Siêu Nhiên [ ĐN JJK ] Bạch Tuyết

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
356745837-256-k653089.jpg

[ Đn Jjk ] Bạch Tuyết
Tác giả: Yuna1908
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Là một công chúa phiên bản hắc ám, Bạch Tuyết là cô công chúa xấu tính part time thích đeo mặt nạ hiền lành.

Mọi chuyện cô ta làm đều thuận lợi cho đến khi rơi vào vết nứt dị giới.

Mẹ kế: Mày có biết tao chờ cái ngày này lâu lắm rồi không?

Một cái thế giới có đủ thứ kì dị như quái vật, nguyền rủa hệt như thế giới của Bạch Tuyết.

Mọi người nghĩ cô ta sẽ chiến đấu chống lại chúng và đem lại hòa bình ư?

Có cái nịt.

Đánh thì có đánh đấy, mà mạnh quá thì Bạch Tuyết đi trốn, miễn là mình bình an.​
 
[ Đn Jjk ] Bạch Tuyết
Chương 1: Bạch Tuyết và trò phá rối hằng ngày


Bầu trời bao phủ bởi mây, chỉ lọt nổi vài tia nắng yếu ớt.

Mặt đất và không khí tràn đầy những luồng khí màu tím bí ẩn, cây cối đã biến dị thành hình thù kì quặc hệt như quái vật.Những tiếng nổ vang lên trong lâu đài của người cai trị vùng đất.

Người dân tỏ vẻ đã quen với thứ âm thanh bạo lực này.Công chúa và hoàng hậu lại đánh nhau.Người dân nghĩ rằng công chúa đang đánh với hoàng hậu để giành lại công lí, người ta đồn thế.

Nhưng họ không biết rằng công chúa chính trực của họ chính là người kiếm chuyện với hoàng hậu.

Hôm nay công chúa Bạch Tuyết đã phá hủy tầng hầm của hoàng hậu.

Gương thần chết tiệc kia đã mách lẻo cho hoàng hậu biết khi bà ta từ khu rừng già trở về, hoàng hậu càng tức giận khi biết Bạch Tuyết đã hủy luôn 'Trái tim thủy quái' mà bà ta mới sở hữu."

Sao mi dám chạm vào nó!"

Hoàng hậu nghiến răng nghiến lợi tấn công Bạch Tuyết, đứa con riêng của chồng bà ta."

Trời ơi đã nói là lỡ tay rồi mà!"

Bạch Tuyết bĩu môi tránh né.

"Lần sau tôi mua cho mẹ cái khác là được".Chuyện là hôm nay Bạch Tuyết đi vào tầng hầm của hoàng hậu, không cẩn thận làm rơi 'Trái tim thủy quái' vào vạc độc làm nó phát nổ.

May mà Bạch Tuyết chạy nhanh chứ không là bị nổ cho bể mặt."

À mà cho tôi mượn cuốn sách ma thuật của mẹ vài ngày nha" Bạch Tuyết giơ cuốn sách trên tay lên cho hoàng hậu thấy.

"Ai cho mà lấy liền vậy, sao không tự đi mua đi" Hoàng hậu nóng máu chọi thẳng cái gương vào mặt của Bạch Tuyết, cô ta nhanh chóng né tránh bảo vệ mặt tiền."

Sao mẹ cứ nhắm cái mặt tôi mà quăng đồ hoài vậy?"

Bạch Tuyết nhăn mặt "Bị ma gương chê nên tính hủy nhan sắc của tôi à?

Mẹ mơ đi"Hoàng hậu tức càng thêm tức.

Ban đầu giả vờ yếu đuối đáng thương cho người khác xem, ngụy trang cho lắm vào rồi bây giờ lộ ra bản chất thật."

Sao mi không cút khỏi cái đất nước này đi nhỉ?

Ta sẽ rất biết ơn mi đấy""Ôi sao tôi nỡ để mẹ ở đây một mình được, mẹ sẽ buồn mất"Bạch Tuyết túm một tên hầu quăng về phía hoàng hậu, bà ta khựng lại để né cái người bị quăng tới.

Tên hầu đó còn mở miệng ra xin bà ta không nên tấn công Bạch Tuyết nữa, nghe mắc cười thật chứ, dạy đời nhau hả.

Hoàng hậu quăng người hầu sang một bên tiếp tục truy đuổi Bạch Tuyết.Có lẽ quyết định đến đất nước này chính là sai lầm cuộc đời bà ta.

Đứa con chồng này cực kì đáng ghét, người hầu trong cung điện lẫn người dân lại rất thích nó mới mệt.

Hoàng hậu cõng cái danh mẹ kế độc ác trên lưng, cuối cùng hắc hóa luôn để xứng đáng với danh hiệu mà bọn chúng đặt cho bà ta.

Bất ngờ chưa?

Sao mà đỡ được, có tiếng phải có miếng chứ."

Hoàng hậu biết gì chưa?

Trong vũ hội của hàng tử nước láng giềng, chàng ta đã chọn được vương phi.

Ai ngờ đâu vương phi mới cùng bà tiên của nàng tiễn luôn một nửa vũ hội lên đường tìm về cội nguồn""Ta nhớ hắn ta có gửi thiệp mời cho mi mà đúng chứ?"

"Có, mà đến ngày cuối tôi mới xuất hiện.

Bởi vậy mới chứng kiến một màn đặc sắc" Bạch Tuyết phủi phủi váy, chân đá cái bình hoa lăn vào góc tối.

Hai mẹ con tạm thời ngừng 'yêu thương' nhau."

Mà tên hoàng tử đó cũng không được bình thường.

Lúc chị gái của vương phi mới chặt gót chân để mang vừa đôi giày thủy tinh, chàng ta đã cười rộ lên" Bạch Tuyết nhớ lại cảnh tượng đó, vũ hội như một cái chợ.

Cô ta ở lại hóng chuyện suýt bị vạ lây ăn một đũa phép của bà tiên đỡ đầu."

Là cô bé Lọ Lem đúng chứ?"

Hoàng hậu ngẫm nghĩ một xíu liền nhớ ra sáng nay có người đưa tin này cho bà biết nhưng bà bận rượt đánh Bạch Tuyết nên quên."

A đúng rồi, là nàng ta.

Mái tóc vàng của Lọ Lem rất đẹp" Bạch Tuyết đập tay vào lòng bàn tay "Tôi còn lấy đi được ma thuật băng giá của nàng nữa, hi vọng là nàng ta sẽ không tìm đến đây""Mi lấy đồ của người khác như trộm cắp thế mà đòi người ta không tìm tới.

Ngủ như con bé công chúa Aurora đi rồi mơ con ạ" Hoàng hậu khinh bỉ nhìn Bạch Tuyết, con bé này làm gì mà biết sợ."

Hôm qua mi có thiệp mời đến từ vương quốc của Bạch Mã hoàng tử, họ muốn mời mi sang đấy" Hoàng hậu kêu người hầu dọn đống hỗn độn trong lâu đài, bản thân dẫn Bạch Tuyết về thư phòng."

Tôi không đi đâu.

Chắc gọi tôi qua để tra hỏi việc em trai hoàng tử bị độc chết ở khu rừng gai tôi ở lúc trước" Bạch Tuyết nhận lấy bức thư đọc qua một lượt rồi vứt trên bàn.

"Sự tò mò đã khiến tên đó tử vong, chạm vào chất độc của cây táo gai thì ai cứu cho nổi""Còn hôn lễ của mi?"

Hoàng hậu hỏi.

Bạch Tuyết lấp lửng câu trả lời như thế mà sóng yên biển lặng đến giờ có hơi lạ."

Hôn lễ sẽ tổ chức vào tháng sau đúng như lịch trình" Bạch Tuyết ngẫm nghĩ rồi than thở "Lễ phục vẫn chưa được hoàn thành, tới hạn mà chưa xong thì chúng ta nên hủy diệt luôn cái phường may đấy"Hai mẹ con đang bàn luận công việc thì có tiếng gõ cửa.

Hoàng hậu ra hiệu cho người đó tiến vào, là người đưa tin."

Có thư gửi đến thưa hoàng hậu và công chúa" Người đưa tin cung kính khụy gối nâng lên cuộn da dê đặt trên bàn.Hoàng hậu đọc thứ ghi trên tấm da dê đấy, sửng sốt rồi trầm mặc đuổi người đưa tin ra ngoài.

Xem ra nay bà ta phán hơi linh nghiệm, rắc rối tới rồi."

Tin xấu cho mi đây Bạch Tuyết, hôn lễ của mi sẽ bị hủy""...Gì chứ?"

Bạch Tuyết không thể tin nổi."

Hoàng tử quyết định hủy hôn với mi và sẽ kết hôn với công chúa khác vào tháng sau" Hoàng hậu xoa trán, bọn chúng định xoay bà với Bạch Tuyết thành con quay à?

"Hai ngày nữa quyết định này sẽ được công bố cho dân chúng biết""Lũ chết tiệt!"

Bạch Tuyết tức giận "Bọn chúng là người yêu cầu muốn kết hôn, giờ bọn chúng lại đòi hủy.

Chúng không hề để tôi vào mắt, nghĩ tôi dễ dãi vậy sao" Cô ta cảm thấy bị sỉ nhục kinh khủng.Tên hoàng tử đó chỉ là nhân tố bất ngờ giúp Bạch Tuyết sống sót, phần lớn đều là những chú lùn giúp đỡ cô ta.

Hoàng tử ngỏ lời muốn kết hôn, Bạch Tuyết nể mặt nên chấp nhận, dù sao cô ta cũng biết hoàng tử chỉ thích gương mặt của cô ta.Hoàng hậu đốt cháy bức thư.

Chúng làm thế với Bạch Tuyết chẳng khác nào tát vào thể diện của hoàng gia này.

Bà ta sẽ yêu cầu một lời giải thích từ Bạch Mã hoàng tử, muốn đối phó với bà ta bằng cách này thì còn lâu lắm."

Ha, chúng sẽ phải trả giá về điều này" Một công chúa kiêu hãnh bị từ hôn vì lí do qua loa có lệ như thế thì chúng nên sẵn sàng đón cơn thịnh nộ đi."

Định đi đâu đấy" Hoàng hậu thấy Bạch Tuyết đi ra ngoài liền đứng dậy đuổi theo.

Bạch Tuyết và hoàng hậu ra đến cổng thì dị tượng xảy ra.Một vết rách xuất hiện trong không khí, to khoảng hai mét, bên trong là một màn đỏ lòm thi thoảng lóe lên ánh sáng."

Là cổng dị giới!"

Hoàng hậu chậc lưỡi, cổng dị giới đem đến một lũ quái vật phá hoại nơi mà chúng đi qua.

"Lần này tại sao lại xuất hiện trong lâu đài chứ" Không giải quyết nhanh thì rắc rối gấp bội phần."

Tôi có linh cảm không lành" Bạch Tuyết hơi bất an, cảm thấy sắp có chuyện gì đó xảy ra.

"Cổng lần này lạ lắm" Cũng hơi quen mắt nữa.

Cô ta dẹp vụ trả đũa sang một bên, chú tâm quan sát cổng.Một lực hút cực mạnh lấy cánh cổng làm trung tâm, hút hết mọi thứ theo đường thẳng.

Trùng hợp thay Bạch Tuyết lại đứng đối diện cánh cổng nên bị hút lên, hoàng hậu được bàn tay đen giữ chặt bám trên mặt đất.

Bà ta nhìn thấy Bạch Tuyết bị hút liền đưa tay điều khiển bóng đen giữ con bé lại nhưng không được, hoàng hậu trơ mắt nhìn Bạch Tuyết bị hút vào cánh cổng, sau đó cổng dị giới đóng lại, mọi thứ như chưa từng có việc gì xảy ra."

Chuyện quái quỷ gì vậy?"

Hoàng hậu nhăn mặt, lúc nãy có thứ cản trở bà ta níu Bạch Tuyết lại."

Gương thần!"

Một cái gương lớn xuất hiện, viền màu vàng đồng khắc những chi tiết tinh xảo đính đá ở hai đầu.

Mặt gương ánh xanh lá, bên trong xuất hiện một cái mặt trắng bệch không rõ nam nữ."

Chủ nhân cho gọi ta" Giọng nói ồm ồm vang lên."

Bạch Tuyết có đem theo gương đúng chứ?"

Hoàng hậu hỏi.

"...Thưa có" Gương thần im lặng một lúc rồi trả lời "Nhưng vị trí lại ở một nơi rất xa xôi..."

"Tìm cách liên lạc với Bạch Tuyết, coi nó còn sống hay đã chết" Hoàng hậu luôn làm tròn trách nhiệm của mình, miễn là Bạch Tuyết còn sống, nó có thương tật gì thì bà ta không quan tâm."

Vâng, chủ nhân xinh đẹp nhất thế gian của ta" Gương thần biến mất.Hoàng hậu trở lại bên trong lâu đài tiếp tục xử lí công việc, không còn để tâm đến Bạch Tuyết nữa.
 
[ Đn Jjk ] Bạch Tuyết
Chương 2: Tương lai


Rầm!Cổng dị giới không thương tiếc mà quăng ngã Bạch Tuyết xuống đất ở độ cao tầng 1."...Đau quá..."

Bạch Tuyết rên rỉ đau đớn, cựa quậy ngồi dậy.

May mà cô ta cũng trâu bò, không thì lúc này cô ta đã bẹp dí bất tỉnh.

Cảm ơn những tháng ngày bị truy đuổi trong rừng, cảm ơn những cuộc chạy đua với mẹ kế.Bạch Tuyết nhận ra cô ta đang ở trong một khuôn viên trường học.

Ban đêm nên cô ta nhìn không rõ, chỉ thấy hai ba tòa nhà cao bao lấy khoảng sân."

Ta lại đi đến thời hiện đại à" Bạch Tuyết đứng dậy phủi bụi trên váy vàng.

Đây là lần thứ hai cô ta bị quăng đến hiện đại, lần đầu tiên là năm 14 tuổi, bây giờ cô ta lại bị quăng đến đây năm 17.

Nghe giống như là có duyên quá nhỉ?

Nghiệt duyên.

Vấn đề bây giờ là ban đêm, Bạch Tuyết bị quăng giữa sân trường.

Không thân thích, không quen biết ai, cô đơn một mình trong màn đêm lạnh lẽo.Công chúa Bạch Tuyết nhận ra vấn đề lớn hơn nữa chính là cô ta không có nhà ở lẫn tiền bạc.

"..."

Rốt cuộc là cô ta đã gây nghiệp gì mà bị đối xử như thế?Bạch Tuyết và cuốn sách ma thuật tả tơi lang thang trên đường phố.

Tiếng giày cao gót cộp cộp trong không gian im ắng càng khiến cho màn đêm thêm đáng sợ.

Trái lại thì Bạch Tuyết cảm thấy đáng sợ như vậy cũng tốt, đỡ phiền phức."

Chậc, giờ phải tìm nơi trú ẩn ở đâu đây?"

Mấy căn nhà xung quanh đã tắt hết đèn, nửa đêm không thể gõ cửa làm phiền người khác được.

Nếu không thể tìm được nơi ở thì Bạch Tuyết vinh hạnh trở thành công chúa cao quý đầu tiên ngủ ngoài đường lớn, nghe hấp dẫn ha.Có lẽ trời còn thương Bạch Tuyết nên đã làm cho cô ta tìm được một căn nhà bỏ hoang ở sát ngoại ô.

Hơn hai tiếng đi bộ cùng giày cao gót khiến cặp chân trắng nõn của Bạch Tuyết tê rần, run lẩy bẩy.

Bên ngoài căn nhà cũng coi như là sáng sủa gọn gàng, bên trong là gần cả tạ bụi bẩn.

Bạch Tuyết không thể ở trong cái môi trường đầy bẩn thỉu như thế, mặc kệ đôi chân muốn đình công, cô ta làm phép để những dụng cụ dọn dẹp di chuyển.

May mà làm trong đêm, ban ngày mà để ai đó thấy mấy cây chổi cây lau nhà tự di chuyển chắc xỉu tại chỗ.

Bạch Tuyết cũng tiện tay dọn luôn cái đống đen thui phèn phèn trên lầu, nó la điếc óc quá nên cô ta ra tay nghĩa hiệp đá nó sang thế giới khác.

Mất hai tiếng đi đường cộng thêm dọn dẹp cả căn nhà, Bạch Tuyết cũng chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu.

Cô ta lấy ra chiếc đồng hồ quả quýt trong túi váy, đồng hồ màu vàng sáng nạm đá quý đỏ rất bắt mắt, dây xích vàng không quá dài, đầu dây còn gắn thêm họa tiết bông tuyết và hai viên đá quý mài nhẵn hình giọt lệ."...4 giờ sáng?

Giờ ta nên ngủ hay thức?"

Bạch Tuyết đơ người khi biết được thời gian.

Cô ta nhanh chóng tìm đồ để thay, chiếc váy vàng lấm bụi bẩn bị quăng vào sọt không thương tiếc.

Chủ nhà cũ là nữ, người đó rời đi để lại nhiều quần áo mới cóng đặt trong túi nhựa nên Bạch Tuyết được hời.Không thể trụ được lâu hơn nữa, Bạch Tuyết chính thức ngã ra giường bất tỉnh.

Mặt trời bắt đầu mọc lên rồi đến giữa trưa, nắng chiếu qua cửa kính như muốn thiêu cháy cái mặt ngọc ngà đang chìm trong giấc ngủ.

Tác hại của ngủ mà không kéo rèm đấy.Bỗng một cái gương cao gần nửa người xuất hiện.

Nó có viền đen họa tiết dây gai và hoa hồng, mặt kính mờ ánh lên màu xanh ngọc.

Nếu nhìn kĩ vào trong sẽ nhìn thấy những sợi xích đang vây quanh một chiếc mặt nạ mờ nhạt như trong suốt."

Công chúa...Công chúa...Công chúa Bạch Tuyết..."

Cái giọng thều thào không rõ nam nữ đang cố gắng đánh thức người đẹp say ngủ nhưng không khả quan lắm, người ta không thèm nhúc nhích luôn."

Công chúa...Công chúa..."

"Gọi cái gì mà gọi hoài vậy!

Biết là bực mình lắm không?"

Bạch Tuyết gào lên, cô ta lồm cồm bò dậy, mới ngủ được có một chút mà bị kêu như gọi hồn."

Mi bị điên đúng không gương?"

"Hoàng hậu muốn nói chuyện với ngài" Bị chửi như thế, gương oan lắm.

Ai mà dám làm phiền Bạch Tuyết ngủ chứ, tính nết của cô ta lúc ngủ xấu bỏ bà, kêu dậy là bị cho một trận.

Nếu không phải hoàng hậu yêu cầu gặp công chúa thì nó cũng đâu ngu mà gọi cô ta dậy.Mặt gương gợn sóng lăn tăn, sau đó hoàng hậu xuất hiện trong gương.

Xem ra bà ta đang rất bận rộn, Bạch Tuyết thấy trên bàn là một đống giấy tờ."

Rồi mẹ gọi tôi làm chi?

Trông mẹ bận thế kia còn dành thời gian gọi tôi như vậy, tôi cảm động đấy" "Gọi để xem mi chết chưa, còn lành lặn thế thì thôi" Khi đã xác định được Bạch Tuyết còn sống, hoàng hậu như trút bớt gánh nặng.

Bạch Tuyết lúc còn ở lâu đài đã phiền phức, nay nó biến mất thì phiền phức gấp đôi.

Bà ta mới thả lỏng khi không bị Bạch Tuyết tấn công thì lại bị dân chúng khủng bố đòi bà trả công chúa lại cho bọn họ, bà ta có cầm con bé đâu mà trả?

Nếu được bà ta đã giết quách Bạch Tuyết luôn cho khỏe thân.

Lại thêm đám người của hoàng tử Bạch Mã công bố quyết định từ hôn, thư từ gửi đến thăm dò chất như núi.

Hoàng hậu ước gì bản thân có 3 đầu 6 tay để xử lí tất cả."

Vậy tôi nên cảm ơn mẹ nhỉ?"

"Không cần đâu, lời cảm ơn của mi ta nuốt không trôi" Hoàng hậu khinh bỉ "Bên đó như thế nào?"

"Xem như là đi đến tương lai đi" Bạch Tuyết đáp "Tôi không chắc có ổn hay không, mới đến làm sao biết được"Hoàng hậu cũng không hỏi nữa, bà ta không có quá tò mò, biết cũng được không biết cũng không sao."

Vậy thì chúc may mắn" không về luôn cũng được.

Tất nhiên hoàng hậu sẽ không nói ra, bà ta ngắt kết nối na thuật.

Mặt gương lóe lên rồi trở lại bình thường, phản chiếu hình ảnh Bạch Tuyết đang ngồi ở mép giường ngáp dài."

A, bắt đầu một ngày mới" Bạch Tuyết rời giường.Cái gương của Bạch Tuyết và gương của hoàng hậu là song sinh.

Tiếc là gương của cô ta không mạnh như gương thần hoàng hậu, nó chỉ có chức năng cất trữ, giam cầm và liên lạc với gương còn lại.

Bạch Tuyết nói không có tiền là đúng, cô ta có vàng thôi.

Vàng nguyên chất đúc thành đồng tiền, không thể trực tiếp cầm đi mua thứ khác.Năm đó khi mới đến hiện đại, Bạch Tuyết đã bị lừa một vố đau mất bốn đồng vàng.

Không nhờ có người tốt bụng giúp đỡ thì cô ta xong đời ở nơi đất khách quê người, trải qua một khoảng thời gian khốn khó và bằng cách quái dị nào đấy mà Bạch Tuyết có thể quay trở lại lâu đài hoàng gia.

Từ đó cô ta có thói quen cất trữ tiền vàng bên mình, thói quen này đã giúp cô ta thoát rắc rối nhiều lần.Trước tiên phải tìm một cái tiệm vàng nào đó đã.

Mặc dù không biết tại sao Bạch Tuyết lại hiểu ngôn ngữ ở nơi này nhưng cô ta cho rằng đây chính là thứ cứu rỗi bản thân.

Nghĩ tới việc phải học một ngôn ngữ khác khiến cô ta chết lặng, đau đớn và gục ngã.Bán vàng xong, Bạch Tuyết nhanh chóng lao vào mua sắm vật dụng cá nhân.

Do đã đến hiện đại một lần nên cô ta biết kha khá món cần thiết phải mua.

Mua bàn chải, khăn, mỹ phẩm, quần áo, giày dép...có quá nhiều thứ cần phải mua.

Do gương mặt xinh đẹp nên Bạch Tuyết được rất nhiều người chú ý.

Nhiều người đến bắt chuyện làm quen với Bạch Tuyết, cô ta cũng rất lịch sự mà đáp lại dù đó là một câu hỏi nhàm chán.Lũ này phiền phức quá!Bạch Tuyết kháng nghị trong tâm trí, bề ngoài vẫn là thiết lập thiếu nữ xinh đẹp lễ độ."

Có thể xin phương thức liên lạc không em gái xinh xắn"Hai tên cao to nào đó tiến lại gần Bạch Tuyết.

Cô ta nhìn bảng tên của hai đứa đứng chắn trước mặt, tỏ vẻ bối rối."

Ừm...tôi không có phương thức liên lạc, thứ lỗi nhé.

Tôi thấy hai bạn là học sinh, nên dùng từ ngữ đúng mực một chút" Lũ oắt con.

Bạch Tuyết muốn dùng cái gương tát vào mặt hai tên không có mắt nhìn này nhưng lỡ tạo ấn tượng hiền lành vô hại rồi, cô ta không thích phá vỡ thiết lập chút nào."

Thời nay còn dùng câu đó thì không có tác dụng đâu nè"Bọn chúng thấy cô gái này đẹp quá nên muốn trêu ghẹo một phen.

Tóc đen, mắt xanh, môi đỏ cùng gương mặt mang nét phương Tây mềm mại cực kì hút mắt.

Đây quả thật là nhan sắc của thiên thần, chắc là con lai."

Hai bạn đừng làm khó tôi, quả thật là không có" Bạch Tuyết tỏ vẻ khó chịu, người xung quanh tiến tới ngăn cản hai thanh niên học sinh kia đang có ý định sấn tới chỗ cô gái trẻ.

Đầu nhuộm như cầu vồng, ăn mặc sai đồng phục còn ghẹo gái như thế chắc chắn không phải người tốt lành gì."

Xin số thôi làm gì căng" Một tên bĩu môi.Lời nguyền tức giận.Bạch Tuyết âm thầm sử dụng năng lực ô nhiễm tinh thần của hai tên xấc láo kia.

Hai tên kia bỗng nhiên phát điên lên đấm người đứng chắn trước Bạch Tuyết.

Đám đông trở nên hỗn loạn, người bị đấm cũng cay cú đánh trả."

Đừng có đánh nhau, chỉ là chuyện nhỏ thôi" Bạch Tuyết hốt hoảng muốn can ngăn, tay lại bơm thêm luồng ô nhiễm đến những đối tượng đó.

Có người kéo cô ta ra để tránh bị ngộ thương, nhân cơ hội đó Bạch Tuyết lách ra rời khỏi nơi hỗn loạn đó.

"Xì, hai tên thường dân ngu ngốc dám đụng vào công chúa cao quý sao" Đứng ở góc khuất, Bạch Tuyết nhếc mép nhìn màn kịch mình tạo ra, đối tượng tham gia bị gô cổ đi hết.

Cô ta đoán lúc ô nhiễm tan hết bọn chúng có lẽ sẽ ẩu đả thêm, tiếc rằng không rảnh để xem.Bạch Tuyết rời khu mua sắm trở về nhà, trên đường đi gặp phải một vài tên kì lạ.

Một tên cao ngồng dựa vào ô tô bên lề đường, mái tóc màu trắng cùng với đôi mắt băng bó kín mít.

Bên cạnh là người đàn ông tóc đen mặc vest đeo kính, trên tay là tập giấy.

Trông người đàn ông này đang cúi người xin lỗi tên tóc trắng kia.

Trước mặt bọn họ là một cái mái vòm màu đen, Bạch Tuyết không thể biết được bên trong có gì.Có lẽ Bạch Tuyết nhìn trắng trợn quá nên người tóc trắng kia quay đầu qua nhìn chính xác vào chỗ cô ta, hơi chột dạ nên cô ta nhanh chóng rời đi."

Gojo- san sao thế ạ?"

"Không có gì đâu" Thấy thứ gì đó kì lạ thôi.Bạch Tuyết đang cần một thứ là điện thoại, thứ này rất quan trọng.

Nhân viên tư vấn một hồi, cô ta quyết định lấy cái đắt nhất cùng một số phụ kiện.

Nhân viên cửa hàng coi Bạch Tuyết như thần tài, phục vụ thiếu điều muốn đội cô ta lên đầu.

Chiếc điện thoại màu đen nhám, ốp lưng trong suốt viền xanh và móc khóa hình vương miện.

Trông hơi kì nhưng mà cũng không tệ lắm.

Bạch Tuyết muốn được hướng dẫn nên nắm đại một người ra ghế, ngồi cả buổi mới biết được vài thứ cơ bản và quan trọng.

Thấy hơi muộn nên cô ta rời khỏi cửa hàng về nhà mò tiếp, buông tha nhân viên đang sang chấn tâm lí đằng kia.
 
[ Đn Jjk ] Bạch Tuyết
Chương 3


Chiến thần công nghệ Bạch Tuyết khá khó khăn khi mày mò chiếc điện thoại mới, đi đâu cũng cầm.

Bạch Tuyết đã tạo được tài khoản trên mạng xã hội và bắt đầu công cuộc đăng hình tùm lum.

Trang cá nhân toàn hình đồ ăn, phong cảnh, trang sức phụ kiện dễ thương.

Cô ta nhờ một người nào đó chụp cho cô ta một tấm hình để làm ảnh đại diện, nhan sắc của Bạch Tuyết không tầm thường chút nào, ăn ảnh quá nên tấm hình hot rần rần.Khi biết thế nào là hot, Bạch Tuyết rất tự hào về bản thân.

Cô ta biết bản thân đẹp nên bắt đầu học cách chụp hình, siêng năng up hình cá nhân lên.

Dần dần Bạch Tuyết được nhiều người theo dõi, trở thành hot girl mới nổi trên mạng.

Chủ nhân của những bức hình xinh đẹp ấy giờ đang ngủ bất tỉnh trên giường.

Biết chơi game một cái là thức tới gần sáng, giờ ngủ bù đến giữa trưa.

Vì không biết nấu ăn nên Bạch Tuyết phải ra ngoài ăn ba bữa, đi nhiều quá có khi nhân viên quen mặt.

Hôm nay đọc bình luận thấy có người đề cử một tiệm bánh kếp đang nổi, Bạch Tuyết tò mò nên đi xem sao.Không biết hương vị ra sao, trước mắt Bạch Tuyết thấy rất là đông người xếp hàng.

Cô ta đứng cả buổi mới đến lượt, chọn nhiều món để chụp hình đăng lên mạng xã hội.

Bạch Tuyết nghe thấy tiếng ồn ào gần đó liền ngẩng đầu lên nhìn, thấy một nhóm người nào đó đang trò chuyện hăng say.

Hai cô gái đi cùng với người mặt áo sẫm màu khoác choàng kẻ sọc và một chàng trai cởi trần.

Tổ hợp kì quái ấy thu hút không ít ánh nhìn từ người xung quanh, có vẻ người mặc áo sẫm màu kia bị khó chịu."

Người đó...Getou Suguru?"

Bạch Tuyết không chắc lắm, trong kí ức của cô ta thì người đó búi tóc, ăn mặc hiện đại chứ không để tóc dài lòa xòa như thế.Dù nói nhỏ nhưng thính giác của Getou Suguru rất nhạy đặc biệt là khi bị người khác nhắc đến tên, anh ta quay đầu lại nhìn xem là ai.

Hóa ra là một đứa con gái, đặc biệt xinh đẹp, trông hơi quen mắt.

Mà thôi kệ đi, để ý con khỉ này làm gì, chắc nó từng đến giáo phái nên biết anh ta.Con khỉ- Bạch Tuyết biết được điều này chắc sẽ liều mạng với Getou Suguru mất.Đến lúc này Bạch Tuyết chắc rằng đó là Getou Suguru, mà hình như không nhớ cô ta là ai hết.

Cũng phải, qua vài năm rồi mà, trông Getou Suguru vẫn không hề thay đổi chút nào.

Bạch Tuyết gọi thêm một phần bảo nhân viên mang đến cho Getou, bản thân đứng dậy ra về."

Thưa quý khách, có người nhờ tôi đem đến cho ngài một phần bánh ạ.

Chúc ngài ngon miệng"Nhân viên đặt bánh lên bàn của Getou, cắt ngang cuộc trò chuyện của họ."

Tặng?

Ai yêu cầu vậy?"

"Vị tiểu thư ấy vừa rời đi ạ"Getou chẳng để tâm gì nhiều nhưng cũng 'vui vẻ' nhận lấy."

Á Getou được người ta tặng bánh""Chắc là cô gái áo vàng kia rồi, thấy nhìn Getou cả buổi ấy""Được rồi ăn nhanh nào, ta phải ra khỏi nơi nồng nặc mùi khỉ này"Nhóm người này nhanh chóng rời đi.

Nhà Bạch Tuyết phải đi ngang hai con hẻm, dù ban ngày nhưng con hẻm lại khá tối.

Bạch Tuyết không thích lắm vì lâu lâu con hẻm lại bốc mùi lạ, đi đường vòng thì xa quá nên thôi chịu khó.

"Cái thứ gớm ghiếc gì thế này?"

Bạch Tuyết nhăn nhó nhìn thứ dị hợm đứng trong hẻm.

Thứ sinh vật như đống bùn cao hai mét, bề mặt sẫm đen nhão chảy xuống nền đất .

Hai cánh tay người gầy tong teo ôm cái đầu ba con mắt đỏ au.

Xấu tàn ác, xấu tấn công thị giác người nhìn."

Tiền...thưởng..."

Đống bùn rên rỉ chậm rãi di động, nhìn thấy Bạch Tuyết nó như tìm được mục tiêu mà phóng đến."

Cút đi đồ kinh tởm!"

Bạch Tuyết nhìn đồ xấu xí đang chạy lại gần mình mà ghét bỏ."

Mặt nạ hoàng gia"Những chiếc mặt nạ trắng xuất hiện bao quanh đống bùn rồi phát nổ, chất lỏng tím văng tung tóe, là máu của sinh vật đó.Máu của nó văng đến một góc váy của Bạch Tuyết "Gớm quá!

Cái váy yêu thích của ta!"

Cô ta dùng khăn giấy cố gắng lau chùi cũng chỉ phai bớt, về nhà đành phải bỏ nó thôi.Bạch Tuyết nhanh chóng rời khỏi đó tránh cho bị người khác bắt gặp, không thích đi đường vòng nhưng giờ buộc phải đi.

Cô ta đi được vài phút liền có người đến hiện trường, vài người dân tò mò tiếng nổ lúc nãy tìm tới.

Kết quả là họ chẳng thấy gì hết, rõ ràng là âm thanh phát ra từ đây mà nhỉ."

A!

Thật phiền phức, không thể yên ổn ra ngoài mà" Bạch Tuyết lầm bầm rủa xả, chân bước nhanh hơn.

Cô ta tiếp tục ghé vào tiệm bánh ngọt gần đó để mua bánh, hơn nữa đi bộ nãy giờ có hơi đói.

Cô ta đi ngang qua một trường tiểu học, vẫn thấy tấm màn đen xám bên trong.

Lại là thanh niên tóc trắng quấn vải trắng trên mắt gặp ngày hôm qua, bọn họ là tổ chức tà giáo mờ ám gì hả?

Nhìn ai cũng giống bí hiểm."

Lại gặp nhau rồi ha~" Nhìn thấy cô gái này dừng lại một lúc nhìn vào trong thì chắc hẳn cô ta nhìn thấy được 'Màn'.

"Chúng ta biết nhau à?"

Bạch Tuyết khó hiểu, phải chăng đây là cách bắt chuyện của người dân ở đây?"

Giờ thì biết rồi đó" Anh chàng tóc trắng mặc kệ Bạch Tuyết đang tỏ vẻ không muốn nói chuyện.

"Cô bị nguyền rủa rồi kìa cô gái"Bạch Tuyết đơ người, gặp lần đầu đã nói người ta bị rủa.

Thanh niên này thật độc lạ bình tĩnh.Chắc chắn là không có người yêu."

Có được bình thường không vậy chàng trai?"

"Rất bình thường và rất đẹp trai" Hắn ta đứng thẳng người chống hông, nhìn chiều cao thì Bạch Tuyết chắc đứng trên cái nách của tên này một chút.

Khó chịu ghê.Nói chuyện được dăm ba câu Bạch Tuyết đã biết được thuộc tính của cây que đầu trắng này.

Kiêu ngạo không có mức độ và tự tin có thừa."

Ái chà học trò của tôi ra rồi" Đầu trắng vỗ tay khi tấm màn đen tan ra.Trước cổng ngôi trường xuất hiện một thanh niên vác theo ba người, ai cũng tàn tạ như mới trải qua cuộc chiến khốc liệt.

Tàn nhất chắc là hai đứa con nít cắp hai bên nách, máu đổ tùm lum.

Vừa bước ra đến cổng thì thanh niên kia đổ ập xuống bất tỉnh."

Tôi kiến nghị nên đưa những người này đến cho y sĩ" Bạch Tuyết tỏ vẻ thương xót cho bốn người nhưng cũng không có ý định giúp đỡ gì hết."

Cô nên đi theo bọn tôi nha~""Không rảnh, hẹn một ngày đẹp trời nào đó sẽ không gặp lại" Bạch Tuyết quay lưng bỏ đi, không muốn phải phản ứng với tên này.Tên đầu trắng đột ngột xuất hiện trước mặt của Bạch Tuyết, cô ta giật mình lùi lại.Nhanh quá!

"Muốn cái gì?"

Bạch Tuyết hỏi."

Muốn cô đi cùng chúng tôi nha cô gái bị dính lời nguyền""Ngươi đang khiêu chiến với sự kiên nhẫn của ta à?"

Bạch Tuyết lười tiếp tục ngụy trang."

Có hả?

Mời cô đi một chuyến thôi~" Tóc trắng vẫn nhởn nhơ trước thái độ của Bạch Tuyết, hệt như không xem cô ta ra gì hết."

Mặt nạ hoàng gia"Đùng!Bạch Tuyết trực tiếp tấn công tóc trắng, cô ta muốn tên này phải bị đánh một trận.

Nhìn thấy tên đầu trắng ấy lông tóc vô thương, trực giác mách bảo Bạch Tuyết rằng cô ta không thể thắng được tên đấy.Khó chịu thật."

Nóng tính ghê, con gái mà nóng thế dễ mọc mụn á nha" Hắn ta phủi những hạt bụi vô hình bám trên áo."...Được, ta đi với ngươi, đầu trắng"Đối với Bạch Tuyết đột ngột thay đổi thái độ, hắn ta cũng hơi ngỡ ngàng.

Người gì đâu mà lật mặt nhanh quá."

Là Gojo Satoru đẹp trai mạnh nhất vũ trụ nha" Gojo Satoru ngửa mặt lên trời, chắn luôn ánh mặt trời.

Đẹp trai không đáng sợ, đáng sợ là biết mình đẹp trai và bị giấu mất giấy hướng dẫn sử dụng nhan sắc.Bạch Tuyết ngồi trên cái hộp sắc gọi là ô tô đang phóng vèo vèo trên đường, ngẫm nghĩ câu nói này có vẻ hợp lí."

Chà, nãy giờ quên mất" Gojo Satoru vỗ tay, quay sang hỏi "Cô gái này tên gì thế?"

Bạch Tuyết:....Nói chuyện như đúng rồi mà không biết tên là sao vậy đầu trắng?"

Bạch Tuyết""Bạch Tuyết?

Nickname hả?

Coi bộ cũng hợp đó" Gojo Satoru nhìn Bạch Tuyết từ đầu đến chân "Nhưng người ta muốn nghe tên thật cơ" "Không thích"" Đi mà đi mà~ Tên thật nha~" Cái giọng nhựa dẻo quánh làm Bạch Tuyết nổi da gà, nhích xa khỏi Gojo Satoru.

Sao lúc mới gặp thì ngầu giờ nó lại lạ quá, không biết diễn tả ra sao."

Adelia Schnee" Bị lải nhải bên tai suốt một buổi, Bạch Tuyết đành cắn răng nói ra tên thật.

"Người nước ngoài à?"

"Khuôn mặt ta chưa đủ nước ngoài sao?"

"Đủ nha" Gojo Satoru cười hì hì "Thế năm nay Adelia- chan bao nhiêu tuổi rồi?"

"Gọi Bạch Tuyết.

Năm nay...17 tuổi" "Á, 17 tuổi sao.

Nhóc đang học ở trường nào thế?"

Nghe thấy độ tuổi của Bạch Tuyết, Goji nhanh chóng thay đổi xưng hô liền.

Hóa ra là trẻ vị thành niên, trốn học đi chơi chăng?"

Ta không có đi học ở trường" Bạch Tuyết chần chừ đáp "Sẽ có gia sư đến dạy riêng cho ta"Xem ra là vị tiểu thư nhà giàu nha.

Cũng đúng, đồ dùng trên người Bạch Tuyết đều là đồ đắt tiền.

"Rốt cuộc các người dẫn ta đi đâu?"

"Bệnh viện nha, phải chữa trị cho các học trò đáng thương của thầy đó" Gojo Satoru khóc lóc chấm những giọt nước mắt vô hình."

Hừ" Bạch Tuyết trợn mắt nhìn con người làm trò lăn lộn bên cạnh.

Bạch Tuyết để học trò nữ đang bất tỉnh kẹp giữa cả hai, cô ta không muốn ngồi kế tên Gojo Satoru đáng ghét đó.Trên đùi của học trò nữ này có vết thương, trên đó xuất hiện nhiều con mắt xấu xí.

Bạch Tuyết nhăn mặt nhìn những con mắt ấy đang từ từ nhắm lại.Bị ô nhiễm rồi sao...Không, nó đang giảm bớt."

Trông thật xấu xí" Bạch Tuyết đưa tay chạm vào vết thương.

Cô ta muốn dùng ô nhiễm của mình lấn át cái thứ xấu xí kia nhưng không biết có thành công hay không, đây là lần đầu cô ta sử dụng nó trên một nguồn ô nhiễm lạ.

Vậy nên cô gái này vinh dự trở thành chuột bạch, nếu thành công thì ô nhiễm của Bạch Tuyết sẽ bóc được ô nhiễm kia.

Thất bại...thì học sinh này ăn hết cả hai nguồn ô nhiễm luôn, gấp đôi canxi.Gojo Satoru không ngăn cản Bạch Tuyết, hắn nhìn thấy trên người cô nhóc này toát ra những luồn khói tím.

Lần đầu tiên chạm mặt hắn đã thấy chú lực của Bạch Tuyết đặt biệt, lần này quan sát kĩ, đây chắc là dạng chú lực mới, cũng không hẳn là chú lực.Hắn nhìn nguyền rủa trên miệng vết thương của Maki đã bị bóc ra, thay vào đó là chú lực của Bạch Tuyết.

Mọi chuyện sắp trở nên thú vị rồi.Nếu ban nãy Bạch Tuyết cứng rắn từ chối, hắn vẫn sẽ bắt cô nhóc này theo nha.

Bạch Tuyết: Nhân quyền đâu?

Đến bệnh viện.Gojo Satoru vác hai đứa nhỏ kia lên, cậu học sinh ban nãy đã tỉnh lại liền đỡ học sinh nữ vào.Bạch Tuyết đi tay không, tất nhiên.

Dám sai sử cô ta thì cô ta liền quăng cả đám bị thương ấy xuống cái hố luôn."

Bọn họ chỉ bị thương nhẹ và sợ hãi quá độ, nghỉ ngơi vài ngày là khỏi" Bác sĩ nhìn nhìn tổ hợp ba người nhan sắc chấn động đang ngồi chờ."

Cảm ơn bác sĩ" Cậu học sinh nam lễ phép cảm ơn rồi chìm vào trong suy nghĩ."

Sao vậy Yuuta" Gojo Satoru hỏi học trò của mình."

Em nghĩ...có lẽ bản thân em mới là người đã nguyền rủa Rika" Cậu học sinh gọi là Yuuta kia xoay chiếc nhẫn trên ngón áp út.Bạch Tuyết nhìn Yuuta, vẻ ngoài cao gầy nhút nhác, gương mặt hơi hốc hác còn có quần thâm nhưng trông cũng rất tuấn tú lịch sự.

Lại nhìn qua Gojo Satoru, giá trị nhan sắc bùng nổ, ít nhất Bạch Tuyết từ trước đến giờ chưa gặp qua người nào đẹp như Gojo Satoru.

Nhưng tính tình của tên đầu trắng này xấu quá, ở gần hắn càng dài Bạch Tuyết càng muốn phát điên.Gojo Satoru im lặng trong chốc lát, dải băng trắng che khuất đôi mắt nên người khác sẽ không biết hắn suy nghĩ gì."

Theo quan điểm cá nhân của thầy" Gojo nghiêng đầu nhìn Yuuta "Tình yêu là thứ lời nguyền đáng sợ nhất"Tình yêu là thứ lời nguyền đáng sợ nhất.Bạch Tuyết giật mình, không ngờ nhìn hắn ta như thế lại có thể nói ra lời nói mang nhiều hàm nghĩa đến vậy."

Xin lỗi phải cắt ngang câu chuyện cảm động của cậu đây và Gojo Satoru" Bạch Tuyết đứng dậy "Khi nào tôi mới có thể rời khỏi đây vậy?

Tôi phải trở về nhà rồi" "Quên mất Adelia- chan còn ở đây, rất tiếc nhưng nhóc cũng phải đi đến cao chuyên cùng chúng ta""Lí do?"

"Nhóc sẽ trở thành học sinh của cao chuyên chú thuật, là đồng học với Yuuta á" Gojo Satoru nói như mọi chuyện là điều đương nhiên vậy.

Chú thuật sư rất thưa thớt, bắt được một người liền nhiều hơn một người."

Thật nực cười, ta không rảnh đi chơi trò đóng vai học sinh với các người đâu" Bạch Tuyết chính thức tức giận.

"Đám điên khùng!"

Cô ta chẳng thèm để tâm đến hai người bị cô ta quát ra sao, cứ thế đi khỏi bệnh viện."

Ờm...bạn học tương lai này có vẻ...táo bạo?"

Yuuta ngồi cạnh Gojo Satoru trở thành nạn nhân vô tội bị la mắng.

Nhìn càng đáng thương lại bất lực."

Ha ha ha, không có gì đâu""Vậy cậu ấy không đến cao chuyên ạ?"

Yuuta ngập ngừng hỏi."

Tất nhiên là đến chứ, vài ngày nữa thôi" Gojo Satoru cực kì tự tin.
 
Back
Top Bottom