Siêu Nhiên New Gens

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
397451717-256-k472010.jpg

New Gens
Tác giả: Lunamt0810
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Thể loại: boylove, girllove, romance, fantasy, conflict
Phát hành: 22/07/2025
Thời gian ra chương: Thứ ba, năm, bảy mỗi tuần

Tóm tắt:
Từ thời xa xưa, khi những con quỷ thường xuyên lộng hành vào ban đêm khiến cho người dân nơi đâu cứ về đêm là bắt đầu cảm thấy sợ sệt.

Bọn quỷ khát máu sát hại biết bao nhiêu người dân, đàn ông, phụ nữ, người già hay thậm chí là trẻ con chúng cũng không nương tay mà độc ác giết hại.

Sau khi kết liễu cuộc đời của nạn nhân, bọn chúng sẽ ngấu nghiến từng miếng thịt và nuốt vào trong bụng.

Khi đó họ xuất hiện, những người mang dòng chảy ma pháp trong cơ thể từ các chủng tộc như nhân thú, yêu tinh và con người sẽ đứng ra bảo vệ mạng sống của người dân.

Theo từng thế hệ cho đến bây giờ, con người cùng với nhân thú và tinh linh đã chung sống cùng nhau trong cùng một ranh giới giữa quỷ và người.

Các con cháu mang dòng chảy ma pháp sẽ được đưa đến các học viện dành cho những người có ma pháp để đào tạo.

Gồm có 5 học viện: Revelor, Agurust, Selorimon, Gyminor, Luscuros và học viện đứng đầu trong 5 học viện chính là Revelor.​
 
New Gens
Chương 1


Thế giới loài người và thế giới ác ma đều có sự tương đồng khá lớn, bên con người có các vương quốc thì bên quỷ cũng có nhưng lại ít hơn.

Bên con người có những gì, bên ác quỷ cũng sẽ có.

Chỉ có điều, văn hoá lẫn ẩm thực có sự khác biệt rất lớn và hơn hết bên ác ma, với những con quỷ vô tri vô giác thì sẽ bị đầy đến phía rìa của thành phố để sinh sống và trở thành tay sai cho các con quỷ bậc cao.

Những con quỷ bình thường thì sinh sống giống với con người, chúng đều có một hệ thống chính trị, nhà cửa rất giống con người.

Đế quốc Eriallucious trước đây từng đứng đầu trong số vương quốc có trên thế giới con người.

Những người con kế thừa ngai vàng, trở thành các vị hoàng đế người đời kính nể đều là những đứa trẻ sinh ra với lượng lớn dòng chảy ma thuật ở trong mình, ngoài ra còn được người người sùng bái như một vị thần.

Nhưng rồi khi đến đời của vị hoàng đế Lucious Deric, ông lại đem lòng yêu một nữ quỷ, đã vậy còn là một nữ quỷ mang dòng máu hoàng gia của vương quốc Haselfina, một trong số vương quốc lớn mạnh của ma giới.

Một tình yêu bị cấm đoán giữa hai bên, chắc chắn sẽ khó ai có thể chấp nhận.

Cả hai đã bí mật giấu diếm thân phận của người kia tiến tới hôn nhân, nhưng thật chất bà đã bỏ nhà mà đi vì cả gia đình bà đều biết nên thay vì chấp nhận từ bỏ tình cảm của bản thân bà quyết tâm theo đuổi nó tới cùng.

Còn mẹ của ông thật ra đã biết bà không phải người nhưng vẫn âm thầm chúc phúc cho ông vì mẹ của ông đã nhớ về những năm tháng ngày xưa, khi người chồng quá cố của mình đã hi sinh bảo vệ mình và con trai.

Trước khi chết cha của ông đã mong rằng mẹ ông sẽ ủng hộ hạnh phúc của con trai mình.

Sau khi kết hôn bà đã hạ sinh hai người con song sinh một trai một gái, cả vương quốc đã ăn mừng suốt 2 ngày trước sự ra đời đặc biệt này.

Người con trai tên là Lucious Hiryo với mái tóc bạch kim cùng đôi mắt hai màu vàng và đỏ, màu mắt vàng là kế thừa từ cha còn mái tóc bạch kim cùng con mắt đỏ còn lại là từ mẹ của cậu.

Sinh ra với dòng máu lai giữa con người và ác ma.

Người con gái tên là Lucious Miona với mái tóc màu cam cùng đôi mắt màu đỏ, màu tóc là từ cha còn đôi mắt là từ mẹ, cô còn có một nốt ruồi gần mắt phải giống cha.

Sinh ra với dòng máu hoàn toàn là con người.

Hai đứa trẻ đều rất xinh đẹp và mang trong mình dòng máu mạnh mẽ của dòng dõi Lucious.

Tuy nhiên, con trai họ lại là đứa trẻ đặc biệt vì cậu là con lai giữa quỷ và người điều mà trước đây chưa từng xảy ra.

Vì muốn bảo vệ cho con trai, hoàng đế và hoàng hậu đã quyết định giữ kín chuyện này với tất cả mọi người và chỉ để cho những ai họ tin tưởng nhất biết và bảo vệ cậu.

Cứ ngỡ gia đình của họ sẽ mãi hạnh phúc nào ngờ biến cố xảy đến.

Mẹ của ông vì đổ bệnh nặng không có cách cứu chữa nên đã qua đời, một tên gián điệp đã lén lút theo dõi hai người con của họ.

Nhờ vào những lời nói của người hầu, hắn ta phát hiện ra Hiryo là con lai giữa quỷ và người.

Tin tức này nhanh chóng lọt vào tai của 3 vương quốc đồng minh.

Họ nhanh chóng mở một cuộc họp lớn, tất cả hầu như không đồng ý việc để Hiryo tồn tại ở thế giới con người và muốn trục xuất cả hoàng hậu nhưng hoàng đế Lucious đã ra sức thuyết phục mong rằng mọi người hiểu cho.

Trước sự thuyết phục của ông, đã có một số người dao động nhưng phần lớn thì không.

Một vị hoàng đế đã đọc to luật lệ chung ở thế giới loài người đó chính là không chứa chấp người ở ma giới, người bao che, bảo vệ sẽ được coi là phản nghịch.

Nghe vậy ông không khỏi hốt hoảng vẫn tiếp tục cố gắng thuyết phục, vợ của ông suốt những năm nay chưa từng làm điều gì sai trái với con người, con ông là một đứa trẻ con nó vẫn mang một nửa dòng máu là con người thì sao có thể nhẫn tâm đuổi nó đi được.

Nhưng không ai động lòng cả, những người lúc đầu còn đứng về phía ông nghe luật xong lại chẳng thể giúp gì.

Hết cách ông đành phải đưa vợ và con trai mình về ma giới.

Nhưng trước ngày họ rời đi, chiến tranh bất ngờ nổ ra vì không kịp chuẩn bị nên bên họ bị yếu thế hơn.

Vì muốn bảo vệ hai người con và vợ mình ông đã ở lại chỉ huy binh lính sơ tán người dân đồng thời cố gắng câu kéo thời gian để tiếp viện đến.

Vợ ông bế hai đứa trẻ lên ngựa, bà cưỡi ngựa đưa hai đứa trẻ đến chỗ sơ tán.

Để tránh thu hút ánh nhìn của địch, bà đã đi một đường khác tách riêng ra khỏi người dân.

Khi chỉ còn một chặn đường ngắn nữa là đến thì một mũi tên lao đến bắn vào tim con ngựa khiến nó chết tại chỗ, trước khi ngựa ngã bà ôm hai đứa con của mình bật nhảy khỏi yên ngựa và đáp đất an toàn, bà giận dữ nhìn về hướng mũi tên bay ra.

Nhưng khi nhìn thấy những kẻ đang dần tiến tới, đồng tử của bà co lại người và quỷ bắt tay nhau hợp tác.

Bà che chắn cho con mình, quay đầu ra sau nhìn hai đứa trẻ đang sợ hãi trong lòng không khỏi chua xót.

Bà mỉm cười dịu dàng, trấn an.- "Hai đứa nghe đây, trước mặt chúng ta là người xấu cho nên để đảm bảo an toàn ta sẽ vào vai anh hùng nhé.

Hiryo hãy nắm tay Miona chạy thẳng vào trong rừng nhé, hãy cứ chạy thẳng một mạch đừng ngoái đầu lại nhìn.

Khi nào an toàn ta sẽ đến tìm các con" Hai đứa trẻ rơm rớm lắc đầu muốn bà đi cùng mình, thấy kẻ địch đã moi ra súng bà liền quát bọn trẻ.- "Ta nói chạy ngay!"

Bị doạ sợ, hai đứa trẻ gật đầu bỏ chạy.

Bà mỉm cười nhìn bóng lưng con mình đang xa dần mà lòng nhẹ nhõm đi nhiều phần.

Khi bà sắp giải quyết xong bọn chúng thì bị chơi xỏ, một tên cứ ngỡ đã bị hạ nằm ở dưới đất lấy ra một con dao bò tới rạch vào chân bà lúc bà đang đỡ lấy kiếm của một tên khác.

Bà nhăn mặt vì rát, tưởng rằng chỉ là một vết rạch nhỏ sẽ không sao không ngờ lưỡi dao lại có tẩm thuốc độc.

Ngực bà bắt đầu lên cơn đau nhói, bà thở hổn hển ngã xuống nền đất trước khi nhắm mắt xua tay miệng bà đã lẩm bẩm từ xin lỗi.

Ba kẻ may mắn còn sống sót chạy về hướng lũ trẻ đã chạy.- "Sau khi chiến tranh kết thúc hoàng đế thành công dành được chiến thắng, binh lính thiệt mạng khá nhiều, người dân vì sơ tán kịp thời nên ít người chết mặc dù vẫn có thiệt hại về của.

Nhưng hoàng đế lại chết một cách bí ẩn vì cái chết đó mà người em cùng cha khác mẹ của mình đã lên nắm quyền" - "Thế còn hai đứa trẻ kia?"

- "Đã chết vì không thoát khỏi sự truy lùng" Chàng trai tóc vàng thở dài lắc đầu tiếc nuối, một gia đình vốn lúc đầu còn hạnh phúc về sau lại...haiz dù sao thì ít nhất họ còn gặp lại nhau khi chết.

- "Nhưng mà tại sao chúng ta phải là người đi tìm chứ!?"

Cậu trai tóc vàng khó chịu gào lên, chàng trai tóc xanh pha tím đi bên cạnh nhún vai.

Hai người họ đột nhiên bị hiệu trưởng học viện gọi đến văn phòng, phân công nhiệm vụ cho họ phải xuống khu phố của người dân đi tìm ra kẻ cả gan dám bắt tay với học sinh trong trường trao đổi thuốc lấy tiền.- "Đành chịu thôi"- "Này, đứng lại!"

Giọng của một chàng trai trẻ từ xa hét lên thu hút mọi ánh nhìn, cậu ta đang đuổi theo một tên chùm khăn choàng đen kín mít.

Khi hắn ta chạy về phía hai người họ, cậu trai tóc xanh pha tím đưa chân ra gạc chân hắn khiến hắn ngã nhào xuống đất.

Khi hắn ngã xuống đất từ trong túi xách của hắn rơi ra những lọ thuốc màu tím, cậu trai tóc xanh cau mày nhặt lên.

Chân dẫm mạnh lên thân của người đang nằm dưới đất.- "Hoá ra con chuột nhắc trao đổi thuốc biến hình là mày sao" Cậu trai tóc xanh pha tím đang chuẩn bị mở cổng dịch chuyển đến học viện, chưa kịp mở cổng xong đã bị người con trai khi nãy ngăn lại.

Cậu ta có mái tóc màu đen tuyền và đôi mắt màu đỏ như hồng ngọc.- "Hắn ta chưa trả tiền cho tôi" Cậu trai tóc xanh pha tím hừ một tiếng, triệu hồi cho xong cánh cổng rồi nhấc tên kia lên ném thẳng qua cánh cổng.

Cậu ta quay sang nhìn cậu trai đó với vẻ mặt khó chịu.- "Bao nhiêu, tôi trả thay anh ta"- "Năm đồng bạc" Cậu trai tóc xanh đó ném về phía cậu ấy một đồng vàng, cậu trai tóc đen dùng tay chụp lấy.

Bầu không khí bỗng chốc trở nên u ám đến lạ, cậu trai tóc vàng tính mở miệng xin lỗi vì thái độ của bạn mình thì một chiếc xe ngựa mất kiểm soát lao đến phía họ.

Cậu trai tóc vàng tính sử dụng ma pháp ngăn lại nhưng chưa kịp làm gì thì cậu trai tóc đen đã ra tay trước, cậu ta đưa tay ra trước từ lòng bàn tay phát ra ánh sáng màu đỏ khiến ngựa bình tĩnh lại, từ dưới mặt đất mọc lên những sợi dây leo giữ chặt lấy xe ngựa khiến nó dừng lại.

Hai người mở to mắt bất ngờ, một người chỉ là thường dân vậy mà biết sử dụng ma pháp.

Việc thường dân có thể sử dụng ma pháp là chuyện vô cùng hiếm thấy, những người có dòng chảy ma pháp ở trong người ở những chủng tộc như nhân thú, yêu tinh hoặc con người.

Ở con người đa số đều là những người thuộc tầng lớp quý tộc hoặc hoàng tộc, dân thường vẫn có nhưng rất hiếm thấy chiếm phần nhỏ nhất.- "Anh hai!"

Một cô gái tóc đen mắt đỏ lo lắng chạy tới, cô thở hồng hộc như thể đã chạy rất nhiều.

Điều chỉnh lại hơi thở cô mới tức giận mắng anh trai mình.- "Anh chạy đi đâu vậy hả!

Có biết em đuổi theo mệt lắm không!"

Cậu ta nhăn mặt vì chói tai, bịt tai quay đầu đi nhìn hướng khác.

Miệng lẩm bẩm "Nói em ấy là hổ cái có sai đâu".

Cô lườm cậu ta, toàn thân rực lửa như chuẩn bị nổ cơn thịnh nộ "Anh mới nói gì đấy".

- "Cho hỏi" Hai người họ lập tức dừng lại quay sang nhìn hai người kia, suýt chút nữa là quên mất còn có hai sự hiện diện khác đang ở đây.- "Xin chào, tôi tên là Foger Asshil.

Còn chàng trai tóc xanh tím này tên Deonli Xelax, hai bọn tôi là học sinh của học viện Revelor"- " Xin chào, hân hạnh được biết đến hai người.

Tôi tên là Rosenal Aila còn người này là anh trai của tôi Rosenal Ali"
 
New Gens
Chương 2


- "Bọn tôi là con của chủ tiệm bánh ở gần đây, người khi nãy anh trai tôi đuổi theo chính là tên trộm đã cướp bánh của tiệm chúng tôi.

Thật lòng cảm ơn hai vị" Ali cau mày tỏ vẻ không vui "Hừ, ai cần họ nhúng tay vào chứ, một mình anh cũng đủ tóm gọn cái tên đấy rồi".

Mí mắt Aila giật giật, cô vung tay đấm vào đầu Ali khiến anh ôm đầu than đau "Đau quá đó Aila!".

Cô không quan tâm đến lời anh mình mà trực tiếp đè đầu anh phải cúi người xin lỗi.- "Xin lỗi hai người vì sự thất lễ của anh tôi" Asshil và Xelax đơ ra một chút sau đó Asshil vội xua tay "Không sao, chúng tôi không để bụng đâu.

Ưm...có chút hơi ngại nhưng mà có thể đưa tới tiệm bánh của hai người không?

Tôi có chút hơi thèm đồ ngọt" Ali hừ một tiếng tỏ vẻ không muốn nhưng Aila lại giơ nắm đấm lên đe doạ anh phải lịch sự nên anh cũng không dám từ chối.- "Được, nhưng mà phải đi bộ thêm một đoạn đường đấy" - "Được" Sau 15 phút đi bộ thì họ cũng tới nơi, vừa mở cửa bước vào một người phụ nữ tóc đen đi đến véo tai Ali.- "Cái thằng nhóc này đột nhiên bỏ chạy như thế, có biết mẹ lo lắm không hả!"

Ali nhắm một bên mắt, chân mày cau lại, miệng than đau "Á!

Mẹ ơi con biết lỗi rồi, đừng làm vậy trước mặt người ngoài chứ" Nghe đến từ "người ngoài" bà mới lập tức buông tay, bà ngại ngùng mỉm cười "Thì ra có khách à, mời hai đứa vào"- "Bọn cháu xin phép làm phiền ạ" Asshil và Xelax cúi đầu lễ phép chào mẹ của Ali với Aila rồi mới bước vào trong.

Hai người ngồi ở bàn nhìn xung quanh cửa tiệm, ở đây vừa có chỗ để ngồi vừa có trà để nhâm nhi cùng với bánh, chưa kể ở trước cửa tiệm hay ở hai bên hông của tiệm đều có những bông hoa, những cây xanh nhỏ rất đẹp khiến thực khách phải thầm yêu nơi này.- "Đã để hai người phải đợi rồi" Aila đem trà ra mời hai người họ "Đây là trà hoa hướng dương, hai người dùng thử xem có hợp khẩu vị không" Hai người nhìn nhau, cùng lúc nhấp thử một ngụm trà, mở to mắt kinh ngạc trước sự thơm và vị ngon của trà.

Ngon đến mức cả hai phải thốt lên "Ngon quá" Aila thấy hai người thích như vậy trong lòng rất vui "Hai cậu thích là tốt rồi, đây là trà do anh tôi tự nghĩ ra công thức đấy" Nghe tới đây thì Xelax chau mày, thái độ bỗng thay đổi 180 độ "Thật ra thì cũng tàm tạm thôi".

Asshil dùng khuỷu tay thúc nhẹ cậu bạn của mình, Xelax xoa phần bị thúc liếc anh một cái.- "Mà công nhận ý tiệm bánh nhà mấy cậu cứ như quán cafe vậy, vừa phục vụ bánh vừa phục vụ nước" Aila mỉm cười "Thì đây là quán cafe và bánh của nhà chúng tôi mà", nghe vậy Asshil đỏ mặt ngượng ngùng "Chẳng phải lúc nãy bảo là tiệm bánh sao" Aila phì cười "Tôi chỉ trêu thôi, ở đây chúng tôi có phục vụ thêm nước nhưng đa số là trà và một ít nước trái cây" Asshil mỉm cười gãi đầu "Bộ cậu có thuật đọc tâm à, sao lại biết tôi đang nghĩ gì?"

Aila cười lớn chỉ tay lên mặt Asshil "Khuôn mặt của cậu hiện hết lên những suy nghĩ trong đầu đó", Asshil mặt đỏ như trái cà chua, anh dùng hai tay che đi khuôn mặt của mình. *Rầm* cả ba người họ giật mình, Ali từ lúc nào đã đứng ở đây giận dữ đập tay lên bàn trên tay còn lại là một khay bánh.

Anh trừng mắt nhìn họ "Ăn xong thì cút khỏi đây" giọng nói tuy không quá to nhưng nhìn những luồng khí u ám đang toả ra từ anh cùng cái giọng nói đầy nọc độc như thể muốn nói "Không cút là tao giết" khiến người khác phải sợ hãi. *Bốp* một cái nắm đấm giáng xuống đầu Ali, anh nhăn nhó ôm đầu khoé mắt còn có một ít giọt nước "Đau quá đó mẹ, mẹ và Aila cứ nhắm vào đầu con mà đánh như thế không sợ con bị ngu đi sao" Mẹ anh hừ một tiếng, bà khoanh tay trước ngực xung quanh bà là những ngọn lửa đang bốc cháy "Ranh con dám đuổi khách của mẹ đi hả!".

Nói rồi bà dùng tay véo tai con trai mình "Với cả ngu hay không là do cái trình của con chứ không phải do những cú đánh yêu của mẹ và em gái con.

Học hỏi Aila đi, con bé nhỏ hơn con một tuổi mà học nhảy lớp một năm đấy!"

- "Mẹ của hai cậu có vẻ thú vị nhỉ..."

Asshil nhìn cảnh Ali bị mẹ giáo huấn tại chỗ mà không khỏi thấy đau tai và đầu dùm cậu.- "Phải như vậy mới trị được cái thể loại thô lỗ như cậu ta chứ" Xelax cười khẩy nhâm nhi tách trà trong tay.

Xelax nói xong đặt tách trà xuống tính lấy tiền ra trả nhưng Ali đã ngăn lại "Không cần, coi như trừ vào tiền dư khi nãy đi" Xelax không nói thêm gì đứng dậy trực tiếp kéo Asshil đi, anh bị kéo bất ngờ nên vội cầm lấy hai cái bánh tart dâu vừa ăn vừa chào tạm biệt.- "Xelax có nhiều ác ý với anh quá ha"- "Chịu, chắc do cậu ta khó ở" Aila lập tức giáng thêm một cú vào đầu Ali, cô nhìn anh ôm đầu ngồi xổm hừ lạnh "Chứ chẳng phải anh nên coi lại cách ăn nói của mình sao" Ngày hôm sau, hai người họ tiếp tục đến tiệm bánh nhưng lần này không phải đi bộ hay đi hai người mà đi hẳn xe ngựa đến, bên trong còn có một người nữa.

Người dân xung quanh bàn tán về chiếc xe ngựa, không phải vì nó xa hoa mà vì logo của học viên Revelor.

Asshil bước xuống xe ngựa trước, nhìn biểu cảm ngỡ ngàng giống nhau như đúc của gia đình Rosenal khiến anh có chút buồn cười.

Người tiếp theo bước xuống chính là Xelax, cả hai người đưa tay về phía cửa xe ngựa, hai bàn tay từ trong xe ngựa thò ra đặt lên tay họ tiếp đó một người phụ nữ với đôi tai nhọn, tóc màu xanh ngọc nhạt và đôi mắt xanh ngọc lam bước xuống.

Người phụ nữ đó nhìn Aila và Ali một cách dịu dàng "Xin chào, ta tên là Nicenty Aira hiệu trưởng của học viện Revelor" Gia đình Rosenal đơ ra nhìn người phụ nữ chưa tới 30 mà lại là hiểu trưởng khiến họ hoá đá "Hả!!!

Hiệu trưởng á!!!?" bốn người hét lên cùng một lúc, Asshil và Xelax bịt tai lại còn hiệu trưởng vẫn giữ nguyên nụ cười.

Họ mời cô vào trong, lật bảng ghi dòng chữ mở cửa được treo trên cửa tiệm thành đóng cửa.

Mẹ của hai người run run đem trà ra mời, người bố thì không dám thở mạnh.

Sao họ lại căng thẳng như vậy chứ?

Căng thẳng cũng phải thôi vì đây là lần đầu họ được diện kiến người được nhân dân tôn kính nên không căng thẳng mới lạ.

Nhưng Ali thì có vẻ bình tĩnh hơn, anh nhìn hiệu trưởng rồi đi thẳng vào vấn đề "Cô hình như không phải tới đây để mua bánh nhỉ?".

Aira nghe vậy thì bật cười thành tiếng.- "Em hẳn là Ali nhỉ?

Đúng, ta đến đây không phải để mua bánh.

Ta nghe hai học trò của ta kể rằng ở trong khu phố này có hai dân thường biết sử dụng ma pháp" Cô vừa dứt lời anh liền trừng mắt nhìn hai kẻ kia, Asshil và Xelax quay mặt đi, né tránh ánh mắt như muốn giết người của anh.

Họ chỉ là đang làm theo quy định chung của 5 học viện thôi, cả 5 học viện tuy quy định có đôi chút khác nhau nhưng vẫn có một điểm chung chính là nếu phát hiện ra dân thường biết sử dụng ma pháp trong phạm vi vẫn còn đi học thì phải báo cho học viện ngay, còn nếu trong phạm vi là người trưởng thành thì cũng phải báo lại để học viện báo lên người trị vì của vương quốc.- "Nếu không phải đến để mua bánh thì mời về cho" Ali không kiên nể gì trực tiếp đuổi khách.

Mẹ của anh muốn nói gì đó nhưng nhìn thấy sự không thoải mái của con gái mình và sự khó chịu thể hiện rõ qua nét mặt của con trai mình, bà ngừng lại.

Aira không tỏ ra khó chịu trước thái độ của Ali, cô vẫn mỉm cười nhìn anh "Tôi muốn mời hai em đến học tại học viện của chúng tôi" - "Theo như em biết chẳng phải học viện Revelor có cuộc thi đầu vào rất khắt nghiệt sao?

Hai bọn em chỉ là dân thường may mắn được các vị thần ban tặng một ít ma pháp, học viện của cô là quá sức với tụi em" Lời của Aila vừa mang nghĩa rằng hai người họ không phù hợp với học viện nhưng cũng có hàm ý từ chối ở trong lời nói.

Chỉ có điều cô không ngờ Aira lại cười lớn trước lời nói của mình.

Nụ cười trên môi Aira bỗng biến mất, ánh mắt dịu dàng khi nãy giờ đây được thay thế bằng ánh mắt nghiêm nghị.- "Nhưng tôi lại không nghĩ vậy, tôi có thể cảm nhận được một nguồn mana lớn từ hai em.

Đặc biệt là em đó..." cô đưa tay lên chỉ ngón trỏ về hướng anh "Ali"- "Tôi hi vọng hai em suy nghĩ kĩ về lời đề nghị của tôi vì nếu không thì người tiếp theo đến đây sẽ không phải là tôi đâu mà là hoàng đế đấy" Vừa nghe tới hoàng đế thì mặt bố mẹ họ liền tái mét, nhìn thấy biểu cảm của họ Ali đành phải thoả hiệp.

Dù sao thì anh cũng không muốn chỉ vì mình và em gái mà gây ra rắc rối cho bố mẹ được.- "Được, chúng tôi đồng ý"- "Nếu anh trai của tôi đồng ý thì tôi cũng không có ý kiến gì thêm" Nghe được câu trả lời mong muốn, Aira mới lấy lại dáng vẻ dịu dàng, cô mỉm cười tươi rói rõ ràng rất phấn khích.- "Tuyệt, hẹn gặp hai em vào ngày mai.

Tranh thủ ngày cuối cùng của hôm nay mà tạm biệt gia đình và bạn bè đi nhé" Cô đứng dậy nhìn Asshil và Xelax "Về thôi hai em, ngày mai còn phải đón bạn học mới nữa" hai người lắc đầu từ chối.- "Cô cứ về học viện trước đi ạ, bọn em sẽ tự mở cổng về sau.

Dù sao hôm nay bọn em không có nhiệm vụ nên mở cổng cũng không sao" Nghe Xelax nói vậy, Aira chỉ gật đầu đồng ý không nói gì thêm, mở cửa ra ngoài bước lên xe ngựa đã chờ nãy giờ rời đi.

Sau khi cô đi bầu không khí mới bớt căng thẳng, nhưng Ali mặt vẫn khó chịu.

- "Để bố đi làm loại bánh mới bố mới nghĩ ra đãi mấy bạn, hai đứa ngồi nói chuyện với bạn đi" Bố của họ đặt lên vai Ali nhưng lại bị anh hất ra, ông có chút ngỡ ngàng đến anh cũng bất ngờ trước hành động của mình.

Anh lắp bắp xin lỗi bố mình rồi bỏ lên phòng.- "C-con xin lỗi, con cảm thấy tâm trạng không được tốt nên lên phòng nghỉ chút đây ạ"- "Ừ, không sao.

Bố sẽ để dành phần cho con" Hai người kia ngồi xuống ghế nhìn nhau rồi lại nhìn Aila, Asshil lên tiếng hỏi cô về thái độ của Ali.

Việc được học ở học viện Revelor là một chuyện rất khó nên việc được chọn tuyển thẳng càng khó hơn, bình thường người khác đã vui mừng như lên tiên nhưng sao anh lại khó chịu về việc đó đến thế.- "Anh trai cậu bị làm sao thế?

Cậu ấy cứ khó chịu từ lúc hiệu trưởng của bọn tôi bước vào" Aila ngồi xuống đối diện họ, thở dài "Anh tôi vốn không thích ma pháp, nên việc khó chịu khi được nhận vào học thẳng học viện danh giá như thế thì càng ghét hơn"- "Ghét?

Sao lại ghét?

Đáng lý cậu ta phải biết ơn mới phải, còn tỏ vẻ khó chịu thấy mà ghét" Xelax khoanh tay dựa vào lưng ghế, ánh mắt mang vẻ chán ghét.

Nhưng câu tiếp theo của Aila đã khiến ánh mắt ấy biến mất mà chuyển thành bất ngờ.- "Vì đã có người chết dưới tay anh ấy"
 
New Gens
Chương 3


- "G-giết người á!"

Asshil đập bàn bật dậy hét lớn.

Xelax liền đấm vào bụng Asshil khiến anh đo ván tại chỗ.- "Việc cậu ta giết người là sao vậy?"

Xelax có chút thắc mắc vì nhìn cậu mặc dù nói chuyện cọc cằn nhưng chắc chắn sẽ không ra tay giết người.

Aila gãi gãi má, cô có chút phân vân vì hai người họ chỉ mới quen biết thôi nếu kể về chuyện riêng tư của anh trai mình thì cũng không hay lắm.

Cơ mà sắp thành bạn bè chung trường rồi, kể cho họ biết chắc cũng không sao.

Cuối cùng thì cô quyết định kể hết về chuyện đó.- "Vào năm tôi 7 tuổi còn anh ấy 8 tuổi, bọn tôi giúp mẹ đem bánh cho một bà lão nhà cách đây khoảng 7 căn nhà.

Khi bọn tôi đưa bánh cho bà xong, trên đường về bị một đám buôn người bắt cóc vì lúc đó bọn chúng có mang theo súng nên không ai dám tiến lên giúp đỡ.

Cứ thế bọn tôi bị đem đi, bọn tôi được đến một căn nhà hoang có 2 lầu và 1 tầng hầm, những đứa trẻ bị bọn chúng bắt cóc đều ở dưới tầng hầm đó bao gồm cả bọn tôi.

Bọn chúng vẫn cho chúng tôi ăn uống đầy đủ chỉ là ít thôi, rồi một ngày tôi và anh ấy đột nhiên bị lôi ra khỏi tầng hầm.

Bọn chúng dẫn chúng tôi lên phòng ngủ tầng hai và rồi bọn chúng giở trò biến thái lên người hai anh em bọn tôi"- "Ali là con trai mà bọn chúng cũng dám ra tay sao!?"

Asshil từ lúc nào đã gượng dậy ngồi ngay ngắn trên bàn.

Aila gật đầu "Trai hay gái đều có thể bị bọn biến thái nhắm đến chỉ là không biết bọn chúng nổi dục vọng với đối tượng nào thôi"- "Khi tôi bị một tên kéo váy xuống, anh ấy thấy vậy thì tức giận hét lên kêu bọn chúng dừng tay.

Khi anh ấy hét lên một luồng khí kì lạ toả ra khắp cơ thể anh ấy, tôi vì sợ hãi nên đã nhắm chặt mắt.

Khi tôi mở mắt ra, bọn chúng đã chết với tình trạng bị cái gì đó đâm xuyên qua và còn tôi thì được một sợi dây leo bế lên.

Đó là ngày mà chúng tôi phát hiện ra bản thân có ma pháp, chúng tôi đã cởi trói cho các đứa trẻ cũng bị bắt tới đây, sau khi chúng tôi thoát đám trẻ đó đã báo cảnh sát, khi biết người giết chúng là anh trai tôi họ đã bỏ qua.

Bất ngờ lắm đúng không?

Hai kẻ đó đã phạm nhiều tội tầy trời nên dù còn sống thì vẫn bị kết án tử hình, cho nên họ coi như anh tôi chỉ là ra tay thay họ"- "Vậy thì sao cậu ấy lại ghét?

Cảnh sát cũng đâu làm gì cậu ấy" Aila thở dài trước lời của Asshil.- "Anh ấy sợ rằng bản thân sẽ không kiểm soát được mà làm hại những người xung quanh, chưa kể lúc đó bọn tôi còn nhỏ nên nó cũng để lại một chút ám ảnh tâm lý" Xelax cười khẩy đột nhiên đứng dậy, đi nói gì đó với mẹ họ rồi tự dưng đùng đùng đi lên lầu.

Aila và Asshil cảm thấy bất an nên đi theo và quả nhiên...- "Thằng nhóc kia!

Cậu đùa tôi đấy à!"

Xelax mở toang cửa phòng ngủ của Ali.

Ali đang ngồi trên giường suy nghĩ gì đấy thì giật mình, miệng giật giật.

Anh tức giận chỉ tay vào mặt Xelax.- "Cậu nổi điên cái quái gì vậy!

Tự ý vào phòng người ta còn hét vào mặt chủ phòng là sao hả!

Xelax tiến tới gần hơn, nắm lấy cổ áo của Ali mà lắc "Nếu đã sợ làm hại tới người khác thì phải học chứ đồ ngu" Ali nghe vậy thì hiểu ra, anh trừng mắt nhìn Aila đang cười gượng núp sau Asshil.

Anh hừ một tiếng hất tay Xelax ra.- "Vì vậy nên tôi mới đồng ý đấy" Xelax ngừng lại hành động của mình, nhìn anh.- "Tôi không muốn cứ bị nó ám ảnh mãi, tôi muốn phải thành thạo ma pháp của bản thân để sau này còn bảo vệ gia đình mình nữa.

Cho nên là!"

Aila và Asshil đứng ở cửa mỉm cười nhìn hai người.

Ali chìa tay ra với Xelax, mặt dù cau có nhưng tai đã đỏ lên, anh lí nhí nói.- "Cho nên là hi vọng sau này mong được cậu giúp đỡ..."

Xelax đơ ra, nhìn dáng vẻ Ali ngại ngùng liền được đà lấn tới mà chọc ghẹo thêm "Hửm?

Cậu nói gì cơ?

Nói to hơn xem nào" Ali phát cáu, mặt cũng đỏ lên nói thật to "MONG ĐƯỢC CẬU GIÚP ĐỠ" Ba người bịt tai lại, Xelax cau mày quay qua chửi Ali nói quá to, anh không kiên nể gì mà chửi lại luôn.

Cả hai như chó với mèo cãi qua cãi lại, Aila và Asshil cười khúc khích.

Hai người cùng chung một suy nghĩ "Thế này thật tốt quá rồi" Sau trận đấu giữ chó với mèo, Ali bị sưng một cục do bị mẹ của mình đánh, Xelax thì tai đỏ chót còn rát do bị Aila nhéo.

Ba người lúc đầu còn ngồi dưới tiệm giờ phóng hết lên phòng anh ngồi, Aila ngồi trên giường, Asshil ngồi ở ghế chỗ bàn học, Xelax ngồi dưới nền.- "À mà bọn tôi cũng chưa biết tuổi của hai người, tôi 18 tuổi"- "Tôi 17 tuổi còn Ali thì 18 tuổi"- "18...á?"

Xelax nhìn anh rồi đơ ra như tượng.

Asshil ôm bụng cười phá lên, hai anh em kia thì chẳng hiểu cậu ta cười vì chuyện gì.- "Tôi 18 tuổi thì có gì đáng cười à" Ali ánh mắt rực lửa, bóp các khớp tay như sẵn sàng lao vào đánh nhau.

Asshil vội xua tay, anh lau đi giọt nước đọng trên khoé mắt vì cười "Không phải, tôi cười vì Xelax lại gọi cậu là thằng nhóc trong khi cậu ta nhỏ tuổi hơn cậu" Ali nghe vậy bước đến gần Xelax, ánh mắt và hành động khi nãy giờ đã bị dồn về phía cậu.

Cậu lảng tránh ánh mắt như con sư tử chuẩn bị xé xác con mồi của anh.- "Nếu vậy thì cậu ấy nhỏ hơn Ali bao nhiêu tuổi thế?"

Xelax ra hiệu cho Asshil đừng nói, nhưng anh mặc kệ thằng bạn chí cốt của mình mà nói toẹt ra luôn đây coi như là sự trả thù của cú đấm vào bụng khi nãy.- "2 tuổi" Toàn thân Ali rực lửa "Ranh con nhỏ hơn bố mà dám gọi bố là thắng nhóc sao" Xelax vội chuyển chủ đề "A-à phải rồi, đồ cho học viện phải giúp hai người chuẩn bị nữa chứ" Nghe cậu nói vậy anh cũng tắt mod đồ sát, quay về trạng thái bình thường.

Anh và cô trước đây chỉ học ở mấy ngôi trường nhỏ trong thành phố dành cho người thường chứ chưa từng học trường nào dạy ma pháp, nên thật sự không biết cần chuẩn bị những gì.

Asshil búng tay đứng dậy "Được rồi, để tụi này dẫn hai cậu đến cửa hàng ma đạo cụ để chuẩn bị nhé"- "Ma đạo cụ?"

Cả hai anh em cùng đồng thanh.

Bốn người di chuyển ra ngoài, Xelax gọi một chiếc xe ngựa đến chở bọn họ đi chứ nếu đi bộ thì sẽ lâu lắm vì cửa tiệm ma đạo cụ mà họ muốn tới nằm ở trung tâm thành phố cơ, nhà của Ali và Aila lại cách xa trung tâm thành phố tận 15 phút đi xe ngựa nghĩ tới cảnh đi bộ thôi cũng thấy ớn rồi.

Khi chiếc xe ngựa tiến gần đến trung tâm thành phố, Ali và Aila hí hửng nhìn ra ngoài cửa sổ vì là lần đầu được đến nơi náo nhiệt như thế này khiến cho hai người họ rất phấn khích.

Các gian hàng, các cửa tiệm, những buổi biểu diễn thành phố trông thật tuyệt.

Họ sống ở một khu phố nhỏ nên không có nhiều cửa tiệm hay gian hàng, thậm chí đến cả biểu diễn đường phố nhỏ cũng không có lấy một cái.

Chiếc xe ngựa dừng lại trước một cửa tiệm có biển gỗ hình quả cầu, các cuộn giấy với tông màu chủ đạo là xanh biển đậm còn lại là màu tím và màu vàng đất.

Nhưng có một chuyện mà hai người đáng phải lo nhất chính là tiền!

Họ sợ không đủ tiền để mua đồ ở đây quá, mặc dù tiệm bánh của họ cũng hay đông khách đó nhưng ma đạo cụ khác hẳn với đồ thường nên chắc nó sẽ không rẻ gì.

Asshil đẩy cửa bước vào, ba người cũng theo sau đi vào trong.- "Chị Rora, tụi em mang khách hàng đến cho cô nè" Một người phụ nữ từ phía nhà dưới phóng lên thật nhanh, mặt cười hớn hở tiếp đón.- "Úi chu choa, Asshil và Xelax đó à.

Hai đứa đem vị khách nào tới cho chị đấy" Asshil và Xelax đứng né qua một bên để Rora nhìn mặt Ali với Aila.

Khi nhìn thấy mặt khách hàng mới, cô nắm chặt hai tay lại với nhau, cả cơ thể uốn éo, miệng và mắt hiện hình trái tim.- "Ôi chu choa mạ ơi, hai đứa trẻ này nhìn đẹp quá đi" Aila cười cho có, Ali thì mặt lạnh như băng.

Rora tiến tới gần anh, ngón tay vuốt nhẹ má anh khiến anh nổi da gà da vịt mà lùi về sau.- "Chòi oi tiểu thịt tươi này nhìn đúng gu chị luôn đoá" Ali rợn người quay đầu nhìn Asshil, mỉm cười đầy sát khí như đang ám chỉ cho câu "Đưa tụi này đến nơi quỷ nào thế hả" Xelax vỗ vai Rora "Đủ rồi đó, chị doạ họ sợ rồi kia"

Rora đưa tay che miệng tỏ vẻ bất ngờ rồi lại cười lớn "Haha, chọc hai em thôi.

Thế, mấy đứa tới đây muốn mua gì?"

Asshil vỗ vai Ali và Aila "Hai người này ngày mai sẽ nhập học trường bọn em, cho nên chị có thể giúp họ chuẩn bị mấy món đồ cần thiết được không" Cô nháy mắt tinh nghịch "Có ngay", cô bước đến mấy chiếc kệ lấy những món đồ cần thiếc như vở ghi chép, bút lông vũ, các sách ma pháp lý thuyết, quả cầu pha lê, vòng tay liên lạc, v...v...v.

Hai người nhìn nhiều đồ như vậy thì nuốt nước bọt, tự hỏi liệu bản thân có đủ khả năng chi trả không đây khi đồ ma đạo cụ lại đắt tiền hơn đồ của người thường.

Học ở trường thường cho dân thường chỉ cần chuẩn bị vở, bút, sách và cặp thôi cũng đã tốn kha khá tiền rồi.

Xelax nhìn hai người cứ như hai con nai đang lúng túng giữa rừng mới nói lời chấn an "Yên tâm, chuyện tiền bạc cứ để hoàng đế lo" Asshil cũng phụ hoạ theo "Đúng đúng, học viên mới nhập học sẽ được hoàng đế chu cấp tiền mua đồ cần thiết cho việc học.

Nên hai người không cần suy nghĩ nhiều chi về mấy chuyện này" Aila và Ali thở phào nhẹ nhõm, cô mỉm cười nắm tay anh "Tốt quá rồi ha".

Anh cười híp mắt "Thật là tốt quá" Vào buổi tối, Aila ghé qua phòng Ali.

Cô mặc bộ đồ ngủ màu xanh nhạt có hình may con cá heo nhỏ ở vị trí ngực trái, ôm gối ngó đầu nhìn anh đang xếp đồ vào vali, từng bước từng bước tiến đến gần anh.- "Anh còn chưa chuẩn bị xong sao?"

Ali lắc đầu "Cũng không hẳn, chỉ là có chút hồi hộp nên kiểm tra lại còn thiếu gì nữa không" Aila mỉm cười nằm phịch lên giường của Ali, cô nhìn lên trần nhà.

Không chỉ anh mà cô cũng đang rất hồi hộp nhưng cũng có phần háo hức.- "Ah, háo hức quá đi"
 
New Gens
Chương 4


Sáng hôm sau, cả hai người ôm chào tạm biệt bố mẹ.

Bố của họ cầm khăn tay khóc không ngừng còn mẹ họ thì dặn dò đủ điều, bà còn dặn Ali đến trường mới không được cắn bạn.

- "Mình có phải chó đâu" Kết thúc màn chào tạm biệt gia đình, hai người bước lên xe ngựa vẫy tay đi đến ngôi trường mới chính là học viện Revelor.

- "Nè, nếu hai bọn tôi không làm bài kiểm tra đầu vào thì làm sao biết mình học lớp nào" câu hỏi của Aila cũng làm Ali thắc mắc theo, được chọn thì được chọn nhưng nếu không làm bài kiểm tra thì làm sao biết được thực lực học ở lớp nào.

Asshil mỉm cười khua tay "Yên tâm, bài kiểm tra đầu vào chỉ là để xem thử học viên đó có đáng được nhận hay không thôi, các lớp sẽ không phân theo thực lực mà sẽ được phân theo nguyên tố" - "Nguyên tố?"

Ali và Aila cùng đồng thanh.

Xelax gật đầu "Đúng vậy, nguyên tố.

Nguyên tố mà cậu ta nói tới chính là ma pháp nguyên tố, ma pháp vốn từ các loại nguyên tố mà hình thành nên nhiều loại ma pháp đa dạng khác.

Gồm có 9 nguyên tố như lửa, nước, băng, gió, sấm, đất, mộc, ánh sáng và bóng tối.

Thông thường người ta sẽ xem băng là cấp bậc khác của nước, nhưng từ lâu những người từng được coi là anh hùng của thế giới đã thông nhất nước và băng sẽ là hai nguyên tố riêng biệt"- "Đúng vậy, dựa vào vụ việc chiếc xe ngựa mấy hôm trước thì tôi đoán Aila hẳn thuộc mộc rồi nhưng còn Ali thì..."

Asshil đưa tay lên cằm suy nghĩ, ma pháp hôm đó Ali thi triển không phải là nguyên tố mà thuộc nhánh phụ.

Ma pháp thường có chính và phụ, chính sẽ là ma pháp liên quan đến hệ nguyên tố còn phụ sẽ là một ma pháp khác không liên quan đến nguyên tố.

Thông thường mỗi người sẽ có 1 chính và phụ sẽ là những loại ma pháp họ sẽ học hoặc tự tạo ra, nhưng có một trường hợp đặc biệt đó chính là ma pháp độc quyền loại chỉ duy nhất có một người có hoặc theo di truyền mà những người khác không thể có, trường hợp này rất hiếm tỉ lệ xuất hiện còn thấp hơn tỉ lệ dân thường có ma pháp.- "Hình như lúc đó Ali sử dụng ma pháp tinh thần thì phải" "Loại ma pháp không phải ai cũng học được, cậu ta rốt cuộc làm sao biết được" Xelax nhìn Ali với ánh mắt dò xét.- "Này, cậu nhìn tôi muốn thủng mấy lỗ trên người rồi" anh cau mày nhìn cậu.- "Hmm nếu trong lời kể của Aila về việc Ali giết tên bắt cóc bằng thứ gì đó đâm xuyên qua người thì không thể nào là lửa, băng hoặc sấm được có khả năng là mộc, nước, ánh sáng hoặc...bóng tối" khi nhắc đến bóng tối thì giọng điệu của Asshil không được thoải mái lắm.- "Chính chủ bộ không biết hả?"

Ali quay phắt nhìn ra ngoài cửa sổ "Bầu trời đẹp ghê..."

- "Ê!"

Xelax thở hắc, một người là người thi triển nhưng không nhớ còn một người có mặt ở đó chứng kiến nhưng vì sợ mà không thấy.

Cậu thật sự muốn bóp chết hai anh em nhà này quá.- "Hết cách rồi, đành phải thử từng cái thôi" Asshil thở dài.

Asshil xoè lòng bàn tay của mình ra, một quả cầu lửa xuất hiện lơ lửng trên tay anh "Đây là Fire Ball, một trong những phép dễ học nhất.

Thông thường nếu đã quen với thần chú rồi thì sẽ không cần đọc thành lời mà chỉ cần nghĩ thôi" Aila và Ali ồ lên, cả hai như đứa trẻ mới khám phá ra điều gì thú vị thích thú gật đầu theo.- "Vì là thần chú thuộc dạng cơ bản nên nguyên tố nào cũng có" anh nắm tay lại quả cầu lửa liền biến mất "nước thì Water Ball, băng thì Ice Ball, đất thì là Earth Ball mấy nguyên tố còn lại cũng tương tự" Ali gật gù đã hiểu "Cậu muốn tôi phải đọc hết thần chú để tạo ra quả cầu đó của từng nguyên tố hả?"

Asshil gật đầu, thật ra anh đã cố tình bảo xe ngựa đến học viện cứ đi chậm và từ từ mở cổng sau vì muốn xem thử ma pháp của Ali thuộc hệ nào.

Ali suy nghĩ một lúc, anh xoè lòng bàn tay của mình ra "Ice Ball" một quả cầu với những tia điện bao quanh xuất hiện lơ lửng trên lòng bàn tay.

- "Là băng sao, tuyệt đấy chứ" Asshil xoa cằm mỉm cười "Vậy chắc ngày tên bắt cóc đó chết, cậu hẳn đã sử dụng ma pháp băng tạo ra băng gai nên nó mới đâm xuyên qua người tên đó"- "Băng à..."

Ali lẩm bẩm.- "Asshil là lửa, Ali là băng, tôi là mộc vậy Xelax là gì thế?"

Xelax không nói mà hành động, cậu xòe lòng bàn tay ra một quả cầu màu tím xung quanh là những tia điện đang lơ lửng trên tay.- "Điện sao!

Ngầu ghê" Aila nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ, Ali hừ một tiếng "Hừ, có gì đâu mà em phải thích như thế chứ"- "Đến nơi rồi các bạn trẻ" người lái xe ngựa gọi họ, trong lúc Asshil nói chuyện với hai người thì Xelax đã mở cổng từ trước.

Asshil xuống xe trước đưa tay đỡ Aila bước xuống, Ali và Xelax xuống theo.

Cô háo hức nhìn quanh trường, ánh mắt phát sáng như vừa khám phá ra điều thú vị.

Bốn người cùng nhau đi vào trong trường thì có hai con gấu mèo chạy tới đứng trước mặt họ, Aila thích thú xoa đầu tụi nó "Đáng yêu quá đi~" tụi nó không cảm thấy khó chịu mà còn rất hưởng thụ nữa cơ.

Asshil cầm vali của Aila và Ali đưa cho hai tụi nó, anh giải thích rằng hai con gấu mèo này phụ trách di chuyển vali của học viên mới đến phòng kí túc xá, tụi nó khá khỏe một lúc cũng có thể xách hai vali, anh còn giải thích thêm rằng mỗi học viên đều có một phòng riêng nên sẽ rất thoải mái.

Hai người gật đầu đã hiểu, Aila vẫn chăm chú ngó nghiêng xung quanh còn Ali thì cảm thấy khá khó chịu khi những học viên đang nhìn chằm chằm hai anh em họ với ánh mắt dò xét, tiếng bàn tán không hề nhỏ như cố tình muốn cho anh nghe được.- "Nhìn kìa học viên mới đó"- "Hai đứa nó được hiệu trưởng tuyển thẳng thì phải.

Chả biết cô ấy đang nghĩ gì"- "Đúng đúng, chọn trúng 2 đứa dân thường vào đây đúng là hết nói nổi" - "Hai đứa nó quê mùa chưa kìa"- "Sao Xelax và tiền bối Asshil lại đi chung với tụi nó chứ" Asshil có chút lo lắng, anh tính lên tiếng bảo vệ thì Ali ngăn lại.- "Tôi muốn hỏi chút, học viện này có bác sĩ đúng chứ?"

Asshil không hiểu anh nói vậy là có ý gì nhưng vẫn gật đầu.- "Hah, vậy thì tốt quá rồi" Ali vừa dứt lời thì có người hét lên "Ahh!" tiếng hét chói tai thu hút sự chú ý của đám người gần đó, bọn họ đổ mắt lại nhìn về hướng phát ra tiếng hét, một nam sinh bị một cái băng gai mọc ở trên tường đâm xuyên qua bụng nhưng hên là nó nhỏ nên không bị thương nặng chỉ bị thủng nhẹ và chảy ít máu thôi.

- "Mau đưa cậu ta đến phòng y tế đi!"

Mấy người bạn của cậu ta đứng gần đó dìu cậu ta đi, lũ người khi nãy còn đàm tiếu về hai anh em cậu lập tức im bặt.

Có cô gái tính bước tới trách móc lại bị một sợi dây leo quấn quanh cổ nhấc lên không trung, siết lại từ từ khiến cho cô ta bắt đầu khó thở.

Aila mỉm cười nhìn cô gái đang chật vật với dây leo của mình "Cẩn thận mồm miệng xíu đi nhé" cô nghiêng đầu cười tinh nghịch.

Asshil giật mình đốt cháy sợi dây leo, cô gái đó được thả ra và rơi xuống đất nhưng may mắn có Xelax đỡ lấy nên không sao.

- "Hai cậu nên coi lại bạn mới của mình đi, Xelax, Asshil" một giọng nam trầm từ phía một nhóm người đang bước đến, bọn họ mặc đồ có chút gì đó khác với những học viên khác đặc biệt là 4 người ở giữa.

Hai người bị gọi tên liền chột dạ, Xelax gãi đặt cô gái kia xuống cau có gãi đầu "Bạn bè gì chứ, tụi em cũng chỉ mới quen thôi"

- "Ôi coi kìa, đừng nói những lời khó nghe vậy chứ hai người" một cô gái tóc 2 chùm màu hồng và xanh dương ôm một con gấu búp bê vải đi đến vẫy tay xin chào.

- "Xin chào, tôi tên Vedazko Kiry 16 tuổi"

Aila nhiệt tình đáp lại "Xin chào, tôi tên là Rosenal Aila 17 tuổi.

Đây là anh trai tôi Rosenal Ali 18 tuổi"

- "Woah, thì ra là đàn chị và đàn anh sao" Kiry cười khúc khích nhào tới tính ôm Aila nhưng bị một người con trai tóc hồng khác tóm lấy cổ áo giữ lại.

- "Xin lỗi vì sự thất lễ của em gái tôi, tôi tên Vedazko Shino 17 tuổi" Shino đưa tay còn lại ra ngỏ ý muốn bắt tay, Ali liếc nhìn cậu ta một cái mới đáp lại cái bắt tay.

Shino thử dùng chút sức siết tay Ali nhưng không ngờ lại làm anh cáu bóp chặt tay đến đau làm cậu phải nhíu mày "Lực tay khủng khiếp quá vậy"

- "Đủ rồi, đừng làm trò nữa" chàng trai với mái tóc màu vàng bước đến, cậu ta lạnh lùng đưa mắt nhìn hai anh em họ "Là học viên mới mà ngày đầu không biết mình đang ở vị trí nào, dám làm loạn ở đây rồi"

Ali đưa tay ra sau gáy ngó nghiêng "Ý mày là học viên mới là dân thường xứng đáng bị lũ người tự coi mình là thượng đẳng xỉa xói sao?" anh mỉm cười mỉa mai.

Cậu ta không nói gì nữa chỉ liếc cảnh cáo lũ người khi nãy ăn nói không ra gì, chỉ một cái liếc mắt mà cả đám người đều ra vẻ sợ hãi.

- "Đi theo tôi, hiệu trưởng đang chờ hai cậu đấy"
 
New Gens
Chương 5


Bọn họ được dẫn đến phòng làm việc của hiệu trưởng, cánh cửa vừa mở ra một đám chim nhỏ từ trong bay ra ngoài.

Hiệu trưởng nhìn thấy hai học sinh mình mong ngóng liền hớn hở, rời khỏi ghế bước nhanh tới nắm lấy tay hai người kéo về phía bộ bàn ghế được đặt ở trong phòng.

- "Tôi đã mong được gặp lại hai em đến mức hôm qua không thể ngủ luôn đó~" Aira đưa tay che miệng cười khúc khích.- "Cô ta làm như 5 năm rồi mới gặp lại hai tụi mình vậy" hai anh em cùng chung suy nghĩ.

Aira đưa mắt nhìn nhóm người khi nãy ra hiệu cho những người khác ra ngoài riêng bọn họ thì ở lại.

Cô dùng phép di chuyển đồ vật, lấy thêm ly và rót trà đưa đến tận tay mỗi người.

Ali không muốn tốn thời gian nên vào thẳng chuyện chính.- "Thế, hai bọn tôi sẽ học ở lớp nào?

Và cả phòng kí túc xá của bọn tôi nữa" Ali vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng như ngày đầu hai người gặp nhau.

Aira mỉm cười "Ôi dời, cần gì phải gấp chứ.

Hai em cứ tận hưởng chút trà đi, tôi sẽ nói sơ về những điều hai em cần biết về học viện này" Cô dùng phép di chuyển hai cuốn sổ nhỏ màu đỏ và hai tấm thẻ.

Cô giải thích rằng cuốn sổ nhỏ màu đỏ là luật lệ của học viện còn tấm thẻ là thẻ tích điểm và cũng như là thẻ học sinh, mọi thông tin như họ tên, tuổi, hệ nguyên tố, lớp.

Và về tích điểm, cứ điểm danh mỗi sáng sẽ được cộng 20 điểm, nghỉ học không lí do bị trừ 35 điểm, làm nhiệm vụ hoàn thành tuỳ vào độ khó sẽ được cộng từ 50 điểm trở lên ngoài ra nếu hoàn thành bài tập được giao từ 55 điểm trở lên tuỳ vào số điểm của bài tập được cộng từ 40 điểm trở lên và đối với những lúc làm kiểm tra sẽ được nhân 2 số điểm.

Tuy nhiên, nếu để từ 54 điểm trở xuống sẽ bị trừ 70 điểm, học viên nào mà bị trừ hết điểm sẽ bị phạt.- "Còn có vài cái khác nữa, các em cứ từ từ mà xem" Aila giơ tay "Về vụ điểm thì em hiểu rồi nhưng em có thắc mắc.

Tại sao bọn họ lại mặc đồng phục có phần khác với những học sinh khác vậy ạ?

Đến cả Asshil và Xelax cũng mặc khác hai bọn em" Aira mỉm cười đáng sợ nhìn về hướng Asshil và Xelax, hai người giật mình đổ mồ hôi hột.

Asshil khụ một tiếng và giải thích "Khụ, e hem.

Thật ra bọn tôi là thành viên của Bát Chi Sư, mỗi 5 học viện Revelor, Agurust, Selorimon, Gyminor, Luscuros sẽ có một nhóm đứng đầu được gọi là Bát Chi Sư gồm 8 thành viên.

Mỗi người đại diện cho một nguyên tố khác nhau và sẽ được gọi với biệt danh lần lượt là Hoả Chi, Thuỷ Chi, Phong Chi, Mộc Chi, Thổ Chi, Thuỷ Chi, Băng Chi, Lôi Chi và Quang Chi.

Bọn họ là những người có quyền lực gần ngang bằng hiệu trưởng trong học viện, tôi là Hoả Chi còn Xelax là Lôi Chi nên mặc đồng phục khác là đương nhiên vì đó là cách phân biệt mà.

Xin lỗi vì đã giấu nhé" Xelax tiếp lời "Để tôi giới thiệu lại những người ở đây cho hai cậu.

Kiry và Shino chắc hai người đã biết rồi nhỉ, Kiry là Thuỷ Chi còn Shino là Phong Chi, cô gái nãy giờ im lặng kia tên là Harata Chica là Thổ Chi và người đứng đầu của bọn tôi Delivor Banes, cậu ấy chính là Quang Chi" Banes đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng về phía Ali "Hai người tối nay sẽ bị phạt dọn dẹp nhà vệ sinh" Hai anh em nghe như sét đánh ngang tai, Ali tức giận đứng bật dậy quát vào mặt Banes "Tại sao chúng tôi phải làm?!

Cậu là đang ỷ thế hiếp người à!"

Banes không chút dao động nói lỗi của Ali ra "Ngày đầu nhập học mà tự ý ra tay với bạn học, lí do đó đủ thuyết phục chưa?"

Ali khựng lại khó chịu ngồi xuống, anh đâu có muốn ra tay đâu nhưng là vì bọn họ cứ nói những lời khó nghe với cả cũng chỉ là vết thương nhẹ thôi mà bọn họ làm quá, gai băng anh tạo ra có chút xíu nó còn mảnh nữa như kim chỉ thôi đám người đó cứ xé chuyện thành to.

- "Xin lỗi, nhưng tại sao gọi là đại diện cho một nguyên tố nhưng tại sao lại không có bóng tối?

Với cả tại sao lại nói có 8 người nhưng đếm ở đây chỉ có 6?"

Căn phòng bỗng trở nên im lặng làm hai anh em họ trở nên khó hiểu.- "Chuyện đó, chỉ có bọn bên thế giới ác ma mới có thôi.

Bọn chúng giống như chúng ta, có tất cả hệ nguyên tố nhưng không có con quỷ nào thuộc hệ ánh sáng và chúng ta cũng tương tự nhưng ngược lại không có ai thuộc hệ bóng tối.

Về lí do tại sao chỉ có 6 người mà không phải là 8 thì là vì hai người giữ vị trí Băng Chi và Mộc Chi vừa tốt nghiệp năm ngoái, không có ai phù hợp để ngồi ở hai vị trí đó cả.

Bọn anh cũng chỉ để hai trợ tá của hai người họ tạm thời giữ chiếc ghế đó cho đến khi tìm ra người thích hợp, trợ tá của họ năm nay tốt nghiệp nên sẽ khá là mệt" Shino đứng ra giải thích để dập tan sự im lặng.

Giải đáp được thắc mắc, hai người cũng không còn gì muốn hỏi thêm.

Tiếp theo chỉ còn về việc lớp học thôi, Ali được xếp chung lớp cùng với Asshil và Shino còn Aila thì sẽ được xếp chung lớp cùng với Xelax và Kiry.- "Còn về kí túc xá của hai đứa, hai bé chồn đã cầm vali của hai đứa chiều nay sẽ dắt cả hai về phòng của mình.

Thẻ của hai đứa sẽ được cho trước 100 điểm, nhớ tận dụng nó khi còn có thể nhé.

Cô đi chút việc đây, à mấy đứa nhớ chiều nay họp nhé" Nói xong Aira tiễn cả đám ra khỏi cửa, Banes và Chica không muốn ở lại thêm phút giây nào nên đã về khu nhà dành cho Bát Chi Sư trước.

Trái với sự lạnh lùng từ cả hai người đó thì phía bên này rôm rả hơn rất nhiều.- "Hay quá bộ ba nhảy lớp chúng ta được học cùng lớp rồi" Kiry phấn khích nắm lấy tay Aila kéo lên cao rồi hạ xuống liên tục.

Xelax đứng ở bên thở dài, lẩm bẩm "Đúng là trẻ con"- "Em học nhảy lớp nên mới học cùng anh Asshil, mong được anh giúp đỡ nhé tiền bối Ali" Shino mỉm cười.

Ali cười ngượng gật đầu "Có hơi sai không?

Mình nên nói câu đó mới đúng" nhưng nghĩ kĩ lại được học chung lớp với hai người thân thiện nhất trong lũ con trai từ nãy đến giờ thấy cũng may đi.

Sáu người tách nhau ra đi hai hướng khác nhau, Aila bước vào lớp vào tiết thứ hai.

Cô tự tin đứng trước lớp giới thiệu, kết thúc phần giới thiệu còn không quên nở một nụ cười.

Kiry vỗ tay liên tục nhưng những người khác thì im lặng vì họ đã biết được vụ việc sáng nay.

Bên phía Ali cũng chẳng khá khẩm gì, anh đang giới thiệu mà họ cứ xì xào mãi làm anh phát cáu lườm cả lớp một cái họ mới chịu im lặng.

Giờ ăn trưa, cả nhà ăn xôn xao vì Hoả Chi, Lôi Chi, Thuỷ Chi và Phong Chi ngồi ăn ở đây.

Thấy mọi người cứ nhìn về hướng này bàn tán làm Ali có chút không thoải mái, Shino nhìn thấy sự khó chịu từ anh nên đã bảo mọi người đừng nhìn nữa nhưng vẫn còn một số người lại không nghe cứ nhìn mãi.

Xelax khó chịu quát lớn "Tụi bây điếc à!" làm đám người đó giật mình vội quay đi như vậy Ali mới thoải mái lấy đồ ăn nhưng họ không ngờ đồ ăn lại phải trả bằng điểm, hoá ra lời ẩn ý của hiệu trưởng là cái này.

Sáu người cầm khay đồ ăn của mình đi đến một cái bàn còn trống, đặt đít xuống hai anh em nhà Rosenal bắt đầu than thở.- "Ôi trời ạ, mới ngày đầu đã tốn 35 điểm" Aila nhìn số điểm trên thẻ của mình khóc thầm trong lòng.- "Haha, tiếc là hôm nay là ngày đầu tiên hai người nhập học nên chỉ được cộng 10 điểm điểm danh thôi ha" Kiry gắp miếng thịt bò bít tết mọng nước bỏ vào miệng nhai nhóp nhép.

Aila và Ali nuốt nước miếng, đến cả phần ăn trong căn tin cũng khác biệt vậy sao.

- "Đã vậy tối nay còn phải vác cái mông đi dọn dẹp nhà vệ sinh nữa chứ" Ali nhớ lại cuộc trò chuyện sáng nay với Banes, anh hận vì lúc đó không đấm vào mặt anh ta một cái cho đỡ tức.

Lúc này Aila mới nhận ra sự kì lạ của mọi người khi nãy, nếu như bàn tán về hai anh em họ thì không sao nhưng tại sao đến bốn người kia cũng bị bàn tán chứ?

Là vì đi chung cùng họ sao?- "Tại sao khi nãy mọi người lại bàn tán về bốn người vậy?

Là do bọn tôi sao?"

Asshil lắc đầu "Không phải đâu, chắc là vì lâu rồi họ mới thấy bọn tôi ăn ở đây nên mới nói to nói nhỏ vậy thôi" Hai người nghe câu trả lời thì khó hiểu cùng hỏi một cậu "Lâu không ăn ở đây?"

Xelax vuốt mặt thở dài "Hah...bọn tôi thật ra có một nhà ăn riêng dành cho những người thuộc hội Chi Pháp, đối với 8 người ngồi ở ghế của Bát Chi Sư thì có hẳn đầu bếp riêng" Shino giải thích thêm "Chi Pháp là hội gồm các thành viên được Bát Chi Sư chọn và cho gia nhập, họ làm dưới trướng của bọn tôi thông thường đồng phục của họ cũng giống những học sinh bình thường quanh đây chỉ có điều khác màu thôi.

Ngoài ra còn có cả trợ tá của Bát Chi Sư, họ sẽ được chọn lọc rất kĩ chắc hôm nay mấy cậu cũng thấy rồi ha"

- "Hèn chi thấy đồng phục mấy người đó lạ hơn nhưng người khác" hai người nhớ lại chuyện lúc sáng.

Không còn thắc mắc gì hai người tập trung ăn phần của mình.

Kết thúc giờ ăn trưa, học viên được phép sinh hoạt tự do cho tới khi đến giờ học chiều.

Nhân lúc có thời gian rảnh, Kiry quyết định sẽ dẫn hai người đi tham quan một vòng nhưng lại bị Shino búng vào trán.- "Em quên là chúng ta có cuộc họp sao?"

Kiry xoa trán "Ui da, vậy thì..."
 
New Gens
Chương 6


- "Ô là hai con gấu mèo, tụi nó còn có khăn choàng nữa kìa đáng yêu quá trời" Aila cười trong vui sướng vuốt ve.- "Tụi nó là gấu mèo của tớ và anh Shino, do là bọn tớ thuộc trong Bát Chi Sư nên gấu mèo cá nhân của bọn tớ cũng có thứ phân biệt riêng chính là áo choàng" Shino giải thích thêm rằng mỗi học viên trong trường đều có một con gấu mèo, những con gấu mèo sẽ có một thứ gì đó tượng trưng riêng cho chủ nhân của mình.

Gấu mèo của Shino trên áo choàng có kí hiệu của gió còn của Kiry là giọt nước trên đầu còn đội nón hình cá heo.- "Hai em ấy sẽ dẫn hai cậu đi tham quan trong lúc bọn tớ họp" Kiry mỉm cười vuốt ve gấu mèo của mình.

Sau khi Ali với Aila đi mất cùng hai con gấu mèo, biểu cảm bốn người trở nên lạnh lùng và âm u.

Bốn người đi đến phòng họp, vừa mở cửa bước vào thì thấy hiệu trưởng đang ngồi mỉm cười vẫy tay chào, hiệu phó thì đang xem tài liệu trên bàn, hai Bát Cửu Chi khác cũng đã có mặt từ sớm còn có cả phụ tá của họ.

Khi cánh cửa đóng lại, tất cả mọi người lập tức trở nên nghiêm túc bắt đầu cuộc họp.

Hiệu phó đẩy gọng kính "Ở phía Nam có một thị trấn đã bị hai con quỷ tấn công, theo như báo cáo nhận được đó lài hai con quỷ bậc D.

Có 10 học viên đã được cử đến đó và bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ được giao, chính là tiêu diệt hai bọn chúng.

Tuy nhiên, bọn họ đã bị tấn công bởi một con quỷ khác không rõ danh tính nhưng theo như lời hai người đã tỉnh lại thì con quỷ đó chắc chắn là quỷ cấp cao vì với sức mạnh đó chắc chắn không thể là quỷ nô lệ được" Asshil giơ tay muốn hỏi đôi điều "Thầy nói hai người đã tỉnh là có ý gì thế ạ?

Có thể cho bọn em biết tình trạng của 10 học viên đó sau khi trạm tráng con quỷ đó không ạ?"

"10 người hết 7 người trong tình trạng nguy kịch, 1 người bị gãy tay lẫn chân, còn 2 người thì bị hành tơi tả đến tổn thương nội tạng mới tỉnh dậy ngày hôm qua.

Không một ai trong số 10 người đánh trúng con quỷ đó nổi 1 lần" Tất cả mọi người trong căn phòng trở nên sững sốt, đến cả hiệu trưởng cũng phải sầm mặt.

Một con quỷ cấp cao hạ gục cả 10 người đến mức thê thảm như thế, điều này vốn là không thể vì trong số 10 người đó có 2 người đang ngồi tạm vị trí Băng Chi và Mộc Chi, cho dù có là ngồi tạm đi nữa nhưng hai người họ vẫn được coi là mạnh.

Cả hai cũng đã từng trạm tráng quỷ cấp cao nhưng không thể đánh trúng 1 lần thì đây là trường hợp đầu tiên.

Hiệu phó nhìn phụ tá của từng người "Việc Băng Chi và Mộc Chi bị đánh tơi tả đến mức bất tỉnh mà không đánh trúng một lần nào quá là quái lạ, không thể nào đến 1 cú đấm cũng không dính được.

Tôi muốn Thuỷ Chi và Phong Chi chọn thêm 20 người trong học viện đi đến thị trấn đó và tìm xem con quỷ đó còn ở đó không, nếu phát hiện ra thì lặp tức diệt trừ" - "Vâng!"

Kiry và Shino cùng đồng thanh.

Hiệu phó gật đầu hài lòng, thầy cũng không còn gì muốn nói thêm nhưng bầu không khí trong căn phòng vẫn nặng nề đến ngộp thở.

Hiệu trưởng đột nhiên vỗ tay một cái.- "Được rồi, sẵn đây cô cũng có chuyện muốn nói.

Vị trí Băng Chi và Mộc Chi bây giờ cũng phải nhanh chóng tìm người kế nhiệm do đó cô muốn đề cử hai ứng viên sáng giá" Aira cười khúc khích.

Xelax và Asshil vừa nghe thôi đã cảm thấy bất ổn "Đừng có bảo là..."

- "Cô thấy Rosenal Aila và Rosenal Ali rất phù hợp" Lời vừa dứt đã có người phản đối "Em phản đối", Aira mỉm cười nghiêng đầu "Ối chà, chưa gì đã từ chối rồi sao Banes" Thêm một người giơ tay phản đối "Em cũng phản đối" lần này là Chica, tiếp theo là những cánh tay khác đưa lên, tất cả những thành viên trong Bát Chi Sư đều phản đối, phụ tá của họ cũng phản đối theo vừa nghe thôi là đủ biết kết quả như nào rồi.

Aira không thấy ai theo ý kiến của mình liền chuyển ánh mắt long lanh mang vẻ cầu xin về hướng hiệu phó, anh không chỉ không thèm nhìn một cái còn khinh bỉ nhìn bà chị mình.

Aira phồng má, mặt đỏ lên tỏ vẻ uất ức "Quá đáng, các em ít nhất một người cũng đồng ý chứ".

Thầy hiệu phó thở dài, kết thúc cuộc họp mà chưa được sự cho phép của em gái mình.

Đồng loạt đứng dậy cúi đầu chào rồi lần lượt đi ra ngoài, sau khi tất cả đi hết anh mới hỏi Aira "Tại sao em lại đề cử hai đứa trẻ đó?"

Cô nhún vai thản nhiên đáp "Anh không hiểu được giác quan của phụ nữ đâu, Naruya" Naruya hừ một tiếng, cảnh cáo em gái mình "Dù sao thì cũng đừng để mấy chuyện phiền phức đến tai hoàng đế, lúc đó thì mệt lắm" - "Vâng~" bề ngoài thì bình thường nhưng bên trong cô đang lâng lâng một cảm giác thích thú đến khó tả "Tôi rất mong chờ ở hai em đấy Ali, Aila" Bên phía Aila và Ali, sau khi được hai con gấu mèo dẫn đi tham quan xong thì cả hai đã tách ra đi đến lớp học nguyên tố của mình.

Nhưng bạn cùng lớp có vẻ không thích cả hai cho lắm, dù sao thì tin đồn cũng bị lan khắp trường rồi nên cũng không lấy làm lạ chỉ là có chút khó chịu thôi.

Làm ra chuyện như thế vào ngày đầu nhập học bị ghét là chí phải.

Giáo viên bước vào, đứng trước lớp, giọng thầy phá tan bầu không khí đầy sát khí trong lớp "Về đúng chỗ của mình ngay!" cả lớp vội vàng về đúng chỗ ngồi của mình.

Thầy liếc mắt nhìn quanh, sau đó dồn hết sự chú ý về phía Ali, thầy ta bước đến gần từng bước từng bước cho đến khi đứng trước mặt Ali mới dừng lại.- "Hừ, học viên mới mà ngày đầu đã dám làm loạn ở trường.

Gan cậu hẳn phải lớn lắm" Ali cười trừ trong sự bất lực "Tuyệt, lan đến tận tai giáo viên luôn cơ à" - "Hôm nay, chúng ta sẽ học về cách biến băng thành vũ khí dùng để chiến đấu liên tục" Ali khẽ thở phào khi thầy quay lưng nhưng sau đó lại giật bắn mình vì câu tiếp theo " Và cậu sẽ là người thực hành đầu tiên" Khoé môi anh giật giật, chẳng biết nên cười hay nên gào théc.

Nếu biết trước sẽ bị giáo viên ghim thì đã không ngu ngốc làm vậy rồi, đáng lẽ lúc đó chỉ nên đến đấm đại một tên như cảnh cáo để giờ không thành ra như thế này.

Đám học viên kia đang hả hê lắm cơ, cái lũ đó đang rất mong được xem anh bị bẽ mặt nên đến biểu cảm thích thú pha lẫn sự dĩu cợt còn không thèm giả vờ che giấu luôn cơ, chắc vì bọn chúng nghĩ anh là học viên mới còn là thường dân chưa từng được tiếp xúc với ma pháp bao giờ nên kiểu gì cũng sẽ thất bại.- "Còn chần chờ gì nữa, tất cả mau nhấc cái mông lên đứng dậy bước ra sân đấu tập cho tôi!" giọng thầy vang dội khắp căn phòng, từ miệng còn bay ra một luồng gió lớn thổi bay tóc của những người có mặc và đống sách, giấy.- "Vâng!" cả đám nháo nhào nhanh chân chạy ra khỏi phòng học, chạy đến phòng thay đồ, thay những bộ đồ phù hợp hơn, bộ đồ dùng cho luyện tập đấu sức với nhau một cái áo và một cái quần nhìn khá bình thường nhưng lại không như vẻ ngoài của nó.

Tất cả tập hợp tại sân đấu tập, đứng thành 5 hàng ngang mỗi hàng gồm 9 người.

Ông chống hông ra lệnh tất cả ngồi xuống.- "Ngồi xuống!

Vểnh cái tai lên mà nghe cho rõ bài học hôm nay đây!"

Cả đám giật mình, yên lặng, chú ý lắng nghe từng lời.- "Các ma pháp nguyên tố đều có khá nhiều điểm chung nhưng điểm chung lớn nhất đó là có thể dựa vào ma pháp nguyên tố của mình tạo ra những loại vũ khí khác nhau.

Tuy nhiên, dù vậy vẫn không mạnh bằng vũ khí thật sự được"- "Vũ khí thật sự?

Ý ông ta là gì?

Là những vũ khí không được tạo ra từ ma pháp sao?"

- "Nhưng mà, không phải là không thể đánh bại được lũ quỷ.

Bài học hôm nay sẽ giúp cho đám gà con tụi bây có thể tiếp tục chiến đấu khi bị mất vũ khí của mình.

Để có thể tạo ra vũ khí từ ma pháp thì tụi bây cần dùng tới một kĩ năng" ông vừa nói vừa biến ra một cây kiếm làm từ băng trước cả lớp "Đó chính là trí tưởng tượng, dựa vào sự tưởng tượng để biến ra một vũ khí đúng như mong muốn.

Giờ thì đứng dậy và thực hành đi!"

Cả lớp giật mình cùng lúc đứng dậy "Vâng!"

Từng người bắt đầu thử thực hành, người thì thay vì biến ra vũ khí lại biến ra mô hình bằng băng, người thì vừa biến ra nó đã tan thành nước, người thì biến ra thành công đưa cho thầy xem nhưng thầy chỉ mới dùng tay đánh nhẹ vào thì nó đã bị vỡ.

Ông cáu quá quát lớn "Tụi bây có nghiêm túc làm không đấy hả!?"

- "Em làm được rồi thưa thầy" một học viên nam đã thành công tạo ra một cái quạt bằng băng.

Thầy bước đến lấy chiếc quạt từ tay cậu ta, sau đó ông đi lấy một con hình nhân được làm từ rơm và cát dựng đứng trên đất, ông chỉ xoè quạt ra vừa vung quạt vào đầu của con hình nhân nó đã lập tức rơi xuống.- "Tạo ra được quạt chiến trong lần thử đầu tiên đã vậy còn rất bén, giỏi lắm" trước lời khen ngợi của thầy, cả lớp bắt đầu khen.- "Đỉnh ghê"- "Giỏi vậy"- "Quả là con trai của bá tước Felin" Khi mọi người đang khen ngợi cậu học viên kia thì Ali cũng đã thành công tạo ra vũ khí của mình "Thầy ơi, tôi cũng xong rồi này" Cả lớp tính cười nhạo anh vì nghĩ kiểu gì vũ khí của anh cũng sẽ không ra cái thể thống gì, nào ngờ khi nhìn thấy vũ khí trong tay anh cả đám lại sững sờ.- "L-là lưỡi hái?!"

- "Cậu ta tạo ra lưỡi hái á?

Cái tên gà mờ đó á?"

- "Kích cỡ này cũng không hề nhỏ nữa, so với cái quạt của Vic thì đây lại bá hơn nhiều" - "Không thể tin được..."

- "Cậu ta có thật là không biết chút gì về ma pháp không vậy?!"

Thầy bước qua đám học viên đến đứng trước anh, ông ta dùng tay kiểm tra chất lượng xong thì ngoắc tay gọi anh đi theo mình đi đến đứng cạnh Vic, cậu học viên đã tạo ra quạt băng.- "Chuẩn bị đi, hai đứa tụi bây sẽ đấu tập một trận chỉ dùng đến vũ khí từ ma pháp của mình" Lời ông vừa dứt, cả lớp đã trở nên sôn xao còn anh thì đang cảm thấy có chút phấn khích.
 
New Gens
Chương 7


Hai người được đưa cho một chiếc huy hiệu, Ali gắn nó lên áo những tấm thẻ màu xanh liền xuất hiện ở vị trí vai, khuỷ tay, sau gáy, cổ, trên đầu, phía trước và sau đầu gối, bụng, trước hai bên ngực.- "Luật rất đơn giản, ai có thể phá hết những tấm thẻ của đối phương trước sẽ thắng" Trận đấu chưa bắt đầu mà đã có người đoán trước kết quả, ai cũng nói rằng Ali sẽ thua vì vốn quạt chiến có thể đánh từ xa chưa kể đối thủ của anh lại có tài thiện xạ và hơn hết anh chỉ mới biết dùng một chút ma pháp nên khả năng thua càng cao.

Những lời coi thường đó lại không hề hấn gì đến anh.

Hiệu lệnh bắt đầu vừa vang lên, Ali đã tức tốc lao thẳng đến dùng lưỡi hái chém ngang và dọc như hình dấu cộng, những tấm thẻ ở ngực, cổ và bụng lập tức bị vỡ trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người.

Tốc độ quá nhanh, nhanh tới mức đến cả giáo viên cũng phải ngỡ ngàng.- "Thằng nhóc này thật sự là một 'con gà mới nở' sao?

Tốc độ thật đáng kinh ngạc, đây rõ ràng đâu phải tốc độ của người mới.

Chưa kể, lưỡi hái là một trong 3 vũ khí khó tạo nhất dành cho người chỉ vừa mới học phép chuyển thể.

Cậu ta thậm chí còn không rành rọt những ma pháp cơ bản, làm thế nào có thể tạo ra ngay từ lần đầu học!?

Đã thế nó còn rất chắc chắn nữa, đây chính là thiên tài sao!?"

Đối phương cũng nhanh chóng lùi lại cố giữ khoảng cách với anh, vung quạt phóng ra những mảnh băng.

Anh nhanh chóng né được, nhưng cậu ta không cho anh chút cơ hội nào mà liên tục phóng ra nhiều hơn khiến anh mất đi hai mảnh ở hai vai.

Ali tặc lưỡi, anh dựng một bức tường bằng băng và núp sau nó nhưng đoàn tấn công dồn dập làm nó khó chống chọi nổi.

Anh lúc này mới hiểu ra ngoài việc dùng làm vũ khí thì nó cũng có tác động từ ma pháp của chủ nhân.- "Nếu đã thế thì" Anh lăn ra khỏi bức tường sau đó bật nhảy lên cao vung mạnh lưỡi hái xuống đất, những gai băng sắc nhọn trồi lên liên tục hướng về phía cậu ta.

Đối phương chưa kịp nhảy lên để tránh thì anh đã đứng từ sau và phá đi thêm hai tấm thẻ ở gáy và trên đầu.

Khi Ali sắp chạm vào tấm thẻ ở khủy tay thì cậu ta liền xoay người lại, phá đi tấm thẻ ở cổ của anh.

Hai người nhanh chóng giữ khoảng cách với đối phương, cậu ta đứng trên đỉnh của gai băng lớn nhất nhìn xuống anh.- "Cậu cũng lợi hại đấy, không kém cỏi như tôi nghĩ" Anh cười khẩy "Ha, kẻ đang bị áp đảo lại kiêu ngạo như thế sao?"

Hai người sắp lao vào nhau tiếp thì thầy giáo liền ngăn lại "Đủ rồi!", giọng nói vừa lớn vừa uy lực khiến cả hai phải dừng tay.- "Tôi xem đủ rồi và cũng biết trước ai sẽ thắng rồi, nên cả hai có thể hạ vũ khí xuống rồi" Cậu ta không phục muốn tiếp tục trận đấu nhưng bị cái lườm của ông dọa làm cho sợ phải im bặt.- "Nhìn thôi cũng đủ biết cậu không có cửa thắng với cậu ta đâu.

Trong một trận đấu mà mới vào đã bị vũ khí đánh trúng cổ là đã không có cơ hội sống rồi, đằng này cậu ta còn đánh trúng cả hai bên ngực của em thì em nghĩ bản thân có thể sống tiếp trong một trận chiến thật sự hay không?"

Cậu ta nghiến răng trừng mắt nhìn Ali, lũ lúc nãy còn coi thường anh giờ chỉ dám nhìn anh với ánh mắt sợ sệt, sợ rằng anh để bụng những lời chúng nói mà ra tay trả thù.- "Xem nhiêu đó là đủ rồi, quay trở lại luyện tập đi!"

Cả đám giật mình, quay trở lại buổi luyện tập.

Nhìn lũ học trò của mình đã quay lại việc luyện tập, ông mới quay sang nhìn Ali và cậu trai kia.- "Hai đứa có thể nghỉ sớm rồi" Ali nghe vậy thì ung dung rời khỏi sân trước bao con mắt vừa ghen tị vừa coi thường, anh không quan tâm.

Dù gì, ông thầy đó cũng ngầm công nhận anh giỏi hơn lũ đó rồi nên chả cần phải để ý làm gì cho phiền.

Anh tính ghé qua xem thử lớp của Aila nhưng khi nhìn thấy một nhóm học sinh đang đi lại trong một căn phòng lớn, anh tò mò lén lẻn vào xem.

Nhân lúc không ai nhận ra anh đi tham quan xung quanh.

Nơi đây cứ như một viện bảo tàng vậy, các loại vũ khí, tranh, ảnh lẫn quần áo và còn nhiều thứ khác nữa đều quy tụ trong một căn phòng này.

Ali đang ngó nhìn một thanh kiếm thì bị thu hút bởi một bức ảnh to được treo chiễm chệ ở giữa lối đi lên của hai cầu thang.

Anh bước lại gần để ngắm nhìn nó và thốt lên "Đẹp quá"- "Đẹp lắm phải không?"

Anh giật mình quay người ra sau, chưa gì mà đã bị phát hiện rồi.

Bốn cô gái thấy vẻ mặt lúng túng của anh thì phì cười.- "Cậu đừng có lo, bọn tớ không nói với giáo viên là cậu lẻn vào đây đâu" Ali gãi má, cười ngượng ngùng "Bị phát hiện rồi sao..."

- "Từ lúc cậu bước chân vào đây là bọn tôi đã nhận ra cậu rồi"- "Ặc...có phải là do..."

- "Ừm hứm, do lời đồn mà chúng tôi biết đến cậu đấy.

Công nhận cậu đỉnh thật nha, ngày đầu tiên mà bị tai tiếng tới mức người ta tung tin còn dùng đến ảnh của cậu" Anh nghe vậy thì khuôn mặt liền đỏ bừng vì xấu hổ, nhưng bốn người này có vẻ không có ác ý gì mà trông còn khá thân thiện nữa.- "Các cậu có thể cho tôi biết bức ảnh này là của gia đình nào không và sao lại được đặt ở đây?"

Bốn cô gái nhìn nhau sau đó bắt đầu giải thích cho cậu.- "Đây là ảnh gia đình của vị những người trị vì cũ của đế quốc của chúng ta nhưng đã qua đời.

Người đàn ông trong ảnh tên là Lucious Deric, người phụ nữ trong bức hình tên là Lucious Miresa, hai đứa trẻ trong ảnh chính là nhị công chúa Lucious Miona và đại hoàng tử Lucious Hiryo, hai người họ là cặp anh em song sinh cũng là người thừa kế hợp pháp nhất"- "Cậu biết lí do vì sao mà hai người họ lại hợp pháp nhất không?"

Ali lắc đầu.- "Vì hoàng đế hiện tại của chúng ta chỉ là con hoang thôi không có máu mủ ruột thịt với hoàng đế Deric nhưng vì là người duy nhất được coi là con trai của thái thượng hoàng nên mới được lên nắm quyền"- "Hai đứa trẻ kia cũng thật khổ, bị giết chết không thương tiếc mặc dù chỉ là một đứa trẻ.

Gia đình này ai cũng đẹp nhưng ai cũng đoản mệnh, thật đáng tiếc" Ali nhìn vào bức tranh, nhìn nụ cười hạnh phúc của gia đình bốn người trong thật ấm áp.- "Đã chết hết rồi sao..."

- "Này em kia!

Em đâu phải học viên lớp này!"

Anh bị phát hiện thì vội vàng bỏ chạy nhưng chạy không kịp, anh bị tóm lại và bị giáo viên đó trách mắng.

Nghe một hồi anh mới biết đây là lớp ánh sáng, hôm nay họ có buổi học về lịch sử về người anh hùng ma pháp ánh sáng.

Khi biết được anh được cho nghỉ sớm nên đi tham quan thì giáo viên kia mới chịu thả anh đi.

Anh nhìn học viên lớp khác bước vào trước mặt người giáo viên đó nhưng không bị gì khiến anh dâng trào một cơn tức tối chẳng thể làm gì.- "Đừng bảo là do tin đồn nữa nhé, cũng phải thôi lan tới tận ông thầy ồn ào kia thì kiểu gì cũng đến tai những giáo viên khác" Càng nghĩ càng bực, tin đồn gì mà lan nhanh thế không biết cơ mà..."

Sao lại không thấy anh ta nhỉ?

Rõ ràng anh ta thuộc lớp ánh sáng nhưng chẳng thấy bóng dáng đâu.

Người ở vị trí tạm thời của Băng Chi cũng thế, mình cũng chẳng thấy có mặt trong lớp mình"- "Thôi kệ vậy" Khi các lớp nguyên tố đã kết thúc thì cũng đã cỡ 5 giờ chiều Ali và Aila mới gặp lại nhau.

Hai người đến nhà ăn của trường để ăn chút gì đó.

Aila ăn cơm cà ri tôm còn Ali thì ăn cơm cà ri gà.- "Không có mặt Băng Chi sao?

Anh nói làm em mới nhớ ra hôm nay ở lớp Mộc cũng không thấy Mộc Chi đâu hết"- "Kì lạ ghê, cái lớp ánh sáng anh tình cờ ghé qua cũng chả thấy cái tên kia đâu hết"- "Hai người đang nói gì thế?" không biết từ lúc nào mà Xelax đã đứng sau Ali, còn có cả Asshil nữa.

Hai người cầm khay thức ăn của mình ngồi xuống hai bên Ali.- "Hai người có vẻ thích anh tôi quá nhỉ" Aila mỉm cười trêu chọc.

Xelax làm vẻ mặt buồn nôn, tỏ vẻ chán ghét "Chỗ nào gần thì ngồi thôi", Asshil cũng gật đầu phụ họa.- "Về việc không có ba người họ ở lớp nguyên tố là vì họ được đặt cách"- "Tên này rõ ràng nghe mà còn hỏi lại" Aila và Ali giật giật môi.- "Đặt cách là những người ngồi ở 8 chiếc ghế của Bát Chi Sư và trợ lí của họ.

À quên nói với hai cậu, mỗi lớp nguyên tố đều có kí hiệu ngôi sao riêng.

Nếu có 1 sao là lớp dành cho những ai mới bắt đầu học ma pháp hoặc những ai chưa thuần thục, hai cậu sẽ học cho đến khi đến ngôi sao thứ 5 thì mới được dừng" Nghe Asshil nói hai người họ mới để ý đúng là trước cửa lớp của họ có kí hiệu nguyên tố và hình ngôi sao.- "Ra là vậy, lớp của em có 2 ngôi sao vậy là chỉ cần 3 ngôi sao nữa là đậu rồi"- "Hả?!

Lớp anh học chỉ có 1 ngôi sao thôi"- "Hì hì có khi họ thấy em giỏi hơn anh chăng" Ali hậm hực quay mặt đi.- "Eo ôi, làm như mình dễ thương lắm vậy" Xelax vừa dứt câu thì Ali suýt lao vào ẩu đả, may mà có Asshil ôm lấy anh, giữ lại chứ không là cái nhà ăn chành bành rồi.- "Bình tĩnh nào.

Có khi lúc đưa tay vào quả cầu đánh giá trình độ, Aila được nó nhận xét ở cấp 2 chăng?"

Nghe Asshil nói vậy, Ali cười ngây ngô hỏi lại "Ủa, có vụ đánh giá đó luôn hả?"

Ba người hóa đá tại chỗ "Hả...?"

Xelax là người phản ứng lại nhanh nhất, cậu túm lấy cổ áo anh liên tục lắc "Anh dám bỏ ngoài tai những gì tôi đã nói trưa nay sao!"

Lúc trưa, trong lúc đang ăn thì Xelax có nhắc đến vụ phải đến phòng giáo viên để đánh giá trình độ nguyên tố.

Lúc đó anh đang lo ăn và liếc đám người cứ nhìn chằm chằm mình nên không tập trung mấy nên chỉ gật đù cho có lệ.- "Cái tên này!"

- "May là mình có nghe, hèn chi lúc tới lớp thấy mấy ngôi sao trước cửa cứ thấy là lạ hóa ra là sao đánh giá trình độ" Aila thở phào, may là lúc đó cô chú ý lắng nghe chứ không bây giờ chắc cô cũng học lại cái lớp đầu tiên rồi.

Bốn người vẫn còn đang mãi mê nói chuyện không nhận ra sự xuất hiện của người thứ 6 và 7, cảm thấy bị ngó lơ nên một trong hai người đó lên tiếng.- "E hem, chúng tôi đến truyền tin cho hai người đây" Xelax dừng tay buông Ali ra, bốn người họ cùng lúc quay sang nhìn.
 
Back
Top Bottom