Những chiến bộc mà cô thu phục đều tách ra, cho nên cô và Thạch Hạo ngồi trên thân Đại Hồng tiến đến khu vực trung tâm.
Bọn cô lại vượt qua thông đạo, liên tiếp thông qua bát vực, xông qua tám cánh cửa màu vàng.
Quả nhiên tiến vào trung tâm Bách Đoạn Sơn càng nhiều sinh linh mạnh mẽ, thiên tài dần dần xuất hiện thành đàn, tốn mấy ngày thời gian bọn cô mới tiến vào khu vực, nơi này không có cây cỏ, thiếu đi sức sống đại địa đỏ thẫm.Mà nơi này không hề yên tĩnh rất nhiều thiên tài chạy đến nơi trung tâm nhất, mà nơi này cũng xuất hiện rất nhiều sinh linh."
Mau nhìn xem, con toàn thân hoàng kim kia có phải là Bằng Điểu không a?"
Đại Hồng có chút rụt rè đụng đụng Thạch Hạo."
Trông bộ dáng rất ngon miệng" Thạch Hạo ánh mắt lóe sáng dùng tay áo lau đi nước bọt.Tử Điêu có chút bất lực suốt cả dọc đường nó đã hiểu, thiếu niến Nhân tộc này hung tàn hơn so với những Thái Cổ di chủng này, đã ăn vài con còn khiêu khích vài con cường đại Thái Cổ di chủng của hắn.
"Nhìn xem con Ly Long kia có phải thuần huyết không, ta cảm giác rất đáng sợ một uy áp cường đại, thật sự sẽ không phải là bên trong Thái Cổ Thần Sơn đi ra đi a?".
Cô biết nơi này mỗi một giống loài đều là vô cùng cường đại, quan tưởng của cô cũng bị hạn chế nếu như không cẩn thận quan tưởng cô sẽ không đốn ngộ được gì cả, nhưng các sinh linh ở nơi này ai sẽ đứng yên cho cô cẩn thận quan sát?
Cô bất đắc dĩ chỉ có thể ẩn giấu khí tức yên lặng một chỗ để tỉ mỉ quan sát.
Thạch Hạo lúc nhìn thấy một con Phì Di khóe miệng nhịn không được mà chảy nước bọt nói: "Phì Di quá tốt a, ta vừa vặn có chút đói bụng không nghĩ tới ngươi lại tìm đến cửa".
Phì Di hừ lạnh thân thể đỏ như máu lóe lên hi quang, hai mắt băng lãnh vô cùng nói: "Đây không đã từng gặp ở Đoạn Không Thành sao, nếu không có trưởng bối ngươi thủ hộ thì ngươi đã biết tay, ở chỗ này chưa đến phiên ngươi phách lối".
"Ngô, thật là náo nhiệt, rất lâu rồi không có Nhân tộc nào dám khiêu khích ta" Một con Hỏa Nha nói toàn thân đen nhánh, toát ra từng sợi hắc hỏa cùng với Cửu Đầu Sư Tử là chỗ quen biết cũ.Cô nhìn nhếch môi nói: "Đã như vậy thì buổi tối hôm nay có thể khai tiệc a".
"Đại Hồng, lên nồi nấu nước!"
Cô lập tức nói."
Hảo" Đại Hồng đem cái nồi lớn Thạch Hạo đang cõng dựng lên, trong miệng phun ra lửa bắt đầu nấu nước."
Các ngươi thành công chọc giận ta" Phì Di nói xong liền nháy mắt xuất thủ.
Tam Nhãn tộc và Loan Điểu cũng không do dự lập tức tấn công về phía cô và Thạch Hạo, cô chỉ khóe môi cười khẽ một tiếng nếu bọn họ đã muốn chết như vậy thì không thể trách cô được.Cô vươn một ngón tay lên một đạo kiếm ý bạo phát ra chém về phía Thái Cổ di chủng, Thạch Hạo cũng không nhân nhượn vận chuyển Toan Nghê bảo thuật như tia chớp tấn công.
Huynh trưởng Tam Nhãn tộc hướng tới phía cô, mi tâm hắn quang mang đại thịnh phát ra vệt sáng xanh kinh người.Cô chưa xuất kiếm chỉ hai ngón tay khép lại một đạo kiếm khí bắn từng đầu ngón tay vọt ra, loại uy thế này khiến một đám sinh linh hãi hùng khiếp vía từng trận run rẩy.Cô kết hợp kiếm khí cùng Toan Nghê bảo thuật, đạo kiếm khí này mang theo tia chớp cùng ánh sáng lam đụng vào nhau, giữa không trung tuôn ra một đoàn ánh sáng lóa mắt."
Thật sự là có tài".
Cường đại Tam Nhãn tộc dùng lực đạp trên mặt đất một cái, khiến phiến đại địa này nứt toác một khe hở lớn lan ra vài chục trượng, vị thiên tài Tam Nhãn tộc này lao tới kéo theo một cơn gió lốc làm mặt đất đá cát bay loạn.Cô không hề lo lắng khi đối chiến cùng huynh đệ Tam Nhãn tộc.Một bên khác.Thạch Hạo cùng đối chiến Phì Di và Ngũ Sắc Loan Điểu, Phì Di xuất thủ miệng phun ra ánh lửa phi kiếm dài bằng bàn tay, khí tức kinh người.Thạch Hạo nghiêng người né tránh, hắn vận dụng bảo cụ bảo kính Toan Nghê oanh ra một đạo lôi điện to lớn, khiến cho Ngũ Sắc Loan Điểu lông vũ bùng nổ cháy đen một mảnh.
Thạch Hạo thừa lấy cơ hội một quyền nện vào bụng Ngũ Sắc Loan Điểu khiến nó ăn đau rơi xuống trong bùn đất, tóe lên từng đóa huyết hoa.Phì Di gào rú phun ra hỏa diễm đỏ thẫm như dải lụa bắn đến, Thạch Hạo đã sớm chuẩn bị tốt phòng ngự vận chuyển Toan Nghê bảo thuật né tránh.Loan Điểu tức giận há miệng phun một cái ngũ sắc bảo phiến bay ra.
Thạch Hạo né tránh hắn vẫn là nên công kích con quái xà(Phì Di) này nó quá nham hiểm nên sớm diệt trừ.
Sau một hồi vật lộn thì Phì Di kia bị Thạch Hạo đánh chết, hắn nhìn chằm chằm Phì Di ánh mắt lóe sáng đây chính là Thái Cổ di chủng giá trị liên thành, huyết nhục Thái Cổ di chủng này cũng rất trân quý, không ăn đúng là lãng phí.Bên phía cô.Bọn người kia nhìn cô nói: "Tiểu tử ngươi hôm nay chọc giận chúng ta, chính là ngày tử của ngươi"."
Như vậy sao?"
Cô nhướn mi nói."
Chịu chết đi" Huynh đệ Tam Nhãn bộc phát ra lực lượng rất cường đại, cuồn cuộn phù văn bạo phát, chém về phía cô.Cô bất động thanh sắc dễ như trở bàn tay tránh thoát.
"Tiểu tử ngươi không xuất thủ đây là xem thường chúng ta?"
Huynh đệ Tam Nhãn tức giận nói."
Hừ, một khi ta mà xuất thủ chỉ sợ các ngươi không còn sống để mà nói chuyện" Cô thanh âm không chút cảm xúc nào nói."
Xem thường chúng ta ngươi nghĩ chúng ta ăn chay sao?"
Tam Nhãn lại tiếp tục tấn công cô.Cô vươn tay Liễu Diệp Kiếm xuất hiện trong tay."
Trảm các ngươi, chỉ cần một kiếm" Cô chém ra một kiếm, nhìn kiếm này đơn giản giản dị không có sức uy hiếp nào, nhưng lại chứa chi lực dồi dào, một cỗ khí tức huyền diệu tuôn ra.
Tu sĩ Tam Nhãn sắc mặt biến hóa không ngờ thiếu niên này mạnh đến vậy ngưng tụ ra mấy chục món pháp bảo nghêng đón Liễu Diệp Kiếm.Tiếng vỡ thanh thúy vang lên toàn bộ pháp bảo trong tay bọn hắn đều bị phá nát, kiếm ý vẫn không ngừng tiếp tục chém đến cổ của bọn hắn, nháy mắt thi thể Tam Nhãn tách rời.Cô để cho Cự Nhân thu thi thể huynh đệ Tam Nhãn tộc vào, cô không ăn sinh vật hình người nhưng giữ lại sau này có thể đổi lấy Tinh Bích.Tất cả sinh linh ở đây đều chấn kinh trước trường cảnh này, bọn họ cũng nhận ra cô là Lăng Thiên và Thạch Hạo là sữa thú hài tử ở Hư Thần Giới."
Đại Hồng chuẩn bị xong chưa?"
Thạch Hạo hỏi."
Đã xong rồi" Đại Hồng ở trước sơn môn nói, nước bên trong nồi lớn đã sôi trào.Thạch Hạo nuốt nước bọt hắn đem thịt bắp đùi và thịt cánh của Ngũ Sắc Loan Điểu nói: "Hai khối thịt này để nướng a".Thạch Hạo đi đến gần Phì Di đem nó vác lên đầu vai nói: "Con rắn này thì hầm đi, uống canh rắn cũng rất ngon".
Thạch Hạo mang chiến phẩm của mình đến đến sơn môn, bắt chuyện cùng Cửu Đầu Sư Tử: "Tiểu đệ đi thôi, ta mời ngươi ăn đồ ăn a".
Bên ngoài một đám tu sĩ Nhân tộc nghị luận ầm ĩ.
"Cái gì Lăng Thiên đến rồi sao?".
"Nghe nói Lăng Thiên còn rất đẹp trai a"."
Không nghĩ tới một ngày có thể chân chính gặp được Lăng Thiên có chút không thể tin".Một số thiếu nữ líu ríu mắt to trong veo như nước, hận không thể cùng một lúc chen vào.--------"Tranh thủ thời gian a, sớm chút làm đi" Đại Hồng nhìn thoáng qua hưng phấn đến phát run, Phì Di loại thần xà này là một loại dụ hoặc trí mạnh với loài chim.
"Ngươi đến thu thập" Thạch Hạo ném con xà qua cho nó."
Hảo a" Đại Hồng đáp ứng một tiếng thống khoái, đem lông vũ lau miệng sợ không nhịn được để nước bọt rơi xuống.Bọn cô bắt đầu nướng thịt, hầm canh rắn.
"Haha, một nồi canh rắn đây tuyệt đối là mỹ vị nhân gian a" Đại Hồng chảy nước bọt nói.
Cô đem thịt trắng suốt bỏ vào trong nồi bắt đầu hầm canh.
Tử Điêu đi đến gần một đôi mắt đỏ như đá quý chuyển động, trong lòng thầm nói thiếu niên Nhân tộc thật đáng sợ, xem ra nhất định phải tạo mối quan hệ tốt với bọn họ, nếu không vạn nhất bị bọn ăn mất thì làm sao bây giờ?.Nướng chín thịt cô cùng Thạch Hạo thưởng thức bữa ăn ngon.
"Đại Hồng, Tử Điêu các ngươi cũng đến ăn đi" Thạch Hạo ăn như hổ đói.Cô nhìn Cự Nhân bọn họ nói: "Các ngươi cũng đến ăn đi".
"Tạ chủ nhân" Vũ Vương, Cự Nhân cùng Hoàng Kim Sư Vương cũng gia nhập đội ngũ ăn cơm.
Sau khi ăn xong cô cảm thấy được nhục thân lực lượng tăng lên không ít, nếu cứ tiếp tục tu luyện như vậy thì thân thể cô sẽ trở thành thân thể thần thánh a.Ở một phía xa.
Có một đám người để mắt đến cô và Thạch Hạo."
Là bọn họ sao?"
Có người trong đám phát ra thanh âm trầm thấp nói với nhau."
Đúng vậy, chính là bọn họ ở Hư Thần Giới đánh cường giả tộc ta chạy trốn tứ phía"."
Hiện tại không nên động thủ, đợi đi vào bên trong di tích toàn lực đuổi giết hắn".
Đám người này không phải trẻ tuổi thiếu niên gì, đều là người phong ấn đi vào Bách Đoạn Sơn, cũng chính là bọn hắn trong tứ đại gia tộc ở Hư Thần Giới bị cô và Thạch Hạo đánh cướp.Cô nhìn bọn người tiến vào bên trong phế tích Thượng Cổ cũng đứng dậy nhàn nhạt nói: "Chúng ta cũng nên đi vào, nếu không kỷ nguyên sẽ bị bọn hắn tranh đoạt".
"Đúng vậy, những bảo cụ kia đều là của ta" Thạch Hạo chống nạnh nói.Cả hai cùng đi vào bên trong phế tích Thượng Cổ, 'ầm ầm' bên trong phế tivhs vang lên từng trận lôi đình vang dội, cảnh tượng dọa người."
Quả nhiên nơi này nguy hiểm chúng ta đi chậm một chút" Cô căn dặn tiếp tục đi vào bên trong."
Rống" bên trong một con sông lớn một con mãnh thú toàn thân đen nhánh nhảy ra, khí thế hung hăng công kích bọn cô hai mắt nó đỏ rực, để lộ ra sự điên cuồng khái máu."
Nghiệt súc muốn chết" Cô nhíu mày quát, một chưởng đánh ra ẩn chưa uy năng hủy thiên diệt địa, mãnh thú vừa mới nhảy ra khỏi mặt nước còn chưa kịp làm gì đã bị một chưởng của cô đánh chết."
Thật bá đạo dùng một chiêu đã đánh chết một con hung thú" Có người kinh hô."
Xoẹt" Một đạo ánh sáng bên trong phế tích vọt ra, cấp tốc bay đi đám người cả kinh cả phi lên lập tức đuổi theo, đó là bảo cụ đã thông linh nếu có được thì giá trị liên thành."
Bảo cụ chôn ở bên trong phế tích?"
Thạch Hạo nghi hoặc hắn cũng nhìn thấy vệt sáng bạc kia."
Những bảo cụ này đều có sinh mệnh, sẽ không ẩn núp ở một chỗ thường xuyên biến hóa vị trí, xuất hiện ở nơi nào đều có" Hỏa Nha nói.Cô nói: "Chúng ta cũng đến thử vận may".Nơi này nguy hiểm trùng trùng nhưng chắn chắn sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn, bên trong phế tích Thượng Cổ bảo bối đông đảo.Phiến khu vực này rất bao la cô và Thạch Hạo vẫn chưa gặp phải trở ngại lớn, nhưng lại phát hiện nơi này rất nhiều bảo cụ, đều là cường đại tồn tại lưu lại trong đó thậm chí có thánh dược cấp bậc dược tài, có giá trị không nhỏ.Một mảnh tử khí bốc hơi phát ra tiếng nghẹn ngào, có một kiện bảo cụ sừng thú màu tím bay qua xuyên đổ một bức tường rồi bay đi xa."
Truy a" Thạch Hạo, một đám Thái Cổ di chủng sớm đã đỏ mắt, cái sừng không phải là phàm phẩm thanh âm của nó như ma chú, để cho người ta nguyê thần muốn vỡ nhất định là bảocuj hiếm thấy.Thạch Hạo bọn họ nhanh chóng đuổi theo, cái bảo cụ này tốc độ rất kinh người.Cô không có xuất thủ mặc cho những người kia tranh đoạt, chỉ cần không ảnh hưởng đến cô là được, cô đem Thạch Hạo đi đến một chỗ sâu trong phế tích.'Ông' một tiếng hư không khẽ run, một mảnh dải lụa giống như ngân hà hiện lên, bay ngang thắt lưng của Thạch Hạo đạo kiếm quang này rất dị như muốn chặt đứt thắt lưng hắn vậy.
Hắn cấp tốc né tránh kiếm quang như một đạo cầu vồng lướt ngang qua thân thể hắn, phá vỡ mấy chục tòa cự thạch.Cô tập trung nhìn thấy một người áo bào xanh bước ra trước mặt bọn họ, cô nhíu mày hỏi: "Ngươi là ai?".
"Người đến giết ngươi" Người kia cười lạnh nói."
Hừ, ngươi cho rằng ta đây sợ ngươi sao?"
Cô hừ lạnh khoang tay, bộ dáng phong tư trác tuyệt.
Cô thong thả cất bước đi tới gần áo bào xanh mà đứng cách hắn mưòi mét, nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh thấu xương nói: "Muốn giết ta?
Ngươi là một trong gia tộc bị bọn ta cướp bóc ở Hư Thần Giới đúng không?".
"Tiểu tử ngươi thông minh đấy, nhưng mà chịu chết đi" Áo bào xanh cười nhạo cầm trường kiếm tấn công cô.
Cô nhìn về phía Thạch Hạo nói: "Giao cho ta là được rồi" cô cảm giác là người này là người phong ấn.Đối phương lao tới với một kiếm ý rơi xuống cô 'Oanh' cô rút kiêmd nghênh chiến, một đạo kiếm ý bay ra nháy mắt công kích làm rách áo tên áo bào xanh.Hai người giao chiến kịch liệt kiếm quang bắn ra khắp bốn phía, không ngừng va chạm tạo ra tiếng leng keng không dứt."
Phốc" Tên áo bào xanh phút chốc phun ra một ngụm máu lớn lùi lại ba bước, trong mắt tràn đầy kinh ngạc cùng kiêng kỵ nhìn về phía cô.
Hắn là người phong ấn còn Lăng Thiên kia chỉ ở Động Thiên cảnh vậy mà hắn lại bại trận.Cô nâng kiếm lên chém ra Tà Phong Tế Vũ Kiếm, kiếm ý rơi như mưa hạ xuống người tên áo bào xanh đều phun máu chật vật lùi lại."
Ngươi có trốn cũng không thoát" Cô nói một cước đá ra kình lực tràn vào bên trong thân thể áo bào xanh, hắn bị đá xa mấy trượng té lắn trên mặt đất."
Phốc" Hắn ho ra máu sắc mặt tái nhợt, hắn không cam lòng cùng phẫn nộ cắn răng đứng lên lần nữa tấn công.Cô một quyền đánh ra vào lồng ngực hắn, đánh gãy mấy cây xương sườn của hắn, trong miệng tràn ra máu tươi, cô không có dừng tay dùng Liễu Diệp Kiếm chém ra một kiếm, 'xoẹt' một tiếng trên thân áo bào xanh máu tươi văng khắp nơi.
Cô giẫm chân lên đầu hắn, thanh âm băng lãnh nói: "Nói cho ta biết, ngươi là người của thế gia nào?".
"Ta không nói" Áo bào xanh thống khổ kêu rên, nhưng vẫn cứng miệng."
Ngươi không nói vậy ta cũng không muốn nghe, dù sao cũng tự tìm đến cửa, bây giờ còn ngươi thì chết đi" Cô cười lạnh nói.Cô vung tay chém xuống một kiếm, áo bào xanh chết ngay tại chỗ, cô cúi xuống kiểm tra cẩn thận thi thể áo bào xanh, cô nhướn mi tên này thân phậm đặc thù trên thân cũng không có túi trữ vật hay là vật gì tốt."
Đi thôi, chúng ta tiếp tục tìm kiếm bảo cụ" Cô quay lại nhìn Thạch Hạo nói.Cả đám theo cô tiếp tục vơ vét bảo cụ."
Hửm?"
Thạch Hạo bỗng nhiên dừng bước.
'Ầm ầm' thanh âm như lũ quét qua, đường chân trời quang mang hừng hực, sáng như ánh mặt trời xua tan đi hết thảy bóng đêm."
Không ổn chạy mau, rất nhiều bảo cụ khôi phục sẽ tạo thành thần triều" Có người hô to.
Ở phía trước hơn vạn sinh linh chạy về sắc mặt tài nhợt không chút huyết sắc, còn có không ít Nhân tộc Vương hầu con cháu, tất cả những người vào trong phế tích đều hoảng sợ chạy trốn."
Bảo cụ phục sinh chém giết sinh linh tiến vào phế tích, mau trốn đi" Hỏa Nha kêu to, mấy ngày trước cũng phát sinh ra điều tương tự không biết đã chết đi bao nhiêu thiên tài, nó giương cánh hóa thành một tia ô quang nháy mắt bay đi xa không có biện pháp nào phản kháng."
Ngao rống" Cửu Đầu Sư Tử toàn thân phát ra kim quang, cực tốc chạy trốn.
Đại Hồng Điểu, Tử Điêu cũng không ngoại lệ quay đầu bỏ chạy.Những bảo cụ kia hợp lại phát ra ánh sáng tấn công đến, như là thần triều thanh âm ù ù.
Còn vô số sinh linh ùn ùn kéo đến chạy trốn bốn phương tám hướng.
Thạch Hạo mở to mắt nhìn rất nhiều dị bảo, bảo cốt di chủng tất cả đều là mạnh nhất, như là cánh Kim Ô, sừng Giao Long, bảo giáp Huyền Quy....v.v rất nhiều chí bảo."
Của ta, của ta, đều là của ta" Thạch Hạo nắm lấy nắm tay nhỏ mắt to híp thành hình nguyệt nha, nhưng thanh âm ù ù kéo đến khi thần triều đến hắn cũng chỉ có thể giơ chân bỏ trốn mất dạng.Cô cũng không ngu ngốc mà đi ngăn trở thần triều này.
Sinh linh Nhân tộc đều chết thảm, bỏ chạy thục mạng về phía trước, trong di tích bây giờ sặc mùi máu tươi, khắp nơi đều giết chóc như là chiến trường Tu La.Phải đến hai canh giờ sau, ánh sáng nơi chân trời mới biến mất, thần triều rút lui bảo cụ cũng biến mất, bên trong phế tích một mảnh tối tăm nơi xe sẽ có ngẫu nhiên bảo cụ bay lên.Đại kiếp đi qua có hơn hai ngàn người bị giết chết, phơi thây bên trong phế tích máu nhuộm đỏ vụn gạch ngói.Cô hít sâu một hơi, áp chế xuống cỗ buồn nôn trong dạ dày, mới bắt đầu tìm kiếm xung quanh."
Thật là nguy hiểm a" Thạch Hạo nói."
Trước mặt sát kiếp chúng ta căn bản không là cái gì cả, xem ra chúng ta vẫn là yếu quá a" Cô gật đầu nói.Trong phế tích chỉ còn có cô và Thạch Hạo, cô mang Thạch Hạo trốn tránh thần triều, ẩn núp bên trong phế tích Thượng Cổ rất nhiều ngày, lúc này bọn cô nhìn đến một sơn cốc ở nơi xa phát ra từng đợt ánh sáng, tất nhiên là có bảo cụ ẩn núp."
Nơi đó hình như có bảo cụ, chúng ta đi qua đó xem" Cô nói, rồi kéo theo Thạch Hạo bay về phía sơn cốc.Thạch Hạo đến gần ánh mắt mở to hết cỡ, đúng là có bảo cụ là một cái Cốt Tháp trắng noãn đang chìm nổi tản ra ánh sáng.Cô trong lòng hết sức kinh ngạc, đó là tiểu tháp cô nhớ trong nguyên tác cô lập tức nhận ra tiểu tháp này, tiểu tháp này không hề đơn giản tại Hạ giới nó là đại sát khí của Thạch Hạo, tuy thân tháp chỉ còn lại bốn tầng nhưng uy lực lại rất lớn, Về sau Thạch Hạo sử dụng nhân quả tái giá thu hoạch thiên tài địa bảo tu bổ cho bản thân, sau này cùng Liễu Thần đại chiến với giáo chủ Thượng giới thành công đoạt lại hai tầng thân tháp, biến thành sáu tầng tháp.
Đến cùng Liễu Thần vào Hải Giới nguyên thủy chi môn đến nơi sâu trong hắn ám chi địa, bị Chuẩn Tiên Đế hắc ám đánh bại, ở thời đại đế lạc đã tử vong Chuẩn Tiên Đế vô danh đạo hỏa che chở, kiên trì đợi đến Thạch Hạo trở thành Chuẩn Tiên Đế chạy đến nơi sâu của Giới Hải, mượn nhờ sức mạnh của Thạch Hạo mà khôi phục chín tầng thân tháp.
Rồi dung hớp với xương của Chuẩn Tiên Đế vô danh thì biền thành mười thân tháp, thực lực đạt đến cảnh giới Chuẩn Tiên Đế, đây là chí bảo bên trong chí bảo a bất quá tiểu tháp đối với Thạch Hạo có quá nhiều nhân quả, cô cũng không muốn chiếm làm của riêng.Cô muốn trở thành Tiên Đế thì phải đi con đường của mình và sáng tạo ra pháp cho bản thân, dù cô thu hoạch được tiểu tháp thì cũng chỉ xem nó một lúc là được, cô vẫn là nên để nó lại cho Thạch Hạo."
Tiểu Bất Điểm, bảo vật này rất quan trọng nhất định phải ngăn chặn lại nó" Cô nói.Thạch Hạo gật đầu, cả hai nháy mắt cùng nhau bay ra ngoài, mỗi một người thủ ở một bên muốn ngăn cản tiểu tháp.Cách đó không xa có một liễu xa trên một ngọn núi, trên đó ngồi một con Bạch Hổ ở bên có hai Nhân tộc thiên tài và thiếu nữ đang đút thịt tươi cho nó, không có dị thú kéo xa mà là do bốn tên cường giả nâng xe lên mà đi, trước xe còn có một lão giả đứng đó tiến hành cảnh giới.
"A chí bảo?
Nhanh đến đó vô luận là ai, cũng đánh chết hắn" Bạch Hổ ngồi dậy, truyền âm bằng thần niệm mắt bắn ra quang mang.
"Đi" Liễu xa phát sáng một kiện bảo cụ cường đại anh sáng bao vây lấy đoàn người bay nhanh về phía sơn cốc.'Oanh' vừa đến nơi bọn họ liền phát động công kích, phù văn rơi xuống vách đá sơn cốc sụp đổ đá vụn bay tứ túng.Thạch Hạo nhất thời tức giận, ngay lúc trọng yếu như vậy lại có người nhúng tay vào, đến phá hư khiến thánh Cốt Tháp của hắn tinh thần hoảng hốt, khiến hắn tức giận không thôi."
A, là ngươi không phải đã gặp ở Đoạn Không Thành sao?
Không có nguyên lão Bổ Thiên các bảo hộ lần này thì ngươi trốn không thoát, giết hắn cho ta" Bạch Hổ quát.Liễu xa phát sáng phù văn càng hừng hực rơi xuống.
_______________