- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 478,443
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #21
夢使いプリキュア! (Yume Tsukai Purikyua!) - Yume Tsukai Pretty Cure!
Episode 20: Ngày đầu tại Ma Pháp Học Viện! Cùng bay lên với Chổi Bay Mộng Mơ!
Episode 20: Ngày đầu tại Ma Pháp Học Viện! Cùng bay lên với Chổi Bay Mộng Mơ!
Sáng sớm tại Thế giới Phép Thuật, những tia nắng đầu tiên bắt đầu rọi xuống cung điện.
Tuy vậy, Haruto và mọi người vẫn còn chìm trong giấc ngủ—dư âm của đêm náo nhiệt hôm trước vẫn còn đọng lại.Cốc!
Cốc!
Cốc!
Tiếng gõ cửa vang lên từ ngoài phòng.Người hầu: "Thưa các tiểu thư, chúng tôi xin phép được vào dọn dẹp ạ."
Không có ai trả lời...Từ phòng kế bên, Ayama và Saki đã thức dậy và bước ra ngoài, đi tới phòng nhóm Haruto.Saki: "Ano...
Có chuyện gì thế ạ?"
Người hầu: "Dạ, Haruto-san và mọi người dường như vẫn chưa tỉnh ạ."
Ayama: "Có vẻ tối qua lại náo nhiệt quá rồi."
Saki: "May mà tụi mình ngủ phòng riêng đấy nhỉ."
Tối hôm trước...Astra: "Ta xin lỗi nhé, lẽ ra nên nhờ bên thi công mở rộng phòng thêm một chút."
Saki: "Dạ không sao đâu ạ."
Ayama: "Vâng, tụi cháu không thấy phiền gì đâu ạ."
Saki (nói nhỏ): "Họ đều là Precure mà.
Ở chung giúp các cậu ấy gắn kết với nhau hơn."
Haruto: "Saki-chan..."
Astra: "Dori-chan, mai nhớ nhờ chú Jiro bên khu xây dựng mở rộng thêm một phòng nữa nhé."
Mọi người: "H-h-hảaaaa?!"
Dori: "Vâng, tôi hiểu rồi thưa Astra-sama."
Quay lại hiện tại...Ayama: "Dạ, không sao đâu ạ.
Mấy chị cứ để em lo."
Người hầu: "Dạ?"
Ayama bước tới trước cửa, rồi—ĐÙNG!!
Một cú mở cửa đầy dứt khoát khiến cả nhóm Haruto lập tức bật dậy, mặt ai nấy đều hoảng hốt.Ayama: "Xin thứ lỗi, nhưng trời đã sáng rồi ạ!
Mời các chị mau thức dậy để các chị hầu còn dọn dẹp."
Miyuki: "Được rồi, Mika-chan, dậy đi nào."
Mika (ngáp dài): "Em muốn ngủ thêm mà..."
Miyuki: "Dậy đi nào, để người ta còn làm việc nữa chứ."
Người hầu: "D-dạ, không sao đâu thưa Miyuki-san."
Ayama: "Ủa, Miyuki-san tỉnh từ nãy giờ rồi ạ?"
Miyuki: "Ùm, chỉ là chị không dám cử động vì Mika-chan đang tựa vào người chị mất rồi."
Bên cạnh đó, Haruto, Sakura, và Lumi cũng từ từ tỉnh giấc.Saki: "Cả ba dậy mau đi nè, hôm nay là ngày nhận đồng phục đó~"Sakura (nửa tỉnh nửa mơ): "Tớ hiểu r..."
Nói chưa hết câu, cô đã tựa đầu vào Haruto ngủ tiếp.Haruto: "N-này, Sakura-chan..."
Lumi: "Chào buổi sáng, Papa, Mam...
Mama lại ngủ nữa rồi~"Lumi nhìn kỹ vào Sakura, đôi mắt sáng lên.Lumi: "Mama ngủ dễ thương quá à~"Saki: "Đúng là đáng yêu thật đó."
Haruto nhìn Sakura đang tựa vào vai mình, khẽ mỉm cười.Haruto: "Được rồi, Sakura-chan, tỉnh dậy nào~"Sakura (mơ màng): "T-tớ hiểu... ro... rồi..."
Mọi người cùng cười, khởi đầu một buổi sáng thật ấm áp và vui vẻ.Sau khi vệ sinh cá nhân và thay đồ xong, cả nhóm chuẩn bị xuống phố đến tiệm may của ông Rath để nhận đồng phục đi học.Trước khi rời đi—Astra: "Nhờ ông Rath sau khi phát đồng phục xong thì đến gặp ta ở cung điện nhé."
Mika: "Vâng ạ!"
Miyuki: "Thưa Nữ hoàng, có chuyện gì quan trọng sao ạ?"
Astra: "À, cũng không hẳn là chuyện lớn đâu.
Chỉ là sắp tới có lễ diễu hành thường niên, ta muốn nhờ ông ấy may vài bộ đồ đặc biệt để mang niềm vui đến cho bọn trẻ."
Ayama: "Cháu thắc mắc, ở đây có bao nhiêu lễ hội trong một tháng vậy ạ?"
Saki: "Đúng đó ạ, mới hôm qua xong một cái mà giờ lại có lễ mới nữa rồi sao..."
Astra: "Ra là các con thắc mắc hửm...
Thế thì..."
Mọi người: "...thì...?"
Astra: "Bí mật~!"
Chiyu: "Ta biết ngay mà~!"
Cả nhóm bật cười trước câu nói đáng yêu quen thuộc đó.Dori: "Thưa các tiểu thư, đã đến giờ hẹn với ngài Rath rồi ạ."
Haruto: "Vâng ạ!"
Trước cửa tiệm may...Dori: "Thưa ngài Rath, các tiểu thư đã đến r—"RẦM!!Mika: "C-cái gì vậy?!"
Miyuki: "Không lẽ là...?"
Saki: "Không, hình như không phải từ bên ngoài..."
Ayama: "Tiếng động phát ra từ trong tiệm..."
Sakura: "Hay là... bác ấy gặp chuyện gì..."
Không kịp để Sakura nói hết câu, Haruto đã lập tức thủ thế, ánh mắt đầy cảnh giác.ĐOÀNG!!Một cú đá mạnh mẽ tung cánh cửa ra!
Với sức lực của Haruto, cánh cửa gỗ lập tức bung ra khỏi bản lề, ngã sang một bên.Lumi: "Papa ngầu quá đi!!"
Bên trong tiệm may, mọi thứ rối tung – đồ đạc, vải vóc và dụng cụ may vá vương vãi khắp sàn.Miyuki (lo lắng): "Bác Rath!!"
Sakura (la lên khi chạy vào): "Bác Rath!!"
Mọi người lập tức chạy theo Sakura vào trong, và phát hiện ông Rath đang nằm dưới đất.Saki: "Bác Rath!
Bác không sao chứ?!"
Cả nhóm cùng nhau đỡ ông dậy.Ayama (bình tĩnh đưa tay kiểm tra): "Không sao đâu ạ, chỉ là bị ngã thôi."
Miyuki: "Hú hồn... may quá..."
Mika: "Mà Ayama-chan, em vừa kiểm tra gì vậy?"
Ayama: "À, chỉ là kiểm tra mạch đập thôi mà."
Haruto: "Chị không nghĩ em biết cả mấy thứ như này luôn đó."
Sakura: "Dù sao thì... may là bác không bị thương nặng."
Ayama: "Chị thì sao, nee-chan?"
Haruto: "Không sao, chân chị vẫn ổn mà~"Dori (bước vào): "Tôi đã mua thuốc theo hướng dẫn của Ayama-san rồi đây."
Sau một lúc sơ cứu, ông Rath cũng dần tỉnh lại.
Ông đưa mắt nhìn quanh, ngạc nhiên vì thấy mọi người tụ tập đông đủ.Rath: "Chà chà... sao hôm nay lại đông đủ thế này?"
Sakura: "Tại bác không dọn dẹp đấy ạ, vấp trúng đồ rồi té."
Miyuki: "Cháu nhắc bao nhiêu lần mà bác vẫn không chịu nghe..."
Rath (gượng cười): "Ừ thì... lần sau bác sẽ nghe.
Nhưng mà... trừ khi bác lại lười nữa."
Bỗng ông chợt nhớ ra điều gì đó.Rath: "Khoan đã... bác nhớ là bác đã khoá cửa mà..."
Haruto (lúng túng): "À... chuyện đó... cháu xin lỗi, cháu sẽ đền lại cánh cửa cho bác!"
Rath: "Ra vậy... thôi không sao đâu.
Thật ra bác cũng định thay cửa từ lâu rồi."
Saki: "T-tại sao thế ạ?!"
Rath: "Thật ra bác đã định đóng tiệm từ lâu rồi.
Nhưng vẫn còn lưu luyến, nên chưa nỡ gỡ tấm bảng xuống."
Haruto: "Thảo nào... cháu thấy nhiều món đồ đã được đóng gói sẵn."
Rath: "Bác cũng đã có tuổi rồi.
Tay nghề không còn như xưa, không dám chắc còn đủ sức để phục vụ mọi người..."
Mika: "Nhưng bác có thật sự muốn ngừng làm không ạ?"
Mọi ánh mắt đều hướng về Mika.Rath: "Ý cháu là sao?"
Mika: "Ông cháu từng nói... nếu mình từ bỏ điều mà bản thân thật sự yêu thích, thì điều khiến mình đau nhất không phải là mất nó... mà là sống mãi với sự dằn vặt vì đã bỏ rơi nó."
Saki: "Ý em ấy là... nếu tình cảm của bác với nghề may sâu đậm đến vậy, thì việc từ bỏ có khi còn đau lòng hơn là cố gắng tiếp tục."
Rath (nhìn Mika, mỉm cười): "Cháu là Mika-chan đúng không?"
Mika: "V-vâng ạ..."
Ông cười hiền từ, giọng nói chậm rãi mà ấm áp.Rath: "Không sao đâu.
Dù bác có đóng cửa... thì trái tim bác vẫn mãi thuộc về nơi này thôi."
Dori: "Thưa ngài Rath, Astra-sama có lời mời ngài đến cung điện để bàn về lễ diễu hành năm nay."
Rath (cười khẽ): "Thấy chưa, bác tưởng về hưu mà cũng vẫn bị gọi đi làm đó."
Sau khi mọi việc đã ổn định, ông Rath đi đến phía bàn và mang ra một chồng đồ được gói gọn gàng.Rath: "Đây, đồng phục của các cháu nè."
Saki: "Cháu cảm ơn bác!"
Rath: "Mai là bắt đầu đi học rồi đúng không?"
Mika: "Vâng ạ!"
Rath: "Vậy giờ các cháu định đi đâu nữa không?"
Miyuki: "Chắc bọn cháu sẽ đi dạo quanh đây một chút ạ."
Rath: "Ừm, vậy chúc các cháu chơi vui nhé."
Tất cả: "Vâng ạ!"
Dori: "Mời ngài lên xe ngựa đến cung điện."
Rath: "Thôi, không cần đến mức đó đâu.
Ta đi bộ được mà."
Dori: "Nhưng thưa ngài, đây là tấm lòng của Astra-sama.
Nếu ngài từ chối... e rằng người sẽ buồn đấy ạ."
Rath: "Haizz...
Thôi được rồi.
Ta lên xe vậy."
Sau khi rời tiệm may, mọi người quyết định đi dạo quanh khu phố và ghé mua mỗi người một cây chổi phép.Mika: "E-em không nghe nhầm đấy chứ?"
Sakura: "Nghe đúng rồi đấy.
Chúng ta đi mua chổi phép!"
Mika: "Tuyệt thật đó!"
Miyuki: "Trông em hào hứng lắm nhỉ."
Mika: "Dĩ nhiên rồi ạ!
Trước giờ em chỉ thấy chổi phép trong phim với hoạt hình thôi.
Ai mà ngờ sẽ có ngày mình thật sự được cưỡi một cây chổi!"
Haruto: "Nói mới nhớ, hình như chỉ thấy học sinh hoặc người trẻ dùng chổi để di chuyển thôi ha?"
Saki: "Ừ, đúng rồi đó.
Còn người lớn thì thường dùng thảm bay hơn."
Ayama: "Có sự khác biệt gì giữa hai cái đó ạ?"
Miyuki: "Cũng giống như phương tiện ở nhân giới thôi.
Thảm bay thường dùng để vận chuyển, hoặc là dành cho người không thành thạo với chổi.
Một phần cũng vì tuổi tác nữa."
Mika: "Ra là vậy!"
Vừa trò chuyện vừa đi, mọi người cũng đã đến tiệm chổi phép.???: "Ai đó ngoài kia vậy?"
Miyuki: "Dạ, là cháu đây, Nishimura Miyuki!"???: "Ơ!
Là Miyuki-chan đấy à?!"
Từ trong cửa tiệm, một bóng nhỏ lướt ra rồi dần hiện rõ dưới ánh sáng — là một tiểu tiên với đôi cánh lấp lánh.Mika, Saki, Ayama: "Dễ thương quá đi~!"
Miyuki: "Để chị giới thiệu nhé.
Đây là Dorothy-san, một người buôn bán đồ phép thuật nổi tiếng ở đây."
Dorothy: "Úi giời, cháu lại nói quá rồi, làm ta ngại ghê~"Sakura: "Dorothy-san, không biết loại chổi A32 còn không ạ?"
Dorothy: "Rất tiếc nhé, loại đó bán hết sạch rồi.
Mà cháu là Sakura-chan đúng không?"
Sakura: "Vâng, là cháu ạ!"
Dorothy: "Trời ơi, lớn rồi xinh quá!
Hồi nhỏ đã dễ thương rồi, suýt nữa ta không nhận ra đó~"Mika: "Anou... cho em hỏi... chổi A32 là gì vậy ạ?"
Miyuki: "Tên đầy đủ là Alpha 32, một loại chổi phép hiếm, làm từ gỗ hoàng đàn.
Cứ hiểu là hàng giới hạn ấy."
Ayama: "Vậy ra ở đây cũng phân loại đồ dùng y như nhân giới nhỉ."
Dorothy: "À mà... các cháu đây là?"
Sakura: "Là bạn cháu ở nhân giới đó ạ.
Từ trái sang là Haruto-chan, Lumi-chan, Ayama-chan, Mika-chan, và Saki-chan."
Haruto, Lumi, Ayama, Mika, Saki: "Cháu chào Dorothy-san ạ!"
Dorothy: "Ái chà, chào các cháu!"
Miyuki: "Hôm nay tụi cháu đến để mua chổi phép cho các em ấy dùng khi nhập học ạ."
Dorothy: "Vậy thì mời vào chọn lựa nào~"Bên trong tiệm là đủ loại mẫu mã phong phú, cảm giác không khác gì một cửa hàng bách hóa ở nhân giới.Dorothy: "Nếu là người mới, thì ta gợi ý chọn loại B12, phù hợp và dễ dùng nhất."
Đúng lúc đó, có tiếng động vang lên từ cửa.???: "Xin lỗi, tôi đến giao hàng!"
Dorothy: "Rồi rồi, tôi ra ngay~"Một lúc sau, Dorothy quay lại cùng một thùng hàng lớn.
Haruto và Sakura nhanh chóng ra phụ bà mang vào.Miyuki: "Ai gửi vậy ạ?"
Dorothy: "Ta cũng không biết nữa, không có tên người gửi.
Mà cũng tò mò xem bên trong là gì đây~"Khi hộp được mở ra — bên trong là những cây chổi phép lạ lẫm, đẹp mắt.Mika: "Là chổi phép?!"
Dorothy (chăm chú quan sát): "Những loại này..."
Haruto: "Có gì không ổn sao ạ?"
Dorothy: "Đây là lần đầu tiên ta thấy những cây chổi phép như thế này."
Saki: "Không phải hàng giới hạn hả?"
Dorothy: "Không đâu.
Nhìn chúng... giống như được chế tác riêng vậy."
Lumi: "Papa~ Papa lấy đũa phép ra đi~!"
Haruto: "Hử?
Có chuyện gì vậy Lumi-chan?"
Ayama: "Em phát hiện gì hả?"
Lumi gật đầu, ánh mắt đầy chắc chắn.
Haruto tin tưởng và lấy đũa phép ra.Lumi: "Bây giờ Papa thử dùng lệnh triệu hồi chổi đi~!"
Haruto: "Nhưng... câu lệnh là gì?"
Miyuki: "'Dreaming Up!
Flying Broomstick!
Release!' là lệnh để triệu hồi đó"Haruto: "Hiểu rồi!"
Haruto giơ đũa phép lên:Haruto: "Dreaming Up!
Flying Broomstick!
Release!"
Ngay lập tức, một cây chổi trong hộp bay lên, hướng thẳng về phía Haruto và lơ lửng trước mặt cô.Mọi người: "Oaaa~ hay quá đi!"
Dorothy: "Ta hiểu rồi..."
Saki: "Hiểu gì ạ?"
Lumi: "Những cây chổi này là của mọi người đó ạ!"
Mika: "Thật sao?!"
Ayama: "Nhưng... em vẫn chưa hiểu..."
Dorothy: "Tức là — có ai đó đã biết trước các cháu sẽ đến.
Và những cây chổi này được tạo riêng để liên kết với đũa phép của từng người."
Mika: "Vậy có nghĩa là..."
Cả Mika, Ayama và Saki đồng loạt lấy đũa phép ra.Mika, Ayama, Saki: "Dreaming Up!
Flying Broomstick!
Release!"
Ngay tức khắc, những cây chổi còn lại lần lượt bay đến từng người, ánh sáng lấp lánh xoay quanh họ.Miyuki: "Ra là vậy..."
Dorothy: "Hmm?
Vẫn còn dư một cây..."
Miyuki nhìn chằm chằm vào cây chổi cuối cùng, dường như đã đoán ra điều gì đó.Miyuki: "Sakura-chan, cây đó là của em đó."
Sakura: "Không thể nào... cây chổi của em vẫn ở đây mà?"
Cô lấy đũa phép ra.Sakura: "Dreaming Up!
Flying Broomstick!
Release!"
Bất ngờ — một cây chổi từ hư không xuất hiện, đồng thời cây còn lại trong hộp cũng phát sáng.Sakura: "C-chuyện gì vậy...?"
Lumi: "Là vì cây chổi này Mama đã mua, còn cây kia là cây chổi định mệnh dành riêng cho Mama đó~!"
Dorothy: "À mà...
Lumi-chan là ai vậy nhỉ?"
Lumi: "Là con của Papa và Mama đó ạ~!"
Haruto, Sakura: "?!"
Hai người mặt đỏ bừng lên.Miyuki: "Lumi-chan là... linh thú đi theo bọn con ạ."
Dorothy: "À, ra vậy~ Thảo nào con bé hiểu biết ghê~"Tích tắc!
Tích tắc!Dorothy: "Rồi rồi, các cháu cứ lấy những cây chổi phép đó đi nhé!"
Haruto: "H-hả?
Nhưng...
đây là hàng của bác mà!"
Dorothy: "Không đâu, ta nói rồi mà.
Chổi phép là vật liên kết với đũa phép – nên người gửi không phải cho ta, mà là gửi thẳng đến các cháu đó."
Sau đó, mọi người rời khỏi tiệm.Tất cả: "Cảm ơn Dorothy-san!"
Dorothy: "Không có gì!
Lần sau nhớ ghé chơi nhé~"Trên đường về cung điện...Haruto: "Chị biết gì đó rồi, đúng không Miyuki-san?"
Miyuki (khẽ cười): "Ừ, đúng vậy.
Thật ra... những cây chổi đó là một phần của Precure."
Sakura, Mika, Saki, Ayama: "H-HẢ?!"
Saki: "Nhưng... em có phải Precure đâu..."
Ayama: "Em cũng vậy mà..."
Miyuki: "Đó chính là điều chị đang suy nghĩ.
Có lẽ... mọi chuyện không chỉ đơn giản như thế."
Ở phía sau, Lumi làm nũng.Lumi: "Lumi cũng muốn có chổi phép nữa cơ~!"
Sakura: "Được rồi~ Mama sẽ tặng Lumi cây chổi Mama đã mua nhé!"
Lumi: "Yayyy~ Mama là số 1!"
Mọi người bật cười rộn rã, tiếp tục bước về phía cung điện, lòng đầy háo hức cho ngày học sắp tới.Tại Vực Thẳm Bóng Tối, Mireido vừa trở về từ cuộc chiến, ngồi một mình và lẩm bẩm điều gì đó.Nightmare: "Cô đang làm cái gì thế?"
Mireido: "Có liên quan gì đến ngươi đâu."
Nightmare: "Ta chỉ không hiểu... rõ ràng cô có thể sử dụng giấc mơ của con người, vậy sao cứ cố chấp nghiên cứu ba cái thứ này?
Sức mạnh con người chẳng phải mạnh hơn sao?"
Mireido: "Ngươi thì biết gì.
Có những thứ... ngươi vẫn còn non lắm."
Nightmare: "Đúng là không thể nói chuyện đàng hoàng với ngươi được."
Mireido: "Vậy thì đừng nói nữa."
Nightmare nghiến răng chịu đựng cơn giận, nhưng vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh... một cách đáng sợ.Nightmare: "Cô có thể cho ta biết lý do không?"
Mireido không đáp.
Cô chỉ đứng dậy, bước thẳng về phía cánh cổng bóng tối.Mireido: "Đợi đến khi ta tiêu diệt hết mấy cái gai kia, ta sẽ nói."
Nightmare (bật lên giận dữ): "Thật không thể nào nói chuyện bình thường với cô mà!!"
Hắn lầm bầm, giọng lạnh tanh:Nightmare (thì thầm): "...Sẽ đến ngày... ta không cần đến cô nữa."
Sáng hôm sau...Trong bộ đồng phục mới được may, mọi người đã sẵn sàng cho buổi học đầu tiên.Lumi (giận dỗi): "Không chịu đâu!
Lumi cũng muốn đi học với Papa và Mama cơ!"
Kuro: "Thôi nào, Lumi-chan... em không thể đến trường được đâu."
Akari: "Đúng đó~ Nhưng nếu Lumi-chan thích, chị Akari sẽ dẫn đi chơi nhé?"
Lumi: "Không chịu đâu!!"
Haruto: "Đây gọi là..."
Saki: "Tuổi nổi loạn ấy mà."
Sakura bước lại, ngồi xuống bên Lumi.Sakura: "Mama sẽ về sớm thôi~ Khi Mama về, sẽ dạy Lumi cách cưỡi chổi bay nhé?"
Lumi: "Thật không ạ?!"
Haruto: "Thật chứ~ Nhưng đổi lại, con phải ngoan, ở nhà chơi với Kuro-kun và Akari-san nhé?"
Lumi: "Vâng ạ!"
Astra bước tới, cười tươi:Astra: "Ái chà~ Mấy đứa mặc đồng phục hợp ghê.
Có muốn định cư luôn ở đây không đấy?"
Ayama (cười nhẹ): "Dạ... thôi ạ~"Chiyu cũng vừa đến, ánh mắt trìu mến:Chiyu: "Nhìn các cháu thế này, cô lại nhớ hồi còn trẻ ghê..."
Mika: "Ủa... bác cũng từng học ở đây hả?"
Miyuki: "Dĩ nhiên rồi!
Không chỉ học, mà còn là học sinh xuất sắc nhất khoá đó nha~"Chiyu: "Ái chà, cháu vẫn còn nhớ chuyện đó sao~"Miyuki: "Vâng ạ.
Mẹ cháu hồi đó hay kể về bác lắm."
Chiyu: "Vậy... lần tới bác phải đến nhà cháu chơi một chuyến mới được."
Dori: "Thưa các tiểu thư, đã đến giờ rồi ạ."
Mọi người bước ra trước cung điện.Haruto, Sakura, Mika, Miyuki, Saki, Ayama: "Thưa mọi người, tụi cháu đi đây ạ!"
Astra, Chiyu: "Chúc mấy đứa đi học vui nhé~"Akari: "Lumi-chan cứ để chị lo nha~"Kuro: "Có chuyện gì vui, lúc về nhớ kể tụi này nghe đó!"
Lumi: "Papa, Mama, mọi người ơi, chúc mọi người đi học vui vẻ nhaaa~!!"
Khi xe ngựa rời đi, Akari thở dài:Akari: "Vậy là quay lại công việc... trông trẻ thôi."
Lumi (thắc mắc): "Akari-san ơi, hồi trước chị có đi học không ạ?"
Mọi người phá lên cười trước sự ngây thơ bất ngờ của Lumi.Tới Trường học phép thuật...Rika: "Sakura-channnnn!!"
Sakura: "Rika-chan~ Chào buổi sáng!"
Rika: "Lâu rồi mới được đi học với cậu nha!"
Sakura: "Đúng là lâu thật đó~"Rồi Rika nhìn ra sau lưng Sakura...Rika: "Ủa... mọi người cũng học ở đây luôn á?!"
Saki: "Xin chào~ Rất vui được gặp lại."
Ayama: "Em chào chị ạ~"Rika: "C-chào em.
Em bao nhiêu tuổi rồi?"
Ayama: "Dạ, em 11 tuổi."
Rika: "11...
Mười một á?!!"
Ayama: "Có sao không ạ?"
Rika: "K-không sao... chỉ hơi bất ngờ chút thôi."
Ayama liếc nhìn Haruto, khẽ thở dài.Ayama: "Mồ~ Nee-chan lại không chỉnh đồng phục rồi kìa!"
Haruto: "T-thật á?"
Ayama bước tới chỉnh lại cho Haruto.Rika: "Ayama-chan là em của Haruto-san hả?"
Miyuki: "Ừm~ Ngạc nhiên nhỉ?"
Rika: "Dạ có một chút... mà... hình như còn thiếu một người?"
Sakura: "Nói mới nhớ, Mika-chan đâu rồi?"
Mọi người nhìn quanh, rồi ánh mắt dừng lại trước khu vực trưng bày các tác phẩm điêu khắc...Mika: "Oaaa~ Tuyệt thật!
Mấy cái này đẹp quá trời luôn á!!"
Cô ấy đang tăng động không ngừng, vừa nhìn vừa buông lời khen liên tục.Saki (cười nhẹ): "Đúng là Mika-chan nhỉ~"Haruto, Miyuki (cười trừ): "Chuẩn luôn..."
Cuối cùng, cả nhóm tiến vào trong trường.Rika: "Mọi người học phòng nào vậy?"
Saki: "Đúng rồi, học lớp nào ấy nhỉ?"
Miyuki: "Sáng nay Astra-sama có bảo là đến nơi sẽ có người dẫn tụi mình đi."
Mika: "Ủa~ Miyuki-san không học ở lớp cũ của chị à?"
Miyuki: "Lớp cũ của chị... tốt nghiệp rồi~"Ayama: "Cho em hỏi chút... sao chị vẫn đồng ý đi học lại với tụi em ạ?"
Miyuki (giật mình, ngại ngùng): "A-A-À thì... chị muốn được cấp bằng tốt nghiệp mà..."
Ayama: "C-c-cho em xin lỗi!!"
Miyuki: "Không sao đâu~"Haruto: "Có lẽ là người kia..."
Cô chỉ về phía một người đang tiến lại — vóc dáng nhỏ nhắn, ánh mắt sáng.???: "Mọi người là Haruto-san, Saki-san, Miyuki-san và Ayama-san phải không?"
Haruto: "Vâng ạ.
Cho cháu hỏi, ngài là ai?"???: "Tôi là Teru, người được Nữ hoàng cử đến hướng dẫn mọi người hôm nay."
Saki: "Chào bạn, Teru-kun!"
Teru: "Theo chỉ thị, các bạn sẽ học ở phòng số 12, nằm ở cuối hành lang bên kia."
Sakura: "Phòng 12 à..."
Rika: "Ơ...
Phòng 12?
Đ-đó là lớp của tụi mình mà, Sakura-chan!"
Sakura, Mika, Saki, Ayama: "Hả?!"
Vừa bước vào lớp, một làn khói dày đặc bất ngờ bốc lên từ bục giảng.Mika: "C-c-cháy ư?!"
Miyuki: "À không đâu... kiểu này thì chắc là..."
Từ giữa làn khói, một bóng người hiện ra trong ánh sáng lấp lánh.???: "Chào các em nhé~ Cô mới tới đây."
Miyuki: "...Không thay đổi chút nào nhỉ...
Shinzuku-sensei."
Shinzuku: "Ồ, là Miyuki-chan đó sao?
Lâu rồi không gặp em!"
Miyuki: "Vâng ạ, đã lâu thật rồi."
Shinzuku: "Được rồi, các em vào chỗ ngồi đi nào."
Mọi người nhanh chóng chọn chỗ.Rika: "Sakura-chan, ngồi đây đi!"
Sakura: "U-ừm..."
Sakura nhìn qua Haruto, có chút ngập ngừng.Haruto: "Không sao đâu, tớ sẽ chọn chỗ khác."
Haruto ngồi xuống ghế sau Sakura — chỗ ngồi duy nhất không ai ngồi cùng.
Saki ngồi cạnh Ayama, còn Mika thì ngồi cạnh Miyuki.Shinzuku: "Như đã thông báo hôm trước, hôm nay chúng ta sẽ thực hành bay chổi phép!"
Cả lớp reo hò, ai nấy đều phấn khích.Saki: "Còn bọn em thì sao ạ?"
Shinzuku: "À, những học sinh được Nữ hoàng sắp xếp đặc biệt thì..."
Cô giơ cao đũa phép:Shinzuku: "Dreaming Up!
Hiện ra nào, hỡi Trang Kiến Thức!"
Ngay lập tức, một loạt tờ giấy bay đến trước mặt Haruto, Ayama, Saki, và Mika.Shinzuku: "Đây là bài lý thuyết.
Không khó đâu, đọc sơ qua là hiểu."
Mika: "Có thật không đó, Miyuki-san?"
Miyuki: "Ít nhất thì với chị là vậy."
Mika: "Em nhìn vào chỉ thấy toàn chữ thôi à..."
Saki: "Mà cũng lạ ha... mình không phải cư dân Ma Pháp Giới, vậy mà vẫn đọc hiểu được."
Ayama: "Đúng thế..."
Sakura: "Có thể là nhờ vào sức mạnh của giấc mơ đấy."
Haruto không nói gì, lặng lẽ đọc tờ giấy như thể đang phân tích mọi thứ trong đầu.Shinzuku: "Trước khi thực hành, cô sẽ nói qua vài quy tắc an toàn và cách điều khiển cơ bản..."
Cô giảng giải về tư thế bay, cách giữ thăng bằng, và những điều tuyệt đối không được làm khi đang bay.Tại sân chính...Shinzuku: "Được rồi~ Các em, triệu hồi chổi phép nào!"
Tất cả: "Dreaming Up!
Flying Broomstick!
Release!"
Ngay lập tức, những cây chổi phép lần lượt xuất hiện trước mặt các học sinh.Rika: "Ủa, Sakura-chan, cậu đổi chổi mới rồi à?"
Sakura: "À...
đúng rồi đó."
Rika: "Tớ chưa từng thấy loại này bao giờ luôn á!"
Sakura: "Tớ cũng vậy, chắc là... hàng dùng thử.
Cây này tớ được tặng mà."
Rika: "Ra thế~"Shinzuku: "Được rồi~ Bây giờ cô sẽ làm mẫu cho các em.
Miyuki-chan, cô nhờ em nha!"
Miyuki: "H-Hả?!"
Shinzuku: "Đi mà~ Cô xin đó!"
Miyuki: "...Thôi được rồi."
Miyuki nhẹ nhàng leo lên chổi.
Ngay khi cô cầm chắc cán chổi, nó bắt đầu bay lên trong sự ổn định hoàn hảo.Mika, Saki, Ayama: "Miyuki-san ngầu thật đó!"
Rika: "Không hổ danh là Miyuki-senpai~"Từng người bắt đầu thực hành.
Saki bay được vài mét nhưng nhanh chóng mất thăng bằng và rơi xuống — may mà không bị thương.Saki: "Khó thật luôn đó..."
Mika: "Đúng là không dễ tẹo nào!"
Ayama bước lên, bình tĩnh.
Như có năng khiếu bẩm sinh, cô bay lên mượt mà, không hề lảo đảo.Sakura: "Ayama-chan giỏi ghê, mới thử mà đã làm tốt vậy rồi!"
Ayama: "Cảm ơn chị~"Rika: "Haruto-san... cậu chưa thử à?"
Haruto: "Không cần cậu lo đâu."
Rika: "Ờ, được thôi."
Haruto vẫn lặng lẽ nhìn cây chổi, như thể đang cảm nhận điều gì đó.
Rồi cô bước đến bên Miyuki.Haruto: "Anou...
Miyuki-san..."
Ở phía khác, Sakura đang run nhẹ.Saki: "Cậu ổn chứ?"
Sakura: "H-hả...
Không sao đâu..."
Sakura cố gắng trấn an bản thân, rồi leo lên chổi.Chổi bắt đầu bay... nhưng khi lên cao, nỗi sợ độ cao trỗi dậy.
Cô mất kiểm soát...Rika, Saki, Ayama, Mika: "Sakura-chan?!"
Sakura rơi xuống!Ngay lúc ấy, Haruto vọt lên, điều khiển chổi lao đến giữa không trung và ôm lấy Sakura.Haruto: "Cậu không sao chứ, Sakura-chan?"
Sakura (run rẩy): "H-H-Haru-chan..."
Cô được đưa xuống an toàn.Rika: "Tớ xin lỗi... tớ quên mất cậu sợ độ cao..."
Sakura: "K-không sao đâu..."???: "Nhưng rồi các ngươi... sẽ có sao nhanh thôi."
Một giọng nói đầy hận thù vang lên giữa sân.Miyuki: "Đừng nói là..."
Haruto: "Saki-chan, Ayama-chan!!"
Saki: "Biết rồi!"
Ayama: "Cẩn thận đó, nee-chan!"
Hai người nhanh chóng chạy ra phía sau, thông báo cho các học sinh di tản.Lúc đầu, mọi người không hiểu chuyện gì đang xảy ra... cho đến khi:RẦM!!Một tiếng nổ lớn vang lên.
Một Dreamcatcher khổng lồ xuất hiện — mang hình dáng một cây chổi biến dị.
Mọi người hoảng loạn chạy tìm chỗ trú.Mika: "Tại sao lúc nào cũng là lúc tụi mình ở đây thế?!"
Mireido: "Là ta mới phải hỏi câu đó đó~"Miyuki: "Đây không phải lúc cãi nhau!"
Haruto: "Dám phá buổi học của bọn ta à?!"
Sakura: "Mọi người!!"
Haruto, Sakura, Mika, Miyuki: "Tới lúc đem giấc mơ ấy trở lại rồi!!"
Haruto, Sakura, Mika, Miyuki (quyết đoán, đồng thanh): "Precure!
Open Dream Key!"
Haruto (với ánh sáng xanh dương rực rỡ từ đũa phép, giọng đầy quyết tâm): "Giai điệu của hy vọng, vang xa khắp mọi nơi!
Unlock, Power of Dreams!"
Cô đặt Music Key vào Music Wand, nhẹ nhàng xoay chìa khóa.
Ngay lập tức, một luồng ánh sáng xanh dương bừng lên từ đũa phép.
Những nốt nhạc lấp lánh lan tỏa ra khắp không gian, tạo thành một bản giao hưởng kỳ ảo.Sóng âm thanh lan ra, bao bọc cơ thể Haruto.
Ánh sáng xanh dương tươi sáng như nước biển phản chiếu, dần tạo hình bộ váy ngắn xếp tầng gọn gàng, với đường viền vàng óng ánh như những phím đàn piano.
Một chiếc nơ lớn màu xanh dương xuất hiện ở lưng, đính một khoá sol vàng ở chính giữa.
Cổ áo cao được trang trí bằng một chiếc vòng cổ vàng, với mặt dây hình nốt nhạc uốn lượn tinh xảo.
Đôi giày cao cổ màu trắng ánh xanh xuất hiện, được tô điểm bởi những đường họa tiết vàng rực.
Phía sau giày là đôi cánh nhỏ như đôi cánh của nốt nhạc bay lượn.
Tóc của Haruto phát sáng, gợn lên như đang bay trong làn sóng âm nhạc.
Phần tóc được buộc lại 2 bên bằng những chiếc nơ nhỏ, tương đồng với nơ lớn phía sau.
Những nốt nhạc vàng và xanh dương xoay tròn quanh tay Haruto, dần biến thành đôi găng tay ngắn màu trắng với viền vàng ở cổ tay.
Đôi mắt xanh dương phản chiếu ánh sáng rực rỡ, dần chuyển sang sắc hồng tím lấp lánh—như thể mọi giai điệu, mọi ước mơ đều hội tụ trong đôi mắt ấy.
Đằng sau Haruto, một cánh đàn piano ảo phát sáng và mở rộng, tỏa ra giai điệu trong trẻo.
Những nốt nhạc nhỏ tạo thành dải cầu vồng nhảy múa quanh Haruto.
Haruto giơ đũa phép lên, xoay một vòng, tạo ra những làn sóng âm nhạc rực rỡ lan tỏa khắp nơi.Haruto kết thúc biến hình bằng cách vung đũa phép, tạo ra những làn sóng âm nhạc tỏa sáng rực rỡSakura (với nụ cười nhẹ nhàng, đũa phép phát sáng màu hồng nhạt): "Sức sống từ thiên nhiên, lan tỏa khắp muôn nơi!
Unlock, Power of Dreams!"
Cô đặt Nature Key vào Life Wand, xoay nhẹ.
Một ánh sáng màu hồng dịu dàng bừng lên, tựa như những cánh hoa anh đào tỏa sắc dưới ánh mặt trời.Một cơn gió nhẹ mang theo những cánh hoa anh đào bay lượn quanh Sakura, tạo thành một vòng xoáy mềm mại màu hồng.
Không gian xung quanh trở nên ấm áp, ngập tràn mùi hương của hoa cỏ và gió xuân.
Những cánh hoa anh đào phát sáng, từ từ rơi xuống và hòa vào làn gió để hình thành dải ruy băng mềm mại, lượn quanh cơ thể Sakura, tạo nên bộ trang phục Cure Nature mang sắc hồng dịu dàng của hoa anh đào và xanh lá của sự sống.
Một cây anh đào trong trẻo nở rộ ngay sau lưng Sakura, những cánh hoa rơi xuống và đậu trên mái tóc, tạo thành chiếc nơ lá và phụ kiện tóc mang hình dáng của lá cây non.
Từ đôi giày, những dây leo màu xanh cuốn lên đôi chân, tạo thành đôi bốt màu xanh lá nhạt với những họa tiết lá tinh tế.
Váy của Sakura tỏa ra ánh sáng lấp lánh như sương mai đọng trên cánh hoa.
Vòng tròn phép thuật hình hoa anh đào xuất hiện dưới chân Sakura, phát sáng rực rỡ và lan tỏa những tia sáng màu hồng và xanh lá.
Cánh hoa và làn gió hợp lại, hoàn thiện bộ trang phục của cô với ánh sáng huyền ảo.Sakura kết thúc biến hình khi một cánh hoa anh đào lớn tỏa sáng trên đầu đũa phép, sau đó tan thành muôn vàn cánh hoa nhỏ bay lượn quanh cô.Mika (tươi cười, năng động): "Sắc màu của ước mơ, vẽ nên hy vọng mới!
Unlock, Power of Dreams!"
Cô đưa Chìa Khoá Hội Hoạ vào Đũa Phép Sáng Tạo, vặn nhẹ.
Một luồng màu sắc rực rỡ xuất hiện.
Bức tranh của một chiến binh dũng cảm sắp được vẽ nên!Đũa phép phát sáng với một ánh sáng rực rỡ màu vàng cam.
Từ đầu đũa, những tia sáng như các nét vẽ xuất hiện, tạo nên những đường nét mềm mại và uyển chuyển trong không khí.
Một bảng màu cầu vồng rộng lớn xuất hiện phía sau Mika, các màu sắc đan xen nhau như một bức tranh sống động.
Những giọt sơn vàng cam óng ánh nhỏ xuống và vẽ thành một vòng tròn ánh sáng xung quanh cô.
Từng nét vẽ rực rỡ cuộn lại, quấn quanh người Mika, tạo thành chiếc váy biến hình với sắc vàng cam chủ đạo, lấp lánh ánh kim tuyến, như thể cả thế giới nghệ thuật đang bừng sáng.
Các cánh bướm màu sắc bay lượn quanh cô, để lại những vệt sáng lung linh như được vẽ từ ánh sáng và sắc màu.Cuối cùng, Mika xoay một vòng và vung đũa phép, các nét vẽ phát sáng bay ra, tạo thành một khung tranh hoàn chỉnh phản chiếu hình ảnh của Cure Canvas.Miyuki (điềm tĩnh, kiên định): "Ánh sáng giữa màn đêm, soi rọi giấc mơ không lùi bước!
Unlock, Power of Dream!"
Cô nhẹ nhàng đưa Chìa Khoá Ánh Sao vào Đũa Phép Ánh Sao, vặn nhẹ.
Một tia sáng tím biếc và xanh đậm phóng vút từ đầu đũa phép lên trời đêm, rồi nổ tung thành một trận mưa sao băng rực rỡ, như thể cả dải ngân hà vừa bừng tỉnh.Các ngôi sao nhỏ phát sáng xoáy tròn quanh Miyuki, vẽ nên một vòng xoáy huyền ảo giữa không gian đen kịt.
Chỉ còn ánh sáng từ những vì sao tím biếc và ánh xanh đậm phản chiếu trên làn da cô, khiến cô như tan vào vũ trụ.
Từ vòng xoáy ánh sáng, các dải sáng mềm mại như lụa bắt đầu đan xen, quấn lấy cơ thể Miyuki, tạo thành bộ trang phục biến hình.
Một chiếc váy thanh lịch với hai sắc tím và xanh đậm chủ đạo dần hiện ra, lấp lánh như bầu trời đầy sao.
Những chòm sao nhỏ bắt đầu nhấp nháy trên thân váy và găng tay, còn đôi bốt cao gót phát ra ánh sáng nhàn nhạt, dịu dàng như ánh trăng đang ru đêm tối.
Một vòng tròn phép thuật hình chòm sao hiện dưới chân cô, lan tỏa từng đợt sóng ánh sáng màu tím và xanh đậm.
Từ đó, những ngôi sao nhỏ vụt lên trời, chạm vào trang phục của Miyuki, hoàn thiện từng chi tiết tinh xảo.Cuối cùng, Miyuki giang rộng tay, mái tóc bay nhẹ theo ánh sao.
Một ngôi sao lớn phát sáng rực rỡ trên đầu đũa phép, rồi vỡ ra thành hàng nghìn mảnh sáng nhỏ, như những mảnh vụn của giấc mơ đang bay về phía bầu trời.Haruto (Cure Music) (quyết đoán, vung đũa phép, giọng đầy sự hi vọng): "Giấc mơ sẽ ngân vang khúc ca hy vọng!
Cure Music!"
Sakura (Cure Nature) (với nụ cười dịu dàng nhưng ánh mắt kiên định, vung đũa phép tạo ra cơn gió mang theo cánh hoa anh đào, giọng nhẹ nhàng ): "Sinh mệnh vĩnh cửu, tràn đầy sức sống!
Cure Nature!"
Mika (Cure Canvas) (tươi cười tinh nghịch, giọng nói đầy sự quyết tâm): "Giấc mơ rực rỡ, vẽ nên hy vọng!
Cure Canvas!"
Miyuki (Cure Nova) (điềm tĩnh, kiên quyết): "Ánh sáng từ bầu trời đêm, thắp lên hy vọng!
Cure Nova!"
Haruto (Cure Music), Sakura (Cure Nature), Mika (Cure Canvas), Miyuki (Cure Nova) (đồng thanh, đầy quyết tâm): "Tới đây nào!
Chúng ta sẽ đem giấc mơ trở lại, thắp sáng hy vọng trong màn đêm!"
Cả bốn cùng tạo dáng, ánh sáng rực rỡ lan tỏa xung quanhHaruto (Cure Music), Sakura (Cure Nature), Mika (Cure Canvas), Miyuki (Cure Nova) (đồng thanh, mạnh mẽ): "Những chiến binh bảo vệ giấc mơ!
Yume Tsukai Precure!!"
Haruto (Cure Music), Sakura (Cure Nature), Mika (Cure Canvas), Miyuki (Cure Nova) (quyết đoán): "Giấc mơ bị kìm hãm trong bóng tối, hãy để ánh sáng của hy vọng giải phóng chúng!
Chuẩn bị sẵn sàng nào!"
Các Precure lập tức lao lên tấn công, nhưng đối thủ là chổi bay Dreamcatcher, đang lượn lờ trên cao.
Từ những chiếc đuôi chổi, hàng loạt mũi tên ánh sáng bắn xuống như vũ bão.Miyuki (Cure Nova) (cảnh báo): "Mọi người, cẩn thận!"
Haruto (Cure Music): "Dreaming Up!
Music Barrier!"
Một tấm khiên âm nhạc hiện ra, che chắn toàn bộ đòn tấn công.Mireido: "Các ngươi sẽ không thể nào đánh bại nó nếu như cứ phòng thủ tiêu cực như thế.
Nếu muốn tấn công thì các ngươi nên tư hiểu độ cao mà các ngươi đang ở."
Haruto (Cure Music): "Cô ta..."
Mika (Cure Canvas): "Vừa... hướng dẫn cách đánh bại Dreamcatcher sao?!"
Sakura (Cure Nature): "Chúng ta... không nghe lầm chứ?"
Miyuki (Cure Nova): "Nó đang quay lại!"
Tất cả nhanh chóng tản ra, né những đòn tấn công tiếp theo.Mika (Cure Canvas): "Nếu lời cô ta nói là thật thì..."
Miyuki (Cure Nova): "Chúng ta có thể dùng chổi phép để phản công!"
Sakura (Cure Nature): "N-nhưng tớ..."
Music nhẹ nhàng nắm tay Nature.Haruto (Cure Music): "Không sao đâu.
Tớ sẽ ở bên cậu."
Miyuki (Cure Nova): "Không còn thời gian để do dự nữa, chúng ta phải hành động thôi!"
Haruto, Mika, Miyuki: "Dreaming Up!
Flying Broomstick!
Release!"
Các Precure leo lên chổi phép và bắt đầu bay lên.
Nature vẫn nép vào lưng Music, nhắm chặt mắt vì chưa thể vượt qua nỗi sợ.Mika (Cure Canvas): "C-chúng ta đang ngang tầm với nó rồi... nhưng phải làm sao bây giờ?!"
Miyuki (Cure Nova): "Dreaming Up!
Starfall!"
Từ đũa phép của Nova, những dải sao rực rỡ bắn xuống trúng Dreamcatcher.
Nhưng...Miyuki (Cure Nova): "Chỉ trúng bên ngoài... khó tập trung khi đang bay quá..."
Ở phía sau...Sakura (Cure Nature) (run rẩy): "Tớ... xin lỗi..."
Haruto (Cure Music): "Không sao cả.
Cậu sẽ làm được."
Sakura (Cure Nature): "N-nhưng mà..."
Haruto (Cure Music): "Hãy cảm nhận đi...
Những cơn gió đang gọi tên cậu.
Tớ không hiểu gió muốn nói gì... nhưng cậu là người thuộc về thiên nhiên.
Cậu nghe được mà, đúng không?
Cả thiên nhiên cũng mong chờ cậu cứu lấy thế giới này."
Một luồng cảm xúc dịu dàng tràn qua trái tim Sakura.
Những cơn gió nhẹ lướt qua má, như đang thì thầm cổ vũ.
Cô mở mắt ra, nụ cười bừng sáng trên môi.
Không còn sợ hãi nữa—chỉ còn lại niềm tin.Sakura (Cure Nature): "Cảm ơn mọi người...
Tớ sẽ tiến lên, vì những người đã tin tưởng tớ!"
Music mỉm cười.Haruto (Cure Music): "Được rồi, cùng tiến lên nào!"
Cô tăng tốc, điều khiển chổi tiến sát Dreamcatcher.Haruto (Cure Music): "Dreaming Up!
Flying Broomstick!
Change Mode!
Carpet!"
Chiếc chổi mở rộng, biến thành một tấm thảm bay.Sakura (Cure Nature): "C-có vụ này luôn á?!"
Haruto (Cure Music): "Tình cờ phát hiện thôi~"Từ phía xa, Canvas và Nova chứng kiến sự thay đổi.Mika (Cure Canvas): "Chị ấy...
đã vượt qua rồi..."
Miyuki (Cure Nova): "Ừ... tuyệt thật."
Trước đó, trước khi mà mọi người chuẩn bị dùng chổi phép để bay lênHaruto (Cure Music): "Hai người có thể đánh lạc hướng Dreamcatcher giùm em một chút không?"
Dù không giải thích lý do, cả hai đều hiểu.Mika (Cure Canvas): "Em hiểu rồi!"
Miyuki (Cure Nova): "Để đó chị lo!"
Trở lại không trung...Nature giơ đũa phép lên:Sakura (Cure Nature): "Dreaming Up!
Flying Broomstick!
Release!"
Chổi phép hiện ra.
Nature nắm lấy và... ném thẳng lên trời.
Cô nhảy theo, như một mũi tên.Sakura (Cure Nature): "Dreaming Up!
Nature Wind Glide!"
Từ đuôi chổi phát ra những cánh hoa anh đào lấp lánh.
Sakura chụp lấy cán chổi, bay vút xuống chỗ Dreamcatcher như sao băng!Mireido: "Tránh ra ngay!
Dreamcatcher!"
Miyuki: "Đừng hòng!
Dreaming Up!
Star Net!"
Mika: "Dreaming Up!
Palette Shield!"
Haruto: "Dreaming Up!
Music Barrier!"
Chiếc lưới sao của Nova, tấm bảng màu vẽ của Canvas và tấm khiên chắn âm nhạc của Music đã ngăn cho Dreamcatcher di chuyển và...Nature lao xuống như mũi tên dẫn đầu cơn gió, xuyên phá Dreamcatcher.
Nó gãy đôi trong không trung và rơi xuống mặt đất.Sakura (Cure Nature): "Mọi người!!"
Haruto (Cure Music), Sakura (Cure Nature), Mika (Cure Canvas), Miyuki (Cure Nova) (đồng thanh – tràn đầy quyết tâm): "Dreaming Up!
Giao Hưởng Của Tứ Mộng – Lan Tỏa Hy Vọng Đến Tận Cùng Bóng Tối!"
Bốn trái tim cùng tỏa sáng, đũa phép phát ra ánh sáng tương ứng với giấc mơ:Haruto (Cure Music) – nhạc cụ ngân vang như trái tim sống dậy.Sakura (Cure Nature) – hàng ngàn cánh hoa anh đào xoay trong gió thiên nhiên.Mika (Cure Canvas) – những nét vẽ cam thắp sáng không gian như một bức tranh sống động.Miyuki (Cure Nova) – sao trời rơi rạng rỡ như dải lụa ngân hà.Họ đứng thành vòng tròn, hướng đũa phép về trung tâm.
Ánh sáng hòa quyện như dải ruy băng mộng ảo—âm nhạc, thiên nhiên, màu sắc và sao trời hợp nhất.Haruto (Cure Music), Sakura (Cure Nature), Mika (Cure Canvas), Miyuki (Cure Nova) (vang vọng khắp không gian): "Precure!
Eternal Dreamcrescend♡!"
Một vòng tròn ma pháp khổng lồ hiện ra, mang biểu tượng của bốn giấc mơ.
Tia sáng hình trái tim bắn lên trời rồi rơi xuống như thác ánh sáng thanh tẩy, bao trùm lấy Dreamcatcher.Giai điệu, hơi thở, sắc màu và ánh sao—tất cả hợp thành một giấc mơ trọn vẹn.Haruto (Cure Music), Sakura (Cure Nature), Mika (Cure Canvas), Miyuki (Cure Nova): "Chúc giấc mơ ngọt ngào đến với bạn!!"
Mireido chứng kiến toàn bộ, nheo mắt nhìn các Precure.Mireido: "Chỉ mới rời mắt một chút mà đã như thế...
Không lẽ nào..."
Cô để lại một nụ cười khó hiểu và biến mất.Một lúc sau, các học sinh bắt đầu quay lại sân.
Tất cả ngước nhìn lên bầu trời: bốn cô gái trong bộ trang phục lấp lánh, đang bay trên chổi phép.Shinzuku (bàng hoàng): "H-họ... là những Chiến Binh Huyền Thoại ư...?"
Cả sân trường rộ lên tiếng bàn tán:"Họ giống như phù thủy thật sự vậy!"
"Đẹp quá trời luôn á... như ánh sáng rơi từ giấc mơ ấy..."
Các Precure nhìn nhau, rồi nhanh chóng bay về phía góc khuất của trường và trở lại hình dạng thường dân.Sau trận chiến, các Precure trở lại lớp học, tiếp tục buổi học còn dang dở.
Không khí trở nên lặng lẽ hơn sau cơn giông mộng mị... nhưng điều đặc biệt vẫn chưa kết thúc.Miyuki: "Cuối cùng thì cũng tới lúc thi rồi."
Sau khi hoàn thành hàng loạt bài kiểm tra lý thuyết, giờ chỉ còn lại bài thi cuối cùng—đấu thực chiến.Shinzuku: "Giờ là bài thi cuối của em – đấu thực chiến.
Vì hôm nay các giảng viên khác vắng mặt, nên em có quyền chọn một đối thủ, miễn là người đó đồng ý và bài thi sẽ được giám sát trực tiếp bởi cô."
Miyuki: "Vâng ạ.
Và... em đã có người muốn chọn rồi."
Mika: "Không biết người đó là ai ta?"
Saki: "Có khi nào là người có sức mạnh khủng khiếp?"
Sakura: "Hơn cả giáo viên á?!"
Rika: "Hay là...
Tagaku-kun?"
Ayama: "Đó là ai vậy?"
Rika (chỉ tay về phía một nam sinh có mái tóc gọn gàng, ánh mắt nghiêm túc): "Kia kìa.
Ảnh siêu thần tượng Miyuki-san luôn á.
Ảnh học phép chăm cực kỳ luôn, nghe nói gần như bất khả xâm phạm."
Nhưng rồi, Miyuki giơ tay chỉ thẳng về phía một người – Haruto.Sakura, Mika, Saki, Ayama, Rika: "H-H-HẢ?!!"
Shinzuku: "E-em chắc chứ?!"
Haruto: "E-em á?"
Miyuki: "Ừ.
Từ lần đầu gặp em, chị đã thấy hình ảnh bản thân mình trước kia... nhưng em còn vượt xa hơn.
Chị không chọn em vì em mạnh nhất, mà vì chị tin tưởng em nhất.
Vì vậy... chị muốn thi đấu với em."
Haruto nuốt khan, tim đập nhanh.
Nhưng rồi, cô gật đầu và bước vào sân đấu.Haruto: "Chắc hẳn chị có lý do để chọn em, đúng không?"
Miyuki: "Một phần.
Em là người đầu tiên nhận ra rằng... chổi phép có thể có dạng khác."
Hồi tưởng:Haruto cầm cây chổi, nhìn chằm chằm vào từng chi tiết.
Rồi cô tiến đến hỏi:Haruto: "Anou...
Miyuki-san, chị có nghĩ chổi phép... có thể dùng theo cách khác không?"
Trở lại hiện tại:Miyuki: "Không chỉ phát hiện, em còn sử dụng nó thành thạo ngay từ lần đầu.
Và..."
Haruto: "Và...?"
Miyuki: "...Không ai hiểu được sức mạnh của đồng đội bằng người có thể kết nối với họ.
Em chính là người như thế."
Trong lòng Haruto trào dâng một nỗi bất an...Haruto (thầm nghĩ): "Tại sao lại là em...
Em không mạnh như chị nghĩ đâu...
Nhưng nếu chị tin tưởng em đến mức đó... em sẽ chứng minh chị không sai, cho dù kết quả là gì."
Cô khẽ thở dài, rồi mỉm cười nhẹ:Haruto: "Được rồi, em hiểu rồi.
Vậy thì... cứ xem thử em làm được gì nhé!"
Ở phía ngoài sân đấu...Sakura: "Haru-chan chắc không sao đâu nhỉ?"
Saki: "Tất nhiên rồi.
Là Haruto-chan mà!"
Ayama: "Chị ấy sẽ thắng thôi."
Mika: "Không không, Miyuki-san mới thắng chứ~"Ayama: "Không đâu!
Nee-chan em mạnh hơn!"
Hai người cãi nhau nhỏ giọng nhưng vô cùng... nhiệt tình.Saki (cười): "Cũng hăng máu quá ha."
Rika: "Cậu ta có thể thắng đấy..."
Sakura: "Thật ư?"
Rika: "Lúc nãy cậu ấy cứu cậu không bị té... cậu có để ý cách cậu ấy ngồi trên chổi không?
Người mới thường ngồi cân bằng hai bên.
Nhưng cậu ta chỉ ngồi một bên, mà vẫn ổn định.
Không chỉ là đã từng bay... mà như thể, cậu ấy thuộc về bầu trời vậy."
Sakura: "Rika-chan..."
Rika (ngập ngừng, khẽ nhìn xuống): "...Tất nhiên là... tớ vẫn ủng hộ Miyuki-senpai thôi..."
Sakura lặng lẽ nhìn Haruto từ phía xa, khẽ mỉm cười như một lời cổ vũ không lời.Rika nhìn thấy nụ cười đó.
Cô cũng mỉm cười... nhưng ánh mắt dường như trĩu nặng hơn.Rika (thầm nghĩ): "Dù mình luôn ở cạnh cậu... luôn cười thật tươi...
Nhưng ánh mắt ấy... chưa bao giờ hướng về mình cả, phải không..."
Shinzuku (hô lớn): "Vậy thì...
TRẬN ĐẤU BẮT ĐẦU!!"