- "G-giết người á!"
Asshil đập bàn bật dậy hét lớn.
Xelax liền đấm vào bụng Asshil khiến anh đo ván tại chỗ.- "Việc cậu ta giết người là sao vậy?"
Xelax có chút thắc mắc vì nhìn cậu mặc dù nói chuyện cọc cằn nhưng chắc chắn sẽ không ra tay giết người.
Aila gãi gãi má, cô có chút phân vân vì hai người họ chỉ mới quen biết thôi nếu kể về chuyện riêng tư của anh trai mình thì cũng không hay lắm.
Cơ mà sắp thành bạn bè chung trường rồi, kể cho họ biết chắc cũng không sao.
Cuối cùng thì cô quyết định kể hết về chuyện đó.- "Vào năm tôi 7 tuổi còn anh ấy 8 tuổi, bọn tôi giúp mẹ đem bánh cho một bà lão nhà cách đây khoảng 7 căn nhà.
Khi bọn tôi đưa bánh cho bà xong, trên đường về bị một đám buôn người bắt cóc vì lúc đó bọn chúng có mang theo súng nên không ai dám tiến lên giúp đỡ.
Cứ thế bọn tôi bị đem đi, bọn tôi được đến một căn nhà hoang có 2 lầu và 1 tầng hầm, những đứa trẻ bị bọn chúng bắt cóc đều ở dưới tầng hầm đó bao gồm cả bọn tôi.
Bọn chúng vẫn cho chúng tôi ăn uống đầy đủ chỉ là ít thôi, rồi một ngày tôi và anh ấy đột nhiên bị lôi ra khỏi tầng hầm.
Bọn chúng dẫn chúng tôi lên phòng ngủ tầng hai và rồi bọn chúng giở trò biến thái lên người hai anh em bọn tôi"- "Ali là con trai mà bọn chúng cũng dám ra tay sao!?"
Asshil từ lúc nào đã gượng dậy ngồi ngay ngắn trên bàn.
Aila gật đầu "Trai hay gái đều có thể bị bọn biến thái nhắm đến chỉ là không biết bọn chúng nổi dục vọng với đối tượng nào thôi"- "Khi tôi bị một tên kéo váy xuống, anh ấy thấy vậy thì tức giận hét lên kêu bọn chúng dừng tay.
Khi anh ấy hét lên một luồng khí kì lạ toả ra khắp cơ thể anh ấy, tôi vì sợ hãi nên đã nhắm chặt mắt.
Khi tôi mở mắt ra, bọn chúng đã chết với tình trạng bị cái gì đó đâm xuyên qua và còn tôi thì được một sợi dây leo bế lên.
Đó là ngày mà chúng tôi phát hiện ra bản thân có ma pháp, chúng tôi đã cởi trói cho các đứa trẻ cũng bị bắt tới đây, sau khi chúng tôi thoát đám trẻ đó đã báo cảnh sát, khi biết người giết chúng là anh trai tôi họ đã bỏ qua.
Bất ngờ lắm đúng không?
Hai kẻ đó đã phạm nhiều tội tầy trời nên dù còn sống thì vẫn bị kết án tử hình, cho nên họ coi như anh tôi chỉ là ra tay thay họ"- "Vậy thì sao cậu ấy lại ghét?
Cảnh sát cũng đâu làm gì cậu ấy" Aila thở dài trước lời của Asshil.- "Anh ấy sợ rằng bản thân sẽ không kiểm soát được mà làm hại những người xung quanh, chưa kể lúc đó bọn tôi còn nhỏ nên nó cũng để lại một chút ám ảnh tâm lý" Xelax cười khẩy đột nhiên đứng dậy, đi nói gì đó với mẹ họ rồi tự dưng đùng đùng đi lên lầu.
Aila và Asshil cảm thấy bất an nên đi theo và quả nhiên...- "Thằng nhóc kia!
Cậu đùa tôi đấy à!"
Xelax mở toang cửa phòng ngủ của Ali.
Ali đang ngồi trên giường suy nghĩ gì đấy thì giật mình, miệng giật giật.
Anh tức giận chỉ tay vào mặt Xelax.- "Cậu nổi điên cái quái gì vậy!
Tự ý vào phòng người ta còn hét vào mặt chủ phòng là sao hả!
Xelax tiến tới gần hơn, nắm lấy cổ áo của Ali mà lắc "Nếu đã sợ làm hại tới người khác thì phải học chứ đồ ngu" Ali nghe vậy thì hiểu ra, anh trừng mắt nhìn Aila đang cười gượng núp sau Asshil.
Anh hừ một tiếng hất tay Xelax ra.- "Vì vậy nên tôi mới đồng ý đấy" Xelax ngừng lại hành động của mình, nhìn anh.- "Tôi không muốn cứ bị nó ám ảnh mãi, tôi muốn phải thành thạo ma pháp của bản thân để sau này còn bảo vệ gia đình mình nữa.
Cho nên là!"
Aila và Asshil đứng ở cửa mỉm cười nhìn hai người.
Ali chìa tay ra với Xelax, mặt dù cau có nhưng tai đã đỏ lên, anh lí nhí nói.- "Cho nên là hi vọng sau này mong được cậu giúp đỡ..."
Xelax đơ ra, nhìn dáng vẻ Ali ngại ngùng liền được đà lấn tới mà chọc ghẹo thêm "Hửm?
Cậu nói gì cơ?
Nói to hơn xem nào" Ali phát cáu, mặt cũng đỏ lên nói thật to "MONG ĐƯỢC CẬU GIÚP ĐỠ" Ba người bịt tai lại, Xelax cau mày quay qua chửi Ali nói quá to, anh không kiên nể gì mà chửi lại luôn.
Cả hai như chó với mèo cãi qua cãi lại, Aila và Asshil cười khúc khích.
Hai người cùng chung một suy nghĩ "Thế này thật tốt quá rồi" Sau trận đấu giữ chó với mèo, Ali bị sưng một cục do bị mẹ của mình đánh, Xelax thì tai đỏ chót còn rát do bị Aila nhéo.
Ba người lúc đầu còn ngồi dưới tiệm giờ phóng hết lên phòng anh ngồi, Aila ngồi trên giường, Asshil ngồi ở ghế chỗ bàn học, Xelax ngồi dưới nền.- "À mà bọn tôi cũng chưa biết tuổi của hai người, tôi 18 tuổi"- "Tôi 17 tuổi còn Ali thì 18 tuổi"- "18...á?"
Xelax nhìn anh rồi đơ ra như tượng.
Asshil ôm bụng cười phá lên, hai anh em kia thì chẳng hiểu cậu ta cười vì chuyện gì.- "Tôi 18 tuổi thì có gì đáng cười à" Ali ánh mắt rực lửa, bóp các khớp tay như sẵn sàng lao vào đánh nhau.
Asshil vội xua tay, anh lau đi giọt nước đọng trên khoé mắt vì cười "Không phải, tôi cười vì Xelax lại gọi cậu là thằng nhóc trong khi cậu ta nhỏ tuổi hơn cậu" Ali nghe vậy bước đến gần Xelax, ánh mắt và hành động khi nãy giờ đã bị dồn về phía cậu.
Cậu lảng tránh ánh mắt như con sư tử chuẩn bị xé xác con mồi của anh.- "Nếu vậy thì cậu ấy nhỏ hơn Ali bao nhiêu tuổi thế?"
Xelax ra hiệu cho Asshil đừng nói, nhưng anh mặc kệ thằng bạn chí cốt của mình mà nói toẹt ra luôn đây coi như là sự trả thù của cú đấm vào bụng khi nãy.- "2 tuổi" Toàn thân Ali rực lửa "Ranh con nhỏ hơn bố mà dám gọi bố là thắng nhóc sao" Xelax vội chuyển chủ đề "A-à phải rồi, đồ cho học viện phải giúp hai người chuẩn bị nữa chứ" Nghe cậu nói vậy anh cũng tắt mod đồ sát, quay về trạng thái bình thường.
Anh và cô trước đây chỉ học ở mấy ngôi trường nhỏ trong thành phố dành cho người thường chứ chưa từng học trường nào dạy ma pháp, nên thật sự không biết cần chuẩn bị những gì.
Asshil búng tay đứng dậy "Được rồi, để tụi này dẫn hai cậu đến cửa hàng ma đạo cụ để chuẩn bị nhé"- "Ma đạo cụ?"
Cả hai anh em cùng đồng thanh.
Bốn người di chuyển ra ngoài, Xelax gọi một chiếc xe ngựa đến chở bọn họ đi chứ nếu đi bộ thì sẽ lâu lắm vì cửa tiệm ma đạo cụ mà họ muốn tới nằm ở trung tâm thành phố cơ, nhà của Ali và Aila lại cách xa trung tâm thành phố tận 15 phút đi xe ngựa nghĩ tới cảnh đi bộ thôi cũng thấy ớn rồi.
Khi chiếc xe ngựa tiến gần đến trung tâm thành phố, Ali và Aila hí hửng nhìn ra ngoài cửa sổ vì là lần đầu được đến nơi náo nhiệt như thế này khiến cho hai người họ rất phấn khích.
Các gian hàng, các cửa tiệm, những buổi biểu diễn thành phố trông thật tuyệt.
Họ sống ở một khu phố nhỏ nên không có nhiều cửa tiệm hay gian hàng, thậm chí đến cả biểu diễn đường phố nhỏ cũng không có lấy một cái.
Chiếc xe ngựa dừng lại trước một cửa tiệm có biển gỗ hình quả cầu, các cuộn giấy với tông màu chủ đạo là xanh biển đậm còn lại là màu tím và màu vàng đất.
Nhưng có một chuyện mà hai người đáng phải lo nhất chính là tiền!
Họ sợ không đủ tiền để mua đồ ở đây quá, mặc dù tiệm bánh của họ cũng hay đông khách đó nhưng ma đạo cụ khác hẳn với đồ thường nên chắc nó sẽ không rẻ gì.
Asshil đẩy cửa bước vào, ba người cũng theo sau đi vào trong.- "Chị Rora, tụi em mang khách hàng đến cho cô nè" Một người phụ nữ từ phía nhà dưới phóng lên thật nhanh, mặt cười hớn hở tiếp đón.- "Úi chu choa, Asshil và Xelax đó à.
Hai đứa đem vị khách nào tới cho chị đấy" Asshil và Xelax đứng né qua một bên để Rora nhìn mặt Ali với Aila.
Khi nhìn thấy mặt khách hàng mới, cô nắm chặt hai tay lại với nhau, cả cơ thể uốn éo, miệng và mắt hiện hình trái tim.- "Ôi chu choa mạ ơi, hai đứa trẻ này nhìn đẹp quá đi" Aila cười cho có, Ali thì mặt lạnh như băng.
Rora tiến tới gần anh, ngón tay vuốt nhẹ má anh khiến anh nổi da gà da vịt mà lùi về sau.- "Chòi oi tiểu thịt tươi này nhìn đúng gu chị luôn đoá" Ali rợn người quay đầu nhìn Asshil, mỉm cười đầy sát khí như đang ám chỉ cho câu "Đưa tụi này đến nơi quỷ nào thế hả" Xelax vỗ vai Rora "Đủ rồi đó, chị doạ họ sợ rồi kia"
Rora đưa tay che miệng tỏ vẻ bất ngờ rồi lại cười lớn "Haha, chọc hai em thôi.
Thế, mấy đứa tới đây muốn mua gì?"
Asshil vỗ vai Ali và Aila "Hai người này ngày mai sẽ nhập học trường bọn em, cho nên chị có thể giúp họ chuẩn bị mấy món đồ cần thiết được không" Cô nháy mắt tinh nghịch "Có ngay", cô bước đến mấy chiếc kệ lấy những món đồ cần thiếc như vở ghi chép, bút lông vũ, các sách ma pháp lý thuyết, quả cầu pha lê, vòng tay liên lạc, v...v...v.
Hai người nhìn nhiều đồ như vậy thì nuốt nước bọt, tự hỏi liệu bản thân có đủ khả năng chi trả không đây khi đồ ma đạo cụ lại đắt tiền hơn đồ của người thường.
Học ở trường thường cho dân thường chỉ cần chuẩn bị vở, bút, sách và cặp thôi cũng đã tốn kha khá tiền rồi.
Xelax nhìn hai người cứ như hai con nai đang lúng túng giữa rừng mới nói lời chấn an "Yên tâm, chuyện tiền bạc cứ để hoàng đế lo" Asshil cũng phụ hoạ theo "Đúng đúng, học viên mới nhập học sẽ được hoàng đế chu cấp tiền mua đồ cần thiết cho việc học.
Nên hai người không cần suy nghĩ nhiều chi về mấy chuyện này" Aila và Ali thở phào nhẹ nhõm, cô mỉm cười nắm tay anh "Tốt quá rồi ha".
Anh cười híp mắt "Thật là tốt quá" Vào buổi tối, Aila ghé qua phòng Ali.
Cô mặc bộ đồ ngủ màu xanh nhạt có hình may con cá heo nhỏ ở vị trí ngực trái, ôm gối ngó đầu nhìn anh đang xếp đồ vào vali, từng bước từng bước tiến đến gần anh.- "Anh còn chưa chuẩn bị xong sao?"
Ali lắc đầu "Cũng không hẳn, chỉ là có chút hồi hộp nên kiểm tra lại còn thiếu gì nữa không" Aila mỉm cười nằm phịch lên giường của Ali, cô nhìn lên trần nhà.
Không chỉ anh mà cô cũng đang rất hồi hộp nhưng cũng có phần háo hức.- "Ah, háo hức quá đi"