Siêu Nhiên [ ĐN Mashle ] Bảo Vệ Đến Giây phút Cuộc đời

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
355838829-256-k727579.jpg

[ Đn Mashle ] Bảo Vệ Đến Giây Phút Cuộc Đời
Tác giả: NhinGi01
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Không có trong mạch truyện gốc.

Tập trung vào hai nhân vật chính, sẽ lệch khác với nguyên tắc rất nhiều.

Nếu dị ứng thì xin lướt.

Lưu ý : Buff bẩn, 2 main, OOC.

Và tôi đếch phải chuyên văn hay gì nên sẽ làm theo sở thích ( chủ yếu là tự làm tự ăn ).​
 
[ Đn Mashle ] Bảo Vệ Đến Giây Phút Cuộc Đời
Chương 0 : Giới thiệu


Louis ( 16t )

Giới tính : nữ ( chị gái sinh đôi của Laura )

Cao : 1m73

Năng lực : hắc ám

Sở hữu : 2 vạch bên má phải, đũa phép thần bóng tối

Laura ( 16t )

Giới tính : nữ ( em gái sinh đôi của Louis )

Cao : 1m56

Năng lực : Máu ( dùng máu để tạo ra phép thuật, cũng có thể dùng để thôi miên người khác )

Sở hữu : 2 vạch bên má trái, đũa phép thần máu.
 
[ Đn Mashle ] Bảo Vệ Đến Giây Phút Cuộc Đời
Chương 1


Trong màn đêm.

Tưởng chừng như đó sẽ là 1 đêm yên bình, nhưng không, ở 1 nơi không ai biết, cũng không ai để ý.

Có những tiếng bước chân đang xen lẫn vào nhau, có tiếng chạy nhanh, như thể đang chạy trốn bởi thứ gì đó, đằng sau có tiếng đi chậm, như đang tận hưởng cuộc đuổi bắt phi nghĩa này.

Được lúc lâu, người bị săn đã chạy vào ngõ cụt.

Sợ hãi, van xin, la hét ?

Đó là những tiếng phát ra sau khi người kia bị giết chết không thương tiếc, bị bóng tối nuốt chửng, không còn 1 thứ gì còn sót lại ở đó, nếu không còn gì thì sẽ là lời nói dối vì bây giờ chỉ còn những vũng máu tươi chưa khô mà thôi.Ánh đèn dưới con ngõ bắt đầu chớp tắt liên tục, nhưng cũng có thể nhìn thoáng qua thủ phạm trong màn đêm tối tăm đó.

Là Louis, chị nhìn vào hư không, những ký ức khi chị vẫn còn ở đây chợt ùa về.

Những ký ức không đáng có, không đáng xuất hiện.

Khi chị đang nhìn vào khoảnh không như người vô hồn thì có tiếng nói phát ra sau lưng chị.- Louis, chị xong chưa đấy ?Louis chợt tỉnh táo lại, quay lưng nở 1 nụ cười tươi như chưa hề có gì xảy ra và nói.- A~ bé cưng xong bên kia rồi à ?Louis ôm Laura từ đằng sau, Laura thì đang quấn băng phần máu của mình lại.

Louis than :- Bé cưng ơi ~ Chị buồn ngủ ~- Được rồi, về thôi, dù gì hai ta đã làm xong nhiệm vụ được giao rồi.

Nhưng trước hết phải báo cáo lại cho ông già cái đã.- Ừm~- Này mấy người kia !

Đang làn gì ở đó vậy !- Bị phát hiện rồi !

Đi thôi !- oki~- Đứng lại !! * Cầu lửa * !!- // né // Tao đâu có ngu mà đứng lại !

Blè.- * khiêu khích người ta mà vẫn dễ thương là sao vậy em ? *Sau khi cả hai đi.

Người dân đã báo cảnh sát ở khu đó để giải quyết, 1 lúc sau có 1 nhóm cảnh sát đến và phong tỏa hiện trường, trong đó có 2 thần nhãn được cử đi điều tra.- CHẾT TIỆT !!- Bình tĩnh đi Revol.- Bình tĩnh thế quái nào được khi đây là vụ án lần thứ 11 trong tháng rồi đấy !!-....- Điên mất thôi, nếu tôi biết là ai làm thì tôi sẽ bắt hắn phải nhận án tử !

.

.

.

Sau khi thoát khỏi con hẻm đó, cả hai người đã dùng chổi bay để về lại lâu đài cao nhất của Zero, cũng là " nhà " của cả hai người.

Sau đó cả hai đi tới tận cùng lâu đài, nơi Innocent Zero cư ngụ.

Hắn đang ngồi trên 1 chiếc ghế khá sang trọng nhưng cũng quái đản, hắn đang đợi hai người về, 1 phần là để nghe nhiệm vụ, 1 phần là " quan tâm " cả hai theo đúng vai trò của " người cha "( nuôi ).

Hắn nhìn cả hai và nở 1 nụ cười dịu dàng giả tạo mà rằng :- Chào mừng 2 con đã về nhà, thế...

Nhiệm vụ như thế nào ?- Im đi, nghe từ " về nhà " của ông khiến tôi cảm thấy kinh tởm !- Mồ~ Laura à, sao con lại nói thế với người cha " yếu đuối " và có tuổi như ta chứ ~ ta đau lòng quá Hic // giả bộ rơi nước mắt //Laura nghe vậy thì tỏ vẻ chán ghét và khinh thường, Louis thấy vậy thì chọt vào vai Laura vài cái và khẽ ghé vào tai Laura và nói :- Đừng chấp ông ấy làm gì, dù gì người đã cưu mang chúng ta là ổng mà, nhịn đi.

Với lại chị buồn ngủ quá..

Không khéo phải phiền em xách chị về phòng rồi..Laura nghe vậy thì không nói nữa, cô chỉnh tư thế, giọng nói lại và báo cáo với Zero rằng nhiệm vụ đã hoàn thành.

Sau đó, cô nắm tay chị và đi về phòng, mặc cho Zero đang ngồi nở 1 nụ cười thâm sâu.

Bỗng hắn cười lớn, lấy tay ôm mặt và nói với giọng lạnh :- Đứa trẻ đó thật hỗn xược mà, nhưng cũng có phần giống ta.

.

.

.

.

.

.

- Bé cưng~ dậy thôi nào, nắng tới mông rồi~ // chọt vào má Laura và cái //Louis đang cố kêu Laura thức dậy, nhưng đó chỉ là phụ, việc chính của việc này là nựng má cô và xem khuôn mặt đang ngủ của cô và thầm cảm thán.- đánh yêu vl ~Được 1 lúc thì Laura tỉnh dậy nhưng vẫn còn mơ màng, chưa tỉnh hẳn.- Vậy ròi hả bé cưng ?- Ừm... // ngái ngủ //- Thoi nào, dậy đi, ông già gọi chúng ta có việc kìa.- Nữa hả ? // ngán ngẩm //- Chịu thôi chứ biết sao giờ ? // cười //Cô nhìn chị đang cười mà bất lực.

Sau 1 hồi sửa soạn thì cả hai đã thay đồ xong, Laura tính đi khỏi phòng thì bị Louis ngăn lại, cô xoay người lại, tính mắng chị thì thấy chị làm vẻ mặt buồn bã và nói với giọng thất vọng rằng :- Thế em không còn quên gì nữa thật sao ?Cô ngơ ngác nói :- Quên đéo gì ?Louis vừa chỉ lên má mình và nói :- Thế là hết rồi sao ?

Xem lại kỹ xem nào ?Laura có chút bất ngờ nhưng cũng bình tĩnh lại và chợt nhớ ra.

Cô gãi đầu tỏ vẻ phiền phức mà nhón chân lên và đặt lên má Louis nụ hôn buổi sáng.

Đạt được 1 đích, Louis cười rạng rỡ có phần ngây ngô của mình.Sau khi tới nơi mà Zero kêu cô và chị tới thì cũng đợi từ lâu.

Hắn nói bằng giọng phấn khích :- Nào, cả hai cũng đã tới rồi.

Ta có điều này muốn nói cho cả hai biết.- Là ?- Ta đã đăng kí cho cả hai đứa vào trường Easton rồi !

Tadaa. // cười //Laura đứng hình tại chỗ, cô sốc đến nổi toàn bộ cơ thể trắng ra, nếu nói thuỵt toẹt ra thì cô bị bay màu cả rồi.

Louis thì không quan tâm, miễn là Laura đồng ý thì cô cũng vậy.Được 1 lúc thì Laura đã lấy lại tinh thần và quát :- Ê ông già !

Ông chưa hỏi ý kiến của tôi nữa mà !- Thì ta thấy hai đứa cũng tới tuổi đi học ròi, với lại không phải cả hai cũng đã học những phần cơ bản nhất rồi phải không nà ?- Cơ bản ?

Tôi biết ông là thiên tài nhưng đếch phải ai cũng như ông đâu ông già ?!!

Gì đâu mà năm 5 tuổi đã bắt tôi học phép thuật trung cấp, năm 7 tuổi học phép đẳng cấp !- Vì đó là gia qui ở đây rồi.

Mà nói chứ hai đứa chỉ là con nuôi nên học vậy là nhẹ lắm rồi.- Chậc !Laura đang không biết nói gì thì bỗng Louis nói với giọng lạnh lùng :- Thế mục đích của việc này là gì ?

Ông cũng không rãnh để cho tụi tôi đi học bình thường đâu ha ?- A~ bị phát hiện rồi.

Đúng vậy, ta kêu hai con đi là để giám sát người tên Mash, đứa con trai út của ta.- Hả ?!

Ông con út nữa hả ?!

Tôi tưởng Domian là con út rồi chứ ?- Nói thì dài, kệ đi.

Nói chung là cả hai bằng mọi giá phải giám sát nó và báo cáo chi tiết lại cho ta.

Nhưng tất nhiên, ta cũng không nhân từ đến nỗi không làm hại nó, hãy khiến nó bị người đời căm ghét, bị sỉ nhục, và khiến nó mất đi động lực sống.Laura nghe thì phá lên cười, vừa lau nước mắt vừa nói :- Ah~ Ông đúng là cặn bã mà, con trai út thất lạc nhiều năm như vậy nhưng ông vẫn muốn khiến nó suy sụp sao ?

Mà, tôi cũng đếch quan tâm lắm.

Nếu ông có lệnh thì tôi sẽ thực hiện theo lệnh của ông vậy.Khi Laura nói xong, Louis giơ tay lên như muốn phát biểu và nói :- Sao không giết quách luôn đi, sao lại phải tra tấn tinh thần của nó vậy ?Zero cau mày, tỏ vẻ khó chịu, nhưng cũng bình tĩnh mà giải thích cho Louis hiểu vấn đề.

- Ngươi biết tại sao ta lại phải sinh con không ?- Tại sao ?- Vì ta muốn trái tim của chúng nó, nó khiến ta mạnh hơn, mạnh tới mức có thể làm vua của thế giới này.

Ta muốn sức mạnh từ những quả tim đó, nó là nguồn sức mạnh dồi dào nhất đối với ta.

Nên tuyệt đối không được giết nó, hiểu chưa ?Zero nói với giọng tràn đầy lạnh lùng, như thể điều đó là lẽ hiển nhiên, hắn vừa nói vừa toát ra sự khác biệt của chính mình, khiến Louis và Laura có phần run sợ.Laura cười khẩy 1 cái.- Hên tôi là con nuôi của ông đấy, chứ nếu tôi mà là con ông thật chắc tôi cũng sẽ chết vì bị moi tim mất thôi.Louis nghe vậy thì liền trợn tròn mắt, như thể không tin lời Laura hốt ra, Louis nhanh tay ôm Laura lại, thật chặt, thật sát, như muốn nói : " Chị sẽ không để mất em lần nữa đâu !

Không bao giờ !

''.

Hành động của Louis khiến Laura cảm thấy có phần bất ngờ, nhưng cũng có phần ngượng ngùng.

Cô cố gắng nói với Louis rằng đó chỉ là 1 câu đùa giỡn mà thôi.

Louis nghe vậy thì cũng đã yên tâm phần nào, buông tay ra.

Zero chứng kiến tất cả thì không nói gì, chỉ cười nhẹ 1 cái.- Nào nào ~ quay lại vấn đề chính.

Ta sẽ cho hai con 1 vài thông tin bổ ích để làm nhiệm vụ cho dễ nà !

Đó là nó không thể sử dụng ma pháp.- !!

Không sử dụng được sao ?!

Thế thì dễ vl.- Không dễ vậy đâu.

Theo ta được biết thì nó có sức mạnh vật lý siêu phi lý nên sẽ khó để ra tay lắm.

Và còn nhớ câu ta đã dạy cho con chứ ?

Là đừng bao giờ xem thường con mồi của con, khi con còn chưa biết họ là ai và thực lực thế nào.-...

Vâng, tôi hiểu rồi.

Vậy tôi đi chuẩn bị đây.Laura nắm lấy cổ áo của Louis và kéo Louis đi.
 
[ Đn Mashle ] Bảo Vệ Đến Giây Phút Cuộc Đời
Chương 2


Sau khi chuẩn bị xong, cùng với những thông tin cơ bản về ngoại hình lẫn việc Mash không thể sử dụng pháp thuật.

Cả hai lên đường đi tới trường Easton.

Cảnh tượng đầu tiên cả hai thấy là rất đông, đông đến nỗi có khi lên đến hàng ngàn người.

Tuy vẫn chưa đến lúc thi nhưng ai ai cũng náo nức, có người còn ôn lại những kiến thức cơ bản trước khi thi.Cả hai đi loanh quanh để tham quan sân trường trước, vì đây là lần đầu tiên cả hai ở 1 nơi đông đúc như vậy.

Hầu hết thời gian của hai người là nếu không làm nhiệm vụ thì cũng chỉ ở lâu đài và cùng 5 người kia chơi mấy trò " bất bình thường ".

Và sau khi tham quan xong thì sẽ đi tìm Mash.Cả hai đều có thể cảm nhận được sức mạnh bên trong mỗi người khi cả hai đi qua họ, hầu hết đều là những kẻ 1 vạch kém cỏi.

Đang đi tìm Mash thì bỗng Louis chọc vào vai Laura vài cái và chỉ vào 1 người đang nâng tạ đằng xa kia.- Bé cưng, hình như Mash ở kia thì phải.- Hả ?!

Đâu !Laura nhìn theo hướng chỉ tay của Louis, cô thấy Mash đang nâng 1 quả tạ 500kg mà há hốc miệng, cô không thể nào tin vào mắt mình.1 người có quả đầu nấm xéo về bên phải, thân hình vạm vỡ không quá bự, cũng không quá nhỏ, mặc 1 bộ áo cổ lọ màu đen, mặc quần đùi màu trắng có kẽ sọc thẳng hai bên đang nâng tạ liên tục.

Mà là Mash, con út của Zero ư ?!

Đầu cô bắt đầu hỗn loạn về những thứ cô thấy trước mắt, Louis thấy Laura có vẻ mất bình tĩnh thì cảm thấy lo lắng.Sau vài phút mất bình tĩnh thì Laura cũng đã bình tĩnh lại, cô xoay người nhìn Louis thì rất ngạc nhiên, vì bây giờ Louis đang cảm thấy rất lo lắng cho Laura, tay vẫn còn run.

Laura trấn an Louis rằng mình đã ổn hơn.

Dù Louis vẫn chưa hoàn toàn tin nhưng thấy ánh mắt của cô thì cũng yên tâm hơn.Sau khi trấn an Louis xong thì Laura nhìn về hướng của Mash với cặp mắt lạnh lùng và ảm đạm.- Đầu tiên thì phải tiếp cận Mash, sau đó là lên kế hoạch làm Mash có tiếng xấu và làm nó không thể vực dậy tinh thần được nữa.Bất chợt có người từ đâu xuất hiện trong ma pháp bão lửa và đứng ở 1 mục không cao lắm.

Hắn tự xưng mình là " Claude Lucci ".

Mọi người ở đó nghe đến tên thì đã há hốc miệng, có người nói ông ta đã đứng hạng 7 trong năm nay và đang đến bậc pháp sư.

Ai cũng kinh ngạc xen lẫn ngưỡng mộ.

Thấy vậy, Lucci tỏ ra vẻ khinh khỉnh, tự cao tự đại cho rằng mình nhất trong mắt mấy tân sinh viên yếu kém này.

Louis và Laura nhìn cảnh tượng mọi người đều ngưỡng mộ hắn thì tỏ vẻ khinh thường, nhìn hắn bằng nửa cặp mắt.

Louis khom người xuống và khẽ nói nhỏ vào tai Laura rằng :- Bé cưng, em thấy thằng chả này bằng mấy cọng tóc của ông già ?- Chị nghĩ hắn mấy cọng ?

Đéo có cọng nào hết.- Đúng nhờ.

So với ông già thì thằng chả đó chẳng là cái thá gì cả, a~ chán quá đi~Louis đang chán nản thì đột nhiên Mash lên tiếng :" Ông nghĩ rằng ông sẽ trở nên nóng bỏng khi xuất hiện từ cơn bão lửa và đó là tất cả "Louis và Laura nhìn Mash kinh ngạc, không lường trước việc cậu sẽ thốt lên câu đó trước mặt hắn.

Laura nhịn cười nhưng ai cũng biết cô đang cười.

Louis suy nghĩ rằng * Bộ câu đó buồn cười lắm à ? *.

Lucci thì điên tiết lên, và chửi thầm : * thằng nhóc chết tiệc ! *.Lucci nhịn cơn tức này vào trong và tuyên bố vòng 1 diễn sẽ diễn ra, và nói mọi người hãy ngồi xuống.

Các thí sinh đều ngơ ngác, khi trên sân không có 1 cái ghế nào cả.

Bỗng nhiên Lucci giơ đũa phép lên, dưới chân mọi người từ đâu những chiếc bàn và ghế được mọc lên từ dưới đất.

Mọi người đều ngạc nhiên trước đều đó , Laura thấy thì cũng kinh ngạc mà vỗ tay, Louis thì cũng làm theo cô.

Chưa kịp mọi người hết bất ngờ thì có người nói :" Hãy nhìn lên trời kìa !

".Đồng loạt mọi người nhìn lên thì đã thấy rất nhiều tờ giấy chi chít những con chữ, cùng với những tay bút lông đang bay xuống, giấy được đặt trên bàn 1 cách nhẹ nhàng, còn bút thì được cắm xuống 1 cách mạnh bạo và dứt khoát.

Mọi người đều đang trầm trồ trước phép thuật ấy thì Mash lại phán thêm câu :" Sao ông ấy không sắp xếp trước khi chúng ta tới đây ?

"Phụt-Laura không nhịn được cười, hên là cô cũng biết kiềm chế, không cười thành tiếng.

Sau đó thì mọi người đều ngồi vào bàn và bắt đầu bài kiểm tra.

Đang chuẩn bị làm thì mọi người hoảng hốt khi những dòng chữ trên giấy bắt đầu chạy qua chạy lại, những nét chữ không đứng 1 chỗ.

Lucci thấy mọi người hoảng loạn thì cười thầm, vì chỉ có 3% người làm được bài viết này.

Đang dương dương tự đắc thì Laura và Louis đã đưa tờ giấy cho hắn.

Hắn sốc lắm, sốc đến nỗi không nói thành lời.

Nhưng vẫn tỏ ra mình ổn và cầm tờ giấy thi của cả hai.

Trước khi đi ra chỗ đó thì cả hai có nói mỉa hắn vài câu.- Bé cưng, chị thấy bài đó dễ hơn chị tưởng.

Không lẽ vòng 1 thì vẫn luôn dễ dàng như vậy sao ?- Em không biết, mà đúng thật là dễ hơn em tưởng.Lucci tức giận đến nỗi muốn cho cả hai 1 bài học.

Thì ra, đây là bài mà hắn tự thay đổi, vì bài gốc dành cho họ quá dễ dàng nên hắn đã sửa lại, chỉ khi phá hủy được ma thuật để những câu hỏi thành từng dòng.

Đây là bài rất khó đối với những " con cưng " của những người có máu mặt trong giới quý tộc nói riêng và bộ pháp thuật nói chung.Hắn đang suy nghĩ thì lại có người nộp bài.

Là Mash, hắn vẫn nghĩ cậu gặp may nhưng khi nhìn vào bài của cậu thì mới kinh ngạc, bài của Mash được cậu làm rất ngay ngắn và hoàn hảo.

Hắn không ngờ Mash lại có thể làm được như vậy.Quay lại vài phút trước.

" Hmmm..có thể vui lòng ngừng di chuyển không ?

"...[ làm gãy cây bút ] Vui lòng ngừng di chuyển lại.

.

.

.

.

.

.

.

Sau khi Mash dễ dàng vượt qua từng vòng 1 thì Laura có chút ấn tượng khá tốt về cậu.

Ngược lại, Lucci lại thêm ác cảm về Mash, hắn không thể tin rằng cậu có thể vượt qua những bài kiểm tra của mình.

Laura thấy hắn đang tức giận thì lại nở 1 nụ cười nham hiểm, cô tiến lại gần hắn.- Thưa giáo sư, em biết ngài đang rất tức giận và cảm thấy nhục nhã khi không thể ngăn Mash Burnedead lại.

Nhưng ngài đừng lo, em có 1 cách rấtt hay, cảm bảo Mash sẽ không tài nào vượt qua được ạ ~Lucci giật mình, thầm nghĩ :* tại sao con nhãi này biết mình đang muốn ngăn thằng nhóc đó lại ? *Tuy hắn có chút nghi ngờ về lời nói của cô, nhưng khi thấy phía sau có 1 luồng sức mạnh tỏa ra từ Louis khiến hắn cảm nhận được sự áp bức, sự chênh lệch về sức mạnh chưa từng đó ở chị, khiến hắn có phần sợ hãi, nhưng vẫn đủ bình tĩnh đồng ý và lắng nghe kế hoạch của Laura.

.

."...

Được rồi, ý hay đấy "" Các bạn !

Sau đây là phần thi kế tiếp của các bạn !

" [ vẫy đũa phép ]" Chuy- chuyện gì vậy !

Mặt đất lại bắt đầu mọc ra thứ gì đó nữa ư ?!

" Các học sinh đều hoảng hốt.

Mặt đất từ từ mọc lên 1 mê cung rất to và phức tạp.

Hắn nói với các học sinh rằng :" Để vượt qua được thì các bạn cần phải hoàn thành mê cung, nhưng đây không phải là 1 mê cung thông thường.

Vì vô sô bẫy đang chờ các bạn.

Giờ thì các bạn có 30 phút để hoàn thành.

Bây giờ thì..

Bắt đầu !

"Tất cả học sinh đồng loạt bị đưa đi 1 nơi rất xa, mỗi người 1 chỗ."

Thật sống 1 miếng bánh "Mash đang đứng 1 chỗ thì có 1 giọng nói rụt rè cất lên :" um...

"" Hmm ?

"Đó là Lemon Irvine, 1 cô nàng có mái tóc vàng ngang vai, kẹp 1 cái nơ màu cam trên đầu, 1 vạch có phần hơi cong nhưng lại không kéo hết xuống.

Cô nói với giọng ấp úng nói :" L- Liệu tớ có thể đi cùng cậu được không ?

"Mash hỏi :" Tại sao ?

"Lemon trả lời :" Ừm..

Cậu thấy đó, tớ nghĩ rằng sẽ hiệu quả hơn nếu ta đi cùng nhau "Mash nghe thì có vẻ đúng nên đã chấp nhận cho Lemon đi theo.

Nhưng Lemon lại luôn tự hủy, đi đến đâu toàn giẫm phải cạm bẫy của mê cung.

Khiến Mash suy nghĩ rằng :* Đây là hiệu quả mà cậu nói à ? *Cả hai đang chật vật với cạm bẫy thì ở trên cao.

Laura và Louis đang ngồi rất thản nhiên trên bức tường mê cung, Laura nhìn cả hai mà vừa cười khẩy vừa nói :- Ối chà, nhỏ dân thường này cũng được việc quá nhể ?Đang khoái chí nhìn Mash và Lemon thì có tiếng vọng lên phía cả hai :- Này !

Hai người đang làm gì trên đó vậy ?

Đây là phạm luật đấy.1 cậu trai tóc xanh dương, đeo 1 khuyên tai hình sao thổ bên tai trái, đôi mắt lạnh lùng màu xanh đang nhìn hai người.

Laura tỏ vẻ khó chịu, nói xuống với giọng mỉa mai :- Hả ?

Phạm luật ?

Ông giáo sư kia chả nói gì về việc tao ở trên đây cả [ nhún vai ]Cậu trai đó thấy cũng đúng nên cũng không nói gì nữa mà đi thẳng về phía trước.

Laura lấy làm ngạc nhiên, vì xưa nay trừ " gia đình " và Louis ra thì không ai chịu nổi cái mõ hỗn của cô.

Cô cảm thấy khá thú vị nên đã đi xuống.Bỗng chốc kế bên cậu chàng đó.

Louis cảm thấy rất ghét cậu, vì lần nào chị bám lấy Laura thì lại bị cô cho ăn bơ, có khi là ăn đấm.

Cậu thì rất bất ngờ khi thấy cô đang đi kế bên mình, vì khoảng cách giữa cô và cậu khá xa, phải mất vài phút để bắt kịp.

Đang suy nghĩ thì Laura nói :- Nè nè, ngươi tên gì thế ?- Tại sao tôi phải nói cho cô biết ?Laura tỏ vẻ đang nghĩ ngợi và nói :- Vì tôi muốn làm bạn với cậu chăng ? [ cười ]Cậu nhìn Laura bằng cặp mắt như nhìn 1 con nhóc 5 tuổi, nhưng lại thấy cô có 2 vạch trên má thì cũng đành thôi.

Cậu nói với giọng lạnh lùng :- Lance Crown- Ồ ~ thế hả ?Đang đi thì bỗng Lance hỏi cô rằng :- Ngươi có biết thứ gì quý giá nhất trên thế giới này không ?Cô khá bất ngờ khi Lance chủ động đặt câu hỏi, nghĩ rằng cậu đã chấp nhận làm bạn của cô.

Cô nói :- Hmm...

Tiền ?- Sai.- Sự tự do ?- Sai.- Quyền lực ?- Sai nốt.Laura bắt đầu mất kiên nhẫn, quát :- Thế là cái quần gì !!Lance bất lực mà lấy tay ôm mặt, lẩm bẩm rằng :- Câu hỏi này thật sự không khó, nó giống như việc 1+1=2 vậy !....

Thôi thì cho người đanh đứng cạnh cô nói thử đi.- Hả ?

Người nào ?Lance nhìn cô bằng cặp mắt nghi ngờ, nói với giọng hơi cáu :- Ơ hay, cô nhìn kế bên cô thử xem đó là ai ?Cô như chợt nhận ra điều gì đó, nhìn kế bên thì thấy Louis đang mếu máo như sắp khóc vậy.

Cô giật mình, sau đó thì xin lỗi rồi dỗ dành chị các kiểu.- T-thôi em xin lỗi mà- em quên mất là chị ở đây, em xin lỗi.

- Chị không biết đâu..

Em theo trai bỏ chị..

Chị giận ! [ tỏ vẻ ấm ức ]- Th- thôi mà...

Hay em ôm chị để tạ lỗi nhá ?- thế còn được..Vì Laura thấp hơn Louis nên được chị nhấc lên 1 cách gọn ơ.

Lance thì chứng kiến tất cả, cậu không biết phải diễn tả hoàn cảnh này như thế nào nữa.Đang nhìn hai người ôm nhau thì chợt Louis nhìn cậu, cậu giật mình khi thấy Louis giơ ngón tay " thân thiện " trước mặt cậu, chị cười 1 cách đắc thắng.

Ôm xong thì Laura hỏi chị :- Rồi, chị trả lời câu hỏi của thằng đó thử xem.- Hửm ?

Dễ mà ?

Đối với chị, em gái là thứ quý giá nhất.- Cái lí luận kiểu g-- Chính nó !!- HẢ ?!- Em gái là thứ cần được ghi danh vào sử sách, cần được bảo tồn, cần yêu thương !Laura nhìn Lance mà bất lực, nghĩ rằng :* Thằng cha này não có vấn đề về thần kinh à ? *Laura đang đau đầu khi gặp tình huống như vậy, nhưng louis lại khác, chị gật đầu đồng ý với lời nói của Lance, chị nói :- Em gái là sự tồn tại quý giá hơn bất kì điều gì khác, người ta có câu " hoa rơi cửa phật, vạn vật đếch bằng em gái ".Laura nhìn chị đầy nghi hoặc, cô biết là chị cũng có vấn đề về thần kinh nhưng không ngờ lại nặng như vậy.

Lance như tìm được đồng chí đồng quan điểm với mình, đi lại chỗ Louis, Louis cũng thấy cả hai cũng rất hợp nhau nên đã bắt tay làm quen như hai người bạn.Sau đó thì cả 3 điều lần lượt về đích mà không gặp trở ngại gì.

Lance đứng hạng nhất, Laura đứng hạnh nhì, còn Louis đứng hạng ba.

Cả ba người là người đầu tiên vượt qua được mê cung sớm nhất.
 
[ Đn Mashle ] Bảo Vệ Đến Giây Phút Cuộc Đời
Chương 3


Được 1 lúc thì những người còn lại cũng lần lượt đi ra khỏi mê cung, nhưng quái lại thay, Mash và Lemon vẫn chưa ra khỏi mê cung.

Laura cười đắc thắng nghĩ rằng mình đã thành công trong việc ngăn Mash không ra khỏi mê cung được, đang tự đắc thì...Rầm

Rầm

Rầm

.......Cô hoảng hốt khi thấy Mash đã đấm hết những bức tường ngán chân cậu.

Và phía sau cậu không ai khác ngoài Lemon.

Quay lại vài tiếng trước.

Sau khi thấy Lemon toàn tự hủy, làm chậm tiến bộ của cả hai thì Mash đã tự mình đi 1 mình, thế nhưng, Lemon lại dùng phép ' Levios Cuffuc ' 1 loại phép thuật giúp người sử dụng có thể khóa tay và chân đối phương lại.

Mash thì vẫn không hiểu tại sao mình lại bị trói thì Lemon lên tiếng :- Xin lỗi vì đã lừa gạt cậu.

Nhưng tớ có lí do riêng, nên phải ngăn cậu tiến về đích.Mash ngơ ngác hỏi :- Lí do là gì ?- đ- đã nói là lí do cá nhân riêng tôi rồi mà !- Xin lỗi nhưng...

Tôi cũng có lí do riêng [ tách dây xích ra 1 cách nhẹ nhàng ]Sau khi Mash đi, Lemon vẫn không tin cậu có thể phá phép thuật của mình, đang tự nhủ bản thân phải ngăn Mash nhưng không may cô lại giẫm phải 1 cái bẫy, 1 con nhân sư to lớn hỏi cô :- 4 chân vào buổi sáng, 2 chân vào buổi trưa, 3 chân vào ban đêm.

Hỏi, ta là gì ?- !!Lemon đang rất bất an, tự trấn an bản thân rằng đây chỉ là bài kiểm tra, mình có thể sài phép thuật để...Tượng nhân sư bất ngờ hất đũa phép của cô ra trong sự kinh ngạc của mình.

Bây giờ cô thực sự hoảng sợ, cô cố nghĩ ra câu trả lời nhưng tâm trí cô bây giờ rất hỗn loạn nên chẳng nghĩ ra cái gì.

Cô kêu cứu nhưng lại nhận ra đây là hậu quả mà mình phải tự gánh chịu vì việc làm ích kỷ của mình.Đang nhắm mắt chấp nhận số phận thì bỗng Mash xuất hiện, nói :- Ngươi là cái gì, mà ta phải nghe lời ngươi chứ [ Đấm thẳng vào mặt tượng nhân sư ]- Gahh ! [ ngất ]Lemon vẫn chưa hiểu tại sao cậu lại cứu mình, cô hỏi :- Tại sao chứ...

Tại sao lại cứu tôi ?- Tôi nghĩ là lí do của cậu cũng giống như tôi, và không trọng nhất, tôi nghĩ cậu không phải người xấu.Cô nghe vậy thì bất giác đỏ mặt nhưng rồi Lemon hỏi Mash :- Nhưng bây giờ hai ta đã không kịp tới đích nữa rồi...- ?

Thế cậu nghĩ tôi quay lại đây nhanh như vậy bằng cách nào ?- Hả ?Kết thúc hồi tưởng.Laura nghiến răng, cô không thể tin được kế hoạch hoàn hảo của mình lại thất bại 1 cách đơn giản như vậy, tay run run vì tức giận, mặt cũng đã đen từ bao giờ.

Cô nói với Louis :- Louis, chị hãy sẵn sàng đi, nếu con nhãi đó tiết lộ người xúi giục nó ngăn Mash lại là chúng ta thì hãy trừ khử ả !- Nếu là điều em muốn // giơ đũa phép lên //Mọi người xung quanh điều bàn tán về Mash.

Những lời lẽ thô tục và lăng mạ cậu được thốt ra, tuy vẫn đang tức giận nhưng vì mọi người đều đồng loạt tẩy chay và xúi giục cậu về nhà đi thì cơn tức giận của Laura cũng đã nguôi ngoai được phần nào.Lemon cảm thấy mọi chuyện đã đi quá xa và cảm thấy mọi người thật sự quá đáng thì đã lên tiếng :- L..Làm ơn dừng lại đi !

Cậu ấy không phải người sai !Lucci tức giận về hành động và lời nói của Lemon, hắn quát :- Sao ngươi dám !

Nếu ngươi nói thêm từ nào nữa thì ta sẽ không công nhận kết quả của ngươi đó !Mặc cho lời đe dọa của Lucci, Lemon vẫn nói :- Sự thật là tôi được bảo rằng phải ngăn cản cậu ấy về đích....

Bởi giáo sư LucciMọi người đều bất ngờ trước lời thú nhận của Lemon, ai nấy đều bối rối.

Không để mọi người hết bất ngờ thì cô nói tiếp.- Ông ta nói rằng sẽ cho tôi vượt qua nếu tôi có thể hạ gục cậu ấy...

Gia đình tôi rất nghèo.

Tôi không còn cách nào khác ngoài vào trường này...

Nhưng cậu ấy không những cứu tôi khỏi nguy hiểm, còn nói rằng...

Cậu ấy sẽ cưới tôi // xấu hổ //- Tôi chưa bao giờ nói như vậy. // thẳng thắn //- Cậu có đó.

Nhưng không cần phải xấu hổ vậy đâu, tôi hiểu mà và đó như 1 thứ tin tưởng....

Oh !

Đúng vậy !- Lemon lẩm bẩm 1 mình, tay thì ôm mặt như thể thẹn thùng.

- Gì chứ ?

Tôi không hỏi điều đó mà ?Lucci không còn nhẫn nhịn thêm được nữa, dẫu sao mọi người đều biết bộ mặt thật của hắn, nên hắn cũng không kiên nể gì, hắn nói :" Vậy thì sao ?

Ta là giám khảo của cuộc thi này, và ta có quyền đánh rớt những đứa ta không ưa.

Nhưng cũng không thể trách ta được, vì cả hai ngươi đều là thường dân, các ngươi không có tư cách để vào ngôi trường ưu tú như Easton này được, nó sẽ thành 1 nổi ô uế cho thanh danh của trường.

Chúng ta không cần những kẻ xấc xược và nghèo hèn.

Từ lúc ta thấy sự ồn ào và gương mẫu của các ngươi là ta biết trường hợp của các ngươi chỉ là từ thiện mà thôi.

À, ngươi thừa hưởng những điều chán ngắt của gia đình mình đúng chứ Lemon ?

Nếu vậy thì cũng biết gia đình ngươi phải vật lộn ở thế giới ngoài kia.

Ta tin rằng đều ta làm là đúng khi đánh rớt cả hai.

Nhưng nếu muốn tố cáo ta, 1 pháp sư kiêm giáo sư của ngôi trường này, thì các ngươi dám sa- Rầm !

"" Ôi ôi lão già~ mày nói hơi nhiều rồi đấy, đau hết cả tai "- Laura không chịu nghe được nữa, dùng sức đạp lên đầu Lucci 1 cái khiến hắn nằm xuống đất.

Ai ai cũng sốc trước cảnh tượng đó, Mash và Lemon cũng vậy.Lucci cố ngẩng đầu lên để chửi cô thì có 1 giọng nói vang lên từ trên cao, khiến mọi người đều bất ngờ mà nhìn lên.

Là hiệu trưởng.

Ông ấy đứng hiên ngang lơ lửng trên không." chúng ta sẽ đi tới bài kiểm cuối cùng, và tất nhiên, ta sẽ là giám khảo của kỳ thi lần này " Ông nói với tong giọng đầu bình tĩnh đến lạ thường.

Lucci có phần rén khi thấy ông :" Hiệu trưởng...

Sao ngài lại ở đây ?

"" Lucci, chúng ta sẽ nói chuyện sao "Lucci đã biết rằng mình không còn cơ hội để ở lại đây nữa, hắn ngồi sụp xuống đất.

Laura nhìn hắn như vậy cũng cảm thấy hả hê trong lòng, nhếch môi cười gã, Louis thì đứng bên cạnh Laura, ngáp ngắn ngáp dài trong có vẻ chán chê.
 
Back
Top Bottom