Lãng Mạn [ĐM THÔ TỤC] Ai ai cũng thèm tiểu mỹ nhân mềm mại

[Đm Thô Tục] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại
Chương 21


Chương 21: Livestream ngoài trời vào đêm khuya, tây trang hớ hênh, trên đường đi gặp bảo vệ và tên say rượu, vừa sợ hãi vừa nứng

【 Không hổ là Sâm Sâm, thủ dâm cũng có thể lên đỉnh. 】【 Sò non bị chà đến đỏ rồi. 】【 Tiếp theo là đại bàng ra trận chứ nhỉ? 】【 Vừa nãy đại lão không cầm chắc điện thoại nên run tay một chút, mị thấy đũng quần đại lão phồng lên một bọc lớn! 】【 Tui cũng thấy, đại lão đúng là thiên phú dị bẩm a a a a a, mau mau show ra cho mọi người chiêm ngưỡng nào. 】Dương Vũ Thăng chưa nhìn làn đạn, sự chú ý của anh vẫn đang tập trung trên người Diệp Nhất Sâm.

Anh thấy áo sơ mi của Diệp Nhất Sâm dính bẩn liền giúp cậu lột ra."

Quần áo bẩn rồi, thay cái khác đi."

Dương Vũ Thăng lấy áo vest ban nãy mình mới cởi ra để trên sô pha tròng lên cơ thể trần trụi của Diệp Nhất Sâm.Hình ảnh Diệp Nhất Sâm nhỏ xinh được bao bọc trong lớp áo khoác của mình xuất sắc hơn cả trong tưởng tượng của Dương Vũ Thăng.

Anh gật đầu: "Thật xinh đẹp.

Mặc nó đàng hoàng rồi dẫn Bối Bối đi ra ngoài tản bộ một lát nhé."

Bối Bối nghe thấy liền hưng phấn kêu lên: "Uông!"

"Đi bộ?"

Diệp Nhất Sâm nhìn lại, mờ mịt chớp chớp mắt: "Bây giờ ạ?"

"Phải."

Dương Vũ Thăng nhìn khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, sợi tóc hơi hỗn độn, biểu tình ngây thơ lại mang theo mị lực sau khi vừa tự sướng xong, trong lòng ngứa ngáy.

Vì thế, anh nắm lấy gương mặt cậu, hôn lên sự ngượng ngùng đến bỏ hồng ấy, phát ra một tiếng "chụt" nhẹ nhàng.Diệp Nhất Sâm còn chưa kịp phản ứng gì, Dương Vũ Thăng đã tự ngại trước, đỏ mặt xoay đầu, mạnh mẽ nói sang chuyện khác làm như không có chuyện gì xảy ra: "Ừm...

Hôm nay fans của em thật sôi nổi."

Diệp Nhất Sâm cũng liền thuận theo lời anh nói, cúi đầu nhìn điện thoại.【 Không phải chớ?

Làm nửa ngày cho anh xem rồi anh chỉ hôn có một cái?

Có tiền đồ chút đi anh zai? 】【 Đi bộ ở chỗ nào í, có thể ngẫu nhiên gặp được không?

Không có ý gì khác đâu, tui chỉ muốn được ký tên thui (😁 hì hì ) 】【 Êy lầu trên, tao cũng không muốn vạch trần mày đâu.

Chủ bá nói cho anh biết đi, dương vật anh lớn! 】【 Sâm Sâm đáng yêu qtqđ, mặc áo khoác của đại lão nhìn càng nhỏ nhắn hơn. 】【 Thưởng toàn bộ tiền riêng của tui, cầu được xem đại lão chịch chủ bá. 】【 Thấy đầu zú hồng nhạt kìa. 】Làm livestream lâu như vậy rồi, Diệp Nhất Sâm nhìn thấy hết mấy lời cợt nhả của fans nhưng đọc một hồi vẫn thấy ngại ngùng.

Diệp Nhất Sâm nhìn liếc qua một chút, kéo áo khoác, lặng lẽ cài nút áo lại để che đậy cơ thể.Áo khoác của Dương Vũ Thăng vừa dài vừa to, cậu mặc vào như đứa trẻ con mặc trộm quần áo của người lớn.

Tay áo rũ xuống che khuất nửa bàn tay, vạt áo vừa vặn trùm qua mông giống như phong cách giấu quần của các cô gái.Ý của Dương Vũ Thăng là Diệp Nhất Sâm chỉ cần mặc mỗi áo khoác của anh ra ngoài, không được mặc cái gì kể cả quần lót.Tây trang che đậy cực kỳ tốt, không mặc gì bên trong cũng cảm thấy thoải mái, nhưng mặc như thế này thật sự là...

Còn ngượng ngùng hơn cả lúc cậu mặc nữ trang, hơn nữa cũng không có cảm giác an toàn.Mặc cái này khác gì mấy tên phô dâm trên đường đâu?Nhưng cho dù Diệp Nhất Sâm nước mắt lưng tròng nhìn Dương Vũ Thăng, Dương Vũ Thăng cũng không nhượng bộ.Cuối cùng, Diệp Nhất Sâm vẫn mặc như vậy ra ngoài.-Dương Vũ Thăng một tay nắm dây dắt chó, một tay nắm tay Diệp Nhất Sâm, đi vào thang máy.Tay còn lại của Diệp Nhất Sâm cầm điện thoại phát sóng trực tiếp.Khi đi ra ngoài, cậu liền cảm thấy cực kỳ bất an, lúc đi vào thang máy cũng liên tiếp nhìn về phía camera theo dõi ở góc, trong đầu suy nghĩ về những khả năng tồi tệ nhất.Nếu như đúng lúc có người ngồi giám sát thì làm sao bây giờ?Giày chơi bóng cọ đi cọ lại trên mặt đất, dù Dương Vũ Thăng kéo về phía trước cũng không muốn hoạt động."

Đi thôi."

Dương Vũ Thăng hơi dùng sức kéo cậu ra khỏi thang máy, nhận thấy Diệp Nhất Sâm gần như dán vào sau lưng mình liền bật cười: "Sâm Sâm."

Diệp Nhất Sâm nghe vậy bèn ngẩng đầu, đôi mắt lấp lánh ánh sáng, môi nhấp, cơ thể run nhẹ, có chút đáng thương.Dương Vũ Thăng sinh ra vài phần thương tiếc, sờ đầu cậu.

Nhưng cậu càng sợ hãi...

Anh càng hưng phấn."

Ngoan, chúng ta cố gắng đi đường vắng nhé."

"Dạ.."

Diệp Nhất Sâm trả lời nhẹ một tiếng.Bên trong lớp áo cũng trống không, chỉ cần hơi thẳng eo một chút là sẽ lộ mông.

Gió đêm lạnh lẽo vô tình lùa vào giữa hai chân, kéo theo một trận nổi da gà.Sắp đến 12 giờ đêm, tiểu khu vô cùng an tĩnh, bảo vệ cũng ngủ gà ngủ gật, chỉ có tiếng côn trùng và tiếng ve kêu râm ran.Khi đi ngang qua phòng bảo vệ, Diệp Nhất Sâm không nhịn được mà nắm chặt tay Dương Vũ Thăng, cơ thể cũng co lại, mặt dán trên cánh tay Dương Vũ Thăng.Thấy cậu dính người như vậy, Dương Vũ Thăng trộm cười, ngón tay cái cọ lên mu bàn tay Diệp Nhất Sâm.Thần kinh Diệp Nhất Sâm căng chặt, hơi nghiêng mặt khỏi cánh tay Dương Vũ Thăng, nhìn chằm chằm phòng bảo vệ.Người bảo vệ trẻ tuổi tuổi ngồi trên ghế, đầu gật gà gật gù, mơ màng sắp ngủ.Trong lòng Diệp Nhất Sâm mặc niệm: "Đừng nhìn tôi đừng nhìn tôi đừng nhìn tôi", Samoyed đúng lúc "Uông" một tiếng!

Bảo vệ liền tỉnh.Anh dựa vào âm thanh để tìm kiếm con chó, ai ngờ lại nhìn thấy hai người một chó, lộ ra biểu cảm hơi kinh ngạc.Cũng không biết là kinh ngạc vì khuya như vậy rồi vẫn có người dắt chó đi dạo hay kinh ngạc vì cách ăn mặc của Diệp Nhất Sâm.Diệp Nhất Sâm không dám nhìn thẳng, cúi đầu, nắm chặt tay Dương Vũ Thăng hơn.【 Điện thoại rung quá...

Có thể đoán được chủ bá đang căng thẳng biết nhường nào. 】【 Không chừng ổng sẽ nghĩ là hai vợ chồng này thật biết chơi. 】【 Bối Bối kêu một tiếng thật là kịp thời. 】【 Thưởng 666 cho bé cún. 】【 Bướm nhỏ của Sâm Sâm có khi nào cũng đang căng thẳng đến chảy nước không? 】Đi khỏi đó khoảng 20 mét rồi, đầu Diệp Nhất Sâm vẫn không dám ngẩng lên.Dương Vũ Thăng quay đầu lại nhìn thoáng qua, cúi đầu nói bên tai cậu: "Anh ta đang nhìn em."

Diệp Nhất Sâm kinh hoảng: "Thật, thật ạ?"

Dương Vũ Thăng cười gật đầu: "Ừ, anh ta vẫn luôn ngắm chân của em.

Hmm, chân Sâm Sâm vừa nhỏ vừa thẳng, còn trắng đến phát sáng, anh ta nhìn chằm chằm cũng là chuyện bình thường."

Vừa nói, tầm mắt anh cũng đi xuống, nhìn chằm chằm thân dưới lộ ra ngoài của Diệp Nhất Sâm, ánh mắt dần dần nóng rực.Diệp Nhất Sâm không biết ánh mắt bảo vệ như thế nào, nhưng ánh mắt Dương Vũ Thăng đủ để khiến cậu cảm thấy không được tự nhiên, định dán lại gần thêm chút nữa, bỗng nhiên lại bị Dương Vũ Thăng đẩy ra."

Á?"

Sau khi bị đẩy ra, cậu không biết phải làm sao cả, tội nghiệp bắt lấy góc áo của anh, nắm tay áo đến trắng bệch, định tiếp tục tiến lại gần.Cậu giống như bé mèo nhỏ đi lạc, mềm mại làm nũng mong được thương xót.

Khi Dương Vũ Thăng bị cậu bắt lấy góc áo, trong nháy mắt liền xuất hiện ảo giác, trái tim dường như cũng bị nhéo nhẹ một cái.Anh nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch, suýt nữa liền mềm lòng, vội vàng quay đầu đi, hít sâu một hơi: "Em...

Em đừng có làm nũng với tôi."

"Chỉ là em không muốn đi một mình."

Diệp Nhất Sâm nhỏ giọng nói, thanh âm hơi run rẩy.Dương Vũ Thăng chậm rãi gỡ tay cậu khỏi áo mình: "Không phải là tôi muốn bỏ rơi em, tôi sẽ đi theo phía sau."

Diệp Nhất Sâm: "Em..."

Cậu dường như sắp khóc đến nơi, bỗng nhiên cảm giác bên chân có cảm giác lông xù xù ấm áp.Là Bối Bối.Nó dường như đã nhận ra cảm xúc của chủ nhân, lặng lẽ an ủi cậu.Bây giờ Diệp Nhất Sâm mới có cảm giác dễ chịu hơn một chút.

Dương Vũ Thăng kéo dây dắt chó, kéo Bối Bối từ bên người cậu lại, sau đó tiếp tục lấy điện thoại trong tay Diệp Nhất Sâm: "Sâm Sâm dũng cảm chút nào, đợi phát sóng trực tiếp xong, anh trai thưởng cho em được không?"

Diệp Nhất Sâm nức nở một tiếng, chỉ đành nghe theo lời chỉ dẫn của Dương Vũ Thăng, xoay người đi trước.Cậu đi hai bước liền quay đầu nhìn một cái, cho dù Dương Vũ Thăng trước sau đều dùng ánh mắt cổ vũ chăm chú nhìn cậu cũng không ngăn cản được những bất an trong lòng, vừa đi vừa khóc nức nở.Các fan trong phòng livestream đều mềm lòng.【 Tuy rằng không mặc quần áo ra ngoài rất mlem, nhưng nhìn vợ tui thật đáng thương. 】【 Bé cưng khóc lên thật xinh đẹp, giống như động vật nhỏ lạc đường.

Tới đây!

Chú mang em về nhà! 】【 Chân thật là dài, chân giao chút không? 】【 Đi cùng đại lão phía sau chủ bá liền có cảm giác biến thái theo đuôi. 】【 Khóc thảm đến như vậy mà đại lão cũng chưa có phản ứng? 】Dương Vũ Thăng nhìn làn đạn, cười.Đúng là anh đã có phản ứng rồi, dương vật bắt đầu cứng lên ngay từ lúc ở nhà Diệp Nhất Sâm, vẫn chưa có dấu hiệu xẹp xuống.Diệp Nhất Sâm cũng không rảnh chú ý đến việc Dương Vũ Thăng có phản ứng hay không, toàn thân vẫn duy trì trạng thái cảnh giác.Đèn đường hắt vào người, phản chiếu bóng hình vừa thon dài lại mảnh khảnh của cậu."

Cộp cộp cộp..."

Cậu có thể nghe thấy tiếng bước chân của mình một cách rõ ràng, còn có cả tiếng chân của Dương Vũ Thăng cùng bé Samoyed phía sau.Nửa đêm đi dạo trên phố trong bộ dạng này.Tim đập thật nhanh, thân thể cũng nóng bừng.

Khi trần chuồng đi dạo, phần bên trong đùi ngẫu nhiên cọ xát, bỗng nhiên có một giọt dịch nhầy chảy ra, chảy xuống phần đùi trong.Cảm giác ướt át cùng lạnh lẽo làm bước chân Diệp Nhất Sâm hỗn loạn, cúi đầu kéo vạt áo nhìn.Cậu thấy dương vật hồng hào không biết đã cương cứng từ lúc nào, dưới lỗ nhỏ cũng chảy ra một đường dài dịch dâm, ướt một bên đùi.Rõ ràng là thân thể cậu rất có cảm giác.Diệp Nhất Sâm cứng họng.Nhất định là bởi vì cậu quá căng thẳng."

Làm sao vậy?"

Dương Vũ Thăng thấy động tác của cậu, hỏi.Diệp Nhất Sâm bị dọa đến run một chút, kéo vạt áo lại, lắc đầu tiếp tục đi về phía trước.Dù sao cũng là nơi mình sinh sống, cậu rất quen thuộc từng nơi một.

Nhìn như lang thang không có mục tiêu đi nhưng thật ra là đang đi về nơi không người.Nhưng cũng vì không hay đi về nơi hẻo lánh lắm nên cuối cùng đã xuất hiện điều ngoài ý muốn.Cách đó không xa có một quán bar mới mở, một tên say rượu lung lay đi từ bên trong ra, trùng hợp là hướng của Diệp Nhất Sâm.Diệp Nhất Sâm sửng sốt một chút, thân thể phản ứng nhanh hơn cả não, vội tránh phía sau cột điện.

Cậu tận lực thu nhỏ lại thân thể của mình, hận không thể hòa hợp thành một với nó.

Nhiệt độ lạnh lẽo của cột điện truyền qua tây trang lại không dập nổi nhiệt độ cơ thể của cậu.Cậu ngừng thở, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của người đàn ông say rượu.Người kia hoàn toàn không phát hiện ra sự tồn tại của cậu, đi vài bước.

Khi sắp đến cột điện liền nấc một cái: "Không...

Không đúng, là, ực!

Là bên này."

Lúc hắn đến gần, tim Diệp Nhất Sâm đập như muốn rớt ra ngoài.

Quanh co một hồi, anh ta xoay người đi về phía ngược lại.Diệp Nhất Sâm vỗ ngực, dùng mu bàn tay lau mồ hôi lạnh trên trán."

Ẳng."

Samoyed đuổi đến, xả một bãi ở cột điện.Dù trong hoàn cảnh này, Diệp Nhất Sâm vẫn không quên nhỏ giọng giáo huấn: "Bối Bối, không thể đi vệ sinh tầm bậy!"

Dương Vũ Thăng cười, nghĩ thầm sao cậu lại đáng yêu như vậy.

Bộ dạng thủ dâm đáng yêu, sợ hãi đáng yêu, làm nũng cũng đáng yêu, vừa sợ hãi xong dạy dỗ bé cún cũng đáng yêu nốt."

Có khỏe không?"

Dương Vũ Thăng hỏi.Đôi mắt Diệp Nhất Sâm ướt đẫm cầu xin nhìn anh: "Em muốn quay về."

"Được...

Có thể."

Dương Vũ Thăng lại đổi giọng: "Nhưng có điều kiện."

Diệp Nhất Sâm lập tức gật đầu.Điều kiện gì cũng được, chỉ cần có thể trở về.Dương Vũ Thăng chỉ vào cột điện bị cún con làm cho ướt nhẹp, nói: "Sâm Sâm học dáng vẻ vừa rồi của Bối Bối, đi tiểu chỗ này nhé?"

26/2/2023________
 
[Đm Thô Tục] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại
Chương 22


Chương 22: Bị ép tiểu tiện ở bên ngoài, ngón tay xoa âm hộ đến phun nước, bị ấn ở cột điện chịch vào từ phía sau

Editor: Mây Vu Sơn.Beta: chưa.---------"Bắt chước Bối Bối, đi tiểu?"

Diệp Nhất Sâm nghi ngờ bản thân, kinh ngạc hỏi lại: "Anh...

Anh nói thật ạ?"

Môi Dương Vũ Thăng tạo thành độ cong, đôi mắt nhiễm lên ý cười, lấp lánh như đôi khuyên tai anh đeo.Đương nhiên là anh đang nghiêm túc.Diệp Nhất Sâm trầm mặc.Các fan đều đang cực kỳ kích động và hưng phấn.【 Đi vệ sinh bên ngoài như bé cún ~】【 Đái bậy sẽ bị tét mông!!! 】【 Hư ha, đại lão cũng quá biến thái rồi, nhưng mị thích. 】【 Cún cưng không nghe lời sẽ bị chủ nhân phạt. 】"Em làm xong là có thể về nhà."

Dương Vũ Thăng cầm chắc điện thoại, nhắm ngay vào gương mặt e lệ của Diệp Nhất Sâm, chờ cậu.Diệp Nhất Sâm nuốt nước miếng, hô hấp trở nên dồn dập.

Khi tay nhỏ nắm lấy dương vật non nớt của mình, Dương Vũ Thăng cũng hạ góc quay xuống nhưng chỉ thấy được chuyển động nhỏ phía sau lớp tây trang.Nửa che nửa lộ mới là quyến rũ nhất nhất.

Fans bị kích thích không thôi."

Nhưng em..."

Diệp Nhất Sâm run rẩy: "Nhưng em không làm được."

Dù có muốn tiểu thật thì cậu cũng không tài nào thả lỏng nổi trong cái trường hợp này.

Càng không thể nào vừa nằm sấp trên mặt đất giống Bối Bối, vừa nâng một chân tiểu lên mặt đất được.Yêu cầu này thật sự quá khó khăn, chỉ cần ngẫm lại trong đầu liền cảm thấy xấu hổ đến rùng mình, nước mắt cũng trào ra."

Hức...

A...

Em không làm được..."

Cậu khóc thút tha thút thít, đáng thương gấp nhiều lần bé cún yếu ớt nhất.Nội tâm Dương Vũ Thăng lại xuất hiện dao động một lần nữa.Anh thường trà trộn vào phòng livestream người lớn, dựa vào tiền tài hùng hậu làm không ít chủ bá chấp nhận những yêu cầu quá giới hạn.

Nếu người ta không muốn, anh liền đập tiền.

Do đó anh nghĩ rằng mọi giới hạn của con người đều sẽ bị khuất phục trước tiền tài.Người chấp nhận livestream nội dung người lớn cũng càng dễ dàng bị tiền tác động.

Trước nay chưa có người nào từ chối yêu cầu của anh cho nên anh càng tin rằng, con người có thể vì tiền mà vứt bỏ giới hạn của mình.

Ở trong mắt anh, Diệp Nhất Sâm cũng là một trong số đó.Nhưng...

Chỉ có Diệp Nhất Sâm có thể làm anh mềm lòng.Đây không phải lần đầu tiên anh nghĩ: "Thôi bỏ đi, tiền cho em ấy là được, không nên ép em ấy, không nên khiến em khóc lóc đáng thương như vậy."

"Sâm Sâm."

Dương Vũ Thăng ngăn chặn xao động sâu trong nội tâm, nhẹ nhàng gọi cậu một tiếng: "Đừng khóc."

Anh quấn dây dắt chó quanh cổ tay, như vậy là có thể giúp bạn nhỏ lau nước mắt rồi.Ngón tay chạm vào da thịt mềm mại, Dương Vũ Thăng tự động giảm nhẹ sức lực, lau đi những giọt nước mắt nơi khóe mi Diệp Nhất Sâm theo cách dịu dàng nhất."

Hức..."

Diệp Nhất Sâm chớp chớp mắt, ngửa đầu nhìn anh.Dường như cậu đang không hiểu người vẫn luôn bức bách mình tại sao lại bỗng nhiên mềm lòng, ôn nhu với mình như vậy.Đối diện với ánh mắt của cậu, những suy nghĩ tà ác dưới đáy lòng Dương Vũ Thăng lại rục rịch, cảm thấy có chút miệng khô lưỡi khô.

Tầm mắt anh dịch xuống, dừng trên đôi môi hồng hào của Diệp Nhất Sâm.Dường như nơi đó có nguồn nước giải khát, khó có thể kháng cự lại sự hấp dẫn của nó.

Dương Vũ Thăng cũng bị hấp dẫn, cúi đầu, hôn lên môi Diệp Nhất Sâm.Bầu không khí mờ ám khiến Diệp Nhất Sâm có cảm giác sắp được hôn.

Dù có cơ hội né tránh nhưng cậu vẫn trầm mặc cho phép.Khi bị hôn, lông mi cậu run lên, tự giác mở miệng chờ đầu lưỡi Dương Vũ Thăng xâm nhập.Dương Vũ Thăng tạm dừng một chút, không dịu dàng thăm dò mà bắt đầu mãnh liệt công thành chiếm đất."

Ưm a..."

Lưỡi Diệp Nhất Sâm bị anh chiếm lấy, phát ra âm thanh "chụt chụt", đầu lưỡi cũng bị mút đến tê dại.Nước bọt không kịp nuốt xuống chảy từ khóe miệng xuống cằm, hòa với dòng lệ mặn chát.Dương Vũ Thăng vừa chạm vào bờ môi mềm mại của cậu liền mất đi lý trí.Không biết tại sao cậu lại khiến người khác mê muội đến vậy.

Là môi mềm, là dòng nước ngọt ngào trong miệng, hay là từ hơi thở ấm áp?Dù anh là phú hào đầu bảng khu người lớn cũng chưa bao giờ tiếp xúc với chủ bá trong thực tế.

Kể cả là chủ bá chủ động đề nghị gặp mặt cũng bị anh từ chối.

Cho tới nay, hứng thú của anh chỉ dừng ở việc khai phá thân thể người ta và phát phúc lợi cho người xem khác.

Anh hy vọng có càng nhiều người hơn cùng anh thưởng thức bản năng dục vọng của nhân loại, xem những tuyệt tác kia bày ra tư thế mỹ diệu nhất.Hứng thú của Dương Vũ Thăng cũng giống như trẻ con khoe với bạn bè món đồ chơi tinh mỹ của mình vậy.

Nếu món đồ chơi của mình được người khác ngưỡng mộ, đứa trẻ đó sẽ có cảm giác thỏa mãn.

Hứng thú của anh chỉ dừng bước tại đây, trước nay đều không phải là tư dục với chủ bá.Vốn dĩ nên như vậy...

Như vậy đủ rồi, nhưng mà...

Từ khi đặt chân xuống máy bay, việc đầu tiên anh làm là chạy đến nhà Diệp Nhất Sâm, tiếp đó được nhìn thấy Diệp Nhất Sâm liền không khống chế được nhịp tim của mình.

Sau này, kể từ khi anh cương cứng trước hành động của Diệp Nhất Sâm, mọi tính toán ban đầu đều trở thành một mớ hỗn độn.Từ lúc anh bước đi bước đầu tiên, mọi hành động đều không thể khống chế.Cuối cùng, mọi thứ đều không có cách nào vãn hồi.Dương Vũ Thăng đột nhiên giận dỗi cắn lên đầu lưỡi Diệp Nhất Sâm, cướp lấy nước bọt và không khí trong khoang miệng cậu.

Rất nhanh sau đó, anh không tài nào thỏa mãn được khát vọng của mình, bàn tay du tẩu khắp nơi trên người thanh niên."

Ưm...

Hức!"

Diệp Nhất Sâm bị anh nhéo mông, hừ nhẹ một tiếng.Âm thanh vừa lúc kích phát dục vọng của Dương Vũ Thăng, khiến bàn tay hư hỏng càng làm càn.Lòng bàn tay nóng bỏng đáp lên da thịt mềm mại, cặp mông đầy đặn một tay nắm không hết, sờ lên như chạm vào một đám bông, mọi cảm nhận đều được gói gọn trong hai chữ "mềm mại".Diệp Nhất Sâm cảm thấy mông mình bị xoa đủ kiểu, đôi lúc bị nhéo một cái, lúc lại được xoa bóp khiến lỗ đít và lỗ lồn cũng nứng lên."

Ha a...

Ưm..."

Khái khao da thịt đã khiến cả hai quên mất việc livestream.

Vì tay cầm điện thoại của Dương Vũ Thăng ấn lên gáy Diệp Nhất Sâm nên những gì người xem thấy được chỉ có cảnh tượng phía sau Diệp Nhất Sâm -- Bóng đêm bao vây lấy cột điện cùng đường phố vắng vẻ.【...

Con mẹ nó, không ngờ rằng có một ngày xem phát sóng trực tiếp còn phải phát huy trí tưởng tượng dựa trên âm thanh có sẵn. 】【 Woa, tiếng hôn thật lớn, đại lão hôn người ta mạnh thế. 】【 Tiếng rên của chủ bá nghe dâm vãi. 】【 Rốt cuộc cũng bắt đầu chịch nhau rồi á?

Đợi mòn cả dép! 】【 Đại nhân mau lấy điện thoại ra đi mà!!!! 】"Á a --"Cũng không biết chủ bá bị sờ vào chỗ nào mà lại tiếp tục rên rỉ, động quỷ dâm đang nhìn không chớp mắt vào màn hình nghe được khiến cả người khô nóng.

"Dương, Dương Vũ Thăng --" Diệp Nhất Sâm không nhịn nổi dùng tay đẩy cằm Dương Vũ Thăng ra, có cơ hội thở dốc liền lên tiếng ngăn cản anh, đồng thời kẹp chặt đùi: "Đừng..."

Sức lực của cậu làm sao thắng được Dương Vũ Thăng?

Cuối cùng, Dương Vũ Thăng vẫn xâm nhập được vào giữa hai chân cậu, tìm được viên thịt nhỏ tròn tròn.Cho dù không có kinh nghiệm thực chiến nhưng Dương Vũ Thăng lại hiểu phương diện này nhất, kiểu chơi đa dạng hơn vô số người."

Đừng xoa -- A ưm!"

Diệp Nhất Sâm nói còn chưa dứt lời lại bị anh lấp miệng, toàn bộ tiếng kêu đều chuyển thanh tiếng thở dốc dồn dập.Dương Vũ Thăng thế công mãnh liệt, không để Diệp Nhất Sâm có thời gian thích ứng.

Ba ngón tay vừa che phủ âm đạo liền mạnh mẽ xoa nắn, trên dưới qua lại, mang theo dịch dâm đã sớm tràn lan xoa đến mức không ngừng tạo ra tiếng nước."

Ưm...

Ưm, a..."

Diệp Nhất Sâm nhíu mi, sắp không đứng nổi.Samoyed đang an tĩnh ngồi một bên nhìn thấy chủ nhân phát ra tiếng vừa thống khổ vừa sung sướng, có chút nghi hoặc nghiêng đầu đánh giá.Diệp Nhất Sâm nào còn nhớ đến Bối Bối đâu?

Hiện giờ cậu còn đang mải mê sa đọa dưới ngón tay của Dương Vũ Thăng.

Vừa bị xoa liền phun ra một đống nước lồn, bắn tung tóe trong lòng bàn tay Dương Vũ Thăng.Dương Vũ Thăng cuối cùng cũng buông tha miệng cậu, mạnh mẽ mổ một chút, cúi đầu nhìn, ánh mắt càng thêm sâu thẳm: "Sâm Sâm phun thật nhiều."

Diệp Nhất Sâm ghé vào người anh thở dốc, miệng trên bị hôn đến mức vừa đỏ vừa ướt, miệng dưới bị tay xoa cũng chẳng khác biệt gì."

Nhưng tôi còn muốn nhìn Sâm Sâm đi tiểu, làm sao bây giờ?"

Diệp Nhất Sâm run rẩy kịch liệt: "Cái này không được...!"

"Nếu không tiểu được ra, thế chỉ cần Sâm Sâm chảy nhiều nước đến mức đó, vậy cũng coi như Sâm Sâm vượt qua nhé, em thấy thế nào?"

Dương Vũ Thăng lúc này lại nghĩ tới phòng phát sóng trực tiếp, tay nâng lên, camera nhắm ngay mặt Diệp Nhất Sâm, một tay còn lại quay người Diệp Nhất Sâm lại, ấn cậu lên cột điện."

Dương Vũ Thăng!"

Diệp Nhất Sâm dựa người lên cột điện, sợ hãi hành động kế tiếp của Dương Vũ Thăng, cũng sợ hãi sẽ có người đi ngang qua.Nếu như bị bắt gặp..."

Ưm a ~!"

Chợt bị dương vật xâm nhập vào đường đi, Diệp Nhất Sâm đột nhiên không kịp phòng ngừa, không khống chế được thanh âm liền hét lên một tiếng thật dài, vang vọng đường phố.Dương Vũ Thăng một đường lút cán hoảng hốt một chút.

Sau đó, cảm nhận được động thịt chặt chẽ ướt át giống như giác hút gắt gao bao lấy dương vật mình, cảm giác thỏa mãn xông thẳng lên đỉnh đầu.Anh cầm chắc điện thoại, nhắm ngay dưới thân mình.Người xem nhìn thấy eo mông nõn nà lộ ra sau lớp tây trang đứng đắn.

Vòng eo cực nhỏ cùng bờ mông tròn trịa hình thành một đường cong hoàn mỹ, mà cái mông mềm mại kia lại dán lên hông nam nhân.

Bởi vì tư thế sau nhập, người xem không nhìn thấy sò điệp của Diệp Nhất Sâm, nhưng có thể nhìn thấy từng làn sóng động sau mỗi lần Dương Vũ Thăng thọc vào rút ra khỏi mông cậu."

Ô ô ư...

Vào, vào được rồi, sâu quá...

A!"

Diệp Nhất Sâm bị anh kéo eo, không thể không nhấc mông lên cao hơn nữa, đồng thời cũng hạ thân tạo thành một góc vuông.Bởi vì không đứng được, Diệp Nhất Sâm liền ôm lấy cột điện, bị chịch đến mức hai chân run lên."

Bang!

Bang!

Bang!"

Không nhanh không chậm giao hợp tạo thành tiếng vang trên đường phố trong đêm khuya yên tĩnh.

Mà người vừa được nghe tiếng, vừa được ngắm hình không ai khác ngoài những khán giả trong phòng livestream."

Sâm Sâm, Sâm Sâm..."

Dương Vũ Thăng gọi tên cậu, trong giọng nói mang theo tình ý lưu luyến mà anh không phát giác được: "Lỗ nhỏ của Sâm Sâm thật chặt, kẹp anh thật thoải mái."

"A a a...

Mau, mau dừng lại a..."

Diệp Nhất Sâm kêu rên không ngừng."

Không dừng lại được."

Dương Vũ Thăng nắm lấy eo cậu, mỗi lần kết hợp đều kéo cậu về phía mình.Anh không có cách nào dừng lại được.

Có trách thì cũng chỉ trách anh đã xem nhẹ sức hút của Diệp Nhất Sâm, cũng đánh giá cao khả năng kiềm chế của mình.8/5/2023_______Lâu lâu không đọc lại, giờ edit cao H ngại quá.

Thiện tai thiện tai 🙈🙈🙈Sorry các thím rất nhiều vì sự chậm trễ nàyyyyyyy....
 
[Đm Thô Tục] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại
Chương 23


Chương 23: Vừa bị chịch vừa phải đọc bình luận, đụ hung bạo đến độ tiểu ra bằng lồn, xấu hổ khóc lóc không ngừng.

Editor: Mây Vu Sơn.

Beta: chưa.

--------

Dưới bầu trời đêm, tại đường phố yên tĩnh, cảnh tượng kiều diễm phía sau cột điện dần dần lộ ra."

Phập!

Phập!

Bạch bạch bạch!"

Những tiếng giao hoan vang dội vang lên.

Tuy nhiên, thứ khiến người ta càng đỏ mặt hơn nữa lại là tiếng rên rỉ dâm đãng ngọt ngào của thiếu niên bị ai đó cưỡng hiếp đằng sau cột điện."

Sâu...

Sâu quá, a a a a ~ Đỉnh tới rồi...!"

Mỗi khi dương vật đáng sợ kia rút ra khỏi cơ thể lại đâm vào tận sâu bên trong khiến Diệp Nhất Sâm không nhịn được mà phun ra một đống nước.Trước cơn khoái cảm điên cuồng lan tràn khắp người, ngón tay Diệp Nhất Sâm đang bám vào cột điện vô thức cào nhẹ."

Đâm đến tử cung của Sâm Sâm rồi sao?"

Tư thế nhập sau cực kỳ dễ dàng đi vào chỗ sâu nhất.

Dương Vũ Thăng cũng dễ dàng dùng dương vật của mình để tìm đến nơi tuyệt vời nhất trong cơ thể Diệp Nhất Sâm.Một khi bị dương vật nam nhân chạm vào, cơ thể cậu liền chủ động thừa hoan.

Miệng tử cung như một cái miệng nhỏ khác, mút lấy mã mắt của dương vật, chào hỏi thân thiết.

Dương Vũ Thăng được đám thịt mềm này quấn đến mức da đầu tê dại, hơi thở trầm xuống: "Đừng nóng vội, anh sẽ lập tức lao đến tử cung."

"Phập!"

Lại giao lưu thêm một hiệp nữa, tiếng gà gáy làm tinh thần nam nhân hăng hái thêm, nhét đầy tử cung.Sung sướng lại càng thêm sung sướng, Diệp Nhất Sâm lập tức phun nước."

A a a —— To quá, không ăn nổi đâu..."

Mông Diệp Nhất Sâm run rẩy, nước dâm tí tách rơi trên mặt đất, tích thành một vũng nước.

Dương Vũ Thăng nhìn đến mức thất thần nhưng vẫn không quên cầm điện thoại giúp người xem nhìn rõ: "Sâm Sâm đứng như vậy thật giống như đang đi tiểu." 【 Nhiều nước vãi nhái!!! 】 【 Ông đây cũng chịch cả chục đứa rồi, nhưng chưa thấy ai nhiều nước như này! 】 【 Đúng là thiên phú dị bẩm. 】 【 Đại lão cũng trâu thật đấy.

Nếu là tao thì chưa được mấy giây đã bắn mịa rồi. 】 【 Tui xem mà há hốc cả mồm...】 "Mọi người trong livestream đều nói rằng Sâm Sâm phun nước giỏi ghê."

Dương Vũ Thăng cười nói, đưa điện thoại cho Diệp Nhất Sâm xem.

Anh còn chu đáo đổi sang camera trước để giúp mọi người có thể nhìn thấy gương mặt của Diệp Nhất Sâm.

Diệp Nhất Sâm thở hổn hển nhìn.

Còn chưa nhìn rõ cái gì, Dương Vũ Thăng đã rút dương vật ra hơn nửa: "A a a —— a!"

Một tiếng đâm rút nữa lại vang lên, Dương Vũ Thăng lần thứ hai đâm đến tử cung khiến lồn dâm co rút.Dương Vũ Thăng cũng không ngừng, dùng tốc độ nhanh hơn tiếp tục lao đến."

A!

A!

A a a a!"

Diệp Nhất Sâm bị đâm đến mức cả nước mắt lẫn nước miếng đều chảy ra, cả trước sau cơ thể đều được kích thích nên không nhìn thấy được comment: "Chậm một chút, chậm một chút ——" Dương Vũ Thăng lại nhanh chóng địt mười mấy phát, tiếng da thịt va chạm nối liền không dứt.

Cảm thấy lỗ nhỏ của Diệp Nhất Sâm run rẩy, lại có dấu hiệu sắp lên đỉnh, anh chợt dừng lại."

Hu, hức...

Anh, anh ơi..."

Cảm giác sắp lên được đỉnh lại bị ném xuống làm Diệp Nhất Sâm khóc thành tiếng: "Anh ơi ——" Thậm chí cậu còn kéo dài lời nói để làm nũng, bé sò cũng muốn lấy lòng, hôn mút dương vật Dương Vũ Thăng, không tiếng động van cầu anh đừng bắt nạt người ta như vậy.Hầu kết Dương Vũ Thăng lăn lộn, tốn không ít công sức mới đè được cám dỗ xuống, nhịn đến mức gân xanh trên thân gậy cũng nhảy lên.

Anh liếm môi, giọng khàn khàn: "Sâm Sâm đọc cho anh nghe xem mọi người nói gì nào?"

Không bị đâm chữ được chữ mất nữa.

Lúc này Diệp Nhất Sâm có thể đọc được bình luận nhưng khát vọng sung sướng đang thôi thúc cậu: "Ưm...

Bên trong...

Ha a......

Anh động chút đi mà..."

Dương Vũ Thăng lại nghe thấy cậu làm nũng, cuối cùng vẫn không nhịn được, đâm rút mạnh bạo lần thứ hai."

A a a ~" Diệp Nhất Sâm phê đến độ đùi run lên.

Nhưng anh vừa nhấp được vài cái lại bất động.Diệp Nhất Sâm khát khao rầm rì bèn nghe Dương Vũ Thăng nói: "Đọc anh nghe."

Thấy điệu bộ như không làm không được của anh, Diệp Nhất Sâm đành phải quay đầu nhìn điện thoại."

Hic..."

Diệp Nhất Sâm chớp mắt, đầu tiên nhìn thấy trên màn hình xuất hiện gương mặt ướt nhẹp, đẫm nước mắt, khóe miệng còn vương nước bọt, hình ảnh quyến rũ hiện lên thì bàng hoàng sửng sốt.Trông mình sao lại dâm đãng thế này...【 Đĩ vãi, này là bị chịt đến sướng rồi. 】 Suy nghĩ của mọi người y hệt suy nghĩ của cậu."

Không muốn đọc à?"

Dương Vũ Thăng rút dương vật đang chôn sâu trong cơ thể cậu ra ngoài một chút."

Không, không phải!"

Diệp Nhất Sâm nóng nảy, vội vàng nghiêm túc đọc: "Trước đây thì luôn miệng nói không cần, bây giờ thì...

Ừm, đĩ điếm chỉ muốn cặc vào không cho cặc đi..."

Giọng cậu khi nói ra câu này càng ngày càng nhỏ, mặt cũng càng ngày càng hồng.

Dương Vũ Thăng lại tiếp tục đâm vào như khen thưởng: "Tiếp tục."

Do Diệp Nhất Sâm tiếp tục đọc, fan trong phòng phát sóng trực tiếp cực kỳ tích cực, viết ra những câu kinh thiên động địa.Vốn dĩ Diệp Nhất Sâm còn nghĩ có thể chọn lọc, nhưng mỗi một câu đều khiến người ta khó mở miệng.

Cậu căng da đầu đọc: "Tiếng thở dốc của chủ bá thật nứng, đúng là gia vị tuyệt vời cho việc sóc lọ."

"Đã bắn lần thứ hai...

Tinh dịch bắn hết lên mặt Sâm Sâm trên màn hình nè."

Cậu khó khăn đọc xong câu thứ hai, Dương Vũ Thăng không đứng yên nữa, bắt đầu thong thả đưa đẩy.Hơi thở Diệp Nhất Sâm rối loạn, nỗ lực tập trung, tiếp tục đọc: "Em là kỹ nam sao?

Tận hưởng việc làm tình trên đường cái như vậy à?"

"Hâm mộ quá đi, tao cũng muốn đụ vào cái lồn nhỏ của Sâm Sâm...

Bắn cho bụng Sâm Sâm phồng lên..."

"Ây ây, có thể cùng nhau cưỡng hiếp chủ bá không?

Muốn vãi...

Hu hu hu, em không đọc nữa đâu..."

Diệp Nhất Sâm không đọc nổi nữa.

Ngôn từ quá đáng khiến cậu ậm ừ, ậm ừ mãi, đọc qua loa cho có."

Không đọc nữa?

Tốt thôi."

Dương Vũ Thăng rút điện thoại về, kéo một chân cậu lên, khuỷu tay đè lên đầu gối thiếu niên, vặn cổ tay điều chỉnh điện thoại sao cho camera nhắm vào giữa hai chân Diệp Nhất Sâm.

Tay phải cũng ôm lấy eo Diệp Nhất Sâm, để cậu đứng thẳng lên, dựa vào lòng mình.

Vì vậy, Diệp Nhất Sâm liền đứng thành tư thế đứng trên một chân."

Anh..."

Diệp Nhất Sâm bị hành động tiếp theo của anh làm cho khó chịu: "A hức!"

Bàn tay phải đang ôm eo của Dương Vũ Thăng ấn lên bụng dưới cậu.Ngay sau đó, Dương Vũ Thăng đỉnh vào sâu trong lồn cậu: "Em thấy thế nào?"

"A ~" Diệp Nhất Sâm không đứng vững, đành phải bắt lấy cánh tay Dương Vũ Thăng.

Dương Vũ Thăng thấy cậu không ra, nhấc một chân còn lại của cậu lên cho tiện.

Điều chỉnh góc độ, ngay sau đó liền mạnh mẽ đâm vào.Tay phải vừa ấn vừa xoa cùng lúc.Diệp Nhất Sâm sắp điên rồi.

Chuyện này...

Này quá kỳ quái!

Dường như đường vào đã bị ép thật chặt, mỗi nơi đều có dấu vết của dương vật qua lại, thọc vào rút ra, cọ xát đến rùng mình.

Hơn nữa...

Quan trọng hơn là, bàng quang cũng càng lúc càng trướng, thôi thúc cậu xả ra."

Không, không thể...

A a a, không được...

Đừng ấn nữa ~" Diệp Nhất Sâm cảm thấy nếu cứ như vậy thì mình thật sự sẽ tè ra giống như hôm bị Nghiêm Hàn xi tiểu.

Cậu không muỗn giẫm lên vết xe đổ.

Hơn thế nữa, tình hình bây giờ còn xấu hổ hơn gấp trăm lần.

Thì ra Dương Vũ Thăng vốn dĩ không từ bỏ suy nghĩ để cậu đi tiểu bên đường.

Dương Vũ Thăng vừa mạnh mẽ vừa nhanh chóng khuấy đảo trong tử cung, bàn tay xoa bụng nhỏ như nắn bột.

Mỗi lần ấn mạnh một phát, lồn dâm của Diệp Nhất Sâm đều phản ứng kịch liệt, nước tuôn như suối.

"Buông ra..."

Cậu đẩy mu bàn tay Dương Vũ Thăng nhưng vì đang bị chịch nên chút sức đó không đáng kể.Nếu cứ tiếp tục như vậy...

Dù sớm hay muộn thì cậu cũng...

"Anh ơi!

Hu hu anh ơi, mau dừng lại a a a a, em xin anh mà, a!"

Cậu khóc nức nở xin tha: "Không...

Không được...

Ưm ha a a a!"

"Tè ra đi, Sâm Sâm, tè ra thì tốt rồi."

Dương Vũ Thăng cắn lên gáy cậu mấy ngụm, dương vật như máy đóng cọc đảo lộn sâu trong tử cung.

"Không muốn, em không muốn ——!"

Diệp Nhất Sâm lắc đầu, bỗng nhiên liếc tới Bối Bối đang nôn nóng chạy quanh.

Dường như nó nhận ra chủ nhân không đúng lắm, không biết làm thế nào nên đành phải đi tới đi lui, đôi mắt đậu tròn vo đen nhánh chuyên chú nhìn chằm chằm cậu."

A hưm —— Bối Bối, Bối Bối đừng nhìn..."

Thấy hình ảnh dâm dật của mình trong ánh mắt hồn nhiên của Samoyed, Diệp Nhất Sâm lên đỉnh trong sự xấu hổ: "Đừng nhìn mà...

A!

Lại...

Ưm, không nhịn được...

A a a!"

Hai tròng mắt Dương Vũ Thăng híp lại, tốc độ chim bay nhanh đến mức mắt thường không nhìn thấy được, nhanh chóng khiến Diệp Nhất Sâm cao trào.

"Y a ——!"

Lần cao trào này còn mãnh liệt hơn cả khi trước, thế tới rào rạt, đánh sâu vào đến chân tóc tê dại, chân tâm run rẩy không ngừng.

Âm thanh giữa hai chân nhộn nhịp, tinh dịch cùng dịch dâm bắn ra, theo sau còn có cả một dòng nước bắn ra.

Không phải từ cửa âm đạo, cũng không phải từ mã mắt mà là từ lỗ đái.Fan trong phòng phát sóng trực tiếp trông thấy rất rõ ràng hình ảnh dòng nước trong vắt bắn ra, tạo thành đường cong hoàn hảo rồi đáp xuống đất.【 Thật sự tè ra rồi! 】 【 Èo, tao há mồm đợi theo bản năng luôn. 】 【 Nếu chủ bá tình nguyện để tui làm nháy, để tui uống nước tiểu cũng được. 】 【 Hảo hán lầu trên nằm mơ à?

Nhiều người như vậy còn đang xếp hàng đây này! 】 【 Mỗi người chỉ được liếm một lần, không được tranh. 】 【 Quá dữ...】 "Hu hu hu...

Tiểu ra rồi...

Tè ra..."

Có lẽ là do bắn ra cùng lúc với tinh dịch cho nên cơ thể đã tự chỉ đạo nước tiểu thoát ra bằng đường dưới, giúp Diệp Nhất Sâm đạt được thành tựu lần đầu dùng lồn đái.

"Cao quá, Sâm Sâm thật cao."

Dương Vũ Thăng nhìn dòng nước tiểu tưới xèo xèo lên cột điện, kích động đến mức cơ thể hơi phát run, để tinh dịch bắn đầy tử cung.

Dương Vũ Thăng vui vẻ, nhưng sau khi Diệp Nhất Sâm cao trào xong, đại não dần dần khôi phục thanh tỉnh.

Cảm xúc phức tạp làm tinh thần cậu hỗn loạn, cuối cùng không nhịn nổi nữa, khóc òa lên, mặc kệ việc mình còn đang ở trên đường phố.24/6/2023________Mới ngày nào tâm sự với các thím về thi thptqg, giờ đã hết năm nhất rồi, nhanh quá🙂))
 
[Đm Thô Tục] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại
Chương 24


Chương 24: Nghiêm Hàn tức giận chất vấn, bại lộ bí mật

Editor: Mây Vu Sơn.Beta: chưa.---------"Hu hu, sao anh lại...

Sao anh lại có thể quá đáng như vậy?"

Có lẽ do ban nãy la hét quá độ, giọng Diệp Nhất Sâm khàn khàn: "Anh bắt tôi đọc bình luận, còn bắt tôi đi vệ sinh ra nữa —— anh xấu quá, thật quá đáng hu hu hu, tôi ghét anh!!"

Dương Vũ Thăng nghe thấy, tim lập tức nhũn ra.

Anh vội vàng rời khỏi người cậu, ôm cả cơ thể thanh niên vào trong lòng ngực, một bên hôn môi, một bên dỗ: "Ngoan nào, anh sai rồi, không khóc không khóc, anh sai rồi."

"A a a ——" Diệp Nhất Sâm khóc đến tê tâm liệt phế, đẩy Dương Vũ Thăng ra, muốn thoát khỏi cái ôm của anh.Dương Vũ Thăng đương nhiên sẽ không buông tay.

Sợ vừa buông tay một cái, người kia liền chạy ra xa, không tha thứ cho mình.

Đôi tay ôm chặt cậu: "Sâm Sâm, Sâm Sâm đừng khóc, em cứ khóc như vậy, anh đau lòng lắm."

Mỗi khi nghe tiếng khóc của Diệp Nhất Sâm, anh lại cảm thấy trái tim bị bóp nghẹt đến mức không thở nổi.

Ngay lập tức, anh hôn Diệp Nhất Sâm, cất giấu đôi môi cùng tiếng khóc vào bụng."

Ưm ——" Diệp Nhất Sâm cáu lên cắn anh khiến nam nhân chảy máu.

Tuy nhiên, Dương Vũ Thăng lại không có ý định buông ra, hôn môi vô cùng ôn nhu, cố gắng trấn an cảm xúc của cậu."

Hức..."

Vật vã lâu như vậy, Diệp Nhất Sâm vốn không còn nhiều năng lượng, nay lại bị hôn làm cho cả cơ thể mềm nhũn, đầu óc trở nên mơ mơ màng màng: "A..."

Dương Vũ Thăng thấy cậu dần dần bình tĩnh trở lại bèn buông tha cho đôi môi, trịnh trọng xin lỗi: "Sâm Sâm, chân thành xin lỗi em."

"Không tha cho anh."

Diệp Nhất Sâm nhỏ giọng nức nở, không còn hơi đâu mà tức giận nữa, dựa vào người anh như không xương, úp mặt lên vai anh giống thú cưng nhỏ đang làm nũng."

Anh sai rồi, để anh đưa em về nhà."

Dương Vũ Thăng ôm cậu lên như gấu koala, tay dắt Samoyed đi về nhà Diệp Nhất Sâm.

"Đừng khóc, giọng nói em của đổi luôn rồi kìa."

Diệp Nhất Sâm đá hai chân đang lửng lơ trên không trung: "Không có khóc!

Rõ ràng là..."

Cậu nói một nửa liền dừng, đỏ mặt vùi vào ngực Dương Vũ Thăng.

Đột nhiên Dương Vũ Thăng hiểu ra tại sao cậu lại bị lạc giọng, nén cười: "Tóm lại đều là anh sai, đợi về nhà rồi anh bồi thường được không?"

Diệp Nhất Sâm cắn một miếng lên vai anh, thở phì phì nghĩ thầm ai thèm đám tiền dơ bẩn đó.

"Sâm Sâm ngoan nhất...

Anh thích em lắm, xin lỗi em nhiều.

Đây là lần đầu tiên của anh... không có kinh nghiệm nên nỡ làm em đau..."

Dương Vũ Thăng đỏ mặt nói, giọng cũng nhỏ dần.Diệp Nhất Sâm ngạc nhiên ngừng khóc: "..." 【 Ai không biết còn nghĩ ổng là tay chơi lão luyện ý?

Mấy phút trước còn mạnh bạo chịch con nhà người ta thảm như vậy, giờ mới biết ngại à? 】 【 Đại lão ngọt vãi...

Tổng tài ngây thơ, áu áu. 】 【 Cười chết, vần nhau cả nửa ngày mới đích thân ra trận! 】 Cả quãng đường về nhà, Dương Vũ Thăng không ngừng dỗ dành cậu, dường như dành mọi sự ngọt ngào cả đời ra để dỗ đối phương.

Tiếc rằng sau khi Diệp Nhất Sâm khóc mệt liền ngủ trong lòng anh, chỉ có fans là nghe không sót một chữ.【 Vừa có tiền vừa biết nói chuyện, quan trọng nhất là hàng lại khủng.

Mặt hàng này kiếm ở đâu được đây. 】 【 Đại lão nhìn tui nè!

Vú chủ bá không to bằng tui! 】 【 Lầu trên cút đi, gà rừng từ đâu ra pr vậy. 】 【 Chủ bá ngủ, mị cũng muốn ngủ, chín bỏ lên mười là mị và chủ bá ngủ với nhau. 】 - Sau khi Diệp Nhất Sâm ngủ, Dương Vũ Thăng không những ôm cậu về nhà mà còn giúp cậu tắm rửa, thay quần áo ngủ, bế lên giường đắp chăn.

Ngay cả Samoyed cũng được thêm nước và chút đồ ăn vặt.

Anh làm xong mọi thứ rồi lại ôm người ngủ mấy tiếng.

Tỉnh dậy thì đặt đồ ăn ngoài, lúc người ta giao đồ đến thì đánh thức Diệp Nhất Sâm.

"Ưm."

Diệp Nhất Sâm đẩy tay anh ra, lẩn vào trong chăn.

Đêm qua livestream đến rạng sáng, lại còn phải làm mấy thứ hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần như vậy nên Diệp Nhất Sâm không tài nào dậy nổi.Dương Vũ Thăng thật sự không biết làm thế nào.

Thấy cậu ngay cả mí mắt cũng không mở ra được, anh lại không đành lòng quấy rầy.

Anh ôm hôn cậu, nhẹ giọng nói: "Sâm Sâm, tôi có việc đi trước, hôm sau lại tìm êm, tỉnh lại nhớ ăn cơm nhé."

Không biết Diệp Nhất Sâm nghe thấy không, chỉ thấy cậu gật đầu loạn xạ.Dương Vũ Thăng lưu luyến hôn mấy lần nữa mới cầm theo áo khoác dính đầy ái dịch Diệp Nhất Sâm mặc hôm qua đi khỏi.- "Ẳng!"

"Gâu gâu gâu!"

Diệp Nhất Sâm nghe thấy tiếng sủa, chầm chậm mở mắt thì thấy cái đầu xù xù của Bối Bối mộ ra ở mép giường, mỉm cười.

Nhớ lại những chuyện hoang đường đêm qua, Diệp Nhất Sâm bèn vươn tay che cặp mắt đen nháy như hạt đậu của Bối Bối."

Không được nhìn!"

Bối Bối rì rầm.Diệp Nhất Sâm biết Bối Bối làm nũng như vậy là do đói bụng, thở dài bước xuống xường thì thấy trên bàn bày đầy đồ ăn.Bên trên còn có tờ giấy: "Nhớ đun nóng, không được nhịn đói."

Diệp Nhất Sâm tìm điện thoại.

Đập vào mắt là một đống cuộc gọi và tin nhắn của Nghiêm Hàn, tiếp đó là thông báo số dư.Đếm số 0 phía sau, Diệp Nhất Sâm liền trầm mặc. ...

Có tiền thật tốt.

Diệp Nhất Sâm lại cảm thấy tiếc nuối vì không được ở thế giới này lâu hơn chút nữa, đây là tiền mà cậu cực khổ kiếm đó..."

Hệ thống, tiến độ nhiệm vụ thế nào?"

"Báo cáo~ còn thiếu 10% thui nha!"

Có kinh nghiệm rồi nên Diệp Nhất Sâm đoán 10% còn lại chắc thân mật với đám nam chính thêm hai, ba lần nữa là đủ, thậm chí trong trường hợp đặc biệt thì một phát cũng xong.Tạm thời thì Dương Vũ Thăng bận, không ở đây, tên biến thái kia cũng chẳng thấy, cho nên...

Có lẽ là do tâm linh tương thông, điện thoại Diệp Nhất Sâm đang cầm trong tay đột nhiên rung dữ dội làm cậu sợ hãi suýt thì đáp nó ra ngoài.Diệp Nhất Sâm nhìn hai chữ "Nghiêm Hàn", run rẩy....

Hầy, thôi vẫn cứ từ từ đợi Dương Vũ Thăng đi. - Nhưng ngày mai Diệp Nhất Sâm còn phải làm.

Sợ gặp phải Nghiêm Hàn, cậu dậy sớm hơn hẳn một tiếng, đi tới công ty rồi nấp sau bồn hoa, đợi Nghiêm Hàn vào rồi mới đi vào.

Cậu không về chỗ làm của mình mà đi tới văn phòng sếp xem đơn từ chức được duyệt chưa.Cấp trên nghe liền xong nói: "Nhưng tôi được cấp trên báo là..."

Đột nhiên hắn đổi giọng điệu lấy lòng, nhìn đằng sau Diệp Nhất Sâm: "Tiểu Nghiêm tới rồi sao, cháu tìm ta có chuyện gì vậy?"

Cả người Diệp Nhất Sâm cứng đờ, không dám quay lại nhìn.

Chỉ nghe thấy giọng nói ôn hòa của Nghiêm Hàn: "Không sao đâu bác Lý, cháu tới tìm Diệp Nhất Sâm."

Bả vai Diệp Nhất Sâm bị chộp lên khiến cậu giật mình.

Thấy Nghiêm Hàn đứng cạnh mình khẽ mỉm cười, cậu giống như chuột thấy mèo, chỉ muốn quay đầu chạy.Nghiêm Hàn: "Đi thôi, chúng ta đi phòng họp nói chuyện nhé?"

Vừa nghe thấy từ phòng họp, Diệp Nhất Sâm ngay lập tức biết có vấn đề, mặt trắng bệch: "Tôi không đi, tôi..."

Cậu nắm lấy bàn làm việc, dùng ánh mắt cầu xin sự giúp đỡ.Không biết cấp trên có hiểu không, hoặc là do hắn chỉ hiểu được ý của Nghiêm Hàn, cười nói: "Vậy hai người nói chuyện ở chỗ này đi, đúng lúc tôi cần đi gặp khách hàng, tôi đi trước đây."

Diệp Nhất Sâm tuyệt vọng.

Sau khi được cấp trên "tận tâm" đóng cửa lại, Diệp Nhất Sâm nuốt nước miếng, lén lút di chuyển sang bên cạnh.Hai tay Nghiêm Hàn chống sang hai bên, giam giữ cậu ở bàn làm việc, ngữ khí vẫn ôn hòa như cũ: "Sao điện thoại của Sâm Sâm không có tín hiệu vậy?"

"À...

Em...

Cuối tuần em bận quá, không có thời gian cầm điện thoại."

Diệp Nhất Sâm miễn cưỡng tươi cười: "Ngại quá ngại quá."

Nghiêm Hàn lại hỏi: "Bận quá?

Bận cái gì thế?"

Tuy vẻ mặt anh rất bình tĩnh, nhưng Diệp Nhất Sâm lại có thể cảm nhận được anh đang cực kỳ bất thường, tựa như bình yên trước cơn bão, khiến người ta vô cùng hoảng loạn.

"Em...

Ờm, em giải quyết chút việc nhà."

Lông mi Diệp Nhất Sâm rũ xuống: "Ummm, em còn có chút chuyện, em đi trước đây..."

"Công việc?

Không phải em muốn từ chức sao?"

Nghiêm Hàn cười: "Đơn xin từ chức của em đang ở chỗ tôi."

Diệp Nhất Sâm kinh ngạc ngước mắt: "Anh..."

Nghiêm Hàn không giải thích, cũng không cần giải thích, chỉ cần nghĩ đến thân phận của anh liền hiểu."

Thật sự là bận việc trong nhà sao?"

Nghiêm Hàn hỏi lại."

Đúng vậy...

Nhà em nuôi một bé Samoyed, nó, nó bị bệnh nên em đưa nó đi bệnh viện..."

Diệp Nhất Sâm lắp bắp bịa chuyện.

Biểu cảm của Nghiêm Hàn dần dần thay đổi, xé toạc bộ mặt ôn hòa giả dối, lộ ra khuông mặt nham hiểm tràn ngập hung ác và lạnh nhạt.Nghiêm Hàn hỏi: "Sao không nói tiếp?"

Diệp Nhất Sâm nhấp môi, bị dí tới sắp khóc.

Nghiêm Hàn cười lạnh.

Đến lúc này rồi mà vẫn còn dám bịa chuyện lừa anh."

Tôi thấy cả rồi."

Nghiêm Hàn gằn từng chữ.

Diệp Nhất Sâm: "Gì cơ?"

Nghiêm Hàn bước lên một bước, một chân chèn vào giữa hai chân Diệp Nhất Sâm, thân mật: "Tôi thấy cả rồi, thấy em thủ dâm trước màn hình thế nào, bị tên đàn ông kia chịch ra sao, đã vậy còn tè ra nữa."

Chỉ có trời mới biết sau khi thấy cậu biến mất, anh bất an ra sao.

Anh sợ Diệp Nhất Sâm sẽ sợ hãi mình, bỏ trốn khỏi đây và không bao giờ gặp lại cậu nữa.Anh chạy đi tìm cậu rồi ra về tay trắng, điên cuồng gọi điện rồi nhắn tin cũng chỉ như đá chìm đáy biển.

Ngồi một mình trong nhà rồi mới nhận ra anh thật sự không biết gì về cậu.Mọi thông tin về cậu chỉ được biết từ đồng nghiệp, thật giả ra sao cũng không xác định được.

Ngoài ra, trước đây đi ăn với cậu vô tình nhìn vào điện thoại, biết cậu không muốn việc mình làm livestream bị ai phát hiện.Cảm xúc dâng trào, Nghiêm Hàn lên mạng tìm kiếm trong trang web livestream.

Vốn dĩ anh chỉ có thể đoán mò dựa vào username, nhưng không ngờ rằng lại thấy Diệp Nhất Sâm đứng đầu độ hot trong khu người lớn.

Lúc anh vào, nhìn thấy Diệp Nhất Sâm vốn dĩ đang trốn tránh mình đang nghe theo mọi mệnh lệnh của một nam nhân xa lạ, còn dám trần trụi thân dưới, khoác mỗi chiếc áo của tên đó ra ngoài rồi bị làm cho đến mức mất khống chế ở ngoài đường.

Toàn bộ quá trình đó đều được anh chứng kiến, phẫn nộ đến nỗi như muốn bóp nát điện thoại trong tay, lửa giận đốt cháy đại não cùng trái tim...9/9/2023_______Editor chia tay, buồn thí mẹ.

Xin tip giảm sưng cho mắt với các nàng ơi...
 
[Đm Thô Tục] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại
Chương 25


Chương 25: Bị đâm vào từ phía sau trong phòng làm việc, hạ nhục bằng ngôn từ.

Editor: Mây Vu Sơn.Beta: chưa.----------------Vậy mà lại bị Nghiêm Hàn nhìn thấy rồi.Điều này thật sự nằm ngoài dự đoán của Diệp Nhất Sâm.

Cậu há hốc miệng, kinh ngạc không nói lên lời.

"Diệp Nhất Sâm, em chạy trốn khỏi nhà tôi để được người khác địt à?"

Nghiêm Hàn tức đến bật cười: "Em biết tôi tức giận tới mức nào không?"

Điều làm anh phẫn nộ hơn là...

Xem livestream thôi anh cũng cương lên được.

Ngày hôm đó, anh vừa nổi giận vừa ngạc nhiên, vừa nhìn gương mặt lên đỉnh của Diệp Nhất Sâm vừa bắn ra.

Diệp Nhất Sâm nhỏ giọng nói: "Em xin lỗi..."

Đối mặt với những lời chất vấn của Nghiêm Hàn, cậu chỉ có thể ở thế yếu.

Nghiêm Hàn cười nhạo: "Sao em lại không biết xấu hổ như vậy, bị người khác vũ nhục ở bên ngoài mà vẫn có thể rên rỉ dâm đãng như thế?

Em thích phát sóng trực tiếp bởi vì thích bị người khác nhìn thấy sao?

Fans dùng ngôn ngữ nhục nhã em khiến em thấy rất thỏa mãn à?"

"Không, không phải..."

Mắt Diệp Nhất Sâm úng nước, sắp không chịu nổi nữa.Sao lại như thế, mình thể hiện ra mình thích livestream lúc nào, còn hưởng thụ những cái đó...

"Sao em có thể đĩ thõa như vậy?

Vừa hám tài vừa ngu ngốc cũng thôi đi, đây lại còn thèm khát đến nỗi không giới hạn."

Nghiêm Hàn nắm cằm cậu, để cậu đối mặt với anh: "Hay là do tôi làm em không hài lòng nên em mới muốn bỏ rơi tôi?

Thậm chí muốn từ chức?"

Diệp Nhất Sâm không nói gì.

"Tên kia cho em thứ gì, tôi cũng có thể cho em thứ đó.

Tiền tiết kiệm của tôi không ít, tha hồ thỏa mãn thói hư vinh của em.

Không phải trước đây nói thích đồng hồ của tôi à?

Giờ tôi cũng có thể tặng nó cho em."

Nghiêm Hàn lập tức cởi đồng hồ xuống, cưỡng ép đeo lên tay Diệp Nhất Sâm.

"Em không cần!"

Diệp Nhất Sâm không giật tay mình lại được.

Nghiêm Hàn quá khỏe, sắp bóp nát tay cả cổ tay cậu."

Tôi không những có thể thỏa mãn em trên phương diện vật chất mà phát sóng trực tiếp cũng có thể."

Nghiêm Hàn cướp lấy điện thoại của Diệp Nhất Sâm: "Ngay bây giờ luôn đi."

Diệp Nhất Sâm: "??"

Đám người này, không tên nào bình thường hết hả?!

Nghiêm Hàn dùng ngón tay Diệp Nhất Sâm mở khóa, tìm ứng dụng livestream.

Do không quen dùng lắm, mày mò một lúc lâu mới làm được.Diệp Nhất Sâm thấy anh nghiêm túc muốn làm như vậy, run rẩy hỏi: "Anh...

Anh muốn làm thật sao?"

"Chẳng lẽ đùa?"

Nghiêm Hàn hạ khóe miệng: "Để cho em nhìn xem, rốt cuộc em lả lơi ong bướm đến cỡ nào."

Nghĩ đến viễn cảnh tên khốn chịch Diệp Nhất Sâm hôm qua cũng xem, ý chí chiến đấu của Nghiêm Hàn ngày càng dữ dội.Hôm qua thưởng thức em ấy thì đã thế nào?

Anh mới là người bóc tem!

Điện thoại được cố định trên bàn.

Lúc các fan nhìn thấy thông báo livestream của idol họ liền nhanh chóng lao vào, nhìn thấy khung cảnh Diệp Nhất Sâm bị một nam nhân khác ép vào giữa bàn làm việc trong văn phòng.

Do góc máy thấp, họ không nhìn thấy mặt hai người nhưng người xem lại biết rõ người đang bị vây giữ chính là Diệp Nhất Sâm. 【 Phát sóng đột ngột, vui quá bây ơi! 】 【 Đây là ở đâu vậy?

Văn phòng giám đốc à? 】 【 Văn phòng play! 】 【 Hôm nay bé Sâm Sâm là thư ký sao? 】 Nghiêm Hàn rất chú ý bình luận, nhìn không chớp mắt đống comment kia một hồi, thấy có không ít người nghĩ hắn là nam nhân kia liền lạnh lùng nói: "Tôi không phải hắn." 【...?? 】 【 Nghe giọng thì có vẻ như không phải đại lão thật...】 【 Ai zị?

Cấp trên của Sâm Sâm á. 】 【 Người vô danh+1】 【 Giọng hay thế, quay mặt cái coi? 】 Nghiêm Hàn giả bộ vô tình nhắc nhở: "Dấu vết tôi lưu trên người em, hắn không nhìn thấy à?"

Diệp Nhất Sâm: "..."

Anh biết rõ cố hỏi, thật sự làm Diệp Nhất Sâm cạn lời.【 Thằng này khá, hóa ra là ông à. 】 【 Phá án phá án. 】 【 Tui biết ngay mà.

Hôm đó đại lão mới đi gặp chủ bá nên chưa có chơi đâu, mà đám dấu yêu trên người chủ bá nhìn là biết vừa trải qua đại chiến. 】 Nghiêm Hàn thấy mục đích phơi bày thân phận của mình đã đạt được rồi liền không để ý đám bình luận đó nữa, chuyển lực chú ý lên người Diệp Nhất Sâm.

Diệp Nhất Sâm đơ luôn, không biết đang nghĩ cái gì.

Có lẽ là do Nghiêm Hàn mãi chưa động tay động chân nên cậu quên cả sợ hãi.Cảm giác bị ăn bơ làm Nghiêm Hàn không vui nhíu mi: "Hmm" một tiếng, nhéo cằm Diệp Nhất Sâm làm cậu ngẩng đầu nhìn mình: "Không được nghĩ đến người khác."

"Em không...

Ưm..."

Diệp Nhất Sâm bị anh hôn.

Nghiêm Hàn hôn rất có tính chiếm hữu.

Đầu lưỡi luồn mở khớp hàm, tàn sát bừa bãi trong khoang miệng, cướp hết nước bọt của cậu.

Từ khi Nghiêm Hàn xé rách mặt nạ với cậu, anh càng không thèm giả bộ nữa, luôn thuận theo bản tính, vừa thô bạo vừa bá đạo như dã thú.

Sau khi "rượu đủ cơm no", anh mới dành cho cậu sự bao dung độc quyền, bằng lòng nén chúng lại ôm cậu vỗ về.Diệp Nhất Sâm bị cướp hết không khí chỉ đành cố gắng thở bằng mũi.

Tuy nhiên, cậu vẫn bị hôn đến mức thở hổn hển, gương mặt đỏ bừng.

Lưỡi và hàm trên đều bị liếm đến mức tê rần như có dòng điện chạy qua làm cậu hơi rùng mình.

"Ưm a..."

Lúc sắp tắc thở tới nơi, Diệp Nhất Sâm dùng đôi tay ấn vào ngực Nghiêm Hàn, dùng sức lực toàn thân đẩy Nghiêm Hàn ra!

Nghiêm Hàn bị đẩy lùi về phía sau một bước, sửng sốt.

Nếu anh kịp chuẩn bị tâm lý thì tuyệt đối không thể bị Diệp Nhất Sâm đẩy ra.

Thực ra không thể ngờ rằng Diệp Nhất Sâm sẽ đẩy mình, cho nên máu nóng khó khăn lắm mới nhịn xuống được lại dồn thẳng lên não.

Anh bắt lấy hai cổ tay Diệp Nhất Sâm vặn ra sau lưng, tiếp theo bèn kéo cậu quay lại đè lên bàn làm việc: "Không muốn làm với tôi đến vậy à?

Hửm?"

Cơ thể Diệp Nhất Sâm bị ép lên bề mặt cứng rắn, tay bị khóa trái ở sau lưng.

Cậu nghe thấy tiếng cởi thắt lưng sột soạt phía sau, run rẩy kịch liệt hơn: "Buông em ra!"

Lúc này Nghiêm Hàn đã chuẩn bị từ trước, một bàn tay đã có thể cố định hai tay cậu, nhẹ nhàng cởi thắt lưng ném sang một bên rồi cởi quần Diệp Nhất Sâm.

Bên chân tự do duy nhất của Diệp Nhất Sâm cũng bị anh đè xuống, kéo một phát làm quần cậu tụt ra.

Hai chân thon dài không níu giữ được quần, rơi thảng một đường xuống mắt cá chân.

"Ơ..."

Diệp Nhất Sâm cảm thấy đùi trong bị một bàn tay nóng bừng chạm vào.Nghiêm Hàn sờ thẳng đến hang động bí ấn, không có ý đồ tán tỉnh dâm loạn mà chỉ như đang đơn thuần kiểm tra.

Hai ngón tayaanh đè mép thịt sang hai bên để lộ khe ra, dùng đầu ngón tay đi vào vuốt ve âm hạch, môi âm hộ, lỗ lồn.Tuy rằng ngày hôm qua được nghỉ nhưng chỗ kia mới bị tàn sát bừa bãi nên vẫn chưa thể trở về nguyên dạng.

Không chỉ âm hạch sưng, cửa động cũng mở ra một chút.

Ngón tay cắm vàovô cùng thuận lợi, bên trong vừa ướt vừa trơn.Nghiêm Hàn liên tục cười lạnh.

Tuy rằng anh tận mắt nhìn thấy nhưng "kiểm tra" xong vẫn không kiềm chế nổi."

Lỗ lồn dâm dãng này bị đâm cho nát rồi."

Nghiêm Hàn tức giận, lập tức nhéo âm đế.

"A -- Đừng mà!"

Hai mắt Diệp Nhất Sâm mờ sương, kẹp chặt đùi, lắc mông trốn cũng không thoát được."

Rốt cuộc em có bao nhiêu thằng khác ngoài tôi?

Có phải ngày ngày đều livestream bán thân cho thiên hạ xem à?

Tan làm một phát liền đi tìm bạn chịch?"

Cặp mắt Nghiêm Hàn đỏ lên, không biết là do bị chọc tức hay do nhiễm lửa tình.Ngón tay anh nhéo âm đế không chút lưu tình, nhìn Diệp Nhất Sâm nhắm mắt lại rên rỉ.

"Buông tay...

Đau..."

Diệp Nhất Sâm rì rầm.

Điều khiến cậu khó chịu hơn là đau đớn mang lại khoái cảm mãnh liệt, nhanh chóng lan ra toàn bộ vùng kín.Cậu bắt đầu chảy nước.Nghiêm Hàn thở hồng hộc, vừa mắng cậu dâm loạn, vừa gấp gáp móc dương vật ra, đặt lên miệng hang rồi lao thẳng vào."

Ưm ưm ưm..."

Diệp Nhất Sâm run rẩy, chỗ kia cũng co rút lại theo nhịp thở, liếm múi cặc bự.Đám thịt vừa mềm vừa khít thi nhau mút mát, mát xa dương vật thô cứng,Nghiêm Hàn vừa yêu vừa hận cái cơ thể dâm bẩm sinh của cậu, nói: "Có phải là dù bất cứ ai đến cưỡng hiếp em thì cái thứ thèm khát bên dưới đều tích cực muốn ăn tinh dịch đúng không?"

Vừa tiến vào, anh đã quên luôn sự tồn tại của phòng phát sóng trực tiếp, cả thể xác lẫn linh hồn đều bị yêu tinh Diệp Nhất Sâm quyến rũ.【 Ù uầy ~ Cu tên này to vãi! 】 【 Đám đàn ông của chủ bá, "ai cũng có thiên phú dị bẩm". 】 【 Vừa độc mồm vừa dữ, nhưng em thích lắm, chửi em đi anh ơi! 】 Diệp Nhất Sâm vốn đã quen livestream cũng quên béng mất, chỉ tập trung vào thứ đang ra vào cơ thể mình."

Nghiêm, Nghiêm Hàn, anh nhẹ thôi --" Mỗi lần Nghiêm Hàn đâm rút đều dùng sức rất lớn, chỉ muốn đâm cậu đến độ nước nôi văng tung tóe.

Hông và trứng dái đánh vào bờ mông vừa mềm vừa mẩy của Diệp Nhất Sâm phát ra âm thanh vang dội."

A a...

Quá, quá mạnh, a a..."

Bàn làm việc cũng không chịu nổi từng cú thúc của Nghiêm Hàn mà phát ra tiếng.

Diệp Nhất Sâm bị Nghiêm Hàn giữ tay, mỗi lần bị đẩy về trước lại bị túm lại, hung hăng chà đạp."

Tử cung cũng thật mềm."

Nghiêm Hàn vừa nghĩ đến chuyện chỗ này ngoài mình ra còn bị tên khác bắn vào, không chút thương tiếc mạnh mẽ xuyên qua, đỉnh tới sâu trong tử cung.Diệp Nhất Sâm ngẩng cao cổ tạo thành một đường cong hoàn mỹ, không tiếng động hét lên.

Một lúc lâu sau mới hồi phục giọng nói của mình: "A, ha a...

Vào rồi, vào rồi."

Đầu khấc Nghiêm Hàn quất trong tử cung làm Diệp Nhất Sâm kêu không ngừng, run rẩy một hồi thì cao trào.

Không ngờ rằng Nghiêm Hàn không dừng lại chút nào, cố nhận xuất tinh mạnh mẽ thọc vào rút ra, kéo theo đám thịt mềm rung động.

"Đừng...

Ư ư từ từ, từ từ..."

Khoái cảm trở nên cuồng bạo, Diệp Nhất Sâm sợ hãi thét chói tai.

Nghiêm Hàn ở trong cơ thể, mỗi một lần vận động đều làm khoái cảm tăng gấp bội, huyệt thịt căng căng trướng trướng, chỉ cần vài giây cũng có thể lên đỉnh.Nghiêm Hàn khiến cao trào ngắn hạn của Diệp Nhất Sâm không chỉ kéo dài mà còn biến nó trở thành nguồn phun, ướt sũng bàn làm việc."

Ưm...

A!"

Dương vật Diệp Nhất Sâm cũng bắn, mới vừa rũ xuống, khi Nghiêm Hàn chạm tới chỗ mẫn cảm lại dựng lên.Liên tiếp cao trào làm nước mắt Diệp Nhất Sâm tuôn rơi không ngừng, âm thanh mới chuẩn bị phục hồi lại đâu hoàn đấy.14/9/2023________E đuýt tơ đã move on thành công.

Liệu có vô tâm quá không ta...
 
[Đm Thô Tục] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại
Chương 26


Chương 26: Bị ép thừa nhận quyến rũ người khác.

Sau khi hành sự, Nghiêm Hàn khiêu khích đại lão.

Trên đường về nhà, Sâm Sâm bị tên hâm mộ biến thái kéo vào nhà vệ sinh

Editor: Mây Vu SơnBeta: chưa-----------------Dương vật Nghiêm Hàn như một con mãnh thú không biết mệt mỏi, không ngừng tra tấn Diệp Nhất Sâm.

Diệp Nhất Sâm hoàn toàn khuất phục, khóc lóc xin lỗi: "Em sai rồi!

Huhu, em sai rồi, em xin lỗi, a ~ anh ơi...

Anh nhẹ một chút đi!"

"Em sai chỗ nào?"

Nghiêm Hàn không giảm nhẹ lực, hung ác đâm rút trong cơ thể cậu."

Em..."

Thân dưới Diệp Nhất Sâm phun ra lượng lớn nước sốt: "Em ưm!

Em không nên...

Chạy trốn..."

Nghiêm Hàn bị cái động lăng loàn của cậu mút chặt đến mức trán đổ mồ hôi, cố gắng chịu đựng dục vọng bắn tinh, nỗ lực cày cuốc nơi đã bị mình làm cho mềm mại phía sâu bên trong, hỏi: "Còn gì nữa?"

Diệp Nhất Sâm chớp chớp mắt, nước mắt rơi xuống: "Còn...

Còn có..."

Dương vật ra vào trong cơ thể cậu thật sự đỉnh, vừa cử động một chút liền khiến cho những suy nghĩ khó khăn lắm mới tập trung lại được của cậu bay tán loạn.

"Phập" quy đầu đâm vào chỗ thịt mềm, đồng thời cũng đâm sâu vào linh hồn cậu."

Mau nói."

Nghiêm Hàn nhíu mày, tóc độ cũng nhanh dần theo lời nói.

Thân thể không ngừng va chạm vào sâu bên trong, không nhìn rõ được bóng dáng của dương vật, chỉ thấy mông Diệp Nhất Sâm run rẩy.

Do hoạt động mạnh, mái tóc được vuốt sáp gọn gàng của Nghiêm Hàn cũng rối loạn, có một sợi rơi xuống trán, mồ hôi chảy dọc theo sống mũi cao thẳng, gợi cảm đến kỳ cục.

Tuy Diệp Nhất Sâm nằm xuống bàn không nhìn thấy nhưng các fan trong livestream lại thấy rõ ràng.【 Tên đàn ông này quyến rũ vã ò. 】 【 Làm tốt lắm anh trai ơi!

Anh đến chịch em này!!! 】 【 Anh trai muốn chơi 3p không?

Em tuy không có lồn dâm nhưng đít em cũng ngon lắm. 】Diệp Nhất Sâm chậm chạp không trả lời, ấp a ấp úng cả ngày, âm thanh vừa ra khỏi miệng lại biến thành tiếng rên gọi giường."

Ưm...

A, quá nhanh, quá nhanh, em không chịu nổi!"

Nghiêm Hàn lật người cậu lên, một tay ấn đùi cậu tạo thành hình chữ M.

Tư thế này khiến dương vật hai người dán sát hơn nữa, cúi đầu xuống là có thể cắn ti Diệp Nhất Sâm.

"A -- đừng, đừng chạm vào núm vú..."

Diệp Nhất Sâm phối hợp ưỡn ngực.

Khi còn ở tư thế trước, hai ngọn đồi bị ép lên mặt bàn, mỗi lần ra ra vào vào đều khiến nó cọ vào mặt bàn, hai trái anh đào vừa hồng vừa sưng lên.

Khi Nghiêm Hàn ngậm vào, cảm giác ấm nóng khiến nó rát lên.Nghiêm Hàn duỗi lưỡi liếm vài cái, nhìn kỹ lại rồi cười, bóp lấy nó nói: "Trầy da rồi."

Thân dưới tạm thời không động nữa giúp Diệp Nhất Sâm có cơ hội thở dốc, nức nở nói: "Đừng chạm vào nó mà, em đau..."

"Lỗi tiếp theo nào."

Nghiêm Hàn nhéo đầu vú, đồng thời cũng động bên dưới.

Tốc độ chậm lại, nhưng đây cũng chẳng phải là nhân từ, mà là thay đổi một phương thức tra tấn khác.

Anh điều chỉnh góc độ, dùng dương vật chống lên nơi mềm mại bên dưới, đẩy dần về đằng trước."

Ưmmm a --" Khoái cảm kéo dài, từ nhẹ đến mạnh.

Diệp Nhất Sâm nhắm mắt lại, phối hợp với chuyển động của dương vật, eo từ thẳng thành cong, chân cũng gồng thẳng.

Nghiêm Hàn chờ tới lúc vào sâu bên trong, động tác đang thong thả bỗng nhiên biến đổi, đâm "Phập" vào một cái thật nhanh rồi rút ra.

"A!"

Diệp Nhất Sâm như rơi khỏi đám mây, chưa cảm nhận xong cảm giác lâng lâng khi lên đỉnh đã bị đạp một phát xuống trần gian.Khi Nghiêm Hàn tiếp tục làm như vậy một lần nữa, Diệp Nhất Sâm lại bị chèn ép đến mức khóc lên: "Đừng như vậy!

Huhuhu, a!

Em chết mất...

Hic!"

Nghiêm Hàn không nói gì, Diệp Nhất Sâm bất đắc dĩ tiếp tục nhận sai, não nhảy số thật nhanh, cố gắng dùng chút trí nhớ còn sót lại tự hỏi: "Em, em không nên chạy trốn, em không nên phát sóng trực tiếp, không nên để, ưm, để người khác chịch.

Em sai rồi!"

Nghiêm Hàn nhả đầu vú bị mút đến phát sáng lên, hỏi: "Còn gì nữa?"

Hỏi xong, anh lại lập tức nghiêng đầu, sau đó tiếp tục mút một bên khác."

Còn, còn có...?"

Diệp Nhất Sâm căng thẳng, nước mắt rơi không ngừng: "Còn gì nữa ạ...

Em không biết."

Cậu đáng thương cầu xin sự tha thứ, các fan nghe được đều hưng phấn không thôi. 【 Ngốc quá đi, tên đàn ông xấu xa này đang bắt nạt em đó!

Muốn chịch em khóc luôn! 】 【 Vị này là S sao?

Radar của M lập tức khởi động! 】 【 Đáng thương quá đi. 】 Tên thủ phạm bắt nạt Diệp Nhất Sâm lại là người hưng phấn nhất.

Tuy rằng hắn trên mặt lãnh nếu sương lạnh, nhưng chôn ở Diệp Nhất Sâm trong cơ thể hưng phấn đến nhảy dựng nhảy dựng dương vật hoàn toàn bại lộ tâm tình của hắn.

"Đương nhiên còn."

Nghiêm Hàn thong thả ung dung nói: "Em tự nhận em là đĩ điếm dâm đãng, không biết xấu hổ câu dẫn tôi hiếp em, chạy xong còn quyến rũ thằng khác đến cưỡng dâm em trong phòng rồi livestream."

Diệp Nhất Sâm khóc nấc lên, nghe xong liền choáng váng.

Ai cơ...

Sao cậu phải thừa nhận chuyện này?

Cậu không phải người như vậy.

Rõ ràng...

Rõ ràng cậu là người bị động.

Cậu chủ động tiếp cận Nghiêm Hàn nhưng không có ý định câu dẫn hắn!

Diệp Nhất Sâm phát cáu, Nghiêm Hàn nhìn thấy bèn nhướng mày không nói gì, chỉ âm thầm thêm lực cho thằng nhỏ bên dưới.

Diệp Nhất Sâm cắn răng định dùng tinh thần kiên cường bất khuất của mình để chống lại.

Cậu chịu đựng không khóc, nhưng cái lồn dâm bên dưới mãi phông được thỏa mãn nên khó chịu, chảy nước mãnh liệt, "khóc" mãi không ngừng.Trong nháy mắt, sự kiên định trong ánh mắt Diệp Nhất Sâm dần dần tan rã.

Giống như ném một cục đá vào trong hồ, đảo loạn khiến cho mặt hồ yên tĩnh trong vắt tạo thành từng đợt sóng nước lóng lánh.

Nghiêm Hàn lại thêm củi đốt vào đốm lửa tình đang cháy, nắm lấy cây nấm nhỏ của Diệp Nhất Sâm sục lên xuống, Diệp Nhất Sâm đang nhẫn nhịn vất vả liền lập tức liền bắn tinh, đồng thời khóc lên.

"Oa oa oa, em sai rồi, em nhận ạ!

A a -- Do em lả lơi ong bướm, em dụ dỗ anh đụ em, còn gạ thêm cả thằng khác đến ăn em!

Em là đứa không biết xấu hổ huhuhu!"

Nghiêm Hàn lập tức cười, nụ cười mang theo vài phần ấm áp.

Anh nâng mặt Diệp Nhất Sâm, dường như khen thưởng: "Đúng rồi, Sâm Sâm ngoan."

Vừa nói xong, Diệp Nhất Sâm nghênh đón từng đợt giã liên tục vào lồn như máy dập.

"Phập!

Phập!"

Diệp Nhất Sâm há miệng, nhưng lời nói đến môi đã bị đâm cho tán loạn: "A!

Không a a a!

Dừng...

Dừng lại!"

"Dừng lại?

Lồn đĩ của em nhịn được à?"

Nghiêm Hàn nhéo âm đế một cái.

Lồn nhỏ lập tức co rút lại.Ban nãy anh cũng cố gắng nhẫn nhịn nhưng bây giờ bé yêu đã nhận sai rồi, anh không cần phải chịu đựng nữa, hoàn toàn làm theo bản năng khiến bạn trai nhỏ dưới thân dục tiên dục tử*.*Dục tiên dục tử: sướng ơi là sướng🙂)))"A a a -- dừng lại!

Á!"

Diệp Nhất Sâm giống như một mảnh lá cây bị sóng biển đánh trôi dạt, đầu óc đều bị anh làm cho choáng váng, điều duy nhất khiến cậu cảm thấy mình còn sống đó chính là vị trí giao kết với Nghiêm Hàn.

Khoái cảm lan tràn ra toàn thân làm cậu khóc kêu không thôi, chân quơ loạn trên không trung, tới tới hạn liền duỗi ra thẳng tắp, phần eo cũng duỗi thẳng.

Khi Diệp Nhất Sâm không chú ý, Nghiêm Hàn liền tưới tinh dịch hết vào lỗ nhỏ.

Lúc rút dương vật ra, khoái cảm của bé mèo vẫn chưa kết thúc, run rẩy phun ra một đống nước khiến đám tinh binh cũng bị trôi ra.Chất lòng đặc sệt vẩn đục bắn đầy bộ phận sinh dục tạo nên một hình ảnh dâm đãng sắc khí không gì mô tả được.

Diệp Nhất Sâm thở phì phò, mơ hồ nghe thấy Nghiêm Hàn nói: "Thấy không?"

Cậu nghi hoặc mở mắt ra bèn thấy Nghiêm Hàn đứng giữa hai chân mình, không biết khi nào đã cầm điện thoại quay ngay chỗ đó."

Tuy rằng không biết mày có đang xem không, nhưng bố nói cho mày biết."

Ánh mắt Nghiêm Hàn sắc bén, thanh âm trầm thấp: "Con mèo đĩ thõa này là của bố mày.

Đừng tưởng mày ăn vụng được mà gáy.

Sâm Sâm là người của tao, sau này còn kết hôn với tao, mày chỉ là thằng thừa thãi thôi, biết điều thì cút xa hộ bố!"

Anh mạnh mẽ tuyên bố chủ quyền trong buổi livestream, nói với ai thì mọi người đều tự khắc biết.【 Cười chết, thằng cha này tự tin ghê! 】 【 Tuy bây giọng mlem, lại có cư bụ nhưng đừng có nói Sâm Sâm bạn trai rồi còn bảo kết hôn được không🙂)))) Ảo tưởng vđ ha ha ha! 】 【 Lúc chịch chọt thì đàn ông lắm, mở mồm phát như thằng trẻ trâu thế...】 【 Không phải là sextoy hình người của chủ bá à?

Mày gáy gì mà gáy? 】 【 Trò cười lớn nhất năm: Đại lão là tiểu tam. 】 【 Thấy mày ngoại hình cũng được, tạm tha. 】 【 Hoy, anh bạn này ảo tưởng mình đặc biệt nhất, mọi người chấp thằng nhỏ làm gì, đáng thương ghê. 】 Hầu hết người trong phòng đều là fan Diệp Nhất Sâm.

Tuy thích nhìn chủ bá khóc thút thít nhưng đều bao che cho con.

Nghiêm Hàn vốn là người xa lạ với bọn họ, bây giờ lại dám khiêu khích đại lão cầm đầu phòng mà họ đã biết từ trước, còn lấy danh nghĩa bạn trai chủ bá mà lên giọng, nên bình luận không khách khí.Nghiêm Hàn đọc làn đạn đều cười mình, sắc mặt đen kịt, hàm dưới căng chặt.

Đến tận khi trong đám comment hiện lên một dòng chữ mang theo hiệu ứng VIP.【 Người dùng 147258369: Ừ, thấy. 】

Nghiêm Hàn lập tức lấy lại thần khí, cười lạnh một tiếng: "Thấy là tốt." 【 Người dùng 147258369 tặng cho chủ bá du thuyền *6】 【 Người dùng 147258369 tặng cho chủ bá pháo hoa *6】 【 Người dùng 147258369 tặng cho chủ bá hỏa tiễn *6】 Từng đợt hiệu ứng nở rộ trong phòng phát sóng trực tiếp khiến Nghiêm Hàn đứng hình.【 Người dùng 147258369: Làm tốt lắm, cảm ơn đã tiếp đãi. 】 Nghiêm Hàn: "...?" 【 Ụ má, tao xin tuyên bố trò cười của năm! 】 【 Vị bạn trai của chủ bá không hiểu à?

Đại lão đáng yêu của bọn này xem ban nãy như một màn biểu diễn! 】 【 Thấy chủ bá bị hiếp, đại lão mừng như điên còn thấy hài lòng nữa, khen ngợi ba cái 6! 】 【 Chậc chậc, ai tài lộ ngay, vẫn là đại lão của mình vừa hào phóng vừa lương thiện! 】 【 Không hổ là Bồ Tát khu người lớn! 】 Nghiêm Hàn cạn lời.Thằng này bị điên à?

Còn cảm ơn tiếp đãi?

Làm như đi bar xem biểu diễn không bằng.Diệp Nhất Sâm không biết phòng phát sóng trực tiếp đã xảy ra chuyện gì, tự nhiên thấy sắc mặt Nghiêm Hàn thay đổi, tay cũng run, sắc mặt xanh mét, ném mạnh điện thoại lên bàn.Diệp Nhất Sâm cũng không dám hỏi, cơ thể run bần bật.

Nghiêm Hàn thấy cậu sợ hãi như vậy, nhắm mắt, hít sâu, kiềm chế quả bom sắp nổ trong người, bế Diệp Nhất Sâm lên rồi giúp cậu mặc quần áo.

Diệp Nhất Sâm đẩy nhẹ tay anh: "Quần...

Sẽ dơ mất."

Nghiêm Hàn lạnh mặt, không quan tâm đám bề bộn giữa hai chân cậu, cưỡng chế kéo quần áo lên, bản thân anh cũng chỉnh trang lại.

Anh kéo tay Diệp Nhất Sâm, nhìn thoáng qua đồng hồ: "Đợi chút, tôi còn một buổi hội thảo".Diệp Nhất Sâm sợ sệt ngước mắt nhìn, chờ câu sau của anh."

Tốt nhất là em nên ngoan ngoãn chờ tôi."

Nghiêm Hàn giữ lấy mặt Diệp Nhất Sâm, ngón tay cái vừa ấn vừa xoa trên môi Diệp Nhất Sâm: "Nếu em còn muốn chạy trốn, cũng không sao cả."

Diệp Nhất Sâm: Người này rốt cuộc bị sao vậy, sao lại thay đổi chủ ý?

Nghiêm Hàn lại nói tiếp: "Dù sao với thân phận của tôi thì việc điều tra vị trí và một số thông tin khác của em cũng chẳng khó khăn gì.

Em chạy không thoát đâu.

Nếu em còn chạy thì không chỉ trừng phạt em đơn giản như hôm nay đâu."

Diệp Nhất Sâm vẫn trầm mặc.

"Ví dụ như..."

Nghiêm Hàn nheo mắt: "Lần sau không làm trong phòng phát sóng trực tiếp, mà địt em trước mặt đồng nghiệp thì em thấy thế nào?

Cho người quen biết em ngoài đời thực biết em dâm đãng đến cỡ nào."

Anh không có khả năng khiến Diệp Nhất Sâm một tấc cũng không rời, chỉ có thể phá hủy Diệp Nhất Sâm từng chút một, để cậu toàn tâm toàn ý với mình -- đây mới là phương pháp hiệu quả nhất.

Nói xong, anh thấy sắc mặt Diệp Nhất Sâm trắng bệch, cũng coi như đạt được mục đích, vì thế bèn thu tay, cúi đầu hôn nhẹ lên môi cậu.Anh lại khoác lên mình nụ cười ấm áp, giọng nói cũng dịu dàng như gió xuân: "Sâm Sâm ngoan một chút, chờ anh họp xong sẽ đưa em đi dự tiệc nhé?"

Vừa đánh vừa xoa.Diệp Nhất Sâm thấy sắc mặt anh thay đổi bất thường càng cảm thấy rợn tóc gáy, rũ mắt ngoan ngoãn gật đầu, cất lời: "Vâng"."

Bé yêu ngoan".

Nghiêm Hàn hôn cậu rồi đi tới phòng họp.Anh vừa đi, Diệp Nhất Sâm liền vớ ngay lấy điện thoại, thấy livestream vẫn tiếp tục trên màn hình.【 Nam nhân thúi cuối cùng cũng đi rồi, nhưng hắn dám uy hiếp Sâm Sâm! 】 【 Chủ bá bị uy hiếp thì chớp mắt cái đi. 】 【 Đại lão mau cho tên khùng điên này biết thế nào là cậy quyền hiếp người đi! 】 【...

À thì, tui nói cái này không hay lắm, nhưng đại lão chắc gì đã bao che cho chủ bá.

Không cần biết đại lão có quyền lực vậy không, nhưng không phải đại lão vẫn luôn muốn thấy chủ bá bị những người khác "thích" à? 】 【 Hay là báo cảnh sát đi. 】 ...... 【 Người dùng 147258369: Tất cả đều lấy Sâm Sâm làm chủ, nếu Sâm Sâm cần sự giúp đỡ, anh đây cũng sẽ không bàng quan mặc kệ. 】 【 Người dùng 147258369: Đối với anh, Sâm Sâm là quan trọng nhất. 】 Diệp Nhất Sâm thấy các fan và Dương Vũ Thăng thật lòng quan tâm đến mình, cảm thấy trong lòng vô cùng ấm áp."

Mọi người yên tâm đi, em không sao đâu."

Lời nói của Diệp Nhất Sâm mang theo chút tâm trạng: "Hừ, em cũng không phải là người mà anh ta có thể tùy tiện bắt nạt."

Nghiêm Hàn uy hiếp thì có lợi ích gì?

Làm sao cấm cậu trốn được?

Hơn nữa cậu cũng không phải là người của thế giới này, chỉ cần cậu muốn thì chạy ngay được.【...

Đứa nhỏ này bị hiếp đến ngốc à. 】 【 Bắt nạt em có khác gì nhào bột à? 】 【 Chủ bá đừng gồng nữa!

Hay là đi nhờ đại lão cứu giúp đi! 】 【 Chủ bá tới nhà tui nè!

Tui bảo vệ em!

Không cần đưa tiền, chỉ cần đưa thân là được! 】 Diệp Nhất Sâm xấu hổ, nói: "Tóm lại là em tạm thời không sao hết.

Cảm ơn mọi người đã quan tâm.

Em tắt livestream để về nhà đã."

Cậu tắt phòng, ra khỏi phòng họp.

Cậu vừa ra khỏi cửa liền cảm nhận được ánh mắt đánh giá từ bốn phương tám hướng.

Mọi người trong công ty đều vô cùng tò mò xem trong khoảng thời gian cậu và Nghiêm Hàn ở phòng họp đã làm những gì.Diệp Nhất Sâm cúi đầu, cố gắng trốn tránh ánh mắt để đi ra ngoài.

Vì mới trải qua một trận hỗn chiến xong nên quần lót vừa dơ vừa dính khiến cho cậu không thoải mái, tư thế đi đứng cũng khác lạ khiến mọi người càng suy nghĩ sâu xa thêm.Cậu lên tàu, vẫn cảm thấy dính dính ở đũng quần bèn lén lén kéo nó ra một chút.Trên đường về nhà, cậu đi đến cửa hàng bán đồng hồ.

Tuy rằng cậu không dùng được đống tiền này nhưng cảm giác bán rẻ đồ mà Nghiêm Hàn đưa sướng vãi!

Cũng coi như là trả thù một phen xả giận.

Cậu cầm tiền vui vẻ về nhà tắm rửa, trong lòng nghĩ chờ Dương Vũ Thăng đã quay lại sẽ đánh nhanh thắng nhanh để kết thúc thế giới này đi.

Cậu bận suy đi tính lại đến mức không biết sau lưng mình có người.Đến tận khi cậu vừa đến quảng trường, một bàn tay đột ngột bịt miệng cậu kéo vào nhà vệ sinh gần đó.Không phải chứ!

Sao Nghiêm Hàn đã tìm đến nhanh vậy được!Sau khi đứng lại, cậu cố giương mắt nhìn người bắt mình.

Hóa ra đó là người đeo khẩu trang đen đã lâu không gặp: "Là anh!"

"Trước đây tôi nói rồi, lần sau gặp lại sẽ không phải trên tàu nữa."

Đôi mắt người đàn ông hơi cong: "Nhớ tôi không?"

Diệp Nhất Sâm không nhịn được nói ra: "Thì ra anh không sống ở trên tàu."

Người đàn ông đeo khẩu trang bật cười, ôm eo khiến cậu sát lại gần, chóp mũi cọ lên cổ hít một hơi thật sâu.Bị biến thái ôm khiến Diệp Nhất Sâm bàng hoàng nhận ra, hoảng hốt nhìn xung quanh.Cậu lúc này mới nhận ra nhà vệ sinh này không phải nhà vệ sinh bình thương mà là nhà vệ sinh một chiều.

Người bên trong nhìn ra thì thấy rõ mọi thứ, bên ngoài nhìn vào chỉ nhìn thấy là mặt gương.Người đến quảng trường không hề ít, nam thanh nữ tú đi qua nơi này nhất định sẽ dừng lại ngắm bản thân trong gương một cái.Chân Diệp Nhất Sâm mềm nhũn."

Thích nơi này không?"

Nam nhân vuốt cổ cậu: " Lúc phát hiện ra nơi này, tôi liền rất muốn chịch em ở chỗ này, được không?

Public chắc hẳn khiến em vui lắm nhỉ?"

17/3/2024________Khứa nào thiết kế cái nhà vệ sinh giữa chỗ đông người cũng ác thiệt🙂))))2 chương nữa là hết thế giới này nha~~~Cảm ơn mí bà chờ đợi tui trong suốt thời gian qua.
 

Thành viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
39,938
Bài viết
1,075,527
Thành viên
9
Mới tham gia
Jony fang
Back
Top Bottom