Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Nan & Mac Quyển 2 - Love Syndrome

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
420,166
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
390201508-256-k113375.jpg

Nan & Mac Quyển 2 - Love Syndrome
Tác giả: Duongphvy
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Lại có hẹn rồi đây☕
Tiếp tục vi vu đến một cp khác của vũ trụ Love Syndrome nào!!!

Thể theo nguyện vọng thì này sốp khui ra quyển 2 của NanMac nhé🐥
..................

Author: Yeonim
Translate: Vie
⚠️ : Có yếu tố 🔞 Tags: blblthaiboylovelovesyndrome​
 
Nan & Mac Quyển 2 - Love Syndrome
Giới thiệu


Nan:"Người đẹp trai như tao làm gì cũng không sai"Mac:"Ồ, vậy sao?

Nhưng tao chưa từng thấy người đẹp trai nào nhảy 'tarantella' cho tao xem cả"......Nan:"Học cho xong nhanh rồi về làm việc trên giường trả nợ cho tao"Mac:"Tao xin trả nợ bằng tiền mặt được không?" (¬_¬)......Nan:"Đừng làm tao tức giận, Mac"Mac:"Nếu mày tức giận rồi lập tức bay đến tìm tao đi, tao cũng muốn xem mày giận lên sẽ thế nào"Nan:"Mau trở về đây"Mac:"Sớm thôi"....._______.....Đến quyển 2 rồi thì mọi người cũng biết lai lịch gia thế của NanMac hết rồi hen.

Ê nhưng mà quyển 2 của cp này dài nha, tổng 50 chap cùng 10chap riêng của cp phụ, dự là miệt mài khá lâu mới xây xong đó.Đóng cọc để đây, nào xây xong thì báo🍎Ngày mở bát: 21-02-2025
 
Nan & Mac Quyển 2 - Love Syndrome
Chap 1


Trans: Vie🥨.."

Ôi ôi ôi ôi ôi!

Ối ối ồ!"

"Ê ê ê ê!

Á á á!"// "Nan!

Mày tắt ngay cái nhạc đó đi, lát nữa thằng Ohm nó nghe thấy thì giật mình đấy!" // Giọng của Mac vang lên khi Nan đang gọi video với cậu vào buổi sáng.

Trong khi đó, bên chỗ Mac là khoảng đầu giờ tối.Nan đang tập thể dục trong phòng tập thể hình của riêng mình.

Anh đặt điện thoại để nhìn rõ mặt mình, còn Mac thì đang thu dọn đồ đạc cho vào túi, cũng đặt điện thoại ở gần.

Tiếng hét của Mac khiến Nan khẽ nhếch mép cười.

Bởi vì âm thanh mà Mac nghe được là tiếng nhạc rên rỉ, trong đó có một số đoạn lời khá nhạy cảm."

Tao bật để lấy khí thế tập thể dục" Nan trả lời.

Mac ngay lập tức cau mày khi nghe thấy vậy.("Mày biến thái nặng hơn rồi đấy!

Có ai mà lại bật nhạc kiểu này trong phòng tập chứ?") Mac hỏi lại với vẻ bất lực.

Cậu biết rõ rằng Nan cố tình bật để chọc tức mình.("Mày bật là vì muốn chọc tao thôi đúng không?") Mac lại cằn nhằn.

Nan nghe vậy thì bật cười thành tiếng."

Tại mày cứ làm trò để người ta ghẹo thôi.

Mà này, mày ra sân bay bằng cách nào?"

Nan hỏi tiếp, vì Mac chuẩn bị bay về Thái Lan trong kỳ nghỉ.("Thằng Ohm bảo gọi taxi") Mac trả lời.

Vì cậu về Thái Lan cùng với một người bạn khác."

Ừ, trước khi lên máy bay thì gọi cho tao" Nhan nói và tiếp tục tập thể dục, trong khi Mac ngồi nhìn qua màn hình điện thoại.("Thế ai sẽ đón tao ở sân bay?") Mac cũng hỏi lại nhưng thực ra cậu biết rõ người sẽ đến đón cậu là anh."

Tự mà về, không nhớ đường về nhà à?"

Nan hỏi vặn lại.("Tao nhớ rồi.

Vậy để tao về nhà bố tao đã, tại tao chỉ nhớ đường về nhà bố tao thôi') Khi bị Nan chọc tức, Mac cũng không vừa mà phải trêu lại."

Muốn ăn đòn hả?"

Nan giả giọng dữ dằn.("Ai chọc tao trước?") Mac cãi lại làm Nan khẽ nhếch mép cười."

Mày hỏi lạ vậy?

Nếu tao không đến đón mày thì để chó nào đến đón?

Nếu tao không đến đón thì mày lại khóc nhè cho xem" Nan trêu lại.("Tao chưa bao giờ khóc nhè nhé") Mac cãi lại không chịu thua.

Trước khi cả hai kịp nghe thấy tiếng gõ cửa phòng từ phía Mac, thì Ohm - bạn cùng nhà của Mac - đã mở cửa bước vào.("À, nói chuyện với Nan hả?

Tao cứ tưởng mày cãi nhau với ai") Ohm vừa cười vừa chào.

Sau đó, anh vẫy tay chào Nan.("Chào, Khỏe không?

Tập thể dục từ sáng sớm luôn hả?") Ohm hỏi khi thấy Nan đang tập thể dục và biết bên Thái Lan đang là buổi sáng."

Tập chờ đón trẻ con về nhà.

Định bụng sẽ 'xử' nó một trận nên thân" Nan trả lời không chút ngại ngần, khiến Mac đỏ mặt tía tai.("Xử cái gì mà xử.

Mày đúng là đồ mặt dày") Mac vội vàng phản ứng lại khi Nan nói ra chuyện đáng xấu hổ trước mặt bạn mình.

Ohm thì cười phá lên vì đã quen với cách nói chuyện thẳng thắn của Nan."

Nhờ mày để ý nó giúp tao nhé Ohm" Nan không quên nhờ Ohm trông chừng Mac vì anh rất tin tưởng Ohm.("Ừ, không cần lo đâu.

Vợ mày về tới Thái an toàn chắc chắn...

Ái da") Ohm trả lời Nan, sau đó kêu lên vì bị Mac đá.

Lý do là vì Ohm gọi Mac là "vợ", không phải vì cậu không chấp nhận, mà là do cậu cảm thấy ngại ngùng."

Hừm, vậy tao không làm phiền nữa.

Mày thu dọn đồ xong đi rồi nói chuyện với tao.

Tao đi tắm đây" Nan nói, vì muốn người yêu sắp xếp hành lý xong xuôi trước đã.

Mac gật đầu đồng ý.

Sau đó, vậu là người cúp máy trước.

Nan cầm điện thoại của mình rồi đi lên phòng ngủ ngay lập tức để tắm rửa và ra ngoài làm việc........."

Tâm trạng tốt nhỉ, Hia Nan?"

Giọng của Wai vang lên khi nghe thấy tiếng Nan hát khe khẽ lúc đi xuống cầu thang khiến anh hơi nhướn mày."

Hay mày muốn tao tâm trạng xấu?"

Nan hỏi lại."

Tâm trạng tốt thì tốt rồi hia, đừng xấu làm gì.

Mà... chẳng phải ngày mai Mac về tới sao?"

Wai vừa cười vừa hỏi, vì anh biết rõ Nan có tâm trạng tốt là do Mac sắp về Thái Lan."

Ừ, chắc khoảng 10 giờ hơn là tới Thái.

Khoảng 8 giờ sáng mày gọi tao dậy nhé, lỡ tao ngủ quên" Nan dặn dò Wai."

Vâng Hia. mà tối nay hia có ra trường đua không?"

Wai hỏi về trường đua xe của Nan."

Có, nhưng chắc không ở lại khuya đâu" Nan trả lời."

Thế mày gọi điện báo cho bên đó chưa, là chúng ta sắp tới rồi?"

Nan hỏi về người mà anh đã hẹn gặp hôm nay."

Xong rồi Hia, anh muốn ăn cơm trước hay là ra ngoài ăn luôn?"

Wai hỏi, vì anh cũng đã chuẩn bị bữa sáng cho Nan rồi."

Ra ngoài ăn luôn đi.

Tao định ghé chợ một chút trên đường về.

À, nhớ mang theo thùng xốp nhé" Nan vừa nói vừa đi ra khỏi nhà.

Nan gọi thêm hai người đàn em đi cùng.

Khi Wai đi ra với thùng xốp, họ cùng nhau lên xe."

Hia lấy cả hai chiếc luôn hả?"

Wai hỏi khi lái xe đưa Nan đến nhà một người quen chuyên mua bán xe đấu giá.

Người này đã giới thiệu cho anh một chiếc xe với giá đặc biệt, vì Nan thích mua xe cũ về độ lại để bán, và cũng có dự định mở một gara xe cũ."

Để xem đã, nếu tình trạng tốt thì sẽ lấy" Nan trả lời, đồng thời mở trang web đấu giá xe để xem."

Hia định làm gara xe thật á?"

Wai hỏi để chắc chắn."

Ừ.

Ít nhất thì cũng có thêm thu nhập.

Tao định mua xe máy cũ về độ lại rồi bán, kiếm thêm chút tiền tiêu vặt" Nan nói về dự án mà anh đang ấp ủ."

Thế Mac biết chưa Hia?"

Wai vừa hỏi vừa làm."

Chưa.

Để khi nào nó về rồi hãy nói" Nan trả lời với giọng điệu bình thường.

Một phần mà anh sẽ làm thêm những việc kinh doanh khác, cũng là vì muốn kiếm thêm thu nhập để lo cho Mac ăn học.

Anh biết rõ rằng, nếu chỉ dựa vào thu nhập như trước kia, khi anh sống một mình và trả lương cho đám đàn em trông nom trường đua thì còn dư dả.

Nhưng từ khi anh phải lo cho người yêu ăn học và trách nhiệm chi tiêu khác nữa, nó khiến cho mọi việc có đôi lúc bị thiếu hụt.

Nhưng không phải là Nan không thể xoay xở được, chỉ là để mọi việc không có gì sai sót, anh luôn cố gắng tìm cách tăng thêm thu nhập của mình.Wai lái xe một lát thì đến nhà vườn của người mà anh hẹn gặp, là một căn nhà vườn ở gần Nakhon Chai Si.

Ngay khi xe dừng lại, Nan bước xuống xe thì chủ nhà cũng vừa ra đón.'Xin chào K'Wichian" Nan lên tiếng chào hỏi, đồng thời chắp tay lại chào người đối diện, vì ông ấy lớn tuổi hơn anh, có khi còn trạc tuổi ba anh nữa."

Chào chào, mời vào nhà trước đã" Wichian mời Nan ngồi xuống bàn gỗ trước nhà.

Nan bước vào theo, phía sau là Wai và hai người đàn em.

Anh nhìn vào nhà để xe thì thấy hai chiếc xe mà anh đang quan tâm đều đang đậu ở đó."

Hai chiếc này phải không ông?"

Nan hỏi, người kia gật đầu xác nhận."

Vậy tôi xin phép đám đàn em của tôi kiểm tra xe một lát được không?

Rồi tôi sẽ quyết định có nhận xe hay không" Nan nói ngay vào vấn đề công việc, Wichian khẽ mỉm cười."

Được chứ, mời tự nhiên.

Đây là chìa khóa của cả hai chiếc" Wichian đưa chìa khóa xe cho Nan, anh liền lại đưa cho Wai để đưa hai người đàn em ra xem xe và kiểm tra tình trạng.

Nan thì vẫn ngồi lại với Wichian để nói chuyện về việc đấu giá xe.

Đúng lúc đó có một cô gái bước ra từ trong nhà, mang theo nước uống ra mời.

Anh nhìn đến thì phải công nhận rằng cô gái này có khuôn mặt ưa nhìn, thân hình cân đối, đúng kiểu người mà anh thích đưa lên giường, nhưng hiện tại thì anh không có tâm trí nào cho chuyện đó."

Nước đây ạ" Cô gái đặt ly nước xuống cho Nan, đồng thời mỉm cười với anh."

Đây là Phung, con gái của tôi.

Chắc là ít tuổi hơn cậu, vì vẫn còn học đại học.

Phung, đây là Nan, chủ của trường đua xe ở..."

Wichian giới thiệu."

À, bạn của Phung từng đến đua xe ở đó rồi ạ.

Em thấy trường đua an toàn, mặc dù là trường đua tự phát" Cô gái trả lời, Nan khẽ mỉm cười."

Nan cũng đang định làm gara xe cũ đấy" Ba của cô gái nói thêm, vì Nan từng nói qua với ông về chuyện này.

Và anh cũng không ngờ ông ấy còn nhớ.

Cô gái nghe vậy liền mỉm cười với Nan."

P'Nan giỏi quá.

Tự mình gây dựng sự nghiệp" Cô gái cất lời khen ngợi."

Không có gì giỏi đâu.

Tôi cũng chỉ là người làm ăn bình thường thôi' Nan đáp lại với giọng điệu bình thản.

Anh có thể nhận ra cô gái đang để ý đến mình, nhưng anh không rảnh để đáp lại.Trimm...Trimm...Tiếng chuông điện thoại của Nan vang lên, anh cầm lên xem thì thấy Mac gọi video đến."

Tôi xin phép nghe máy một lát" Nan nói với Wichian và con gái ông, rồi đi ra chỗ khác nghe máy."

Sao rồi?

Ra sân bay chưa?"

Nan hỏi.("Đang ở trên taxi rồi.

Có cả Ohm nữa") Mac hướng camera về phía người bạn, Ohm gật đầu chào Nan.("Mày đang ở đâu?

Không phải ở nhà sao?") Mac hỏi, vì thấy khung cảnh phía sau Nan không quen mắt."

Tao đến Nakhon Chai Si có chút việc liên quan đến xe cộ" Nan trả lời.("À, vậy tao không làm phiền nữa.

Tao chỉ gọi báo là đã lên xe rồi, lát nữa lên máy bay xong tao nhắn tin báo lại, chắc là không gọi nữa đâu") Mac nói với Nan."

Được.

Vậy hẹn gặp lại ngày mai" Nan nói với giọng nghiêm túc, đồng thời nhìn người yêu qua màn hình với ánh mắt khiến Mac cảm thấy mặt nóng bừng.("Ừ, gặp mày sau") Mac trả lời rồi mỉm cười.

Sau đó, cậu là người cúp máy trước.

Nan quay trở lại chỗ Wichian lần nữa, nhưng anh không ngồi xuống.

Anh xin phép đi xem xe, Wichian và con gái cũng đi theo."

Sao rồi?"

Nan hỏi Wai, người đang kiểm tra chiếc xe đầu tiên."

Tuyệt vời luôn Hia.

Xe nhà chạy chưa đến 80.000 km, động cơ còn tốt" Wai trả lời.

Nan hài lòng mỉm cười, sau đó anh yêu cầu Wai kiểm tra chiếc còn lại.

Kết quả cũng khiến anh hài lòng.

Thế là họ tiến hành mua bán ngay lập tức để không mất thời gian, vì Nan sẽ để hai người đàn em lái cả hai chiếc xe về nhà."

P'Nan có đi đâu nữa không ạ?"

Cô gái hỏi ngay khi anh hoàn tất thủ tục mua bán."

Có chuyện gì không em?"

Nan hỏi lại."

À, tại con gái tôi định vào bếp nấu bữa trưa.

Tôi muốn mời cậu ở lại ăn cơm chung, biết đâu cậu lại thích tay nghề của con gái tôi" Wichian nói.

Wai, người đang ngồi cạnh Nan, nhận ra ngay là Wichian muốn anh thân thiết với con gái mình.

Nan cũng biết ý, chỉ khẽ mỉm cười."

Cảm ơn ông đã mời, nhưng chắc tôi phải xin phép trước.

Tôi phải ghé chợ mua đồ tươi.

Bạn trai tôi vừa từ nước ngoài trở về, tôi muốn mua đồ chuẩn bị cho cậu ấy" Nan trả lời với giọng điệu lịch sự, khiến hai ba con hơi bất ngờ khi biết anh đã có người yêu.

Wai thì thầm cười.Khi biết Nan đã có người yêu, hai ba con họ cũng không gặng hỏi thêm gì.

Nan xin phép ra về, để hai người đàn em lái xe về trước, còn anh và Wai thì đi cùng nhau."

Hia chặn đứng từ trong trứng nước luôn" Wai trêu chọc khi lên xe."

Tao thần tượng Hia Day mà, với cả tao không muốn gia đình tan vỡ" Nan trả lời vui vẻ."

Ha ha, nếu Mac nghe được chắc sẽ rất vui vì hia một lòng một dạ như vậy" Wai tiếp tục trêu anh."

Không cần phải kể cho nó nghe đâu, nó sẽ lên mặt cho mà xem" Nan đáp lại với một nụ cười nhẹ, trước khi anh yêu cầu Wai ghé vào chợ để mua đồ về nấu ăn cho Mac vào ngày mai.

Nan tự mình lên thực đơn và lựa chọn đồ, có Wai giúp anh mang đồ vào cốp xe.

Khi đã mua xong mọi thứ, anh ghé vào một quán ăn gần đó để ăn trưa cùng Wai.Trimm...Trimm...Tiếng chuông điện thoại của Nan vang lên, anh cầm lên xem với vẻ mặt chán ghét vì người gọi đến là anh họ của anh."

Gì?"

Nan trả lời với giọng điệu hơi cộc lốc, nhưng đầu dây bên kia đã quen với kiểu này rồi.("Nói chuyện được không?") Giọng của Eua, anh họ của Nan vang lên."

Nếu không nói được thì đã không bắt máy rồi.

Có gì?

Tao đang ăn cơm" Nan trả lời lại.("Ngày mai Mac về đến lúc mấy giờ?") Eua hỏi lại khiến Nan ngay lập tức cau mày."

Mày biết bằng cách nào?

Ai nói cho mày biết?"

Nan hỏi lại, vì anh không hề nói với Eua về việc Mac sẽ trở lại Thái Lan.("Tình cờ là tuần trước tao có nhắn tin cho Mac, thấy nó bảo ngày mai sẽ về") Eua trả lời."

Vậy mày là cái quái gì mà phải nhắn tin cho vợ tao hả Eua?"

Nan hỏi với giọng điệu không hài lòng khi biết anh họ mình nhắn tin cho người yêu của anh, mà Mac thậm chí còn chưa bao giờ kể cho anh nghe.("Đừng nóng giận chứ em trai.

Anh chỉ nhắn tin nhờ mua đồ thôi mà, nên muốn biết khi nào nó về để còn tìm thời gian qua nhà mày lấy đồ") Eua trả lời với giọng điệu bất lực trước tính khí ghen tuông của em trai mình."

Vậy sao mày không bay sang mua luôn đi, lại làm phiền vợ tao?"

Nan vừa ăn cơm vừa cằn nhằn.

Wai thì ngồi ăn một cách im lặng.("Thì tại anh chưa có kế hoạch bay ra nước ngoài trong thời gian gần đây mà.

Thôi được rồi, coi như anh nhờ vả.

Vậy tóm lại là Mac về lúc mấy giờ?") Eua hỏi lại."

Chắc khoảng gần 11 giờ là tới Thái.

Mày vào lấy đồ luôn ngày kia đi.

Ngày mai tao ra sân bay đón nó, để nó nghỉ ngơi đã" Nan trả lời.

Wai khẽ mỉm cười, mặc dù Nan có vẻ khó chịu và nghiêm khắc với Mac, nhưng Nan cũng luôn đặt người yêu lên hàng đầu.("Được, vậy tao nhắn cho Mac biết là ngày kia tao sẽ qua") Eua trả lời.

Nan nhận lời rồi cúp máy."

Phiền thật" Nan lẩm bẩm, không suy nghĩ gì nhiều.

Anh chỉ nói vậy vì thấy hơi phiền thôi, vì biết Eua không có ý gì với Mac cả."

Ngày mai Hia có muốn em lái xe ra sân bay đón vợ anh không?"

Wai hỏi, nhưng Nan lắc đầu."

Không cần đâu, tao tự lái đi được.

Mày đi chuẩn bị đồ đi, tao định tối mai sẽ tổ chức một bữa tiệc nhỏ chào đón nó" Nan trả lời.

Wai gật đầu đồng ý.

Sau khi ăn xong, cả hai người trở về nhà ngay lập tức.........Đến tối, Nan đến trường đua xe như thường lệ.

Anh đi chào hỏi những người quen, đồng thời quan sát mọi thứ.

Có một vài cô gái và chàng trai trẻ đến "thả thính", nhưng Nan vẫn nói chuyện với mọi người bình thường, không hề có ý định "bắt cá hai tay" hay "gieo hy vọng" cho ai."

Hia, tối nay uống chút rượu không?"

Một khách hàng thân thiết mời."

Thôi, để tao kiêng đã.

Chắc khoảng nửa đêm tao về nhà" Nan từ chối.

Người khách tỏ vẻ ngạc nhiên."

Mai vợ Hia Nan về, ảnh phải ra sân bay đón" Một đàn em của Nan nói với vẻ mặt tươi cười để trêu anh.

Những người làm việc cho Nan đều biết rõ anh yêu thương Mac đến mức nào, vì họ cảm nhận được sự khác biệt trong tâm trạng của Nan khi Mac ở nước ngoài và khi trở về Thái Lan."

À, Mac về rồi hả?

Hèn gì tao thấy mày có vẻ vui vẻ hơn" Người khách hàng thân thiết trêu lại."

Tao thể hiện rõ vậy sao?

Tao vui vẻ đến thế á?"

Nan hỏi lại với vẻ mặt buồn cười."

Phải!!"

Tiếng đáp lại của mọi người đứng bên cạnh Nan vang lên đồng thanh.

Nan khẽ nhếch mép cười, anh không có ý định từ chối, vì thật sự anh đang rất vui khi Mac đang trên đường trở về Thái Lan.Nan ở lại trò chuyện với mọi người một lúc rồi tách ra về nhà để nghỉ ngơi và chờ đợi đến giờ gặp lại người yêu sau vài tiếng nữa........................"

Cuối cùng thì Nan cũng ra đón mày đúng không?"

Ohm, bạn của Mac hỏi.

Mac gật đầu.Lúc này, máy bay chuẩn bị hạ cánh xuống sân bay Suvarnabhumi.

Mặc dù trước đó đã nhiều lần trở lại Thái Lan, nhưng cậu vẫn cảm thấy hồi hộp khi được gặp lại Nan và bố của mình."

Để tao nói với Nan là đưa tao đến căn hộ của anh mày trước đã" Mac nói, vì lúc đầu Ohm định bắt taxi về căn hộ của anh trai mình nhưng cậu nói sẽ nhờ Nan đưa đi."

Chẳng phải thằng đó sẽ 'xẻo' tao trước sao?

Nó có thể muốn đưa mày về nhà nhanh chóng đấy" Ohm trêu chọc."

Xẻo cái gì mà xẻo.

Căn hộ của anh mày cũng là đường đi về nhà nó mà" Mac cãi lại với khuôn mặt đỏ bừng.

Ohm khẽ cười, trước khi cả hai chuẩn bị xuống máy bay.

Cả hai đi lấy hành lý của mình rồi đi thẳng đến lối ra.

Mac kéo vali của mình với trái tim đập loạn nhịp vì càng nghĩ đến việc Nan đang đứng đợi, tim cậu càng đập mạnh hơn.//Tại sao mình phải hồi hộp chứ?

Cứ như thể chưa từng gặp nhau bao giờ vậy// Mac tự nhủ trong lòng, đồng thời đảo mắt tìm người yêu của mình."

Tên kia, chồng mày đúng là 'hàng thật giá thật'" Ohm nói với vẻ mặt buồn cười, đồng thời gật đầu về một hướng.

Mac liền nhìn theo, rồi cắn môi dưới để không cười khi thấy Nan mặc quần jean bạc màu rách rưới, áo thun trắng cổ tim, đi giày vải trắng đã cũ.

Tóc anh dài đến ngang vai, được buộc nửa đầu.

Râu ria mọc lún phún, nhưng không hiểu sao trong mắt Mac, Nan trông rất đẹp trai đến lạ.

Nan cũng khẽ nhếch mép cười khi thấy người yêu anh.Mac và Ohm bước đến chỗ Nan.

Anh gật đầu chào Ohm, Ohm cũng gật đầu đáp lại."

Sao?

Không chạy đến ôm tao sao?"

Nan giả vờ dang tay ra làm Mac cố gắng giữ nụ cười."

Sao phải chạy đến ôm chứ?

Cũng đâu phải trẻ con" Mac trả lời với vẻ mặt cố gắng giữ bình tĩnh.

Thật ra, cậu cũng muốn ôm Nan, nhưng không muốn bị bạn mình trêu chọc."

Ăn nói cho thật lòng vào, cậu ấm" Nan trêu người yêu của mình."

Chứ bộ mày có thật lòng với tao hả?"

Mac cãi lại.

Ohm chỉ biết đứng cười trừ nhìn hai người, gặp mặt là cãi nhau suốt, nhưng Ohm biết cả hai đều rất nhớ và yêu thương nhau rất nhiều.

Ohm thừa nhận rằng khoảng cách không là gì so với hai người này."

Ồ, muốn tao thật lòng với mày sao?

Được thôi" Nan vừa nói xong liền kéo Mac vào lòng mình, đồng thời hôn mạnh lên môi cậu một cái khiến Mac trợn tròn mắt vì ngạc nhiên và xấu hổ.

Mọi người xung quanh đều nhìn với nụ cười, vài người thì ngạc nhiên, nhưng phần lớn đều cười.

Ohm thì cười nhẹ trong cổ họng."

Nan, mày làm cái gì vậy?

Còn biết xấu hổ với người khác không hả?"

Mac nói để che đậy sự xấu hổ của mình."

Hả?

Chẳng phải mày muốn tao thật lòng sao?

Đây, lòng tao muốn làm gì thì miệng tao làm thế" Nan trả lời với vẻ mặt tinh quái, khiến Mac mím môi nhịn cười, sau đó quay sang trừng mắt nhìn bạn mình.

Ohm giơ hai tay lên ra vẻ đầu hàng."

Tao không biết, tao không thấy, tao muốn về rồi" Ohm vội vàng chữa cháy."

Nan, lát nữa đưa Ohm về căn hộ của anh nó trước được không?

Dù sao cũng tiện đường về nhà mà" Mac nói để đổi chủ đề."

Được, vậy đi thôi" Nan vừa nói vừa ôm vai Mac để dẫn đi."

Không giúp Mac kéo hành lý sao?"

Ohm giả vờ hỏi, vì Nan đang ôm vai người yêu bên trái, còn bên phải là cậu đang kéo vali."

Chỉ một cái vali thôi, tự kéo được, cũng không phải con nít" Nan vừa nói vừa cười.

Mac liền đảo mắt, vì biết rõ anh sẽ không giúp mình.

Ohm cười trừ trước hành động của cả hai người, đến khi ra xe thì lấy hành lý bỏ vào cốp xe rồi lên xe về nhà."

Tối nay nếu mày rảnh thì ghé qua nhà tao chơi nhé Ohm, uống chút rượu" Nan nói khi lái xe ra khỏi sân bay."

Ăn mừng Mac về nước hả?"

Ohm hỏi, còn Mac thì ngồi nghe im lặng."

Không phải, tao chỉ muốn ăn thôi" Nan nói và liếc nhìn Mac một chút."

Ừ, nếu lát nữa vào đó tao sẽ gọi" Ohm trả lời, sau đó cả hai nói chuyện vu vơ cho đến khi đến căn hộ của anh trai Ohm."

Cảm ơn mày nhiều, gặp lại mày vào buổi tối nhá" Ohm nói khi đã lấy xong đồ từ xe của Nan.

Ngay khi Ohm vào căn hộ, anh lái xe chở người yêu thẳng về nhà mình."

Mày có bị jetlag không?"

Nan hỏi khi thấy Mac ngáp.🏷️ Jetlag: Jet lag (hay còn gọi là say lệch múi giờ, rối loạn nhịp sinh học) là một tình trạng rối loạn giấc ngủ tạm thời do sự khác biệt giữa nhịp sinh học bên trong cơ thể và thời gian biểu của một địa điểm mới sau một chuyến bay dài, đặc biệt là khi vượt qua nhiều múi giờ."

Ừ, một chút.

Buồn ngủ quá" Mac trả lời thật lòng."

Đã ăn gì chưa?"

Nan hỏi tiếp."

Ăn trên máy bay rồi" Mac trả lời ngay."

Vậy về đến nhà nghỉ ngơi một lát đi, tối dậy rồi tìm gì ăn" Nan trả lời, Mac gật đầu đồng ý.

Cậu quay sang nhìn gương mặt người yêu đang lái xe khiến anh quay sang nhìn một chút."

Nhìn gì?"

Nan hỏi lại, Mac liền đưa tay lên xoa cằm anh."

Sao mày không cạo râu đi?"

Mac hỏi.

Nan khẽ mỉm cười."

Dành để mày cạo cho tao.

Chúng ta thay phiên nhau" Nan trả lời khiến người yêu anh ngơ ngác."

Tao không có râu, sao mà thay phiên cạo được?"

Mac hỏi lại đầy nghi ngờ."

Tao đâu không nói râu của mày, tao đang nói..."

Nan vừa nói vừa liếc xuống chỗ giữa hai chân của Mac cười tinh quái, khiến cậu đỏ bừng mặt."

Nan, mày đừng hòng nghĩ đến chuyện đó.

Mày đúng là biến thái" Mac la lên với khuôn mặt nóng bừng, vì cậu hiểu rõ ý tứ trong ánh mắt và suy nghĩ của người yêu mình.

Cậu biết Nan muốn cạo chỗ nào cho cậu."

Hahaha, tao chỉ nói lông chân thôi mà, mày nghĩ đi đâu vậy?"

Nan vừa nói vừa cười lớn."

Mày không cần phải làm loạn lên, mặt mày thì có thể nghĩ được gì tốt đẹp chứ?"

Mac cãi lại.

Nan cười nhẹ nhàng, sau đó dùng tay trái nắm lấy tay cậu, xoa nhẹ nhàng rồi nâng lên hôn vào mu bàn tay.

Không cần nói gì, chỉ hành động nhỏ này cũng khiến Mac lặng im, không thể tiếp tục cãi nhau với anh được nữa."

Mày lúc nào cũng thích làm như vậy" Mac lầm bầm, vì mỗi lần Nan làm vậy, cậu lại không biết phải làm sao.

Dù là cãi nhau hay gì đi chăng nữa, chỉ cần anh thể hiện một chút ngọt ngào là cậu lại xiêu lòng."

Chứ sao, nếu không thì làm sao làm chồng mày được" Nan đáp lại.

Mac mím môi, không nói gì thêm.

Cậu để mặc anh nắm tay mình như vậy cho đến khi về đến nhà.

Mac nhìn căn nhà của Nan với cảm giác nhớ nhung.

Khi xe dừng lại và bước xuống, đám đàn em của Nan đồng loạt chào hỏi.

Mac cũng mỉm cười chào lại mọi người."

Chào" Wai lên tiếng chào."

Mệt quá" Mac trả lời ngắn gọn, sau đó tự mình nhấc túi xách xuống xe.

Dù sao thì Nan cũng không cho người khác giúp cậu việc này, cậu luôn phải tự mình làm mọi thứ."

Vậy thì đi nghỉ ngơi trước đi, tối nay sẽ 'chơi' hết mình" Wai nói rồi cười.

Mac cũng cười đáp lại.

Sau đó, cậu và Nan cùng nhau đi lên phòng."

À, Er nhờ mua đồ hay sao ấy nhỉ?"

Nan hỏi khi nhớ ra điều gì đó.

Mac kéo vali vào trước tủ quần áo."

Ừ, ở trong túi đó" Mac trả lời."

Ngày mai nó đến lấy.

Còn mày thì ở đây với tao" Nói xong, Nan kéo Mac vào lòng rồi đẩy người yêu nằm xuống giường, anh thì ở trên người cậu."

Đến đây để tao 'trừng phạt' mày một trận nên thân" Nan nói rồi nhếch mép cười khiến Mac cảm nhận được hơi ấm từ người anh, thứ mà cậu luôn khao khát trong suốt thời gian ở nước ngoài...Thấy cũng mê mê, sốp chủ yếu mê nết ông Nan nên mới dịch quyển 2 thoi😊
 
Nan & Mac Quyển 2 - Love Syndrome
Chap 2


Trans: Vie🥨.."

Phạt tao tội gì chứ?"

Mac hỏi lại, đồng thời đưa tay lên đẩy ngực người yêu ra."

Thì tội mày lén lút nói chuyện với Eua mà không nói cho tao biết chứ sao.

Nếu nó không gọi điện thoại cho tao thì chắc anh cũng chẳng hay" Nan nói với giọng điệu nghiêm khắc, đồng thời nhìn người yêu với ánh mắt dò xét.

Mac hơi khựng lại một chút, sau đó nở nụ cười trừ."

Tao không có ý định giấu mày đâu.

Tại tao bận quá nên quên mất.

Hôm qua cũng định nói rồi, nhưng lại cãi nhau với mày về chuyện bài hát" Mac giải thích.

Thật ra cậu đã quên nói với Nan, đến khi cúp máy thì mới nhớ ra, Nan thì vẫn mình cậu chằm chằm."

Thật ra thì mày có hay nói chuyện với nó không?

Nó có thường xuyên nhắn tin cho mày không?"

Nan hỏi tiếp với giọng điệu bình thản."

Không thường xuyên lắm.

Nếu có nhắn thì cũng chỉ hỏi về chuyện của mày thôi.

Lần này là anh ấy nhắn tao đi mua nước hoa giúp thôi" Mac trả lời thật lòng."

Tao không nghĩ gì về Eua.

Eua cũng là anh trai của tao mà.

Anh ấy không có ý gì với tao đâu.

Tao...

Tao thừa nhận là đã sai khi không nói với mày.

Tao xin lỗi" Mac nói tiếp khi thấy người yêu vẫn nhìn mình chằm chằm."

Đừng để có lần sau" Nan trả lời ngắn gọn, Mac liền gật đầu ngay lập tức."

Tao...

Tao buồn ngủ.

Muốn nghỉ ngơi" Macc nói với giọng điệu yếu ớt, vì vẫn chưa đoán được người yêu có giận mình hay không."

Tao còn chưa phạt mà" Nan vừa nói đến hình phạt thì Mac đã liền nhăn mặt."

Nào, không phải mày đã nói sẽ cho tao nghỉ ngơi trước sao?"

Mac nhắc lại lời của người yêu."

Tao không có ý định 'ăn' mày bây giờ đâu.

Coi tao là loại người như vậy sao?"

Nan hỏi ngược lại.

Lúc này, anh không còn tức giận gì nữa.

Anh chỉ cố tình giữ vẻ mặt lạnh lùng và giọng điệu bình thản để cảnh cáo Mac, để không cho cậu giấu diếm anh điều gì trong những lần sau."

Tao cũng không nghĩ đến chuyện đó" Mac nói dối, vì thực ra cậu cũng nghĩ rằng Nan sẽ làm gì đó với cậu ngay lúc này.

Nan khẽ nhếch mép cười khi nhìn thấy ánh mắt lảng tránh của người yêu."

Ừ, coi như tao tin đi" Nan nói với vẻ mặt buồn cười, sau đó nghiêng người nằm xuống cạnh người yêu.

Mac quay sang nhìn anh với vẻ mặt khó hiểu."

Vậy rốt cuộc mày định phạt tao thế nào?"

Mac hỏi với vẻ mặt tò mò."

Để dành đến tối nay, còn bây giờ mày cứ nghỉ ngơi trước đã" Nan nói với giọng điệu bình thường, sau đó kéo Mac lên để cậu nằm gối cao hơn.

Mac nhìn Nan với vẻ mặt dò xét, rồi khẽ cắn môi dưới.

Ánh mắt của cậu luôn nằm trong tầm mắt của người yêu anh."

Đừng có quyến rũ tao quá Mac, tao không kiềm chế được đâu" Nan nói, khiến Mac cảm thấy mặt mình nóng bừng.

Trong lòng cậu thật sự cũng muốn Nan làm gì đó để bù đắp cho khoảng thời gian 3 tháng xa cách."

Tao không có quyến rũ" Mac cãi lại."

Cãi nhau suốt, cãi giỏi, cắn môi" Vừa dứt lời, Nan liền lật người đè Mac xuống và hôn cậu ngay lập tức.

Nan hôn Mac rất mạnh bạo ngay từ đầu, khiến cậu có chút giật mình, nhưng cậu cũng không từ chối vì không thể phủ nhận được ham muốn trong lòng mình.Nan luồn chiếc lưỡi nóng rực của mình vào và lấy đầu lưỡi của người yêu ngay lập tức.

Mac cảm nhận được sự thôi thúc, nhớ nhung và khao khát trong lòng mình, không khác gì với anh, việc phải ở xa và không được chạm vào người yêu cũng khiến cậu gần như phát điên.

Cậu đáp lại nụ hôn của anh một cách mãnh liệt để thỏa mãn ham muốn của bản thân."

Ưm..."

Mac rên rỉ một tiếng từ cổ họng.

Mặc dù Nan hôn cậu rất mạnh bạo, nhưng cậu lại cảm thấy rất dễ chịu.

Cả hai người đều đang mút lấy đầu lưỡi của nhau, một tay mạnh mẽ của anh luồn xuống dưới cổ Mac để kéo cậu lại gần hơn, tay còn lại thì nâng lấy khuôn mặt của cậu.

Khi đã hôn đủ, Nan là người chủ động rời môi.

Mac nhìn Nan với ánh mắt mơ màng, khiến anh không thể kiềm chế được mà cúi xuống cắn vào môi người yêu một cách đầy thích thú."

Á...

Đau" Mac kêu lên khi Nan cắn vào môi dưới của mình."

Thôi, đừng nhìn tao bằng ánh mắt quyến rũ đó nữa, nếu không mày sẽ không được ngủ đâu" Nan nói rồi kéo Mac vào lòng mình, nằm cạnh nhau.

Anh đã phải dùng rất nhiều sức lực để không làm theo ý mình, không đè ép cậu làm gì hơn, vì anh muốn người yêu được nghỉ ngơi trước."

Tao không có quyến rũ, là mày tự nghĩ lung tung mà" Mac cãi lại với giọng điệu không được tự tin cho lắm, vì cảm thấy mặt mình nóng bừng.

Cậu không biết rằng mình đã vô tình thể hiện biểu cảm gì khiến Nan cảm thấy cậu đang quyến rũ anh."

Ừ, là tao điên mất rồi.

Ngủ đi, rồi tối nay tao sẽ trả thù mày sau" Nan nói, kèm theo một tiếng cười nhẹ trong cổ họng.

Mac mím môi, không rời khỏi vòng tay của anh, vì cậu cũng muốn ở trong vòng tay của người yêu mình.

Mac từ từ nâng tay mình lên, ôm Nan lại.

Khiến anh nhếch mép cười đắc ý."

Cấm giở trò gì với tao nữa, tao buồn ngủ rồi" Mac vội vàng nói trước, vì sợ người yêu sẽ trêu chọc chuyện cậu ôm lại Nan."

Ừ" Nan đáp lại.

Cả hai người im lặng.

Một lúc sau, Mac ngủ thiếp đi.

Nan biết người yêu đã ngủ, nên định buông vòng tay ra để cậu được thoải mái hơn.

Nhưng khi anh vừa cử động, Mac lại ôm chặt anh hơn.

Nan liền cúi xuống nhìn người yêu đang gục đầu vào ngực mình, rồi khẽ mỉm cười.//Đến ngủ mày cũng quyến rũ tao được// Nan thầm nghĩ.

Thay vì ngủ cùng Mac một lát rồi xuống nhà, anh quyết định ngủ luôn với cậu.........Sau khi ngủ được khoảng 6 tiếng, Mac tỉnh dậy với vẻ mặt ngái ngủ.

Gần 5 giờ chiều, cậu thấy đầu óc choáng váng vì cơ thể đang bị lệch múi giờ.

Mac nhìn sang bên cạnh thì không thấy Nan đâu.

Cậu từ từ ngồi dậy, lấy tay xoa xoa thái dương.Cạch.Tiếng mở cửa vang lên, Nan bước vào."

Dậy lâu chưa?"

Nan hỏi, rồi tiến lại chỗ Mac đang nằm."

Vừa mới tỉnh, đầu còn mơ màng" Mac lên tiếng.

Nan ngồi xuống bên cạnh người yêu, rồi đặt tay lên trán cậu."

Không sốt, chắc không sao đâu.

Đi tắm rửa một lát sẽ ổn thôi" Nan nói.

Mac gật đầu với vẻ mặt vẫn còn ngái ngủ."

Tự tắm hay để tao tắm cho?"

Nan trêu chọc hỏi lại."

Tự tắm.

Mày đừng có kiếm cớ trêu tao" Mac đáp lại không thật lòng."

Vậy thì đi tắm đi.

Xuống nhà tìm gì ăn, ba mày đến được một lúc rồi" Nan nói, khiến Mac ngay lập tức cau mày."gì?

Ba tới á?

Sao mày không gọi tao dậy?"

Mac hỏi lại.

Lúc đầu, cậu định bụng sẽ đến thăm ba vào ngày mai, vì biết hôm nay mình sẽ ngủ một giấc dài."

Ba mày muốn mày nghỉ ngơi trước đã.

Đừng hỏi nhiều nữa, đi tắm đi.

Tao lên đây cũng là để gọi mày dậy đấy" Nan nói."

Ừ" Mac đáp lại, rồi xuống giường tắm rửa và thay quần áo.

Nan xuống đợi ở tầng dưới.Sau khi Mac tắm rửa và thay quần áo xong, cậu liền xuống tầng dưới.

Tiếng nhạc vang vọng từ phía trước nhà khiến Mac phải đi theo.

Vì không có ai trong nhà cả.

Tiếng nói chuyện ồn ào vọng lại.

Khi Mac ra đến trước nhà thì ngớ người vì ngạc nhiên.

Cứ như là có một bữa tiệc nhỏ vậy.

Đồ ăn được bày trên một chiếc bàn dài trước nhà.

Vài người trong số đàn em của Nan đang bận rộn nướng gì đó.

Cậu liền đi đến chỗ người yêu đang ngồi.

Và người đang ngồi cùng anh còn có cả ba của cậu, Frog, Dew, Three, Sage và Keith."

Sao thế?

Vẫn còn đau đầu à?"

Ba của Mac hỏi.

Mac chắp tay chào ba mình rồi ngồi xuống chỗ trống giữa ba và Nan."

Đỡ hơn rồi ạ.

Mà đây là tiệc gì vậy ba?

Sao đông người thế này?"

Mac ngơ ngác hỏi.

Mọi người đều mỉm cười nhẹ nhàng."

Không có gì.

Chỉ là muốn ăn uống thôi" Nan trả lời với giọng điệu bình thường."

Ôi P'Nan, anh cứ cứng miệng làm gì.

Nói với P'Mac là anh tổ chức tiệc ăn mừng anh ấy trở về đi" Three không thể không trêu chọc Nan.

Mac quay sang nhìn người yêu ngay lập tức."

Ăn mừng cái gì chứ.

Nó chỉ là trở về vào dịp nghỉ hè thôi.

Để nó học xong rồi trở về, đến lúc đó tao sẽ ăn mừng thật lớn" Nan cãi lại Three."

Ồ, vậy ra hôm nay mày chỉ tập dượt ăn mừng thôi hả" Sage trêu chọc.

Nan nâng ly rượu lên nhấp một cách bình thản."

Hôm nay tao chỉ muốn ăn thôi, được chưa?

Hay là mày không muốn ăn" Nan hỏi bạn mình với giọng điệu kiên quyết.

Sage cười nhẹ.

Mac mỉm cười một chút, vì cậu đoán được rằng người yêu mình đã chuẩn bị rất nhiều món ăn như vậy, và mọi người tụ tập ở đây như thế này là vì muốn chào đón cậu trở lại Thái Lan, mặc dù cậu chỉ về trong dịp nghỉ hè."

Hia Nan, đây ạ" Wai đặt bát canh Tom Yum cá nướng lên bàn cho Nan."

Cảm ơn mày nhiều.

Bảo bọn họ ăn đi, không cần đợi tao cắt băng khánh thành đâu" Nan nói với đám đàn em của mình đang ngồi không xa đó.

Wai đáp lại rồi đi nhập bọn với mọi người.

Thực ra Nan đã mời Wai ngồi cùng, nhưng Wai muốn giao lưu với những người khác nữa.

Nan đẩy bát canh Tom Yum về phía Mac."

Thử đi xem sao, để đỡ đau đầu.

Tao bảo Wai nấu không cay lắm, để riêng cho mày" Nan nói với giọng điệu bình thường.

Ba của Mac nhìn anh rồi cười mỉm.

Mặc dù Nan ăn nói thẳng thắn, có phần hơi thô lỗ và thích trêu chọc, nhưng ông biết rõ anh là người chăm sóc con trai ông rất tốt.

Và con trai ông đã trở thành một người biết suy nghĩ cũng là nhờ Nan."

Sao mày biết ăn cái này sẽ hết đau đầu" Mac hỏi lại."

Tao thích ăn khi bị say.

Ăn đi, những món khác cũng có, nhưng đừng ăn món của thằng Sage, có một số món nó bỏ tỏi" Nan nói.

Mac nhìn người yêu mình với cảm giác ấm áp trong lòng, rồi từ từ múc thử một muỗng canh Tom Yum.

Cậu thấy nó rất hợp khẩu vị.

Mac vừa ăn vừa trò chuyện với mọi người."

Tao mua quà cho mọi người nè.

Để tao lên lấy đã" Mac nói khi nhớ ra.

Cậu bèn chạy lên phòng ngủ lấy quà.

Lúc xuống lầu thì thấy Wai đang định đi vào bếp."

Đây, tao mua cho mày nè" Mac đưa hộp kem dưỡng da cho Wai.

Wai nhận lấy rồi cười trừ."

Sao, mặt tao tệ đến mức mày phải mua kem dưỡng da cho tao vậy hả" Wai giả vờ hỏi với giọng chậm rãi."

Không lấy à" Mac hỏi lại."

Lấy chứ.

Đồ chùa ai mà không lấy.

Dù sao cũng cảm ơn mày nhiều" Wai đáp lại với lòng biết ơn chân thành."

Không có gì.

Tiền của ba mày đó" Mac trả lời với vẻ mặt hài hước.

Thực ra số tiền mua quà là do Mac dành dụm từ việc làm thêm.

Cậu không hề dùng tiền của Nan để mua quà biếu như vậy.

Wai cười nhẹ.

Mac định đi ra ngoài sân."

Khoan đã" Wai gọi Mac lại.

Mac quay lại nhìn Wai với vẻ mặt ngạc nhiên, không hiểu vì sao Wai gọi cậu lại."

Hia Nan vui lắm khi mày về.

Tất cả những gì anh ấy làm tối nay đều là muốn ăn mừng thật lòng đấy" Wai lén nói với Mac, cậu khẽ mỉm cười đáp lại."

Ừ, tao biết mà.

Nó miệng lưỡi cay độc quen rồi" Mac đáp lại.

Mặc dù cậu biết rõ trong lòng Nan rất vui khi cậu trở về, nhưng khi nghe Wai nói vậy, cậu lại càng cảm thấy vui hơn."

Ừ, cố gắng chịu đựng anh ấy một chút.

Tất cả những gì anh ấy làm đều là vì mày.

Trước đây, anh ấy không có mục tiêu gì trong cuộc sống, chỉ sống qua ngày đoạn tháng.

Nhưng từ khi có mày, anh ấy đã có rất nhiều mục tiêu.

Mỗi khi mày làm điều gì không phải, hãy nghĩ đến anh ấy một chút.

À, và cả ba mày nữa" Wai nói với tất cả tấm lòng mình, bởi vì anh hiểu rằng Nan đã phải cố gắng rất nhiều so với trước đây.

Anh không muốn công sức và những nỗ lực của Nan trở nên vô ích."

Mày không cần lo lắng đâu.

Tao luôn nghĩ đến nó và cả ba nữa.

Tao sẽ không bao giờ phá hỏng những mục tiêu của nó đâu" Mac đáp lại với giọng điệu chân thành.

Nếu là Mac của ngày xưa, có lẽ cậu đã tức giận khi Wai nói như thể đang dạy bảo mình như vậy, mặc dù anh chỉ là đàn em của Nan.

Nhưng bây giờ mọi thứ đã thay đổi, cậu đã hiểu rõ những gì Wai muốn truyền đạt.

Wai mỉm cười khi nghe những lời này và nhìn thấy ánh mắt kiên định của Mac."

Cảm ơn mày lần nữa vì những món quà" Wai nói trước khi rời đi vào bếp.

Mac cũng đi ra ngoài, đến chỗ những người khác ở trước nhà.Mac mang quà đến cho ba mình, và có cả phần của Frog, Dew và Keith nữa."

Cái này của mọi người.

Mày mang đến đưa cho mọi người đi"" Mac đưa túi bánh kẹo cho Nan để anh mang đến cho đám đàn em của mình đang ngồi ở một phía khác."

Mày tự đi mà đưa.

Mày là người mua quà cho chúng nó chứ có phải tao đâu" Nan đáp lại.

Mac hơi ngập ngừng, vì trong số đám đàn em của Nan, có một vài người cậu không thân thiết hoặc không nói chuyện nhiều.

Hầu hết thời gian cậu chỉ trò chuyện với Wai.

Nên cậu cảm thấy hơi ngại khi phải mang quà đến cho họ, mặc dù cậu đã cố tình mua quà để mang đến."

Lẽ nào mày chỉ muốn trò chuyện với mỗi thằng Wai thôi à?

Nhiều thành viên trong nhà như vậy mà" Nan nói lớn hơn."

Ừ, tao tự mang đi đưa vậy" Mac đáp lại, rồi đứng dậy đi đến chỗ nhóm đàn em của Nan.

Vài người trong số đó lớn tuổi hơn Nan, nhưng vẫn gọi Nan là "anh" vì coi Nan là ông chủ của họ.

Mac bớt căng thẳng hơn khi thấy Wai đã quay lại ngồi cùng mọi người.

Khi Mac đến gần, mọi người đều ngừng nói chuyện và quay sang nhìn Mac với vẻ mặt ngạc nhiên."

Có chuyện gì sao?"

Wai hỏi, đồng thời nhìn vào chiếc túi giấy trên tay Mac."

À... tao mua chút bánh kẹo mang đến cho mọi người nè.

Có thể không nhiều lắm đâu, mọi người chia nhau ra ăn nhé" Mac nói, đồng thời đưa túi bánh kẹo cho người đang ngồi cạnh Wai.

Mọi người đều nở nụ cười ngay lập tức."

Cảm ơn K'Mac" người nhận túi bánh kẹo lên tiếng cảm ơn, những người khác cũng nói theo khiến Mac cảm thấy hơi ngượng ngùng."

Không có gì đâu" Mac nói rồi lập tức quay trở lại chỗ Nan.

Trong suốt thời gian Mac mang quà đến cho đám đàn em của Nan, Nan đều nhìn theo cậu không rời mắt, khóe miệng khẽ nhếch lên đầy hài lòng."

Thế bọn nó nói gì?"

Nan hỏi khi Mac trở lại chỗ ngồi."

À... họ cảm ơn" Mac đáp lại với vẻ mặt ngập ngừng.

Suốt thời gian ở bên Nan, Mac có phần hơi khép mình với những người xung quanh.

Cậu chỉ nói chuyện nhiều với Wai, còn những người khác thì Mac không biết phải nói chuyện thế nào.

Một phần cũng vì cậu không biết họ nghĩ gì về việc cậu và Nan quen nhau, trong khi trước kia Nan đã từng bắt cóc và giam cầm cậu ở đây.

Và khi nghĩ đến căn phòng mà Nan đã từng giam cầm cậu, bây giờ nó đã trở thành phòng ngủ của Wai.Phịch.Mac giật mình khi bàn tay rắn rỏi của Nan đặt lên đầu cậu xoa nhẹ."

Mày làm tốt lắm" Nan khen ngợi.

Mac cảm thấy mặt mình nóng lên, vì rất hiếm khi người yêu của cậu nói chuyện tử tế với cậu như vậy."

Khi nào thì mày mới hết trêu Mac đây " Kieth ngồi nhìn họ rồi trêu chọc, khiến Mac cảm thấy càng ngượng hơn."

Đồ nhiều chuyện" Nan mắng bạn mình một cách không thật lòng, Keith liền cười phá lên."

Mà này... lấy tiền đâu ra mà mua quà nhiều thế?"

Nan hỏi, vì trước đây mỗi khi Mac về nước đâu có mua nhiều quà cho mọi người như vậy."

Tao có tiền làm thêm khi đi giúp việc cho thầy Steve" Mac trả lời.

Nan gật đầu, vì anh đã biết chuyện Mac đi làm thêm cho vị tiến sĩ là giảng viên của trường đại học mà cậu đang học.

Hơn nữa, Ohm cũng có đi làm thêm ở chỗ ông ấy nên anh cũng không lo lắng gì."

Mà Ohm không đến à?"

Mac chợt nhớ ra nên hỏi."

Nó gọi điện thoại nói là anh trai nó sẽ đưa cả nhà đi thăm người thân nên không đến được" Nan trả lời.

Mac cũng không hỏi gì thêm.

Mọi người cùng nhau ăn uống và trò chuyện đến khoảng 10 giờ tối thì ai nấy về nhà nấy.

Nan bảo đàn em của mình đưa ba của Mac về sau khi thuyết phục ông ở lại qua đêm không được, Nan đành phải tiễn ông lên xe."

Mac, ngày mai ba phải đến dự tiệc của khách hàng vào buổi tối.

Con đi cùng ba nhé, để làm quen với mọi người" Ba của Mac nói khi nhớ ra."

Mày đi không?"

Mac quay sang hỏi Nan, vì dạo này Nan cũng thường xuyên đến giúp việc cho ba của cậu."

Không đi, mày đi với ba mày là được rồi.

Mày sẽ được học hỏi được nhiều hơn.

Khi tốt nghiệp, mày còn phải về tiếp quản công việc của ba mày nữa.

Tự mình học hỏi vẫn tốt hơn" Nan nói."

Đi cùng tao cho có bạn đi.

Mày cũng thường xuyên đến giúp việc cho ba tao, chắc là biết nhiều thứ hơn tao.

Nhỡ có chuyện gì thì còn nhắc nhở tao được" Mac nói lại."

Tao chỉ giúp việc ở xưởng thôi, chứ không có giúp việc liên quan đến khách hàng hay giấy tờ" Nan trả lời.

Mac im lặng một lúc."

Mày biết là tao không quen đi dự tiệc mà.

Mày đi với ba đi, hoặc là thế này, tao sẽ đưa mày đến chỗ ba ở bữa tiệc, rồi chờ đưa mày về, được không?

Chứ tao không vào trong đâu" Nan đề nghị, vì anh thực sự không quen với những buổi tiệc tùng như thế này.

Mac hơi cau mày, vì cậu cũng muốn người yêu đi cùng mình."

Nếu con chưa sẵn sàng thì không sao đâu" Ba của Mac nói một cách thấu hiểu, không hề trách móc con trai mình."

Con đi cùng ba được ạ.

Sở dĩ con do dự là vì sợ sẽ làm ba mất mặt thôi.

Ba cũng biết con còn chưa tốt nghiệp mà" Mac trả lời, vì hồi còn phá phách, cậu thường đi dự tiệc cùng ba để tán tỉnh mấy cô con gái của mấy ông chủ doanh nghiệp khác, và để khoe mẽ là chính, chứ không hề có ý định học hỏi để giúp việc cho ba mình.

Nhưng bây giờ khi đã biết suy nghĩ và hối lỗi, cậu cảm thấy xấu hổ khi phải đi dự tiệc trong khi bản thân vẫn chưa làm được gì thành công, đặc biệt là chuyện học hành."

Việc tốt nghiệp hay không không quan trọng với ba đâu.

Chỉ cần con chăm chỉ, quản lý công việc và học hỏi tốt, có trách nhiệm với bản thân và mọi người, thì tốt nghiệp sớm hay muộn cũng không thành vấn đề" Ba của Mac nói một cách thấu hiểu.

Trước đây, ông cũng muốn con trai mình học hành đến nơi đến chốn, có bằng cấp cao để nở mày nở mặt với người khác.

Nhưng những trải nghiệm trong quá khứ và việc gặp gỡ Nan đã khiến ông nhận ra rằng, bằng cấp không quan trọng, quan trọng là con người ta có đạo đức, chăm chỉ và không ngại khó khăn."

Cảm ơn ba.

Vậy ngày mai con sẽ đi dự tiệc với ba" Mac đáp lại.

Ba cậu mỉm cười, rồi hẹn giờ với Nan, vì anh đã tình nguyện đưa đón cậu, rồi lên xe về nhà.

Nan và Mac ở lại giúp mọi người dọn dẹp."

Mày có muốn ra trường đua không?"

Mac hỏi trong lúc giúp Nan mang bát đĩa vào bếp.

Mặc dù có đàn em của Nan đến giúp dọn dẹp, nhưng anh vẫn muốn người yêu giúp đỡ mọi người, và chính Nan cũng tham gia dọn dẹp."

Mày có đi không?"

Nan hỏi lại.

Mac gật đầu ngay lập tức."

Tao mới ngủ dậy, vẫn chưa buồn ngủ.

Ra trường đua đi dạo một lát cũng hay" Mac trả lời, rồi cùng mọi người dọn dẹp xong xuôi.

Sau đó, cậu cùng Nan ra trường đua.

Nan đưa người yêu đến văn phòng làm việc, cậu liền đến bàn làm việc của anh."

Gì vậy?"

Nan hỏi khi thấy Mac cứ nhìn ngang ngó dọc."

Hồ sơ thu chi ba tháng vừa rồi đâu?"

Mac hỏi.

Nan hơi nhướn mày."

Mày xem làm gì?"

Nan hỏi lại, nhưng anh biết rõ Mac muốn xem gì.

Nhưng anh muốn xem có đúng với những gì mình nghĩ hay không."

Tao muốn xem thử chút thôi, không được à?"

Mac hỏi lại.

Trước đây, Nan từng gặp vấn đề thua lỗ, nhưng anh không hề nói cho Mac biết.

Phải đến khi Mac tự tìm thấy giấy tờ, cậu mới cảm thấy tủi thân vì anh không chia sẻ với mình.

Chi phí của Nan tăng lên vì anh phải lo tiền học phí cho Mac, nhưng anh không bao giờ đến xin tiền ba của người yêu, vì anh đã nói sẽ chịu trách nhiệm toàn bộ chi phí của Mac.

Điều này khiến Mac cảm thấy có lỗi, vì cậu chính là nguyên nhân khiến anh phải dùng đến tiền tiết kiệm."

Mày sợ trường đua lại thua lỗ đến âm tiền à?"

Nan hỏi, mỉm cười, rồi đi đến tủ hồ sơ, lấy hồ sơ thu chi đưa cho Mac."

Ừ, tao sợ mày lại giấu tao, không nói cho tao biết" Mac có cơ hội là mỉa mai ngay.

Nan khẽ cười.

Mac ngồi xuống ghế làm việc của anh và mở hồ sơ ra xem ngay."

Tao đang có dự định mở một showroom xe hơi cũ" Nan quyết định nói thẳng với Mac về dự định này.

Mac ngẩng đầu lên nhìn anh ngay lập tức."

Mở ở đâu?"

Mac hỏi lại với vẻ tò mò."

Ngay lối vào trường đua này nè.

Chỗ đất trống ở đầu ngõ người ta rao bán, tao mua lại rồi.

Tháng tới sẽ cho thợ đến xây văn phòng và nhà để xe.

Hiện tại tao cũng bắt đầu mua xe về cất giữ rồi" Nan trả lời.

Mac ngồi nhìn Nan chằm chằm, suy tư."

Không phải vì tao phải kiếm tiền đóng học phí cho mày đâu.

Đừng có tưởng tao chỉ biết mỗi chuyện mở trường đua.

Nếu có cơ hội mở rộng kinh doanh, làm thêm việc khác thì cũng tốt chứ sao" Nan nói, vì anh biết Mac đang nghĩ rằng anh phải kiếm thêm tiền là vì cậu."

Mày không mệt sao?

Chắc chắn ổn chứ?"

Mac hỏi lại để chắc chắn."

Ừ, tao đã nghiên cứu thị trường rồi, cũng hỏi ý kiến của Hia Day và P'Neil rồi.

Mọi người đều ủng hộ chuyện này.

Mày đừng lo, cứ làm tốt công việc của mày là được rồi" Nan nói với giọng điệu chân thành.

Mac mím môi một chút rồi đứng dậy đi đến chỗ Nan, cúi xuống hôn anh rồi rời đi, khiến Nan ngẩn người ra một lúc.

Vì anh không ngờ cậu lại chủ động hôn mình.

Mac quay trở lại chỗ ngồi ngay lập tức khi đã hôn xong."

Cái gì vậy?

Tự nhiên chạy đến ôm rồi lại đi, không nói không rằng gì.

Tao bị thiệt hại đó nghe chưa" Nan giả vờ trách móc người yêu.

Anh bật cười khi thấy vẻ mặt ngượng ngùng như đang cố gắng kiềm chế của Mac."

Thiệt hại cái gì?

Mày được lợi quá còn gì.

Tao chỉ là... muốn cảm ơn mày thôi, với lại cổ vũ mày" Mac trả lời mà không dám nhìn Nan, chỉ nhìn chằm chằm vào đống tài liệu trên bàn khiến anh bật cười nhẹ trong cổ họng."

Dạo này giỏi dụ dỗ tao quá đó.

Tối về nhà đừng hòng dụ dỗ fao nữa, không là tao cho ăn đòn đấy" Nan nói đùa.

Mac giả vờ không nghe thấy, tiếp tục đọc tài liệu.Nan đứng dậy đi kiểm tra trường đua.

Mac xem xét tài liệu xong thì cảm thấy nhẹ nhõm hơn, vì doanh thu ba tháng vừa qua khá tốt, không bị lỗ như cậu lo lắng.

Sau khi kiểm tra sổ sách xong, Mac đi tìm Nan ở trường đua.

Cậu không cần hỏi nhiều, chỉ cần thấy Mac đi ra thì đàn em của Nan liền đồng loạt chỉ chỗ người yêu cậu đang đứng.

Mac đi theo hướng đàn em của Nan chỉ.

Khi đến chỗ ngồi cạnh đường đua mô tô, cậu thấy có hai cô gái đang ngồi nói chuyện với Nan.

Nhưng anh không chỉ có một mình."

Ôi, cô gái, người yêu đích thực của tôi đến rồi.

Để khi khác nói chuyện nhé" Nan vừa nói vừa nháy mắt với Mac.

Thực ra, cậu cũng rất ghen, nhưng cậu không muốn thể hiện ra để bị trêu chọc.

Mac cố gắng giữ vẻ mặt lạnh lùng.

Một cô gái quay sang nhìn Mac rồi cười bí hiểm, khác hẳn với người còn lại có vẻ mặt khó chịu."

Anh không hề nói với em là người yêu anh sẽ về.

Nếu không, em đã không đến để phí thời gian rồi" Cô gái có vẻ mặt khó chịu lên tiếng.

Mac im lặng nhìn cô gái, không đáp lại dù trong lòng không vui.

Cô gái tỏ thái độ như thể đến tìm Nan thường xuyên lắm.

Nan nhìn người yêu rồi khẽ mỉm cười, Mac dừng lại đứng sau lưng Nan, Nan liền vòng tay ôm eo cậu."

Mày xem tài liệu xong rồi à?"

Nan vừa cười vừa hỏi."

Ừ" Mac đáp gọn."

Thấy yên tâm hơn rồi chứ gì" Nan trêu, Mac gật đầu."

Tao đã bảo rồi, mày không cần lo chuyện này.

Tao nuôi mày cả đời được mà" Nan nói lớn trước mặt hai cô gái, như muốn nhấn mạnh cho mọi người thấy ai mới là người quan trọng nhất với anh.

Mặc dù Nan có nói chuyện với hai cô gái, anh chưa bao giờ đi quá giới hạn hay cho ai hy vọng.

Anh chỉ trò chuyện theo kiểu chủ sân đua, chào hỏi những người đến xem đua xe mà thôi."

Tao biết rồi.

Thế mày nói chuyện xong chưa?"

Mac hỏi lại.

Từ lúc ban nãy cậu đã cảm thấy không vui, nhưng giờ thì nhẹ nhõm hơn nhiều vì Nan đã khẳng định cậu quan trọng đến nhường nào trước mặt hai cô gái."

Sao thế, mày muốn về nhà rồi à?"

Nan hỏi."

Ừ, tao muốn về rồi.

Muốn xem mày sẽ trừng phạt tao thế nào" Mac nói.

Dù hơi xấu hổ nhưng thực ra chỉ có cậu và Nan mới hiểu họ đang nói về chuyện gì.

Nan cười ranh mãnh, anh thừa biết Mac muốn anh rời khỏi hai người đối diện kia."

Mày giỏi quyến rũ tao ghê" Nan kéo dài giọng trêu chọc, rồi đứng lên ôm cổ Mac."

Anh xin phép đi trước nhé hai gái, anh phải về trừng phạt bé hư này đã" Nan vừa cười vừa kéo Mac ra khỏi trường đua ngay lập tức........."

Mày hay đến đây lắm sao?"

Mac hỏi khi cả hai người cùng nhau trở về nhà.

Trước khi về, Nan có dặn dò đàn em của mình vài việc rồi bị trêu chọc là sao lại về nhà sớm.

Mac tỏ vẻ lạnh lùng như không biết gì, còn anh thì nhếch mép cười đầy tinh quái."

Sao?"

Nan giả vờ hỏi lại.

Mac hơi bực mình."

Hai cô gái ngồi nói chuyện với mày ở trường đua đó" Mac nói thẳng ra khiến Nan bật cười."

Có hay đến, nhưng họ chỉ là khách hàng thôi.

Tao không có ý gì khác đâu.

Nếu mày không tin thì có thể đi hỏi đám thằng Wai, xem rao có từng dẫn cô nào về không lúc mày vắng nhà.

Tao chỉ đến chào hỏi nói chuyện bình thường thôi mà" Nan nói, vì anh không muốn Mac nghĩ nhiều về chuyện này."

Nhưng nếu mày cứ ngồi nói chuyện với họ như vậy thường xuyên, họ sẽ nghĩ mày xem họ là người đặc biệt đó.

Trong khi với người khác mày chỉ chào hỏi bình thường thôi mà" Mac nói lại.

Nan khẽ mỉm cười nhìn người yêu mình."

Anh sẽ không nói chuyện với ai trên khắp cái vùng này... chỉ vì em đó có biết không... anh sẽ không nói chuyện với ai nữa... anh sẽ dành trọn trái tim này cho em... anh chỉ có mình em thôi" Nan bất ngờ hát lên, khiến Mac quay sang nhìn anh với vẻ mặt khó hiểu.Nan chỉ nhướn mày nhìn người yêu rồi thôi...Hơn 5000 chữ, ngồi cũng phê chứ hong gì😚
 
Nan & Mac Quyển 2 - Love Syndrome
Chap 3🔞


Trans: Vie🥨.."

Ưm..."

Khi Mac và Nan bước vào phòng, ngay khi cửa đóng lại, Nan đã kéo người yêu vào một nụ hôn nồng nhiệt.

Anh dùng tay giữ chặt gáy cậu, Mac cũng không hề chống cự, thậm chí còn vòng tay ôm lấy cổ anh.

Không cần nói, cả hai đều biết họ nhớ nhau đến nhường nào.

Mac cũng đáp trả nụ hôn của người yêu mình một cách mãnh liệt.Đầu lưỡi của cả hai quấn quýt lấy nhau, tiếng hôn vang lên không ngớt.

Nan đẩy Mac về phía giường, trong khi vẫn đang hôn nhau, rồi kéo cậu nằm xuống chiếc giường rộng với mình nằm đè lên trên."

Ưm..."

Tiếng gầm gừ phát ra từ cổ họng Nan, thể hiện rõ cảm xúc của anh bây giờ."

Ưm, đau..."

Mac đẩy mặt Nan ra, vì anh đã cắn vào môi dưới của cậu một cách rất mạnh, khiến cậu giật mình.

Nan chỉ liếm môi mình với vẻ mặt thèm thuồng, khiến Mac cảm thấy nóng ran khắp người."

Thèm khát đến thế cơ à?

Sẵn sàng chịu phạt chưa?"

Nan hỏi với giọng khàn khàn, Mac mím môi vì ngại."

Đừng mạnh tay quá..."

Mac nói nhỏ, rồi quay mặt đi chỗ khác.

Nan hài lòng mỉm cười, rồi nâng người lên, hai đầu gối vẫn giữ vị trí trên người cậu, đồng thời cởi áo ra ngay lập tức.

Mac nhìn cơ bụng của người yêu mình với vẻ ngưỡng mộ, vì nó rõ ràng hơn mọi lần.

Một phần có lẽ vì cậu đã không được nhìn thấy nó gần như thế này trong suốt ba tháng qua."

Thích thì cứ sờ đi" Nan nắm lấy tay Mac đặt lên cơ bụng của mình, nhưng Mac rụt tay lại vì ngượng ngùng, trước khi anh nhanh chóng lột sạch quần áo của Mac và cậu cũng rất hợp tác."

Sao mày không cởi hết ra?"

Mac lên tiếng phản đối, bởi giờ cậu đang trần truồng, còn Nan vẫn mặc quần jean.

Nan nghe vậy thì nhếch mép cười."

Mày định mặc thế này ngủ à?"

Nan hỏi, trong khi tay vẫn đang kéo áo Mac lên.

Cơ thể trắng nõn của cậu vẫn đang nằm dưới tầm mắt của anh.

Nan ngắm nhìn cơ thể ấy không rời mắt, như thể đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật vậy.

Và ánh mắt đó của anh khiến cậu cảm thấy ngượng ngùng rồi kéo chăn lên che đi phần thân dưới của mình."

Che làm gì, thấy nhau suốt rồi còn gì" Nan nói."

Tao không quen" Mac cãi lại, nhưng vẫn ngồi dậy và luồn tay vào cởi cúc quần jean của người yêu mình."

Không quen tao nhìn, nhưng lại quen cởi quần cho tao à?

Có cởi cho ai ngoài tao không đấy?"

Nan cố tình hỏi vậy, khiến Mac dừng tay và nhìn anh với vẻ mặt khó chịu."

Nói thế này thì thôi không làm nữa" Mac nói với giọng hờn dỗi, rồi định rụt tay lại, nhưng Nan đã nhanh tay nắm lấy tay cậu và bật cười."

Tao đùa thôi, dễ nổi nóng nhỉ mày, nổi nóng thế này thì tao chiều cho một trận đấy" Nan nói một cách mờ ám, nhưng Mac lại hiểu rất rõ ý của người yêu mình."

Mày..."

Mac gắt lên, nhưng không quá lớn tiếng.

Nan nắm lấy tay người yêu any và đặt lên cúc quần jean của mình, như thể đang muốn nhờ Mac mở nó ra."

Hừm, đừng giận nữa.

Cởi tiếp đi, nó sắp ra rồi đấy, tao cũng sắp không chịu nổi nữa rồi" Nan nói rồi di chuyển tay Mac xuống phần thân dưới của mình, nơi cậu có thể cảm nhận rõ sự cứng rắn.

Mac không đợi Nan nói thêm, cậu nhanh chóng cởi cúc quần của anh và giúp anh cởi quần ra.

Nan cũng nhấc hông lên giúp Mac cởi quần dễ hơn.Bây giờ Nan chỉ còn mặc chiếc quần lót, anh kéo người yêu anh ngồi lên đùi mình và tiếp tục hôn cậu, đồng thời kéo chăn ra.

Cơ thể của cả hai áp sát vào nhau, cảm nhận được nhiệt độ từ cơ thể đối phương.

Nan di chuyển môi xuống cổ Mac, cắn mút và gặm nhẹ tạo thành những vết đỏ."

Ah" Mac rên rỉ trong cổ họng khi cảm thấy cơn đau nhói ở cổ và xương đòn, mặc dù chỉ đau một chút, nhưng nó hòa lẫn với sự kích thích.

Mac thừa nhận cậu rất phấn khích về Nan vì đã nhiều tháng nay anh chưa được chạm vào mình như thế này.

Bàn tay mạnh mẽ của Nan trượt xuống lưng Mac khi anh cúi mặt xuống mút lấy bầu ngực nhỏ bé của cậu cho đến khi Mac phải cúi xuống một chút vì quá nhạy cảm.Nan mút ngực Mac cho đến khi phát ra âm thanh, đầu lưỡi anh liếm điểm nhô lên cho đến khi Mac rùng mình, vai cậu hơi bị bao phủ bởi cảm giác ngứa ran."

Ồ...

Ah" Mac rên rỉ không ngừng, phần giữa cơ thể cậu áp sát vào bụng rắn chắc của Nan, cũng đã cứng lên đến mức tối đa.

Mac cảm thấy giữa mông mình đang bị chọc vào, Nan thì lần lượt lướt lưỡi qua hai bầu ngực nhỏ nhắn của cậu.

Mac cũng giơ tay xoa tóc anh để giải tỏa cảm giác đó."

Ah" Mac giật mình khi Nan cắn vào đỉnh ngực mình trước khi anh ôm lấy mặt Mac và hôn cậu lần nữa, khi đã thỏa mãn, anh tách ra và nhìn người yêu bằng đôi mắt tràn đầy ham muốn."

Hình phạt của mày là phải nằm lên người tao, được không?"

Nan nói bằng giọng khàn khàn, trước khi nghiêng người sang một bên, mở ngăn kéo và lấy chất bôi trơn ra.

Mac cắn môi, mặt và cổ cậu viễn đã nóng và đỏ đến mức có thể nhỏ ra máu.

Nan mỉm cười nhẹ khi nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt người yêu.

Anh lại dựa vào đầu giường vac cũng lấy cây gậy của mình và rút nó ra khỏi quần lót.

Mac lấy gel và bóp vào tay, sau đó bôi lên thanh nóng của Nan, đồng thời tuốt lộng một cách nhịp nhàng."

Đm" Nan rên lên vì phấn khích.

Bàn tay của Mac mềm mại và ấm áp đến mức khiến anh phát điên.

Anh nghiến răng để kìm nén cảm xúc, cho đến khi các mạch máu ở thái dương anh phồng lên.

Sau khi bôi gel vào thanh nóng của người yêu xong thì Mac lấy gel và bôi vào khe hẹp của mình, cậu biết rằng trước tiên cần phải mở rộng chỗ đó trước.

Mặc dù cả hai bên đều muốn thực hiện việc này càng sớm càng tốt.

Mac di chuyển vào vị trí khi cậu nắm lấy cây gậy của Nan để chĩa vào cúc huyệt của mình trong khi Nan cũng giúp đỡ mông của mình.Mac ấn chậm rãi và cắn nhẹ trong miệng để kìm nén cảm giác đau đớn lúc đầu, Nan tiếp tục bóp và xoa bóp mông Mac, cho đến khi anh phải kéo cậu lại để hôn và giúp người yêu giải tỏa ma sát.

Mac ấn chậm rãi cho đến khi vật cứng của anh dần dần đi vào cơ thể cậu."

Hmmmm" Nan gầm gừ trong cổ họng vì khoái cảm.

Khe hẹp ấy của Mac đang từ từ bọc lấy cây gậy của mình anh nghiến răng vì muốn một lần lút cán nhưng anh cần kiềm chế và phải thông cảm cho người yêu vì nơi đó đã quá lâu không được chạm đến nên sẽ có chút mất thời gian.

Anh kiên nhẫn cho đến khi nơi ấy của người yêu anh nuốt trọn cây gậy của mình.

Mac lập tức ngã vào bờ vai rắn chắc của Nan vì kiệt sức, Nan nhẹ nhàng hôn lên má và thái dương của cậu để an ủi.

Nan biết người yêu anh cũng phải cần thời gian, vì họ đã xa nhau những 3 tháng, Nan hôn và tiếp tục cắn vai cậu.

Ngay cả Mac cũng ngước lên với đôi mắt ngập nước."

Sẵn sàng chưa?"

Nan hỏi.

Mac gật đầu trước khi nằm ngửa ra và ngồi trên đùi anh.

Mac đặt một tay lên bụng Nan, anh từ từ lắc người cậu lên xuống và nhấc cả hai chân lên để cơ thể Mac có thể nảy lên nảy xuống."

Ugh...

Ugh" Mac cắn môi và một âm thanh thoát ra khỏi cổ họng.

Nan nhìn xuống khuôn mặt ngứa ran của người yêu mình, anh lắc hông lên khi Mac ấn xuóng khiến sự thâm nhập sâu hơn, và cũng khiến mắt cậu trợn to vì khoái cảm nhận được, hơi thở của Mac ngắt quãng do cảm giác ngứa ran ở bụng dưới.

Mac di chuyển cơ thể nhanh hơn, trong khi đó, Nan cũng di chuyển hông để đón nhận cậu.Tác động mà Nan tạo ra gây ra tiếng động như thịt va vào nhau và anh cũng đạt đến giới hạn cuối cùng của mình rồi.

Nan lập tức nắm chặt mông Mac và để cậu nhấp người lên xuống cho đến khi Mac phải cúi xuống và đặt tay lên vai mạnh mẽ của Nan, bởi vì lúc này cơ thể cậu đang run rẩy vì tác động ngày càng tăng của anh."

Ah...

Ừm...

Nan..

Ah" Mac rên rỉ gọi người yêu của mình một cách nhiệt tình.

Cơ thể cậu lắc lư dưới sức mạnh của Nan."

Tốt...

Ừm" Nan cũng rên lên một cách thống khoái, cảm giác thỏa mãn trong tâm trí và cơ thể đang bùng nổ.

Giống như Mac thích những gì anh đang làm vậy "Ah... thư giãn... ahh...

Không được mà... ra... quá nhanh... ah" Mac rên rỉ phản đối bởi vì hông anh nhấp nhanh đến mức cậu gần như không thở được.

"Hmm" Nan phát ra một tiếng rên tận sâu trong cổ họng, trước khi anh kịp đỡ Mac nằm lại xuống giường, mồ hôi cũng bắt đầu chảy ra từ cả hai người.

Nan quấn chân Mac quanh eo mình rồi anh cúi xuống hôn cậu một lần nữa, hông anh cũng chuyển động từ từ và mông anh căng cứng cho đến khi cơ bắp hiện rõ, khi hông anh dập vào mông Mac khiến cậu cắn vai Nan vì sướng "Haha...

Ơ..."

Mac lập tức hít không khí vào phổi khi cậu kết thúc nụ hôn.

Bây giờ Nan vội vã tăng tốc hông, cắn và mút vai Mac, thân dưới của anh hoạt động không ngừng nghỉ.

Có lúc chậm lúc nhanh.

Bàn tay của anh cũng giúp xoa dịu thằng nhóc của Mac."

Nan...

Nan...

Tao không chịu được nữa... nhanh hơn... mạnh hơn" Mac nói khi cậu sắp xuất tinh.

Và khi nghe Mac nói vậy, Nan tăng cường chuyển động của mình, vì anh cũng muốn xuất tinh cùng với người yêu mình.

Hông của Nan dập liên tục cho đến khi cơ thể cả hai đều rung chuyển dữ dội, bàn tay mạnh mẽ của Nan siết chặt eo Mac.

Môi anh hôn hầu như khắp mọi nơi trên cơ thể cậu, tạo ra những dấu hôn cực kỳ gợi cảm cho cậu.Âm thanh thở hổn hển của cả hai gần như có thể nghe thấy trong suốt thời gian đó."

Uh...

Nan...

Ah" Mac rùng mình khi xuất tinh khắp tay và bụng anh."

Hmmmm" Nan gầm lên khi anh xuất tinh lên khắp cơ thể Mac cho đến khi cậu cảm thấy một luồng nhiệt chạy dọc bụng.

Vì quá thèm khát, Nan đã đeo bao cao su để người yêu mình phải cọ rửa chỗ đó, nhưng thật ra trong thâm tâm, anh cảm thấy rất thoải mái khi không phải sử dụng đến.

Nan cúi xuống ôm Mac, mộ nụ hôn lên thái dương cậu với lực không quá mạnh."

Hình phạt vẫn chưa kết thúc đâu.

Cho mày nghỉ 2 phút đấy" Nan thì thầm vào tai Mac.

Và điều này khiến cậu nổi da gà khắp người, nhưng cậu biết rằng chuyện này sẽ không kết thúc chỉ trong một hiệp, bên cạnh đó, Mac cũng sẵn sàng chấp nhận hình phạt của người yêu mình.Thi thố vô xong đầu toàn toán với lí, sốp tự thấy cảnh H của chap 3 này sốp edit khô còn hơn khô cá mực😃...................Nan tỉnh dậy vào khoảng 9 giờ sáng.

Vì tối qua đến hơn 3 giờ anh mới trừng phạt xong Mac.

Anh thật sự không nhớ mình đã phạt Mac bao nhiêu lần và ở những chỗ nào trong phòng nữa.

Nhưng chắc chắn lần cuối cùng là trong phòng tắm, vì anh muốn tắm rửa cho người yêu trước khi đi ngủ, nên đã làm thêm một hiệp nhẹ nhàng.

Sau khi mặc quần áo rồi leo lên giường, Mac liền ngủ thiếp đi vì kiệt sức.

Vì vậy, Nan đã đặt báo thức để xuống dưới nhà gọi đồ ăn cho Mac trước.

Anh bước xuống nhà, cởi trần phần trên và chỉ mặc mỗi một chiếc quần ngủ dài.

Trên bờ vai rắn chắc và hõm cổ của anh cũng có những vết đỏ do Mac cắn và mút tạo nên, cùng với vết móng tay nữa.

Nan nhìn đến mấy cái vết móng tay trên người mình hôm nay mà nghĩ anh phải bắt Macc cắt móng tay, vì cậu đã cào đến mức lưng anh rớm máu."

Eua, sao mày đến sớm vậy?"

Nan hỏi anh họ mình khi xuống đến tầng dưới và thấy anh ấy đang ở phòng khách."

Không sớm đâu, giờ này là muộn rồi" Eua đáp lại với vẻ thản nhiên."

Anh họ Hia đã đến được một lúc rồi, nhưng em không lên gọi anh" Wai nói vọng ra từ nhà bếp."

Ừm, Wai, mày nấu đồ ăn sáng chưa?"

Nan hỏi người cấp dưới thân cận của mình."

Em nấu rồi Hia.

Em biết chắc chắn hôm nay anh và thằng Mac sẽ ngủ dậy với cái bụng đói meo thôi" Wai trêu chọc.

Nan khẽ nhếch mép cười khi nghe thấy "Cảm ơn mày nhiều.

À, còn mày, đến lấy nước hoa mà nhờ Mac mua đúng không?

Để tao lên lấy xuống cho" Nan nói với Wai xong thì quay sang nói với Eua."

Vậy Mac vẫn chưa dậy à?"

Eua hỏi vì nghĩ rằng Mac sẽ dậy cùng với Nan."

Tối qua tao 'chiều' nó hơi quá, nó vẫn chưa dậy, mà rao cũng không định đánh thức nó đâu" Nan trả lời thẳng thắn với anh trai mình."

Ừm, nhìn tình trạng của mày là anh cũng biết là 'nặng đô' cỡ nào rồi" Eua đáp lại một cách bình thường, không hề khó chịu vì em mình nói năng thô lỗ với mình."

Biết rồi, đợi chút."

Nan nói rồi quay trở lại phòng mình.

Anh lấy chai nước hoa mà Rua đã nhờ người yêu anh mua từ nước ngoài xuống đưa cho Eua đang ngồi đợi ở phòng khách.

Trước khi xuống, anh còn ghé qua đắp chăn cho Mac rồi hôn nhẹ lên trán cậu rồi mới xuống gặp anh họ mình."

Đây, của mày đây.

Hóa đơn ở trong túi" Nan đưa túi giấy đựng nước hoa cho anh trai mình.

Eua nhận xong thì lấy ra xem.

Nan cũng hơi nhướn mày lên xem vì anh không biết loại nước hoa Eua nhờ mua là loại nào."

Nước hoa nữ à?"

Năn buột miệng hỏi khi thấy hình dáng chai nước hoa."

Ừm...

ừm, mua tặng người quen ấy mà" Eua đáp, Nan khẽ nhếch mép cười."

Trả tiền công mang về cho vợ tao chưa?"

Nan đòi tiền ngay."

Biết rồi, muốn tiền mặt hay chuyển khoản?"

Eua hỏi và lấy hóa đơn ra xem."

Chuyển khoản đi, nước hoa của mày chắc đắt lắm" Nan nói, Eua liền chuyển khoản tiền cho anh, bao gồm cả tiền công mang về của Mac.

Eua chuyển hết vào tài khoản của Nan."

Tiền công ba nghìn, được không?"

Eua hỏi, Nan khẽ nhếch mép cười."

Ừ, được" Nan đáp."

Mày về luôn phải không?"

Nan tranh thủ đuổi khéo anh trai mình.

Hiện tại, anh không giận hay ghét Eua nữa, mà Eua cũng biết rõ điều đó vì Nan chỉ là người thẳng thắn mà thôi."

Đuổi khéo ghê.

Ừ, anh về đây.

À, ông bà muốn gặp hai đứa đấy.

Tại anh nói với ông bà là Mac về rồi, ông bà liền đòi gặp hai đứa.

Nhớ qua thăm ông bà" Eua nói, vì Nan không thường xuyên đến thăm ông bà nội.

Tuy anh vẫn đến mỗi tháng một lần nhưng như vậy vẫn là quá ít."

Ngày mai đi, hôm nay nó phải đi dự tiệc với bố nó nữa" Nan đáp lại.

Eua gật đầu rồi chào tạm biệt và gửi lời cảm ơn Mac.

Sau khi Eua về, Nan vào bếp ăn cơm, vì anh không thể bụng đói đợi Mac dậy được."

Anh không mặc áo là muốn em ghen tị đúng không, Hia Nan" Wai lên tiếng trêu chọc.

Nan khẽ mỉm cười."

Ghen đến chết đi nhé, mày" Nan đáp trả, Wai bật cười nhẹ.

Sau đó, Nan nói chuyện về xe và buổi đấu giá sắp tới, vì anh định tham gia.Ăn cơm xong và trò chuyện xong thì cũng gần trưa.

Nan quay lại phòng ngủ của mình thì thấy Mac vẫn còn ngủ say.

Anh lên giường nằm xuống bên cạnh người yêu, ôm người yêu vào lòng, khiến cậu bắt đầu tỉnh giấc."

Ưm..."

Mac rên lên một tiếng, Nan khẽ mỉm cười rồi cố tình ôm chặt người yêu hơn, khiến cậu phải mở mắt ra và nhìn Nan đang ôm mình từ phía sau.

Mac biết rõ ai đang ôm mình, vì chẳng ai dám lên giường ôm cậu như vậy ngoài Nan."

Ngột ngạt quá" Mac nói, giọng hơi khàn."

Dậy đi, hơn trưa rồi, không đói à?"

Nan hỏi."

Tao buồn ngủ, người đau nhức quá...

Ưm...

Buông ra, khó thở" Mac than vãn, Nan liền nới lỏng vòng tay.

Mac xoay người lại đối mặt với người yêu mình vớivẻ mặt khó chịu."

Mày ngủ gần 8 tiếng rồi, đủ lắm rồi.

Dậy đi tắm rửa, ngủ nhiều quá cũng không tốt đâu" Nan trách móc, nhưng không quá nghiêm túc.

Mac chớp chớp mắt nhìn anh một lúc."

Có gì ăn không?"

Mac hỏi."

Xuống bếp xem đi" Nan trêu chọc."

Nói cho tao biết không được à?"

Mac cãi lại."

Thích thì ăn, không thích thì thôi, sao nào?"

Nan hỏi ngược lại, anh rất thích nằm nói chuyện với Mac như vậy, nói chuyện, cãi nhau những chuyện vớ vẩn, nó khiến anh cảm thấy rất tốt."

Tao muốn ăn thịt heo kho ngọt" Mac nói, khi nghĩ đến món ăn mà cậu muốn ăn.

Nan bật cười trong cổ họng với món ăn yêu thích của người yêu anh."

Để tao làm cho, đi tắm rửa nhanh lên" Nan nói, khiến Mac mắt sáng lên ngay lập tức."

Thật á?"

Mac nói, kèm theo nụ cười, khi biết rằng có món ăn yêu thích của mình.

Sau đó, Mac từ từ rời khỏi giường, cơn đau nhức cơ thể và mông vẫn còn, nhưng cậu có thể chịu được.

Cậu rời khỏi giường để đi tắm ngay lập tức, trong khi Nan nằm chơi điện thoại trên giường.

Anh vào đăng ký làm thành viên đấu giá xe qua trang web và xem đánh giá liên tục cho đến khi Mac tắm rửa và ăn mặc xong."

Sao mày không mặc áo?"

Mac hỏi khi nhận thấy người yêu đang nằm cởi trần."

Muốn khoe" Nan trả lời, nhướng mày với Mac.

Khiến cậu giả vờ bĩu môi tỏ vẻ khó chịu, trước khi Nan rời khỏi giường và khoác vai cậu để xuống bếp.Khi đến nơi, Mac mở nắp lồng bàn đậy thức ăn ra và nở nụ cười tươi rói vì có món thịt heo kho ngọt thật.

Cậu tự mình đi lấy cơm vào đĩa, vì đó là chuyện bình thường, mọi người ở đây sẽ không làm gì cho cậu quá nhiều, vì Nan muốn câu tự giúp đỡ bản thân."

Mày ăn chưa?

Tao lấy cho mày một đĩa không?"

Mac quay lại hỏi Nan khi nhớ ra."

Tao ăn rồi, không có nhịn đói đợi mày đâu" Nan trả lời, Mac cũn không cảm thấy tủi thân gì khi Nan ăn cơm trước mình, vì cậu cũng không muốn anh nhịn đói đợi mình.

Sau khi lấy cơm xong, Mac ngồi xuống ăn cơm ngay lập tức."

Eua đến lấy nước hoa rồi đấy, chuyển khoản tiền nước hoa với tiền công cho mày rồi, ở trong tài khoản của mày đó" Nan nói."

Ủa, đến từ khi nào?"

Mac hỏi lại."

Gần 10 giờ nó chuyển khoản tiền công 3 nghìn rồi, lát nữa tao chuyển vào tài khoản cho mày thêm" Nan nói, Mac liền tròn mắt ngạc nhiên."

Tiền công gì mà tận 3 nghìn vậy, thật ra không cần đâu" Mac đáp lại, giọng ngạc nhiên."

Thì nó tự nguyện cho mà, tao có ép buộc gì nó đâu.

Cứ lấy đi, nó giàu, chút tiền đó cũng chẳng làm nó nghèo đi được đâu" Nan đáp lại một cách thờ ơ, Mac cũng không cãi lại gì nữa, vì đang mải mê với bữa ăn của mình."

Nó nói là ông bà nội muốn gặp mày với tao" Nan nói thêm."

Ừ, đi chứ, nhưng chắc phải ngày mai thôi, vì hôm nay tao phải đi dự tiệc với ba" Mac nói, mặc dù cậu không thân thiết lắm với ông bà nội của Nan, nhưng khi họ đã mở lời muốn gặp, cậu nghĩ mình nên đến thăm một chút để không bị coi là bất lịch sự."

Tao nói với Eua rồi, ngày mai bọn mình sẽ đến" Nan đáp lại."

Mày cứ ăn cơm đi, tao ra xem bọn họ sửa xe một chút" Nan nói, Mac gật đầu đồng ý trước khi anh bước ra ngoài.

Nan ra đến trước nhà thì thấy Ohm vừa lái xe đến."

Mày đi ra ngoài khoe vết tích trên người, sợ người khác không biết mày có vợ rồi hả?"

Ohm trêu chọc, Nan chỉ khẽ nhếch mép cười."

Mày đến đúng lúc thật đấy, Mac nó vừa dậy xong, đang ăn cơm trong bếp.

Mày ăn gì chưa, vào ăn cùng nó đi" Nan nói."

Tao ăn rồi, với lại tao cũng canh giờ đến, tao nghĩ tối qua mày chắc chắn nhớ nhung Mac đến khuya, nên không muốn đến sớm làm gì" Ohm tiếp tục trêu chọc, Nan chỉ nhún vai, không hề cảm thấy xấu hổ khi bị trêu."

Nó ở trong bếp đấy, mày vào tìm nó trước đi, tao xem xe một chút" Nan nói, Ohm liền bước vào nhà anh để tìm Mac trong bếp."

Ủa, mày đến từ khi nào vậy?

Ngồi xuống đi, ăn cơm không?"

Mac mời khi thấy bạn mình bước vào bếp."

Xong rồi à, mày.

Tối qua nặng đô lắm hả, nhìn phờ phạc thế?"

Ohm trêu Mac khiến cậu lập tức lườm bạn mình, nhưng không cãi lại, vì biết nếu cãi thì Ohm sẽ trêu tiếp.

Nên cậu đành nói chuyện này chuyện kia cho qua, đến khi ăn no thì dọn dẹp bát đĩa rồi rủ Ohm ra ngồi chơi ở hồ cá cạnh nhà."

Tưởng mày định làm cả hồ cá bốc hơi luôn rồi chứ" Mac nói đùa, hôm qua về đến nhà cậu vẫn chưa có thời gian ra xem hồ cá thế nào."

Nó đâu có để cá cưng của vợ nó chết đâu" Ohm nói móc, đúng lúc Nan cũng đi tới."

Tao mới rửa hồ tuần trước mà" Nan nói khi thấy Mac đang ngồi nhìn cá trong hồ.

Ohm nằm dài trên sàn gỗ cạnh hồ cá."

Mày định về nhà bố mẹ mày khi nào?"

Nan hỏi Ohm khi nhớ ra."

Chắc chiều nay về, đang nhớ cháu" Ohm đáp."

Dạo này học hành thế nào?

Học nặng không?"

Nan hỏi Ohm."

Sao mày không hỏi vợ mày ấy, nó học cùng tao mà" Ohm hỏi lại, thấy buồn cười vì Nan chọn hỏi cậu mà không hỏi Mac."

Nó toàn nói dối thôi" Nan cười trừ, vì Mac đôi khi học hành vất vả mà lại nói với anh là không, rồi cố quá thành ra ốm, khiến anh rất khó chịu vì không thể chăm sóc được."

Mày cũng thế thôi" Mac cãi lại, vì Nan cũng hay giấu giếm vài chuyện để mình không lo lắng."

Tao thấy hai vợ chồng mày cũng như nhau cả thôi" Ohm nói một cách bó tay, nhưng cũng biết rõ cả hai đều lo lắng cho nhau, chỉ là không bao giờ nói thẳng ra mà thôi."

Dạo gần đây học hành không nặng lắm, nhưng vợ mày lại lao đầu vào kiếm việc làm, làm muốn chết luôn.

Ngoài việc làm ở nhà hàng phụ giúp bác sĩ Steve, vợ mày còn nhận dạy tiếng cho mấy người Thái lấy chồng lấy vợ ở bên đó nữa, không biết nó định làm đến khi nào" Ohm nói một tràng, Mac liền lườm nguýt bạn mình, vì cậu vẫn chưa nói chuyện này cho Nan biết.

Thấy vậy, anh nhíu mày rồi quay sang nhìn Mac như muốn hỏi cho ra lẽ."

Ủa, mày còn chưa nói cho nó biết hả?"

Ohm hỏi lại khi thấy vẻ mặt của Nan."

Chưa" Mac trả lời, giọng hơi nhỏ lại khi thấy ánh mắt nghiêm nghị của Nan."

Làm từ khi nào?"

Nan hỏi, giọng lạnh tanh."

Mới được hai tuần, tao dạy vào buổi chiều thứ Bảy và Chủ nhật.

Tình cờ gặp mấy người Việt lấy chồng ở bên đó, họ không giỏi tiếng Anh nên nhờ tao dạy, tao tính tiền theo giờ.

Nhưng giờ phải nghỉ rồi, vì tao phải về Thái Lan" Mac thành thật trả lời."

Còn chuyện gì mày chưa nói với tao nữa không?"

Nan hỏi lại, giọng vẫn lạnh tanh."

Hết rồi, chỉ có vậy thôi, tao định nói rồi mà thằng quỷ Ohm nói trước mất tiêu" Mac đáp, vừa nói vừa lườm nguýt Ohm, trách bạn mình lỡ miệng nói ra trước khi cậu kịp nói với Nan.

Ohm liền giơ hai tay lên đầu hàng."

Tao có biết gì đâu" Ohm cười trừ, cậu biết chắc hai người này sẽ không cãi nhau to tiếng vì chuyện cỏn con này.

Chắc chắn Nan chỉ cằn nhằn Mac vài câu mà thôi."

Đừng có đổ thừa cho Ohm.

Mày đó, làm gì cũng không thèm bàn bạc với tao.

Còn chuyện gì nữa là mày chết chắc" Nan chỉ tay vào mặt Mac, giọng cảnh cáo."

Biết rồi mà" Mac đáp lại, trước khi ném cành cây vào đầu bạn mình một cách bực dọc.

Nan không nói gì thêm, vì không muốn làm Mac mất mặt trước bạn bè.

Ohm ngồi chơi và trò chuyện với Mac và Nan một lúc rồi xin phép về, vì phải đến nhà bố mẹ mình.

Nan và Mac cùng tiễn Ohm ra trước nhà, vì cũng gần đến giờ Mac phải tắm rửa và chuẩn bị đi dự tiệc với bố mình."

Mày giận tao à?"

Mac hỏi khi cả hai lên đến phòng ngủ."

Sao mày còn muốn kiếm thêm việc làm cho khổ vậy?"

Nan hỏi lại, giọng nghiêm túc.

Mac mím môi."

Thì... tao muốn giúp đỡ mày, tiền sinh hoạt ở bên đó và ở Thái khác nhau nhiều lắm.

Nào là tiền thuê nhà, tiền điện, tiền nước, tiền ăn và các chi phí khác nữa.

Mặc dù tiền thuê nhà, tiền điện và tiền nước là tao chia đôi với Ohm" Mac nói.Thật ra, tiền ăn và chi phí cá nhân của Mac là do cậu làm thêm kiếm được cộng với một ít tiền Nan cho thêm.

Còn anh sẽ trả tiền học, tiền thuê nhà, tiền điện và tiền nước cho Mac, mà mỗi tháng cũng tốn kém không ít nên muốn kiếm thêm thu nhập để giúp người yêu mình một tay."

Mày không tin tao có thể lo cho mày được sao?

Mày có nhiệm vụ học thì cứ học cho tốt, làm những việc trong khả năng của mình thôi, đừng có cố làm thêm nhiều việc như vậy.

Mày làm ở nhà hàng là được rồi" Nan nói, giọng nghiêm túc.

Thật ra, Nan muốn Mac làm thêm để tự kiếm tiền tiêu xài, vì muốn cậu có trách nhiệm hơn với bản thân, chứ không muốn người yêu làm nhiều việc để kiếm tiền."

Hay là mày muốn có thêm tiền tiêu xài hay là có gì muốn mua?"

Nan hỏi lại.

Mac lắc đầu ngay lập tức."

Tao không muốn gì cả, chỉ nghĩ nếu giúp mày trả tiền điện nước thì cũng tốt" Mac đáp lại, giọng dịu hẳn đi.

Nan nhìn người yêu rồi thở dài ngao ngán.

Thật lòng thì anh nên vui vì Mac có ý thức muốn giúp đỡ mình, nhưng anh không muốn người yêu phải vất vả thêm nữa.

Anh luôn cố gắng dạy Mac cách sống trong khả năng của mình, nhưng cậu lại luôn vượt quá giới hạn đó."

Tao tin mày có thể lo cho tao ăn học, nhưng đó là cảm giác của tao.

Những gì tao nghĩ mình có thể làm được thì tao muốn làm.

Tao không hề gượng ép bản thân đâu" Mac nói để Nan hiểu."

Tqo hiểu, nhưng dù thế nào tao cũng không cho phép mày làm thêm quá hai chỗ.

Mày tự chọn đi, mày muốn làm gì thì làm, đừng có mặc cả với tao.

Tao đã nói là làm.

Còn nếu tao mà biết mày lén lút làm gì sau lưng tao, mày sẽ biết tay tao đấy, Mac" Nan thấp giọng đe dọa.Mac hơi bĩu môi nhưng cũng gật đầu đồng ý."

Đi tắm đi rồi còn đi đón ba mày nữa" Nan giục người yêu đi tắm, tạm dừng cuộc trò chuyện về việc làm thêm của Mac vì anh không muốn làm căng thẳng thêm nữa.

Mac ngoan ngoãn đi tắm để chuẩn bị đến dự tiệc cùng ba mình.

Nan cũng thay quần áo, mặc chiếc quần jean bạc màu yêu thích với áo thun đen.

Vì dù sao anh cũng không vào dự tiệc nên không cần ăn mặc quá cầu kỳ.

Mac tắm xong thì mặc bộ vest xám đơn giản, chải chuốt tóc tai gọn gàng, Nan ngồi ở cuối giường nhìn cậu.Nan nghĩ, nếu người ngoài nhìn thấy hai người họ lúc này, chắc sẽ ví như "hoa lài cắm bãi phân trâu" hoặc "chó ngáp phải ruồi" vì chỉ riêng cách ăn mặc thôi cũng đã khác xa nhau rồi.

Và một bài hát bất chợt vang lên trong đầu anh."

Biết là mạo hiểm nhưng vẫn muốn thửBiết là mệt mỏi nếu muốn có được những thứ ở trên caoDù thế nào... cũng xin thử một lầnBiết chúng ta khác biệt nhau đến mức nàoBiết em ở xa xôi, ở trên cao đến cỡ nàoAi ai cũng biết là không thể nào đâuNhưng chữ yêu nó bắt anh phải trèo lên..."(Bài hát "Len Kaung Soong": BigAss)"Dừng lại!"

Mac hét lên, ngăn người yêu mình hát tiếp đoạn sau.

Nan hơi nhướn mày."

Mày trèo cái quái gì?

Tao đã xuống đây với mày rồi cơ mà" Mac vội vàng chặn Nan lại....Thích cái Nan ví von cho ví dụ😚
 
Nan & Mac Quyển 2 - Love Syndrome
Chap 4


Trans: Vie🥨.."

Mày làm cái trò gì vậy?

Tao chỉ đang hát thôi mà" Nan đáp, vẻ mặt điềm nhiên, nhưng trong lòng lại thầm buồn cười.

Khi Mac nhận ra anh đang cố tình dùng lời bài hát để ám chỉ mình, cậu liền lên tiếng:"Đừng có chối.

Tao biết tỏng rồi" Mac cãi lại, cố gắng kìm nén nụ cười.

Thật ra Mac cũng thấy ngại, nhưng nếu cậu để lộ vẻ ngại ngùng trước mặt Nan, Nan sẽ càng có cớ để trêu chọc cậu nhiều hơn.

Vì vậy, Mac cố gắng giữ vẻ mặt lạnh lùng.

Nan cười khẽ trong cổ họng, rồi đưa tay xoa đầu người yêu anh."

Cũng biết tỏ ra thông minh đấy chứ.

Nhưng tiếc là tao không có ý định trèo lên đó từ đầu" Nan nói, câu cuối cùng khiến Mac khựng lại và cau mày."

Tao không trèo lên đó, vì tao sẽ tìm cách dụ mày tự nguyện xuống đây với tao cho bằng được.

Hiểu chưa, quý ngài Mac?"

Nan nói, đồng thời nhìn thẳng vào mắt Mac, khiến tim cậu đập loạn nhịp, mặt cũng nóng bừng theo luôn."

Nhanh thay đồ đi, tao xuống dưới chờ" Nan nói xong liền rời khỏi phòng ngủ, để lại Mac nhìn theo với vẻ vừa bực mình vừa vui sướng."

Ngại vì bị tao bắt bài thì cứ nói ra đi" Mac lẩm bẩm một mình, bật cười.

Cách Nan vội vàng rời đi như vậy chứng tỏ anh cũng có chút ngại ngùng.Mac nhanh chóng thay đồ rồi xuống nhà tìm Nan.

Khi thấy người yêu đã sẵn sàng, anh liền lái xe đi đón ba người yêu ngay lập tức.

Khi đến nơi, ba của Mac đã chờ sẵn ở đó."

Con không vào cùng chúng ta thật sao, Nan?"

Ba Mac hỏi khi đã lên xe, cố gắng thuyết phục con rể một lần nữa, hy vọng Nan đổi ý."

Không hay đâu ba ạ.

Con không quen thật mà.

Nếu máy móc trong nhà máy có vấn đề, ba cứ gọi con bất cứ lúc nào cũng được.

Như vậy con vào được thoải mái hơn" Nan nói đùa, ba Mac mỉm cười đồng ý."

Vậy con sẽ đợi ở đâu?"

Bố Mac hỏi, vì Nan đã nói trước là sẽ đợi để đưa họ về."

Con sẽ đợi ở sảnh khách sạn này cũng được ạ.

Ba đừng lo.

Ba ra lúc nào thì gọi cho con cũng được" Nan đáp.

Mac quay sang nhìn người yêu mình một chút, mà anh cũng quay sang nhướn mày hỏi."

Gì vậy?"

Nan hỏi."

Mày sẽ không chán chứ?

Ngồi đợi như vậy đó" Mac lo lắng hỏi."

Không chán đâu mà.

Tao tìm được việc gì đó làm trong lúc đợi mà" Nan đáp, vẻ mặt thoải mái, Mac mới yên tâm.Khi đến khách sạn nơi tổ chức sự kiện, Nan đỗ xe ở bãi đậu xe rồi cùng Mac và ba cậu đi vào khách sạn.

Vì sự kiện tổ chức ở tầng hai, Nan sẽ vào ngồi đợi ở sảnh.

Nơi tổ chức sự kiện là một khách sạn sang trọng, nên chỉ có những người ăn mặc đẹp đẽ đến sử dụng dịch vụ.

Lúc đầu, nhân viên khách sạn nhìn Nan với vẻ khó hiểu, nhưng anh không quan tâm đến ánh mắt của ai cả."

Con đợi ở đây nhé ba.

Nếu ra mà không thấy con, ba gọi lại cho con cũng được" Nan nói với bố của người yêu."

Được rồi.

Nếu con có việc gì muốn đi đâu trước thì cứ gọi cho Mac biết nhé.

À, ba vào nhà vệ sinh trước nhé.

Con cứ đợi ở đây trước nhé Mac" Ba của Mac nói với Nan, rồi quay sang nói với con trai mình, trước khi đi vào nhà vệ sinh gần sảnh khách sạn."

Mày sẽ làm gì trong lúc đợi?"

Mac hỏi."

Tao sẽ ngồi xem mấy trang đấu giá xe, rồi tìm kiếm thông tin linh tinh.

Tao có điện thoại mà, đừng lo không có gì làm" Nan đáp.

Mac yên tâm hơn, gật đầu, rồi đứng đợi ba mình.

Không lâu sau, khi ba cậu ra khỏi nhà vệ sinh, Mac cùng ba lên tầng hai để vào buổi tiệc, còn Nan ngồi chơi điện thoại đợi.Khi Mac và ba mình đến trước cửa phòng tiệc, họ gặp toàn những chủ doanh nghiệp lớn.

Mac quen mặt một vài người, nhưng cũng có người cậu chưa từng gặp.

Cậu và ba làm thủ tục đăng ký rồi vào tiệc ngay.

Tiệc đứng buffet, để mọi người tiện đi lại giao lưu, vì thực tế là họ đến đây chủ yếu để bàn chuyện làm ăn.

Ba của Mac dẫn con trai đi chào hỏi đối tác và khách hàng, đồng thời giới thiệu từng người, dặn dò Mac ai là người nên cẩn thận khi trò chuyện.

Cậu cũng cố gắng học hỏi càng nhiều càng tốt.

Nói đơn giản, đây là lần đầu tiên Mac đi tiệc cùng bố mà lại chăm chú như vậy."

Chào ông Rangsan" Tiếng ba Mac vang lên."

Chào ông Kijja, không ngờ ông cũng đến đây.

Nghe nói ông sang Thụy Điển mà" Ba Mac mỉm cười chào lại."

Tôi vừa bay về hôm qua.

Nên quyết định đến đây luôn" Người kia đáp."

Mac, đây là ông Rangsan, chủ tịch công ty KN" Ba Mac giới thiệu con trai mình với người kia.

Mac vội vàng chắp tay chào, cậu biết rõ công ty này, chuyên kinh doanh nhà đất và chung cư."

Chào ông" Mac chào hỏi, thái độ lịch sự."

Ồ, đây là con trai ông hả?

Đẹp trai quá.

Chắc mấy cô gái trong buổi tiệc phải phát cuồng lên mất" Rangsan nói, mỉm cười khen ngợi."

Không đến mức đó đâu ạ" Mac đáp một cách khiêm tốn.

Nếu là trước đây, cậu đã vênh mặt tự hào nhận lời khen rồi."

À, con trai tôi cũng đến.

Để tôi dẫn nó đến chào hỏi" Rangsan nói, đồng thời tìm kiếm con trai mình."

Cậu ấy sang Thụy Điển quản lý công ty thay ông Rangsan phải không?"

Ba của Mac hỏi."

Đúng vậy.

Nhưng giờ tôi đã cho nó về quản lý công ty ở Thái Lan rồi.

Bên đó mọi thứ đã ổn định...

Nhìn kìa, nó đang đến đây" Rangsan vẫy tay gọi con trai mình.

Mac quay sang nhìn, thấy một chàng trai cao lớn đang trò chuyện với một nhóm phụ nữ.

Mac không thể không thừa nhận rằng chàng trai đó rất đẹp trai, nhưng cậu không hề cảm thấy rung động.

Chàng trai xin phép nhóm phụ nữ để đến chỗ bố mình."

Trông cậu ta có vẻ đào hoa nhỉ" Ba Mac trêu chọc.

Rangsan nghe vậy thig lắc đầu ngao ngán."

Nó thay người yêu như thay áo đó ông Kijja.

Tôi mệt mỏi lắm" Rangsan đáp, vừa lúc con trai ông đến."

Bố giới thiệu con với ông Kijja và con trai ông ấy.

Đây là ông Kijja, chủ tịch công ty... còn đây là Mac, con trai ông Kijja" Rangsan giới thiệu con trai mình với Kijja và Mac.

Ten chắp tay chào ba của Mac ngay lập tức, còn Mac cũng chắp tay chào Ten, vì nhận ra anh ta lớn tuổi hơn mình."

Đây là con trai tôi" Rangsan nói, mỉm cười."

Cậu Ten giỏi thật đấy.

Nghe nói cậu sang Thụy Điển quản lý công ty thay ông Rangsan luôn mà" Kijja chân thành khen ngợi."

Không giỏi gì đâu ạ.

Con chỉ làm những gì có thể thôi" Ten lịch sự đáp, rồi quay sang nhìn Mac với ánh mắt lấp lánh, khiến cậu cảm thấy kỳ lạ."

Mọi người đã ăn gì chưa ạ?

Hay để cháu đi lấy đồ ăn nhẹ cho mọi người nhé?"

Ten chủ động hỏi."

Cũng được đấy.

Lát nữa bố sẽ mời ông Kijja ngồi nói chuyện làm ăn một chút.

Nhờ con lấy đồ ăn cho ông Kijja luôn nhé Ten" Bố của Ten nói."

À dạ, hay để cháu tự đi lấy cho ba cũng được ạ.

Làm phiền K'Ten quá" Mac vội vàng nói, vì không muốn làm phiền người mới gặp."

Vậy hay là chúng ta cùng đi lấy đồ ăn luôn đi K'Mac?"

Ten nói, Mac quay sang nhìn bố mình một chút."

Đi cùng cậu Ten cũng được, nhưng đừng lấy nhiều quá nhé" ba Mac nói, vì biết Rangsan muốn bàn chuyện làm ăn mới, nên muốn tìm chỗ ngồi nói chuyện."

Vâng ạ" Mac đáp lời bố, rồi đi theo Ten đến khu vực đồ ăn.

Ten lấy đĩa cho Mac, cậu nhận lấy ngay."

Cảm ơn cậu" Mac đáp."

K'Mac cứ gọi tôi là P'Ten là được rồi, không cần gọi Khun đâu nhé" Ten nói, mỉm cười.

Mac cũng mỉm cười đáp lại, rồi gắp đồ ăn vào đĩa.

Trong lúc gắp đồ ăn, Mac nghĩ đến Nan, không biết giờ anh đã đói chưa, nên không để ý rằng có hai chàng trai khác vừa đến."

Gì vậy Ten?

Mày dẫn ai theo vậy?

Không giới thiệu cho bọn tao biết sao?"

Tiếng nói lớn vang lên, khiến Mac ngơ ngác quay lại nhìn."

Không phải tao dẫn theo.

Nhưng em ấy là con trai bạn của bố tao, nên tao dẫn em ấy đi kiếm gì đó ăn.

À, Mac này, đây là bạn anh, Fong và Dom" Ten giới thiệu Mac với bạn mình.

Bạn của anh ta liếc nhìn nhau rồi nhìn Mac với ánh mắt sáng rực."

Bọn anh chưa thấy mặt Nong Mac bao giờ.

Bình thường em không hay đi sự kiện hả?"

Fong hỏi."

Dạ... tại em đang học ở nước ngoài.

Đây là về nước dịp nghỉ hè thôi ạ" Mac đáp.

Nếu là trước đây, cậu đã thoải mái trò chuyện với ba người này rồi.

Nhưng lần này, Mac cảm thấy khác lạ.

Cậu cảm thấy như mình không thuộc về thế giới này, nhưng cậu không thể tránh khỏi."

Thảo nào không quen mặt.

Đáng yêu như Nong Mac, nếu anh gặp mà không nhớ thì chắc phải đi kiểm tra não lại quá" Dom nói thêm, khiến Mac cười gượng gạo.

Trong lòng cậu có chút khó chịu với lời nói của người kia."

Tụi mày đừng có trêu em ấy nữa, em ấy sợ đó" Ten nhân cơ hội trách bạn mình."

Ôi Ten, mày bảo vệ em ấy dữ vậy" Bạn của Ten vẫn tiếp tục trêu chọc.

Mac thì cảm thấy như mình đang nhìn thấy hình ảnh quá khứ của chính mình.

Mac biết trước đây mình cũng thường tỏ ra thân thiện như vậy với người mình thích, không hề giữ ý tứ hay dè chừng gì cả.

Cậu cũng tự tin mình giỏi hơn người khác và không quan tâm ai khó chịu hay không.

Nghĩ lại, Mac bắt đầu nhận ra mình đã làm phiền lòng nhiều người."

Mac đừng để bụng bạn anh nhé.

Bọn nó chỉ trêu chọc vậy thôi, không có ý gì đâu" Ten cười trừ nói.

Mac lịch sự mỉm cười đáp lại."

Vâng ạ" Mac đáp, rồi tiếp tục gắp thức ăn.

Ten thì trò chuyện với bạn mình một chút, Mac cũng không để ý họ nói gì, cho đến khi chuông điện thoại của cậu vang lên.

Mac cầm điện thoại lên xem và lập tức nghe máy, vì người gọi đến là Nan."

Sao vậy?"

Mac nghe máy, giọng không lớn.("Mày đang bận nói chuyện với ai hả?") Nan hỏi."

Không có gì.

Tao đang gắp thức ăn cho ba.

Có chuyện gì không?

Hay là mày muốn đi đâu?"

Mac hỏi lại ngay lập tức, rồi nghe thấy tiếng cười khúc khích của Nan.("Không có gì.

Không định đi đâu cả.

Chỉ gọi điện thôi.

Mày đang ăn hả?") Nan hỏi lại."

Ừ.

Thế có đói không?

Muốn đi kiếm gì ăn trước không?"

Mac hỏi, giọng lo lắng.("Không sao.

Tao không đói.

Lát về ăn cũng được") Nan đáp, giọng không mấy quan tâm."

Mac muốn uống gì không?

Để anh đi lấy cho" Bỗng Ten lên tiếng, khiến Mac quay lại nhìn."

Ồ, xin lỗi nhé.

Anh không biết em đang nghe điện thoại" Ten nói khi thấy Mac đang nói chuyện điện thoại."

Không sao ạ.

Em tự đi lấy cũng được" Mac đáp.

Ten gật đầu, rồi cậu tiếp tục nói chuyện điện thoại.("Tiếng ai vậy?") Nan hỏi, giọng trầm xuống."

Con trai bạn của ba.

Vừa nãy nó có đến lấy đồ ăn cùng tao" Mac đáp lại.

Nan im lặng một chút."

Nan có nghe thấy không?"

Mac nghĩ điện thoại có vấn đề, vì anh không nói gì.("Có nghe.

Mau lấy đồ ăn rồi đến ngồi ăn cùng ba đi.

Tan tiệc rồi gọi lại cho tao") Nan nói vọng lại.

Mac vâng một tiếng, rồi cúp máy.

Cậu nhanh chóng lấy đồ ăn để đến ngồi ăn ở bàn, có Ten vẫn đi theo giúp đỡ.Khi Mac quay lại ngồi cùng ba mình ở bàn, Ten cũng đến ngồi cạnh và trò chuyện liên tục.

Mac chỉ ậm ừ đáp lại cho có lệ.

Bạn bè của anh ta cũng đến ngồi trò chuyện cùng, cho đến khi ba Mac thấy đã đến lúc về."

Về luôn nhé?"

Ba của Mac hỏi."

Vâng ạ, mà Nan vẫn chưa ăn cơm" Mac đáp.

Ba cậu nghe vậy thì gật đầu, rồi quay sang chào bố của Ten, người vẫn đang trò chuyện về công việc."

Mọi người phải về rồi hả Nong Mac?"

Ten hỏi khi thấy Mac chuẩn bị về."

Vâng ạ.

Em về trước nhé.

Chào mọi người ạ" Mac chắp tay chào Ten và bạn của anh ra, rồi quay sang chào tạm biệt bố Ten."

Để anh tiễn mọi người ra xe nhé" Ten đề nghị.

Rồi Mac định từ chối, nhưng sợ bất lịch sự, nên đành đống ý.

Ba Mac đã đi trước, còn cậu và Ten đi theo sau."

Mac à, anh có thể xin số điện thoại của em được không?

Lỡ như anh có thắc mắc gì về công việc, có thể gọi điện hỏi em" Ten nói khi cùng Mac bước ra khỏi buổi tiệc, khiến cậu khựng lại một chút.

Vì bố của Ten đang có ý định mở công ty nhập khẩu xe lắp ráp từ nước ngoài để bán ở Thái Lan, nên muốn mời ba Mac hợp tác kinh doanh.

Ba của cậu sẽ là người nhập khẩu linh kiện rồi bán lại cho bố của anh ta.

Họ cũng có thể cùng nhau tìm kiếm khách hàng mới, những người chơi xe lắp ráp nhập khẩu.

Nhưng ba của Mac chưa vội đồng ý mà xin phép về suy nghĩ thêm.Xe lắp ráp" là "xe hơi cũ", nhưng là xe hơi cũ từ nước ngoài được nhập khẩu vào Thái Lan.

Thông thường, xe được nhập về để bán.

Tuy nhiên, xe không được nhập khẩu nguyên chiếc, mà phải tháo rời linh kiện rồi nhập khẩu.

Hầu hết xe lắp ráp nhập về để bán đều là xe sang hoặc siêu xe."

Dạ... số điện thoại ở Thái Lan em không nhớ số của mình.

Vì bình thường em dùng số ở nước ngoài nhiều hơn" Mac đáp."

Vậy Mac bắn số vào máy anh được không?"

Ten hỏi.

Thật lòng Mac không muốn cho, nhưng cũng không muốn thất lễ, nên đành lấy điện thoại gọi vào số của anh ta.Ten liền mỉm cười ngay khi nhận được số của cậu.

Khi cả hai xuống đến sảnh, Mac liền tìm Nan, thấy người yêu mình vẫn đang ngồi đợi ở chỗ cũ.

Ba và cậu cũng không cần phải gọi điện nữa."

Nan, về thôi con" ba của Mac nói.

Nan ngẩng đầu lên nhìn, nhướn mày khi thấy một chàng trai khác đang đi cùng Mac.

Ten cũng nhìn Nan nhưng không nói gì."

Cảm ơn Ten đã tiễn ba và Mac ra xe" ba của Mac nói.

Ten chắp tay chào ba của đối phương ngay lập tức."

Không có gì đâu ạ.

Chào tạm biệt lần nữa ạ" Ten chắp tay chào ba của Mac lần cuối.

Nan bên này thì nhìn người yêu anh chằm chằm, Mac cũng hơi căng thẳng, rồi chắp tay chào Ten, anh ta mỉm cười đáp lại ngay lập tức."

Hẹn gặp lại em sau nhé, Mac" Ten nói với Mac."

Vâng ạ" Mac đáp, rồi vội vàng đi về phía Nan.

Anh cũng không nói gì, mà lập tức rời khỏi khách sạn, ba của Mac và cậu đi theo sau."

Đừng có cãi nhau nhé.

Nói chuyện tử tế vào" Ba của Mac dặn dò khi cả ba đã lên xe.

Ông có thể nhận ra Nan đang nghi ngờ chuyện của Ten, nhưng không hỏi ra vì ngại."

Không có cãi nhau đâu ba" Nan đáp, đồng thời liếc nhìn người bên cạnh."

Ba ơi, ba có hứng thú với lời mời của chú Rangsan không ạ?"

Mac hỏi ngay lập tức, vì muốn Nan biết chuyện này."

Cũng 50/50 thôi.

Thật ra thì cũng hấp dẫn, vì ba nghĩ nếu làm thật thì sẽ nhờ Nan đến giúp ba quản lý phần này nữa" ba của Mac nói, khiến Nan ngạc nhiên."

À ba, thật ra Nan cũng đang định mở một cửa hàng bán xe hơi cũ" Mac nói với bố mình."

Thật hả?

Con đã lên kế hoạch gì chưa?" ba của Mac liền tò mò hỏi.

Nan đành phải kể về dự án mình định làm cho ba người yêu nghe."

Ừm, cũng được đó.

Nếu ba giao phần này cho Nan quản lý, Nan có làm được không?" ba của Mac hỏi thử, vì cũng muốn giúp đỡ công việc kinh doanh của Mac và Nan."

Để con suy nghĩ thêm đã được không ạ?

Vì con cũng chưa rõ chi tiết cụ thể.

Khi nào rảnh, con sẽ đến gặp ba bàn lại sau ạ" Nan đáp, vì anh muốn biết thêm chi tiết."

Ừ, được thôi.

Khi nào rảnh thì đến tìm ba.

Ba cũng chưa quyết định ngay bây giờ đâu" Ba của Mac nói, rồi tiếp tục trò chuyện với con trai mình về công việc cho đến khi về đến nhà, ba của Mac xuống xe, còn Nan và Mac tiếp tục về nhà."

Có chuyện gì muốn kể hả?"

Nan hỏi ngay khi chỉ còn hai người."

Chuyện của P'Ten đó" Mac đáp.

Nan liền cau mày nhẹ."

Muốn kể chuyện của ai thì kể đi, đừng để tao hỏi nhiều" Nan nói với giọng bình tĩnh."

Thì...

P'Ten là con trai của chú Rangsan, người mời ba hợp tác kinh doanh đó" Mac đáp."

Người mà giọng nói vang lên trong điện thoại lúc mày nói chuyện với tao đúng không?"

Nan hỏi tiếp.

Mac gật đầu."

Ừm...

Nan này, anh ấy xin số điện thoại của tao.

Tao không biết phải từ chối thế nào.

Tao đã nói với anh ấy là em không nhớ số, nhưng ảnh bảo bắn số vào máy ảnh" Mac quyết định kể chuyện này cho Nan nghe.

Nan nghe xong thì thở dài một tiếng."

Mày thấy thái độ của anh ta thế nào?

Mày có nghĩ anh ta chỉ muốn bàn chuyện công việc với mày hay có ý đồ gì khác không?"

Nan hỏi thẳng."

Tao không chắc lắm.

Nếu tao nói ra, mày lại bảo tao tự luyến mất" Mac nói, Nan liền nhếch mép cười khẩy.

Chỉ cần nghe người yêu mình nói vậy, anh cũng đoán được Ten đã tiếp cận Mac như thế nào."

Không cần nói đâu.

Tao đoán được" Nan đáp."

Tao không có gì với anh ta đâu.

Lúc ra về, anh ta ngỏ ý muốn tiễn tao và ba, mà tao thì tao không muốn thất lễ" Mac giải thích."

Ừ, tao không phải người vô lý" Nan đáp.

Thật ra anh cũng có chút khó chịu trong lòng, nhưng không muốn làm gì trước mặt ba của Mac."

Mình ghé đâu ăn gì nhé?"

Mac nói khi nhớ ra."

Mày ăn ở tiệc không no hả?"

Nan hỏi, giọng bình thường.

Anh đã biết Ten là ai và chuyện gì đã xảy ra ở buổi tiệc, vì Mac đã kể cho anh nghe."

Tao ăn có chút xíu, còn định về ăn cùng mày" Mac nói nhỏ, khiến Nan mỉm cười."

Vậy mình ăn mì vỉa hè đi?"

Nan hỏi.

Mac không phản đối, vì đã quen với việc anh đưa cậu đi ăn ở những quán ven đường như thế này.

Nan đỗ xe bên đường gần một quán mì.

Mac cởi áo khoác vest ra rồi đi theo Nan vào quán.

Nan gọi mì cho người yêu, dặn dò chủ quán đừng bỏ tỏi.

Mac cảm thấy rất vui vì anh quan tâm đến mình như vậy.

Cả hai cùng ăn mì, rồi về nhà nghỉ ngơi.

Nan quyết định không ra sân đua một ngày, vì ngày mai anh phải đưa Mac đến thăm ông bà ngoạicủa Mac........................"

Tao không có mua gì đến biếu ông bà ngoại mày hết" Mac nói vào buổi sáng sau khi thức dậy và chuẩn bị đến nhà ông bà ngoại của người yêu mình."

Lát nữa ghé mua cũng được" Nan đáp.

Khi đã sẵn sàng, Nan lái xe chở Mac rời khỏi nhà ngay lập tức.

Anh ghé mua trái cây ở chợ và mua 3 loại.

Nan gọi điện báo trước cho Eua rằng họ đang trên đường đến.

Chẳng mấy chốc, họ đã đến nhà ông bà ngoại của anh.

Vì hôm nay là ngày nghỉ, Nan thấy họ hàng bên ngoại của mình đi lại quanh nhà, nhưng anh không quan tâm đến ai.

Eua bước ra đón cả hai người."

Ồ, tao cứ tưởng tụi mày đến vào buổi trưa chứ.

Vào nhà đi, ông bà ngoại đang đợi trong nhà" Eua nói.

Mac vội vàng chắp tay chào Eua, còn Nan chỉ gật đầu chào hỏi.

Khi thấy Nan và Mac, ông bà ngoại anh lập tức mỉm cười.

Nan và Mac chắp tay chào hai người lớn tuổi, đồng thời chào cả bố của Eua đang ngồi đó."

Chào ông bà ngoại, con và Nan có mua chút trái cây đến biếu ạ" Mac đưa giỏ trái cây cho ông bà ngoại của Nan, cả hai người vội vàng nhận lấy."

Thật ra không cần phải khách sáo vậy đâu con.

Vào ngồi đi" Bà ngoại của Nan nói với giọng vui mừng.

Mac kéo Nan đến ngồi cạnh bà ngoại của anh, nhưng anh chỉ miễn cưỡng là ngồi xuống."

Dạo này hai đứa có khỏe không?"

Ông ngoại Nan hỏi."

Chắc con phải là người hỏi ông bà ngoại câu đó mới đúng" Nan nói.

Mọi người đều biết Nan không phải là người ăn nói lịch sự hay lễ phép, nhưng họ vẫn cảm nhận được sự quan tâm của anh."

Ừ, ông bà cũng có lúc đau lúc ốm, chuyện bình thường của người già mà" Ông ngoại của Nan nói, mỉm cười."

Chú có khỏe không ạ?"

Mac quay sang hỏi bố của Eua."

Cũng bình thường.

Dạo này thời tiết thay đổi, có hơi khó chịu một chút, nhưng uống thuốc là khỏi ngay.

Thế còn hai đứa thì sao?

Định ở Thái Lan mấy tháng?"

Bố của Eua hỏi Mac."

Hai tháng ạ" Mac đáp, trước khi ông bà ngoại của Nan tiếp tục hỏi hết chuyện này đến chuyện khác.

Cả hai người đều rất vui khi Mac và Nan đến thăm."

Lát nữa ăn trưa cùng nhau nhé Nan" Bà ngoại của anh nói."

Có những món gì vậy ạ?

Mac kén ăn lắm đó bà" Nan nói.

Mac liền lườm nguýt người yêu mình một cái."

Biết rồi.

Lần trước con đã nói với bà rồi mà, Mac dị ứng tỏi, không ăn cay.

Bà đã dặn người nấu cơm làm món riêng cho Mac rồi" Bà ngoại của Nan nói, giọng đầy yêu thương chiều chuộng.

Mac nghe bà nói vậy thì nhướn mày nhìn Nan."

Bà chiều nó quá, nó hư đó" Nan trêu."

Mày nói như mày không chiều Mac vậy.

Chuyện ăn uống của nó, nghe nói mày nghiêm khắc lắm đó.

Sợ Mac phải nhập viện nữa hả?"

Eua nhân cơ hội trêu em trai mình.

Mac nghe vậy bật cười, vì Eua nói đúng.

Nan rất nghiêm khắc với chuyện ăn uống của Mac.

Nếu đi ăn nhà hàng, anh sẽ dặn dò nhân viên và đầu bếp về chuyện tỏi.

Nếu nấu ăn ở nhà, anh sẽ tìm mua những món cậu thích.

Miệng thì cứ nói ăn gì cũng được, nhưng cuối cùng anh vẫn chọn toàn món cậu thích."

Ừ, tao lười ở lại lắm" Nan nói ra, nhưng khóe miệng lại nhếch lên, Mac biết rõ người yêu mình đang nói dối."

Vậy ăn trưa cùng nhau trước nhé" Bà ngoại Nan nói, Nan gật đầu đồng ý.

Bữa trưa diễn ra suôn sẻ, vì không có người thân nào khác đến ăn cùng, chỉ có ông bà ngoại, Eua, bố của Eua, Nan và Mac.

Khi ăn xong, Nan xin phép đưa Mac về, vì muốn đi mua đồ dùng cho nhà mới.

Ông bà ngoại dặn anh thường xuyên đến thăm, Nan cũng đồng ý, rồi lái xe đưa Mac về vào buổi chiều."

Đã hứa với ông bà ngoại rồi thì đừng quên đến thăm họ thường xuyên đó" Mac nhắc nhở khi xe lăn bánh."

Bây giờ đến lượt mày nhắc nhở tao hả?"

Nan nói, giọng hài hước."

Nghe nhạc không?"

Nan hỏi, định bật nhạc trong xe, nhưng Mac gạt tay anh ra ngay lập tức."

Mày làm cái gì vậy?"

Nan hỏi lại."

Để tao tự mở.

Lỡ mày mở bài gì đó trêu tao nữa thì sao" Mac nói, Nan nghe người yêu nói thì cười khẽ."

Sao tao phải mở nhạc trêu mày chứ.

Mày lúc nào cũng nghi ngờ tao" Nan nói, giọng hài hước, vì biết cậu đã đoán ra ý đồ của mình."

Mày lúc nào cũng vậy mà.

Nói thật đi, nếu mày mở nhạc cho tao nghe, mày sẽ mở bài gì?"

Mac tò mò hỏi, Nan cười khẽ."

Ngắt mạch điện" Nan nói, rồi cười khúc khích.

Mac ngơ ngác."

Tên bài hát đó hả?"

Mac hỏi ngắn gọn.

Nan gật đầu."

Ừ, nghe thử đi.

Biết đâu mày sẽ thích" Nan nói.

Nhưng cậu hơi lưỡng lự."

Vậy... mở thử đi" Mac cho phép người yêu mở bài hát đó, vì cậu chưa từng nghe tên bài hát nào như vậy.

Nan đưa điện thoại đã kết nối với xe cho Mac, rồi bảo cậu tìm kiếm tên bài hát theo lời anh.

Mac làm theo ngay lập tức.

Khi bài hát bắt đầu, đoạn đầu Mac đoán được rằng đó chắc chắn là nhạc miền Isan (Đông Bắc Thái Lan).

Nhưng đến đoạn điệp khúc..."

Ngắt mạch điện, ngắt mạch điện, ngắt mạch điện!"

"Ôi, nhạc gì kỳ vậy nèeeeeeeeee?"

Mac than vãn ngay lập tức, cùng với tiếng cười của Nan.
 
Nan & Mac Quyển 2 - Love Syndrome
Chap 5


Trans: Vie🥨..Không lâu sau thì đến trung tâm thương mại, vì Mac muốn mua quần áo.

Nan đành phải đưa người yêu đến trung tâm thương mại thay vì siêu thị bình thường.

Còn bài hát đang phát trên xe thì cậu đã tắt ngay khi bài đầu tiên kết thúc."

Muốn mua gì nào?"

Nan hỏi khi cả hai cùng bước vào trung tâm thương mại."

Muốn mua quần lót mới với quần dài" Mac đáp lại.

Nan hơi nheo mắt nhìn người yêu."

Sao không mua ở bên đó?"

Nan hỏi lại.

Mac quay sang nhìn anh rồi mỉm cười, nhướn một bên mày.

Nan khẽ bật cười trong cổ họng ngay khi đoán ra điều gì đó.

Anh đưa tay lên xoa đầu cậu một cách bực mình."

Đồ quỷ, định bụng để tao trả tiền đúng không?

Vừa nãy còn nói muốn giúp tao gánh vác cơ mà" Nan giả vờ hỏi lại, thừa biết rằng lần mua sắm hôm nay Mac sẽ để mình trả tiền."

Thì tao đã giúp mày gánh vác khi tao ở bên đó rồi mà.

Nhưng bây giờ tao ở Thái Lan, mày mua cho tao chút xíu có sao đâu.

Đây là mua đồ cần thiết đó nha" Mac viện cớ.

Nan khẽ bật cười."

Ừ, cho ngân sách 2 nghìn thôi đó" Nan nói.

Mack hơi bĩu môi."

2 nghìn thì mua quần lót cũng hết rồi.

Thêm cho tao chút nữa đi" Mack nói giọng mè nheo."

Vậy cho 3 nghìn rưỡi.

Quá số đó tự trả.

Lấy hay không lấy?

Không lấy tao đưa mày ra chợ mua cái 20 baht một cái" Nan giả vờ nói.

Mac đứng lưỡng lự, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý."

3 nghìn rưỡi cũng được" Mac đáp lại một cách miễn cưỡng.

Nan mỉm cười hài lòng rồi dẫn cậu đi tìm khu vực quần lót nam.

Mac đi thẳng đến cửa hàng của Calvin Klein.

Nan lập tức nhướn mày khi thấy cậu bước vào cửa hàng này."

Cấm mày cằn nhằn đó nha.

Tao chỉ mặc mỗi nhãn hiệu này thôi.

Với lại nó đắt thật nhưng mà bền lắm, mặc được lâu" Mac nhanh chóng nói trước khi Nan kịp phàn nàn."

Mày mặc hiệu này hả?

À, quên mất, mọi khi tao có để ý quần lót mày đâu, vì tao chỉ quan tâm đến thứ mà quần lót nó che thôi" Nan vừa nói vừa nhếch mép cười.

Mac vội vàng nhìn trái nhìn phải."

Mày đó, nói to làm gì, ngại người ta đi chứ" Mac nói với khuôn mặt nóng bừng.

Nan khẽ cười khùng khục rồi để người yêu tự chọn, chứ tự anh cũng cầm lên xem giá rồi lắc đầu nguầy nguậy.//Tao mặc đồ Rosso có hơn trăm baht một cái thôi, cũng bền như nhau mà// Nan lẩm bẩm một mình không lớn lắm.

Mac không đáp lại gì, vì nếu cãi thì lát nữa anh sẽ không chịu mua cho.

Cuối cùng thù cậu chọn được 3 cái, tổng cộng hơn 2 nghìn baht.

Mac xòe tay ra trước mặt Nan, anh móc ví đưa tiền mặt cho 3 nghìn rưỡi."

Cầm lấy đi, dùng quá số đó thì tự bỏ thêm" Nan nói.

Mac cầm tiền đi trả, rồi giữ lại số tiền thừa."

Muốn mua gì nữa không?"

Nan hỏi tiếp."

Quần jeans" Mac đáp lại, rồi cả hai cùng nhau đi tìm cửa hàng quần jeans.

Cậu đi xem hết nhãn hiệu này đến nhãn hiệu khác nhưng vẫn chưa ưng ý.

Đến khi thấy một nhãn hiệu, liền đi vào chọn ngay."

Mày chán chưa?

Ra kia ngồi đợi trước cũng được" Mac nói khi thấy Nan im lặng đi theo mình.

Anh nhìn về phía ghế chờ dành cho khách hàng rồi gật đầu."

Vậy tao ra kia ngồi đợi vậy" Nan nói rồi tách ra đi ngồi ở một góc của cửa hàng.

Mac liếc nhìn một chút rồi mỉm cười hài lòng, vì thật ra cậu muốn mua quần jeans mới cho anh.

Mac lục tìm quần áo trong tủ của người yêu mình thì thấy toàn quần áo cũ.

Dù chúng vẫn còn tốt nhưng cậu vẫn muốn người yêu được mặc đồ mới.

Cậu nói là mua cho mình nhưng thật ra là mua cho anh.

Mac cẩn thận chọn kiểu mà mình nghĩ là hợp với người yêu."

Nong Mac" Một giọng nói cất lên khiến cậu quay lại nhìn và thấy đó là Ten."

Chào P'Ten ạ" Mac chắp tay chào theo phép tắc.

Từ chỗ cậu đứng không nhìn thấy Nan, nên cậu không biết anh có biết hay thấy Ten đến chào mình không."

Trùng hợp thật đấy.

Anh đi ngang qua cửa hàng, thấy giống em nên thử vào xem, không ngờ lại là em thật" Ten chào lại với nụ cười."

Vậy P'Ten đến mua đồ hả anh?"

Mac hỏi cho có lệ."

Anh vừa hay có hẹn ăn cơm với bạn ở đây.

Em rảnh không?

Đi ăn cơm với anh" Ten ngỏ lời mời."

Thì là.."

Mac đang định từ chối thì thấy Nan đi đến từ phía sau mình vừa kịp."

Chọn được chưa?"

Nan hỏi với giọng điềm tĩnh rồi bước đến đứng cạnh Mac.

Ten nhìn đối phương với ánh mắt không mấy để tâm."

Chưa" Mac đáp lại, trong lòng vừa sợ người yêu mình không vui, nhưng lại không biết phải giới thiệu thế nào."

À, có người đi cùng.

Vậy để lát nữa bảo tài xế của Mac ra xe đợi trước được không?

Rồi Mac đi ăn cơm với anh" Ten nói, khiến cậu khựng lại một chút rồi nhìn sang mặt Nan ngay.

Trông anh có vẻ mặt bình thản, không hề tỏ ra khó chịu chút nào.Chiều cao của Nan và Ten tương đương nhau, nhưng anh trông có vẻ vạm vỡ hơn."

Ờ P'Ten ạ, Nan không phải là tài xế của em" Mac vội vàng nói ra.

Chuyện như thế này cậu không thể để Nan tự mình giải thích được.

Mac nghĩ rằng mình nên là người nói ra để anh không bực bội.

Ten tỏ vẻ ngạc nhiên."

Là tài xế của bố Mac hả?"

Ten hỏi tiếp.

Nan khẽ nghiến răng.

Thật ra anh có thể nói thẳng ra mình là ai, nhưng anh cũng muốn xem Mac sẽ làm gì khi người khác nhận nhầm người yêu của cậu là tài xế."

Không phải, Nan là người yêu của em" Mac nói ra.

Trong lòng cảm thấy khó chịu khi nghe thấy người kia nói Nan là tài xế.

Hôm nay anh cũng không ăn mặc tệ, vẫn là quần jean, áo thun, giày thể thao bình thường, cậu thấy còn rất ngầu nữa là.

Ten khựng lại một chút khi nghe thấy, vì anh ta không nghĩ Mac đã có người yêu, và càng không ngờ lại là người trước mặt.

Ten nhìn Nan từ đầu đến chân, như thể không tin vào tai mình cho lắm."

Có chuyện gì" Nan hỏi giọng bình thản khi thấy ánh mắt của đối phương.

Ten khẽ mỉm cười."

Không có gì đâu, chỉ là hơi bất ngờ một chút.

Vậy ra hôm nay Mac không rảnh rồi.

Vậy không sao, để hôm khác vậy.

Anh đi trước nhé" Ten nói với Mac bằng nụ cười khác hẳn với nụ cười anh ta dành cho Nan."

Vâng" Mac đáp lại, trước khi Ten bước ra khỏi cửa hàng.

Mac lập tức quay sang Nan."

Mày… tao…"

Mac muốn xin lỗi anh."

Tao không giận gì mày cả, chỉ là không thích thằng Ten đó.

Thật ra tao có thể túm cổ áo nó hỏi xem nhìn tao kiểu đó là ý gì, nhưng tao không muốn mày xấu hổ trước mặt ai cả, vì bản thân mày cũng không vui khi thằng Ten đó nói như vậy" Nan nói ra một cách hiểu biết.

Anh nhận ra Mac cũng không hài lòng khi Ten nói anh là tài xế."

Tao sợ mày cảm thấy không tốt" Mac nói khẽ."

Tao không cảm thấy tệ đâu khi bị xem là tài xế.

Là tài xế thì sao?

Có gì kỳ lạ?

Người làm nghề này họ cũng tự hào về nghề của họ như vậy.

Giả sử tao là tài xế thật, rồi tao để bụng những lời khinh thường của người khác, chẳng phải chính tao mới là người tự ti sao?"

Nan nói để Mac hiểu cảm xúc của mình.

Anh quen với việc bị người khác coi thường từ lâu rồi, nhưng anh chưa bao giờ để tâm.

Vì biết rõ mình và cậu khác nhau nhiều, nhưng không có nghĩa là không thể yêu nhau.

Mac không phải là công tử bột cao quý không với tới, nhưng nếu anh nghĩ Mac là người phù hợp, anh sẽ kéo cậu xuống bên mình bằng được, giống như những gì anh đã nói với Mac trước đó vậy."

Mày không khó chịu gì thật hả?"

Mac hỏi lại cho chắc chắn.

Cậu muốn đi mua đồ với Nan một cách thoải mái."

Không đâu, người khó chịu chắc là mày hơn ấy chứ" Nan nói rồi khẽ nhếch mép cười.

Mac cắn nhẹ môi khi biết anh nhìn thấu tâm tư mình.

Cậu nhíu mày khi nghĩ đến ánh mắt và lời nói của Ten."

Ừ, tao khó chịu.

Họ nhận nhầm mày là tài xế của tao, tao đã thấy bực bội trong lòng rồi.

Nhưng khi họ biết mày là ai, thay vì xin lỗi mày vì hiểu lầm, họ lại nhìn mày bằng ánh mắt khinh thường" Mac than thở, vì cậu cũng nhìn thấy ánh mắt của Ten.

Nan khẽ bật cười khi thấy người yêu bực bội thay mình như vậy."

Trước đây, chẳng phải mày cũng từng như vậy sao?"

Nan nói, khiến Mac khựng lại một chút khi nghĩ ra."

Ừm, gặp P'Ten rồi, làm tao cảm thấy trước đây tao tệ đến mức nào.

Tao nói năng không nghĩ đến ai sẽ cảm thấy tệ.

Haizzz" Mac than thở, vì trước đây cậu cũng chẳng khác gì Ten, một chút cũng không.

Cậu vừa kiêu ngạo vừa hống hách, nghĩ mình giàu có, nói năng coi thường người nghèo hơn và chẳng quan tâm đến ai."

Nhưng mày nên vui vì bây giờ mày đã nghĩ được và thay đổi nhanh chóng" Nan khen ngợi, vì không muốn người yêu anh cảm thấy tệ về bản thân, dù đó là sự thật."

Ừ nhỉ.

Thôi bỏ chuyện của anh ta đi.

Tao chọn quần tiếp.

Mày đi ngồi đi, cho tao thêm lát nữa" Mac dừng cuộc trò chuyện về Ten lại.

Nan gật đầu đồng ý rồi đi ngồi đợi như cũ.

Mac tiếp tục chọn quần cho Nan, và đương nhiên giá chiếc quần vượt quá số tiền còn lại.

Cậu bèn trả phần chênh lệch bằng tiền của mình.

Sau khi thanh toán xong, cậu đi đến chỗ anh."

Okay, xong rồi.

Đi mua đồ dùng thôi" Mac nói, trước khi cậu và anh cùng nhau rời khỏi cửa hàng để xuống khu siêu thị.

Trong lúc đi xuống thang cuốn, họ đi ngang qua một nhà hàng.

Nan nhìn vào thì thấy Ten đang ngồi với hai người bạn.

Vì bàn của anh ta sát cửa kính, và Ten cũng vừa lúc quay ra thấy Nan và Mac.

Ten nói gì đó với bạn mình, trước khi bạn của anh ta quay sang nhìn Nan và Mac.

Nan khoác tay lên vai Mac rồi nhướn mày trêu Ten, đồng thời khẽ nhếch mép cười chế giễu.

Ten nhíu mày và lộ vẻ khó chịu ngay lập tức."

Sao vậy?"

Mac hỏi khi Nan ôm chặt vai cậu hơn.

Nan quay sang cười với người yêu mình rồi lắc đầu."

Không, không có gì" Nan đáp, rồi kéo Mac đi xuống thang cuốn ngay."

Mai mày có vào giúp ba ở xưởng không?"

Nan hỏi khi đang đi chọn đồ với Mac."

Định vào.

Mày có đi đâu không?"

Mac hỏi lại, phòng khi Nan rủ cậu đi đâu đó."

Không.

Mai tao rảnh, nhưng mốt tao định đi đấu giá xe.

Mày đi với tao không?

Nan hỏi khi chợt nhớ ra."

Đi, tao muốn đi xem người ta đấu giá cái gì như thế nào.

Vậy ngày mai tao ghé qua tìm ba tao nhé, sẽ mang bánh đi, gửi cả chị Dao nữa" Mac nói về thư ký của ba mình."

Ngày mai mày lái xe đi một mình được không?

Tao muốn kiểm tra chiếc xe vừa mua" Nan hỏi.

Mac gật đầu ngay lập tức.

Rồi cậu đi chọn dao cạo râu, anh nhìn theo mỉm cười."

Mày thấy cái nào tốt?"

Mac hỏi ý kiến người yêu."

Mày định cạo ở chỗ đó hả?"

Nan giả vờ hỏi, mắt nhìn xuống phía trước quần của Mac."

Đồ điên, tao mua để cạo râu cho mày đấy chứ!

Bảo cạo thì không chịu cạo gì hết.

Lúc nó đụng vào tao, tao đau" Mac nói nhỏ giọng ở cuối câu.

Nan khẽ cười trong cổ họng."

Lấy cái này cũng được, nhưng mày phải cạo cho tao đó" Nan đề nghị."

Ừ" Mac đáp rồi lấy dao cạo râu bỏ vào xe đẩy, sau đó cả hai cùng nhau đi mua những thứ khác.

Mua xong mọi thứ, họ cùng nhau trở về nhà.

Mac giúp Nan mang đồ xuống xe, rồi mang đồ dùng cá nhân lên phòng cất.

Còn đồ dùng nhà bếp thì Vai tự mình mang đi cất.

Lúc xuống lại thì không thấy Nan ở trong nhà nữa.

Cậu bèn đi ra xem ở khu vực gara sửa xe mà anh xây riêng ra ngoài nhà để kiểm tra xe.

Mac nghe thấy tiếng Nan nói chuyện với nhân viên trong gara, cậu liền đi đến.

Trước khi thấy người yêu mình đang cởi trần, lấy áo buộc đầu và cầm cờ lê sửa xe.

Mac khoanh tay dựa vào tường nhìn rồi khẽ mỉm cười, thầm nghĩ cậu thích thế giới của Nan như thế này nhất.Không sang chảnh như Ten thật, nhưng ở bên cạnh Nan khiến cậu cảm thấy thoải mái và vui vẻ."

Sao thế P'Mac, trông quyến rũ quá nha, mắt cứ nhìn đắm đuối" Giọng của Wai vang lên từ phía sau, khiến Mac quay lại, trừng mắt nhìn."

Mắt đắm đuối cái nhà mày ấy.

Tao nhìn bình thường" Mac vội vàng chữa cháy.

Cậu không biết mình nhìn Nan như thế nào, nhưng phải cãi lại để che giấu sự ngượng ngùng của bản thân trước đã."

Mà này, lúc tao không có ở đây, anh mày phát cuồng tập thể dục à?"

Mac hỏi với vẻ khó hiểu."

Chắc vậy.

Em thấy anh ấy tập thể dục bình thường như mọi khi mà.

Sao thế?"

Wai hỏi lại với vẻ tò mò.

Mac ấp úng một chút."

Thì... trông nó đô con hơn trước rồi..."

Mac không biết phải nói thế nào, vì cậu cảm thấy cơ bắp của anh săn chắc hơn và lộ rõ hơn trước.

Wai khẽ nhếch mép cười vì hiểu được phần nào điều Mac muốn giải thích."

Chắc phải chăm sóc bản thân cho đẹp trai lên, vì sợ vợ lén đi có bồ nhí đó mà" Wai cố tình trêu chọc."

Bồ nhí cái nhà mày ấy.

Nếu tao dám có, anh mày giết tao" Mac cãi lại, mặt nóng bừng lên."

Ừ, mày chết chắc.

Nhưng là chết trên giường nhé" Giọng của Nan vang lên gần đó khiến Mac giật mình nhẹ, vì không biết người yêu đã đi đến từ lúc nào."

Vợ Hia nghi ngờ đó, rằng anh tập thể dục nhiều hơn trước hay sao mà vóc dáng thay đổi" Wai giải thích thắc mắc cho Nan.

Anh khẽ nhếch mép cười."

Thích không nào?"

Nan hỏi Mac ngược lại, còn Wai thì tách ra đi về hướng khác một cách ý tứ."

Cũng...

được" Mac đáp không được dứt khoát lắm.

Nan nắm tay người yêu anh đặt lên xoa bụng săn chắc của mình.

Mac thừa nhận rằng nó rắn chắc hơn trước rất nhiều, và cả những múi cơ bụng cũng hiện rõ hơn nữa."

Trả lời cho rõ ràng một chút xem nào" Nan cố tình hỏi lại.

Mac mím môi lại với nhau, trước khi mà..."

Ôi ái, thằng Mac, véo làm gì vậy hả?

Móng tay mày dài rồi đó nha, lát nữa tao cắt bỏ hết cho coi" Nan kêu lên, khi cậu véo mạnh vào bụng anh một cái đến nỗi hằn cả vết móng tay."

Có tí xíu này da mày có xước xát gì đâu Nan.

Lúc tao cào lưng mày, mày có thấy kêu ca như này đâu" Mac cãi lại, khiến Nan nhướn mày ngạc nhiên."

Mày có biết mình vừa nói cái gì không?"

Nan hỏi lại.

Mặt Mac nóng bừng lên, vì cậu biết mình đã nói gì, vì cậu cố tình mà."

Ở với mày thì tao cũng phải mặt dày theo mày thôi.

Chứ không thì mày lại ăn hiếp một mình tao à?"

Mac đáp trả.

Nan khẽ bật cười."

Nhưng mày có biết không, những gì mày vừa nói, nó khêu gợi tao rõ ràng" Nan đáp lại.

Mac ngơ ngác."

Khêu gợi chỗ nào?"

Mac hỏi lại với vẻ nghi ngờ."

Thì lời mày nói, nó làm tao muốn mày cào lưng tao nữa đó" Nan đáp, khiến Mac cứng đờ người.

Khi quay sang nhìn đám đàn em của anh, cậu thấy mọi người đều đang cố nhịn cười."

Khó ưa thật.

Mà này, mày định làm gì đó?

Cởi áo ra làm gì?"

Mac vội vàng chuyển chủ đề ngay lập tức, vì cãi nhau với anh chưa bao giờ cậu thắng được."

Tao định làm xe.

Còn mày thì sao, vào đây làm gì?

Lát nữa lại kêu hôi mùi dầu máy" Nan nói lại, anh chỉ trêu người yêu một chút cho vui thôi."

Thì chỉ muốn đến xem thôi.

Đây là xe cũ mà mày mua hả?"

Mac hỏi, vừa nói vừa tiến lại xem gần hơn.

Nan gật đầu."

Rồi sao lại phải sửa?"

Mac hỏi tiếp, vừa nói vừa nhoài người nhìn động cơ xe mà đàn em của Nan đang tháo ra kiểm tra."

Không phải sửa, chỉ là kiểm tra tình trạng xe xem có chỗ nào cần thay hay cần chỉnh sửa không thôi.

Thôi thôi, không cần xem đâu, vào nhà đi.

Đang yếu sẵn, lát nữa ngửi phải mùi dầu máy lại mệt thì phiền" Nan xua tay đuổi, một phần vì anh sợ cậu bị dị ứng với hơi dầu."

Tao không yếu đến mức đó đâu.

Chỉ có dị ứng tỏi thôi mà cũng coi tao là yếu rồi hả?"

Mac lầm bầm."

Tao chỉ muốn ở lại xem không được hả?"

Mac hỏi lại.

Thực ra cậu muốn đến xem Nan hơn.

Mấy tháng không gặp, nên cậu muốn ở gần anh, ít nhất là trong tầm mắt cũng được.

Nhưng Mac chắc chắn không định nói ra để anh trêu mình đâu."

Vậy thì ra ngồi đằng kia đi" Nan chỉ tay về phía chiếc ghế gỗ không xa.

Mac ngoan ngoãn đi đến ngồi.

Còn Nan thì tiếp tục kiểm tra tình trạng xe.

Mac ngồi nhìn người yêu mình vẻ mặt nghiêm túc làm xe.

Tiếng ồn ào của Nan và những người khác vang vọng khắp xưởng sửa xe.

Mac không nghĩ rằng mình có thể ngồi ở đây được.

Nếu là trước đây, cậu chắc chắn đã nhăn mặt và tránh xa rồi."

Sao thế, đến nỗi phải ngồi canh luôn hả?"

Tiếng chào hỏi vang lên, khiến Mac quay lại nhìn thì thấy là Keith, bạn thân của Nan."

Không phải ngồi canh.

Chỉ đến xem bọn nó làm gì thôi" Mac đáp lại.

Keith nhếch mép cười như hiểu rõ."

Vậy mày đến đây làm gì?"

Mac hỏi lại."

Đến nói chuyện với thằng Nan về hình xăm.

Nó bảo muốn tao đến xăm thêm cho nó" Keith trả lời, khiến chân mày Mac lập tức nhíu mày lại với nhau, vì anh không hề nói với cậu chuyện này."

Ủa, đến từ lúc nào vậy?"

Tiếng chào của Nan vang lên, trước khi anh tay đầy dầu mỡ đi đến chỗ họ.

Nan giả vờ định đưa tay lên xoa đầu Mac, nhưng bị người yêu mình gạt ra trước.

Anh bật cười rồi quay sang Keith."

Chào tao mà lại đi trêu vợ trước.

Tao có nên khó chịu không đây?"

Keith giả vờ hỏi."

Hay là muốn tao trêu mày thay hả?

Tao vẫn chưa muốn bị vác đi quăng xuống biển đâu nhá, mất công vợ tao thành góa phụ" Nan vừa đáp vừa nửa đùa bạn mình.

Keith nhún vai nhẹ rồi khẽ cười.

Mac cũng có vài chuyện thắc mắc về Keith, nhưng lại không dám hỏi thẳng.

Dù Keith đã bắt đầu thân với cậu, dù cậu ấy rất hòa đồng với cả hai, nhưng Keith vẫn như có một bức tường mỏng manh khiến người ta không dám can thiệp quá nhiều, ngoại trừ Nan."

Mày không nói với vợ mày chuyện xăm hả?

Thấy mặt ngơ ngác nãy giờ" Keith hỏi thẳng, vì thấy vẻ mặt của Mac lúc nãy cũng đoán được là cậu không biết chuyện Nan định xăm thêm, nên cậu tự hỏi luôn cho rồi."

À, vẫn chưa nói.

Để nó thấy lúc xăm xong luôn một thể đi" Nan vừa nói vừa nhìn mặt Mac."

Mày định xăm nữa hả?

Mấy cái đang có không đủ hay sao?"

Mac hỏi lại.

Thực ra cậu cũng thích những hình xăm của Nan, nhưng không biết anh sẽ xăm thêm ở đâu."

Tao có chỗ định xăm rồi mà.

Mày vào nhà ngồi chơi đợi trước cũng được Keith.

Tao xin làm xe trước, gần xong rồi" Nan nói.

Keith gật đầu đồng ý."

Vậy tao vào nhà ngồi nói chuyện với Keỉy nhé" Mac nói."

Ừ, kiếm nước non gì cho nó uống đi.

Làm chủ nhà cho tốt vào" Nan nói cười."

Biết rồi mà.

Đi mày, vào nhà thôi" Mac đáp Nan, rồi quay sang mời Keith, sau đó dẫn vào nhà.

Mac đi đến phòng bếp để lấy nước cho Keith."

Xin bia không được hả?"

Keith hỏi cười."

Để lát nữa ăn tối cùng nó rồi uống sau đi" Mac đáp lại, rồi ngồi xuống chiếc sofa khác."

Nó chọn hình xăm rồi hả?"

Mac hỏi với vẻ tò mò."

Chọn rồi, nhưng tao vẫn muốn đến hỏi nó xem nó chắc chắn chưa khi chọn hình này" Keith nói giọng nghiêm túc, càng khiến Mac tò mò hơn."

Nó chọn hình gì?"

Mac hỏi lại.

Keith nhìn thẳng vào mặt Mac, im lặng không nói gì, khiến cậu cảm thấy có dự cảm chẳng lành."

Thật ra nó không chọn hình, nó chọn chữ cái" Keith hé lộ thêm, khiến tim Mac đập thình thịch."

M...A...C..."

Keith nói từng chữ cái một, khiến Mac sững người một chút, vì nó đúng với linh cảm của cậu thật."

Tên tao hả?"

Mac hỏi lại với vẻ không ngờ."

Tao vì vậy mới muốn đến hỏi nó đó.

Chắc chắn rồi hả?

Tao xăm hình cho cả nghìn người rồi, tao biết rõ lúc xóa khó khăn hơn lúc xăm nhiều.

Tao không có ý coi thường tình yêu của hai đứa mày đâu, nhưng nếu một ngày hai đứa mày hết yêu nhau, tên của mày sẽ theo nó đến chết.

Nó không phải tên bố mẹ đâu nhá" Keith giải thích cho Mac hiểu.

Mac cũng không giận gì việc Keith nói thẳng như vậy, vì cậu cũng từng thấy chuyện này rồi.

Bạn cậu hồi còn quậy phá, người đó cũng đi xăm tên người yêu, nhưng yêu nhau chẳng bao lâu thì chia tay, cuối cùng phải đi xóa đến nỗi thành sẹo."

Tao hiểu" Mac đáp lại, giọng khẽ."

Lác nó ra thì nói nó tử tế nhé.

Tao không muốn hai đứa mày cãi nhau" Keith nói, Mac gật đầu đồng ý.

Chẳng bao lâu sau Nan đi vào."

Tao đi tắm cái đã, người hôi dầu quá" Nan nói rồi vội vàng lên tắm rửa thay quần áo.

Keith và Mac ngồi nói chuyện linh tinh, nhưng trong lòng cậu vẫn lo lắng về chuyện người yêu mình định xăm."

Nói với nó rồi hả, là tao định xăm cái gì?"

Nan hỏi Keith khi xuống nhà thấy vẻ mặt căng thẳng của Mac.

Keith gật đầu."

Như vậy có ổn không Nan?

Nó sẽ theo mày đến hết đời đó" Mac nói."

Mày nghĩ người như tao là người không suy nghĩ trước sau hả?

Cái gì tao đã quyết định rồi, nghĩa là tao thực sự chắc chắn.

Mày không cần lo đâu, tao không dễ dàng chia tay với mày đâu.

Cho dù mày muốn chia tay với tao, tao cũng sẽ bắt mày nhốt lại.

Thế là mày ở với tao cả đời rồi, dễ không?"

Nan giả vờ nói đùa."

Tao nghiêm túc đó, mày cứ thích nói đùa thôi" Mac nói lại.

Nan khẽ bật cười."

Tao cũng nghiêm túc mà" Nan đáp lại.

Mac nhìn anh chăm chú rồi khẽ thở dài.

Không phải là cậu không vui khi anh yêu cậu đến mức xăm cả tên cậu lên người."

Okay, muốn xăm thì cứ xăm đi.

Keith, mày xăm cho nó đi.

Bởi vì dù sao tao cũng sẽ ở bên nó cho đến khi nó xóa hình xăm đấy" Mac quay sang nói với Keith.

Keith khẽ bật cười vì hiểu rõ ý của cậu, rằng Mac chắc chắn sẽ không chia tay với Nan nếu Nan không xóa hình xăm trước."

Hai đứa mày xứng đáng là vợ chồng của nhau thật.

Nào, muốn xăm ở đâu?

Quyết định đi rồi tao đi lấy đồ nghề ở xe lát nữa" Keith nói rồi đứng dậy đi ra xe."

Mày muốn xăm ở đâu?"

Mac hỏi với vẻ tò mò."

Ở mu bàn tay" Nan vừa nói vừa chỉ vào vị trí mu bàn tay phải, khu vực giữa ngón cái và ngón trỏ của mình cho người yêu anh xem."

Tại sao nhất định phải là tay phải?"

Mac hỏi, có vẻ như Nan có bí mật gì đó."

À, lúc tao dùng tay phải tự sướng khi mày không ở nhà, sẽ có cảm giác như mày đang làm cho tao vậy" Nan trả lời, mỉm cười khiến mặt Mac nóng bừng."

Đồ khốn!"

Mac chửi khẽ nhưng mặt cũng ửng đỏ.

Lát sau, Keith quay lại với đồ nghề và bắt đầu chuẩn bị.

Cậu ấy đưa cho Nan quyển mẫu hình xăm với các kiểu chữ khác nhau để anh chọn, và Keith sẽ thêm họa tiết vào đó."

Tao nhường mày chọn đấy" Nan đưa quyển mẫu cho Mac.

Cậu nhận lấy và chọn một cách thích thú, còn Nan thì ngồi im lặng quan sát.

Mac lật xem từng trang cho đến khi chọn được kiểu chữ ưng ý."

Mày thấy kiểu này ổn không?"

Mac hỏi ý kiến của Nan, vì hình xăm này sẽ ở trên tay anh."

Cũng được đó.

Mày thêm họa tiết vào được đúng không, Keith?"

Nan hỏi người bạn thân của mình."

Được chứ.

Biết chọn ghê nha!"

Keith vừa nói vừa cười nhẹ khen ngợi."

Có hứng thú muốn xăm tên Nan lên người không?"

Keith trêu hỏi, nhưng Mac chưa kịp trả lời thì Nan đã lên tiếng."

Thôi đi.

Tao thích cái kiểu trơn nhẵn thế này của nó hơn" Nan đáp lại, khiến mặt Mac nóng ran vì ngại.

Keith nhìn lại với vẻ trêu chọc trước khi bắt đầu xăm cho anh ngay lập tức.Mac tiếp tục xem quyển mẫu các hình khác, còn Nan cũng mở một quyển khác, đó là ảnh chụp những người đã từng xăm với Keith.

Rồi mắt anh dừng lại ở bức ảnh bộ ngực của một cô gái có hình xăm mạng nhện bắt giấc mơ."

Cái đang nhìn chằm chằm kia là ngực hay hình xăm đấy?"

Mac giả vờ hỏi lại.

Cậu không hề khó chịu, chỉ muốn trêu người yêu thôi.

Nan khẽ nhếch mép cười, Mac liền muốn trêu anh lại.

Cậu mở trang ảnh bộ ngực cô gái xăm mạng nhện bắt giấc mơ và cả phần mông của một người đàn ông xăm đôi cánh chim dang rộng ở cả hai bên."

Thích kiểu nào?"

Mac cố tình hỏi lại.

Keith liếc nhìn rồi bật cười khúc khích.

Nan nhìn người yêu mình rồi khẽ nhếch mép cười.Thích kiểu này thì thích cái kiểu như thế này.

Thích ánh mắt như thế này thích nụ cười như thế này.

Thì thích người này.

Sẽ lấy kiểu này sẽ lấy cái kiểu như thế này.

Sẽ lấy ánh mắt như thế này sẽ lấy nụ cười như thế này.

Sẽ lấy người này.

Hú, em yêu.

Thì thích cái kiểu là em.

Bài hát: ชอบแบบนี้Ca sĩ: Naamtoey.
 
Nan & Mac Quyển 2 - Love Syndrome
Chap 6


Trans: Vie🥨.."

Từ khi vợ mày về, trông mày có vẻ vui vẻ hẳn lên đấy nhé" Keith không nhịn được mà trêu bạn mình, Nan chỉ nhún vai nhẹ."

Tao chỉ hát vu vơ thôi.

Dạo này bài nào lọt tai tao là tao cứ ngân nga hát theo suốt ấy mà" Nan đáp, với vẻ mặt bình thường, không nghĩ ngợi gì."

Thề là mày không có hát để tán vợ đấy chứ?"

Keith lại trêu, Mac ngồi im vì cảm thấy ngại ngùng khi ở trước mặt Keith."

Sao tao phải tán?

Tao đã có nó làm vợ rồi thì tán làm gì?"

Nan đáp lại, vừa nói vừa nhìn Mac cười mỉm."

À, tao cứ tưởng mày muốn tán để bù đắp chuyện mày đi tắt đón đầu, cưới người ta về làm vợ trước thôi chứ sao" Keith nói lại, càng khiến Mac nóng mặt hơn.

Mac không giận việc bạn của người yêu biết rõ chuyện mình và anh đã đến với nhau như thế nào, vì chuyện đó cũng qua rồi.

Cậu từng là người hay suy nghĩ lung tung và thù dai, rồi nhận ra điều đó chẳng mang lại gì tốt đẹp hơn, thậm chí còn khiến bản thân khổ sở hơn."

Sao, mày muốn tao tán không?"

Nan giả vờ hỏi Mac."

Tán cái gì?

Nếu cái loại người như mày mà bắt đầu tán tỉnh thì tao nổi hết cả da gà" Mac nói lại để che giấu sự ngại ngùng."

Ừm, tao nghĩ hai đứa mày đừng tán nhau thì hơn.

Nếu muốn tán thì đợi tao về rồi tán" Keith chen ngang.

Mac mím môi cố nhịn cười ngượng ngùng, Nan thì bật cười khẽ trong cổ họng, rồi để Keith xăm tiếp trong khi cậu ngồi nhìn với vẻ thích thú.

Thật ra Mac cũng cảm thấy rất vui khi người yêu xăm tên mình, vì điều đó khiến cậu tin rằng anh rất nghiêm túc với mối quan hệ của hai người."

Ở lại uống bia với nhau một lát không mày?

Hay là phải xin phép phụ huynh trước đã?"

Nan vừa nói vừa cười trêu.

Keith liếc nhìn bạn mình một chút rồi nhếch mép cười nhưng không nói gì."

Mày xăm xong rồi uống đồ có cồn được hả Nan?"

Mac lo lắng hỏi."

Uống được.

Tao tự chăm sóc bản thân được, không phải lo đâu" Nan dùng tay còn lại lay nhẹ đầu người yêu, Mac gật đầu.

Keith xăm khá lâu, lát sau thì xong.

Vùng da quanh hình xăm hơi đỏ lên một chút, nhưng Nan biết rõ cách chăm sóc hình xăm mới xăm xong.

Keith cũng lấy vải băng lại cẩn thận theo quy trình thường làm."

Mày đừng vội đi làm xe nhé, lát nữa dính dầu mỡ vào lại bị nhiễm trùng" Keith nhắc nhở."

Ờ nhỉ, tao quên mất.

Không sao, để bọn nó làm rồi tao ra đứng xem lại" Nan đáp."

Vậy rốt cuộc thế nào?

Ở lại uống bia với tao không?"

Nan hỏi lại bạn mình."

Để tao mang đồ ra xe cất rồi nói cho mày biết sau" Keith đáp rồi thu dọn đồ đạc để đi ra xe."

Keith phải xin phép ai cơ?"

Mac tò mò hỏi."

Cũng nhiều chuyện ghê cơ" Nan trêu người yêu."

Tại mày cả đấy, đồ đáng ghét.

Nói cho tao biết đi mà" Mac vờ giận dỗi nói lại, Nan khẽ bật cười."

Thì... chắc là chồng nó" Nan nói ra, khiến Mac khựng lại một chút rồi lắc đầu."

Mày đừng có xạo với tao Nan.

Mày nhìn bạn mày đi, Keith nó đúng kiểu làm chồng người ta luôn ấy, làm sao mà làm vợ ai được?"

Mac phản bác vì không muốn tin.

Keith có dáng người cao ráo, có lẽ hơi gầy hơn Nan một chút, có hình xăm gần như khắp người, khuôn mặt đẹp trai kiểu Bad boy.

Mac còn thầm nghĩ rằng cậu ấy hợp với kiểu người yêu nhỏ nhắn đáng yêu hơn."

Thế trước đây mày cứ nghĩ mày là kiểu chồng mãi, rồi sao?

Bây giờ mày chẳng phải là vợ tao đấy còn gì?"

Nan nói lại, khiến Mac khựng lại một chút rồi từ từ đồng ý."

Ừ nhỉ" Mac đáp lại, Nan khẽ cười trong cổ họng."

Đừng có xen vào chuyện của nó làm gì.

Nếu nó muốn mình biết, muốn mình quan tâm thì tự nó sẽ nói thôi.

Tao chỉ có thể nói rằng phụ huynh của nó không phải là người mà tụi mình có thể dây vào được đâu.

Thế nên, bớt nhiều chuyện lại đi nhé, cậu ấm" Nan trêu Mac ở cuối câu."

Không tọc mạch nữa thì thôi.

Tao đi nằm chơi với cá còn hơn" Mac vừa nói vừa đứng dậy."

Cá là ai?"

Nan hỏi giọng nghiêm nghị nhưng khóe miệng lại cong lên.

Mac biết ngay người yêu đang cố tình trêu mình."

Cá là con vật ở trong ao ấy, không phải người.

Mẹ kiếp, đúng là đồ đáng ghét" Mac cằn nhằn với người yêu rồi đi về phía cửa bên hông nhà để ra nằm chơi ở ao cá ngoài vườn.

Nan ngồi đợi Keith một lúc thì cậu đi vào."

Lát nữa tao ở lại uống với mày, nhưng bây giờ xin phép đi ngủ một lát" Keith nói với giọng điệu bình thường."

Xin phép rồi chứ gì" Nan giả vờ trêu.

Liền bị bạn mình ném cho cái gối tựa, anh khẽ bật cười."

Vậy mày ngủ đi, tao đi trêu thằng Mac tiếp đây" Nan nói rồi đi theo người yêu.

Keith thì nằm chơi ở sofa trong phòng khách........."

Gì?"

Mac đang nằm sấp gối đầu lên chiếc gối lớn, vừa vốc nước nghịch vừa quay sang hỏi Nan vẻ khó hiểu, không biết anh đi đến làm gì."

Sao?

Tao muốn ra đây nằm chơi một lát không được à?

Nhà tao đấy" Nan vừa đáp vừa cười.

Mac liếc xéo một cái rồi anh ngả lưng xuống nằm, gối đầu lên lưng cậu."

Thằng Nan, nặng quá!"

Mac kêu lên không mấy nghiêm túc, vừa nói vừa cựa quậy nhẹ.

Nan bật cười."

Lúc tao nằm đè cả người còn không kêu nặng...

Nằm im" Nan nói giọng nghiêm nghị ở cuối câu.

Mac khẽ chửi thầm trong cổ họng nhưng cũng chịu nằm im.

Nan cũng chỉ trêu vậy thôi, anh nhích người nằm sấp bên cạnh Mac, người hơi chồng lên nhau một chút."

Để hôm nào rảnh mình dọn ao cá nhé" Nan rủ."

Nhưng tay mày còn chưa rửa bể cá được mà" Mac phản đối vì trong ao cũng có chút bẩn, vừa cặn thức ăn tích tụ vừa cả phân cá."

Ai bảo tao rửa?

Tao sẽ để mày rửa một mình" Nan trêu lại, Mac liền dùng khuỷu tay thúc vào sườn người yêu.

Nan khẽ cười."

Sao lúc mình gọi video cho nhau, mày không hay cười, không hay vui vẻ như bây giờ vậy?"

Mac hỏi về khoảng thời gian hai người ở xa nhau và gọi video cho nhau.

Mac nhận ra Nan thường có vẻ mặt căng thẳng, dù có cười có vui nhưng không hết mình như bây giờ."

Tự hỏi bản thân mày đi.

Mày cũng chẳng khác gì tao đâu" Nan hỏi ngược lại.

Mac im lặng một chút.

Nếu phải trả lời thì đó là vì cậu phải xa nhà, xa người yêu, xa ba.

Trước đây cậu chưa từng cảm thấy vậy, nhưng từ khi yêu anh, Mac mới nhận ra mình nhớ và mong anh, nhớ ba nhiều đến thế nào."

Ý mày là vì mày nhớ tao nhiều, lo cho tao nhiều nên mới trông căng thẳng đúng không?"

Mac hỏi thẳng.

Nan khẽ nhếch mép cười."

Vậy có nghĩa là mày cũng nhớ tao nhiều, lo cho tao nhiều giống vậy đúng không?"

Nan hỏi lại.

Mac quay sang nhìn người yêu."

Ừ, tao nhớ mày, lo cho mày.

Sao?

Không được à?"

Mac đáp lại với giọng hơi khó chịu.

Nan hài lòng mỉm cười, anh lật người nằm ngửa rồi kéo người yêu mình nằm gối đầu lên lồng ngực rắn chắc của mình.

Mac nhân cơ hội vùi đầu vào ngực người yêu, nghe thấy cả tiếng tim anh đập."

Tao cho mày mọi quyền đấy.

Muốn nhớ, muốn lo, muốn ghen đều được.

Nhưng mày cũng phải giữ lấy quyền của mình đấy nhé.

Đừng làm gì khiến tao phải nổi nóng, hiểu không?"

Nan nói lại với giọng nghiêm túc."

Biết rồi mà.

Mày cũng vậy thôi, đừng có mỗi nhắc tao" Mac nói lại.

Nan khẽ mỉm cười rồi cả hai im lặng một lúc."

Hai đứa mình nói chuyện cứ như thể tao sắp quay lại đó ngay ngày mai ấy nhỉ?"

Mac nói, Nan bật cười cùng với Mac.

Cả hai nằm trò chuyện, chơi đùa ở ao cá một lúc thì Keith đi đến nhập bọn."

Đang tán tỉnh nhau hả?

Nếu đang tán tỉnh thì tao còn biết đường vào nhà" Keith giả vờ hỏi."

Có tán tỉnh gì đâu, chỉ nói chuyện bình thường thôi" Mac ngồi dậy, Nan liền dịch đầu xuống gối lên đùi người yêu anh thay cho gối.

Keith cũng ngồi xuống sàn gỗ bên cạnh ao cá."

Con cá kia to ghê ha.

Bắt nướng muối nhậu bia được không?"

Keith chỉ vào một con cá, Mac lập tức ngớ người."

Điên à?

Đó là cá Koi đấy, sao lại nướng muối được?"

Mac lập tức kêu lên, Keith thì cười phá lên."

Mày cũng dễ bị trêu ghê cơ.

Thằng Keith nó nói đùa đấy, mày lại cãi thật như đúng rồi" Nan vừa nói vừa buồn cười, đưa tay véo má Mac một cái.

Mac liền đánh tay anh ra."

Thì tại Keith nó làm mặt nghiêm túc quá mà.

Bình thường thấy ít nói, ai ngờ thật ra cũng đểu không kém gì mày" Mac nhân cơ hội nói móc cả hai người."

Nếu không thì bọn tao làm bạn được chắc?"

Nan hỏi lại, Keith khẽ nhếch mép cười rồi ngồi nói chuyện về cá tiếp một lát.

Đến giờ, Nan rủ Mac và Keith cùng đến trường đua xe, đồng thời cho người đi mua đồ uống và đồ ăn đến văn phòng ở trường đua."

Ngồi chơi với thằng Keith trước đi, tao đi kiểm tra đường đua" Nan nói vì cần phải kiểm tra đường đua lại một lần nữa trước khi mở cửa cho mọi người vào.

Mac gật đầu đồng ý.

Sau khi anh đi, cậu ngồi xem sổ sách để đợi."

Mac" Đột nhiên Keith đang nghịch điện thoại gọi Mac.

Cậu ngẩng đầu lên nhìn."

Ừ" Mac khẽ đáp lại."

Tao hỏi mày cái này.

Mày xa Nan mấy tháng trời, mày có bao giờ nghi ngờ nó không?"

Keith hỏi, khiến Mac khựng lại một chút, đồng thời nhìn qua cửa kính văn phòng về phía anh đang đứng chỉ đạo nhân viên ở bên ngoài."

Bảo là không nghi ngờ thì nghe có vẻ nói dối.

Mày cũng biết bạn mày phải gặp gỡ bao nhiêu người, rồi cũng có nhiều người muốn có được nó" Mac nói thẳng."

Nhưng mà khi tao nghĩ lại những gì nó đã làm cho tao, tao liền gạt bỏ chuyện này ra khỏi đầu được.

Mặc dù nó không hết hẳn.

À, rồi có một khoảng thời gian tao nghi ngờ Nan, thằng bạn tao tên Ohm nó bảo với tao rằng, cho dù tao có ở bên Nan suốt ngày, nếu Nan nó muốn đi với người khác thì tao cũng không ngăn được.

Thế nên đừng nghĩ khiến bản thân khổ sở.

Ở xa hay ở gần, nếu người ta muốn đi thì phải buông tay" Mac nói với giọng điệu chân thành."

Vậy Nan có biết không, chuyện mày từng nghi ngờ nó ấy?"

Keith hỏi tiếp."

Chắc là không biết đâu.

Tao không nói đâu, không muốn nó biết làm gì.

Bạn mày mà biết tao nghi ngờ nó, thế nào cũng bày trò trêu tao nữa" Mac càu nhàu ở cuối câu.

Keith khẽ bật cười."

Sao mày lại hỏi tao chuyện này?

Hay là mày cũng có người yêu ở xa giống tao à?"

Mac nhân cơ hội trêu chọc Keith.

Keith mỉm cười đầy ẩn ý.

"Kiểm tra sổ sách tiếp đi.

Tao chỉ tò mò thôi mà" Keith đáp lại với một nụ cười.

Mac hơi bực mình với Keith vì không chịu nói về chuyện của mình, nhưng cậu cũng không gặng hỏi thêm.

Cậu tiếp tục ngồi kiểm tra sổ sách của Nan cho đến khi Nan bước vào cùng với Wai, cả hai tay đều mang đồ uống và đồ ăn."

Mac đi lấy đĩa đựng thức ăn đi" Nan lập tức ra lệnh.

Mac liền đi lấy đĩa trong tủ gần đó một cách tự giác.

Còn Wai thì đi chuẩn bị ly và bình đá.

Khi mọi thứ đã sẵn sàng, Nan, Mac, Keith và cả Wai cùng nhau vừa uống vừa ăn.

Một lát sau, sân đã sẵn sàng để mọi người vào sử dụng.

Nan nói chuyện với Keith về việc mở bãi xe ô tô cũ, còn Mac thì ngồi ăn lặng lẽ."

Nan, tao nghĩ mày đừng mở bãi xe cũ thì hơn" Đột nhiên Mac lên tiếng xen vào, khiến Nan và Keith lập tức quay sang nhìn cậu.

Wai cũng nhìn Mac với vẻ khó hiểu."

Tại sao?"

Nan hỏi lại.

Mac khẽ mỉm cười, vì đột nhiên cậu vừa mới nghĩ ra..."

Đi mở công ty giải trí đi.

Từ khi tao về, tao biết được nhiều bài hát lạ từ mày lắm rồi đấy" Mac vừa nói vừa cười."

Dạo này học thói cà khịa rồi hả mày?"

Nan vừa nói vừa đẩy nhẹ đầu Mac một cách buồn cười."

Thì cà khịa theo mày đấy chứ" Mac cãi lại, trước khi cả bọn nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài."

Để em ra xem thử" Wai nói rồi bước ra ngoài.

Mac cũng nhích người đến vén rèm cửa sổ nhìn ra."

Hả?

Bọn trẻ đánh nhau" Mac lên tiếng.

Nan thở dài một cách mệt mỏi."

Đang vui vẻ thì lại có chuyện bực mình" Nan càu nhàu rồi đứng dậy đi đến tủ phía sau bàn làm việc, mở khóa tủ lấy khẩu súng giắt vào cạp quần phía sau."

Khoan!

Đến mức phải dùng súng luôn hả?"

Mac vội hỏi người yêu, đồng thời đứng chắn lại."

Chỉ mang đi hù dọa thôi.

Lỡ có chuyện gì bất ngờ.

Mày ở trong này, không cần ra ngoài.

Để tao đi giải quyết trước.

Chán mấy đứa nhóc ranh này thật" Nan vừa càu nhàu vừa bước ra ngoài, nhưng Mac định đi theo."

Để Nan nó giải quyết đi.

Mày mà ra ngoài, nó sẽ vừa lo lắng vừa bận tâm nhiều thứ đấy" Keith lên tiếng nhắc nhở.

Mac ngập ngừng một lát, vì cậu cũng lo cho người yêu, nhưng lại không muốn ra ngoài gây thêm chuyện khiến anh lo lắng.

Mac chỉ đành ở lại nên bèn đi đến đứng nhìn ở cửa sổ kính.

Cậu thấy Nan bước vào đám người đang cãi nhau.

Có vẻ như trước đó họ đã đánh nhau, nhưng đàn em của anh đã can ngăn."

Thật ra tao cũng muốn nó bỏ cái trường đua xe này đi" Mac nói vu vơ."

Tại sao?"

Keith hỏi lại."

Thì đấy, mày thấy không?

Cứ thích có mấy đứa không tôn trọng luật lệ đến gây rối suốt.

Lần trước nó còn bị lạc đạn vỡ đầu rồi đấy.

Tao không muốn có chuyện gì nghiêm trọng hơn xảy ra nữa" Mac nói ra những điều cậu lo lắng và quan tâm."

Tao hiểu, nhưng mày cũng phải tin tưởng vào Nan chứ.

Nó tự lo được cho bản thân.

Nó tự mình vùng vẫy, tự mình làm mọi thứ từ trước đến giờ.

Nó biết rõ nó phải làm gì" Keith nói để Mac bớt lo lắng.

Mac nhìn Nan rồi khẽ thở dài trước khi quay lại ăn tiếp.

Chẳng mấy chốc anh đã trở về với vẻ mặt chán nản."

Sao rồi?"

Keith hỏi ngắn gọn.

Nan ngồi xuống bên cạnh Mac như cũ."

Đánh nhau vì giành gái" Nan nói một cách bực bội rồi lắc đầu."

Không có gì nghiêm trọng chứ?"

Mac hỏi cho chắc chắn.

Nan khẽ mỉm cười rồi gật đầu, cậu cũng không hỏi gì nữa, rồi cả bọn lại ngồi trò chuyện, ăn uống, vui chơi tiếp cho đến khi Keith về.

Sau khi Keith về thì Nan cũng đưa người yêu anh về nhà nghỉ ngơi.................."

Mày đưa tao đi thật hả?"

Mac hỏi vào buổi sáng ngày hôm sau, vì hôm nay cậu sẽ đến giúp ba ở văn phòng nên đã dậy sớm tắm rửa thay quần áo."

Ừ.

Lát nữa tao với Wai sẽ đi xem xe tiếp.

Chiều tao sẽ qua tìm mày" Nan vừa nói vừa tắm xong và đang mặc quần."

Hừm" Mac khẽ kêu lên trong cổ họng khi thấy Nan lấy chiếc quần jeans mà cậu đã mua hôm qua ra mặc.

Mac ngạc nhiên vì cậu còn chưa nói với anh là đã bí mật mua tặng.

Mac đã lén bỏ cả túi vào tủ quần áo vì biết chắc Nan sẽ không mở ra xem.

Nhưng có vẻ như cậu đã đoán sai một chút."

Sao?

Chẳng phải mày mua cho tao à?"

Nan vừa hỏi vừa nhếch mép cười rồi mặc quần jeans vào ngay."

Sao mày biết tao mua cho mày?"

Mac giả vờ hỏi lại."

Mày không mặc size này" Nan đáp.

Lúc đầu anh cũng thắc mắc tại sao Mac không lấy quần ra khỏi túi khi lên tắm trước đó.

Rồi hôm qua anh đã làm rơi túi ra khỏi tủ và chiếc quần cũng rơi ra theo.

Nan nhìn thấy size là biết ngay Mac mua cho mình, vì anh nhớ rõ cậu mặc quần size gì."

Không nghĩ là tao mua cho người khác à?"

Mac lại giả vờ hỏi.

Nan nhếch mép cười ranh mãnh."

Mày mua cho ai được?

Dám mua cho người khác mà không nói với tao à?"

Nan hỏi ngược lại, khiến Mac khựng lại một chút vì đúng là như anh nói."

Thế... mặc vừa không?

Tao mua tăng lên 1 size vì cảm thấy mày to hơn" Mac nói nhỏ ở cuối câu."

Vừa y như in.

Giỏi thật đấy, biết cả phải mua size nào" Nan vừa khen vừa cười.

Anh rất hài lòng vì Mac để ý đến những chi tiết nhỏ như vậy."

Thế mày không định giặt trước khi mặc à?"

Mac hỏi, đồng thời nhìn chiếc quần mà Nan đang mặc với vẻ hài lòng, vì nó trông rất đẹp và hợp với anh đúng như cậu nghĩ."

Ai lại giặt rồi mới mặc chứ?

Mà này, tao có nên vui không khi mày mua cho?

Sao tao cứ cảm thấy như tao tự mua ấy, vì lấy tiền của tao trả mà" Nan vừa hỏi vừa buồn cười, đồng thời lấy một chiếc áo phông đơn giản mặc vào."

Mày đưa tiền cho tao thì đương nhiên là tiền của tao rồi.

Với lại tao cũng lấy tiền riêng của tao bù vào nữa mà" Mac đáp lại, khiến Nan bực mình đẩy nhẹ đầu người yêu rồi cả hai cùng nhau xuống lầu.

Nan đã nhờ Wai mua đồ ăn sáng mang đến.

Anh và Mac ngồi ăn rồi vội vàng đi, Wai là người lái xe đưa họ đến văn phòng của ba Mac."

Mày đợi tao lát nhé Wai, để tao vào gặp ba trước" Nan nói với Wai rồi giúp Mac cầm mấy món quà bánh đã mua cho nhân viên trong văn phòng của ba cậu.

Vừa bước vào bên trong, tiếng chào hỏi kèm theo nụ cười đã vang lên.

Mac cũng mỉm cười đáp lại và đưa bánh cho mọi người."

Chào chị Dao" Mac cất tiếng chào thư ký của ba mình."

Chào cậu Mac.

Chị vừa mới nói chuyện với mọi người hôm qua là không biết khi nào cậu Mac mới đến.

Chào cậu Nan" Dao vừa nói vừa quay sang chào Nan một cách thân thiện, vì Nan thường xuyên đến giúp việc cho ba Mac nên cũng thân thiết với mọi người."

Chào chị.

Ba đến rồi ạ?"

Nan hỏi lại."

Vâng, đang ở trong phòng làm việc" Dao đáp.

Mac liền đưa quà cho chị, Dao cảm ơn rối rít trước khi Mac và Nan đi vào phòng làm việc của ông Kitja, ba của Mac.

Ông Kitja ngẩng đầu lên nhìn về phía cửa khi nghe thấy tiếng gõ cửa và có người mở cửa bước vào."

Sao, đến giúp việc hả?"

Ba của Mac hỏi."

Vâng, đưa nó đến thôi ạ.

Nhưng con không ở lại đâu ạ, định đi xem xe một chút" Nan đáp lời."

Ừ, được thôi.

Vừa hay ba cũng định vào xem nhà máy.

Con vào với ba luôn không?"

Ông Kitja hỏi con trai mình."

Dạ được ạ.

Mày đi luôn hả?"

Mac nhận lời ba rồi quay sang hỏi người yêu.

Nan gật đầu đồng ý."

Ừ, tao đi luôn đây.

Có gì thì gọi cho tao nhé.

Chắc không vào ăn trưa cùng được đâu" Nan nói để Mac biết trước, khỏi phải chờ.

Mac gật đầu đồng ý trước khi anh tách ra đi.Về phần Mac, cậu vào nhà máy cùng ba Nếu là trước đây, Mac sẽ không bao giờ đặt chân vào khu vực nhà máy, nhưng hôm nay cậu phải vào để học hỏi quy trình làm việc nhiều nhất có thể, để có thể giúp ba nhiều việc.

Sau khi kiểm tra nhà máy xong, Mac trở lại phòng làm việc của mình và giúp kiểm tra giấy tờ trong khả năng.Tít.. tít.. //Cậu Mac, chủ tịch gọi cậu đến phòng làm việc ạ// Tiếng từ máy trả lời tự động của thư ký ba vang lên.

Mac ấn nút trả lời rồi nhìn đồng hồ, thấy đã gần trưa, nghĩ chắc ba sẽ rủ đi ăn gì đó.

Mac bước ra khỏi phòng làm việc của mình và đi thẳng đến phòng làm việc của ba."

Có khách đang ở trong đó ạ" Dao nói trước khi Mac đến cửa phòng làm việc của ba."

Ơ, vậy tôi vào được không ạ?"

Mac ngạc nhiên hỏi lại, vì nghĩ ba đang bàn công việc với khách."

Vào được ạ, vì có vẻ như vị khách đó cũng muốn gặp cậu Mac" Dao đáp.

Mac ngơ ngác không biết vị khách mà Dao nói là ai.

Cậu gõ cửa phòng làm việc của ba rồi mở cửa bước vào.

Mac nhìn về phía bàn làm việc của ba.

Bóng lưng của một chàng trai trong bộ vest sang trọng khiến cậu khẽ nhíu mày, trước khi người đó quay lại và mỉm cười với mình.

Cậu khựng lại một chút khi nhận ra đó là ai."

À... chào anh" Mac vội chắp tay chào đối phương."

Tình cờ thấy cậu ấy đến nói chuyện, bàn bạc về chuyện nhà máy của chúng ta" Ba của Mac lên tiếng."

Vâng" Mac đáp lại vì không biết nói gì."

Rồi tình cờ bây giờ cũng gần đến giờ nghỉ trưa, Ten rủ ba ra ngoài ăn cơm" Ba của Mac nói thêm."

Vâng ạ.

Chắc buổi chiều cháu sẽ phải làm phiền chú chuyện dẫn đi xem nhà máy, nên muốn mời cơm trưa để đáp lễ trước ạ" Ten nói.

Mac không ngờ đối phương lại xuất hiện ở đây."

Ba đi cùng không ạ?"

Mac lập tức quay sang hỏi ba mình."

Có, ba em có đi" Ten đáp lời thay, khiến Mac hơi thở phào nhẹ nhõm vì ít ra cũng có ba đi cùng, chứ cậu không biết nói chuyện gì với Ten."

Vậy đi luôn không ạ?"

Ten hỏi.

Ba của Mac nhìn mặt con trai rồi gật đầu đồng ý."

Để con vào lấy đồ trong phòng làm việc trước ạ" Mac nói rồi tách ra quay về phòng làm việc của mình lấy chiếc túi đeo vai cá nhân.

Lúc ra khỏi phòng, cậu thấy ba đang đứng đợi."

Ten ra xe đợi rồi" Ba Mac nói.

Cậu gật đầu."

Thằng Ten có thích con không?"

Ba Mac hỏi với vẻ nghi ngờ.

Mặt cậu lập tức trở nên căng thẳng khi nghe thấy."

Con cũng không chắc lắm ạ.

Nhưng anh ấy lại đi thích con trai sao ba?

Nhìn kiểu anh ấy chắc nhiều cô gái theo lắm" Mac nói theo những gì mình nghĩ."

Không có gì đâu, ba chỉ hỏi trước thôi, để biết mà cư xử thế nào, rồi còn chuẩn bị nói chuyện với thằng Nan trong trường hợp nó thấy thằng Ten thích con thật" Ba của Mac nói với giọng nghiêm túc, vì không muốn con trai có vấn đề với người yêu."

Nan sẽ không đến gây sự với con đâu ba" Mac nói trước khi cậu và ba cùng nhau đi đến chỗ Ten đang đứng đợi bên cạnh chiếc xe sang trọng.

Thấy có cả lái xe, nhưng Ten bảo lái xe đợi ở đây vì anh ta sẽ tự lái xe đi.//Nhớ gọi điện báo cho thằng Nan nhé.

Ba không muốn nó biết chuyện sau này// Ba Mac khẽ dặn dò con trai, cậu gật đầu.

Mac buộc phải ngồi ghế trước cạnh người lái xe, còn ba cậu ngồi ở phía sau."

Cháu đã cho người đặt bàn ở nhà hàng của khách sạn rồi.

Đảm bảo đồ ăn ở đó rất ngon" Ten nói."

Thật ra ăn ở mấy quán gần đây cũng được mà anh, không cần phải phiền phức đặt bàn ở khách sạn đâu" Mac lên tiếng.

Ten quay sang nhìn rồi mỉm cười với Mac."

Tại vì anh muốn đưa Mac với bác đi ăn ở một nơi thoải mái" Ten đáp lại.

Mac thầm nghĩ trong lòng là ngồi đâu mà chẳng thoải mái được.

Nghĩ đến đây cậu không khỏi bật cười, khi nhận ra mình đã thấm nhuần cách sống của Nan gần như hoàn toàn rồi.

Ten quay sang thấy Mac cười, liền nghĩ cậu hài lòng với những gì anh ta nói.

Chẳng mấy chốc đã đến khách sạn sang trọng mà Ten đã đặt bàn ở nhà hàng."

Để em đi vệ sinh lát nhé, rồi em vào sau" Mac nói khi bước đến trước cửa nhà hàng.

Ten gật đầu rồi đưa ba của Mac vào trước.

Mac đi đến trước cửa nhà vệ sinh nhưng không vào.

Cậu lấy điện thoại ra gọi cho người yêu ngay lập tức.("Sao?") Giọng trầm của Nan vang lên."

Khi nào mày đến chỗ tao?"

Mac hỏi trước.("Thì bảo là buổi chiều mà.

Có chuyện gì à?

Mà mày ăn cơm chưa?

Trưa rồi đấy") Nan hỏi lại."

Đang định ăn.

Còn mày?"

Mac hỏi lại.("Cũng đang định đi kiếm gì ăn đây") Nan đáp.

Mac mím môi."

Mày... là...

P'Ten ảnh đến văn phòng, muốn xem nhà máy.

Rồi ảnh rủ ba tao với tao ra ngoài ăn cơm" Mac báo cho Nan biết.

Bên kia đầu dây anh im lặng một chút khi nghe thấy.("Ăn ở đâu?") Nan hỏi lại.

Mac liền nói tên khách sạn mà Ten đưa đến.("Má nó, lại đi ăn xa chỗ tao ở nữa chứ") Nan càu nhàu một cách bực bội, vì nếu bảo anh lái xe đến khách sạn tìm Mac thì chắc chắn không kịp.
 
Nan & Mac Quyển 2 - Love Syndrome
Chap 7


Trans: Vie🥨.."

Tao gọi cho mày trước đây, để lát nữa mày biết lại bảo tao không nói không rằng gì" Mac nói, chặn họng người yêu mình trước.("Ừ, cũng may là ba mày đi cùng.

Thế mày nghĩ sao?

Mày nghĩ nó đến vì thích mày không?") Nan hỏi lại."

Cũng nghĩ vậy.

Tao cũng không ngốc đâu, nhưng nói ra lại bảo tao ảo tưởng thì sao?"

Mac móc mỉa người yêu.

Cậu cũng đoán được phần nào đối phương nghĩ gì, nhưng tự dưng đi hỏi người ta có thích mình không thì có vẻ hơi tự cao.

Tốt nhất Mac nghĩ mình cứ giả vờ không biết gì thì hơn, đỡ phải khó xử.

Nếu đối phương không lấn tới quá giới hạn của cậu và Nan, cậu sẽ cứ im lặng.("Biết thế thì tốt, để còn biết đường mà giữ mình.

Tao không có ý nói tất cả những người thích mày đều không tốt đâu, nhưng mày phải biết cư xử cho đúng mực, đủ để không làm đối phương hiểu lầm là mày cũng có tình ý.

Hiểu không?") Nan nhắc nhở."

Thì đúng là những người thích tao đều không tốt thật mà, giống như mày ấy" Mac không nhịn được mà móc mỉa người yêu thêm một câu.("Hừm, láo toét, coi chừng đấy") Nan đáp lại kèm theo tiếng cười khẽ trong cổ họng, khiến Mac yên tâm phần nào vì anh không có vẻ giận dữ lắm.("Thế ăn cơm xong nó định đi đâu tiếp?") Nan hỏi về Ten."

Anh ta muốn vào xem nhà máy.

Chắc ba sẽ bảo tao dẫn đi xem.

Ba cũng nghi ngờ là P'Ten thích tao, nhưng cũng không tránh được.

Mày hiểu ba mà đúng không?"

Mac giải thích, vì sợ Nan hiểu lầm là ba cậu tạo điều kiện cho Ten thân thiết với mình.("Tao trông có vẻ là người suy nghĩ nông cạn đến thế hả?

Ba mày ấy, nếu không phải tao thì ông ấy chẳng chấp nhận ai làm con rể đâu.

Ngoài tao ra còn ai thèm lấy mày không?") Nan nói lại, khiến mặt Mac nóng bừng."

Tự luyến vừa thôi mày" Mac giả vờ nói móc lại.("Chắc chắn rồi.

Tao tự luyến, mà còn tự tin vào bản thân lắm nữa") Nan đáp lại, khiến Mac bật cười."

Thế tao đi ăn cơm trước nhé.

Vừa nãy bảo với họ là đi vệ sinh, nhưng gọi cho mày trước" Mac nói, vì nghĩ đã đến lúc nên vào gặp ba rồi.("À, gửi lời hỏi thăm ba giúp tao là..........") Nan nói một điều gì đó khiến Mac cười tươi."

Được, tao sẽ nói với ba.

Thế nhé" Mac nhận lời rồi cúp máy, sau đó cậu đi vào nhà hàng.

Thấy bàn ba và Ten đang ngồi, Mac liền đi đến ngồi cạnh ba mình."

Xin lỗi vì em đến muộn" Mac nói với Ten."

Không sao đâu em.

Anh với bác đã gọi món trước rồi.

Em Mac muốn ăn thêm gì cứ gọi nhé" Ten nói một cách tử tế, ánh mắt nhìn Mac đầy lấp lánh.

Cậu cố tình lờ đi ánh mắt của đối phương."

Ba gọi món gì rồi ạ?"

Mac quay sang hỏi ba mình."

Ba gọi phần cho con rồi, còn dặn kỹ chuyện tỏi nữa.

Con muốn ăn thêm gì không?"

Ba của Mac đáp lại, đồng thời kể những món đã gọi cho con ông biết."

Dạ đủ rồi ạ" Mac đáp."

Cháu cũng định hỏi.

Thấy bác dặn kỹ chuyện tỏi, tại sao vậy ạ?"

Ten tò mò hỏi."

Dạ tại em bị dị ứng tỏi ạ" Mac đáp ngắn gọn.

Ten gật đầu hiểu ý."

Hay là em Mac sang ngồi cùng phía với anh đi, bác sẽ ngồi thoải mái hơn" Ten lên tiếng, vì muốn Mac ngồi cạnh mình."

Không sao đâu Ten, cứ để nó ngồi với bác đây" Ba của Mac vừa nói vừa cười, vì biết chắc con trai mình không muốn ngồi sang phía kia.

Điều này khiến Mac nhớ ra Nan đã dặn cậu nói một điều gì đó với ba.//Ba ơi, là Nan dặn con nói là...// Mac nói với ba những lời người yêu đã dặn.

Ba của cậu khẽ mỉm cười rồi gật đầu.

Ten thấy vậy thì thắc mắc nhưng không nghĩ gì.

Đến khi đồ ăn được mang ra, cả ba người cùng nhau ăn.

Ten cố gắng lấy lòng cả Mac và ba cậu bằng cách gắp thức ăn cho họ."

P'Ten cứ ăn đi ạ, không cần gắp cho em đâu" Mac lên tiếng."

Không sao đâu em, anh rất vui lòng" Ten đáp lại, đồng thời trao cho Mac một ánh mắt đầy ẩn ý.

Mac khẽ liếc nhìn ba mình, thì thấy ba gật đầu như muốn bảo cứ để đối phương làm vậy."

Ôi, xin lỗi quý khách ạ" Một nhân viên tiến đến rót nước cho Ten, nhưng nắp bình nước lại bị tuột ra khiến nước bắn vào tay áo của anh ta, nhưng cũng không nhiều lắm."

Này, cậu làm ăn kiểu gì mà bất cẩn thế hả?"

Ten lớn tiếng với nhân viên ngay lập tức, khiến những khách khác trong nhà hàng quay lại nhìn với vẻ tò mò.

Quản lý nhà hàng vội vã tiến đến."

Có chuyện gì vậy ạ, thưa K'Ten?"

Quản lý hỏi ngay vì đã quen biết Ten.

Cậu nhân viên rót nước tái mặt vội vàng lấy khăn sạch ra."

Để tôi lau cho quý khách ạ" Cậu nhân viên nói với vẻ mặt áy náy.

Ten hất tay ra một cách khó chịu."

Không cần.

Cậu có biết bộ vest của tôi giá bao nhiêu không?

Đây còn may là nước, nếu là nước canh từ đồ ăn, cậu đền nổi không?"

Ten nói với vẻ bực bội.

Mac và ba cậu lập tức quay sang nhìn nhau."

À, tôi xin lỗi K'Ten thay cho nhân viên ạ.

Cậu ấy vừa mới vào làm.

Hay là để tôi mang bộ vest đi làm sạch cho quý khách nhé?"

Quản lý nói một cách lễ phép."

Tôi nghĩ không sao đâu P'Ten, lát nữa nó khô thôi mà, cũng không bị nhiều lắm" Mac vội lên tiếng khi thấy mặt cậu nhân viên tái mét.

Hành động của Ten luôn khiến Mac nhớ lại chính mình trong quá khứ."

Đi đi.

Lấy khăn lau sàn nữa" Thấy Mac lên tiếng xin giúp, Ten cũng muốn lấy lòng dù thực ra trong lòng anh ta không hài lòng với chuyện vừa xảy ra.

Cậu nhân viên bị mắng vội chắp tay vái Ten và Mac.

Cậu nhân viên nhìn Mac với ánh mắt biết ơn, Mac khẽ mỉm cười đáp lại."

Anh ăn tiếp đi ạ" Mac lên tiếng khi thấy Ten vẫn có vẻ không vui."

Lát nữa chắc anh phải nói chuyện với bạn anh một chút.

Nhân viên làm việc bất cẩn thế này làm mất tiếng tăm khách sạn" Ten càu nhàu.

Mac cảm thấy khó chịu trong lòng khi thấy Ten mãi không bỏ qua chuyện này."

Người ta đi làm thì cũng có lúc sai sót thôi P'Ten.

Em hồi làm thêm ở nước ngoài còn làm sai nhiều hơn thế nữa.

Nhưng mọi người đều hiểu là em không cố ý" Mac nói với giọng bình thản, vì cảm thấy như mình cũng bị anh ta coi thường.

Cậu hiểu rõ cảm giác của cậu nhân viên lúc nãy như thế nào khi làm sai điều gì đó mà không cố ý.Thời gian đầu Mac đi làm thêm ở nhà hàng, cậu vừa căng thẳng vừa lo lắng vì chưa từng làm bao giờ, nên đã gây ra nhiều lỗi.

Bị mắng cũng nhiều, nhưng mọi người trong quán và khách hàng chưa bao giờ coi thường cậu, điều đó khiến Mac cố gắng hơn và hầu như không còn mắc lỗi nữa."

Em Mac làm thêm công việc gì vậy ạ?"

Ten tò mò hỏi."

Em làm phục vụ ở nhà hàng thôi ạ" Mac trả lời thẳng thắn, khiến Ten nhướng mày."

Tại sao en lại phải làm ạ?

Thật ra em Mac không cần làm cũng được mà" Ten hỏi lại, vì biết gia đình Mac rất giàu có.

Việc cậu đi du học không nhất thiết phải làm thêm."

Nó muốn tự kiếm tiền tiêu xài đấy" Ba của Mac đáp lời thay.

Ten vội mỉm cười nịnh nọt ngay."

Giỏi thật đấy ạ, chăm chỉ như vậy chắc bác tự hào lắm" Ten nói.

Ba của Mac khẽ thở dài rồi gật đầu, sau đó cả hai tiếp tục ăn cơm đến no.

Sau khi thanh toán xong, họ cùng nhau rời khỏi nhà hàng.

Ten xin phép đi vệ sinh, ba của Mac và Mac đứng đợi ở khu vực sảnh."

Con không ổn chút nào ba ạ" Mac nói khi chỉ còn hai ba con."

Ba hiểu" Ba của Mac đáp lại, vì bản thân ông cũng không thích những gì Ten nói và làm."

Vậy thì làm sao mà hợp tác được ạ?

Chắc con nghẹn chết mất" Mac nói thêm."

Thật ra ba cũng không muốn.

Để ba nói lại với ông Rangsarn sau vậy.

Giờ thì cứ cố chịu đựng đã" Ba của Mac nói với vẻ thông cảm, vì thực ra ông cũng không muốn làm gì thêm trong khoảng thời gian này.

Mac thở dài rồi quay sang thấy cậu phục vụ làm đổ nước vào người Ten đang mắt đỏ hoe bước ra phía trước khách sạn."

Để con đi ra đây lát ạ" Mac nói với ba rồi vội vã đi theo ngay.

Điều gì đó khiến cậu lo lắng cho cậu nhân viên.

Mac đi đến vừa kịp thấy cậu nhân viên đi về phía vườn bên cạnh khách sạn.

Cậu cũng đi theo và thấy cậu nhân viên đang ngồi khóc, nhưng không nức nở thành tiếng mà chỉ khóc thầm.

Thấy Mac đến, cậu vội lau nước mắt."

Xin lỗi nhé" Mac lên tiếng vì biết cậu nhân viên chắc chắn đang xấu hổ."

Không sao ạ.

À, em cảm ơn anh rất nhiều vì đã giúp em lúc nãy ạ" Cậu nhân viên vội chắp tay vái Mac, Mac cũng đáp lễ."

Sao lại ngồi khóc ở đây?

Bị mắng à?"

Mac hỏi.

Cậu nhân viên mím môi, mắt đỏ hoe gật đầu."

Em không biết có bị đuổi việc không nữa.

Em mới làm được có hai tuần thôi.

Anh Ek là quản lý nói người đó là bạn của chủ khách sạn, đúng không ạ?"

Cậu nhân viên hỏi giọng run run.

Mac gật đầu khiến cậu nhân viên bật khóc.

Mac đứng nhìn lặng lẽ rồi điện thoại cậu reo, là ba gọi giục, khiến Mac biết mình phải đi rồi.

Mac lấy danh thiếp của mình ra đưa cho cậu nhân viên trước mặt."

Đây là danh thiếp của anh.

Nếu bị bên này đuổi việc thật hoặc không làm tiếp được, cứ đến tìm anh theo địa chỉ này nhé.

Nếu không gặp thì bảo người ở đó gọi cho anh.

Anh phải đi rồi" Mac đưa tấm danh thiếp có số điện thoại ở Thái cho cậu nhân viên.

Cậu nhân viên nhận lấy với vẻ ngơ ngác trước khi Mac vội vã đi tìm bố."

Em Mac đi đâu về vậy ạ?"

Ten hỏi."

Em ra vườn bên cạnh khách sạn đi dạo một chút ạ" Mac đáp.

Ten mỉm cười rồi nhân viên lái xe đến đỗ.

Cả ba người lên xe rồi trở về văn phòng của Mac ngay lập tức.

Suốt quãng đường ngồi xe, cậu không nói chuyện nhiều với Ten mà giả vờ nghịch điện thoại đến tận khi về đến văn phòng."

Vậy lát nữa em Mac dẫn anh đi xem nhà máy lúc nào thì tiện?"

Ten hỏi.

Mac khẽ mỉm cười."

Để lát nữa nhé anh, em vào phòng làm việc trước đã" Mac nói."

Vậy anh xin phép vào phòng làm việc của em Mac ngồi đợi nhé" Ten xin phép."

Vâng, mời anh" Mac đáp rồi dẫn Ten vào văn phòng.

Ba cậu thì xin phép tách ra về phòng làm việc của ông."

Cậu Mac ạ" Nhân viên lễ tân gọi Mac để báo một việc."

Tôi biết rồi ạ, đã gọi điện nói chuyện rồi" Mac vừa cười vừa đáp trước khi đối phương nói hết câu.

Cô gái cũng mỉm cười đáp lại.

Ten hơi ngơ ngác nhưng vẫn đi theo Mac.

Khi lên đến phòng làm việc của Mac, cậu mở cửa bước vào, một nụ cười xuất hiện trên môi cậu.

Ten đi theo sau phải khựng lại khi thấy một người nào đó đang ngồi trên ghế làm việc của Mac với vẻ thoải mái."

Đến lâu chưa?"

Mac vừa cười vừa hỏi."

Một lát rồi" Giọng trầm của Nan đáp lại, đồng thời ánh mắt nhìn Ten một cách bình tĩnh."

Đây là chuyện gì vậy em Mac?"

Ten ngơ ngác hỏi vì không ngờ Nan lại có thể ở trong phòng làm việc của Mac."

À, P'Ten ạ, đây là người sẽ dẫn anh đi xem nhà máy, Nan, bạn trai của em ạ" Mac quay sang nói với Ten, khiến anh ta lập tức ngây người."

Cậu ta có biết gì không đấy?

Nếu anh muốn có thông tin gì?"

Ten hỏi trước mặt Nan, như thể coi thường anh là người ít hiểu biết.

Nan ngồi nhìn thẳng vào mặt đối phương, dù trong lòng đã bắt đầu khó chịu."

Anh ấy biết chuyện trong nhà máy còn nhiều hơn em nữa đấy ạ.

Người vào giúp ba em quản lý nhà máy lúc em không có nhà chính là Nan đấy ạ.

Với lại, khi ba biết Nan sẽ đến, ba đã bảo Nan dẫn P'Ten đi xem nhà máy rồi.

P'Ten cứ hỏi ba em cũng được ạ" Mac đáp lại với giọng căng thẳng, vì cậu cũng nhận ra Ten đang nói khinh người yêu mình."

Còn em Mac thì sao ạ?"

Ten hỏi Mac, cố tình lơ Nan đang nhìn mình."

Nghe nói mày là con một mà Mac?

Có anh trai từ bao giờ thế?"

Nan lên tiếng với giọng điệu trêu chọc.

Mặt Ten hơi khó chịu."

Tôi gọi cậu Mac là em vì tôn trọng và quý mến cậu ấy.

Hay là muốn tôi xưng hô mày tao như anh?"

Ten móc mỉa Nan."

Ừm... cũng đúng nhỉ.

Thì phải rồi, Mac đâu có thân thiết gì với anh đến mức xưng hô mày tao.

Không xưng hô như vậy cũng đúng thôi" Nan nói lại, khiến Ten cảm thấy bực bội với vẻ mặt và khóe miệng nhếch mép cười đầy trêu ngươi của anh."

Cứ theo như em nói đấy ạ.

Cứ để Nan dẫn anh Ten đi xem nhà máy, vì em còn có tài liệu phải giải quyết tiếp" Mac viện cớ."

Vậy sao em Mac không nói với anh từ đầu là không tiện?

Để anh không làm phiền hôm nay, hôm khác đến xem nhà máy cũng được mà" Ten quay sang nói với vẻ lấy lòng."

Đằng nào anh cũng đến rồi, em không muốn anh mất thời gian" Mac đáp lại.

Ten liếc nhìn Nan một chút.

Nan đứng dậy khỏi ghế làm việc của người yêu, vặn mình qua lại, xoay tay xoay vai rồi nghiêng cổ cho đỡ mỏi.

Mac khẽ mỉm cười vì dáng vẻ của anh giống người đang khởi động chuẩn bị lên sàn đấu boxing hơn."

Đi thôi.

Tôi sẽ dẫn anh đi xem nhà máy" Nan vừa nói vừa nhếch mép cười rồi đi mở cửa phòng làm việc của Mac, như muốn ép anh ta bước ra.

Ten hít một hơi thật sâu vì bực bội nhưng vẫn phải ngoan ngoãn bước ra khỏi phòng làm việc của Mac.

Nan vẫn giữ cửa mở và nhìn người yêu.//Đừng trêu người ta quá đáng nhé// Mac nói khẽ.

Nan khẽ cười vì cậu không bảo anh đừng trêu Ten mà chỉ bảo đừng trêu quá đáng, nghĩa là cho phép anh trêu.

Nan đóng cửa rồi đi đến chỗ Ten đang đợi với vẻ mặt không mấy vui vẻ."

Mời" Nan nói ngắn gọn rồi dẫn Ten đi về phía nhà máy.

Ten buộc phải đi theo.

Vừa bước vào khu vực nhà máy, tiếng gọi và tiếng chào hỏi Nan vang lên khắp nơi, khiến ang ta biết Nan thực sự quản lý khu vực nhà máy như Mac đã nói."

Mọi người tập trung làm việc nhé.

Hôm nay có khách đến thăm nhà máy" Nan nói với tất cả mọi người."

Còn anh muốn biết chuyện gì cứ hỏi, tôi sẽ dẫn anh đi xem từng khu một" Nan nói với giọng nghiêm túc rồi dẫn Ten đi và giải thích từng khu vực của nhà máy sản xuất cái gì."

Anh quen em Mac được bao lâu rồi?"

Tiếng Ten hỏi khi Nan chuẩn bị dẫn đi sang bộ phận khác.

Nan quay lại nhìn mặt Ten với ánh mắt bình thản."

Anh muốn biết để làm gì?"

Nan hỏi lại."

Tôi chỉ tò mò, hai người quen nhau được bao lâu rồi mà bác lại tin tưởng giao cho anh quản lý khu vực nhà máy?"

Ten nói."

Tôi và Mac quen nhau hơn một năm rồi" Nan đáp với vẻ bình thường."

Thế anh quen Mac và ba cậu ấy được bao lâu rồi?"

Nan hỏi lại.

Ten nhíu mày khó hiểu không biết anh hỏi để làm gì."

Tôi quen thật sự là hôm kia" Ten đáp lại.

Nan nhếch mép cười chế giễu."

Ừm, quen nhau có hai ngày mà đã xía vào muốn biết chuyện của người khác" Nan nói khiến mặt Ten tái đi."

Đây là anh đang nói tôi đấy à?"

Ten hỏi giọng cứng rắn."

Tôi không có nói, tôi chỉ tò mò giống như anh thôi.

Anh còn tò mò được là tôi quen Mac bao nhiêu năm mà được vào quản lý nhà máy, thì tôi cũng tò mò là anh quen gia đình Mac bao nhiêu năm mà muốn biết chuyện riêng tư.

Với lại nhé, tôi chưa bao giờ gặp người đến thăm nhà máy nào lại hỏi chuyện riêng tư cả.

Đa số họ sẽ hỏi về sản xuất và máy móc nhiều hơn.

Anh là người đầu tiên đấy" Nan đáp lại khiến mặt Ten nóng bừng khi bị anh móc mỉa như vậy."

Anh còn thắc mắc gì nữa không?

Nếu không thì tôi dẫn đi xem tiếp" Nan hỏi lại.

Ten lắc đầu.

Nan liền dẫn đi tiếp.

Hôm nay trời khá nóng khiến Ten mồ hôi nhễ nhại.

Nan thì dẫn đi một cách chậm rãi, cố tình kéo dài thời gian để anh ta ở trong nhà máy lâu hơn.

Thực ra trong nhà máy không nóng lắm, nhân viên và anh đã quen rồi, nhưng với Ten, người hầu như không rời phòng điều hòa, thì mồ hôi ướt đẫm cả người."

Chúng ta về văn phòng được chưa?"

Ten vừa hỏi vừa lau mồ hôi và giật cổ áo, áo vest cũng cởi ra khoác lên tay."

Còn hai khu nữa.

Sao vậy?

Đi tiếp không nổi rồi à?"

Nan hỏi, đồng thời nhìn đối phương với ánh mắt coi thường không hề che giấu, vì đối phương cũng từng nhìn anh như vậy."

Vẫn được, tôi chỉ hỏi thử thôi" Ten đáp lại vì sợ mất mặt.

Nan nhếch mép cười hài lòng."

Tốt" Nan đáp rồi dẫn đi đến khu vực khác của nhà máy.

Vừa hay gặp thợ sửa chữa của nhà máy đang sửa một chiếc máy."

Máy phay rãnh bị sao vậy?"

Nan hỏi."

Chào cậu Nan.

Dạ máy tự nhiên tắt ngóm, nên tôi đến kiểm tra" Một người thợ nói."

Để tôi xem chút.

À, K'Ten đứng đợi tôi một lát đi" Nan quay sang nói với Ten rồi lập tức đi kiểm tra máy phay rãnh.

Ten chỉ biết đứng hậm hực vì muốn nhanh chóng được về phòng điều hòa.

Nan liếc nhìn rồi khẽ cười, anh thì thầm với người thợ bảo cứ sửa chậm thôi, không cần vội.

Thực ra máy móc không bị gì nghiêm trọng, sửa một chút là dùng được ngay.

Nhưng anh và người thợ giả vờ cầm cái này, vặn cái kia, tháo cái nọ lắp cái kia lung tung."

Anh xong chưa?

Tôi còn có việc phải đi nữa đấy" Ten hỏi với vẻ không kiên nhẫn."

Anh vội lắm à?"

Nan hỏi lại."

Ừ" Ten đáp vì anh ta muốn rời khỏi nhà máy lắm rồi."

OK" Nan đáp.

Anh nghĩ trêu Ten một chút thôi cũng đủ rồi, vì bản thân anh cũng không muốn công việc trong nhà máy bị chậm trễ.Rầm...Hự...Ten giật mình khi chiếc mỏ lết lớn bị ném đến gần chân anh ta.

Nói trắng ra, nếu trúng chân thì chắc chắn sẽ bầm tím."

Ơ, không trúng à?"

Nan nói với giọng thản nhiên."

Anh có ý gì?

Anh cố tình ném trúng chân tôi đấy à?"

Ten nói với vẻ không hài lòng."

Đâu có, anh đừng vu oan cho tôi chứ" Nan nói với vẻ trêu ngươi."

Thì anh bảo là không trúng mà!"

Ten vẫn lớn tiếng.

Nan khẽ nhếch mép cười rồi nhìn thẳng vào mặt đối phương."

Cái tôi bảo không trúng ấy, tôi không có ý nói chân..."

Nan vừa nói vừa tiến lại gần Ten."

Ý tôi là đầu anh cơ" Nan nói rồi nhìn chằm chằm vào mặt Ten, khiến anh ta giật mình lùi lại ngay."

Anh...

đây là anh định hành hung tôi đấy à?"

Ten chỉ tay vào mặt Nan với vẻ bất mãn."

Hiazz, anh đây cũng nghiêm túc thật đấy.

Giật mình gì mà ghê thế?

Tôi nói đùa thôi" Nan vừa nói vừa cười khẽ.

Ten nhìn anh với vẻ không tin tưởng."

Vì nếu tôi nói thật thì tôi sẽ làm thật, không ném trượt đâu" Nan nói một câu cuối rồi dẫn Ten đi về phía cửa ra của nhà máy, khiến anh ta nuốt khan một cái vì cảm thấy như bị đe dọa.

Ten vội vã rời khỏi nhà máy ngay lập tức vì anh ta nóng đến không chịu nổi nữa.

Vừa vào đến văn phòng thì gặp ba của Mac."

Hừm, đi tắm ở đâu về mà ướt sũng thế này?"

Ba của Mac hỏi khi thấy bộ dạng của Ten."

Mồ hôi của cháu đấy ạ.

Tại cháu không quen với không khí trong nhà máy lắm" Ten đáp lại vì anh ta thực sự ra rất nhiều mồ hôi, trước khi Nan bước ra từ phòng vệ sinh sau khi đã rửa tay."

Khác hẳn thằng Nan nhà bác.

Thằng này chịu được mọi loại thời tiết, làm được mọi việc thay bác thay Mac hết" Ba của Mac vỗ nhẹ vai Nan như thể đang khoe."

Làm việc trong phòng điều hòa hay làm việc trong nhà máy, Nan làm được hết mà còn làm rất tốt nữa.

Bác nhờ nó đỡ đần nhiều.

Mà này, đi xem hết nhà máy chưa?"

Ba của Mac vừa khen Nan để Ten nghe thấy, khiến anh ta im lặng ngay lập tức."

Dạ chưa hết đâu ba.

Tại con thấy K'Ten có việc bận phải đi tiếp nên con đưa anh ấy ra trước ạ" Nan nói với ba của người yêu, một phần cũng vì muốn đuổi Ten về."

À vậy à?

Không sao đâu, khi nào có dịp thì đến lại cũng được.

Bác sẽ bảo Nan dẫn đi tham quan kỹ hơn" Ba của Mac đề nghị."

Vâng ạ.

Vậy con xin phép chào bác để đi làm việc ạ.

À, gửi lời chào em Mac nhé.

Khi nào rảnh con sẽ đến tìm em ấy sau" Ten chắp tay chào ba của Mac rồi vội vã rời khỏi văn phòng, Nan và ba cậu đứng nhìn theo."

Lại đi trêu người ta rồi đúng không?"

Ba của Mac vừa cười vừa hỏi vì đoán được."

Một chút thôi ạ.

Con không làm ảnh hưởng đến công việc đâu" Nan đáp.

Ba của Mac khẽ bật cười rồi tách ra về phòng làm việc của mình.

Nan cũng đi đến phòng làm việc của người yêu.

Mac ngẩng đầu lên nhìn ngay khi cửa phòng làm việc mở ra, đồng thời nhìn quanh tìm Ten."

Về rồi hả mày?"

Mac hỏi.

Nan gật đầu cười rồi đi lấy nước trong chiếc tủ lạnh nhỏ ở phòng làm việc của Mac uống, sau đó đi đến ngồi trên sofa."

Mày đã trêu người ta những gì?"

Mac tò mò hỏi vì biết rõ người yêu mình chắc chắn không dẫn đi xem nhà máy một cách bình thường."

Cũng không có gì nhiều.

Mày bảo không được trêu quá, nên tao dẫn đi lòng vòng nhà máy cho nó nóng chơi, kéo dài thời gian cho nó ở trong nhà máy lâu một chút.

Cái loại công tử bột như nó chịu được thời tiết trong nhà máy đến mức nào chứ?

Rồi còn nói dọa nó chơi một chút nữa thôi" Nan nói một cách thờ ơ.

Mac khẽ mỉm cười, thầm vui vì anh không làm gì quá đáng.

Mac đứng dậy đến ngồi cùng người yêu mình trên sofa."

Tao không thích P'Ten lúc anh ta coi thường người khác chút nào" Mac lên tiếng rồi kể cho Nan nghe chuyện xảy ra lúc ăn trưa, đồng thời nói với anh là mình đã đưa danh thiếp cho cậu nhân viên khách sạn kia."

Nếu lỡ thằng bé đó đến tìm lúc tao về đi học rồi, mày giúp nó nhé.

Tìm việc gì cho nó làm" Mac nói.

Nan khẽ nhíu mày."

Mày biết thằng bé đó đến mức nào mà lại ra tay giúp đỡ vậy?"

Nan hỏi lại.

Anh không có ý trách móc việc Mac muốn giúp người, thậm chí còn vui nữa, nhưng anh muốn cậu suy nghĩ cẩn thận hơn."

Không biết nữa.

Chắc là bản năng của tao thôi.

Thằng bé trông có vẻ là người tốt bụng.

Nếu là người khác bị mắng bị coi thường như vậy chắc đã bực bội chửi thầm sau lưng rồi.

Nhưng thằng bé này lại lén đi khóc một mình, thương lắm" Mac đáp lại.

Nan khẽ thở dài."

Muốn làm từ thiện hả?"

Nan giả vờ nói móc lại không mấy nghiêm túc."

Thôi mà.

Nếu mày gặp thằng bé, mày giúp tao để ý nó chút đi xem nó thế nào.

Nếu mày thấy nó không tốt thì mày cứ xử lý theo ý mày thôi.

Đấy là trong trường hợp thằng bé đến tìm nhé.

Đây tao cũng định ra nói với nhân viên lễ tân ở ngoài nữa" Mac nhấn mạnh lại.

Nan gật đầu."

Đi làm việc tiếp đi.

Tao ngủ một giấc đã" Nan nói."

Thế còn Wai đâu?"

Mac hỏi tìm Wai vì không thấy Wai ở cùng Nan."

Tao bảo nó bắt taxi về nhà rồi.

Vì lát nữa mày xong việc tao sẽ đưa mày đi ăn thịt nướng với thằng Sam.

Nó gọi điện giục tao từ trưa rồi, bảo rủ mày đi ăn thịt nướng cùng" Nan nói với vẻ ngán ngẩm."

À, thế thằng Dew đi cùng không?"

Mac hỏi đến người bạn của mình."

Mày nghĩ thằng Sam nó đến một mình chắc?

Chắc chắn nó lôi cả chồng nó đi cùng đấy" Nan đáp lại vừa nghĩ vừa buồn cười.

Mac gật đầu rồi quay lại bàn làm việc ngồi tiếp, còn anh thì nằm nghỉ mắt trên sofa.

Một lúc sau, Nan cảm thấy có người nằm sát vào mình trên sofa.

Anh mở mắt ra thì thấy Mac đã nằm bên cạnh, anh liền kéo cậu vào lòng ôm ngay."

Mày làm cái trò gì đấy?"

Nan hỏi nhưng tay vẫn ôm chặt người yêu."

Muốn nghỉ mắt một chút" Mac đáp, khiến Nan khẽ nhếch mép cười."

Hừm, dạo này quyến rũ giỏi nhỉ mày" Nan vừa nói vừa nhắm mắt lại, đồng thời nhích người để Mac nằm thoải mái trong vòng tay mình...Sốp thích bên NanMac, nó mộc mạc mà nó hề, quan trọng là Nan nó có nhiều trò hay để chọc ngta lắm.
 
Nan & Mac Quyển 2 - Love Syndrome
Chap 8


Trans: Vie🥨..Mac nhắm mắt lại để nghỉ ngơi.

Cậu thừa nhận rằng mình cảm thấy khao khát vòng tay của Nan, dù rằng kể từ khi trở về, họ đã ôm nhau, gần gũi nhau gần như mọi lúc.

Nhưng Mac lại cảm thấy không đủ, như thể cậu muốn tích trữ hơi ấm của anh càng nhiều càng tốt trước khi trở về."

Tao vừa cảm thấy, Thái Lan với Mỹ xa nhau thật đấy" Mac nói vu vơ, khiến Nan đang nhắm mắt lại mở mắt ra lần nữa, rồi cúi xuống nhìn người yêu đang rúc vào lòng mình lúc này."

Diễn tuồng gì đấy?"

Nan giả vờ hỏi.

Mac ngước lên nhìn anh rồi nhíu mày.

Nan bật cười khẽ."

Hừm, ừ, nó xa, rồi sao?"

Nan vừa cười vừa hỏi tiếp.

Mac không dám nói ra rằng cậu cảm thấy xa vì cậu và Nan không ở bên nhau."

Nếu muốn nó gần thì cố gắng học cho xong đi" Nan nói tiếp vì anh hiểu Mac rất rõ, bản thân anh cũng cảm thấy không khác gì."

Mày không muốn học tiếp à Nan?"

Mac tò mò hỏi."

Tao nghĩ tao không hợp với việc đi học lắm đâu.

Học hết cao đẳng là tao hài lòng rồi" Nan thờ ơ đáp lại, vì anh vốn không có ý định học tiếp."

Với lại, tao cũng không định đi làm công ty lớn hay làm nhà nước làm gì.

Tao làm kinh doanh của tao thế này, quen thế này, tao sẽ phát triển những gì tao giỏi.

Dù bằng đại học là thứ đảm bảo kiến thức, nhưng với tao thì không phải" Nan trả lời theo suy nghĩ của mình."

Thế sao mày lại bảo tao đi học tiếp?"

Mac giả vờ hỏi lại."

Mac à, nói thật thì bây giờ mày mới có bằng lớp 12 thôi.

Mà mày còn phải tiếp quản công việc kinh doanh của ba mày nữa, mày không thể dừng lại ở đây được.

Với lại, việc mày học tiếp về quản trị sẽ giúp mày có thêm kiến thức và trở về giúp ba mày một cách hiệu quả.

Tao không chỉ gửi mày đi học để lấy bằng cấp không đâu, tao gửi mày đi học để mày có thêm kiến thức nữa" Nan đáp lại."

Nhưng mày vẫn giúp việc cho ba tao được mà" Mac hỏi tiếp."

Tao giúp ở phần nhà máy, công việc chân tay ấy, mày hiểu không?

Tao không hề nhúng tay vào chuyện quản lý hay liên hệ với khách hàng một chút nào.

Cả ngày tao chỉ quanh quẩn với máy móc trong nhà máy thôi.

Như tao, chỉ cần làm được sổ sách thu chi của mình là may lắm rồi" Nan vừa nói vừa bật cười, Mac nghĩ theo cũng thấy người yêu nói đúng."

Mày có cơ hội học thì cứ học đi.

Ít nhất bằng đại học của mày không chỉ để treo tường mà mày còn có kiến thức về giúp việc cho ba mày nữa" Nan nói theo suy nghĩ của mình."

Mày nói cũng đúng.

Mà nghĩ lại tao cũng không hình dung được mày làm công chức thật đấy.

Nếu giả sử mày đi làm giáo viên chắc ngày nào cũng có tin mày đá học sinh cá biệt cho xem.

Hoặc nếu mày làm bác sĩ chắc mày tát vào đầu người nhà bệnh nhân nói không hiểu mất" Mac vừa trêu người yêu vừa khẽ cười.

Nan bực mình đưa tay cốc đầu cậu."

Mắt nghỉ đủ rồi, đi làm tiếp đi, đừng có lười" Nan vừa nói vừa kéo Mac ngồi dậy cùng mình."

Ngày mai mày cũng không vào giúp việc cho ba mày nữa vì đi với tao còn gì.

Dù sao cũng giải quyết xong việc của ngày hôm nay đi" Nan nói với giọng nghiêm túc.

Mac đành quay lại ngồi giải quyết công việc cho ba.

Cậu chỉ làm những việc có thể để giúp ba bớt gánh nặng trong thời gian này thôi........."

Lát nữa con sẽ đến nhà ngủ lại với ba nhé" Mac nói với ba mình khi chuẩn bị cùng Nan ra về vào buổi tối.

Ba cậu cũng sẽ về nhà lớn cùng với tài xế."

Khi nào đi thì nói nhé" Ba Mac đáp lại trước khi hai người lên xe.

Nan lái xe đưa Mac đến quán thịt nướng của Dew và Sam ngay lập tức.

Quán họ đến là quán thịt nướng bình dân, không phải kiểu nướng trong trung tâm thương mại."

Sao?

Nghĩ là ăn được không?"

Nan giả vờ hỏi."

Tao từng đến ăn với mày rồi mà, sao lại không ăn được?"

Mac đáp lại vì Nan thích đưa cậu đến ăn ở những quán ăn ven đường hoặc bình thường như thế này.

Nan khẽ mỉm cười hài lòng khi nghe cậu trả lời.

Nan gọi cho Sam thì biết Sam và Dew đã đến đợi trước rồi, anh liền dẫn Mac đi vào bên trong."

P'Nan, P'Mac, bên này" Sam gọi cả hai người.

Nan và Mac liền đi đến chỗ họ."

Đến lâu chưa?"

Mac hỏi Dew và Sam đang ngồi."

Vừa mới đến lúc nãy thôi.

Đang định đi lấy đồ ăn" Dew đáp lại trước khi cả bốn người cùng nhau đi lấy đồ về nướng ăn.

Mac đi theo Nan rồi giúp anh lấy đĩa và thìa."

Bắt đầu quen rồi nhỉ?"

Nan giả vờ trêu."

Chỉ là lấy đĩa với thìa thôi mà" Mac cãi lại.

Cậu mang đĩa và thìa ra bàn trước rồi quay lại chỗ Nan."

Cái này đừng lấy, nhìn kỹ đi, có tỏi đấy" Nan nhắc Mac trước, Mac gật đầu.

Câj và anh cùng nhau lấy những món muốn ăn rồi trở về bàn.

Khói bay nghi ngút khiến Mac hơi nhăn mặt vì khói bay về phía mình."

Sang ngồi bên này đi, chỗ đó gió thổi khói vào người" Nan bình tĩnh nói rồi đổi chỗ cho Mac ngồi vào chỗ mình, còn anh thì ngồi vào chỗ của cậu."

Nhưng khói sẽ bay vào người mày" Mac nói."

Một lát thôi, lát nữa nó hết ngay" Nan thờ ơ đáp."

Úi, có vẻ chăm sóc vợ ghê" Tiếng Sam trêu lên trước khi bị Nan gắp đũa gõ nhẹ vào đầu."

Anh, đũa bẩn không đấy?

Lấy đũa đánh đầu em này.

P'Dew, P'Dew xem cho em với, tóc em có bẩn không?

P'Nan đánh đầu em đấy" Sam vừa mè nheo vừa không nghiêm túc với Nan rồi quay sang nũng nịu người yêu để người yêu xem tóc cho mình."

Úi, có vẻ nũng nịu chồng ghê.

Đũa tao còn chưa dùng đấy thằng Sam" Nan giả vờ trêu lại.

Mac chỉ khẽ mỉm cười buồn cười, còn Dew thì ân cần xem tóc cho Sam trước khi cả bọn bắt đầu nướng đồ tươi ăn dần."

Ừm, anh, anh có quen ai trông trẻ được không?

Kiểu đáng tin cậy ấy" Sam vừa ăn được một lúc thì lên tiếng hỏi."

Sao vậy?"

Nan hỏi lại, Sam khẽ nhăn mặt."

Thì đang tính tìm người giữ trẻ giúp P'Nueng trông con đấy" Sam đáp lại, Nan ngơ ngác."

Bình thường không có người giữ trẻ hả?"

Nan hỏi tiếp, Sam khẽ thở dài."

Bây giờ P'Nueng có chút chuyện.

Thật ra má của Sam cũng giúp trông được nhưng không muốn má vất vả nên muốn tìm một người giữ trẻ mới có thể ăn ở tại nhà luôn" Dew đáp thay."

Nói thẳng ra luôn cũng được P'Dew.

Là thế này P"Nan, vợ P'Nueng ngoại tình, ảnh bắt được nên đưa bé Kanom về nhà trước trong lúc làm thủ tục ly hôn.

Còn người giữ trẻ cũ thì đã nghỉ rồi.

Sam thì cũng giúp trông được lúc nghỉ hè này thôi, nhưng nếu Sam đi học lại thì người vất vả là má.

Sam muốn tìm người giữ trẻ đáng tin cậy giúp trông bé Kanom" Sam nói thẳng ra vì dù sao cũng tin tưởng Nan và Mac rồi."

Thế tao biết tìm ai ra làm người giữ trẻ cho mày hả?

Đám đàn em của tao toàn dân anh chị, trông cháu mày không nổi đâu" Nan cũng thẳng thắn đáp lại vì anh hình dung ra cảnh đàn em của mình trông trẻ không ổn chút nào.

Nếu bảo đi sửa xe, bắn nhau thì được."

Thì cứ nói trước vậy thôi, lỡ anh gặp ai nghĩ là trông trẻ được thì bảo em với" Sam lại nói."

Ừ ừ, lát nữa gặp rồi tao bảo" Nan đáp rồi ngồi ăn tiếp, Dew cũng nói chuyện học hành với Mac."

Mày, tao muốn ăn thanh cua nữa" Mac nói với Nan rồi gật đầu về phía thanh cua còn lại một miếng trong đĩa."

Thanh cua toàn bột ấy mà" Nan vừa cười vừa hỏi."

Muốn ăn thì tự đi lấy đi" Nan đáp lại, Mac hơi bĩu môi."

Đông người lắm" Mac ấp úng đáp vì khách bắt đầu vào quán đông hơn rồi."

P'Mac đi với Sam cũng được, Sam cũng định đi lấy thêm đồ" Sam vừa nói vừa rủ, Mac liền gật đầu.

Cậu chỉ không dám đi lấy đồ tươi một mình thôi.

Dù muốn người yêu mình đi lấy cho nhưng Mac vẫn đứng dậy đi cùng Sam."

P'Mac ở bên đó nhớ P'Nan nhiều không?"

Sam vừa lấy thêm đồ tươi vừa hỏi."

Cũng... nhớ" Mac đáp không chắc chắn lắm vì cảm thấy hơi ngại."

Là Sam chắc nhớ lắm luôn ấy.

Tưởng tượng mình phải xa P'Dew như thế không chịu nổi luôn.

Chắc Sam khóc đòi về nhà mất" Sam vừa nói vừa cười."

Nhưng P'Mac với P'Nan giỏi thật đấy.

Dù ở xa nhau mà vẫn yêu nhau tốt.

Không giống cặp bạn em hồi cấp ba.

Bạn cùng lớp em ấy yêu nhau từ năm lớp 10, gia đình hai bên đều biết rồi.

Nhưng đến khi tốt nghiệp lớp 12 phải đi học đại học, bạn em là con trai phải đi du học 2 năm, còn bạn gái học ở Thái.

Lúc đầu thì có vẻ chờ nhau đấy, nhưng qua được nửa năm đứa con gái có người mới luôn.

Bảo là người mới chăm sóc quan tâm hơn bạn em.

Điên không cơ chứ P'Mac?

Bạn em ở xa nửa vòng trái đất, thời gian còn không trùng nhau thì chăm sóc kiểu gì?

Nhưng bạn em cũng đâu có bỏ bê đâu, vẫn gọi điện, nhắn tin thường xuyên.

Vậy mà nhỏ đó lại đi yêu bạn cùng khoa.

Đúng là tình thật chắc thua tình gần" Sam vừa luyên thuyên vừa khiến Mac khựng lại một chút."

Ê P'Mac, anh đừng nghĩ theo lời em nói nhé.

Em chỉ kể cho vui thôi.

Chuyện của anh với P'Nan chắc chắn không như thế đâu" Sam vội nói khi nhận ra mình có lẽ đã vô tình khiến Mac suy nghĩ nhiều.

Mac khẽ mỉm cười."

Không sao, anh không nghĩ nhiều đâu.

Nhưng nếu hỏi có nghĩ không thì cũng có nghĩ đấy.

Nhưng Nan khiến anh tin tưởng rồi, rằng nó không lừa dối anh đâu.

Dù đôi khi nó thích trêu cho anh bực mình thì thôi" Mac đáp lại."

Thế còn P'Mac?

Anh ở bên đó, nếu có người đến chăm sóc quan tâm anh hơn P'Nan, anh có rung động không?

Cái này em hỏi thẳng luôn" Sam tò mò hỏi."

Không có thời gian mà rung động với ai đâu.

Chỉ học với làm thêm thôi cũng mệt rồi.

Với lại, anh nhúc nhích đi đâu Nan nó cũng biết hết đấy.

Bây giờ chắc nó mua chuộc hết bạn anh rồi cũng nên.

Mỗi người toàn giúp cản trở với báo cáo nó suốt mỗi khi có ai để ý đến anh ấy" Mac vừa nói vừa buồn cười."

Đúng là P'Nan thật.

Kiểu như chặn đối phương trước khi khiến P'Mac rung động ấy.

Có khi Sam nghĩ anh còn chưa biết có người để ý vì bị P'Nan chặn trước rồi" Sam vừa nói vừa cười."

Định đứng thả thính người khác ở đây bao lâu nữa hả hai người?"

Tiếng Nan vang lên cùng lúc anh bước đến đứng sau lưng Mac."

Thả thính cái gì?

Tao đi lấy đồ ăn" Mac đáp lại không mấy nghiêm túc.

Sam liếc nhìn Nan thì thấy anh đang quay sang liếc mắt sắc như dao với một chàng trai khác đang đứng gần Mac, nhưng bị anh chen vào trước.

Điều đó khiến Sam khẽ mỉm cười vì đúng như những gì cậu nói, Nan chặn những người để ý Mac trước khi cậu kịp nhận ra.Nan đưa tay ôm eo Mac khiến chàng trai kia vội vàng rút lui ngay khi biết Mac đã có chủ."

Mày lấy thêm gì không để tao lấy một lần luôn?"

Mac quay sang hỏi Nan."

Lấy thêm thịt bò đi" Nan đáp rồi giúp Mac cầm đĩa đồ tươi mà cậu đã lấy trước đó."

Vậy Sam về bàn trước nhé" Sam tách ra về bàn trước, còn Nan thì đứng cầm đĩa cho Mac."

Đồ ngọt trông ngon ghê" Mac vừa nói vừa nhìn."

Lát nữa rồi lấy, về ăn hết ở bàn trước đã" Nan nói, Mac gật đầu rồi cùng anh quay về bàn sau khi đã lấy đủ đồ."

Ghen tị ghê cơ, người ta ơi" Sam lại giả vờ trêu Nan, Mac thì ngơ ngác nhìn Sam vì không hiểu chuyện gì."

Ở bàn có chỗ ngồi nói chuyện, đứng nói chuyện làm trò hề gì?

Lát nữa tao tìm bồ cho thằng Dew cho xem" Nan giả vờ nói, Sam lè lưỡi trêu lại anh, còn Dew và Mac thì ngồi ngơ ngác."

Liên quan gì đến tao?"

Dew ngơ ngác hỏi."

Anh muốn có thì tự mà có một mình, đừng có tìm cho P'Dew của em" Sam ôm tay Dew rồi giả vờ móc khóe Nan khiến Mac hơi nhướng mày rồi nhìn người yêu mình.

Nan liền đưa tay đẩy nhẹ đầu Mac."

Đừng có hùa theo nó" Nan vừa cười vừa nói, Mac không nói gì thêm vì biết Sam đang nói đùa.

Lúc nãy cậu chỉ giả vờ nhìn anh vậy thôi."

P'Nan" Tiếng gọi Nan vang lên khiến cả bốn người quay lại nhìn.

Chiếc ghế họ đang ngồi là ghế đá dài nên cô gái vừa gọi Nan có thể ngồi sát vào anh ngay lập tức.

Nhiều người nhìn cô gái với vẻ thích thú vì cô ta mặc áo cổ sâu khoe vòng một đầy đặn, hơn nữa bây giờ còn ngồi sát vào anh.

Mac nhíu mày tỏ vẻ nghi ngờ và không hài lòng."

Sao vậy?"

Nan đáp lại rồi hơi dịch ra xa cô gái nhưng cô ta vẫn ôm chặt cánh tay anh không buông."

Em vui lắm khi gặp được P'Nan ở đây đó.

Miu không đến sân đua được vì bận suốt" Cô gái nói giọng ngọt ngào."

Ừm" Nan khẽ đáp rồi quay sang nhìn Mac.

Lúc này cậu không nhìn anh mà chỉ im lặng ăn với vẻ mặt bình thản.

Chỉ có Sam là mặt mày cau có vì không hài lòng thay Mac, liền quay sang mè nheo với Dew."

P'Nan rảnh một lát không ạ?

Miu muốn mời anh đến bàn của em một chút, muốn giới thiệu với bạn bè.

Mấy người bạn của em muốn thấy mặt chủ sân đua mà không có cơ hội" Cô gái vừa nói vừa lay cánh tay Nan nũng nịu.

Anh khẽ thở dài rồi gỡ tay cô gái ra."

Anh không tiện đâu em.

Anh không phải linh vật phải đi diễu hành cho người khác xem.

Với lại bạn trai anh chắc cũng không thích đâu" Nan nói với giọng nghiêm túc rồi quay sang nhìn Mac lần nữa khiến cô gái khựng lại một chút.

Thật ra cô ta đã nghe tin Nan có người yêu là con trai nhưng đang du học, cô ta chưa từng thấy mặt và không biết hôm nay bạn trai Nan cũng đến.

Cô gái nhìn Mac ngay lập tức."

Đây là bạn trai P'Nan ạ?"

Cô gái hỏi.

Mac nhìn mặt cô gái bình tĩnh rồi thẳng thắn gật đầu.

Thật ra cậu cũng ghen Nan đấy nhưng nếu cậu đi xỉa xói với con gái thì lại có vẻ bắt nạt phụ nữ quá, nên cậu nghĩ người nên giải quyết tình huống này là anh."

Em mượn P'Nan một lát không được ạ?"

Cô gái vừa nói vừa khẽ mỉm cười.

Sam ngồi bên cạnh há hốc miệng muốn tham gia nhưng Dew đã khẽ nắm tay nhắc nhở trước."

Mày muốn đi không?"

Mac hỏi, Nan khẽ nhún vai."

Tùy mày" Nan đáp lại với nụ cười nơi khóe miệng."

Vậy tùy chị" Mac đáp lại cô gái khiến Sam và Dew hơi ngớ người vì Mac đồng ý.

Nan thì nhíu mày tỏ vẻ ngạc nhiên."

Bạn trai P'Nan đồng ý rồi, vậy P'Nan đi với Miu nhé" Cô gái vừa nói vừa tỏ vẻ hài lòng dù trong lòng cũng ngạc nhiên không kém Nan."

Dù cậu ấy đồng ý nhưng anh cũng không đi đâu.

Vì đây là thời gian riêng tư của anh, anh muốn ở riêng với bạn trai và bạn bè anh...

được không em?"

Nan nói với cô gái bằng giọng nghiêm túc khiến cô ta khựng lại một chút vì tưởng anh sẽ đi với mình.

Hơn nữa, lời nói của Nan như trách móc cô ta đang làm phiền thời gian riêng tư của anh và người yêu."

Nhưng..."

Cô gái định cãi lại."

Đến em còn đồng ý mà nó còn không đi thì chị nên dễ hiểu ra tại sao nó không đi rồi đấy" Mac bình thản nói."

P'Nan sợ bạn trai anh hả?"

Cô gái không chịu thua hỏi lại vì cô ta đã để ý Nan từ lần gặp đầu tiên ở sân đua.

Biết anh là chủ sân đua cô ta càng muốn được sánh đôi cùng Nan vì anh cũng là đối tượng được nhiều cô gái và chàng trai trẻ quan tâm, chỉ tiếc là anh đã có người yêu."

Nan nó không sợ tao đâu, mà nó chỉ không muốn phá vỡ lòng tin của tao thôi...

đúng không?"

Mac hỏi Nan ở cuối câu.

Nan hài lòng mỉm cười."

Đúng vậy.

Với lại, Miu à, em hơi bất lịch sự khi tự dưng ngồi sát vào anh mà chưa xin phép ai cả, trong khi chúng ta cũng không thân thiết gì nhiều" Nan thấy nên cắt ngang trước khi Mac không muốn ăn nữa, anh liền nhắc nhở cô gái khiến cô ta tái mặt ngay lập tức."

Vậy xin phép" Cô gái nhỏ giọng đáp lại với vẻ bực bội vì bị nói như tát nước vào mặt thế này, rồi vội vàng đứng dậy về phía nhóm bạn của mình.

Nan khẽ lắc đầu ngao ngán."

Ôi dào, Sam ngứa mồm quá.

Anh ơi, anh quyến rũ đến mức nào vậy hả?

Gái nhiều thế, Sam thấy thương P'Mac quá" Sam vừa lẩm bẩm vừa không lớn tiếng lắm khi cô gái đã đi rồi."

Thương thằng Mac làm gì, thương P'Nan của mày kìa Sam.

Gái theo nhiều thế này, lát nữa thằng Mac nó không chịu nổi thì phiền đấy" Dew lại giả vờ móc khóe Nan.

Nan nhìn Mac đang im lặng ăn tiếp."

Bọn mày phải hiểu, người nổi tiếng là thế đấy" Nan vừa nói vừa trêu."

Nổi tiếng đến phát bực" Mac khẽ nói với giọng bực bội.

Thật ra cậu không mấy hài lòng mỗi khi đi đâu với Nan mà có nhiều người đến chào anh, đặc biệt là những cô gái thích tiếp cận vì để ý đến anh.

Nan nghe thấy liền mỉm cười nhìn Mac."

Ăn đi, ăn nhanh còn về nhà" Nan không nói gì thêm về cô gái kia mà rủ mọi người ngồi ăn tiếp.

Mac cũng không nói gì nữa.

Đến khi ăn no, họ trả tiền rồi ai về nhà nấy."

Không vui hả?"

Nan hỏi ngắn gọn rồi khẽ nhướng mày khi lái xe đưa người yêu anh về nhà.

Mac im lặng suốt đường đi."

Ai?"

Mac cũng hỏi ngắn gọn."

Thì mày chứ ai.

Không vui với tao hả?

Im lặng nãy giờ" Nan nói với giọng bình thường."

Không phải.

Tao chỉ đang đếm xem từ lúc tao về đến giờ có bao nhiêu người tiếp cận mày rồi" Mac vừa nói vừa móc khóe.

Thật ra cậu im lặng vì đang cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình.

Cậu cố gắng hiểu chuyện anh có nhiều người quen vì mở sân đua xe là điều không lạ.

Mỗi ngày có rất nhiều người đến sử dụng sân đua của anh, không chỉ là tay đua mà còn cả cổ động viên."

Đếm làm gì?

Tao còn chẳng đếm nữa là, vì tao không quan tâm" Nan nói với vẻ thật sự không quan tâm."

Đến cái người tên Miu lúc nãy tao còn không nhớ mặt cơ.

Nếu cô ta không nói tên ra thì chắc tao cũng không biết cô ta tên gì đâu" Nan vừa nói vừa nhìn con đường phía trước với vẻ thoải mái vì đó không phải là chuyện đáng căng thẳng với anh chút nào.

Nan nghĩ mình luôn thẳng thắn, dù anh thích trêu Mac nhưng anh chưa bao giờ lừa dối hay phản bội cậu dù chỉ một lần."

Nếu mày không nhớ người ta thì sao mày không từ chối ngay từ đầu mà lại đẩy cho tao làm gì?"

Mac vừa thắc mắc vừa hỏi lại, không hề tức giận."

Ơ hay, tao cũng muốn vợ tao tham gia một chút chứ.

Tao đuổi một mình trông không đủ uy lực.

Phải cùng nhau đuổi chứ.

Nhưng mày lại không bắt nhịp được với tao, còn chọn cho tao đi thoải mái nữa" Nan vừa nói vừa buồn cười."

Thì tao ghét mày.

Chỉ đuổi có một cô gái mà phải dùng cái uy lực vớ vẩn gì của mày?"

Mac vừa nói vừa không mấy nghiêm túc, lúc này tâm trạng cậu đã tốt hơn một chút.

Nan khẽ cười trong cổ họng."

Mày tính xấu lắm biết không Nan?"

Mac vừa nói vừa nhìn mặt anh."

Giờ mới biết hả?"

Nan hỏi lại, Mac lập tức cau mày với anh."

Hừm, sao?

Tao tính xấu chỗ nào?

Nói mau" Nan vừa chiều vừa hỏi.

Anh không sợ mà chỉ muốn biết Mac sẽ trách móc gì mình nữa vì anh thích Mac nói thẳng ra thích hay không thích điều gì ở anh hoặc không hài lòng chuyện gì.

Vì Nan không muốn cứ phải tự mình đoán mò tâm trạng người yêu."

Mày ấy, thích trêu tao suốt.

Chuyện khác không sao nhưng chuyện có người thích mày, mày thích trêu cho tao ghen, thích làm tao bực mình trong khi mày biết rõ nên giải quyết thế nào" Mac vừa cằn nhằn vừa nói.

Nan khẽ nhếch mép cười vì đúng như Mac nói.

Đôi khi anh chỉ muốn trêu cho người yêu ghen một chút thôi.

Nhưng trò trêu của anh không đến mức gây ra cãi vã lớn, nhiều nhất chỉ khiến cậu hờn dỗi một chút."

Tao chỉ đùa thôi.

Nhưng dù tao trêu mày tao cũng chưa bao giờ làm chuyện gì xấu thật đúng không?"

Nan hỏi lại."

Nhưng nó đáng ghét, nó đáng bực mình.

Tao biết mày trêu nhưng tao không thích, hiểu không hả?

Nếu tao trêu cho mày ghen thử xem mày có thích không?"

Mac hỏi lại, Nan khẽ mỉm cười rồi đưa một tay lên xoa đầu người yêu rồi lắc nhẹ."

Ừ ừ, sẽ không trêu chuyện này nữa đâu.

Nhưng chuyện khác tao vẫn trêu mày như thường.

Mày phải hiểu, trêu mày là sở thích của tao mà" Nan vừa nói vừa buồn cười ở cuối câu khiến Mac không nhịn được mà cười theo."

Bệnh hoạn thật" Mac vừa nói vừa không mấy nghiêm túc rồi chuyển sang nói chuyện khác với Nan vì nghĩ chuyện này cả hai đã hiểu nhau rồi.

Chẳng bao lâu sau thì về đến nhà anh."

Đầu hôi mùi thịt nướng quá" Mac vừa nói vừa ngửi thấy mùi khói bám trên người và tóc mình."

Đi tắm rồi gội đầu đi" Nan nói."

Mày có vào sân không?"

Mac vừa nhớ ra vừa hỏi."

Chưa chắc nữa, tắm trước đã.

Không chịu nổi, hôi mùi khói quá" Nan vừa đáp vừa đưa áo lên ngửi."

Tắm chung đi" Tiếng Mac vang lên khiến Nan ngước lên nhìn người yêu ngay lập tức, thấy cậu đang mím môi.

Nan khẽ nheo mắt nhìn người yêu."

Muốn hả?"

Nan giả vờ hỏi, Mac trừng mắt nhìn anh nhưng mặt lại nóng bừng."

Ừ, muốn... muốn cạo râu cho mày đấy, ngứa mắt tao" Mac đáp lại, Nan khẽ cười trong cổ họng."

Ừ ừ, cạo thì cạo.

Mà tao cạo cho mày được không?"

Nan vừa nói vừa nhìn xuống phần giữa thân thể Mac.

Cậu liền vơ lấy khăn tắm ném vào mặt người yêu mình ngay lập tức."

Mày thôi cái trò cạo lông của tao đi được không hả?

Bệnh hoạn!"

Mac vừa kêu vừa mặt đỏ bừng vì xấu hổ rồi vội vàng đi vào phòng tắm, Nan cũng đi theo sau với tiếng cười.

Anh cởi áo và quần, chỉ còn lại chiếc quần lót.

Mac cũng chẳng khác gì.

Thật ra cậu cảm thấy ngại khi phải tắm cùng người yêu nhưng vẫn cố tỏ ra bình thường, nếu không anh chắc chắn sẽ trêu cho cậu xấu hổ mãi thôi.Mục đích của việc rủ nhau tắm ngoài chuyện muốn cạo râu cho Nan ra thì còn có chuyện muốn chiều người yêu, muốn có những khoảnh khắc ngọt ngào với anh mà thôi.

Nhưng Mac không định nói thẳng với anh đâu.Mac đang chuẩn bị kem cạo râu và dao cạo ở bồn rửa mặt thì Nan đi đến ôm cậu từ phía sau, vòng tay ôm hờ hững.

Da thịt áp sát nhau cảm nhận rõ hơi nóng cơ thể của nhau.

Nan cúi xuống hôn nhẹ lên vai Mac khiến cậu rùng mình."

Ưmm... chỗ này mùi thịt nướng... chỗ này mùi nước chấm" Nan vừa hôn hai điểm vừa cố tình miêu tả mùi khiến Mac khẽ bật cười."

Đồ điên!

Đã bảo là hôi rồi còn ngửi làm gì?"

Mac vừa nói vừa nhìn anh qua gương trước mặt.

Thấy nụ cười của người yêu mình, Nan đã cảm thấy thoải mái rồi."

Buông tao ra, tao cạo râu cho" Mac vừa nói vừa vì anh đang ôm cậu từ phía sau.

Nan liền buông vòng tay ra rồi chuyển sang bế Mac lên ngồi ngay trên bệ rửa mặt vì nó chịu được trọng lượng của câj thoải mái.

Rồi Nan di chuyển đứng giữa hai chân Mac đang thả xuống."

Cạo thế này chắc mày tiện hơn" Nan vừa cười vừa nói."

Ừ, đứng im nhé, tao làm dao cạo cứa vào mày thì phiền đấy" Mac vừa nhắc nhở vừa xoa kem cạo râu lên chỗ cần cạo.

Nan đứng im, mắt dán vào mặt Mac suốt.

Mà cậu cũng nhận ra nhưng cố gắng không để ý ánh mắt của anh vì nó sẽ làm cậu mất tập trung.

Ánh mắt của Nan khiến Mac cảm thấy như muốn tan chảy mỗi khi anh nhìn cậu với vẻ si mê như vậy."

Cạo nhé, đừng có động đậy" Mac vừa nói vừa khẽ cạo râu cho Nan rất nhẹ nhàng."

Thật ra dao cạo điện cũng có mà, sao mày không mua về dùng?

Đừng có bày đặt quá làm gì, dùng cái này da sẽ bị rát đấy mày.

À quên, mặt mày dày dao cạo không ăn thua đâu" Mac vừa cạo vừa cố tình móc khóe Nan.

Nan đưa tay nắm lấy tay cậu bảo dừng lại."

Có cơ hội là kiếm chuyện móc khóe tao ngay" Nan vừa nói vừa giả vờ trách móc, Mac bật cười."

Thì lâu lâu mày mới im cho tao móc khóe một chút chứ.

Thôi buông ra đi, còn cạo tiếp" Mac vừa nói vừa cười, Nan liền để người yêu anh cạo râu cho mình tiếp.

Mac cạo rất cẩn thận cho đến khi xong xuôi mọi thứ rồi trèo xuống khỏi bệ để Nan rửa kem cạo râu trên mặt."

Xem nào, trông trẻ hẳn ra.

Để mặt già khụ làm gì" Mac lại trêu với vẻ buồn cười khi thấy khuôn mặt nhẵn nhụi của Nan.

Anh quay sang Mac, dựa người vào bệ rồi kéo cậu lại ôm chặt vào người mình.

Mac liếc nhìn cơ bụng của anh một chút, cậu thừa nhận với bản thân rằng mình rất thích cơ thể của Nan."

Thích hả?"

Nan nhìn theo ánh mắt của Mac đang nhìn xuống cơ bụng sáu múi của mình rồi hỏi, sau đó kéo cậu đặt lên lồng ngực rắn chắc của mình."

Thích chỗ này không?"

Nan hỏi, Mac mím môi rồi gật đầu.

Nan liền di chuyển tay cậu lên một cánh tay của anh."

Chỗ này nữa?"

Nan lại hỏi, Mac cũng gật đầu.

Anh lại di chuyển tay người yêu mình xuống bụng của mình."

Chỗ này?"

Nan hỏi ngắn gọn, Mac cắn môi vì xấu hổ nhưng vẫn gật đầu khiến anh hài lòng mỉm cười."

Nhưng tao nghĩ... mày thích chỗ này nhất" Vừa nói xong, Nan liền di chuyển tay Mac xuống chỗ mà anh chắc chắn cậu sẽ rất thích.

Mặt Mac nóng bừng khi tay cậu chạm vào......Chắc nhiều người cũng biết là chỗ nào rồi...
 
Back
Top Bottom