Siêu Nhiên Ma đạo mọi người xem ngụy vô tiện sinh hoạt ở hiện đại

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
354754342-256-k47810.jpg

Ma Đạo Mọi Người Xem Ngụy Vô Tiện Sinh Hoạt Ở Hiện Đại
Tác giả: otpmuonnam100
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Thời gian tuyến: sau khi ngụy vô tiện chết 15 năm Ngụy vô tiện sau khi chết, đầu thai vào hiện đại và đi làm diễn viên,mọi người ở ma đạo sẽ xem sinh hoạt của tiện tiện ở hiện đại Dỗi Giang báo động trước có lẽ sẽ chừa giang yếm ly vì bản thân tôi cũng rất thích sư tỷ Tags: doigianghiendaivongtiệnxemanhthe​
 
Ma Đạo Mọi Người Xem Ngụy Vô Tiện Sinh Hoạt Ở Hiện Đại
1.


Từ sau khi bao vây liễu trừ Loạn Táng Cương.

Cả tu chân giới đã xảy ra những chuyện động trời.

Đầu tiên là Liễm Phương Tôn - Kim Quang Dao mưu sát Xích Phong Tôn - Nhiếp Minh Quyết và bị Nhiếp Hoài Tang phát hiện, ngay lúc đó Kim Quang Dao đã bị Xích Phong Tôn phế bỏ võ công và bắt giam ngay tại chỗ.

Chuyện thứ hai là tất cả người đã chết đi tại Cùng Kỳ đạo và cuộc chiến Bất Dạ Thiên được sống lại.

Ngay cả Ôn thị dư nghiệt đều sống lại, ngay lúc bách gia lại muốn giết họ một lần nữa thì Hàm Quang Quân và Nhiếp Hoài Tang lại đứng ra và bảo vệ họ.

Mặc dù tiên môn bách gia muốn can ngăn nhưng lại bị bằng chứng những việc làm hãm hại Kỳ Hoàng Ôn thị và Di Lăng lão tổ của bách gia làm cho câm miệng.

Cuối cùng là Quỷ tướng quân Ôn Ninh không chết mà lại bị Kim gia giấu đi.

Lúc đó cả tu chân giới nổ tung, hùng hổ đòi Kim Quang Thiện cho lời giải thích, thấy tình thế cấp bách Kim phu nhân phải phế đi tu vi của hắn, phong Kim Tử Hiên lên làm gia chủ và bồi thường ra 1 phần 3 tài sản của Kim thị mới giữ được Kim gia.

15 năm sau.

Lam gia.

Một thiếu niên hoạt bát đi đến bên cạnh một thiếu niên khác và nói:

- Tư Truy Hàm Quang Quân bảo ngươi đến nộp bút ký sau khi đêm săn.

- Được, Cảnh Nghi ta biết rồi.

Lam Tư Truy trả lời và đi về phía Lan thất.

_Lan thất _

- Hàm Quang Quân.

- Ừm.

Đáp lại lại Lam Tư Truy là tiếng trả lời của một nam tử với gương mặt như quan ngọc, làn da trắng với một đôi mắt lưu ly, đây đúng là Hàm Quang Quân - Lam Vong Cơ.

Ngay khi Lam Vong Cơ đang nhận xét bút ký của Lam Tư Truy thì có một môn sinh vào và nói.

- Hàm Quang Quân quy huấn thạch bỗng nhiên xuất hiện một tấm kính, tiên sinh bảo ta vào mời người ra xem thử.

- Được.

_ Trước Quy Huấn Thạch _

- Thúc phụ.

- Ừ Vong Cơ, con đi phân phó môn sinh chuẩn bị đi, tông chủ của các gia tộc sắp tới rồi, huynh trưởng của con đang tìm kiếm thông tin về tấm kính này trong tàng thư các rồi.

- Vâng, thưa thúc phụ.

Sau khi các tông chủ đến đông đủ, thì Lam Hi Thần mới từ tàng thư các đi ra.

- Hi Thần con có tìm hiểu được điều gì không.

- Đúng vậy.

Trạch Vu Quân người có tìm được thông tin gì không.

Thì ra không chỉ quy huấn thạch của Vân Thâm Bất Tri xứ xuất hiện dị tượng mà ngay cả trong dân gian cũng xuất hiện những mặt kính trên bầu trời, những tấm kính này không chỉ không chạm vào được mà ở bất cứ đâu đều có thể nhìn thấy nó.

- thưa thúc phụ con đã tìm thấy một số thông tin về tấm kính này.

Đây gọi là Thiên Cơ kính, nó xuất hiện khi người có một lượng công đức lớn hay thiên mệnh chi tử hàm oan mà chết.

Đây là sự thể hiện của việc Thiên Đạo tức giận.

- Cái gì!!!

- Tại sao lại như vậy được, lam tông chủ sách trong tàng thư các của có phải có chút sai sót gì không?

Không thì sao mà đang yên đang lành thì Thiên Đạo lại tức giận được chứ.

- Đúng vậy, đúng vậy. _ Tông chủ của một số tiểu gia tộc nói.

Đã nói đến như vậy thì ngay cả người có tính tình tốt như Lam Hi Thần cũng không chịu được nữa, y lạnh mặt và nói.

- Nếu các vị đã không tin tưởng lam gia thì mời các vị trở lại gia tộc tự mình tìm hiểu.

- Lam tông chủ bớt giận bọn ta không có ý đó.

- Đúng vậy bọn ta không có ý đó.

Nói đùa gì vậy trong cả tu chân giới tàng thư các của lam gia là có nhiều sách cổ nhất, ngay cả lam gia cũng chỉ tìm hiểu được những thông tin ít ỏi đó thì gia tộc họ sao có thể tìm được.

Ngay khi bọn họ đang lo sợ bất an thì bỗng tấm kính trên quy huấn thạch hiện lên một dòng chữ:

" Thiên cơ kính"

Sau đó tấm kính đen lại.

Đến khi sáng lên thì hiện lên một tòa thành nguy nga tráng lệ , mây mù khắp nơi.

Trên góc trái tấm kính hiện lên hai chữ: "Thần giới"

- Đó-đó là, thần giới.

Tiên môn bách gia há hốc mồm, sau đó trong mắt hiện lên sự tham lam.

Họ cho rằng đây là cơ hội của họ chỉ cần tập trung xem xét thì biết đâu họ sẽ tìm được biện pháp phi thăng thì sao.

Nhiếp Hoài Tang nhìn phản ứng của họ khinh thường cười.

Lẩm bẩm:

- Hah, bọn chúng cho rằng mình là ai cơ chứ.

Một lũ ngu xuẩn.

Đúng không, tam ca.

Y quay mặt nhìn về một người che mặt bên cạnh và nói.

Kim Quang Dao không, giờ phải gọi y là Mạnh Dao, chỉ cười không nói gì.

Nhưng Nhiếp Hoài Tang biết đối phương cũng nghĩ như mình.

Vốn dĩ ngay từ đầu Nhiếp Hoài Tang cũng không thể dễ dàng như vậy mà phát hiện được việc Kim Quang Dao muốn giết đại ca của mình.

Chỉ là bởi vì trong một lần ngẫu nhiên Kim Quang Dao biết được phụ thân tốt của hắn chỉ xem mẹ hắn như một phiền toái và không có ý định cho mẹ hắn vào gia phả Kim gia, cùng với việc Tần Tố và hắn là anh em cùng cha khác mẹ, thì hắn mới nổi lên sát ý và cùng Nhiếp Hoài Tang hợp tác.

Hắn cung cấp cho họ chứng cứ phạm tội của Kim Quang Thiện còn họ phải giúp hắn trở lại thân phận Mạnh Dao và giúp mẹ hắn thoát khỏi tiện tịch đây.

Chính nhờ việc này hắn mới biết được người đệ đệ này của hắn thông minh đến mức nào.

Hiện tại Mạnh Dao là phó sử của Nhiếp Hoài Tang giúp hắn xử lý công vụ của Nhiếp gia trong lúc Nhiếp Minh Quyết dưỡng thương.

[ _Thần giới _

Một cột sáng khổng lồ hiện lên trong hoàng cung và xông lên cao.

Nó thậm chí làm rung chuyển cả hoàng cung.

Nhất thời làm cho nhiều người kinh hoảng.

_Trong một khách điếm nào đó _

- Người qua đường A: Vị tiên hữu này huynh có biết chuyện gì đang xảy ra trong hoàng cung không, ta thấy sao chẳng có động tĩnh gì của các binh lính trong đó vậy

- Người qua đường B: Ngươi mới lên không biết là đúng rồi đây là dị tượng khi Tiêu Dao thần quân lịch kiếp trở về đấy.

Người kia tò mò hỏi:

- Tiêu Dao thần quân là ai vậy?

Người còn lại nói:

- Tiêu Dao thần quân là sư đệ của Thiên Đế, là chiến thần của Thần giới.

Người là người đã đánh tan Thiên Ma cùng đội quân của hắn đấy.

Còn có vô vàn những lần ngài xuất binh bảo vệ thần giới, khi nơi này còn rất cằn cỗi.Ngài ấy chính là nhân vật mà bọn ta được nghe kể từ nhỏ, có thể nói một nửa người sinh ra và lớn lên ở thần giới này nghe những câu chuyện về ngài ấy lớn lên ấy.

- Oa lợi hại như vậy sao.

- Đúng vậy, nhưng hình như sau trận chiến đó người bị trọng thương và phải đi lịch kiếp để chữa trị.

_Hoàng Cung_

Một nam tử có một gương mặt tuấn tú, với đôi mắt sắc bén như sói, khí chất lạnh lùng đang ngồi chợp mắt trên ngai vàng gắn những viên linh thạch cực phẩm hiếm có, điểm xuyến những viên trân châu của trai tinh 1000 tuổi, trong một đại điện to lớn với trần nhà gắn những viên dạ minh châu, những cái cột được làm bằng vàng nạm các viên ngọc quý giá khắc những hoa văn và chữ cái tối nghĩa.

Đây chính là Thiên đế của thần giới - Lâm Mộc .

Bỗng y bật dậy vui mừng nói:

- sư đệ trở về rồi.

Rồi rời đi nhưng một cơn gió khỏi đại điện.

Đến một nơi trông giống như một đài cao, đây cũng là nơi bắt nguồn của cột sáng.

Chỉ thấy cột sáng mờ đi và dần hiện lên một bóng người, đến khi cột sáng hoàn toàn biến mất thì Lâm Mộc vui mừng kêu lên:

- sư đệ! ]

Tiên môn bách gia đang đắm chìm trong khát vọng tham lam khi nhìn thấy đại điện của hoàng cung thì bị gương mặt kia làm cho kinh hãi.

Giang Vãn Ngâm nghiến răng nghiến lợi nói:

- Ngụy Vô Tiện!!! ___hết chap 1___

Đây là lần đầu tôi viết đồng nhân ma đạo tổ sư, do tôi quá lụy thể loại này mà ít người viết quá nên tự tôi viết luôn.

Nên nếu có gì không đúng với tính cách nhân vật thì xin mọi người nương tay.
 
Ma Đạo Mọi Người Xem Ngụy Vô Tiện Sinh Hoạt Ở Hiện Đại
2.


Tất cả mọi người kinh hãi, vì người hiện ra trong luồng sáng chính là Di Lăng Lão Tổ - Ngụy Vô Tiện người đã chết 15 năm.

- Ngụy Anh...

- Vong Cơ, ngươi...haizz

Lam Hi Thần cũng không biết nên nói gì để an ủi đệ đệ của mình ai mà ngờ được rằng Ngụy công tử lại là thần quân cơ chứ.

- Không thể nào ngụy vô tiện sao có thể là thần được!!

Hắn chỉ là gia phó của giang gia thôi sao có thể! _ Giang Trừng phẫn nộ quát.

- Đúng vậy, mặc dù Di Lăng lão tổ là bị hãm hại nhưng hắn đã giết bao nhiêu người rồi, hơn nữa còn là một tà ma ngoại đạo sao có thể là thần quân được!

- Đúng!

Chính hắn hại Giang gia diệt môn, còn thần quân, sao có thể chứ.

Tiên môn bách gia sôi nổi đồng tình.

Những lời nhục mạ Ngụy Vô Tiện vang lên liên tục.

Bỗng tất cả lặng thinh, là cấm ngôn thuật của Lam gia.

Đúng rồi!

Họ đang ở Lam gia mà người Lam gia lại ghét nhất nghe những điều ô ngôn uế ngữ này.

Họ tự cho là đúng mà ảo não.

Lam Hi Thần nhìn qua Lam Vong Cơ.

- Vong Cơ đệ...

- Huynh trưởng._Lam Vong Cơ nhìn sang nói.

- Thôi không sao.

- a tiện...

Giang Yếm Ly rưng rưng nước mắt, nàng tưởng rằng bản thân nàng sẽ không thể gặp lại người đệ đệ này của mình.

Sau khi nàng sống lại không ngờ lại được cho biết rằng a tiện của nàng đã chết rồi thậm chí còn là a trừng đệ đệ của nàng giết.

Người đệ đệ mà nàng bất chấp mạng sống để bảo vệ lại bị đệ đệ tốt của nàng giết, sau khi biết tin này nàng đã triệt để thất vọng rồi.

Nàng luôn nghĩ mặc dù a trừng có ghen ghét với a tiện thì cũng sẽ vơi đi khi nàng và a tiện luôn nhượng bộ và dỗ dành,nhưng không ngờ...

- t-tỷ tỷ, l-là công t-tử, công tử còn sống

- Ừ a ninh, Ngụy Vô Tiện còn sống, còn sống là tốt rồi. _ Ôn tình nói.

Nàng không cần gì nhiều chỉ cần biết tên ngốc kia không sao là tốt rồi.

Tất cả mọi người của Kỳ Hoàng Ôn thị đều cảm thấy vui cho Ngụy công tử của họ.

[ - sư đệ ngươi trở về rồi vết thương của ngươi không sao chứ.

- sư huynh...,phụt!

Vừa cất lời Ngụy Vô Tiện đã hộc máu và ngất đi ngay trước mặt Thiên đế.

- Sư đệ!!!

Ngươi sao vậy, người đâu mau gọi Tư Mệnh thiên quân đến gặp ta!!

Sau đó đỡ Ngụy Vô Tiện về Tiêu Dao cung.]

- Ngụy Anh!

- Vong Cơ bình tĩnh, có sư huynh của Ngụy công tử ở, sẽ không sao đâu.

- a tiện!

- a ly, nàng đừng kích động.

Ngụy Vô Tiện sẽ không có việc gì đâu._ Kim Tử Hiên ôm Giang Yếm Ly vào lòng và nói.

- c-công tử

- sẽ không sao đâu a ninh, sẽ không sao đâu._ Ôn tình an ủi Ôn ninh và tự lẩm bẩm với bản thân.

[ _Tiêu Dao cung_

Một nam tử tiến vào hành lễ và nói:

- Bái kiến bệ hạ

- Ừ, ngươi mau nói cho ta sư đệ ta đã gặp chuyện gì trong khi lịch kiếp sao linh hồn của nó lại rách nát như thế này.

- Thưa bệ hạ, theo đúng mệnh cách ban đầu của thần quân thì khi người còn là một đứa trẻ mồ côi phải được gia chủ Ôn gia- Ôn Nhược Hàn nhặt về và bồi dưỡng thành thiếu tông chủ và kết bạn với Ôn tình, Ôn ninh.

Sau đó đi Lam gia cầu học kết bạn với những người cùng chung chí hướng và sáng tạo quỷ đạo cân bằng linh khí và oán khí, chỉnh đốn lại tu chân giới.

Cuối cùng là tinh lọc Loạn Táng Cương, công đức viên mãn phi thăng.

- Ừm tiếp đi

- Nhưng không biết tại sao thần quân lại bị một gia tộc trong tương lai sẽ suy bại thành thế gia hạng 2 nhận nuôi.

Chính vì vậy khí vận ở kiếp đó của thần quân đã bị hút đi và bù vào khí vận của gia tộc đó, vốn dĩ việc này cũng sẽ không quá ảnh hưởng nếu người của gia tộc này đối xử tốt với thần quân, nhưng ngoại trừ Giang Phong Miên coi người như đệ tử đắc ý và Giang Yếm Ly coi thần quân như đệ đệ ra thì không còn ai của giang gia có thiện ý với thần quân cả.

Lại thêm sự hãm hại của những kẻ tự xưng là tiên môn,nên mới thành ra kết quả như vậy.]

- Tốt lắm Ngụy Vô Tiện hóa ra ngươi coi Giang gia là chướng ngại của ngươi đúng không.

Ngươi sao không tự nhìn lại mình đi nếu không có giang gia thì ngươi đã chết ở góc nào đó rồi.

Ngươi là đồ vong ân bội nghĩa!_ Giang Trừng tức giận gào lên

- Giang tông chủ ăn nói cẩn thận _ Lam Vong Cơ lạnh lùng nói.

- Việc của giang gia bọn ta liên quan gì đến ngươi, đây là giáo dưỡng của Lam gia sao.

- Giang tông chủ!!

Cẩn thận lời nói. _ Lam Hi Thần lạnh giọng nói.

Giang Vãn Ngâm hắn tính cái gì mà giám nhục mạ đệ đệ của y như vậy.

- Ngươi- ngươi.

Hoang Đường!!! _ Lam Khải Nhân phẫn nộ quát.

Giang Trừng biết hắn nói lỡ miệng, mặc dù không cam lòng nhưng chỉ có thể hành lễ xin lỗi:

- Xin lỗi.

Là ta lỡ lời, mong Lam tông chủ bỏ qua cho.

Lam Khải Nhân hừ lạnh một tiếng quay đi.

Mặt Giang Trừng lúc xanh lúc trắng.

- a tiện, xin lỗi, xin lỗi đệ là bọn ta hại đệ. _ Giang Yếm Ly khóc lóc nói.

- a ly, lỗi không phải do ngươi. _ Kim Tử Hiên an ủi.

- Ngụy huynh a._ Nhiếp Hoài Tang tiếc nuối nói.

- hừ, ngươi đúng là tên ngốc Ngụy Vô Tiện._ Ôn tình tức giận nói.

- tỷ-tỷ công tử không ngốc _ Ôn ninh biện giải.

- Ngươi- hừ.

[ - Ta không cần biết lí do, những kẻ hãm hại sư đệ của ta đều sẽ không thoát được.

Giờ ta chỉ muốn biết biện pháp giải quyết.

Tư mệnh thiên quân mồ hôi chảy ròng, run rẩy nói:"thưa bệ hạ giờ cách duy nhất để giải quyết việc này là phải đưa thần quân đi lịch kiếp một lần nữa."

"Cái gì?

Ngươi không thấy rằng mới lịch kiếp một lần mà thằng bé đã thành như thế này rồi, lại thêm lần nữa cho nó hồn phi phách tán luôn à" Thiên đế tức giận nói.Sư đệ của hắn từ khi sinh ra đã là thượng thần, khi sư tôn còn sống chính là hòn ngọc quý trên tay của tất cả các sư huynh đệ chưa phải chịu chút thiệt thòi nào.

Vậy mà mới chỉ đi lịch kiếp 1 lần thôi mà đã chịu nhiều uất ức như vậy, thì thử hỏi sao y có thể cho phép chuyện đó có khả năng xảy ra thêm lần nữa cơ chứ.

Nghe vậy Tư mệnh thiên quân hành lễ nói:" Xin bệ hạ yên tâm, người chỉ cần thay đổi thế giới thần quân đi lịch kiếp thành một thế giới cấp bậc cao hơn là được."

Thiên đế trầm ngâm một lúc rồi đồng ý nói:" Thôi được việc này giao cho ngươi, ta phải đi tàng bảo cát tìm linh dược cho sư đệ."

Ngay khi thiên đế sắp rời đi thì tư mệnh lại gọi lại nói:" Thưa bệ hạ, vậy Hàm Quang thần quân thì sao, có cần phải triệu hồi ngài ấy về không?"

" Không cần, bản thân y bị thương cũng không nhẹ nếu gọi về mà thương thế nặng thêm thì sư đệ sẽ tức giận mất."

Thiên đế run run nói.

" à còn nữa chờ sư đệ lịch kiếp trở về thì triệu tập chư vị thiên quân chuẩn bị quét sạch thế giới kia, ta đã cùng thiên đạo ở đó thương lượng rồi."

Thiên đế lạnh mặt nói.

Dám thương tổn tiểu sư đệ của y thì phải chuẩn bị tinh thần nhận sự trả thù của y.

Tư mệnh hành lễ nói:" Thần tuân chỉ.]

Lúc này,tiên môn bách gia có thể nói là loạn thành một nồi cháo, người không làm việc trái với lương tâm thì không cảm thấy có việc gì nhưng những người ngày thường hay khinh nam bá nữ, làm đủ chuyện xấu thì đang cảm thấy sợ hãi, họ không ngờ rằng người của thần giới lại hạ mình xuống quét sạch bọn họ.

Mặc kệ bây giờ tiên môn bách gia hoảng sợ thế nào thiên cơ kính vẫn đen lại, khi tiếp tục sáng lên thì đã là một khung cảnh của thế giới khác. ___end chương 2___

Bệnh ung thư lười thời kỳ cuối của tôi lại trở lại rồi bà con 😑😑😑
 
Ma Đạo Mọi Người Xem Ngụy Vô Tiện Sinh Hoạt Ở Hiện Đại
3.


[ Tại một nơi ồn ào, những người đi lại ở đây mặc những bộ quần áo lộ tay lộ chân, nam nữ lẫn lộn bận rộn khắp nơi.

Xung quanh là những ngôi nhà có phong cách cổ, và những vật dụng hiện đại lẫn vào nhau, trông có vẻ khá buồn cười.]

"Đ-Đây, hoang đường, sao lại có thể mặc những bộ quần áo lố lăng như vậy, nam nữ sao có thể gần nhau tới vậy."

Lam Khải Nhân tức giận nói.

Thân là một vị tiên sinh ông không thể chịu được khi thấy cảnh tượng mở ra như thế này.

" Đây đúng là không có lễ nghĩa.

Người ở thế giới kia nghèo lắm sao."

Người trong tiên môn bách gia khinh thường nói.

Kim Quang Thiện ở Kim Lân Đài thì háo sắc nhìn những cô nàng ở trên kính và nở nụ cười biến thái khiến cho những thị nữ gần đó sợ hãi rời xa.

[ Ở một đình viện nào đó có một người mặc một bộ y phục trắng đang luyện kiếm.

Động tác nhẹ nhàng lại tràn ngập lực lượng, kiếm ý lạnh lẽo bức người, hoa đào bay phấp phới điểm xuyến thêm phần kiều diễm giảm đi sát ý trong những chiêu kiếm, tạo nên một khung cảnh đẹp đẽ, nếu như có ai chứng kiến hình ảnh này thì có lẽ sẽ không nhịn được mà tâm động.]

Quả đúng là như vậy không chỉ những người tu tiên mà những phàm nhân bình thường cũng nhịn không được mà si mê nhìn thân ảnh kia.

Họ sôi nổi cảm thán nói:

" Ngụy công tử đúng là anh hùng xuất thiếu niên."

" Oa mẹ ơi, vị ca ca kia đẹp quá."

" Di Lăng lão tổ rõ ràng đẹp như vậy, vậy mà ai nói người có diện mạo hung thần ác sát, xấu như tu la vậy, mắt kẻ đó bị mù hả."

" Chứ gì nữa ta nói rồi các ngươi không tin, ngụy công tử rất đẹp, người ta dù gì cũng được xếp thứ 4 trong bảng các công tử thế gia đấy.

Hừ!"

" Chả phải lúc đó bị lời đồn lừa gạt sao, haha.'' Người kia chỉ có thể cười trừ.

" Ngụy anh."

" Vong cơ" quy phạm.

Lam Hi Thần bất đắc dĩ nói.

Biết làm sao được đệ đệ của mình mỗi lần gặp ngụy công tử thì quy phạm đều rời nhà đi.

Haizz đệ đệ của mình có như thế nào cũng phải chiều.

[ "Cắt!!"

" Tốt lắm cảnh này qua, Ngụy lão sư vất vả."

Nghe thế Ngụy Vô Tiện thu kiếm lại, đi qua chỗ trợ lý nhận lấy ly nước uống một hơi sau đó ngồi xuống ghế nghỉ ngơi."

Ngụy ca, chị Du bảo em nói cho anh là em trai của anh về nước rồi sau khi diễn xong suất diễn ngày hôm nay chị ấy sẽ qua đón anh ra sân bay."

Trợ lý nói.

" được."

" Ngụy lão sư, cảnh tiếp theo là của anh đó mau đi chuẩn bị."

" được rồi tới liền đây."

Sau khi diễn xong xuất diễn ngày hôm nay Ngụy Vô Tiện liền xin đạo diễn nghỉ ngày hôm nay."tiện tiện ở đây."

Du tỷ ngồi trên xe vẫy tay với Ngụy Vô Tiện."

Du tỷ."

Ngụy Vô Tiện chạy chậm tới và ngồi lên."thằng nhóc kia sao lại gọi cho chị vậy."

Ngụy Vô Tiện nghi vấn hỏi.

Bởi theo cái tính cách của nó thì hẳn phải gọi cho cậu và làm nũng đòi cậu ra đón mới đúng."

à thật ra cũng không có việc gì lớn, chỉ là nó có việc nhờ chị nên sẵn thông báo luôn."

" ra vậy."

Ngụy Thần là em út trong nhà vẫn đang học cao trung nhưng lại có thiên phú trong lĩnh vực game thủ nên việc nhờ Du tỷ bí mật mua giúp mấy phụ kiện máy tính mới ra cũng không có gì lạ.

Có lẽ thằng bé nhờ Du tỷ mua trước đi du lịch với bạn học.

" a, đúng rồi tiện tiện.

Chị mới nhận cho em một chương trình game show, sau khi đóng máy để tuyên truyền bộ phim mới, sẵn cho em thư giãn và thoát khỏi nhân vật luôn.

Nếu được thì dẫn theo Ngụy Thần đi luôn vì chương trình này phải mang theo người nhà."

" Được."

Sau đó hai người lại bàn bạc thêm về công việc sau đó.

_Sân bay_ Biển người tấp nập Ngụy Vô Tiện đội mũ đeo khẩu trang và đến lối ra chờ người em trai của mình,bỗng một bóng người vụt tới vồ lên người anh.] " Oa hộp sắt kia có thể di chuyển kìa."

" đúng vậy thật thần kỳ"

" tốc độ còn nhanh hơn ngự kiếm nữa."

Không chỉ người dân bình thường ngạc nhiên, mà tiên môn bách gia cũng há hốc mồm nhìn cảnh tượng sầm uất trên kính, bây giờ hầu như tất cả mọi người đều có một cảm xúc là ghen tị nhất là những người dân bình thường thường bị tiên môn bách gia áp bức, bọn họ cảm thấy hâm mộ những người bình thường nhưng lại có cuộc sống sung túc kia.

Khi nhìn thấy có người vồ lấy Ngụy Vô Tiện, Lam Vong Cơ khựng lại một nhịp:"Ngụy anh"

_end chap 3_
 
Ma Đạo Mọi Người Xem Ngụy Vô Tiện Sinh Hoạt Ở Hiện Đại
4.


[ Người vồ đến Ngụy Vô Tiện vậy mà có 7 phần giống y.

Chỉ là diện mạo càng non nớt, khí phách thiếu niên càng đậm, quả thật như là Ngụy Vô Tiện thời niên thiếu.

" a thần, lần sau cẩn thận chút lỡ vấp ngã thì sao."

Ngụy Vô Tiện bất đắc dĩ nói.

Quả thật là lớn rồi mà vẫn không làm người khác yên tâm hơn.

Chị Du đứng bên cạnh vô ngữ nhìn Ngụy Vô Tiện giáo dục em trai tâm nghĩ.

Ngươi còn có tư cách nói, thằng nhóc này không bớt lo như vậy không phải do 3 anh chị em các ngươi chiều ra sao.

Thằng bé muốn làm game thủ anh cả ủng hộ tài chính mua thiết bị.Muốn làm streamer chị hai đi đầu tư thiết bị và liên hệ quản lý app.

Nó muốn vào đội tuyển game chính bản thân ngươi đi nhờ quan hệ cho thằng bé.

Vậy mà còn có mặt mũi nói.] " Trông có vẻ ngụy công tử rất yêu thương người đệ đệ này nhỉ."

Lam Hi Thần dường như có sự đồng cảm với việc làm của anh chị em Ngụy Vô Tiện.

Đúng vậy đệ đệ/muội muội không phải là để chiều sao.

" Ngụy Anh."

Thấy Ngụy Vô Tiện không sao Lam Vong Cơ thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Nhưng khi thấy công tích vĩ đại trong việc chiều đệ đệ của y thì lại cảm thấy tủi thân.

Bởi vì bản thân y chưa từng được Ngụy Anh của y đối xử tốt như vậy mặc dù đó là đệ đệ ruột của Ngụy Vô Tiện.

" Cả nhà ngụy huynh như vậy cũng quá sủng đi."

Nhiếp Hoài Tang ghen tị nói.

Nói xong y lại nhớ tới đại ca đang bế quan chống lại đao linh của y.

Cả người lại uể oải xuống.

Mạnh Dao bên cạnh thấy vậy thở dài, vô vào lưng Nhiếp Hoài Tang an ủi.

Mà bây giờ cả tiên môn bách gia và các người thường, tán tu trong đầu chỉ có một điều.

Họ quá chiều thằng bé rồi đi, ghen tị.[ Ngụy Thần sau khi bị Ngụy Vô Tiện giáo dục một lúc thì chỉ có thể le lưỡi cười.

" Thôi, có nói thì lần sau vẫn vậy thôi."

Ngụy Vô Tiện thở dài nói."

Mẹ bảo sau khi đón ngươi về thì về nhà ăn bữa cơm, hơn nữa ta cũng có việc nhờ đệ đây."

Ngụy Thần nghe vậy mắt sáng bừng lên hỏi " có việc gì vậy tam ca."

" Lên xe rồi nói."

Ngụy Vô Tiện quay người lên xe nói.

Trên đường về cả ba người lại tiếp tục nói về chuyện đi game show.

Một lúc sau đã đến nơi.

Ngụy gia là một gia tộc lâu đời ở thành phố A,nên tất nhiên tài sản là một con số khổng lồ, có thể nói Ngụy gia là nhà giàu số 1 ở thành phố A.

Nơi gia đình Ngụy Vô Tiện ở là một tòa biệt thự trong khu nhà có tính bảo mật cao nên khi về anh cũng không cần phải che giấu.

" a tiện, a thần."

Vừa vào nhà đã có một người phụ nữ đi từ trên cầu thang xuống nói.

Cô có một đầu tóc vàng dài óng, làn da trắng mịn và đôi mắt đào hoa với đồng tử màu xanh càng tăng lên nét đẹp phong tình của cô.

Hơn nữa cô gái này có 5,6 phần giống hai anh em Ngụy Vô Tiện.

" Mẹ!"

Ngụy thần vừa nghe tiếng liền lao lên ôm lấy cô.

Thì ra đây là Hiểu Nhã Lâm mẹ của Ngụy Vô Tiện và Ngụy Thần cũng là kiếp sau của Tàng Sắc tán nhân.] " Tàng Sắc."

Lam Khải Nhân cảm xúc lẫn lộn nói.

Cô vẫn không thay đổi gì mấy , chỉ khác ở khí chất dịu dàng hơn cùng với màu tóc và mắt kì lạ kia.

" Sư phụ đó là sư tỷ sao."

Hiểu Tinh Trần nói ( chỗ này tôi cho tiểu sư thúc vẫn chưa xuống núi.

Tôi quá đau lòng sư thúc.) " Ừm, đó là sư tỷ của con."

Bão Sơn tán nhân hoài niệm nói.

Nhìn hình ảnh trên kia làm bà nhớ lại tiểu cô nương lúc trước còn quấn lấy bà gọi sư phụ, không ngờ bây giờ đã đầu thai và trưởng thành như vậy. [ Hiểu Nhã Lâm cười chọc trán của Ngụy Thần nói " con khỉ quậy nhà con mau lên tắm đi ba và đại ca, nhị tỷ của con sắp về rồi đấy."

" vâng,mẫu hậu."

Ngụy Thần cười hì hì trả lời và chạy thẳng lên phòng.

" Sao hôm nay cả nhà tụ họp đông đủ thế."

Ngụy Vô Tiện nghi hoặc hỏi.

Bởi vốn dĩ cả nhà họ ngoại trừ đại ca mở công ty riêng và làm kinh doanh giống ba ra thì mỗi người đều làm một nghề khác nhau như Ngụy Vô Tiện là diễn viên, nhị tỷ Ngụy Vân Tinh là một đạo diễn, mà mẹ Hiểu Nhã Lâm là một nhà nghiên cứu sinh vật học.

Chính vì vậy cả nhà họ có khá ít thời gian tụ họp đông đủ.

" Hừ, còn không phải vì con sao.

Con nhớ lại xem cả một năm này con không ở đóng phim thì cũng ở trên đường đóng phim chạy như bay.

Làm gì còn thời gian về nhà chứ."

Hiểu Nhã Lâm tức giận nói.

" Được rồi con xin lỗi, mẹ không cần lo.

Các cảnh quay của con quay gần hết rồi chỉ còn vài cảnh phối hợp nữa thôi.

Nên thời gian này còn có thể ở nhà vài ngày.

Sau đó lại đưa a thần đi game show thôi."

Ngụy Vô Tiện cười nói.

" Hừ, tạm tha cho con."

Hiểu Nhã Lâm nói.

" Haha, thôi được rồi phu nhân đừng nhắc thiếu gia nữa.

Thức ăn tôi nấu xong rồi.

Đã bày ra bàn cho người rồi."

Thím Ngô nói.

Thím Ngô là bảo mẫu trong nhà, bà là vợ của quản gia cả hai vợ chồng họ làm cho Ngụy gia từ rất lâu rồi, có thể nói tất cả thiếu gia, tiểu thư của nhà này đều là bà nhìn lớn lên, nên bà luôn coi họ như cháu mình vậy.

Cũng bởi vậy 3 anh chị em Ngụy gia rất tôn trọng bà.

" Thím Ngô, người có làm bánh hoa quế cho con không thế."

Ngụy Vô Tiện nũng nịu nói.

Khi ở nhà y cũng không cần giả vờ trưởng thành nữa.

" Haha, tất nhiên rồi."

Thím Ngô cười xoa đầu Ngụy Vô Tiện nói.

" Haizz.., thím cứ nói đỡ cho nó đi, rồi thằng bé lại đi mà không về một năm nữa bây giờ."

Hiểu Nhã Lâm bất đắc dĩ nói.Thím Ngô chỉ cười không nói.] Tiên môn bách gia thì lại khinh thường mà thảo luận với nhau.

" Đúng là không có lễ nghĩa, gia phố sao có thể nói chuyện với chủ nhà như vậy."

Một vị Diêu tông chủ nói.

" Đúng vậy, người nhà Ngụy công tử cũng vậy, sao thiếu gia mà lại đi làm nũng với một bảo mẫu cơ chứ."

Một vị Phương tông chủ khác nói.

Những người còn lại hùa theo đồng ý.

" Hừ đúng là gia phó chi tử không có lễ nghĩa."

Giang Trừng khinh thường nói.

" Giang Vãn Ngâm."

Lam Vong Cơ nghiến răng nói.

" Vong Cơ, bình tĩnh."

Lam Hi Thần bên cạnh trấn an.

Giang Yếm Ly lạnh mặt nhìn Giang Trừng hồ ngôn loạn ngữ.

Nàng bây giờ đã không còn chút hi vọng nào vào vị đệ đệ này của mình nữa. [ Sau khi nghe mẹ lải nhải xong những việc cơ bản lần nào về đều phải nghe.

Ngụy Vô Tiện liền về phòng, mặc dù đã rời nhà rất lâu nhưng phòng của cậu vẫn được dọn mỗi tuần nên phòng vẫn rất sạch sẽ.

Chủ thể phòng của Ngụy Vô Tiện được bố trí theo tông màu ấm với một chiếc giường khá lớn một bàn làm việc, kệ sách và một số vật dụng khác, tổng thể nhìn rất có hơi thở sinh hoạt.

Sau khi tắm xông Ngụy Vô Tiện mặc một bộ đồ ở nhà vừa lau tóc vừa cầm điện thoại lên nhìn.

Nhấn vào nhóm trò chuyện trong đó mấy đứa bạn của cậu đang thi nhau tag cậu.[ Đường gia: a Anh nghe nói ngươi đóng máy rồi.

Có rảnh không sắp tới có cuộc họp lớp hồi cấp 3 đấy.] [ Cố nhị: họp lớp cấp 3 thì đi làm gì.

Nhớ đến đám cặn bã đó lại cảm thấy buồn nôn.] [ Cá nhỏ: đúng vậy.

Kẹo sữa ngươi quên, a Anh bị họ hại cho có bệnh tâm lý nặng như thế nào rồi sao.] [ Đường gia: ta cũng không muốn đi.

Nhưng bọn người kia thật sự là quá mặt dày luôn đến làm phiền ta, hơn nữa hôm đó có cả cô giáo Dương cũng đi.] Cả nhóm an tĩnh lại, Ngụy Vô Tiện thấy vậy cười một tiếng nhắn. [ A Anh: thôi không sao cả, cả cô Dương cũng đi thì ta cũng phải đến thăm cô chứ.][ Tiểu ngư: nhưng mà a Anh bệnh tâm lý của cậu vẫn chưa hết mà.][ A Anh: không sao, sớm muộn gì cũng phải đối mặt.]Thấy Ngụy Vô Tiện kiên quyết như vậy họ cũng không thể nói gì nữa.

Ngụy Vô Tiện thấy vậy cũng chỉ có thể cười trừ.

Đám người này là bạn lớn lên từ nhỏ cùng cậu.

Nhà bọn họ vốn có hợp tác với nhau, hơn nữa người lớn nhà họ cũng hợp cạ nhau nên mấy đứa nhỏ cũng thường chơi với nhau.

Cái tên Đường gia kia tên đầy đủ là Đường Ngọc, người thừa kế của Đường gia có thể xem là anh cả của cả đám.

Cố nhị và cá nhỏ là anh em sinh đôi, tên đầy đủ là Cố Hà và Cố Diệp.

Bởi vì là đứa con gái duy nhất trong đám, hơn nữa còn là vị tiểu thư nho nhỏ trong nhà nên từ nhỏ Cố Diệp luôn được chiều chuộng, vậy mới chiều ra cái tính cách muốn gì nói đấy của cô.

Ngụy Vô Tiện cười nhạt tắt điện thoại, khi xuống nhà thì mọi người đều về đủ rồi đang ngồi ở sofa chờ cậu, Ngụy Vô Tiện đi xuống nói.

" Sao không ai lên gọi con mà lại ngồi đây chờ vậy."

Ngụy Vô Ưu quay qua nói" hừ hừ, còn không phải tại ai đó chị lên gõ cửa nửa ngày mà không thấy phản ứng gì, nên mới phải chờ đây sao."

" Thôi được rồi, xin lỗi mong tỷ tỷ đại nhân có đại lượng tha ta lần này đi."

Ngụy Vô Tiện chỉ phải chắp tay nói."

Hừ " Ngụy Vô Ưu hất tóc, hừ một tiếng.

Cô vốn dĩ giống mẹ tới 7 phần hơn nữa kế thừa màu tóc và làn da trắng hồng của mẹ nên biểu cảm ngạo kiều này làm cô càng giống một tiểu thư thiên chân không hiểu thế sự.

Nói chung là xinh đẹp cực kỳ.]Ở bên ngoài Kim Quang Thiện vừa nhìn thấy cô liền không rời mắt được, trong mắt tràn đầy dục vọng.[ " Thôi được rồi hai đứa đừng cãi nhau nữa mau vào ăn cơm đi."

Thấy họ còn tính trêu chọc nhau Hiểu Nhã Lâm đành nói.

" Vâng thưa mẹ."

Hai người đồng thanh nói.

" Phụt" Đại ca Ngụy Viễn cười.

" Hôm nay tôi nấu toàn món thiếu gia thích ăn đấy người ăn nhiều vào, xem nè mới đi có 1 năm mà gầy như vậy rồi."

" Thím Ngô người không thương bọn con sao chỉ có mình tam ca gầy, bọn con cũng gầy mà."

Ngụy Thần phồng má nói.

" Thôi đi, là ai lúc nãy còn phàn nàn với thím là mình lại tăng cân hả."

" Hì."

Ngụy Thần le lưỡi.

" Haha" Cả nhà cười đùa và bắt đầu ăn.

Ở Ngụy gia lúc ăn cơm không cấm nói chuyện, nên trên bàn ăn khá rôm rả, ba nói chuyện với đại ca về tình hình công ty, mẹ và nhị tỷ nói chuyện về các tác phẩm nghệ thuật, Ngụy Vô Tiện và Ngụy Thần lại tiếp tục bàn về những việc cần chú ý cho game show ngày mai.

Sau khi ăn xong thì ngồi cùng nhau xem phim và nói chuyện, rồi lên phòng ngủ.

" Ba, mẹ ngủ ngon."

" Ừm ngủ ngon."

Ánh đèn trong cả căn biệt thự tắt đi.] " Không khí trong nhà Ngụy Công Tử thật ấm áp."

" Đúng vậy, không như thế gia chúng ta anh chị em trong nhà luôn chém giết lẫn nhau."

" Ngụy Anh."

Lam Vong Cơ nói, thiếu niên của y đáng nên được như vậy, phụ mẫu ân ái, huynh đệ giúp đỡ nhau.

" A tiện."

Giang Yếm Ly vui mừng nói, nàng vui thay a tiện, thiếu niên có tấm lòng son này nên được trân trọng như vậy.

" Ngụy Vô Tiện, dựa vào cái gì."

Giang Trừng cắn răng nói.

Dựa vào cái gì gia đình của y hòa thuận vui vẻ, mà gia đình hắn lại bị cả nhà y phá hoại cho gà chó không yên.__End chap 4__Hello các bà tui trở lại rồi đây.
 
Ma Đạo Mọi Người Xem Ngụy Vô Tiện Sinh Hoạt Ở Hiện Đại
Thông báo


Tuần này tôi bận thi giữa kỳ rồi nên tôi sẽ tạm drop truyện 1 thời gian.

Khi thi xong thì sẽ có chap 4 cho mọi người luôn.
 
Ma Đạo Mọi Người Xem Ngụy Vô Tiện Sinh Hoạt Ở Hiện Đại
5


[ Sáng sớm hôm sau Ngụy Thần đã bị Ngụy Vô Tiện lôi dậy và đóng gói lên máy bay trong tình trạng mớ ngủ.Sau khi xuống máy bay thì xe của đoàn làm phim đã chờ sẵn ở đó rồi Ngụy Vô Tiện dắt Ngụy Thần đang lơ mơ đến.

Lên xe Ngụy Thần liền dựa vào người Ngụy Vô Tiện và ngủ tiếp."

Đấy tối thức đêm chơi game cho lắm vào giờ không dậy được chứ gì."

Thấy thằng em mình lừ đừ như vậy Ngụy Vô Tiện bất lực nói."

Hừm, anh sao mà hiểu được,đây là thú vui của học sinh đấy."

Nghe Ngụy Vô Tiện nói vậy Ngụy Thần liền bật dậy phản bác."

Rồi rồi, hẳn là thú vui."

Ngụy Vô Tiện bất đắc dĩ nói."

Tình cảm của hai anh em của anh tốt ghê nhỉ."

Thấy hai người nói chuyện rôm rả với nhau, MC nói.Ngụy Vô Tiện chỉ cười gật đầu, nhưng mà Ngụy Thần thì khác, với một brocon ẩn hình thì không gì vui hơn việc được người khác khen là tình cảm anh em của họ rất tốt.

Thế là cả một đoạn đường đi Ngụy Thần chụm lại nói chuyện với MC rằng tình cảm của họ tốt như thế nào, đến mức MC chỉ có thể cười trừ và dùng ánh mắt cầu cứu đến Ngụy Vô Tiện.

Còn Ngụy Vô Tiện chỉ có thể trả lời MC bằng một ánh mắt thương mà không giúp gì được.]" Tình cảm huynh đệ nhà Ngụy công tử tốt thật."

" Đúng vậy, không như chúng ta.

Huynh đệ trong nhà chỉ hận nhau sao không chết sớm."

" Đúng vậy."

" Ngụy anh, ta."

Lam Vong Cơ thấy Ngụy Thần dựa vào người Ngụy Vô Tiện thì ghen tuông nói."

Vong Cơ à."

Lam Hi Thần nhìn vị đệ đệ này của mình thầm nghĩ, người ta là đệ đệ của Ngụy công tử mà đệ cũng ghen như thế à.

Y cảm thấy khá ghen tị với Ngụy công tử khi mà đệ đệ của y lại dính người, nhìn lại đệ đệ của mình Lam Hi Thần thở dài, thôi Vong Cơ như vậy cũng tốt.Giang Yếm Ly thấy tình cảm của huynh đệ nhà họ Ngụy tốt như vậy thì nàng cũng yên lòng rồi."

Ngụy Vô Tiện, sao ngươi dám."

Giang Trừng cắn răng nói.

Hắn cảm thấy Ngụy Vô Tiện đúng là đồ vong ơn bội nghĩa, dám đối tốt với tên kia như vậy.

Rõ ràng người được nhường nhịn nên là hắn mới đúng.

Đến đây Giang Trừng hoảng hốt nhớ lại khoảng thời gian mà Giang gia chưa bị diệt môn.

Tỷ tỷ chiều chuộng y, Ngụy Vô Tiện nơi chốn nhường nhịn y, còn bây giờ.

Tỷ tỷ thất vọng với hắn và quay lưng với hắn, còn vị sư huynh mà hắn vừa hận vừa ghen tị kia thì lại không nhớ gì về hắn, sự nhường nhịn vốn là của hắn bây giờ lại thuộc về người khác.

Mặt của Giang Trừng vặn vẹo hắn không chỉ không tìm nguyên nhân ở bản thân mà còn cảm thấy tỷ tỷ cũng như Ngụy Vô Tiện đều phản bội hắn, để y lẻ loi một mình.[ Sau khi đến nơi bởi vì hai người đến khá sớm nên vẫn chưa có ai đến cả vậy nên Ngụy Vô Tiện phải ở lại trên xe, vì đạo diễn muốn làm một bất ngờ cho fan, hơn nữa những người còn lại ngoại trừ gia đình của một vị tiền bối ra thì ở trong giới giải trí đối với Ngụy Vô Tiện mà nói đều là ma mới cả nên sự sắp xếp này là hiển nhiên, ở trong làng giải trí này không có chỗ đứng riêng thì chắn chắn sẽ bị đào thải.Đến khi tất cả mọi người đến đông đủ thì Ngụy Thần đã ghé lên vai Ngụy Vô Tiện ngủ rồi.

Ngụy Vô Tiện đành phải gọi thằng em một mình dậy, sau khi xuống xe Ngụy Vô Tiện vừa lúc nghe được MC nói."

Vậy sau đây xin mời vị khách cuối cùng của chúng ta, ảnh đế - Ngụy Vô Tiện!!"

MC vừa nói xong bình luận của phòng live stream liền lao nhanh một cách chóng mặt, mà lượt xem lại tăng với một tốc độ khủng bố làm cho cả cái server suýt trục trặc, may mà đạo diễn đã đoán trước và chuẩn bị rồi nếu không thì cả cái server này chắc chắn sẽ tê liệt.Mấy người khác ở đó cũng không bình tĩnh."

N- Ngụy ảnh đế!"

" shh Tổ game show thật sự bỏ vốn gốc."

" Xin chào mọi người, tôi là Ngụy Vô Tiện, còn đây là em trai tôi Ngụy Thần."

" Hello."

" Rất hân hạnh được gặp mặt Ngụy ảnh đế."

" Đúng vậy, hân hạnh."

" Được rồi giai đoạn làm quen đến đây thôi mời mọi người đi thay đồng phục, mỗi một gia đình là một tổ."

Thấy mọi người đã làm quen hết với nhau, đạo diễn liền lên tiếng cắt đứt cuộc làm quen này.Sau khi thay xong đồng phục, Ngụy Vô Tiện mới có thể quan sát hoàn toàn tình hình các tổ gia đình.

Tổng cộng có 3 tổ nếu như không tính tổ của cậu.

Gồm tổ màu vàng là tổ hợp của nữ diễn viên mới nổi- Tô Hà cùng em gái của cô Tô Huệ.

Tổ màu xanh là nam idol mới ra mắt- Hứa Nam Sinh cùng em trai mình- Hứa Bất Phàm.

Tổ hợp màu đỏ cuối cùng cũng có thể nói là nghệ sĩ duy nhất từng hợp tác với Ngụy Vô Tiện xuất hiện trong game show này một vị MC lâu đời trong làng giải trí - Thẩm Nhạc và vợ của anh ta Hạ Hoàn."

Lâu lắm không gặp Vô Tiện."

" Đúng là rất lâu rồi."

" Haha chúc mừng câu nhận được giải ảnh đế, có dịp thì anh mời cậu một bữa nhá."

" Vậy thì tôi cảm ơn trước vậy."

Hai người nói chuyện một hồi thì đạo diễn đã lên tiếng cắt ngang cuộc trò chuyện này."

Tất cả các đội chơi đã tập hợp đầy đủ rồi, vậy thì nhiệm vụ thứ nhất bắt đầu."

" Trò chơi đầu tiên có tên là mèo ba chân, các thành viên trong đội sẽ buộc một chân của mình với người còn lại và chạy đua với đội khác, đội nào về đích đầu tiên sẽ được tặng 10 điểm sinh hoạt, đội về hai được 5 điểm và đội về ba được 2 điểm, tất nhiên đội về cuối sẽ không được gì cả.

Và giờ sau khi tất cả mọi người đều đã sẵn sàng, cuộc đua bắt đầu!"

Ngay khi đạo diễn vừa hô bắt đầu, các tổ đã tranh bước nhau chạy lên.

Dẫn đầu là tổ màu đen của anh em Ngụy Vô Tiện và Ngụy Thần, bởi vì lúc trước thường xuyên cùng nhau trốn khỏi sự giám sát của anh cả, nên phối hợp của họ rất nhịp nhàng thêm việc thể lực của họ cũng rất ưu tú nên việc dẫn đầu trong một mini game này đối với hai anh em họ không phải là việc khó. [ Cây sáo nhỏ của tiện tiện: aaa, ca ca cố lên][ Mê mì gói: oa, sự phối hợp giữa hai anh em họ tốt ghê] [ Vợ của Ngụy Vô Tiện: đấy mọi người thấy chưa, chồng tui đó đẹp trai không] [ Phu nhân Ngụy gia: lầu trên nói cái gì vậy, đây là chồng tui mờ] [ Yêu nhất tiện tiện: mí bà không phải giành nhau, ảnh đang ôm tui trên giường đây] [ Thích hóng hớt: không ai thấy rằng Ngụy Thần cũng rất đẹp trai sao] [ Mê soái ca: đúng vậy, Ngụy Thần cũng rất đẹp, hai anh em nhà này mỗi người đều đẹp một vẻ khác nhau nhỉ] [ Xem tui đi: gen nhà này tốt ghê]] Mọi người còn chưa kịp cảm thán sự phối hợp nhịp nhàng của hai anh em Ngụy Vô Tiện, thì đã bị bình luận của fan làm cho nín họng.

" K-không biết xấu hổ!!"

Lam Khải Nhân tức giận nói, lần đầu tiên người cổ hủ như lão nhìn thấy mấy lời mà lão coi như là tục tĩu này quả thật là rất đau tim.

" Ngụy Anh, ta."

Lam Vong Cơ tản khí lạnh nói.

" Vong Cơ, bình tĩnh, có lẽ đây chỉ là cách thể hiện sự yêu thích của họ đối với Ngụy công tử thôi."

Lam Hi Thần bất đắc dĩ an ủi đệ đệ của mình.

Hôm nay lại là một ngày mệt mỏi của máy đọc đệ. __ End chap 5__
 
Back
Top Bottom