Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Mama Cuồng Nhiệt Theo Đuổi Thần Tượng

Mama Cuồng Nhiệt Theo Đuổi Thần Tượng
Chương 30



Sự ngoan ngoãn và nghe lời của tôi dần khiến mẹ buông lỏng cảnh giác.

Bà lại bắt đầu vô tư xem những đoạn video giám sát trên máy tính trước mặt tôi.

Có nam ca sĩ mới nổi gần đây.

Có idol mới ra mắt.

Có cả thực tập sinh chưa đầy 15 tuổi.

Mẹ như một con chuột cống rãnh rình rập đời tư của các ngôi sao.

Tôi không biết mẹ đã làm thế nào để đặt những camera quay lén này vào nhà của các ngôi sao.

Nhưng mẹ ơi, mẹ sắp phải trả giá thật lớn cho những việc đã làm của mình.
 
Mama Cuồng Nhiệt Theo Đuổi Thần Tượng
Chương 31



Chiều hôm đó, cảnh sát bất ngờ đến nhà và bắt giữ mẹ tôi theo luật pháp.

Lý do là vì mẹ tôi bị tố cáo buôn bán thông tin cá nhân của nhiều ngôi sao, niêm yết giá bán video đời tư của các ngôi sao, vi phạm quyền riêng tư của công dân.

Cuối cùng, mẹ tôi bị tuyên án 3 năm tù giam và phạt tiền.

Sau khi bản án có hiệu lực, tôi nhìn thấy mẹ qua tấm kính thủy tinh,

Chỉ trong vài ngày ở trại tạm giam, mẹ tôi đã gầy đi trông thấy.

Vừa nhìn thấy tôi, bà như nhìn thấy cứu tinh, phấn khích mà nói với tôi: “Xán Xán, Xán Xán, không phải con học luật ở trường đại học sao? Con cứu mẹ, cứu mẹ, mẹ không muốn phải ngồi tù.

Tôi im lặng nhìn bà, không nói lời nào.

Cho dù bà ở đầu dây bên kia điện thoại điên cuồng mắng chửi tôi.

Cho đến khi thời gian thăm tù kết thúc, tôi nhẹ nhàng nói: “Nhưng mẹ ơi, con học luật ở trường đại học là vì mẹ.”

Tôi lắc lắc tập tài liệu trong tay: “Là để hôm nay chính tay con đưa mẹ vào tù.”

Mẹ tôi há hốc miệng, ngây người.

Bà giống như người mất hồn để mặc cho cảnh sát kéo đi.
 
Mama Cuồng Nhiệt Theo Đuổi Thần Tượng
Chương 32



Trong thời gian học đại học, tôi luôn là người có thành tích xuất xắc và nhiều lần đạt được học bổng quốc gia.

Sau hai năm, tôi tốt nghiệp và thành công thực tập tại một văn phòng luật với mức lương cao.

Vào một buổi trưa nọ, trong năm đầu tiên đi làm, tôi nhận được thông báo từ cảnh sát rằng hôm nay là ngày mẹ tôi ra tù, và tôi có thể đến đón bà.

Tôi đạp giày cao gót, trong tay mang theo bó hoa tươi đứng trước cổng nhà tù.

Đúng giờ, mẹ tôi bước ra. Ba năm tuy không phải là quá dài, nhưng đã đủ để bào mòn hết sức sống và tinh thần của bà.

“Mẹ, chúc mừng mẹ đã ra tù!” Tôi nở nụ cười tươi và đưa bó hoa trong tay cho bà.

Mẹ nhìn bó hoa trong tay tôi với vẻ mặt khó chịu: “Xán Xán, đây là hoa gì?”

“Hoa cúc ạ. Mẹ không thấy đẹp sao?”

“Là nhân viên cửa hàng giới thiệu cho con.”

Dường như không nhận ra ý đồ của tôi, mẹ thở phào nhẹ nhõm: “Hoa này không tốt. Chỉ có đám tang mới dùng hoa cúc. Con mau vứt nó đi!”

So với trước đây, mẹ giờ đây trở nên cáu kỉnh hơn nhiều. Bà liên tục chửi rủa nhân viên cửa hàng đã gói hoa cho tôi.
 
Mama Cuồng Nhiệt Theo Đuổi Thần Tượng
Chương 33



Trong xe, mẹ tôi tò mò sờ mó mọi thứ, đánh giá từng thứ. Ngay cả những món đồ trang trí nhỏ, bà không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào.

Giọng nói bà giờ đây đã không còn vẻ gượng gạo như lúc đầu.

Cuối cùng, bà không kìm được mà hỏi: “Xán Xán, đây là xe con mua à?”

“Xe cũ, không đắt lắm.”

“Mẹ nhớ không lầm, năm ngoái con mới tốt nghiệp đại học, mới đi làm được một năm mà đã mua được xe rồi.”

Bà nịnh nọt tôi: “Mẹ biết những gì con nói lúc trước chỉ là giận dỗi thôi. Sau này mẹ sẽ không theo đuổi thần tượng nữa, cũng không làm fan cuồng nữa. Mai mẹ sẽ đi tìm việc làm.” Nói rồi bà lại rưng rưng nước mắt. “Trên đời này chỉ có hai mẹ con mình là thân thiết nhất, Xán Xán, giờ con là người thân duy nhất của mẹ. Sau này con nói gì mẹ cũng nghe theo...”
 
Mama Cuồng Nhiệt Theo Đuổi Thần Tượng
Chương 34



Mẹ tôi bước vào nhà, miệng mỉm cười nói những lời ngọt ngào, nhưng hành động đầu tiên của bà lại là đi thẳng đến căn phòng chứa đầy album của mình.

“Xán Xán, album đâu rồi? Mẹ có cả một bức tường đầy album cơ mà?”

Tay tôi đang dọn dẹp khay vệ sinh cho mèo, bèn trả lời một cách hờ hững: “Con bán rồi.”

“Bán rồi!? Tiền đâu?”

“Dùng để trả tiền luật sư cho mẹ.” Tôi lau tay bằng khăn ướt: “Mẹ đã tiết lộ thông tin cá nhân của các nghệ sĩ, nhiều người đã kiện mẹ. Nếu con không chi tiền, mẹ sẽ phải ở tù thêm vài năm nữa.”

Lời nói của tôi khiến bà im bặt. Giọng bà trở nên khô khan: “ Nhưng con cũng không thể biến căn phòng đẹp đẽ này thành ổ cho mèo ở được.”

Hai chú mèo tam thể và ragdoll dường như không nhận ra bà. Ngay từ khi bà bước vào, chúng đã liên tục há miệng gầm gừ.

Bực bội vì không có ai để trút giận, mẹ tôi liền cầm túi xách ném vào hai con mèo.

“Hai con súc vật còn dám gầm gừ với bà đây.”

Tôi mỉm cười, không nói gì, ôm tam thể và ragdoll vào lòng v**t v* bộ lông mềm mại của chúng.
 
Mama Cuồng Nhiệt Theo Đuổi Thần Tượng
Chương 35



Mẹ của tôi vốn ở căn phòng hướng mặt trời mọc, nhưng sau khi tôi sửa sang lại, tôi đã dọn vào ở.

Mẹ tỏ ra không hài lòng và muốn chen vào ngủ cùng tôi trên một giường.

“Mẹ ơi, con bị suy nhược thần kinh, chỉ một tiếng động nhỏ cũng khiến con không thể nghỉ ngơi được. Mẹ cũng không muốn con vì thiếu ngủ mà ngày hôm sau không làm tốt việc được chứ?”

Mẹ im lặng, cầm chăn ra sofa nằm.

Ngày hôm sau, khi tôi đang ở nhà nghỉ ngơi, mẹ gọi điện thoại đến. Đầu dây bên kia còn vang lên tiếng phụ nữ tranh cãi và chửi rủa.

“Xán Xán! Mau đến đây, con đàn bà già này thấy mẹ đi một mình nên bắt nạt mẹ! Mau đến đây giúp mẹ!”

“Ai bắt nạt mẹ? Mẹ đã là người trưởng thành, đừng nói bậy! Mẹ không có kinh nghiệm làm việc mà còn chửi mắng nhân viên, họ chỉ việc luận đúng sai, không tuyển dụng mẹ thì có sao?”

Từ khi mẹ kết hôn với bố, mẹ chưa bao giờ đi làm.

Trước khi ly hôn, bố luôn là người chu cấp cho mẹ.

Sau khi ly hôn, mẹ kiếm sống bằng cách bán tin tức đời tư của người nổi tiếng.

Vì vậy, mẹ tưởng rằng chỉ cần hạ mình đi xin việc sẽ được tuyển dụng.

Tôi nhẹ nhàng nói: “Mẹ ơi, con xin lỗi, Tiểu Bạch và Đậu Đậu bị tiêu chảy, con phải chăm sóc chúng nên không thể đến được. Con tin mẹ, mẹ có thể tự giải quyết được.”

“Châu Xán Xán! Mày bị điên hả?!” Mẹ tôi tức giận hét lên đầu dây bên kia: “Mẹ mày giờ bị người ta bắt nạt, mày không đến, còn có tâm trạng chăm sóc hai con súc vật kia hả?!”

“Mẹ ơi, sao mẹ có thể nói như vậy? Ba năm nay, Tiểu Bạch và Đậu Đậu luôn bên cạnh con, con đã coi chúng như người nhà rồi. Thôi, con không nói nữa, con còn việc phải làm.”

Nói xong, tôi cúp máy và tắt chuông.
 
Mama Cuồng Nhiệt Theo Đuổi Thần Tượng
Chương 36



Khi mẹ về nhà, trên cổ và mặt bị cào để lại nhiều vết máu.

Nhìn thấy tôi, bà như điên cuồng ném đồ vào tôi.

“Châu Xán Xán! Nhìn xem tao bị họ bắt nạt như thế nào! Mày là đồ sói mắt trắng! Tao nuôi mày để làm gì?” Tôi không nói gì, để cho mẹ trút giận dữ lên tôi.

Nửa đêm, khi tôi đang ngủ say, một tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp nhà.

Khi tôi chạy ra phòng khách, trên mặt mẹ xuất hiện bốn vết thương sâu, đang chảy m.á.u không ngừng...

Ồ, tôi quên nói với mẹ rồi.

Tiểu Bạch cùng Đậu Đậu là hai chú mèo rất biết bảo vệ chủ nhân của chúng.

Và trong ba năm qua, chúng đã coi tôi như chủ nhân của chúng.
 
Mama Cuồng Nhiệt Theo Đuổi Thần Tượng
Chương 37



Sau khi bác sĩ xử lý vết thương cho mẹ, chúng tôi được hướng dẫn đến trạm y tế để tiêm vắc-xin phòng dại.

Nhưng tôi không đi, mà bắt taxi chuẩn bị về nhà.

Mẹ vẫn chưa hoàn hồn, nắm lấy tay áo tôi, giọng run run hỏi: “Xán Xán, bác sĩ bảo cần tiêm vắc-xin phòng dại mà con.”

“Không sao đâu mẹ, Tiểu Bạch và Đậu Đậu đều sạch sẽ, không có bệnh truyền nhiễm đâu.”

“Về nhà thôi mẹ, con đã dạy dỗ Tiểu Bạch và Đậu Đậu rồi, chúng không dám cắn mẹ nữa đâu.”

Nhưng mẹ dường như có tâm lý ám ảnh, nhất quyết không chịu về nhà, bắt tôi đi cùng mẹ đến nhà bà ngoại ở quê.

Sau khi bà ngoại qua đời, mỗi tháng tôi đều đến đây ở hai ngày.

Vì vậy, mọi thứ trong nhà vẫn có thể sử dụng bình thường.

Bếp lò ở nhà bà ngoại được đặt trong nhà, để đảm bảo an toàn, mỗi khi đốt lò vào mùa đông đều phải mở toang cửa hoặc hé cửa sổ.

Nhưng mẹ cảm thấy lạnh, đóng kín cửa sổ và cửa ra vào, không chịu cho tôi mở hé.

Cứ hễ tôi mở ra, mẹ lại mắng: “Xán Xán, con muốn làm mẹ c.h.ế.t cóng à!”

Trước khi đi, tôi nhắc mẹ lần nữa: “Mẹ ơi, con về nhà một chuyến, mẹ nhớ khi nào người ấm lên thì mở cửa hé một chút, nếu không sẽ bị ngộ độc khí CO(*) đấy.”

(*)Khí CO, hay còn gọi là carbon monoxide, là một chất khí không màu, không mùi, không vị và độc hại cao. Nó được tạo ra khi nhiên liệu chứa carbon cháy không hoàn toàn.

Mẹ đang mải chơi điện thoại, chỉ ậm ừ cho có lệ.

Hai tiếng sau, tôi vội vã quay trở về, mẹ đã nôn mửa liên tục và mất ý thức.

Tôi vội vàng lái xe đưa mẹ đến bệnh viện, nhưng trên đường đông xe, mẹ bị ngộ độc khá lâu, không được điều trị kịp thời, dẫn đến tổn thương thần kinh não.

Ngộ độc khí CO đã gây ra tổn thương không thể phục hồi cho thần kinh não của mẹ.

Sau khi điều trị, mẹ vẫn có biểu hiện chậm chạp, trí nhớ kém, mất kiểm soát đại tiểu tiện.
 
Mama Cuồng Nhiệt Theo Đuổi Thần Tượng
Chương 38



Công việc bận rộn, tôi đưa mẹ vào viện dưỡng lão và thuê một người giúp việc chăm sóc mẹ.

“Mẹ, mẹ ở đây dưỡng bệnh cho tốt nhé, người giúp việc chuyên nghiệp hơn con, nhất định sẽ chăm sóc mẹ chu đáo.”

Ba bữa cơm mỗi ngày có người nấu, mỗi ngày còn có người chuyên phục vụ mẹ, không cần rửa bát giặt giũ làm việc nhà, mẹ sống rất thoải mái, cả tháng cũng chẳng gọi điện cho tôi một lần.

Nhưng thời gian trôi qua, tôi không đến thăm mẹ, cũng không gọi điện cho mẹ, mẹ bắt đầu hoảng hốt.

Bất kể giờ làm việc hay giờ tan tầm, mẹ đều gọi điện liên tục.

Vừa nghe máy, tôi còn tưởng mẹ lại như trước đây nổi điên mắng tôi một trận, nhưng giờ mẹ đã dịu giọng:

“Xán Xán, dạo này công việc bận rộn thế, có mệt không con?”

“Con có rảnh thì đến thăm mẹ nhiều hơn, còn nữa, tiền lương của Tiểu Triệu con mỗi tháng trả đúng hạn, đừng chậm trễ.”

“Tết nhất con lại gửi cho cô ấy vài phong bao lì xì, cô ấy vui vẻ cũng sẽ đối tốt với mẹ hơn, phải không?”

A.

Hóa ra là ở chỗ người giúp việc gặp khó khăn, mới nhớ đến tôi.

Tôi đáp lời: “Vâng, mẹ, cuối tuần này con sẽ đến thăm mẹ.”

Nhưng cuối tuần tôi cũng không đi, mãi đến mùng 2 Tết tôi mới đến thăm mẹ sau một năm không gặp.

Mẹ nhìn thấy tôi như vớ được cọng rơm cứu mạng, nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi không buông: “Xán Xán! Mẹ gọi điện cho con nhiều lần sao con không nghe máy, đưa mẹ về nhà, mẹ không muốn ở đây nữa.”

Tôi giả vờ tức giận:

“Mẹ, vì sức khỏe của mẹ, con đặc biệt tìm viện dưỡng lão đắt đỏ này, còn trả tiền thuê người giúp việc chăm sóc mẹ, mẹ muốn ở thì ở, không muốn ở thì không ở, mẹ đây không phải là đùa con sao?”

“Không phải vậy, Xán Xán.”

Mẹ kéo tôi lại gần, nhỏ giọng nói bên tai tôi:

“Tiểu Triệu vừa lười vừa thích ăn trộm, mẹ vừa són tiểu cô ấy liền véo mẹ, đối xử với mẹ chẳng tốt chút nào.”

Nói rồi, mẹ liếc nhìn tôi một cái trách móc:

“Nếu con thường xuyên đến, cô ấy còn dám véo mẹ sao?

“Còn cả đám người c.h.ế.t tiệt này, trước đây có một ông lão chân không tốt đi vấp ngã vào chân mẹ, đám người c.h.ế.t tiệt này lại đồn nhảm mẹ với ông lão kia gian díu với nhau.”

Mẹ càng nói càng tức giận:

“Đám người mù lòa, mẹ thèm khát gì mà phải ở cùng lão già đó chứ”

Tôi đùa cợt nói: “Mẹ, mẹ tưởng mẹ đang đóng phim truyền hình à, người giúp việc còn véo mẹ.”

Lời nói của tôi khiến mẹ sửng sốt.

“Con nói cái gì?”

“Con nói mẹ à, mẹ đã bao nhiêu tuổi rồi, người ta đồn nhảm thì đồn nhảm đi, mẹ đã chôn nửa người xuống đất rồi(*), người ta có bịa chuyện thì ảnh hưởng gì đến mẹ chứ.”

(*)Câu gốc “你半截土都埋身上了” Câu nói này miêu tả người đã già yếu, gần kề với cái chết.

“Nhưng mẹ hoàn toàn trong sạch, dựa vào đâu mà họ dám nói dối về mẹ chứ? Xán Xán, nhanh chóng nói rõ ràng với họ rằng mẹ không hề liên quan gì đến ông lão đó, con có biết không?” Giọng mẹ đột ngột dừng lại, nhìn tôi với ánh mắt ngày càng kỳ lạ.

“Xán Xán, con đang trách mẹ có phải không”

“Con có phải còn trách mẹ vì chuyện năm xưa không?”

Bà ấy ngồi bệt xuống đất, vỗ đùi gào khóc thảm thiết: “Báo ứng, báo ứng, tất cả đều là báo ứng của tôi.”

Tôi không để ý đến bà ấy, đeo túi lên vai rồi bước ra ngoài. Trước khi đi, tôi liếc nhìn cô điều dưỡng viên Tiểu Triệu, trao đổi một ánh mắt đầy ẩn ý.

Mẹ, con sẽ không bỏ mặc mẹ đâu.

Ngược lại, con sẽ chăm sóc mẹ thật chu đáo.

Để mẹ cũng được nếm trải cảm giác năm đó mẹ đối xử với con như thế nào.
 
Back
Top Bottom