Siêu Nhiên Mỹ Nhân Ngư Của Bệ Hạ

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
307542932-256-k92821.jpg

Mỹ Nhân Ngư Của Bệ Hạ
Tác giả: tieumieu456
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tên tác giả : Tiểu Miêu
Thể loại : Đam mỹ, nhân thú, sủng , ngược, nhiều thịt
Nhân vật chính : Âu Dương Cửu Huyền x Mặc Phi Vũ
Ngày xuất bản :
Nội Dung : Mặc Phi Vũ là một nhân viên bình thường có tình cảm mờ ám với sếp, kết quả sếp lại chỉ coi y là búp bê chơi đùa, Mặc Phi Vũ đau lòng không thôi uống say một trận, vốn định leo lên nóc nhà trút hết tâm tư, không nghĩ tới vì quá hăng say mắng người mà trượt chân té vô tình xuyên không đến thế giới năm 4020, là một thế giới nằm trong tay kẻ có quyền và tiền, nhân thú là loại hàng hoá phổ biến được rao bán ở các khu chợ đen, Mặc Phi Vũ lại xuyên vào một thân thể nhân ngư đang được rao bán tại đây.​
 
Mỹ Nhân Ngư Của Bệ Hạ
chương 1


Kết thúc một ngày mệt mỏi Mặc Phi Vũ cầm lên điện thoại, mở hộp thư thoại ra do dự hồi lâu, cuối cùng hạ quết tâm nhắn tin cho Phong Dực."

Phong Dực tối nay a có rảnh không chúng ta gặp nhau nhé, em rất nhớ anh "Tin nhắn được gửi đi Mặc Phi Vũ vẫn chưa nỡ buông điện thoại xuống, rất nhanh đầu thư thoại bên kia hiện lên hai chữ ' đã xem ', tim Mặc Phi Vũ như muốn ngừng đập, dây thần kinh căng cứng chờ đợi câu trả lời.Nhưng lại chờ thật lâu cậu vẫn chưa thấy đầu dây bên kia đáp lại, giống như Phong Dực chỉ xem rồi để đó, lúc này từ ngoài một cô gái có thân hình bốc lửa đi vào.Cô là thiên kim nhà tài phiện nghe nói là được hai nhà dẫn lỗi, ngày nào cô ta cũng đến tìm Phong Dực lượn lờ ở công ty đến nay cũng đã được ba tháng."

đại tiểu thư cô lại đến tìm Phong Tổng sao, gần đây tình cảm hai người thật tốt "Hầu như tất cả nhân viên trong công ty đều biết mối quan hệ giữa hai nhà Phong Thiên, chỉ cần cô ta xuất hiện bọn họ sẽ chạy lại nịnh bợ không thôi.Cô tiểu thư đó cũng không phải người tốt gì, cô ta đưa tay lên để lộ chiếc nhẫn kim cương õng ẹo nói."

Mọi người đừng nói bậy, Phong ca nghe được sẽ không tốt, chúng tôi chỉ là thân thiết hơn bình thường mà thôi "Mọi người nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay cô liền sáng mắt hỏi" Thiên tiểu thư cô có chiếc nhẫn kim cương thật lớn, là ai tặng vậy chứ "Cô ta tỏ vẻ cười ngượng ngùng ánh mắt chuyển sang chỗ Mặc Phi Vũ đang ngồi, một nhân viên nhanh miệng nói."

Ai nha....ai lại đi tặng chiếc nhẫn kim cương lớn như vậy chứ "Mọi người nghe vậy liền nhìn nhau, lập tức có người nhận ra sực khác biệt của chiếc nhẫn liền hét lớn."

Không phải chứ đây là nhẫn cưới phiên bản giới hạn của x đó, cả đời này chỉ mua được một cái duy nhất mà còn phải là đàn ông mua, phải hay không phải Phong Tổng đã cầu hôn cô rồi "" Mọi người đừng nói lớn như vậy, chuyện này nói ra thật ngượng ngùng "Mặc Phi Vũ nghe đến đây đã không nhịn được đứng phắt dậy, văn kiện sếp trên bàn cũng lả tả rơi xuống, mọi người nghe tiếng động đều chuyển ánh mắt về phía cậu.Mặc Phi Vũ cố gắng bình tĩnh cúi xuống nhặt văn kiện lên, nhưng trong lòng cậu bây giờ sóng dữ tuôn trào, cậu không tin Phong Dực lại cầu hôn cô ta, anh ấy đã nói rất yêu cậu.Nhưng với gia thế nhà cô ta khiến cậu sợ hãi, chuyện này là sự thật."

Ngượng ngùng gì chứ, cô là tiểu thư danh chính ngôn thuận, không giống như ai kia dạng chân để kiếm tiền "Một giọng nói chanh chua vang lên, bàn tay đang cầm những tập văn kiện của Mặc Phi Vũ cuộn lại, đôi tay run rẩy kiềm chế cảm xúc.Mọi người nhốn nháo cùng nhau đưa Thiên tiểu thư vào trong, cả văn phòng trở nên tĩnh lặng, * tinh * âm thanh tiếng tin nhắn lúc này lại trở nên thật lớn.Mặc Phi Vũ mở điện thoại lên, dòng chữ " 12 giờ khách sạn y " hiện ra, Mặc Phi Vũ lúc này nhếc miệng cười một cái, giọt nước mắt cuối cùng cũng không kiếm chế được mà rơi xuống .Theo như thường lệ Mặc Phi Vũ đến trước, cậu tắm rửa sạch sẽ nằm nghỉ ngơi một lúc, đến nửa đêm Phong Dực đi vào không nói một lời đè nghiến cậu xuống.Trên người anh đều là mùi rựu nồng nặc, anh mãnh liệt quết đoán không cho Mặc Phi Vũ thời gian thở dù chỉ một giây.Trái tim cậu đau đớn thân xác cũng đau nhức không thôi, ánh mắt cậu ngậm đầy nước chịu sự tàn phá của anh mà nghẹn ngào hỏi " Phong Dực anh thật sự sẽ lấy cô ta sao "Anh dừng lại một chút khi nghe câu hỏi này, anh không nói gì lại cúi gầm mặt xuống điên cuồng đưa đẩy, Mặc Phi Vũ chịu không nổi run lẩy bẩy bám lấy ga giường mà nốt nước mắt.Trải qua một lúc sau anh mới dừng lại, Mặc Phi Vũ cả người mềm nhũn ngã oặt trên giường, cậu đau đớn hướng ánh mắt sưng đỏ nhìn anh."

Phong Dực...ruốc quộc anh xem em là cái gì "Lần này Phong Dực cũng không trả lời, anh lại tiếp tục kéo chân cậu ra, Mặc Phi Vũ biết anh ta muốn làm gì tiếp theo liền thu người lại, vô lực đẩy Phong Dực ra ."

Phong Dực, trả lời em bao năm qua anh xem em là cái gì "Phong Dực bị từ chối tức giận kéo Mặc Phi Vũ lại, trói lại tay cậu hôn xuống đôi môi sưng đỏ kia.Mặc Phi Vũ dãy dụa không ngừng thậm chí cậu lần này còn dám cắn cả môi Phong Dực, anh đau điếng buông cậu ra nhìn cậu run rẩy ."

Em muốn biết sao, được anh nói cho em biết, em chính là con rối của anh" Phong Dực lau đi vết máu trên miệng, bóp lấy miệng cậu mà trả lời, Mặc Phi Vũ nghe được lời anh nói, tim đau như dao cắt dù cậu từ lâu đã biết anh anh nói yêu cậu là muốn dỗ cậu, nhưng không ngờ trong mắt anh cậu lại chỉ là một con rối, mặc anh chơi đùa."

Phong Dực anh chính là tên khốn nạn, em lúc đó thật mù mới nhìn trúng anh "Phong Dực nghe lời này càng thêm tức giận thẳng tay tát liên tiếp hai cái lên má Mặc Phi Vũ, cậu bàng hoàng hai bên má đau rát, cậu nhìn anh như nhìn một con quái vật."

Em nói tôi khốn nạn, vậy tôi cho em biết tôi có thể khốn nạn đến mức nào "Nói rồi anh đứng dậy lấy từ trong ngăn kéo ra một lọ thuốc, thuốc này ở mỗi khách sạn đều có, một viên cũng đủ làm cho người khác hưng phấn không thôi.Anh lại thẳng tay đổ cả lọ vào họng Mặc Phi Vũ, anh bắt cậu nuốt hết, rất nhanh thuốc liền phát tác, anh lạnh lùng túm tóc cậu ném xuống sàn nhà.Cả người Mặc Phi Vũ lúc này ngứa ngáy như hàng trăm hàng vạn con kiến bò lên, cậu khó chịu run rẩy mà quằn quại, anh mỉm cười.Kéo cậu đến bên cửa sổ anh thô bạo ép đầu cậu vào kính để cậu nhìn thấy bộ dạng của mình hiện tại."

Tôi cho em biết, em là con búp bê xinh đẹp mà tôi nuôi, tôi nói em quỳ là em phải quỳ, tôi nói gì em phải làm nấy"Nói rồi Phong Dực banh chân cậu ra điên quồng tàn phá, Mặc Phi Vũ bị đâm đến tê tâm liệt phế, cậu đau đớn nhìn chính mình trong gương.Đến bây giờ cậu mới thấy bản thân lại như một con *** mua vui cho người khác hết mấy năm nay mà không biết .14/2/2022.
 
Mỹ Nhân Ngư Của Bệ Hạ
chương 2


Phong Dực hành hạ cậu đến gần sáng mới rời đi, lúc này toàn thân Mặc Phi Vũ đau nhức từng khớp xương trên cơ thể như bị nghiền nát.Cậu run rẩy đứng lên lê đôi chân gần như tàn phế của mình đến bên giường, màu đỏ của chai sâm panh hắt vào nửa khuôn mặt cậu.Mặc Phi Vũ cầm lên chai rựu đỏ một hơi uống đến gần hết, cậu mơ màng nhớ lại những ngày tháng bên anh cậu lại ôm đầu khóc.Bất chợt cậu đứng phắt dậy chạy ra ngoài, Mặc Phi Vũ loạng choạng chạy thật lâu, lại không ngờ chạy lên sân thượng, trên người cậu lúc này chỉ có duy nhất một cái khăn choàng tắm.Mặc Phi Vũ đi tới bên ngoài lan can ngồi xuống, cậu nốc hết chỗ rựu còn lại, chai rựu cũng bị cậu ném xuống dưới."

Trên cao, thật thoáng mát....ha ha ha, hức "Phong Dực vừa rời khỏi khách sạn liền có người gọi điện tới nói, bạn cùng phòng với anh ta muôn tự sát mà leo lên sân thượng rồi.Anh không tình nguyện mà chạy đến thì thấy Mặc Phi Vũ loạng choạng đi bộ trên thành lan can, cậu nhìn thấy anh còn nghĩ rằng mình đang mơ liền vẫy tay chào."

Phong Dực anh đến rồi...anh là đến xem em còn sống hay không sao "Phong Dực không kiên nhẫn bước lên cùng lời nói đe doạ."

Cậu đang nói nhảm cái gì mau đi xuống cho tôi "" Anh đừng đến đây...Phong Dực anh nghe em nói hết mới đến đây có được hay không "" Cậu nói nhanh lên tôi còn phải về công ty "Mặc Phi Vũ đứng lặng hồi lâu, nhìn Phong Dực đôi mắt sưng đỏ cố gắng tìm hình bóng của mình trong mắt anh."

Phong Dực em biết anh rất bận, em thậm chí tình nguyện âm thầm ở bên anh, anh gọi em liền có mặt anh bảo em đi, em liền không nán lại "" Quan hệ của em và anh trong mắt mọi người là mờ ám, em nhẫn nhịn để cho người khác sau lưng em nói em là trai bao, bán thân kiếm tiền, nhưng em vẫn luôn tin anh "" Vậy tại sao anh lại đối sử với em như vậy ....là bởi vì em là con trai sao....là bởi vì gia đình em không được như gia đình cô ấy sao "" Em nói đủ chưa mau xuống đây cho anh "Phong Dực mất kiên nhẫn ném điếu thuốc trong tay xuống, tức giận tiến lại gần khiến Mặc Phi Vũ sợ hãi lùi ra sau, nhưng đằng sau nào đâu có đường.Mặc Phi Vũ liền như vậy ngã xuống , nhưng cậu lại không thấy sợ hãi, thậm chí cậu có chút vui vẻ vì không còn phải nhìn thấy Phong Dực nữa, mối tình mà cậu đã dùng cả thanh xuân để đổi lấy một kết thúc đau thương.---------------------Thế giới năm 4020 tại chợ đen đang xảy ra một cuộc đấu giá lớn, người xuất hiện ở đây đều là người có địa vị lớn trong xã hội."

Xin giới thiệu với quý vị món hàng tiếp theo là một nhân ngư hiếm có "Sau lời dẫn chương trình ánh đèn sáng lên soi vào hồ cá lớn, bên trong là một thiếu niên mình người đuôi cá, hai tay bị khoá chặt.Mọi người liền ồ lên, hội trường bắt đầu xôn sao."

Quý vị thấy thế nào, tiểu nhân ngư này rất xinh đẹp có đúng không, hơn nữa quý vị đừng lo lắng quá về đuôi cá này, sau khi đủ tuổi đuôi cá có thể chuyển thành đôi chân như con người, hơn nữa nước mắt nhân ngư có thể hoá thành ngọc trai quý hiếm "" Thật thú vị đúng không nào, quý vị hãy xem gương mặt xinh đẹp này, còn một điều nữa giọng hát của tiểu nhân ngư này rất hay có thể chữa lành vết thương và giúp an thần "" Nào một món hàng quý hiếm như vậy chúng ta bắt đầu ra giá mười tỷ viên ngọc trai "( Tiền bạc ở đây được định giá bằng ngọc trai )Mọi người lại bàn tán, cái giá này không hề nhỏ người có thể bỏ ra số ngọc trai lớn như vậy không phải người bình thường.Cả hội trường đang bàn tán thì người cá tỉnh lại, Mặc Phi Vũ choáng váng mở mắt, cậu bàng hoàng khi thấy mình đang ở dưới nước.Cậu sợ hãi vùng vẫy nhưng trải qua một hồi Mặc Phi Vũ chợt nhận ra, bản thân có thể thở được dưới nước chân cậu thì đã biến thành đuôi cá.Mặt cậu tối sầm lại cắt không còn giọt máu mà nhận ra, bản thân không chết lại xuyên không vào một món hàng đang bị rao bán.Mọi người còn đang phân vân nhưng nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp của Mặc Phi Vũ, mọi người bắt đầu ra giá ngày một cao hơn.Cuối cùng cái giá được chốt cho một bá tước bí ẩn, người đó đeo mặt nạ bước lên khán đài thong thả cầm lấy cây roi trên tay người dẫn chương trình."

Ta muốn kiểm tra hàng "Người dẫn chương trình cũng vui vẻ chấp thuận sai người rút nước, rút đi tấm kính che chắn bên ngoài, Mặc Phi Vũ chưa kịp định thần đã bị quất đến một roi trên người.Cậu dật mình dãy dụa dùng đuôi đánh về phía nam tước kia, hắn ta một tay chụp lấy đuôi cậu tay kia liên tiếp quất roi lên người Mặc Phi Vũ."

Đừng....mà "Mặc Phi Vũ chịu không nổi run rẩy, giọt nước mắt nhân ngư cuối cùng cũng rơi xuống, quả nhiên trước khi chạm đất nó liền hoá thành ngọc trai.Nam tước thấy vậy liền thích thú đánh lên người Mặc Phi Vũ càng kịch liệt, những người xung quanh nhìn đến từng lớp vẩy cả bị đánh rơi, từng vết roi xé da mà in trên thân thể trắng nõn mà đau lòng thay."

Bá tước nếu hắn chết, chúng ta sẽ không có gì để dâng lên bệ hạ "Một vệ sĩ mặc áo đen bước lên thủ thỉ vào tai nam tước, hắn mới miễn cưỡng buông roi, lúc này Mặc Phi Vũ đã chịu không nổi mà ngất lịm, vệ sĩ thản nhiên ném cậu vào bể cá mặc cho máu nhuốm đỏ cả bể cũng không màng.Mặc Phi Vũ cứ như vậy bị đưa về lâu đài, chờ ngày được dâng lên đức vua của tinh cầu Hoàn Mỹ .14/4/2022.
 
Mỹ Nhân Ngư Của Bệ Hạ
chương 3


Bá tước trở về lâu đài liền sai người thay một bể cá mới, hằng ngày Mặc Phi Vũ không được tiếp xúc với nước quá một tiếng.Cậu bị hành hạ, bá tước dùng đủ mọi phương thứ để lấy được nước mắt nhân ngư, không từ thủ đoạn chỉ cần Mặc Phi Vũ không chết, chuyện gì ông ta cũng dám làm.Âu Dương Cửu Huyền sau khi trải qua một trận chiến khốc liệt đang dẫn binh trở về cung điện, trên đường trở về tin đồn bá tước mua được một bảo vật tốt đã lan truyền khắp nơi.Hắn cũng mang một chút tò mò mà ghé qua lâu đài của bá tước, ông ta liền lập tức bày ra sơn hào hải vị nhân dan để chào đón bệ hạ."

Nghe nói ông vừa mua được món hàng quý, bá tước không ngại cho ta xem một chút chứ "Âu Dương Cửu Huyền đùa nghịch con dao nhỏ trong tay, ngón tay thon dài thành thạo xoay lưỡi dao không ngừng.Đôi mắt màu hổ phách ánh lên sự khiêu khích và khát máu, bá tước toàn thân đổ một tầng mồ hôi dày, run rẩy lau đi hạt nước to trên trán."

Để bệ hạ phải bận tâm rồi, chỉ là một con nhân ngư không đáng nói tới, thần định sẽ dâng lên ngài ngày sinh thần làm quà "" Ồ ...vậy ta xem trước một chút quà mừng không được sao "Âu Dương Cửu Huyền xoay xoay lưỡi dao, không biết là vô tình hay cố ý mà lưới dao bay thẳng đến chân bá tước, ghim chặt xuống sàn nhà một cái * phập *.Hại bá tước hốt hoảng quỳ rạp trên đất, dập đầu không ngừng."

Được, được bệ hạ xin đừng nổi giận "Âu Dương Cửu Huyền nhếch môi một cái, đám người này thật nhát gan chỉ đùa một chút đã sợ như vậy, nếu đưa ra chiến trường không phải sẽ buông súng đầu hàng ngay lập tức sao."

Được rồi dẫn đường đi "Bệ hạ đứng dậy sải chân to lớn bước đi, theo sau là binh sĩ theo hầu người nào người nấy luôn trong trạng thái chiến đấu chỗ nào giống đi xem quà .Bá tước dẫn bệ hạ ra sau hậu viện, đi đến ngục tối, từ bên ngoài không thể thấy được bên trong là có cái gì.Trong này u tối ẩm thấp, Âu Dương Cửu Huyền bước vào phải nheo mắt thật lâu mới nhìn rõ bên trong đang xích cái gì.Dây xích vừa dài vừa to quấn lấy thân thể một người cá, mặc dù bên trong rất tối nhưng những vết roi dài in trên da thịt thiếu niên vẫn nổi bần bật màu đỏ tươi.Từng vết roi hằn sâu trên da thịt nhân ngư, vết này chồng lên vết kia nhìn đến thảm thương vô cùng, đầu người cá rũ rượi cúi xuống, tóc dài che đi cả khuôn mặt cậu ta.Chỉ có những giọt nước long lanh rơi xuống từ khuôn mặt trắng bệch, bên dưới là một chậu đồng lớn chứa đầy những hạt ngọc trai to nhỏ khác nhau.Từng giọt từng giọt nước mắt không ngừng rơi xuống, trước khi chạm đất liền hoá thành những hạt ngọc trai lấp lánh."

Bá tước có ý dâng lên cho ta một con cá sắp chết sao "Giọng nói bệ hạ âm trầm vang lên, bá tước lúc này không màng tới sàn nhà có bao nhiêu bẩn mà quỳ xuống."

Thần không dám thưa bệ hạ "Âu Dương Cửu Huyền nhẹ nhàng đi tới, ngón tay chạm vào chết roi trên da Mặc Phi Vũ, lập tức cả cơ thể người cá run lên bần bật.Mặc Phi Vũ không còn một chút phản kháng run rẩy chịu đau, một giọt nước mắt lớn lăn xuống, Âu Dương Cửu Huyền lập tức lấy tay chụp lấy, khi mở ra là một hạt ngọc trai lớn."

Ha...cũng thật thú vị "Bệ hạ bật cười phất áo rời khỏi, đến khi ra tới bên ngoài, ngài vô thức đưa viên ngọc lên cao, ánh sáng từ mặt trời chiếu vào viên ngọc trên tay.Màu sắc xinh đẹp của nó khiến cho nhà vua phải thích thú, ngài bóp mạnh nghiền nát viên ngọc trong tay thành bột vụn, cả khi trở thành bột nó vẫn mang màu sắc nổi bật.Như những hạt pha lê nhỏ rơi xuống, hạt thì bay đi trong gió số ít lại rơi xuống đất khiến cho mảnh sân nhỏ dưới chân một mảng lấp lánh."

Sai người lựa một ít hạt ngọc trai đưa tới cung điện của ta "Bá tước nhận được mệnh lệnh liền thưa " vâng bệ hạ "."

Ta phải trở về cung điện trước...à phải rồi đừng mang món hàng rách kia dâng lên cho ta, ít nhất ta muốn nó lành lặn phục vụ ta "-----------------Sau khi bệ hạ rời đi bá tước liền không dám động thủ trên người Mặc Phi Vũ, dù ông ta không cam lòng nhưng nhưng ngày qua số ngọc trai thu thập được cũng không ít.Đành phải buông tha cho người cá nếu không, người cá thật sự chết hoặc là dâng lên vua trong tình trạng thương tích chắc chắn sẽ bay đầu ngay tức khắc.Mặc Phi Vũ cuối cùng cũng được nghỉ ngơi, cậu bị ném lại vào bể cá trải qua vài ngày vết thương trên người cũng lành lại một chút, cậu cũng dần lấy lại được nhận thức.Hằng ngày người cá được cho ăn khá tử tế để vết thương nhanh chóng lành lại, Mặc Phi Vũ lúc này mới có thời gian suy nghĩ về những chuyện đã qua.Cậu nhìn những hạt ngọc trai vương vãi trên đất, và lời nói của những kẻ buôn người ở chợ đen, cậu mới chợt nhận ra bản thân xui xẻo xuyên không thành một nô lệ.Mặc Phi Vũ rầu rĩ ở thế giới bên kia cậu đã không được sống yên bình, sau khi xuyên không lại càng đau khổ hơn gấp nhiều lần.Trải qua thêm vài ngày Mặc Phi Vũ đã lấy lại được khí chất của một người cá, bá tước cũng sai người thiết kế cho cậu những trang sức làm bằng ngọc trai của chính cậu để dâng lên vua.Mặc Phi Vũ thẫn thờ ngắm mình trong gương, gương mặt này là của chính cậu thế giới cũ, nhưng cơ thể này lại không phải của cậu.Bá tước hài lòng cho cậu vào một bể cá sạch sẽ và tinh sảo, ông ta bỏ thuốc an thần nhẹ vào vào nước để cậu không thể vẫy đạp quá mạnh, xong xuôi dùng một tấm màn lớn che đi cả bể cá.Cả cung điện nhộn nhịp vì sinh thần vị vua dũng mãnh của tinh cầu Hoàn Mỹ, ngài chưa có thê thiếp nên việc này cũng dẫn đến sự chú ý với các tiểu thư đài các có địa vị lớn.Bệ hạ lại không thích thú lắm với bữa tiệc, ngài uy nghiêm ngồi trên ngai vàng nhìn thần dân của mình nhảy múa, trong mắt ngài không gì đẹp hơn thiên hạ, không gì khoái cảm hơn việc giết chóc.Ngài chính là chiến thần của tinh cầu Hoàn Mỹ, ngài sẵn sàng buông bỏ lớp quần áo sa hoa lộng lẫy để khoác trên mình chiến bào, chiến đấu với kẻ xâm lược, những kẻ dòm ngó đến lãnh thổ của ngài.Bữa tiệc trải qua đến giai đoạn quan trọng nhất, tất cả mọi người đều dâng lên món của mình để tỏ lòng thành kính với nhà vua mà họ tôn kính nhất.Đặc biệt món quà lớn của bá tước chiếm được sự chú ý nhiều nhất, tấm màn được kéo xuống, bên trong bể cá lấp lánh là một mỹ nhân như thực thụ.Âu Dương Cửu Huyền bước xuống nhìn vào thiếu niên bên trong, gương mặt xinh đẹp, từng đường nét trên cơ thể đều toát lên sự thanh cao, vòng eo nhỏ nhắn nối với đuôi cá uyển chuyển đạp nước.Mặc Phi Vũ bị trúng thuốc cả người tê liệt, đôi mắt đào hoa mê mẩn nhìn nhà vua, lần đầu tiên Mặc Phi Vũ thấy được một người nam nhân nhìn cậu bằng đôi mắt khát máu.15/4/2022.
 
Back
Top Bottom