Siêu Nhiên [Đn Bnha] Cương thi lật mồ sống dậy

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
268888397-256-k348064.jpg

[Đn Bnha] Cương Thi Lật Mồ Sống Dậy
Tác giả: happyminily
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Năng lực cương thi là một loại năng lực khi chết đi thì nó mới xuất hiện.

Cho phép người dùng lật mồ sống dậy và bất tử trong khoảng thời gian nhất định nào đó.

Nhưng chẳng ai biết thời gian là bao lâu.​
 
[Đn Bnha] Cương Thi Lật Mồ Sống Dậy
GTNV + Đôi lời


Tên: Sawawa HanaSố năm đã sống trước khi chết: 12Ngày sinh: 23 - 08Ngày chết: ** - 11Lí do chết: Bị bắt nạtKosei: Cương thi

+ Ưu điểm: Cho phép người dùng sống lại trong một khoảng thời gian nào đó và giúp xác không bị phân hủy khi chưa hết thời gian.

Trong quá trình sống tiếp, xác tuy không phân hủy nhưng vẫn không giữ được nhiệt độ thân nhiệt, bù lại nó sẽ không bốc mùi và thể lực cùng một số giác quan cũng được cường hoá trừ vị giác.

Các vết thương do tác động vật lí bên ngoài gây ra tổn hại đến xác sẽ được tự động lành lại.

+ Khuyết điểm: Vì đã chết nên không thể ngủ, không thể cảm nhận được vị giác và không thể cảm nhận được nhiệt độ của môi trường.

Không cảm nhận được sự mệt mỏi nên có thể mất đi khả năng chiến đấu giữa trận lúc nào không hay.

Không thể hấp thụ thức ăn và nếu cố ăn thì nó sẽ có vị cực kì tệ.

Cả cơ thể chỉ như một cái xác biết đi.Số năm đã sống sau khi quật mồ dậy: 2 năm

Tình trạng: Đang sống lạiMón ăn từng ưa thích: Bánh ngọtSở thích từng có: NgủSở thích hiện tại: Ngủ cạnh mộ của chính mình.Sở ghét: Ánh sáng mặt trời, thức ăn, con người.Nghề nghiệp: Tội phạm

__________________________________Hana không chấp nhận những kẻ đã giết mình còn sống chính vì thế cô đã giết họ.Cô bị gia đình kinh hãi vì lật mồ sống dậy, họ không chấp nhận việc này và quyết định lơ cô đi, coi như đứa con gái thân yêu đó đã chết và xây mộ cho cô ở một khu đất nằm ngoài vùng ngoại ô.

Đó chính là nơi mà chẳng ai thèm muốn đến và là nơi mà chẳng ai muốn đến.

Không ai biết đến sự tồn tại của một wawa Hana thật sự vì họ luôn nghĩ rằng cô đã chết.

Một tên tội phạm ngày nào cũng lang thang khắp nơi, chẳng bao giờ tìm thấy nơi nương tựa.

______________________________________Đôi lời: Thi xong nên đào cái hố này🙂))
 
[Đn Bnha] Cương Thi Lật Mồ Sống Dậy
Chương 1


"Sawawa Hana đã chết" đó là điều mà ai cũng biết.Nhưng không ai biết, Sawawa Hana đã lật mồ dậy.

Chính xác hơn là kosei của cô ta lúc này mới thức tỉnh khiến cô ta lật mồ dậy.Căm hận, đau thương, buồn bã và tức giận lang vào lẫn nhau khiến cô ta hoá điên.

Cô ta căm hận những kẻ đã giết cô ta.

Cô ta buồn bã vì còn quá nhiều thứ mà cô ta hối tiếc.

Cô ta tức giận vì cái kết của cuộc đời cô ta quá nhỗi đáng ghét.

Hana không còn sợ cái chết vì cô ta cũng đã chết một lần, cô ta không thể cảm nhận được đau đớn hay mùi vị của thức ăn.

Không cảm thấy buồn ngủ, không cảm thấy đói bụng, không cảm thấy lạnh lẽo, cô ả chỉ như một cái xác chết biết đi.

Ngày ngày lang thang khắp nơi một cách vô định.

Cô ta chỉ còn biết đến bên mộ của mình dung thân khi cô ta đã chán chường.

Dù cho chẳng có các xác nào bên trong mộ, nhưng vì nó đã được đóng kính vì không mấy ai biết thứ gì thực sự bên trong nó nên ai cũng chỉ có thể nghĩ đến cái xác.

Thực chất bên trong cái mộ chỉ đơn thuần là một con hình nhân giả dạng.Cha mẹ cô vốn đã không công nhận đứa con gái "xác chết" này của họ.Sawawa Hana, cô ta đã giết những kẻ từng bắt nạt cô ta, cô ta giết luôn cả bạn trai cũ - kẻ đã phản bội cô ta và giết luôn cả cô bạn gái kia của hắn.Bị truy nã, bị tấn công úp sọt không biết bao nhiêu lần bởi các anh hùng.

Sawawa Hana chính là một tên tội phạm tiếng đúng nghĩa.

Bản án tù chung thân với tội danh giết 105 mạng người và gồm nhiều tội khác.105 mạng người trong hai năm là một con số quá nhiều đối với người thường, nhưng nó chẳng là gì đối với cô ta cả.

_____________________________Một ngày đẹp trời của thiếu nữ cương thi trên khu ổ chuột nọ.

Sawawa Hana lặng lẽ bước đi qua từng con phố tối tăm và vắng vẻ một cách hết sức tự nhiên như thể mình là bà trùm của khu này.

Sawawa Hana chính là không sợ chết mới bình thản đi lòng vòng như thế này.

Cô vốn dĩ không phải là loại ngu ngốc, đi tấn công vào ban ngày ban mặt để bị bắt như mấy là tên khác.

Sawawa Hana thông minh gấp trăm lần bọn chúng, não cô chưa thối, cô không làm những chuyện dại dột như xông pha phá hủy tài sản nhà nước vào buổi sáng.

Cuộc sống của cô là ẩn mình vào buổi sáng rồi lợi dụng bóng tối đi gây hoạ.Cuộc sống lẩn trốn của Sawawa Hana cứ tiếp diễn ngày qua ngày không ngừng nghỉ.

Cô vốn chẳng cần ăn uống hay ngủ nghỉ nên sinh ra nhiều thời gian rảnh.

Rảnh đến nỗi khiến cô phát chán.

Có rất nhiều tội phạm ở nơi trong các con hẻm nhỏ kiểu này nhưng chưa có ai phạm tội năng như cô cả.

Toàn là những tội lặt vặt như ăn cắp, buôn lậu, tấn công người khác, v...v... .

Với lí do đó mà chúng chưa từng tấn công cô, thậm chí có những tên biết được thân phận thật của cô mà bỏ chạy.Hana nhìn thấy chứ, cô nhìn thấy những con mắt của lũ suốt ngày sủa to từ chính nghĩa hay bảo vệ hoà bình gì gì đó đó, những con mắt đó suốt ngày theo dõi những cử động của cô từng li từng tí.

Hana biết rõ điều đó nhưng cô không khử chúng bởi cô biết chúng không đủ nhân lực để tấn công cô.

Hana biết bí mật của All Might sau một lần bị ổng tấn công.

Vì năng lực suy yếu nên chỉ có thể dùng trong một khoảng thời gian nhất định.

Nhờ vậy mà cô mới may mắn thoát nạn.

Những anh hùng khác có lần chơi úp sọt khiến cô đáng rơi cái đầu với cái thân của mình, nhưng bằng cách nào đó thì cô đã có thể quay về an toàn với cái đầu và thân đã được lành lại với nhau.

Cô từng giết vài anh hùng và từng làm nhiều đứa bị tàn phế, nhưng chưa một lần là cô bị bắt lại.Vì không thể giết và cũng không thể bắt lại, chúng chọn cách an toàn hơn là thầm lặng theo dõi cô đến từng nhất cử động.Anh hùng luôn làm cô cảm thấy khó chịu, đặt biệt là khi chúng cứ hết lần này đến lần khác phá hỏng chuyện vui của cô.

Và khi có cơ hội, chúng sẽ ra úp sọt cô.

Mỗi ngày đều đi quanh quẩn bên trong cái khu ổ chuột để giết thời gian.

Cô vốn dĩ chẳng có việc gì để làm.

Hoặc là đôi lúc cô ghé vào những hiệu sách đọc trộm manga ở đó.

Đến khu vui chơi để giải trí hay là vô thư viện để ngủ.

Cuộc sống dài nhàm chán cứ tiếp diễn như thế, thấy đứa nào vướng mắt thì giết, đứa nào dám càm ràm xen vào cuộc sống riêng tư của cô cũng giết, mấy đứa anh hùng suốt ngày miệng cứ sửa là làm ví chính nghĩa thì cô cũng giết luôn.

Nói chung là Sawawa Hana nổi hứng muốn giết ai thì cô lập tức giết đứa đó.

Cô không tin vào chúa, cô không tin vào thánh thần, tuy vậy cô tin họ có tồn tại.

Chúa không hề đối xử công bằng với bất kì ai, nếu như ông ta công bằng, cô sẽ không phải sinh ra trong cái số phận bi thảm này.Có thể là do lỗi của đám con gái kia mà cô chết, có thể là do lỗi của bố mẹ cô khi đã bỏ rơi đứa con gái đã chết này của họ, có thể là do lỗi của tất cả mọi người khi không bao giờ chịu lắng tai nghe theo một cô gái dù chỉ một lần.

Trong lúc còn sống, cô đã nhiều lần nói về chuyện mình bị bắt nạt, cô đã nhiều lần lên tiếng than trách để hi vọng có ai đó sẽ đến cứu mình.

Nhưng đáp là hi vọng đó của cô lại là sự tuyệt vọng.

Cô chỉ như đang gào hét trong căn phòng tối với bốn bức tường bao trùm kính lấy.Chẳng có ai nghe thấy, chẳng có ai đáp lại hay là hành động.Cô muốn sống tiếp cuộc sống lúc trước, đó là cuộc sống mà có người công nhận sự tồn tại của một Sawawa Hana thật sự chứ không phải là sự tồn tại của một tên tội phạm như thế này.

Quá chán nản, quá nhạt nhẽo, quá cô đơn và rắc rối.
 
[Đn Bnha] Cương Thi Lật Mồ Sống Dậy
Chương 2


Sawawa Hana không có tiền, nếu cô có tiền gì thì đó chắc chắn là tiền âm phủ, và tiền âm phủ thì tất nhiên là không dùng được ở thế giới người sống nên vẫn là cô không có một xu dính túi.

Nhưng cô vẫn có đồ để mặc và tiền để chơi game, vậy cô đã lấy tiền ở đâu ra?

Đáp án đơn giản là từ công việc làm ngẫu hứng của cô - ca sĩ lang thang.

Cầm cây đàn guitar lên, đặt một chiếc ghế để ngồi rồi để cái túi đựng đàn mở ra dưới đất.

Ngồi đó đàn và hát, khắc tự sẽ có người đến cho tiền vào cái túi đựng đàn của cô thôi.

Một ngày kiếm khoảng đủ để mua mấy bộ quần áo, lâu lâu đi đàn một lần, khi nào hết tiền rồi cô mới hát tiếp.

Cảnh sát hay anh hùng đến kiểm tra thì tìm cách chuồng gấp trước.

Chính vì thế mà Hana chưa bao giờ lo lắng về tiền bạc hay gì cả.

Cô có thể cắt đuôi được sự theo dõi của các anh hùng và cảnh xác.

Nhưng không có nghĩa là cô hoàn toàn có thể đi mua sắm mà không bị gì.

Vì cô không có hơi thở, màu da của cô thì trắng muốt còn người thì lặng ngắt, chính vì thế mà cô rất dễ bị lật tẩy.

Muốn đi chơi game thì chơi game ở những tiệp tạp hoá vắng vẻ ngoài ngoại ô vào buổi chiều tối.

Không thể sử dụng tàu điện hay đi mua vé tàu nên phải chạy bộ, các bộ quần áo thì mua ở cửa hàng đồ sỉ vắng người.

Cuộc sống khó khăn của một cương thi là như thế, để đối phó với anh hùng thì cô phải tự học cách chế tạo hoá chất hay làm bom.

Đôi lúc là học cách bẻ khoá nhà lao và nhiều thứ khác nữa.

Cô không còn có thể học ở trường một cách bình thường được nữa, nhưng vì sự sống còn cô mới bắt đầu tự giác học tập.Nếu để một cái đầu dốt nát mà đi đối đầu với kẻ mạnh hơn thì chắng chắng không sống được.

Đời người có câu "kẻ yếu thì dùng mưu", Hana không hề mạnh, cô sống sót là nhờ mưu kế của mình.

Người lớn thì lúc nào cũng nhiều kinh nghiệm và cái đầu cũng thường hay thông minh hơn đám trẻ con.

Các anh hùng thì có vô vàng thể loại, chính vì thế, cô cần phải có cách đối phó.

Bây giờ học mới biết mình là thiên tài võ thuật, nếu như được quay về lúc còn sống thì cô đã sớm học võ để phòng thân, đánh cho cái đám kia nhừ tử.Như mọi ngày, Sawawa Hana tiếp tục những ngày tháng nhàn rỗi đi gieo nghiệp rắc hoạ.Mùi hương của máu cái tên tối hôm qua cô mới giết vẫn còn vương vấn trên mũi cô.

Cũng tại là do hắn quá phiền phức nên cô mới giết, chứ thực sự thì cô không muốn giết hắn một tí nào.

Vì hiện tại là mười hai giờ tối nên Hana rất rảnh rỗi, đồng thời đây cũng là một khoảng thời gian thích hợp để dạo ma ai đó nên khá là "thú dị" với một con cương thi như cô.

Trò vui giải trí tao nhã của Sawawa Hana là dạo ma người khác vào lúc nửa đêm kiểu này.

Khoác lên mình cái váy ba lổ trắng và đẹp đẽ mà cô mua từ cửa hàng đồ cũ.

Sawawa Hana bước đến ngồi trên xích đu của một công viên dành cho trẻ em, đồng thời cô ẩn đi sự hiện diện của mình bằng kinh nghiệm lâu nay của một tên tội phạm.Khoảng vài giây sau thì một cô gái chạy tới với khuôn mặt lấm lem nước mắt, ngồi cạnh cái xích đu bên cạnh cô rồi khóc nức nở.

Đơn giản là vì cô đã dùng skill ẩn đi bản thân mình nên cô gái đó hoàn toàn không nhận thấy được cô.Hana tiếp tục ngồi chờ đợi cho đến khi cô gái đó nín khóc, tới lúc đó thì cô mới bắt đầu đung đưa cái xích đu của mình để thu hút sự chú ý.

Cô gái đó liền nhận ra được sự bất thường, và thế là nhìn quay đầu lại nhìn cô với đôi mắt đầy ngạc nhiên.

- Này này, chị có muốn đi với em không?

- Hana buông ra một câu nói như đang mời gọi với chất giọng của đứa trẻ trầm tính.

Cô cuối đầu xuống dưới để mái tóc dài phủ xuống che đi gần hết cái thân của mình cho thêm phần kinh dị.

Không hề có tiếng đáp lại, cô gái đó vẫn cứ ngẩn ngơ nhìn cô với ánh mắt bất ngờ, như thể cô ta không thể tiêu hoá hết những gì vừa mới xảy ra.

- ...

Ể...!? ...

- Cô gái dường như đã bắt đầu tiêu hoá được những chuyện gì đang xảy ra, từ khuôn mặt bắt ngờ bắt đầu tái xanh lại vì sợ hãi.

- Đi với em đi, chơi một mình lúc nào cũng cô đơn cả.

- Hana nói tiếp với mục đích doạ ma người kia.

Bóng đèn chỉ chiếu vào chỗ cô gái đang ngồi, còn cô thì hoàn toàn bị bóng tối che phủ.

Với đôi mắt người thường thì hẳn là sẽ ít nhiều nhìn thấy được ai đó đang ngồi bên mình.- À...

K.. không...

Thật ra thì...

- Cô gái nói với giọng vấp váp, toàn thân thì rung rẩy không ngừng nghỉ vì sợ hãi.Trái ngược với máu tóc đen kia của Hana, cô gái có một mái tóc màu vàng kim rất đẹp khiến người ta phải ghen tị.- Đi với em đi.

- Hana không ngần ngại đưa ra đôi bàn tay với cái sắc tố da trắng muốt kia của mình ra ngỏ ý muốn người kia muốn nắm lấy.

- N...

Nhưng mà...

Có vẻ như tới giờ chị phải đi r...rồi...

Tạm biệt!!!

- Cô gái đứng dậy rồi thoát hổn chạy đi mất.Hana vẫn tiếp tục ngồi đó, một lúc sau đó thì đứng dậy ôm bụng cười.Nhìn thấy cô gái kia cũng tội nhưng thôi thì cô cũng kệ.

Doạ ma người khác khá là vui, nhưng đây là cô chỉ muốn đùa giỡn một chút nên không có ý định bám theo.

Cô gái ban nãy khác hẳn hoàn toàn với Hana.

Có ngoại hình đẹp, khí chất hoàn hảo của một cô gái, mái tóc đẹp và đôi mắt tràn đầy hi vọng.

Lúc nãy cô ta có càm ràm trong lúc khóc là chia tay bạn trai gì gì đó đó, Hana tất nhiên là nghe rõ từng lời một, chỉ tội là nhớ mỗi nội dung.Nhìn thôi là Hana đã biết, cô gái đó được sinh ra trong gia đình khá giả, được bố mẹ yêu thương và không phải chịu đựng bất kì áp lực nào.

Cô ta quá ngây thơ, quá ngu ngốc đến mức để một gã ăn chơi lừa.

Bản thân Hana có khá nhiều kinh nghiệm trong chuyện tình cảm, đặc

biệt là khi lúc còn sống có bà chị bị đá năm lần bảy lượt.

Hana ghét những loại người như cô ta, những kẻ vì sự ngây thơ của mình mà ảnh hưởng đến cuộc sống của người khác.

Cô ghen tị với những kẻ như thế, Hana đúng hơn là cô chỉ đang ghen tị.

Bước từ từ chậm rãi ra khỏi công viên, bóng dáng của cô nhỏ dần rồi biến mất.

Hana qua về bên cái mộ của mình, tuy gia đình của cô đã cất công mua một khu đất rộng rồi xây dựng nó hoàng tráng.

Nhưng chưa từng có ai đến viếng cô, dù chỉ là một lần.

Mộ của cô được xây thêm một cái mái che để che nắng che mưa.

Thậm chí họ còn đặt thêm vài chậu hoa xung quanh.

Nhưng làm gì có ai đến viếng, chính vì thế, nếu Hana không có ở đây thì những đoá hoa sẽ đều héo tàn.Vào cái lúc mặt trời lên thì cũng là cái lúc cô gái đã mua một bó hoa để viếng tặng chính mình.

Sự cô đơn lặc lõng, đây cũng chỉ là một cách thức để an ủi trái tim cô đơn của chính mình.

Dù cho, Hana biết rằng nó chẳng có hiệu lực gì.

Hana nằm xuống đằng sau cái bia mộ tất nhiên là cô có lót một tấm nệm ở dưới đó nữa và cô gắng ngủ.

Nhưng kết quả vẫn là không được.- Chỉ ngủ một chút thôi...

Cũng không thể sao?

- Cô gái lẩm bẩm với chính mình, nằm cuộn tròn lại và nhắm mắt vờ như mình đã ngủ.

Nếu biết trước điều này, cô thà không lật mồ dậy còn hơn là phải chịu đựng cái cảm giác cô đơn thế này.
 
[Đn Bnha] Cương Thi Lật Mồ Sống Dậy
Chương 3: Liên minh tội phạm


"Liên minh tội phạm" quả là một cái tên đang rất nổi gần đây trong giới tội phạm kể từ khi nó bắt đầu kết nạp thêm nhiều thành viên.Sawawa Hana thì vẫn chẳng quan tâm đến điều gì, cô vẫn cứ ung dung gây nghiệp và doạ ma người khác vào ban đêm cho đến khi...- Tiểu thư có muốn gia nhập vào liên minh tội phạm không?

- Một tên mà Sawawa Hana nhận định là biến thái nay từ lần đầu tiên gặp mặt đang luyên thuyên về thứ gì đó mà cô chẳng hiểu.Liên minh tội phạm là gì?

Ăn được không?

Sawawa Hana mất đi khả năng ăn uống từ lúc sống lại nên cô không có hứng thú gì với đồ ăn nữa.

Nhưng lúc còn sống thì cô vẫn là một đứa thích ăn uống, tất nhiên không nhiều đến mức làm cô béo phì nhưng cô từng là một kẻ phàm ăn.Giờ đây thì vị thức ăn đối với cô chẳng khác gì đất cát cả.

Cô chỉ uống mỗi mình nước lọc hay nước muối được thôi, tất nhiên là cô không thể uống các loại nước ép.

- Các ngươi là ai?

Khoan!?

Chẳng lẽ các ngươi là mấy tên biến thái mang trong mình bản chất cuồng loil sao!?

Thật kinh tởm!

Tránh xa ta ra!

- Đáp lại lời kêu gọi đó chính là những lời nói như nhát dao đâm vào trái tim của những con người vô tội.

Sawawa Hana chính là kiểu người sẽ tùy tiện kết luận một vấn đề nào đó mà chẳng thèm nghe ý kiến của người khác.

Với những thông tin ít ỏi và cái não bộ giàu tưởng tượng của mình, cô có thể liên tưởng đến nhiều cái khung cảnh xàm chó khác nhau.

Tương tự như trường hợp lúc này.

- Khoan đã thưa tiểu thư, chúng tôi không phải là tên biến thái đâ- - Đừng có gọi ta với cái tên đó!

Nghe như thế chẳng khác gì tên biến thái cả!

Và chỉ có tên biến thái mới chối bỏ mình là một tên biến thái.

- Không kịp để đối phương nói xong thì Hana đã nhanh chóng cắt lời mà xen ngang vào.

Buộc những lời nói như muốn khiến người ta tức điên lên người những con người trước mặt.Nghe xong thì cái con người đang cố gắng thuyết phục thiếu nữ kia im bặt, đơn giản là không còn có từ nào để nói thuyết phục con người kia.

- Chậc!

Phiền phức quá Kurogiri!

Sao chúng ta không bắt cô ta lại rồi đem về cho rồi?

- Shigaraki Tomura đứng bên cạnh bực tức gãi cổ nói.Sawawa Hana tất nhiên là nghe được những lời đó, nhưng vì tính khác người nên cô cũng hiểu theo một nghĩa khác người.

Lời nói của Shigaraki Tomura như tia sét đánh xẹt ngang tai Hana gây ra hiểu lầm rất lớn giữa hai con người.- Áaaaaa!!!

Các ngươi định làm gì ta!?

Đừng bảo là...!

Đừng bảo là....!

- Sawawa Hana ôm mặt nói.

- Im đi!

Chẳng đứa nào có hứng thú với một con loil phẳng lì như ngươi đâu!

Bớt liên tưởng bậy bạ!

- Shigaraki Tomura hét toán lên với Hana.Shigaraki không phải là kẻ ngốc, hắn cũng không thuộc dạng người trong sang đến mức không hiểu được ẩn ý đằng sau câu nói của cô gái kia.

Lời nói như một nhát dao đâm sâu vào trái tim thiếu nữ mỏng mảnh của Sawawa Hana khiến cô muốn khóc những giọt nước mắt hết sức giả trân.

Nhưng cô chỉ đơn thuần là một cái xác chết, cô đâu còn có thể khóc được nữa.- Đúng là tên ác độc!

Trái tim thiếu nữ của ta tan rã rồi đấy!

- Sawawa Hana nói với chất giọng yếu đuối của một cô gái.

Shigaraki Tomura trong lòng nhìn con Loil này thầm khinh bỉ nó, tự hỏi vì sao Sensei là muốn lôi kéo nó về phía phe mình đầu tiên.

Hắn thừa nhận cô ta rất nguy hiểm, tên sát nhân đã giết hơn cả trăm mạng người.

Sống trên đời này hiếm ai thấy đứa nào giết nhiều người như cô ta.

- E hèm!

Vậy thì thưa quý cô Sawawa - sama, cô có muốn gia nhập liên minh tội phạm của chúng tôi không?

- Kurogiri ho khan vài cái rồi vào liền chủ đề chính.

- Liên minh tôi phạm?

- Sawawa Hana nghiên đầu thắc mắc.

- Đúng vậy, Liên mình tội phạm.

Đó là một tổ chức được thành lập từ những tội phạm độc lập hợp lại với nhau và hoạt động có kế hoạch.

Nếu cô tham gia vào, cô sẽ có được nhiều sự ưu ái tốt.

- Kurogiri nói với giọng mời gọi, đưa đôi bằng tay ra như muốn thể hiện sự kêu gọi cô gái trẻ trước mặt.- Khoan đã, từ từ chớ!

Trước hết, ta phải đi gặp Boss của ngươi cái đã chứ!

- Sawawa Hana thoạt đầu còn tỏ ra vẻ thiếu nữ, nhưng câu sau thì lại được đi kèm với nụ cười nguy hiểm hết sức ranh mãng.

Sợ sao?

Sawawa Hana không còn cảm nhận được nỗi sợ sau khi chết nữa.

Chẳng có lí do gì để cô phải cảnh giác với lũ này vì cô biết mình mạnh hơn chúng.

Cô không sợ bất cứ thứ gì cả, đến cả đau đớn còn không cảm nhận được thì chẳng khác gì thứ vô cảm.

________________________________________- Sawawa - san, sao cô không thử uống một chút nước ép đi?

- Kurogiri đặt lên bàn mà cô gái cương thi đang ngồi bấp game một cốc nước ép kinh dị không rõ nguồn gốc.

Tất nhiên, hắn ta không thề biết gì về đặc tính kosei của Sawawa Hana.

- Không được đâu, kể từ khi chết đi thì tôi mất đi khả năng hấp thụ thức ăn và vị giác luôn rồi.

Giờ ông mà bắt tôi uống thứ đó thì đảm bảo tôi nôn ra sàn một bãi máu cho ông xem đó!

- Sawawa Hana vẫn rất chăm chú cắm chặt mắt vào chiếc máy chơi game của mình nói một cách nhàn nhạt.- Thôi bỏ đi...

Cậu chủ có muốn uống không?

- Kurogiri nghe Hana nói liền mất hứng, thế là chuyển đối tượng sang Shigaraki Tomura.

- Đậu mợ!

Nó không uống rồi ngươi đưa cho ta uống hả!?

- Shigaraki Tomura cáu gắt hét lớn, tuy vẫn con người này vẫn hai tay hai mắt tập trung vào cái máy game.

- Tất nhiên rồi, nếu bỏ đi thì uổng lắm!

- Kurogiri đáp lại với một câu như một vả vào mặt Shigaraki.

- Shigaraki, nếu ông thua tôi ván này thì uống hết li nước ép đó đi nhá!

- Sawawa Hana tự tiện thành lập bảng cá cược không hề công bằng lên Shigaraki Tomura.

Nếu hắn thua thì phải uống hết li nước ép kia, mà nếu như Sawawa Hana thua thì lại ko có chuyện gì xảy ra cả.Đúng là không hề lấy chút một chút công bằng nào cho hắn cả.

Kể từ khi con zombie kia gia nhập vào đây, Shigaraki Tomura có cảm giác như hắn đang bị con nhỏ khốn nạn này điều khiển.

Cô ta chỉ làm tất cả những gì cô ta thích, chưa bao giờ nghe theo mệnh lệnh của hắn và luôn tùy tiện quyết định mọi thứ theo ý mình.

Cho đến giờ thì cô ta vẫn hành xử thản nhiên như mình là Boss ở đây.- Chậc!

Ngươi nghĩ ta sẽ thua sao?

- Shigaraki Tomura tạch lưỡi nói với vẻ đầy tự tin.

Nhưng sau ba phút sau thì hắn thất bại thảm hại.

- Cậu chủ, của cậu đây ạ!

- Kurogiri đẩy cốc nước ép kinh dị sang cho Shigaraki Tomura và nhìn hắn một cách ép buộc.Shigaraki Tomura đánh mắt sang nhìn Sawawa Hana và rõ ràng thì cô ta đang cười một cách thích thú.

Cô ta đang cười nhạo trên nỗi đau của hắn.- Uống đi Shigaraki, dù gì thì ông cũng đã cược với tôi rồi!

- Sawawa Hana hết sức có duyên ép buộc hắn uống.

Ngày hôm đó, Shigaraki Tomura bị đau bụng đến mất ngủ.

_____________________________________Tôi cảm thấy gần đây tôi viết hơi khô khan phải ko????
 
[Đn Bnha] Cương Thi Lật Mồ Sống Dậy
Chương 4: Niềm vui và nỗi buồn.


Sawawa Hana luôn cười và giữ cho mình một vẻ mặt vui vẻ, thứ mà cô chẳng bao giờ có thể làm được khi còn sống.

Sawawa Hana hiện tại và Sawawa Hana quá khứ như khác nhau một trời một vực.

Một kẻ luôn cười và một kẻ thì lúc nào cũng rầu rĩ và buồn bã.

Một kẻ làm mọi điều mình muốn một cách tự do và một kẻ sợ hãi thất bại, chẳng bao giờ có đủ cam đảm để nhìn lên.

Một kẻ chưa từng rơi một giọt nước mắt bất kể mọi tình cảnh và một kẻ thì chỉ cần dạo một phá thôi là cũng khóc.

Hai cô gái này khác nhau một trời một vực, ấy vậy mà lại là cùng một người.

Tuy rằng Sawawa Hana đã chết vượt trội hơn Sawawa Hana thời còn sống, nhưng Sawawa Hana thời còn sống có một số thứ mà Sawawa Hana đã chết sẽ vĩnh viễn không bao giờ có.

Bàn tay trong sạch, các chức năng sinh lí của một con người bình thường và nước mắt.

Sawawa Hana đã chết của hiện tại sẽ không bao giờ có được những thứ đó.

Đó chính là lí do vì sao mà Sawawa Hana vẫn luôn ngồi cạnh mộ của mình nhìn về phía và ao ước sẽ có ai đó viếng thăm mộ của mình.

Nói lên rằng vẫn có người nhớ đến cô ngay cả khi cô đã chết.

Cô đã luôn chờ đợi ai đó suốt hai năm qua, ngày qua ngày, cô luôn chờ đợi.

Nhưng đáp lại cô là sự im lặng tột độ.

Là lỗi tại cô sao?

Là lỗi của cô hay lỗi của họ?

Hay chỉ đơn giản cô chỉ là một kẻ bị lãng quên?

Cô đã gào hét, cô đã gào hét to đến mức cuống họng đau rát liên tục tái tạo.

Gào hét trong tuyệt vọng, gào hét ở trong một căn phòng kính với hi vọng ai đó nghe thấy.

Hi vọng rằng sẽ có ai đó nắm lấy cánh tay của đứa trẻ đang chìm dần xuống này.

Mọi cách đều vô dụng, Sawawa Hana còn sống đã thực sự bị lãng quên, tất cả chỉ nhớ tới một cái xác giết người.

Cô tìm đến niềm vui trong tuyệt vọng, cô hoá điên và trở nên lạc lối.

Nếu như những gì cô làm chỉ đơn thuần là cố gắng tìm sự giúp đỡ từ người khác để có thể đuổi theo con người của quá khứ thì trông cô chẳng khác gì cô gái tội nghiệp bên đường cả.

Chính vì thế, Sawawa Hana quyết định mình sẽ đi ngược lại con đường trước kia của mình.

Trở thành một kẻ hoàn toàn khác biệt dù trong thâm tâm luôn khao khát con người trước đây.

Dù sao thì cô bây giờ còn chẳng đáng để được gọi là một con người.Niềm vui là gì?

Nỗi buồn là gì?

Sawawa Hana cảm giác được rằng ranh giới của chúng đang phai mờ, cô đang dần dần trở lại thành một cái xác chết vô hồn.

Cho dù có giết người để vạch ra ranh giới một cách rõ ràng nhưng phương pháp đang dần dần mất tác dụng.

Cô đã giết quá nhiều người, cô đã làm quá nhiều việc tội lỗi và cô không hề cảm thấy hối hận một chút nào.

Đơn giản thì những cảm xác của cô đang dần dần tan biến và Sawawa Hana biết một ngày nào đó cô cũng sẽ tan biến sớm thôi.

Cô sợ cái chết một cách đột ngột như vậy, đã chết một lần rồi, giờ chết thêm một lần nữa thì liệu có ổn không?

Càng tồn tại Sawawa Hana mới càng chán ghét cuộc sống.

Vô vị và nhạt nhẽo.

Kể từ khi gia nhập liên minh tội phạm thì cô buộc phải tạm dừng các hoạt động giết người bừa bãi hay dạo ma vào ban đêm của mình.Nằm dài trên bàn với chiếc máy chơi game, Sawawa Hana nhàn rỗi tới mức không nghĩ ra được gì để làm.- Aaaaaaaa...

Chán quá đi thôi...!

Tôi đi giết ai đó được không Kurogiri?

- Cô rên rỉ một cách chán nản với đầu đám mây Kurogiri.- Không được đâu, hãy cố bình tĩnh đi ạ!

Nếu bây giờ mà cô hành động bất cẩn thì thể nào liên minh tội phạm của chúng ta cũng bị các anh hùng tóm được.

Chính vì thế cô hãy yên vị chỉ ở trong cái nhà này cho đến khi chúng ta tấn công vào U.A là được.

- Kurogiri đưa ra một yêu cầu không thể từ chối cho Sawawa Hana trong khi hai tay đang rất bình tĩnh chùi đi chùi lại một cái ly nước.

Cô thề rằng mình đã thấy hắn cầm trên tay cái ly và liên tục chùi đi chùi lại nó từ hai tiếng trước và cho đến bây giờ thì hắn vẫn tiếp tục chùi.

Tại sao lại có người có thể rảnh rỗi như thế chứ!?

Sawawa Hana cảm thấy khó hiểu và kì lạ.Cảm giác này trong người cô là gì?

Sawawa Hana đoán nó chỉ đơn giản là cảm giác chán nản.

Đúng thật là cô đang chán, nhưng vì suy nghĩ những thứ không đáng suy nghĩ nên hiện giờ cảm xúc của cô đang rối bời lên.

Con người thường hay khóc khi họ buồn, còn cô thì không thể khóc được nữa.

Theo lối suy nghĩ của Sawawa Hana, cương thi không thể biết đến nỗi buồn là gì.Trong cảm xúc của một con cương thi chính là sự căm phẫn, các cảm xúc khoái cảm và một thứ gì đó rất hỗn loạn mà Sawawa Hana không thể giải thích được.

Nỗi buồn của Sawawa Hana là gì?

Cô không nghĩ thứ đó có tồn tại.

Niềm vui của Sawawa Hana là gì?

Đó chính là thoả mãn dục vọng của chính bản thân mình.

"Rắc!"

Tiếng xương gãy vang lên, người đàn ông ngã xuống đất còn cái đầu lại bị vặn lại một trăm tám mươi độ.

Thủ phạm không ai khác chính là Sawawa Hana.

Với thao tác nhanh nhạy của mình, tên đàn ông bị giết khi chưa đầy một giây.

Còn Sawawa Hana thì lộ rõ một nụ cười thoả mãn đầy vui vẻ.Dục vọng lớn nhất của cô có lẽ là chứng kiến cái chết chăng?
 
[Đn Bnha] Cương Thi Lật Mồ Sống Dậy
Chương 5


- Ồ, thế là ông sẽ vào U.A ăn cắp lịch dạy học của giáo viên à?

- Sawawa Hana nằm dài cả cơ thể của mình tên trên chiếc bàn trong quán bar như thể chỉ có mình cô ở đây.

- Ờ, đó là một phần của kế hoạch ám sát All Might.

Noumu đã sẵn sàng từ lâu rồi, bây giờ bọn tao chỉ còn bước cố định thời điểm thôi.

- Shigaraki Tomura nói ngồi trên chiếc ghế sofa mà gãi cỗ, chẳng thèm để ý đến thứ phẳng lì nằm lăn lóc trên bàn của quán.

- Thành thật mà nói thì cái kế hoạch của ông với One For All chẳng có chu toàn tí nào hết trơn á!

Tôi cứ có linh cảm là nó sẽ thấy bại toàn lập luôn á!

- Sawawa Hana không ngần ngại mà nói thẳng ra những gì cô suy nghĩ trong đầu mình.

Trái lại với những lời đường như đang chê bai đó, Shigaraki Tomura chẳng hề có hứng phản ứng lại.

Đơn giản là vì Shigaraki Tomura không thể đơn phương đấu lại Sawawa Hana trên mọi phương diện trừ chiều cao.

Đầu óc thông minh, đấu võ mồm giỏi, đánh nhau tốt, còn có cách khắc chế Kosei của hắn.

Nói chung là nếu Shigaraki Tomura cãi nhau hay gây sự với Sawawa Hana thì chắc chắn người thắng là Sawawa Hana và bản thân hắn sẽ là kẻ thua cuộc.

Mà bản thân Shigaraki Tomura lại là người rất ghét bị thua cuộc.

Nói gì thì nói, Sawawa Hana sẽ chỉ mong mọi thứ diễn ra trôi chảy theo ý muốn để cô có thể nhanh nhanh xả stress.

Liên minh tội phạm gì gì đó đó cô cũng không quan tâm, lí do cô gia nhập vào đây vì nơi này có thể giúp tôi tránh khỏi sự theo dõi của các anh hùng một thời gian.

Đồng thời cô cũng có một nơi để ăn bám, giúp cô không cần mua quần áo cũ hay là phải chạy sang cái xứ nào đó xa xôi để chơi game nữa.

Đôi lúc cô còn có thể hoá trang đi với thành viên nào đó trong liên minh trên tàu điện, chẳng cần phải mất công chạy sấp mặt.

Đó chính là lí do đơn giản để Sawawa Hana tham gia Liên minh.

- [All Might đã yếu đi kể từ trận chiến sáu năm trước rồi.

Tỉ lệ thành công là rất cao, hơn nữa, lần này chúng ta còn có sự hỗ trợ của Noumu.

Cô đừng có mà trù ẻo người khác nữa Sawawa.] - Giọng nói của One For All vang lên từ cái tivi khiến Sawawa Hana không mấy bất ngờ cho mấy.

- Còn đám học sinh và các giáo viên khác thì sao?

Chúng cũng phiền phức lắm ấy chứ.

- Sawawa Hana từ từ ngồi dậy từ trên chiếc bàn rồi đưa mắt nhìn liên cái tivi phát ra giọng của All For One kia.

- [Không sao, chỉ là một đám nít ranh vắt mũi chưa sạch.

Không cần phải ngó ngàng gì đến chúng.] - All For One nói như đang kinh thường.

Dựa theo cách nói chuyện và câu trả lời, Sawawa Hana có thể đính chính rằng All For One rất tự tin vào kế hoạch của mình.

Hơn nữa, dù cho nó có thất bại, All Might vẫn sẽ bị suy yếu đi không ít sau khi đánh nhau với Noumu.

- Đừng có mà kinh thường bọn chúng, All For One.

Tuy chỉ là mấy quả trứng gà thôi nhưng nếu ta đập trứng gà vào đầu thì ít nhiều cũng rất đau đấy.

- Sawawa Hana vừa nói còn tay trái thì chỉ lên trán của mình ngay cái chỗ đầu mà người ta hay dùng để đập trứng.Chuyện này sẽ chỉ có lợi cho tương lai bên phe ta.

- [Ồ, nhưng ta đã "thử" rồi ấy thôi, và nó chẳng đau chút nào cả.] - All For One nói với giọng cao ngạo.Trận chiến này sẽ không có sự nhún tay của Sawawa Hana bởi vì ý kiến nào đó của All For One.

- Thế theo kế hoạch thì tôi sẽ không ra chiến tuyến phải không?

- Sawawa Hana hỏi lại cho chắc chắn một lần nữa.Ngược lại, Sawawa Hana tò mò muốn biết, người kế nhiệm tiếp theo của One For All là ai.

Và nếu biết rồi thì cô có nên giết hắn ta không?- [Đúng vậy, công việc của cô cần làm chính là ngồi yên ở đây và xem trò chơi diễn ra như thế nào.] - All For One nói như một chuyện bắt buộc.

Ngồi yên và xem kịch?

Nếu chẳng phải cô tham gia vào sẽ có lợi hơn sao?

Đáng tiếc cho All For One, Sawawa Hana không phải là loại người sẽ chịu ngồi yên.

________________________________________Ngôi mộ ngày hôm nay có một thay đổi khác lạ.

Một đoá hoa mà Sawawa Hana không biết đến đã xuất hiện.

Vì nó mà khiến cho cô khó chịu.Hoa ư?

Có kẻ đến viếng thăm cô luôn à?

Cô không biết đó là đoá hoa của ai, và cũng chẳng quan tâm là của ai.

Nếu là từ gia đình thì cô sớm đã nhận ra ý đồ của họ.

"Hãy cùng làm lành và đi thú tội nào con gái."

Hẳn là điều chúng muốn nói.

Sawawa Hana tất nhiên không thể ngu ngốc, cô thừa biết bản chất của cái đám đó.Sawawa Hana lúc trước bị cô lập do lũ bắt nạt nên cô không có bạn.

Trong mắt giáo viên cô chẳng khác gì một gánh nặng.Chỉ có thể là từ gia đình và vĩnh viễn không có trường hợp ngoại lệ.Kể từ khi sống lại, mẹ cô không còn nhìn cô với ánh mắt tràn đầy sự yêu thương đó nữa.

Ngay từ lúc thức tỉnh kosei, Sawawa Hana chẳng khác gì là cái vật thay thế cho đứa em gái song sinh của mình cả.

Tình yêu thương mà cô từng có được là dành cho em gái, trong mắt họ, cô chính là đứa em gái nhỏ đó.

Cái tên Hana là cái tên của đứa em gái đã mất tích còn cái tên thật sự của cô chính là Kuro.

Tuy vậy, làm vật thay thế như thế còn tốt hơn là sống như một cái xác hiện giờ.

Nếu cô không chết thì cái đứa trẻ khốn khiếp đó sẽ chẳng quay lại.

Và hiện giờ nếu như nó không quay lại, cô sẽ vẫn có được sự công nhận tồn tại từ cha mẹ.

Con bé đó, chẳng khác gì cái gai trong mắt của Sawawa Kuro.

Không phải là Hana, mà là Kuro.
 
[Đn Bnha] Cương Thi Lật Mồ Sống Dậy
Chương 6: Sawawa Hana thật sự


Tại một trường cao trung nào đó ở Tokyo, một cô gái cũng có tên là Sawawa Hana đang ngắm nhìn về phía bầu trời xa xôi mà chẳng thèm để ý đến bài giản của giáo viên.

Sawawa Hana có mái tóc đen và đôi mắt đen, nhưng khác với sát nhân nổi tiếng Sawawa Hana kia cô lại có một mái tóc ngắn ngang vai và khá là dày.

Vì có ngoại hình giống một tên tội phạm quốc tế mà cô thường hay bị bạn bè trêu chọc bằng biệt danh "Sát nhân đỏm".

Ở trên trường, cô là một cô gái ngoan ngoãn biết vâng lời, được thầy cô yêu mến, có nhiều bạn bè tuy rằng điểm số chỉ vừa đủ để lên lớp.

Cô có được tình yêu thương của cha mẹ, cô có được sự quan tâm, công nhận của người khác.

Sawawa Hana đường như chẳng có một chút kí ức nào từ lúc cô năm tuổi trở đi.

Mọi thứ đều quá mờ nhạt và khi tỉnh dậy, cô trở thành một đứa trẻ mồ cô.

Hai tháng sau, một gia đình bình dân có đến nhận nuôi cô cho đến năm cô mười hai tuổi.

Cô được giao lại cho một gia đình giàu có.

Quý bà phu nhân tự xưng là mẹ ruột của cô còn chủ nhân đinh thự thì tự xưng là cha của cô.

Họ nói với cô rằng gia đình này vốn chỉ có mỗi ba người chúng ta vậy nên cô chính là con một.

Khoảng thời gian trở thành một tiểu thư từ đấy cho đến bây giờ của cô cũng đã được hai năm.

Sawawa Hana có ước mơ trở thành anh hùng, kosei của cô là Điều khiển khí quyển - một loại kosei không thể dùng ở nơi chật hẹp thiếu gió, nguy hiểm và dễ gây liên lụy đến người khác.

Chính vì thế, cô muốn được vào ngôi trường nổi tiếng là đào tạo ra các siêu anh hùng xuất sắc - U.A.

Mẹ cô bảo cô không cần lo lắng về vấn đề nhập học vì bà ấy đã giúp cô được tuyển thẳng vào.

Nghe thì có hơi gian tí nhưng thực chất cô là trường hợp ngoại lệ.

Là học sinh thứ hai mươi mốt - người bị dư ra.

Sawawa Hana chỉ muốn nhanh nhanh kết thúc năm học để được bước chân trên con đường anh hùng của mình.

__________________________________Cuộc sống có ý nghĩa gì?

Tại sao con người lại phải liên tục vùng vẫy khi sống.

Sawawa Hana không hề biết điều đó.

Cuối cùng cho đến khi chết, cô vẫn không thể hiểu được ý nghĩa của sinh mệnh.

Mà nói gì thì nói, một cái xác như cô thì nên làm những điều mình mong muốn trước khi chìm sâu vào giấc ngủ vĩnh viễn để không còn hối tiếc nào nữa.

Cô đã giết kẻ giết chết cô, cô đã giết những kẻ cô ghét, những kẻ làm cô chướng mắt và dạo gần đây, cô chẳng hề giết thêm bất kì ai cả.

Cô cũng đã mua được tập cuối của bộ manga cô yêu thích, cô cũng đã quá đảo cái game mình chơi bao lâu nay.

Giờ thì cô chỉ cần làm thêm một điều duy nhất nữa thôi.

Đó chính là...

Giết cô em gái bé bỏng của mình.

Dù cả hai đang từng rất yêu quý nhau nhưng bây giờ Sawawa Hana thật sự chẳng khác gì cái gai trong mắt của Sawawa Hana giả mạo này cả.

Giết nó đi thì có lẽ cô sẽ bớt được cái đau đớn luyến tiếc với thế giới.Sawawa Hana chết năm mười hai tuổi, nhưng khoảng thời gian cô sống dậy chỉ mới được hai năm mà bây giờ Sawawa Hana thật sự kia đã được mười lăm tuổi.

Đồng nghĩa với việc, cô trống mất một phần kí ức vào năm đầu tiên khi mình chết.

Nhưng cô đâu cần thắc mắc vụ đấy bởi lẽ cô biết, cần đến một năm để kosei biến đổi cơ thể của cô.

______________________________________Buổi học ngoại khoá USJ đầu tiên của Sawawa Hana đã bị phá hoại bởi các tội phạm.Thiếu nữ tóc đen trong trang phục anh hùng của mình gương mắt nhìn các tên tội phạm đi vào, trong lòng nảy lên một cảm xúc.

Đó chính là sự sợ hãi.

Cho dù có sơ tán cũng quá muộn, đặt biệt là khi một số thành viên trong lớp đã bị dịch chuyển đi bởi một tên tội phạm.

Vài người trong đó có Sawawa Hana may mắn không bị dịch chuyển.Mặc khác, cô đã nhìn thấy một hình bóng rất quen thuộc, giống đến từng chi tiết.

Gương mặt giống đến nỗi khiến tâm chí cô điên lên, nhưng kẻ sở hữu gương mặt đó lại là một tên sát nhân hàng loại.

Rõ ràng nó chỉ không đơn giản là sự trùng hợp, rõ ràng có một sự thật đã bị che dấu đi khỏi cô mà cô không biết.Gương mặt của một Sawawa Hana muốn trở thành anh hùng quá giống với gương mặt của tên sát nhân hàng loạt - Sawawa Hana.

Sự thật thì chỉ có một, nhưng trong cặp sinh đôi đấy thì chỉ có người chị mới nhận thức được chuyện gì đang diễn ra.- Chào em gái thân yêu của chị, người chị gái đã đóng phim thay cho em trong suốt bảy năm, Sawawa Kuro đây!

- Tên sát nhân không biết từ lúc nào mà tiếp cận được Sawawa Hana ghé sát khuôn mặt mình lại mà thì thầm với cô.

Đó chính là sự thật.Họ vốn dĩ là song sinh Họ vốn dĩ là những đứa trẻ ngoan.

Họ vốn dĩ yêu thương nhau...Cho đến khi cái chết tìm đến một trong hai đứa.

Cho đến khi sự bất công ra đời.
 
[Đn Bnha] Cương Thi Lật Mồ Sống Dậy
Chương 9: Cổ đau đớn và sự ghen tị


Sawawa Hana biết kẻ trước mặt mình đang muốn lấy mạng mình.

Chính vì thế theo bản năng, cô nhanh chóng dùng Kosei trong vô thức, hất văng Sawawa Kuro ra xa.

Sawawa Kuro tuy mạnh nhưng cô không nặng, bị gió cuống trôi đi là chuyện bình thường.

Và mọi chuyện sẽ "bình thường" hơn nữa khi cô rơi trúng chỗ tên Shigaraki Tomura đang đứng.

Nói rơi thì không đúng cho lắm vì Sawawa Kuro là một võ sĩ chuyên nghiệp.

Sẽ không đời nào có việc cô không thể tiếp đất được.

Chính vì thế, Shigaraki Tomura đã vô tình trở thành cái nệm tiếp đất cho Sawawa Kuro.

- Hự!

- Đó là tiếng kêu của Shigaraki Tomura sau khi bị Sawawa Kuro đạp lên người mình.

Tất nhiên, hành động này khiến cho thất thảy mọi người đều há hốc mồm ra kinh ngạc.

Một phần không biết cái khỉ gì đang xảy ra, còn phần còn lại thì đang băn khoăn rối não.

- Ara?

Ối da da...

Hì hì, xin lỗi nhé!

- Sawawa Kuro làm vẻ mặt ngạc nhiên một lúc rồi sau đó cười trừ, sau đó nữa thì cô mới từ từ bước ra khỏi bụng tên Shigaraki Tomura và xin lỗi.

Cái gì thì không nói chứ lần này hắn biết chắc chắn rằng con mắm này đang cố tình.Shigaraki Tomura ngồi dậy ôm cái bụng tội nghiệp của mình, sau đó lườm mắt sang Sawawa Kuro đằng đó.

Không nói nhiều trực tiếp vặng đầu cô một trăm tám mươi độ.- Ặc!!!

Đau quá!!!

- Sawawa Kuro hét toán lên một cách đau đớn khi cổ của mình bị vặng lại.

Cảm giác vừa đau vừa thốn, nếu có nước mắt thì nó chắc chắn sẽ chảy ra.

Nhưng Sawawa Kuro làm gì có thể khóc nữa nên cô chỉ có thể ậm ừ chịu đựng mà vặng cổ mình lại.

Âm thanh rắc rắc vọng lên khắp toàn nhà nghe như bộ phim kinh dị.

Những học sinh chỉ mới nghe qua danh tiếng của Sawawa Kuro há hốc mồm vì khả năng này của cô.

Còn những tội phạm đã thấy một lần rồi thì lại cảm thấy nó giống như một cảnh phim kinh dị gây ám ảnh người xem không hơn không kém.

Cái cổ của Sawawa Kuro đã được bản thân cô vặn lại cho đúng chỗ.

Nhưng bằng cách nào đó, cô có cảm giác cái đầu của mình lỏng lẻo hơn một chút thì phải.- Này Shigaraki, tôi có cảm giác là đầu của tôi trở nên lỏng lẻo hơn một chút thì phải.

- Sawawa Kuro lấy tay xoa xoa phía bên cái cổ trái của mình một chút rồi quay sang nói với Shigaraki Tomura.- Im đi con cương thi, tên Kurogiri đã làm vụt mất một đứa chạy khỏi đây và giờ thì chúng ta chẳng còn bao nhiêu thời gian nữa.

Làm gì thì lo làm cho xong luôn đi.

- Shigaraki Tomura nói với giọng cục súc mang tràng đầy nỗi thất vọng cho Sawawa Kuro biết.

- Trò chơi kết thúc rồi!

Game over rồi!

Về thôi!

- Ể!?

Nhưng chúng ta còn chưa chơi đùa được bao lâu mà!

- Sawawa Kuro nén cho Shigaraki Tomura một cái ánh mắt tiếc nuối rồi lại quay lại lườn quýt Kurogiri.

- Chậc!

Nếu như Kurogiri cẩn thận hơn một chút thì tôi đã có đủ thời gian để giết cô ta rồi!

- Sawawa Kuro tạch lưỡi, cao giọng nói một cách chán nản, khắp người lại tiếp tục toả ra hắc khí.

- Mà...

Dù sao thì vẫn còn sót lại đôi chút thời gian.

Trước khi đi...

Ít nhất tao cũng sẽ...

Chà đạp lên danh dự của biểu tượng hoà bình!

- Shigaraki Tomura nói rồi phóng tới chỗ một học sinh mang Kosei ếch gần đấy, định sử dụng năng lực phân rã của mình để giết nó nhưng không thành công.

Hắn bực tức quay lại nhìn Eraser Head đang thê thảm nằm dưới sự khống chế của Noumu.

Tuy còn đang ở trong tình trạng nửa sống nửa chết kia vậy mà tên đó vẫn còn bảo vệ cho bằng được học sinh của mình.

Sawawa Kuro định quay về làm tiếp công việc đang dở dang kia của mình với Sawawa Hana thì bị cho vụ drama gây cấn này kìm chân lại.

Không kìm lòng được mà cái miệng tai hại lại vô thức huýt sáo một cái.

Hết bất ngờ này cho đến bất ngờ khác, Shigaraki Tomura bị một thằng nhóc đầu rêu dùng ngăn lực tấn công.

Cú đấm đấy rất tiếc thay lại không thể chạm vào Shigaraki.

Khó bụi tan đi và hình bóng con Noumu hiện ra, bỏ mặt Eraser Head nằm lăn lóc dưới đất mà đi bảo vệ Shigaraki Tomura.Thời khắc đang quan trọng thì đột nhiên trực giác của Sawawa Kuro nhạy cảm một cách bất thường.

Chưa kịp định hình là chuyện gì sẽ xảy ra thì "Ầm!"

Một cái, All Might phá cửa xuất hiện.

- Nhàm chán...

- Sawawa Kuro lẩm bẩm, biểu cảm của khuôn mặt cũng trở nên thay đổi đột ngột.

Hắc khí vừa mới biến mất thì một lần nữa lại được toả ra với nồng độ đủ để giết người.

Ánh mắt kinh dị vốn đã vô hồn trước giờ trở nên lạnh lùng.

Nhìn về hướng Sawawa Hana đang khóc lên vì vui sướng.

Thật ghen tị, thật đáng ghét.

Cô ta được bảo vệ.

Cô ta được yêu thương.

Cô ta được mọi người công nhận.Còn Kuro thì sao chứ!?

Cô thì nhận được gì?Đáp án là không gì cả.

Chẳng có gì để dành cho cô cả.

Ngay cả đoá hoa hôm nọ cũng chỉ là giả dối.

Hana có nghĩa là bông hoa, Kuro có nghĩa là màu đen.

Một màu đen tối thì làm sao có thể sánh bằng bông hoa rực rỡ kia được chứ.

Ngay cả cái tên cũng nói lên cuộc đời của cả hai con người.

Sawawa Kuro ghét Sawawa Hana.

Cô ghen tị với những gì cô ta có.

Cô muốn cướp lấy những gì cô ta có.

Nếu nó không thuộc về cô thì nó cũng không được phép thuộc về bất cứ ai.____________________________________
 
[Đn Bnha] Cương Thi Lật Mồ Sống Dậy
Chương 7: Drama chị em


- All For One!

Tôi phải đi theo!

- Sawawa Hana nói với giọng điệu cương quyết sau khi biết tin cô em gái đáng yêu của mình đã gia nhập vào U.A.- [Không.] - Đáp lại cái ý chí đầy quyết tâm và nghị lực kia của Sawawa Hana thì All For One lại nói ngắn gọn ý định của mình chỉ trong một chữ duy nhất.- Tại sao?

Tôi sẽ không tác động gì nhiều đâu!

Cho tôi đi đi mà!

- Sawawa vẫn tiếp tục cương quyết xin đi theo.

- [U.A là cả một cái trụ sở toàn anh hùng chuyên nghiệp đứng top.

Nếu cô mà bị bắt đi thì phiền lắm.] - All For One nói thẳng thừng ra một câu như ngàn lưỡi dao đâm vào trái tim thiếu nữ mỏng manh của Sawawa Hana.- Đừng lo!

Tôi chỉ muốn gặp mặt người quen một tí thôi!

Hãy cho tôi theo với!

- Sawawa Hana trong lòng cầu mong khẩn khiết sự đồng ý từ phía All For One.

Mà dù cho hắn không đồng ý đi chăng nữa thì cô cũng đã có ý định bám theo.

Sawawa Hana có thể chắc chắn mình sẽ không bị bắt lại, mà cho dù có bị bắt lại thì cô cũng có dư sức để vượt ngục.

Cô đã đọc cuốn sách một ngàn không trăm lẻ một cách để vượt ngục cao siêu rồi nên chắc là sẽ không sao đâu.

Chắc là vậy!

_________________________________ - Chậc!

Không thể ngờ được ra mày cũng có người quen ở U.A đấy.

- Shigaraki Tomura tạch lưỡi nói với giọng điệu coi kinh người khác như thường ngày của mình.

- Bây giờ tôi cũng mới biết là mình có người quen ở U.A luôn đấy!~ - Đáp lại cái vẻ kinh bỉ kia của Shigaraki Tomura thì Sawawa Hana vẫn giữ nguyên nụ cười như thường lệ trên gương mặt của mình mà đáp lại.

Sawawa Hana được ông trời ban cho một gương mặt đẹp nhưng tiếc thay cô là một bông hoa chưa nở mà đã bị ngắt.

Chính vì thể mà sắc đẹp của Sawawa Hana không được phô ra.

Tuy vậy dù sao thì cũng đâu chỉ có một bông hoa, cô em gái kia của cô chắc giờ cũng trở thành một thiếu nữ xinh xắn với gương mặt của Sawawa Hana trưởng thành rồi.

Bây giờ thì đối với người thân của cô, đứa trẻ thay thế này sớm đã bị lãng quên từ lâu rồi.- Hệ thống an ninh của U.A đã vô hiệu hoá hết rồi nhỉ?

Tới lúc chúng ta nên đi rồi!

Tôi cũng rất là hoá hức để gặp lại người quen đây!

- Sawawa Hana hào hứng nói, cô gương mắt nhìn về phía Kurogiri đang trong hình dạng cái cổng dịch chuyển và chờ đợi nhân vật chính bước vào.Trong trò chơi này vì Shigaraki Tomura là người khởi xướng, chính vì thế nên Sawawa Hana quyết định sẽ nhường cho cậu ta đi trước.Shigaraki Tomura bước vào đầu tiên, Sawawa Hana bước vào thứ hai và theo sau là cả đám tội phạm lẻ tẻ.Đối với anh hùng thì nó chính là một cuộc chiến, còn đối với tội phạm thì nó chẳng khác gì một trò chơi cả.

Sawawa Hana cũng không ngoại lệ.- Wao!

U.A nè!

Rộng lớn thiệt đoá!

- Sawawa Hana cảm thán một câu sau khi vừa mới bước ra khỏi cổng dịch chuyển.

Mặc kệ xác của Shigaraki Tomura cho dù hắn nói gì, Sawawa Kuro đảo mắt đi dò xét từng thành viên một có ở đây.

Eraser Head, No.13, nhóm học sinh đang sơ tán và...

Đứa em gái thân yêu của mình.Chỉ trong giây lát, cơn máu lạnh của Sawawa Kuro đột nhiên vùng dậy, sự phấn khích đến tột độ đã sai khiến cô.

Sawawa Kuro đã đến gần tiếp cận được Sawawa Hana với tốc độc kinh hoàng.

- Xin chào em gái thân yêu của chị!

Người chị đã đóng phim thay cho em trong suốt bảy năm, Sawawa Kuro đây!

- Sawawa Kuro nói, nhưng chưa kịp nói hết những tâm tư trong mình với em gái thì đột nhiên một luồng gió phóng tới thổi bay cô đi.Sawawa Hana đã nhanh chóng dùng kosei để giữ khoảng cách với Sawawa Kuro.

- Are?

Ác độc quá đó em gái à, chị gái lâu này muốn thăm em cũng không được sao?

- Sawawa Kuro tiếp đất rồi nói với giọng tiếc nuối trong khi Sawawa Hana thì vẫn giữ nguyên khuôn mặt bất ngờ.- Tôi không có quen biết cô!

Tôi chẳng có người chị gái song sinh nào cả!

Tôi vốn chỉ là một đứa trẻ mồ côi mà thôi!

Tôi chẳng có quen biết gì với một tên sát nhân như cô!

- Sawawa Hana nhanh chóng gào lên phản bác lại những lời Sawawa Kuro nói.

Nghe những lời này, Sawawa Kuro mới hiểu ra được một điều rằng: Sawawa Hana đã bị mất đi kí ức của mình.

Chính vì thế nên cô ta mới có cái phản ứng kiểu đấy.

Sawawa Kuro bày ra một vẻ mặt thất vọng nhìn Sawawa Hana.

Cô thở dài một hơi rồi bắt đầu giãn nở xưởng khớp.

Nếu cô ta không nhớ ra thì Kuro chỉ việc làm cho cô ta nhớ ra.

Thúc ép não bộ của cô ta nhớ lại mọi thứ và sau đó buộc cô ta phải có cảm giác tội lỗi.

Sawawa Kuro sẽ không tha thứ cho Sawawa Hana dù cho hai người có là chị em đi chăng nữa.

Vào cái lúc Sawawa Hana thức tỉnh kosei, Sawawa Kuro đã bị ghẻ lạnh.

Cha mẹ chỉ ưu ái đứa trẻ có Kosei, còn Kuro thì sao?

Cô chẳng là cái thái gì cả.

Vào cái lúc mà cô sống dậy, cô nhận ra nụ cười mà mẹ dành cho mình bấy lâu nay cũng chỉ là giả dối.

Bà ta không xem cô là Kuro mà chỉ xem cô là Hana.

Cả hai giống nhau đến kì lạ, giống nhau đến nỗi cha mẹ họ còn không nhận ra.

Sawawa Kuro lúc đấy ngây thơ không biết lí do thực sự khi họ đổi tên cho cô thành Hana, và cho đến khi cô cũng chẳng mấy thắc mắc việc đấy.

Cho đến khi cô sống lại, Kuro mới nhận ra đó chỉ là một giấc mơ tràn đầy giả dối.- Phải rồi nhỉ?

Em đã bị mất đi một phần kí ức của mình mà phải không?

Đó chính là lí do mà em không nhớ gì về chị đấy.

- Sawawa Kuro cao giọng nói lớn cho Sawawa Hana nghe thấy.

- Sao cô biết tôi từng bị mất kí ức...!?

- Sawawa Hana từ hết bất ngờ ngày cho đến bất ngờ khác.

Đôi mắt của cô mở to nhìn Sawawa Kuro.

- Bởi vì chị là chị của em.

Hẳn là cha mẹ đã giấu đi sự tồn tại về chị khỏi em.

Nếu em về nhà và cố gắng khui miệng hai kẻ đó ra thì có khi em sẽ biết được đôi chút đấy!

- Sawawa Kuro nói hết câu đầu liền phóng nhanh tới chỗ của Sawawa Hana trong một khắc đánh văng cô đi.

Sawawa Hana va chạm với bức tường liền không kìm giọng được mà kêu lên một tiếng đầy đau đớn.

Sau đó cô ngã khụy xuống.- Sawawa - san!

- Một trong số các học sinh hét lên.

Kuro lúc này mới nhớ đến sự tồn tại của các giáo viên và học sinh.

Ngay lập tức, một cuộn băng phóng đến trói Sawawa Kuro lại rồi định ném cô văng đi.

Nhưng thật không may cho Eresar Head, Sawawa Kuro thân thủ tốt từ khi lật mộ đậy, chỉ trong một chốc cô đã xé cuộn băng một cách không thương tiếc.

Sau đó di tiếp cận Eresar Head và đá hắn văng xuống dưới.

- Ừm ưm!

Như thế này ổn hơi nhiều đấy!

- Sawawa Kuro đứng khoan tay gật đầu đắc ý nhìn xuống Eresar Head bị bao vây bởi đám tội phạm.

Kurogiri không biết từ lúc nào mà đã leo lên đây dịch chuyển cả đám đi khiến cho Sawawa Kuro rất hài lòng với khả năng đúng người đúng lúc này của Kurogiri.

Cô đang cần sự riêng tư để nói chuyện với em gái.

Chấm cho Kurogiri chín mươi điểm!
 
[Đn Bnha] Cương Thi Lật Mồ Sống Dậy
Chương 8: Cái giá của kẻ gan dạ xen vào


Cái tên nói lên tất cả mọi thứ của một con người.

Từ tính cách cho đến cả nhân duyên và cuộc đời.

Kuro...

Đó là một cái tên xui xẻo, và Sawawa Kuro nghĩ là cũng tại cái tên đấy mà mình chết sớm.

- Cuộc đời thật lắm bất công...

- Sawawa Kuro lẩm bẩm trong miệng, đôi mắt màu đen vô hồn như người chết của cô hướng về phía Sawawa Hana đang phòng thủ.

No.13 là thăng thiên từ đời nào nhờ có Kurogiri, nhưng đồng thời cũng để vọt mất một đứa trẻ thoát được ra khỏi nơi này.

Sẽ sớm thôi, nó sẽ gọi các anh hùng tới và tóm gọn bọn tội phạm này.

Có nghĩa là thời gian của cô sẽ có hạn.

U.A như một cái lò ấp trứng vàng, và Sawawa Kuro thì ghét trứng vàng.

Bởi lẽ, Sawawa Hana chính là quả trứng vàng đang được U.A ấp.

Mà Sawawa Kuro thì ghét Sawawa Hana.

Sawawa Kuro ban nãy đã đấm vào huyệt đạo ở bụng của Hana khiến cho toàn thân cô ta đau nhức.

Hoặc là do cú đấm của cô mạnh đến nỗi cơn đau truyền vào toàn thân của Sawawa Hana khiến cô ta đau nhứt.

Nhưng vì cả hai cái đều mang lại một kết quả như nhau nên Sawawa Kuro không mấy để tâm.

- Để xem nào, ban nãy chị nói đến đâu rồi ấy nhỉ?

- Sawawa Kuro bước tới gần chỗ Sawawa Hana mà không thèm để tâm đến đến những học sinh còn sót lại.

Và cũng vì chính sự không thèm để tâm ấy mà đã khiến cho có kẻ có cơ hội xen vào.

Lại một mớ băng khác quấn lấy Sawawa Kuro, trong lúc bất cẩn mà không biết từ đâu một mớ Axit được rưới lên người cô.Da mặt cô tróc ra nhưng nhanh chóng được lành lại nhờ bản chất năng lực của mình.Sawawa Kuro cảm thấy đau đớn, tuy nó đã hồi phục lại rồi nhưng cô vẫn cảm thấy đau đớn.

Sawawa Kuro có một cái tính xấu mang tên "thù dai".

Vốn dĩ những kẻ đó có thể lành lặng quay trở về nhưng có vẻ như chúng không hề muối điều đó.

Cô cảm thấy khó chịu và tức giận, tất nhiên là cô sẽ không dễ dàng bỏ qua chúng.

- Ta vốn định sẽ cho các ngươi yên ổn nhưng có vẻ không được rồi.

- Sawawa Kuro lườm mắt đến những kẻ kia, phóng sát khí.

Một tên đội nón bảo hiểm và một con nhỏ da hồng mặt bộ đồ quái dị.

Hai đứa đó chính xác là hai kẻ mà đã gây nên chuyện này.

Nếu như không loại bỏ những cái gai trước mắt thì không thể có không gian riêng tư được.

"Rầm!"

Một luồng gió bay tới chỗ Kuro đứng, rất nhanh cô đã né được.

Thủ phạm thì không ai khác chính là Sawawa Hana.

Sawawa Hana tuy bị đánh cho tê liệt rồi nhưng cô vẫn chưa bất tỉnh.

Còn dư sức để sử dụng Kosei.

- Bị hội đồng sao...?

- Sawawa Kuro lẩm bẩm, ánh nhìn trở nên lạnh lùng, toàn thân không ngừng toả ra hắc khí gây ớn lạnh.Cảm giác bị hội đồng khiến cho Sawawa Kuro có suy nghĩ mình bị ghét.

Ờ thì đúng là cô đang bị ghét thật nhưng nó không mấy dễ chịu.

Ít nhất nó vẫn mang lại cho cô cảm giác mình đang được sống.Sawawa Kuro đột nhiên nở một nụ cười lưỡi liềm quỷ dị, cô di chuyển với tốc độ cao rồi giáng xuống cô gái kia một cú đấm ngay vào bụng khiến cô ta văng đi.

Kết cục chẳng khác mấy Sawawa Hana.

Còn cậu trai đội bảo hiểm thì bị đập đầu xuống đất kẹt nay tại chỗ, cho dù có cố thế nào thì cũng không nhất đầu len được.Tất mọi hành động đấy của Sawawa Kuro đều được thực hiện chỉ trong vài phút.

- Mina - chan!

Sero - kun!

- Sawawa Hana nằm bất động dưới đất chỉ có thể quan sát hai người bạn của mình bị đập cho nhừ tử.

Nhưng cô không biết rằng vì Sawawa Kuro hôm nay nổi hứng nhân từ nên mới còn giữ được cái mạng.

Thông thường, Kuro sẽ không để bất kì ai sống sót.- Đây là chuyện của người trong gia đình, người ngoài cái ngươi thì không nên xen vào.

Nếu có lần thứ hai thì ta sẽ không ngần ngại mà giết luôn đấy.

- Sawawa Kuro nói với giọng điệu lạnh gáy, đôi mắt híp lại còn miệng thì nở một nụ cười đáng sợ.

Những học sinh nghe được ngầm hiểu ra ý thật sự của Sawawa Kuro.

"Miễn các ngươi không xen vào thì các ngươi vẫn sẽ lành lặn."

- Sao ngươi dám...!?

- Sawawa Hana gằng giọng, hướng đôi mắt hận thù nhìn về phía Sawawa Kuro.- Em nói gì vậy?

Đây chỉ là phòng thủ chính đáng thôi nha!~ Ai bảo chúng là người ra tay động thủ trước chứ!

- Sawawa Kuro nói với vẻ mặt như thể bản thân mình vô tội với Sawawa Hana.

Sawawa Kuro không hề nói dối, đó chỉ là phòng thủ chính đáng.

Nếu cô có hứng thì hôm nay cô đã giết chúng luôn rồi.

Chỉ tiếc là hôm nay cô tới chỉ để giết Sawawa Hana.

Cô không muốn tốn thời gian với lũ tôm tép cản trở kia.

- Lần sau ta sẽ bẻ cổ đứa thứ ba dám xen vào.

- Sawawa Kuro cao giọng cảnh báo nhìn về phía cô gái tóc nâu và tên sáu tay lập dị kia với ánh mắt đe dạo.

Sau đó một lần nữa tiến lại về phía Sawawa Hana đang cố gắng gượng dậy.

- Ý của ngươi ban nãy...

Là sao?

- Sawawa Hana lườm mắt nhìn Sawawa Kuro, trong đầu cô không ngừng thắc mắc về những gì mà tên sát nhân kia nói.

- Ara, em vẫn chưa hiểu đâu nhỉ?

Vì không còn thời gian nên chị sẽ nói ngắn gọn thôi nhé!

- Sawawa Kuro chuyển sang nụ cười híp mắt dịu dàng của mình, giọng điệu của trở nên nhẹ nhàng với Sawawa Hana.Sawawa Hana nuốt nước miếng, cô đồn hết tất cả sự tập trung về phía lời sắp chuẩn bị phát ra từ miệng của Sawawa Kuro.

Bởi cô biết con người trước mặt mình sẽ không có ý định nói lại lần thứ hai.

- Chúng ta chính là chị em song sinh.

- Sawawa Kuro đột nhiên ghé sát vào tai của Sawawa Hana nói thầm.

Lời nói như vang vọng lên trong đầu Sawawa Hana.

Tuy tâm can của cô không muốn tin vào điều này nhưng khi nhìn vào phần kí ức bị trống kia của mình.

Câu nói của Sawawa Kuro lại trở nên chân thực hơn.

- Và chị đến đây để giết em, đơn giản nhỉ?

- Câu nói này của Sawawa Kuro khiến cho Hana từ trạng thái mơ hồ hỗn loạn kia lập tức thức tỉnh lại ý thức của mình.

Sự sống của cô đang bị đe dạo.

________________________________Tôi có siêng năng không???
 
[Đn Bnha] Cương Thi Lật Mồ Sống Dậy
Chương 10: Đầu và cổ


Sawawa Kuro đã chết, và sau khi sống lại, cô bị cướp mất giác quan của mình.

Bao gồm vị giác và xúc giác, tuy nhiên, nó vẫn giữ lại cho cô thính giác, thị giác và cảm giác đau đớn.Sawawa Kuro đã từng rất tuyệt vọng khi thức dậy khỏi giấc ngủ vĩnh hằng đấy.

Chính xác hơn thì cô cảm thấy sợ hãi.Sợ hãi khi nghĩ đến việc mình không thể ăn thức ăn như trước đây.

Sợ hãi khi mất đi xúc giác của mình.

Không thể cảm thấy lạnh, không thể cảm thấy nóng và khi chạm vào một vật nào đó, tất cả chỉ có cảm giác đau rát nhè nhẹ.

Cô tuyệt vọng khi bị bỏ rơi, cô tuyệt vọng khi biết bản thân mình đã trở thành thứ gì.Nổi sợ hãi dâng trào lên như một ngọn sóng thần có thể nuốt chửng cả ý chí của Đế Vương không lâu sau đó đã biến thành thù hận.Căm hận thế giới này, căm hận những người xung quanh mình, căm hận tất cả mọi thứ.

Sawawa Kuro từ tận đáy lòng chỉ còn sót lại sự phẫn nộ, tuyệt vọng và thù hận.

Trong giấc mơ, người ta thường có thể nghe và có thể thấy, nhưng lại không thể cảm nhận được sự đau đớn.

Sawawa Kuro đã chết, chính vì thế, cô luôn muốn đảm bảo lần đây không phải là viễn cảnh mà não cô tự mường mượn ra sau khi cô chết bằng cách tự làm tổn thương chính mình.

Đau đớn là báo hiệu cho việc cô còn thời gian để sống.

Và cũng như cái lúc éo le này, đầu của Sawawa Kuro văng ra khỏi cái cổ thân yêu của mình.Trong lúc All Might chiến đấu với Noumu, mọi chuyện tưởng chừng như đang rất trôi chảy thì không biết từ đâu một đám học sinh xuất hiện giúp hắn lật ngược tình thế.

Kurogiri bị một thằng nhóc đầu chẳng khác gì quả sầu riêng bắt lại, Noumu bị đóng băng.Sawawa Kuro vì để nhảy ra tránh khỏi việc bị đóng băng mà vô tình lơ là khỏi cô em gái bé bỏng của mình.

Khiến bản thân bị đánh lén.

Cái đầu lúc nãy bị tên Shigaraki Tomura vặn cho lỏng lẻo rồi mà bây giờ còn ăn trọn một cú chém gió nhắm thẳng tới cổ khiến đầu của Sawawa Kuro rơi ra.

Máu văng ra khắp nơi từ cổ, cơ thể mất đi cơ quan điều khiển mà ngã khụy xuống.

Còn cái đầu thì...- Shigaraki Tomura!

Tôi trù ông bị hói ở tuổi ba mươi!

Độc thân đến năm năm mươi tuổi!

Đi ra ngoài đường cứ đi ba bước thì dẫm phải phân chó!

Không bao giờ đẹp trai lên được và trên hết ông sẽ không có cái chết toại nguyện như ý muốn!

Rụ rụ rụ rụ...

- Phần đầu Sawawa Kuro hét lên trong lúc bay đi và rơi thẳng tay xuống hồ nước.Thế là Sawawa Kuro chính thức trở nên vô dụng.

Gương đôi mắt liếc nhìn lên mái nhà kính mà thầm nghĩ về cái nhân sinh khốn chó của mình.

Đầu tiên là không có kosei, tiếp đến là bị gia đình xa lấn, bị ép đóng vai Sawawa Hana trong suốt nhiều năm.

Sau đó thì bị bắt nạt chết, tang lễ thì chỉ có vài người, mộ thì chẳng có ai đến viếng.

Lúc lật mồ dậy rồi thì Sawawa Hana xuất hiện lấp, gia đình không cần tới cô nữa.

Còn bây giờ thì lại bị chặt đầu bởi đứa em gái của mình.

Nói xem cuộc sống của cô có khác gì một cái bi kịch không!?

Chính vì thế nên nhân sinh khốn nạn, thân thế bản thân khốn nạn, cuộc sống khốn nạn, anh hùng khốn nạn, cha mẹ khốn nạn, Shigaraki Tomura chó chết khốn nạn.

Tất cả nên biến mất hết đi.

Sau khi quay về, Sawawa Kuro thề với trời đất rằng mình sẽ ép tên khốn Shigaraki Tomura uống cả trăm ly nước trái cây đặc biệt của Kurogiri.

Sawawa Kuro đưa mắt cố gắng liếc nhìn trận chiến giữa All Might và con Noumu.

Cái đầu của cô không biết từ lúc vào mà trôi ra giữ hồ.

Máu vẫn không ngừng chảy lên láng khắp nơi.Cơ thể và đầu không ngừng chảy máu, nhiều đến nỗi phải khiến cho người khác bất ngờ.Cơn đau vẫn còn đấy, cảm giác địa ngục vẫn chưa kết thúc.

Nhưng Sawawa Kuro lúc này có thể làm được gì cơ chứ?

Không một giọt nước mắt, không một chút đâu đớn nào biểu hiện trên khuôn mặt cô.Cô khép hờ đôi mắt lại, bộ não chưa đến mức bóc mùi tiếp túc nghĩ thử về việc làm cách nào để cái cơ thể của mình vớt được cái đầu lên rồi gắng vào lại.

Đây là lần đầu tiên Sawawa Kuro gặp tình hình như thế này.

Nếu bây giờ phần đầu Sawawa Kuro từ bỏ ý thức của phần đầu đi và mọc ra một cái đầu mới từ thân thì có vẻ sẽ khá nguy hiểm, nhưng cô đâu thể làm được gì vào lúc này.

Đây chẳng khác gì canh bạc, Sawawa Kuro cô đã thề rằng sẽ không chết lần thứ hai khi mà vẫn chưa giết được Sawawa Hana.

Cô sẵn sàng cược mọi thứ của mình để giết được đứa em gái thân yêu của mình.

Chính vì thế, chỉ còn nước đường cùng dồn hết mọi thứ vào cái canh bạc này.

All Might đang chiến đấu với con Noumu, mấy đứa học sinh U.A chắc chắn chẳng thèm để mắt đến cô.Sawawa Kuro quyết định đánh cược.

Đóng đôi mắt của mình lại và chuyển giao toàn ý thức cho cơ thể.

Ít nhiều thì cô có thể trông cậy vào Kurogiri và tên khốn Shigaraki Tomura.
 
[Đn Bnha] Cương Thi Lật Mồ Sống Dậy
Chương 11


Sawawa Kuro tự hỏi từng bản thân là gì trên thế giới này.

Có một sự ghen tị với Hana khi tất cả mọi người đều yêu quý đứa trẻ đó, có một sự căm ghét với cha mẹ khi cô buộc phải trở thành Hana, có một sự khó chịu khi sống trong vở kịch như vậy.

Sawawa Kuro muốn chết.

Sawawa Kuro muốn khóc.

Sawawa Kuro khao khát được yêu thương.

Tuy nhiên, cô lại sợ cái chết, cô không thể khóc và cô không thể có được tình yêu thương.

Và có lẽ, sự căm ghét chính là thứ duy nhất và cô có thể nhận được.Sawawa Kuro từ lâu đã biết điều đó.

Sẽ không ai yêu thương cô, sẽ không ai cứu lấy cô, và cho dù có là thần, có là thánh, cô biết sẽ không có bàn tay nào nắm lấy cô.

All For One chỉ muốn năng lực Cương thi, ông ta chỉ muốn biết cách lật mồ sống dậy.

Còn Tomura là một tên tội phạm, những người khác cũng là tội phạm, và làm sao thì cô có thể được tin tưởng bởi những tên tội phạm?Anh hùng, công lí, chính nghĩa?

Sau tất cả, những kẻ đó sẽ không bao giờ yêu thương một kẻ như cô.

Nếu cô ra đầu thú, dù họ có tha thứ, những kẻ đó vẫn sẽ cố tìm cách ép cô gắng kết lại với gia đình...

À không, phải là những kẻ còn chẳng thèm tổ chức ít nhất một cái đám tang bình thường cho con gái.

Thế giới này là một màu xám trong đôi mắt đem nhòm của một kẻ đã chết, và ngoài chính cô ra, sẽ không ai cứu được một Sawawa Kuro.

- A...!Một cơn đau truyền đến đỉnh đầu và cổ đánh thức cô, giống như cảm giác lần đầu sống dậy, Sawawa Kuro mở to đôi mắt vô hồn của mình ra và lờ đi những cơn đau của bản thân.

Phổi cô ngập nước, và tuy không cần thở để sống Sawawa Kuro vẫn cảm thấy khó chịu.- Mùi gỗ...

- Như một thói quen, cô lẩm bẩm khi nhận ra chiếc quan tài quen thuộc mà Shigaraki thường chê rằng nó quá nồng mùi gỗ.

Đó là nơi mà cô thường nằm, chiếc quan tài mà Kurogiri đã đặt mua cho cô.- Mày ngửi được mùi sao?- Không...

Phổi của tôi ngập đầy nước, tôi thậm chí còn không cần oxy để sống.

Chỉ là...

Nói theo thói quen thôi.

- Sawawa Kuro trả lời, nhìn vào cái quan tài ẩm ướt trông có vẻ đang bốc mùi và chép miệng.- Đừng lo Kuro, quan tài của mày không còn bay mùi gỗ nữa đâu, mùi thối của mày ngấm vào đó rồi.- Xác tôi phân hủy trong lúc hồi phục sao?- Không, nếu Kurogiri không dùng nước hoa thì vốn dĩ xác mày có mùi như thế rồi.

Chỉ là bây giờ nó không có nước hoa thôi.-...Cô ngậm miệng, hoàn toàn không biết bản thân đã bị xịt nước hoa bao nhiêu lần.

Tuy nhiên, cô biết ơn vì Kurogiri đã làm điều đó cho cô.

- Và...

Ông vừa gọi tôi là gì, Shiga?

Shiga trong Shigaraki, lấy vần đầu và vần đuôi ghép lại, đọc thì có thể nghe giống như từ si đa.

Đó là một cái tên mà trong vô thức cô đã nghĩ ra, chủ yếu là do nó thuận miệng.Kuro là màu đen.

Đó không phải là một cái tên may mắn, nhưng vì đó là tên của cô nên nó khiến cô cảm thấy được làm chính mình.

Sawawa Kuro không biết đã bao lâu kể từ khi ai đó gọi cô là Kuro, và sẽ tốt hơn nếu họ tiếp tục coi cô như một Sawawa Hana.- Là Kuro, ý kiến gì?

Mà khoan, Shiga là sao?

- Cảm thấy kì lạ với cái tên mới, Shigaraki Tomura nhăn mặt lườm con cương thi trước mắt.- Hừm, "Shi" âm đầu và "ga" âm hai.

Do tên ông dài quá đấy, Shigarari Tomuram.- Là Shigaraki Tomura, con khốn!_________________________________Shigarari có một cái tên khó nhớ.

Tất nhiên, tên của gã ta khó nhớ.

Chính vì vậy, Sawawa Hana quyết định rút gọn nó lại, vì nó quá khó phát âm.- Vậy là cô quyết định gọi cậu chủ là Shiga?- Đúng vậy?

Đó không phải là một cái tên hay sao?

Nghe giống như tên cún vậy, con cún của All For One.

Con cún của All For One, và sớm muộn, gã ta sẽ trở thành con chó đích thực.

Tuy nhiên, Sawawa Kuro không quan tâm.

Cô tham gia tổ chức vì thấy nó thú vị, và cô sẽ rời khỏi nơi này khi cô muốn.

Sợ All For One là điều không cần thiết, bởi lẽ, gã ta không thể làm Kuro sợ.Cô đã chết rồi, và cô chẳng còn thương tiếc cái mạng này nữa.

Sẽ ổn nếu cô chết một lần nữa, và sẽ thật bình thường nếu cô không chết.Sawawa Kuro đưa tay chạm nhẹ cái cổ còn cảm giác hơn thốn của mình.

Có thể là vì lòng tốt, Kurogiri đã đưa cho cô một lọ nước hoa sau khi bị hỏi về vụ mùi hương.

Dù sao thì cô không thể tự mình mua nước hoa, dù không quan tâm, nhưng những người xung quanh sẽ bị ảnh hưởng.Trong trang phục hầu bàn có áo sơ mi tay dài, cô đeo một chiếc găng tay và phụ giúp Kurogiri lau những chiếc ly như trò để giải trí.

Quán bar tuy là căn cứ bí mật, nhưng nó vẫn hoạt động như một quán bar bình thường và phục vụ đồ uống bình thường.

Chỉ có điều là hơi vắng khách, và khách hàng chủ yếu là tội phạm cấu kết với All For One.- Con cún...

Phải rồi...

Con cún...

Đúng là một phép so sánh hài hước nhưng lại hợp đến kì lạ.

Cậu chủ thật sự giống như một chú cún theo mặt nào đó.

Cô thật sự rất giỏi đấy, Kuro.

- Kurogiri lẩm bầm rồi cười phì phào khi nghe về cách so sánh hài hước của Kuro.

Bằng một cách nào đó, tất cả mọi người đã chuyển sang gọi Sawawa Kuro là Kuro, thay vì gọi bằng họ hay cái tên như trước.

Có vẻ thông tin này đã được phổ biến với mọi người, tuy nhiên, có vẻ như bí mật này vẫn được các anh hùng giữ kín.Sawawa Kuro trong gia đình Sawawa đã chết vào năm sáu tuổi, và vốn dĩ, Sawawa Hana chưa từng mất tích.

Đó là điều mà tất cả mọi người đều biết đến.

Tuy nhiên, các anh hùng có thể đã biết đến điều này, và vì Sawawa Hana, người chị em song sinh của cô là một quả trứng vàng ở U.A nên để tránh ảnh hưởng đến sự nghiệp của cô ấy, họ quyết định giữ kín chuyện này.Vậy thì chuyện gì sẽ xảy ra nếu Sawawa Kuro tung tin này ra?All For One có một kế hoạch ngầm cho việc này.

Và gã bảo cô cần phải đợi.Đợi, tuy nhiên, cần phải đợi bao lâu?
 
[Đn Bnha] Cương Thi Lật Mồ Sống Dậy
Thông báo Drop.


Xin chào mọi người, mình là Hoa, hay còn được biết đến cái tên Minily.

Mình hiện tại có ba bút danh nên các bạn có thể gọi mình như thế nào cũng được.

Đây là thông báo drop bộ Cương thi lật mồ sống dậy (bản này), và mình không có ý định viết tiếp (trừ khi mình tính tái bản).

Bộ truyện này mình viết cách đây khá lâu rồi, và mình viết trong khoảng thời gian trầm cảm nặng.

Mà giờ mình hết trầm cảm rồi nên mình không viết được nữa.

"Cương thi lật mồ sống dậy" đối với mình chẳng khác gì một thứ để giải tỏa các cảm xúc tiêu cực lúc xưa của mình cả, chính vì vậy, mình không cảm thấy mình thực sự đầu tư nhiều tâm huyết vào để viết nên một câu chuyện hay.

Nếu mình có hứng thú tiếp với bộ Bnha, mình sẽ tái bản lại bộ truyện này một cách tâm huyết hơn.

Mình chân thành cảm ơn những người đã đón đọc và thích câu chuyện này.
 
Back
Top Bottom