Siêu Nhiên Marveaureus Đôi Cánh của Ước Mơ

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
366985327-256-k975674.jpg

Marveaureus Đôi Cánh Của Ước Mơ
Tác giả: TrnMinh852
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Hành trình trở thành Idol của cô nàng pháp sư đá quý trẻ tuổi Kanzaki Ruby Tags: fantasymagic​
 
Marveaureus Đôi Cánh Của Ước Mơ
Chapter 1: Khởi Đầu Mới.


Mới 6h sáng mà Ruby đã luống cuống chạy vào phòng tắm trong trạng thái vẫn còn buồn ngủ, miệng thì không ngừng càu nhàu hỏi mẹ lẫn hầu gái riêng và anh trai của mình vì sao không gọi cô dậy..."

Ugh... thôi chết rồi, sẽ muộn giờ nhập học mất...!?

Sao mọi người không gọi con dậy sớm hơn vậy...?"

Thấy em gái có vẻ bực mình nên Kaoru đã dừng hẳn việc ăn sáng lại, và cau mày nói vọng lên trên lầu."

Tch- anh với mẹ gọi rõ nhiều nhưng em đâu có chịu dậy?

Con gái mà thế đấy, mang danh là tam tiểu thư nhà danh giá mà suốt ngày thích ngủ nướng, làm gì có nữ Idol nào giống em không hả?"

Kệ em đi...!?

Không muộn giờ em đến trường để làm thủ tục nhập học là được rồi?

Mà anh hai đâu rồi ạ?

Không ăn sáng sao mẹ?"

Cảm thấy tò mò do không thấy anh hai của mình đâu khiến Ruby thắc mắc nên đã quay qua hỏi mẹ, vì rất hiếm khi anh ấy bỏ bữa sáng và ra ngoài vào sáng sớm như này.

Sau đó cô nàng bắt đầu ngồi xuống chiếc ghế quen thuộc của mình để ăn sáng."

À... hôm nay anh con có lịch chụp hình quảng cáo cho tiệm bánh ngọt mới mở nên đã ra ngoài từ sớm rồi, thôi mau ăn đi rồi còn chuẩn bị đồ để đến trường nhập học nữa.

Mới ngày đầu tiên mà đã đi học trễ thì không hay lắm đâu con."

"Dạ vâng ạ!

Con xong ngay đây."

Vừa dứt lời, Ruby đã nhanh chóng tập trung vào việc ăn sáng.

Thi thoảng cô còn gắp vài miếng gà viên sốt cay bỏ vào bát của anh ba khiến anh ấy bất ngờ nên liền trêu chọc."

Hm, hôm nay có mưa sao?

Mà Ruby lại biết gắp đồ ăn cho anh thế, bình thường đâu có vậy ta?

Pfft... chắc trời sắp sập rồi."

Đang ăn sáng vui vẻ mà lại bị anh ba trêu chọc nãy giờ không ngừng làm Ruby cảm thấy khó chịu nên đã đứng phắt dậy, rời khỏi phòng ăn mà đi thẳng lên phòng riêng của mình để đóng gói, sắp xếp vali cùng với quần áo trước khi đến Marveaureus làm thủ tục nhập học."

Mẹ coi nó kìa?

Chẳng có chút phép tắc gì hết..."

Vì quá bất lực với cả hai đứa con của mình nên phu nhân nhà Kanzaki chỉ biết thở dài cất giọng nói..."

Con đó, bớt trêu chọc em mình chút đi.

Con là anh mà suốt ngày...

Ruby nó ghét bị trêu chọc mà hở chút là con lại kiếm chuyện với con bé vậy Kaoru?"

"Dạ vâng... tại sắp không được thấy em ấy mỗi ngày nữa nên con mới..."

Sau khi đã chuẩn bị và đóng gói hết mọi thứ cần thiết thì Ruby liền xách theo ba chiếc vali lớn đứng ở chân cầu thang và bật cười vì dáng vẻ ủ rũ của anh ba."

Thôi nào?

Em đâu có đi hẳn, sẽ về nhà vào kì nghỉ đông mà?

Nhanh thôi, khoảng mấy tháng nữa em về.

Vậy nhé em đi đây!"

"Khoan đi nào con gái, đừng bỏ quên mấy chiếc thùng đựng snack với đồ ăn vặt này chứ?

Hm, anh hai với anh ba chuẩn bị cho con đấy."

"Thật sao...?

Kaoru nii-sama?

Anh chuẩn bị cho em ạ?"

"Ừm...

đi cẩn thận nhé viên hồng ngọc nhỏ của anh, phải chăm chỉ học đó biết chưa?"

"Dạ vâng... em sẽ cố gắng thật tốt!

Vậy... em đi nhé?

Tạm biệt mẹ, với anh ba!

Đi thôi nào Natalya... quản gia đang đợi bên ngoài rồi...Lời vừa dứt, Ruby đã vội vàng kéo theo mấy chiếc vali ra ngoài cổng vì sợ sẽ trễ giờ nhập học."

Ơ... từ từ nào tiểu thư?

Chờ em với...!?"

Thấy tam tiểu thư gấp gáp vội vàng quá như vậy nên Natalya chỉ còn cách ôm theo mấy chiếc thùng giấy đựng đầy ắp snack với đồ ăn vặt kia ra ngoài, sau khi chào tạm biệt phu nhân cùng nhị thiếu gia."

Người có ổn không vậy thưa tiểu thư?"

Vì lo cho cô chủ nên Natalya vừa giúp Ruby sắp xếp vali chứa quần áo cùng mấy chiếc thùng giấy đựng snack vào bên trong cốp xe của quản gia vừa hỏi tiểu thư..."

Sao em lại hỏi vậy?

Ta vẫn ổn mà... mau đi thôi quản gia, cháu phải đến Marveaureus sớm để làm thủ tục nhập học ạ."

"Vâng thưa tiểu thư, vậy ta đi thôi nào."

Quản gia vừa nói xong liền lập tức điều khiển chiếc xe của mình, và đưa Ruby đến học viện Marveaureus để kịp giờ làm thủ tục nhập học cho các nữ sinh mới.
 
Marveaureus Đôi Cánh Của Ước Mơ
Chapter 2: Bạn Cùng Phòng.


Sau khi hoàn thành thủ tục nhập học, và kết thúc buổi lễ đón chào học sinh mới thì Ruby đã vội vã xách theo mấy chiếc vali chứa đồ của mình đi tìm phòng riêng, vì cô nghe giám thị nói mình sẽ ở chung với ba nữ sinh khác.

Nghĩ tới điều đó khiến Ruby rất vui, vì đây cũng là cơ hội để cô có thể làm quen với những người bạn mới."

Tiểu thư...

đợi em với...

Sao người chạy nhanh vậy chứ!?"

"Hm?

Ta quên mất, mà em không thấy sao?

Ta sắp có thêm bạn mới rồi... chắc chắn sẽ rất vui đó Natalya!"

"Haiz... em biết nhưng tiểu thư đi chậm chút, nhanh quá em không đuổi theo được... mà em còn xách cả đống đồ cho người này tiểu thư..."

"Hì... ta xin lỗi, chắc cũng sắp đến nơi rồi đó!

Để ta xem nào... phòng số 105 thì phải?"

Sau vài phút đi kiếm phòng riêng của mình ở kí túc xá thuộc nhà Friedelite thì cuối cùng Ruby cũng đã tìm thấy nó, nhưng do thấy cửa vẫn đang đóng nên cô khẽ cất giọng hỏi, vì biết đâu mấy người bạn mới được xếp ở chung phòng với Ruby đang ở bên trong."

Xin chào?

Cho hỏi có ai ở bên trong không?

Tớ là học sinh mới chuyển đến...

được xếp chung phòng với các cậu!"

Nghe thấy tiếng ồn ở bên ngoài làm Windy có chút khó chịu vì bị phá giấc ngủ, nhưng rồi cô nàng vẫn ra mở cửa... vì mới gặp mặt mà đã cư xử với bạn cùng phòng như này thì không được hay cho lắm."

Tới liền... cậu là học sinh mới sao?

Trông cũng khá xinh đó, tên cậu là gì vậy?"

Cánh cửa gỗ màu đỏ vừa mở ra thì mái tóc hồng nổi bật được tô điểm bằng highlight màu xanh lam của cô bạn cùng phòng khiến Ruby không thể rời mắt nổi, cũng như dứt ra khỏi suy nghĩ linh tinh trong đầu.*Cậu ấy xinh quá...*"Hả... tớ quên mất..!

Tớ là Kanzaki Ruby, tam tiểu thư của gia tộc Kanzaki, rất vui được gặp cậu!"

"Gì cơ!?

Tam tiểu thư nhà Kanzaki á?

Tớ không nghe nhầm đó chứ... cậu là em gái của Kanzaki Edward sao!?"

Chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra nên Ruby vừa gãi đầu vì khó hiểu vừa nghiêng đều nhìn vào bên trong hỏi cô bạn cùng phòng có tóc màu cam kia."

Ừm, sao vậy...?

Cậu biết anh trai tớ hả?

Mà cậu tên gì vậy?"

"Đang hỏi tớ sao?

Hay cậu hỏi Windy vậy?"

"Tch...

Ruby đang hỏi cậu đấy nhỏ ngốc này!?"

"À... tớ là Yurika, rất vui được gặp cậu!"

"Tên cậu hau thật đó, nhưng sao cậu lại biết anh trai tớ vậy?

Hai người từng gặp nhau sao?"

"Cái này... chuyện dài lắm... tớ sẽ kể sau!

Cậu vào đây đi đã, đứng ngoài đó nhiều sẽ mệt lắm đấy, hơn nữa cũng sắp đến giờ giáo viên quản lý kí túc xá đi kiểm tra rồi... nếu không sắp xếp hành lý gọn gàng thì sẽ bị anh ấy phạt đó..."

"Ừ nhỉ- tớ quên mất... vào trong thôi nào Natalya."

"Dạ vâng ạ!

Em vào ngay đây."

Vừa nói xong, Natalya đã nhqnh chóng phụ tiểu thư kéo mấy chiếc vali cỡ to cùng hai cái thùng giấy đựng đồ ăn vặt vào bên trong phòng, sau đó cô nàng còn cẩn thận giúp tiểu thư treo hết toàn bộ chỗ quần áo, và váy vào bên trong tủ đựng đồ riêng của mình."

Phù... cuối cùng cũng xong rồi, mệt quá..."

"Hm, cảm ơn em nhé Natalya."

"Dạ không có gì đâu ạ, nhiệm vụ của em là chăm sóc tiểu thư mà?

Người quên rồi sao?"

"Không, ta đùa thôi mà...!"

Chưa kịp gặp mặt hay làm quen với người bạn cùng phòng cuối cùng của mình thì Ruby đã gục luôn xuống giường và thiếp đi vì quá mệt trước mặt Windy với Yurika khiến cả hai không nhịn nổi cười."

Pfft... nhìn cậu ấy kìa Windy, đúng thật là..."

"Thôi, đừng trêu cậu ấy nữa, cậu cũng ngủ đi đó Yurika, không lại ngủ quên là sẽ muộn giờ trang trí bữa tiệc chào mừng học viên mới ngày mai đó... ngủ ngon nhé, Natalya cũng vậy."

Windy khẽ thở dài nhìn cô bạn thân Yurika vài phút, sau đó liền nằm xuống giường kéo chăn lên đắp và ngủ thiếp đi."

Ừ nhỉ... tớ quên mất đó... em cũng ngủ ngon nha Natalya!"

Vì cũng đã buồn ngủ nên Yurika không kịp đợi người bạn cùng phòng cuối cùng về mà đã ngủ trước, lúc này cả kí túc xá nhà Friedelite bắt đầu chìm vào tĩnh lặng, tới mức chỉ còn nghe thấy tiếng gió và cành cây va đập vào kính cửa sổ...Thấy cả hai người bạn mới của tiểu thư đều đã ngủ hết rồi nên Natalya vội vàng lấy một chiếc váy ngủ màu tím ra khỏi vali đựng quần áo của mình để thay, sau đó cô nhẹ nhàng treo chiếc váy maid lên chiếc giá treo đồ bằng gỗ bên cạnh cửa phòng tắm khép kín, và cẩn thận trèo lên giường, nằm cạnh tiểu thư rồi ngủ thiếp đi mà không gây ra bất kì tiếng động nào.
 
Back
Top Bottom