Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 10: Chương 10



Sở Du Ninh nhìn ông ta một cái, cúi đầu lại bỏ một quả vào miệng.

Chuyện này còn phải nói sao?

Cảnh Huy Đế:! Ông ta thề, ông ta tuyệt đối hiểu được ánh mắt của nàng.

Cục bột bị ôm cứng ngắc không giãy ra được, lại không được ăn, không chịu được nữa bèn há miệng khóc.

Cảnh Huy Đế luống cuống tay chân, trực tiếp nhét nó cho Chiêu quý phi: "Quý phi mau dỗ Tiểu Tứ, lau sạch tay nó rồi bóc nho đút nó ăn đi.

"

Chiêu quý phi không ngờ lại bị nhét cho nhi tử của kẻ địch, diễn xuất tốt đến mấy cũng ngây người.

Trong lòng bà ta đang ôm nhi tử mà hoàng hậu liều mạng sinh ra? Nếu hoàng hậu biết được, chắc sẽ tức giận muốn bò ra khỏi lăng mộ mất.

Mùi phấn son đầy người khiến cục bột không vui, vội vàng muốn thoát ra, thế là trong lúc Chiêu quý phi ngây người, cục bột liền ngã nhào xuống đất.

Sở Du Ninh nhanh tay lẹ mắt túm lấy nó, cũng không nói Chiêu quý phi, trực tiếp nhìn Cảnh Huy Đế: "Nói người dùng hết não cho chuyện dưới thắt lưng rồi mà người còn không tin, có ai nhét nhi tử của mình cho kẻ địch không?"

Câu này còn nghiêm trọng hơn cả việc chỉ trích trực tiếp Chiêu quý phi.

Chiêu quý phi trong khoảnh khắc cục bột ngã xuống đã hoàn hồn, sợ đến nỗi mặt mày trắng bệch.

Lúc này nghe Sở Du Ninh nói vậy, đương nhiên không chịu: "Ngũ công chúa đây là có ý gì?"

Sở Du Ninh nhìn bà ta: "Nói tiếng người, ai nghe cũng hiểu.

"

Chiêu quý phi tức đến nỗi ngực run rẩy, chẳng phải là nói bà ta không phải người sao! Ngũ công chúa còn biết mắng người vòng vo tam quốc nữa.

"Đủ rồi! Nguyên Hi, nói chuyện đàng hoàng! Kẻ địch gì chứ, Chiêu quý phi sẽ hại Tiểu Tứ sao?" Cảnh Huy Đế lên tiếng quát.

Sở Du Ninh gật đầu: "Sẽ.

"

Cảnh Huy Đế nghẹn họng: "! Ngươi đây là không coi trẫm ra gì!"

"Người quá vĩ đại, mắt ta nhỏ, không chứa nổi.

"

Từ vĩ đại này không tệ, nhưng! vẫn là ý không coi ông ta ra gì.

Đầu Cảnh Huy Đế đau nhói, đột nhiên có chút nhớ nhung Ngũ công chúa vô lý trước kia, ít nhất bị ông ta quát mắng xong cũng sẽ ngoan ngoãn.

Thấy Tứ hoàng tử vẫn bị treo lơ lửng giữa không trung, bị tỷ tỷ dùng nho trêu chọc, Tứ hoàng tử còn giơ tay ê a với tới, Cảnh Huy Đế lần đầu tiên trong đời thấy vô cùng buồn bực, đến nỗi tức cũng không tức nổi.

Đừng nói đến việc ông ta là hoàng đế, ông ta còn là cha nữa, có ai cãi nhau với cha xong còn có thể dùng nho trêu đệ đệ không?

"Nguyên Hi, đặt Tiểu Tứ xuống.

"

Ông ta thấy Tiểu Tứ đáng thương rồi, trước kia Ngũ công chúa không thích Tiểu Tứ nên mặc kệ nó, giờ lại đổi sang cách khác hành hạ nó ư?

Sở Du Ninh dứt khoát ôm cục bột ngồi xuống trước mặt Cảnh Huy Đế, cục bột ch ảy nước miếng nhìn chằm chằm nàng, nàng trước tiên lấy một quả nho bỏ vào miệng, sau đó mới bóc nho cho cục bột, bóc xong nho thấy khóe miệng cục bột ch ảy nước dãi, Sở Du Ninh ghét bỏ lau đi cho nó, lau xong lại lau tay vào quần áo nó, lúc này mới đút nho cho nó ăn.

Cảnh Huy Đế bị tư thế ngồi táo bạo của nàng làm cho sợ hết hồn, thấy nàng lau nước dãi, ông ta càng không nói nên lời.

Xem xem, đây là hành động mà công chúa có thể làm sao? Hoàng hậu e rằng đã mời cho công chúa một ma ma dạy dỗ giả rồi?

Mặc dù vậy, Cảnh Huy Đế vẫn lần đầu tiên ngồi bệt xuống đất cùng với con cái, cảm thấy khá mới mẻ, nhìn tỷ đệ hòa hợp cũng rất thuận mắt, Cảnh Huy Đế cũng không nói gì nữa.
 
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 11: Chương 11



Ông ta nhìn vết hằn trên cổ Sở Du Ninh, nhớ tới trước đó có người đến báo chuyện nàng treo cổ: "Ngươi đến đây là vì muốn trẫm làm chủ cho Tiểu Tứ đúng không? Giờ trẫm đã làm chủ rồi, ngươi về nghỉ ngơi đi, chuyện hủy hôn đừng nhắc lại nữa.

"

Sở Du Ninh nhớ ra mục đích đến đây, trực tiếp nói: "Ồ.

Ta đến đây để nói với người, ta đồng ý gả cho Thẩm Vô Cữu, hôn kỳ vẫn như cũ.

"

Cảnh Huy Đế nghẹn họng, lời này có chút ngượng ngùng, vừa rồi còn thuận theo Chiêu quý phi cho rằng nàng dùng Tiểu Tứ để lấy lòng thương hại, uy h**p ông ta để đạt được mục đích không gả đi.

Chiêu quý phi cúi đầu, không dám nhìn Cảnh Huy Đế.

Cảnh Huy Đế sắc mặt không vui liếc Chiêu quý phi một cái, nghi ngờ nhìn Sở Du Ninh: "Nguyên Hi, vết thương của ngươi còn chưa lành sao? Thái y không nói là bị thương đến não mà?"

Một canh giờ trước còn sống chết không muốn gả cho Thẩm Vô Cữu, sao đi một vòng quỷ môn quan lại nghĩ thông suốt rồi?

Sở Du Ninh gật đầu: "Treo cổ rơi hết nước trong đầu rồi.

"

Cảnh Huy Đế:!

Nhưng dù thế nào thì Cảnh Huy Đế cũng thở phào nhẹ nhõm: "Ngươi nghĩ thông suốt là tốt rồi.

Thẩm gia gia phong trong sạch, Thẩm Vô Cữu tướng mạo đường hoàng, văn võ song toàn, là một chàng trai tốt hiếm có, ngươi gả cho hắn, trẫm cũng yên tâm.

"

Sở Du Ninh chỉ lặng lẽ nhìn ông ta tạm thời vào vai người cha nhân từ.

Nhìn nữ nhi đã ngoan ngoãn hơn trước, lại nghĩ đến sự nghi ngờ trước đó của mình, Cảnh Huy Đế hiếm khi có một chút áy náy và hổ thẹn: "Hiếm khi ngươi hiểu chuyện như vậy, trẫm sẽ ban cho ngươi một phong hiệu.

"

Phong hiệu hay không Sở Du Ninh không quan tâm, chẳng qua nghe nói công chúa có phong hiệu thì đều được gọi theo phong hiệu.

Nàng suy nghĩ một chút, nói ra hai chữ: "Du Ninh.

"

"Ngươi nói gì?" Cảnh Huy Đế nghi ngờ mình nghe nhầm.

"Du Ninh, phong hiệu của ta.

"

Giọng nói của Sở Du Ninh kiên định.

Cảnh Huy Đế bị vẻ mặt đương nhiên của nàng làm cho nghẹn họng, ông ta thu hồi lời vừa rồi nói nàng ngoan ngoãn hơn trước, nha đầu này rõ ràng là không để ông ta vào mắt.

"Bệ hạ, có lẽ Ngũ công chúa vì sự ra đi của hoàng hậu nương nương mà quá đau buồn, quên mất lễ nghĩa.

"

Chiêu quý phi nhẹ giọng nói lời cay độc, phong hiệu nào có thể tự mình lấy.

Sở Du Ninh chuyển ánh mắt sang nhìn bà ta: "Mẫu hậu của ta đã mất, quý phi còn muốn ám chỉ bà ấy không dạy dỗ ta tốt sao?"

Đừng tưởng rằng nàng sống ở mạt thế thì không nghe ra lời nói bóng gió, lời này truyền ra ngoài chẳng phải là nói nàng không có giáo dưỡng à.

Cảnh Huy Đế đang không biết xuống nước thế nào vì chuyện vừa rồi, lúc này lại nghe Chiêu quý phi nói vậy, lần đầu tiên nổi giận với Chiêu quý phi: "Quý phi nói hơi nhiều rồi.

"

"Thần thiếp biết lỗi.

"

Chiêu quý phi vội vàng quỳ xuống nhận tội, trong lòng hận chết Sở Du Ninh đã khiến bà ta ngã ngựa.

Bà ta cúi đầu nói: "Có lẽ là thần thiếp nghĩ nhiều, bệ hạ là phụ thân của công chúa, công chúa như vậy cũng tỏ ra thân thiết với bệ hạ.

"

Sở Du Ninh liếc hôn quân một cái, quay mặt đi, không quên cũng quay mặt cục bột.

Cảnh Huy Đế nghi ngờ mình hoa mắt, sao trong ánh mắt của nha đầu này lại nhìn thấy sự khinh thường nhỉ?

Bị cắt ngang như vậy, Cảnh Huy Đế cũng quên hỏi Sở Du Ninh tại sao lại là hai chữ "Du Ninh", lẩm nhẩm trong miệng, thấy thuận miệng, ý nghĩa cũng không tệ bèn đồng ý.

"Trẫm sẽ cho Lễ bộ chuẩn bị, ngày mai khi ngươi xuất giá sẽ được phong.

"

Sở Du Ninh gật đầu, véo véo bàn tay mũm mĩm của cục bột: "Ta còn muốn mang thêm một món đồ hồi môn.

"

Chỉ cần nàng không làm loạn, Cảnh Huy Đế thấy nàng muốn mang theo gì cũng được: "Hồi môn của ngươi trẫm đã sớm cho quý phi chuẩn bị rồi, còn muốn mang theo gì cứ nói với quý phi.

"

"Quý phi không làm chủ được.

"

Chiêu quý phi âm thầm nắm chặt tay, Ngũ công chúa đây là không coi bà ta ra gì.

Cảnh Huy Đế cau mày, đồng thời trong lòng cũng nảy sinh cảm giác hư vinh tột độ: "Vậy trẫm cho phép, ngươi muốn mang theo gì thì mang.

"

Cảnh Huy Đế thấy nàng không mang theo được thứ gì quá đáng, nàng cũng không có gan đó.

Sở Du Ninh gật đầu, bế đứa trẻ sơ sinh đứng dậy rời đi, ngẩng cao đầu sải bước, ngay cả váy cũng không che được bước chân oai phong của nàng.

Mọi người:!

Bước chân này có hơi nam tính?

Mãi đến khi không thấy bóng dáng Sở Du Ninh, Cảnh Huy Đế mới nhớ ra Ngũ công chúa từ đầu đến cuối đều không hành lễ với ông ta.

Tứ công chúa ở Minh Loan Cung chờ tin vui, lại đợi được tin Sở Du Ninh quyết định gả thấp cho Thẩm Vô Cữu, tức giận đập phá đồ đạc trong phòng.
 
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 12: Chương 12



Sở Du Ninh bế cục bột trở về Triều Dương Cung, thấy trong viện đứng một hàng dài cung nhân, ngạc nhiên: "Không phải đã đuổi hết rồi sao?"

"Công chúa đã về rồi.

"

Trương ma ma nghênh đón: "Những người này đều là nội thị giám sắp xếp để công chúa lựa chọn.

Ngày mai công chúa sẽ xuất giá đến Trấn Quốc tướng quân phủ, người mang đến phủ tướng quân nhất định phải chọn kỹ càng.

"

Trương ma ma cũng là sau khi thấy tổng quản nội thị đến bắt người đi mới biết đã xảy ra chuyện gì, lại nghe nói công chúa bế Tứ hoàng tử đi gặp bệ hạ, lo lắng không biết làm sao cho phải.

Thấy công chúa đích thân bế Tứ hoàng tử trở về, bàn tay mũm mĩm của Tứ hoàng tử cứ với lấy trâm cài trên búi tóc của công chúa, nàng tránh đi, trâm cài đung đưa khiến Tứ hoàng tử càng thấy thích thú, ê a không ngừng.

Ngũ công chúa rõ ràng là cau mày không kiên nhẫn, nhưng vẫn lần lượt né tránh, Tứ hoàng tử với không tới lại tiến lại gần hơn.

Cảnh tượng hòa thuận như vậy khiến Trương ma ma suýt khóc vì mừng.

Bà ta nói mà, đều là con của hoàng hậu nương nương, sao có thể xấu tính được, trước kia nhất định là bị người khác xúi giục làm bậy.

Sở Du Ninh nắm lấy bàn tay mũm mĩm của cục bột, lắc đầu: "Ta không cần người hầu hạ.

"

Nếu nàng đã muốn nuôi cục bột, bảo mẫu Trương ma ma này chắc chắn cũng phải mang theo, nàng rảnh rỗi mới nuôi nhiều người ăn không ngồi rồi như vậy.

Trương ma ma tưởng Sở Du Ninh vẫn không muốn gả đến Trấn Quốc tướng quân phủ, thấy nàng nghe đến chuyện xuất giá không còn phản kháng như trước, bèn thử khuyên nhủ: "Công chúa, hoàng hậu nương nương trước khi lâm chung lo lắng nhất chính là người, vì vậy đã dùng hơi thở cuối cùng cầu xin bệ hạ hạ chỉ ban hôn, miễn cho người khỏi phải chịu khổ hòa thân với Việt Quốc, người hãy coi như vì tấm lòng của nương nương mà gả đi cho đàng hoàng.

"

Sở Du Ninh gật đầu: "Ta đã nói với phụ hoàng là hôn kỳ vẫn như cũ, ma ma cứ chuẩn bị đi.

"

Trương ma ma mừng rỡ, đáp lại vô cùng to: "Vậy nô tì sẽ chọn người thật cẩn thận, mang đến phủ tướng quân cho công chúa.

"

"Mang ngươi đi là được rồi.

"

Trương ma ma rất vui mừng vì công chúa coi trọng mình, nhưng bà ta không thể làm theo lời nàng: "Công chúa, nô tì không yên tâm về Tứ điện hạ, phải ở lại chăm sóc Tứ điện hạ.

"

Trương ma ma nói xong, cẩn thận quan sát sắc mặt của Sở Du Ninh.

Nếu không phải trước kia công chúa không cho bà ta đến gần Tứ điện hạ, thì sao có thể để Tứ điện hạ bị bỏ mặc đến mức tự bò ra ngoài chứ?

May mà công chúa đã kịp thời tỉnh ngộ.

Chỉ không biết công chúa có đồng ý để bà ta trở lại bên cạnh Tứ điện hạ hay không?

"Tiểu Tứ đương nhiên là ngươi chăm sóc.

"

Sở Du Ninh không có kinh nghiệm nuôi con.

Trương ma ma tưởng Sở Du Ninh đồng ý để bà ta ở lại trong cung, thầm thở phào nhẹ nhõm: "Vậy nô tì sẽ chọn người cho người?"

Sở Du Ninh biết không thể thiếu nha hoàn, gật đầu: "Hai người là đủ.

"

Trương ma ma vội vàng lắc đầu: "Công chúa không cần sợ mang nhiều người sẽ khiến phủ tướng quân không vui, bình thường các tiểu thư nhà thế gia khi xuất giá ít nhất cũng mang theo bốn nha hoàn, hai ma ma, người là công chúa tôn quý, ít nhất cũng phải mang theo sáu cung nữ, hai ma ma.

"

Sở Du Ninh chớp mắt: "Tốn lương thực.

"

Trương ma ma không ngờ câu trả lời lại như vậy, ngẩn người: "Công chúa, trong của hồi môn của người có ruộng đất, cửa hàng, hàng năm còn có thực ấp, dù có thêm nhiều người nữa, chúng ta vẫn nuôi nổi.

"
 
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 13: Chương 13



Khi công chúa còn ở trong cung, mọi chi tiêu đều là trong cung chi trả, sau khi xuất giá, người của mình phải tự nuôi, chẳng trách công chúa lại nghĩ đến những điều này.

Chỉ là tầm nhìn vẫn còn quá hẹp, là công chúa mà không nuôi nổi vài người hầu sao?

Sở Du Ninh lắc đầu thầm nghĩ, Khánh Quốc thêm hai năm nữa sẽ không còn, đến lúc đó dù có nhiều ruộng đất cũng vô dụng.

Ngày mai những người theo nàng xuất giá sẽ là gánh nặng của nàng.

Thôi, dù sao thế giới này cũng không phải mạt thế, không chết đói được, mang theo thì mang theo vậy.

Sở Du Ninh nhìn hàng cung nhân kia: "Vậy ma ma cứ chọn đi, sáu người, không được nhiều hơn.

"

"Còn Vương ma ma thì sao?" Trương ma ma do dự hỏi.

Công chúa vẫn luôn tin tưởng Vương ma ma, nếu không phải công chúa muốn trút giận nên đổi bà ta sang đây thì Vương ma ma hiện tại vẫn đang hầu hạ công chúa, được công chúa trọng dụng.

"Ngươi muốn cầu xin cho Vương ma ma?" Sở Du Ninh cau mày.

Cho dù có coi thường, cũng không thể coi thường đến mức để một đứa trẻ sơ sinh bò ra ao chơi mà không bị phát hiện, rõ ràng là cố ý giết người.

Nguyên nhân chỉ sợ là vì biết nguyên chủ nhất định sẽ gả đến Trấn Quốc tướng quân phủ, Vương ma ma thấy mình hầu hạ một tiểu hoàng tử, không biết có thể sống được bao lâu trong cung cấm, còn không bằng theo công chúa gả đến phủ tướng quân tiếp tục tác oai tác quái.

Vì vậy, chỉ cần tiểu hoàng tử chết, với tư cách là vú nuôi, bà ta sẽ được trở về bên cạnh công chúa.

Nàng không muốn nuôi một người như vậy.

Trương ma ma sửng sốt, sau đó cười nói: "Nô tì không có ý đó.

Công chúa yên tâm, nô tì nhất định sẽ chọn một ma ma có năng lực hơn Vương ma ma để theo người xuất giá.

"

Trương ma ma trong lòng vui mừng khôn xiết, đáng đời bà già kia còn chờ công chúa vớt bà ta về.

*

Ngày hôm sau, Triều Dương Cung treo đầy đèn lồ ng đỏ, không khí vui mừng.

Sở Du Ninh thay xong trang phục cưới, nhìn cục bột đang giãy giụa trên giường.

Vì hôm nay là ngày vui, cục bột hôm nay cũng mặc một bộ đồ đỏ, trông giống như búp bê trong tranh tết, trắng trẻo mập mạp, nhìn là muốn véo.

Sở Du Ninh nghĩ vậy liền ra tay véo.

"Ai nha! " Cục bột ngồi trên chăn cưới màu đỏ thẫm, vui vẻ vỗ tay.

"Hôm nay là ngày vui của công chúa, điện hạ cũng vui mừng.

" Trương ma ma nói lời lấy lòng.

Nói cũng lạ, trước ngày hôm qua, mỗi lần Tứ điện hạ nhìn thấy công chúa đều khóc lóc, công chúa nhìn thấy Tứ điện hạ cũng tỏ vẻ ghét bỏ, hôm qua công chúa đi ra ngoài một chuyến bế Tứ điện hạ về, Tứ điện hạ liền rất dựa dẫm vào nàng, ngoài bú sữa, hầu như đều muốn tìm nàng chơi.

Sở Du Ninh không nói gì, lấy miếng ngọc bội đeo cho cục bột, trả lại đồ cho nguyên chủ.

Trương ma ma càng thêm kinh ngạc, đây là di vật duy nhất mà hoàng hậu để lại cho Tứ hoàng tử trước khi lâm chung, công chúa lúc đầu tức giận liền cướp mất ngọc bội, không ngờ còn có ngày trả lại.

Chẳng lẽ công chúa đi một chuyến quỷ môn quan còn gặp được hoàng hậu?

"Sau này ta có một miếng ăn, ngươi cũng có một miếng ăn.

" Sở Du Ninh véo cái má phúng phính của cục bột.

Trương ma ma rất xúc động, nhìn công chúa sắp sửa xuất giá, trong lòng cũng không nỡ.

Bà ta cũng nhìn công chúa từ một cục bột lớn lên thành đại cô nương, hôn sự này coi như là hoàng hậu ép gả, tân lang ở xa tận biên quan, cũng không biết có vừa lòng với hôn sự này không, Thẩm tướng quân trước khi Thẩm gia xảy ra chuyện chính là tiểu bá vương nổi tiếng ở kinh thành.
 
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 14: Chương 14



"Công chúa, hoàng hậu nương nương trên trời nhìn thấy người xuất giá, chắc cũng có thể nhắm mắt rồi.

"

Trương ma ma dùng tay áo lau nước mắt nơi khóe mắt, ánh mắt trìu mến nhìn Tứ hoàng tử: "Người yên tâm, nô tì dù có liều mạng cũng sẽ bảo vệ Tứ điện hạ.

"

Sở Du Ninh vừa véo cục bột vừa gật đầu, cục bột thật là thú vị, chơi thế nào cũng không khóc.

Rất nhanh, giờ lành đã đến trong tiếng lải nhải của Trương ma ma.

Sở Du Ninh đứng dậy, một tay cầm quạt che mặt, một tay bế cục bột đi ra ngoài cửa.

Phía sau, tất cả mọi người đều ngây người, mãi đến khi Sở Du Ninh sắp bước qua ngưỡng cửa mới phản ứng lại, cả đám người ùa lên.

"Công chúa, đưa Tứ điện hạ cho nô tì bế đi, nô tì biết người không nỡ xa Tứ điện hạ, sau này có cơ hội thì vào cung thăm Tứ điện hạ là được.

"

Trương ma ma tiến lên đưa tay.

Sở Du Ninh không đưa, cũng không dừng lại, cứ thế bế cục bột đi ra ngoài: "Trương ma ma, theo ta đến phủ tướng quân.

"

Trương ma ma khựng lại, sau đó cho rằng công chúa muốn Tứ điện hạ đi đưa dâu, đành tươi cười theo sau.

!

Theo quy trình, Sở Du Ninh phải đến trước mặt thái hậu và hoàng đế hành lễ bái biệt.

Hoàng vị của Cảnh Huy Đế cũng là trải qua một phen chém giết mới có được, sau hai năm lệ tinh đồ trị liền đắm chìm vào hưởng lạc, thái hậu tự thấy hổ thẹn với tổ tiên nhà họ Sở, vì thế thường xuyên ở hậu cung đóng cửa niệm Phật.

Sở Du Ninh chỉ hành lễ ở bên ngoài điện, sau đó đến Di Hòa Điện bái biệt Cảnh Huy Đế.

Cảnh Huy Đế thấy Sở Du Ninh đến, trong lòng sinh ra chút buồn bã.

Trước khi Tiểu Tứ ra đời, Nguyên Hi cũng là đứa con nhỏ nhất của ông ta, lại là do hoàng hậu sinh ra, địa vị trong lòng đương nhiên không giống người khác.

Giờ nàng sắp gả đi, ông ta cũng có chút không nỡ.

Đợi đến khi thấy Sở Du Ninh bế Tứ hoàng tử xuất hiện, chút buồn bã trong lòng Cảnh Huy Đế liền tan biến, đầu đột nhiên đau nhói.

"Du Ninh, trẫm đã trừng phạt những cung nhân đó rồi, cũng đổi cho Tiểu Tứ một nhóm người hầu hạ khác, ngươi có thể yên tâm giao Tiểu Tứ cho cung nhân bế.

"

Cục bột dường như biết có người muốn chia cắt nó và tỷ tỷ, quay người trốn vào lòng Sở Du Ninh, dùng mông nhỏ đối diện với Cảnh Huy Đế.

"Cũng không nặng.

Bắt đầu thôi.

" Sở Du Ninh nói.

Cảnh Huy Đế thấy vẻ sốt ruột của nàng, tức đến nỗi không nói nên lời.

Lúc đầu làm trời làm đất phản đối hôn sự là nàng, giờ sốt ruột muốn gả đi cũng là nàng.

Tiếp theo, Sở Du Ninh ở trước mặt mọi người nhận phong hiệu, bái biệt Cảnh Huy Đế, sau đó dưới sự dẫn dắt của quan viên Lễ bộ đi đến chính cung môn.

Ngoài chính cung môn, đội ngũ đón dâu của Trấn Quốc tướng quân phủ đã chờ ở đó.

Chỉ là, mọi người nhìn thấy Du Ninh công chúa một tay cầm quạt che mặt, một tay bế một đứa trẻ sải bước đi tới, biểu cảm đều ngây ngốc.

Sở Du Ninh vừa dừng lại, đứng đầu tiên là một tiểu đậu đinh mặc áo bào đỏ, còn chải hai búi tóc, bước ra chắp tay hành lễ với nàng.

"A Quy thay tứ thúc đến đón công chúa thẩm thẩm.

" Giọng nói còn mang theo mùi sữa.

Sở Du Ninh đã dựa vào trí nhớ tìm hiểu được phủ tướng quân mà mình sắp gả vào là như thế nào, biết đây là cháu trai của Thẩm Vô Cữu, mới sáu tuổi, là nam đinh duy nhất trong phủ tướng quân, không ngờ nó lại thay tứ thúc đến đón dâu, bộ dạng nghiêm túc thật đáng yêu.
 
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 15: Chương 15



Sở Du Ninh không rảnh tay để sờ búi tóc của nó, chỉ gật đầu: "Dẫn đường."

A Quy ngây ngốc gật đầu, gần như vừa đi vừa nhảy dẫn nàng đến trước kiệu hoa đỏ thẫm.

Công chúa thẩm thẩm này hình như có chút khác với những gì mẫu thân nói, cách nói chuyện có chút giống tứ thúc.

Đợi tân thẩm thẩm lên kiệu hoa, A Quy mới được người bế lên ngựa, có người chuyên dắt ngựa đi trước kiệu hoa.

Sở Du Ninh nhìn tiểu đậu đinh ngồi trên ngựa, bàn tay nhỏ nắm chặt yên ngựa, rõ ràng rất sợ hãi nhưng vẫn thẳng lưng, là một tiểu nam tử hán.

Đích công chúa xuất giá, trước có nghi trượng mở đường, hai bên là cấm vệ quân hộ tống.

Mười dặm hồng trang, đội ngũ đưa dâu càng thêm hùng hậu.

Cảnh Huy Đế đứng trên tường thành cửa cung, khoanh tay tiễn đội ngũ đón dâu, trong lòng có chút buồn bã.

"May mà đây là lần cuối trẫm gả nữ nhi."

Chiêu quý phi:...!Người có phải quên mất còn một Tứ công chúa không?

Quả nhiên, ra từ bụng hoàng hậu thì khác hẳn.

"Du Ninh gả vào phủ tướng quân chắc sẽ không bị bắt nạt đâu nhỉ? Thẩm Vô Cữu hiện đang trấn thủ biên quan, không về kịp, nữ quyến trong phủ đều là quả phụ, ai cũng đừng khinh thường ai." Cảnh Huy Đế bắt đầu lo lắng như một người cha già.

Chiêu quý phi giật giật khóe miệng, nếu những người con trai đã khuất của Thẩm gia nghe được, chắc sẽ bò từ địa phủ về mất.

"Hôn sự này hoàng hậu chọn rất tốt.

Thẩm Vô Cữu không cha không mẹ, lại là gia chủ phủ tướng quân, Du Ninh gả vào đó chính là đương gia chủ mẫu.

Cho dù không phải đương gia chủ mẫu cũng không sao, ai dám để công chúa chịu ấm ức."

Chiêu quý phi đã không còn gì để nói, thầm thấy may vì Du Ninh công chúa đã gả đi.

Dù được sủng ái đến mấy, công chúa xuất giá cũng giống như bát nước đổ đi, không cản trở được gì.

Cho dù muốn lợi dụng quân đội Thẩm gia giúp Tứ hoàng tử, nhưng suy cho cùng Tứ hoàng tử còn chưa cai sữa.

"Trẫm có chút không nỡ." Cảnh Huy Đế đột nhiên nói.

Chiêu quý phi:...

Hai vị công chúa trước đi hòa thân ở nước khác, sao không thấy người không nỡ?

May mà bà ta đã sớm nhìn thấu sự bạc tình của Cảnh Huy Đế, mấy lời tình cảm nhất thời này nghe cho vui thôi.

"Khoan đã! Du Ninh sao lại bế Tiểu Tứ đi cùng!"

Cảnh Huy Đế cuối cùng cũng phát hiện ra điều bất thường

Khóe miệng Chiêu quý phi không nhịn được giật giật.

Bệ hạ, giờ người mới phát hiện ra sao?

Du Ninh công chúa vừa bế Tứ hoàng tử vừa thụ phong, còn bái biệt bọn họ, những điều này đều không hợp quy củ, chỉ là hoàng đế không nói gì, mọi người tự nhiên cũng không tiện lên tiếng, ngay cả việc công chúa bế Tứ hoàng tử xuất giá cũng tưởng là bệ hạ cho phép.

"Bệ hạ đừng lo lắng, có lẽ Tứ hoàng tử và Du Ninh công chúa tình tỷ đệ sâu đậm, cho nên mới muốn tiễn công chúa xuất giá.

Người xem, mấy vị hoàng huynh của Tứ hoàng tử cũng đích thân tiễn công chúa xuất giá đó thôi."

Nói đến chuyện này, Chiêu quý phi tức lắm, Du Ninh công chúa có đức hạnh gì mà được mấy vị hoàng tử tiễn xuất giá, chỉ vì nàng ta được phong hiệu, mấy vị hoàng tử muốn thể hiện với bệ hạ mà thôi.

Cảnh Huy Đế thấy có lý, cảm khái: "Còn nhỏ như vậy đã biết quan tâm tỷ tỷ rồi, là một đứa trẻ ngoan.

Sau này tỷ đệ hai đứa nương tựa lẫn nhau, hoàng hậu dưới suối vàng cũng có thể nhắm mắt."

Một đứa trẻ còn chưa biết nói, biết gì mà quan tâm!
 
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 16: Chương 16



Chiêu quý phi không muốn nghe Cảnh Huy Đế tưởng nhớ hoàng hậu đã khuất, lại không thể không cùng tưởng nhớ: "Hoàng hậu nương nương dùng tính mạng sinh ra Tứ hoàng tử, lại sắp xếp hôn sự cho Du Ninh công chúa trước khi lâm chung, giờ cũng coi như viên mãn rồi.

"

Cảnh Huy Đế nhớ đến người vợ đã ở bên mình từ lúc còn nghèo hèn, gật đầu, đưa ra đánh giá có uy quyền nhất: "Hoàng hậu là một hoàng hậu tốt.

"

Chiêu quý phi:! Mệt mỏi.

Bà ta chỉ ám chỉ Tứ hoàng tử sinh ra đã khắc chết mẫu thân, hôn sự của Du Ninh công chúa càng là hoàng hậu dùng mạng sống uy h**p Cảnh Huy Đế mà có, để Cảnh Huy Đế nghe xong không vui.

Nhưng không may, bà ta gặp phải một hoàng đế có mạch não khác người.

!

Trấn Quốc tướng quân phủ nằm ở phường Vĩnh An, là phủ đệ duy nhất có thể dùng "Tướng quân phủ" làm biển hiệu.

Tám năm trước, Thẩm tướng quân và Thẩm đại thiếu chiến tử sa trường, chưa đầy hai năm sau, Thẩm nhị thiếu lại mất tích trên chiến trường, tin tức truyền về, đúng lúc Thẩm tam thiếu đang thành thân, thậm chí còn chưa vào động phòng đã phi ngựa suốt đêm đến biên quan, nhưng lại bị ám sát trên đường đi, đến thi thể cũng không còn.

Trấn Quốc tướng quân phủ chỉ còn một tiểu bá vương được phụ thân và các huynh chiều chuộng lên tận trời và một thứ tử.

Khi tất cả mọi người đều cho rằng Thẩm gia dũng mãnh thiện chiến nhất Khánh Quốc sẽ suy tàn, thì tiểu bá vương lại cởi bỏ gấm vóc mũ ngọc, mặc vào chiến bào, phi ngựa đến biên quan tiếp nhận chức Trấn Quốc tướng quân, tiếp tục trấn thủ ải Nhạn Hồi.

Từ đó, trở thành ngọc diện tướng quân mặc áo đỏ, danh tiếng lẫy lừng.

Hôm nay, cánh cổng chính màu đỏ son của phủ tướng quân mở rộng, khách khứa không dứt.

Tướng quân phủ đại hỉ, cho dù hiện giờ nam đinh Thẩm gia đã úa tàn, cho dù tân lang không thể về kịp, vẫn có rất nhiều lão thần văn võ, cũng như những người trước kia giao hảo với các thiếu gia Thẩm gia đến tham dự tiệc mừng, cả phủ tướng quân khách khứa đầy nhà, không khí vui mừng tràn ngập.

Vì tân lang không có ở đây nên bỏ qua khâu bái đường, trực tiếp đưa tân nương vào phòng tân hôn.

Khánh Quốc có tục xướng hồi môn, của hồi môn của công chúa cũng là thứ mà khách khứa mong đợi nhất.

Từng kiệu của hồi môn quý hiếm được khiêng vào phủ tướng quân, khiến mọi người mở rộng tầm mắt, mãi đến khi tân nương được đưa vào phòng tân hôn, việc xướng hồi môn mới kết thúc.

"Bốn! "

Tiếng xướng hồi môn bị cắt ngang đột ngột trước sự chứng kiến của mọi người.

"Bốn gì? Xướng nhanh lên!"

"Của hồi môn của Du Ninh còn có thể xảy ra sai sót gì sao, còn không mau xướng nhanh lên!"

Tam hoàng tử biết của hồi môn của Du Ninh công chúa là do Chiêu quý phi giám sát, rất mong của hồi môn xảy ra chuyện, vì vậy hắn tích cực hùa theo, còn khiêu khích nhìn Đại hoàng tử.

"Tam hoàng đệ, của hồi môn của Du Ninh là chuyện lớn, tự nhiên không thể xảy ra sai sót.

Đại hoàng tử cười đáp lại nhưng trong lòng lại lo lắng.

Của hồi môn của Du Ninh được giao cho mẫu phi của hắn xử lý, giờ phụ hoàng lại có cái nhìn khác với Du Ninh, thậm chí còn ban phong hiệu cho nàng, đây là điều mà hai công chúa đi hòa thân đều không có, nếu lúc này xảy ra chuyện gì thì không ổn.

"Cứ xướng đi, của hồi môn là do Chiêu quý phi đích thân giám sát, ta nghĩ sẽ không có sai sót gì đâu.

" Nhị hoàng tử ôn hòa nhã nhặn giải vây cho quan lễ.
 
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 17: Chương 17



Đại hoàng tử cười lạnh trong lòng, lão nhị chỉ biết nhặt nhạnh ở phía sau làm người tốt.

Quan lễ vẫn ấp úng không dám, Tam hoàng tử mắt lóe lên, tiến lên cầm lấy tờ giấy: "Cho bản cung xem, có gì mà không thể hát ra miệng chứ?"

Tam hoàng tử nói xong, nhìn thấy chữ trên tờ giấy cũng sửng sốt, sau đó cố ý kêu lên: "Tứ hoàng tử Sở Danh Hoán một người! Có phải nhầm lẫn không?"

"Vô lý! Hoàng tử sao có thể làm của hồi môn được! Cho dù Tứ hoàng đệ không còn mẫu thân thì vẫn còn phụ hoàng, nếu không thì còn có huynh trưởng như chúng ta, sao có thể làm của hồi môn theo tỷ tỷ xuất giá được!" Nhị hoàng tử lập tức nghiêm mặt nói.

Đại hoàng tử biết bọn họ cố ý, mục đích là để đổ chuyện này lên đầu mẫu phi của hắn, bằng không cũng đã sớm đ è xuống khi xem danh sách.

Mặc dù mẫu phi thực sự muốn trừ khử Tứ hoàng tử, nhưng nó chỉ là một đứa trẻ không ai bảo vệ, trong cung có rất nhiều cơ hội ra tay, không cần phải dùng thủ đoạn này để đưa người ra khỏi cung vào ngày trọng đại như hôm nay.

Sau khi Tam hoàng tử hét lên, hiện trường im lặng như tờ.

Là bọn họ nghe nhầm, hay là nghe nhầm?

Thời buổi này, hoàng tử cũng có thể làm của hồi môn sao?

Đại phu nhân Mạnh thị nghe xong suýt ngất xỉu, trực giác cho nàng ta biết Du Ninh công chúa bị người ta hãm hại, trên đời này làm gì có chuyện hoang đường đem hoàng tử làm của hồi môn.

Đại phu nhân lập tức bảo Nhị phu nhân đến phòng tân hôn báo chuyện này cho công chúa, nàng ta nhớ Trương ma ma theo công chúa vào cửa là ma ma thân cận của hoàng hậu khi còn sống, xử lý chuyện này hẳn có kinh nghiệm hơn bọn họ.

"Chuyện này nhất định là nhầm lẫn, bản cung sẽ lập tức về cung bẩm báo với phụ hoàng, để phụ hoàng điều tra rõ ràng.

"

Đại hoàng tử cầm lấy tờ giấy kê khai của hồi môn từ tay Tam hoàng tử rồi nhanh chân rời đi.

Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử nhìn nhau, cũng nhanh chân đuổi theo.

!

Trong phòng tân hôn, Sở Du Ninh ngồi trên giường cưới, nhặt đậu phộng trên giường bóc ra ăn, bên cạnh là cục bột đã đi tiểu xong.

Tiếng đậu phộng nổ cùng với tiếng ê a của đứa trẻ hòa vào nhau.

"Công chúa hiện giờ đã gả vào phủ tướng quân, chỉ còn chờ phò mã trở về là có thể chung sống hòa thuận, nô tì cũng yên tâm rồi.

"

Trương ma ma đích thân đưa công chúa nhà mình vào phòng tân hôn, mọi chuyện đã lắng xuống, không còn phải lo lắng Việt Quốc đến bắt công chúa đi hòa thân nữa, trong lòng bà ta thở phào nhẹ nhõm.

Sở Du Ninh nhai chậm lại, chỉ sợ phải khiến Trương ma ma thất vọng rồi, phò mã này sẽ không trở về.

"Giờ cũng không còn sớm, nô tì cũng nên đưa Tứ điện hạ về cung, sau này công chúa có chỗ nào không hiểu thì cứ hỏi Tôn ma ma và Chu ma ma.

"

Lúc này Trương ma ma vẫn cho rằng công chúa đưa Tứ điện hạ ra khỏi cung là để đưa dâu.

"Ma ma cứ tìm một căn phòng bên cạnh ở lại đi.

"

Sở Du Ninh giật lấy hạt đậu phộng trong tay cục bột, bóc vỏ, ném đậu phộng vào miệng nhai nhồm nhoàm, thấy cục bột lại nhặt một hạt, nàng lại tiếp tục giật.

Cục bột chớp mắt nhìn Sở Du Ninh, Sở Du Ninh cũng trừng mắt nhìn cục bột.

Trương ma ma thấy Sở Du Ninh chỉ lo bắt nạt Tứ hoàng tử, đột nhiên cảm thấy trước kia công chúa không thích Tứ điện hạ liệu có phải là phúc khí của Tứ điện hạ hay không?
 
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 18: Chương 18



"Sao có thể làm vậy, Tứ điện hạ đến đưa dâu còn có thể nói được, nô tì ở lại thì không ổn.

"

Trương ma ma đang định tiến lên dỗ Tứ hoàng tử, lại thấy Tứ hoàng tử nhặt một quả táo tàu đưa cho Sở Du Ninh, Sở Du Ninh nhận lấy ném vào miệng ăn.

Trương ma ma:! Công chúa dường như cũng không lớn hơn Tứ điện hạ bao nhiêu.

"Không sao, Tiểu Tứ sau này sẽ do ta nuôi.

"

Sở Du Ninh móc hạt đậu phộng trong miệng cục bột ra, thấy nó cuối cùng cũng bĩu môi muốn khóc, vội nhét một quả táo tàu vào tay nó.

Cục bột bỏ táo tàu vào miệng, dùng răng sữa nghiền nghiền, bỏ ra tiếp tục tìm đậu phộng gặm.

Trương ma ma chỉ cho rằng Sở Du Ninh nói đùa: "Việc này công chúa không thể làm chủ.

"

Sở Du Ninh đang định nói hôn quân đã đồng ý, bất ngờ Chu ma ma đi vào nói Nhị phu nhân cầu kiến.

Trương ma ma liếc nhìn Sở Du Ninh, thấy nàng vẫn đang ăn đành thở dài, bảo Chu ma ma nghênh đón Nhị phu nhân vào phòng.

Nhị phu nhân đi vào thấy Du Ninh công chúa ngồi trên giường cưới đang nghiêng đầu đánh giá mình, mặt tròn mắt hạnh, trên ngón tay trắng nõn còn cầm một hạt đậu phộng, má phúng phính, đôi mắt trong veo, dường như mang theo chút ngây thơ không hiểu chuyện đời, lại giống như ẩn chứa sát khí, nhìn vừa mâu thuẫn vừa hấp dẫn.

Sở Du Ninh cũng nhìn nữ nhân được gọi là nhị tẩu này, dung mạo đoan chính tú lệ, trên người có khí tức của võ giả, hẳn là có chút võ công.

Thẩm gia lão nhị sáu năm trước mất tích trên chiến trường, nghe nói đã chết, chính là trượng phu của nàng ta, còn tiểu đậu đinh hôm nay thay thúc thúc đi đón dâu là nhi tử nàng ta sinh.

Người ở đây trắng trẻo không giống như ở mạt thế, gió mưa bão bùng đến cái ăn cũng không có, càng đừng nói đến mỹ phẩm gì đó, da ai cũng thô ráp nứt nẻ.

Nhị tẩu này trông rất có khí chất của đội Bá Vương Hoa, Sở Du Ninh rất có thiện cảm, nắm một nắm táo tàu và đậu phộng đưa ra: "Ăn không?"

Nhị phu nhân vừa định hành lễ:!

Đây là lần đầu tiên nàng ta thấy tân nương ăn đồ trên giường cưới, cũng may nàng là công chúa, không có ai đến xem tân nương, nếu không thì sẽ trở thành trò cười cho người khác.

“Hoàng hậu nương nương lúc còn sống chưa kịp dạy công chúa, Nhị phu nhân đừng trách tội.

” Trương ma ma vội vàng hòa giải.

Thường thì các phu nhân chỉ lấy một hai hạt để xin chút hỷ khí, mong sớm sinh quý tử, Nhị phu nhân thủ tiết nhiều năm, công chúa làm vậy là muốn Nhị phu nhân hồng hạnh xuất tường sao?

"Ha ha ha, đa tạ công chúa có ý tốt, tiếc là ta không dùng được.

Nhưng công chúa đúng là nên ăn nhiều một chút, đợi tứ đệ trở về công chúa sẽ được như ý nguyện.

"

(*)Trong đám cưới của người Trung Quốc có một phong tục là sẽ đặt 4 thứ trên giường gồm táo tàu, đậu phộng, long nhãn, hạt sen mang ý nghĩa “sớm sinh quý tử”, thể hiện lời chúc phúc lành cho đôi vợ chồng son sớm sinh đứa con trai kháu khỉnh.

Nhị phu nhân không nghĩ công chúa cố ý chọc vào nỗi đau của người khác, nhìn đôi mắt chân thành của công chúa, chỉ thấy công chúa thật lòng muốn cho nàng ta ăn.

Sở Du Ninh lập tức thu tay lại, tiếp tục ăn không ngừng nghỉ, mạt thế không có những thứ này để ăn.

Nhị phu nhân thấy nàng ăn vài hạt đậu phộng mà ngon lành như thể ăn được món ngon quý hiếm, không khỏi thấy kỳ lạ.

Thấy Tứ hoàng tử ngồi trên giường cưới giơ tay giật đậu phộng với công chúa, Nhị phu nhân nhớ đến chuyện chính, vội nói: "Công chúa, của hồi môn trước đó có chút sai sót, đại tẩu bảo ta đến hỏi người.

"
 
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 19: Chương 19



Trương ma ma nghe nói của hồi môn có vấn đề, sắc mặt lạnh đi: "Sai sót gì?"

Hồi môn của công chúa là do bà ta kiểm tra đi kiểm tra lại, chẳng lẽ còn có người dám động tay động chân trước mắt bà ta?

"Có người ghi Tứ hoàng tử vào danh sách của hồi môn.

"

Nhị phu nhân cúi đầu chờ công chúa nổi trận lôi đình.

"Chắc chắn là Chiêu quý phi làm! Tứ điện hạ còn là đứa trẻ chưa cai sữa, Chiêu quý phi sao lại nhẫn tâm như thế? Đúng là vũ nhục người khác mà!" Trương ma ma tức đến người run rẩy.

Sở Du Ninh chớp mắt, coi cục bột là của hồi môn là vũ nhục người khác sao?

Nàng suy nghĩ rất đơn giản, cục bột là hoàng tử không thể ra khỏi cung sinh sống, vậy thì coi như của hồi môn đi theo nàng là được.

Cho nên khi Chiêu quý phi bảo người mang sổ sách của hồi môn đến cho nàng xem, nàng dùng một tia tinh thần lực chiếu theo chữ viết thêm cục bột vào.

Thấy Trương ma ma tức đến muốn xé xác Chiêu quý phi, Sở Du Ninh đột nhiên có chút sợ hãi, chi bằng cứ để Chiêu quý phi chịu trận này đi.

"Đúng! Nhất định là Chiêu quý phi làm!"

Sở Du Ninh bóp nát vỏ đậu phộng, quả quyết phụ họa lời Trương ma ma.

"Công chúa đừng nóng, nô tì sẽ đưa Tứ điện hạ về cung tìm bệ hạ làm chủ.

"

Trương ma ma mặt mày nghiêm nghị, đã hạ quyết tâm, nếu bệ hạ còn bao che cho Chiêu quý phi, bà ta nhất định sẽ đâm đầu chết trước mặt bệ hạ, dù có chết cũng phải đòi lại công lý cho công chúa và điện hạ nhà mình.

Sở Du Ninh khẽ ho một tiếng: "Nếu Tiểu Tứ đã được đưa ra ngoài, vậy sau này Tiểu Tứ chính là của ta.

"

Đưa về là không thể nào.

Trương ma ma nghe xong lại sốt ruột: "Công chúa, đây không phải là chuyện đùa.

Từ xưa đến nay, chưa từng có hoàng tử nào ra khỏi cung sống cùng công chúa.

"

"Vậy thì bây giờ có rồi.

Chẳng lẽ ma ma muốn Tiểu Tứ về đó bị Chiêu quý phi giế t chết sao?" Sở Du Ninh đưa ra câu hỏi xoáy.

Trương ma ma im lặng, Chiêu quý phi dám làm ra chuyện như vậy vào ngày đại hỉ của công chúa, nếu Tứ điện hạ về cung, dù bà ta có bảo vệ chặt chẽ đến mấy cũng không phải là đối thủ của Chiêu quý phi đang làm mưa làm gió hậu cung.

"Công chúa, Đại hoàng tử đã về cung xin chỉ thị của bệ hạ rồi, hay là xem bệ hạ nói thế nào?"

Nhị phu nhân cho rằng chỉ có bệ hạ mới có thể quyết định việc đi hay ở của Tứ hoàng tử, vì thể diện hoàng gia, Tứ hoàng tử chắc chắn phải về cung.

Trương ma ma cũng không hy vọng nhiều, bệ hạ sủng ái Chiêu quý phi không phải một hai ngày, không chừng lại bị thuyết phục thật.

"Mong chờ ông ta còn không bằng mong heo nái leo cây.

"

Sở Du Ninh không mấy thiện cảm với hôn quân thích nghe Chiêu quý phi thổi gió bên tai kia.

"Công chúa, cẩn thận lời nói.

"

Trương ma ma suýt nữa thì muốn tiến lên bịt miệng Sở Du Ninh, lời này cũng có thể nói sao, mặc dù bà ta cũng thấy công chúa nói rất đúng.

Nhị phu nhân cũng thấy lời này đại nghịch bất đạo, nhưng nghĩ kỹ lại thấy rất đúng.

Du Ninh công chúa hình như không giống với lời đồn.

*

Hoàng cung.

Cảnh Huy Đế nhìn tờ giấy của hồi môn trên tay, suýt nữa thì nghi ngờ mình không biết chữ.

Cái gì mà Tứ hoàng tử Sở Danh Hoán một người?!

"Phụ hoàng, Du Ninh đường đường là công chúa xuất giá, tân lang không có mặt cũng thôi đi, của hồi môn lại xảy ra chuyện như thế này, người phải làm chủ cho muội ấy.

"
 
Back
Top Bottom