Sau những cuộc làm tình hàng đêm, khi mà những người Mẫn Linh gọi ra đã tan biến, cô nằm thơ thẩn trên giường.
Tinh dịch ấm nóng trên cơ thể, trong âm huyệt luôn nhắc nhở cô rằng cô đã thay đổi hoàn toàn.
Nước mắt Mẫn Linh lăn dài, hàng mi cong khép lại cố ép bản thân ngừng nhớ về quá khứ.
---Ba năm trước, khi Mẫn Linh mười sáu tuổi còn đang học cấp ba, mẹ cô được nhận vào làm giúp việc cho một gia đình giàu có.
Họ cho mẹ con cô một gian phòng riêng, hỗ trợ cô việc học, lúc đó họ là ánh sáng cứu rỗi là những người mà mẹ con cô biết ơn và kính trọng nhất.Căn biệt thự lớn nằm ở ngoại ô vì có cha chủ nhà đã quá tám mươi ngại ồn ào và con trai của chủ nhà tâm lý tương đối nhạy cảm.
Bình thường ông bà chủ ít ở nhà, họ ngủ trên các chuyến bay và thức giấc ở một thành phố, đất nước nào đấy không cố định bàn chuyện làm ăn.Mẫn Linh gặp, rung động rồi như có phép màu cô và con trai chủ nhà là Ánh Minh đến với nhau.
Anh rất dịu dàng, ít nói và thích ngồi quan sát xung quanh.
Mọi chuyện tưởng chừng rất êm đẹp cho đến ngày Mẫn Linh đề nghị chia tay, anh không còn giống như người con trai mà cô yêu thương nữa.
- Em muốn chia tay, người nhà anh biết chuyện chúng mình nên không chấp nhận.
Cứ tiếp tục thì người khổ nhất là mẹ em, mẹ đủ khổ rồi nên em không muốn mẹ khổ thêm nữa.
- Mẹ em và những người kia quan trọng hơn anh sao?
Em từng nói rất yêu anh còn gì?Mẫn Linh im lặng, nước mắt cô lăn dài luôn miệng nói xin lỗi.
Cô không thể vì tình yêu mà ích kỷ, nếu ba mẹ Ánh Minh đuổi việc mẹ thì cả hai mẹ con sẽ quay về cuộc sống ăn bờ ở bụi mất.Sóng biển dập từng cơn sóng vào bờ, như cơn giận trong lòng Ánh Minh, anh không thể chấp nhận chuyện này được.
Anh phóng xe với tốc độ nhanh nhất có thể, chở cô đến căn nhà bí mật mà ngay cả ba mẹ anh cũng chẳng biết đến.Lúc xuống xe Mẫn Linh bị anh lôi thẳng vào trong hoàn toàn không phản kháng được.Cửa phòng ngủ bị khóa lại, Ánh Minh như biến thành hung thần.
Mắt anh giăng đầy tơ máu, dùng cà chặt hai tay Mẫn Linh vào đầu giường rồi cưỡng ép cô hôn mình.Bình thường anh hôn rất dịu dàng, thậm chí cả hôn lưỡi hai người cũng chưa từng thử vậy mà hôm nay anh phát rồ hôn đến mức môi Mẫn Linh ứa máu.
Gọi là hôn nhưng cứ như cắn, cô liên tục lùi đi trốn tránh còn anh lại giữ chặt chồm tới.
Lưỡi anh luồn vào trong, ép cô phải cùng với mình hôn thật lâu.
Anh cắn vào môi cô, vừa cắn vừa thì thầm đều là lỗi của cô cô không được phản bội anh.Mặt Mẫn Linh đầy nước mắt, cô hít mạnh từng hơi để thở dễ dàng hơn.
Cô xin anh hãy để cô đi, hai người phải kết thúc thôi nhưng anh không nghe.Ánh Minh dùng sức xé toang áo đồng phục của Mẫn Linh, váy cũng bị anh kéo đi mất.
Người cô chỉ còn sót lại đồ lót, cô muốn hét lên cầu cứu, muốn van anh buông tha nhưng từng lời đều bị cà vạt anh buộc lại.
Anh đẩy áo lót Mẫn Linh lên trên, bầu vú non nớt nhảy ra trước mắt anh.
Anh dịu dàng hôn lên nó, nhìn thấy nó run rẩy cứng lên vô cùng hài lòng, rồi chợt nhớ lại lời chia tay cô nói, anh ngậm lấy cắn mạnh nó.Mẫn Linh đau đớn thét lên, cô run rẩy muốn trốn nhưng không thể được.
Ánh Minh được nước lấn tới cắn lên từng vị trí một trên cơ thể cô.
Cổ, vú, eo, hai bên đùi trong, lòng bàn chân anh đều không tha.
Đến khi người cô đầy dấu răng đo đỏ anh mới nhìn lên biểu cảm của cô.Nước mắt cô rơi thật nhiều, rất xấu.
Ánh Minh lột luôn quần lót của Mẫn Linh ra lau mặt cho cô.
Anh hỏi cô có hối hận vì muốn chia tay anh không?
Hỏi cô còn muốn chia tay anh không?Mẫn Linh gật đầu rồi lại lắc đầu, cố lấy lòng anh.
Ánh Minh cười lên khanh khách hét lớn:- Nói dối!
Em chỉ muốn rời đi thôi!
Em muốn tôi thả em đi sao?
Đừng có mơ!
Em là của tôi!
Là của tôi!Anh kéo hai chân Mẫn Linh ra, tách hai mép âm huyệt rồi liếm lên lỗ nhỏ đã rỉ dâm thủy.
Mẫn Linh nghẹn ngào giãy giụa trốn tránh.
Anh cởi dây nịt ra quất lên mông cô, tiếng "chan chát" vang lên khiến mông cô đau rát.- Đcm em nhìn xem âm huyệt em đầy nước rồi này còn tỏ ra cự tuyệt cái đếch gì?
Thứ dâm đãng phản bội tôi như em ngoan ngoãn nằm đó đi!Mẫn Linh nấc lên từng tiếng, đau đớn làm cô sợ hãi không dám động đậy nữa.Ánh Minh thấy cô nằm yên, tách chân cô ra.
Âm huyệt có chút lông nhạt màu, múp míp đầy đặn lộ ra.
Bên trong có màu hồng xinh đẹp, nước nôi tràn trề, hột le e thẹn run run.
Anh đút một ngón tay vào trong, lỗ nhỏ co rút bao lấy nó.Âm huyệt nhạy cảm chảy thật nhiều dâm thủy xối xuống, Mẫn Linh bị anh dùng một ngón tay móc ngưỡng cổ ra sau rên rỉ.
Nhìn gương mặt đỏ bừng sung sướng của cô Ánh Minh đút thêm hai ngón nữa vào trong.
Anh kiên nhẫn đào móc âm huyệt một hồi đến khi chảy đầy ra ga giường thì hài lòng dừng lại.Dương vật thô dài của anh chặn ngay lỗ nhỏ nhấp nhẹ chứ không đâm vào, cứ nhấp như thế một lúc rồi khi Mẫn Linh không phòng bị anh đâm thật mạnh vào trong.- Á au á úc ga...(á đau rút ra)!- Em chảy nhiều dâm thủy như vậy còn muốn anh rút ra?
Đừng có dối lòng, chút nữa hết đau sẽ sướng thôi.Nói rồi anh nhịp nhàng nhấp vào trong, giường gỗ kêu ọt ẹt theo từng nhịp nhấp.
- Haha có máu này, may là em còn trinh chưa cho thằng nào khác chạm vào đấy, nếu hôm nay tôi phát hiện em không còn thì em chết chắc rồi!Mẫn Linh chết tâm không dám phản ứng gì, chỉ sợ anh phát điên làm ra chuyện khác đáng sợ hơn.
Hai mắt cô cô nhắm lại cố chối bỏ sự thật, nhưng tiếng nước "nhóp nhép", tiếng dập "phành phạch" của dương vật, tiếng thở dốc của đàn ông, cảm giác sung sướng trong cơ thể ép cô phải chấp nhận.
Cô cố nén tiếng rên nhưng cứ vô tình phát ra, giọng cô như con mèo nhỏ gãi vào lòng Ánh Minh.Anh vừa cười vừa dập mạnh dương vật, âm huyệt hứng lấy từng đợt đâm phun đầy nước rồi co rút cao trào.
- Nhìn xem em lên đỉnh rồi này, dâm đãng ti tiện!
Âm huyệt em chặt lắm đó, ép tới mức tôi muốn bắn ra rồi này, nhưng còn lâu mới ra sớm như vậy!Ánh Minh nắm lấy cặp vú của cô xoa nắn, nhìn biểu cảm của cô khiến anh vô cùng hào hứng.
- Nào nào em nhớ lại xem lúc nãy là ai muốn trốn?
Là ai muốn chia tay với tôi hả?
Sao giờ lại chảy nước ngập ngụa thế này hử?Cà vạt được anh lột ra, Mẫn Linh cố ngậm chặt miệng nén tiếng rên rỉ.
Ánh Minh cười khanh khách mắng cô đạo đức giả.
Anh rút dương vật ra ngoài rồi bế cô lên, hai tay anh khiên hai bên bắp đùi, để cô hướng về bên ngoài rồi đẩy dương vật vào âm huyệt.
Cả hai trong thế si tiểu em bé bước đi vào phòng vệ sinh.
Nhà vệ sinh rất rộng, gương cũng rất lớn.
Ánh Minh để cô nhìn thấy chính mình dâm đãng rỉ nước cao trào.
Mẫn Linh gào khóc mắng anh, cô nấc lên cầu xin rồi lại nghẹn ngào rên rỉ:- Anh ư sao lại đối xử á ưm với em như vậy?
Huhu ưm anh là đồ khốn nạn ứm ư em muốn về ư hưm anh thả ứ hư...em huhu đi mà...- Em nhìn âm huyệt em đói khát hút lấy dương vật tôi kìa, em có thật sự muốn về không vậy hử?Ánh Minh dùng sức đẩy thật mạnh, hai túi trứng "bạch bạch" va vào mông cô.
Dâm thủy bị va chạm văng tung toé, háng Mẫn và háng anh đều bị tưới cho ướt đẫm.
- Ư hưm...chậm chậm chút...ưm...- Ha, nứng lên nên ngừng cầu xin rồi sao?
Tôi nãy giờ chửi đâu có sai, em là đồ dâm đãng đê tiện!
Bị cưỡng hiếp mà còn rên rỉ xin chậm xin nhanh.
Em không có cái quyền lên tiếng ở đây!Mẫn Linh ấm ức vừa rên rỉ vừa khóc nấc lên vì bị khinh thường.
Cô không cầu xin nữa mà rên rỉ chịu đựng.
Anh gầm mạnh một tiếng rút dương vật ra rồi bắn thẳng lên tấm gương trước mặt.
Tinh dịch văng lên tấm gương, có một ích văng ngược lại bay thẳng vào miệng đang khóc lóc rên rỉ của Mẫn Linh.Cô nuốt xuống chút tinh dịch trong miệng, lòng thầm mừng vì nghĩ đã kết thúc.
Không ngờ Ánh Minh sau lưng hừ nhẹ bảo cô đừng coi thường anh.
Anh đặt cô xuống đất, để cô vịn vào bồn rửa mặt rồi đâm dương vật vào âm huyệt từ phía sau.
"Bạch bạch" dâm thủy của Mẫn Linh nhóp nhép chảy ra hoà cũng từng cái nhấp của anh khiến âm thanh càng vang vọng.
Bầu vú căng đầy của cô bị ép vào thàng bồn rửa mặt lạnh lẽo kích thích.
Bỗng anh vừa dập vừa tách hai mông cô ra nhìn rồi cảm thán:- Mông rõ to mà lỗ cúc bé tí nhỉ?
Màu hồng đáng yêu ghê, có dịp tôi thử phá trinh lỗ cúc của em nhé.Mẫn Linh phát hoảng lắc đầu liên tục, cô sợ hãi xin anh đừng làm như thế.
Cô vặn vẹo vòng eo nhỏ, âm huyệt co rút thật mạnh như muốn giữ dương vật luôn nằm trong nó.
Ánh Minh thở dốc đâm càng mạnh càng sâu, anh muốn khiến con điếm nhỏ dâm đãng này phải xin anh bắn vào làm cô ta có thai!Dương vật to lớn cố gắng đâm vào thật sâu, đến khi chạm vào tử cung có hài lòng cọ thật mạnh vào.
Mẫn Linh lên đỉnh bắn nước xối ào ào tắm dương vật thô to, càng làm nó thuận lợi va chạm hơn.
- Ưm ư chạm...chạm tử cung mất...á hưm nhẹ nhẹ ưm...ư...- Trả lời tôi em có sướng không?
Có muốn tôi bắn vào trong không hửm?- A sướng...ư sướng lắm hưm ưm...em muốn tinh dịch của anh á ư...sướng...Ánh Minh túm tóc Mẫn Linh, thô bạo chịch thật nhanh thật mạnh, anh hận không thể hoà làm một vào cô, hận không thể biến cô thành cái âm huyệt thu nhỏ mang theo bên mình từng phút giây.
Anh gầm lên rồi hẩy hông húc vào tử cung, tinh dịch nóng bỏng xối đầy âm huyệt đói khát.Cả hai sung sướng rã rời, anh giúp cô tắm rửa rồi bọc khăn tắm quanh người cô.Mẫn Linh nhìn dấu xanh đỏ trên cơ thể mà thấy lòng đầy uất ức.
Ánh Minh giúp cô mặc đồ vào, ẵm cô lên xe chạy ra bãi biển lần nữa.
Đêm tối trời đầy sao lắp lánh, ánh trăng chiếu xuống mặt biển thật nên thơ.
Không biết là dịp gì mà pháo hoa được bắn đầy trời.
Ánh Minh ôm lấy cô từ phía sau, anh hỏi cô có thấy pháo bông rất rực rỡ, rất xinh đẹp không?- Ừ, pháo hoa rất rực rỡ, nhưng tự do rực rỡ hơn.
Anh im lặng khóc, cô biết vì từng giọt nước mắt đều rơi lên cổ cô.
Nhưng anh khóc nhiều bằng cô sao?
Anh cưỡng hiếp cô, đánh cô, cô khóc anh có chấp nhận tha cho cô sao?- Được rồi, đây sẽ là lần cuối mình bên nhau.
Anh thề sẽ không làm như vậy với em, sẽ không níu kéo em nữa.- Cảm ơn.Cảm ơn anh vì buông tha cho tôi, cảm ơn vì đã không đuổi mẹ con tôi đi, cảm ơn vì trả lại tự do cho tôi.Từ đó mối quan hệ giữa Mẫn Linh và Ánh Minh trở về trạng thái chủ tớ, cả hai đều thể hiện rằng mình chẳng nhớ hay để tâm tới quá khứ.Ngoài mặt Mẫn Linh tỏ ra mình vẫn ổn, nhưng sâu sắc bên trong cô đã thay đổi.
Cô thèm khát tình dục, cô muốn được làm tình, hàng đêm cô đều dùng để thỏa mãn bản thân.
Cô trở thành người mà chính bản thân không còn nhận ra nữa.