Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 580: Chương 580



Cảnh Huy Đế hừ lạnh: "Dưỡng mãi dưỡng mãi, sợ là dưỡng đến tận nước ngoài mất."

"Công chúa có lệnh, thần không dám không tuân." Thẩm Vô Cữu không hề sợ người khác biết hắn lấy công chúa làm tôn, dù sao chỉ cần họ biết là được.

Hắn biết ở cái thế giới mạt thế kia của nàng, cả thế giới đều tối tăm, không có đồ ăn, không có đồ uống, thậm chí ngay cả một cảnh đẹp cũng không thấy, hắn muốn dẫn nàng đi xem hết sự phồn hoa của thế gian, dẫn nàng đi ngắm núi sông, dẫn nàng đi nếm hết các món ăn ngon của từng địa phương.

Cảnh Huy Đế:... Thôi thì chiều đi!

Sở Du Ninh vừa nghe thấy lời này liền tức giận: "Phụ hoàng, ta suýt nữa là đi chinh phục biển sao rồi, người vội vàng gọi ta về như vậy, ta còn tưởng người lại sắp mất nước."

Cái gì là "lại", ông ta từng mất nước sao?

Niềm vui đoàn tụ trong lòng Cảnh Huy Đế trong nháy mắt đã tan biến, một lần nữa nếm trải cảm giác tức nghẹn đã lâu không gặp.

Khi nàng không ở đây, ông ta thường nhớ lại những ngày bị khuê nữ chặn họng đến nỗi không nói nên lời, dù sao thì trên đời này cũng chỉ có một mình nàng dám nói chuyện với ông ta như vậy.

Nếu ông ta không thúc giục gấp gáp hơn một chút, khuê nữ này sẽ dẫn theo tiểu nhi tử của ông ta ra khơi, nếu đi mất mười năm tám năm thì làm sao bồi dưỡng được trữ quân kế nhiệm.

Còn chinh phục biển sao, có phải đi biển xong lại muốn lên trời không?

Cảnh Huy Đế cảm thấy không thể để nàng biết ông ta nhớ nàng: "Trẫm cho ngươi về là muốn cho ngươi biết số gà trên Quỷ Sơn đã không còn nhiều."

Sở Du Ninh trợn mắt: "Hóa ra là người gọi ta về để nuôi gà?"

Nàng đi được hơn hai năm, những con gà đó cũng mất đi hiệu quả kỳ diệu, dùng tinh thần lực ấp ra gà con rồi lại ấp tiếp một lứa nữa, hiệu quả sẽ giảm đi một nửa, đến lứa thứ ba thì đã không còn hiệu quả, chỉ còn lại khẩu cảm tốt hơn một chút.

"Nuôi gà tốt lắm, ngươi cũng nên an tâm sinh cho trẫm một đứa ngoại tôn."

Chỉ có Thẩm Vô Cữu mới có thể chiều chuộng nàng như vậy, thêm vào đó nàng là công chúa, nếu không thì đổi thành thê tử của người thường, ai sẽ để nàng chơi như vậy, vào cửa năm sáu năm mà vẫn không có một đứa con.

Sở Du Ninh nghi ngờ nhìn Cảnh Huy Đế, Cảnh Huy Đế giờ đã ngoài bốn mươi, so với lúc nàng xuất kinh thì không thay đổi bao nhiêu, nhiều nhất là trông giống một hoàng đế hơn, tìm lại được uy nghiêm và khí thế của một bậc minh quân.

Tuy nhiên, uy nghiêm này không tồn tại trước mặt nàng: "Phụ hoàng, người sẽ không phải dựa vào gà của ta để thỏa mãn các mỹ nhân trong hậu cung của người chứ?"

Khuôn mặt Cảnh Huy Đế tối sầm lại: "Trẫm không có!"

"Vậy thì hai năm nay người cũng không nạp phi tần mới, cũng không thêm đệ đệ muội muội cho ta và Tiểu Tứ sao?" Sở Du Ninh viết rõ ba chữ "Ta không tin" lên mặt.

"Trẫm giữ mình trong sạch không được sao?" Cảnh Huy Đế tức giận không biết trút vào đâu.

Sở Du Ninh chớp mắt: "Không được thì không được, ta sẽ không cười nhạo người đâu. Nhưng mà người đã lớn tuổi rồi, không nạp hậu cung là đúng, nạp nữ nhân vào đều nhỏ hơn khuê nữ của người, người cũng hạ miệng được."

Cảnh Huy Đế trừng mắt tuyên bố: "Những năm này trẫm không nạp hậu cung!"

Ninh Quốc ổn định, thiên hạ thái bình, các triều thần bắt đầu có tâm tư quan t@m đến hậu cung của ông ta, mỗi lần chầu sớm không thể tránh khỏi việc cách ba bữa lại nhắc đến chuyện lập trữ và nạp phi tần.
 
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 581: Chương 581



Trước đây ông ta một lòng lo việc triều chính, chỉ muốn bù đắp lại những năm tháng hôn quân, giờ đây Ninh Quốc đã ổn định, ông ta thực sự có nhàn tâm bắt đầu cân nhắc đến vấn đề này, lúc này nghe khuê nữ nói vậy, đột nhiên có một loại cảm giác trái với luân thường đạo lý, đặc biệt khi nghĩ đến Đại công chúa, trái tim đang rục rịch của Cảnh Huy Đế lại nguội lạnh.

Cảnh Huy Đế nhìn Sở Du Ninh, trong lòng đã có chủ ý: "Ngươi nói đúng, ngày mai trẫm sẽ nói với các triều thần rằng tổ tông ngươi không cho trẫm tuyển tú nạp phi."

Thẩm Vô Cữu:...

Ban đầu công chúa chính là lừa Cảnh Huy Đế như vậy, giờ đây Cảnh Huy Đế cũng muốn lừa các thần tử của mình như vậy sao?

Sở Du Ninh cũng không ngờ Cảnh Huy Đế sẽ dùng chiêu này, nàng nghiêm mặt, nghiêm trang nói: "Phụ hoàng, tổ tông cảm thấy giờ đây người đã là một hoàng đế hợp cách rồi, đã yên tâm về trời."

Cảnh Huy Đế thấy mình vì mình không uống trà: "Về đâu?"

Sở Du Ninh chỉ xuống đất: "Nhập thổ vi an."

Cảnh Huy Đế:...

*

Ba người ở trong cung cùng Cảnh Huy Đế ăn một bữa cơm đoàn viên, cũng chỉ có mấy người họ.

Hai năm trước, Cảnh Huy Đế đã phong vương cho Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử, cưới vợ xong đuổi bọn họ đến đất phong ở, còn Nhị công chúa vẫn ở kinh thành, được ban cho phủ công chúa, từ khi xuất cung thì chưa từng vào cung nữa.

Tứ công chúa vì bị đuổi ra khỏi cung nhiều năm, đối với mọi thứ trong cung đều đã xa lạ, mẫu thân ruột mất sớm, cũng không có người nào để nhớ nhung, gặp Cảnh Huy Đế giống như thỏ nhìn thấy đại bàng, ông ta không triệu nàng ta vào cung, nàng ta sẽ không chủ động vào cung.

Đây cũng là lý do khiến Cảnh Huy Đế càng nhớ nhung khuê nữ này.

Ăn xong, Tiểu Tứ bị giữ lại, ban đầu Cảnh Huy Đế còn lo Tiểu Tứ sẽ làm ầm lên, dù sao thì Tiểu Tứ từ nhỏ đã ở cùng với tỷ tỷ của mình, kết quả là Tiểu Tứ từ đầu đến cuối đều ngoan ngoãn, đến khi tỷ tỷ và tỷ phu rời đi cũng không ầm ĩ, còn rất lễ phép chắp tay tiễn đưa.

Cảnh Huy Đế luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

*

Hai người trở về phủ tướng quân, đương nhiên lại là một phen náo nhiệt.

Nhị phòng tam phòng từ năm vợ chồng đoàn tụ đã lần lượt mang thai, nhị phòng sinh một bé trai, tam phòng sau đó sinh một cặp song sinh cũng là con trai, theo như đã nói trước đó, đứa trẻ nào sinh ra trước sẽ được quá kế cho đại phòng.

Nhưng tam phòng sinh một cặp song sinh, tam phòng cho rằng quá kế một đứa cho đại phòng là thích hợp, nhị phòng không đồng ý, nói là phải làm theo như đã nói trước đó.

Tuy nhiên, hiện giờ ba đứa trẻ này mới ba tuổi, phải đợi đến khi chúng hiểu được quá kế là có ý gì, rồi căn cứ vào nguyện vọng của chúng để quyết định cuối cùng sẽ quá kế đứa nào.

Nhị phu nhân cùng Sở Du Ninh và những người khác trở về kinh, hiện tại nàng ta lại mang thai, thêm vào đó A Quy về kinh để học hành, hai nhi tử đã nói sẽ quá kế cho đại phòng, không thể không để Đại phu nhân bồi dưỡng tình cảm với đứa trẻ, Nhị phu nhân dứt khoát bỏ lại phu quân, dẫn theo hai đứa trẻ cùng trở về, không ngờ trên đường đi lại chẩn đoán ra mình lại mang thai, lúc trở về kinh thành đã hơn ba tháng.

Thẩm Vô Phi ở kinh thành phụ trách huấn luyện doanh trại Kinh Tây, Tam phu nhân vẫn luôn ở kinh thành bầu bạn với Đại phu nhân, đây cũng là đã bàn bạc trước, lão tứ dẫn công chúa đi du ngoạn khắp nơi, lão nhị lão ngũ đều ở hải quan thống lĩnh binh lính phòng thủ, không thể bỏ mặc Đại phu nhân một phụ nhân ở kinh thành trông coi cơ ngơi to lớn, mấy huynh đệ liền cố gắng để Thẩm Tam lưu nhiệm ở kinh đô.
 
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 582: Chương 582



Nửa đêm, Sở Du Ninh đột nhiên ôm bụng ngồi dậy trên giường, Thẩm Vô Cữu vốn đang ôm nàng ngủ, bị động tác lớn làm cho giật mình tỉnh giấc, thấy thê tử ôm bụng thì giật mình.

Hắn lo lắng nhìn nàng: "Có phải bụng khó chịu không?"

Sở Du Ninh lắc đầu, mắt nhắm mắt mở.

"Là đến tháng sao?" Hắn nhớ hình như kỳ kinh nguyệt của nàng là vào mấy ngày này.

"Ta đói rồi, muốn ăn cà chua xào trứng." Sở Du Ninh nói xong nước miếng đã chảy ra, mắt trông mong nhìn Thẩm Vô Cữu.

Thẩm Vô Cữu:!!

Thê tử của hắn ban ngày không chỉ ăn rất nhiều trong cung, về phủ cũng ăn không ít, hắn còn lo nàng ăn quá no, sau khi ăn bữa tối còn dỗ nàng đi dạo tiêu thức rất lâu, không ngờ nửa đêm tỉnh giấc chỉ vì đói bụng?!

"Thẩm Vô Cữu, ta muốn ăn cà chua xào trứng do chàng làm."

Sở Du Ninh không biết tại sao đột nhiên lại rất muốn ăn món cà chua xào trứng mà năm đó nàng và Thẩm Vô Cữu cùng nhau làm, mùi vị không những khét mà còn nhão, sau này ăn được món cà chua xào trứng bình thường mới biết món mà bọn họ làm là thất bại nhất, lúc này nghĩ lại nàng đột nhiên rất muốn ăn, nghĩ đến nước miếng cứ thế tiết ra.

Nhìn nàng vừa nói vừa nuốt nước miếng, mắt lại lấp lánh nhìn hắn, giống như một chú mèo con xin ăn, Thẩm Vô Cữu lặng lẽ nuốt những lời khuyên can định nói.

"Vậy nàng chờ chút." Thẩm Vô Cữu xuống giường mặc quần áo, thê tử của mình hắn không chiều thì chiều ai.

Sở Du Ninh cũng xuống giường: "Ta cũng đi cùng."

Thẩm Vô Cữu đoán nàng cũng không ngủ được, cũng giúp nàng mặc quần áo, hai người nắm tay nhau cùng đi đến nhà bếp.

Cửa phòng đột nhiên mở ra từ bên trong làm cho Phong Nhi đang ngủ gật ở bên ngoài giật mình, thấy hai vị chủ tử đi ra, nàng ta càng suýt nữa hồn bay phách lạc.

Phong Nhi nghe công chúa và phò mã nói muốn vào bếp nấu ăn, càng tự tát mình một cái, cơn đau cho nàng ta biết mình không nằm mơ.

Nhìn hai vị chủ tử nửa đêm hứng chí vào bếp, Phong Nhi vô thức muốn tìm Trương ma ma định đoạt, nhưng Trương ma ma không yên tâm Tứ điện hạ, đã ở lại cung điện cùng Tứ điện hạ.

Minh Huy Viện sau khi Sở Du Ninh gả vào đã xây bếp nhỏ.

Vào bếp, Thẩm Vô Cữu bảo Sở Du Ninh ngồi một bên chờ, hắn rửa tay cho thê tử làm cà chua xào trứng.

Sở Du Ninh ôm một đ ĩa điểm tâm nhỏ vừa ăn vừa xem, Thẩm Vô Cữu sợ nàng đói bụng nên để nàng ăn vài miếng lót dạ trước.

Từ khi phát hiện ra cà chua, cà chua cũng được phổ biến rộng rãi, lúc đầu chỉ xuất hiện trên bàn ăn của người giàu có, giờ đây đã trở thành một món ăn trên bàn ăn của thường dân, vừa k1ch thích vừa đưa cơm, dù là thường dân hay đại hộ nhân gia đều không thể thiếu cà chua, mấu chốt là xem đầu bếp chế biến ra sao.

Thẩm Vô Cữu lần đó cùng thê tử xào món cà chua xào trứng đầu tiên trên thế giới, sau đó không vào bếp nữa nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc hắn từng ăn món này nhiều lần suốt mấy năm qua, biết món mình làm lúc đầu thất bại đến mức nào, vì vậy hắn còn đặc biệt tìm hiểu cách làm cà chua xào trứng chính xác, lần này tự tin sẽ không bị cháy.

Thẩm Vô Cữu hỏi Sở Du Ninh có muốn ăn cơm không, Sở Du Ninh lắc đầu, nàng chỉ muốn ăn một miếng cà chua xào trứng.

Thẩm Vô Cữu rửa sạch cà chua chín rồi cắt thành từng miếng, dù chỉ là lần thứ hai làm nhưng dù là đập trứng hay xử lý cà chua đều nhanh nhẹn hơn lần đầu rất nhiều.
 
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 583: Chương 583



Sở Du Ninh vừa ăn điểm tâm vừa nhìn Thẩm Vô Cữu đập trứng, từ góc nhìn của nàng, thấy được khuôn mặt nghiêng của hắn, dưới ánh nến chiếu rọi đẹp trai đến phát sáng, không góc c.h.ế.t ba trăm sáu mươi độ.

Rất nhanh, một đĩa cà chua xào trứng đã hoàn thành, Thẩm Vô Cữu đích thân bưng đến trước mặt Sở Du Ninh.

Lúc này Sở Du Ninh lại cảm thấy mình nửa đêm làm phiền người ta chỉ vì một miếng cà chua xào trứng có chút làm quá, lúc trước còn vì muốn ăn cà chua xào trứng mà ch** n**c miếng, lúc này lại đột nhiên không muốn ăn nữa.

Sở Du Ninh bị cảm xúc khó hiểu của mình làm cho hơi bực bội, nàng cảm thấy có chút không ổn, cho dù ở mạt thế dị năng mất kiểm soát cũng không nên như vậy.

Nghĩ không ra nguyên nhân, với nguyên tắc không lãng phí lương thực, không phụ lòng Thẩm Vô Cữu, nàng vẫn ăn hết đĩa cà chua xào trứng.

Không có mùi khét như lần đầu, rõ ràng đây mới là hương vị cà chua xào trứng đúng chuẩn, nhưng nàng lại cảm thấy thiếu thiếu thứ gì đó.

Sở Du Ninh thỉnh thoảng gắp cho Thẩm Vô Cữu một đũa, một đĩa cà chua xào trứng cứ thế ăn hết, phần còn lại đương nhiên không cần hai người dọn dẹp.

Thẩm Vô Cữu thì thầm dặn dò Phong Nhi vài câu, sau đó mới đưa Sở Du Ninh về phòng súc miệng đi ngủ.

Sở Du Ninh ngáp một cái rồi ngủ thiếp đi, Thẩm Vô Cữu cho phép thái y đã chờ sẵn bên ngoài vào.

Hắn cảm thấy thân thể Sở Du Ninh có chút không ổn, nàng vốn cho rằng lãng phí lương thực sẽ bị sét đánh, bất kể là đồ ăn gì đều ăn ngon lành, cho dù là cùng một món ăn đã ăn nhiều lần, nàng đều có thể lấy thái độ thành kính nhất để ăn, nhưng đêm nay nàng không chỉ nửa đêm dậy nói đói, muốn ăn cà chua xào trứng hắn làm, đợi hắn làm xong thì nàng lại không còn muốn ăn nữa, hắn lần đầu tiên nhìn thấy trên mặt nàng biểu cảm chán ăn.

Nếu chê hắn làm không ngon, khó nuốt thì còn dễ nói, nhưng lần này hắn làm ra hoàn toàn là hương vị đúng chuẩn, thêm vào đó mấy ngày nay nàng dường như ăn nhiều hơn bình thường, hắn lo lắng cơ thể nàng có vấn đề.

Thái y cách rèm giường bắt mạch cho Sở Du Ninh, những năm này Sở Du Ninh đã hoàn toàn chấp nhận sự an nhàn của thế giới này, thêm vào đó biết Thẩm Vô Cữu ở đây nên thái y bắt mạch cho nàng nàng cũng không tỉnh, hoặc có thể nói nàng thực sự buồn ngủ.

Thái y bắt mạch bắt rất lâu, khiến cho lông mày Thẩm Vô Cữu càng nhíu chặt.

"Lương đại phu, thế nào?" Thái y bắt mạch càng lâu, Thẩm Vô Cữu càng lo lắng.

"Lão phu cả gan, không biết tháng này công chúa có đến nguyệt sự chưa?" Lương đại phu quay đầu hỏi Phong Nhi.

"Mấy ngày nữa là đến." Không cần Phong Nhi trả lời, Thẩm Vô Cữu có thể đưa ra câu trả lời chính xác.

Lương đại phu:...

Chưa từng thấy phu quân nào nhớ rõ ngày đến tháng của phu nhân nhà mình như vậy.

"Chúc mừng Tứ gia, công chúa tám phần là có hỉ rồi, chỉ là tháng còn nhỏ, lão phu cũng không dám chắc chắn, cứ xem mấy tháng này có đến nguyệt sự không." Lương đại phu chắp tay chúc mừng.

Thẩm Vô Cữu ngây người, hắn vén rèm giường nhìn thê tử ngủ ngon lành trên giường, không biết nàng mơ thấy gì mà đôi môi đỏ hồng còn khẽ động, hắn không nhịn được cười, đôi mắt ngập tràn dịu dàng.

Nàng nói nàng sẽ không nằm mơ, là sẽ không nằm mơ ngoài việc ăn.

Thẩm Vô Cữu ngồi xổm xuống, bàn tay to cách chăn nhẹ nhàng phủ lên bụng nhỏ bằng phẳng của nàng, nơi này đã mang thai đứa con chung của họ.
 
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 584: Chương 584



Hắn không nhịn được nói nhỏ: "Không tệ, rất biết chọn ngày đến."

Thẩm Vô Cữu vốn định về kinh thành rồi mới chuẩn bị sinh con, không ngờ vừa về kinh thành đứa trẻ này đã vội vàng đến. Hắn nhớ lại có một lần ở khách trạm bị thê tử quấn lấy mất kiểm soát, đại khái là lần đó có.

Thẩm Vô Cữu đã đắm chìm trong niềm vui sắp được làm cha, hoàn toàn quên mất trong phòng còn có người khác.

Phong Nhi cũng vui mừng không thôi, không kịp chúc mừng, lặng lẽ mời thái y ra ngoài.

Phải biết rằng công chúa và phò mã đã thành thân được năm năm rồi, mãi không thấy có hỉ, cho dù công chúa là công chúa cũng không tránh khỏi bị người ta bàn tán sau lưng, may mà công chúa mấy năm nay đi du ngoạn bên ngoài.

Giờ thì tốt rồi, công chúa vừa về kinh thành đã có thai, đứa trẻ này đến đúng lúc quá!

*

Sở Du Ninh tỉnh lại Thẩm Vô Cữu liền nói cho nàng biết tin nàng rất có thể đã mang thai, tiếp theo là tiếng chúc mừng khắp phòng.

Nàng ngây người một lúc, dùng tinh thần lực nhìn vào, liền thấy trong t* c*ng có một thứ giống như hạt đậu nhỏ, không dám tin rằng hạt đậu nhỏ này sau này có thể lớn thành một đứa trẻ.

Chưa được xác nhận, tin tức Du Ninh công chúa có thai đã truyền khắp phủ tướng quân, truyền vào hoàng cung.

Tin tức truyền vào hoàng cung thì triều đình cũng xảy ra một chuyện chấn động thiên hạ, Cảnh Huy Đế dắt theo Tứ hoàng tử xuất hiện trong buổi triều sớm hôm nay, quần thần nhìn thấy Tứ hoàng tử mặc trang phục rồng màu vàng nhạt, không khỏi trợn mắt.

Quả nhiên, Cảnh Huy Đế lấy lý do tổ tông không cho ông nạp thêm phi tần vào hậu cung để tuyên bố từ nay sẽ không nạp phi, chưa kịp để quần thần phản đối thì Cảnh Huy Đế liền tuyên bố lập Tứ hoàng tử làm thái tử.

So với việc lập thái tử thì việc bệ hạ không nạp thêm phi tần vào hậu cung đã không còn là chuyện gì to tát nữa.

Không ai biết vì sao Tứ hoàng tử mới về cung ngày thứ hai thì bệ hạ đã vội vã lập Tứ hoàng tử làm thái tử, rõ ràng Tứ hoàng tử còn nhỏ như vậy, mặc dù bệ hạ còn khá cường tráng nhưng đợi Tứ hoàng tử trưởng thành còn phải mất nhiều năm nữa.

Cũng có những đại thần giỏi đoán ý thánh thượng đã sớm đoán được bệ hạ sớm để ý Tứ hoàng tử làm thái tử, cũng không thấy quá kinh ngạc, chỉ là không ngờ bệ hạ lại vội vàng như vậy.

Cảnh Huy Đế không để ý đến những đại thần đang bàn tán xôn xao trên điện, nhìn về phía tiểu thái tử đang đứng thẳng tắp bên cạnh, không nhúc nhích, khí thế thập túc, đối mặt với sự nghi ngờ của nhiều triều thần bên dưới, nó không hề sợ hãi. Trông dáng vẻ này khá ra dáng, hôm qua ông ta đã bị lừa.

Hôm qua, Sở Du Ninh và Thẩm Vô Cữu vừa đi, Cảnh Huy Đế liền thấy đứa con trai ngoan ngoãn mà ông ta vừa khen ngợi lúc trước khoanh tay ngẩng đầu nhìn mình, chẳng khác gì vẻ oai phong của tỷ tỷ nó năm xưa.

"Phụ hoàng, tỷ tỷ của con đi rồi, người cũng không mắng được tỷ tỷ nữa, vậy con cũng không cần tiếp tục giả vờ."

Tiểu Tứ giọng nói trẻ con, ngay cả biểu cảm cũng sinh động hơn, không còn vẻ nghiêm trang như trước.

Cảnh Huy Đế cuối cùng cũng biết tại sao Tiểu Tứ chia tay tỷ tỷ mà không làm ầm ĩ, còn tỷ tỷ nó trước khi đi cũng không hề bịn rịn, lúc đó ông ta thấy khuê nữ mình đi dứt khoát như vậy là bình thường, giờ xem ra là đã sớm đoán được với tính tình của Tiểu Tứ, ở trong cung cũng không cần lo lắng.
 
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 585: Chương 585



"Đây là chủ ý của tỷ phu?" Nếu khuê nữ của ông ta sợ bị mắng thì cũng không đến nỗi lần nào cũng dám cãi ông ta.

Tiểu Tứ lắc đầu: "Đây là lừa quân, tỷ phu không dám."

Cảnh Huy Đế cười: "Con còn biết lừa quân? Vậy con dám sao?"

Tiểu Tứ khoát tay, nói như một người lớn: "Cha con làm sao có thù qua đêm, con hiếm khi có cơ hội bảo vệ tỷ tỷ, phụ hoàng nên thưởng cho con mới phải."

Nhìn cái miệng nhỏ này còn lanh lợi hơn cả tỷ tỷ nó, không những biết tội lừa quân, còn biết cha con làm sao có thù qua đêm, từ nhỏ đã thấy nó thông minh, không tệ.

Kỳ lạ là Cảnh Huy Đế lại thấy đây mới là bản tính của tiểu nhi tử, trước kia cung kính tuân thủ lễ nghĩa, giống hệt tất cả các hoàng tử, ông ta nhìn thấy mấy hoàng tử đều như vậy, thỉnh thoảng có một đứa khác biệt cũng mới mẻ.

Ông ta đã nói rồi, lớn lên bên cạnh tỷ tỷ, lại có một tỷ phu lúc nào cũng lấy tỷ tỷ làm trọng, làm sao có thể thành tính tình tuần quy đạo cự được.

Cảnh Huy Đế không thấy tiểu nhi tử của mình vô lễ chút nào, ngược lại còn kéo nó lại gần: "Con bảo vệ tỷ tỷ của con thế nào?"

"Người thích những đứa trẻ ngoan ngoãn, hiểu lễ nghĩa, để người không thấy tỷ tỷ làm hư con, con đã phải lo bạc cả đầu." Tiểu Tứ nắm lấy tóc mai mới mọc của mình lắc đầu thở dài.

Ánh mắt của Cảnh Huy Đế không khỏi nhìn vào mái tóc mới mọc được mấy năm của nó, cái vẻ già nua này học theo ai vậy?

"Tỷ tỷ con ngay cả phụ hoàng cũng không sợ, nàng không cần con bảo vệ."

"Tỷ tỷ lợi hại là chuyện của tỷ tỷ, con muốn bảo vệ tỷ tỷ là chuyện của con." Tiểu Tứ ngây thơ nói thẳng.

Ánh mắt Cảnh Huy Đế nhìn tiểu nhi tử trở nên trìu mến hơn.

Đúng vậy, khuê nữ lợi hại là bản lĩnh của khuê nữ, nhưng không có nghĩa là nàng không cần người quan tâm bảo vệ, tiểu nhi tử của ông ta tuổi còn nhỏ đã ngộ ra đạo lý này, có thể thấy trí tuệ rất tốt.

Cảnh Huy Đế lập tức quyết định: "Ngày mai trẫm sẽ tuyên bố lập con làm thái tử, sau này con sẽ ở trong cung tiếp nhận sự giáo dục của thái tử."

Ông ta vốn tưởng đứa trẻ này sẽ phản đối, không ngờ nó không hề phản kháng mà gật đầu, Cảnh Huy Đế thấy có lẽ là tỷ tỷ và tỷ phu đã nói trước với nó rồi.

Vì vậy, tin tức Sở Du Ninh có thai truyền vào cung, trong cung cũng đồng thời truyền ra tin Tiểu Tứ được lập làm thái tử.

Trương ma ma sau khi nhận được tin công chúa bà ta có thai, lo lắng với tính tình của công chúa sẽ không coi trọng thân thể, muốn về chăm sóc công chúa nhưng lại không yên tâm để Tứ hoàng tử một mình trong cung, cuối cùng là bệ hạ đích thân cho phép bà ta về hầu hạ bên cạnh, bà ta mới phải vội vàng sắp xếp người hầu hạ Tứ hoàng tử ổn thỏa, vội vã trở về phủ tướng quân.

Cảnh Huy Đế còn tưởng Tiểu Tứ sẽ muốn chạy ra khỏi cung đi gặp tỷ tỷ, kết quả Trương ma ma đã về rồi, nó chỉ ra vẻ người lớn dặn dò Trương ma ma chăm sóc tốt cho tỷ tỷ, cũng không làm ầm ĩ đòi cùng về.

Cảnh Huy Đế tưởng nó sợ mình không cho phép nên nói bóng gió rằng có thể đi gặp tỷ tỷ, nào ngờ đứa trẻ lắc đầu, nói phải học lễ nghi cho tốt, đợi sau đại lễ phong vương mới đi gặp tỷ tỷ.

Cảnh Huy Đế tin rồi, thấy tiểu nhi tử tuổi còn nhỏ như vậy đã có sức tự chủ, Ninh Quốc còn phải huy hoàng thêm trăm năm nữa.
 
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 586: Chương 586



Mãi đến sau đại lễ phong vương, khi Tứ hoàng tử bắt đầu tiếp nhận sự giáo dục của thái tử, Cảnh Huy Đế mới phát hiện ra mình đã kết luận vội vàng. ...

Ngày thứ năm Sở Du Ninh có hỉ, Cảnh Huy Đế đích thân đến thăm khuê nữ, điều này làm hoảng sợ tất cả mọi người trong phủ tướng quân, cũng một lần nữa đánh giá thấp sự sủng ái của đương kim đối với Du Ninh công chúa.

Nhiều ngày không gặp tỷ tỷ, Tiểu Tứ rất nhớ nhung, nhưng thấy bên cạnh tỷ tỷ có rất nhiều đứa trẻ vây quanh, còn bốc quýt cho chúng, hốc mắt nó đỏ hoe, nghĩ đến việc tỷ tỷ không thích thấy nó khóc, nó lại cố nhịn, mặt nhỏ nhắn nhíu chặt, không gọi người, cái miệng nhỏ chu lên tỏ vẻ mình đang giận.

Những đứa trẻ này đều là cháu trai trong phủ tướng quân, Trương ma ma không cho Sở Du Ninh ra khỏi phủ chơi, nàng chỉ có thể ngồi trong vườn chơi với mấy đứa trẻ mập mạp.

Thánh thượng giá lâm, mấy đứa trẻ đương nhiên lập tức bị đưa xuống tránh mặt.

Sở Du Ninh nhẹ nhàng véo miệng Tiểu Tứ, mặc dù biết đứa nhỏ cùng nàng ra ngoài, chắc chắn ở trong cung cũng có thể như cá gặp nước, nhưng nàng và Thẩm Vô Cữu đều phái người theo dõi, không thể xảy ra sai sót được.

Tiểu Tứ vốn đã định sẵn phải làm thái tử, không thể theo nàng chơi cả đời, điều này ngay từ đầu nàng ta đã nhìn ra rõ ràng hơn ai hết.

Sở Du Ninh thấy Cảnh Huy Đế nhìn chằm chằm vào bụng mình, bẻ một miếng quýt đút cho Tiểu Tứ: "Phụ hoàng, người sẽ không muốn đánh chủ ý vào đứa con của ta chứ? Bây giờ cả thiên hạ đều biết Tiểu Tứ là người kế vị ngai vàng rồi."

Cảnh Huy Đế liếc nhìn Tiểu Tứ, hừ lạnh: "Nếu Tiểu Tứ không có chí tiến thủ thì vẫn phải là nhi tử của ngươi."

Sở Du Ninh khựng tay lại, lấy miếng quýt vừa đút đến miệng Tiểu Tứ về, tự mình nhét vào miệng: "Tiểu Tứ nghe thấy chưa? Phải có chí tiến thủ, ngươi sắp làm cữu cữu rồi, phải làm gương tốt."

Tiểu Tứ vốn há to miệng chờ đút liền đưa tay lấy nốt miếng quýt còn lại trong tay tỷ tỷ, tự mình bẻ ra đút cho nàng.

Nó gật đầu thật mạnh, kiên định đảm bảo: "Đệ sẽ làm được, tỷ tỷ yên tâm, việc vất vả như vậy cứ để đệ làm."

Cảnh Huy Đế:...

Từ bao giờ làm hoàng đế lại thành việc vất vả vậy, quả nhiên không thể giao Tiểu Tứ cho khuê nữ nuôi, đều nuôi hư cả rồi, còn nhỏ như vậy đã thấy làm hoàng đế là vất vả, còn trông mong gì nó làm tốt chức hoàng đế này nữa?

Đột nhiên lo lắng cho tương lai của Ninh Quốc quá.

Cảnh Huy Đế cầm lấy một quyển sách từ tay Lưu Chính để khảo Tiểu Tứ, Tiểu Tứ đối đáp trôi chảy, Cảnh Huy Đế còn chỉ vào chữ nó đã viết để nó nhận mặt chữ, Tiểu Tứ cũng nhận ra ngay, trên khuôn mặt trắng trẻo non nớt không có gì khác thường.

Cảnh Huy Đế lại bảo Tiểu Tứ tự cầm sách đọc, dù không hiểu cũng phải nhìn chằm chằm vào chữ trên sách, xem chừng nửa chén trà, buổi học tạm thời này mới kết thúc.

Sở Du Ninh không biết Cảnh Huy Đế chạy đến đây để khảo Tiểu Tứ làm gì, nàng nói: "Phụ hoàng, đầu óc của Tiểu Tứ thông minh giống ta, người không cần lo lắng đâu."

Cảnh Huy Đế ngẩng đầu lên khinh thường, giống nàng thì càng phải lo lắng, đến khen người cũng không tìm được từ để khen, người như vậy còn dám nói.

Cảnh Huy Đế khảo xong, sắc mặt phức tạp nhìn Tiểu Tứ, xoa đầu nó, thở dài đứng dậy nói với Sở Du Ninh: "Ngươi dưỡng thai cho tốt, đừng có cả ngày nghĩ đến chuyện gây chuyện, trẫm về cung đây."
 
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 587: Chương 587



Cảnh Huy Đế đến đột ngột, đi còn vội vàng hơn.

Sở Du Ninh gật đầu, sau đó ánh mắt dừng lại trên người Tiểu Tứ bên cạnh, rồi nhìn về phía Cảnh Huy Đế sắp đi xa, hét lớn: "Phụ hoàng, người bỏ quên nhi tử của người rồi!"

Không biết có phải là ảo giác không, nàng thấy Cảnh Huy Đế đi càng nhanh hơn.

Mãi đến khi không nhìn thấy Cảnh Huy Đế nữa, Sở Du Ninh mới chớp mắt, khó hiểu nhìn Thẩm Vô Cữu: "Sao ta lại thấy phụ hoàng sắp ném Tiểu Tứ cho ta rồi?"

Thẩm Vô Cữu nhìn Tứ hoàng tử một cái thật sâu, cười nói: "Nàng thấy không sai."

Sở Du Ninh nhìn Tiểu Tứ, véo hai má phúng phính của hắn ta kéo nhẹ: "Ngươi giả ngoan bị lộ rồi à?"

Tiểu Tứ thoát khỏi ma trảo của tỷ tỷ, nở nụ cười ngoan ngoãn: "Tỷ tỷ, đệ vẫn luôn ngoan, không cần giả vờ."

Sở Du Ninh bóc một hạt lạc luộc nhét vào miệng hắn ta: "Nếu ngươi ngoan, vậy ta còn ngoan hơn ngươi."

Cái đầu óc này quay nhanh hơn ai hết, thường phối hợp với tỷ phu của nó để lừa nàng, đây cũng là lý do vì sao hôm đó Cảnh Huy Đế nói trên điện rằng may mà Tiểu Tứ không học theo tính nàng, Sở Du Ninh cũng không nói gì.

Tiểu Tứ nhà nàng tâm cơ sắp thành tổ ong rồi.

Thẩm Vô Cữu thong thả bóc thêm một quả quýt, phần còn lại bảo người mang đi, không nên để nàng ăn quá nhiều.

Thẩm gia như mặt trời giữa trưa, hắn về kinh cũng không hết phép nghỉ để đi làm, tiếp tục dưỡng thương làm phò mã nhàn rỗi, ở bên công chúa của hắn chờ sinh.

Thẩm Vô Cữu nhìn Tứ hoàng tử có vẻ ngoài lương thiện vô hại giống hệt tỷ tỷ nó, cười nói: "Tiểu Tứ mắc phải một căn bệnh là xa tỷ tỷ thì không học được."

Tiểu Tứ về cung bọn họ không thể buông tay mặc kệ, luôn có người theo dõi.

Trong cung truyền tin, Tứ hoàng tử vừa nhìn thấy chữ, vừa đọc sách là hoa mắt chóng mặt, buồn nôn muốn ói, hầu như toàn bộ thái y trong thái y viện đều đến xem nhưng không biết nguyên nhân là gì.

Làm sao bây giờ? Đã thông báo cho thiên hạ về thân phận thái tử của nó rồi, không học được gì thì làm sao làm vua?

Lúc này Tiểu Tứ vẻ mặt ủ rũ, nói rằng ở bên tỷ tỷ sẽ không như vậy.

Cảnh Huy Đế liền nhớ đến lúc Tiểu Tứ và tỷ tỷ du ngoạn bên ngoài thỉnh thoảng gửi về những chữ lớn nó viết, trong thư Thẩm Vô Cữu thường nói Tiểu Tứ thông minh, có những chữ chỉ cần xem qua một lần là hầu như không quên, một đứa trẻ thông minh như vậy sao có thể vì về cung mà vừa nhìn thấy chữ là hoa mắt chóng mặt được?

Biết được tiểu thái tử vừa đọc sách là hoa mắt chóng mặt, buồn nôn muốn ói, có triều thần đề nghị đổi người kế vị, Tứ hoàng tử còn nhỏ, có thể là không gánh vác nổi trách nhiệm to lớn của thái tử mới không đọc được sách.

Nhưng Cảnh Huy Đế đã sớm quyết định hoàng đế tiếp theo của Ninh Quốc là Tiểu Tứ rồi, còn mong mỏi nhiều năm mới mong được đứa trẻ trở về, ông ta có thể đồng ý sao? Tất nhiên là không thể!

Thử thêm mấy ngày nữa vẫn vậy, Cảnh Huy Đế không thể không đưa ra quyết định, không phải là chỉ ở bên công chúa mới học tốt được sao, để Tứ hoàng tử tiếp tục ở bên công chúa, tiên sinh mỗi ngày đến chỗ công chúa dạy học cho thái tử là được.

Sở Du Ninh không khỏi trợn tròn mắt, nhìn Tiểu Tứ từ trái sang phải, rồi thì thầm hỏi Thẩm Vô Cữu: "Đây là chủ ý của chàng sao?"
 
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 588: Chương 588



Thẩm Vô Cữu lắc đầu: "Chính Tiểu Tứ nghĩ ra cách này."

Trước khi trở về hắn đã nói với Tiểu Tứ, lần này về kinh nó phải vào cung để tiếp nhận sự dạy dỗ của thái tử.

Tiểu Tứ đương nhiên không muốn rời xa tỷ tỷ, nó cảm thấy nó và tỷ tỷ cùng tỷ phu mới là một nhà, vì vậy Thẩm Vô Cữu nói với nó, nếu muốn tiếp tục ở cùng tỷ tỷ thì tự nghĩ cách.

Ngay cả Thẩm Vô Cữu cũng không ngờ, một đứa trẻ nhỏ như vậy lại có thể nghĩ ra cách này, chỉ có thể nói là bẩm sinh đã có tố chất làm hoàng đế.

Có lẽ là vì từ nhỏ đã ăn gà và trứng do tỷ tỷ nuôi, đứa trẻ này rất thông minh, nhớ rất nhanh, quỷ kế nhiều vô kể, ít nhất là thông minh hơn A Quy lúc năm tuổi rất nhiều.

Những năm này dẫn nó đi du ngoạn, có lẽ so với các hoàng tử từ nhỏ đã ở trong cung chịu sự dạy dỗ nghiêm khắc, Tiểu Tứ về mặt cung quy lễ nghi vẫn chưa bằng, nhưng tầm nhìn của Tiểu Tứ rộng mở, những điều nó suy nghĩ cũng không phải là những hoàng tử sinh ra đã ở trong cung có thể so sánh được.

"Giỏi lắm Tiểu Tứ của ta!"

Sở Du Ninh véo nhẹ khuôn mặt nhỏ của nó, năm tuổi nàng thức tỉnh tinh thần lực, điều nàng nghĩ đến nhiều nhất là cố gắng tu luyện tinh thần lực, dùng tinh thần lực tìm đồ mang về đổi dịch dinh dưỡng và đồ ăn.

Được tỷ tỷ khen, Tiểu Tứ vẻ mặt đắc ý: "Ma ma nói lúc đệ còn nhỏ thường bán trứng cho một người không đọc được sách, đệ nhớ chuyện này."

Người đó cần ăn gà và trứng của Quỷ Sơn mới đọc được sách, vậy thì nó phải ở cùng tỷ tỷ mới đọc được, để phụ hoàng tin, nó còn giả vờ trúng nắng nữa.

Ngay cả khi nghe nói nó sắp làm cữu cữu, nó cũng nhịn không làm ầm lên đòi ra cung thăm tỷ tỷ, tỷ phu nói làm việc lớn phải biết nhẫn nhịn, nó đang làm một việc rất rất lớn.

Sở Du Ninh lục lại trí nhớ, nhớ ra là có người như vậy, sau này người này còn đỗ tiến sĩ, đúng lúc Ninh Quốc thống nhất các nơi đang rất thiếu quan lại cai quản, giờ đây hẳn cũng làm một chức quan không lớn không nhỏ.

"Quả nhiên là đọc vạn quyển sách không bằng đi vạn dặm đường, xem ra đều có thể học để áp dụng."

Sở Du Ninh xoa xoa đầu nhỏ của Tiểu Tứ, đột nhiên có chút thương cảm cho Cảnh Huy Đế trong cung.

Ánh mắt trong trẻo của Tiểu Tứ đột nhiên dừng lại trên bụng Sở Du Ninh, chu môi: "Tỷ tỷ, tỷ và tỷ phu sắp có con rồi, có phải sẽ không cần đệ nữa không?"

Thẩm Vô Cữu nghe vậy trong nháy mắt mềm lòng, dù sao vẫn còn là trẻ con, dù thông minh hiểu chuyện cũng chỉ mới năm tuổi.

"Người là đệ đệ của tỷ tỷ, con của tỷ tỷ là con của tỷ tỷ, hai chuyện khác nhau, không có chuyện cần hay không cần. Điện hạ không bằng đổi cách nghĩ để xem xét chuyện này, con của ta và tỷ tỷ cũng là cháu của người, người sắp làm cữu cữu rồi, lại có thêm một người thân, đáng lẽ phải vui mới phải."

Tiểu Tứ chớp mắt, hoàn toàn không ngờ còn có thể như vậy, trong nháy mắt nó không còn hoảng sợ nữa, thậm chí còn bắt đầu mong chờ cháu trai nhanh chóng ra đời.

Nhưng nó vẫn muốn nghe tỷ tỷ đích thân nói, đôi mắt ngoan cố nhìn chằm chằm vào tỷ tỷ: "Có cháu trai rồi, tỷ tỷ vẫn thương đệ chứ?"

Sở Du Ninh trừng mắt với nó, nhẹ nhàng véo má Tiểu Tứ: "Ta không thấy ta cưng chiều ngươi như thế nào cả."
 
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 589: Chương 589



Tiểu Tứ ngẩn người, gật đầu: "Hình như là vậy."

Thẩm Vô Cữu ở bên cạnh cười nhẹ, không trách Tiểu Tứ rèn luyện được một trái tim kim cương, đều là do tỷ tỷ ép buộc, sự tốt đẹp của tỷ tỷ đều thể hiện ở hành động, không có nhiều lời nói dịu dàng.

"Được rồi. Trước đây ngươi ở chỗ ta thế nào, sau này vẫn thế, muốn làm nũng thì không có." Sở Du Ninh véo nhẹ đôi tai mềm mại của nó.

Tiểu Tứ ngứa đến mức cười khúc khích, dùng vai cọ tai.

"Vậy được rồi, đợi con của tỷ tỷ sinh ra đệ cũng sẽ thương nó, bảo vệ nó, không để người khác bắt nạt nó."

Trên đời này phụ hoàng là lớn nhất, nó phải cố gắng làm hoàng đế để bảo vệ cháu trai.

Lý do Tiểu Tứ quyết tâm làm hoàng đế đã ra đời như vậy.

*

Quả nhiên, Cảnh Huy Đế mới về cung chưa được bao lâu, thánh chỉ đã đến, thánh chỉ nói tiểu thái tử và Du Ninh công chúa tỷ đệ tình thâm, để tiểu thái tử tiếp tục được nuôi dưỡng bên cạnh công chúa cho đến khi trưởng thành, phụ trách dạy dỗ thái tử là các phụ thần Đông cung, mỗi ngày đến phủ tướng quân dạy thái tử đức hạnh lễ nghi, mưu lược trị quốc, v. v.

Thẩm Vô Cữu lại bị bắt đi làm lính, phụ trách dạy thái tử b.ắ.n cung cưỡi ngựa.

Tiểu thái tử là thái tử của một nước, không thể coi thường, phủ tướng quân đông người nhiều miệng, Cảnh Huy Đế thực ra càng muốn khuê nữ của mình đưa tiểu thái tử vào ở trong phủ công chúa, đáng tiếc khuê nữ của ông ta chính là tính tình muốn thoải mái thế nào thì thoải mái thế đó, ông càng ép nàng thì nàng càng không làm, vì vậy cũng không nhắc đến.

Cảnh Huy Đế tin rằng khuê nữ của mình là người ngoài ông ta ra, không muốn nhìn thấy Tiểu Tứ xảy ra chuyện nhất.

Cứ như vậy, tiểu thái tử đã thử ở Kim Loan Điện, Di Hòa Cung, Đông Cung, nhưng vẫn không đọc được sách, chỉ cần đến bên cạnh tỷ tỷ là như được tiêm m.á.u gà, mặc dù không đến mức nhìn một lần nhớ mười dòng nhưng cũng thông minh hơn người, chỉ có điều dường như mỗi ngày đều vội vàng học xong viết xong chạy đi tìm tỷ tỷ chơi.

Các phụ thần Đông Cung không khỏi nghi ngờ thái tử là vì có thể sớm đi chơi với tỷ tỷ mới học tập tích cực như vậy.

Đương kim bỏ qua hai hoàng tử trưởng thành không lập, nhất quyết lập một đứa trẻ năm tuổi làm thái tử, có thể tưởng tượng được đã chặn đường của bao nhiêu người, khiến bao nhiêu người đỏ mắt, nguy hiểm tiềm ẩn là không thể thiếu.

Tiểu thái tử vừa mới ở phủ tướng quân một tháng đã bắt được không ít người muốn ra tay với nó, mặc dù không chỉ ra được kẻ chủ mưu đứng sau, nhưng hiện giờ có động cơ muốn g.i.ế.c c.h.ế.t tiểu thái tử cũng chỉ có một hoặc hai người.

Cũng có người muốn tiểu thái tử xảy ra chuyện ở phủ tướng quân để một mũi tên trúng ba đích, những người này chắc chắn đều bị bắt ra. Có lẽ là Du Ninh công chúa đã lâu không gây chuyện, mọi người đều quên mất sự hung dữ của nàng.

Lần này thì yêu ma quỷ quái nào cũng không dám động đậy, có thần tử bắt đầu nghi ngờ căn bệnh kỳ lạ của thái tử là giả, là bệ hạ cố ý tìm cớ đưa tiểu thái tử đến bên cạnh Du Ninh công chúa, bởi vì chỉ có ở bên cạnh Du Ninh công chúa mới có thể đảm bảo an toàn mười phần. ...

Những ngày tiếp theo, Sở Du Ninh không phải trò chuyện vui đùa với Sở Hàm Nguyệt, Thẩm Tư Lạc đến thăm thì là cả ngày vuốt v3 một đàn thú con, lúc rảnh rỗi thì dùng tinh thần lực quan sát đứa trẻ trong bụng.
 
Back
Top Bottom