Nắng Hạ
Chương 20 : Chuẩn bị cho sự kiến sắp tới >o
Chương 20 : Chuẩn bị cho sự kiến sắp tới >o
Hiện tại đã sang tháng 10 rồi , cô cùng Hoà Thu nhìn nhau rồi thở dài.
Bởi mới từ Đoàn trường gửi thông báo , năm nay mỗi lớp phải cử ra hai bạn một nam một nữ để tham gia chương trình " Thanh xuân học đường ."
Mà nhà trường sẽ tổ chức để chào mừng ngày 20/10 , Ngày thành lập hội phụ nữ Việt Nam.
Đi trên hành lang dài ấy , Thu nó cứ nhìn cô mà không dâm nói.
Nguyệt Anh đang đi thì khựng lại khiến người đằng sau không lường trước được mà đâm sầm vào cô.
Lúc này Thu xoa xoa cái trán mà miệng vẫn không ngừng lải nhải.
Nguyệt Anh dựa vào cột gần đó mà hỏi Thu " Có chuyện gì à ?"
Thu hiểu rõ Nguyệt Anh nên cũng thẳng thắn trả lời " Cái sự kiện lần này á.
Tao cá chắc con Ngọc Anh cũng ứng cử bản thân cho coi.
Nhưng tao không ưa nhỏ chút nào hết.
Nhất là cái tính tỏ ra ngoan hiền ấy !"
Nghe Thu nói vậy Nguyệt Anh cũng chỉ lắc đầu " Ngọc Anh nó muốn trở thành tâm điểm của mọi người mà.
Học với nhau một tháng rồi , chẳng nhẽ mày không biết à !"
"Nhưng lần này là đại diện lớp đó má , má dám cho nhỏ đó đi không !"
" Ờ thì hên xui !"
" Nếu nó mà được thì tao cá nó sẽ lôi Kiệt đi ."
" Sao mày nghĩ vậy ?"
" Ô mày không biết à , Ngọc Anh thích Kiệt chứ còn gì !"
Bây giờ đến lượt Thu ngớ người mà nhìn Nguyệt Anh.
Cái chuyện này ai trong lớp chỉ cần nhìn thôi cũng biết rồi mà người trước mặt cô đây lại không biết á.
Tin được không ?
Thấy sắc mặt như nuốt phải phân rồi ấy của Thu mà Nguyệt Anh cười trừ " Tao không ưa Ngọc Anh mày biết mà.
Nên tao để ý nó làm gì ."
" Nhưng mà mày thân với Kiệt lắm ý ."
" Thân chứ tao đâu phải mẹ nó đâu mà tao biết chuyện cá nhân của nó ."
" Cũng đúng ha ."
"Nhưng mà nếu loại bỏ việc cách ứng nhân xử thế của nó thì khuôn mặt ấy cũng đẹp mà ?
Sao lại không được?"
" Nếu để nó vào thì OTP tao ship phải làm sao !"
Hỏi chấm thật sự , ngay cả việc ship OTP nó lôi luôn ra ngoài đời.
Chẳng lẽ nó đang âm thầm ship các cặp đôi trong lớp.
Chuyện này cũng không có mới mẻ gì nhưng ngay cả Thu còn than gia vụ này thì chắc OTP này phải real lắm.
Nguyệt Anh nổi hứng xích lại gần hơn định hỏi dò tin tức nhưng Thu đã nhanh tay đẩy cô ra mà chạy vào trong lớp.
Bên ngoài chỉ còn một mình cô đứng ngoài hành lang , gió thổi qua khiến cô giật mình mà nhanh chân vào lớp.
Không cho biết thì thôi , cô cũng có cách kiếm ra .
Khi cô bước vào trong lớp thì Thu đã đứng trên bục giảng nhìn lại vào mấy dòng chữ cô viết đại vừa rồi mà thông báo cho lớp về sự kiện sắp tới.
Thấy Nguyệt Anh đã vào lớp , Thu liền nói với mọi người " Bây giờ lớp chúng ta phải cử ra một bạn nam và một bạn nũ để tham gia.
Nói trước nữ phải xinh , giỏi nhé.
Đồng thời nam cũng vậy."
Nghe tới đây mọi người xì xào bàn tán.
Về nhan sắc thì mấy kiểu thi này lúc nào chả cần nên không ai phản đối nhưng giỏi là sao , lên đấy học hay gì.
Nhìn vử mặt ngờ ngợ của mọi người , lúc này Nguyệt Anh mới len tiếng " Phần trình diễn tài năng .
Hát múa , đại loại là vậy á !"
Nghe xong mọi người cũng ngầm hiểu ra mà nhìn cô và Ngọc Anh.
Bởi nếu nói về nhan sắc thì có hai gương mặt tiêu biểu ở đây rồi còn gì.
Ngọc Anh nghe vậy cũng nhếch mép nở nụ cười nhẹ , không quá để tâm vào lời nói đó nhưng Linh ở đằng sau thì ngược lại , vẫn cái giọng điệu ấy " Thế thì chần chừ gì nữa Ngọc Anh phù hợp nhất rồi , hơn nữa cậu ấy còn biết múa nữa."
Đến lúc này vãn quên không tâng bốc Ngọc Anh lên và dìm Nguyệt Anh cô xuống.
Nguyệt Anh vẫn im lặng không đáp lại lời nói ấy.
Thấy cô im lặng không nói gì cũng khiến Linh nó bất ngờ mà dè chừng hơn.
Bởi một khi cô nói thì chắc chắn nó không phản bác lại được.
Thu chỉ nheo mắt đánh giá Linh một lượt " Không cần cậu bận tâm đâu.
Tớ và Nguyệt Anh chỉ đến để thông báo cho các cậu thôi.
À mà về bạn nam thì chúng ta chọn Kiệt nhé.
Cậu ta có khuôn mặt đẹp nhất lớp mình rồi còn gì !"
Dứt lời một loạt ánh mắt hướng đến cái người còn đang ngủ gục mặt bàn.
Nghe tới tên mình , Kiệt từ từ ngẩng mặt lên , đảo mắt nhìn một vòng cười lạnh " Không hứng thú !"
Vỏn vẹn ba từ nhưng khiến cả lắng chợt đông cứng lại.
Ngay cả Nguyệt Anh cũng phải ngạc nhiên bởi đây là lần đầu cô nhìn thấy thái độ này của Kiệt.
Riêng Hương và Dũng thì chỉ cau mày nhưng để kệ bởi họ hiểu rõ Kiệt thực chất là người như thế nào.
Nhìn được vẻ mặt ngạc nhiên sửng sốt ấy , Hương mỉn cười nháy mắt với cô một cái.
Hương nghĩ thầm trong đầu , tính tình của thằng bạn cô sao cô không hiểu được.
Nó luôn lạnh lùng xa cách với mọi người xung quanh.
Nếu ở trường cấp hai ngày trước , Kiệt có thể được coi là đối tượng bị nam sinh trong trường ghét nhất.
Chỉ có đám học cùng lớp mới hiểu tính của cậu ra sao.
Nhưng không đồng nghĩa ai cũng có thiện cảm với cậu.
Vì vậy ở lớp 10 A này dù trường cấp hai của cô học ở đây khá nhiều.
Nhưng chỉ có một vài người là thân thiết với Kiệt , trong đó có cả Hương và Dũng.
À đặc biệt phải nhắc đến Hoàng Bảo Nam , người mà ngay đầu năm đã ôm chân Kiệt.
Nhưng chắc lo đi tán gái nên dạo này Hương cũng gặp ít.
Bởi cứ hễ giờ ra chơi là bóng dáng cậu ta mất dặm rồi.
Kiệt cũng có hội bạn chí cốt.
Mỗi tội họ không học khối A0 mà là A1.
Đang miên man suy nghĩ thì Hương nghe thấy một giọng nói "trong trẻo ngọt ngào" đó là cô đã nói giảm rồi.
Còn sự thật thì nghe có vẻ là tỏ ra nhẹ nhàng nhưng dẹo chảy nước miếng.
Nghe xong Hương nổi cả ra gà.
Giọng người đó không ai khác chính là của bạn Ngọc Anh quý hoá .
"Có chuyện gì sao Kiệt.
Sao cậu lại không tham gia vậy.
Cuộc thi lần này nghe nói sẽ kéo điểm của lớp lên đó."
Kiệt chẳng hề liếc nhìn cô ta một cái mà chỉ quay lại cuốn bài tập " Liên quan tới cô?"
Chỉ một câu thôi nhưng đã khiến Ngọc Anh không thể giữ được nụ cười trên môi.
Nhưng có lẽ cậu ta vẫn còn cô chấp thì phải " Kiệt , đây là hoạt động chung của lớp.
Cậu nên vì tính đoàn kết đi chứ.
Mếu ai cũng như cậu thì cái lớp này ra thể thống gì gì nữa."
Giọng điệu của Ngọc Anh chuyển sang một tông cao vút như đang chỉ trích hành vi của Kiệt.
Được cái bạn Ngọc Anh cố chấp thì Kiệt lại chẳng bận tâm đến lời cô nói mà nhìn về phía Thu , người vẫn đang dõi theo màn kịch " Tôi nhớ là tôi chưa đồng ý mà.Cậu tự quyết thay tôi à ."
Giọng điệu vẫn còn chút lạnh lùng ca cách nhưng lại không quá gò bó giống lúc nói chuyện với Ngọc Anh.
Thu load một hồi liền chỉ tay về phía Nguyệt Anh " Là lớp trưởng đó.
Cậu ấy là người kiến nghị việc chọn cậu lên với giáo viên.
Tớ chỉ nghe theo thôi.
Dù gì tớ là bí thư còn cậu ấy là lớp trưởng mà ."
Nguyệt Anh giật mình khi mũi dao ấy giờ hướng về mình.
Nhưng nhìn ánh mắt đầy hoang mang ấy của Thu mà cô chỉ biết thở dài trong lòng.
Thu ơi lần này mày nợ tao đó nha.
Cô ngước lên nhìn vào ánh mắt có phần phức tạp ấy của Kiệt mà từ tốn giải thích " Dù gì mày cũng là lớp phó.
Hơn nữa tao thấy mày ngoại hình cũng thuộc vào hàng top trong trường nên tao bàn bạc một hôi với Thu và cô Lan.
Sao , không hài lòng à ?"
" Đứa khác không được?"
"Không !"
Nguyệt Anh thẳng thừng nói mà không suy nghĩ.
Nói thật thì với nhan sắc này của Kiệt thôi cũng làm mấy đứa con gái lớp khác đổ đứ đừ rồi.
Từ đầu năm tới giờ hộp bàn cậu biết bao thư tình , nghiệt ngã cái là hôm nào cô và cậu cũng phải đi vứt.
Lúc này Kiệt vẫn rơi vào trạng thái suy nghĩ kĩ lưỡng , trên mặt hiện rõ 3 chữ " không làm phiền" .
Nên cô và Thu lại quay lại nói với cả lớp " Thế chọn bạn nữ nào !"
Bên dưới lại xì xào bàn tán .
Ngay cả Như và Hương cũng chụm đầu lại , sau đó có cả Hưng và Dũng nữa.
Nhìn bốn cái đầu lóc ngóc chen chúc mà phì cười.
Bỗng một giọng nói của bạn nam cất lên , hình như bạn này học ở trường B hay sao á " Hay là chọn lớp trưởng đi !"
" Đúng đó lớp trưởng , dù gì nói về nhan sắc cậu cũng nằm trong diện top đầu còn gì ."
" Về mặt khác thì cậu cũng giỏi như ca hát , đánh đàn , vẽ tranh.
À về mặt nhảy múa thì cậu cũng giỏi mà ."
"Phải đó Nguyệt Anh , nói về tài năng thì mày hơn hẳn mọi người."
" Dù gì đây cũng là năm học đầu tiên cứ để lớp phó và lớp trưởng đi đi, thế cho cảm giác an toàn ."
Nguyệt Anh thì chết sững không biết nói gì luôn , sao cái gì cũng đổ lên đầu lớp trưởng thế này.
Mặc dù mấy năm cô gặp cấp hai , mọi việc như thế này cũng đều là lớp trưởng và lớp phó làm , nhưng giờ đến lượt cô thì cảm thấy gánh nặng trên vai.
Ôi chết ngay tại đây đi chứ sống trên đời làm cái đếch gì.
À quên , khi Nguyệt Anh lia mắt nhìn quanh lớp thì cô bắt gặp ánh mắt đằm đằm sát khí của Ngọc Anh hướng vào cô.
Cô cũng chỉ lắc đầu thôi bởi các vị trí mà cô ta muốn đều thuộc về tay cô.
Thủ khoa thì do năng lực của cô đạt được.
Lớp trưởng cũng là cô được bầu và cả việc ngày hôm nay, cô cũng đâu muốn dính dán vào đâu.
Thu thấy mọi người đều nhất quyết chọn Nguyệt Anh thì trong lòng nở hoa nhưng mặt vẫn thể hiện rõ sự lạnh nhạt " Thế thì nữ là Nguyệt Anh , nam là Kiệt nhé !"
" Nhất trí!"
Cả lớp đồng thanh hô vang khiến Thu vui vẻ , còn Nguyệt Anh thì tối sầm lại.
Thu nhẹ nhàng vỗ vãi động viện cô "Cố lên , anh em trong lớp tin tưởng vào cả lớp trưởng lớp phó rồi đó nha.
Đừng khiến anh em thất vọng."
Cô đưa ánh mắt nhìn Thu , thể hiện rõ qua đôi mắt rằng mày nghĩ tao làm được à.
Nguyệt Anh chẳng hề quan tâm tới Thu nữa mà lẳng lặng trở về chỗ ngồi , suy cho cùng thì cô là lớp trưởng.
Những việc như thế này thì cô luôn là dẫn đầu tiên phong.
Cô nằm dài ra mặt mặt bàn mà chẳng để ý tới hình tượng.
Như ngồi cạnh cũng chỉ đưa mắt phán xét rồi thôi.
Cô ghé sát lại thì thầm với Nguyệt Anh " Ê hay là hôm đó mày với Kiệt hát đi ."
Nhìn ánh mắt đầy vẻ mong chờ của nhỏ bạn mà cô chỉ cười cho qua chuyện chứ sao bây giờ.
Lâu lắm rồi cô cũng đâu có tham gia mấy cuộc thi kiểu này , lại còn trình diễn tài năng.
Ôi cuộc đời hài vãi .
Nguyệt Anh thở dài gật đầu với Như " Để lát nữa về tai hỏi Kiệt thử xem sao ."
" Ừ , mày bàn bạc với nó đi.
Dù gì lâu lắm rồi không thấy mày hát hò gì cả !"
Nguyệt Anh chăm chú nhìn người ngồi bên cạnh không khỏi luyên thuyên về những câu chuyện vặt vãnh mà nhớ lại lần đầu cô gặp Như.
Chỉ mới nghĩ tới thôi mà cô đã phì cười rồi.
" Mày cười cái gì ?"
" À chỉ là nhớ lại lần đầu gặp mày thôi!"
" Này cái vẻ mặt đó là sao hả , mau đứng lại.
Ai cho mày chạy ."
Cứ thế một người đuổi một người chạy , quanh co khắp lớp học.
4 đứa còn lại chỉ nhìn nhau rồi cười trừ thôi chứ biết sao giờ.