khi cháu ra đời chính ta là người ta bế cháu đầu tiên và ta đã tìm ra ngươi kế vị của mình"

Nói đến đây tự nhiên tôi giật bắn mình , rồi hỏi ông

" vậy thì việc này có liên quan gì đến cái chết của bme cháu"

" cháu cứ từ từ nghe ta giải thích bố cháu kiếp trước từng là ngươi địa chủ độc ác tuy nhiên khi cách mạng về làng thì đc giác ngộ và ủng hộ đảng nên coi như là lấy công chuộc tôi nên đc đầu thai làm ngươif tuy nhiên bố cháu lại giết 1 cô gái mà người đó đã hoá quỷ nên đến kiếp sau trả thù sở dĩ ta muốn bố cháu nối nghiệp là để chấm dứt cái ân oán đó nhưng...

" từng giọt nước mắt của ông đang rơi nhìn cảnh 1 ông cụ đã ngoài 70t tôi chợt thấy nỗi đau của 1 ngươid cha mất con biết trước nhưng ko thể làm gì đc nó còn đau đớn hơn tôi gấp vạn lần.

Ông nói tiếp trong nước mắt

" ta luôn khuyên ngăn thằng nam nhưng nó ko nghe đên cuối cùng nó khiến 1 người vô tội chết theo nó đó là mẹ cháu

Trách sao cái số phận quá bẽ bàng

Đầu bạc lệ tuâng tiễn đầu xanh

Cha con trời sinh khác con đường

Ở nơi lạnh lẽo có hiểu tấm lòng ta"

Mọi thứ rơi vào yên lặng , 1 lúc rồi tôi lên tiếng

" vậy làm cách nào để cháu trả thù cho cha mẹ ạ?" tôi ko biết từ đây lòng thù hận lại dâng trào tôi chỉ muốn đánh cho cái thứ mà hiến gia đình tôi có ngày hôm nay hồn siêu phách tán , ko còn phải giết hết người nhà cô ta...

" cháu nên từ bỏ ý định đấy đi, sống chết đời người nó cái số nợ phải giả hận thù phải hoá giải"...

ngoài trời mưa vẫn rơi mang theo nỗi buồn rơi tý tách tý tách
 
Nghề Của Tôi
Chương 5 : chuyến đi đầu


Chương5: chuyến đi đầu

Từ cái ngày định mệnh đó cuộc sống của tôi đã dẽ sang 1 hướng khác mà tôi ko biết rồi nó sẽ đi về đâu, ban ngày tôi vẫn l cắp sách đến trường như bao đứa trẻ cùng trang lứa khác nhưng những lúc rảnh hoặc đêm đến thì lại cùng ông học đạo pháp .

Tôi đc biết môi phái của mình là thiên tôn sở sĩ có cái tên này vì khi xưa môi phái đc 1 vị thiên xứ từ trên trời phái xuống nhằm tiêu diệt tà ma tại dãy núi hoàng linh sơn rồi người đó lập ra môn phái để truyền đạo giúp con người sống thiện tiêu diệt ta ma, về sau đến đời trưởng môn thứ 13 đã sáng chế ra thuật nuôi âm binh tuy nhiên sau nhiều đời bị trưởng môn bị âm binh phản nên người đời coi là tà đạo cùng với sự nổi lên của những dòng họ bắt ma khiến môn phái dần bị lãng quên...

Việc đầu tiên tôi cần phải học đấy là viết chữ hán sau vài tuần học thì sự chán nản đã vượt quá tưởng tượng rồi hàng trăm nét ko phải mà là hàng nghìn nét chữ cứ quanh quẩn trong đầu, nếu như hịch tướng sĩ thì tâm trạng của tôi có thể nói là tới bữa quên ăn nửa đêm vỡ gối hầy!

Ông như hiểu được vậy và thương xuyên động viên giúp đỡ tôi ông từng nói

" chữ hán cốt ko phải hình thức mà là ở dụng ý cũng như công sức của viết , sự cố gắng , những giọt mồ hôi của cháu ngày hôm nay sẽ là điểm tựa cho những dòng chữ bay xa".

2 tháng sau đó gần như tôi đã thông dụng tất cả những chữ cơ bản và và các đạo văn liên quan đến pháp thuật đạo môn, ông bắt đầu cho tôi thực hành trên bùa lần đầu khi viết tôi thường làm rách và nhàu nhưng sau vài lần tập luyện tôi đã quen nên đc ông bắt đầu truyền đạo pháp cho.

Tổ sư gia từng can dặn

" có sức vô mưu mãi thất bại , mưu dũng song toàn chắc đã thành công , phải thêm chữ nghĩa mới hanh thông"

ông luôn nhắc nhở tôi dù có trong hoàn cảnh nào thì chữ nghĩa cũng luôn phải đặt lên đầu vì thế mới ko xa chân vào con đường tà ma quỷ dị, mỗi pháp sư thì chân lý cuối cùng luôn là lên tiên là sức mạnh vì thế đã có nhiều kiếp người phải ôm hận.

Mỗi ngày tôi đều phải dậy sớm từ 5h chạy 10 vòng quanh làng rồi trở về nhiều người dân nhìn thấy rất nhạc nhiên vì thanh niên cái làng này có bao h tập thể dục buổi sáng đâu mà lại có thằng nhóc ngày nào cũng chạy quanh làng thế này, sau việc chạy ông luôn bắt tôi nhìn vào nến 2 tiếng 1 ngày ko chớp mắt những buổi tập luôn là cực hình và tôi phải tập đến khi nhìn vào mặt trời mà thấy bình thường , tiếp tôi được học những chú quyết cơ bản cách dồn sinh lực cách điều hoà khí tiết trong cơ thể và cách sử dụng kiếm bùa gương.

Chỉ sau vài tháng trời tôi đã có thể sử dụng được các loại bùa chú cơ bản đạt đến thông dụng rất cao bấy giờ tôi mới hiểu đc mấy chữ kì tài học đạo , đang ngồi cường ko thấy mặt trời đâu với ông thì đột nhiên ngoài cửa có tiếng gọi vọng vào mang theo sự lo lắng vội vàng " thầy mạnh ơi thầy mạnh ơi lậy thầy cứu giúp gia đình con với thầy mạnh ơi"

Sau khi nghe tiếng gọi thất thanh từ ngoài thầy chỉ lãnh đạm sai tôi ra gọi người đang gọi vào , đó là 1 vị thiếu nữ xinh đẹp chắc đã ngoài đôi mươi khuôn mặt trái xoan mái tóc dài đôi môi ửng hồng đúng là người đẹp người đẹp:

" này cậu gì ơi cậu là ai đấy thầy mạnh có nhà ko?

Phiền cậu gọi thầy mạnh giúp tôi" đang ngơ ngẩn trước cô gái thì tôi bị 1 vố nặng mặt mày ửng hồng

" dạ em là cháu của thầy mạnh thầy mạnh đang chờ chị trong nhà ạ"

ngắt lời tôi còn chưa kịp phản ưng đã thấy cô ta xông thẳng xuống đằng sau nhà, lúc này mới chợt nghĩ ra nhà nuôi âm binh giữ cửa tôi liền vội vàng chạy theo cô gái hô to" bà chị gì ơi đợi đợi em với"

Vừa chạy đến vườn sau đã thấy cô gái đang ngã sõng soài dưới đất khuôn mặt sợ hãi từng tiếng nhỏ bé yếu ới đang phát ra từ cổ họng:

" xin hãy tha cho tôi tha cho tôi"

tôi vội vàng tiếng tới bên cô gái 1 tay đỡ lưng cô gái dậy tay còn lại bắt ra pháp quyết đọc lầm dầm " tâm nhược băng thanh thiên tháp bất kinh vạn vật do định thần dị khí tinh" rồi vỗ mạnh lên trên đỉnh đầu cô gái , đây là chú sơ cấp tôi mới học đc hôm nay tiện thể đem ra thử xem ra hiệu nghiệm thật 1 lúc sau cô gái bình tĩnh lại miệng cô ta lắp bắp hoảng sợ " cứu cứu mau cứu e tôi xin anh mau cứu e tôi"

Trán tôi nổi 3 đường đen ngẫm nghĩ tôi có thực hiện sai chỗ nào không nhỉ hay là ông lừa mình rõ ràng là quyết giúp chấn tĩnh hôn phách mà trông cô gái này bây giờ con hoảng loạn hơn lúc trước, tư nhiên 1 cái cốc từ đâu dáng thẳng xuống đầu tôi cảm giác lúc đó như lên tiên vậy chỉ biết ôm đầu mà kêu đang định mở mồm ra chửi thì ra đó là ông :

" thằng mất dịch này mới tý tuổi đầu đã đòi làm chuyện sàng bậy"

lúc này tôi mới quên là lúc 1 tay tôi đỡ cô gái lên đã kéo cô ấy vào hơi sát người nên chạm vào 1 số bộ phận lồi lõm , vội vàng tôi bỏ cô gái ra đứng dậy

" con có làm gì đâu , mà con còn chưa tính sổ với ông chuyện ông dậy pháp fake cho cháu đâu"

" thằng danh con này đã dặn là cấm được sử dụng rồi mà kể cả có là kì tài học đạo đi nữa thì do thời gian tập luyện quá ngăn có thể vận được dương khí để sử dụng là tốt rồi".

2 ông cháu đang tranh cãi thì cô gái lên tiếng :

" dạ chào thầy người có phải thầy mạnh ko ạ"

lúc này cô gái đã đứng dậy do lúc này ngã nên chiếc áo sơ mi của cô gái bị sộc sệch làm ô nhiễm hết tâm hôn trẻ thơ của tôi , ông vội ho han vài tiếng như hiểu ý cô gái quay đi chỉnh sửa lại quần áo rồi quay lại lúc này ông mới nói

" mời cô vào điện kể chuyện cho ta nghe".

Tôi đi pha 1 ấm trà khi quay lên đã thấy cô gái khóc lóc kể chuyện với ông , vốn thế này cô ấy này ở làng bên nhà có 2 chị em cha mẹ đi làm ăn xa hàng ngày cô ấy phải đi làm thuê đủ nghề để nuôi em ăn học ko hiểu sao hôn trước e cô đi chiều đi chơi về nhà thì mặt tái mét đôi mắt lơ đãng vô hồn lên giường đi ngủ từ tối sợ e bị trúng gió cô tiếng lại sờ thử thì thấy cơ thể vẫn bình thường nên đi ngủ luôn, mấy ngày nay e cô rất lạ ngủ dậy rất muộn và cứ đến trưa là ra ngoài đi chơi song tốt mới về , rồi ko kêu đói và chỉ thích ăn đồ sống lo lăng cô thử theo em thì sáng nay cô ko ra đồng mà núp sau nhà sau khi e cô ngủ dậy và ra ngoài cô bí mật đi theo.

Sau hơn 30' đi theo sau e mình thì cậu bé dừng lại tại 1 căn nhà cũ cuối làng rồi thản thiên mở nhiên đi vào rồi từ từ đi vòng theo ra sau nhà , cô gái rón rén vào theo từ lúc bước qua cánh cổng cô cảm giác như đi vào nơi khác vậy cảm giác lạnh lẽo âm u đáng sợ từng giọt mồ hôi trán cô đang vã ra nhưng vì e trai cô quyết định bất chấp tất cả nói đến đây khuôn mặt cô gái tái mét cảm giác sợ hãi thể hiện rõ cô nói tiếp bằng dọng run run " tôi đến vườn sau của căn nhà thì thấy e mình đang đứng ở giữa vườn nói gì đó dù cố gắng nhưng cô cũng ko nghe thấy rồi sau 1 cái chớp mắt e ý đã biến mất tôi cố chấn tĩnh bản thân rồi chạy ra chỗ e tôi vừa đứng thì đến nơi tôi thấy dưới đất là lấm tấm vài giọt máu , đột nhiên 1 tiếng cười man dợ ha ha ha ha rồi 1 cái dọng nói như phát ra từ thế giới khác vọng đến vui không con nhóc e ngươi đã thuộc về ta rồi nó sẽ là công cụ để ta có thể tận hưởng máu người hahaha .

Đột nhiên lại chỉ trong cái chớp mắt e tôi đã xuát hiện trước mặt cái miệng nó rộng đến tận mang tai đang rỉ ra từng giọt máu và nhìn thấy rõ nhưng miếng thịt vụn, đôi mắt nó đỏ rực , tay nó tay nó đang cầm 1 quả tim" cô gái sợ hãi ko thể nói tiếp nữa tôi cũng thấy phát run nhấp 1 ngụm trà ông nội bảo cô gái tiếp tục phải mất 1 lúc cô ấy mới chấn tĩnh và kể tiếp " nó từ từ đưa quả tim lên trước mắt rồi nhanh như chớp nó dí sát mặt vào mặt tôi từng mùi hôi tạnh sộc thẳng vào mũi tim tôi như nhảy ra ngoài nó dí quả tim vào miệng tôi rồi nói chị ăn đi chị ăn đi chị ăn đi hahaha, tôi toan định bỏ chạy nhưng khi vừa định quay đi thì nó đã đứng trước mặt nó nói chị định đi đâu đi về nhà à ở đây với em ở đây với em mau nó lao đến rồi tôi ngất đi tỉnh dậy tôi thấy thân hình mình đầy máu và đang nằm trên giường em tôi thì ko thấy đâu , đêm đến bà nội về báo mộng cho tôi bà nói cháu hãy tìm đến ..." nói đến đâu ông ngắt lời: "ta đã hiểu thứ mà cô nói thứ mà e cô đang gặp phải đó chính là huyết âm quỷ"
 
Nghề Của Tôi
Chương 6 : huyết âm quỷ


Mặt ông biến sắc bộc lộ rõ sự lo lắng , sau 1 hồi suy nghĩ ông nói :" nhớ năm xưa vó ngựa nguyên mông hung tàn rày xéo bốn phương máu chảy đầu rơi nhân dân lầm thân cực khổ, trong giai đoạn đầu nhà trần thực hiện chiến thuật vườn không nhà trống tránh mạnh đánh yếu nhiều cuộc di dân đã diễn ra , khi quân địch kéo đến những nơi đó chúng đều cướp giết bao sinh linh , sang nước ta cùng với quân mông nguyên là 1 pháp sư tên là thoát mệnh" tôi ngớ người cái cái gì đấy tk thoát mệnh là đứa nào tôi chỉ biết bố thoát khoan thôi, hiểu đc suy nghĩ của tôi ông nói "trời cao đếm hết thế nào đc sao ,còn có nhiều cái cháu phải tìm hiểu nhiều"

Ngấp 1 ngụm trà ông nói tiếp " tên pháp sư thoát mệnh này do biết được tương lai nên bí mật tạo ra 1 loài quỷ xưa của nguyên mông nhằm phá hoại long mạch đất việt, ông ta cho 100 binh sĩ giết chóc người việt sau đó mỗi đêm cho những binh sĩ uống máu người sống hoà nước bùa bắt họ ăn tim người thay thịt rồi trước ngày quân nguyên mông bị thua trận 100 người lính đó bị giết tim của họ được đưa ra tế sau 1 đêm thì luyện hoá thành công loài quỷ chuyên ăn linh hồn con người rồi mượn xác họ để hút máu hoành hành nhân dân, sau khi hoà bình được lập lại nhân dân báo cáo về triều đình về các vụ thảm sát ,vua trần thấy nhiều sự linh dị nên đã nhờ vị pháp sư trong dòng họ trần giải quyết.

Đó là 1 vị thầy pháp được vua trần rất trọng dụng , vị pháp sư đã phải hi sinh thân mình để trở thành phong ấn ngăn con quỷ lại và đưa nó vào trong lãng quên" lúc này cô gái vội vàng hỏi trong nước mắt :

" tại sao tại sao nó lại hại e con thầy ơi bây giờ con phải làm sao hả thầy "

Ông tôi lắc đầu rồi nói :" đây chính là điều ta suy nghĩ sao con quỷ có thể phá đc phong ấn và nếu nó đã giết đc 1 người thì chắc chắn đối tượng tiếp theo của nó chính là cô"

" thầy ơi xin thầy hãy cứu con"

" cô cứ yên tâm bây giờ cô dẫn thằng cháu của ta về nhà để bảo vệ cô ,2 ngày nữa ta sẽ lập đàn tiêu diệt con quỷ"

3 dòng hắc tuyến trên đầu tôi lại hiện ra , con quỷ kinh khủng và ác độc như thế tại sao lại để tôi bảo vệ cô ấy chứ

" ông ơi cháu khôi ngô tuấn tú nghiêng nước nghiêng thành thế này mà ông lại để cháu chiến đấu với con quỷ đó sao , nhà ông lắm binh nhiều tướng hay ông sai chúng đi bảo vệ cô ý đi có phải tốt hơn ko?"

Đôi mắt tôi chớp chớp nhìn ông đáp lại ông nghiêm nghị nói

" sao mọi khi hay bốc phét là kì tài học đạo pháp lực vô biên điều khiển thiên binh đánh đâu thắng đó cơ mà hôm nay cho cháu thể hiện nhé hahaha "

nói xong ông quay lại nhìn cô gái nói " cô cứ yên tâm, 2 ngày nữa tôi sẽ qua nhà bây h cô hãy cùng thằng nhóc này về nhớ kĩ nhìn thấy e cô là phải chạy ngay " sau đó ông xoa xoa đầu tôi rồi nói

" lần này mà thể hiện tốt sau này sẽ cho cháu đi lên biên giới diệt ma cà rồng cùng ta" sau đó ông đeo vào cổ tôi 1 cái vòng có hình con hổ bằng ngọc thạch , vài ba cái bùa , 1 tấm hình của nữ thần kali bảo tôi khi gặp nguy hiểm thì niệm thần chú mà gọi người tương cứu , sau đó ông vẫy tay tiễn cô gái cùng tôi đến nhà cô ấy .

Chương 7: đối mặt quỷ dữ

Trên suốt quãng đường đi về nhà cô gái , tôi thấy vô cùng lo lắng kể cả có là kì tài học đạo thì vẫn là người mà tôi còn tiếc cái đẹp trai của mình nếu rơi vào tay thứ dơ bẩn đó thì thật là hồng nhân bạc phận.

Cô gái đi bên cạnh thì cúi gằm mặt dưng dưng những giọt nước mắt , thấy thương cảm nên tôi động viên

" chị đừng buồn nữa dù gì người đã mất rồi ko nên quá đau khổ, e hiểu được cảm giác của chị mà"

cô gái bỗng chốc nhửng mặt lên nói to " cậu thì hiểu được cái gì hả "

" chị chỉ mất đi 1 người nhưng e còn mất cả bme cơ"

tôi cũng quát lại khiến chị ta lại cúi đầu xuống khóc

" chị tên là gi ?

"

cô gái vẫn cúi đầu trả lời :

" tôi lên Lan"

tôi cố gắng giúp cô gái vui hơn trong suốt quãng đường đi nhưng mà hình như hơi nhạt.

Bỗng nhiên trời tốt sầm đi từng cơn gió lạnh làm tôi sởn gai ốc, bỗng nhiên 1 tiếng cười man dợ vang lên kèm theo dọng nói hàn đặc đầy độc ác

" chị đi đâu về đấy, chị đi đâu chị đâu sao ko cho e đi e sẽ giết chị , chị sẽ thuộc về e hahaha" cô gái liền ôm lấy tôi nói

" cứu tôi tôi tôi ko muốn chết cứu tôi"

" chị bỏ bỏ e ra cái em ngột thở chị ơi "

tại sao lại thế này tôi vẫn chưa đủ vị thành niên mà, lúc này mới nhớ đên tình thế nguy hiểm trước mắt tôi nắm lấy tay cô gái rồi nói :

" ma quỷ phương nào đang ban ngày ban mặt lại dám làm loạn có biết ta là kì tài học học ma " tôi hét lên sơ hãi ko biết từ nào nó đứng trước mặt chúng tôi nhe cái miệng rộng toác đầu máu mê đôi mắt đầu giận dữ nhìn tôi cười hanh khách

" ha ha ha" lúc đo như 1 tiếng nói trong đầu tôi vang lên

" chạy chạy đi thằng ngu " ko cần biết trời đất quỷ thần bố mẹ thằng nào nữa tôi nắm tay cô gái quay đầu chạy cắm đầu cắm cổ con quỷ cũng nhanh chóng đuổi theo miệng gào rú những âm thanh ghê rợn , tôi toan định chạy về nhà ông nhưng mà nhớ lời ông dặn tôi đánh liều dừng lại đẩy cô gái qua 1 bên cạnh trước sự ngỡ ngàng của cô ta

"cậu cậu làm gì đấy muốn chết à"

lúc này tk bé cũng đuổi đến nó cười lên khoái trá đôi mắt thèm muốn tôi từng luồng khắc khí màu đỏ bao quanh nó nói :

" kì tài học đạo à lại đây chơi với e đi để e dẫn a đi chơi với e đi chơi với em mau hahaha"

Chấn tĩnh tôi chắp 2 tay ra sau lưng lấy ra 1 tấm bùa còn tay còn lại bắt quyết hô to " thần sư sát phạt bất bất tị hào cường tiêu diệt ác quỷ hậu trảm dạ quang " ngay lập tức từng luồng dương khí cuồn cuộn trong người tôi lan toả con quỷ dừng lại tỏ vẻ thận trọng nói " tránh xa đi thằng nhóc đừng động đến ta , trên người ngươi có bảo vật của đạo gia tuy nhiên đừng có mộng tưởng để ta ra tay thì ko sống được đâu hahaha"

" nói nhiều chiến đi, nhiệt súc hại cậu bé đó phải mất đi cuộc sống hạnh phúc khiến cô gái này phải chịu đau khổ hôm nay trời xanh có mắt ta phải diệt ngươi" cố gắng nghiến chặt môi để che dấu sự sợ hãi của mình để thực hiện kế hoạch mà khổng tử phải gọi tôi là cụ

Con quỷ nhiên cười man dợ: " ngươi giỏi muốn trừ ta ngươi cao tay à hahaha " nói xong con quỷ lập tức lao về phía tôi.

Đúng như dự tính tôi cũng lăng bộ à nhầm chạy về phía con quỷ tay cầm bùa dơ lên nhanh tính dán thẳng vào trán con quỷ nhưng nó nhẹ nhàng tránh né tính dùng cái mồm căn tôi , biết trước tôi cũng nhẹ nhàng tránh né tay còn lại bắt quyết lúc nào mới hô to " phá" từng dòng dương khí dồn hết về tay khi tay tôi vừa trạm vào gáy con quỷ nó kêu lên 1 tiếng rồi bay ra 1 đoạn , nhanh như cắt tôi chạy đến kéo tay cô gái rồi hướng về nhà cô gái mà bán sống bán chết chạy đến .

Sau khi dính đòn của tôi con quỷ chỉ bị thương nhẹ nhưng bị choáng 1 lúc nó gầm lên giận giữ phi thân đuổi theo, lúc này tôi đã đến nhà cô gái đẩy cô gái vào nhà trước rồi đóng cửa tiếp theo tôi liền dán 1 tấm bùa lên cửa mặc cho sự gào thét của cô gái

" mau thả tôi ra , mau thả ra"

" im lặng tìm chỗ trốn đi hộ tôi với tính làm hỏng kế hoạch thiên tài của tôi à"

.

Vừa nói dứt câu con quỷ đã đến với khuôn mặt giận giữ chân tôi bắt đầu có dấu hiệu run , lúc nãy tôi đã dùng kế nghi binh để bảo vệ cho cô gái nhưng mà tôi đã dồn hết pháp lực vào đòn lúc này hiện tại tôi chẳng khác gì 1 người thường cả , con quỷ rống lên

" ngươi thằng nhóc con giỏi có tý pháp lực nhưng chỉ đủ gãi ngứa thôi ta sẽ ăn tim uống máu ngươi hahaha"

con quỷ nhanh chóng lao thân đến chỗ tôi , 1 dòng suy nghĩ chạy qua trong đầu chó gậy gần nhà gà cậy gần truồng người cậy quân đông tôi liền lấy ra bức tranh nữ thần kali rồi ko thèm suy nghĩ cắn mạnh đầu ngón tay viết lến đó 1 chữ hồi rồi hô to

" xin gửi sớ trời con đồ đệ đời thứ 38 của phái thiên tôn xin sử dụng máu để triệu hồi sự huỷ diệt nữ thần kali cấp cấp như luật lệnh"

vừa ngắt câu tôi đã 1 bàn tay của trẻ con nắm chặt vào cổ cái lưỡi nó dài ra liếm láp mặt tôi rồi dí sát mặt tôi vào mặt nó

" mày là của tao rồi là của tao của tao đừng chạy "

tôi đến đây thì cần biết thanh cao đẹp trai con khỉ gì nữa mà gào lên kêu cứu , con quỷ nở nụ cười rồi ngay lập tức cắn 1 pháp vào cổ tôi khi răng nó chuẩn bị chạm vào da thịt tôi 1 ánh sáng từ sau rồi con quỷ văng xa ra vài mét hết sức đau đớn đó là nữ thần kali...
 
Nghề Của Tôi
Chương 7: đối mặt quỷ dữ


Trên suốt quãng đường đi về nhà cô gái , tôi thấy vô cùng lo lắng kể cả có là kì tài học đạo thì vẫn là người mà tôi còn tiếc cái đẹp trai của mình nếu rơi vào tay thứ dơ bẩn đó thì thật là hồng nhân bạc phận.

Cô gái đi bên cạnh thì cúi gằm mặt dưng dưng những giọt nước mắt , thấy thương cảm nên tôi động viên

" chị đừng buồn nữa dù gì người đã mất rồi ko nên quá đau khổ, e hiểu được cảm giác của chị mà"

cô gái bỗng chốc nhửng mặt lên nói to " cậu thì hiểu được cái gì hả "

" chị chỉ mất đi 1 người nhưng e còn mất cả bme cơ"

tôi cũng quát lại khiến chị ta lại cúi đầu xuống khóc

" chị tên là gi ?

"

cô gái vẫn cúi đầu trả lời :

" tôi lên Lan"

tôi cố gắng giúp cô gái vui hơn trong suốt quãng đường đi nhưng mà hình như hơi nhạt.

Bỗng nhiên trời tốt sầm đi từng cơn gió lạnh làm tôi sởn gai ốc, bỗng nhiên 1 tiếng cười man dợ vang lên kèm theo dọng nói hàn đặc đầy độc ác

" chị đi đâu về đấy, chị đi đâu chị đâu sao ko cho e đi e sẽ giết chị , chị sẽ thuộc về e hahaha" cô gái liền ôm lấy tôi nói

" cứu tôi tôi tôi ko muốn chết cứu tôi"

" chị bỏ bỏ e ra cái em ngột thở chị ơi "

tại sao lại thế này tôi vẫn chưa đủ vị thành niên mà, lúc này mới nhớ đên tình thế nguy hiểm trước mắt tôi nắm lấy tay cô gái rồi nói :

" ma quỷ phương nào đang ban ngày ban mặt lại dám làm loạn có biết ta là kì tài học học ma " tôi hét lên sơ hãi ko biết từ nào nó đứng trước mặt chúng tôi nhe cái miệng rộng toác đầu máu mê đôi mắt đầu giận dữ nhìn tôi cười hanh khách

" ha ha ha" lúc đo như 1 tiếng nói trong đầu tôi vang lên

" chạy chạy đi thằng ngu " ko cần biết trời đất quỷ thần bố mẹ thằng nào nữa tôi nắm tay cô gái quay đầu chạy cắm đầu cắm cổ con quỷ cũng nhanh chóng đuổi theo miệng gào rú những âm thanh ghê rợn , tôi toan định chạy về nhà ông nhưng mà nhớ lời ông dặn tôi đánh liều dừng lại đẩy cô gái qua 1 bên cạnh trước sự ngỡ ngàng của cô ta

"cậu cậu làm gì đấy muốn chết à"

lúc này tk bé cũng đuổi đến nó cười lên khoái trá đôi mắt thèm muốn tôi từng luồng khắc khí màu đỏ bao quanh nó nói :

" kì tài học đạo à lại đây chơi với e đi để e dẫn a đi chơi với e đi chơi với em mau hahaha"

Chấn tĩnh tôi chắp 2 tay ra sau lưng lấy ra 1 tấm bùa còn tay còn lại bắt quyết hô to " thần sư sát phạt bất bất tị hào cường tiêu diệt ác quỷ hậu trảm dạ quang " ngay lập tức từng luồng dương khí cuồn cuộn trong người tôi lan toả con quỷ dừng lại tỏ vẻ thận trọng nói " tránh xa đi thằng nhóc đừng động đến ta , trên người ngươi có bảo vật của đạo gia tuy nhiên đừng có mộng tưởng để ta ra tay thì ko sống được đâu hahaha"

" nói nhiều chiến đi, nhiệt súc hại cậu bé đó phải mất đi cuộc sống hạnh phúc khiến cô gái này phải chịu đau khổ hôm nay trời xanh có mắt ta phải diệt ngươi" cố gắng nghiến chặt môi để che dấu sự sợ hãi của mình để thực hiện kế hoạch mà khổng tử phải gọi tôi là cụ

Con quỷ nhiên cười man dợ: " ngươi giỏi muốn trừ ta ngươi cao tay à hahaha " nói xong con quỷ lập tức lao về phía tôi.

Đúng như dự tính tôi cũng lăng bộ à nhầm chạy về phía con quỷ tay cầm bùa dơ lên nhanh tính dán thẳng vào trán con quỷ nhưng nó nhẹ nhàng tránh né tính dùng cái mồm căn tôi , biết trước tôi cũng nhẹ nhàng tránh né tay còn lại bắt quyết lúc nào mới hô to " phá" từng dòng dương khí dồn hết về tay khi tay tôi vừa trạm vào gáy con quỷ nó kêu lên 1 tiếng rồi bay ra 1 đoạn , nhanh như cắt tôi chạy đến kéo tay cô gái rồi hướng về nhà cô gái mà bán sống bán chết chạy đến .

Sau khi dính đòn của tôi con quỷ chỉ bị thương nhẹ nhưng bị choáng 1 lúc nó gầm lên giận giữ phi thân đuổi theo, lúc này tôi đã đến nhà cô gái đẩy cô gái vào nhà trước rồi đóng cửa tiếp theo tôi liền dán 1 tấm bùa lên cửa mặc cho sự gào thét của cô gái

" mau thả tôi ra , mau thả ra"

" im lặng tìm chỗ trốn đi hộ tôi với tính làm hỏng kế hoạch thiên tài của tôi à"

.

Vừa nói dứt câu con quỷ đã đến với khuôn mặt giận giữ chân tôi bắt đầu có dấu hiệu run , lúc nãy tôi đã dùng kế nghi binh để bảo vệ cho cô gái nhưng mà tôi đã dồn hết pháp lực vào đòn lúc này hiện tại tôi chẳng khác gì 1 người thường cả , con quỷ rống lên

" ngươi thằng nhóc con giỏi có tý pháp lực nhưng chỉ đủ gãi ngứa thôi ta sẽ ăn tim uống máu ngươi hahaha"

con quỷ nhanh chóng lao thân đến chỗ tôi , 1 dòng suy nghĩ chạy qua trong đầu chó gậy gần nhà gà cậy gần truồng người cậy quân đông tôi liền lấy ra bức tranh nữ thần kali rồi ko thèm suy nghĩ cắn mạnh đầu ngón tay viết lến đó 1 chữ hồi rồi hô to

" xin gửi sớ trời con đồ đệ đời thứ 38 của phái thiên tôn xin sử dụng máu để triệu hồi sự huỷ diệt nữ thần kali cấp cấp như luật lệnh"

vừa ngắt câu tôi đã 1 bàn tay của trẻ con nắm chặt vào cổ cái lưỡi nó dài ra liếm láp mặt tôi rồi dí sát mặt tôi vào mặt nó

" mày là của tao rồi là của tao của tao đừng chạy "

tôi đến đây thì cần biết thanh cao đẹp trai con khỉ gì nữa mà gào lên kêu cứu , con quỷ nở nụ cười rồi ngay lập tức cắn 1 pháp vào cổ tôi khi răng nó chuẩn bị chạm vào da thịt tôi 1 ánh sáng từ sau rồi con quỷ văng xa ra vài mét hết sức đau đớn đó là nữ thần kali...
 
Nghề Của Tôi
Xaolontime


Xin chào mọi người , xin thứ lỗi vì 1 quãng thời gian dài mình ko ra truyện mong mọi người thông cảm .

Từ nay mình sẽ up truyện lại nhé mình dừng bộ truyện tại chương 7 là cần thời gian để trải nghiệm về thế giới tâm linh muôn màu và đúc kết lại .

Khi viết bộ truyện này đã có rất nhiều truyện sảy ra với mình nó như một cái duyên vừa là cái hạn vậy nhưng chung quy cuối cùng vẫn là cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã đặt tình cảm cho mình.

Nếu thấy hay hãy nhấn vào nút quan tâm và bỏ vào tủ truyện của mình nhé
 
Back
Top Bottom