[BOT] Wattpad
Ban Quản Trị
- 25/9/25
- 89,780
- 0
- 0
[Đm/Np] Hạ Lưu Bỉ Ổi
140
140
452.Báo cáo tuần, bài kiểm tra, bài tập phụ đạo......
Tôi cất hết bài tập đã làm xong vào ba lô rồi dựa lưng vào ghế ngáp một cái, đột nhiên cảm thấy mình bỏ quên gì đó.Đến khi lấy tài liệu ôn tập của Mẫn Xuyên Thanh ra, tôi mới biết vấn đề nằm ở đâu.Trước đó điện thoại của tôi bị Thịnh Thành Tố tịch thu, lúc ngồi trên taxi tôi nhận chạy việc vặt cho mấy bạn học, sau khi về nhà lại bị Lạc Đoan Diệc đeo bám nên quên trả lời tin nhắn của Mẫn Xuyên Thanh.Tôi mở điện thoại ra nhưng không thấy anh trong khung chat, vì đã có tiền lệ nên tôi mở danh sách chặn ra xem, quả nhiên nick của Mẫn Xuyên Thanh nằm trong đó.Rõ ràng là do Thịnh Thành Tố làm sau khi tịch thu điện thoại của tôi, sao cách thể hiện sự độc chiếm của họ đều trẻ con thế chứ?Chẳng biết đàn anh Mẫn ngủ chưa nữa.
Tôi vội vàng bỏ chặn anh rồi loay hoay gõ gõ xóa xóa trong khung chat hồi lâu, cuối cùng quyết định gọi cho anh.Đợi mấy giây, cuộc gọi kết nối."
Chào, chào buổi tối......"
Tôi co chân ngồi trên giường, dựa vào tường hỏi khẽ, "Anh đang ngủ à?
Em có làm phiền anh không?"
Mẫn Xuyên Thanh đáp: "Anh chưa ngủ."
Anh chỉ nói một câu như vậy, giọng điệu hơi lạnh nhạt, tôi gãi má nghĩ xem nên nói gì.
Xin lỗi trước?
Hay là kể anh nghe chuyện hôm nay?"
Em......"
Tôi vừa thốt ra một chữ thì Mẫn Xuyên Thanh ngắt lời tôi: "Em về nhà rồi à?"
"Dạ!"
Tôi tưởng anh không tính sổ với mình nên cười hì hì: "Em vừa xem sổ tay của hội trưởng nè."
Mặc dù anh đã từ chức nhưng tôi vẫn quen gọi anh là hội trưởng.Mẫn Xuyên Thanh hỏi: "Xem sổ tay mới nhớ đến anh à?"
Cảm nhận được anh đang giận, tôi vội vàng nín cười rồi nói: "Em vẫn luôn nhớ anh mà, thật đó!"
Đầu dây bên kia im lặng một hồi, tôi căng thẳng ôm gối, nghe thấy tiếng cười khẽ của Mẫn Xuyên Thanh.
Anh cười nói: "Tiểu Hạ, nói xạo cũng đừng qua loa thế chứ."
Tôi nói: "Em đâu có xạo."
Anh hỏi: "Thật không?"
Tôi lí nhí thừa nhận: "Thôi được rồi, em xạo đó."
Rốt cuộc giọng Mẫn Xuyên Thanh cũng bình thường trở lại, ngữ điệu của anh chậm rãi, vừa dịu dàng vừa có từ tính, rất thích hợp kể chuyện ru ngủ: "Hôm nay em làm những gì?"
Tôi kể anh nghe chi tiết lịch trình trong ngày, đi tập gym, đi dạo công viên, còn đi chơi game.
Mặc dù chơi game hơi khó nhưng thú vị hơn tôi tưởng nhiều."
Phải rồi!
Em còn gặp Tịch Số ở công viên nữa," nhớ lại bộ dạng của Tịch Số, tôi không nhịn được cười, "Cậu ấy tới trách móc mấy câu, nói em suy đồi đạo đức, sau đó hùng hổ bỏ đi, buồn cười ghê."
Mẫn Xuyên Thanh cũng cười theo: "Trùng hợp vậy sao?"
Tôi nói: "Em cũng thấy trùng hợp lắm."
Lần trước ở phòng sinh hoạt cũng vậy, rõ ràng tôi không rủ Tịch Số mà vẫn đụng mặt hắn......"
Có khi nào cậu ấy đang theo dõi em không?"
Khi nói câu này giọng Mẫn Xuyên Thanh rất nhỏ, tôi sửng sốt, còn tưởng mình nghe nhầm, sau đó anh lại cười khẽ: "Anh đùa thôi."
Anh không tiếp tục chủ đề này mà hỏi tôi: "Tuần sau em có ăn trưa với anh không?"
Đã chính thức hẹn hò cũng không thể trốn tránh họ mãi, lo lắng bất an còn khiến mình ngủ không ngon nữa.
Tôi suy nghĩ một lát rồi ngoan ngoãn nhận lời: "Em cũng muốn ăn với hội trưởng lắm."
So với nói thật, tôi thích nói những lời khiến người khác vui vẻ hơn."
Tuần sau......"
Mẫn Xuyên Thanh dừng lại giây lát, trong giọng nói mang theo ý cười, "Anh đã chuẩn bị một bất ngờ nho nhỏ, chỉ dành cho Tiểu Hạ ngoan ngoãn thôi."