Siêu Nhiên (Narusaku) Trở Lại Lần Nữa Vì Em

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
295597205-256-k157673.jpg

(Narusaku) Trở Lại Lần Nữa Vì Em
Tác giả: UzumakiRaiden95
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Trong cuộc chiến dưới cây cầu, chính xác là sau khi Sasuke đã giết Danzo để báo thù và tiếp tục tiến sâu vào bóng tối, Sakura ngay lúc đó đã ra 1 quyết định đau đớn đó là kết liễu mối tình đầu của mình...lười viết quá khúc sau đọc sẽ rõ thôi...thân chào và chúc mọi người 1 ngày tốt lành!​
 
(Narusaku) Trở Lại Lần Nữa Vì Em
Chap 1 Ngã Rẽ- Số Phận


Naruto: SAKURA-CHAN!

SASUKE!(Naruto hét lớn...)Sakura: Naruto?(1 tia máu đỏ tươi bắn ra ướt cả áo của Naruto...Naruto đã chứng kiến tất cả nhưng đáng hận, hận là cậu đã chậm 1 bước...)Kakashi: Sasuke!

Kakashi lao đến tung 1 đá vào người nhưng Sasuke đã đỡ được và lùi về sau(Naruto ôm Sakura đang lạnh dần lạnh dần trong tay mà lòng cậu đau nhói, thật đau đớn làm sao khi phải chứng kiến người con gái mình yêu chết trước mặt mình mà bản thân không thể làm được gì...)Naruto: Sakura-chan làm ơn, ở lại với tớ, cậu sẽ không sao đâu mà, nhất định bà Tsunade sẽ...chữa cho cậu thôi...Sakura-chan!(Sakura cảm thấy mắt mình mờ dần vì mất máu, cô yếu ớt nhìn Naruto rồi đưa bàn tay gầy gò lên má Naruto...)Sakura: Naruto!

Chẳng phải cậu là người sắt đá sao...Haha...khụ khụKakashi: Sakura thầy xin lỗi, thầy thật sự xin lỗi em, xin lỗi vì đã không bảo vệ em!(Giờ phút này lạ thay Sakura lại thấy ấm áp lạ thường...trái với Sasuke, cảm giác mà Naruto đem lại cho cô thật sự rất ấm áp...)Sakura: Thầy Kakashi...thầy khóc nữa...sẽ mau già lắm đó...ha...ha!Sakura: Naruto...tớ thật sự xin lỗi cậu...vì tớ mà cậu...đã gặp biết bao là nguy hiểm...!Naruto: SASUKE!Naruto trừng mắt hét lớn, luồng Chakra cửu vĩ sôi sục rò rỉ ra bên ngoài bao bọc lấy người Naruto, cậu đang cực kì điên tiết muốn lao lên giết Sasuke nhưng Sakura đã nắm lấy tay áo anh lại...nhìn Sakura đang yếu dần, Naruto thu lại Chakra màu đỏ ấy...Sakura: Đừng làm vậy Naruto...đừng trách Sasuke-kun...tất cả là tại tớ...!Naruto: Đừng nói nữa Sakura-chan, tớ sẽ đưa cậu đến với bà Tsunade ngay, lên lưng tớ, tớ sẽ đưa cậu về!Nói rồi Naruto cõng cô lên lưng mình, máu của Sakura vẫn liên tục chảy ướt cả áo của Naruto...(Thấy Sakura sắp chết và nhóm Naruto và Kakashi không đuổi theo nên Sasuke cũng quay người rời đi...)Sakura: Naruto...Cậu ngốc lắm biết không...suốt ngày đừng ăn mỗi ramen nữa...không tốt đâu...và thầy nữa...thầy Kakashi...đừng suốt ngày chỉ đọc sách nữa...mà hãy tìm 1 người...khụ khụ...luôn bên cạnh...an ủi thầy như Naruto ngốc này ấy...khụ...!Cô vừa nói vừa thổ huyết...Kakashi: Thầy biết rồi, Sakura!Sakura: Em có 1 chuyện...muốn nhờ thầy...thầy Kakashi!Kakashi: Em nói đi, bằng mọi giá thầy sẽ hoàn thành được!Sakura: Naruto bề ngoài tuy là ngốc thật...nhưng cậu ấy thật sự rất mít ướt...nên sau khi em chết, xin thầy hãy ở bên cậu ta...khụ...và thầy hãy gửi lời của em đến sư phụ Tsunade, rằng người hãy trân trọng bản thân mình...đừng uống nhiều rượu quá...!Kakashi: Nhất định rồi Sakura!Naruto: Thầy Kakashi!Naruto bất ngờ lên tiếng sau nãy giờ chỉ toàn im lặng...Kakashi: Sao thế Naruto?Naruto: Em có thể mượn áo choàng của thầy không thầy Kakashi...Sakura-chan cô ấy...người cô ấy lạnh quá...nếu cứ để vậy cô ấy sẽ cảm lạnh mất...!(Kakashi không đáp lại câu hỏi của Naruto, bởi anh biết nếu mình nói nữa thì sẽ không thể kiềm lại nước mắt được mất...)●●●Bệnh viện Konoha...(Mọi người sau khi nghe tin dữ đó, tất cả đều có mặt tại phòng bệnh...trên chiếc giường trắng ấy, có người con gái mang tên của 1 loài hoa đang say sưa ngủ...)(Ino đi đến Naruto đang đứng cạnh cửa sổ tát cậu 1 cái thật đau...)Ino: Đồ khốn, tại sao cậu không...cậu không cứu cô ấy chứ...Naruto!?Sai: Này Ino dừng lại đi!(Nói rồi Sai kéo Ino ra...Ino vùng vẫy 1 hồi rồi bỗng im lặng, cô khụy xuống ôm mặt khóc nức nở...)(Naruto bỏ ra ngoài...)Hinata: Naruto-kun!●●●Tại đỉnh núi Hokage...Tsunade: 1 tên nhóc như ngươi...đừng mơ ta cho 1 giọt rượu nào!(Tsunade say mèm quát tháo Naruto...anh lặng lẽ nhìn ngắm hoàng hôn đang buông xuống phủ khắp nơi 1 màu cam của buổi chiều buồn...)Naruto: Sasuke...(Nghe Naruto gọi cái tên đó Tsunade nện 1 đấm thật mạnh khiến cho khu vực quanh đó vỡ tan, lõm xuống tạo thành 1 cái hố...Naruto không mải mai quan tâm chỉ ngồi yên ngắm hoàng hôn...)Tsunade: Sakura đúng là 1 đứa ngốc!Naruto: Tôi xin lỗi!Tsunade: Ta đã bảo bao nhiêu lần là đừng dây dưa với tên đó, tại sao con bé vẫn không nghe!

Khốn kiếp!Naruto: Sakura-chan có gửi lời nhắn với Bà là hãy trân trọng sức khỏe của bản thân, đừng uống rượu nữa!

Chào nhé, bà Tsunade!Nói rồi Naruto lao người đi để lại 1 mình Tsunade ở lại...Tsunade: Ta mà cần nó dạy đời à...còn khuya nhé...dù sao ta cũng là...hokage đệ ngũ mà!(Dù mạnh miệng thế nhưng Tsunade đã không còn kiềm nổi 2 dòng lệ đang thi nhau chảy trên gương mặt đau khổ của bà...)Và đám tang của Sakura được tổ chức...(Hôm nay mọi người đều có mặt để dự tang lễ của cô...tuy nhiên chỉ có mỗi Naruto là vắng mặt, Kakashi biết cậu học trò của mình đang rất đau khổ, anh nhìn lên bầu trời mà thở dài...)Kakashi: Haizz, Naruto cố lên nhé, ta chỉ còn mỗi em thôi!Chợt 1 con mưa vô tình bất chợt kéo đến, mọi người đều bỏ về...từ đằng xa có 1 bóng người đi đến, tay cầm theo 1 gói quà...(Người đó ngồi xuống cạnh phần mộ vừa mới xây xong...đặt gói quà bên cạnh...)Naruto: Chào Sakura-chan, hôm nay tớ có mua ít dango cho cậu đây, vị anh đào đấy!

đúng vị cậu thích rồi nhé...(Naruto ngồi đó trò chuyện với người con gái anh yêu mặc cho cơn mưa lạnh thấu xương đang ướt cả người...)1 chiếc ô được bung ra che cho Naruto...Shikamaru: Nhìn bộ dạng cậu thật thảm hại đấy, Naruto, Sakura nếu thấy được sẽ cười vào mặt cho đấy!Naruto: Cậu chỉ đến đây và nói thế thôi à?!Shikamaru: Cậu tốt nhất hãy phấn chấn trở lại đi và hãy làm những gì cậu cần làm đi!

Thế nhé tớ nói xong rồi, đi đây!Naruto: Cảm ơn vì chiếc ô nhé, Shikamaru!(Shikamaru xoay người rời đi vẫy tay chào Naruto...)Sau khi Shikamaru rời đi bỗng trời cũng tạnh mưa...Shikamaru: Ái chà, mưa đã tạnh rồi à?Naruto: Có lẽ mình nên đến nói với họ 1 tiếng!(Naruto cần theo chiếc băng đeo trấn của Sakura đến trước cửa nhà cô...)●●●Tại nhà Haruno...Reng reng...tiếng chuông cửa...Mebuki: Tới ngay!(Giọng nói của bà phản phất vẻ u sầu, bi thương...)(Mẹ Sakura chầm chậm mở cửa ra...)Naruto: Chào bác, con đến đưa cho bác thứ này!Vừa thấy Naruto, bà đã lao ngay đến ghì chặt cổ áo cậu vào tường...mặt bà toát lên vẻ giận dữ...Mebuki: Lại là cậu, tất cả là tại cậu mà con gái tôi...nó mới phải chết...tất cả...là tại cậu!(Bà gằn giọng nhưng cũng không kiềm nổi giọt nước mặt của người mẹ rơi xuống...thấy vậy ba của Sakura, ông Hizashi đi ra...)Hizashi: Naruto à, cậu đến đây không đúng lúc rồi, để khi khác hãy đến nhé!Naruto: Vâng ạ!(Naruto quỳ xuống dập đầu trước hai người ba mẹ của Sakura rồi đứng dậy rời đi...)●●●Tại 1 nào đó trong làng...Kakashi: Tìm thầy có gì không, Naruto?Naruto: Thầy đến trễ nhỉ!?Kakashi: Haha thầy xin lỗi!Naruto: Thầy còn nhớ không? thầy Kakashi!Kakashi: Tất nhiên, đây là nơi đầu tiên thầy gặp các em mà, mọi thứ vẫn vậy vẫn như...(Bỗng Naruto bóp mạnh thanh rào chắn ở đó khiến nó bị méo đi...)Naruto: Không, đội 7 sẽ không bao giờ có thể tái hợp nữa, không bao giờ, tất cả là tại em!(Thấy Naruto đang mất bình tĩnh, Kakashi đi đến đặt tay lên đầu Naruto...)Kakashi: Naruto!(Naruto dần lấy lại bình tĩnh...cậu hạ giọng xuống...)Naruto: Em vẫn còn nhớ như in, cái lần mà em giả làm Sasuke, lúc đó Sakura cô ấy đã nói với em là chỉ muốn được Sasuke chấp nhận mình!Kakashi: Thầy biết, bởi vì thầy đã ở đó!Naruto: Và em sẽ giúp Sakura hoàn thành được tâm nguyện của cô ấy!(Naruto giờ đây thật sự rất khác, sát khí cậu tỏ ra khiến Kakashi có phần kinh sợ...)Kakashi: Naruto em...!Naruto: Em sẽ đưa Sasuke trở về làng cho dù có phải giết cậu ta!●●●Rồi chuyện gì đến cũng đã đến...Thung Lũng Tận Cùng...nơi cuộc chiến giữa Naruto và Sasuke...Sasuke: NARUTO!Naruto: SASUKE!(Cả 2 hét to rồi lao vào nhau, khoảnh khắc Chidori và Rasengan chạm vào nhau tức thì 1 vụ nổ lớn đã xảy ra, khiến tất cả mọi thứ xung quanh đều bị thổi bay...)Naruto và Sasuke đang nằm trên đất...cả 2 đã mất 1 tay...(Naruto lồm cồm bò dậy...)Naruto: Tôi hỏi cậu 1 câu, trước giờ, Sakura-chan là gì đối với cậu?Sasuke: Mau giết ta đi!Naruto: Được thôi!(Naruto rút ra thanh kunai cắm mạnh xuống sát mặt Sasuke...)Sasuke: Còn chờ gì nữa, chẳng phải ngươi rất hận ta sao?

Naruto!Naruto: Bởi vì Sakura-chan cô ấy sẽ buồn!Kakashi lao đến đưa Naruto rời đi...(Sau khi 2 người họ bỏ đi, Sasuke nhìn lại thanh kunai bên cạnh, giọt nước mắt bất chợt chảy dài trên gương mặt anh...anh nhận ra thanh kunai đó chính là thứ mà năm xưa anh đã dùng để lấy đi sinh mạng của người con gái đã từng rất yêu anh...anh giờ đây cảm thấy rất hối hận, trong lòng le lói tia đau nhói, anh thầm trách bản thân khốn nạn đáng chết của mình...)●●●Konoha...tại phần mộ của Sakura...(Kakashi đặt Naruto ngồi xuống tựa người vào phần mộ của Sakura...)Kakashi: Chờ thầy nhé thầy sẽ đi gọi y nhẫn đến ngay!Naruto: Vâng ạ!(Nói rồi Kakashi phóng người đi mất...)Naruto: Chào cậu, xin lỗi vì đã không giữ lời hứa với cậu nhé, tớ là 1 người bạn tồi phải không?

Sakura-chan!(Nói rồi Naruto lấy trong túi ra chiếc băng đeo trán của cô, anh đặt xuống phía trước mộ rồi ngẩng đầu lên trời thở dài...)Naruto: Tớ sẽ đến với cậu đây, chờ tớ nhé Sakura...chan!Quay lại khoảng vài phút trước...Kakashi: Tại sao em lại muốn đến nơi đó?!Naruto: Kakashi-sensei Em biết mình sắp không xong rồi, chí ít em muốn được ở bên cạnh cô ấy vào những giây phút còn sót lại...!Kakashi: Đừng nói gở, thầy sẽ không để em chết đâu!Naruto: Thầy Kakashi, em cảm ơn thầy nhưng nếu không có em bên cạnh, Sakura-chan cô ấy sẽ...buồn lắm...!Quay trở lại thực tại...Kakashi: Tại sao em không chịu đợi thầy chứ?

Naruto!Uzumaki Naruto, Haruno Sakura cả hai người lúc còn sống là đồng đội rất thân thiết nhưng tình cảm mà Naruto dành cho cô còn hơn cả thế...đáng tiếc dù có rất nhiều lựa chọn cho Sakura nhưng cô vẫn 1 mực chung thủy với Sasuke, đến khi anh nhận ra thì cô đã không còn nữa...hãy trận trọng bản thân, đừng để những người thương yêu mình phải đau khổ nhé...Năm anh 8 tuổi, em 8 tuổi

Năm anh 12 tuổi, em 12 tuổi

Năm anh 16 tuổi, em 16 tuổi

Năm anh 17 tuổi, em vẫn 16 tuổi.Cuộc đời của họ sẽ mãi mãi dừng lại ở con số 17 và 16...







--- HẾT ---
 
(Narusaku) Trở Lại Lần Nữa Vì Em
Chap 2 Hồi ức đau thương


Naruto giúp mình với, xin cậu hãy đưa Sasuke quay về làng...!Mình yêu cậu Naruto, mình chợt nhận ra Sasuke vẫn luôn xa cách chúng ta.

Chỉ có cậu là vẫn luôn bên cạnh tớ!Naruto...đừng khóc nữa...cậu không phải người sắt đá sao?SASUKE!!!!!!•••Bất ngờ hét lớn, Naruto bật dậy, mồ hôi ướt đẫm khuôn mặt...hai tay vẫn nắm chặt chiếc chăn rối tung kia...Tay nắm cửa chuyển động, cánh cửa mở ra.

Một cô gái bước vào.Chương 2 Hồi ức đau thươngNghe tiếng hét lớn, cô gái giật mình đẩy cửa lao vào.

Thấy cô, Naruto không khỏi bất ngờ, mắt cậu mở to hết cở.

Naruto: Cậu cậu...Sakura: Cậu không sao chứ Naruto, vết thương bộc phát à?

Để tớ gọi bà Tsunade!Naruto lao ra khỏi giường, trực tiếp ôm lấy Sakura trước sự ngỡ ngàng của cô bé.Không ngoài dự đoán, Sakura sau khi đẩy được Naruto ra thì một bạt tay hết cở vào má Naruto.

Khiến tên ngốc nào đó bay ra ngoài cửa sổ phòng bệnh.Sakura: Cậu là tên biến thái, Naruto ngốc!Sakura hét to, bên ngoài Tsunade và Kakashi chạy ngay vào.Tsunade: Sakura, đã xảy ra chuyện gì?

Naruto đâu?Sakura rơm rớm nước mắt chỉ tay ngoài cửa sổ.Kakashi đi đến thì bên ngoài thấy một tên ngốc mặc đồ bệnh nhân, một chân vướng lên cây treo ngược.Đoán được tình hình, Kakashi khẽ nở nụ cười gượng rồi đưa Naruto vào trong.Lát sau, cả hai bình tâm lại.

Naruto mới để ý bản thân có hơi khác, mọi người đều như trẻ lại, nhưng đều khiến cậu không rời mắt chính là Sakura.

Bởi trong kí ức của mình, cô đã bị Sasuke xuống tay không thương tiếc.Sakura: Naruto mình xin lỗi cậu, chỉ tại cậu làm tớ giật mình nên...Naruto nở nụ cười nhẹ nóiNaruto: Không sao, trách tớ khiến cậu giật mình thôi!Tsunade: Ngươi ổn chứ, vết thương còn đau không?Naruto: Tôi khỏe, nhưng có vẻ tôi đã thất bại trong việc đưa Sasuke trở về làng.

Kakashi: (Hiểu rồi, ra là thằng bé đã quyết định chọn con đường đó!

Sasuke, em hẳn rất hận Itachi đúng không?)Sakura: Naruto, cảm ơn cậu!

Cậu đã trải qua những gì để có những vết thương này?!Nhìn lớp băng quấn quanh người Naruto, tay, chân, mặt Naruto đều chi chít vết thương lớn nhỏ.

Đặc biệt phần vai phải đã bị gãy.

Sakura đoán cậu đã hứng trọn chiêu của Sasuke.Naruto: Sakura, tớ xin lỗi vì đã không đưa được Sasuke trở về.

Nhưng tớ hứa nhất định sẽ bảo vệ cậu bằng cả tính mạng này!Lời nói vừa rồi của Naruto khiến cả ba người không khỏi giật mình.Sakura: Cảm ơn cậu!Nói rồi Tsunade và Sakura ra khỏi phòng bệnh, chỉ còn lại mỗi Kakashi!Kakashi ngồi trên khung cửa sổ, mắt nhìn lên bầu trời đang dần chuyển sang chiều.Kakashi: Vậy là em và Sasuke thật sự đã đánh nhau nhỉ, một trận ra trò?!Naruto hơi cúi đầu, gương mặt cậu thoáng buồn.Naruto: Vâng ạ!

Em thực sự không hiểu, điều gì đã khiến Sasuke thay đổi như vậy, em luôn biết cậu ta là một tên lạnh lùng, khó ở nhưng làm đến mức này...Kakashi: Đủ rồi, em nên nghỉ ngơi đi.

Vết thương do Chidori không thể xem thường đâu, tin ta đi vì ta biết rõ về nó!Nói rồi Kakashi đi ra khỏi phòng, Naruto nằm lên giường rồi vắt tay lên trán suy nghĩ.Naruto: Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?

Tại sao mọi thứ cứ như quay ngược thời gian vậy?Nói rồi Naruto cảm thấy mí mắt nặng dần, nặng dần rồi khép hẳn lại.

Cậu chìm vào giấc ngủ sâu...Hai ngày sau, tại khu tập luyện.

Sáng sớm tinh mơ, làn sương mờ mờ ảo ảo trông không rõ lắm, giữa đám sương ấy có những tia sáng lóe lên rồi chợt tắt, tiếng kim loại va vào nhau...Kakashi ung dung đi đến gần đó, anh cố nheo mắt nhìn vào làn sương ấy anh thấy bóng dáng của cậu học trò đang hì hục luyện shuriken.Nhưng có gì đó khác lạ, Naruto không thấy đâu, giữa làn sương ấy chỉ thấy những bóng đen thoắt ẩn thoắt hiện, tiếng kim loại va nhau và những tia sáng ngày càng dồn dập, nhanh hơn.

Chợt một thanh kuinai phóng đến phía ông thầy tóc trắng.

Naruto: Hm?

Là thầy Kakashi sao?

Kakashi bấy giờ mới nhìn rõ mặt cậu học trò của mình, mồ hôi ướt đẫm cả người.

Mái tóc vàng rũ xuống, thoạt nhìn khiến Kakashi hơi giật thót.

Kakashi gãi đầu cười: Haha, là ta.

Mới sáng sớm mà em đã hăng hái tập luyện rồi à?

Mặt trời còn chưa mọc nữa.

Naruto cười đáp: Em muốn mình thật mạnh để có thể bảo vệ những người em yêu quý!Kakashi khẽ nhíu mày, anh chợt nghĩ đến cây kuinai bay lạc vừa rồi nhắm chuẩn vào giữa trán mình rồi cất hẳn vào túi nhẫn cụ.Kakashi: Vết thương em sao rồi, ta thấy nó vẫn chưa lành hẳn!Naruto nhìn vào vai mình, cậu nóiNaruto: Vẫn hơi đau, nhưng em đoán vài hôm sẽ khỏi hẳn.

Kakashi: Tốt, quả là Naruto.

Không như em, ngoài Shikamaru ra còn lại đều bị trọng thương và hôn mê.Naruto cụp mắt xuống, Kakashi cảm thấy cậu bé hôm nay có chút tâm sự.

Cả hai ngồi xuống cạnh dòng sông ở khu tập huấn.Naruto: Giá như em mạnh hơn, thì các cậu ấy đã không ra nông nỗi này.

Shikamaru hẳn vẫn tự trách bản thân vì điều này!

Em đã không giữ được lời hứa với Sakura-chan.

Em đã làm mọi người thất vọng!Kakashi nhìn thấy cậu học trò ồn ào, hoạt bát khi nào nay lại u sầu như vậy cũng không đành lòng.

Bèn an ủiKakashi: Đừng buồn nữa, thầy biết em đã chịu đựng nhiều rồi.

Ngay cả thầy cũng đã đánh mất những đồng đội quý giá, thầy đã...Kakashi chợt khựng lại, con mắt trái đột nhiên truyền lại cảm giác đau nhói năm nào.Naruto: Thầy đã mất những người quan trọng nhỉ?

Kakashi-sensei!Kakashi: Ừ, giá như lúc đó ta mạnh hơn!Naruto: Thầy đừng lo, từ giờ cho đến lúc trở thành Hokage em sẽ bảo vệ tất cả mọi người,thầy đừng lo quá nhé!Kakashi bất ngờ, thời gian qua anh đã quá quan tâm Sasuke mà quên mất mình còn có những người học trò khác sao?

Anh mỉm cười, xoa đầu cậu nhóc.

Ánh nắng đầu tiên xuất hiện, xuyên qua màn sương mờ ảo báo hiệu một ngày mới tuyệt vời, tương lai đầy hứa hẹn.

Chợt có tiếng người nói vọng lại.Sakura: Hai người đang nói gì đấy?Từ xa, Sakura từ từ bước đến.

Tay cô bé cầm chiếc giỏ, bên trong đoán là những chiếc bánh thơm ngon chính tay cô làm rồi.

Sakura nhìn thấy bộ dạng mệt mỏi, ướt đẫm mồ hôi của Naruto thì nói.Sakura: Cậu đấy, vết thương chưa lành hẳn đã ra đây làm gì?

Naruto gãi đầu cười trừ.Naruto: Xin lỗi đã làm cậu lo lắng, nhưng sao cậu biết tớ ở đây?Sakura đặt chiếc giỏ xuống đất, cạnh 3 khúc gỗ to rồi nói.Sakura: Cửa phòng thì đóng, tớ gọi mãi không thấy cậu lên tiếng nên mở vào.

Ai ngờ cậu không có mà chăn mền đã tứ tung, thêm cửa sổ mở toang nên tớ đoán cậu đã khỏe lại và trốn đi tập luyện rồi.Naruto cười vangNaruto: Hahaha, tớ khỏe rồi.

Tay chân không làm gì ngứa ngáy quá hahaha!

Ui da!!!Naruto xoay vai vài cái thì chợt nhớ vai bị thương do Chidori của Sasuke.

Sakura thấy cậu la đau thì vội vàng lo lắng, Naruto thấy cô lo lắng thì cười ha hả.

Xong bị ai đó cú đầu một cái thật đau.Trông cảnh tượng ấy vui làm sao, Kakashi thoáng đã thấy hình ảnh đồng đội của mình ngày nào.

Anh hướng mặt lên ngắm bầu trời đang dần sáng nói.Kakashi: Cậu thấy không Obito, bọn nó thật giống chúng ta ngày trước nhỉ!Sakura: Thầy Kakashi, mau đến đây đi.

Bánh em tự tay nướng vẫn còn nóng đấy!Kakashi: Thầy biết rồi Sakura!Naruto: Sakura à?

Cái này sao mặn quá vậy?--- Hết ---
 
Back
Top Bottom