Siêu Nhiên Marvel: Bắt Đầu Thức Tỉnh Tiểu Vũ Trụ

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
400887073-256-k663931.jpg

Marvel: Bắt Đầu Thức Tỉnh Tiểu Vũ Trụ
Tác giả: WhoClassYou
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Hawke là một người đến từ trái đất, vô tình xuyên không đến Marvel nới đầy rẫy các loại như siêu anh hùng, dị nhân đến cả quái vật.

May mắn thay cậu cũng thức tỉnh bàn tay vàng của người xuyên không, đó chính là hệ thống nhưng hệ thông này điều kiện kích có chút hà khắc.

Chính là phải đấm 10.000 nấm đấm trong liên tục 1.000 ngày.

Cùng chờ xem hành trình của cậu ấy sẽ thế nào đây.​
 
Marvel: Bắt Đầu Thức Tỉnh Tiểu Vũ Trụ
Chương 1: tại marvel vũ trụ tu hành tiểu vũ trụ


Marvel vũ trụ.Ngày 15 tháng 6 năm 2012.Thứ sáu.Thành phố New York, trong khuôn viên một trường cao đẳng.Năm nay Hawke mười bảy tuổi, lúc này đang trong sân vận động cũ kỹ, mồ hôi tuôn ra như mưa.Bành!Bành, bành, bành!Âm thanh nặng nề liên tiếp vang lên, bao cát treo giữa không trung bị Hawke đấm liên hồi, xích sắt treo bao cát cũng phát ra tiếng rít chói tai.Mái tóc của Hawke đã sớm bị mồ hôi thấm đẫm.Mồ hôi chảy dọc theo gò má cao, trượt xuống cằm rắn rỏi rồi nhỏ xuống cổ áo chiếc áo thun cũ sờn màu, đã ướt sũng từ lâu.Thế nhưng ánh mắt của Hawke từ đầu đến cuối vẫn chăm chú dán chặt vào bao cát.Tâm trí hắn không còn nghĩ đến gì khác.Giờ phút này, trước mắt hắn, bao cát chính là cả thế giới.Chín ngàn chín trăm năm mươi mốt!Chín ngàn chín trăm năm mươi hai!......Hawke vừa lẩm nhẩm vừa điều chỉnh nhịp bước, thân thể linh hoạt nghiêng sang tránh lực bật ngược của bao cát, nắm đấm vẫn không hề ngừng lại.

Trái móc, phải thẳng, từng quyền như mưa dội xuống.

Tiếng nắm đấm nện vào da bao cát kêu rền, khiến nó rung lắc dữ dội, lớp da đã bong tróc và rách xơ xác.Ra quyền.Thu quyền.Lại tung quyền.Càng lúc càng nhanh.Nhanh hơn nữa.Cho đến...Một vạn!Bành!Trong mắt Hawke ánh lửa bùng lên dữ dội.

Nắm đấm vừa thu hồi bỗng vút ra như sấm sét, nhanh tựa rắn độc phóng lưỡi, chính xác giáng thẳng vào bao cát đang rơi xuống.Bao cát lõm sâu, phát ra tiếng nặng nề.Rầm!Xích sắt không chịu nổi sức ép, gãy rời.

Bao cát mất chỗ níu giữ liền văng ra ngoài, bay trong không trung, rít lên một tiếng the thé rồi nện mạnh xuống nền xi măng.Ầm!Hô!Hawke thở hắt ra một hơi dài, ngực phập phồng kịch liệt.

Nhìn bao cát tê liệt nằm trên nền, hắn mới chậm rãi lấy lại nhịp thở.Mồ hôi rơi từ cằm xuống, thấm loang trên ống quần thể thao cũ mèm mà hắn đang mặc.Đối với người khác, chiếc quần chỉ đáng giá mười hai đô, rẻ mạt đến mức chẳng ai để tâm.Nhưng với Hawke, lại không phải thế.Dù sao...Cậu vốn là một đứa trẻ mồ côi, hơn nữa còn là một kẻ xuyên không, trọng sinh vào vũ trụ Marvel trong thân phận một cô nhi.Nếu không nhờ thành tích học tập khá giỏi, giành được học bổng của trường, thì chỉ riêng tiền học phí mỗi học kỳ lên đến vài vạn đô cũng đã là gánh nặng không bao giờ kham nổi.Thế nhưng, dù có học bổng, Hawke vẫn phải chắt bóp từng đồng.Không phải vì cậu thích tiết kiệm, mà vì học bổng cậu nhận được chỉ là loại miễn giảm học phí phổ thông.

Nó chẳng là gì so với hạng học bổng cao cấp nhất mà những người như Gwen Stacy đạt được – không chỉ miễn học phí, mà còn có thêm tiền trợ cấp, tiền thưởng và nhiều ưu đãi khác.Hawke chỉ có thể hài lòng với điều mình có.Nhờ miễn phí học phí, cộng thêm khoản phụ cấp 800 đô mỗi tháng từ Liên Bang dành cho trẻ mồ côi trong giai đoạn "quá độ độc lập" trước 18 tuổi, cùng với 500 đô phụ cấp từ bang New York vì thi đậu vào trường danh tiếng, tổng cộng mỗi tháng Hawke có 1300 đô.Với một người trưởng thành sống ở New York thì số tiền đó chẳng đáng bao, nhưng đối với Hawke, nó là quá đủ.Ăn uống trong trường, ở trong căn hộ phúc lợi giá rẻ, chẳng tốn thêm điện nước, cũng không có điện thoại hay internet.Một người ăn no, cả nhà chẳng ai lo.Máy tính cũng chẳng cần, bởi thư viện trường đã có sẵn.Nhờ vậy, mỗi tháng cậu vẫn dư ra 800 đô tiết kiệm.

Thỉnh thoảng mới tự thưởng một bữa gà rán, coi như bù đắp chút năng lượng.Đến nay, cậu đã dành dụm được hơn 30 nghìn đô.Nghĩ đến đó, trong lòng cậu thấy cũng an ủi.Đứng bất động tại chỗ, Hawke khép hờ mắt, rồi chậm rãi mở ra nhìn bao cát nằm dưới đất.

Nhưng hắn không thực sự nhìn bao cát.Mà là nhìn khung nhắc nhở hiện lên trong tầm mắt.Đúng vậy.Hệ thống.[ Tiểu vũ trụ tu hành ][ Trạng thái hiện tại: Chưa kích hoạt ][ Điều kiện kích hoạt: Liên tục 1000 ngày, mỗi ngày đánh 10.000 quyền ][ Tiến độ kích hoạt: 999/1000 ]Nhanh thôi!Nhanh rồi!Ngày mai là có thể kích hoạt!Hawke nhìn dòng tiến độ, lòng như lửa đốt, chỉ hận không thể nhảy thẳng đến ngày mai.Cái hệ thống này xuất hiện với hắn từ năm mười lăm tuổi, chính xác là ngày 10 tháng 9 năm 2009 – cũng đúng vào lúc Hulk đại chiến ở New York.Kể từ hôm đó, hắn không dám lơi lỏng.Chỉ có luyện.Không còn đường lui.Bởi vì đây là vũ trụ Marvel – nơi anh hùng, siêu nhân, thần thánh và quái vật tràn ngập, nơi mạng người chẳng đáng gì.Không có hệ thống, hắn còn có thể an phận.Nhưng khi hệ thống đã xuất hiện, nếu không bám lấy nó, khác nào tự tìm đường chết.Thế là từ hôm ấy, Hawke kiên trì mỗi ngày mười ngàn quyền, không hề gián đoạn, gió mưa cũng chẳng ngăn nổi.Cơm có thể nhịn.Quyền thì không thể bỏ.Và đến hôm nay...Liên tục 999 ngày.Cuối cùng, cậu sắp chạm tay vào bình minh thắng lợi!
 
Marvel: Bắt Đầu Thức Tỉnh Tiểu Vũ Trụ
Chương 2: sấm sét thomson cùng con mọt sách parker


Sau khi hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày, đang tắm trong phòng tắm ở sân vận động, Hawke lại một lần nữa gọi ra giao diện chỉ mình hắn thấy được, nhìn thanh tiến độ của 『tiểu vũ trụ tu hành』 chỉ còn thiếu một ngày là công đức viên mãn, trong lòng vẫn cảm giác như đang nằm mơ giữa ban ngày.Dù sao...Mỗi ngày vung quyền một vạn lần, kiên trì suốt 1000 ngày, nói dễ nhưng làm lại là chuyện cực kỳ khó.Có lúc chính Hawke cũng không hiểu nổi tại sao mình có thể kiên trì đến giờ.Có lẽ vì hắn vốn là người không bao giờ chịu thua?Hay là bởi vì hắn đang sống trong vũ trụ Marvel?Hắn không chắc.Nhưng có một điều hắn biết rõ.Một ngày.Chỉ còn một ngày nữa thôi.Sau hôm nay, ngày mai hắn sẽ kích hoạt được ngoại quải.Tiểu vũ trụ tu hành...Không biết có phải thứ mà hắn đang nghĩ tới hay không.Trong ký ức của hắn, duy nhất có thể liên hệ với hai chữ 『tiểu vũ trụ』 chỉ có một thứ.Nếu quả thật đúng như hắn mong chờ...Vậy thì tương lai sẽ còn có hi vọng!Theo thuyết pháp của triết học gia Hy Lạp cổ đại Democritus, vạn vật đều do nguyên tử tạo thành, trong thân thể con người cũng tồn tại một vũ trụ thu nhỏ.Chính là tiểu vũ trụ!Tu hành tiểu vũ trụ, chính là không ngừng kích phát năng lượng sinh mệnh bản nguyên, đánh thức tiểu vũ trụ ẩn giấu trong cơ thể, rồi bồi dưỡng nó ngày càng mạnh mẽ, thậm chí còn có thể thiêu đốt tiểu vũ trụ để đạt tới sức mạnh vượt ngoài mọi quy luật vật lý.Hawke nhớ rất rõ, ở kiếp trước có một bộ Anime miêu tả về tiểu vũ trụ như thế.Đó chính là—Thánh đấu sĩ!Người nắm giữ năm giác quan cơ bản sẽ trở thành thanh đồng thánh đấu sĩ.Khi lĩnh ngộ được giác quan thứ sáu sẽ bước lên hàng bạch ngân thánh đấu sĩ.Còn triệt để khống chế giác quan thứ bảy, sẽ trở thành hoàng kim thánh đấu sĩ.Nhưng cao hơn nữa, còn có giác quan thứ tám, thậm chí là giác quan thứ chín...Trong đầu Hawke lại thoáng hiện lên những hình ảnh vụn vặt về bộ Thánh đấu sĩ năm xưa.Chỉ một thoáng, hắn hoàn hồn, rồi khẽ cười lắc đầu.Bởi vì đến giờ hắn vẫn chưa chắc chắn ngoại quải này có thực sự giống như trí nhớ của mình hay không.Nghĩ nhiều cũng vô ích.Hơn nữa, hắn chưa bao giờ có ý nghĩ phải đánh bại Odin hay giẫm đạp Zeus.Điều quan trọng nhất chính là—Tâm tính.Hắn đã xuyên đến thế giới này được mười bảy năm.

Trước khi có ngoại quải, thậm chí từ năm mười lăm tuổi, hắn đã chuẩn bị tâm lý để đối diện với một thế giới tàn khốc mà không cần dựa vào ngoại quải.Cho nên...Tâm tính rất quan trọng.Bây giờ mong đợi càng nhiều, lỡ như không phải thì thất vọng sẽ càng lớn.Nghĩ vậy, Hawke gạt bỏ hết tạp niệm, vắt khô khăn tắm, gom quần áo bỏ chung vào túi nhựa, quấn khăn quanh người rồi vừa lau tóc vừa đẩy cửa bước ra.Bịch một tiếng!Cửa phòng tắm bị đẩy mạnh, ngay sau đó một thân ảnh gầy gò bị người xô vào, lảo đảo vài bước rồi ngã ngồi xuống nền gạch.Đó là...Peter?Hawke cau mày nhìn người vừa bị đẩy ngã, chính là đời đầu của Nhện tinh — Peter Parker.Peter cũng nhìn thấy Hawke vừa bước ra, vẻ mặt lúng túng.Ngay khi Peter định lên tiếng chào hỏi, từ ngoài cửa vang lên một tràng cười khoái trá.Người vừa xuất hiện là Flash Thompson — đội trưởng đội bóng bầu dục, biệt danh 『sấm sét』, cũng chính là ác bá nổi tiếng trong trường, đi cùng hắn là ba tên tùy tùng, trên tay ôm quả bóng bầu dục.Nhưng ngay khi bước vào, tiếng cười chợt im bặt.Trước mắt bọn họ, Hawke nửa người dưới chỉ quấn khăn tắm, một tay cầm túi quần áo, một tay đang lau mái tóc ướt.Ánh mắt hai bên chạm nhau.Flash cao lớn, vạm vỡ.Nhưng Hawke cũng chẳng kém.Trải qua 999 ngày, mỗi ngày vung quyền một vạn lần, thân thể Hawke rắn chắc với từng thớ cơ bắp cuồn cuộn.

Khác hẳn với kiểu cơ bắp "phồng lên" nhờ tập gym, cơ thể hắn tràn đầy sức mạnh bộc phát tự nhiên, như một cỗ máy chiến đấu được mài giũa tinh luyện.Khăn tắm siết nhẹ ở eo càng làm nổi bật cơ bụng tám múi chỉnh tề, như một bộ áo giáp điêu khắc hoàn mỹ.Không khí lập tức đông cứng lại.Trong các trường học ở Mỹ, luôn tồn tại một dạng khinh miệt hoặc bắt nạt theo giai cấp.Theo lý mà nói, Hawke là trẻ mồ côi, không cha không mẹ, lẽ ra sẽ nằm trong nhóm dễ bị bắt nạt.Nhưng sự thật hoàn toàn ngược lại.Dù chưa từng quen biết hay tiếp xúc, đám ác bá trong trường vẫn hiểu rằng Hawke không phải loại dễ trêu.Đơn giản thôi—Bởi vì cả khí chất lẫn vóc dáng của hắn hoàn toàn không dính dáng gì đến ba chữ "dễ ức hiếp".Và tất nhiên, Hawke cũng chẳng bao giờ đi bênh vực kẻ yếu, hắn không phải chúa cứu thế.Lần này cũng vậy.Hắn thu ánh mắt lại, mặc quần áo gọn gàng, nhét túi nhựa vào ba lô rồi khoác lên vai, bước thẳng về phía cửa nơi Flash Thompson đang đứng chắn.Flash nhíu mày.

Hắn biết Hawke.Một người có thể tự mình tập luyện mỗi ngày vung ra mười ngàn cú đấm suốt hơn hai năm, làm sao hắn không biết?Nhưng ngoài việc nhận biết, hắn và Hawke hoàn toàn chẳng có quan hệ gì.Tất cả những buổi tiệc tùng, tụ họp, Hawke chưa bao giờ tham dự.

Hắn như thể sống trong một thế giới song song vậy.Khi Hawke dừng lại trước mặt, ánh mắt điềm nhiên, hắn chỉ nói một câu😛hiền nhường một chút.Trong khoảnh khắc ấy, Flash theo bản năng nghiêng người sang bên.Ba tên tùy tùng định mở miệng, nhưng vừa chạm phải ánh mắt xanh thẳm, thờ ơ mà sắc bén của Hawke, lập tức cũng ngoan ngoãn tránh đường.Cảm ơn.Hawke khẽ nói, giọng bình thản rồi lướt qua, rời khỏi phòng tắm.Flash nhìn theo bóng lưng hắn, cau mày, trong đầu thoáng hiện một tia nghi hoặc.Đúng lúc ấy, ba tên tùy tùng kêu lên kinh hãi."

Chết tiệt!"

"Lão đại, Peter chạy rồi!"

Cái gì?Flash giật mình quay lại, thấy Peter Parker đã nhân lúc hắn phân tâm mà bám theo sau lưng Hawke chạy mất, lập tức gầm lên giận dữ."

Mau đuổi theo!"

"Con mọt sách Parker, đứng lại cho tao!"...
 
Marvel: Bắt Đầu Thức Tỉnh Tiểu Vũ Trụ
chương 3, tối nay, vũ trụ sẽ vì hắn mà lấp lóe


Hawke rời khỏi sân vận động cũ, rồi đi về hướng bãi đỗ xe.Hắn không hề biết phía sau đang xảy ra chuyện gì.Mà cho dù có biết, hắn cũng chẳng buồn quan tâm.Dù Spider-Man được gọi là nhân vật nổi tiếng nhất trong truyện tranh, nhưng thực tế Hawke và Peter vốn chẳng hề quen thân.

Dù cả hai bằng tuổi nhau, cũng chỉ thế mà thôi.Khi Hawke khoác chiếc balo lệch vai đi đến bãi đỗ, chiếc xe buýt trường học màu cam cuối cùng vừa mở cửa.

Người tài xế có râu quai nón, mặc đồng phục trường, đang gục xuống tay lái, chán chường nghịch chiếc radio cũ kỹ.Buổi chiều tốt, Holl tiên sinh.

Hawke bước lên xe, lễ phép chào: Hôm nay có gì đặc biệt không?Người đàn ông có râu quai nón trông dữ tợn, nhưng thật ra Holl tiên sinh lại rất hiền lành, hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài.Hắn cười đáp: Vẫn là tin tòa nhà Quantico sụp đổ, nghe bảo là khủng bố tấn công.

À, Hawke, hôm nay em muộn hơn hôm qua hai phút.Hawke nhún vai: Xin lỗi, em tắm hơi lâu một chút.May là ta biết mỗi ngày em đều lên xe này, nếu không ta đã đóng cửa và chạy rồi.

Ngồi xuống đi, chúng ta xuất phát.Vâng.Hawke gật đầu, giữ lễ phép, rồi mang balo đi thẳng xuống hàng ghế sau.Holl tiên sinh nổ máy, chuẩn bị đóng cửa thì bất ngờ Peter từ xa chạy tới, chen lên xe đúng lúc cửa sắp khép lại.Holl tiên sinh giật mình, suýt bật ra một câu chửi, nhưng ông kìm lại.

Ông nhìn Peter đang thở hổn hển, rồi liếc sang ngoài cửa sổ, thấy Flesch Thompson cùng ba tên bạn đứng ngoài, ánh mắt theo dõi Peter.Holl tiên sinh cau mày hỏi: Này, các cậu có định lên xe không?Flesch Thompson hất mắt khinh khỉnh, không nói gì, chỉ quay lưng dẫn cả bọn bỏ đi.Bắt nạt bạn học là một chuyện, nhưng gây chuyện ngay trước mặt nhân viên trường thì khác.

Hắn là kẻ côn đồ, nhưng không ngu.Peter hiểu điều đó.

Cậu đợi Holl tiên sinh đóng cửa rồi mới cúi đầu nói lời cảm ơn.Holl tiên sinh nhìn Peter, không đáp lại.

Ông biết rõ mọi chuyện, nhưng miễn là không có bắt nạt xảy ra ngay trên xe ông, thì ông sẽ không can thiệp.

Ngoài xe, chuyện đó không thuộc về ông.Peter cũng không nói thêm, mà xoay người tìm chỗ ngồi.

Nhìn quanh, cậu thấy Hawke đang ngồi sát cửa sổ cuối xe.

Do dự một chút, Peter bước đến.Cảm ơn.Hawke ngẩng đầu nhìn, nét mặt lạnh nhạt: Ta đâu có giúp gì ngươi, không cần cảm ơn.Nói rồi hắn quay lại nhìn ra cửa sổ, chẳng để ý đến Peter nữa.Hắn không biết lúc này Peter đã biến đổi hay chưa, rất có thể cậu vẫn chưa thành Spider-Man trong trí nhớ hắn.

Nhưng cho dù Peter có biến dị đi chăng nữa, Hawke cũng không muốn dây dưa.Nói chính xác, hắn không muốn dính dáng tới bất kỳ siêu anh hùng nào.Nghe thì oai, nhưng trên thực tế, siêu anh hùng luôn kéo theo đủ loại tai nạn.Nếu không có chuyện ngoài ý muốn, hắn chẳng bao giờ muốn giao tiếp với họ.

Điều hắn mong chỉ đơn giản là sống lâu một chút.

Một kiếp này được tái sinh, chí ít cũng muốn sống bình yên, thọ đủ rồi chết già.Nếu có thể, hắn chỉ muốn học hành chăm chỉ, mỗi ngày tiến lên một chút, cố gắng sống thoải mái hơn.Hiện tại, suy nghĩ ban đầu của Hawke vẫn không thay đổi.

Nhưng cái "sống thoải mái" ấy dần biến thành mong muốn được sống lâu hơn, sống vui hơn.Dù là kiểu nào, tiền đề vẫn như nhau.Một điều duy nhất: Đừng dính vào đám siêu anh hùng thích gây chuyện.Cho nên, dù sau này cùng học với Peter Parker hay Gwen Stacy, Hawke cũng chưa bao giờ chủ động muốn quen thân.Chỉ có Gwen là ngoại lệ.Bởi nàng là trợ lý học tập của lớp mười một, nhưng yêu đương với Gwen, người được gọi là bạn gái số một trong truyện tranh?

Hawke chưa từng nghĩ đến, ít nhất là lúc này thì không.Bây giờ hắn còn chưa đủ tư cách để nói chuyện tình yêu.Peter nhìn Hawke, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại thôi, rồi chọn ngồi xuống ghế bên cạnh.Xe tiếp tục chạy, đến cổng trường thì đón thêm vài học sinh khác.

Không khí trong xe vốn yên tĩnh, nhanh chóng trở nên ồn ào.Rồi cuối cùng, xe dừng ở khu Jackson.Holl tiên sinh mở cửa, nhìn Hawke cười: Ngày mai gặp lại, Hawke.Ngày mai gặp, Holl tiên sinh.Hawke lễ phép đáp, rồi xuống xe, đi về phía tòa chung cư cũ kỹ màu cam loang lổ gần đó.Đây là tòa nhà thuộc sở hữu của thành phố New York.

Căn phòng Hawke thuê nằm ở tầng năm, diện tích nhỏ, nhưng có lợi thế: hắn có thể dễ dàng trèo ra ban công thoát hiểm, rồi đi thẳng lên sân thượng.Về đến nhà, Hawke đặt balo lên bàn, lấy ra túi nhựa đựng quần áo sạch, rồi mang lên sân thượng phơi.Xong xuôi, hắn chống tay lên lan can, ngẩng đầu nhìn những chiếc máy bay cất cánh và hạ cánh ở sân bay gần đó.Một bên hóng gió, một bên đếm máy bay.Đó là một trong những thú vui hiếm hoi giúp hắn thư giãn.Nhưng gần đây, hắn lại có thêm một thói quen mới: ngắm sao.Đêm xuống.Hawke ngồi dựa lưng vào bức tường thông gió trên sân thượng, vừa tận hưởng làn gió mát mùa hè, vừa ngẩng đầu nhìn bầu trời sao.Vũ trụ mênh mông, sao sáng rải đầy trời.Không biết có phải ảo giác hay không, nhưng từ nửa năm nay, Hawke luôn cảm thấy khi mình kiên trì luyện quyền mười nghìn lần mỗi ngày, bản thân dường như có mối liên hệ với vũ trụ rộng lớn.Hôm nay, cảm giác ấy càng rõ ràng hơn.Những chòm sao mà đêm qua còn mờ ảo, thì nay lại sáng rực, rõ ràng lạ thường.Thiên Mã chòm!

Thiên Long chòm!

Bạch Điểu chòm!

Andromeda!

Phượng Hoàng chòm!

...

Lacerta!Bốn mươi tám chòm sao tượng trưng cho bốn mươi tám Thánh Đấu Sĩ Đồng Giáp, giờ phút này đều hiện ra trong mắt Hawke.Tựa hồ, tối nay, toàn bộ vũ trụ đều sẽ vì hắn mà lấp lánh!
 
Marvel: Bắt Đầu Thức Tỉnh Tiểu Vũ Trụ
Chương 4: cháy lên đi, ta tiểu vũ trụ!


Rạng sáng vừa qua.Trên sân thượng của nhà trọ, Hawke đang luyện quyền.Không có bao cát, cũng chẳng có kỹ thuật gì gọi là bài bản.

Hắn thậm chí chẳng hề di chuyển, chỉ đứng yên một chỗ, mắt khép hờ như đang nhập định, rồi từng quyền, từng quyền chậm rãi tung ra vào khoảng không trước mặt.Lần này, hắn không tìm kiếm tốc độ.

Hắn như lạc vào một trạng thái ngộ ra điều gì đó.

Trước đây, mỗi lần ra quyền, trong lòng hắn luôn dấy lên một cảm giác kỳ lạ.

Nhưng tối nay, cảm giác ấy lại trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.Hawke thấy mình như rơi vào một nơi tối tăm vô tận, một hắc ám không có điểm dừng.

Nhưng mỗi lần hắn vung quyền, trong bóng tối ấy lại có một tia sáng lóe lên, nhỏ bé nhưng rõ ràng.Nếu lúc này Hawke ngẩng đầu lên, hắn sẽ phát hiện một cảnh tượng khó tin.

Trên bầu trời đêm, các chòm sao như Thiên Mã, Thiên Long, Bạch Điểu, Phượng Hoàng, Lacerta... tổng cộng bốn mươi tám chòm sao của Thanh Đồng, tất cả đều cùng lúc lóe sáng, đồng điệu với từng quyền hắn đánh ra.Không phải chỉ một, mà là toàn bộ.Một quyền, lại một quyền, liên tục không ngừng.Hắn ra quyền rất chậm, nhưng cùng lúc lại nhanh vô cùng.

Bởi vì ngay khi bóng quyền thứ nhất còn chưa tan biến, bóng quyền thứ hai đã hiện ra, rồi thứ ba, thứ tư...

Từng tầng quyền ảnh chồng lên nhau, đầy rẫy khắp khoảng không.Đúng lúc ấy, trong đầu Hawke vang lên một tiếng nổ ong, mơ hồ nhưng lại như tiếng chuông lớn rung dội.Bành!Một tia lửa bùng lên theo tiếng nổ, xuyên thấu từ quyền của hắn, lan vào không gian vô tận như làn sóng chấn động, đẩy dần màn đêm đặc quánh ấy ra.Ban đầu chỉ là một gợn sóng nhỏ.

Rồi trong nháy mắt, nó bùng nổ dữ dội như vụ nổ Big Bang khởi nguyên vũ trụ.

Tinh không tối đen đột nhiên rực sáng, mọi thứ như nổ tung.Trong cơ thể Hawke, một bức tường vô hình chợt sụp đổ, đánh thức một sức mạnh ngủ yên hàng vạn năm.Bá!Đôi mắt khép hờ bỗng mở ra.

Trong đáy mắt hắn, ngọn lửa lần này không còn lụi tàn như trước, mà rực rỡ bùng nổ.Ầm!Hawke cảm nhận máu trong người sôi trào dữ dội, từng tế bào rung động như hàng vạn vì sao cùng lúc bùng nổ.

Xương cốt của hắn liên tục bị nghiền nát rồi tái tạo ngay tức thì, như được một sức mạnh khủng khiếp mài dũa và rèn lại.Ùng!Một luồng gió xoáy vang lên bên tai.

Hắn thấy cảnh tượng kỳ diệu: từng hạt nhỏ tạo nên thân thể hắn xoay tròn, thiêu đốt, sụp đổ rồi lại hình thành, như thể chứng kiến vũ trụ khai sinh.Huyết mạch chảy dưới da hắn như những dải ngân hà cuộn trào.

Trái tim đập lên từng nhịp vang vọng, như nhịp đập nguyên sơ và vĩnh hằng của vũ trụ, lan ra vô tận hư không.Khoảnh khắc ấy, tinh thần Hawke bừng tỉnh.Hắn siết chặt nắm đấm, chân đạp mạnh xuống, cả thân thể lùi lại một nhịp.Rồi tung quyền.Tiếng hét bùng nổ không phải phát ra từ cổ họng, mà từ tận linh hồn:Cháy lên đi, ta tiểu vũ trụ!!Ầm ầm ầm!Không khí xung quanh vỡ tung như sóng nước.

Không gian như mảnh lưu ly tan vỡ.

Dòng chảy thời gian cũng như bị xé toạc, dừng lại trước một quyền ấy.Một giây sau...Xoẹt!Không khí phát ra tiếng xé nát.Rầm!Không gian rên xiết như bị nghiền vụn.Ầm ầm!Thời gian cũ tan vỡ, rồi ngay lập tức, một dòng thời gian mới hình thành thay thế.Bành!Trên đường đối diện nhà trọ, bức tường kính bên ngoài của tòa nhà nổ tung, vang lên những tiếng chói tai.Bành bành bành!Hàng loạt ô tô đậu trên phố như bị một bàn tay vô hình đập xuống, kính vỡ nát, còi báo động rú lên chói tai.Cùng lúc đó, tại Kamar-Taj."

Ân?"

"Lão sư?"

Các pháp sư ngạc nhiên nhìn Chí Tôn Pháp Sư.

Ông cúi xuống nhìn thánh vật treo trên cổ mình – Agamotto chi nhãn.Ông kết ấn, để viên bảo thạch mở ra.

Một luồng sáng xanh lục thần bí tỏa ra từ trong đó.

Đây chính là Thời Gian Bảo Thạch, viên đá có thể khống chế mọi điểm thời gian – quá khứ hay tương lai.Sở hữu nó tức là nắm giữ dòng chảy thời gian."

Đây là... tương lai đã bị thay đổi?"

Chí Tôn Pháp Sư lẩm bẩm, rồi kết ấn, đóng bảo thạch lại.

Sau đó, thân ảnh ông lập tức biến mất khỏi chỗ.『 Đinh! 』『 Chúc mừng ngươi, đã kích hoạt tiểu vũ trụ tu hành! 』『 Đinh! 』『 Đồng hành cùng ngài suốt 1000 ngày là vinh hạnh của ta.

Ngoại quải sắp rời đi, mong chờ lần gặp lại tiếp theo! 』『 Cuối cùng, tiểu vũ trụ tu hành pháp là con đường chiến đấu, là pháp của thánh chiến.

Chỉ trong chiến đấu mới trưởng thành, trong chiến đấu mới thăng hoa! 』『 Gặp lại! 』Âm thanh của ngoại quải vang vọng trong đầu Hawke.Một ngàn ngày trước, nó xuất hiện.

Một ngàn ngày sau, nó lại rời đi.

Đến rồi đi, im lặng như chưa từng có mặt.Khi ấy, trời đã sáng.Dưới phố, những tiếng la hét vang lên."

Khốn kiếp, chuyện gì xảy ra vậy?"

"Pha lê của ta!"

"Xe của ta nát rồi!"

"Mẹ nó, ai làm ra chuyện này?"

"Khoan đã, mau nhìn kìa!"

"Chúa Jesus!"

Đứng trên sân thượng, Hawke nghe rõ từng tiếng ồn ào như ngay bên tai.

Hắn mở mắt, nhìn thấy bầu trời Manhattan bị xé rách một vết nứt xanh lam chói lòa.Hawke chết lặng."

Tê... ta vừa mới tung một quyền, lại đánh thủng cả bầu trời sao?"...
 
Marvel: Bắt Đầu Thức Tỉnh Tiểu Vũ Trụ
Chương 5, một quyền đánh nát New York thương khung


Hawke ngây người nhìn bầu trời Manhattan bị xé rách, lộ ra một khoảng không đen kịt vô tận.Trên bầu trời Manhattan, ánh sáng màu lam u tối phóng thẳng lên cao, liên tục bắn vào khe nứt, giống như mở ra một cánh cổng không gian.

Bầu trời bị kéo toạc ra như có một bàn tay vô hình thô bạo xé rách, viền nứt lóe sáng ánh lam, vang dội khắp không trung.Hawke theo bản năng đưa mắt nhìn bàn tay phải của mình.Nhưng... chỉ một giây sau, hắn sực tỉnh.Không đúng.Thứ khiến bầu trời rung chuyển không phải là hắn, mà chính là Không Gian Bảo Thạch.2012.Cuộc xâm lăng của Chitauri!Trong đầu Hawke lóe lên suy nghĩ, hắn lập tức nhìn lại bầu trời đang rách toạc kia.

Quả nhiên, cánh cổng không gian trên bầu trời Manhattan vừa mở ra, từng toán quân Chitauri như châu chấu bằng kim loại tuôn ra ào ạt.Chúng lao xuống!Từng binh sĩ Chitauri cưỡi phi cơ hình giọt nước phát sáng lạnh lẽo, động cơ phát ra tiếng rít ghê rợn.

Thân thể chúng được giáp hợp kim đen kịt bọc chặt, khiến chúng càng thêm dữ tợn.Ầm ầm!Tên lính Chitauri đầu tiên bóp cò khẩu súng năng lượng.

Ngay lập tức, tường kính của một tòa cao ốc ở Manhattan bị xuyên thủng và nổ tung."

Quang quác!"

"Tiến công!"

"Xâm lấn, xâm lấn!"

"Giết chết bọn chúng!"

Lũ Chitauri gào thét phấn khích.

Chúng từ cánh cổng tuôn ra, nhanh chóng phân chia nhiệm vụ.

Một số phi thẳng xuống đường phố Manhattan.

Một số khác tăng độ cao, rồi xác định hướng công kích, lao thẳng về Brooklyn.

Tất nhiên, quận Queens cũng nằm trong phạm vi tấn công."

Trời đất ơi, cái gì thế kia?"

"Người ngoài hành tinh sao?"

"Chúng nó đang lao về phía chúng ta!"

"Chạy mau!"

"Aaa!"

Người dân Queens khi nhìn thấy lũ Chitauri vừa bắn xuyên cao ốc, vừa đốt cháy xe cộ, thậm chí giết hại dân thường, liền hét lên thất thanh, chạy loạn khắp nơi tìm chỗ trốn.Tiếng kêu của Chitauri.

Tiếng kính vỡ.

Tiếng xe nổ tung.

Tiếng rên la thảm thiết của dân thường.

Tiếng hò hét hỗn loạn của người bỏ chạy.Tất cả hòa thành một cơn ác mộng bao trùm khắp New York.Hawke đứng trên sân thượng, theo bản năng quay người định trở về căn hộ.

Nhưng vừa xoay đi, hắn đột ngột dừng lại, nhớ ra điều gì đó.

Hắn quay lại, ngước nhìn lên bầu trời.

Lúc này, từng tốp lính Chitauri như đàn cá dạt về phía Queens, gào thét ghê rợn.Một tên Chitauri lái phi cơ nhìn thấy Hawke đang đứng trên sân thượng.

Với kẻ xâm lược, cảnh tượng thú vị nhất chính là khi dân thường bất lực, la hét trong tuyệt vọng.

Giữa cảnh tượng hỗn loạn, chỉ có Hawke đứng bất động tại chỗ, khiến hắn càng thêm chú ý.Ánh mắt hai bên chạm nhau.Trong mắt xanh thẳm của Hawke, như có một tia sáng lóe lên."

Sâu kiến!"

Tên Chitauri thè chiếc lưỡi rắn liếm môi sau lớp mặt nạ hợp kim đen, hưng phấn lao thẳng về phía Hawke.Hắn giơ súng, dồn năng lượng thành một quả cầu sáng, rồi bắn thẳng xuống sân thượng.Hawke nhìn chằm chằm luồng năng lượng đang lao tới, ánh mắt khẽ co lại.Oanh!Sân thượng nổ tung, bụi mù mịt."

Cái gì?"

Tên Chitauri sững sờ khi thấy Hawke không hề hấn gì, vẫn đứng đó.

Hắn gầm lên, điên cuồng bóp cò."

Bành, bành, bành!"

"Oanh, oanh, oanh!"

Cả sân thượng rung chuyển, như thể ngày tận thế ập xuống.

Đá vụn bay tứ tung, bụi mịt mù.

Hawke liên tục di chuyển trong làn khói, tránh từng phát bắn, từ chỗ ban đầu có phần lúng túng, nay đã thành thạo chỉ trong chưa đầy một phút.Tên Chitauri tức giận gào thét."

Tê!

Sâu kiến!"

Đột nhiên, hắn nghe một tiếng động lạ."

Rắc... két!"

Hắn cúi nhìn, thấy băng đạn đã cạn.

Ngay lúc ấy, từ trong bụi mù, một tấm thép lớn của bồn nước gãy vỡ lao ra, đập thẳng vào phi cơ.Bịch!Phi cơ nổ tung.

Tên Chitauri bị hất văng, rơi thẳng xuống sân thượng.Đông!"

Tê!"

Hắn vùng dậy, rút ra một loại súng cỡ lớn, ánh sáng xanh u ám từ nòng súng phát sáng dữ dội."

Sâu kiến!"

"Đi ra đây!"

Hắn gào lên, mặc kệ Hawke có hiểu hay không.Nhưng thật ra, Hawke nghe được.

Rất thần kỳ, nhưng hắn hiểu rõ từng lời của kẻ ngoài hành tinh.Hắn không bận tâm vì sao, chỉ biết trong cơ thể mình có một tiểu vũ trụ, việc này chẳng có gì lạ.Lúc này, sân thượng đã gần như nát vụn sau cơn oanh tạc.

Nhiều mảng sàn sụp xuống tận tầng ba, để lộ cả căn phòng phía dưới.Thế nhưng chẳng ai để ý đến trận chiến này.

Người New York vốn đã quen với hiểm nguy, phản ứng nhanh gọn: gặp biến là chạy, không quay đầu lại.Bụi mù dần tan.Hawke lại xuất hiện, đứng sừng sững trước mặt tên Chitauri.Tên lính kia bật cười khẩy, ánh sáng xanh trong mắt lóe lên, hắn bóp cò, gào thét dữ dội."

Đi chết đi!"

"Sâu kiến!!"...
 
Marvel: Bắt Đầu Thức Tỉnh Tiểu Vũ Trụ
Chương 6: toàn năng thanh đồng thánh đấu sĩ Hawke


Két!Tên lính Chitauri đang trong tư thế tấn công bỗng xoay người chín mươi độ.

Đôi mắt kép như ruồi của hắn phát ra ánh sáng xanh u ám, nhưng lúc này lại hiện rõ vẻ kinh hoàng không thể tin nổi khi nhìn thấy Hawke đứng trước mặt.Hắn xuất hiện sau lưng ta từ bao giờ?Chitauri binh sĩ còn chưa kịp hiểu, thì đó cũng là ý nghĩ cuối cùng trong đời hắn.

Khi ý niệm ấy thoáng qua trong đầu, bóng tối vô tận đã bao trùm lấy hắn.Thi thể Chitauri vô lực rơi xuống sân thượng, vũ khí năng lượng trên tay cũng rơi xuống đất, vang lên một tiếng khô khốc."

Chỉ có thế thôi sao?"

"A."

Hawke mỉm cười, nhìn cái xác vừa bị mình vặn gãy cổ.Một giây sau, hắn cảm nhận rõ ràng trong tiểu vũ trụ hình thành sau vụ nổ Big Bang nơi cơ thể mình, có một dòng nước ấm dâng lên khi Chitauri tử vong.

Theo dòng nước ấm ấy, trong tiểu vũ trụ tựa như có một vì sao vừa được thắp sáng.Đồng thời, cùng lúc ngôi sao ấy bừng sáng, một luồng tin tức cũng truyền vào tâm trí Hawke.Trong tiểu vũ trụ, bốn mươi tám chòm sao đồng thánh hiện ra hư ảnh.

Khi ngôi sao đầu tiên được thắp sáng, chúng trở nên mờ mờ ảo ảo như ẩn như hiện.Hawke nhắm mắt, lĩnh hội tin tức từ tiểu vũ trụ.Trong vô số trận chiến mà trưởng thành.

Trong vô tận chiến đấu mà thăng hoa.Dù sao thì...Tiểu vũ trụ vốn sinh ra cho chiến tranh, cho thánh chiến.

Đó là pháp môn chiến đấu, là đạo pháp của thánh đấu sĩ."

Vậy ra..."

"Nếu ta muốn trong tiểu vũ trụ của mình thắp sáng chòm sao thuộc về ta, thì phải chiến đấu, chiến đấu không ngừng?"

Theo thiết lập của thánh đấu sĩ, tiểu vũ trụ và chòm sao có mối liên kết chặt chẽ, nhưng không phải chỉ đơn giản là tương ứng một – một.

Nếu tiểu vũ trụ là chất lỏng, thì chòm sao chính là chiếc bình chứa.

Chòm sao vừa là biểu tượng thân phận, vừa là vật chứa sức mạnh của thánh đấu sĩ.Tin xấu là... trong vũ trụ Marvel này, vốn không hề tồn tại thánh đấu sĩ.

Vì vậy, để có được chòm sao cho riêng mình, hắn phải tự thắp sáng từng ngôi sao trong tiểu vũ trụ.Tin tốt là... cũng bởi vì nơi đây không có thánh đấu sĩ, nên về mặt lý thuyết, cả bốn mươi tám chòm sao đồng thánh, Hawke đều có thể đánh thức!Không giống trong ký ức, nơi hàng vạn người tranh đoạt một chòm sao, cuối cùng chỉ một kẻ chiến thắng.

Ở đó, chòm sao ít mà thánh đấu sĩ lại nhiều.

Nhưng nơi này thì khác.Ở đây, chỉ có một mình hắn thức tỉnh tiểu vũ trụ.Cho nên... hắn vừa có thể trở thành Thánh đấu sĩ Thiên Mã, cũng có thể trở thành Thánh đấu sĩ Phượng Hoàng, chỉ cần thắp sáng được chòm sao trong tiểu vũ trụ của chính mình.Quá tuyệt vời.Có câu nói thế này: trẻ con thì mới biết chọn lựa, còn người trưởng thành sẽ lấy hết.

Hắn tuy mới mười bảy tuổi, chưa tròn trưởng thành, nhưng tâm trí thì đã sớm cứng cáp.Hắn muốn tất cả.Khoan đã...

Nếu bốn mươi tám chòm sao đồng thánh có thể thắp sáng, vậy còn hai mươi bốn chòm sao bạc?

Và cả mười hai cung hoàng đạo nữa thì sao?Tê...Ý nghĩ này chợt lóe lên, khiến Hawke rùng mình hít một hơi lạnh.Đúng lúc ấy, hắn nghe thấy tiếng động ngoài kia.

Soạt!

Đôi mắt mở ra, hắn thấy hai tên Chitauri điều khiển phi cơ đang gào thét, chỉ vào cái xác đồng bọn dưới chân hắn rồi siết cò súng."

A!"

"Khốn khiếp!"

"Giết hắn!

Giết hắn!"

"Oanh!

Oanh!

Oanh!"

Chứng kiến đồng đội bị một con sâu kiến Địa Cầu giết chết, chúng nổi cơn thịnh nộ, điên cuồng nhả đạn năng lượng về phía sân thượng.Dưới làn đạn dày đặc, sân thượng vốn đã lung lay không chịu nổi, cuối cùng vỡ vụn.Ầm ầm!Cả tòa nhà cao tầng rung chuyển dữ dội, rồi sụp đổ từ trên xuống.

Mặt đất rung lắc, bụi mù dậy khắp nơi.

Tòa nhà năm tầng nay chỉ còn là một đống đổ nát.Những gia đình vừa kịp thoát ra ngoài trước khi sập nhà đứng ngơ ngác, há hốc miệng nhìn cảnh tượng trước mắt.Rồi họ bừng tỉnh, bởi hai tên Chitauri hạ thấp độ cao, xuất hiện ngay trước mắt.Hoảng hốt, họ thét lên và quay đầu bỏ chạy.Nhưng đã muộn.Cái chết của đồng bọn khiến hai tên Chitauri dồn toàn bộ lửa giận lên những con người đang chạy loạn.Đạn năng lượng nổ tung, người ngã xuống không ngừng.

Trong chớp mắt, con phố nghèo nàn ấy hóa thành bãi chiến trường, chẳng khác gì Iraq hoang tàn sau bom đạn.Xóa sạch đám "sâu kiến" vướng mắt, hai tên Chitauri đáp xuống, vác vũ khí sau lưng, nhắm thẳng vào đống đổ nát – nơi chúng vẫn còn cảm nhận được khí tức.Khí tức ấy không yếu đi, trái lại càng lúc càng mạnh.Hai tên nhìn nhau, cảnh giác."

Cẩn thận, con kiến này có gì đó..."

Oanh!Đống phế tích nổ tung.

Một bóng đen vụt qua.Tên Chitauri bên phải biến mất, ngay sau đó một tiếng nổ chát chúa vang lên.

Hắn bị dập thẳng vào bức tường đối diện, máu xanh loang lổ khắp nơi."

Khốn kiếp!"

Tên còn lại trợn tròn mắt, nhưng đôi mắt hạt đậu của hắn dù có trợn đến đâu cũng chẳng to hơn được.Hắn bản năng lao về phía đồng bọn, nhưng vừa chạy vài bước thì hoa mắt, cả thân thể đã bị đánh bay ngược ra sau.Ầm!

Bịch!Lồng ngực hắn nát bấy giữa không trung, cơ thể như một con búp bê rách rơi xuống đống đổ nát.

Hắn giãy giụa một cái rồi nằm bất động."

Bộp, bộp, bộp..."

Hawke xuất hiện ở chỗ tên Chitauri vừa bị hất văng.

Vừa phủi bụi trên người, hắn vừa hiếu kỳ nhìn quanh.Một tên Chitauri, rồi lại hai.Bây giờ hắn đã giết hai tên, tiếp theo chắc sẽ đến ba tên nữa.Hawke thầm nghĩ, rồi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời Manhattan, nơi những Leviathan khổng lồ đang tràn xuống từ Cổng Không Gian.Ánh mắt hắn rực lửa.

Kích động!
 
Marvel: Bắt Đầu Thức Tỉnh Tiểu Vũ Trụ
Chương 7: Manhattan chiến trường chính cùng quận Queens phân chiến trường


Hawke cuối cùng đè nén được ngọn lửa nóng trong lòng, không lựa chọn chạy đến Manhattan – nơi diễn ra chiến trường chính đầy hỗn loạn.Từ cánh cửa Không Gian vang lên những tiếng gầm rống, lũ Leviathan khổng lồ của Chitauri chui ra, thân thể to lớn đến kinh hồn, trên người còn khoác một lớp giáp hợp kim dày nặng.

Chỉ cần nhìn hình thể thôi đã như một tòa thành bay lơ lửng giữa trời, đủ khiến bất cứ ai cũng phải khiếp sợ.Giả như trong tay có thánh y, Hawke có lẽ cũng sẽ lao đến chiến trường chính, chen mình vào cơn náo nhiệt ấy.

Nhưng hiện tại, hắn lựa chọn thôi.Bởi quận Queens cũng đang tràn ngập binh lính Chitauri, giống như cá diếc sang sông, hoàn toàn không cần thiết phải mạo hiểm chạy đến Manhattan.

Nơi đó vốn thuộc về những Avengers đầu tiên, chứ không phải hắn.Hawke đã mạnh mẽ hơn.

Nhưng cái mạnh này mới chỉ là bước khởi đầu.

Việc tiểu vũ trụ trong hắn thức tỉnh chỉ là điểm xuất phát, không phải kết thúc.Cho nên...Hắn không đi đâu cả, cũng không chủ động tấn công.

Thay vào đó, hắn ngồi xổm ngay trước cửa nhà mình, như một kẻ ôm cây đợi thỏ, chờ đợi những binh lính Chitauri đi tuần đến tiếp viện sau khi nhận được tin báo đồng đội tử trận.Cách này nhẹ nhàng hơn nhiều so với việc liều mình xuất kích.Dù sao Chitauri có thể bay, còn hắn thì không.Điểm mấu chốt nhất là nơi hắn ở – khu quảng trường dành cho dân nghèo.Thế nào là khu dân nghèo?Có nghĩa là khi xe cứu thương nhận được tin báo, để đến được nơi này phải mất ít nhất nửa giờ.

Trong khi đó, nếu xảy ra ở Manhattan – khu nhà giàu – thì chỉ cần ba phút.Giám sát an ninh cũng vậy.

Ở khu người giàu, ngay cả một con hẻm nhỏ cũng gắn camera giám sát.

Còn ở khu nghèo, ngay cả con đường lớn cũng chẳng có lấy nổi một cái.

Mà nếu có, thì chỉ cần trong đêm thôi, đám nhóc lêu lổng đã tháo gỡ đem bán lấy tiền.Rất nhanh.Đứng trong bóng tối, Hawke thấy từ xa có hai tên Chitauri lái phi hành khí vội vã lướt đến, rõ ràng là đến tiếp ứng sau khi nhận được tin dữ.Đôi mắt hắn sáng lên.Chỉ hai phút sau."

Đông!"

"Đông!"

Ngay trên đống đổ nát của tòa nhà trọ, nơi Hawke đã sắp xếp sẵn, thêm hai xác binh lính Chitauri nữa nằm chồng lên thi thể xấu xí của đồng loại trước đó.Khi cảm nhận được chủ nhân tử vong, hai chiếc phi hành khí tự động đổi hướng, gấp rút bay đi.Hawke quan sát cảnh tượng ấy, thản nhiên lùi về bóng tối, tiếp tục ẩn mình.Một phút sau.Khi số lượng binh lính tử trận tại quận Queens tăng vọt, từ trên bầu trời Manhattan, chiến hạm Chitauri lập tức phóng xuống một tín hiệu.Ngay sau đó, nhiều binh lính Chitauri bật hết hỏa lực, vừa gầm rống vừa tàn phá bừa bãi công trình, xe cộ, lẫn người vô tội.

Nhưng khi nhận được lệnh tập kết, chúng đồng loạt quay đầu, hướng về phía Jackson Heights, nơi vừa vang lên tiếng gầm giận dữ.Binh lính nối đuôi nhau tập hợp phía sau một tên chỉ huy – lớn hơn, cao to hơn, dữ tợn hơn hẳn, ngay cả phi hành khí dưới chân cũng nhìn đáng sợ hơn.Trong khoảnh khắc.Chúng đã đến nơi.

Ngay trên đống đổ nát của tòa trọ, bốn thi thể tan nát của đồng đội phơi bày trước mắt."

Chi chi chi!"

"Tê tê tê!"

Đội trưởng cùng sáu tên lính Chitauri đều sững sờ trong giây lát.

Rồi ngay lập tức, chúng nhận mệnh lệnh mới.

Phi hành khí rú gào, sắp xếp đội hình bao quanh quảng trường.Như những con rắn lạnh lùng, đôi mắt vô hồn của chúng lóe lên, chẳng chút do dự, đồng loạt bóp cò.Trong nháy mắt, đạn năng lượng phóng xuống như mưa, phủ kín quảng trường, như thiên la địa võng giáng xuống mặt đất."

Oanh!"

"Oanh!"

"Oanh!"

Những tòa nhà nổ tung.

Con đường rạn nứt.

Xe cộ liên tiếp bốc cháy.Khắp quảng trường, bảy binh lính Chitauri lạnh lùng khai hỏa, không hề dừng tay, cho đến khi bụi mù dày đặc phủ kín, đạn dược cạn kiệt.

Khi đội trưởng dừng lại, chúng mới đồng loạt ngừng bóp cò.Quảng trường giờ đây đã trở thành đống phế tích.Những căn nhà cũ nát sụp đổ, xe cộ cháy nổ, tàn khói bốc lên.

Nơi này chẳng khác gì Iraq sau chiến tranh.Đội trưởng ngồi trên phi hành khí, đôi mắt to đậu xanh đảo qua một lượt, xác định không còn bóng người nào, rồi mới nhận mệnh lệnh mới chuẩn bị rút lui.Dưới sức công phá này, trên Địa Cầu sẽ chẳng sinh vật nào còn sống sót.

Đặc biệt là những kẻ yếu ớt ở tinh cầu cấp thấp này.Cho nên...Từ chiến hạm Chitauri nơi sâu thẳm, mệnh lệnh mới lại truyền xuống.Đội trưởng xoay người, sáu binh lính còn lại đồng loạt đổi hướng phi hành khí.Nhưng đúng lúc bọn chúng vừa quay đầu, bất ngờ – một tên trong số đó gập người về phía trước như bị ai đó đánh xuyên từ sau lưng, giáp ngực nổ tung, thân thể run lên rồi gục xuống.Một giây sau.Một cái.

Hai cái.

Ba, bốn, năm.Tất cả năm tên còn lại, chưa kịp phản ứng, liền nối gót đồng đội.

Ngực chúng nổ tung, lồng ngực rách toạc như bị một nắm đấm khổng lồ từ phía sau xuyên thẳng qua.Ngay khoảnh khắc ấy, sáu tiếng nổ quyền như sấm sét dội vang trời."

Oanh!

Oanh!

Oanh!"

"Oanh!

Oanh!

Oanh!"

Đội trưởng Chitauri giật mình, nghe tiếng vang dữ dội liền lập tức nhảy khỏi phi hành khí, không hề chần chừ.Ngay sau đó, chiếc phi hành khí hung dữ kia cũng bị đánh trúng, nổ tung giữa không trung."

Oanh!"......
 
Marvel: Bắt Đầu Thức Tỉnh Tiểu Vũ Trụ
chương 8: mệnh ta do ta, không do trời


Hawke không biết những thánh đấu sĩ khác tu luyện như thế nào.Trong trí nhớ của hắn, thánh đấu sĩ chỉ tồn tại trong anime.

Nhưng đây là thực tế, nơi mọi thứ cần phải theo một logic.Vì vậy...Ngày ngày, Hawke đều kiên trì vung ra mười ngàn quyền, bền bỉ suốt một nghìn ngày liên tiếp.

Chỉ một chiêu quyền pháp đơn giản, hắn cũng đã luyện đến mức đại thành.Người ta thường nói rằng, nếu có ai có thể rút kiếm và chém ra mười vạn lần, thì có thể lĩnh ngộ được Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật.Hawke thì đã vượt xa con số đó.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ kích hoạt tiểu vũ trụ, chiêu quyền pháp này của hắn cuối cùng cũng xảy ra biến đổi về chất.Vận tốc âm thanh quyền!Đó là một loại quyền pháp có thể khiến tốc độ nắm đấm đạt đến mức âm tốc.

Khi thiêu đốt tiểu vũ trụ, thậm chí còn có thể vượt qua vận tốc âm thanh.Cái gì gọi là vận tốc âm thanh quyền?Nghĩa là khi nắm đấm ta giáng xuống người ngươi, ngươi sẽ cảm thấy đau trước, rồi sau đó mới nghe thấy âm thanh cú đánh.Đó chính là vận tốc âm thanh quyền.Oanh!Trên bầu trời quảng trường, một chiếc phi hành khí nổ tung.

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, viên đội trưởng Chitauri nhảy khỏi máy bay, từ phía sau rút ra một món vũ khí phát sáng u lục sắc.

Nó không phải súng, mà là một trường mâu đầy năng lượng, đồng thời lộ ra thân hình to lớn, tráng kiện như một pho tượng bằng thép.Hawke, chỉ mặc bộ quần áo xám bình thường cùng đôi giày thể thao cũ, từ trong đống đá vụn bay loạn bước ra.Mới vừa rồi, dưới đợt oanh kích dữ dội của Chitauri, hắn không hề bị thương.

Chỉ có bộ áo T-shirt cũ rách nát vì đá vụn va đập mà thôi.

Nhưng sau khi cởi bỏ nó, hắn cảm thấy bản thân càng mạnh mẽ hơn.Ai cũng biết, cởi áo ra thì chiến lực sẽ tăng!"

Nhân loại!"

Đội trưởng Chitauri cầm chặt cây trường mâu, đôi mắt như hạt đậu xanh sau mặt nạ lấp lóe sát ý, nhìn chằm chằm vào Hawke.Trong khoang điều khiển của mẫu hạm ngoài vũ trụ, hình ảnh Hawke cũng hiện rõ trên màn hình.Đối mặt với ánh nhìn đầy thù địch ấy, Hawke chỉ mỉm cười, ngả đầu, đưa tay phải ra phía trước.

Năm ngón tay khép lại, khẽ ngoắc ngoắc.Không cần nhiều lời."

Tới!"

"Nhận lấy cái chết!"

Đội trưởng Chitauri không biểu lộ chút cảm xúc nào.

Bịch một tiếng, gã đạp nát mặt đất, lao vút tới như một mũi tên, trường mâu phát ra tia sáng u lục sắc, liên tục bắn ra từng quả đạn năng lượng.Hawke cũng đạp mạnh, mặt đất lập tức nứt toác, thân hình hóa thành một luồng kim quang xé rách không gian, lao thẳng đến đối thủ.Trong ký ức, khi một thánh đấu sĩ thức tỉnh tiểu vũ trụ, nhận được chòm sao thừa nhận và khoác lên thánh y, thân thể bọn họ sẽ trở nên cực kỳ khủng bố.

Họ có thể phòng ngự kinh người, tốc độ và sức mạnh đạt đến mức âm thanh, thậm chí tuổi thọ cũng vượt xa loài người.Hawke hiện tại chưa có thánh y, cũng chưa nhận chòm sao, nhưng chỉ nhờ tiểu vũ trụ thức tỉnh, hắn đã không còn là một người bình thường nữa.Và rồi...Phốc!Đang lao nhanh, định vừa bắn năng lượng vừa áp sát để chém giết Hawke, đội trưởng Chitauri đột nhiên phun ra một ngụm máu xanh lục.

Lực phun quá mạnh khiến chiếc mặt nạ kim loại nứt toác, lộ ra khuôn mặt ghê tởm như côn trùng của nó.Khoảnh khắc sau đó, âm thanh của cú đấm mới truyền đến.Oanh!Đội trưởng Chitauri ngơ ngác nhìn xuống, chỉ thấy nắm đấm của Hawke đã xuyên thủng lớp giáp dày, cắm thẳng vào lồng ngực hắn.Trong tiếng gào khàn đục vô nghĩa, hắn cố ngẩng đầu nhìn kẻ vừa hạ sát mình chỉ bằng một chiêu.

Nhưng chưa kịp làm gì thêm, bóng tối đã bao phủ lấy hắn.Oanh!Không còn cánh tay Hawke chống đỡ, thân hình khổng lồ của đội trưởng Chitauri rơi xuống đất, nghiền nát nền đá.Ngay lúc ấy, Hawke thuận tay nắm lấy trường mâu năng lượng từ tay hắn.

Lưỡi mâu sáng rực u lục sắc, như có chất lỏng chứa đầy năng lượng chảy bên trong.Hawke nâng nó lên, cân nhắc.Trong đầu hắn chợt lóe lên một ý nghĩ: Nếu đem vũ khí này, cùng mấy khẩu súng năng lượng vừa nhặt được từ đám Chitauri, đem bán trên chợ đen... thì có thể đổi được bao nhiêu tiền nhỉ?Vũ khí ngoài hành tinh, chắc chắn đáng giá lắm!Hawke nghĩ đến đây, vô thức nhìn về góc phế tích, nơi hắn đã tiện tay giấu mấy khẩu súng năng lượng trong một cái hố to.Đúng lúc này, hắn chợt thấy một ánh lam chói lòa bùng nổ trên bầu trời Manhattan.Hawke ngẩng lên, nhìn xa về phía đó.Cột sáng xanh lam khổng lồ vốn xuyên thẳng trời đất giờ đã biến mất, khe nứt trên bầu trời cũng đang khép lại nhanh chóng, có thể thấy rõ bằng mắt thường."

Liền cái này?"

"Kết thúc?"

"Chitauri xâm lược Trái Đất kết thúc rồi sao?"

Hawke chớp mắt, cảm giác có chút khó tin.Hắn thầm nghĩ: Nếu sớm biết bọn Chitauri yếu ớt đến thế, thì hắn đã chẳng cần lo lắng, sợ hãi nhiều như vậy.Nhưng...Nhìn quanh quảng trường giờ chỉ còn là một bãi phế tích, đầy những thân thể cụt tay gãy chân, máu chảy loang lổ, Hawke thu lại câu nói ấy.Không phải Chitauri yếu.Mà là hắn đã trở nên quá mạnh."

Nếu không phải ta vừa vặn thức tỉnh tiểu vũ trụ vào lúc này, thì trong đống xác kia chắc chắn đã có ta."

Ánh mắt hắn dừng lại nơi những thi thể, rồi càng thêm kiên định một niềm tin trong lòng.Hắn phải mạnh hơn nữa.Không ngừng mạnh mẽ hơn.Không vì điều gì khác, chỉ để có thể tự tin thốt lên một câu:Mệnh ta do ta.

Không do trời!Nhưng trước mắt, Hawke còn một việc cấp bách hơn.Đó là...Tìm nơi cất kỹ năm món vũ khí ngoài hành tinh vừa nhặt được, sau đó nghĩ cách đem bán, đổi tiền để cải thiện cuộc sống của mình.
 
Marvel: Bắt Đầu Thức Tỉnh Tiểu Vũ Trụ
Chương 9:"người ngoài hành tinh xâm lấn thuộc về miễn trách điều khoản"


Chitauri đến.Chitauri rút đi.Thứ còn sót lại lần này chỉ có kẻ cầm đầu cuộc xâm lược – Loki, cùng vô số binh sĩ Chitauri không kịp rút lui, và một New York hỗn loạn, khói bụi mịt mù.Tin vui là Loki đã bị bắt giữ, toàn bộ binh lính Chitauri còn lại trên Trái Đất cũng mất liên lạc với đại bản doanh, lập tức tê liệt như bị cắt nguồn điện.

Khi cánh cổng không gian khép lại hoàn toàn, những chiến binh Chitauri còn đang lơ lửng trên trời đồng loạt rơi xuống như bánh bao rơi từ xửng.Rõ ràng rồi, trong trận chiến bất ngờ này, Trái Đất đã giành được chiến thắng cuối cùng.Nhưng tin xấu cũng không ít.New York bị tàn phá nghiêm trọng, đặc biệt là khu vực quanh toà tháp Stark và năm quảng trường xung quanh – nơi diễn ra chiến sự chính, gần như bị san phẳng.

Những khu vực khác của Manhattan cũng chịu tổn thất nặng nề nếu so với phần còn lại của thành phố.Tuy vậy, vẫn có một ngoại lệ."

Ở quận Queens, khu vực gần Jackson Heights, có một quảng trường gần như bị Chitauri san bằng."

"Cái gì?"

Trên phi thuyền mẹ, Maria Hill – chỉ huy trong bộ chiến phục, đang đọc báo cáo từ hình ảnh vệ tinh của New York, giọng cô vang lên trong tai nghe của nhóm Avengers.

Cô nói tiếp: "Điều lạ là toàn bộ quận Queens không bị ảnh hưởng, chỉ có khu quảng trường đó bị oanh tạc dữ dội.

Theo dữ liệu, đám Chitauri ở Queens tỏ ra cực kỳ phẫn nộ, rồi đồng loạt tập trung về đó."

Các Avengers trên chiến trường nghe xong đều nhìn nhau.

Cuối cùng, Captain America lên tiếng:"Vì sao?"

"Chưa rõ.

Đặc vụ đang trên đường đến."

Maria Hill trả lời, sau đó giọng trầm xuống: "Nhưng tin vui là tín hiệu sinh mạng của toàn bộ Chitauri đã biến mất.

Chúc mừng, đội trưởng, chúng ta đã thắng."

Nghe vậy, những thành viên Avengers đồng loạt thở phào, rồi không giấu được nụ cười nhẹ nhõm.Đêm hôm đó, không chỉ truyền hình New York, mà cả nước Mỹ, thậm chí toàn thế giới đều đưa tin rầm rộ về cuộc xâm lược Chitauri.Những gương mặt anh hùng của đội Avengers lần đầu tiên được lộ diện:Captain America – Steve Rogers.Iron Man – Tony Stark.Thor – vị thần sấm sét.Black Widow – Natasha Romanov.Hulk – Bruce Banner.Hawkeye – Clint Barton.Các kênh truyền hình chính thống tập trung đưa tin chi tiết về trận chiến, còn những kênh giải trí thì lan truyền vô số chuyện bên lề, tin đồn và dã sử.Trong số đó, được quan tâm nhất chính là sự trở lại của Captain America – người anh hùng tưởng như đã mất tích nhiều thập kỷ, nay xuất hiện trở lại mà không hề thay đổi chút nào.Steve Rogers vốn đã là biểu tượng nước Mỹ, nay lại "sống lại" từ quá khứ, khiến danh tiếng càng bùng nổ.Ở một góc khác, Hawke đang ngồi trong kho chứa tạm bợ của sân bay Diya – nơi chính phủ gom những người mất nhà cửa sau trận chiến.

Vừa ăn suất cơm cứu trợ của giáo hội, hắn vừa ngước nhìn màn hình TV phát tin tức về Captain America.Ngôi nhà trọ của Hawke cùng cả khu phố đã bị san thành đống đổ nát.

Ngay sau trận chiến, khu vực đó lập tức bị phong toả bởi những người mặc đồ đen, đeo cà vạt đen.

Ai muốn quay lại tìm tài sản cũng đều bị chặn với lý do "giới nghiêm liên bang".May mắn thay, chính quyền sắp xếp cho họ trú tạm trong kho chứa máy bay và cung cấp thức ăn miễn phí từ giáo hội để vượt qua khó khăn.Thế nhưng khi Hawke vừa nhai miếng bánh mì, bên cạnh vang lên tiếng khóc nức nở.Một người đàn ông cao lớn, chừng ba mươi lăm tuổi, đang ôm mặt khóc hu hu.Có người tò mò hỏi:"Anh sao thế?"

"Nhà tôi... không còn nữa..."

"Không sao đâu, chúng ta đều có bảo hiểm mà."

Nghe câu an ủi ấy, người đàn ông òa khóc to hơn."

Không... tôi vừa gọi cho công ty bảo hiểm... họ nói 'người ngoài hành tinh xâm lược' nằm trong điều khoản miễn trừ, không được bồi thường..."

Cả khoang chứa lặng đi vài giây.

Rồi lập tức:"Cái gì?"

"Miễn trách?"

"Không thể nào!"

"Công ty bảo hiểm sao lại như vậy?"

"Không được, tôi phải gọi điện ngay."

Chỉ trong chốc lát, những người sống sót còn lại đều rút điện thoại gọi cho công ty bảo hiểm.Chưa đầy một phút sau, tiếng khóc thứ hai vang lên.Rồi tiếng thứ ba.Tiếng thứ tư...Chẳng bao lâu, cả kho chứa tràn ngập tiếng gào khóc của những con người bỗng chốc trở thành kẻ lang thang.Hawke ngồi giữa biển người đó, nhìn ai nấy òa khóc, trong lòng cũng chợt thấy cay mũi.

Nhưng ngay sau đó, hắn chợt nghĩ ra.Chờ đã... nhà trọ của hắn vốn là phúc lợi của Liên bang cấp cho trẻ mồ côi.

Năm sau hắn tròn mười tám tuổi thì cũng bị thu lại.

Dù sao luật bang New York đã coi người mười tám tuổi là trưởng thành, không còn được hưởng chế độ cô nhi nữa.Nói cách khác, hắn vốn dĩ chẳng có "nhà riêng" nào cả.

Không có thì lấy gì mà bồi thường.Vậy nên hắn chẳng mất mát gì hết.Nghĩ vậy, Hawke liền đứng dậy, lặng lẽ rời khỏi kho chứa.

Hắn sợ rằng, nếu ở thêm chút nữa, đám người tuyệt vọng kia sẽ phát điên và nổ súng mất.
 
Marvel: Bắt Đầu Thức Tỉnh Tiểu Vũ Trụ
Chương 10, luận như thế nào tại marvel vũ trụ chế tạo thánh y


Năm ngày sau.Trong khuôn viên trường đại học, trên bục giảng giáo viên vật lý đang miệt mài giảng bài.Dưới lớp, gần cửa sổ, Hawke ngồi tại chỗ, tay cầm bút ghi lại ba cái tên trên cuốn sổ tay.Orichalcum GammaniumNgân Tinh SaRiêng lẻ, ba thứ này có lẽ không mấy ai nhận ra.

Nhưng gộp lại, phần lớn sẽ biết ngay.Đó chính là thánh y.Bộ chiến giáp của thánh đấu sĩ, khi khoác lên người sẽ giúp họ kết nối với chòm sao của mình và tăng cường sức mạnh lên gấp bội.Mà để rèn đúc thánh y, ba thứ này là vật liệu bắt buộc.Tin vui là, trong vũ trụ này chỉ có một mình Hawke sở hữu tiểu vũ trụ.

Điều đó có nghĩa hắn không cần phải tự tay chế tạo, chỉ cần tìm được ba nguyên liệu kia, chòm sao của hắn sẽ tự động luyện hóa và rèn ra một bộ thánh y thuộc về riêng hắn.Tin buồn là, ai có thể chỉ cho hắn cách tìm ra những thứ vốn chỉ tồn tại trong vũ trụ của thánh đấu sĩ, chứ không phải Marvel?Nghĩ đến đây, Hawke khẽ nhăn trán, có chút đau đầu.May thay, hiện tại hắn vẫn còn thời gian.

Dù sao hắn chưa hề thắp sáng chòm sao của mình, cho nên nhu cầu về thánh y chưa thực sự gấp gáp.Nhưng đề phòng vẫn tốt hơn.

Đợi đến lúc thắp sáng chòm sao rồi mới bắt đầu tìm kiếm, e là quá muộn.

Chuẩn bị trước vẫn hơn.Hawke nhìn ba chữ Sơn đồng trong sổ tay, nghĩ một lúc rồi viết thêm bên cạnh một từ.Vibranium.Orichalcum, một trong ba nguyên liệu tạo nên thánh y, vốn là hợp kim thần thoại Hy Lạp cổ, có khả năng chống lại mọi va chạm.Trùng hợp thay, trong Marvel cũng có một loại hợp kim như thế, không gì khác ngoài Vibranium.Loại kim loại này có thể chịu được mọi đòn đánh, nổi tiếng nhất chính là tấm khiên bất khả chiến bại của Captain America.Nó độc nhất vô nhị, vô song trên thế gian, hiếm đến mức có tiền cũng không thể mua được.Thế nhưng Hawke biết một nơi tích trữ lượng lớn Vibranium, nhiều đến mức có thể chế tạo bốn mươi tám bộ đồng thánh y, hai mươi bốn bộ bạc thánh y, mười hai bộ hoàng kim thánh y mà vẫn còn thừa dồi dào.Nơi đó chính là Wakanda — đất nước bế quan tỏa cảng thế kỷ hai mốt, một mặt giả vờ nghèo đói để xin cứu trợ Liên Hợp Quốc, một mặt che giấu kho dự trữ Vibranium khổng lồ.Nếu Vibranium có thể thay thế Orichalcum, vậy Hawke hoàn toàn nắm chắc phần thắng.Còn nếu Wakanda không cho ư?Hắn cười lạnh.

Vibranium hắn cần, liên quan gì đến Wakanda?

Nếu có ai cản đường hắn mạnh mẽ lên, đó là tranh đạo.Mà tranh đạo thì chỉ có một kết cục — không chết không thôi.Hawke nghĩ vậy, rồi nhìn đến hai chữ Ngân Tinh Sa trong sổ.

Sau một lúc trầm ngâm, hắn viết thêm bên cạnh hai chữ: Thiên thạch.Ngân Tinh Sa, như tên gọi, là cát bụi từ những vì sao trong dải Ngân Hà.Thiên thạch vốn là mảnh sao rơi xuống.

Chỉ cần tìm được thiên thạch, rồi dùng tiểu vũ trụ thiêu đốt, nghiền nát nó, sẽ thu được Ngân Tinh Sa.Nhưng còn Gammanium thì sao?Nếu Orichalcum đem lại độ bền dẻo, Ngân Tinh Sa ban khả năng tự chữa trị cho thánh y, thì Gammanium chính là nền tảng dung hợp hai nguyên liệu ấy và trao cho thánh y một linh hồn.Nói thẳng ra, Orichalcum và Ngân Tinh Sa không phải mấu chốt.

Gammanium mới là chìa khóa.Không có nó, thánh y chỉ là một khối sắt vô dụng.

Có nó, thánh y mới thực sự là chiến giáp của thánh đấu sĩ.Hawke khẽ cau mày, suy nghĩ một lúc rồi viết bên cạnh Gammanium hai chữ: Tia Gamma, sau đó vẽ thêm một dấu chấm hỏi.Từ cái tên Gamma mà đoán, khả năng lớn nó liên quan đến tia Gamma trong Marvel, thứ đã sinh ra Hulk.Xét về góc độ sinh mệnh, tia Gamma chính là mẹ của Hulk.

Nếu Bruce Banner là nữ, thì tia Gamma cũng có thể coi là cha hắn.Tóm lại, dù tia Gamma không chắc chắn là Gammanium, nhưng chắc chắn giữa chúng tồn tại mối liên hệ then chốt.Hawke khép hờ mắt, đầu bút gõ nhẹ lên cuốn sổ, trầm tư suy nghĩ.Đúng lúc ấy, có người khẽ đẩy khuỷu tay hắn.Hawke mở mắt, quay sang thì thấy Garm."

Anderson tiên sinh gọi cậu."

"..."

Hawke sững người, ngẩng đầu nhìn lên bục giảng.Thầy Anderson, mái tóc điểm bạc, đang nhìn hắn mỉm cười.

"Hawke, câu hỏi này em thử trả lời xem."

Bị gọi giữa lúc mơ màng.Nhưng Hawke chỉ mất một thoáng suy nghĩ, rồi đứng lên trả lời trôi chảy, chính xác.Đến lượt thầy Anderson ngẩn người.

Sau cùng, ông chỉ đành cười gượng, ánh mắt như nói: "Lần này coi như em may mắn."

Rồi cho phép Hawke ngồi xuống.Hawke khẽ gật đầu cảm ơn, rồi lại tiếp tục ngồi vào chỗ.Khi hắn chuẩn bị tiếp tục nghiền ngẫm mối quan hệ giữa Gamma ni ân và tia Gamma, thì một mảnh giấy từ bên cạnh được đẩy đến.Hawke nhìn xuống.Trên đó viết:"Tòa án độc lập đã xác định chưa?"

"...

Xác định, chiều nay."

Hawke viết đáp án rồi đẩy trả lại.Nguyên do là ký túc xá của hắn bị người ngoài hành tinh phá hủy, còn ký túc xá phúc lợi mới thì chậm trễ chưa được sắp xếp.Hắn hiểu rõ tốc độ xử lý giấy tờ của thành phố New York — vô cùng chậm.

Lại thêm những cô nhi mất nhà không chỉ riêng hắn, e rằng đến lượt mình thì đã sang năm.Mà sang năm hắn đã mười tám tuổi.Thế nên, Hawke gần đây vẫn luôn tìm chỗ trọ giá rẻ để thuê.Hắn không muốn sống chen chúc cùng đám người thất lạc trong kho chứa máy bay, đầy mùi khó chịu và luôn tiềm ẩn nguy cơ bạo loạn.Dù muốn hay không, sang năm hắn cũng phải dọn đi.

Chi bằng bây giờ dọn trước.Chỉ tiếc, khi chưa đủ mười tám tuổi, hắn không có tư cách thuê nhà.Vậy nên, những ngày này, mỗi buổi chiều hắn đều xin nghỉ để đến tòa án quận Queens, tự mình làm đơn xin phép được độc lập sớm.Mà chính vì vậy, Garm mới biết lý do xin nghỉ của hắn.Đó không phải chuyện Hawke chủ động kể ra.Một câu thôi: Hawke là học sinh.Còn Garm là học sinh trợ lý, cùng lứa với hắn.
 
Marvel: Bắt Đầu Thức Tỉnh Tiểu Vũ Trụ
Chương 11 người đẹp, thiện tâm, thành tích tốt


Trong sân vận động cũ kỹ.Dù tiểu vũ trụ trong người Hawke đã thức tỉnh, nhưng thói quen rèn luyện suốt một nghìn ngày qua, mỗi ngày đánh quyền một vạn lần, đâu thể nói bỏ là bỏ được.

Vì vậy những ngày này, hắn vẫn tiếp tục duy trì thói quen đó.Dù sao thì rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi.Hơn nữa, mỗi ngày luyện quyền, Hawke còn cảm nhận được trong tiểu vũ trụ của mình lại có thêm một ngôi sao khẽ phát sáng.

Tuy chưa thật sự bừng lên, nhưng xem chừng, nếu kiên trì thêm một tháng nữa, nó sẽ thực sự được thắp sáng.Rõ ràng, việc thắp sáng tinh thần không chỉ có cách duy nhất là chiến đấu.

Ít nhất thì chiến đấu không phải con đường bắt buộc, chỉ là nếu so sánh hiệu suất, thì chiến đấu là con đường tắt.

Nhưng điều đó với Hawke cũng không quá quan trọng.Hắn chẳng bận tâm.Thứ nhất, hắn không phải kẻ cuồng bạo lực, càng không phải loại người sau khi có sức mạnh siêu phàm liền biến thành kẻ "ta không ăn thịt bò".

Một nghìn ngày rèn luyện, không chỉ mài giũa sức mạnh, mà còn rèn cả tâm tính.Hắn làm chủ sức mạnh, chứ không để sức mạnh khống chế mình.Thứ hai, hiện tại hắn vẫn chưa gom đủ tài liệu để rèn thánh y, nên cũng chẳng vội gì thắp sáng chòm sao thuộc về mình.Ai cũng biết, thánh đấu sĩ mặc thánh y và không mặc thánh y, căn bản là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.Ít nhất, phần lớn đều như vậy.Một lúc sau, tắm rửa xong, thay bộ quần áo sạch sẽ, khoác balo lệch vai, Hawke rời sân vận động cũ rồi đi về phía cổng trường.Hôm nay lúc ba giờ rưỡi chiều, hắn phải tham gia phiên thính chứng độc lập.Nếu bây giờ ra cổng trường bắt xe buýt, rồi chuyển thêm hai chuyến, thì khoảng ba giờ có thể đến tòa án.Ngồi ở trạm xe buýt trước cổng trường, Hawke vừa ăn sandwich vừa chờ.

Nhìn dòng xe ra vào cổng trường, hắn chợt nghĩ, có lẽ mình cũng nên mua một chiếc xe.Tất nhiên, trước đó phải lấy bằng lái đã.So với bạn cùng lứa hầu như ai cũng có bằng lái, thì hắn chưa có.

Dù sao trước đây Hawke cũng chưa bao giờ nghĩ tới chuyện mua xe.Nhưng bây giờ thì khác.Trước khi tiểu vũ trụ thức tỉnh, hắn chưa từng dám nghĩ đến, bởi còn phải lo cho tương lai: sau khi trưởng thành, không còn được Liên Bang trợ cấp, phải tự lo tiền thuê nhà, rồi có thể còn phải gánh cả khoản vay đại học.

Tương lai đầy áp lực, đến thở cũng khó, lấy đâu mà mơ chuyện mua xe.Nhưng bây giờ thì không vậy nữa.Từ sau khi tiểu vũ trụ thức tỉnh, điều Hawke cảm nhận rõ nhất là trong lòng như trút được gánh nặng.

Áp lực về tương lai đã biến mất.Bởi vì... từ nay về sau, con đường của hắn chỉ có hai khả năng: sống thoải mái, hoặc sống thoải mái hơn.Nếu có chút đen tối hơn, thì chỉ cần chế tạo được thánh y, hắn hoàn toàn có thể sống kiểu "thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết" như một hoàng đế.Quyền là lực.Lực là quyền.Hơn nữa, quyền của hắn hiện tại đã đạt đến vận tốc âm thanh, tương lai còn có thể vượt qua tốc độ ánh sáng.Nhưng hắn không hề có suy nghĩ trở thành kẻ bạo ngược, ít nhất là hiện giờ.Thay vào đó, khi không còn áp lực về tương lai, Hawke nghĩ mình cũng nên nâng cao một chút chất lượng cuộc sống.Huống hồ, hắn còn đang giữ năm khẩu vũ khí ngoài hành tinh Chitauri, chỉ cần bán đi thôi.

Dù chỉ bán rẻ khoảng hai vạn đô mỗi khẩu, năm khẩu cũng thành mười vạn đô.Cho nên... mua một chiếc xe để cải thiện cuộc sống cũng chẳng phải chuyện không thể.Trong lúc đang nghĩ, chợt nhận ra đã đợi lâu mà vẫn không thấy xe buýt.

Ngay lúc ấy, một chiếc Toyota Corolla màu vàng, biển số GW521, chạy tới dừng trước mặt hắn.Cửa kính hạ xuống.Một mái tóc vàng buộc gọn, gương mặt thanh tú, cùng đôi mắt xanh lam trong suốt như có thể nhìn thấu lòng người, hiện ra trong tầm mắt Hawke."

Lên xe đi."

"..."

Hawke nhìn người đang vẫy tay với mình, ngập ngừng một lát rồi nói: "Không cần, tôi đi xe buýt là được, cảm ơn."

Cô gái mỉm cười."

Cậu chắc chứ?

Hôm nay xe buýt ngừng chạy rồi."

"Ngừng chạy?"

Hawke sững sờ.

"Khi nào?

Tại sao?"

"Từ trưa nay."

Cô vừa cười vừa giải thích.

"Công đoàn tài xế New York bãi công.

Cậu không thấy trạm xe buýt chẳng có ai à?"

Hawke theo bản năng nhìn quanh.

Quả thật, ngoài hắn ra, cả trạm xe buýt trống không.Chết tiệt!Hắn hít sâu một hơi, nhìn cô gái trong xe vẫn mỉm cười chờ mình, rồi đứng dậy, vác balo đi tới, mở cửa ngồi vào ghế phụ."

Làm phiền cậu rồi, cảm ơn."

"Không có gì."

Cô gái nói xong, đạp ga, lao xe đi, chở Hawke về hướng tòa án quận Queens."

À đúng rồi."

Khi đang lái xe, cô chợt nhớ ra, liếc nhìn Hawke: "Phiên thính chứng của cậu được đổi sang thẩm phán Bross, thời gian cũng dời sớm lại, thành ba giờ đúng."

"?"

Hawke ngơ ngác, nhìn sang cô.Cô cười khẽ: "Số liên lạc của cậu lưu ở trường học.

Phụ đạo viên không tìm được cậu, trưa nay tôi thấy cậu ở sân vận động cũ, nên đoán chắc cậu sẽ chờ xe ở đây."

Hawke lúc này mới hiểu ra, gật đầu.

Một lát sau, hắn quay sang, lại nói thêm một tiếng cảm ơn."

Cảm ơn."

"Thật sự không có gì."

Cô mỉm cười, nghiêng đầu nhìn hắn: "Tôi là trợ lý học sinh khối 11, giúp đỡ bạn học là chuyện nên làm."

Đúng vậy, đó là sự thật.Trong ngôi trường trung tâm thành phố, với tư cách là trợ lý học sinh lớp 11, cô được mọi người công nhận là một người đẹp tốt bụng.Cô kiên nhẫn giúp đỡ bạn bè tìm lời giải, kiên nhẫn giải thích từng vấn đề.Như Jessica chẳng hạn.Thậm chí ngay cả Flesch Thompson khi có thắc mắc tìm đến, cô cũng kiên nhẫn chỉ dẫn.Khi thấy bạn học bị bắt nạt, cô cũng không ngần ngại đứng ra.Như Peter.Hoặc khi thấy Maria bị đội trưởng đội hoạt náo viên bắt nạt, cô còn dám đứng ra bảo vệ và quát thẳng mặt đối phương.Điều quan trọng nhất là thành tích của cô cũng rất xuất sắc.Cho nên...Người đẹp.Thiện tâm.Thành tích tốt.Đó chính là Gwen Stacy!
 
Back
Top Bottom