Lãng Mạn Nàng Dưới Lớp Long Bào (Siêu Sắc, Siêu Hot)

Nàng Dưới Lớp Long Bào (Siêu Sắc, Siêu Hot)
Chương 19: Còn niết nơi này của ta.


Edit: PhươngBeta: ThỏTrong cung yến nơi cửa chính diễn ra đại loạn, sau khi Sở Luyến bị ngự liễn nâng đi mới mười lăm phút, nơi giữa đài cao các nữ nhân nhẹ nhàng bắt đầu múa, mười mấy người bỗng nhiên cầm vũ khí sắc bén đánh úp về phía đám người, quả thật bất ngờ đến không kịp phòng ngừa.

Mục tiêu hàng đầu chính là đại thái giám Diêu Hiển cùng Đông Hán đốc chủ Dung Khâm.

Nhóm thích khách ăn mặc vũ y đều ra chiêu ngoan độc, một lòng giết trái phải trên ngự đài, bàn tay trắng phất quá mức, một chưởng đánh nát kim linh, trong cảnh hỗn loạn đã có mấy người bị cắt yết hầu mà chết, dạ yến xa hoa trong khoảnh khắc biến thành địa ngục.Tiếng thét chói tai ồn ào.Một người nhanh nhất nhảy xuống cánh trái ngự đài, nhuyễn kiếm trong tay kéo theo một đường lóa mắt, rào rạt lạnh lẽo bức Dung Khâm, nam nhân một thân phi bào xanh nhã khoanh tay, lúc mắt lạnh liếc xéo, một chiêu thoáng qua tia trí mạng, lại giơ tay dùng một chưởng đánh ở trên đỉnh đầu nữ thích khách, tốc độ cực nhanh lại tàn nhẫn, khiến cho nữ nhân kia chưa thể dự đoán được, lập tức ngã xuống, hộp sọ đã vỡ vụn mà chết.Thích khách còn lại muốn tấn công đến, nhưng lại bị xưởng dịch sôi nổi bao vậy giết hạ, bỏ lỡ thời cơ tốt nhất.Lúc này, Cẩm Y Vệ đều vào ngự viên tìm thánh giá, có người vào nhầm Nguyệt Quế Lâm, mới lạc vào dưới tàng cây hoa vũ mới tìm thấy tiểu hoàng đế say rượu, thấy hoàng đế không có việc gì mới nhẹ nhàng thở ra, đưa thánh giá nâng về Vạn Thanh Cung gần đó....Sở Luyến choáng váng bị đút canh giải rượu, hương sáp kì quái hòa tan vài phần cảm giác say, ôm lấy vu bạc phun đến trời đất u ám, đến khi phun không ra nữa, cung nhân mới bưng canh cho nàng súc miệng, Phương Thượng Cung luôn ở bên cạnh vừa lải nhải hầu hạ, hướng dẫn Sở Luyến nhổ canh súc miệng ra, sau đó mới giúp nàng lau khóe miệng.Ngọn đèn dầu xà-rông sáng ngời, Phương Thượng Cung quỳ gối dưới long sàng, tay vê khăn tay cũng cứng lại rồi, vừa rồi nàng còn chưa nhìn kỹ, bây giờ nhìn gần một chút mới phát hiện miệng Sở Luyến có chút không thích hợp.Vốn là làn môi kiều diễm phấn nộn, lúc này lại giống như bị người cắn, đỏ bừng sưng lên."

Bệ hạ, bệ hạ, vừa rồi ở ngự hoa viên người đã gặp qua người nào sao?"

Người trong điện đều lui ra ngoài, Phương Thượng Cung mới cẩn thận dò hỏi, khi Sở Luyến nhảy xuống ngự liễn nàng cũng ở đó, còn Dung Khâm chính ở cửa giữa, tất nhiên sẽ không có khả năng đến ngự hoa viên...Đầu Sở Luyến đau đến lợi hại, mơ mơ màng màng ngồi trên long sàng, tóc đen rối tung, đôi mắt đẹp ánh lên ánh sáng như cơ gió mắt nay tràn ngập mê mang, ngón tay ngọc xanh miết ngốc ngốc sờ miệng mình."

Đau, có, có người cắn ta!

Còn, còn niết nơi này của ta!"

Giọng nói có chút non nớt lộ ra chút phẫn nộ cùng ủy khuất, cho dù là ý thức không rõ, nàng cũng nhớ người nọ đã làm sự tình nàng chán ghét như thế nào, cách trung y minh hoàng mà xoa xoa tiểu bánh bao của chính nàng, bị niết có chút đau.Chỉ một câu này cũng có thể dọa Phương Thượng Cung đến độ dựng thẳng lông tơ.Là ai dám lớn mật như thế?!"

Bệ hạ, người hãy nghe rõ nô tỳ nói, việc này ngàn vạn lần không thể nói cho đốc chủ____" rốt cuộc là thương tiếc cho Sở Luyến, dục vọng chiếm hữu của Dung Khâm biến thái như vậy, nếu biết nam nhân chạm vào tiểu hoàng đế, cũng không biết hắn sẽ làm ra loại sự tình gì."

Vì sao lại không thể nói cho ta đây?"

Thanh âm u lãnh nhẹ nhàng chậm chạp, liền bỗng nhiên phát ra, Phương Thượng Cung còn chưa nói xong rốt cuộc cũng không nói ra được, nơm nớp lo sợ quay đầu lại, thấy Dung Khâm đứng nơi âm u đang cười như không cười nhìn nàng, ánh mắt âm lệ đến đáng sợ."

Đốc, đốc chủ!"

Thân ảnh tĩnh trữ lâu ngày chậm rãi đi tới, quan bào màu đỏ dính máu tươi đã khô cạn biến thành màu đen, nhưng vẫn khí chất cao quý nho nhã ngọc thụ lâm phong như cũ, nhưng cả người hắn lúc này tỏa ra lệ khí, khiến người khác khiếp sợ ngay cả hô hấp cũng khó khăn.Dung Khâm liếc mắt nhìn Phương Thượng Cung đang quỳ dưới đất run rẩy, hắn chợt cười lạnh: "Đáng lẽ ngươi phải chịu phạt khuyển hình, nhưng lần này tạm bỏ qua, lui xuống đi."

"Vâng, tạ ơn đốc chủ."

Phương Thượng Cung không nhớ rõ làm thế nào ra khỏi Vạn Thanh Cung, mỗi một bước chân của nàng tựa hồ như đạp trên vũng máu, linh hồn nhỏ bé bị dọa đến đần độn.

Khổ hình Đông Hán đa dạng chồng chất, cấp dưới bối chủ thì tất nhiên phải chịu khuyển hình, cái gọi là khuyển hình chính là cho đầu người vào trong chuồng nhốt chó dữ, bị nó cấu xé cắn nuốt...Tẩm điện im ắng, Sở Luyến ngồi xếp bằng trên giường, trung y chỉ vàng bọc lấy thân hình lả lướt, sợ hãi nhìn Dung Khâm đến gần, nàng còn có chút choáng váng, hàm dưới bị tay hắn nắm lấy.Lòng bàn tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve nới đầu môi sưng đỏ, môi thịt kiều nộn như hoa có người nếm qua, mới có thể phiếm ra diễm lệ như vậy, càng vuốt, ánh mắt Dung Khâm càng lạnh."

Là ai?"
 
Nàng Dưới Lớp Long Bào (Siêu Sắc, Siêu Hot)
Chương 20: Ghen ghét cùng dục vọng độc chiếm biến thái


Edit: PhươngBeta: ThỏTrong tẩm cung xa hoa, hương khói lượn lờ tạo thành một mảnh sương mù, không khí buồn bực yên tĩnh, nơi đầu giường long sàng hiện lên hai hình bóng không rời cùng gắn bó khăng khít thân mật, nhìn kỹ phía dưới, thiếu nữ bị nam nhân ôm gắt gao lại đang tránh đi một cách đau khổ.Môi lưỡi giao triền kéo theo tiếng nước dâm mỹ, lại là một hồi truy đuổi cùng cưỡng bách chiếm đoạt, lửa giận sôi trào khiến cho Dung Khâm mất đi tự chủ, bóp lấy phía sau cổ của Sở Luyến, một bàn tay cũng có thể khống chế được nàng, liếm mút thật sâu, bá đạo quấy loạn, từng chút lực đạo đều mang theo sự trừng phạt."

Ngô ngô ngô!"

Không thể hít được không khí, khuôn mặt Sở Luyến vốn đang choàng váng nay trở nên ửng đỏ, đôi tay nàng mạnh mẽ đánh đấm nam nhân ức hiếp chính mình, hơi thở nam tính trở nên lạnh lẽo, ngay cả nàng muốn tránh cũng không thể tránh.Thanh âm nức nở nhỏ bé yếu ớt phá hủy dục vọng của nam nhân, tưởng tượng đến thời điểm hắn chưa từng bảo vệ, tiểu nha đầu của hắn lại bị nam nhân khác làm càn mà đụng chạm qua, Dung Khâm bực mình ngay cả trong tâm muốn ăn thịt người cũng nổi lên."

Nói cho ta, là ai?"

Khi bóp chặt lấy mặt nhỏ phấn điêu ngọc trác, khí tức thô suyễn dâng lên khiến cho Sở Luyến cảm thấy không khỏe, đôi mi dài cong cong như cánh bướm run rẩy, đôi mắt chứa nước vừa kinh vừa sợ mà rơi nước mắt, nàng hiển nhiên vẫn không rõ, ngây thơ vô tội.Phấn môi nho nhỏ trở nên sưng đến lợi hại hơn, cửa miếng lây dính chất lỏng trong suốt làm cho mặt nàng đều trở nên giống như cánh hoa rơi lệ."

Nói!"

Tiếng quát này của hắn thật chói tai dọa Sở Luyến chấn động cả người, đầu đau trướng không chịu được, nàng run rẩy bắt lấy tay Dung Khâm đang véo mình, nhìn cặp mắt u ám âm lãnh, nàng mới run rẩy thốt ra tiếng khóc nhỏ nói: "Không, không biết..."

Sở Luyến thật sự không biết, nàng ôm lấy cây quế liền say đến lợi hại, bóng đêm lại quá tối, nàng không có nhìn thấy người nọ thì hắn đã bưng kín mắt nàng, tiếp theo đó là một phen khinh bạc như hổ như sói."

Thật tốt."

Dung Khâm giận đến nở nụ cười, môi mỏng câu ra hình cung thật sâu, ánh sáng lưu động nơi tròng mắt đen nhánh, khiến cho nơi u ám nơi sâu nhất trong mắt bị chiếu một cách rõ ràng, đó là lửa giận ghen ghét cùng âm u.Sở Luyến sởn tóc gáy run rẩy, cơ hồ đã quên rằng chính nàng bị hắn kiềm chế, không từ chủ mà né tránh ra phía sau.Động tác phòng bị sợ hãi rõ ràng như vậy khiến cho Dung Khâm niết nàng thêm mạnh, ánh mắt sâu kín quét từ mặt nàng xuống dưới, hắn trầm giọng hỏi: "Hắn cũng làm như thế này sao?

Vậy bệ hạ có kháng cự giãy giụa giống như khi đối với ta không?"

Niềm ghen ghét cùng dục vọng độc chiếm làm hắn điên cuồng, hắn cực đoan nghĩ rằng, khi nàng bị nam nhân khác đè ở dưới thân, có lẽ sẽ không có giãy giụa, thậm chí là ngoan ngoãn cho người khác thân thiết mà sờ, thậm chí đón ý nói hùa, đem thanh âm ngọt mềm kiều diễm của mình cấp cho người khác...Sở Luyến run run, tay nàng run rẩy đưa tay xuống nhẹ nhàng đẩy Dung Khâm."

A!"

Giây tiếp theo, nàng liền bị ấn mở trên long sàng mềm mại, lọt vào tầm mắt là màu minh hoàng lóa mắt, chăn gấm thêu chỉ vàng hình Bàn Long dữ tợn, hồng bảo thạch được khảm làm mắt rồng đỏ đậm, tay nhỏ tuyết trắng vừa mới chụp trên mặt trên, lại bởi vì trọng lực từ phía sau kéo đến mà bị xả ra làm thế nào cũng không bắt được.

Sở Luyến nằm bò liền bị Dung Khâm đè lại, tay hắn giống như kìm sắt bắt lấy eo nhỏ khiến nàng trong nháy mắt không thể động đậy, nơi nào cũng bất động, tay hắn trực tiếp tháo quần lót nàng, hơi lạnh nhất thời khiến cho nơi giữa hai chân run run một mảnh.Đùi ngọc thon dài đá loạn, Dung Khâm lôi kéo tách một chân nàng tách ra hướng bên sườn, hiển nhiên là muốn xác nhận cái gì đó, Sở Luyến phát ra tiếng la hét chói tai, đôi chân trần trụi không bị chế trụ cong lên treo chiếc quần minh hoàng."

Buông ta ra!

Buông ra!"

Hoa phùng non mịn nắm chặt, hiển nhiên vẫn chưa từng bị người đụng qua, Dung Khâm lúc này mới buông lỏng chân Sở Luyến, bất quá đôi tay hắn trực tiếp bóp lấy eo nàng, đem nàng ấn vào hoài, tay chiếu theo phấn mông nàng mà đánh xuống."

A a!"

Sở Luyến nổi giận kêu lên, thanh âm 'bạch bạch' giòn vang trên mông vẫn vang lên liên tiếp không ngừng, đại chưởng của hắn đánh thật mạnh trên mông nhỏ oánh nộn, thịt nhỏ tuyết phân chịu lực liền động, không quá vài cái, cánh mông trắng nõn đã bị đánh cho ửng đỏ, in rõ ràng dấu tay nam nhân."

Chuyện hôm nay thần không nghĩ lặp lại, người nhớ kỹ không?"

Lửa giận còn chưa tiêu, Dung Khâm lại dần dần khôi phục tư thái thanh lãnh, đó lại là khí, hắn cũng không muốn Sở Luyến như thế nào, nhiều nhất chỉ có thể dùng cách xử phạt thể xác, chỉ sợ nha đầu này không nhớ lâu, có một sẽ còn có hai, cần thiết phải đem tâm tư không an phận của nàng chặt đứt mới được.Sở Luyến uể oải ghé vào giữa hai chân hắn, khó có thể tin mà nức nở, đau đớn nơi mông cũng không quan trọng, đáng giận chính là nơi tư mật như vậy, lại bị Dung Khâm trực tiếp đánh, trong lúc nhất thời, sỉ nhục cùng xấu hổ trong lòng và giận dữ lại quan trọng hơn.Thật lâu không nghe được thanh âm của Sở Luyến, Dung Khâm lạnh lẽo liếc tiểu nhân nhi vì tức giận mà run rẩy trong ngực, xoa vuốt mông nhỏ bị hồng lên một mảng của nàng, hắn lạnh giọng nói: "Bệ hạ, thần muốn nghe thấy đáp án của người, nhớ kỳ không?"

Lại là tức giận, nhưng Sở Luyến cũng chỉ có thể nhịn, nắm chặt lấy chăn rồng, cắn môi nhỏ, trong lòng nàng đem mười tám đời tổ tông của Dung Khâm thăm hỏi một phen, mềm yếu trả lời: "Nhớ, nhớ kỹ."

Mông thịt trong lòng bàn tay kiều nộn ấm áp, xoa mạnh chút, cúc huyệt giữa đùi tuyết lại ẩn lộ ra, Dung Khâm híp mắt lại, tay hắn vuốt len đi lên, mới chạm vào một chút, khiến cho Sở Luyến ghé vào trên đùi hắn cứng đờ."

Thật tốt, nếu có lần sau, cũng sẽ không phải đánh như vậy cho xong việc, hôm nay nhận do lỗi lầm bệ hạ uống rượu say, sau này sẽ không cho người đụng vào."

Nghĩ đến người động vào Sở Luyến kia, Dung Khâm chỉ nghĩ không thể lập tức đem hắn bầm thây vạn đoạn nghiền xương thành tro!Bởi vì Sở Luyến giãy giụa, trung y của nàng trượt xuống đến eo, nửa lộ tiêm mềm eo tuyến ôn nhuận như chi, Dung Khâm xoa xoa eo rung động, bế Sở Luyến lên đặt trong lòng ngực, nhìn đùi thon dài kia kẹp chặt ngay lập tức, đôi mắt thâm thúy tối tăm thêm một tia cực nóng."

Hôm nay thần rất nóng nảy, lúc này tức giận khó tiêu, không biết bệ hạ có thể trấn an một chút hay không?"

Đôi con ngươi của Sở Luyến ngân ngấn nước mắt, nhìn thấy Dung Khâm đột nhiên chuyển từ đường hoàng lại bắt đầu chơi lưu manh, nàng nhút nhát gật đầu, bộ dáng vài phần đáng thương bất lực không nơi nương tựa.
 
Nàng Dưới Lớp Long Bào (Siêu Sắc, Siêu Hot)
Chương 21: Đừng liếm nơi đó.


Edit: PhươngBeta: ThỏTrút đi trung y, người trong ngực như ngọc sứ, lả lượt một đoàn, Dung Khâm không quá chờ mong rằng Sở Luyến có thể chủ động nửa phần, nắm lấy cổ tay tinh tế trắng nõn, hắn liền đánh giá ngón tay tinh tế, đầu ngón tay kiều phấn, đốt ngón tay kiều nộn, nhìn mê người không thôi.Vừa mở miệng, hắn liền ngậm lấy ngón trỏ của nàng."

Nha!"

Sở Luyến kinh hô một tiếng, tiểu oa trần trụi ở trong lòng ngực nóng bỏng của Dung Khâm, run rẩy cắn môi, không biết phải làm sao.Áo ngoài của Dung Khâm sớm đã ném xuống long sàng, trung y tuyết trắng tạo thành tầng quý khí thanh nho quanh hắn, tóc đen trên ngọc quan, hắn nhấp lấy ngón tay Sở Luyến thoáng cúi đầu, tua tơ lụa nơi dây cột tóc liền xẹt qua một đường cong duyên dáng.Hàm hắn nhẹ nhàng, giống như đang nhấm nháp sơn hào hải vị, ướt nóng trơn trượt, khiến cho Sở Luyến nhịn không được mà nhẹ than một tiếng, ngoài ý muốn lại nắm chặt cánh tay của Dung Khâm, nhíu chặt ấn đường, khiến nàng khẩn trương, có câu nói tay đứt ruột xót, ngứa ngáy nhẹ nhẹ, nhắm thẳng vào trong lòng nàng.Thình thịch thình thịch!Dung Khâm giống như có thể nghe thấy thanh âm tiếng tim đập hỗn loạn của Sở Luyến, môi mỏng của hắn khẽ cong lên, hoa lệ tươi cười khiến người khác kinh tâm, đầu lưỡi hắn cuốn lấy ngón trỏ của nàng, hết sức khiêu khích, giống như là lúc trước hắn dùng ngón tay thăm dò miệng thơm của nàng, nhéo tay Sở Luyến khiến cho nàng cảm nhận được hắn.Sóng mắt trầm ám lưu chuyển không nhìn rõ tia tình tố.Sở Luyến thật sự không chịu nổi, một phen muốn rút tay về nhưng Dung Khâm vẫn chưa ngăn cản, sau khi ngón tay thoát khỏi bên môi, hắn bỗng chốc bắt lấy hàm dưới tinh xảo của nàng, mở môi nàng ra, đem nước bọt của chính mình đưa hết cho nàng.Lộc cộc~~Tiểu hoàng đế mắt hạnh má đào như hoa xuân diễm lệ, nhìn mặt mày tinh xảo tràn ngập không tình nguyện, lại giận mà không dám nói gì, đôi mắt tuấn tú của Dung Khâm híp lại, vuốt ve đôi môi no đủ mượt mà của nàng, thanh âm ôn hòa nói: "Bệ hạ không vui sao?

Hay là cảm thấy ghê tởm?"

Miệng còn lưu lại hơi thở mát lạnh, còn có một cổ hương rượu nhàn nhạt, trực giác của Sở Luyến không phải ghê tởm, cũng không phải là vui mừng, chỉ là không chịu đựng được sự xâm phạm bừa bãi của Dung Khâm, hắn không bức bách nàng trả lời, mà duỗi tay xoa ngọc đoàn trước ngực nàng."

Trưởng thành không ít rồi."

Thân mình Sở Luyến run lên, không chỉ riêng mặt đỏ, ngay cả tuyết cổ cùng nổi lên một mảnh đỏ hồng, sau khi có quỳ thủy, nàng liền bắt đầu thoa cao điều đặn, nhất là nơi địa phương trước ngực dễ dàng phát căng này, mồi ngày đều do Dung Khâm dốc lòng vuốt ve, thế cho nên nhũ thịt kiều mềm mới càng trở nên hình tròn trịa.Năm ngón tay thon dài bao trùm lên ngực nhũ ánh nộn mà nhéo, ôn so ngọc mềm mại lập tức thay đổi hình dạng, lại mới buông ta, thịt nhũ trắng nõn liền trở nên hồng hào, nụ hoa anh đào hồng hào có chút đứng lên, vũ mị câu hồn."

Chả trách mỗi ngày bệ hạ đều ăn nhiều như vậy, vì sao vẫn mảnh khảnh như cũ, hóa ra thịt đều tập trung ở nơi này mà lớn lên..."

"Mới, mới không phải!"

Sở Luyến quẫn bách trừng mắt nhìn Dung Khâm, thân mình do say rượu mà có vẻ kiều diễm mệt mỏi, ở trong lòng hắn xoắn xuýt không yên: "Thượng cung nói, nữ tử đều có dạng như này."

Dung Khâm ôm chặt eo nhỏ trong ngực, vỗ về tóc đen tán loạn của tiểu nhân nhi, nữ nhân như thế nào, hắn cũng không nghĩ muốn xem, chỉ có duy nhất Sở Luyến, hắn đợi thật lâu..."

Thần thật thích."

Hắn ôn nhu cười, cùng với khuôn mặt giận tím mặt của hắn như hai người khác nhau.Thích cái gì?

Sở Luyến cũng không rõ câu nói không đầu không đuôi của hắn, liền bị kéo eo ôm lên, Dung Khâm nhẹ buông tay, nàng liền rơi vào chăn ấm ngàn tầng mềm mại, nhất thời có chút say, mê mang nâng mắt lên nhìn hắn, chỉ thấy hắn bắt lấy mắt cá chân của mình kéo lên cao."

Làm, làm cái gì!

Ngô a ~"Hắn, hắn vậy mà dùng miệng...Hoa cung tinh xảo ấm áp tỏa ra mấy phần hương thơm nữ nhi, môi mỏng từ bụng nhỏ trơn nhẵn hôn một đường đi xuống, đảo qua lông tóc thưa thớt, tinh tế cắn nhẹ lên khe thịt, nhẹ nhàng liếm mút, mang theo tia nước bọt thấm ướt quét qua viên đậu đậu như mỹ ngọc."

Không cần!

Đừng, đừng liếm nơi đó!

Ô!"

Sở Luyến phản ứng cực lớn, rùng mình thét chói tai, đại lưỡi nóng cháy bị đẩy ra khỏi nộn huyệt liếm qua thật mạnh, xúc cảm mới lạ kích thích, nàng không thở kịp mà động hai chân, lại bị Dung Khâm không chế một cách chặt chẽ.Tiếng liếm hút nước đầm đìa vang lên, Hơi thở thô nặng nóng bỏng từng cổ một phun trào ở giữa hai chân nàng, thịt đế mẫn cảm cùng với hoa khẩu non nớt từng chút một bị hắn nhấm nháp từng tấc, tùy ý mà dâm tà."

Không cần liếm!

A a!

Không thể!"

Thanh âm kiều nhuyễn đột nhiên không kịp phòng ngừa mà lộ ra thanh âm khóc run, Sở Luyến không tự chủ được mà thân mình căng thẳng, cổ trắng như tuyết như bị đóng đinh giữa giường, động một chút cũng không dám động.Hai mảnh cánh hoa đã trở nên ẩm ướt, đầu lưỡi không thể thấy tiểu thịt, liền thử tiến vào, một mặt vừa dùng môi mỏng hàm nhấp môi âm hộ kiều nộn, không nề hà khẩn hẹp quá mức, Dung Khâm không hàm nhập được vào mà chỉ có thể càng thêm kiên nhẫn khiêu khích miệng huyệt một cách ôn nhu, liếm mút đến nơi chỗ sâu trào ra dịch tình.Sự liếm láp mê loạn nóng bỏng của Dung Khâm khiến Sở Luyến kinh hoảng thất thố, đầu lưỡi hắn linh hoạt đáng sợ, cũng không dùng quá nhiều dạng ăn vào nhưng lại bức nàng đến nỗi hít thở không thông."

Huhu!

Tránh ra tránh ra!

Chạm nhẹ một chút!"

Nàng rên rỉ kêu khóc, cảm giác điện lưu quỷ dị từ địa phương bị hắn liếm qua, nhanh chóng chạy khắp quanh thân, cảm giác như vậy nàng đã không xa lạ, ngón chân nhỏ trắng như ngọc liều mạng co gắt gao, tay nhỏ cũng nắm lấy gối mềm sau đầu, không dám lơi lỏng trong nháy mắt.Tiếng vang dâm mỹ như tiếng sét nổ bên tai, từ dưới lên trên quét động khiến nàng cảm thấy thẹn cùng các loại cảm giác không thể nói, hắn bỗng nhiên thay đổi cách liếm láp, nhanh chóng quấy loạn một cách mạnh mẽ.Tóc đen bóng mượt chảy đầy trên chăn rồng, thiếu nữ kịch liệt vặn vẹo thân mình trắng như ngọc, giống như chi đầu hoa thụ run loạn, run run rẩy rẩy phát ra tiếng khóc đều yếu ớt đến động lòng người.Chỗ đó đang chảy ra nước, chảy từ trong thân thể nàng ra, càng lúc càng nhiều...Mồ hôi Sở Luyến tuôn đầm đìa, chỉ cảm thấy bản thân khi thì dừng lại ở trong ngọn lửa, khi thì cảm thấy rơi vào hầm băng, cảm giác ngứa đến cực hạn dưới hạ thân nuốt sống lấy ý chí nàng, luôn có một suy nghĩ muốn khuây khỏa đấu đá mà đến!
 
Nàng Dưới Lớp Long Bào (Siêu Sắc, Siêu Hot)
Chương 22: Bệ hạ chảy nhiều dâm thủy một chút (H)


Edit: PhươngBeta: Thỏ"A a!"

Dung Khâm liếm hút thật mạnh khiến cho Sở Luyến cuối cùng vẫn run mông nhỏ giọng hô lên, nàng cầm lòng không được mà dựng thẳng eo nhỏ, cũng không ngăn nổi khoái cảm khác thường kia, trong khoảnh khắc đó giống như pháo hoa sáng lạn nổ tung, mắt hạnh trừng to một mảng mênh mang, giọt lệ nóng bỏng không nhịn được liền rơi xuống.Tim đập một cách cuồng nhiệt, một cổ vui thích xẹt qua, nàng mới mềm mại mà ngã xuống chăn gấm hỗn độn, tay chân lẫn linh hồn nhỏ bé tựa như bay lên, cái miệng nhỏ hồng nhuận sưng lên, từng ngụm từng ngụm phát ra tiếng thở kiều suyễn.Cũng không bận tâm đến rãnh mông ướt át mắc cỡ ra sao...Dung Khâm buông lỏng tay giữa hai chân ngọc ra, Hai bên sườn hoa môi đều lây dính mật dịch của nàng, liếm mật dịch xuất ra từ trong cơ thể nàng, hắn không thỏa mãn lắm mà dùng ngón tay khảy hoa phùng kiều diễm, chỉ xem thịt non hồng nhạt bị lưỡi hắn chơi đùa đến đỏ thắm, chân tâm trắng nõn càng trở nên ẩm ướt hỗn độn."

Tiểu Luyến Nhi không nhìn dâm thủy chính mình phun ra sao?

Chỗ chặt hẹp như thế này, vậy mà có thể tiết ra không ít nước?"

Nước non do động tình chứa đựng cỗ hơi thở dâm mỹ, theo cần cổ trắng nõn run rẩy của Sở Luyến rơi xuống khiến cho nệm giường đã ươn ướt một mảnh.Sở Luyến xấu hổ buồn bực đem cái trán đang chảy mồ hôi nóng ròng ròng gối trên gối mềm, cũng không thèm nhìn xem Dung Khâm, một thân nàng mềm mại đến khốn cùng, hai tay cũng không muốn động, hạ thân còn thỉnh thoảng rùng mình, lần trước là bị hắn dùng ngón tay, lần này là dùng miệng, mà thân thể nàng cháy bỏng tình dục lại càng không thể chịu nổi trêu chọc của hắn."

Tiểu dâm oa oa."

Dung Khâm thấp giọng cười, nhặt lấy áo lót bên giường của Sở Luyến, tùy ý phủi giữa hoa môi, lần nữa bỏ đi quần trong màu trắng, hai chân to lớn thon dài chiếm cứ."

Không...Từ bỏ..."

Eo Sở Luyến lại bị ôm lên, cả người nàng rơi vào lòng ngực nóng bỏng của nam nhân, nơi thở mãnh liệt làm tim nàng đập càng nhanh, hai mắt nhìn hắn từ dưới lên trên, đầu gối trắng như ngọc dựa gần căn thịt trụ khổng lồ của hắn, gương mặt kiều diễm nháy mắt không một tia huyết sắc.Nàng rất sợ hãi hung khí to lớn này!Thấy nàng nhắm mắt lại không dám mở ra, lông mi cong vút khẽ run, tâm tình Dung Khâm trở nên vui sướng không ít đỡ lấy eo mềm mại nhỏ nhắn của nàng sau đó tách hai chân nàng kẹp lấy hông mình."

Đừng nhúc nhích, cứ như vậy là được rồi."

Thịt trụ sớm đã trướng lớn một vòng nhiệt lượng cuồn cuộn dựa gần hoa phùng kiều nộn ướt át, nguy hiểm không thể che dấu được, Sở Luyến khủng hoảng mà vặn vẹo eo, lại bị Dung Khâm ôm càng chặt hơn, chưa từng tăng lớn lực đạo, nhưng hai tay hắn lại như kìm lớn giam cầm nàng không thể động đậy.Lần này không giống như lần trước dùng hai chân nàng tới kẹp lấy, mà là dán sát vào hoa phùng đang róc rách dâm thủy, mà chậm rãi cọ sát.Sở Luyến khó khăn ôm lấy cổ Dung Khâm, khuôn mặt nhỏ dán trong cổ áo hắn lộ ra biểu tình quẫn bách, một bên lại duyên dáng gọi to: "Dừng, dừng lại ~ Đau...

Ngươi ma sát đau quá!"

Căn cự vật kia chỉ như đặt ở trong tim, cũng có thể làm cho nàng cảm nhận được sợ hãi to lớn cùng nóng bỏng, gân xanh dữ tợn ma sát nếp thịt nơi hoa môi sinh đau."

Vậy bệ hạ liền chảy nhiều dâm thủy ra một chút, nước nhiều thì sẽ không đau nữa."

Thanh âm trầm thấp của hắn có chút áp lực, hơi thở có một chút hỗn loạn toát ra phấn khởi nhè nhẹ, hai tay nhàn rỗi vuốt ve bụng nhỏ của Sở Luyến, rồi thâm nhập nơi giữa hai chân, tìm được viên châu sung huyết của nàng liền nhấn một cái."

A!

Đừng đừng...Không được xoa!

Ô ô!"

Dắt một phát liền động một thân, ở địa phương kia so với phía trước càng mẫn cảm hơn, nam nhân lấy ngón tay xoa nhẹ mấy cái, Sở Luyến liền ngồi trên thịt trụ mà run rẩy không ngừng, thanh âm khóc lóc lại càng đáng thương.Dung Khâm cắn lấy vàng tay hồng nhạt lả lướt của nàng, hắn chỉ cảm thấy dường như có thêm nhiều mật dịch lây nhiễm chính mình, cọ xát một cách vui sướng, hắn không khỏi ôm chặt tiểu nhân nhi mềm mại trong lòng ngực, trong lòng lại dâng lên cỗ lệ khí không cưỡng lại, hận không thể cứ như vậy mà đem nàng ăn vào bụng, càng hận không thể lập tức tiến vào cơ thể nàng."

Lại nhanh lên, lại nhanh lên, bệ hạ phải nhanh lớn lên mới được."

Hai má bị hắn hôn, bên tai tất cả đều là tiếng thở dốc thô nặng của nam nhân, một nam nhân thường ngày thanh nhã, lúc này lại giống như bị dục thú ám người, sinh ra dục vọng chiếm hữu hết sức đối với Sở Luyến, liếm hai má phấn của nàng hôn lấy mặt mày nàng, hàm chứa hai môi anh đào của nàng...Dưới thân lại làm chuyện thân mật nhất thẹn thùng nhất..."

Ngô ngô!"

Hôn môi một cách không hề có kết cấu, hút lấy lưỡi nàng đến phát đau, va chạm loạn quấy, tránh né truy đuổi, mật ngọt mềm mại thuộc về nàng như bị hắn hút đi, Sở Luyến trong một thoáng có chút kháng cự, cái ở âm phụ thượng đại, đại chưởng của hắn thật mạnh mẽ mà xoa nắn âm đế, khiến cho nàng chịu không nổi kích thích mãnh liệt, chỉ có thể theo tiết tấu của hắn mà trở nên dâm lãng."

A..."

Lưỡi Dung Khâm rời khỏi, Sở Luyến liền mềm nhũn trước ngực hắn, hít thở không thông hoa cả mắt.Dung Khâm rút tay ram nhéo lấy cằm nàng nâng lên đối diện với khuôn mắt tuấn mũ tan bớt sắc tình của hắn, hình dáng trắng nõn bỗng trở nên lãnh lệ, hắn nhìn thật sâu vào mắt Sở Luyến."

Thần là người của bệ hạ, bệ hạ cũng chỉ có thể là người của thần, biết không?"

Thanh âm lạnh lẽo đến tận xương, dọa cho Sở Luyến hơi giật mình, nàng theo bản năng gật đầu, tay nhỏ nắm chặt lấy quần áo của Dung Khâm, bên tai chỉ còn tiếng tim đập hữu lực.Có thể do sắp tới rồi, dục hỏa do không chiếm được chậm chạp mà không thể thư giải Dung Khâm đem Sở Luyến đẩy nàng dưới háng mình, nhìn thân thể mềm mại trắng như phấn lả lướt, chính hắn đỡ bụng loát động cự vật mạnh mẽ.Dục vọng nặng nề lộ ra quỷ dị, ánh mắt nóng cháy chưa từng rời đi thân mình của Sở Luyến, từ đầu đến cuối nhìn nàng, đến nỗi nàng muốn trốn cũng không thể trốn, chỉ có thể nằm ở dưới thân hắn.

Giống như coi gian..."

Ân!"

Trong cổ họng phát ra tiếng than nhẹ ngắn ngủi, côn thịt phun ra cỗ dịch thủy bắn nơi chân tâm Sở Luyến, chất lỏng trắng nồng róc rách chảy xuống không kịp."

Nhanh lớn lên đi, đến lúc đó liền đem chúng nó tiến vào nơi này của Tiểu Luyến Nhi."

Thần sắc hắn thong dong thở dài, bàn tay khô nóng đặt nơi bụng nhỏ lên men của Sở Luyến, sự tình dâm loạn như vậy, không cần nói cũng đã biết.
 
Nàng Dưới Lớp Long Bào (Siêu Sắc, Siêu Hot)
Chương 23: Làm Hoàng Hậu của trẫm


Edit: Kiwi

Beta: ThỏHôm sau, Sở Luyến mới từ trong miệng Tiểu An Tử mà biết được sự việc hành thích tại cung yến đêm qua.Trên các lâm thủy hương mộc bày giường nệm, nàng dựa lưng vào gối thêu, nhìn về hai dãy hải đường lâu năm nơi bờ đê bên ngoài, cánh hoa đỏ tươi sôi nổi rơi xuống nước, điểm quyến lên mặt nước từng gợn sóng nở rộ.Nghe Tiểu An Tử miêu tả sinh động như thật nói Dung Khâm chỉ dùng một chưởng đã có thể đánh gục nữ thích khách có hành vi hung tàn, tay vỗ về mèo béo của Sở Luyến hơi tạm dừng, nàng biết Dung Khâm có võ công, chỉ là nàng chưa từng nghĩ đến sẽ lợi hại như vậy.Thiên hạ này người muốn thủ cấp của Dung Khâm nhiều không kể xiết, Sở Luyến ước gì có người có thể thành công, trong đầu nàng không tự chủ lại nhớ đến một màn đêm hôm qua, thái dương đau đến lợi hại, nàng càng thêm hận không thể vì việc nghĩa mà hy sinh để diệt trừ tên thiến nô này.“Thật đáng tiếc.”

Một tiếng than nhẹ này như nỉ non, nhẹ như không thể nghe thấy, nhưng Tiểu An Tử đứng gần lại nghe đến hoảng hốt, trộm nhìn tiểu hoàng đế đang ôm mèo nhỏ, góc nghiêng của gương mặt như ngọc lộ ra má hồng, rực rỡ bức người, làm trong lòng hắn ta hoảng hốt, lập tức liễm mi không nhiều lời nữa.Chỉ có một chuyện khiến Sở Luyến vẫn luôn chần chờ, đêm qua người đã ấn nàng ở trên cây quế, đến tột cùng là ai?………………Năm sau, vừa lúc mấy ngày nay tuyết rơi bao phủ toàn bộ cấm cung, hoàng thành tuy bị tuyết bao phủ trắng xóa nhưng vẫn huy hoàng như trước.Sở Luyến ngồi trên ghế vàng ở trong điện, một tay chống mặt nhàm chán lật sách trên án thư, trong không khí oi bức thêm một mùi hương thanh nhã, nhìn hầu giảng đi qua đi lại nói một cách cao hứng, cầm quyển sách rung đùi đắc ý đọc lên lanh lảnh.Ngoài cửa sổ khép hờ mơ hồ thấy được viên ngói lưu ly, tuyết lớn tựa hồ đã ngừng, ngẫm lại năm ngoái lúc vào đông, nàng vẫn còn đang ở lãnh cung.“Bệ hạ, người có hiểu ý này không?”

“Trẫm đã biết.”

Nàng thuận miệng đáp lời, cũng không phải là Sở Luyến trả lời qua loa cho xong, mấy ngày trước đây triều đình thỉnh tấu phải thỉnh cho hoàng đế một lão sư, rốt cuộc năm nay nàng cũng xem như tròn 14 tuổi, không học chút sách làm đế vương thì sao có thể làm hoàng đế.Diêu Hiển tất nhiên cũng không thể phản bác việc này, lưng đeo cái danh dưỡng phế hoàng đế, xưa vị trí thầy của đế vương cần phải là người có đức quyền vọng trọng, chứ không phải là vài vị học sĩ ở điện các mạc tuyển, lại nề hà mấy người có thực quyền, thực dễ dàng liền sinh tâm tư khác với Thiếu Đế, vì để trấn an lòng dân chúng, Diêu Hiển liền cố ý chọn một viên quan từ Hàn Lâm Viện, cũng không đề cập đến cái gì mà thầy của đế vương, chỉ nói một chút khóa học liền xong.Giống như Triều hầu giảng ở trong điện này, tuy là thư ngốc nhưng đầu óc lại linh hoạt, đã sớm tham gia vào trận địa của tên quyền thiến kia, có mấy cái mà hắn ta giảng nàng không thể học.Khó khăn lắm mới có thể nhai nổi lối giảng bài này, Sở Luyến ngồi trên ngự liễu đi về Tây Cung.Tiểu An Tử một bên vừa dâng trà vừa lo lắng: “Mỗi ngày bệ hạ đều không kiên nhẫn nghe giảng bài như vậy, nếu bị người khác biết được, sợ là sẽ lên án.”

Trời vào đông rất lạnh, mèo trắng béo thêm một vòng càng không thích vận động, Sở Luyến vừa ôm lại vừa xoa, đã mấy ngày rồi nàng không được thân cận với mèo béo, mấy ngày trước đây Dung Khâm không cho nàng chạm vào nó, đã mấy ngày liên tiếp nàng thay đổi cách nói chuyện với hắn, thế cho nên hôm nay hắn mới chịu mang tới.“Trẫm càng không kiên nhẫn, có một số người lại càng cao hứng.”

Sở Luyến tất nhiên không kiên nhẫn, nàng nếu biểu hiện ra chút nhiệt tình đối với chính sự, vậy thì kiếp làm hoàng đế của nàng cũng phải chấm dứt.Sau khi đến Tây Cung, Sở Luyến đi đến hướng mai viên, cửa ải cuối cùng trong năm nay không phải là chuyện tuyển lão sư cho nàng, mà là mấy người la hét đòi tuyển Hoàng Hậu cho nàng, cô mẫu của nàng - Vinh Nguyên Trưởng công chúa bởi vì quan hệ với Phò mã gia mà một lòng một dạ đưa Hoàn Nương - nữ nhi của Hồng Lư Tự vào cungNhìn đi, hôm nay lại đưa đến.Trên hành lang thượng cung,từ xa xa Sở Luyến liền nhìn thấy một thiếu nữ thướt tha lả lướt đứng dưới vài cành mai.

Trên mặt tuyết, Hoàn Nương khoác khoác lông màu hồng, lại phá lệ chói mắt.“Các ngươi lui xuống đi.”

Phía sau người nhiều, Sở Luyến cực kỳ không thích, nhìn tất cả đều lui xuống, nàng mới đi đến chỗ Hoàn Nương, nữ tử đứng dưới hoa sớm đã quỳ trên mặt đất, bỏ mũ khoác xuống, bộ diêu khổng tước kéo sợi kim hoa khẽ động, mỹ nhân phát ra tiếng gọi hoảng hốt nhẹ nhàng như ngọc châu.“Bệ hạ vạn an.”

Sở Luyến cười cười, thanh âm ôn hòa nói: “Đứng lên đi, có mang theo thứ mà trẫm kêu nàng đem đến không?”

Sở Luyến đã gặp Hoàn Nương vô số lần, nàng còn rất thích nữ hài này, tri thư đạt lý, nhìn dịu dàng đoan trang, kỳ thật rất sinh động.

Quả nhiên, tiếng nàng còn chưa dứt, thiếu nữ một khắc trước còn lẳng lặng quỳ đoan chính thanh nhã trên mặt đất liền lập tức nhảy dựng lên, từ trong áo khoác lấy ra một cái tay nải mang đến.“Thần nữ đã mang đến.”

Nàng cười nhẹ nhàng, càng lớn mật mà chớp chớp mắt với hoàng đế.…Sở Luyến ở trong các đổi quần áo, nàng cực kỳ vui mừng động thân, y phục của cung nữ, hình thức tuy tối giản nhưng mặc lên thân cũng hiện ra phong tư nữ nhi của nàng.“Ai cũng nói bộ dáng này của ta xinh đẹp, nhưng thần nữ nhìn bệ hạ mới chân chính đẹp tựa thiên tiên đấy!

Thần nữ tự biết xấu hổ.”

Hoàn Nương kinh diễm không thôi, lần nào thấy hoàng đế cũng đều mặc long bào, không cảm nhận được vẻ tú mỹ vui mắt, nhưng lại không biết khi thay nữ trang lại đẹp đến mức này.

Y phục của cung nữ bị quản chế thập phần nghiêm khắc, Sở Luyến chỉ có thể nhờ Hoàn Nương làm một bộ từ ngoài cung rồi mang vào, bảo đảm sao cho không phân biệt được thật giả, thứ nhất là có thể giải tỏa lòng yêu cái đẹp của nàng, thứ hai là có thể thuận tiện để hành động.“Vậy ngươi có còn muốn làm Hoàng Hậu của trẫm?”

Sở Luyến cột lại mái tóc đen hỗn loạn rồi để sát vào Hoàn Nương, hai mắt đen đặc đều là thanh quang liễm diễm.

Hoàn Nương cười thoải mái, vỗ tay vui vẻ nói: “Tất nhiên muốn, có bệ hạ là mỹ thế phu quân như vậy, chính là do thần nữ đã tích đức tích phúc mấy đời!”

“Nói nhiều, lại đây vấn tóc cho trẫm.”

Sở Luyến tức giận chọc chọc cái trán của Hoàn Nương.Hoàn Nương chưa từng bị chọc đau lộ ra vẻ khó chịu, che lại cái trán thanh tú, nhìn hoàng đế chậm rãi thu lại ngón tay ngọc thì cười càng vui.
 
Back
Top Bottom