Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Đm/Hoàn] Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ (Tuyên Lê)- Trans: Maccaoo

[Đm/Hoàn] Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ (Tuyên Lê)- Trans: Maccaoo
Phiên ngoại 4: Bé con đi đâu thế? (3)


Sau khi xuống máy bay, Nguyễn Khả Hạ và Nguyên Bảo lên xe ô tô được tổ sản xuất chuẩn bị trước, ngồi hơn 2 tiếng đồng hồ mới đến địa điểm ghi hình.Địa điểm quay lần này là một thôn trang nhỏ của dân tộc thiểu số.

Phong cảnh nơi đây đẹp vô cùng, không khí trong lành, có cảm giác như thể tách biệt với chốn đô thị nhộn nhịp bên ngoài vậy.Nguyên Bảo hưng phấn bừng bừng, đi đường xa như thế cũng không mệt tẹo nào, nhìn cái gì cũng tò mò, thấy cái gì cũng phải ngó một miếng mới được.Năm cặp bố con tập trung trên sân một sân cỏ.

Nguyễn Khả Hạ đi tới chào hỏi những ông bố khác.

Ba ông bố diễn viên thì Nguyễn Khả Hạ đã từng gặp khi tham gia các hoạt động khác, chỉ có ông bố là quán quân bắn súng Cố Kiếm thì cậu chưa gặp bao giờ.Nguyễn Khả Hạ thì ở đây bắt tay, chào hỏi, Nguyên Bảo bên kia cũng bắt đầu tiến hành đi xã giao làm quen.Nguyên Bảo lại gần bé nhà Cố Kiếm, bẽn lẽn mở miệng, "Chào cậu."

Đứa bé này không xởi lởi như Nguyên Bảo, là một người khá lạnh lùng, lạnh nhạt nhìn Nguyên Bảo rồi quay đầu đi chỗ khác.Nguyên Bảo: "......"

Hình như là bị người ta ghét mất rồi, bị hớ rồi.Nguyên Bảo lùi lại, rầu rĩ ôm chân Nguyễn Khả Hạ.Cố Kiếm cúi đầu, "Simon, Nguyên Bảo chào con kìa, con phải nói gì nhỉ?"

Đứa bé có biệt danh Simon quay đầu lại, miễn cưỡng nói, "Chào."

Nguyễn Khả Hạ cười, "Simon xấu hổ hử, nhìn cái là biết con rất ngoan rồi."

Cố Kiếm nói, "Đúng thế, nó không thích nói chuyện đâu.

Bữa nay tôi đưa nó ra ngoài mong nó có thêm bạn mới.

Nguyên Bảo mấy tuổi rồi?"

Nguyễn Khả Hạ xoa đầu Nguyên Bảo, "Nói cho chú Cố biết con mấy tuổi rồi?"

Nguyên bảo: "Con sắp bốn tuổi dồi."

Cố Kiếm: "Simon 5 tuổi rồi, Simon là anh thì phải chăm sóc em, biết chưa?"

Simon lạnh lùng gật đầu cái rụp.Các bạn nhỏ tham gia chương trình thì có ba bạn nam và hai bạn nữ, ngoài Nguyên Bảo và Simon thì còn một bé trai 5 tuổi nữa có biệt danh là Bánh Tôm.

Hai bé gái thì một bé là Dứa và một bé là Janice.Đám nhóc vừa mới gặp nhau, còn chưa quen, vẫn đang trong giai đoạn thăm dò.Dẫn chương trình mở lời chào mừng năm đội đến tham gia chương trình, sau lời mở đầu, mắt đầu đến màn "tịch thu" đồ chơi của các bạn nhỏ.Nguyễn Khả Hạ sợ lấy đồ chơi của Nguyên Bảo thì nó khóc mất.

Mấy đứa trẻ của các nhà khác bắt đầu bù lu bù loa lên rồi, ba của Dứa lấy con cừu bông ra nộp, cô bé lập tức mếu máo khóc.Ba của Dứa luống cuống tay chân, đột nhiên nhìn thấy Nguyên Bảo, mắt sáng lên, "Nín đi nào, sau này ba lại đưa lại cho con, con xem anh Nguyên Bảo ngoan chưa kìa, anh có khóc đâu nào."

Nguyên Bảo đang ôm thỏ bông trên tay: ......Quyết đoán cống nạp.Ipad, nộp.

Đồ ăn vặt, bai bai.

Xe hơi đồ chơi, hẹn gặp bạn vào một ngày đẹp trời.Cố Kiếm nói, "Nguyên Bảo nhà cậu ngoan thật đấy.

Thích thế không biết."

Nguyễn Khả Hạ cảm động nhìn ba Dứa.

Đại ca, anh giúp em rồi.

Nếu không nhờ có bé gái đứng bên cạnh nhìn thì làm thì có chuyện thằng nhóc này sẵn sàng hiến dâng thế.MC nhiệt liệt khen ngợi Nguyên Bảo, "Bạn Nguyên Bảo giỏi quá!"

Nguyên Bảo cười hi hi, lúc chạy về thì chân nọ đá chân kia, ngã sấp xuống đất.Cố Kiếm kêu, "Tiểu Nguyễn, con cậu ngã kìa!"

Nguyễn Khả Hạ bận bịu bới đồ trong vali, ngẩng đầu lên nhìn, nói, "Không sao.

Nguyên Bảo, tự đứng lên đi nào."

Nguyên Bảo cũng không khóc, chống đôi tay nhỏ tí xuống đất, còn chưa đứng dậy thì Simon đã đi đến ôm Nguyên Bảo dậy.Nguyên Bảo ngẩn ngơ nhìn Simon, sau đó ngại ngùng nói lí nhí, "Cảm ơn."

Simon trả lời ngầu đét: "Không có gì."

Hai ông bố thấy cảnh này, cảm giác tim mình nhũn hết cả ra.Sau khi thu hết đồ chơi rồi, MC nói, "Sau đây chúng ta sẽ chọn nhà để ở.

Có tổng cộng 5 phòng.

Nhà 1 là Vườn hoa cổ tích, nhà 2 là Sơn trang mỹ miều, nhà số 3 là Quý tộc hạng sang, nhà 4 là VIP hướng núi và nhà cuối cùng là Bản sắc dân tộc.

Về quy định chọn phòng thì cực kỳ công bằng.

Ai đến trước thì được!"

"Deeeeeeeeee" Năm bạn nhỏ hứng khởi hò reo.Năm ông bố: ......

Đang thử thách sức bền của tụi tui hở?Nguyễn Khả Hạ cầm bản đồ, trên đó có đánh dấu vị trí của 5 nhà.5 ngôi nhà trọ được chia ra, đi 3 con đường khác nhau.

Nếu dựa vào tên để đoán thì thật sự không biết chất lượng thế nào, Nguyễn Khả Hạ hỏi Nguyên Bảo, "Cục cưng muốn chọn cái nào?"

Nguyên Bảo để ý Simon chứ nào để ý Nguyễn Khả Hạ, trả lời qua quýt: "Ba ba (*) chọn cái nào thì con ở đó."(*) Mình sẽ để Nguyên Bảo gọi Nguyễn Khả Hạ là ba ba nhé vì ở chương trước có nói là Nguyên Bảo gọi Phó Hàn Xuyên là ba còn Nguyễn Khả Hạ là ba ba để phân biệt.Chiêu trò đặt tên của tổ sản xuất nào là cổ tích rồi thì hạng sang, xong còn mỹ miều với lại VIP, chắc chắn kiểu gì cũng có bẫy.

Nguyễn Khả Hạ quyết định, "Thế ba con mình chọn Bản sắc dân tộc nhá?"

"Được ạ."

Nguyên Bảo ôm cổ Nguyễn Khả Hạ, ghé sát vào tai Nguyễn Khả nói, "Nhưng mà con muốn ở cạnh chị Simon cơ."

Nguyễn Khả Hạ nhíu mày nghi hoặc, "Simon không phải là con gái, con phải gọi là anh chứ."

Nguyên Bảo phản đối: "Là chị gái."

Nguyễn Khả Hạ ngoái đầu lại nhìn Simon, bé đội một cái mũ bucket, gương mặt thanh tú, đúng là nhìn hơi giống bé gái thật."

Simon là con trai, tên tiếng Anh cũng là tên con trai mà.

Con có muốn tự đi hỏi anh không?"

Nguyên Bảo lắc đầu, cứng đầu nói, "Là chị."

Nguyễn Khả Hạ bất lực, "Này là ba đã nói với con rồi nhé, sau này phát hiện ra là anh chứ không phải là chị thì đừng trách ba không nói với con nhé."

Nguyên Bảo chu môi lên, "Là chị mà."

Sau khi đoạn này lên sóng, tất cả người xem đều cười ngất, ----------------------------Luôn yêu Nguyên Bảo nhưng không quên đ ! mẹ truyenfull------------------------------Nguyễn Khả Hạ chọn nhà số 5, trên đường đi thì gặp ba con Bánh Tôm, hình như cũng chọn nhà số 5.Nguyễn Khả Hạ cười, nói một câu "Tôi đi trước nhé", rồi một tay xách vali to uỵch, một tay giữ lấy Nguyên Bảo đang bám trên cổ mình rồi phi nước đạiNguyễn Khả hạ chạy một mạch đến nhà số 5.

Cậu thường tập luyện nên dăm ba trò vận động này không làm khó được cậu.Căn Bản sắc dân tộc quả nhiên là rất đậm bản sắc dân tộc.

Đó là một căn nhà bằng tre cực kỳ chắc chắn, phòng ngủ sáng sủa, vừa rộng rãi vừa sạch sẽ.Nguyễn Khả Hạ hỏi Nguyên Bảo, "Con có thích ở đây không?"

Nguyên Bảo hưng phấn nhìn ngắm tứ phía, "Thích lắm ạ!

Ba ba giỏi quá cơ!"

Ba con Bánh Tôm không giành được nhà số 5, đành phải đi ra nhà số 3 xa tít.

Tuy là cơ sở vật chất không bằng nhưng mà cũng rất ổn.Nguyễn Khả Hạ định sắp xếp hành lý ra thì Cố Kiếm dẫn Simon đến.Vừa vào cửa, Cố Kiếm đã "Oa, nhà của cậu xịn thật luôn á."

Nguyễn Khả Hạ: "Hai người ở nhà nào thế?"

"Tụi tôi ở Sơn trang mỹ miều, đúng là mỹ miều lắm luôn."

Cố Kiếm đau buồn nói.Nguyễn Khả Hạ cười, "Anh bị lừa rồi, nhìn cái tên là thấy không ổn rồi."

Tổ sản xuất cũng biết đặt tên cho sang mồm ghê á.

Căn nhà đó là nhà lợp cỏ tranh, hình như đã lâu lắm rồi không ai ở, đồ đạc còn phủ một lớp bụi mỏng cơ.

Cửa sổ thì không khép chặt được, gió lùa vào ào ào.Simon thấy căn nhà rộng rãi của Nguyên Bảo rồi lại nhìn căn nhà ọp ẹp của mình, tâm tình lập tức tụt dốc.Đột nhiên Nguyên Bảo kéo áo Nguyễn Khả Hạ.Nguyễn Khả Hạ quỳ xuống, "Sao thế?"

Nguyên Bảo ghé sát lại, thì thầm gì đó vào tai Nguyễn Khả Hạ.

Nụ cười của Nguyễn Khả Hạ dần cứng ngắc lại.Nguyên Bảo tha thiết: "Được hông ba ba?"

"Được."

Nguyễn Khả Hạ thở dài, đứng dậy, nở nụ cười với Cố Kiếm, "Anh Kiếm, Nguyên Bảo nói muốn đổi nhà với anh."

"Cái gì?"

Cả Cố Kiếm lẫn Simon đều há mồm.Nguyễn Khả Hạ bất lực thật sự.

Nguyên Bảo còn bé thế đã biết làm mấy trò này để cưa cẩm "chị gái" rồi, sau này lớn lên kiểu gì cũng đào hoa lắm cho mà xem.Nguyên Bảo nói là mình thích căn phòng lớp cỏ tranh kia lắm lắm, Cố Kiếm từ chối mãi nhưng không thể vượt qua được sự thành thực không giả trân kia của Nguyên Bảo, cuối cùng cũng đổi nhà thành công.Hôm nay là ngày đầu tiên, tổ sản xuất không bắt họ phải nấu cơm, tận tâm chuẩn bị bữa tối cho họ.

Sau khi cùng nhau ăn cơm xong, Nguyễn Khả Hạ về căn nhà tốt nhất, to nhất, xịn nhất, sạch nhất, đẹp nhất kia, xách hành lý đi.

Nguyên Bảo thì nhất quyết không về, phải ở lại chơi với Simon một lát cơ.Vì đổi nhà nên mức độ hảo cảm của Simon với Nguyên Bảo tăng vọt.

Nhoáng cái hai bạn nhỏ đã quen thân với nhau rồi.Nguyễn Khả Hạ nói, "Được rồi, phải đi rồi con.

Ba con mình còn phải về dọn phòng nữa."

Nguyên Bảo cực kỳ không tình nguyện, chia tay với Simon.Nguyễn Khả Hạ đùa, "Hay là con không cần đi với ba nữa?

Có phải hôm nay con muốn ở lại đây không?

Ở lại ngủ với Simon?"

Nguyên Bảo ngây người.Nguyễn Khả Hạ hài lòng nghĩ, cuối cùng cũng xách đi được rồi.Kết quả Nguyên Bảo che miệng, mắt long lanh lấp lánh, vừa ngại ngùng vừa vui sướng, "Được thế thật ạ?"

Nguyễn Khả Hạ: ......

Hay lắm, ngày đầu tiên đến cậu đã thấy hối hận rồi.*Nguyễn Khả Hạ nói hết nước hết cái mới đem được Nguyên Bảo về nhà cỏ tranh.

Hai ba con cùng nhau dọn dẹp phòng ốc sạch sẽ, thay ga giường mới, Nguyễn Khả Hạ lấy báo dán kín cửa sổ lại.Nguyên Bảo cẩn thận quan sát biểu cảm của Nguyễn Khả Hạ, "Ba ba, phòng mình tốt nhờ."

Nguyễn Khả Hạ không nhịn được cười.

Đang dỗ cậu đấy hở?"

Ừ.

Tốt lắm cơ.

Ba chưa từng ở phòng nào như này luôn á.

Cục cưng của ba phải chịu khổ rồi."

Nguyên Bảo thấy Nguyễn Khả Hạ không giận, vui mừng nói, "Phòng này còn tốt hơn phòng ở nhà mình ấy nhờ ba ba nhờ."

Nguyễn Khả Hạ cười ngất, "Hòm hòm thôi, con đừng có tâng bốc quá đà."

Nguyên Bảo lí nhí, "Ba ba đừng giận."

Nguyễn Khả Hạ cảm động, xoa đầu bé con, "Ba không giận.

Con biết nhường nhịn, chăm sóc cho các bạn khác là rất tốt."

Nguyên Bảo ngại ngùng che miệng cười.Nguyễn Khả Hạ lại nói, "Nhưng mà ba vẫn phải nói với con, Simon là anh trai."

Nguyên Bảo dùng giọng nói non nớt, quyết liệt phủ nhận, "Hông phải!"

Nguyễn Khả Hạ và Nguyên Bảo cùng nhau nằm trên giường, "Ba hỏi con nhá, nếu mà Simon là anh trai chứ không phải chị gái thì con có nhường phòng cho anh không?"

Nguyên Bảo nghiêm túc nghĩ ngợi một hồi, gật đầu, "Có ạ."

Nguyễn Khả Hạ nói, "Ừ, thế thì tốt."*Vì cả ngày nay đi lại với cả chơi bời chạy nhảy hăng quá nên Nguyên Bảo đầu chạm gối cái là ngủ luôn.Nguyễn Khả Hạ nhìn chằm chằm lên trần nhà lớp cỏ tranh, lo lắng lỡ như trời mưa, mái nhà dột hay sập thì sao?

Căn nhà nhà này làm cậu liên tưởng đến túp lều tranh bị gió thổi bay.Dưới ánh đèn vàng nhập nhoạng của nhà tranh, Nguyễn Khả Hạ gửi wechat cho Phó Hàn Xuyên.Phó Hàn Xuyên: Nguyễn Khả Hạ cười, Phó Hàn Xuyên rất thích khen cậu, không phải là dùng mấy lời tâng bốc tận mây xanh, là cái kiểu tìm được những lời đứng trên góc độ mà gần như chẳng ai để ý bao giờ để mà khen.Như bây giờ vậy, rõ ràng là đang cố để cho anh xem là phòng mình nát thế nào mà anh lại đi khen cậu chụp nghệ thuật.Phó Hàn Xuyên: Nguyễn Khả Hạ: Nói chuyện thêm mấy câu nữa, Phó Hàn Xuyên bảo cậu đi nghỉ sớm.Nguyễn Khả Hạ: Phó Hàn Xuyên không gõ chữ, gửi tin nhắn thoại qua.

Nguyễn Khả Hạ không nghĩ ngợi gì, bấm mở luôn.Giọng nói trầm thấp phát ra."

Cả ngày lúc nào anh cũng nhớ em."

Mặt Nguyễn Khả Hạ lập tức nóng bừng, gõ vội chữ "Phắn".Tự nhiên cảm thấy căn nhà này nát mấy thì nát cũng ổn áp ra phết.Nguyễn Khả Hạ cầm điện thoại, ngồi ngây ngẩn mấy giây, rồi ngồi dậy.Tiêu rồi, cậu vẫn chưa tháo micro.Tự nhiên bị lời đường mật của Phó Hàn Xuyên đánh úp, cậu quên béng mất.

Tuy là âm lượng không lớn nhưng chắc chắn sẽ bị thu vào.Nguyễn Khả Hạ nhìn ra phía máy quay, thương lượng: "Có thể cắt đi không?"

Nhân viên ngồi ở phòng điều khiển lắc đầu.Đương nhiên là không được rồi.
 
[Đm/Hoàn] Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ (Tuyên Lê)- Trans: Maccaoo
Phiên ngoại 5: Bé con đi đâu thế? (4)


Vớ được món hời thế này, tổ sản xuất thực sự vui mừng khôn xiết, cắt là cắt thế nào.Sau khi phát sóng, quả nhiên khu bình luận bùng nổ, rất nhiều người tua lại. tải cả về để xem, còn có rất nhiều người qua đường vì đoạn này mà lọt hố CP.----------------------------------------đjt mẹ truyenfull nè hihihi-------------------------------------Ngày thứ 2, MC giao nhiệm vụ cho 5 bạn nhỏ.5 bạn nhỏ chia làm 2 nhóm, đến nhà dân trong thôn để lấy nguyên liệu nấu bữa tối.Nguyên Bảo tình nguyện cùng nhóm với Simon.Mọi người cực kỳ thích hai bạn nhỏ này.

Nguyên Bảo thì mồm miệng ngọt xớt, tuy là Simon lạnh lùng nhưng cực kỳ lễ phép.

Người dân trong thôn cực kỳ thích hai nhóc, còn tặng cho hai đứa thêm bao nhiêu là nguyên liệu, nào là thịt, nào là rau rồi cả trứng gà nữa.Nguyên Bảo và Simon hoàn thành nhiệm vụ nhanh hơn nhóm kia, lấy đồ xong thì về căn nhà tre của Simon.Bếp của nhà đó là rộng nhất, 5 ông bố đang tụ tập lại nấu cơm.Nguyên Bảo nói với Nguyễn Khả Hạ: "Ba ba, con muốn đi tè."

Nguyễn Khả Hạ hỏi Cố Kiếm, "Anh Kiếm, nhà vệ sinh ở đâu thế?

Nguyên Bảo muốn đi vệ sinh."

Cố Kiếm gọi Simon, "Con dẫn em ra nhà vệ sinh đi."

Nguyên Bảo giải quyết xong, Simon nói, "Anh cũng muốn đi tè."

Hai bé trai không đóng cửa, tổ tiết mục bảo vệ nơi riêng tư của hai bé không quay thẳng , chỉ đứng xa quay bóng lưng hai bé.Nguyên Bảo còn chưa kịp ra ngoài, thì đã thấy Simon cởi quần rồi.Bé con nhìn chằm chằm Simon, miệng há hốc, hóa đá.Nguyên Bảo hoài nghi nhân sinh rồi.

Không chỉ hoài nghi nhân sinh mà còn "Oa" một tiếng rồi khóc lớn, sau đó Nguyên Bảo vừa khóc vừa chạy, chạy đến phòng bếp, nhào vào vòng tay Nguyễn Khả Hạ.Nguyễn Khả Hạ: "Con sao thế?"

Cố Kiếm đang nấu cơm cũng đặt nồi xuống, vội vã hỏi, "Sao Nguyên Bảo lại khóc thế?

Simon bắt nạt con à?"

Nguyên Bảo vùi mặt vào ngực Nguyễn Khả Hạ, khóc đến thương tâm, "Huhuhuhuhuhuuhu Simon có cúc cu huhuhuhuhhuhh......"

Nguyễn Khả Hạ phụt cười, Cố Kiếm kinh ngạc trợn mắt, "Thằng bé không biết sao?"

Nguyễn Khả Hạ: "Tôi đã bảo với thằng bé bao nhiêu lần rồi nhưng mà nó không chịu tin cơ."

Cố Kiếm không nhịn được cười lớn.Simon đứng ở cửa phòng bếp, mặt đen thui, lạnh lùng "hừ" một tiếng rồi quay người bỏ đi.Khu bình luận: ......Nguyễn Khả Hạ không biết nên khóc hay nên cười, nhẹ nhàng giải thích với Nguyên Bảo."

Ba đã bảo với con Simon là anh từ lâu rồi mà.

Con cứ nhất quyết không chịu tin, phải không?

Bây giờ sao con lại khóc?"

Nguyên Bảo nấc: "Nhưng mà anh ý xinh lắm cơ ý."

Nguyễn Khả Hạ: "Cứ xinh thì đâu có nghĩa không thể là con trai?

Con cũng xinh mà, người khác cũng nhận nhầm con là con gái đấy thôi."

Nguyên Bảo trầm mặc một lát, lau nước mắt.Nguyễn Khả Hạ nói, "Vừa nãy con khóc trước mặt anh Simon đúng không?

Bây giờ anh Simon giận rồi đó."

Nguyên Bảo ngây ngốc lặp lại, "Anh Simon giận rồi."

Nguyễn Khả Hạ: "Ừ, anh ý giận rồi.

Con nghĩ xem, nếu như bạn thân của con không thích con nữa, chỉ vì phát hiện ra con không phải con gái, không chơi với con nữa, lại còn khóc trước mặt con thì con có vui không?"

Nguyên Bảo lắc đầu, hàng mi dài vẫn còn đọng nước mắt.Nguyễn Khả Hạ: "Thế thì con phải làm gì nhỉ?

Con làm sai, làm anh Simon buồn, có phải con nên xin lỗi anh không?"

Nguyên Bảo gật đầu.Nguyễn Khả Hạ dắt Nguyên Bảo đi tìm Simon.

Simon đang ngồi trên đất đếm kiến, bóng lưng nhỏ bé cực kỳ cô đơn.Nguyễn Khả Hạ đẩy đẩy Nguyên Bảo, "Đi đi."

Nguyên Bảo ngại ngùng đi đến, vỗ vai Simon, nhỏ giọng nói, "Simon......

Anh Simon, em xin lỗi."

Simon không nhìn Nguyên Bảo, nhưng vẫn nói, "Không sao."

Nguyên Bảo nói, "Vậy chúng mình có còn là bạn thân không?"

Cuối cùng Simon cũng quay đầu sang nhìn cậu nhóc, "Ừ."

Nguyễn Khả Hạ đứng một bên cười, "Thế thì hai đứa ôm nhau một cái nào.

Chuyện này qua rồi, sau này vẫn là bạn thân được không nào?"

Nguyên Bảo chủ động đến ôm Simon, Simon cũng ngắc ngứ giơ tay lên ôm lại.Thế giới của con trẻ đơn giản lắm, dù không vui thì chẳng mấy chốc lại làm hòa như thường.Nguyễn Khả Hạ kéo hai bạn nhỏ lại, "Được rồi, chuyện không vui đã qua cả rồi, đi nào, chúng ta đi ăn tối đi."

-----------------------------------------------------------Từ khi biết Simon là con trai, Nguyên Bảo không hề có chút xa cách nào với bé, thậm chí còn chơi như bình thường với Simon, nhưng mức độ quan tâm đến bé Dứa và Janice lại tăng vọt.Nguyễn Khả Hạ rất buồn phiền.

Mới tí tuổi đầu đã đi tà lưa các em gái như đúng rồi, rốt cuộc là ai dạy nó thế?Nguyên Bảo nhìn bên ngoài cực kỳ ngây thơ vô tội, hai bé gái cũng rất thích thằng bé.

Càng không cần nói đến chuyện Nguyên Bảo chơi cực kỳ hết mình nhưng cũng cực kỳ quan tâm đến hai bé.

Lúc hai bé gái không vui, bé sẽ đi đến chọc cho hai bé gái cười.

Lúc cùng nhau làm nhiệm vụ MC giao, Nguyên Bảo sẽ hô to cổ vũ chị và em gái, có lúc còn đích thân xuất trận giúp hai bé hoàn thành nhiệm vụ.Có một lần, mấy bạn nhỏ đến chợ mua đồ được chỉ định trong khi ví tiền có hạn, rõ ràng Nguyên Bảo vẫn còn thừa rất nhiều tiền nhưng miệng nhỏ lại ngọt như bôi mật, mặc cả bằng được với người bán hàng.Ban đầu, mọi người còn không hiểu tại sao bé lại làm thế, còn tưởng là bé tính toán sai rồi.Sau đó mới lòi ra chân tướng.Nguyên Bảo lấy chỗ tiền còn lại để mua cặp tóc cho Janice và búp bê vải cho em Dứa.Những ông bố khác và tổ tiết mục bị Nguyên Bảo chọc cho cười bể bụng.Nguyễn Khả Hạ: ......

Không biết nên cảm thấy tự hào hay thấy mất mặt nữa.Quần chúng bị cái sự đáng yêu này tấn công, .........Buổi tối, trước khi đi ngủ, Nguyễn Khả Hạ nghiêm khắc hỏi con: "Tại sao hôm nay con lại thơm má em?"

Nguyên Bảo chớp chớp mắt, ngây thơ nói: "Bầu không khí thích hợp để thơm ạ."

Nguyễn Khả Hạ đầu đầy hỏi chấm.

Không khí thích hợp?

Vốn từ vựng phong phú ghê ha."

Sau này con không được phép thơm em nữa."

Nguyên Bảo bĩu môi, "Tại sao lại không được?"

Nguyễn Khả Hạ bất lực.

Lại còn tại sao nữa?

Ánh mắt của ba bé Dứa và Janice hừng hực như lửa, làm cậu chỉ muốn chui xuống đất cho rồi.Nguyễn Khả Hạ: "Em chưa đồng ý chứ còn gì.

Không được sự cho phép của em thì làm thế rất bất lịch sự, con hiểu không?"

Nguyên Bảo không đồng ý, "Ba ba, con cảm thấy ba nghĩ nhiều rồi."

Nguyễn Khả Hạ lại hỏi chấm đầy đầu, "Con nói xem ba nghĩ nhiều gì cơ?"

Nguyên Bảo nghiêm túc giảng giải, "Em Dứa và chị Janice thích con mà, vì thế con không cần phải được cho phép.

Ba lớn thơm thơm ba ba đã bao giờ xin phép ba ba đâu."

Chú quay phim đứng ở góc nhà không nhịn được phụt cười.Nguyễn Khả Hạ hít sâu một hơi.

Tâm trạng bây giờ của cậu thực sự rất muốn đi tụng kinh tĩnh tâm.Nguyên Bảo chớp chớp đôi mắt ngây thơ vô tội, "Ba ba sao thế?

Ba ba giận à?"

Nguyễn Khả Hạ cảm thấy không thể để thằng nhóc này nói năng vớ vẩn được nữa, "Nguyên Bảo, ba xin con một việc, con có thể đồng ý không?"

Nguyên Bảo: "Được ạ."

Nguyễn Khả Hạ: "Mấy ngày còn lại, không được nhắc đến ba lớn nữa.

Con có làm được không?"

Nguyên Bảo gật đầu, bằng mặt nhưng không bằng lòng: "Thôi được rồi.

Con đồng ý."

-----------------------------------------------Năm cặp bố con tụ lại cùng nhau ăn cơm tối, bé Dứa nói, "Bố ơi, con muốn uống nước!"

Ba của bé Dứa lúc này đang đi gắp thêm thức ăn, không ở bên cạnh.

Nguyên Bảo xung phong tình nguyện đi rót nước cho em, "Dứa ơi, nước đến đây nè!

Em, em phải thơm anh một cái anh mới cho em cơ."

Bé Dứa chớp chớp mắt, có chút ngượng ngùng, dường như đang do dự.Nguyễn Khả Hạ âm thầm xuất hiện sau lưng, "Phó Nguyên Bảo, nói gì thế?

Mang nước cho em rồi còn nêu điều kiện đòi hỏi hả?"

Hôm qua đã bảo không cho thơm em, thì hôm nay đòi em thơm mình.

Nguyễn Khả Hạ câm nín luôn.

Chả hiểu học được từ ai luôn á.Nguyên Bảo không ngờ bị ba ba tóm được, nhét vội cốc nước vào tay của bé Dứa.Simon mặt lạnh tanh, ngồi một bên nhìn từ đầu đến cuối, đột nhiên lạnh nhạt phun ra 3 chữ, "Đồ lăng nhăng."

Nguyễn Khả Hạ: ......

Phụt.Mấy ông bố đều cười đến ngã trái ngã phải.Nguyên Bảo chạy đến bên cạnh Nguyễn Khả Hạ, tò mò hỏi, "Ba ba, lăng nhăng là gì ạ?"

Nguyễn Khả Hạ chọc bé, "Không phải trước đây con từng nói là muốn kết hôn với anh Simon à?

Bây giờ lại đi bám gót chăm sóc cho em Dứa.

Kiểu người không chung thủy như con gọi là lăng nhăng đấy."

Nguyên Bảo nghe xong đơ luôn.

Đơ một lúc thì thấy trong xấu hổ còn thấy hơi nhục nhục, cúi đầu, nhỏ giọng nói, "Nhưng anh Simon là con trai.

Con không lấy anh đâu......

Con xin lỗi, nhưng con chẳng còn cách nào cả."

Nguyễn Khả Hạ không biết phải nói gì.

Cậu phục luôn rồi, không hiểu nổi trong cái đầu nhỏ bé kia cả ngày nghĩ cái gì.Một buổi trưa nọ, năm ông bố tập hợp lại.MC nói, "Hôm nay, chúng ta sẽ tổ chức một cuộc thi.

Các đội sẽ xuống ruộng bùn để đào củ sen.

Ai đào được nhiều nhất thì bữa ăn buổi tối sẽ càng phong phú.

Vì bữa ăn tối nay, mọi người phải cố gắng nhé."

Nguyễn Khả Hạ mặc bộ đồ chuyên lội bùn, rồi mặc cho Nguyên Bảo.

Việc đào củ sen cực kỳ vất vả, Nguyên Bảo lại cực kỳ háo hức.

Chắc là do con trẻ có hứng thú đặc biệt với việc nghịch bùn.Năm cặp khách mời đào tới đào lui cả một buổi chiều.

Cả người lớn lẫn trẻ con đều cật lực đào.

Kết quả cuối cùng Nguyễn Khả Hạ đào được nhiều nhất.Nguyên Bảo ôm chầm lấy cổ Nguyễn Khả Hạ, lại nói ngọt, "Ba ba giỏi quá!"

Nguyễn Khả Hạ: "Cục cưng cũng giỏi lắm cơ.

Tối nay chúng ta làm thật nhiều đồ ăn ngon cho mọi người nhá."

Nguyên Bảo gật đầu, nghiêm túc nói: "Em Dứa thích ăn trứng xào cà chua, chị Janice thích ăn thịt."

Nguyễn Khả Hạ lau bùn trên mặt cho Nguyên Bảo, giọng nói đầy mùi bất lực, "Ừ, ba biết rồi."

Các ông bố cũng rất mệt, nhưng vẫn phải chuẩn bị bữa tối cho các bé.

Trước hết, tổ tiết mục để cho họ về nhà thay quần áo.Nguyễn Khả Hạ nắm tay Nguyên Bảo, dung dăng dung dẻ về nhà cả tranh.

Vừa mở cửa ra thì thấy bóng hình quen thuộc.Nguyên Bảo kinh ngạc mở tròn mắt."

Ba lớn!

Sao ba lại đến đây dồi?"

Những nhà khác thì là mẹ đến, ánh mắt đầu tiên đều là nhìn con.Ánh mắt đầu tiên của Phó Hàn Xuyên là nhìn Nguyễn Khả Hạ.Nguyễn Khả Hạ không nhịn được cười.

Theo phản xạ tự nhiên, cậu muốn nhào tới, nhảy bổ lên ôm anh, nhưng máy quay vẫn còn ở đây, chỉ đành kiềm chế lại mà thôi.
 
[Đm/Hoàn] Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ (Tuyên Lê)- Trans: Maccaoo
Phiên ngoại 6: Bé con đi đâu thế? (5)


Nguyễn Khả Hạ hơi ngượng.

Cậu không thích đi quay hay xuất hiện trong ống kính cùng với Phó Hàn Xuyên.

Vì cậu cảm thấy mình ngầu đét, nhưng mà lúc ở với Phó Hàn Xuyên là y như rằng không thể khống chế được biểu cảm, ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng luôn.Nguyễn Khả Hạ giả vờ bình tĩnh, "Sao anh lại đến đây thế?"

Phó Hàn Xuyên bước tới, chỉnh lại tóc tai đang chổng ngược chổng xuôi cho cậu, "Tổ tiết mục nói là muốn cho các em một bất ngờ.

Có bất ngờ không?"

Nguyễn Khả Hạ không thể kiềm chế được, nở nụ cười toe toét, "Có."

Nội tâm nhân viên bắt đầu gào thét.

Đừng nghiêm túc thế!

Ôm nhau đi!

Vồ lấy nhau đi!

Làm ơn huhuhuh!

Nhưng mà cảnh tượng kiềm chế này thực sự khiến người ta quắn quéo, ngọt lịm đến muốn tiểu đường luôn.Nguyễn Khả Hạ thay quần áo xong xuôi, cùng nhau nắm tay Nguyên Bảo, xuống núi tụ tập với các gia đình khác.Vì hôm nay các ông bố đào củ sen vất vả quá nên việc chuẩn bị bữa tối sẽ do các bà mẹ và Phó Hàn Xuyên phụ trách.Mẹ bé Dứa kích động đến mức chỉ muốn nhảy cẫng lên.

Cô là fan của Nguyễn Khả Hạ, còn là fan của Phó Khả Địch Quốc nữa.

Hôm nay được thồn đường ở cự ly gần quả thực là cô sợ mình không kiềm chế được mà làm trò gì đấy quá khích mất.Phó Hàn Xuyên và bốn bà mẹ bận rộn ở trong bếp, chuẩn bị bữa tối.

Thời lượng của Phó Hàn Xuyên được thiên vị một cách rõ ràng, camera cứ lởn vởn quanh người anh mà quay thôi.

Phó Hàn Xuyên thường nhận phỏng vấn, đã quá quen với ống kính máy quay rồi.Mẹ bé Dứa cuối cùng vẫn không nhịn được, mở lời, "Oa, kỹ năng dùng dao của sếp Phó quả thực quá thuần thục luôn ấy."

Sao có thể thái rau củ quả gọn ghẽ đẹp đẽ đến nhường này!Phó Hàn Xuyên mỉm cười, nói "Cảm ơn".Mẹ Bánh Tôm cũng tò mò, "Ở nhà sếp Phó có hay nấu cơm không?

Anh thực sự nhìn chuyên nghiệp lắm luôn."

"Ừm, tôi thích nấu ăn."

Rất thích nấu ăn cho Nguyễn Khả Hạ.Phó Hàn Xuyên lột tôm một cách nho nhã, toàn bộ khu bình luận đều điên cuồng bắn chữ liên tằng tằng.Có người nói Nguyễn Khả Hạ tốt số, nhưng mà fan nào có đồng ý.Nguyễn Khả Hạ dắt Nguyên Bảo đến phòng bếp để ngó, thấy Phó Hàn Xuyên đang luộc viên tôm.

Hôm nay Phó Hàn Xuyên mặc trang phục khá thoải mái, nhưng vẫn lấy màu trầm làm chủ đạo, nhìn vừa trầm ấm vừa dịu dàng.

Đây chính là điểm mà Nguyễn Khả Hạ thích.

Đương nhiên là cậu còn thích những điểm khác nữa, điểm nào cũng thích.Nguyễn Khả Hạ lén lút đi đằng sau lưng Phó Hàn Xuyên, bốc một viên tôm đã luộc trên đĩa, cho Nguyên Bảo ăn.Mặt Nguyên Bảo đầy mùi thỏa mãn: "Ngon quá!

Con muốn ăn nữa!"

Nguyễn Khả Hạ lại thò tay ra trộm hai viên, ngồi xổm xuống cho Nguyên Bảo một viên, mình ăn một viên.Mẹ bé Dứa há mồm kinh ngạc.Nhìn Nguyễn Khả Hạ ăn vụng cực kỳ thuần thục, nhìn phát là biết ngay là đã quen rồi.

Rõ ràng Phó Hàn Xuyên phát hiện ra rồi nhưng lại chẳng nói gì, chỉ cong khóe môi lên cười.

Có cảm giác như thể Phó Hàn Xuyên đang nuôi hai đứa con vậy.Đây là cảm giác cơm chó ship tận mồm ở cự ly gần sao?

Má ôi tui hạnh phúc quá!Nguyên Bảo thì thầm nói, "Ba ba, con có thể lấy một ít cho em Dứa ăn không?"

Nguyễn Khả Hạ: "Được.

Sắp được ăn cơm rồi, đợi lát nữa ngồi vào mâm thì con gắp chia cho các bạn nhá."

Một chiếc bàn dài được bày trên sân cỏ, 5 gia đình cùng nhau ngồi quây quần lại.Nguyên Bảo muốn ngồi cạnh bé Dứa, nội tâm mẹ bé Dứa sắp sung sướng đến ngất rồi.

Như thế thì Phó Khả Địch Quốc sẽ ngồi ngay gần mình.

Ối dồi ôi cơm chó kìa!Mắt mẹ bé Dứa cứ không ngừng đánh về phía bên này, càng nhìn càng thấy sung sướng.

Nguyễn Khả Hạ và Phó Hàn Xuyên là một cặp đồng tính, trước ống kính máy quay thì vô cùng giữ kẽ, không ôm nhau tự do như các cặp vợ chồng khác.

Nhưng Phó Hàn Xuyên thực sự chăm sóc Nguyễn Khả Hạ lắm luôn, gắp đồ ăn, đưa nước, chăm sóc Nguyên Bảo, cái gì cũng là do anh làm cả.Anh thuộc kiểu người không nói nhiều, nhưng sẽ thể hiện sự quan tâm của mình qua hành động, anh biết hết tất cả thói quen của Nguyễn Khả Hạ.Mẹ bé Dứa ngồi so sánh thử, cảm thấy chồng mình ném vào sọt rác được rồi.Tổ đạo diễn cũng cảm thấy mình lời to.

Nguyễn Khả Hạ thêm Phó Hàn Xuyên, không cần phí quảng cáo, không cần kịch bản, không ngờ tình cảm của hai người lại mặn nồng đến vậy.Thực ra, họ vốn không bao giờ tưởng tượng được người như Phó Hàn Xuyên lại biết chiều chuộng người khác, lạnh lùng tựa như núi băng vậy.

Nhưng sự ăn ý, ngầm hiểu lẫn nhau này thực sự có thể thấy được rõ ràng rằng anh thật lòng cưng chiều cậu, hoàn toàn không phải vì chương trình nên diễn, thậm chí còn cảm nhận được đang phải kiềm chế lại không thể hiện yêu thương.Vì hai người vô cùng kiềm chế, fan CP cũng lâu lắm không được nếm thính rồi, tập này lượng đường ít nhưng đủ để gặm cả năm rồi.......Các gia đình đều vô cùng hòa thuận với nhau, không màng đến thứ tự xếp hạng của cuộc thi hồi chiều, tất cả đồ ăn đều chia cùng nhau ăn.

Nguyên Bảo chia xong xuôi đồ ăn Phó Hàn Xuyên làm, bắt đầu chạy đến chỗ các bạn nhỏ khác.Nguyên Bảo lấy đũa gắp viên tôm cho bé Dứa.Nguyên Bảo: "Có ngon hông!"

Bé Dứa: "Ngon!"

Sau đó hai đứa cười ngốc.Nguyễn Khả Hạ đứng ở một bên nhìn cũng cười, quay sang trao đổi ánh mắt với Phó Hàn Xuyên, niềm vui của con trẻ đơn giản thật đấy.Nguyên Bảo đút cho bé Dứa ăn xong, lại lon ton chạy bón cho Janice ăn, chạy tới chạy lui hai đầu.Nguyễn Khả Hạ bất lực nói: "Con dừng lại một lát đã.

Ngồi im một chỗ ăn miếng cơm được không?"

Nguyên Bảo ngoan ngoãn chạy về chỗ, ngồi xuống rồi lại bất lực thở dài, "Thôi được rồi ạ."

Ba của Simon không nhịn được trêu Nguyên Bảo, "Nguyên Bảo, chú hỏi con nè, con thích bé Dứa hay thích Janice?"

Tai Nguyên Bảo đỏ cả lên, lí nhí nói, "Con thích hết."

Cố Kiếm hỏi dồn, "Thế con thích ai hơn?"

Nguyên Bảo nghĩ một lúc lâu, đau khổ nói: "Câu hỏi này khó quá......

Con, con không vì yêu người này nên không yêu người kia đâu."

Tất cả mọi người đều cười ồ lên, ngay cả Phó Hàn Xuyên cũng không nhịn được cười.Simon hừ một tiếng, ba của Simon thì cười đến ngả nghiêng, "Con cậu giỏi lắm, tình thánh đấy."

Nguyễn Khả Hạ khóc không ra nước mắt, "Ai dạy con thế hả?"

Phó Hàn Xuyên nhìn chằm chằm Nguyễn Khả Hạ.Nguyễn Khả Hạ lập tức chối bỏ trách nhiệm, "Em không dạy đâu nhá!

Em toàn bảo với con là phải chung thủy mà!"

--------------------------------------------------------------Mẹ bé Dứa nói, "Nguyễn Nguyễn, lát nữa em có thể cho chị xin chữ ký được không?

Chị là fan của em đó."

Ba bé Dứa e hèm, "Chồng em còn ở đây đấy."

Mẹ bé Dứa cười hì hì, coi như không nghe thấy.Nguyễn Khả Hạ cười, nói: "Em cũng thích phim chị dâu đóng lắm.

Chúng ta cùng nhau trao đổi chữ ký đi chị."

Mẹ bé Dứa: "Được chứ!

Chị thích bài hát của em lắm!

Chị đã từng đến rất nhiều liveshow của em rồi đó."

Nguyễn Khả Hạ kinh ngạc: "Lần tới để em tặng vé cho chị."

Mặt mẹ bé Dứa sáng bừng lên, "Thật sao!"

Nguyễn Khả Hạ: "Đương nhiên rồi!

Em sẽ tặng chị vé hàng đầu luôn."

Bữa tối cũng kết thúc, mọi người bắt đầu tán ngẫu với nhau.

Hôm nay mẹ bé Dứa lần đầu tiên được ngồi với CP mình thích, hàng thật giá thật, nhất quyết muốn chuyển chủ đề sang hỏi hai người bắt đầu yêu nhau thế nào.

Cô mở màn, "Tôi với chồng tôi quen nhau lúc quay phim đó.

Quay phim chung với nhau rồi yêu nhau.

Thế Nguyễn Nguyễn thì sao?"

Nguyễn Khả Hạ ngây một lúc, nhất thời không biết phải trả lời ra sao.Phó Hàn Xuyên lại trả lời vô cùng tự nhiên, "Tôi theo đuổi Nguyễn Nguyễn, vừa gặp em ấy đã yêu rồi."

Tất cả mọi người: "Oa!"

Mẹ bé Dứa kiềm chế không ngất đi vì hạnh phúc, vất vả lắm mới kiềm chế được cảm xúc, "Hức, hâm mộ quá đi."

Ba bé Dứa vỗ vai cô: "Ài, anh cũng vừa gặp đã yêu em rồi mà."

Mẹ bé Dứa ghét bỏ nói: "Hừ, lúc nào anh chả nói thế."

Nguyên Bảo kêu to, "Ba nhỏ của con đỏ hết cả tai dồi!"

Tất cả mọi người đều cười ầm lên.Nguyễn Khả Hạ: ......

Thằng nhóc này đang thiếu đòn đây mà.------------------------------------------Phó Hàn Xuyên bế Nguyên Bảo về nhà cỏ tranh, trên đường đi Nguyên Bảo đã ngủ say rồi.Về đến phòng, Phó Hàn Xuyên nhẹ nhàng đặt con xuống giường, Nguyễn Khả Hạ cởi giày và tất cho Nguyên Bảo, đắp chăn cho con.Nguyễn Khả Hạ nhẹ giọng hỏi, "Anh mệt không?

Anh muốn đi ngủ chưa?"

Phó Hàn Xuyên nhìn cậu, cười, "Anh không mệt."

Nguyễn Khả Hạ: "Thế thì chúng mình ra ngoài ngắm sao đi."

Phó Hàn Xuyên gật đầu, cầm áo khoác, mặc cho Nguyễn Khả Hạ.

Hai người nhờ nhân viên trông Nguyên Bảo, nhẹ nhàng đóng cửa lại.Tổ tiết mục đồng ý không đi theo để quay, Nguyễn Khả Hạ không tin lắm, đạo diễn của tổ tiết mục hay lừa cậu lắm nhé, toàn úp sọt thôi.Nhưng mà muốn quay chụp gì thì tùy, cậu và Phó Hàn Xuyên không đeo micro nên thích nói gì cũng được.Dù sao thì Sơn trang mỹ miều cũng không phải chỉ có căn nhà tồi tàn, phía trước căn nhà là một khoảng đất rộng thênh thang, có thể nhìn thấy cả một bầu trời đầy sao phía trước.Nguyễn Khả Hạ tựa vào lòng Phó Hàn Xuyên, "Sao ban nãy anh lại nói dối thế?

Vừa gặp đã yêu?

Lúc bắt đầu còn ghét em bằng chết ấy chứ.

Nói không chừng còn cảm thấy em là vết nhơ trong cuộc đời anh cũng nên."

Phó Hàn Xuyên giúp cậu chỉnh lại áo khoác, "Anh không thấy thế.

Có lẽ nên nói là ngoài ý muốn mới đúng."

Ban đầu cảm thấy rất phiền, sau đó mới phát hiện, là một sự ngoài ý muốn xinh đẹp biết bao nhiêu.*Quả nhiên tổ tiết mục theo sau quay ở đằng xa xa, còn đặc biệt đăng lên đoạn video lên weibo chương trình.Tổ tiết mục chiều lòng quần chúng, tung ra một bức ảnh chụp siêu nét để anh em đem về làm ảnh nền.Bầu trời đêm trong trẻo, hai người tựa vào nhau dưới trời sao.Tất cả tạo nên một khung cảnh đẹp như mơ.~~~~TOÀN VĂN HOÀN~~~~

Lời cảm ơn

Vậy là bộ truyện "Giả kết hôn xong tôi đem con chuồn lẹ" của tác giả Tuyên Lê đã chính thức kết thúc.Xin phép được gửi lời cảm ơn đến tất cả các bạn đọc ủng hộ bộ truyện đầu tay mình dịch và edit.

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ trong suốt quá trình dịch và đăng tải truyện.Lần đầu một mình thầu một bộ truyện, còn nhiều sai sót mong các bạn thông cảm.

Đặc biệt gửi lời cảm ơn đến các bạn đã giúp mình sửa lỗi xuyên suốt truyện: tuyetnhan1996 , ThanhHangDo0 , Halinhen , bangkhietthy , H_Rockin , Vilonteno , lyliandi , _Clien_ , lthd1218 , thaimi2675 , Alana8489 , Seoyang1410 , SynerAlousic , luoinhotthay , Hanto1310 , changarangmuoi , behai12345 , VivianYueYing , Yuu_1692 , duanon , hoalinhthao88888 , LiJeiii , hant14 , _uhongcomap_ , Bamboo146, PancakeHappy, hani9794, Lnh6503, @Trinhthamkinhdi
Mình khá chăm đọc comment và mình đọc tất cả các comment của các bạn, nhận được tất cả những lời cổ vũ, động viên và góp ý của các bạn.

Thực sự cảm ơn các bạn rất nhiều!Về đào hố mới thì mình vẫn đang đọc một số truyện bản gốc trước để xem liệu có quá máu chó hay là hợp gu không rồi mới quyết định đào nên chắc phải một thời gian nữa mới có thể bắt tay vào một bộ mới.

Bản thân sợ ngược nên chắc là mình sẽ không chọn đào hố ngược đâu 😂 Hy vọng có thể nhận được sự ủng hộ của mọi người trong những truyện về sau.Xin trân trọng gửi lời cảm ơn đến tất cả các bạn ❤
 
Back
Top Bottom