- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 645,488
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm
- 36
Một Rằng Thương , Hai Rằng Nhớ , Ba Rằng Đợi
Chương 15 : Mông Lung.
Chương 15 : Mông Lung.
Cả ngày hôm đó anh cứ thất thần.Làm công chuyện không đâu vào đâu.Đổ lên đổ xuống bị la bị chửi chắc cũng trên chục lần.Ai cũng thấy anh lạ , tại đó giờ Đình mà mọi người biết là một người rất nghiêm túc và kĩ càng trong từng công việc chớ đâu có phải Đình đụng đâu đổ náy này ?Chị Diễm lại vỗ vai anh , chị hỏi."
Ê Đình , bộ có chuyện chi buồn hay sao mà chị thấy mày sáng giờ cứ như bị ai giật xổ hụi vậy đó "Đình nhìn chị , chẳng biết nói sao cho đúng.Mà cũng không biết nói làm sao cho chị hiểu nên thôi.Đình cười xong lắc đầu."
Có chi đâu chị , chắc hơi buồn ngủ xíu à "" Ừ , buồn ngủ thì đi ra sau lấy nước rửa mặt đi chớ mày làm đổ tháo riết ông về ông la chết à !
"" Dạ ""..."
Lời của cậu cả cứ văng vẳng trong đầu anh.Đáng tin ?Đáng để anh đáp lại ?Hay nói đúng hơn là có đáng để anh trao trái tim mình cho người ?Đáng không ?"
Aiss , nghĩ đi đâu hoài dị trời !
"Đình than trời , rau vừa rửa không bỏ vô rổ lại tự dưng ném hết ra ngoài.Điên thật ấy chứ !"
Bực mình thiệt á trời !
"Anh lụm rau lại , mặt hậm hực."
Hù !
"" Á !
Bà nội mày à !!!
"Anh Đình bị hù nhưng người ngơ lại là người hù."
E..Em chửi tôi đó hả ?
"Anh Đình thở phào."
Cậu điên hả cậu Vũ ?
Đâu ra đứng sau lưng tôi sẵn vậy ?
"Cậu chẹp miệng."
Định lại lụm tiếp em mà ai ngờ đâu.."
Đình liếc cậu.Có ai bị hù mà không giật mình đâu ?Tại anh hơi liệu xíu thôi mà."
Cậu thử cậu bị hù bất thình lình vậy coi !?
"Cậu cười.Cái điệu cười nhìn vừa si tình vừa ngố ngố ấy nhỉ ?"
Xin lỗi mà "" Để tôi làm tiếp em nghen ?
"Anh quay qua nhìn cậu , chợt cười.Cái người này coi bộ cũng dễ sai bảo đó chớ."
Được thì cậu rửa lại dùm tôi luôn cái à !
Thưa cậu tôi đi vô trong trước hén ?
"Nói rồi anh đẩy mớ rau vào tay cậu.Mình thì đi vào nhà trong cho khoẻ.Cậu gật gật đầu.Đầu nghĩ.*Rửa chút rau mà có vợ coi bộ cũng lời mà ?*Lời dữ hơm cậu ba Vũ ơi ?"..."
Đình đi tung ta tung tăng.Đầu vẫn nghĩ về dáng vẻ lúc nãy của cậu.Nhìn vừa ngố vừa ngốc í nhỉ ?Nghĩ tới đó chẳng hiểu sao anh cứ bất giác cười.Mình cười mà mình chẳng hay ?Nhưng nhà người kia mà , không gặp cậu ba thì gặp...Cậu cả.Vẫn là thằng Bửu , gặp nó thôi là anh cũng biết ai đang muốn kiếm mình rồi."
Chuyện chi nữa ?
"" Cậu biểu mày đi hãm trà rồi mang lên phòng cho cậu "Đình nghe vậy cũng ờ ờ rồi gật đầu.Lạ nhỉ ?
Nhà biết bao gia đinh mà sao cậu cả cứ như đè mỗi anh ra hành í ?Sáng mặc áo dùm giờ lại đi hãm trà.Đúng là chán thiệt chớ.Mà nhắc tới cậu cả thì anh lại nhớ ngay đến câu nói hồi sáng.Đáng tin ?Nhưng rồi anh cũng mặc kệ người ta là chủ mà , mình phận làm toi làm mọi nên phải nghe theo lệnh thôi làm gì có quyền lựa chọn được hay không.Anh lại quay đầu đi hãm trà."..."
Cốc , cốc , cốc."
Cậu ơi , con hãm trà xong rồi "Đợi lúc lâu sau bên trong mới có tiếng phát ra."
Vào đi "" À , dạ "Cạch.Bên trong phòng vẫn i như cũ , cậu cả ngồi đó mà mỉm cười với anh.Điệu cười này anh thấy từ bé rồi nhưng sao giờ nhìn lại mới thấy nó kì lung lắm.Làm sao ấy nhỉ ?Anh đặt bình trà xuống bàn.Định đi thì đã bị cậu gọi lại."
Đình "Anh vừa đi được vài bước liền giật mình.Anh quay lại nhìn cậu."
D-Dạ ?
Còn thiếu cái chi nữa hả cậu ?"
Người đó cười."
Em suy nghĩ xong chưa đấy ?
"Anh Đình chợt đổ mồ hôi hột.Sao cậu biết anh đang nghĩ gì ?"
N-Nghĩ gì cậu ?
"Người kia rời khỏi ghế tiến lại gần phía anh."
Chẳng phải em đã suy nghĩ cả ngày nay rồi hả ?
Đáng tin hay không ?
"Lưng anh lạnh toát.Lại cái cảm giác áp bức này."
Con có nghĩ gì đâu cậu ?
"Nụ cười vẫn i như cũ nhỉ ?Làm anh ớn lạnh rồi đấy nhá.Sao cũng là cười mà lại mang lại cảm giác khác cậu Vũ thế này ?"
Em nghĩ em nói gạt tôi là dễ chắc ?
Thừa nhận đi ?
Em đã suy nghĩ câu nói của tôi cả ngày nay rồi còn gì ?
"Đình cười gượng."
Làm gì có đâu cậu "Bỗng người kia hít một hơi."
Chẳng phải em đang mông lung lắm sao ?
Nếu cậu Vũ đó không đáng tin..Thì em còn dây dưa làm gì ?
"" Người đáng để em trao cả trái tim chắc gì đã là cậu ta đâu ?
"Từng lời cậu nói đều trúng ngay chăng tim anh.Anh lùi lại , tim anh bây giờ đập nhanh quá phải tìm cách khác thôi."
Cậu..Con , con đi tưới cây cho ông đã...Xin phép cậu con đi trước "Rồi anh quay đầu.Cạch.Người kia vẫn đứng đó."
Cứng đầu thật đấy ?
Đáng yêu nhỉ ?
""..."
Ra được khỏi căn phòng đó anh như được giải thoát."
Trời ơi , đây chắc chắn là lần cuối cùng mình vào trong đó , THỀ !
"Nhưng rồi chẳng biết anh nghĩ đến gì mà lại đi ra chỗ lúc nãy , vừa hay cậu cũng mới rửa rau xong.Thấy anh cậu liền cười.Cười nhưng sao nó ấm áp quá đa."
Hì , tôi rửa xong hết rồi nè !
Em thấy tôi giỏi không ?
"Mặt cậu cứ như một đứa trẻ chờ được khen vậy.Anh cười khẽ , tay nhận lấy rổ rau kia."
Rửa có rổ rau thôi mà làm như cậu làm cái gì to tác lắm vậy đó "Nghe anh nói mặt cậu liền xụ xuống.Nhưng rồi anh bỗng nhìn thẳng lên mặt cậu , bước chân tiến gần làm cậu khựng người.Tay anh đưa lên.Cậu đứng hình , nhắm chặt mắt.Nhưng tay anh chỉ lướt nhẹ qua má cậu thôi."
Mặt cậu dính nước kìa , nhắm mắt làm gì đấy ?
"Cậu quê xong lại thêm ngại."
C-Có gì đâu "Anh thấy cậu ấp úng chợt phụt cười.Mặt anh tươi rói."
Haha , mặt cậu đỏ lên hết rồi đấy thay ?
"Nghe vậy cậu liền lấy tay che hai má mình.Anh cười."
Thôi , dù gì cũng cám ơn cậu tôi đi vô trước nghen ?
"Cậu gật gật.Thật ra rau đó rửa nhanh lắm nhưng cậu muốn nó phải sạch ơi là sạch cơ , tại người ta biểu cậu làm mà phải làm cho đàng hoàng chớ.Muốn người ta khen nhưng không được khen.Thôi bù lại được người ta sờ má , còn cười tươi với mình.Nhất cậu ba Vũ nhá !*Cậu Đăng tính thâu tóm tâm lý tục tưng của tôi ư !?😔