Tâm Linh [ĐN One Piece] Bác sĩ và kẻ triệu hoán linh hồn

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
213226368-256-k153235.jpg

[Đn One Piece] Bác Sĩ Và Kẻ Triệu Hoán Linh Hồn
Tác giả: BatLangSoTieu
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Nero O'Donnell - Một nhà văn viết về đề tài kinh dị và tâm linh, đang rất thành công ở độ tuổi 25.

Cô tìm thấy một quyển sách không tựa trông có vẻ thú vị tại cửa hàng đồ cổ ở Nhật.

Sau khi đọc xong 3201 chương, cô bất ngờ đột quỵ và tử vong tại nhà riêng.

Sau khi sống lại từ cõi chết, cô thấy mình bơ vơ giữa một hòn đảo hoang cùng cuốn sách và một hệ thống bí ẩn.

Câu chuyện của Nero O'Donnell mở ra từ đây, mời đón đọc!​
 
[Đn One Piece] Bác Sĩ Và Kẻ Triệu Hoán Linh Hồn
Chương 1.


Một người đàn ông trẻ tuổi đứng trước căn nhà nhỏ cũ kỹ trên đường New College, Oxford, Anh Quốc lúc 11giờ trưa.

Anh ta tên Andrew Gisewell, nhân viên sáng tạo và quản lí của nữ nhà văn kinh dị, tâm linh nổi tiếng Nero O'Donnell.

Andrew lịch sự gõ lên cánh cửa gỗ ba cái rồi cất giọng gọi to:

"Cô O'Donnell, tôi đến để lấy bản thảo."

*Cô ấy vẫn chưa lắp chuông sao?*_Anh ta thầm nghĩ.

Vài phút trôi qua.

Không có tiếng gì vọng ra từ căn nhà, không cái tiếng 'cọt kẹt! khi mở cửa, không giọng chào quen thuộc, không tiếng ho khan vì lớp bụi bẩn bên trong.

Andrew cẩn thận xem lại giờ bằng chiếc đồng hồ trên tay anh, 11 giờ 25 phút trưa.

*Quái thật!

Cô ấy ngủ trưa à?

Cô O'Donnell hẳn phải nhớ hôm nay đến hạn nộp bản thảo chứ?*_Anh ta cáu kỉnh.

Đợi thêm vài phút, anh lấy ra từ chiếc va-li một cuốn sổ nhỏ.

Andrew kiên nhẫn xem lại lịch trình hôm nay của Nero.

"Xem nào...Cô ấy vừa đi Nhật hôm kia và trở về Anh tối hôm qua, hôm nay thì không có việc bận.

Lạ thật đấy!"

Andrew gõ lên trên cánh cửa, lần nữa và lần nữa.

Vẫn chả có gì xảy ra, bực bội khi ánh nắng trưa đã phủ đầy mái ngói gỗ sồi, anh ta bắt buộc phải làm một việc không mấy hay ho.

*Hừm...Mình nhớ rằng O'Donnell đã từng nói cô ấy không bao giờ khoá cửa sổ khi đang ở nhà cả!

Và chắc chắn cô ấy đang ở nhà, tất nhiên rồi với cửa nhà khoá trái!*_Andrew nhớ lại.

"Ôi chao, mình biết điều này chẳng tốt đẹp đâu!

Đột nhập vào nhà của một người phụ nữ độc thân nhưng đã 20 phút trôi qua rồi!"

Vậy là anh ta bắt buộc phải vào nhà qua chiếc cửa sổ.

Có thể nói quyết định này là một quyết định đúng đắn dù là vì tập bản thảo hay cảm giác không ổn của Andrew nhưng chỉ vài phút sau thôi, anh ta sẽ ước gì mình trèo qua cửa sổ sớm hơn.

"Phù...Cuối cùng cũng vào được!"

Andrew thở một hơi dài nhẹ nhõm nhưng liệu thở dài lúc này có quá sớm?

Anh ta nhanh chóng xem qua phòng khách, bếp và lên tiếng:

"Cô O'Donnell, làm ơn lên tiếng nếu cô ở đó!"

*Khỉ thật!

Cô ấy không có ở dưới này!

Trên tầng sao?*_Anh ta vừa nghĩ vừa tiến lên bậc cầu thang.

Ọt ẹt...ọt ẹt...

Tiếng kêu khó chịu từ một chiếc cầu thang đã qua 10 năm sử dụng theo từng bước chân của Andrew, không hiểu sao càng đi lên anh ta càng cảm thấy lo lắng và hồi hộp.

Liệu có gì đó tồi tệ phía trên những bậc thang sao?

Andrew đi đến trước phòng riêng của Nero, anh bất giác hít một hơi thật sâu đầy căng thẳng và gõ cửa.

Knock...knock...knock

Sau đó đẩy cửa bước vào khi không nhận được bất cứ lời hồi đáp.

"Chúa ơi!!!..."

Anh hoảng hốt khi thấy Nero gục xuống sàn, có dấu hiệu đột quỵ.

Anh tiến đến lay cô dậy và kiểm tra hơi thở của cô.

Nhưng không, nữ nhà văn O'Donnell không hề động đậy và cô ấy cũng không còn thở nữa.

"Lạy Chúa!

Cô ấy chết rồi!!!"

Andrew cố gắng đứng dậy, chạy xuống phòng khách và vớ lấy chiếc điện thoại tường, run rẩy ấn gọi 999 (Số điện thoại Cấp cứu tại Anh).

Anh cố gắng giữ bình tĩnh, hít thở thật sâu sau khi báo lại tình hình của Nero.

Chủ một vài phút sau, Nero được đưa đến bệnh viện trung tâm thành phố và cũng không lâu sau đó các bác sĩ kết luận thời gian tử vong của cô là 11 giờ 20 phút trưa.

Chà...Hẳn là bây giờ Andrew ước gì mình đã trèo qua cửa sổ sớm hơn!

Vậy là sự ra đi của nữ nhà văn nổi tiếng Nero O'Donnell trở thành bản tin sốt dẻo trên các trang báo.

Những đề báo như 'Cái chết của nữ nhà văn Nero O'Donnell'; 'Nero O'Donnell và những tác phẩm để đời'; 'Sự thương tâm của những độc giả trung thành';...Xuất hiện lần lượt trên những tờ báo mới nhất suốt hơn một tháng.

Trước đó, lễ tang của cô diễn ra một cách riêng tư.

Trong quan tài lạnh lẽo, cô gái chỉ mới 25 tuổi đang say ngủ.

Khi thu thập các đồ dùng của cô để mai táng, một cuốn sách không bìa bất ngờ được tìm thấy ngay cạnh cô, ngạc nhiên hơn nữa là mốc đánh dấu nằm ở trang 3201 của một quyển sách trống không.

Sau khi xem xét lại nhiều lần, không hề có bất cứ nội dung nào được ghi trong đó.

Cuối cùng, nhà mai táng quyết định để nó trong quan tài của cô.

Mọi việc diễn ra quá nhanh, đúng là chẳng có điều gì chúng ta có thể lường trước!

Sau khi chôn cất tại quê nhà, tài sản của cô được đưa cho những người thân duy nhất - Ông bà O'Donnell, ông bà ngoại của cô.

Tổng số tài sản của cô ấy là căn nhà cổ ở đường New College, Oxford; tập cuốn cùng của bộ tiểu thuyết 'Necromancer' và tài khoản ngân hàng chứa 15.953.700,00 GBP (Xấp xỉ 21 triệu USD).

Ông O'Donnell đứng chết lặng khi nhận được thông báo, sau cùng ông chỉ ngả lưng xuống ghế sofa một cách đầy mệt mỏi.

Đó hẳn là sự kiềm chế của một trung tướng.

Còn bà O'Donnell thì ngược lại, bà cũng từng là một nhà văn nổi tiếng của vài thập kỉ trước, giờ đây đã không kìm được mà oà khóc.

Ông bà O'Donnell chỉ lấy căn nhà của Nero, tập cuối của 'Necromancer' được đưa cho công ty của cô còn tất cả số tài sản trong ngân hàng được làm từ thiện.

Thật buồn là họ còn chưa được nhìn mặt đứa cháu gái bé bỏng lần cuối.

"Nero O'Donnell ra đi khi còn quá trẻ với một cuộc đời nhàm chán và tẻ nhạt, có lẽ đấy mới là điều con bé tiếc nuối nhất, chúng tôi cũng vậy!"_Đó là những lời cuối cùng luật sư nghe được từ bà O'Donnell trước khi anh ta rời đi.------------------------------------

Thông tin nhân vật.

Mình chọn cho nhân vật chính cái tên Nero O'Donnell kể ra cũng là một sự tình cờ.

Lúc đấy mình đang băn khoăn và muốn tìm một cái tên thật ý nghĩa.

Sau đó mình vô tình tìm hiểu về hoàng đế Nero của La Mã và vài bài thơ để đời của ông.

Sau đó tìm hiểu kĩ hơn thì mình quyết định lấy tên Nero đặt cho nữ chính, chắc vài bạn nghĩ mình đặt theo phát âm Neko (con mèo) trong tiếng Nhật hửm?☺️ Còn về họ O'Donnell cũng chỉ là một sự ngẫu nhiên.
 
[Đn One Piece] Bác Sĩ Và Kẻ Triệu Hoán Linh Hồn
Chương 2.


Vù...vù...vù

Tiếng đập cánh của những con hải âu vang lên trên bầu trời rộng lớn.

Sắc xanh của bầu trời hắt lên những con sóng, ánh nắng vàng ươm như nhảy múa trên những hạt cát trắng.

Những cơn gió biển len lỏi qua từng tán dừa, rít lên những tiếng vi vu sắc lẹm.

Một không gian trống trải nhưng hài hoà, tĩnh lặng nhưng đầy thanh âm của biển.

Giữa khung cảnh hoang sơ như vậy, một cô gái nằm co mình trên bãi cát, trong những con sóng dập bờ.

Cái mát lạnh đến tê người của những đợt sóng dường như khiến cô gái bừng tỉnh khỏi một giấc mộng dài đẹp đẽ.

"Đây...là đâu?"

*Biển?!*_Cô gái nheo mắt nhìn về phía biển.

Cô xoay người tìm kiếm chiếc kính tròn của mình.

Khi nhìn rõ hơn quang cảnh trước mặt, cô đã phải vội vàng đưa tay che đi cái nắng chói chang.

Cô cố gắng đứng lên và nhanh chóng nhân ra bản thân đang ở trên một đảo hoang.

"Không một âm thanh nào cả, chỉ có tiếng gió và sóng biển sao?"

*Khoan...*_Cô khựng lại.

"Mình chưa chết à?

Tại sao mình lại ở đây?"

Tất cả những gì cô nhớ được là bản thân đột quỵ tại nhà riêng sau khi đọc xong quyển sách...

*Quyến sách!?*

Nero O'Donnell đảo mắt tìm kiếm xung quanh.

Bất ngờ một thứ gì đó cứng va phải gót chân cô.

Đó là cuốn sách!

Nero vội lật quyển sách, có chút hoang mang khi mà bây giờ thứ duy nhất của bản thân cô mang được đến đây, đến một nơi xa lạ như thế này là một quyển sách...trống không!

*Lạy Chúa!

Mình chỉ vừa mới sống lại ở một nơi hoang vu, không biết ông bà thế nào, bản thân sống chết ra sao mà thứ duy nhất mình có là một quyển sách trống không?!*

Nero thở dài đầy mệt mỏi, cô cố gắng để không nghĩ đến những viễn cảnh tồi tệ nhưng lại chẳng thể.

Cô bắt đầu tự đặt câu hỏi cho chính bản thân.

*Tại sao mình lại chưa chết?*

*Ông bà sao rồi?*

*Đây là nơi nào?

Tại sao mình lại ở đây?*

*Sao quyển sách lại trống không?*

"Ôi Chúa ơi, mình điên mất!"

Nhận thấy khả năng chống chịu tâm lí của bản thân suy giảm, Nero đứng dậy hít một hơi thật sâu, cố gắng nhớ lại vài tác phẩm văn học hay chương trình tivi nào đó nói về việc sống sót trên hoang đảo.

"Xem nào...Đầu tiên là tìm một nơi thoáng mát gần biển, đã xong.

Sau đó dựng lều?"

*Thay vì dựng lều mình nên đi tìm hang động nào đó gần đây, hi vọng là trong rừng không có thú dữ.*

Nero bắt đầu xác định phương hướng cho bản thân theo ánh sáng mặt trời và cuối cùng cô tìm thấy một hang động khá lớn cách biển không xa.

Cô đi tìm cho mình vài que củi khô để nhóm lửa và một công cụ lọc nước từ lá dừa và những cành cây gãy.

*Vậy là đã có nước uống, mình cần tìm thức ăn nữa!*

Điều tồi tệ đầu tiên đã đến, trời đã dần tối và Nero thì đang cố gắng chống chọi với cơn đói.

Cô cảm thấy hối hận khi đã không ăn chút gì vào buổi sáng, buổi trưa, buổi tối, cả ngày hôm qua cô đã dành thời gian đọc hết quyển sách ngớ ngẩn mà lúc này cô cũng chả thể nhớ nổi nội dung.

Lần đầu tiên trong đời cô thấy yêu quý cuộc sống tẻ nhạt của mình lúc trước.

Cố gắng lờ đi cơn đói, Nero O'Donnell thiếp đi trong hang động dưới ánh chiều tà.***********************************

Sáng hôm sau, Nero thức dậy với cái bụng đói.

Cô cố gắng đi ra phía biển để lấy nước, sau khi lọc muối, cô uống một cốc đầy.

*Chắc là nó sẽ giúp mình một chút.*_Cô nghĩ.

Xoẹt...

Một cái gì đó vụt qua trước mắt Nero.

Cô tò mò và ngay khi nhìn ra phía cửa hang, cô thấy một con thú khổng lồ.

*Cái gì thế này?

Một con sư tử với kích cỡ gấp 5 lần bình thường??!!*

Nero nín thở quan sát hành động của con sư tử khổng lồ, chúa tể của rừng xanh.

Cô cố gắng hết sức để không bị phát hiện.

Nhưng giác quan của nó nhạy hơi cô nghĩ, nó đã đánh hơi được 'bữa sáng' của mình.

Nero chạy vào trong hang và đúng như cô nghĩ, con sư tử đuổi theo cô.

*Chậc, nó chui vừa sao?!*_Nero hoảng hốt.

Cô tự nhủ với bản thân cần bình tĩnh, cô nhìn thấy các vách đá cao trong hang động và quyết định bám lên đó.

Trong khi con sư tử lao vào, cô nhớ lại vài điều ông ngoại dạy khi còn nhỏ.

*Điểm yếu của sư tử là vùng tai, cổ và háng của chúng!

Nhưng làm sao để tấn công nó?*

Nero không nghĩ đến việc chạy trốn, rõ ràng với tốc độ và sự nhạy bén của con sư tử, cô không thể.

Nhưng không có kẻ thù nào là hoàn hảo, khiếm khuyết của nó là trí thông minh.

Một con sư tử bất cẩn khi săn mồi, dễ dàng chết trước một thú ăn cỏ, Nero biết điều đó.

*Mình phải sống, mình không thể chết ở đây được!

Phải có cách nào đó...*_Nero nghĩ trong sự lo lắng và sợ hãi khi thấy con sư tử đang đảo mắt tìm kiếm.

Cô nhìn xung quanh và chú ý thấy những mỏm đá sắc nhọn phía trên.

*Từ chỗ của mình liệu có thể...?*_Cô ước lượng khoảng cách giữa bản thân, mỏm đã và con sư tử.

Bám lên cao hơn, cô lấy tay bẻ một mảnh đá sắc lẹm, ổn định cơ thể đang run lên vì sợ hãi, cô nhìn xuống con sư tử.

Nero nắm chặt mảnh đá trong tay, cô quyết định đánh cược mạng sống của bản thân trong trận chiến sinh tử vốn đã chẳng công bằng này.

Cô ném mảnh đá về phía con sư tử, thật không may giác quan của con vật khổng lồ nhanh chóng báo hiệu để nó thoát khỏi nguy hiểm.

Con thú gầm lên dữ dội trước sự mạo phạm bất ngờ.

*Chậc...*

Nero lùi về phía sau, lấy đà và nhảy xuống từ vách đá.

Nhờ mảnh đá kia con sư tử đã lơ là cảnh giác, đây là cơ hội duy nhất của cô.

Sau khi tiếp xuống đầu con thú, cô dùng một mảnh đá từ phía sau chọc vào mắt, tai và động mạch của nó.

Dường như muốn chắc chắn về chiến thắng của bản thân, Nero dùng mảnh đã nhọn chém nhiều nhát vào mình mảy nó.

Cuối cùng, trong sự đau đớn và sợ hãi, con thú gầm lên, nó ra sức húc đầu vào tường nhằm đẩy ngã Nero.

Mục tiêu của nó đã thành công.

*Nó vẫn còn sống?!!*_Nero hoảng sợ và tuyệt vọng.

Ngay khi con thú nhìn được bằng nhãn cầu còn lại, nó nhe nanh chuẩn bị nuốt trọn Nero.

Trong khoảnh khắc đó, cô vẫn chưa hoàn hồn trước sức sống của con thú khổng lồ.

Bỗng nhiên 'Rầm' một tiếng kéo Nero tỉnh táo trở lại.

*Cái quái...Lạy Chúa!*_Cô hoảng hốt kêu lên.

Một tảng đá to lớn vừa rơi vào đầu con sư tử, khiến nó ngã gục trước mặt cô.

Những mảnh võ văng ra tung toé trong khi phần lớn vẫn đang ghìm chặt con thú lại.

Trước khi nó có cơ hội 'vượt quá nghịch cảnh' lần hai, Nero không do dự đâm cho nó một nhát chí mạng.

*Tạ ơn Chúa...*_Nero nhìn vào xác con quái vật với sự cảm thán cùng hạnh phúc.

Cô đã sống.

Ting~

[Bạn đã giết 'Kẻ du mục bầy đàn']

[Bạn đã lên level]

[Bạn đã thu thập vật phẩm: Răng nanh của sư tử khổng lồ+1; Thịt của sư tử khổng lồ+10]

[Bạn đã đạt được danh hiệu 'Kẻ sinh tồn']

[Mời chọn phần thưởng tương ứng:...]

"..."

*Cái gì đây???*_Trước mắt Nero lúc này là một bảng các kí hiệu giống như là...bảng hệ thống trò chơi?!

Trong mấy tựa game leo tháp hoặc chinh phục gì đó trên ti-vi, Nero hay thấy kiểu bảng hệ thống như thế này nhưng câu hỏi đặt ra là:

*Tại sao nó lại ở đây, đây có phải trò chơi đâu?*

Cô tò mò khám phá bảng hệ thống, trong hệ thống bí ẩn này còn có nhiều chức năng kì lạ đều hiện lên 'Chưa mở khoá'?

Nghĩa là cô phải mở khoá sao?

Với cả hệ thống còn có Cửa hàng vật phẩm, thông tin nhân vật và chỉ số nhân vật?

Nero ấn vào thông tin và chỉ số nhân vật.

[Tên: Nero O'Donnell

Tuổi: 16

Level: 2

Độ mệt mỏi: Rất cao

Mana:100

Nghề nghiệp: Không

Danh hiệu: Kẻ sinh tồn

#Chỉ số#:

Sức mạnh: 1

Trí tuệ: 5

Tốc độ: 2

Khả năng chống chịu: 0

Nhạy bén: 1 ]

"Hả???"

*Mình thế nào mà về lại 16 tuổi rồi?!

Còn nữa chỉ số này thật thấp!*

Mất nửa ngày Nero mới tìm hiểu hết hệ thống.

Phải nói nó thực sự rất đa dạng, còn có thể tích đồ, nâng điểm chỉ số,...

Còn cái nghề nghiệp kia cần lên level 3.-------------------------------------------

Thông tin nhân vật.

-Nero trở thành một nhà văn do ngưỡng mộ bà của cô nhưng bản thân cô không hợp với thể loại bà thường hay viết nên cô đổi sang một hướng khác.

-Nero tìm đến thể loại kinh dị, tâm linh qua một vụ án bí ẩn tại nơi ở của cô, sau này vụ án đó được cô chuyển thành tiểu thuyết với nội dung giải mã các tình tiết kì bí và trở thành tác phẩm bán chạy đầu tiên.

-Nero tốt nghiệp đại học Oxford, Anh chuyên ngành Xã hội học và có một bằng thạc sĩ ở cùng lĩnh vực.
#Chỉ
 
[Đn One Piece] Bác Sĩ Và Kẻ Triệu Hoán Linh Hồn
Chương 3.


Lời nói đầu chương.

Sau khi thử viết hai chương truyện với kiểu viết suy nghĩ của nhân vật dạng độc thoại mình quyết định không viết như này nữa, một phần vì nó quá khó (Thực chất là mình lười) cái thứ hai là sau khi xuất hiện nhiều nhân vật sẽ bị lẫn.

Vậy nên mình sẽ chuyển sang kiểu viết khác từ chương này, đơn giản hoá là bỏ đi *...*

P/s: Có thể mình sẽ phải đổi kiểu khá nhiều lần và sẽ không nhắc nữa bởi phong cách viết của mình bị ảnh hưởng khá nhiều từ môi trường, tâm lí,...(Nhưng chỉ là có thể thôi nhá!)------------------------------------

Sau khi khám phá được kha khá thứ thú vị trong hệ thống, Nero nhớ đến cơn đói đang giày vò cô.

Cô mở hệ thống và lấy ra một miếng thịt sư tử.

Miếng thịt có màu sắc đẹp và ước chừng phải nặng bằng một con mèo.

Dù cho loài ăn thịt có vị dở tệ nhưng Nero không thể mặc cho cơn đói làm cô kiệt sức.

Cô quyết định nhóm lửa để nấu chín bữa tối của mình.

"Thứ này có vị chẳng ra gì cả!"_Nero thở dài chán nản trong khi cố gặm nốt miếng thịt.

Sau đó cô vẫn phải lọc muối từ nước biển và rắc lên miếng thịt với chút húng quế cô tìm thấy gần cửa hang.

Ít nhất bữa ăn chẳng mấy ngon lành này có thể giúp cô no bụng.

Ăn uống no say, cô nảy ra một ý định và chạy đến xác con sư tử.

Cô lục lại mảnh đá sắc nhọn và dùng nó lột da con thú.

Tiếp đến cô rửa sạch nó và đợi nó khô đi trong gió biển và nóng ấm chiều tà.

Cuối cùng khi bầu trời lấp lánh những hạt cát trắng và mặt trăng toả sáng nhè nhẹ, Nero thư giãn trên thảm lông sư tử, cạnh đó là ánh lửa đỏ phập phồng.

Khi chuẩn bị chợp mắt, Nero nhớ đến phần quà mà hệ thống hiển thị sau khi con sư tử chết.

"Chọn cái nào nhỉ?"_Nero băn khoăn.

[ Mời lựa chọn phần thưởng:

-Vật phẩm: Dao găm lv2

-Điểm chỉ số +3

-Phần quà ngẫu nhiên ]

Đó là tất cả những lựa chọn của cô.

Tuy nhiên, Nero là một người quyết đoán, đầu óc nhanh nhạy nên sau vài giây suy nghĩ cô lựa chọn điểm chỉ số+3.

Dao găm thì cô hoàn toàn có thể dùng mảnh đá kia, phần quà ngẫu nhiên thì khá là may rủi nên điểm chỉ số+3 hẳn là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng sau đó thì Nero lại phải quyết định xem nên nâng chỉ số nào.

Cuối cùng thì cô quyết định nâng đều cho sức mạnh, khả năng chống chịu và nhạy bén.

Sau tất cả, cô chìm vào giấc ngủ một cách đầy mệt mỏi.

Trong giấc mơ, Nero đã trở lại với cuộc sống trước kia, với ông bà O'Donnell, tiếc rằng đó chỉ là một giấc mơ.

Sáng hôm sau, khi ánh năng ban mai như những dải lụa mềm mại phất phơ trên mặt biển, cát, những kẽ lá và bên cạnh thiếu nữ đang say giấc.

Ánh năng qua những kẽ lá từ những dải lụa lấp lánh chỉ còn lại những đường chỉ thanh thoát lướt trên những sợi tóc vàng óng ả, hàng lông mi, sống mũi cao, đôi môi nhợt nhạt, sườn mặt lạnh lẽo của thiếu nữ.

Nét đẹp của cô đơn giản mà thoát tục, khiến cho cảnh vật xung quanh phủ lên một tầng hào quang như nhận được phước lành từ Chúa.

Tưởng chừng như khoảnh khắc khó tả ấy sẽ không thể bị phá vỡ, bỗng...

Ting~

[Nhiệm vụ hàng ngày:

Chạy bộ 10km ( Khả năng chống chịu+1, Tốc độ+1)

Bơi 1km (Sức mạnh+2)

Ngồi thiền 1 tiếng (Nhạy bén+1)

Cảnh báo: Nếu không thực hiện, tim của bạn sẽ ngừng đập sau 24:00 ]

"Cái gì thế này?"_Nero vừa tỉnh giấc liền đông cứng người trước thông báo từ hệ thống.

Tưởng rằng đó chỉ ảo giác khi tỉnh giấc nhưng ngay sau khi Nero thốt lên, 24:00 đã chuyển thành 23:59.

Cô bật dậy ngay tức khắc.

Không hề hoài nghi trước tính chân thực của hệ thống, cô nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân.

Sau khi ăn xong bữa sáng và một cốc nước, Nero nhanh chóng chạy bộ quanh bờ biển.

Nhưng cái nắng gay gắt và đôi chân của một thiếu nữ 16 không được ăn uống đầu đủ làm cô mệt mỏi.

Nhưng độ dài quãng đường chạy được chỉ mới hiển thị 3km.

Nero quyết định ngồi thiền vài phút trước khi chạy tiếp.

Mỗi lần mệt mỏi là cô lại ngồi thiền và cách thức này hiệu quả hơn cô nghĩ, khi đếm ngược còn 19:23.

Vài tiếng đồng hồ đã trôi qua và Nero cảm thấy đói bụng, tự nhủ rằng bản thân sẽ không bao giờ ăn lại thịt sư tử, Nero với chỉ số tốc độ+1, khả năng chống chịu+1 và nhạy bén+1 quyết định đi săn.

Cô nghĩ rằng nếu như có một con sư tử ở đây, vây hẳn là sẽ có một vài loài ăn cỏ.

Với suy nghĩ như vậy, Nero tiến sâu vào khu rừng.

Nhưng khu rừng trên một hòn đảo rộng lớn hơn cô nghĩ thảo nào chạy 10km mà vẫn chưa hết 1/3 vòng quanh đảo.

Sau khi đi được một lúc, Nero phát hiện một hang thỏ và cô đã quyết định con mồi hôm nay của mình.

Cô nấp sau một tán cây và đợi chờ một chú thỏ nào đấy quanh hang.

Sau vài phút chờ đợi thì mục tiêu của cô đã xuất hiện, cô lập tức quan sát địa hình trong vài giây rồi lao tới con thỏ xấu số.

Tất nhiên là chú thỏ đã phát hiện ra và chạy trốn, vốn tường rằng với tốc độ của nó, Nero không thể đuổi kịp nhưng không...

Trong mắt Nero, con thỏ chuyể động rất bình thường, không nhanh so với bản thân cô.

"Buff của hệ thống sao?

Tiện lợi thật đấy!"_Nero cảm ơn hệ thống và nhanh chóng kết liễu con thỏ, tiếp đến là hai con nữa.

[Bạn đã giết một đối tượng]

[Bạn đã giết một đối tượng]

[Bạn đã giết một đối tượng]

[Bạn nhận được đồng bạc+3]

Sau khi thu thập xác của những con thỏ, cô trở về hang theo dấu vết cô để lại rồi thưởng thức đùi thỏ nướng một cách ngon lành.

Sau khi ăn uống no nê, Nero ngủ một giấc theo bản năng và khi cô tỉnh lại trời đã sắp tối.

Nero có chút ngạc nhiên khi mình ngủ lâu đến vậy.

Lúc này, đồng hồ đếm ngược còn lại 11:00.

Nero vội vã chạy ra phía biển, cô không chắc là mình có thể bơi 1km cũng như hoàn thành kịp nhiệm vụ.

Nhưng cuối cùng vẫn khởi động nhanh chóng và lặn xuống biển.

Đắm mình trong dòng nước mát lạnh, Nero chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ thật nhanh để không bị cảm lạnh, cô đã lâu không bơi và đang phải vật lộn với 1km.

Cuối cùng, khi sải tay muốn rã rời và đôi chân có dấu hiệu chuột rút, Nero hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày và nằm cuộn tròn trong chiếc thảm lông sư tử.

Ting~

[Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày]

[Bạn tăng 1lv]

[Bạn đã có thể lựa chọn nghề nghiệp]-------------------------------------------------

Thông tin nhân vật.

-Trong các truyền thuyết tâm linh và siêu nhiên, Nero hứng thú nhất với những Necromancer (Kẻ điều khiển linh hồn) và vị hoàng đế Nero (Người tác giả lấy tên đặt cho cô) cũng là một Necromancer nổi tiếng trong lịch sử.

-Nero có thể dễ dàng săn bắt các con thú do hồi nhỏ được ông ngoại dẫn đi săn.

**Về cuốn sách thì nó biến thành hệ thống rồi ạ!

Xin lỗi vì mình quên mất!
 
[Đn One Piece] Bác Sĩ Và Kẻ Triệu Hoán Linh Hồn
Chương 4.


Nero sau khi phát hiện tin nhắn từ hệ thống, liền bị nó kéo vào một không gian tối đen.

Cô không nhìn thấy bất cứ gì ngoài bản thân và bảng hệ thống.

Có cảm giác như cô đang lơ lửng trong không trung vậy.

Lúc này, hệ thống hiện lên một dãy các số liệu cùng thông tin, cuối cùng chuyển hoá thành một bài kiểm tra 5 trang.

Sau khi đọc một lượt, rốt cục Nero cũng nhớ ra được.

"Nội dung kiểm tra chính là nội dung cuốn sách kia?

Necromancer?"_Nero ngạc nhiên.

Giờ cô đã nhớ ra rồi!

Mục đích cô mua cuốn sách kia vì nó có nội dung mật thiết đến tác phẩm của cô, nó chứa những thông tin kì bí về Necromancer - Những kẻ gọi hồn.

Nhưng điều này liên quan gì đến nghề nghiệp?

Nghề nghiệp hệ thống lựa chọn cho cô là Necromancer sao?

"Cũng được, dù gì mình cũng chưa nghĩ ra nghề gì đó khác.

Chẳng qua thật sự sẽ gọi hồn sao?"_Nero có chút tò mò.

Vậy nếu nghề nghiệp được định sẵn thì bài kiểm tra này có mục đích gì?

"Hẳn là để đánh giá cấp bậc đi.

Necromancer có nhiều cấp bậc khác nhau, lần lượt từ thấp đến cao là:

• Acolyte

• Walock.

• Lich.

• Elder Lich.

• Lich King/Queen."

"Vậy là đánh giá vào kiến thức sao?"_Nero nghi hoặc.

Nhận thấy thời gian trên bảng kiểm tra đã bắt đầu đếm ngược, cô cầm lấy chiếc bút hệ thống cung cấp, nhanh chóng hoàn thành bài kiểm tra.

Mặc dù đã đọc qua 3201 chương nhưng Nero không chắc mình có thể ghi nhớ chính xác, dù vậy cô vẫn trả lời các câu hỏi một cách kỹ lưỡng.

[Bạn có muốn làm lại?

Yes - No ]

Nero thở dài, lựa chọn No.

Sau đó cô ngồi đợi trong không gian hệ thống, chán đến muốn tự kỉ.

Sau khoảng nửa tiếng, hệ thống mới 'ting' một tiếng.

[Bạn đã hoàn thành khảo hạch với số điểm A+]

[Hệ thống tự động đánh giá cấp bậc...Lich Queen]

[Bạn có thể nhận quà tân thủ]

"???"_Nero trợn tròn mắt.

Cô có chút không thể tin nổi vào mắt mình.

"Trí nhớ của mình...tốt như vậy?"_Tay cô run run nhấn nút thoát khỏi không gian hệ thống.

Sau khi ra ngoài vẫn chưa thể hoàn hồn.

Bỗng chốc cô nhận ra...

"Hệ thống không có hướng dẫn?

Dùng kiểu gì?"

Nero có chút hoảng!

Nhưng cô bắt đầu nghĩ đến một xác chết để gọi hồn.

Còn gì tuyệt vời hơn một con sư tử khổng lồ?

Nghĩ tới đó cô liền chạy tới xác con vật, đang toan kiểm tra thì bảng hệ thống hiện thông báo.

[Có thể gọi hồn]

[Bạn có 3 lần thử]

[Mời chọn câu lệnh]

"..."_Hệ thống này có phải quá thụ động hay không?

Câu lệnh?

"Vậy...trỗi dậy?"

Nero vừa dứt lời, một luồng hơi hắc ám bao phủ cơ thể con thú, quấn lấy nhau lấp đầy những thớ thịt bị chia cắt, khôi phục lại hình dạng ban đầu của con thú.

[Gọi hồn thành công]

[Có muốn xem thông tin linh hồn?

Yes - No ]

Nero ấn Yes, lập tức một bảng thông tin hiện lên trước mắt cô, trông giống với bảng chỉ số.

[Tên: Không (Cần level 10)

Lv: 1

Danh hiệu: Kẻ du mục bầy đàn

Trạng thái: Undead

Phân loại: Thú cưng

Số lượng: 1 ]

"..."_Thú cưng?

Sư tử khổng lồ là thú cưng?

Nero không tin được vào mắt mình, một phần là do con sư tử sống lại với cơ thể được tái tạo hoàn toàn.

Một phần là do phân loại thú cưng của nó.

Cô tiến tới chạm vào undead đầu tiên của mình, nó ngoan ngoãn dụi đầu vào tay cô như một chú mèo khổng lồ.

Về cơ bản thì nó đúng là một con mèo khổng lồ, mọi trò với mèo cô đều có thể áp dụng lên nó.

Khi chơi chán chê với undead đầu tiên, Nero mới chú ý đến phần quà tân thủ của hệ thống.

Nó là một hộp quà nghề nghiệp.

[Để mở hộp quà nghề nghiệp ngẫu nhiên, cấp độ cần đạt level10]

"Haiz..."_Nero thở dài.

Cô xem thông tin của bản thân trong hệ thống:

[Tên: Nero O'Donnell

Tuổi: 16

Level: 3

Độ mệt mỏi: Thấp

Mana:100

Nghề nghiệp: Necromancer - Lich Queen

Số lượng undead: 0/399

Danh hiệu: Kẻ sinh tồn

#Chỉ số#:

Sức mạnh: 3

Trí tuệ: 5

Tốc độ: 3

Khả năng chống chịu: 2

Nhạy bén: 3 ]

"Không biết hộp quà có gì nhỉ?"

----------------------------------------Time skip-------------------------------------------

[Bạn đã giết một đối tượng]

[Bạn đã giết một đối tượng]

[...]

Âm thanh quen thuộc của hệ thống vang lên trong không khí.

Đã một năm kể từ khi Nero mắc kẹt trên đảo hoang.

Trong một năm nay, cô đã rèn luyện bản thân rất nhiều, gần như thú ăn thịt trong khu rừng rộng lớn đều đã chết và trở thành một undead của cô.

Đã từng có một vài Vua biển đến ghé thăm hòn đảo, tuy Nero giết được một trong số chúng nhưng cô lại không may mắn để có thể gọi hồn.

Suốt một năm dài, Nero đã cải thiện kha khá chỉ số và cấp bậc của bản thân, đồng thời cô cũng đã quen thuộc cuộc sống mới.

Nero sau khi hoàn thành chuyến săn của mình, cô ngả người lên con sư tử khổng lồ - undead đầu tiên của cô.

Hiện tại cô bị thương khá nhiều do cuộc đụng độ với một bầy sói ba mắt.

Nero mở cửa hàng của hệ thống và mua một lọ trị thương - sơ.

Sau khi nốc cạn lọ thuốc, cô mở #Chỉng kiểm tra thông tin của mình.

[Tên: Nero O'Donnell

Tuổi: 17

Level: 20

Độ mệt mỏi: Bình thường

Mana: 1000

Nghề nghiệp: Necromancer - Lich Queen

Số lượng undead: 8926/9999

Danh hiệu: Kẻ sinh tồn, Thợ săn rừng xanh,...

#Chỉ số#:

Sức mạnh: 365

Trí tuệ: 408

Tốc độ: 370

Khả năng chống chịu: 200

Nhạy bén: 405]

Thực sự Nero cũng khá bỡ ngỡ về tiến trình nâng cấp của hệ thống, nhanh đến chóng mặt.

Sau một năm các chỉ số của cô tăng vọt, số lượng undead thì nhiều dùng không hết.

Rốt cuộc tất cả nhưng điều hệ thống làm nhằm mục đích gì?

"Phew...bọn sói ranh mãnh thật đấy!"_Nero cảm thán.

"Không biết nhiệm vụ hệ thống hôm nay có gì nhỉ?

Xem nào...hửm?"_Cô ngạc nhiên trước nhiệm vụ lạ lùng từ hệ thống.

[Nhiệm vụ hệ thống: Gia nhập băng hải tặc Mũ rơm

Vật phẩm cung cấp: La bàn vĩnh cửu đến thẳng SunnyGo

Cảnh báo: Nhiệm vụ quan trọng nếu không thực hiện tim sẽ ngừng đập sau 72:00 giờ)

"??!"_Nero đọc nhiệm vụ mà đơ cả người.

Hải tặc?

Mũ rơm?

"..."_One piece sao?

Chính là manga nổi tiếng ở Nhật?

Mình đang ở trong thế giới của One piece?!!

"Chúa ơi...Làm sao có thể?"

Mặc dù Nero đã từng đọc qua One piece, nhưng cô không thể hiểu nổi tại sao mình lại chuyển sinh ở đây?

Liệu có sự liên kết nào đó không?

Việc sống lại trong một thế giới truyện tranh đối với Nẻo thực sự là một trải nghiệm đầy bỡ ngỡ.

"Nhóm của Mugiwara sao?

Nghĩa là mình phải vượt biển?"

Nero không muốn thực hiện nhiệm vụ chút nào, cô đang có một cuộc sống mới rất thoải mái tại đây.

Nhưng...nếu không đi, cô thực sự sẽ chết và không có gì đảm bảo là cô có thể sống lại lần nữa.

"Thực sự phải làm thôi!

Haiz...dù sao cũng là một trải nghiệm mới mẻ!#Chỉ nhận nhiệm vụ, Nero nhận lấy la bàn của hệ thống.

Đồng hồ đếm ngược: 71:55---------------------------------------------

Thông tin bên lề.

-Ngay khi lên được lv10, Nero đã mở khoá chức năng mua bán nghề nghiệp tại hệ thống, với số kinh nghiệm nghề nghiệp, cô mua được kha khá undead hữu dụng của một thế giới khác.

Dưới đây là tổng hợp undead của cô: (Nguồn Dark souls III)

Tên: Không (Cần level 10)

Lv: 5

Danh hiệu: Farron's undead legion

Trạng thái: Undead

Phân loại: Chiến binh

Số lượng: 6917

Tên: Không (Cần level 10)

Level: 5

Danh hiệu: Belfry Gagoyles

Trạng thái: Undead

Phân loại: Chiến binh

Số lượng: 2000

Tên: Không (Cần level 10)

Lv: 7

Danh hiệu: Crystal sage

Trạng thái: Undead

Phân loại: Healer + Support

Số lượng: 3

Tên: Không (Cần level 10)

Lv: 8

Danh hiệu: Darklurker

Trạng thái: Undead

Phân loại: Thống lĩnh ma pháp

Số lượng: 1

Tên: Không (Cần level 10)

Lv: 9

Danh hiệu: Nameless king

Trạng thái: Undead

Phân loại: Kỵ sĩ

Số lượng: 1

Tên: Không (Cần level 10)

Lv: 9

Danh hiệu: Soul of cinder

Trạng thái: Undead

Phân loại: Kỵ sĩ

Số lượng: 1

Tên: Không (Cần level 10)

Lv: 9

Danh hiệu: Sir alone

Trạng thái: Undead

Phân loại: Kỵ sĩ

Số lượng: 1

Tên: Không (Cần level 10)

Lv: 7

Danh hiệu: Darkbeast Paarl

Trạng thái: Undead

Phân loại: Quái thú

Số lượng: 1

Tên: Không (Cần level 10)

Lv: 9

Danh hiệu: Guardian dragon

Trạng thái: Undead

Phân loại: Thú cưỡi

Số lượng: 1

Tên: Ygrite

Lv: 19

Danh hiệu: Invincible Amor

Trạng thái: Undead

Phân loại: Tướng

Số lượng: 1

P/s: Vì con tác giả là fan của Dark souls nên mượn ý tưởng!
 
[Đn One Piece] Bác Sĩ Và Kẻ Triệu Hoán Linh Hồn
Chương 5. Arc Punk Hazard 1


"Trỗi dậy."_Nero cất giọng.

Lập tức, một con rồng đen khổng lồ xuất hiện trước mặt cô, cung kính thực hiện lời chào đến chủ nhân.

Nero đóng gói đồ đạc của mình chuẩn bị rời khỏi hòn đảo, cô leo lên lưng Guardian, tiến thẳng theo la bàn vĩnh cửu.

Từ khi nhận nhiêm vụ gia nhập băng Mũ rơm, có lẽ rằng hệ thống đang cố gắng can thiệp vào cốt truyện One Piece với mục đích nào đó và cô chỉ là một con tốt bị lợi dụng.

Tuy giả thiết này không có cơ sở nhưng lại là một câu hỏi đáng ngờ mà có lẽ cô sẽ nghĩ về nó sau.

Trên lưng của Guardian dragon, Nero lướt nhanh như một cơn gió thoảng qua trên những cơn sóng lớn bạc đầu.

Đây là lần đầu tiên cô trải nghiệm việc bay lượn một cách tự do đến nhường này!

Mái tóc vàng kim óng ả tung bay trong gió, giống như một luồng ánh sáng xinh đẹp thu hút ánh nhìn của bất cứ ai trông thấy.

May mắn thay nhờ tốc độ của Guardian, cô thành công đến được Tân Thế Giới không chút trở ngại.

Sau 3 ngày hai đêm, Nero cuối cùng cũng thấy được bóng dáng con thuyền Sunny.

Từ đằng xa, cô nhìn thấy băng Mũ rơm ngập tràn tiếng cười, khung cảnh hài hoà như một gia đình thực sự.

Cô vẫn chưa thể tin vào mắt mình.

Giờ đây, khi đứng trước một khung cảnh hạnh phúc như vậy, cô cảm thấy nhớ gia đình của mình hơn bao giờ hết, đồng thời cũng thấy có chút xa lạ.

"Guardian, đáp xuống đi!"_Nero ra lệnh.

Con rồng khổng lồ lượn vài vòng trên không trung rồi từ từ hạ cánh một cách thuần thục và chậm rãi.

Lập tức không khí tươi vui trên thuyền thay đổi hẳn sang kinh ngạc trước Nero.

Sau khi hạ cánh thành công, Nero thực hiện một lời chào đầy khí thái của quý tộc Anh:

"Mugiwara-kun, buổi trưa tốt lành!"

"..."

Nhận thấy mọi người không có phản ứng gì, Nero kiên nhẫn lặp lại một lần nữa.

Lúc này mới thấy cậu chàng với chiếc mũ rơm - Luffy lên tiếng:

"Oi oi!

Đó là...một con rồng sao!

Tuyệt ghê!!!"

"Không thể nào!

Rồng thật hả???"

"Rồng kìa!!!"

Một cậu chàng với chiếc mũ rơm, một cậu mũi dài và một con tuần lộc?

Cô đoán đó hẳn là Luffy, Usopp và Choper.

Nero nhận ra rằng mình vẫn chưa thu hồi Guardian, nhanh chóng ra hiệu cho nó lui xuống.

Cô dùng bản mặt tỉnh bơ phủ nhận:

"Rồng nào cơ?

Tôi chẳng thấy con rồng nào cả!"

"Ể....Đùa sao?

Nhưng...nhưng"_Luffy

"Cô ta là phù thủy sao?!"_Usopp

"Rồng đâu mất tiêu rồi??"_Chopper

Trong khi cả ba người trên còn đang tìm kiếm dấu tích con rồng thì ngay lập tức một chàng trai tóc vàng trong bộ vest bảnh bao với đôi mắt trái tim tiến lại chỗ cô:

"Tiểu thư xinh đẹp, liệu tôi có vinh dự được biết tên nàng không?"_Sanji quỳ một chân, tư thế đầy lãng mạn hỏi tên cô.

"Nero, Nero O'Donnell thưa quý ngài!"

"O'Donnell?"_Sanji tỏ ra bất ngờ trước cái tên lạ lẫm.

"Vậy cô O'Donnell, cô có thể cho tôi xem pantsu không?"_Một bộ xương với mái tóc afro bắt chuyện.

Bỗng một cô gái tóc cam với thân hình bốc lửa tiến tới cốc đầu hai người một cái, sau đó hướng về cô thăm dò:

"Này, cô là ai vậy?

Sao lại đột nhập thuyền của chúng tôi?"

"Còn nữa, con rồng siêu siêu ngầu đấy là như thế nào vậy?"_Một gã người máy to lớn bổ sung.

"Tôi tên Nero, một hải quân."_Nero trả lời với một vẻ mặt nghiêm túc.

"??!!"

"Đùa thôi!

Tôi là một hải tặc muốn gia nhập băng Mũ rơm.

Không có con rồng nào đâu, mọi người tưởng tượng thôi!"_Cô vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc khiến băng Mũ rơm có một phen hú hồn.

"Fu fu fu...Gia nhập băng sao?

Hiếm đấy!"_Cô gái với mái tóc đen - Nico Robin lên tiếng.

"Đúng vậy!

Tôi có được nhận không...Luffy-kun?"

"Hả?

Tất nhiên là KHÔNG!"

"Ồ...tại sao vậy Luffy-kun?"_Nero vẫn cười nhẹ.

"Luffy cái thằng ngốc này, sao lại từ chối Nero-chan?!"

"Từ từ đã lông mày xoắn, cô ta biết tên của Luffy kìa!"_Một cái đầu xanh rêu lên tiếng.

"Đúng vậy, cô rốt cuộc đến đây với mục đích gì?"_Nami thủ sẵn gậy thời tiết.

Những người còn lại cũng bắt đầu có dấu hiệu nghi ngờ Nero vì thái độ kì lạ của cô.

"Haiz...Đã nói là tôi chỉ muốn gia nhập băng Mũ rơm!"

"Trỗi dậy!"_Khi nhận thấy thái độ thù địch rõ rệt, cô ngay lập tức triệu hồi undead mạnh nhất của mình - Ygrite.

Một bộ giáp đồ sộ hiện lên, bên trong bộ giáp chính là linh hồn của Ygrite.

Undead to lớn hơn cô gấp nhiều lần, nhẹ nhàng bế cô trên tay, rút lưỡi kiếm nguyền rủa của mình ra.

Ngay lập tức, một luồng áp lực khổng lồ bao trùm con thuyền.

Đấy chính là khả năng của một Lich Queen, nó gọi là Curse - một kĩ năng gây ảnh hưởng tâm lí lên đối thủ.

"Nghe này, tôi không có ý định dùng bạo lực đâu.

Luffy-kun, sao lại không chấp nhận tôi?"_Nero nhẹ nhàng.

Đó là...trái ác quỷ?_Băng Mũ rơm chung một suy nghĩ.

"Tôi muốn thấy lại con rồng!"

"Ồ...Vậy sao?

Được rồi, được rồi!"_Nero ra hiệu cho Ygrite lui xuống, triệu hồi Guardian lên.

"Vậy cô có thể gia nhập!"

"Oi oi oi!

Thuyền trưởng!!!"_Băng Mũ rơm đồng thanh trước cảnh đổi ý của Luffy.

Mặc cho sự cảnh báo của các thành viên con lại, Luffy, Choper và Ussopp vẫn chạy tới sờ sờ Guardian.

Một lát sau Brook và Franky cũng tiến đến khiến con rồng có chút khó chịu.

"Này này..."_Nami đen mặt.

"Các cậu ấy nghiêm túc đó à?"_Zoro.

"Fu fu fu..."_Robin cười cười.

"Haiz~Thôi được rồi, vậy chúng ta nên có một bữa tiệc chào mừng thành viên mới chứ!"_Nami lấy lại tinh thần.

"Đúng rồi đó Nami-swan~Tôi sẽ làm một bữa tiệc thịnh soạn!!!"_Sanji.

"Vậy để tôi giúp một tay!

À mà này Luffy-kun, con rồng đó là một xác chết đấy."_Nero cười tươi.

"Xá...xác chết?!!"_Luffy và những người còn lại trố mắt.

Nero nghĩ rằng hình như cô đùa họ hơi quá.

"Trong lúc quý ngài Sanji nấu nướng, tôi có thể tắm không?"_Nero chuyển chủ đề.

"Fu fu fu...Để tôi và Nami dẫn cô đi, tiện thể tham quan một vòng!"

Robin đứng dậy.

"Được thôi, rất hân hạnh!"

Robin và Nami dẫn Nero đi một vòng quanh thuyền.

Nami giới thiệu cho cô rất nhiều thứ, cô cũng không ngờ rằng Thousand Sunny to hơn rất nhiều lần so với trong truyện.

Sau khi thăm thú, cả ba kéo nhau đi tắm.

Phải nói phòng tắm thực sự rộng, không gian có thể nói là gấp 10 tất cả các phòng tắm cô từng thấy.

Làm hải tặc giàu vậy à?

"Ah...Lại thế rồi, trông tôi có lại lắm không?"_Nero ngồi trong bồn tắm, tay vân vê lọn tóc đang chuyển màu xanh của mình. (Tác dụng phụ của khả năng gọi hồn, ảnh hưởng đến sức khoẻ và gây nên một số trường hợp biến đổi ADN)

"Ah...Không lạ lắm đâu!

Màu tóc đó là sao vậy?"_Robin cũng xem thử.

"Tôi cũng không rõ nhưng nếu không cắt nó sẽ trông kì lắm!"

"Không cần cắt đâu, tôi thấy nó rất đẹp mà!

Nếu có thể tôi cũng muốn có tóc hai màu."_Nami cười tươi.

"Không cần đâu, onee-chan thế này cũng rất xinh đẹp!"_Nero nhìn Nami nở nụ cười.

Trong vô thức toả ra sự dịu dàng, quyến rũ.------------------------------------

Thông tin nhân vật.

-Nero sinh ngày 6/10.

Chiều cao của cô hiện tại là 168 cm, số đo ba vòng là 79-54-86.

Món ăn yêu thích là các món châu Á, món ngọt, hoa quả.

Đồ uống ưa thích là rượu và bia lạnh (Mặc dù tửu lượng không tốt).

Cô có đam mê với các bộ phim, truyện có thể loại Horror, Psychological.

Thần tượng của cô là Skinner.

-Khi giao tiếp với mọi người, cô có xu hướng cười nhiều, một là tạo cảm giác thoải mái cho đối phương và hai là để che dấu cảm xúc thật.

Cô là một con người trầm lặng, có chiều sâu và đa dạng về nhiều mặt - đó là những gì người khác nhận xét về cô khi tiếp xúc lâu dài.

Nero tự thấy bản thân khó hoà nhập, khó tìm được điểm chung.

Có một sự thật rằng những người quen biết cô khi nhận được một số câu hỏi về sở thích, thói quen đều khó trả lời một cách chính xác.

Đây là nữ chính trong tưởng tượng của mình, mình đã vẽ theo phong cách của Oda sensei.

Nếu các bạn muốn mình sẽ cập nhật nhiều hơn còn nếu không thích thì vui lòng góp ý!

P/s: Mạch truyện hơi chậm do mình muốn khai thác nhân vật sâu hơn để khác với các truyện ĐN One Piece khác.
 
[Đn One Piece] Bác Sĩ Và Kẻ Triệu Hoán Linh Hồn
Chương 6. Arc Punk Hazard 2


"Nero-chan đáng yêu thật đấy!

Đáng yêu chết mất!!"_Nami ôm lấy cô, ra sức cọ cọ.

"Fu fu fu..."_Robin cười mỉm trước cảnh Nero bị Nami ôm.

"Được rồi đó onee-chan, Sanji-san nấu xong bữa tối rồi đấy!"

"Đúng vậy nhỉ....Đi thôi, cho em thưởng thức tay nghề của đầu bếp băng Mũ rơm!!"_Nami nháy mắt.

------------------------------------

"Oi...Ăn thôi nào các cậu!!!"_Luffy bay từ mạn thuyền vào, trông có vẻ rất hào hứng.

"Nhà bếp của mọi người đẹp thật đấy!"

"Đúng vậy, đó là sáng chế vĩ đại nhất của tôi THOUSAND SUNNY!!!"_Franky nói đầy tự hào.

"Tôi phải thừa nhận là như vậy, Franky-san!

Và có vẻ như tay nghề của Sanji-san cũng rất tuyệt vời!"_Nero nhìn đống đồ ăn phong phú trước mắt, cảm thán nói.

"Rất hân hạnh được phục vụ, Nero-chan!"

"Này đầu bếp mê gái, mang cho ta rượu!"

"Tên đầu rêu, tự đi mà lấy!"

"Hai tên ngốc các cậu, có thôi đi không hả?"

"Mọi người thân thiết thật đấy!"

"Fu fu fu..."

"Nero-chan tôi có thể xem pantsu của cô không?

Yohohoho"

"Vậy Nero, cô có thể điều khiển xác chết sao?"_Chopper

"Đừng gọi chúng như thế, cậu có thể gọi là Undead, tuần lộc nhỏ!"

"Oăn ét khao?

Hầu xật!!!"(Undead sao?

Ngầu thật!!!)_Luffy vừa nhai thịt vừa nói.

"Này Nero, khi gia nhập băng Mũ rơm cô cần phải biết Usopp-sama chính là người mạnh nhấ...Luffy, đừng lấy thịt của tớ!!!"

"..."_Nero nhìn khung cảnh náo nhiệt trước mắt, cô hít sâu.

"Vậy...Mong được giúp đỡ nhiều hơn!"_Nero cười thật tươi, nâng ly cùng mọi người.

"Tất nhiên rồi, Nero-chan!"_Nami cụng ly.

"Fu fu fu, rất vui khi giúp đỡ!"

"Vinh dự của tôi, tiểu thư Nero!"

"Yohohoho!"

"Yeah, chúng ta sẽ Super gắn kết!!!"

"Cụng ly nào!"_Usopp.

"Cô có nói thế tôi cũng không làm tôi ngại đâu, đồ ngốc~"_Chopper.

"Hừ..."_Zoro.

"Hehe...ăn thôi mọi người!"_Luffy ngoạm ngay một miếng thịt lớn.------------------------------------

Hậu tiệc tùng, tất cả mọi người trở về phòng.

Nero say đến không biết trời đất, trong vô thức còn cắn cả Chopper.

Làm mọi người được một phen bất ngờ.

Vậy là ai cũng ngầm hiểu rằng không nên kéo cô uống rượu bia.

Sau này, mỗi khi có ai mời Nero uống rượu hoặc đồ uống có cồn, băng Mũ rơm sẽ liếc người đó đến ngạt.

"Nami onee-chan!

Em khó chịu quá..."_Nero tì lên người Nami, nhõng nhẽo một hồi.

"Ôi chao Nero-chan...chị phải làm sao với em đây?

Ngoan ngoãn đi ngủ thôi nào!"

"Con bé có vẻ rất thích cậu đó, Nami."

"Onee-chan...hôn một cái sẽ ngoan ngoãn ngủ!"_Nero lờ mờ, ghé sát tai Nami thì thầm.

Hơi nóng hoà với men rượu làm Nami đỏ mặt, cô đành phải chấp nhận yêu cầu kì quặc của Nero.

"Được rồi, được rồi...Một cái thôi đấy!"_Nami bất đắc dĩ.

Nero được đà lấn tới, dùng sức mạnh áp đảo áp Nami vào tường, một chân ngăn cho cô thoát ra.

"Yên một chút...Onee-chan!"_Nero có như không kéo dài âm cuối, âm thanh có chút quyến rũ giống như một người đàn ông trưởng thành dụ dỗ một cô gái mới lớn.

Nami muốn chống cự nhưng không thể, lực tay của Nero quá mạnh, cô chỉ có thể hướng Robin cầu cứu.

Rất tiếc, thay vì giúp đỡ Robin thích xem trò thú vị hơn.

Nero giữ Nami bằng một tay, tay còn lại thô bạo ép buộc cô nhìn thẳng, hạ giọng nói:

"Em thật không ngoan một chút nào..."_Dứt lời, cô từ từ hôn xuống cổ Nami, mạnh bạo để lại dấu vết.

Kĩ thuật đại khá là làm đến thuần thục khiến người kia không nhịn được rên lên một tiếng, thở dốc đến mệt mỏi.

Sau một màn như vậy, Nero gục xuống ngủ ngon lành.

Để lại hai con người ngơ ngác cạnh đó.

Nami muốn đánh mà không nỡ, bực bội thay đồ ngủ rồi nằm xuống một góc, bộ dạng chính là chịu uỷ khuất đến nghẹn.

Robin cười khúc khích chuẩn bị giường cho Nero rồi cũng thiếp đi.

Kết thúc một đêm đầy sóng gió.

Sáng hôm sau là một ngày mưa bão, Nami trông có chút uể oải nhưng ngay khi nhìn thấy Nero lại hào hứng bước xuống, dùng giọng điệu trách móc trêu chọc cô:

"Ôi chao Nero-chan, nhìn xem tối qua em đã làm cái gì này!"_Nami nghiêm mặt, nghĩ rằng có thể doạ Nero chết đứng.

"..."_Băng Mũ rơm á khẩu.

Nếu không phải đối tượng Nami nói là Nero mà là một thằng con trai nào đó thì dấu hôn hẳn là dấu vết của một cuộc 'va chạm' mập mờ.

"Đó là..._Nero tỏ vẻ ngạc nhiên, sau đó lại mỉm cười thản nhiên nói:

"Đó là vì Nami onee-chan rất đẹp, giống với bạn gái cũ của em!"

"!!!"_Lúc này mọi người chính thức đứng hình, không tin được vào mắt mình.

Kể cả chị đại Robin cũng tỏ ra thật sự bất ngờ.

Ai dè, Nero lại cười nói:

"Đùa thôi!"

"Này này...nếu mà tiếp tục một cuộc sống đầy 'vui đùa' như này, tớ sẽ đau tim mà chết quá!"_Usopp ôm ngực.

Những người khác cũng bắt đầu rên rỉ:

"Đúng vậy đó, Nero-chan thật là có khiếu đùa....haha"_Sanji.

"Yohoh...à mà thôi!"

"Cô ta thật là nguy hiểm!"_Zoro đen mặt.

Chopper, Franky đã sợ hãi đến xanh mặt trong khi đó Luffy lại cười như điên:

"Hahahahah...Nero...haha cô đùa vui thật đó!!

Haha..."

Băng Mũ rơm:"..."

Nero nhân cơ hội bẻ lái, chỉ tay về phía xa mà nói:

"Mọi người nhìn kìa!

Đó là núi lửa sao?"

"Cái đó...là gì vậy?!"_Ngay lập tức, mọi sự chú ý đổ dồn sang khung cảnh khó tin trước mặt.

"Oi...Núi lửa phun trào kìa, tuyệt thật!

Chúng ta đến đó đi!"_Luffy hào hứng.

"Chờ đã Luffy!"_Nami kiểm tra la bàn.

"Sao vậy, tuyệt thế còn gì?

Nó lại phun trào tiếp kìa!"_Luffy tỏ vẻ thích thú.

"Đã nói là chờ đã!"_Nami cáu kỉnh.

"Tại sao?!

Có núi lửa còn gì!

Trông vui thế mà!"_Luffy phản bác.

"Không có một kim châm nào hướng về đó cả.

Ngay cả khi ở Tân thế giới, nó cũng rất khác thường."_Nàng hoa tiêu nhìn về phía hòn đảo đầy lo ngại.

"Đừng lo, Sunny sẽ không sao đâu, nó không thể bắt lửa!"_Franky chắc nịch.

"Đó không phải vấn đề!

Hòn đảo này có gì đó rất lạ..."_Nami quan sát kĩ càng.

"Lại phun trào nữa kìa!

Ở ngay kia thôi, ai quan tâm đến mấy cái kim chứ?"_Luffy cắt ngang, hứng thú nói to.

"Cứ đến đó đi!"_Cậu chàng ra lệnh.

"Không được!

Chúng ta không thể đến gần hơn, Luffy-kun!

Mặt biển đang cháy kìa!"_Nero quay sang.

"Bỏ đi Nero-chan, không thể hiểu nổi cậu ta nữa!"_Nami bực bội.

"Hì hì..."_Luffy.

"Thật đúng lúc."_Sanji mang từ trong ra một con sò to lớn.

"Này, đấy là con sò khổng lồ Panz Fry cho chúng ta."_Usopp.

"Tôi nghĩ chúng ta có thể nấu nó trên biển lửa kia."

"Sanji!

Giờ đâu phải lúc!"_Chopper.

"Này các cậu, nhìn đám xương cá đó kìa!"_Nero chỉ xuống những bộ xương đang lênh đênh trên mặt biển.

"Hể?

Cô vừa gọi tôi à?"_Brook.

"Không đâu, Brook-san!"

Reng~ Reng~

Một tiếng chuông phát ra từ trong buồm khiến cả băng giật mình.

Khi bước vài kiểm tra, họ thấy con sên truyền tin đang khóc.

"Này, cái gì đây?

Sên truyền tin đang khóc này!"_Luffy hỏi những người còn lại.

"Này sao vậy, mày đau bụng à?"_Luffy đập nó vài cái.

"Đồ ngốc, đó là tín hiệu khẩn cấp.

Ai đó đang cầu cứu!"_Sanji.

"Vậy chúng ta có nên nhấc máy không?"_Nero.

"Khoan đã, Luffy!

Hơn 50% tín hiệu khẩn cấp là giả!

Có thể đó là cái bẫy của Hải quân, một cách họ hay dùng."_Robin lên tiếng.

"Nếu đường dây bị nghe trộm, họ sẽ tìm ra chúng ta..."_Nero bổ sung.

"Đúng là Robin của chúng ta!

Này Luffy, cậu phải cẩn thận..."

"A lô?

Tôi là Monkey D.

Luffy!

Tôi sẽ trở thành Vua Hải Tặc!"_Usopp chưa kịp dứt câu Luffy đã nhấc máy khiến Usopp đánh cậu ta một phát.

"Cứu tôi với!"_Sên truyền tin thốt lên.

"Có chuyện gì?"_Luffy.

"Lạnh quá...Là ông chủ phải không?!"_Nó rên rỉ.

"Không, tôi không phải ông chủ.

Ở đó lạnh lắm hả?"_Luffy.

"Đồng đội của tôi từng người bị chặt chém rồi!"_Nó tiếp tục.

"Tên samurai sẽ giết hết chúng tôi!"

"Samurai?"_Zoro.

"Này, anh tên gì?!

Đang ở đâu?!_Luffy gặng hỏi.

"Ai đó cứu tôi với!

Tôi ở...Punk Hazard!

Ah....!!!"_Có vẻ người ở đầu giây bên kia đã bị giết.

"Hừm...Tớ thấy mùi rắc rối."_Luffy xoa cằm.

"Anh ta bị giết, tất nhiên là rắc rối rồi!

Có kẻ vừa chém anh ta!"_Usopp hét lên.

"Tân Thế Giới đáng sợ quá!"_Chopper sợ hãi.

"Cũng có thể anh ta giả bộ và đó là cái bẫy."_Nero chống cằm.

"Thật sáng suốt!

Hát nào, Nero-san!"_Brook đánh đàn.

"Nói đến samurai kìa, Brook..."_Zoro.

"Đúng, điều cậu nghĩ là đúng."_Brook ngừng chơi đàn, nghiêm túc nói.

"Đó là tên của kiếm sĩ từ vương quốc Wano."

--------------------------––––

Thông tin nhân vật.

-Nero thực sự đã từng có một mối tình đồng giới với một cô gái người Thuỵ Điển.

Tuy nhiên cô là người song tính (Có thể yêu cả nam lẫn nữ).

-Mẫu bạn trai của cô là người trưởng thành, tài giỏi và quyến rũ( Ít nhất là trên giường).

Bề ngoài có vẻ rất trong sáng nhưng thực chất Nero rất thuần thục chuyện giường chiếu( Mặc dù chưa từng thử qua).

Cô có ham muốn rất mạnh về mặt này.

-Nero có ít kinh nghiệm về chuyện tình cảm, đa số là cô đơn phương( Nhưng cũng chỉ là nhất thời rung động), chuyện với cô gái Thuỵ Điển cũng là người ta chủ động.

Cô là một người thụ động chuyện tình cảm nhưng rất chủ động những lúc 'cần thiết'.
 
[Đn One Piece] Bác Sĩ Và Kẻ Triệu Hoán Linh Hồn
Chương 7. Arc Punk Hazard 3


Brook kể cho cả băng nghe về vương quốc Wano, một vương quốc mạnh và cách li hoàn toàn với thế giới.

Nero chú ý tới hành động của một người, Zoro.

Anh ta tỏ vẻ trầm tư, tay vân vê thanh kiếm đen, mắt hướng về phía dưới bên phải - biểu hiện của việc đang nhớ lại một kí ức nào đó.

Sắc mặt anh ta không được tốt, cô đoán cũng không phải tốt đẹp gì hoặc đó là biểu cảm mặc định của anh ta chăng?

"Nhưng anh ta nói Punk Hazard, có phải vương quốc Wano đâu."_Franky.

"Ý anh ta là hòn đảo lửa kia ư?

Nếu anh ta dùng sên truyền tin nhỏ thì có lẽ anh ta ở gần đây!

Nhưng anh ta kêu lạnh quá mà?"_Nero khó hiểu.

"Tớ không biết nữa nhưng đám mây ở phía xa trông giống như những đám mây vào mùa đông vậy!"_Nami chỉ về đằng xa.

"Được rồi!

Đi cứu anh ta nào!"_Luffy chẳng bận tâm về những điều kì quặc, khăng khăng muốn đi cứu người kia.

"Không!!!"_Mọi người nhanh chóng phản đối.

"Lufy, nghĩ lại đi!

Tớ nghĩ là đã quá muộn rồi!

Samurai đáng sợ lắm!"_Bộ ba nhát gan hét lên.

"Hahahahahahaha....."_Luffy vô tư cười lớn.

"Thế ai là người sẽ đến hòn đảo đó?

Vì chưa chắc chắn nên ta không thể đi hết."_Sanji nhìn cả băng một lượt.

"Franky, tớ cần Mini Merry!"

"Được thôi, thuyền trưởng!"

"Khoan đã, cậu định đi một mình à, Luffy-kun?"_Nero lo lắng.

"Thế thì sao?"

"Nếu để cậu đi một mình, cậu sẽ biến mất mà không nói câu nào!"_Nami khiển trách.

"Được rồi, cậu ấy cần người đi cùng nhưng không phải tên quấn bụng tuỳ tiện kia."_Sanji đưa ý kiến.

"Ý gì hả?!

Tên đầu bếp lập dị!"_Zoro khó chịu và sau đó cả hai lại đánh nhau khiến Nami phải ra tay.

"Vậy chúng ta bốc thăm thì sao?"_Nero lấy ra một hộp thăm.

"Cậu lấy nó ở đâu vậy!!"_Usopp.

"Không còn cách nào khác!

Chúng ta sẽ bốc thăm.

Không kêu ca gì chứ?"_Nami ra lệnh.

Ting~

[Nhiệm vụ hệ thống: Mời khám phá Punk Hazard cùng nhóm Luffy]

"..."_Mấy ngày nay không giao nhiệm vụ, hiện tại lại đột nhiên có?

Đúng lúc đó, Nero rút được lá trắng.

Những người có lá đỏ là Robin, Usopp và Zoro.

"&*@#=/!!!"_Usopp khóc không ra nước mắt trong khi đó hai người còn lại rất háo hức.

"Làm ơn đổi đi!!!"_Usopp rên rỉ.

"Đổi với tôi đi, Usopp-san!"_Nero bất đắc dĩ.

"Thật sao?!

Cảm ơn cô, Nero-sannnnnnnn!!!"_Usopp cảm động.

[Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ]

"Này này...liệu cô có ổn không đấy?

Mức truy nã của cô hiện tại là bao nhiêu vậy?"_Franky lo lắng.

"Ể...tôi chưa có truy nã nhưng đừng lo, tôi sẽ ổn thôi!

Nhìn thế chứ tôi có cả một đội quân bất tử đấy!"_Nero cười cười.

Băng Mũ rơm:"???"

"Thôi nào, dù sao cũng là thành viên mới, chúng ta đi chứ?

Luffy-kun?"_Nero.

"...Được rồi, cầm lấy nè!"_Sanji đưa cho mọi người phần cơm sò cậu ta chuẩn bị.

"Ohhoo!

Không thể chờ được!"_Luffy phấn khích.

Lúc này Nami lấy gậy thời tiết ra, hô to:

"Milky Road!"_Lập tức, một con đường mây băng qua đám lửa.

"Tuyệt quá!

Chúng ta đã thấy thứ này ở đảo Trên trời.

Bây giờ cậu làm được rồi à?!"_Luffy ngạc nhiên.

"Các cậu lo mà đi đi."_Nami cười.

Thế là Luffy, Nero, Robin và Zoro lên đường đến đảo Punk Hazard.

"Chúng ta đang đi trên biển này, tuyệt thật!"_Luffy thích thú.

"Thật may là trời đã tạnh mưa!"_Nero.

"Một ngày đẹp để đi thám hiểm!"_Robin cười mỉm.

Chẳng bao lâu, cả nhóm nhìn thấy lối vào.

"Đúng là nơi này!

Punk Hazard..."_Luffy.

"Nhìn kìa, chúng ta bị cấm..."_Nero chỉ vào mấy dòng thông báo trên lối vào.

"Ồ có cả dấu hiệu của Chính quyền Thế giới và Hải quân."_Zoro.

"Nghĩa là nếu có ai đó ở đây, người đó thuộc chính quyền rồi!"_Robin.

Biển báo nguy hiểm và lệnh cấm từ chính quyền và Hải quân chẳng tác động mấy đến tất cả.

Chẳng nói chẳng rằng, Zoro ngay lập tức tiến lên chém tấm bảng hiệu làm 4.

"Ồ..."_Nero hiện tại đang muốn biết Sir alone của cô và Zoro ai mạnh hơn.

"Tốt, cửa đã mở!"_Luffy.

"Này Zoro, hôm nào đánh với tôi đi!"_Nero đưa ra lời mời.

"Hả...được thôi, miễn là cô tự tin!"_Zoro kiêu ngạo nói.

"Tất nhiên rồi!"_Nero cảm nhận được Sir alone cũng đang rất hứng thú.

Sau đó, cả bốn người tiến vào bên trong.

Trong cái nóng chết người, Lufy, Zoro và Robin đã phải cởi bỏ áo ngoài riêng Nero thì cô đã có ma thuật băng từ undead của mình - Crystal sage.

"Tớ có thể khiến ở đây bớt nóng một chút, nếu mọi người muốn!"_Nero quay ra ngỏ ý giúp đỡ.

"Thật sao?

Vậy nhanh một chút!

Tớ sắp cháy rồi đây!"_Luffy than thở.

"Tôi cũng vậy!"_Robin.

"Vậy được rồi, trỗi dậy!"

Crystal sage lập tức xuất hiện, dùng ma thuật phủ lên cả nhóm một lớp nhiệt độ thấp khiến cái nóng giảm đi rất nhiều.

"Mát thật đấy!

Cô cũng hữu dụng đấy chứ!"_Zoro sảng khoái.

"Fufufu..."_Robin vui vẻ.

"Tuyệt quá Nero!"_Luffy lấy lại tinh thần.

"Không có gì, chỉ là tớ không muốn thấy cao su sau khi bị cháy gây hại cho môi trường thôi!"_Nero nói một cách nghiêm túc.

"Hể!!!"_Luffy xanh mặt.

"Đùa đấy!"_Nero bật cười.

Zoro, Robin:"..."

Sau khi đi được một đoạn, họ nhìn thấy tàn dư của một ngôi làng.

Robin phán đoán:

"Tôi nghĩ một căn cứ nào đó của chính phủ từng được đặt ở đây."

"Thế nên họ phong toả hòn đảo này vì nó bốc cháy và trở nên nguy hiểm à?

Hay căn cứ này đã nguy hiểm từ trước rồi?"_Zoro.

"Thực tế thì Log Pose không chỉ tới hòn đảo này."_Robin.

Trong khi tìm kiếm những người còn sống, Nero bỗng nhận ra một điều:

"Này, không phải người gọi vừa nãy nói lạnh qu..."

Nero chưa kịp dứt lời thì một loạt các tiếng động kì lạ phát ra khiến tất cả lo sợ.

Bỗng 'uỳnh' một cái, một vật gì đó vừa đáp xuống ngay trước mặt Luffy, một sinh vật còn to lớn hơn người khổng lồ.

"Các ngươi cũng là người của Thất Vũ Hải sao?!"_Nó giận dữ.

"Thất Vũ Hải?..."_Robin ngạc nhiên.

"R...Rồng sao?!"_Luffy kinh ngạc.

"Đúng vậy, nó y hệt như con đã xuất hiện cùng cô ta."_Zoro quay sang Nero.

"Đúng vậy, không biết Guardian của tôi hay nó mạnh hơn nhỉ?"_Nero thắc mắc.

"Vậy gọi nó ra đi Nero!

Tớ muốn xem chúng đánh nhau!"_Luffy hào hứng.

"Được thôi!

Trỗi dậy!"_Nero cũng thích thú không kém.

Guardian xuất hiện đầy mạnh mẽ, nó giương sải cánh khổng lồ của mình và gầm gừ như thể muốn chứng tỏ sức mạnh của bản thân nhưng nó vẫn ngoan ngoãn đợi lệnh từ Nero.

"Hạ nó đi, Guardian!"_Nero vừa dứt lời, con rồng của cô bay thẳng đến đối thủ.

Con rồng kia nhanh chóng phun lửa dữ dội nhưng với tốc độ vượt trội, Guardian nhẹ nhàng lách qua mọi đòn tấn công.

Guardian đáp lại ngọn lửa của đối thủ bằng những tia sét như trời giáng.

Khi hai đòn tấn công chạm nhau, chúng loé lên những đốm sáng đẹp mắt.

"Oa!!!

Khủng thật đấy!"_Luffy không thể rời mắt.

"Tôi bắt đầu hứng thú với cô rồi đấy!"_Zoro phấn khích.

"Fufufu...Cảnh tượng rất thú vị!"_Robin cũng tỏ ra thích thú.

Trận đấu diễn ra không quá lâu, kết quả đã được Nero tin chắc ngay từ đầu, chiến thắng thuộc về Guardian.

Tất nhiên, một con rồng với trí khôn như Guardian không thể thua được.

Trước khi tiếp xuống cơ thể cháy đen và đang co giật của đối thủ, Guardian hú lên như đang khoe mẽ chiến công vang dội của mình.

"Giỏi lắm Guardian, chiến thắng rất đẹp mắt!"_Nero khen ngợi rồi ra lệnh cho nó lui xuống.

Guardian vui vẻ vẫy đuôi thực hiện lời tạm biệt đầy cung kính tồi biến mất trong hư không.

Cả nhóm lại tiếp tục cuộc thám hiểm tại hòn đảo Punk Hazard.
 
[Đn One Piece] Bác Sĩ Và Kẻ Triệu Hoán Linh Hồn
Chương 8. Arc Punk Hazard 4


Chuyên mục tâm sự.

-Sắp tới lại phải đi học rồi!

Buồn ghê đó!

Sẽ không còn nhiều thời gian để viết nữa, còn phải học hè bù.

Nhưng mình sẽ cố gắng hoàn thành truyện, không như hai bộ kia.

Vì đây là truyện mình tâm huyết nhất nên sẽ không drop đâu!

Chợt nhận ra nếu viết một cách logic và liền mạch truyện như này sẽ phải sắp xếp hội thoại, cân chỉnh đất diễn, tạo tình huống hợp lí,...

đặc biệt là còn phải cố gắng không ảnh hưởng quá nhiều vào cốt truyện.

Có lẽ một lúc nào đó truyện sẽ chỉ tập trung vào nhân vật chính hoặc nếu không thì phần lớn cốt truyện sẽ bị thay đổi.

Haiz...Rất mệt mỏi nhưng vẫn cảm thấy vui vẻ nhiều!☘️☘️☘️☘️☘️--------------------------------

Trong khi nhóm Luffy tiếp tục thám hiểm hòn đảo cấm, những người còn lại là Nami, Chopper, Usopp, Franky và Sanji đã bị một nhóm người lạ mặt đánh thuốc ngủ và bắt đi.

May thay nhóm người đột nhập không hề để ý đến một vài tên hải tặc đã mất tích.

Sau khi kiểm tra xác của con rồng, cả bọn tìm ra thân dưới của một người đàn ông đang bị mắc kẹt.

"Nero, sấm sét từ rồng của cô không gây chết người chứ?!"_Zoro quan ngại.

"Ah...tôi nghĩ là có đấy!

Nhưng anh ta vẫn còn động đậy kìa, có lẽ lớp vảy rồng đã cứu anh ta một vố!"_Nero quan sát cẩn thận.

"Vậy sao?

Vậy thì kéo anh ta ra thôi!"_Luffy lập tức bước đến kéo người kia ra.

"Này, kẻ nào đấy?!

Bỏ tay ra-bu!"_Thân dưới giãy dụa.

"Bu?"_Robin.

"Này!

Tôi đang giúp ông đấy!

Yên nào!"_Luffy luống cuống.

"Một, hai!"_Luffy cố gắng kéo người kia ra.

"Ông ta mắc kẹt một nửa trong con rồng?

Sao có thể?"_Nero nghi ngờ.

"Phần thân trên bị kẹt mà vẫn nói được."_Robin.

"Ông ta không bị ngạt thở sao?"_Nero.

"Hắn là cái quái gì vậy?"_Zoro chau mày.

"Có thể phần thân trên của ông ta không ở đây."_Nero vừa nói xong, Luffy đã kéo được người kia ra, quả thực là không có thân trên.

"Oi thật kìa!"_Zoro.

"Ể!!!

Đứt đôi rồi!

Tôi xin lỗi!"_Luffy hoảng loạn.

"Đừng hoảng thế!

Tôi nhớ rằng mình đã đọc một truyền thuyết nào đó về kị sĩ không đầu, ông ta chưa chết đâu, có lẽ cũng giống với truyền thuyết kia!"_Nero dễ dàng đưa ra kết luận vì nếu đã chết, hệ thống đã cho thông báo 'Có thể gọi hồn' rồi!

"Vậy sao?

Rồi kị sĩ đó làm sao nữa?"_Luffy lạc đề hoàn toàn, quay sang tò mò về truyền thuyết 'Kị sĩ không đầu', kéo Nero ra một góc đòi nghe kể.

Bỗng nhiên phần thân dưới kia tự đứng dậy và nói:

"Ồ, cuối cùng cũng thoát được-bu!"_Sau đó nó chạy đi và hét lớn:

"Ta vẫn cảm nhận được các người dù không có mắt hay mũi!

Đừng hòng bắt được ta, Thất Vũ Hải đáng nguyền rủa!"

"Chờ với!!!"_Luffy đuổi theo.

Ba người còn lại:"..."

"Cô sẽ phải sớm quen với tên thuyền trưởng kì quái này đấy!"_Zổ.

"Kì quái sao?

Cậu ta đáng yêu đấy chứ?"_Nero tỉnh bơ.

"Vấn đề là ông ta nhắc đến Thất Vũ Hải..."_Robin nghi hoặc.

"Thất Vũ Hải?

Những hải tặc phục vụ chính quyền sao?

Một trong số họ đang ở đây?"_Nero lục lại trí nhớ.

Trong lúc đó, Luffy đã đuổi kịp và bắt được thứ kia.

Cậu ta mang nó trở về trước nét mặt ngỡ ngàng của các thành viên khác đang nướng thịt con rồng.

"Nhân mã?"_Nero nhìn phần thân dưới đang dính vào người của Luffy.

"Buồn cười thật đấy!"_Luffy cười lớn.

"Này thả ta ra-bu!"_Thứ kia phàn nàn.

"Khiếm nhã quá đấy, Luffy."_Robin phê bình.

"Thế hả?"_Luffy vừa dứt lời liền bị thứ kia lộn ngược kaij, đập đầu xuống đất.

"Ặc..."_Luffy đau điếng.

Đi được một đoạn, cả bọn lại thấy một cảnh tượng kì lạ.

"Cái gì...?!

N-Núi tuyết phủ?!"_Luffy ngạc nhiên.

"Không, núi băng đấy!"_Nero nhìn kĩ.

"Một bên là núi băng, bên này là núi lửa, ở giữa là một hồ lớn!

Đảo này là cái gì thế?!"_Zoro.

"Một bí ẩn đã được giải đáp."_Robin bình thản

"Vậy tên samurai và nạn nhân ở bên đó?"_Luffy.

"Này...C-Cái gì kia?"_Nero lạnh gáy.

"Một con chim!

Không, một con người?"_Nero hoảng loạn.

"Này...tớ có thây gì đâu?"_Luffy ngó đi ngó lại.

"Đúng vậy, làm gì có ai ở đó!"_Zoro.

"Haha...chắc tớ nhìn lầm!"_Nero bình tĩnh nhìn lai, xác định không có gì.

Cô chắc chắn không sai, với sự nhạy bén của mình, cô không tin là không có gì!

Một kẻ nào đó đã phát hiện chúng ta.

Khi mà đang cố gắng băng qua hồ để đến bên kia hòn đảo, họ bắt gặp một người kì quái có 4 chân giông như nhân mã.

Anh ta nhanh chóng quen thân với Luffy.

Nhưng không ai biết rằng họ đã bị nhắm làm mục tiêu của một tên giết người.

_____________________________________

Trong lúc này, những người trên thuyền ngoại trừ Brook đã bị bắt tới một cơ sợ thí nghiệm bí mật.

Họ đã tỉnh dậy khi khí ga gây ngủ hết tác dingj và tìm cách thoát ra.

Còn Sunny và Brook đã bị đưa đến phần kia của hòn đảo và đang đối mặt với những tên bắt cóc.

Trong phòng giam, họ tìm thấy một vài bộ phận của mặt người bị tách khối.
 
[Đn One Piece] Bác Sĩ Và Kẻ Triệu Hoán Linh Hồn
Chương 9. Arc Punk Hazard 5


Chợt nhận ra...mình viết nhầm rồi!

Hic!!!

Mình sẽ cố sửa mà không cần viết lại!

Chương này dài gấp đôi mọi lần nhé!-----------------------------------

Ting~

[Mời tìm Nami.

Cảnh báo: Bạn có 10:00 phút trước khi tim ngừng đập.]

[Bạn nhận được la bàn nhỏ+1]

"?!!"_Nami?

Cô ấy gặp nguy hiểm?!

Hơn cả việc tim mình ngừng đập, Nero quan trọng an toàn của Nami hơn.

Cô nhìn la bàn trong tay, địa điểm là...phía trước?!!

Dự cảm bất an nổi lên, Nero quay sang nói với ba người kia:

"Này, tớ phải đi đây!

Trả Usopp lại cho các cậu này!"_Để phòng trường hợp tồi tệ nhất, Nero yểm một bùa chú hoán đổi vị trí lên mọi người và lúc này cô bắt buộc phải sử dụng.

"Hả?

Đi đâu?

Trả Usopp là sao?"_Luffy ngỡ ngàng.

"Không còn thời gian đâu!"_Nero hoán đổi vị trí với Usopp.

"Oi...Này, đây là đâu?!

Sao tớ lại ở đây??"_Usopp lập tức xuất hiện, đồng thời Nero cũng biến mất.

Cô bị dịch chuyển tới một vùng tuyết trắng xoá do bùa chú chỉ có thể di chuyển nhiều nhất 1km.

Cô vội vàng triệu hồi Guardian, bay thẳng theo hướng la bàn.

"Chết tiệt!

Còn 05:15!"_Nero bắt buộc phải hạ cánh trước một đám người.

La bàn chỉ thẳng toàn nhà cao lớn trước mắt.

Cô hét lớn:

"Tránh ra!!!"_Hải quân phía dưới đang bận sửng sốt trước con rồng khổng lồ lúc này chú ý tới Nero liền bắt đầu rút vũ khí.

Cô nhíu mày, đôi mắt vàng nhạt xinh đẹp híp thành một đường sắc lẹm.

Sự chịu đựng của Nero đã đến giới hạn.

"Ta không muốn phí thời gian nhưng chính các ngươi muốn chuyện này xảy ra!

Trỗi dậy!"_Nero nổi cơn thịnh nộ.

Cô thở dốc, lồng ngực thì phập phồng và tim thì như muốn nhảy ra ngoài.

Cô biết rằng nếu không nhanh chóng, Nami sẽ gặp nguy hiểm hoặc tệ hơn là cô sẽ chết một lần nữa.

Theo tiếng gọi của Nero, một người phụ nữ cao lớn đội mũ trùm cùng đôi cánh khổng lồ xuất hiện trước sự ngỡ ngàng của tất cả.

Và còn gì đáng sợ hơn khát vọng tồn tại của một kẻ từng ngã khỏi vách đá sự sống.

Như cảm nhận được cơn tức giận của chủ nhân, Darklurker tạo ra một quả cầu phép khổng lồ nhanh chóng quét sạch đội hải quân trước mặt.

Trong nháy mắt, chỉ còn lại hai con người duy nhất còn sống sót.

Nero bước xuống, cái trừng mắt của cô khiến Tashigi nhanh thều thào nằm gục xuống, người đàn ông cạnh đó cũng khuỵ xuống nền tuyết trắng lạnh giá.

"Các ngươi thì sao?

Lũ yếu đuối?"_Cô khinh bỉ.

Tashigi và Somker lúc này chẳng thể ngước lên nổi, cũng chẳng thể phát ra âm thanh, trong mắt họ giờ đấy chỉ còn lại máu đỏ và tuyết trắng.

Nero tậc lưỡi, cô cất bước mà trực tiếp bỏ qua một người đàn ông cũng đang đứng đó.

Cô dùng quyền đánh sập cánh cửa kim loại trước mặt.

Khi mà đồng hồ đếm ngược của hệ thống còn lại vỏn vẹn 00:23 thì đập ngay vào mắt cô lúc này là...

"Ngực???"_Nami bổ nhào lên Nero, phía sau là những người còn lại và đám trẻ khổng lồ đang ngơ ngác.

[Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ]

[Phần quà đã chuyển vào trong kho chứa]

Phew...

"Onee-chan!

Chị sao lại ở đây?

Doạ chết em rồi!

Bọn họ là ai thế?"_Nero lấy lại nụ cười, bình tĩnh nói khi nhận thấy mọi người đều an toàn.

Cô thấy bọn trẻ với kích thước to lớn đang sợ hãi liền cười để chúng bình tĩnh lại.

"Này sao cô lại ở đây?"_Franky ngạc nhiên.

"Thật vui khi thấy cô!

Nero-chan!"_Sanji uốn éo.

"Uwa!

Nero-chin!"_Chopper.

"Đúng rồi mấy đứa!

Đây là Nero, cô ấy là bạn của tụi chị!"_Nami giải thích với lũ trẻ.

"Chị ấy trông dễ thương thật!"

"Tóc chị ấy đẹp ghê!"

"...."

Sau khi quay sang nói vài câu với lũ trẻ, cô giải thích tình hình cho mọi người:

"Mọi người không cần lo về Usopp đâu nhé!

Cậu ta ở chỗ của Luffy và bọn họ đều ổn!

Brook đâu?"_Nero giải thích tình huống cho mọi người rồi chợt nhận ra thiếu mất Brook.

"Có lẽ bọn chúng tưởng ông ấy chết rồi!"_Sạni bực bội vì không châm được điếu thuốc.

"Ồ...cái gì thế kia?"_Nero chỉ vào cái đầu kì quặc.

"Oi oi...tên Thất Vũ Hải đáng nguyền rủa!

Khiến ta trở lại ngay-bu!"_Cái đầu hét lớn về phía người đàn ông lạ mặt.

"Tại sao chứ?"_Người đàn ông nói.

Nero giật thót!

Hắn ta ở đó từ bao giờ?!

Anh ta thấy bộ dạng kia rồi sao?

Không phải chứ?

Chúa ơi hình tượng của cô...

"Anh là người ở quần đảo Sabody!

Trafalgrad Law đúng không?"_Nami nhanh chóng nhận ra.

"Anh ở đây từ lúc nào?"

Nero lạnh nhạt.

"Từ đoạn mà cô gọi ra thứ kì dị và giế..."_Law chưa kịp nói đã bị Nero tiến đến nhằm bịt miệng.

Chỉ là với cái chênh lệch chiều cao giữa hai người (191cm và 160cm), Nero phải nhón chân lên mới với tới.

Cô nhanh trí gạt chân Law khiến anh ngã xuống sau đó nhẹ nhàng cho Law một ánh mắt: 'Liệu mà ăn nói!'

Cô sẽ thủ tiêu hắn sau, ngay khi có cơ hội...

"Hai người có vẻ...rất hợp??"_Nami cười gượng.

"Không!"_Law khó chịu.

"Đúng vậy!

Vừa gặp đã thấy rất hợp!"_Nero cười tươi, nhàn nhạt nói một câu.

"Tên mũ lông kia!

Đừng có ăn nói kiểu đó?!!"_Sanji nổi nóng.

"Mèo nhỏ (Nero phát âm gần với từ 'mèo' trong tiếng Nhật) gây sự trước!"_Law nhếch mép.

"Chấp nhặt với mèo?

Anh là chó sao?"_Nero thanh âm lạnh lẽo, tuỳ tiện gọi một tiếng 'chó', ý tứ rõ ràng muốn mắng chửi.

Law bên kia chính là muốn xông lên chém người.

"Thôi được rồi hai người!

Ể...A-Ai kia?!"_Franky định can ngăn bỗng nhận thấy có hai bóng người đang lổm nhổm bò dậy.

"S-Smoker và Quý cô dễ thương?"_Sanji nhanh chóng nhận ra.

"Hải quân làm gì ở đây?

Này mấy người kia!"_Nami chạy đến xem xét.

"Chậc..."_Nero lặng lẽ dùng ánh mắt biểu thị.

Cái nhìn tựa như xuyên thấu tâm can khiến bạn có thể không nhìn mà thấy nhói.

"Nè...Nero-chan, em với bọn họ xảy ra xung đột à?"_Nero nhìn thấy các vết cháy xém trên trang phục và máu trên người Tashigi.

"Haha...Làm gì có!

Họ có lẽ lạnh quá nên gục thôi.

Onee-chan cẩn thận lạnh!"_Nero phủ nhận.

"Này...Rõ ràng cô vừ..."_Tashigi vừa run cầm cập vừa cố gắng vạch trần Nero.

Nhưng mặc kệ ánh mắt thù hằn và giận dữ của cô, Smoker thì thầm:

"Cái mạng quan trọng hơn!"

Nói rồi Smoker chuyển sang dạng khói rồi đưa Tashigi đi.

"Oh!

Họ đi mất rồi!

Mà lạnh quá đi!"_Nami run rẩy nép lại đằng sau Nero.

"Lạnh sao?

Muốn làm nóng không?"_Nero.

"Có chứ!"_Chopper, Nami và mấy đứa trẻ đằng sau đồng thanh.

"Trỗi dậy!"_Nero triệu hồn thêm một Crystal sage nữa, ra lệnh cho nó thực hiện phép thuật khiến nhiệt độ xung quanh họ tăng lên.

"Oa!!!

Tuyệt vời!"_Nami tận hưởng nhiệt độ ấm áp.

"Chị là phù thuỷ sao?"_Chopper và lũ trẻ ngạc nhiên.

"Nero-chan đúng là tuyệt vời!!!"_Sanji uốn éo.

"Tuyệt thật đó!"_Franky.

Lă lúc này lẳng lặng sử dụng năng lực trái ác quỷ.

Chớp mắt đã hoán đổi cơ thể tất cả.

Mọi người:"..."_Hình như có gì đó lạ...

"Hả?

Chuyện gì vậy?"_Nero nhíu mày.

"Tôi biến thành Franky rồiiiiiiii!"_Nami đen mặt.

"Tớ đang ở trong cơ thể của Sanji-kun sao?"_Chopper sốc.

"Ể!

Tôi là Chopper sao?"_Franky.

"Và...Tôi chính là Nami-swan!"_Sanji hào hứng với cơ thể của Nami.

Nero:"..."_C-Cái gì đang xảy ra vậy?

Tên kì dị kia làm sao?

"Cô không bị làm sao?"_Law ngạc nhiên.

"Tôi có thể bị làm sao?"_Nero mỉa mai.

"..."_Law bối rối.

Hắn không ngờ năng lực của mình không tác dụng lên cô.

"Trỗi dậy!"_Nero nhanh chóng nắm bắt sơ hở, triệu hồi Sir alone - một undead với thanh katana lưỡi dài.

Lưỡi kiếm lạnh lẽo kề cổ khiến Law chỉ có thể bất động.

Ngay khi một tia đỏ chói hút mắt chuẩn bị hoà cùng tuyết trắng, bỗng...

Ting~

[Mời sở hữu Trafalgard D.

Water Law.

Cảnh báo: Nếu có suy nghĩ không muốn thực hiện nhiệm vụ quá 3 lần, tim sẽ ngừng đập]

Nero:"..."_Hệ thống điên rồi!

Cái gì là "sở hữu Trafalgard D.

Water Law"???

Đến bây giờ mới phát nhiệm vụ?

Hệ thống này quá thụ động rồi!!

Dựa vào cái gì bắt ta làm?!

Cùng lắm là chết thử lần nữa!!

[Cảnh báo: Vi phạm lần 1]

"..."_Hệ thống chơi thật à?

Thực sự là muốn thay đổi cốt truyện sao?

Nero tất nhiên không có lá gan chết lần hai!

Nhanh chóng ra lệnh Sir alone lui xuống.

Cô lạnh lẽo phun ra một câu:

"Xin lỗi!"

Law:"..."_Cô trở mặt như thế không phải quá nhanh sao?

Law có thể di chuyển không dại gì ở lại, nhanh chóng chạy vào cơ sở nghiên cứu.

Nero bất đắc dĩ đuổi theo.

Trước khi đi không quên nhắn:

"Onee-chan!

Em đuổi theo bắt hắn lại!"

Nami chưa kịp nghe rõ, quay đi quay lại đã không thấy người.

Nhưng nhanh chóng bên Luffy đã đi tới...

-------------------------------------

Trong cơ sở nghiên cứu.

"Này...Cô đừng đuổi theo nữa!

Tôi có chuyện riêng!"_Law đứng lại, nghiêm túc nói.

"Tôi cần anh trả lại cơ thể cho đồng đội tôi!"_Nero đưa ra một lí do chính đáng.

"Trong đó có rất nhiều kẻ nguy hiểm sẵn sàng giết cô!"_Law cảnh báo.

"Khụ...Anh nghĩ tôi sẽ bị giết hay họ sẽ bị giết?"_Nero châm một điếu thuốc lấy từ chỗ Sanji, vì lâu không động đến nên cô có chút không quen.

"..."_Law suy tư.

Anh ta không chắc rằng cô vừa đặt cho anh một câu hỏi, nó giống câu khẳng định hơn.

Và anh ta đã được chứng kiến thứ sức mạnh khổng lồ ấy, thứ khiến một hải quân mạnh mẽ như Smoker gục ngã ngay lập tức mà không cần động thủ.

Nên hiện tại...anh không thấy được bất cứ lợi ích gì khi chống lại cô.

"Có vẻ anh nghĩ thông rồi.

Đừng lo, ngoan một chút!

Anh có thể giải quyết việc tư của anh, tôi sẽ đảm bảo anh còn sống để khiến đồng đội tôi bình thường trở lại!"_Nero tắt hẳn nụ cười để bản thân có thể sống thật một chút, lạnh lùng liếc xuống anh qua khói thuốc mờ mịt.

"Đ-Được..."_Law bắt gặp đôi ngươi vàng nhạt của cô sau làn khói thuốc, nó làm anh gợi nhớ đến 'một kẻ nào đó'...

Chỉ có điều khi liếc xuống anh, nó loé lên một tia hứng thú như đang nhìn một thứ đồ chơi tinh xảo.

Nếu không vì ánh mắt đó, Law đã nghĩ câu nói kia của cô chỉ đơn giản là vì đồng đội.

Nero triệu hồi lên Crystal sage, bảo nó khiến cơ thể cô trở nên trong suốt như pha lê, mọi cử động lúc này của cô chỉ như một cơn gió thoảng mang theo hơi thuốc, mang theo cả hương thơm nhàn nhạt vờn quanh chóp mũi Law.

Cô hỏi anh:

"Như thế này đã được chưa?"

Anh không nói gì, chỉ quay lưng bước tiếp.

Nero chậm rãi theo chân anh.---------------------------------

Phew...Xong rồi!

Giờ đến mục thông tin nhân vật thôi!

-Lí do mình chọn Law là vì Law sinh ngày 6/10 mà mình lại sinh 5/11.

Tất cả đều là cơ duyên!

-Nero trước khi chết tuy hay cười, đối với ai cũng tử tế nhưng lại rất mờ nhạt đối với đa số mọi người.

Thực chất cô là một người vô tâm với mọi thứ xung quanh trừ tình dục.

Đừng hiểu nhầm!

Cô ấy đơn giản thấy rằng tình dục là phương tiện kết nối hiệu quả nhất giữa người và người.
 
[Đn One Piece] Bác Sĩ Và Kẻ Triệu Hoán Linh Hồn
Chương 10. Arc Punk Hazard 6


Nero theo chân Law đến phòng thí nghiệm của Caeser.

Trước đó anh dặn cô phải tuyệt đối cẩn thận, trong đó có đến hai kẻ sở hữu trái ác quỷ nên cẩn thận cũng không thừa.

Cô ngoan ngãn nghe lời, vào phòng chính là ngồi một xó check lại kho chứa của hệ thống, dành thời gian phân loại cùng sắp xếp trong yên tĩnh.

Nếu không phải thi thoảng Law cảm nhận được cái nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống mình thì căn bản sẽ nhận định căn phòng này chỉ tồn tại ba người.

Ở trong góc phòng, Nero đang bận bịu với việc tư của cô.

Rồi cô chợt nhớ ra...hình như cô chưa từng triệu hồn ai đó tại đây nhỉ?

Nếu theo nguyên tác thì đây hẳn là đảo Punk Hazard.

Người sẽ chết trong tương lai là...cô ta?

Nero nhìn sang người phụ nữ có cánh với mái tóc xanh lá, trong đầu dự tính một kế hoạch trong thầm lặng.

Trong khi cô bận bịu, anh đang bàn về chuyện nhà ở và việc định cư tại hòn đảo này.

Cô chẳng hứng thú là mấy!

Đại khái từ khoá là: Hòn đảo không được ghi trên Log pose, một nơi 'hắn' không biết, không phải phe Mũ rơm,...

Cô xử lí xong đồ đạc trong kho chứa tình cờ nhìn thấy cái nhiệm vụ rồi nhận ra một điều: "Hệ thống này quá thụ động!

Trực tiếp phát nhiệm vụ không hướng dẫn!".

Cái gì gọi là sở hữu?

Bỏ tiền ra mua sao?

Đau đầu!

Xem nào...phương châm sống thứ nhất: Tình dục là con đường ngắn nhất sau bạo lực.

Nero:"..."_Bạo lực?

Đánh què rồi nhốt lại?

Nghe có vẻ khả thi!

Law bỗng nhiên thấy lạnh sống gáy.

Nhất định không phải bạo lực rồi!

Tình dục là cách tạo nên mối liên kết đơn giản nhất!

Nhưng không phải hoàn toàn, chỉ có thể kết nối thể xác...

Suy cho cùng chả phương pháp nào phù hợp.

À mà...giết chết rồi triệu hồi không phải sở hữu linh hồn sao?

Không được!

Chỉ có thể triệu hồn 3 lần, rủi ro quá cao!

Nero mệt mỏi đi xin ý kiến vài undead của mình.

Sir alone:"Sở hữu?

Như là chủ nhân với đầy tớ sao?"_Hừm...cũng có lí!

Darklurker:"Giống Chúa và con chiên?"_Ồ!

Không hoàn toàn đúng.

Soul of cinder:"..."_Không nên hỏi anh khoản này nhỉ?

Nameless king:"Sở hữu là thành quả sau khi chinh phục!"_Chinh phục?

Ygrite:"Sở hữu sao?

Sở hữu một người chính là khiến người ta toàn tâm toàn ý hướng về mình, nói cách khác là yêu, là độc chiếm hoàn toàn không gian và thế giới của một người!"_Vậy làm sao để khiến một người yêu mình?

Ygrite:"Vậy thì bản thân cô phải tự tìm hiểu rồi!"_Được rồi!

Cảm ơn anh, Ygrite!

Không hổ là undead tốt nhất cô có!

Nero rơi vào suy tư.

Cô luôn đơn phương người khác, trước giờ ngoại trừ cô gái Thuỵ Điển đó thì chưa có mối tình nào chính thống cả!

Lí do lại cực kỳ đơn giản: Yêu lâu rồi thì chúng ta sẽ có một sự thấu hiểu nhất định dẫn đến khó mà chấp nhận được bản chất thật sự của người kia...

Chẳng phải ai cũng lúc đầu chính là thấy nửa kia là một người hoàn hảo, sau đó lại phát hiện ra sự thật vốn chẳng đẹp như mơ sao?

Bản chất của các mối quan hệ đều là vậy...

Rất phiền não!

"Này Trafalgard!

Ngươi có thấy căn phòng này hơi ngột không?"_Ceaser bỗng nghi ngờ.

"Ta thấy bình thường."_Law giữ nét mặt bình tĩnh, nhanh chóng phủ nhận cảm giác nghi ngờ của Caeser.

"Vậy sao?"_Monet cười mỉa.

"Vậy ngươi sẽ không phiền nếu ta rà soát lại một chút nhé!

Có chút đề phòng thôi!"_Caeser cười nham hiểm.

"Ngươi biết đấy!

Có trái ác quỷ khiến con người tàng hình..."_Monet cố tình gây khó dễ anh.

Nero nhận thấy nguy cơ bị phát hiện, liền cực lực né tránh những làn khí đang toả ra xung quanh.

Nhưng có né cũng không được, những làn khí ga quá nhiều.

Cô nhìn xung quanh để xem có chỗ trốn hoặc thoát ra không nhưng lại nhận thấy một điều duy nhất: Vào đây đúng là sai lầm!

"Law, cho tôi nhờ một chút!

Ngồi yên!"_Nero thì thầm với Law.

Cô nhận ra khí ga của tên kia sẽ không đụng đến anh nên liền phải ngồi tạm trên người anh một chút.

Thân hình của cô thế mà lại lọt thỏm trong lòng anh!

Law lúc này rất muốn đứng dậy nhưng đây là địa bàn của Caeser, bị phát hiện lại phải thoát ra rất phiền phức!

Thế là đành để yên cho cô ngồi trên đùi mình.

Nero thường không muốn bị làm phiền nhưng hiện tại cô đang làm phiền người khác, rất thoải mái!

Đáy mắt lộ ra một cỗ thưởng thức cùng dễ chịu.

Vậy nên ngồi một lúc cô đã thấy có chút buồn ngủ.

Tuy vậy cô vẫn nghe được chính xác toàn bộ kế hoạch tàn nhẫn của Caeser và biết rằng những người đồng đội của cô đang gặp nguy hiểm.

"Đúng là một kẻ cực đoan!"_Cô đánh giá Caeser trong suy nghĩ.

Sau khi kết thúc câu chuyện, Law cùng Nero bước ra khỏi toà thí nghiệm.

"Anh muốn đi đâu?"_Nero hỏi.

"..."_Law không đáp lại.

Trông có vẻ như đang bực tức.

"Mùi thuốc lá từ cô, khó chịu!"_Một lúc sau anh mới đáp lại một câu cụt lủn.

Ra là vậy!

Nero nghĩ nghĩ một lúc rồi nhìn chằm chằm anh.

"Khó chịu sao?"_Cô tiến sát lại.

"Đ-Đúng vậ..."_Law còn chưa kịp nói hết câu đã bị chặn miệng bằng một nụ hôn sâu.

Nero hôn đến mạnh bạo còn anh thì bị hôn đến không biết trời đất.

Sau một lúc dày vò Law, cô mới buông tha cho anh rồi nhàn nhạt hỏi anh:

"Ngọt hơn chưa?"

Law:"..."_Mẹ nó!

Cô nghĩ cái quái gì trong đầu vậy?!

"Ngọt không?"_Cô không kiên nhẫn hỏi lại lần nữa.

Law bực bội đi thẳng về phía trước mà không nói gì.

Nero đứng đằng sau bắt gặp vành tai anh có chút đỏ thì khẽ cong môi, tâm trạng chính là rất vui vẻ chạy theo!----------------------------

Tí cẩu lương mừng ngày Valentine (muộn) nhỉ?

Mừng ngày Valentine (muộn) nha!☘️☘️☘️
 
[Đn One Piece] Bác Sĩ Và Kẻ Triệu Hoán Linh Hồn
Lời nhắn.


Sau hai ngày tạm nghỉ để viết một OS đồng nhân Noragami tên là: Sương mù có lúc quang.

Mong mọi người ủng hộ!
 
[Đn One Piece] Bác Sĩ Và Kẻ Triệu Hoán Linh Hồn
Chương 11. Ark Punk Hazard 7


"Anh cũng mạnh thật đấy, Law-kun!"_Nero nhìn xác mấy tên tay sai vừa bị Law hạ gục.

"Law-kun?

Gọi tôi là Law!"_Anh tỏ vẻ khó chịu.

"Được rồi!

Mà anh chưa gọi tên của tôi nhỉ?"

"Neko?"_Law cười mỉa.

"Vậy cũng được!

Tuỳ anh!"_Nero sau khi phổ cập thông tin từ Ygrite rằng khi yêu cần nuông chiều nửa kia liền thoải mái để anh gọi.

Law:"..."_Cô ta làm sao thế?

"Ồ!

Luffy-kun đang đánh với ai thế?"_Nero chỉ về phía xa.

"Thuộc hạ của tên khí gas kia."_Law chạy tới.

Cô cũng nhanh chóng chạy theo.

Nhóm Mũ rơm đang gặp tình huống khó khi Nami trong cơ thể Franky đã bị bắt bởi tên người tuyết khổng lồ.

Nero đang suy nghĩ xem liệu có nên giết rồi triệu hồn chúng không nhỉ?

Dù sao người tuyết có trí thông minh cũng không tệ.

Trong khi cô đang mải suy nghĩ, Law đã xử đẹp một con rồi giải cứu Nami.

"Nero-chan!

Em đưa cậu ta đến sao?"_Nami trong cơ thể Franky nhìn về hướng Nero.

Sanji thì đang ở bên kia giở trò đồi bại.

Nero:"..."_Phải bắt Law khiến họ trở lại bình thường...

"Traffy!

Anh đến giúp chúng tôi sao?

Cảm ơn!"_Luffy hớn hở.

"Traffy sao...?"_Nero nổi hứng trêu chọc.

"Im đi!

Mugiwara này!

Chúng ta có chuyện để nói đây!"_Law tiến về phía Luffy, tiếp tục nói chuyện.

"Sao vậy?"_Luffy lắng nghe.

"Có thể là cậu tình cờ vào đây nhưng ta đến để bàn với cậu chuyện này.

Có hai cách để tồn tại ở Tân Thế Giới, một là nấp dưới cái bóng của một Tứ Hoàng, hai là tiếp tục thách thức chúng..."_Law nói một cách nghiêm túc.

"Vậy là anh muốn cùng chúng tôi kết liên minh?"_Nero vào thẳng vấn đề.

"?????"_Luffy ngơ ngác.

"Liên minh cùng nhau, chúng ta sẽ thành công!

Tôi có một kế hoạch để hạ bệ một Tứ Hoàng."_Law nhếch mép.

Tất nhiên sau đó Nami là người phản bác đầu tiên và gần như chẳng thành viên nào đồng ý.

Nhưng Luffy lại cứng đầu chấp nhận:

"Thật ra có một đồng minh Hải tặc cũng hay mà đúng không?

Tớ nghĩ anh bạn Trafal là người tốt nhưng kể cả nếu không phải vậy..."_Luffy sừng lại rồi nở nụ cười thật tươi.

Nero có chút cảm thấy vui vẻ khi nhìn thấy Luffy hào hứng như vậy, tất nhiên bản thân cô cũng rất đồng ý chuyện này.

"Lo gì chứ các cậu!

Tớ còn có mọi người cơ mà!

Chúng ta cũng đã luyện tập suốt hai năm trời nữa chứ!"_Luffy tự tin.

Lời nói của Luffy như tiếp lửa cho mọi người, ai cũng thở dài trước vị thuyền trưởng vô tư của họ.

Nhưng dù sao ai cũng biết Luffy là một người đáng tin và rất tuyệt vời!

"Anh tốt nhất cũng không nên là một "người bạn không tốt"!

Anh biết tôi có thể giế...Ach!"_Nero suýt buột miệng.

"Hửm?

Cô có thể làm gì cơ?"_Law khiêu khích, anh cũng chẳng hiểu nổi tại sao từ lúc cô tí nữa giết mình lại cố kỵ cảm xúc của mình như thế.

"...Ăn anh~"_Nero cố ý kéo dài âm cuối, ý tứ mờ ám khiến ai kia lao tới muốn chém cô.

"Này này!

Trỗi dậy!"_Nero gọi ra Sir alone.

Ông lập tức xuất hiện trong giáp Samurai và đỡ lấy bao kiếm của Law.

"Ồ!!!

Cái gì kia?!"_Luffy, Usopp và Chopper đồng thanh.

"Samurai kìa!"_Zoro và Brook cũng kinh ngạc.

"Fufufu...Nero-chan và cậu ta có vẻ thân thiết!"_Robin mỉm cười.

"Ghét nhau thì có!"_Nami lắc đầu.

"Có giỏi thì đừng có gọi thứ đó lên!"_Law khích tướng.

"Được thôi!"_Nero lấy thanh katana từ Sir alone rồi bảo ông lui xuống, dùng kiếm đỡ lại tấn công từ Law.

"Họ đấu nhau kìa!"_Franky.

"Không biết ai sẽ thắng nhỉ?"_Brook.

"Tớ không biết nhưng Traffy rất mạnh đó!"_Luffy theo dõi cuộc chiến.

"Kiếm thuật của cậu ta cũng không tệ!"_Zoro thích thú.

"Nero-chan cũng giỏi thật!"_Nami khen ngợi.

"Fufufu..."_Robin cũng tỏ ra thích thú.

"Nhưng sao cô ta chỉ né thế!"_Usopp thắc mắc.

"Coi thường đối thủ sao?"_Chopper chăm chú.

Cuộc chiến trở nên rất gay cấn, tuy Nero chưa chạm đến người Law nhưng ngược lại anh vẫn chưa thể đánh trúng cô.

"Này!

Tấn công đi chứ!"_Law không mấy hài lòng trước thái độ hời hợt của Nero.

"Được thôi!"_Ai bảo hệ thống phát nhiệm vụ kì quặc hại anh nói gì cô liền phải làm theo.

Nero lập tức dùng tốc độ phi thường chĩa mũi kiếm ngay trước mắt Law, làm anh mất thăng bằng.

Cô cũng nhanh chóng đỡ lại.

Sau một hồi đánh cuối cùng Nero lại thắng cuộc trong tư thế lạ lùng.

Một tay dùng katana đam xuống giữ thăng bằng, tay kia vòng ra sau eo cẩn thận đỡ lấy Law.

Law:"..."_Không cần cô đỡ tôi cũng không ngã đâu!

"Oa!!!

Thật giống như kỵ sĩ và công chúa!"_Một đám Luffy, Chopper, Brook và Franky đồng thanh reo lên.

"Không biết tại sao nhưng ở góc độ này Nero-chan trông rất đẹp trai..."_Usopp có chút không tin vào mắt.

Robin, Nami và Zoro:"..."_Mấy người không cảm thấy sai sao?

"Mau buông ra!"_Law gầm gừ.

"Anh không thích?"_Nero thản nhiên.

"Không phải vấn đề đó..."_Law tỏ ra không kiên nhẫn.

"Vậy là thích sao?"_Cô cười cười.

"..."_Law bực mình cố thoát khỏi vòng tay cô nhưng chợt phát hiện: Lực tay của cô vậy mà rất mạnh!

"Thôi được rồi!

Anh cũng khiến họ trở lại đi"_Nero buông ra, chỉ vào phía Nami.

"Slampy!"_ Law hoán đổi cơ thể cho tất cả.
 
[Đn One Piece] Bác Sĩ Và Kẻ Triệu Hoán Linh Hồn
Chương 12. Ark Punk Hazard 8


Lưu ý: Mình lại muốn đổi cách viết rồi!

Viết dài hơn một chút, tầm 12 trang.

Vì vấn đề hiệu ứng bươm bướm nê mình lược giản đi các chi tiết trong truyện nên đọc sẽ luôn thấy thiếu thiếu nhưng đừng lo vì cốt truyện không thay đổi nhiều đâu!

-

Tàn tích viện nghiên cứu số 1 và 2 - Nơi trú ẩn của nhóm Luffy.

Sau cú Slamby của Law, tưởng chừng như mọi thứ đã trở lại bình thường nhưng không ngờ riêng chỉ có Nami lại bị chuyển vào cơ thể của Sanji vì Sanji trong cơ thể Nami đã đi tìm giúp cho lão Samurai.

Ngoài ra, Chopper đã xét nghiệm cho những đứa trẻ khổng lồ.

Hiện tại chúng đang ngủ say để quên đi cơn nghiện, thứ được tạo ra từ chất kích thích trong viên kẹo chúng ăn hàng ngày.

Sau khi xem qua tình hình của lũ trẻ từ Chopper, Luffy đã nói rằng cậu muốnn cứu và đưa chúng về nhà.

Nhưng Chopper nói rằng cậu sẽ phải mất thời gian để thanh lọc cơ thể chúng và tìm hiểu tại sao chúng lại to như thế.

Bỗng Law lên tiếng: " "Khổng Lồ Hoá" con người là dự án mà Chính Quyền thế giới đã nghiên cứu hàng trăm năm nay rồi."

"Khổng lồ hoá sao?...Vậy là Chính Quyền muốn xây dựng một đội quân khổng lồ?"_Nero nhanh chóng nhận ra mục đích của dự án.

"Đúng vậy!

Nếu họ có thể chuyển bất cứ binh sĩ nào họ muốn thành khổng lồ thì đúng là bất khả chiến bại."_Law nghĩ về một viễn cảnh cho thấy những con quái vật khổng lồ dễ dàng thôn tính thế giới.

"Đừng nói là họ, kể cả tôi hay tất cả mọi người đều muốn có cho mình những chiến binh khổng lồ mạnh mẽ!"_Nero đã sở hữu 3 chiến binh khổng lồ nhưng tham vọng của cô lớn hơn thế!

Law nhìn cô với ánh mắt đồng tình, anh tiếp tục: "Caeser có lẽ đang cố hắng làm chúng hoàn hảo hơn cả chính quyền và Vegapunk..."

"Và trông có vẻ mọi chuyện chuyển biến khá khó khăn..."_Nero tự nhiên tiếp lời, Law cũng không nói gì thêm.

Cuộc nói chuyện ban đầu là để giải thích cho mọi người, sau lại trở thành một đoạn độc thoại của hai người.

Nếu thắc mắc tại sao Nero có thể đoán ý anh dễ dàng như vậy thì cô chỉ có thể lấy bằng Thạc sĩ ra thay cho câu trả lời!

"Cậu chắc là muốn cứu chúng chứ?

Các cậu thậm chí còn không biết bọn nhóc này là ai."_Nero lo ngại, khả năng những đứa trẻ này trở thành vật ngáng chân là rất lớn!

"Đúng vậy!

Dù không biết tụi nhóc này là ai, nhưng chúng đã khóc và xin sự giúp đỡ từ chúng tớ.

Tên Master đó chắc hẳn đã lừa gạt và đưa chúng tới đây, nhưng bây giờ thì có lẽ tụi nhỏ đã nhận ra điều gì đó không đúng về nơi này.

Tôi sẽ không rời hòn đảo này cho tới khi bọn nhóc an toàn!!!"

Nami quả quyết, cô là một người con gái mạnh mẽ nhưng giàu lòng vị tha.

Rất phiền phức!

Nhưng đối với người bạn gái kia của Nero...cũng rất giống!

Law nghe xong những lời này liền lạnh lùng hỏi: "Thế cô định ở lại một mình à?"

"Nếu Onee-chan ở lại, tôi sẽ không bỏ rơi cô ấy, tôi không muốn nản thân phải hối hận..."_Nero cười một nụ cười như an ủi Nami, cũng đồng thời tự nhủ với bản thân...sẽ không bỏ rơi người con gái này một lần nào nữa!

Luffy cũng rất quả quyết: "Tôi sẽ không bỏ lại ai trong nhóm của tôi ở lại đây hết.

Nếu đấy là điều Nami, Chopper và mọi người muốn, thì đó cũng là điều tôi muốn!"

Lời của Luffy tuy không hợp lí nhưng lại vô cùng hợp tình, khiến người ta vô thức tin tưởng, đến cả Law cũng phải chấp thuận giúp đỡ dù anh chẳng hề liên quan.

Cậu chàng là kiểu người sẵn sàng trao đi cả trái tim mà không đòi hỏi gì cả, một loại người cả đời Nero cũng không thể trở thành...nhưng ai mà biết?

Cuối cùng cả đám quyết định tách ra hành động.

Nhóm Luffy sẽ lo tên Samurai còn Law và Chopper đều là bác sĩ nên đi chung.

Nero có chút bất mãn: "Tôi đi theo anh?"

"Không được!

Cô có phải là bác sĩ đâu!"_Anh đáp lại, trong giọng nói để ý kĩ sẽ thấy mang theo chút đắn đo.

"Anh sẽ cần tôi!"_Nero bướng bỉnh.

"Không!

Cô nên đi cùng bên Mũ r...."_Law còn chưa kịp dứt lời đã bị cái ôm của Nero chặn họng.

Cô vòng tay qua eo của anh, giữ chặt lấy, dùng lực dí sát người.

"Anh không cho tôi đi, tôi đành phải thế này thôi!"

Law lúc này được cô ôm eo, liếc xuống liền có thể tuỳ tiện thấy đường cong mềm mại qua khe áo.

Kể cả không nhìn xuống, vẫn có thể cảm nhận sự đàn hồi...

"Em điên rồi!

Tại sao cứ phải bám theo tôi như thế?"_Anh lấy tay che đi những vệt hồng trên mặt, khó hiểu hỏi cô một câu.

"..."_Nero trước ánh mắt từ mọi người im lặng một lúc lâu, sau đó gỡ tay anh ra, dùng khuôn mặt nghiêm túc dõng dạc 4 chữ: "Vì em thích anh!"

"Thế cậu không thích tớ và mọi người sao?!"_Luffy nhíu mày, dáng vẻ ngờ nghệch này lãnh trọn cú đấm của Nami.

Nhưng bản thân cô nàng cũng rất bất ngờ, mọi việc dù sao cũng chớp nhoáng như vậy!

Nero bên kia nghe xong một câu từ Luffy, nhân lúc Law đang đơ người ra chỉnh sửa lại: "Em yêu anh, muốn biến anh thành của em!"

Kì thực nói ra câu này cô không ngại, dù sao cũng không phải vấn đề cảm xúc...mà là vấn đề nhiệm vụ cùng tính mạng này của cô!

Ngược lại với một Nero bình thản, Law xúc cảm lẫn lộn nhíu chặt mày.

Anh nhìn xuống cô, đôi mắt xám bạc như xuyên thấu tâm can, muốn thử xem một từ "yêu" này của cô thật hay giả?

Phản chiếu qua con ngươi anh là gương mặt xinh đẹp của cô.

Anh nhớ lại, phát hiện bản thân chưa từng nghiêm túc đem cô quan sát kĩ.

Hiện tại ngay trước mặt anh là một đôi đồng tử vàng nhạt như nắng sớm, đem theo lạnh lẽo của sương sớm.

Làn da trắng sứ nổi bật lên đôi môi hồng hào, có chút quyến rũ khiến người ta thật muốn lao tới giày vò.

Cô có sống mũi cao, thẳng lại nhỏ nhắn, đôi lông mày thanh mảnh, hàng lông mi dài rũ xuống như liễu rủ mang theo khí sắc yêu kiều.

Cô đặc biệt có mái tóc vàng kim, nhiều sợi pha sắc xanh trông kì quặc nhưng lại đẹp đến lạ.

Mặc dù tính cách khó hiểu nhưng nhìn đâu cũng thấy muốn nâng niu.

Ngay khi trong đầu suốt hiện những dòng suy nghĩ như vậy, anh chỉ có thể bất lực đem cô gạt ra.

Những tưởng cô ôm chặt không buông, kết quả làm anh ngoài ý muốn...cô thế mà thuận theo anh đứng ra xa.

"Em..."_Law bất ngờ nhìn cô, thấy ánh mắt chứa đựng vô vàn xúc cảm mãnh liệt bị chặn lại, anh có chút không nỡ.

Nhưng trong một giây ngắn ngủi thôi, ánh mắt đó nhìn anh đầy hờ hững, tựa như cả hai chưa từng gặp qua.

Cô như đang nhìn người lạ mặt vốn đã cùng cô không liên quan.

"Vậy...tôi không đi nữa!"_Cô đổi danh xưng lại, âm phát ra nghe khàn khàn.

Nếu đã không theo đuổi được, thì để người kia tự mình tới đi!

Giả sử lúc này anh không nói với cô một tiếng chấp thuận,cô liền thử xem độ chân thực của hệ thống kia!

"Hai người..."_Nami khó nói.

"Vậy Nero sẽ đi cùng bọn tôi!"_Luffy cắt ngang, vẻ mặt hồn nhiên nói.

Law lúc này đang phải đấu tranh nội tâm gay gắt, rốt cuộc là nên đáp lại một từ "Được" hay "Không"?

Anh nhìn cô, cô cũng không ngại ngần cùng anh đối mặt, tựa như thật sự không quan tâm kết quả.

Law cắn răng, dùng một suy nghĩ 'Chẳng là gì của nhau cả' mà buông xuống.

Anh đáp lại:

"Được..."

Nero chỉ đợi câu này, quay lưng bước về phía trước.

Cô còn không liếc anh thêm một giây nào nữa, khung cảnh hiện tại dễ làm người ta thắc mắc rốt cuộc là ai vừa bày tỏ?

Anh hay cô?

[Bạn đã vi phạm cảnh báo nhiệm vụ]

Âm thanh hệ thống vang lên bên tai Nero, cô cũng mặc kệ!

Vốn dĩ đã không thể theo đuổi, kể cả lấy tính mạng ra cũng chẳng giúp được gì!

Kết quả cuối cùng, phụ thuộc vào anh thôi!

Đừng nói cô ích kỉ!

Cô đây là hèn nhát, là sợ rằng khi mà cô thuận theo hệ thống, thuận theo khái niệm 'yêu' mà bỏ ra 100% tình cảm mà anh lại không bỏ ra 100% vì cô thì sao?

Yêu đương vốn là như vậy!

Là một bài toán cân đo đong đếm khó lường, vậy mà lại đại diện cho mạng sống của cô lúc này!

Cô thực lòng không muốn buông bỏ nhưng...anh thì sao?

"Nero-chan...Em..."_Nami muốn nói gì đó nhưng câu từ khó lòng thoát ra.

Robin cũng không cười nổi, chỉ biết lẳng lặng nhìn cô.

Franky cùng Luffy thì cứ ngơ ngác, đến cuối vẫn chẳng hiểu được.

"Để anh ấy quyết định!

Chẳng phải con gái nên là người được theo đuổi sao?"_Nero lạnh lẽo nói ra một câu, tiếp tục bước đi trong tuyết trắng.

Nami thở dài, cùng mọi người cứ thế đi tiếp.

Bỗng Nero lên tiếng: "Onee-chan!

Trong túi áo có thuốc lá, đưa cho em!"

"Nero-chan...Không cần phải làm thế đâu!"_Nami ái ngại.

"Cứ đưa em!

Chịu không nổi rồi, một điếu thôi!"_Cô cảm thấy miệng có chút đắng, quay qua lấy đi một điếu thuốc lá cùng bật lửa.

"Nero-chan!

Em mới có 17 tuổi!"_Robin nhíu mày.

Cô nhàn nhạt đáp lại: "18 rồi!

Hôm nay là 18..."

Không ai nói gì thêm, cả nhóm cứ lặng lẽ bước từng bước chân nặng nề về phía trước.-

Ây nha!

Mệt quá đi!

Định viết 2000 từ cơ nhưng thật buồn ngủ!

Đáng lẽ tối qua đăng lên rồi nhưng ngủ quên mất.

Bài tập nghỉ thêm cũng thật nhiều, may mắn là không phải gần 20 tờ như bên đội tuyển Toán!

Ngoài lề.

Nero cách Law 9 tuổi lận đó!

Cùng khoảng cách độ tuổi với cp tui ship nè Bác Quân Nhất Tiêu đó!

Không hiểu sao viết ngôn tình cứ thích viết nam lớn tuổi hơn nữ thôi!☘️☘️☘️☘️☘️

(Bộ Nero đang mặc)
 
[Đn One Piece] Bác Sĩ Và Kẻ Triệu Hoán Linh Hồn
Lời nhắn


Đồng bọn thân mến!

Khi các độc giả thân yêu đọc được những lời này, thì tôi - tác giả, đã chính thức ra đi...

Chuyện là tối nay học Online, lớp học còn kết nối với nước khác!

Doạ chết ta rồi!

Áp lực lắm có biết không?

Có đứa bạn thân là Giải Nhất Tiếng Anh toàn thành phố, bạn chung đường về nhà là người hào hứng nhất với việc cùng người nước ngoài trò chuyện, thêm cả bạn ngồi bàn trên quan hệ thân thiết vừa đạt 100 điểm tuyệt đối kì thi Toán Quốc tế!

Chợt nhận ra bản thân chẳng là cái thá gì! 🙁(

P/s: Bài tập lại thêm 2 trang rồi!

Không còn thời gian viết truyện, nếu có thể thì sau khi thi xong HK 2 mình sẽ viết tiếp!
 
Back
Top Bottom