[BOT] Wattpad
Ban Quản Trị
- 25/9/25
- 89,324
- 0
- 0
[Đm/Song Tính/Np] Nhóc Con Mềm Mại Ngày Ngày Được Rót Tinh
Chương 80: Trong mơ bị chồng đe dọa đến chảy nước
Chương 80: Trong mơ bị chồng đe dọa đến chảy nước
Chương 80: Trong mơ bị chồng đe dọa đến chảy nước, tỉnh dậy tìm con riêng xin chịchCái đầu ngu ngốc của cậu trở nên nhão nhoẹt, không biết gì cả, chỉ có thể tùy tiện gật đầu theo lời người đàn ông: “Hưm ưm……
Đúng, đúng vậy…
A……”
Cuối cùng cũng nghe được điều mình muốn, Tô Thanh Nhiên hoàn toàn không thể khống chế sự bạo động trong cơ thể, dương vật thọc ra rút vào một cách nhanh chóng, ép cho lồn nhỏ vốn hồng hào của mẹ nhỏ trở nên sưng đỏ.“Mềm quá……”
Tô Thanh Nhiên chỉ cảm thấy người đang ướt sũng trong lòng mình thật mềm, chỗ nào cũng mềm, chỗ nào cũng thơm.Đầu ngón tay trắng nõn của Ngôn Úc vì những cú thúc mạnh mẽ trước đó, đã hằn từng vệt trên lưng Tô Thanh Nhiên.“Ưm a…
A……!”
Quy đầu không ngừng đâm vào tử cung, vô số cơn tê dại khiến Ngôn Úc trở nên ngu ngốc hơn, ngoài những tiếng rên rỉ yếu ớt thoát ra khỏi miệng, cậu không biết gì nữa: “Ha a……!!”
Tô Thanh Nhiên bị cái lỗ nhỏ chợt siết chặt lại hút đến kêu lên một tiếng.Thân gậy co giật bất chợt nhanh hơn, mỗi lần cặc bự đi vào đều ép lấy thịt huyệt non mềm, cho đến khi chúng rào rạt tiết ra dâm dịch ngọt ngào.Toàn thân Ngôn Úc đang run rẩy.Mồ hôi rơi xuống.Gân xanh trên thái dương Tô Thanh Nhiên giật mạnh, quy đầu kéo theo cơ thể to lớn của anh trực tiếp đâm vào tử cung nhỏ bé.Trong khoảnh khắc đó mã mắt đóng mở, quy đầu trương phình, vô số tinh dịch nóng hổi và dính nhớp phun ra, lấp đầy tử cung của vợ nhỏ.“Ứm……!!!”
Eo và bụng Ngôn Úc căng cứng, toàn thân dán chặt vào người con riêng, vừa trắng vừa mềm, hơi thở dồn dập, lông mi khẽ run rẩy, dường như không hiểu rốt cuộc mình đang làm gì.Nhưng ngược lại, từng đợt tinh dịch nóng bỏng của Tô Thanh Nhiên bắn vào khiến cậu cảm thấy khó chịu.Hai tay không ngừng đẩy ra, mềm nhũn vô cùng: “Hu hu…
Cút, cút đi……”
Cậu bị làm cho không thoải mái.Tô Thanh Nhiên nhìn mẹ kế vừa mới sảng khoái xong liền trở mặt không biết người, khẽ “A” một tiếng: “Mẹ nhỏ vẫn chưa thỏa mãn sao?
Vậy thì… chúng ta tiếp tục nhé?”
Đôi mắt mơ hồ của Ngôn Úc hơi mở to vì những lời này, rõ ràng là không thể tin được, cậu lắc đầu: “Không, không muốn……”
Sự ương ngạnh vừa mới trỗi dậy đã bị người con riêng kiêu ngạo dập tắt.Một đêm trôi qua.Mọi thứ dường như bình yên vô sự.Nhưng khi Ngôn Úc tỉnh dậy với cơ thể đau nhức trên giường Tô Thanh Nhiên, cậu mới bừng tỉnh cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.Cậu lại thực sự ngủ với người con riêng mà mình luôn chán ghét.Hồi ức đêm qua ùa về trong đầu Ngôn Úc, sau tai cậu đỏ bừng.
Không chút do dự, cậu vợ nhỏ ăn xong định chạy, cậu lật chăn lên nhưng chân vừa chạm đất đã mềm nhũn, suýt chút nữa quỳ xuống.“Ưm……”
Vịn vào mép giường, sau khi thích ứng dần, toàn thân Ngôn Úc toát ra một lớp mồ hôi mỏng, hơi thở dồn dập, giống hệt ngày ở phòng Quý Sở.
Tùy tiện chọn vài món quần áo mình thích, cậu đã thành công cắm cho người chồng của mình chiếc sừng thứ hai, chậm rãi bước ra khỏi căn phòng.Khoảnh khắc cửa đóng lại.Không ai phát hiện ra, trong phòng ngủ của Tô Thanh Nhiên, ngay cả một bức ảnh của Cố Tư Ngôn cũng không có.Bước chân rất yếu ớt, người mẹ kế vốn đã xinh đẹp sẵn sau khi được hai người đàn ông tưới nước, lại trở nên càng thêm quyến rũ.Mỗi cử chỉ, mỗi bước đi, đều toát ra một vẻ đẹp như trái cây chín mọng tỏa hương.Chỉ là, trên người cậu lại tỏa ra một mùi hương mà một người có tính chiếm hữu cực mạnh không thích.Mùi hương của người khác.Đóng cửa phòng lại.Cậu trở về căn phòng lớn nhất, chỉ thuộc về cậu và ông chồng đã chết.Nhìn bức ảnh Cố Tư Ngôn trên đầu giường, trước đây khi Ngôn Úc nhìn nó, chắc clà đầy vẻ chán ghét.
Nếu không phải vì cậu và Cố Tư Ngôn còn phải gắn bó với nhau, hơn nữa không thể ly hôn, cậu đã sớm vứt bỏ bất kỳ thứ gì thuộc về Cố Tư Ngôn ở đây.Bằng không, mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt này, cậu vợ nhỏ bướng bỉnh lại nghĩ đến chuyện mất mặt đêm tân hôn.Nhưng giờ đây nhìn lại khuôn mặt của Cố Tư Ngôn, Ngôn Úc lại cảm thấy không chán ghét đến thế nữa.Toàn thân dính đầy dấu vết do người đàn ông khác tạo ra, cậu nhìn bức ảnh của người chồng trên danh nghĩa, khuôn mặt đầy vẻ đắc ý.Đôi môi đỏ mọng, đầy đặn, thốt ra những lời không hề dễ nghe: “Đồ vô dụng.”
Ngôn Úc thật xấu tính.Ghét một người thì phải dùng những lời khó nghe để miêu tả.Chỉ là, kết hợp với khuôn mặt xinh đẹp đến mức khiến người ta muốn làm cho cậu khóc mỗi ngày, những lời này, ngoài việc khiến người ta muốn làm cho cậu thấu xương, thì không còn gì khác.Vui vẻ không được bao lâu.Ngôn Úc không còn kiêng dè gì nữa, trước mặt bức ảnh Cố Tư Ngôn, cởi quần áo rộng thùng thình của Tô Thanh Nhiên ra, toàn bộ cơ thể như được một nghệ nhân điêu khắc tỉ mỉ hiện ra trong không khí.Đáng tiếc, trên đó lại phủ đầy dấu vết của người khác.Cậu vợ nhỏ mệt mỏi quá, khóe mắt tràn ra nước mắt, ngáp một cái như một chú mèo con, rồi chìm vào giấc ngủ trên chiếc giường lớn mềm mại.Khi ngủ, cậu ngoan đến kỳ lạ.Ít nhất là dễ thương hơn nhiều so với lúc thức.Trên bức ảnh, người chồng đã chết đang nhìn chằm chằm vào cậu.
Gương mặt tuấn tú của Cố Tư Ngôn, vì một lý do nào đó mà nhiễm một vẻ tà khí nhàn nhạt.Căn phòng tĩnh lặng.Không ai phát hiện màn sương đen bên ngoài căn biệt thự đã ngày càng dày đặc.Trong giấc mơ.Cậu vợ nhỏ lại nhíu mày, người này sao mà phiền thế, đúng là âm hồn bất tán.Người chồng trước mặt giống hệt trong giấc mơ hôm qua, chỉ là càng ngày càng phiền phức.“Cút ngay!”
Biết rõ mình đang mơ, cậu vợ nhỏ hất tay Cố Tư Ngôn ra, giọng nói mềm mại, không chút hiệu quả: “Anh, sao anh phiền thế, mỗi lần mơ thấy anh là y như rằng không có chuyện gì tốt.”
Nhưng vừa giương mắt, Ngôn Úc liền phát hiện người chồng quen thuộc trước mắt đã thay đổi, không còn vẻ ôn hòa hay khuôn khổ nữa, mà đang nhìn cậu với ánh mắt đầy vẻ bề trên.Giấc mơ tĩnh lặng.Vốn còn hung hăng bỗng im bặt.“……”
Sao nằm mơ lại gặp phải người tồi tệ như vậy chứ?
Đã thành quỷ rồi, vẫn đáng ghét như thế.Cố Tư Ngôn không nói gì, chỉ nhìn Ngôn Úc với ánh mắt đầy áp lực.Cậu vợ nhỏ sợ sắp chết rồi, cậu ghét và sợ nhất là Cố Tư Ngôn có vẻ mặt này.
Cảnh vật xung quanh rất quen thuộc, chính là phòng ngủ của hai người.Một người ngồi trên sofa, một người đứng với vẻ mặt lạnh lùng.“Anh……”
Ngôn Úc muốn hỏi y còn sống không, nhưng nhỡ Cố Tư Ngôn phủ nhận thì chẳng phải càng đáng sợ hơn sao?Nhớ lại cảnh mình vừa hất tay Cố Tư Ngôn, cậu vợ nhỏ vừa ngốc vừa nhát gan cẩn thận sờ tay chồng: “Anh, anh đừng giận được không?”
“Tôi, tôi không cố ý.”
Cậu ngụy biện.Tim đập thình thịch không ngừng, cảm giác căng thẳng như hình với bóng, phiền chết đi được.
Khuôn mặt cậu ướt át, khóe mắt còn bị Cố Tư Ngôn dọa đến chảy nước mắt.Sợ con quỷ này quấn lấy mình.Nói lắp như khi mắc lỗi bị chồng mắng vậy, cậu nhỏ giọng giải thích: “Tôi, tôi, tôi cũng không cố ý ngoại tình, không phải tại anh sao!”
Nói đến đây, cậu thẳng lưng, nhưng chưa đến một giây, khi Cố Tư Ngôn nhìn cậu với ánh mắt đầy suy ngẫm, “Bụp” một tiếng, cậu lại mềm nhũn.“Anh, anh đừng mang tôi đi cùng được không?”
Cậu nức nở mềm mại, “Cầu, cầu xin anh……”
Nói cho cùng, Ngôn Úc vẫn chột dạ.Nhưng không đợi cậu ngụy biện thêm, Cố Tư Ngôn tiến lên một bước, vị thế hoàn toàn đảo ngược.“Ưm……”
Cậu vợ nhỏ vốn ở vị trí chủ nhân ngày hôm qua, giờ đây hoàn toàn trở thành món đồ chơi trong tay chồng.Cứ chốc chốc lại bị người đàn ông trêu chọc, giọng mũi run rẩy, ngứa không chịu được.
Nhưng người đàn ông lại không cho thỏa mãn, khiến cả người Ngôn Úc ướt đẫm.Khó chịu hơn bất cứ lúc nào.Cái lồn khát khao mấp máy, nước dâm chậm rãi chảy ra, từng đợt ngứa ngáy quen thuộc nhưng khó nhịn hoàn toàn chui vào cơ thể, ngay cả run rẩy cũng thật khó khăn.Nước mắt lăn xuống.Lông mi bị nước mắt làm ướt thành từng cụm.Nhìn người vợ nhỏ trước mắt toàn thân toát lên vẻ khao khát, động tác của Cố Tư Ngôn vẫn không dừng lại, tiếp tục châm lửa một cách máy móc và cứng nhắc.Khiến Ngôn Úc không ngừng nức nở, tiếng rên rỉ ngày càng ngọt ngào và mềm mại.“Ưm……!”
Khi Ngôn Úc không thể kiểm soát, bắn ra trong tay người đàn ông, lông mi cậu run rẩy, mở bừng hai mắt.Hốc mắt trong mơ đã khóc sưng lên thành màu hồng, ngay cả mí mắt trắng nõn cũng đỏ ửng.Cậu vợ nhỏ kiêu kỳ chỉ nhớ một câu, người chồng trong mơ nói với cậu khi cậu sắp tỉnh lại — nếu còn dám ngoại tình, hình phạt sẽ không chỉ như thế này.Trong mơ, giọng nói của người đàn ông rất êm tai.Nhưng lại khiến Ngôn Úc cảm thấy vô cùng ghét bỏ.Lồn nhỏ nhẹ nhàng phun ra một đợt nước dính nhớp, “Ưm……”
Cơ thể Ngôn Úc bị người ta làm cho khó chịu không ngừng run rẩy, đuôi mắt ửng hồng, nhìn bức ảnh Cố Tư Ngôn trên đầu giường, không chút do dự, cậu vợ nhỏ khó chịu ném nó đi.Khung ảnh bằng kính vỡ tan tành trên sàn nhà.Hốc mắt Ngôn Úc đỏ hoe.Dựa vào đâu mà không được ngoại tình?
Ông ta không muốn cậu làm, cậu càng phải làm, cho con quỷ này tức chết luôn!Ngoài cửa sổ, khi Ngôn Úc ném bức ảnh của Cố Tư Ngôn xuống đất, sương mù dày đặc, dần dần không thể phân biệt được bây giờ là ban ngày hay ban đêm.Nhưng lúc này, cậu cũng không có tâm trạng để nhìn ra ngoài cửa sổ.Cậu biết, hôm nay Quý Sở đã về nhà.Âm đạo ngứa ngáy không chịu nổi, đã quen với việc được người đàn ông thỏa mãn, nên không chịu được một chút khó chịu nào, giống như một người vợ dâm đãng.Sau khi tắm rửa sạch sẽ mồ hôi trên người, Ngôn Úc mặc một chiếc váy ngủ cùng màu với lần trước cậu đến tìm Quý Sở.Chỉ là lần này, chiếc váy đặc biệt ngắn.Đóng cửa phòng, toàn thân cậu trắng bệch ửng hồng.
Không cho cậu ngoại tình sao?
Vậy thì cậu nhất định phải ngoại tình.Còn phải cố tình tìm con trai ông ta để ngoại tình!Hốc mắt Ngôn Úc ướt đẫm.Chỉ cần Cố Tư Ngôn xuất hiện trong mơ, người vợ nhỏ ngốc nghếch lại nhớ về đêm tân hôn và những hình ảnh bị người đàn ông dạy dỗ trước đó, cảm thấy rất tủi thân.Hơn nữa, không ngờ đã thành quỷ rồi mà người này vẫn khó chịu như vậy.Hay là, vẫn còn ghét bỏ cậu?Chỉ cần nghĩ đến đó, cậu vợ nhỏ lại cảm thấy tức giận.Với đầu óc ngốc nghếch nhưng tính tình ương bướng của mình, cậu chậm rãi đi về phía phòng của người con cả, không hề nghĩ đến khả năng người chồng ma quỷ sẽ lại đi vào giấc mơ của mình.Dù sao thì cậu có nhiều tiền như vậy, tại sao không mời vài đạo sĩ bắt ma về đuổi Cố Tư Ngôn đi.Bởi vì chiếc váy quá ngắn nên phải đi bước nhỏ.Cơn giận trong lòng cậu vợ nhỏ biến mất không còn tăm hơi khi cậu đến trước cửa phòng Quý Sở, chỉ còn lại sự lo lắng.Lòng bàn tay cậu ướt đẫm mồ hôi.Chiếc váy Ngôn Úc mặc hôm nay bó sát, tôn lên vòng eo thon gọn đến kinh ngạc, chân váy cực ngắn, chỉ cần lỡ lơ là một chút, có thể lộ ra khung cảnh phía dưới váy.
Đôi chân trắng tuyết để lộ hoàn toàn.
Đây là một bộ quần áo mà ngay cả Cố Tư Ngôn cũng chưa bao giờ thấy Ngôn Úc mặc.Cái lồn vẫn trần trụi không có quần lót, vì khao khát mà không ngừng rỉ nước, chất lỏng theo đôi chân trắng muốt của Ngôn Úc chảy xuống, thấm ướt thảm.“Cốc cốc” Cậu gõ cửa.Trong đôi mắt ngấn nước kia là sự nghiêm túc.Giống như…… một thiếu niên rụt rè đang chào hàng bản thân mình.
Rằng cậu rất rẻ, nên hy vọng có một vị khách nào đó sẽ mua cậu.