Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Đm/Hoàn] Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ (Tuyên Lê)- Trans: Maccaoo

[Đm/Hoàn] Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ (Tuyên Lê)- Trans: Maccaoo
Chương 19: Có mà chồng cậu tận tâm thì có


Sáu mươi sáu thực tập sinh tập trung tại phòng lớn nhà 1, bắt đầu buổi ghi hình ngày hôm nay.Kỳ Hàng và Vũ Trí Khải cùng nhau đến trường quay.

Vũ Trí Khải: "Bây giờ chính thức công bố ca khúc làm đề thi khảo sát, thời gian tập luyện là 72 tiếng."

Tiếng kêu ca oán thán dội lên."

Ba ngày?"

"Gấp như thế làm sao tập được!"

"Thế này thì lấy đâu ra thời gian mà ngủ."......Các thí sinh lần đầu tiên chuẩn bị cho tiết mục kiểm tra sát hạch, ít nhất cũng phải có một tuần để chuẩn bị và tập luyện.

Như thế này thì mọi người chỉ có ba ngày để tập luyện cả phần hát lẫn phần vũ đạo.

Đây chính là cửa ải khó khăn đầu tiên mà các thí sinh phải trải qua.Vũ Trí Khải nghiêm khắc quét mắt một vòng, tất cả thực tập sinh lập tức im phăng phắc.Kỳ Hàng nói tiếp, "Chỉ có những thí sinh đạt đánh giá từ năm trái tim trở lên mới có tư cách tham gia vào quay MV tuyên truyền của chương trình."

Câu nói này như dậy lên một làn sóng giữa các thí sinh.Nguyễn Khả Hạ lập tức thấy căng thẳng.Nói về lợi ích chính thì cậu tham gia chương trình này là để nổi tiếng.

Cậu tin rằng các thí sinh khác cũng như vậy.Bốn vị huấn luyện viên có thu hút một lượng rating lớn, tất cả các chương trình tạp kĩ lẫn tuyển tài của đài Lệ Chi luôn luôn thu hút mạnh mẽ sự chú ý của mọi người.

Chương trình "Nhật kí trưởng thành của Idol" này muốn xịt cũng không xịt được.Tất cả các thực tập sinh đều muốn nhân cơ hội này hút thêm fan, để từ đó có thể "bôi trơn" cho sự nghiệp nghệ thuật sau này.Nhưng thời lượng chương trình có hạn, chỉ có vài người nổi bật mới có nhiều thời gian lên hình.

Những thí sinh khác cũng chỉ làm phông nền mờ nhạt mà thôi.

Hơn nữa, thời lượng lên hình có quan hệ mật thiết với màn thể hiện của thí sinh, lượng fan support cho idol, lượng bình luận trên diễn đàn,...Giành được cơ hội xuất hiện trong MV tuyên truyền của chương trình chắc chắn sẽ là cơ hội hoàn hảo hơn bao giờ hết để thu hút thêm fan.Nguyễn Khả Hạ nghĩ, kể cả không ngủ đi chăng nữa, cậu cũng nhất định phải làm thật tốt, nắm bằng được cơ hội này.Vũ Trí Khải: "Sau đây mọi người hướng lên màn hình, theo dõi ca khúc làm đề bài khảo sát."

Video bắt đầu, toàn bộ thực tập sinh: "Oa!"

Nhân vật chính trong video là Kỳ Hàng.Các thực tập sinh xem một lúc rồi càng xem càng không cười nổi.Độ khó cực kì cao.

Cực kì cao.Vũ đạo phức tạp, lời bài hát có vô số quãng khó.

Để mà vừa hát vừa nhảy thật sự là quá khó.Video kết thúc, Vũ Trí Khải hỏi, "Thế nào?

Có tự tin không?"

"Khó--""Khó quá đi mất--"Vũ Trí Khải mỉm cười, "Huấn luyện viên Kỳ Hàng của các bạn chỉ mất ba tiếng đồng hồ để tập luyện."

"Oa--"Kỳ Hàng: "Đâu có."

Vũ Trí Khải: "Hửm?

Thế mất bao lâu?"

Kỳ Hàng: "Ba tiếng rưỡi."

Thực tập sinh: "Ềyyyyyy."

Kỳ Hàng: "Được rồi, không đùa mọi người nữa.

Huấn luyện viên Vũ Trí Khải và tôi sẽ đồng hành cùng mọi người trong ba ngày luyện tập tới đây.

Chúng tôi rất mong chờ phần thể hiện của các bạn.

Cố lên!"

Thông báo nhiệm vụ xong, các huấn luyện viên rời đi.

Các thực tập sinh bắt đầu tách nhau ra, nhân viên nói, "Đợi đã!

Mọi người có đem theo di động không?"

"Có--"Lê Thiêm sờ vào di động trong túi quần, "Sao thế?

Tôi có dự cảm không lành."

Vài nhân viên đi đến giữa các thực tập sinh, mỗi người cầm một cái thùng."

Tự giác lên nào, cho vào đây đi."

Tiếng kêu ai oán lại một lần nữa trỗi dậy."

Không được!!!"

"Lấy đi điện thoại thì khác nào lấy đi linh hồn tôi đâuuuuuuuuuuuuu."

"Di động là một phần cơ thể tôi mà huhuhuhu!"......Nguyễn Khả Hạ tắt di động, tiếc nuối đặt vào trong thùng.Không có di động một cái là có cảm giác như thất tình ấy.Tựa như khắp nơi đều là tuyết.

Cô đơn, trống rỗng.Đạo diễn cầm loa lên, nói lớn, "Bây giờ chính thức bắt đầu đếm ngược 72 tiếng đồng hồ.

Khi hết thời gian sẽ bắt đầu kiểm tra khảo sát ngay lập tức."

Giọng nói của đạo diễn tựa như một trận bão tuyết lạnh giá, tất cả thực tập sinh đang thất tình thì lập tức lấy lại tinh thần, nhớ tới nhiệm vụ quan trọng phải hoàn thành.Nguyễn Khả Hạ khoác vai Tả Tử Minh và Lê Thiêm, "Đi nào, chúng ta đi tập đi."

--------------------------------------Tổ tiết mục quyết định thu di động để tránh cho các thực tập sinh bị ảnh hưởng bởi những bình luận trên mạng.Trong khi các thực tập sinh đang cố gắng tập luyện thì tổ tiết mục đăng danh sách sáu mươi sáu thí sinh tham dự lên trên weibo, đồng thời đăng kèm ảnh chụp của các thí sinh tham dự.Đối với hơn nửa thực tập sinh mà nói thì đây là lần đầu tiên họ được bước chân trên con đường nghệ thuật.Trên diễn đàn, dù bình luận khen hay chê đi chăng nữa thì cũng sẽ ảnh hưởng đến cảm xúc, tâm trạng của họ.

Hơn nữa, sự ảnh hưởng này sẽ tác động trực tiếp đến phần biểu diễn của họ, nói nặng hơn nữa thì sẽ tác động không nhỏ đến sự tự tin của thí sinh khi tham gia thi đấu.Giống như tâm trạng của minh tinh sau khi bị lộ những tin tức "đen tối" ra, ở trong phòng, không ngừng lướt điện thoại xem tin tức.

Dù biết là cư dân mạng đang mắng chửi mình nhưng vẫn không kiềm được muốn xem.Vì thế, tổ tiết mục đưa ra đối sách này để cho các thực tập sinh không phải xem những tin tức như thế.Ngoại trừ những thực tập sinh có đông đảo fan từ trước ra, Nguyễn Khả Hạ chiếm lượng bình luận nhiều nhất.Cậu chính là thuộc loại người người nhà nhà đều mắng chửi.Thực ra những người qua đường không biết Nguyễn Khả Hạ từ trước thấy ảnh của cậu thì đều bị nhan sắc của cậu hút hồn.......Cơ mà những bình luận đam mê nhan sắc này không tài nào chọi lại nổi với bình luận của fan Kỳ Hàng truyền nhau video "đổ vỡ" của Nguyễn Khả Hạ.

Chẳng mấy chốc toàn là bình luận lan truyền những tin tức đào lại lịch sử "huy hoàng" của Nguyễn Khả Hạ.Fan Kỳ Hàng một mặt thì sợ Nguyễn Khả Hạ tham gia cuộc thi này "hút máu", lợi dụng Kỳ Hàng, mặt khác lại cảm thấy có chút vi diệu.Trước đây hai người họ trong cùng một ban nhạc, Kỳ Hàng toàn bị Nguyễn Khả Hạ chèn ép.

Bây giờ thì vị trí của hai người hoàn toàn bị đảo lộn.

Một người là huấn luyện viên, một người là thực tập sinh.Tóm lại là cảm giác rất chi là đã.Trong nhóm chat của fan Kỳ Hàng:(*) Cp là couple.

Ý chỉ bị ghép thành đôi để tạo hint ấy.......Nguyễn Khả Hạ thì chẳng hay biết gì, vẫn đang chăm chú theo dõi từng động tác, lắng nghe từng lời hát.

Cơ mà những bình luận bàn tán móc mỉa cậu thì cậu không cần xem cũng có thể hình dung ra.Kiểu gì cũng là triệu hồi nickname Nguyễn Đổ Bể, nếu không cũng chửi cậu là mặt dày không biết xấu hổ.Trong thế giới này, tình yêu dị tính và đồng tính là ngang hàng nhau.

Vì thế việc minh tinh comeout là rất bình thường.

Thế mới nói, sau này cậu đỡ phải đi comeout vì "Nguyễn Khả Hạ" trong nguyên tác đã làm giúp cậu rồi.Điều duy nhất khiến cậu phải lấn cấn là các fan cp của nghệ sĩ đã comeout càng thích chất liệu tình cảm chân thực.

Do đó chiến tranh giữa fan only và fan cp càng khốc liệt hơn bao giờ hết.Nguyễn Khả Hạ có nhớ là cậu và Kỳ Hàng hình như có siêu thoại(*) của fan cp......(*) Siêu thoại là những bài viết, những post, những topic thu hút sự chú ý lớn từ người dùng mạng xã hội.

Được biết đến là Super Topic.Vừa mới nghĩ đến thì người trong cp của cậu đến rồi.Kỳ Hàng mở cửa, bước vào phòng tập luyện của họ, "Tập đến đâu rồi?"

Lê Thiêm: "Bọn em vừa phân tích qua động tác ạ."

Kỳ Hàng: "Vậy các cậu nhớ được chưa?"

Các thực tập sinh đều lắc đầu: "Chưa nhớ ạ......"

Chỉ có Nguyễn Khả Hạ là không nói gì.Kỳ Hàng nhìn Nguyễn Khả Hạ, "Cậu nhớ rồi sao?"

Anh quay phim hồ hởi hẳn lên, đạo diễn đã dặn dò anh rồi, khi nào hai người này nói chuyện giao lưu với nhau thì phải ghi hình cho chuẩn vào.Nguyễn Khả Hạ gật đầu, "Cũng hòm hòm thôi ạ."

Những thực tập sinh khác ngây người ra, "Nhanh thế sao?

Mới có mấy tiếng thôi mà?"

Kỳ Hàng cười, "Vậy cậu nhảy một lượt đi."

Nguyễn Khả Hạ bước lên phía trước, nhảy hoàn thiện cả bài một lượt."

OAAAA!!"

"Đỉnh quá xá!!"

"Sao có thể học nhanh được thế, tôi còn đang rối hết cả lên này!"......Kỳ Hàng nói, "Không tồi, chú ý biểu cảm, vui vẻ lên một chút."

Anh dừng lại, làm mẫu, "Ví dụ như đoạn này, phải cười một chút.

Ngoài ra thì không có vấn đề gì."

Nguyễn Khả Hạ gật đầu: "Cảm ơn huấn luyện viên."

Kỳ Hàng không nói gì, nhưng được Nguyễn Khả Hạ gọi là huấn luyện viên(*), trong lòng có một tia sung sướng nhè nhẹ, muốn cười thật lớn.(*) Nguyên tác những chỗ xưng hô của HLV với thực tập sinh thì thực tập sinh luôn gọi là là 老师 là thầy cô giáo.

Có một số bạn góp ý có thể dùng từ lão sư (âm Hán Việt của 老师) nhưng bản thân tui hoàn toàn không thích cách gọi đó một chút nào vì tiếng Việt mình có từ để gọi, không cần thiết phải lạm dụng Hán Việt đến thế.

Như các chương trình của Việt Nam thì The Face hay the Voice đều dùng cách gọi huấn luyện viên nên tui mới quyết định chọn cách gọi này.Các thực tập sinh phân thành các nhóm, tập luyện trong ba phòng.Nguyễn Khả Hạ và Lê Thiêm tập cùng một phòng, Tả Tử Minh và Diệp Ninh thì ở hai phòng kia.Lúc ăn tối, Nguyễn Khả Hạ và Lê Thiêm cùng nhau đi tìm hai người kia.

Bốn người tụ lại, ngồi ăn cùng một bàn.Ăn cơm xong thì đi nghỉ một chút.Nhịn tới tận bây giờ, những con nghiện internet cũng không chịu được đành phải tìm người nói chuyện, không có chuyện cũng cố rặn ra chuyện để mà nói.Không có di động, dường như khả năng giao tiếp của mọi người tiến bộ hơn hẳn.Tả Tử Minh hỏi Lê Thiêm, "Sao anh không tham gia mấy cuộc thi chuyên về rap ấy?"

Khả năng rap của Lê Thiêm cực kì tốt, nhưng mà hát và nhảy lại không được tốt lắm.Lê Thiêm nói, "Tôi cũng tính thế rồi, nhưng mà cậu nhìn mặt tôi đi.

Đẹp trai quá thể.

Tôi mà tham gia mấy cuộc thi đó thì có phải bất công với thí sinh khác lắm không?"

Nguyễn Khả Hạ, Tả Tử Minh: "......"

Diệp Ninh: "Hờ."

Lê Thiêm quay sang Diệp Ninh, "Không đẹp trai bằng cậu.

Không phải, mà là không xinh bằng cậu.

Ầy, fan nữ toàn gọi cậu là Đại Mỹ Linh (*) còn gì?"(*) Nguyên văn là 大美零, Đại Mỹ Linh.

Trong đó Linh là số 0 mà số 0 ở đây là ý chỉ "thụ" giống như số 1 là chỉ "công" ấy.

Đây có thể hiểu đại mỹ thụ.Nguyễn Khả Hạ: "Phụt."

Tả Tử Minh: "Há há há há há há......"

Diệp Ninh luôn luôn bình tĩnh lạnh lùng.

Nhưng lúc này đây không thể kiềm chế được biểu cảm, cầm lấy còn gấu bông ném thẳng vào mặt Lê Thiêm, "Cút."

Lê Thiêm, "Ơ không phải à?

Tôi nghe thấy fan toàn gọi cậu như thế mà."

Nguyễn Khả Hạ: "Hahahahahahahahahahahahaa!"

Tả Tử Minh: "Là Đại Mỹ Ninh(*) mới đúng, ớ hớ hớ hớ hớ......"(*) 宁, là Ninh, tên của Diệp Ninh, phát âm là /Níng/, còn Linh nghĩa là số không kia thì là 零, phát âm là /Líng/.

Phát âm khác nhau mỗi l với n thôi =)))))))) Đại Mỹ Ninh nghĩa là Ninh đại mỹ nhân.Lê Thiêm: "Xin lỗi xin lỗi, tôi nghe nhầm.

Xin lỗi."

Diệp Ninh câm nín đảo mắt, không thèm so đo với tên ngốc kia nữa.Nguyễn Khả Hạ hôm đó tập đến hơn một giờ sáng mới thu dọn đồ về nghỉ ngơi.

Vừa hay gặp Diệp Ninh ở phòng tập kế bên cũng đi về.Diệp Ninh nới, "Ra Good mua gì ăn đi?"(*) Good là tiệm tạp hóa.

Hao tổn quá nhiều năng lượng cho việc tập luyện, toàn thân Nguyễn Khả Hạ như rệu rạo hết cả, cũng muốn ăn cái gì đó lót dạ, "Nhưng mà hôm trước tôi đến đấy chẳng thấy có gì ngon cả."

Diệp Ninh: "Tiệm tạp hóa mới nhập hàng về rồi."

Nguyễn Khả Hạ: "Thế mình đi đi."

Bước vào tiệm tạp hóa, Nguyễn Khả Hạ thấy kệ hàng vốn trống trơn giờ lại đầy ăm ắp.

Có tất tần tật những món ăn vặt mà cậu nghiền nhất.

Hơn nữa đến cả vị cũng y sì khẩu vị của cậu.Nguyễn Khả Hạ ôm một túi đầy ắp nào là mì ăn liền, nào là kẹo thanh họng thanh toán.

Cậu mới hỏi chị gái ở quầy thu ngân, "Sao hôm trước còn trống trơn mà quay đi quay lại cửa hàng đã đầy đồ ăn ngon thế hả chị?"

Nhân viên thu ngân nói, "Vì tổ tiết mục yêu cầu phải nhập thêm hàng ấy mà."

Nguyễn Khả Hạ gật đầu, "Hóa ra là thế.

Tổ tiết mục tận tâm thật đấy."
 
[Đm/Hoàn] Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ (Tuyên Lê)- Trans: Maccaoo
Chương 20: Mềm đến chảy ra nước


Trong khi các thực tập sinh đang luyện tập ở phòng tập nhà 1, chương trình "Nhật ký trưởng thành của Idol" chính thức lên sóng.Chương trình lần này thu hút được một lượng lớn khán giả quan tâm đón xem.

So với mùa trước thì mùa này đã được tuyên truyền trên các mặt trận truyền thông, hình thức cũng được đổi mới hoàn toàn.Không giống những chương trình tuyển chọn idol khác đưa thí sinh đi chu du bốn bể để quảng cáo cho chương trình, "Nhật ký trưởng thành của Idol" hướng tới mục tiêu đào tạo và tuyển chọn ra được idol xuất sắc nhất, ưu tú nhất.Đồng thời, chọn lọc ra những hạt giống tốt nhất, trở thành một trong những chương trình "nuôi dưỡng nghệ thuật".

Đảm bảo tất cả các thí sinh đều có cơ hội lên hình, ngày nào cũng sẽ đăng post về các thí sinh, liên tục trong ba tháng xuyên suốt cuộc thi.

Từ đó, khiến cho người xem có cảm giác như thể chính mình đang "nuôi dưỡng" idol của mình vậy, tạo cảm giác đu idol chân thực hơn bao giờ hết.Trước khi chương trình được phát sóng, Ngụy Lạc Lạc đang cãi nhau với một tài khoản weibo khác.Nguyên nhân là tài khoản tên là "Chén Rượu Hồng Nhắm Que Cay" share lại video "đổ vỡ" trước đây của Nguyễn Khả Hạ, kèm theo dòng caption:"Chén Rượu Hồng Nhắm Que Cay" là fan của Kỳ Hàng.

Vì cô ta biết rõ quãng thời gian chịu khổ trước đây của Kỳ Hàng nên cực kì cực kì ghét Nguyễn Khả Hạ, là antifan 100% của Nguyễn Khả Hạ.Trước đây ỷ vào tiền tài ô dù mà chèn ép Kỳ Hàng, giờ thì sao hả?Kỳ Hàng làm huấn luyện viên, Nguyễn Khả Hạ làm học sinh, cảm giác lật kèo thay đổi thân phận này quá đã luôn!"

Chén Rượu Hồng Nhắm Que Cay" là fan đầu tàu, trong fandom có ảnh hưởng rất lớn.

Weibo vừa được đăng lên liền "hô mưa gọi gió", kéo tương tác ùn ùn."

Chén Rượu Hồng Nhắm Que Cay": "Chén Rượu Hồng Nhắm Que Cay": Cứ như thế, post này được đẩy thẳng lên hotsearch.Chương trình sắp phát sóng, bài đăng này càng khiến người ta ấn tượng với Nguyễn Khả Hạ hơn.

Nhưng là ấn tượng xấu chứ chẳng tốt đẹp gì.Ngụy Lạc Lạc và "Chén Rượu Hồng" từng cùng đu một diễn viên, khi ấy quan hệ giữa hai người khá tốt.

Cô liền gửi tin nhắn riêng, muốn "Chén Rượu Hồng" gỡ bài xuống."

Chén Rượu Hồng" nhất quyết không xóa.Ngụy Lạc Lạc: "Chén Rượu Hồng Nhắm Que Cay": Ngụy Lạc Lạc: "Chén Rượu Hồng Nhắm Que Cay": Ngụy Lạc Lạc nói: "Chén Rượu Hồng Nhắm Que Cay": Ngụy Lạc Lạc: "Chén Rượu Hồng Nhắm Que Cay": Ngụy Lạc Lạc tức đến run cả người.

Sao những kẻ này lại cố chấp thế nhỉ?

Trước đây kém cỏi thật, thì coi toàn bộ sự cố gắng tiến bộ của người ta chẳng là cái gì à?

Chẳng nhẽ cứ để Nguyễn Nguyễn phải gánh cái nồi "đổ vỡ" cả đời này à?Trần Tú không ở lại ngoài khuôn viên để canh nữa mà về nhà Ngụy Lạc Lạc, cùng nhau xem chương trình phát sóng.

Cô an ủi Ngụy Lạc Lạc, "Đừng giận nữa, đến lúc đó người tự vả là bọn họ."

Ngụy Lạc Lạc gật đầu, "Đúng, không được để ảnh hưởng đến tâm trạng."

------------------Xin phép triệu hồi con ciu thần thánh để đjt mẹ truyenfull-----------------------------Tám giờ tối ngày 31 tháng 12.Tập đầu tiên của "Nhật ký trưởng thành của Idol" chính thức lên sóng.Màn hình tối đen, dần dần hiện lên một đường sáng.Trong ánh sáng ấy, có một bóng lưng đang nhảy.Chủ nhân của bóng lưng ấy tự giới thiệu: "Tôi là La Dực, hai mươi mốt tuổi, bắt đầu học nhảy từ năm mười hai tuổi."

Tiếp sau đó, màn hình lại sáng lên, lại xuất hiện một bóng dáng của thanh niên trẻ tuổi, mảnh khảnh."

Tôi là Lê Thiêm, hai mươi hai tuổi, học rap được năm năm rồi."

"Tôi là Hà Tân, hai mươi tư tuổi, đã làm thực tập sinh được sáu năm."......"

Nguyễn Khả Hạ, hai mươi tuổi, học thanh nhạc tám năm."

Khi các thí sinh khác giới thiệu bản thân, khu bình luận trên diễn đàn đều chạy lia lịa những comment như, . , .

Nhưng đến Nguyễn Khả Hạ, luồng gió khen ngợi này lập tức đổi chiều.Phó Hàn Xuyên đang xem, nhíu mày.Vẫn may trong đám bình luận trào phúng mỉa mai, vẫn còn vài dòng bình luận, , ......Là tổ đội "Hậu phương vững chắc của Nguyễn Khả Hạ" do Ngụy Lạc Lạc đứng đầu, cùng với đó là vài nhân viên nữa.

Họ dùng hết điện thoại, ipad, máy tính, laptop cố gắng gõ bình luận cổ vũ Nguyễn Khả Hạ.Sau một hồi giới thiệu ban đầu, cuối cùng, màn hình tối đen hiện lên vài dòng:Phần mở đầu kết thúc, chương trình chính thức bắt đầu.Sau khi giới thiệu khuôn viên nơi thực tập sinh luyện tập và sinh hoạt của đài Lệ Chị, trên màn hình hiện ra hàng chữ lớn" Một nam sinh cúi đầu, bước trên con đường nhỏ dẫn tới sân khấu.Trên ngực cậu dán bảng tên "Lê Thiêm."
 
[Đm/Hoàn] Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ (Tuyên Lê)- Trans: Maccaoo
Chương 21: Học đòi người ta bao nuôi tiểu minh tinh


"Nhật ký trưởng thành của Idol" phát sóng được một tiếng, lượt xem vượt mốc một trăm triệu, thông tin, hình ảnh, video cut ngập tràn weibo.

Tổ tiết mục không ngờ tới lại thuận lợi tới vậy, khỏi phải mua hotsearch luôn.Ban đầu, khi thông báo danh sách thí sinh tham dự, cư dân mạng vẫn cho rằng La Dực là đỉnh cao của trường phái thực lực rồi.

Không ngờ Nguyễn Khả Hạ mới là người khiến cho tất cả đều phải trợn tròn mắt thán phục.So với năng lực ổn định của La Dực thì quần chúng thích hóng hớt nghe ngóng chuyện Nguyễn Khả Hạ "cá chép hóa rồng" hơn.Trần Tú nói, "He he, bây giờ fan Kỳ Hàng lại chả ngậm mồm không nói được câu nào à.

Trước đây không phải là to mồm lắm sao?"

Ngụy Lạc Lạc:" Bây giờ im hơi lặng tiếng, có khi đang âm thầm tính kế gì đó."

Cô làm admin của nhóm chat của fan Nguyễn Khả Hạ, chỉ trong một tiếng đồng hồ mà nhóm 2000 người không chứa nổi, phải lập thêm mấy nhóm nữa.Cô có rất nhiều việc phải làm.

Hiện nay, đa số người vào là fan mới, có rất nhiều người lần đầu đu idol, phải phổ biến luật của fandom cho họ, phải chuẩn bị tốt công tác bình luận cũng như đối phó với anti.Đặc biệt là trên các nên tảng Weibo, diễn đàn, nhóm kín, mạng xã hội...... xuất hiện hàng loạt các bài đăng cũng như bình luận về Nguyễn Khả Hạ.......Còn có rất nhiều bình luận về ngoại hình của cậu.......Ngụy Lạc Lạc thầm nghĩ, không cần phải nói mấy lời thừa thãi như thế, sớm muộn gì mấy người cũng sẽ được thưởng thức màn tự vả thôi.----------------------------------------Các thực tập sinh biết chương trình đã được phát sóng rồi.Cứ tưởng rằng không có di động thì không thấy được bình luận của cư dân mạng, trong lòng sẽ lo lắng bồn chồn, sẽ tưởng tượng trên trời dưới đất.

Nhưng mà đến hôm đó thì lại không thấy lo lắng đến thế.Bài hát chủ đề của tuần này còn chưa luyện tập xong, trong lòng đang thấp thỏm không thôi.Nhưng đến sáng ngày thứ hai, cái gì đến rồi cũng sẽ phải đến thôi.Sau tuần đầu tiên, ai xuất sắc nhất, có ưu thế nhất thì nhìn lượng fan bên ngoài khuôn viên là biết ngay.

"Nguyễn Nguyễn---""Nguyễn Khả Hạ!

Cố lên---"Nguyễn Khả Hạ giật mình quay ngoắt đầu, thấy bên ngoài hàng rào sắt là một đám nữ sinh đang vẫy tay nhiệt liệt với cậu.Nguyễn Khả Hạ cười, vẫy tay lại với họ.Không ngờ chương trình chiếu hôm qua mà hôm nay cậu đã có fan rồi, cậu cảm động không thôi.

Mới sáng sớm tinh mơ mà họ đã đợi ở bên ngoài, trời lại lạnh như thế nhất định là rất vất vả.Nếu mà đã có người cổ vũ cậu, thì xem ra cũng không có nhiều người chửi cậu đến thế.Khi ấy Nguyễn Khả Hạ không biết, weibo của cậu đã tăng thêm hơn 500 nghìn fan chỉ trong một đêm.Trần Tú đứng trong đám thiếu nữ đang hò reo, cuối cùng cũng có thể đóng vai trò trạm tỷ để mà kêu lớn cổ vũ cho Nguyễn Khả Hạ, có tổ đội một cái là thấy trút được gánh nặng.Hơn nữa, lúc Nguyễn Khả Hạ cười thật sự siêu cấp đẹp trai.Nguyễn Khả Hạ đứng ở cửa đợi Lê Thiêm đi ra rồi cùng đi.Trạm tỷ của Lê Thiêm gào lên khản cả cổ, "Thiêm Thiêm--- chú ý thể hiện cảm xúc!

Đừng để cho người ta phát hiện chỉ số IQ---!"

Lê Thiêm: "????"

E là đây là giả làm fan chứ chẳng phải fan thật.Một lát sau, La Dực đeo khẩu trang bước ra.Anh ta không nhìn ra ngoài hàng rào, vội vã đi thẳng.Trạm tỷ của La Dực có chút thất vọng, nói nhỉ, "La La không vui sao?"

"Không giành được hạng nhất đương nhiên là cảm thấy rất áp lực rồi."

"Hay là thấy không khỏe, tôi thấy cậu ấy vừa ho thì phải."

"Có chụp được không?

Lúc nào đăng thì nhớ đề cap là La La ốm rồi."

Tài khoản của fan dom La Dực đăng ảnh hôm nay của La Dực, anh ta nắm tay, để trước miệng, nhìn giống như là đang ho.......Kiểu hoài nghi thực lực của Nguyễn Khả Hạ ban đầu chỉ là gió thoảng mây bay trong nội bộ fan La Dực.Cuối cùng càng truyền lại càng nổi gió lớn, phong ba bão táp, xuất hiện những bình luận hoài nghi.......Phó Hàn Xuyên đang xem điện thoại.Lăng Thu cảm thấy một làn gió lạnh lẽo kinh dị thổi qua.Cô dường như có thể chắc chắn 99,99% là sếp có biến.Nếu không sao lại có thể ngồi lướt weibo, lướt douban (*). (*) Douban: là một trong những nền tảng đánh giá phim, các chương trình truyền hình, sách truyện,... phổ biến nhất của Trung Quốc, với độ tin cậy và uy tín cao.

Điểm số trên Douban đại diện cho khán giả, có yếu tố quyết định sự thành bại của tác phẩm nghệ thuật.Khung cảnh này sai quá là sai luôn.Ngoài tin tức tài chính kinh tế là thì chưa bao giờ thấy di động của sếp tải mấy thể loại app này.Phó Hàn Xuyên ngẩng đầu, "Có việc gì?"

Lăng thu: "Bảy giờ tối nay ngài có lịch hẹn ăn cơm với giám đốc Lưu."

Phó Hàn Xuyên: "Tôi biết rồi.

Cô đi làm việc đi."

Lăng Thu đi giày cao gót, lui vội ra khỏi văn phòng chủ tịch.

Sếp bên ngoài thì chuyên nghiệp ưu tú, chuyên tâm công việc, anh tuấn ngời ngời, ấy thế mà bên trong lại đang buồn bực đến thối ruột.Bạn trai nhỏ của sếp rốt cuộc là ai?!Sau khi Lăng Thu đi ra, Phó Hàn Xuyên gọi đến điện thoại công vụ."

Phó (*) chủ tịch có việc gì giao phó ạ?"(*) Phó ở đây là họ Phó.Lệ Nghiêu rất thích gọi Phó Hàn Xuyên như thế, nghe kiểu như là "phó" chủ tịch vậy.

Nghe rất chi là ngớ ngẩn."

Giúp tôi một việc.

Cho đoàn đội của cậu giúp một thí sinh tên là Nguyễn Khả Hạ," Phó Hàn Xuyên dừng lại một chút, cố nghĩ xem đấy là từ gì, "khống chế bình luận."

Lệ Nghiêu: "Úi giời ơiiii, Phó chủ tịch lại còn biết đến khống chế bình luận cơ đấy, giỏi ghê á."

Phó Hàn Xuyên: "Xóa hết mấy cái bình luận ác ý đi, bình luận thêm thì đừng quá đơn giản."

"Anh yên tâm, tổ đội chuyên nghiệp mà."

Lệ Nghiêu hưng phấn bừng bừng, "Cậu ta có quan hệ gì với anh?

Không lẽ nào anh học đòi người ta bao nuôi tiểu minh tinh à?"

Phó Hàn Xuyên trầm lặng mấy giây."

Không phải.

Đừng có mà hỏi nhiều."

Phó Hàn Xuyên cảm thấy không thích người khác hiểu lầm Nguyễn Khả Hạ.Chính anh tận mắt chứng kiến toàn bộ nỗ lực cũng như tài năng của Nguyễn Khả Hạ.Đứa bé này bây giờ không có công ty nào nâng đỡ cả, có chút đáng thương.********************************Tác giả có lời muốn nói:Nguyễn Khả Hạ chưa thấy mình đáng thương mà đã có người đau lòng rồi.
 
[Đm/Hoàn] Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ (Tuyên Lê)- Trans: Maccaoo
Chương 22: Có phải có người bắt nạt em không?


Lệ Nghiêu cúp điện thoại, bĩu môi, bắt chước giọng điệu của Phó Hàn Xuyên, "Đừng có mà hỏi nhiều."

Nhại giọng xong, ngoan ngoãn chỉ đạo tổ đội bắt tay vào thêm chút "nhiệt" cho các thực tập sinh.Lệ Nghiêu là giám đốc công ty giải trí Tinh Quang.

Mấy năm trước, anh và Phó Hàn Xuyên cùng nhau xây dựng nên Tinh Quang.

Sau đó, Phó Hàn Xuyên bắt đầu tiếp nhận sự nghiệp ở tập đoàn Phó Thị, không có thời gian làm việc ở Tinh Quang nữa nên công ty hoàn toàn để cho anh đảm nhận luôn.Trước đây, hai người họ cùng nhau du học ở Anh, quen biết nhau từ lâu rồi.

Lệ Nghiêu cứng mồm cứng miệng, nhưng việc Phó Hàn Xuyên giao thì không bao giờ để chậm trễ cả.Lệ Nghiêu mở laptop lên, ngồi xem tập mới nhất của "Nhật ký trưởng thành của Idol".Vừa nhìn thấy Nguyễn Khả Hạ thì shock đến há mồm.Nhan sắc thượng thừa, khả năng hát cũng là số dách.Lại còn là thực tập sinh tự do, chưa kí kết với bất kì công ty nào nữa.Trước đây còn từng nổi tiếng rồi cơ, tuy rằng là nổi tiếng nhờ phốt nhưng ít ra chứng tỏ là có đề tài để mà bàn tán.

Bây giờ nếu mà nhìn theo hướng thảo luận của cộng đồng mạng, tuyệt đối có thể dễ dàng phất như diều gặp gió.Tên nhóc đó không phải là......Lệ Nghiêu gửi tin nhắn cho Phó Hàn Xuyên, Tiền đồ xán lạn như vầy, phải tranh thủ thời cơ mới được.Muốn kí hợp đồng với Nguyễn Khả Hạ không chỉ có Lệ Nghiêu mà rất nhiều công ty đều để ý đến cậu.Phần biểu diễn đầu tiên của Nguyễn Khả Hạ quá đỗi xuất chúng.Đã có vài công ty nhờ tổ tiết mục để "vượt rào", liên hệ với Nguyễn Khả Hạ rồi, còn một vài công ty khác vẫn đang trong trạng thái chờ.Với họ mà nói, đứng trên góc độ chuyên nghiệp, những màn phốt trước đây của Nguyễn Khả Hạ không đáng phải bận tâm, chỉ là chuyện vặt vãnh trẻ con.

Tuy rằng trên mạng vẫn đang có làn sóng nghị luận về thực hư tài năng của cậu, nhưng chuyên gia chỉ cần nhìn thôi là biết không chỉnh âm.Đến mức mà họ còn chẳng cần lo lắng đến việc những tuần tiếp theo liệu Nguyễn Khả Hạ có còn nắm ngôi đầu nữa không.

Một lần hát tốt, chứng tỏ khả năng của cậu có thể đạt đến trình độ đó, dù cho về sau trình độ có bị tụt đi chăng nữa, chỉ cần luyện tập một chút là được.Phó Hàn Xuyên trả lời Lệ Nghiêu, Công ty giải trí Tinh Quang mấy năm gần đây mới dần dần có sức ảnh hưởng trong làng giải trí, khi mới thành lập, Tinh Quang là công ty chuyên đào tạo ca sĩ.

Vì thế trên trường âm nhạc có thế mạnh vô cùng lớn, đứng hàng đầu trong thị trường trong nước.Nếu như Nguyễn Khả Hạ theo con đường ca sĩ, Tinh Quang ắt hẳn sẽ không phải là lựa chọn tồi.

Hơn nữa, Phó Hàn Xuyên cũng là cổ đông của Tinh Quang, nếu như Nguyễn Khả Hạ là nghệ sĩ của Tinh Quang, cái khác thì không nói nhưng ít nhất tài nguyên không bao giờ thiếu cả.Tổ tiết mục đã đưa cho Nguyễn Khả Hạ lời ngỏ ký kết hợp đồng của vài công ty rồi.

Nguyễn Khả Hạ đều trả lời là đang cân nhắc.Cuộc thi vừa mới bắt đầu, cậu vẫn chưa có nhiều cơ hội thể hiện năng lực bản thân.

Đợi khi nào cuộc thi đi vào giai đoạn cuối thì cậu tin rằng khi ấy điều kiện ký kết của các công ty sẽ tốt hơn nhiều.Làn sóng nghi vấn về việc tổ tiết mục chỉnh âm trên mạng vẫn chưa thôi.

Có người còn đem tư liệu hai năm trước của Nguyễn Khả Hạ ra so sánh với phần thể hiện trong "Nhật ký trưởng thành của Idol".......Sau đó, một bài đăng thông báo trên weibo chính thức của tổ tiết mục, chấm dứt làn sóng dị nghị này luôn.......Thực ra tổ tiết mục không hề muốn đăng bài lên tiếng tẹo nào.Những bình luận này với tổ tiết mục mà nói thì dù cho có dị nghị về chỉnh âm thì cũng đảm bảo cho độ nóng của chương trình.

Thực lực của Nguyễn Khả Hạ như thế nào thì sau này ắt sẽ rõ.

Cậu cũng đâu phải là tham gia một tuần rồi rời chương trình đâu.Đăng bài đính chính là làm theo yêu cầu của bên nhà đầu tư.Hơn nữa là từ ngôi vương app"Lương Thần", kim chủ ba ba đấy!

Đấy là công ty con của tập đoàn Phó thị.Tổ tiết mục nào dám léng phéng.*La Dực ngồi trong phòng nghỉ xem điện thoại.Cậu của anh ta là phó đạo diễn, vì thế anh ta được hưởng đặc quyền mà những thí sinh khác không được hưởng.Ví dụ như là phòng nghỉ riêng, ví dụ như không bị thu điện thoại.Anh ta xem bài đăng đính chính của tổ tiết mục, trong đáy mắt xuất hiện một tầng sương mù.Tuy rằng lúc này, bảng xếp hạng thực tập sinh vẫn là do La Dực nghiễm nhiên đứng đầu, nhưng khoảng cách giữa anh ta và Nguyễn Khả Hạ ngày càng thu hẹp lại.Fan của anh ta chưa ăn cơm hay gì?

Đi đâu hết cả rồi?Một ca sĩ nhỏ nhoi ngập ngụa phốt, có tí tiến bộ mà người ta cũng phải ca ngợi lên tận trời.

Hơn nữa thực lực vững chắc như anh ta đây thì người ta chẳng đoái hoài tới.La Dực cảm thấy bản thân mình như một trò cười vậy.---------------------------------------Buổi tối, lúc ăn cơm, Nguyễn Khả Hạ phát hiện tâm trạng Tả Tử Minh có gì đó không ổn.Tuy rằng bình thường Tả Tử Minh không nói nhiều, ngốc ngốc, nhưng rất hay tương tác.

Khi mọi người nói đều cực lực gật đầu, cười hề hề.Hôm nay lại chẳng nói một lời nào, cúi gằm mặt ăn cơm, vừa nhìn là biết có tâm sự.Ăn xong suất cơm của mình, cậu nhóc liền đứng dậy đi đến phòng tập tự tập một mình.

Nguyễn Khả Hạ hỏi, "Tiểu Minh, em sao thế?

Hình như em không vui."

Tả Tử Minh cúi đầu, "Em không sao hết."

Nguyễn Khả Hạ cúi lưng xuống một chút, thấy khóe mắt cậu nhóc đỏ hồng.Nguyễn Khả Hạ khoác vai cậu, đi đến góc khuất camera, "Có chuyện gì thế, nói với anh đi."

Tả Tử Minh, "Không sao hết, anh đi tập đi."

Nguyễn Khả Hạ, "Có phải là có người bắt nạt em không?"

Tả Tử Minh cố nhịn nhưng nhịn không nổi, đưa tay lên lau nước mắt.Cậu không muốn khóc, nhưng được người khác quan tâm, ấm ức trong lòng lại dâng lên..Tả Tử Minh vốn là sinh viên năm nhất khoa công nghệ thông tin, được một người trong công ty giải trí phát hiện, mới quyết định đi trên con đường này.

Trước đây, đối với cậu thì hát hò nhảy nhót chỉ là sở thích, không có ý định luyện đến trình độ chuyên nghiệp.Vì thế trong hai ngày luyện tập này, cậu luôn bị tụt hậu lại so với mọi người, không theo kịp tiến độ.

Dù luyện đến ba bốn giờ sáng đi chăng nữa thì vì thiếu nền tảng cơ bản nên trong thời gian ngắn không thể nào theo kịp được trình độ của người khác.

Cực kì khó.Chiều hôm nay, Kỳ Hàng vào phòng tập của cậu để giảng dạy.Động tác của Tả Tử Minh bị tụt lại thấy rõ, Kỳ Hàng yêu cầu tất cả dừng lại, tự mình gia sư cho một mình Tả Tử Minh mấy lần.Sau khi Kỳ Hàng rời đi, Tả Tử Minh cảm thấy mình cũng đã nắm được một chút chút rồi, nhìn gương luyện nhảy.La Dực đi đến chỗ cậu, "Cậu còn chỗ nào chưa biết?

Tôi xem giúp cậu."

Khi ấy Tả Tử Minh rất vui, La Dực nhảy rất đỉnh, được anh ta dạy thì còn gì bằng.Nhưng mà La Dực dạy được một lúc thì mất hết kiên nhẫn, bắt đầu đổi giọng, "Sao động tác đơn giản thế này mà cậu cũng không học được?

Nền tảng của cậu quá kém."

Bị La Dực nói thẳng mặt như thế, Tả Tử Minh cực kì không vui, nhưng không nói gì.Không ngờ La Dực còn đả kích thêm, "Nếu như cậu không biết nhảy thì sao còn đến tham dự chương trình làm gì?

Huấn luyện viên phí bao nhiêu thời gian vì cậu rồi, cậu không biết như thế là làm lỡ dở tiến độ của mọi người à?"

Tả Tử Minh ngây người, sau đó xoay người đi luôn.Cậu có rộng lượng, cà lơ cà phất đi chăng nữa cũng không nghe lọt tai được những lời này.

Cậu coi La Dực là bạn, không ngờ La Dực lại nghĩ cậu như thế.Nguyễn Khả Hạ nghiêm mặt lại.

Tả Tử Minh khóc không ra tiếng, lấy tay gạt nước mắt, cực kì đáng thương.

Nguyễn Khả Hạ đau lòng không thôi.

Em trai đáng yêu như thế này, sao lại có người nỡ bắt nạt chứ?Nguyễn Khả Hạ xoa đầu Tả Tử Minh, "Kỳ Hàng là huấn luyện viên, nghĩa vụ của anh ấy là chỉ dạy cho tất cả thực tập sinh.

Hơn nữa, sao có thể chỉ vì em mà lại làm lỡ dở tiến độ của mọi người được?

Làm gì có chuyện đấy."

Tả Tử Minh: "Nhưng mà em kém thật."

Nên La Dực mới nổi giận.Nguyễn Khả Hạ vỗ lưng Tả Tử Minh, nhẹ giọng an ủi, "Nói vớ vẩn, em đáng yêu như này, bọn anh ai cũng thích em.

Không biết nhảy thì đã sao, làm gì có ai vừa đẻ ra đã biết nhảy đâu."

Cậu thầm nghĩ, làm gì có chuyện chỉ vì Tả Tử Minh nhảy không tốt mà La Dực nổi cáu đâu.

Nếu đoán không lầm, chắc hẳn là vì Tả Tử Minh được lên hình nhiều.Tính Tả Tử Minh thuộc kiểu ngốc ngốc đáng yêu, rất được mọi người yêu thích.

Cảnh Kỳ Hàng dạy cậu nhóc nhảy, đến khi phát sóng chắc chắn sẽ khiến mọi người chú ý.

Nhưng thời gian lên hình có hạn, cậu nhóc này và La Dực ở cùng một phòng tập, người này lên hình nhiều chắc chắn thời gian của người khác sẽ bị cắt bớt, dễ sinh nảy sinh bất mãn."

Không khóc nữa, mắt sưng lên rồi lên hình làm sao mà đẹp được."

Nguyễn Khả Hạ nói, "Đợi lát nữa anh dạy em.

Anh đảm bảo dạy cái là em biết liền."

Tả Tử Minh dụi mắt, "Vâng."
 
[Đm/Hoàn] Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ (Tuyên Lê)- Trans: Maccaoo
Chương 23: Mắt nhìn chẳng ra làm sao cả


Nguyễn Khả Hạ xem tiến độ tập luyện của Tả Tử Minh.

Phần hát của cậu nhóc này thì không có vấn đề gì cả, chỉ là khi kết hợp hát nhảy thì không quên lời cũng là quên động tác."

Nếu em chỉ nhảy hoặc chỉ hát thì rất tốt, nhưng khi kết hợp cùng lúc thì lại bị rối."

Tả Tử Minh ngoan ngoãn gật đầu, "Vâng."

Nguyễn Khả Hạ nói, "Phần vũ đạo cốt là để làm thể hiện tốt hơn nữa tình cảm, cảm xúc của bài hát.

Hai phần này sẽ hỗ trợ cho nhau, đừng quá tập trung vào một cái mà quên đi cái còn lại.

Em thử thế này xem......"

Tít đến tận tờ mờ sáng, các thực tập sinh khác đều đi cả rồi, Nguyễn Khả Hạ và Tả Tử Minh vẫn tiếp tục luyện tập.Lê Thiêm nói, "Về chưa?"

Tả Tử Minh, "Các anh về trước đi, em muốn ở lại tập thêm một xíu nữa."

Nguyễn Khả Hạ nói, "Anh tập với em."

Cậu có thể hiểu được cho tâm trạng của Tả Tử Minh.Luôn luôn muốn mình xuất hiện trước mắt công chúng trong trạng thái tốt nhất.Muốn cho những người cổ vũ mình thấy được mình rất giỏi.Muốn được tỏa sáng.Dù cho có sức cùng lực kiệt, cả đêm không ngủ đi chăng nữa cũng không muốn làm họ thất vọng.Lê Thiêm bỏ balo xuống, "Các cậu cứ thế này thì tôi làm sao mà đi được."

Thực tập sinh ở hai phòng tập kia cũng đến chỗ họ để cùng nhau luyện tập.Anh VJ ngoài miệng thì bảo, "Đừng gắng sức quá, nghỉ ngơi sớm đi."

Nhưng trong lòng thì nước mắt giàn dụa.

Thế này thì bao giờ mới được tan làm đây.***Một ngày trước khi kiểm tra phần ca khúc chủ đề.La Dực và Hà Tân đi lấy nước ở phòng trà, đi qua phòng tập của hội Nguyễn Khả Hạ, nghe thấy tiếng cười nói từ bên trong truyền ra ngoài.Hà Tân nói, "Bọn họ ồn quá."

La Dực biết Nguyễn Khả Hạ đang dạy Tả Tử Minh nhảy.

Anh ta thấy khó chịu, người này đúng là thích làm trò bịp bợm, lại định đánh vào tâm lý mềm yếu của khán giả cầu tình thương.Thực ra anh ta hơi hối hận về việc mình cáu giận với Tả Tử Minh.

Hôm qua, lướt diễn đàn toàn là bình luận khen ngợi Nguyễn Khả Hạ dẫn đến không kiếm chế được cảm xúc.Hơn nữa, đúng là Tả Tử Minh chiếm ống kính thật, khiến cho anh ta càng khó chịu hơn.Hà Tân nói, "Tả Tử Minh đúng là khiến cho người ta phải câm nín mà.

Nguyễn Khả Hạ dạy cho vài cái đã chạy theo sau mông người ta mà vẫy đuôi rồi.

Cậu chỉ mắng cậu ta có một câu mà quên sạch luôn trước đây cậu giúp cậu ta thế nào.

Lương tâm cho chó gặm à."

Khi ấy, Nguyễn Khả Hạ không ở trong phòng tập, ở trong phòng trà nghe thấy hết cuộc nói chuyện.

Cậu lấy nước xong đi ra, nhàn nhạt nói, "Ăn ngon không?"

Sau đó quay người đi luôn.Hà Tân nhíu mày, "Cậu ta nói gì thế?"

La Dực trầm mặt nói, "Tự nghĩ xem ban nãy cậu vừa nói gì."

"Lương tâm cho chó gặm......

Đệt, cậu ta chửi chúng ta."

"Chửi cậu," La Dực mặt lạnh tanh, "Đừng có lôi tôi vào."*Ba ngày luyện tập cực khổ cũng qua, cuối cùng cũng đến ngày kiểm tra bài hát chủ đề.Phương thức kiểm tra là bốn người thành một nhóm, vừa hát vừa nhảy.

Huấn luyện viên ấn mở khóa của thí sinh nào thì mic của thí sinh đó sẽ được bật lên, có thể nghe thấy rõ ràng giọng hát của từng thí sinh một.Kết quả phân cấp bậc vẫn do huấn luyện viên quyết định, như vậy, trong nhóm bốn người có thể đánh giá một cách trực quan, so sánh khả năng mạnh yếu của các thí sinh với nhau.Nhưng đen ở chỗ, nếu như bị phân vào cùng nhóm với thực tập sinh thực lực mạnh, đến khi so sánh thì sẽ rất thảm, cũng dễ ảnh hưởng đến đánh giá của huấn luyện viên.Vì thế, các thực tập sinh đều âm thầm cầu nguyện, làm ơn đừng bị bốc vào nhóm mấy ma vương kia, ví dụ như La Dực, Nguyễn Khả Hạ lại còn Diệp Ninh nữa.Kết quả bốc thăm được công bố, một thực tập sinh tên là Kha Học Văn sắp khóc đến nơi.Cậu ta bốc phải La Dực.Lại còn có Nguyễn Khả Hạ.Những thí sinh khác thay phiên nhau đi lên ôm ôm, vỗ vai, "Thảm mấy đi chăng nữa thì không thảm bằng cậu", "Người anh em mạnh mẽ lên", "Học Văn số khổ rồi"......Kha Học Văn mặt một rổ đau thương, "Các cậu thấy tôi thảm thật à?

Sao tôi thấy các cậu như mở cờ ăn mừng vậy."

Các thực tập sinh khác an ủi Kha Học Văn xong, liền quay sang xoa đầu Tả Tử Minh.Bốn người một nhóm, người còn lại là Tả Tử Minh.Tả Tử Minh không sợ, cậu rất bình tĩnh.Nguyễn Khả Hạ tập luyện cùng cậu hơn một ngày giời, các động tác cậu đều thuộc lòng rồi, bây giờ ra biểu diễn là xong hết.Được bốc cùng nhóm với Nguyễn Khả Hạ lại càng khiến cậu nhóc yên tâm hơn, kể cả cậu chẳng thích La Dực đi chăng nữa thì chỉ cần không để ý đến anh ta là được.Ngược lại, Tả Tử Minh còn lo cho Nguyễn Khả Hạ vì cậu nhóc muốn Nguyễn Khả Hạ thắng La Dực, nhưng không dám nói ra, chỉ trộm nghĩ mà thôi.Nguyễn Khả Hạ bình tĩnh hơn bao giờ hết.Phân nhóm này thật sự là ngẫu nhiên.

Nhưng cậu không sợ La Dực.Tuy chỉ có duy nhất một người được sáu trái tim thôi, nhưng cậu thấy mình không phải là không có cơ hội chiến thắng.Kể cả không giành được sáu trái tim, chỉ cần được năm trái tim thôi cũng được.

Chỉ cần chiếm được chỗ trong quay MV là được.Trước khi đến lượt nhóm của họ, Nguyễn Khả Hạ và Tả Tử Minh vỗ người nhau từ vai đến chân để thả lỏng cơ bắp.Tả Tử Minh nói, "Cố lên anh."

"Em cũng cố lên."

Nguyễn Khả Hạ nói, "Đừng lo lắng, đến lúc chúng ta phô bày kỹ thuật rồi."

Tả Tử Minh cười.La Dực lạnh lùng nhìn bọn họ cổ vũ cho nhau, lòng tự nhủ, lần này, dù thế nào đi chăng nữa cũng không thể để Nguyễn Khả Hạ đè đầu cưỡi cổ mình.******Nhóm này có hai thí sinh có tiềm năng được sáu trái tim nhất, là nhóm được mọi người đón chờ nhất.Cùng một nhóm thì chỉ có duy nhất một người được sáu trái tim mà thôi, những thí sinh khác trong lòng trong khỏi đoán già đoán non xem lần này ai sẽ giành được ngôi vị cao nhất.Đa số đều hướng về La Dực.Vì xét trên quy tắc kiểm tra, các huấn luyện viên sẽ không nghe toàn bộ phần vocal của tất cả thí sinh, nhưng vũ đạo của bốn người họ sẽ được đánh giá từ đầu đến cuối từ đó đưa ra đánh giá trực quan.

Điều đó cũng có nghĩa là, lần kiểm tra này chú trọng vào vũ đạo nhiều hơn.Mà vũ đạo của La Dực thì vượt trội hơn cả thảy.Nhìn vào những video luyện nhảy của anh ta cũng như phần thể hiện của tuần trước thì hoàn toàn hiển nhiên, nếu mà vũ đạo của anh ta chỉ ở mức độ tốt bình thường thì làm sao mà chưa debut đã hút được nhiều fan đến thế.Vì thế, những người khác đều cảm thấy La Dực lần này nắm chắc sáu trái tim rồi.Lê Thiêm ở dưới khán đài nói nhỏ với Diệp Ninh, "Cậu nghĩ hai người họ thì ai được sáu?"

Diệp Ninh: "Không biết."

"Tuy rằng tôi mong là Nguyễn Nguyễn thắng cơ mà khả năng không cao lắm.

Lần này huấn luyện viên yêu cầu vũ đạo cao lắm."

Lê Thiêm nói, "Cậu nhảy giỏi thế mà chỉ giành được có năm."

Tai Diệp Ninh phiếm phiếm ửng hồng, "Cậu lo cái này làm gì."

Tuy ngoài miệng thì nói thế, nhưng trong lòng Diệp Ninh vẫn mong Nguyễn Khả Hạ sẽ thắng, ai mà chẳng mong bạn mình thắng cơ chứ.Bắt đầu kiểm tra.Úc Quý Manh bắt đầu ngồi bấm phím mở khóa trên bàn để nghe phần vocal của từng thí sinh một.Phần biểu diễn của bốn người đều rất khá, trên mặt còn nở nụ cười, tràn ngập vẻ thanh xuân tươi trẻ.

Đến thí sinh khóc thảm Kha Học Văn cũng nhảy đâu ra đấy.Các vị huấn luyện viên liền nở nụ cười hài lòng.Vũ đạo của mỗi người đều có một phong cách khác nhau.La Dực là theo kiểu có lực, các động tác của anh ta đều vận động các khớp xương linh hoạt, độ truyền cảm rất mạnh.Tả Tử Minh nhảy tốt hơn so với ban đầu nhiều.Cậu nhóc vẫn chưa thả lỏng hoàn toàn, các động tác vẫn còn hơi bị gò bó, nhưng đi kèm là gương mặt non choẹt ngây ngô lại khiến cho người ta có hảo cảm, cảm thấy rất đáng yêu.Nguyễn Khả Hạ nhảy lại là một cảm giác khác.Lê Thiêm thấy mình lo lắng đúng là thừa.Hai người trên sân khấu kia đúng là thần tiên đánh nhau, dù đối thủ có là La Dực đi chăng nữa thì Nguyễn Khả Hạ vẫn không hề bị tụt hậu chút nào.Lê Thiêm nói, "Nguyễn Nguyễn nhảy giỏi quá trời, có cái cảm giác mà không thể nói thành lời ý, tôi chả biết phải dùng từ gì để diễn tả nữa."

Diệp Ninh nhìn lên sân khấu, Nguyễn Khả Hạ tay dài, chân dài, động tác lưu loát, cơ thể cậu cực kì ăn rơ với cảm giác mà bài hát này đem lại."

Ừ, khiến cho người ta cảm thấy rất thoải mái."

Lê Thiêm: "Đúng, chuẩn, thoải mái, đúng là chỉ có cậu hiểu tôi."

Diệp Ninh khẽ mỉm cười.Tim Lê Thiêm lỡ mất một nhịp đập.

Bảo sao fan gọi cậu ta là Đại Mỹ Ninh, đẹp thật.Trên sân khấu, đến khúc cao trào của bài hát, vũ đạo của đoạn này rất khó.Có một số động tác cực kì khó, không luyện tập kĩ rất dễ bị rối, khiến cho phần thể hiện sẽ cực kì xấu.Trong lòng La Dực thầm mừng Nguyễn Khả Hạ bị bốc trúng đoạn này, quay sang để ý động tác của Nguyễn Khả Hạ.Ấy thế mà Nguyễn Khả Hạ lại làm ngon ơ mượt mà đẹp mắt.Không ngờ cậu lại nhảy giỏi đến thế, rõ ràng lần trước đâu có giỏi thế này.La Dực thất vọng tràn trề, thậm chí còn bị động tác của Nguyễn Khả Hạ ảnh hưởng, tiết tấu của bản thân bị loạn cả lên, vội vã điều chỉnh lại trạng thái.Lúc này, anh ta chợt thấy các thực tập sinh dưới khán đài nhốn nháo lên.Hà Tân hình như đang vội vã nói gì đó với anh ta.Lúc này La Dực mới kịp phản ứng, huấn luyện viên đột nhiên ấn nút mở khóa mic của anh ta, lúc này đến đoạn anh ta hát.Anh ta vừa lơ là một cái, chỉ mải điều chỉnh lại tiết tấu vũ đạo, tự nhiên ngừng hát.Huấn luyện viên Úc Quý Manh ấn mở khóa của La Dực nhưng không có tiếng gì cả.La Dực vội vã hát một câu, nhưng đáng tiếc lại bị nhầm lời, đến động tác cũng gọi là miễn cưỡng đuổi kịp lời hát chứ đừng nói là biểu hiện tốt.Úc Quý Manh không nhịn được chau mày, Vũ Trí Khải lắc đầu nhè nhẹ.Các thực tập sinh bên dưới bình luận không thôi, "Làm sao thế?"

"Vừa rồi cậu ta bị mất tập trung."

"Tiếc quá đi, đoạn này kiểu gì cũng bị trừ điểm cho mà xem."

"Đoạn sau loạn hết cả rồi."......Lê Thiêm thầm nghĩ, Nguyễn Nguyễn ổn định bình tĩnh quá đi.

Cậu không nhịn được vui vẻ ra mặt, lại cảm thấy mình quá ư là xấu xa, vội vã kiềm chế biểu cảm, tự khiển trách mình.La Dực vừa tiếc vừa hối hận.

Nhưng mà chẳng cách nào làm lại được.Phải hoàn thành thật tốt mới được.Nhưng anh ta càng để ý, càng muốn làm tốt thì lại càng làm không tốt.Nguyễn Khả Hạ và Tả Tử Minh chẳng để ý đến lỗi sai của anh ta, cũng không bị các thí sinh khác ảnh hưởng, hoàn thành bài hát không sai một li.Phần biểu diễn kết thúc, La Dực tim đập loạn trong lo lắng, cúi đầu chào.Lúc này, các huấn luyện viên quyết định thứ hạng của họ.Kỳ Hàng đánh giá phần vũ đạo trước."

Chúng ta nhận xét về phần Tả Tử Minh trước, phần biểu diễn hôm nay của em đúng là khiến tôi bất ngờ."

Ba huấn luyện viên còn lại đều gật đầu, Tả Tử Minh cười tươi roi rói.Cậu cũng không ngờ lại thuận lợi đến thế.

Trải qua lần này, cậu càng tận hưởng cảm giác trình diễn trên sân khấu.Kỳ Hàng tiếp tục nói, "Phần biểu diễn hôm nay rất tốt, tiến bộ hơn lần đầu rất nhiều, có thể thấy ba ngày nay em đã nỗ lực tập luyện vô cùng chăm chỉ."

Úc Quý Manh: "Vì thế lần này chúng tôi cho em......"

"Năm trái tim."

Phía dưới khán đài, "Oa!!!"

"Thoáng cái nhảy từ ba lên năm trái tim."

"Đúng mà, Tiểu Minh Manh hôm nay giỏi thật."

Lê Thiêm gào lớn, "Tiểu Minh!

Đỉnh đỉnh!"

Tả Tử Minh cúi người, "Cảm ơn huấn luyện viên."

Cậu vẫn còn thấy choáng váng, không dám tin, thế mà mình được tham gia quay MV rồi.Mà đây chưa phải là trọng điểm, quan trọng nhất là sự nỗ lực của cậu được công nhận, cảm giác này thật sự quá đã.Tả Tử Minh cảm kích quay sang Nguyễn Khả Hạ, Nguyễn Khả Hạ nháy mắt với cậu.Vũ Trí Khải nói, "Nguyễn Khả Hạ, chẳng có gì để mà bắt bẻ cả, biểu hiện tốt, thể hiện tốt như thể đang ở trên sân khấu chính thức vậy, truyền đạt cảm xúc tốt."

Úc Quý Manh nói, "Tôi phải bổ sung một câu.

Đặc biệt là biểu cảm khi đang biểu diễn của em.

Các thí sinh khác chú ý, biểu cảm của Nguyễn Khả Hạ như mọi người đã thấy, đó mới là biểu diễn, mới là tận hưởng sân khấu, chứ không phải là đang hoàn thành nghĩa vụ."

"Vì thế chúng tôi cho Nguyễn Khả Hạ, sáu trái tim."

Các thực tập sinh: "OA!!!"

"Ngưỡng mộ quá."

Lê Thiêm lại rống lên, "ĐỈNKKKKK!!!!!"

Diệp Ninh cười, vỗ tay, chỉ là cảm thấy người bên cạnh ồn quá thể.Vũ Trí Khải và Kỳ Hàng đánh giá Kha Học Văn, bốn trái tim.Tiếp đó, biểu cảm Vũ Trí Khải liền đổi thành nghiêm nghị, "La Dực hôm nay em khiến tôi rất thất vọng.

Thực lực em có, nửa đầu vũ đạo rất xuất sắc.

Nửa sau quên lời, sau đó tâm trạng liền rối loạn."

La Dực trầm mặc, không nói lời nào.Úc Quý Manh nói, "Chúng ta không phải là người máy, ai cũng sẽ mắc lỗi, quan trọng là sau khi mắc lỗi, phải điều chỉnh tâm lý, hoàn thành tốt phần còn lại.

Nhưng đáng tiếc là em không làm được."

"Hôm nay chúng tôi cho em bốn trái tim, em không nên cảm thấy thua kém gì cả.

Coi lỗi lần này như một bài học, hi vọng lần tới em sẽ nỗ lực hơn."

La Dực cúi người, "Cảm ơn huấn luyện viên."

Trong lòng anh ta rối như mớ bòng bong.Bốn trái tim.

Chỉ có bốn trái tim.Anh ta không thể tham gia quay MV, đánh mất cơ hội tỏa sáng.Hơn nữa, sau khi chương trình tuần này phát sóng, nghĩ thôi cũng biết fan của anh ta thất vọng đến nhường nào.Nếu như không tại Nguyễn Khả Hạ, anh ta đã không phạm lỗi rồi.Anh ta thế mà lại bại dưới tay kẻ này.Thậm chí Tả Tử Minh còn cao hơn anh ta một bậc.Lúc xuống khán đài, La Dực không thèm nhìn Nguyễn Khả Hạ và Tả Tử Minh.Ngay cả biểu cảm giả dối cũng không duy trì nổi, trong lòng tựa như một tảng băng lớn đè nghẹn vậy.------------------Văn văn vẻ vẻ, đjt mẹ truyenfull---------------------------------------Trước khi chương trình tuần thứ hai lên sóng, Phó Hàn Xuyên lại phân phó cho Lệ Nghiêu chú ý khống chế bình luận tiêu cực.Lệ Nghiêu cười "khục khục", quan tâm thế cơ?"

Yên tâm, chuyện của cậu bạn nhỏ nhà anh đơn giản ấy mà, có chút quá khứ đen tối thì càng tốt chứ sao.

Càng làm nổi bật vị thế cá chép hóa rồng đó, hiểu hông?"

Cậu bạn nhỏ nhà tôi?

Phó Hàn Xuyên tự nhẩm cách gọi này trong lòng.

Không thấy khó chịu gì hết.Lệ Nghiêu nói, "Chuyện công ty nhà cậu ấy phá sản cũng có thể lợi dụng được, đẹp mà đen thì ai chả thương."

Phó Hàn Xuyên: "Chuyện phá sản, áp xuống."

Lệ Nghiêu thầm nghĩ, sợ bạn nhỏ đau lòng sao, bao nuôi đến mức nảy sinh cảm tình thật luôn rồi.Chưa từng thấy Phó Hàn Xuyên quan tâm ai như vậy."

Đúng rồi, có chút phiền phức, chắc là anh cũng biết."

Lệ Nghiêu nói, "Cậu ấy cũng xem như là nửa debut rồi, trước đây từng công khai tỏ tình với một nam ngôi sao.

Nhưng mà may, ca sĩ khác diễn viên, không bị giới hạn quá, tôi sẽ xử lý cẩn thận."

Phó Hàn Xuyên hỏi, "Ai?"

Tài liệu trước đây anh cầm không ghi điều này."

Anh không biết á?

Lục Đình Hiên ấy."

Lệ Nghiêu tưởng là trước khi bao nuôi thì Phó Hàn Xuyên đã điều tra tận chân tơ kẽ tóc rồi chứ.Phó Hàn Xuyên từ từ chau mày lại, Nguyễn Khả Hạ từng thích Lục Đình Hiên?Mắt nhìn chẳng ra làm sao cả.(*) Có thể bạn đã quên, Lục Đình Hiên là nam chính, vai công trong cuốn truyện mà bé Hạ xuyên vào.
 
[Đm/Hoàn] Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ (Tuyên Lê)- Trans: Maccaoo
Chương 24: Cái thể loại giao dịch xấu xa này


Tập hai "Nhật ký trưởng thành của Idol" bắt đầu bằng cảnh quay luyện tập thường ngày của các thực tập sinh.Chỉ có ba ngày để học một bài hát, học hết toàn bộ vũ đạo.Có người thức trắng đêm để luyện tập, có người tâm trạng rối loạn, sụp đổ, có mồ hôi và có cả những giọt nước mắt.Một đoạn video vô cùng xúc động, nhưng khi ống kính vừa quay sang Lê Thiêm thì không khí quay ngoắt 180 độ.Mặt Lê Thiêm đầy dấu hỏi chấm hỏi Diệp Ninh......"

Ấy, tại sao họ lại gọi cậu là Đại Mỹ Linh?"(*) Sợ mọi người quên nên nhắc lại một chút.

Nguyên văn là 大美零, Đại Mỹ Linh.

Trong đó Linh là số 0 mà số 0 ở đây là ý chỉ "thụ" giống như số 1 là chỉ "công" ấy.

Đây có thể hiểu đại mỹ thụ.Khung bình luận thực tế ngưng mất mấy giây sau đó cả một tràng "hahahahahahah" chạy loạn trên màn hình.......Hậu kỳ cực kì có tâm, tăng thêm hiệu ứng đầu to cho Diệp Ninh, cho Nguyễn Khả Hạ với Tả Tử Minh thêm dòng chữ: [Cười ra tiếng ngỗng kêu]Bầu không khí nghiêm túc nặng nề như được thổi bay, cả bức tranh liền trở nên rất chi là ngốc nghếch.Trước khi nhóm của Nguyễn Khả Hạ lên kiểm tra, biên tập cắt ghép chèn vào đoạn họ luyện tập trong phòng tập.Nguyễn Khả Hạ khoác vai Tả Tử Minh trong phòng tập, "Tiểu Minh, lên nhảy một lượt cho anh xem nào."

Tả Tử Minh ngây ra, tự nhiên thấy ngại, "Hở?

Bây giờ ấy ạ?

Thôi thôi thôi......"

Nguyễn Khả Hạ cười nói, "Còn ngại nữa?

Đi, chúng ta đi ra góc phòng."(*) Nguyên văn là 孺子可教, pinyin là /Rúzǐ kě jiào/ ý là trẻ nhỏ dễ dạy.

Ở đây có chữ Khả là trong tên của Nguyễn Khả Hạ 阮可夏.

Còn chữ Tử là Tử ở trong tên Tả Tử Minh 左子明.

Fan lấy câu này để làm tên của thuyền Nguyễn Khả Hạ và Tả Tử Minh.Có một đoạn Tả Tử Minh cứ bị vấp, Nguyễn Khả Hạ nói, "Thực ra động tác này là, tay đánh sang bên, chân giơ lên, sau đó giậm chân, tay nắm thành quyền rồi thu về.

Em nghe khẩu lệnh của anh.

Sang!

Giơ!

Giậm!

Thu!"

Vừa nãy, Tả Tử Minh không nhớ được động tác, lần này thì vèo cái là nhớ hết.Nguyễn Khả Hạ giơ ngón cái tán thưởng, "Đó đó, Tiểu Minh giỏi lắm!"

Lê Thiêm đứng bên cạnh cũng thử, "Ế, cậu xem, nhớ kiểu này hơi bị được nha.

Tôi cũng muốn học, đoạn sau còn có khẩu hiệu gì không?"

Mấy thực tập sinh khác cũng bu lại, "Nhớ kiểu gì, nhớ kiểu gì?"

Sau đó, một nhóm người, "Sang!

Giơ!

Giậm!

Thu!

Kéo!

Đệm!

Đấm!......"

Khu bình luận:......Khi nhóm của Nguyễn Khả Hạ biểu diễn, cả khu bình luận đều kinh ngạc, lượng bình luận về Nguyễn Khả Hạ và La Dực xêm xêm nhau.Ngụy Lạc Lạc vui đến nhảy cẫng lên, không ngừng gõ, Máy quay chuyển sang Lê Thiêm và Diệp Ninh, Lê Thiêm đang ngẩng đầu nói, Diệp Ninh thì mỉm cười.Đến đoạn La Dực phạm lỗi, chỉ giành được bốn trái tim, fan La Dực trên khu bình luận biến mất hơn nửa.Vốn dĩ fan cực kì mong đợi phần biểu diễn của La Dực, nhưng tập này bị Nguyễn Khả Hạ chèn đủ mọi mặt, không khỏi thất vọng, nhưng đa số vẫn rất bao dung với La Dực.......Sau khi tập hai lên sóng, fan của Nguyễn Khả Hạ tăng vọt, vượt mốc một triệu.Rất nhiều cô gái đu idol nhảy hố Nguyễn Khả Hạ.Phần biểu diễn của Nguyễn Khả Hạ thể hiện quá ổn định luôn.Ngay cả anti cũng không thể đặt điều bảo cậu chỉnh âm, vì hình thức kiểm tra lần này thì mở mic hay không là biết ngay.Thậm chí phần vũ đạo cũng phải biết, La Dực luyện 10 năm, chưa debut đã có bao nhiêu là fan rồi, chính là vì vũ đạo của anh ta cực kì giỏi.Mà Nguyễn Khả Hạ và La Dực lại còn cùng nhảy trên một sân khấu.......Lần này, khi anti nhảy vào trào phúng, có một đội ngũ giúp Nguyễn Khả Hạ đi đàn áp.......Thậm chí ngay cả tư liệu đen tối của Nguyễn Khả Hạ cũng trở thành bằng chứng cho sự nỗ lực của cậu.

Bài hát chủ đề được trình diễn quá xuất sắc, các cô gái đu idol đều có thể nhìn ra được sự nỗ lực của cậu.Cái giới này chính là như thế, nhất cử nhất động đều bị người ra soi mói, người nào có thực lực mới tồn tại được.-------------------------------------------------------Sau phần chính, tổ tiết mục còn chèn thêm một đoạn phúc lợi.VJ đứng ở trước phòng 303, trên cửa dán một tờ giấy A4, trên đó viết:[ Thầy Diệp Ninh makeup tạo hình 1 lần, 1 túi khoai chiên (mỗi ngày 10 suất, ai đến trước thì được trước)Tri kỷ Nguyễn Khả Hạ tâm sự mỏng thông não chỉ dạy 10 phút, 1 hộp kemChọt nhéo má bánh bao của Tiểu Minh Minh, 1 túi kẹo dẻo gấuLê rap phục vụ viết lời bài hát, 1 hộp lẩu tự sôi.]Trên khu bình luận liền nổ một tràng,......Lúc này, trong phòng 303 rộ ra tiếng cười nói ồn ào, hậu kỳ thêm chữ { Tiếng cười chào mừng }VJ đưa tay ra gõ cửa, Tả Tử Minh mở hé hé cửa ra, thò đầu ra, "Có chuyện gì thế ạ?

Chúng cháu đi ngủ rồi."

Hậu kỳ, { Nói điêu, đang làm chuyện gì xấu xa hả }VJ nói, "Chú ngửi thấy hết rồi."

Tả Tử Minh đỏ mặt.Khu bình luận cười ngất, VJ nói, "Phòng nào cũng phải quay.

Để chú vào xem, đến lúc đó chú bảo với bên biên tập cắt đoạn này đi.>>Sau khi chú quay phim đi vào......Lê Thiêm hốt hoảng, "Ấy ấy, sao em lại để cho chú ấy vào?"

Tả Tử Minh nói lí nhí, "Em không cản được."

Nguyễn Khả Hạ và Lê Thiêm đứng dậy vội, luống cuống che cái bàn ở giữa phòng, Diệp Ninh mặt lạnh tanh, ngồi nghiêm chỉnh.Chú quay phim: "Các cậu đang làm gì thế?"

VJ điều chỉnh góc máy quay, quay hết tất cả những thứ trên bàn.Một bàn đầy ắp.Mười hộp lẩu tự sôi, xếp thành hai hàng, ngay ngắn đứng ở giữa bàn.Ngoài ra còn có thịt bò khô, xúc xích, mỳ tôm, trứng ngâm tương......Xung quanh còn bày bốn bộ bát đũa.Hậu kỳ còn thêm hiệu ứng blingbling cho từng nổi lẩu bốc khói nghi ngút một, kèm thêm chữ [ Cái gì cũng có ]......VJ nghiêm giọng hỏi, "Các cậu đang làm gì đây?"

Nguyễn Khả Hạ cười hihi đi lên, lấy tay che ống kính, màn hình đen thui.Chỉ nghe thấy tiếng Nguyễn Khả Hạ nói, "Chú à, chú vào ăn cùng tụi cháu đi, nhiều đồ ăn quá tụi cháu ăn không hết."

Lê Thiêm: "Nào, chú ngồi đây đi, cháu lấy bát cho chú."

Sau đó, chẳng có tiếng gì hết.Màn hình đen thui, hậu kỳ cho chạy dòng chữ, { Sau đó, chúng tôi hỏi VJ là đã xảy ra chuyện gì, VJ nói rằng camera hết pin }Khu bình luận: >......Phó Hàn Xuyên nhìn Nguyễn Khả Hạ trên màn hình, cảm thấy dường như khang khác so với Nguyễn Khả Hạ mà bình thường anh thấy.Nếu như nói tập một, Nguyễn Khả Hạ thể hiện thực lực của bản thân, thì tập thứ hai không có chỉ thế mà còn khiến cho quần chúng thấy được vẻ đáng yêu, dễ mến của cậu.Biết lựa lời để nói, rõ ràng rành mạch nhưng lại tình cảm không hề cứng nhắc, cho người ta cảm giác chân thành.

Lúc dạy cho Tả Tử Minh, giọng cậu vô cùng dịu dàng, khiến cho rất nhiều cô gái phải thốt lên "Đây chính là nơi tình yêu bắt đầu".Trước đây Phó Hàn Xuyên cho rằng Nguyễn Khả Hạ chỉ là một đứa trẻ.Trước khi vào phòng phẫu thuật còn sợ đến phát khóc.Chăm sóc Nguyên Bảo thì luống cuống tay chân.Lúc nấu cơm thì toàn ê a hát.Anh nói một câu là y như rằng Nguyễn Khả Hạ đã thủ sẵn mười câu để đốp lại rồi.Khác nhau ở chỗ nào nhỉ?Tuy cùng là đôi mắt sáng long lanh, tay chân nhanh nhẹn, hoạt bát, nhưng trên chương trình, Nguyễn Khả Hạ rất dễ gần, biết chăm sóc người khác, hơn nữa, dù làm gì cũng rất quyết đoán.Phó Hàn Xuyên cảm thấy, Nguyễn Khả Hạ đang thể hiện là một người rất trưởng thành.Anh bắt đầu làm quen Nguyễn Khả Hạ lại từ đầu.
 
[Đm/Hoàn] Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ (Tuyên Lê)- Trans: Maccaoo
Chương 25: Cho cậu thì nhận đi


Khi hội Nguyễn Khả Hạ đang ăn uống tưng bừng trong phòng ngủ, La Dực đang cau có mặt mày lướt điện thoại.Anh ta thậm chí còn bất chấp ngồi lướt điện thoại ngay trong kí túc xá.

Lúc này, anh ta còn lười chẳng thèm che đậy giấu giếm nữa rồi.Tuy rằng fan đều cổ vũ động viên anh ta, nhưng La Dực vẫn có thể nhìn ra được sự thất vọng của họ.

Trên mạng có một lượng lớn bình luận bàn tán về lỗi sai của anh ta, ấy thế mà số lượng bình luận này chằng vượt qua nổi số lượng dành cho Nguyễn Khả Hạ.Sau khi tập thứ hai của chương trình lên sóng, đà phát triển của Nguyễn Khả Hạ càng mạnh mẽ hơn bao giờ hết.Suy cho cùng, mọi người vẫn luôn cho rằng phần ca hát lần trước của Nguyễn Khả Hạ đã là đỉnh cao rồi, đến giới hạn rồi, không ngờ đến vũ đạo cũng có thể đặc sắc đến thế.Số phiếu thực tế lúc này của La Dực là hơn sáu triệu phiếu, vẫn yên ổn xếp ngôi đầu.

Nhưng là khi tốc độ tăng của fan Nguyễn Khả Hạ chưa đáng ngại như bây giờ.Nguyễn Khả Hạ vẫn bám sát theo sau cắn anh ta, số phiếu bây giờ đã hơn năm triệu rồi.Số liệu này khác hẳn với số lưu lượng mà cậu vốn có, hoàn toàn là do Nguyễn Khả Hạ dựa vào phần thể hiện hai tuần nay để mà hút fan.Mà lực lượng fan của anh ta vẫn là số fan từ trước khi tham gia cuộc thi đã có rồi.

Mà phần biểu diễn tuần này của anh ta quá thê thảm, chắc chắn sẽ không có thêm fan mới.La Dực nghĩ, may mà trong lúc phỏng vấn, anh ta nặn ra được mấy giọt nước mắt, lấy được tình thương cảm của fan, hắn là họ sẽ càng nỗ lực đầu tư phiếu bầu cho anh ta hơn.Chắc chắn cũng sẽ gia tăng thêm lòng căm ghét với Nguyễn Khả Hạ.Quả nhiên La Dực đoán không sai.

Fan hai nhà, Rose (*) và Khả Khả đang nổi lên chiến tranh, giương cung bạt kiếm mà cãi nhau ùm tỏi.(*) Nguyên văn là La Tư (罗斯), La trong tên của La Dực.Chính chủ hai nhà thì đã battle nhau ngay từ tuần đầu tiên rồi.Đến tuần thứ hai thì cùng lên sân khấu, cùng diễn một lúc.Hai lần La Dực đều bị Nguyễn Khả Hạ đè bẹp, đương nhiên fan của La Dực chẳng thể nào có thiện cảm với cậu được.Vốn tưởng rằng trong chương trình, số phiếu cũng như chỉ số năng lực của La Dực sẽ bỏ xa người thứ hai.

Nhưng bây giờ xem ra thì còn có chiều hướng lật kèo vượt mặt anh ta.

Hiện tại, Nguyễn Khả Hạ là mối nguy lớn nhất, đe dọa ngôi vị quán quân của La Dực.Mà fan Khả Khả thì cho rằng, ngày mà số phiếu của Nguyễn Khả Hạ vượt mặt La Dực chỉ tính trên đầu ngón tay mà thôi.Fan hai nhà tự động liệt nhà kia thành đối thủ, bên ngoài thì hiền hòa lắm thực tế bên trong âm thầm chửi rửa, lườm nguýt, soi lỗi nhà kia bằng được.

Người này vừa phạm lỗi cái là kiểu gì cũng nổi lên màn gió tanh mưa máu, tranh cãi nảy lửa.Sau lần phát sóng này, fan La Dực hoàn toàn không can tâm.Có người nói, Fan Nguyễn Khả Hạ đáp trả tức thì, Đúng là tuần này phần biểu diễn của La Dực không tốt, fan của anh ta đuối lý, rồi cũng không ngoi lên tranh cãi nữa.Nhưng trong nội bộ fan đương nhiên vẫn không thể nào cam lòng cho được.

Tất cả đều đang tính xem đợi khi nào Nguyễn Khả Hạ toang nhất định sẽ dẫm đạp cho đối phương không ngóc đầu lên nổi.La Dực và fan của anh ta đều không cam tâm.

Sao mà anh ta cam tâm cho được?Rõ ràng là ngay từ lúc ban đầu anh ta đã có ưu thế lớn rồi, nếu lần này không phạm lỗi thì sao có thể để cho Nguyễn Khả Hạ lắt léo vượt mặt được?Không thể tiếp tục như này.Anh ta phải giành được ngôi vị quán quân.Ngay từ đầu, giành quán quân đã là mục tiêu của anh ta rồi.

Quán quân có thể nhận được lời mời hợp tác lớn của đài Lệ Chi, nhận được suất chụp ảnh bìa cho các trang web cũng như tạp chí, được người nổi tiếng trong ngành viết bài hát cho ra album solo,......Và cũng chỉ có quán quân mới được người ta để ý đến.La Dực đem điện thoại ra ngoài kí túc, gọi điện thoại cho người quản lý."

La Dực, bây giờ cậu đừng nghĩ cái gì hết.

Cậu chỉ cần yên tâm bình tĩnh thi đấu thôi.

Những chuyện khác thì tôi và cậu của cậu đều lo liệu hết rồi."

La Dực nhớ lại lời đảm bảo của quản lý Ngô, trên mặt nở một nụ cười._________________________________________Nguyễn Khả Hạ được nhân viên thông báo là cậu phải livestream, coi như là phúc lợi gần một tháng này cho fan.Cuối cùng Nguyễn Khả Hạ cũng được sờ vào điện thoại của mình, lần gần nhất được cầm vào điện thoại cũng là nửa tháng trước rồi.Nguyễn Khả Hạ cố định chắc chắn điện thoại, đăng nhập vào app livestream JJ.

Đến lúc bắt đầu livestream, phòng phát trực tiếp đã nhộn nhạo hơn một trăm nghìn người xem rồi.Cậu là thí sinh livestream tháng này có lượt người xem nhiều nhất.Mặt của Nguyễn Khả Hạ vừa xuất hiện trên màn hình, còn chưa kịp mở miệng nói chữ nào, trên màn hình liên tung bay lấp lánh hiệu ứng pháo hoa, [ 78xde688 đã tặng một xe Lamborghini! ]Sau đó, vị người dùng có ID 78xde688 này tặng liền tù tì mười cái xe Lamborghini.Nguyễn Khả Hạ đơ luôn.Một cái xe Lamborghini trị giá 5 nghìn (*), chỉ có mấy giây mà vị Lục Bát Bát (**) này tặng liền quà 50 nghìn tệ (***).(*) Khoảng hơn 16,5 triệu đồng.(**) Lục Bát Bát là 688, đuôi của tài khoản.

Mà số tám trong tiếng Trung phát âm giống ba trong ba bố.

Nên ở đây khiến có cảm giác như là Lục ba ba vậy.(***) Hơn 165,9 triệu đồng.Trên khu bình luận bùng nổ, Nguyễn Khả Hạ đúng là bị dọa thật, dọa đến mức đơ luôn, cậu vội vã tắt chế độ cho phép nhận quà đi.Nguyễn Khả Hạ nói, "Mọi người đừng tặng quà cho tôi, tại tôi lóng ngóng tay chân, lẽ ra nên tắt phần tặng quà đi.

Lục Bát Bát, ờm, tiền của bạn......"

78xde688: Nguyễn Khả Hạ: ???Ơ cái ngữ điệu này sao mà quen thế?Lẽ nào là Phó Hàn Xuyên?Không, không thể nào.

Nguyễn Khả Hạ liền phủ định ngay lập tức, sao có thể là anh ta được chứ.

Người ta trăm công nghìn việc làm gì có thời gian mà ngồi xem cậu livestream.Diễn đàn: ......Nguyễn Khả Hạ muốn xin thông tin liên hệ của Lục Bát Bát, để gửi tiền lại, nhưng vị Lục Bát Bát này sau đó lại chẳng nói một lời nào nữa.

Nguyễn Khả Hạ hết cách, chỉ có thể cảm ơn bằng miệng, "Vậy thì cảm ơn bạn Lục Bát Bát nhé, moah moah(*)."(*) Nguyên văn là 么么哒, là moa moa ta, kiểu tiếng hôn gió ấy.(*) 666 là đỉnh đỉnh đỉnh.Nguyễn Khả Hạ: "......"

Làm livestream này là do mình tự biên tự diễn, chỉ cần nói chuyện với fan thôi cũng được.Nguyễn Khả Hạ lấy con búp bê gắp ở trên điện thoại mình ra.

Con búp bê này được tổ tiết mục tặng cho sau tuần đầu tiên, khi phiếu bầu đạt được một số nhất định mới được mở khóa, nhận quà."

Thực sự cảm ơn mọi người đã giúp tôi mở khóa, nhận được món quà này.

Ban tổ chức bảo tôi phải giới thiệu búp bê này với mọi người."

Nguyễn Khả Hạ cẩn thận nhìn con búp bê, "Đây là một con búp bê siêu xấu, thật sự xấu điên đảo chúng sinh luôn ấy.

Mắt của nó......"

Cậu nói được một nửa thì tự dưng dừng lại, nghiêng đầu nghe nhân viên nói cái gì đó.Trên mặt Nguyễn Khả Hạ lộ vẻ kinh ngạc, "Cái gì?

Đây là em á hả?"

Diễn đàn: Nguyễn Khả Hạ nói, "Những lời vừa này không tính nhá, bây giờ tui giới thiệu lại nè.

Bé búp bê này á, lần đầu nhìn thì chẳng ra làm sao hết, nhưng chúng ta cùng nhau ngắm nhìn cho kĩ nào.

Úi, ấy thế mà phát hiện ra bé búp bê này mắt lấp lánh kiêu sa, lông mày thanh tú tinh tế.

Đặc biệt là thần sắc của ánh mắt bé, ba phần lạnh lẽo, ba phần kiêu ngạo và bốn phần thờ ơ......"

Nguyễn Khả Hạ tự nói một thôi một hồi, "Để tôi xem xem mọi người đang nói gì nào.....

Đây là ai thế?

'Thần thái ánh mắt của bé, ba phần thật thà, ba phần ngu ngốc và bốn phần ngờ nghệch', ai nói đấy, giải thích ngay cho tôi."

Nguyễn Khả Hạ nhịn cười, "Không đùa nữa.

Tiếp sau đây tôi sẽ biểu diễn cho mọi người chút tài nghệ."

Cậu ôm cây đàn ghi ta Phó Hàn Xuyên tặng vào lòng, gảy đàn biểu diễn một đoạn, không hát.Chỉ đàn thôi và vừa đàn vừa hát khác nhau, phải chú ý đến kĩ thuật, mọi người thấy ngón tay thon dài của cậu di chuyển linh hoạt trên dây đàn, khiến mọi người hoa hết cả mắt.Nguyễn Khả Hạ vừa đàn vừa nhìn khu bình luận, " 'Biểu diễn có đàn ghi ta không' , có nhá, lần tới biểu diễn tôi định đánh đàn."

Nguyễn Khả Hạ đàn xong, cẩn thận đặt đàn ghi ta sang bên cạnh, "Còn vài phút nữa thôi, để tôi xem nào, chúng ta chọn mấy câu hỏi để trả lời đi nào.>>" 'Bé con đừng cố quá nhé, vất vả lắm đó.' , cảm ơn mọi người quan tâm.

Thực ra không vất vả chút nào hết, tất cả thí sinh đều cố gắng luyện tập, muốn đem đến cho mọi người một sân khấu tuyệt vời hơn nữa.

Nếu nói vất vả thì các bạn bầu chọn cho chúng tôi mới vất vả, thật sự cảm ơn mọi người rất nhiều."

"Cảm ơn mọi người, nhưng mọi người đừng để vì vote mà lơ đãng việc học tập và làm việc nhé, tôi......"

Nguyễn Khả Hạ chưa nói hết câu, nhìn bình luận trên màn hình, lại ngơ.Nguyễn Khả Hạ: "?"

Cậu cúi đầu xuống nhìn, con búp bê trên tay đã bị cậu lột sạch quần áo rồi.Từ nhỏ đến giờ cậu có một tật xấu, tay lúc nào cũng không trạng thái ngứa ngáy, cầm cái gì trên tay là y như rằng phải nắn bóp vặn véo mới yên.Tóm lại, tay chân không an phận.Nguyễn Khả Hạ cười ngượng: "Bé nói là bé nóng đấy."

"Được rồi, mặc rồi nha," Nguyễn Khả Hạ mặc quần áo cho búp bê xong, để nó sang bên cạnh, "Cũng đến giờ rồi, tôi phải dừng livestream rồi."

Nguyễn Khả Hạ vẫy tay với màn hình, "Bai bai mọi người nha, lần sau chúng ta nói chuyện tiếp nhé."

Livestream nửa tiếng, các fan đều thấy thời gian trôi qua như nước chảy mây trôi, quyến luyến mãi không thôi.Nguyễn Khả Hạ cũng thế.

Cậu thấy fan vô cùng đáng yêu, nói chuyện cực kì buồn cười.

Tuy rằng nhiều người thích gọi cậu là con trai.Livestream kết thúc, nhân viên đến đưa tay ra, ý bảo Nguyễn Khả Hạ nộp điện thoại.Nguyễn Khả Hạ lộ ánh mắt cún con xin, "Có thể cho em dùng một lát rồi nộp không ạ?"

Nhân viên chẳng biết làm thế nào với đứa bé này, "Được rồi.

Nửa tiếng nha, lát anh đến lấy nhé."

Hầu hết thực tập sinh đều tranh thủ lúc livestream kết thúc, mượn thời cơ hít hà mùi internet.Nguyễn Khả Hạ muốn hỏi thăm Nguyên Bảo dạo này thế nào, nhắn tin qua wechat cho Phó Hàn Xuyên.

Bây giờ là buổi tối, chắc là Phó Hàn Xuyên tan làm rồi nhỉ.Nguyễn Khả Hạ nghĩ đến trường hợp Phó Hàn Xuyên chưa về đến nhà, thì cậu sẽ gọi cho dì Lý.Không ngờ một giây sau, đối phương đã trả lời tin nhắn rồi.*****Tác giả có lời muốn nói:Nguyễn Khả Hạ: Moah MoahhhhPhó Hàn Xuyên: ...... (đỏ mặt)
 
[Đm/Hoàn] Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ (Tuyên Lê)- Trans: Maccaoo
Chương 26.1: Online 24/7


Vì chương này dài gấp ba lần so với các chương khác nên tui xin phép tách làm đôi nhé.

----------------------------Nguyễn Khả Hạ hỏi, Phó Hàn Xuyên gần như trả lời ngay lập tức, Nguyễn Khả Hạ giật mình, không ngờ Phó Hàn Xuyên lại trả lời nhanh như thế, cứ như chỉ đợi để nhắn tin thôi ấy.Đáng lẽ ra phải rất bận mới đúng chứ nhỉ?

Nguyễn Khả Hạ nhớ là khi anh về nhà rồi vẫn phải giải quyết một núi công việc mà.Nguyễn Khả Hạ lắc lắc đầu, cậu biết Nguyên Bảo không ở chỗ Phó Hàn Xuyên, vốn chỉ muốn nhắn mấy câu thôi, chứ gọi điện thoại thì...... có biết nói cái gì đâu chứ.Vì thế, cậu trả lời, Phó Hàn Xuyên không trả lời, mà trực tiếp gọi điện thoại đến luôn.Nguyễn Khả Hạ ngớ ra, không hiểu sao tự dưng lại thấy căng thẳng.Cậu tìm một góc không có ai, hít một hơi thật sâu, rồi mới ấn nhận cuộc gọi.Nguyễn Khả Hạ, "Alo?"

"Sao hôm nay lại được dùng điện thoại thế?"

Giọng của Phó Hàn Xuyên truyền tới qua điện thoại, dường như còn trầm hơn cả lúc nói chuyện trực tiếp.Nguyễn Khả Hạ không hiểu tại sao tim mình nhảy loạn cả lên.Có lẽ là vì lâu lắm rồi không liên lạc với người này nên mới thấy có chút lạ lẫm.Phó Hàn Xuyên hỏi, "Sao không nói gì thế?"

Nguyễn Khả Hạ sực tỉnh, "À tôi vừa mới livestream xong, được phép dùng điện thoại một lát.

Nguyên Bảo ở nhà ông nội à?"

Phó Hàn Xuyên: "Ừ.

Nó ngoan lắm, vẫn khoẻ.

Cậu không cần phải lo."

"Tôi không lo."

Tay Nguyễn Khả Hạ lại bắt đầu không ngoan, cậy cậy sờ sờ logo của chương trình trên áo, vắt óc nghĩ xem nên nói chuyện gì với Phó Hàn Xuyên, "Thế còn ông nội thì sao?

Dạo này sức khoẻ của ông thế nào?"

Phó Hàn Xuyên, "Ông cũng rất khoẻ."

Nguyễn Khả Hạ lại hỏi: "Dì Lý thì sao?

Bà ấy lớn tuổi rồi, một mình chăm sóc cho Phó Thừa Trạch, không biết có quá sức không.

Hay là thuê thêm người giúp dì Lý?"

"Được, tôi sẽ cân nhắc."

Lại đến lúc Nguyễn Khả Hạ lấy hết tế bào não ra để nghĩ đề tài nói chuyện.Phó Hàn Xuyên nói, "Không hỏi thăm tôi sao?"

Giọng nói trầm ấm của đối phương đầy ý cười truyền ra từ điện thoại làm Nguyễn Khả Hạ cảm thấy tai mình cứ ngứa ngứa làm sao ấy.Cậu thấy kì lạ hết sức.

Phó Hàn Xuyên mà cũng nói ra mấy lời kiểu này á?"

Anh, chắc là anh vẫn khoẻ đấy nhờ.

Tôi nghe là biết mà."

Phó Hàn Xuyên cười, "Hiểu tôi thế cơ à."

Nguyễn Khả Hạ thảng thốt nghĩ.

Phó Hàn Xuyên thay đổi rồi.

Chả ai làm gì mà cứ hở ra là cười, rõ ràng trước đây có thích cười bao giờ đâu.

Đã thế lại còn biết nói đùa nữa.Cuộc trò chuyện này khiến Nguyễn Khả Hạ thấy bí bách căng thẳng vô biên.

Cậu vội vã nói, "Nhân viên đến thu điện thoại rồi, không nói chuyện với anh nữa, tôi đi tập đây."

Phó Hàn Xuyên nói, "Ừ.

Tạm biệt."

Nguyễn Khả Hạ chốt hạ một câu, "Bai bai." rồi kết thúc vội cuộc gọi.Cậu nói dối Phó Hàn Xuyên nhưng lại không áy náy tẹo nào.

Mà lại còn thở phào một hơi.

Cậu cảm thấy Phó Hàn Xuyên hôm nay cứ kì kì làm sao á.Mới gọi điện thoại được năm phút, vẫn còn hơn hai mươi phút nữa mới phải nộp điện thoại, Nguyễn Khả Hạ quyết định gửi mail cho Timber.Trong lòng cậu lúc nào cũng nhớ đến Timber, lần trước, học trưởng giúp cậu cải biên lại bài hát, giúp cậu đạt được thành tích tốt như vậy mà cậu vẫn chưa kịp nói lời cảm ơn nữa.Phó Hàn Xuyên vừa cúp điện thoại, thì thấy email Nguyễn Khả Hạ gửi tới.......Hừ.Chưa thu điện thoại à?Nguyễn Khả Hạ không ngờ Timber trả lời thần tốc y hệt như Phó Hàn Xuyên.Nguyễn Khả Hạ liền thấy ngài ngại.

Cậu biết mình đã làm lộ rất nhiều thông tin.

Nếu như để ý là biết ngay cậu là ai.Thực ra Nguyễn Khả Hạ không sợ bị lộ.

Cậu dùng bài hát mà học trưởng cải biên lại, cậu rất muốn cho học trưởng thấy được mình không làm lãng phí công sức của anh.Nhưng không ngờ tới, ấy thế mà Timber lại xem chương trình này.Thế thì sau này, anh ấy biết cậu là ai, nhưng cậu lại chẳng biết anh là ai hết.Cơ mà thế cũng chẳng sao.Nguyễn Khả Hạ hỏi, Timber: Nguyễn Khả Hạ vui đến tít cả mắt, được người tài như học trưởng công nhận mà lị.Timber còn hỏi, Nguyễn Khả Hạ: Nguyễn Khả Hạ và Timber nói chuyện với nhau, gửi qua gửi lại bao nhiêu là mail.Đến tận khi nhân viên đến thu điện thoại, Nguyễn Khả Hạ nói, "Một phút nữa thôi ạ, chỉ một phút nữa thôi ạ."

Cậu gửi một mail cuối cho Timber, Phó Hàn Xuyên nhếch khoé môi.Nói chuyện với tôi rất vui?

Sao lúc nãy gọi điện thoại lại không nghe ra cậu đang vui nhỉ?------------------------Có tổng cộng chín người giành được năm trái tim trở lên trong tuần thứ hai.

Chín thực tập sinh này dành thời gian luyện tập, hoàn thành quay MV tuyên truyền.Trên weibo của tổ tiết mục và trang web chính thức của chương trình đã tung ra MV quảng cáo.Tổ tiết mục mời những nhà tạo mẫu cũng như thợ trang điểm giỏi nhất đến để tút tát cho các thực tập sinh.

Chín thiếu niên mặc áo vải lụa đen khoét cổ chữ V, đem lại cảm giác thuần khiết nhưng lại khiến các fan phải gào thét, "Moẹ nó gợi cảm vl, tui chảy máu mũi chết đây."

Đoạn MV này là nguồn tài nguyên cắt ghép cho fan của các nhà.Vì Nguyễn Khả Hạ là thực tập sinh duy nhất được sáu trái tim nên thời gian lên hình nhiều nhất.Trong siêu thoại, xuất hiện vô số đại thần photoshop lẫn hoạ sĩ vẽ fanart, từng cái liếc mắt thôi cũng khiến con dân điên cuồng gửi nhau.Ngụy Lạc Lạc dùng nick chính Đấm Một Cú Là Khóc Một Tràng biên tập lại hình ảnh của Nguyễn Khả Hạ, đăng lên weibo kèm theo dòng cap: "Tui gục ngã rồi."

Bình luận phía dưới bắt đầu kéo nhau nhảy lên.......Ngụy Lạc Lạc thấy người hâm mộ Nguyễn Khả Hạ ngày càng nhiều, trong lòng thấy vui thay cho Nguyễn Khả Hạ.Các fan đều biết xu hướng tính dục của Nguyễn Khả Hạ, không hề ngần ngại để ý mà cổ vũ cho cậu.

Chứng tỏ rằng mọi người không chỉ mê đắm vì nhan sắc của cậu mà còn bị thực lực của cậu cưa đổ.Nguyễn Khả Hạ chưa từng làm họ thất vọng, bất kể là vocal hay vũ đạo đều cực kì vững vàng.Hơn thế trong ổn định lại có cả tiến bộ, mỗi một lần biểu diễn lại đem đến cho họ một lần kinh ngạc.Các fan lọt hố Nguyễn Khả Hạ vô cùng tự hào, vì mỗi tuần đều có thể nhìn thấy sự nỗ lực của cậu, càng vui hơn nữa khi có thể nhìn thấy kết quả của sự nỗ lực đó.Cậu từ chỗ không hề biết rap, đến bây giờ có thể rap diss một số đoạn có độ khó nhất định rồi, khiến fan phải gào lên, Dân chuyên nghe cũng có thể thấy được đoạn này đã được tập luyện cẩn thận rồi.Thực sự đối với Nguyễn Khả Hạ mà nói, tham gia chương trình này là để luyện tập, để va vấp, để học hỏi.

Cậu nghỉ ngơi hết một năm này, chỉ có thể tập trung luyện vocal, sáng tác nhạc thôi, còn những kỹ năng khác đều còn lơ mơ, đặc biệt là vũ đạo.Sau khi phẫu thuật được mấy tháng rồi cậu cũng không dám vận động mạnh, tất cả các kỹ năng vũ đạo đều chỉ ở trong đầu thôi, điều kiện sức khoẻ bản thân lại không cho phép cậu thực hiện thành động tác thực tế.Hiện nay, cơ thể cậu đã hoàn toàn hồi phục rồi.

Cuối cùng cũng có thể tìm lại cảm giác khi xưa trong quá trình luyện tập.

Bây giờ khi đứng trước ống kính, vũ đạo của cậu ngày càng có tiến bộ, càng ngày càng khiến mọi người phải kinh ngạc.---------------------------------Tờ mờ sáng, tổ tiết mục dùng loa phóng thanh kéo các thực tập sinh tỉnh dậy khỏi cơn mê ngủ.Lê Thiêm đưa tay cố vuốt mấy lọn tóc vểnh ngược vểnh xuôi xuống, "Đệt, phát điên mất thôi."

Các thực tập sinh điên cuồng ném đá, vật lộn rời giường vội vã đánh răng rửa mặt.Nhóm người Nguyễn Khả Hạ bước vào hội trường diễn số 2, thấy trên sàn trải ra mấy tấm thảm mát xa (*).(*) Thảm mát xa:

Lê Thiêm sợ hãi, "Lại định bày trò gì đây?

Tôi không dẫm lên mấy cái thảm đấy đâu.

Đau chết đi được ấy."

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tả Tử Minh cũng nhăn lại thành một đoàn, "Em cũng không muốn đâu."

Đạo diễn tay cầm loa nói lớn, "Buổi sáng ngày hôm nay sẽ tổ chức một hoạt động nhỏ.

Các thực tập sinh sẽ thi đấu với tổ nhân viên.

Nếu như các bạn thắng, thì buổi chiều được nghỉ, vui chơi tự do."

Tất cả các thực tập sinh đều vỗ tay hoan hô: "Wowww!"

Cường độ tập luyện của họ quá dày đặc, thực sự rất cần thời gian để nghỉ ngơi.Để được nghỉ thì dăm ba cái thảm mát xa thì đã là gì!Vòng đầu tiên các thực tập sinh thi đấu kéo co với tổ nhân viên.Tất cả các thực tập sinh đều dồn toàn lực, biểu cảm của Nguyễn Khả Hạ cũng không thể kiềm chế được.Lê Thiêm chưa lên sàn, ở một bên vỗ đùi cười sặc sụa, "Nguyễn Khả Hạ dùng mặt để kéo co à hahahahahaha!

Diệp Ninh cậu đang làm cái gì thế, kéo mạnh lên chứ!

Cậu nhão nhoẹt thế cũng phải gồng lên cho anh em chứ!"

Nguyễn Khả Hạ bày mặt hung dữ, "Ồn chết đi được!

Cậu không im không được à?"

Diệp Ninh cao quý quăng một ánh nhìn kèm dao găm sang, Lê Thiêm lập tức ngồi im, gào "Cố lên" cùng với các thực tập sinh khác.Cuối cùng nhờ sự nỗ lực đến bục mặt mà các thực tập sinh cũng giành được chiến thắng vòng kéo co này.Họ kích động đến mức nhảy cẫng lên vỗ tay ăn mừng.Đối thủ đều là VJ, lưng hùm vai gấu vác camera cả ngày cả đêm khiến các thực tập sinh thấy mình sao mà giỏi thế, có thể thắng được họ.Các anh quay phim mặt không đổi sắc nhìn đám thực tập sinh mặt đỏ tưng bừng, thở hồng hộc ăn mừng liền cười thầm trong bụng.Thực ra họ biết các thực tập sinh vô cùng vất vả nên mới xuống nước nhường họ.Vòng thứ hai, thảm mát xa khiến người người nhăn nhó đau đớn chính thức lên sàn.Hơn nữa, lại còn phải đánh bóng rổ trên thảm mát xa.Đấu bóng rổ chia thành ba hiệp, hiệp một có Nguyễn Khả Hạ và Diệp Ninh.Diệp Ninh nói, "Tôi chơi bóng rổ tệ lắm."

Nguyễn Khả Hạ nói, "Không sao, chúng ta thắng chắc rồi.

Cậu cứ nhìn cân nặng của bên kia đi, nghĩ thôi là biết dẫm trên thảm thốn thế nào."

PD thổi còi, trận đấu bắt đầu.Nhân viên tham gia thi đấu không thể kiềm chế được mà lộ ra bộ mặt vừa đau vừa thốn.Nguyễn Khả Hạ cũng âm thầm gào thét, mợ nó đau quá, đau chết đi được.Các anh quay phim còn đau hơn, đau sắp khóc đến nơi.Một đám người vừa chạy vừa gọi nhau, vừa gọi nhau vừa gọi, chật vật chuyền bóng cho nhau.Nguyễn Khả Hạ đón được bóng, tìm cơ hội ném bóng.Một nhân viên chạy tới, ý đồ muốn chặn cậu lại.Trong lúc chạy, nhân viên này đột nhiên loạng choạng, mất trọng tâm, ngã dúi về đằng trước.Mắt La Dực chợt mở to.Giây tiếp theo thì anh ta liền thất vọng.Nhân viên này ngã về phía Diệp Ninh đứng sau Nguyễn Khả Hạ.Lê Thiêm hô lớn xông đến, nhân viên đó đô con cao to, Diệp Ninh lại gầy gò mảnh mai, nếu như bị tảng thịt kia đè thì chết chắc.Nguyễn Khả Hạ phản xạ nhanh, ném quả bóng đi, kéo tay Diệp Ninh.Sau đó vẫn không thể đứng vững được, nhưng Nguyễn Khả Hạ kịp thời kéo Diệp Ninh ra khỏi nhân viên kia, hai người ngã về hướng ngược lại.Nguyễn Khả Hạ nằm đệm dưới người Diệp Ninh.Lê Thiêm, Tả Tử Minh và vài nhân viên khác vội vã chạy tới, "Không sao chứ?"

La Dực đứng ở một bên giả vờ giả vịt, "Nguyễn Nguyễn không sao chứ?"

Nguyễn Khả Hạ ngồi dậy, che cánh tay phải, không nói gì.Mắt La Dực lộ ra một tia đắc ý.Ai bảo Nguyễn Khả Hạ thích đóng vai anh hùng cơ, nếu như cậu ta không cứu thì người lúc này bị thương không phải cậu ta mà là Diệp Ninh rồi.

Đáng đời cậu ta, tự làm tự chịu.Tả Tử Minh gấp muốn chết, đó là thảm mát xa đó, cả người ngã xuống thì phải đau biết mấy.Toàn thân Nguyễn Khả Hạ đều đau nhưng cơn đau từ cánh tay phải hoàn toàn lấn át hết.Vừa nãy kéo Diệp Ninh, hình như bị bong gân.Phản ứng đầu tiên của Nguyễn Khả Hạ là, tiêu rồi.Hai ngày nữa là phải biểu diễn, cậu phải đánh ghi ta, như này thì phải làm sao bây giờ?Diệp Ninh và Tả Tử Minh dìu Nguyễn Khả Hạ sang ngồi ở một bên.Đạo diễn chạy đến hỏi thăm tình hình của cậu, "Nguyễn Khả Hạ, sao rồi, có chỗ nào bị thương không?"

Nguyễn Khả Hạ nói, "Không sao, chỉ là cánh tay bị va xuống đất nên hơi đau một chút thôi, lát nữa là hết ạ."

Cậu không dám nói thực ra là cực kì đau, sợ Diệp Ninh khó chịu trong lòng.Diệp Ninh thấy môi Nguyễn Khả Hạ trắng bệch cả rồi, thấy có lỗi vô cùng.Nếu không phải là vì kéo cậu thì Nguyễn Khả Hạ đã không bị thương rồi.Nhưng động tác của nhân viên ban nãy cực kì đáng nghi.Kể cả không đứng vững đi nữa, nếu ngã thì cũng không thể ngã về hướng của bọn họ được.Nhưng Diệp Ninh im lặng không nói gì.Cậu không muốn trách móc ai bây giờ, giống như đang trốn tránh đùn đẩy trách nhiệm cho người khác vậy.Đạo diễn thấy Nguyễn Khả Hạ không có vấn đề gì lớn, quay sang nói với nhân viên kia, "Cậu làm cái trò gì thế hả?"

Nhân viên cúi gằm mặt, tay chân lóng ngóng đứng ở một bên.Nguyễn Khả Hạ vội nói, "Không sao không sao, anh ấy cũng chỉ là không cẩn thận thôi."

Vì Nguyễn Khả Hạ bị thương nên các hoạt động đằng sau đều huỷ bỏ, tổ tiết mục vẫn cho các thực tập sinh nghỉ buổi chiều.Diệp Ninh và mấy người khác đưa Nguyễn Khả Hạ đến phòng y tế.Lúc Nguyễn Khả Hạ đến phòng y tế, chỉ thấy cánh tay hơi đau thôi, không đau nhiều như ban nãy nữa.Bác sĩ kiểm tra xong bảo rằng Nguyễn Khả Hạ bị bong gân.Nặng cũng không nặng mà nhẹ cũng lại chẳng nhẹ.

Muốn lành hẳn thì cũng phải một hai tuần.Bác sĩ dặn dò, "Phải chú ý, trong thời gian hồi phục không được dùng sức, không được vận động mạnh, cầm các thứ cũng phải dùng tay trái, hạn chế tối đa dùng tay phải."

Nguyễn Khả Hạ hỏi, "Liệu đánh ghi ta thì có ảnh hưởng không ạ?"

Bác sĩ nghĩ một chút rồi nói, "Tốt nhất là không nên đánh.

Tuy rằng gảy ghi ta thì chỉ cần ngón tay những vẫn phải có lực từ cánh tay.

Không nên đánh ghi ta trong thời gian này."

Diệp Ninh nhíu mày.Không thể đánh ghi ta thì phần biểu diễn của Nguyễn Khả Hạ phải làm sao bây giờ?Nguyễn Khả Hạ cười an ủi Diệp Ninh, "Không sao, để tôi thử xem.

Nếu thực sự không được thì không đánh nữa."

Tuy nói ra thì thế nhưng Nguyễn Khả Hạ không muốn từ bỏ một chút nào.

Cậu biết bác sĩ nói đúng, Nhưng ngày kìa đã phải biểu diễn rồi, lại là buổi biểu diễn đầu tiên phát sóng trực tiếp, nếu như không đánh ghi ta thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến hiệu quả của phần biểu diễn.Nếu như cậu đổi ca khúc khác, chỉ hát thôi thì thật sự thời gian hai ngày là quá gấp.Buổi chiều, Nguyễn Khả Hạ thử đàn, đàn được.Cậu yên tâm hơn một chút.Chỉ là... vết thương ảnh hưởng đến độ linh hoạt của ngón tay của cậu.---------------------------Nhân viên gây chuyện kia bị đạo diễn mắng một trận, rồi chuyện này coi như đã giải quyết xong.Diệp Ninh cố nén lại sự hoài nghi trong lòng.Vì dù sao họ cũng không tiếp xúc nhiều với các nhân viên hậu cần, Diệp Ninh không hề biết người nọ, cậu cảm thấy người kia cũng không có lý do gì để làm thế với cậu, có khi thật sự là vô ý mà thôi.Công tác cắt ghép hậu kỳ, phó đạo diễn Trần Chung, cũng là cậu của La Dực đưa ý kiến với đạo diễn, "Tôi thấy hoạt động ngoài lề chúng ta chỉ chiếu phần kéo co thôi, còn phần bóng rổ thì cắt đi."

Đạo diễn thấy cũng có lý, lần trước phát sóng, Nguyễn Khả Hạ đã vượt qua La Dực rồi, trở thành thí sinh hot nhất, nhưng lại bị thương trong lúc ghi tổ chức hoạt động của chương trình, e là sẽ ảnh hưởng đến hảo cảm của fan dành cho chương trình.Dù sao thì Nguyễn Khả Hạ cũng đã nói là bị thương không nặng lắm mà, có thể biểu diễn như bình thường, thì tốt nhất là không nên để lộ chuyện cho fan của cậu biết.Gần đây, độ hot của cậu đang tăng mạnh, nếu như để lộ chuyện thì sẽ có một số lượng lớn fan chỉ trích tổ tiết mục không đảm bảo an toàn cho thí sinh, đến lúc đó thì rắc rối to.Sau nửa ngày nghỉ ngơi, các thực tập sinh bắt đầu tiến hành tổng duyệt với huấn luyện viên lần cuối.Nửa ngày nghỉ đó Nguyễn Khả Hạ lại chẳng nghỉ ngơi chút nào, cậu cứ luyện tập liên tục, nhưng bong gân ảnh hưởng ít nhiều đến hiệu quả biểu diễn.Lúc tổng duyệt cũng thế.Cậu đã cố gắng dùng lực kiểm soát ngón tay, đến mức trán đầy mồ hôi nhịn đau nhưng kết quả vẫn không khả quan.Hát và đệm đàn không khớp với nhau.Dường như có cảm giác như là đang phải đuổi theo nhau, làm trì trệ lẫn nhau vậy.Vũ Trí Khải nhíu mày, "Nguyễn Khả Hạ, có phải là em lơ là luyện tập không?

Em như thế này là không được, em chắc hẳn cũng tự nhận thấy được."

Nguyễn Khả Hạ lau mồ hôi trên trán, "Em biết, em cũng không thấy hài lòng."

Tả Tử Minh ở một bên muốn xông lên giải thích với Vũ Trí Khải, nhưng Nguyễn Khả Hạ lại lắc đầu ra hiệu với cậu.Cậu không muốn lấy bị thương làm cái cớ.Không tốt là không tốt, không có lý do lý trấu gì hết.

Khán giả nhìn thấy là nhìn thấy kết quả cuối cùng.La Dực và Hà Tân tổng duyệt sau Nguyễn Khả Hạ, xem hết từ đầu đến cuối.Hà Tân cười, hỏi La Dực, "Anh La, ngày kia liệu anh có chọn cậu ta không?

Nếu tuần sau anh chọn cậu ta thì anh thắng chắc."

Buổi biểu diễn tới, các thí sinh sẽ tự chọn đối thủ để battle, hơn nữa, kết quả thắng thua của trận battle phụ thuộc vào bình chọn của khán giả tại trường quay.

Fan của các nhà không có quyền bình chọn, kể cả fan Nguyễn Khả Hạ có nhiều đến mấy đi chăng nữa thì cũng chẳng làm ăn được gì.La Dực nghĩ, đương nhiên anh ta sẽ chọn Nguyễn Khả Hạ rồi.Cơ hội tốt như này, anh ta đã đợi quá lâu, cuối cùng cũng đạp được Nguyễn Khả Hạ dưới chân mình rồi.Anh ta chẳng quan tâm đến việc thắng không chính đáng hay không.

Thắng là được.
 
[Đm/Hoàn] Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ (Tuyên Lê)- Trans: Maccaoo
Chương 26.2: Online 24/7


Dù đã biết kết quả này từ sớm, nhưng Nguyễn Khả Hạ vẫn không kìm nén được buồn bã trong lòng.Tất cả mọi người đều đang rầm rộ háo hức chăm chút, chuẩn bị cho phần biểu diễn của mình.

Chỉ có mình cậu ngồi bệt dưới đất, không biết rốt cuộc phải làm sao.Bây giờ trước mắt chỉ có duy nhất ba lựa chọn: Đổi bài hát khác, vừa đàn vừa hát, hoặc là giữ nguyên bài hát, cố gắng đàn cho kịp hoặc chỉ hát không đàn nữa.Nhưng cả ba lựa chọn này đều chẳng phải là cách hay.Đổi bài hát khác thì thời gian quá gấp gáp, không kịp cải biên lại, hơn nữa bây giờ cậu cũng không nghĩ ra bài hát nào hợp lí, đủ hay để chọn.Nếu vẫn tiếp tục kiên trì mặc kệ vết thương mà đàn, cậu không dám đảm bảo rằng sẽ không xảy ra bất kì sai sót nào, buổi tổng duyệt chiều nay đã chứng minh rồi.Nhưng nếu từ bỏ ghi ta thì......Lần công diễn này đàn ghi ta không chỉ là Nguyễn Khả Hạ thực hiện lời hứa của mình với fan.Trong các đoạn tấu, Nguyễn Khả Hạ đã bỏ rất nhiều công sức để cải biên lại, để làm nổi bật được bài hát, đoạn nhạc độc tấu ghi ta, bản thân cậu cũng cực kì thích đoạn này.Nguyễn Khả Hạ có thể thấy trước được rằng những người không thích cậu sẽ bảo rằng cậu là kẻ khoe khoang tài nghệ, nhưng trước giờ cậu chưa từng để ý đến mấy chuyện này.

Cậu chỉ muốn mọi người thấy được sở trường mà cậu giỏi nhất mà thôi.Nếu bài hát này mà không đàn ghi ta, chỉ dùng hợp tấu của ban nhạc bình thường thì cả tiết mục sẽ trở nên vô cùng nhạt nhẽo.Nguyễn Khả Hạ trước nay vẫn luôn nghiêm túc với sân khấu, cậu không muốn đem đến cho khán giả một sân khấu tẻ nhạt.Cậu thực sự không biết phải chọn thế nào nữa.Đây là lần đầu tiên từ khi bước chân vào chương trình này, cậu cảm thấy bất lực.Lúc này, cậu thực sự rất cần một ai đó giúp đỡ cậu, gợi ý cho cậu.

Nhưng lại không thể nói với các bạn cùng phòng, nhất là Diệp Ninh, cậu ấy sẽ lo lắng vô cùng.Đột nhiên Nguyễn Khả Hạ nhớ tới một người.Cậu tìm nhân viên quản lý giữ điện thoại của các thí sinh, "Chị ơi, em có thể dùng điện thoại một lát được không ạ?"

Chị quản lý nói, "Được.

Lát nữa trả lại......

À mà thôi, trả lại hay không cũng chẳng sao."

Tiết mục đã đi được một nửa chặng đường, loại được phân nửa thí sinh rồi.

Nửa giai đoạn còn lại đều là các thí sinh thi đấu cá nhân với nhau, tổ tiết mục không còn quá hà khắc về điện thoại, đồ ăn, luyện tập như lúc ban đầu nữa.Mỗi người đều theo đuổi một con đường riêng.

Ai muốn nổi tiếng thì tự mình phải nỗ lực, nếu như không để ý tới kết quả, không muốn nổi tiếng thì dù người khác có nói thế nào đi chăng nữa cũng không quan trọng nữa.Hơn nữa, quản lý biết cánh tay Nguyễn Khả Hạ bị thương nên cũng lo lắng cho cậu.Đứa nhóc này hay cười, nhưng đây là lần đầu tiên thấy cảm xúc của cậu tụt dốc như vậy.Nguyễn Khả Hạ nói, "Cảm ơn chị, lát nữa em dùng xong rồi em đưa lại cho chị nhé."

Cầm được điện thoại trong tay, Nguyễn Khả Hạ lập tức mở mail ra, gửi email xin ý kiến của Timber.Nguyễn Khả Hạ hỏi Timber, với tình hình hiện tại của cậu thì nên xốc lại tinh thần, chọn bài hát mới, hay là vẫn tiếp tục theo bài hát này, mặc kệ vết thương sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến kết quả biểu diễn.Cậu siết chặt điện thoại trong tay, đợi phản hồi.Đối phương liền trả lời cậu tức thì, Nguyễn Khả Hạ ngây người.Cậu không ngờ tới câu đầu tiên của đối phương lại là hỏi tình hình vết thương của cậu như thế nào.Thấy trong lòng mình có chút ấm áp.Nguyễn Khả Hạ trả lời, Timber nói, Nguyễn Khả Hạ ngại ngùng xoa gáy, Cuối cùng Timber cũng nhớ tới chuyện chính, Nguyễn Khả Hạ cân nhắc một lúc, Timber, Vừa nhìn thấy "Kha Lâm Hà", mắt Nguyễn Khả Hạ liền sáng lên."

Kha Lâm Hà" là bài hát mà Timber viết nhạc và Nguyễn Khả Hạ thì phổ lời.

Tên bài hát được đặt theo tên con sông nhỏ bên cạnh học viện Patrick.(*) Kha Lâm Hà: Sông Colin.Cũng chính nhờ bài hát này mà Nguyễn Khả Hạ và Timber mới có cơ duyên qua lại thư từ với nhau.Bài hát này không cần quá nhiều kỹ thuật, nhưng lời bài hát cũng như giai điệu lại khiến người ta phải cảm động, nếu biểu diễn thì thực sự không thể phù hợp hơn được nữa.Nguyễn Khả Hạ nói, Timber, Nguyễn Khả Hạ nói, Nguyễn Khả Hạ nói chuyện với Timber xong thấy cả người thanh tỉnh nhẹ nhàng hẳn.Cậu nhận được lời cổ vũ, động viên của học trưởng, mọi hoảng loạn cũng như lo lắng dường như đã bay biến hết cả rồi, chỉ còn lại ý chí kiên định mà thôi.Cậu còn nhận được rất nhiều gợi ý.Timber ban nãy có hỏi cậu, có phải là cậu rất mong chờ buổi công diễn lần này không, có phải cảm thấy bao nhiêu nỗ lực chuẩn bị trở thành công cốc, cảm thấy rất tiếc phải không.Đúng là Nguyễn Khả Hạ rất mong chờ buổi công diễn lần này.Timber an ủi cậu, Nguyễn Khả Hạ lặp đi lặp lại lời mà Timber nói.Cậu cảm thấy dường như học trưởng nhìn thấu con người cậu rồi.Thực ra thời gian gấp gáp là cái cớ mà thôi, chỉ là cậu rất thích bài hát ấy, cảm thấy mình đã dày công chuẩn bị, không nỡ từ bỏ.Cậu vẫn cứ là quá bộp chộp xốc nổi mà.Timber nói đúng, sau này cậu sẽ có cơ hội đứng trên những sân khấu lớn hơn nữa, lần này vì vấn đề sức khoẻ nên không thể biểu diễn, nhưng cậu vẫn còn lần sau, vẫn còn cơ hội biểu diễn bài hát này.Nguyễn Khả Hạ cực kì yên tâm, cậu tin rằng học trưởng ngoài đời thật nhất định là một người cực kì ấm áp và dịu dàng.Thậm chí cậu còn nghĩ, liệu rằng lúc học trưởng gõ ra những dòng này, có phải đôi mắt anh ấy tràn ngập ý cười ấm áp không?Hơn nữa, sao người này lần này gửi email cũng chỉ mất có một giây đã trả lời luôn rồi, cứ như là online 24/7 vậy.----------------------------------------------------Nguyễn Khả Hạ nói chuyện với Timber xong, liền đi tìm PD nói về chuyện đổi bài hát và tổng duyệt lại một lần nữa."

Kha Lâm Hà" là bài hát mà tự cậu viết lời, vì thế với cậu mà nói thì cực kì quen thuộc.

Nhưng lại chưa từng trình diễn công khai, chỉ còn duy nhất một ngày để tập luyện nên vẫn rất lo lắng.Đến cả thời gian ăn cơm cậu cũng cắt giảm đi, dành thời gian để luyện tập.

Đêm trước buổi công diễn, cậu cũng luyện tập đến tận tờ mờ sáng mới quay về đi ngủ.Thời gian công diễn là buổi tối, buổi sáng vẫn còn thời gian luyện tập.

Nguyễn Khả Hạ thấy Diệp Ninh ỉu xìu, biết là cậu ấy vẫn đang lo lắng cho mình.

Cậu nói với Diệp Ninh, "Tôi nói nhỏ với cậu nè, tôi đổi bài mới rồi.

Bài này còn hay hơn bài cũ cơ."

Diệp Ninh nghi ngờ ra mặt.Nguyễn Khả Hạ nói, "Thật đó, cậu không tin à?

Đợi đến tối kiểu gì cậu cũng bất ngờ cho mà xem."

Diệp Ninh cười.Nhà cậu thuộc dạng khá giả, cậu cũng đẹp trai nữa, trước giờ vẫn luôn lạnh lùng khó gần, không thích đi kết bạn với ai.Nhưng cậu cảm thấy Nguyễn Khả Hạ thật sự là một người bạn tốt, không hề giận dỗi chuyện cậu làm cậu ấy bị thương thậm chí lại còn quay ra an ủi ngược lại cậu.Nhưng nếu như ngay từ đầu, Nguyễn Khả Hạ là kẻ thích đi oán trách đùn đẩy trách nhiệm thì đã chẳng đưa tay ra làm quen với cậu rồi.Diệp Ninh nghĩ, fan của Nguyễn Khả Hạ đúng là có mắt nhìn idol.Nguyễn Khả Hạ nháy mắt ra hiệu cho Lê Thiêm chọc Diệp Ninh, di dời chú ý của cậu, không để cậu cứ để ý rồi buồn mãi về chuyện này được.Lê Thiêm ra dấu tay OK.Lúc này, bọn họ đang cùng nhau đi đến trường quay số 1 để tập duyệt lần cuối, Lê Thiêm nói với Diệp Ninh, "Ầy, Đại Mỹ Linh à, đây là tầng 1 đó, sao cậu lại đến tầng 1 thế?

Không có hợp lý đâu nha."

Diệp Ninh quay ngoắt đầu, từng bước áp sát Lê Thiêm, mắt đằng đằng sát khí.Nguyễn Khả Hạ và Tả Tử Minh mắt chữ A mồm chữ O.Cách rời sự chú ý này...... không phải là không được, cơ mà..... kết cục có hơi thảm khốc.***Buổi công diễn chính thức lên sóng trực tiếp vào lúc 6 giờ tối.

5 giờ chiều, các quan khách đã lục tục tiến vào rồi.Đài Lệ Chi rất chịu chi, quy mô trường quay vô cùng lớn, có thể chứa đến 1000 người.Để đảm bảo tính công bằng, fan của các nhà không được tham gia vào bầu chọn, 800 khán giả còn lại phải trải qua tầng tầng lớp lớp bài phỏng vấn qua điện thoại mới được đến tham dự.Các thực tập sinh đã thay xong trang phục biểu diễn, đang ở phía sau sân khấu trang điểm.Sau cánh gà, Tả Tử Minh cứ tự lẩm nhẩm một mình "đừng lo, đừng lo", Nguyễn Khả Hạ nhìn thấy mà buồn cười, muốn vỗ vỗ vào tay cậu mà an ủi, vừa chạm vào thì giật mình, "Sao tay em lại lạnh thế này?"

Tả Tử Minh nói, "Tại em sợ."

Tuy rằng hai tuần trước thì tuần nào cũng lên sân khấu rồi nhưng đều là ghi hình trước, hôm nay là truyền hình trực tiếp đó!

Đã thế lại còn đông khán giả tới xem đến vậy, Tả Tử Minh sợ đến tay chân lạnh cả đi.Nguyễn Khả Hạ kéo tay của Tả Tử Minh mà lắc lắc, "Thả lỏng ra nào Tiểu Minh."

Hai người họ không biết chú quay phim đang đứng ở một góc quay lén.Hình ảnh hai người như học sinh tiểu học cầm tay cầm chân dung dăng dung dẻ được phát trực tiếp ra màn hình lớn ngoài kia.Khiến cho khán giả bên ngoài kinh ngạc một phen.Trần Tú vội vã lấy điện thoại ra quay lại, "Ôi mẹ ơi!

CP của tôi thả thính kìa!!!"

Sau hậu trường, Tả Tử Minh vội nói, "Anh cẩn thận cánh tay, đừng lắc nữa."

Chú quay phim không ghi âm nên khán giả bên ngoài không nghe thấy họ nói gì, chỉ thấy Tả Tử Minh thả tay ra, nhẹ nhàng xoa cánh tay cho Nguyễn Khả Hạ.Trần Tú kích động đến mặt đỏ bừng, dậm chân không ngừng, "Hai người họ ngọt quá má ơi!

AAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!"

Ngụy Lạc Lạc ngồi bên cạnh vỗ vai cô, "Bình tõm!

Vẫn còn chưa bắt đầu mà đã ngất thì chị không lôi em ra đâu nhá!"

6h30, đèn trên khán đài tắt, tất cả ánh sáng đều đổ dồn vào sân khấu trung tâm.Tất cả các chương trình của đài Lệ Chi đều nổi tiếng không phải vì may mắn mà là vì chịu chi.Từ sân khấu, hình ảnh, âm thanh, ánh sáng cho đến trang phục của các thí sinh đều xếp vào hàng cực phẩm.Kể cả MC cũng không thể chê vào đâu được.Nữ minh tinh hạng A - Úc Quý Manh diện một bộ váy cầu kỳ kiêu sa, sải bước trên sân khấu.Toàn bộ khán đài đều rộ lên tiếng hò reo.Úc Quý Manh hôm nay vẫn đảm nhiệm vai trò cố vấn kiêm MC.

Sau màn mở đầu đầy hài hước nhưng không kém phần tinh tế, cô bắt đầu nêu lên cũng như nhấn mạnh quy tắc bình chọn của ngày hôm nay.Vòng đầu tiên, những thí sinh được MC bốc trúng tên được tự do chọn đối thủ, hai người trực tiếp battle với nhau, thắng thua phụ thuộc và số phiếu bình chọn của khán giả ngay tại trường quay.Người chiến thắng được đi thẳng vào vòng sau, người thua cuộc phải ra hàng chờ, có thể bước tiếp hay không thì phải phụ thuộc vào bình chọn của fan trong một tuần kể từ ngày hôm nay.Sau hậu trường.Lê Thiêm nói với Diệp Ninh, "Nếu như tôi được chọn, thì tôi sẽ chọn cậu."

Diệp Ninh mặt đầy hỏi chấm, "Cậu thấy cậu có thể thắng được tôi à?"

Lê Thiêm nhếch môi cười, "Không thắng được.

Nhưng nếu có thua thì tôi chỉ muốn thua dưới tay cậu thôi."

Diệp Ninh quay mặt đi không nhìn cậu ta, "Thần kinh."

Nguyễn Khả Hạ và Tả Tử Minh đứng đằng sau hai người họ, trao cho nhau ánh mắt đầy ý vị sâu xa.Sau đó, các thực tập sinh yên lặng xếp thành hai hàng, ngồi đằng sau bốn vị huấn luyện viên.Nguyễn Khả Hạ trong tiếng hò reo, thấy một cái banner đỏ rực ghi tên mình trên đó, vẫy tay với họ.Nguỵ Lạc Lạc và Trần Tú: AAAAAAAAAAA CON TRAI VẪY TAY VỚI TUI KÌAAAAAAAAAAAAAAAAABuổi công diễn chính thức bắt đầu.Thực tế không như Lê Thiêm mong đợi, cậu bị một rapper khác chọn để đấu.Nhưng mà thí sinh đó đã đi nước đi sai lầm đó là, thách đấu rap thì đời nào Lê Thiêm thua cho được?Dù là lời hay là tiết tấu, Lê Thiêm đều vững vàng, toàn bộ khán đài bùng nổ, tất cả đều nhún nhảy theo nhịp điệu của cậu.Tất cả các thực tập sinh khác đều nghe mà nhiệt huyết sôi trào, phấn khích bừng bừng.Nguyễn Khả Hạ và Tả Tử Minh không ngừng hò reo, còn Diệp Ninh cũng không nhịn được mà cười.Lê Thiêm đi thẳng vào vòng trong.Tiếp sau đó là màn battle của hai thí sinh nữa.Tả Tử Minh âm thầm cầu nguyện trong lòng, làm ơn kế tiếp bốc trúng mình đi.Lần thi đấu này thực sự giống như đọ độ may mắn vậy, người nào chọn trước thì người đó có lợi thế, thường thì mọi người sẽ chọn đối thủ có năng lực kém hơn mình.Nếu như cậu được chọn, thì cậu sẽ chọn Nguyễn Khả Hạ, vì dù cho phần chuẩn bị của Nguyễn Khả Hạ có phần gấp gáp và hạn chế về thời gian đi chăng nữa thì Nguyễn Khả Hạ vẫn có thể thắng được mình.Tả Tử Minh nghĩ, dù sao mình cũng đâu có thể đi tới vòng cuối cùng được, cậu không muốn làm đối thủ của La Dực và Hà Tân, nhìn thấy bọn họ thôi đã thấy phiền rồi.Giống như Lê Thiêm nói, nếu như cậu thua, thì cậu chỉ muốn thua dưới tay bạn của mình mà thôi.Nhưng người tiếp theo nhận được quyền lựa chọn, lại là La Dực.Trên sân khấu, Úc Quý Manh hỏi, "Đối thủ em lựa chọn cho mình là?"

Diệp Ninh lo lắng tới mức tay nắm lại thành quyền.La Dực nhìn về phía các thực tập sinh, "Em chọn......

Nguyễn Khả Hạ."

Nguyễn Khả Hạ nở nụ cười thay cho lời đồng ý.Cậu không thấy bất ngờ chút nào, đều trong dự đoán cả.Hơn nữa, La Dực có quyền lựa chọn bất kì ai làm đối thủ.Nhưng các thực tập sinh mà gần gũi với Nguyễn Khả Hạ, đặc biệt là Diệp Ninh thì lại lo lắng thay cho cậu.Nếu như dựa vào trình độ phát huy khả năng bình thường, chắc chắn La Dực không có cửa giành chiến thắng, nhưng bây giờ Nguyễn Khả Hạ đang trong tình huống bị chấn thương, phải thay đổi bài hát, kết quả thì có khi là theo hướng ngược lại.Vì cả nhảy và hát của La Dực đều rất mạnh.Ngay cả các huấn luyện viên sau buổi tổng duyệt cũng nhận định lần này Nguyễn Khả Hạ chắc chắn sẽ bị tụt hậu.Úc Quý Manh hiếu kì hỏi, "Ồ?

Theo như tôi được biết, bài hát của hai em thuộc hai thể loại hoàn toàn khác nhau, một đằng là bài hát sôi động, mạnh mẽ và một đằng là bài hát tình cảm nhẹ nhàng với tiết tấu khá chậm."

La Dực cười nói, "Vì Nguyễn Nguyễn là một đối thủ thực sự rất mạnh, lấy cứng chọi với cứng, em muốn thể hiện tinh thần cạnh tranh của mình cũng như ý chí quyết tâm của bản thân, vì thế em chọn cậu ấy."

Úc Quý Manh nói, "Được.

Vậy tiếp sau đây, sân khấu thuộc về hai em.

Chúng ta hãy cùng đón chờ phần biểu diễn của hai em."

La Dực biểu diễn trước.Nguyễn Khả Hạ nhìn Tả Tử Minh mang bộ mặt thâm thù đại hận, vội vỗ vai cậu, để cậu kiềm chế cảm xúc lại.Đứa nhỏ ngốc nghếch này, ống kính còn đang quay về bên này đấy.La Dực rất thông minh, lần nào chọn bài cũng chọn theo kỹ thuật, bài hát "Angel" lần này cũng là một nước đi tốt, có thể khuấy động không khí một cách dễ dàng.Vũ đạo bài này cũng được anh ta tập dượt một cách cẩn thận, bầu không khí trong trường quay nhanh chóng được hâm nóng lên.Bài hát của Nguyễn Khả Hạ và của anh ta hoàn toàn đối lập nhau.Nhưng cậu rất tự tin vào bản thân mình, cũng rất tin vào Timber.Đến lúc Nguyễn Khả Hạ lên sân khấu, một thân ảnh dong dỏng cao đi đến cái ghế trên sân khấu gần ngay hàng ghế khán giả đầu tiên, ngồi xuống.***Toàn bộ đèn đều tắt.Chỉ có duy nhất một ánh đèn chiếu rọi vào thiếu niên trên sân khấu.Nguyễn Khả Hạ mặc một chiếc áo trắng đơn giản và một cái quần đen dài, khiến cho cậu càng thêm cao, càng thêm thanh mảnh.

Ngón tay trắng muốt, thon dài nhẹ nhàng nắm lấy micro, tay còn lại nắm lấy phần giá đỡ micro.

Trên màn hình lớn đằng sau là góc quay gần của Nguyễn Khả Hạ.Cậu không trang điểm đậm, chỉ dặm một lớp phấn mỏng đơn giản, khiến cho làn da cậu qua máy quay trắng đến mức như thể trong suốt vậy.Thiếu niên khẽ nhắm mắt lại, hàng lông mi dài dày tựa như cái quạt nhỏ khẽ rung động.(*) Quạt giấy quạt vải cầm tay chứ không phải quạt điện 3 cánh quay vù vù đâu nha.Trần Tú kích động đến há mồm, mẹ ơi, thiên thần từ đâu rơi xuống, vừa thanh thuần lại vừa quyến rũ.Trước khi Nguyễn Khả Hạ bắt đầu hát, La Dực vô cùng bình tĩnh.Người khác không biết Nguyễn Khả Hạ đổi sang bài hát nào, anh ta biết.Cậu của anh ta đã cho anh ta nghe bản nhạc nền rồi.Bài hát ấy chưa từng nghe qua bao giờ, kể cả có là bài hát gốc đi chăng nữa thì nhịp điệu nhẹ nhàng, dù hát ra hoa ra lá đi chăng nữa thì cũng chỉ là một bài hát nhạt nhẽo vô vị mà thôi.Đã thế Nguyễn Khả Hạ chỉ chuẩn bị duy nhất một ngày, tiết mục mà anh ta kỳ công chuẩn bị đứng ở trước thì làm gì có chuyện tuần này anh ta lại bị Nguyễn Khả Hạ đạp dưới chân?Anh ta đã đợi khoảnh khắc này lâu lắm rồi.Hôm nay chính là lúc giành lại ngôi thứ nhất về tay.***Phần nhạc dạo đầu chậm rãi cất lên.Ánh mắt của Nguyễn Khả Hạ hướng về phía dưới sân khấu, mở miệng hát câu đầu tiên.Toàn bộ trường quay lặng ngắt như tờ.Khu bình luận trên mạng mở trong chương trình trực tiếp.......
 
[Đm/Hoàn] Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ (Tuyên Lê)- Trans: Maccaoo
Chương 27: Nơi được chạm vào dường như nóng lên


Trong khi bình luận trên khu bình luận ầm ầm thì trong trường quay, không có ai phát ra bất kì âm thanh nào cả.Họ đang chìm vào trong bài hát kia.Giọng hát của Nguyễn Khả Hạ rung động lòng người, êm ái tựa như đang kể một câu chuyện.Câu chuyện về một thiếu niên rời xa quê nhà, đi học ở nơi đất khách quê người.Bài hát có nỗi nhớ nhà nhớ quê, có cả niềm tin hi vọng vào tương lai, còn có cả một chút mông lung mơ hồ chưa rõ.Bức tranh dần dần hiện ra rõ ràng trước mắt khán giả.Có cảm giác như trời ngày thu vậy.Một vài khán giả mềm lòng rơi nước mắt.Nguỵ Lạc Lạc nước mắt đã lăn dài trên má rồi.Cô luôn biết rằng khả năng ca hát của Nguyễn Khả Hạ cực kì xuất sắc.

Nhưng nghe trực tiếp và nghe qua màn hình điện thoại lại là hai cảm giác hoàn toàn khác nhau.

Đong đầy cảm xúc, lay động lòng người.Hơn nữa, so với lần biểu diễn thương mại năm ngoái thì tiến bộ hơn nhiều nhiều nhiều lắm.

Đứng trên sân khấu, hoàn toàn làm chủ sân khấu.

Những thực tập sinh ban nãy còn lo cho Nguyễn Khả Hạ giờ đây hoàn toàn thở phào.

Trái tim treo lơ lửng của Diệp Ninh cuối cùng cũng hạ xuống.

Nguyễn Khả Hạ quả nhiên không hề nói dối, bài hát này động lòng hơn bài hát trước nhiều, đúng là khiến cậu phải giật mình.

Đây là người được ông trời bón cho ăn, được rung đùi ngồi chọn tài năng, khiến người ta ngưỡng mộ còn không kịp.

Phó Hàn Xuyên dịu dàng ngẩng đầu nhìn người đứng trên sân khấu.

Bài hát này, được xem là do hai người họ cùng nhau tạo nên, anh càng cảm nhận được rõ ràng hơn bất cứ ai hết tình cảm của bài hát này.

Nếu như là do người khác hát......Phó Hàn Xuyên không nghĩ ra được bất kì ai có thể phù hợp hơn Nguyễn Khả Hạ.

Nguyễn Khả Hạ chính là người như vậy, hát bất kì bài hát nào cũng khiến cho người ta cảm giác như bài hát này viết ra là để cho cậu hát.

Thực sự ban đầu Phó Hàn Xuyên không nghĩ tới cậu nhóc đứng trên sân khấu lúc này đây lại có thể toả sáng đến như vậy.

Bài hát kết thúc, toàn bộ trường quay vẫn chìm vào im lặng như tờ.

Cho tới khi đèn sáng lên, khán giả mới thức tỉnh từ giấc mộng chìm vào cảm xúc, bùng nổ tiếng vỗ tay reo hò.

Nguyễn Khả Hạ cúi người về phía khán giả, cúi người phía ban huấn luyện viên.

Lòng La Dực loạn như mớ bòng bong.

Anh ta thậm chí không thể nào lý giải nổi, tại sao tiết tấu nhẹ nhàng nhạt nhẽo, nghe bình bình không có gì nổi trội, ấy thế mà Nguyễn Khả Hạ lại hát ra được như vậy.

Nhưng anh ta tự nhủ với bản thân, chưa chắc đã thua.

Nói thế nào đi nữa, phần biểu diễn của anh ta có nhiều yếu tố hơn, hiệu ứng sân khấu mạnh mẽ hơn.

Nhưng bây giờ, anh ta không tự tin chắc nịch chiến thắng như ban nãy nữa.

Diệp Ninh quẹt khoé mắt.

Người này đúng là phiền chết đi được, hại cậu phải dặm lại lớp trang điểm rồi.

Tả Tử Minh muốn bế Nguyễn Khả Hạ đi thờ luôn.

Sao lại có người hát hay thế cơ chứ?Dù nghe biết bao nhiêu lần đi chăng nữa, vẫn cứ ngây ngất bất ngờ như lúc ban đầu.

Ống kính tập trung vào Nguyễn Khả Hạ, bình luận trực tiếp trên khu bình luận bùng nổ bão lũ. ......Phần trình bày của hai thực tập sinh kết thúc, ban huấn luyện bắt đầu tiến hành đánh giá nhận xét.

Kỳ Hàng nói, "La Dực, hôm nay em tiến bộ rất nhiều, bảo trì được phong độ, vũ đạo không thể chê vào đâu được."

Úc Quý Manh cũng khen ngợi phần biểu diễn của La Dực, "Lần biểu diễn này của em còn tốt hơn cả lúc tổng duyệt, nhiệt hơn nhiều, tiếp tục cố gắng nhé!"

La Dực nhẹ nhàng thở phào một hơi.

Anh ta tự an ủi bản thân, tất cả huấn luyện viên đều khen ngợi mình, nói không chừng khán giả thích phần biểu diễn của mình hơn.

Văn Kiệt bắt đầu nhận xét Nguyễn Khả Hạ.

"Nguyễn Khả Hạ, thật sự là tôi thích em chết đi được ấy.

Âm sắc của em đúng là độc nhất vô nhị, thật sự có độ hút.

Hơn nữa, bài hát ngày hôm nay thì kỹ thuật đã không phải là thứ quan trọng nhất mà chính là em.

Em là người biết hát bẩm sinh, hy vọng em có thể tiếp tục kiên trì bước tiếp trên con đường này."

Vũ Trí Khải đột nhiên nói, "Tôi không đồng ý với cách nghĩ của huấn luyện viên Văn."

Lời này vừa cất lên, toàn bộ trường quay liền rơi vào im lặng.

Tiếng rì rào bàn tán của khán giả nổi lên.

Mọi người đều cho rằng ông ấy chuẩn bị phê bình Nguyễn Khả Hạ.

Nhưng bài hát này của Nguyễn Khả Hạ còn có gì để chê hả?Vũ Trí Khải nói, "Tôi không đồng ý với cách nói kỹ thuật không phải là thứ quan trọng của cậu.

Bài háy này của em ấy nghe qua thì thấy không dùng kỹ thuật gì, nhưng tôi nói cho cậu nghe này, không phải ai cũng hát được, nhất định là khả năng hát phải cực kì ổn mới có thể đánh thẳng vào lòng người như này chứ."

Khán giả: "ẦYYYYYYYYYYYY!"

Văn Kiệt bật cười, "Huấn luyện viên Vũ, có nhất định phải tranh cãi chuyện không đâu vậy không?"

Vũ Trí Khải nói, "Đây không phải tranh cãi không đâu, tôi sợ là sợ mọi người hiểu nhầm rằng bài hát này không khó, như thế sẽ bất công với Nguyễn Khả Hạ."

Trong lòng La Dực cười lạnh, các người khen cậu ta lên tận trời, như thế là bất công với tôi.

Vũ Trí Khải nói tiếp, "Vừa rồi cô Úc có nói rằng bài hát này là do em tự viết lời, tôi chỉ muốn nói rằng, cảm giác về câu chữ của em vượt xa với những người cùng tuổi.

Rất giỏi."

Nguyễn Khả Hạ cười, cúi người, "Cảm ơn huấn luyện viên."

Trong lòng La Dực đã chẳng còn chút kiên nhẫn nào nữa rồi.

Bây giờ đang là phát sóng trực tiếp, các người đang giúp Nguyễn Khả Hạ kéo thêm phiếu sao?Trên khu bình luận, fan La Dực và fan Nguyễn Khả Hạ đang giương cung bạt kiếm cãi nhau òm tỏi. ......Trên sân khấu, Úc Quý Manh bắt đầu nói, "Được rồi, thí sinh được yêu thích thì chúng mỗi người chúng tôi đã tự định.

Phần bình chọn bây giờ sẽ đóng lại, tiếp sau đây chúng tôi sẽ công bố kết quả số phiếu của La Dực và Nguyễn Khả Hạ."

Âm nhạc dồn dập vang lên.

Tả Tử Minh nắm chặt cánh tay của Diệp Ninh.

Ngụy Lạc Lạc và Trần Tú siết chặt tay nhau.

Trái tim La Dực đập loạn lên trong lồng ngực.

Lúc này, Nguyễn Khả Hạ lại chẳng hồi hộp chút nào, cậu thấy bản thân mình đã cố gắng hết sức rồi, không chút hối tiếc nào.

Hai người đứng ở hai bên sân khấu, số phiếu sau lưng nhảy liên tục, biến hoá không ngừng.

Rồi dừng lại.

548 : 241.

Úc Quý Manh: "Nguyễn Khả Hạ đi thẳng vào vòng trong.

Rất tiếc, La Dực phải tạm thời ở trong nhóm nguy hiểm."

Chiến thắng lừng lẫy đè bẹp đối phương này khiến fan Nguyễn Khả Hạ chỉ muốn gào nổ phổi banh nóc, nhưng sợ gây phản cảm cho người khác, đều cố nín.

Họ không muốn kéo anti cho Nguyễn Khả Hạ.

Tả Tử Minh và Lê Thiêm cũng đang cực lực kiềm chế.

Họ đều là thực tập sinh, La Dực thua rồi, bọn họ không thể vui vẻ ra mặt được.

Đến cả Diệp Ninh, trước giờ mặt mũi vẫn lạnh te không cảm xúc, vui mừng cho Nguyễn Khả Hạ cũng chỉ thầm trong lòng mà thôi.

Ngụy Lạc Lạc mở gói khăn giấy thứ sáu ra lau nước mắt, đúng là con trai không thua kém ai hết.

Trần Tú rất chi khổ não, "Chị ơi, đừng khóc nữa, hết cả giấy rồi nè."

Ngụy Lạc Lạc nói, "Không sao, dùng hết rồi thì mượn của chị em khác."

Theo lý mà nói, mỗi khán giả sẽ có một gu khác nhau, hai phong cách biểu diễn hoàn toàn trái ngược thì ắt hẳn số phiểu sẽ phải xêm xêm nhau.

Nhưng số phiếu ban nãy chênh lệch lớn như vậy, Ngụy Lạc Lạc cảm thấy chắc chắn là do Nguyễn Khả Hạ quá tài năng mà.

Đến mức cô còn tự xưng làm mẹ để thể hiện sự tự hào cơ mà.

Trong mười mấy thí sinh tham gia chương trình này, chẳng có mấy người đọ được với Nguyễn Khả Hạ.

Phó Hàn Xuyên âm thầm đứng lên rời đi, yên lặng không ai biết giống như lúc đến.

Mỗi thí sinh đều có phong cách biểu diễn khác nhau, có đáng yêu như Tả Tử Minh chẳng hạn, dù cho có làm mặt hung dữ đi nữa thì vẫn toàn là mùi sữa; có người thì phong cách hiphop siêu ngầu như là Lê Thiêm.

Nhưng Nguyễn Khả Hạ lại khiến cho người ta quên mất phải đánh giá cậu.

Cậu đưa mọi người vào trong dòng cảm xúc, nghe cậu hát xong, sẽ quên mất người khác hát thế nào, trong đầu chỉ toàn giọng hát của cậu mà thôi.

Trong lòng La Dực dậy sóng, trên mặt thì nặn ra một nụ cười, tiến tới miễn cưỡng ôm Nguyễn Khả Hạ một cái, hai người tách nhau ra, ai về chỗ người nấy.

Nguyễn Khả Hạ ôm từng thí sinh đã thông qua rồi ngồi xuống.

Cậu thả lỏng tinh thần, chăm chú nghe phần thi của các thí sinh khác.

Diệp Ninh hát một bài hát tiếng Anh hoa mĩ giành chiến thắng, Tả Tử Minh phát huy xuất sắc, đánh bại Hà Tân.

Sau khi cuộc thi kết thúc, bốn người ở sau cánh gà hú hét ăn mừng.

Nguyễn Khả Hạ xoa đầu Tả Tử Minh, "Tiểu Minh hôm nay đẹp trai quá à."

Tả Tử Minh cười toe toét.

Cậu cảm thấy dường như đây chỉ là giấc mơ, không nghĩ là mình có thể thắng. ******Nguyễn Khả Hạ ngồi trước gương, chuẩn bị tẩy trang.

Đột nhiên, có một nhân viên đi vào gọi cậu, "Nguyễn Khả Hạ, có người tìm cậu.

Đi theo tôi."

Nguyễn Khả Hạ hỏi, "Ai tìm em thế ạ?"

Nhân viên nói, "Tôi cũng không rõ nữa."

Nguyễn Khả Hạ cầm bông tẩy trang chà chà qua loa mấy cái, rồi đứng dậy đi theo nhân viên đến phòng nghỉ.

Nhân viên nói, "Cậu cứ đi vào là được."

Rồi quay người rời đi.

Nguyễn Khả Hạ chả hiểu mô tê gì, xoay tay nắm cửa.

Khi nhìn thấy người bên trong, cậu đờ người ra.

Là Phó Hàn Xuyên.

Người này nhàn nhã ngồi trên sô pha, tư thế vô cùng tao nhã.

Nguyễn Khả Hạ cảm thấy người này đem theo cả một bầu trời khí chất cao quý vào.

Anh ngồi ở đây, cả cái phòng nghỉ sơ sài như thể biến thành phòng nghỉ cao cấp luôn rồi, sang hẳn lên.

Phó Hàn Xuyên đưa mắt lên nhìn người đang đứng ở cửa.

Thật sự đã rất lâu rồi anh không gặp Nguyễn Khả Hạ ở cự ly gần như vậy, một tháng này, chỉ nhìn thấy cậu qua màn hình mà thôi.

Tên nhóc này mặc một cái áo trùm lụa dài đến đầu gối, khoá kéo bỏ ngỏ, bên trong là trang phục vừa biểu diễn xong.

Cổ áo sơ mi hơi rộng, lộ ra dây chuyền mảnh bạc giữa hàng xương quai xanh tinh tế.

Lớp trang điểm trên mặt cậu vẫn còn chưa tẩy sạch, vẫn còn chút lấp lánh trên mắt khiến cho đôi mắt đã sáng nay lại còn sáng hơn.

Nguyễn Khả Hạ thấy Phó Hàn Xuyên thì cực kì bất ngờ, "Anh...

Sao anh lại ở đây?"

Phó Hàn Xuyên nói, "Tôi đầu tư vào hạng mục này, đến xem hiệu ứng sân khấu thế nào."

Nguyễn Khả Hạ bước tới, ngồi xuống cái ghế sô pha đơn, "Anh đầu tư á?

Sao tôi chẳng biết thế, anh là của nhà đầu tư nào thế?"

Phó Hàn Xuyên: "Lương Thần."

Mắt Nguyễn Khả Hạ trợn tròn, "Hoá ra đấy là công ty anh à!"

Các quảng cáo của app Lương Thần cậu đều nghe mấy lần rồi, còn cùng quay quảng cáo với Tả Tử Minh cơ.

Không ngờ kim chủ ba ba to nhất lại là Phó Hàn Xuyên.

Công ty nhà anh ta lắm thật đấy.

Phó Hàn Xuyên hỏi, "Sao lại ngạc nhiên thế?"

Công ty con của tập đoàn Phó Thị không tài nào đếm hết được, mấy công ty lớn về nghệ thuật thì sương sương mấy cái cũng đầu tư vào đây hết mà.

Nguyễn Khả Hạ nói, "Đương nhiên là ngạc nhiên rồi, không ngờ tôi mới là người có ô dù to nhất đấy.

Úi giời mối quan hệ này hơi bị chắc à nha."

Phó Hàn Xuyên khẽ động lòng, không nhịn được trêu cậu, "Chắc?

Chúng ta có quan hệ gì?"

Nguyễn Khả Hạ như lẽ đương nhiên mà nói, "Cùng là ba của một đứa bé, quan hệ này còn chưa đủ chắc hả?"

Phó Hàn Xuyên không nói gì.

Chỉ nhìn chằm chằm Nguyễn Khả Hạ, ánh mắt như thể đang nở nụ cười.

Nguyễn Khả Hạ thấy bầu không khí cứ kì kì, sờ sờ mặt mình, "Anh nhìn gì thế?

Trên mặt tôi có gì à?"

Phó Hàn Xuyên nói, "Tẩy trang vẫn còn sót lại son kìa."

"Ở đâu?

Bên trái?"

Nguyễn Khả Hạ lấy mu bàn tay quẹt, không những lau không sạch mà còn kéo dài vệt son thành một đường màu đỏ nhàn nhạt.

Phó Hàn Xuyên đứng dậy, ngồi ngay cạnh cái ghế sô pha đơn của Nguyễn Khả Hạ, sát sàn sạt.

Anh đưa tay ra, lấy ngón cái nhẹ nhàng lau đi vết son bên môi Nguyễn Khả Hạ.

Nguyễn Khả Hạ bất giác rụt người về sau.

Lúc Phó Hàn Xuyên giúp cậu lau, ngón cái vô tình chạm vào khoé môi cậu.

Nơi được chạm vào dường như nóng lên.

Ống kính làm giảm hiệu ứng lớp trang điểm.

Vì không muốn mình quá nhợt nhạt nên cậu có đánh một chút son, đánh một chút phấn.

Thực ra màu môi của Nguyễn Khả Hạ đẹp hơn màu son, là màu hồng nhạt, mọng nước.

Phó Hàn Xuyên thu tay về, nhẹ giọng nói, "Được rồi."

Cảm giác mềm mại mọng nước vẫn còn lưu lại trên đầu ngón tay.

"Cảm ơn."

Nguyễn Khả Hạ mất hết tự nhiên đưa tay lên, sờ vào chỗ Phó Hàn Xuyên vừa chạm qua.

Cậu nghĩ, người này làm sao thế nhờ, chả nói chả rằng gì đã động thủ rồi.

Trong phòng lập tức im lặng.

"Ờm thì, anh......"

"Cậu......"

Cả hai người cùng mở lời rồi lại cùng dừng lại.

Phó Hàn Xuyên: "Cậu nói đi."

Nguyễn Khả Hạ: "Tôi đợi lát rồi nói.

Anh nói trước đi."

Phó Hàn Xuyên, "Tôi muốn nói, phần biểu diễn hôm nay của cậu rất xuất sắc."

Nguyễn Khả Hạ không ngờ người như Phó Hàn Xuyên lại đi khen người khác.

Cậu ngại ngùng xoa cổ, "À ờ, cũng tàm tạm."

Phó Hàn Xuyên cười, "Vừa nãy cậu định nói gì?"

Nguyễn Khả Hạ nói, "Sao anh lại đích thân tới đây thế, không phải bình thường đều là phái người khác tới là được sao?"

Phó Hàn Xuyên trả lời vòng vèo, "Cậu đoán xem."

Nguyễn Khả Hạ chả hiểu kiểu gì, "Tôi đang hỏi anh mà, làm sao mà tôi biết được?"

Phó Hàn Xuyên không trả lời câu hỏi của cậu, mà lại hỏi, "Tay đỡ chưa?"

Nguyễn Khả Hạ giật mình, sao Phó Hàn Xuyên lại biết tay cậu bị thương.

Nhưng nghĩ lại thì, người ta là kim chủ ba ba, biết cũng chẳng lạ gì.

Nguyễn Khả Hạ cử động cánh tay một chút, "Đỡ nhiều rồi.

Không dùng sức quá là chẳng đau tẹo nào."

Phó Hàn Xuyên nói, "Nhớ chú ý một chút."

"Được, tôi sẽ chú ý.

Thực ra cũng không có gì, vết thương bé tí ấy mà."

Nguyễn Khả Hạ hỏi, "Anh lái đi xe đến à?"

Phó Hàn Xuyên: "Ừ.

Sao thế?"

Nguyễn Khả Hạ cười, "Thế thì anh mau về sớm đi, tối muộn rồi, lỡ như...... về đến nhà cũng là nửa đêm đó."

Phó Hàn Xuyên: "......"

Lại đem chuyện lần trước anh lạc đường ra trêu.

Phó Hàn Xuyên nói, "Cậu yên tâm.

Đây là đường trong nước."

Nguyễn Khả Hạ nói, vẫn còn cứng miệng, dì Lý từng bảo cậu rồi, Phó Hàn Xuyên thuộc dạng hơi mù đường.

Cậu nghĩ thực ra Phó Hàn Xuyên cũng không phải người hoàn mỹ, cười đến là vui.

"Được òi, được òi.

Anh không lạc được đâu."

Nguyễn Khả Hạ quyết định làm người tốt, không vạch trần Phó Hàn Xuyên, để lại cho anh chút mặt mũi, "Nhưng mà anh cũng nên về sớm đi.

Từ đây về nhà anh xa phết đấy."

Phó Hàn Xuyên nghiêm túc nhìn Nguyễn Khả Hạ, "Cậu đang lo lắng cho tôi sao?"

"Hở?"

Nguyễn Khả Hạ nghĩ, câu hỏi kiểu gì thế, cảm giác của cuộc điện thoại lần trước lại đến rồi.

Tự nhiên cậu thấy hô hấp có chút hỗn loạn.

Có phải người này bị ấm đầu không?

Sao cứ kì kì thế?

Nguyễn Khả Hạ cúi đầu nghịch khoá kéo áo, tránh ánh mắt của Phó Hàn Xuyên, "Anh thật là, tôi đã không muốn vạch trần anh thì thôi, anh cứ thích hỏi cho bằng được.

Tôi sợ anh lại đi lạc đường, lần sau đi xa thế này thì cứ để cho lái xe đèo anh đi."

Phó Hàn Xuyên cười cái nhẹ, "Ừ.

Lần sau chỉ cần cậu không ngủ thì tôi sẽ không đi lạc."

******

Nguyễn Khả Hạ về kí túc xá, ăn mừng náo nhiệt với bạn cùng phòng đến tận nửa đêm rồi mới đi tắm.

2 giờ sáng mới đặt lưng xuống giường.

Trong đầu cậu bắt đầu hồi tưởng lại những câu nói của Phó Hàn Xuyên.

Kết quả thành ra mất ngủ.

Cái câu "Cậu đoán xem.", đến bây giờ Nguyễn Khả Hạ mới phản ứng lại được, lẽ nào Phó Hàn Xuyên biết cậu bị thương, nên mới đặc biệt đến thăm cậu sao?

Xem ra Phó Hàn Xuyên là người hơi bị tốt đấy.

Cơ mà tên này lại công lực thâm hậu thế.

Mấy lần rồi, đặc biệt là cái câu "Cậu đang lo lắng cho tôi sao", khiến Nguyễn Khả Hạ không tài nào chống đỡ nổi.

Nguyễn Khả Hạ cảm thấy biểu hiện hôm nay của mình quá kém.

Ấy thế mà không nói lại được Phó Hàn Xuyên.

Cứ thế này thì không ổn.

Lần tới gặp lại Phó Hàn Xuyên, kiểu gì cũng phải đốp lại bằng được cho xem.
 
Back
Top Bottom