Naruto giúp mình với, xin cậu hãy đưa Sasuke quay về làng...!Mình yêu cậu Naruto, mình chợt nhận ra Sasuke vẫn luôn xa cách chúng ta.
Chỉ có cậu là vẫn luôn bên cạnh tớ!Naruto...đừng khóc nữa...cậu không phải người sắt đá sao?SASUKE!!!!!!•••Bất ngờ hét lớn, Naruto bật dậy, mồ hôi ướt đẫm khuôn mặt...hai tay vẫn nắm chặt chiếc chăn rối tung kia...Tay nắm cửa chuyển động, cánh cửa mở ra.
Một cô gái bước vào.Chương 2 Hồi ức đau thươngNghe tiếng hét lớn, cô gái giật mình đẩy cửa lao vào.
Thấy cô, Naruto không khỏi bất ngờ, mắt cậu mở to hết cở.
Naruto: Cậu cậu...Sakura: Cậu không sao chứ Naruto, vết thương bộc phát à?
Để tớ gọi bà Tsunade!Naruto lao ra khỏi giường, trực tiếp ôm lấy Sakura trước sự ngỡ ngàng của cô bé.Không ngoài dự đoán, Sakura sau khi đẩy được Naruto ra thì một bạt tay hết cở vào má Naruto.
Khiến tên ngốc nào đó bay ra ngoài cửa sổ phòng bệnh.Sakura: Cậu là tên biến thái, Naruto ngốc!Sakura hét to, bên ngoài Tsunade và Kakashi chạy ngay vào.Tsunade: Sakura, đã xảy ra chuyện gì?
Naruto đâu?Sakura rơm rớm nước mắt chỉ tay ngoài cửa sổ.Kakashi đi đến thì bên ngoài thấy một tên ngốc mặc đồ bệnh nhân, một chân vướng lên cây treo ngược.Đoán được tình hình, Kakashi khẽ nở nụ cười gượng rồi đưa Naruto vào trong.Lát sau, cả hai bình tâm lại.
Naruto mới để ý bản thân có hơi khác, mọi người đều như trẻ lại, nhưng đều khiến cậu không rời mắt chính là Sakura.
Bởi trong kí ức của mình, cô đã bị Sasuke xuống tay không thương tiếc.Sakura: Naruto mình xin lỗi cậu, chỉ tại cậu làm tớ giật mình nên...Naruto nở nụ cười nhẹ nóiNaruto: Không sao, trách tớ khiến cậu giật mình thôi!Tsunade: Ngươi ổn chứ, vết thương còn đau không?Naruto: Tôi khỏe, nhưng có vẻ tôi đã thất bại trong việc đưa Sasuke trở về làng.
Kakashi: (Hiểu rồi, ra là thằng bé đã quyết định chọn con đường đó!
Sasuke, em hẳn rất hận Itachi đúng không?)Sakura: Naruto, cảm ơn cậu!
Cậu đã trải qua những gì để có những vết thương này?!Nhìn lớp băng quấn quanh người Naruto, tay, chân, mặt Naruto đều chi chít vết thương lớn nhỏ.
Đặc biệt phần vai phải đã bị gãy.
Sakura đoán cậu đã hứng trọn chiêu của Sasuke.Naruto: Sakura, tớ xin lỗi vì đã không đưa được Sasuke trở về.
Nhưng tớ hứa nhất định sẽ bảo vệ cậu bằng cả tính mạng này!Lời nói vừa rồi của Naruto khiến cả ba người không khỏi giật mình.Sakura: Cảm ơn cậu!Nói rồi Tsunade và Sakura ra khỏi phòng bệnh, chỉ còn lại mỗi Kakashi!Kakashi ngồi trên khung cửa sổ, mắt nhìn lên bầu trời đang dần chuyển sang chiều.Kakashi: Vậy là em và Sasuke thật sự đã đánh nhau nhỉ, một trận ra trò?!Naruto hơi cúi đầu, gương mặt cậu thoáng buồn.Naruto: Vâng ạ!
Em thực sự không hiểu, điều gì đã khiến Sasuke thay đổi như vậy, em luôn biết cậu ta là một tên lạnh lùng, khó ở nhưng làm đến mức này...Kakashi: Đủ rồi, em nên nghỉ ngơi đi.
Vết thương do Chidori không thể xem thường đâu, tin ta đi vì ta biết rõ về nó!Nói rồi Kakashi đi ra khỏi phòng, Naruto nằm lên giường rồi vắt tay lên trán suy nghĩ.Naruto: Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Tại sao mọi thứ cứ như quay ngược thời gian vậy?Nói rồi Naruto cảm thấy mí mắt nặng dần, nặng dần rồi khép hẳn lại.
Cậu chìm vào giấc ngủ sâu...Hai ngày sau, tại khu tập luyện.
Sáng sớm tinh mơ, làn sương mờ mờ ảo ảo trông không rõ lắm, giữa đám sương ấy có những tia sáng lóe lên rồi chợt tắt, tiếng kim loại va vào nhau...Kakashi ung dung đi đến gần đó, anh cố nheo mắt nhìn vào làn sương ấy anh thấy bóng dáng của cậu học trò đang hì hục luyện shuriken.Nhưng có gì đó khác lạ, Naruto không thấy đâu, giữa làn sương ấy chỉ thấy những bóng đen thoắt ẩn thoắt hiện, tiếng kim loại va nhau và những tia sáng ngày càng dồn dập, nhanh hơn.
Chợt một thanh kuinai phóng đến phía ông thầy tóc trắng.
Naruto: Hm?
Là thầy Kakashi sao?
Kakashi bấy giờ mới nhìn rõ mặt cậu học trò của mình, mồ hôi ướt đẫm cả người.
Mái tóc vàng rũ xuống, thoạt nhìn khiến Kakashi hơi giật thót.
Kakashi gãi đầu cười: Haha, là ta.
Mới sáng sớm mà em đã hăng hái tập luyện rồi à?
Mặt trời còn chưa mọc nữa.
Naruto cười đáp: Em muốn mình thật mạnh để có thể bảo vệ những người em yêu quý!Kakashi khẽ nhíu mày, anh chợt nghĩ đến cây kuinai bay lạc vừa rồi nhắm chuẩn vào giữa trán mình rồi cất hẳn vào túi nhẫn cụ.Kakashi: Vết thương em sao rồi, ta thấy nó vẫn chưa lành hẳn!Naruto nhìn vào vai mình, cậu nóiNaruto: Vẫn hơi đau, nhưng em đoán vài hôm sẽ khỏi hẳn.
Kakashi: Tốt, quả là Naruto.
Không như em, ngoài Shikamaru ra còn lại đều bị trọng thương và hôn mê.Naruto cụp mắt xuống, Kakashi cảm thấy cậu bé hôm nay có chút tâm sự.
Cả hai ngồi xuống cạnh dòng sông ở khu tập huấn.Naruto: Giá như em mạnh hơn, thì các cậu ấy đã không ra nông nỗi này.
Shikamaru hẳn vẫn tự trách bản thân vì điều này!
Em đã không giữ được lời hứa với Sakura-chan.
Em đã làm mọi người thất vọng!Kakashi nhìn thấy cậu học trò ồn ào, hoạt bát khi nào nay lại u sầu như vậy cũng không đành lòng.
Bèn an ủiKakashi: Đừng buồn nữa, thầy biết em đã chịu đựng nhiều rồi.
Ngay cả thầy cũng đã đánh mất những đồng đội quý giá, thầy đã...Kakashi chợt khựng lại, con mắt trái đột nhiên truyền lại cảm giác đau nhói năm nào.Naruto: Thầy đã mất những người quan trọng nhỉ?
Kakashi-sensei!Kakashi: Ừ, giá như lúc đó ta mạnh hơn!Naruto: Thầy đừng lo, từ giờ cho đến lúc trở thành Hokage em sẽ bảo vệ tất cả mọi người,thầy đừng lo quá nhé!Kakashi bất ngờ, thời gian qua anh đã quá quan tâm Sasuke mà quên mất mình còn có những người học trò khác sao?
Anh mỉm cười, xoa đầu cậu nhóc.
Ánh nắng đầu tiên xuất hiện, xuyên qua màn sương mờ ảo báo hiệu một ngày mới tuyệt vời, tương lai đầy hứa hẹn.
Chợt có tiếng người nói vọng lại.Sakura: Hai người đang nói gì đấy?Từ xa, Sakura từ từ bước đến.
Tay cô bé cầm chiếc giỏ, bên trong đoán là những chiếc bánh thơm ngon chính tay cô làm rồi.
Sakura nhìn thấy bộ dạng mệt mỏi, ướt đẫm mồ hôi của Naruto thì nói.Sakura: Cậu đấy, vết thương chưa lành hẳn đã ra đây làm gì?
Naruto gãi đầu cười trừ.Naruto: Xin lỗi đã làm cậu lo lắng, nhưng sao cậu biết tớ ở đây?Sakura đặt chiếc giỏ xuống đất, cạnh 3 khúc gỗ to rồi nói.Sakura: Cửa phòng thì đóng, tớ gọi mãi không thấy cậu lên tiếng nên mở vào.
Ai ngờ cậu không có mà chăn mền đã tứ tung, thêm cửa sổ mở toang nên tớ đoán cậu đã khỏe lại và trốn đi tập luyện rồi.Naruto cười vangNaruto: Hahaha, tớ khỏe rồi.
Tay chân không làm gì ngứa ngáy quá hahaha!
Ui da!!!Naruto xoay vai vài cái thì chợt nhớ vai bị thương do Chidori của Sasuke.
Sakura thấy cậu la đau thì vội vàng lo lắng, Naruto thấy cô lo lắng thì cười ha hả.
Xong bị ai đó cú đầu một cái thật đau.Trông cảnh tượng ấy vui làm sao, Kakashi thoáng đã thấy hình ảnh đồng đội của mình ngày nào.
Anh hướng mặt lên ngắm bầu trời đang dần sáng nói.Kakashi: Cậu thấy không Obito, bọn nó thật giống chúng ta ngày trước nhỉ!Sakura: Thầy Kakashi, mau đến đây đi.
Bánh em tự tay nướng vẫn còn nóng đấy!Kakashi: Thầy biết rồi Sakura!Naruto: Sakura à?
Cái này sao mặn quá vậy?--- Hết ---