Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Đm/End] Sau Khi Yêu Đương Trên Mạng Bằng Ảnh Nóng Với Học Sinh Giỏi - Ttdd

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
442,990
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
346324419-256-k191817.jpg

[Đm/End] Sau Khi Yêu Đương Trên Mạng Bằng Ảnh Nóng Với Học Sinh Giỏi - Ttdd
Tác giả: VanTinhCung
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Tác giả: Thuần Tình Dương Dương
Dịch: Gạo @VTC
Số chương: 11

Tình trạng: Đã hoàn thành
Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không reup.

Không chính xác 100% nghĩa từ văn bản gốc nên mong mọi người góp ý nhẹ nhàng.

 
[Đm/End] Sau Khi Yêu Đương Trên Mạng Bằng Ảnh Nóng Với Học Sinh Giỏi - Ttdd
Giới thiệu


Trần Diễn Hâm cực kì ghét Ninh Phàm, bởi vì Ninh Phàm từ nhỏ đã là "con nhà người ta" rồi.Từ lúc học tiểu học tới lên cấp hai, ba Trần và mẹ Trần lúc nào cũng lấy Ninh Phàm con nhà hàng xóm ra để thúc giục Trần Diễn Hâm, làm mục tiêu để cậu phấn đấu noi theo.

Nhưng dù cho cậu có cố gắng thế nào thì cũng không thể vượt qua Ninh Phàm nổi, nỗi uất ức tích tụ trong lòng càng ngày càng nghiêm trọng.Cuối cùng khi lên cấp ba, Trần Diễn Hâm vì để báo thù tên nhóc này nên quyết định giả làm con gái để yêu đương qua mạng với Ninh Phàm.Cậu gửi hình chụp tất trắng, hình ngực, hình âm đạo hồng phấn cho Ninh Phàm.

Học sinh giỏi chìm đắm trong bể tình, trở thành một tên bạn trai ngốc nghếch chiều bạn gái hết mực.

Nhưng dù cho cậu có làm lãng phí thời gian học tập của Ninh Phàm tới mức nào đi nữa thì Ninh Phàm vẫn xuất sắc hệt như xưa.Hết cách, cậu chỉ đành tung ra tuyệt chiêu đòi chia tay với học sinh giỏi, mong là học sinh giỏi sẽ sa sút thành tích vì tâm trạng xuống dốc.Nhưng sau khi chia tay rồi thì Ninh Phàm lại tìm thẳng tới trước cửa, đè lên người cậu rồi chịch sưng âm vật: "Ngoan, không được phép chia tay."

Giọng cậu khản đặc, đầu vú vừa chạm vào một chút thôi đã đau nhói, cầu xin vô cùng đáng thương: "Không quậy nữa mà, trước kia tôi chỉ lừa cậu chơi vậy thôi.

Tụi mình chia tay đi, thật đó, tôi sai rồi mà."

Ai ngờ Ninh Phàm lại chịch cậu ngất thẳng đi luôn, hắn hôn khắp người cậu một lượt xong rồi vẫn bày ra cái vẻ dịu dàng của người bạn trai trên mạng kia: "Tiểu Diễn muốn quậy thế nào cũng được cả, chỉ là không được chia tay, nếu không thì tôi sẽ nhốt cậu lại đó."

Trần Diễn Hâm biết mình sai thật rồi, cậu không nên đi trêu chọc cái tên biến thái bề ngoài thì dịu dàng, săn sóc nhưng bên trong nội tâm lại âm u, cố chấp này, huhuhuhuhuhu....Tag: Cao H, hiện đại, hài, vườn trường, thụ ngây thơ, 1vs1, song tính, bánh ngọt nhỏ, HE.

Công nham hiểm, âm u, cố chấp x Thụ người đẹp, ngốc nghếch, thích làm trận làm thượng.

Warning: Công thụ chưa đủ 18 tuổi đã quan hệ rồi nha.-----------------------------June: Em Gạo dịch xong r nha mina, tui beta xong chương nào up luôn chương đó nên cũng nhanh thôi, nhảy luôn đi đừng ngại =))))))))
 
[Đm/End] Sau Khi Yêu Đương Trên Mạng Bằng Ảnh Nóng Với Học Sinh Giỏi - Ttdd
Chương 01


Dịch: Gạo | Beta: June

Gửi hình vớ trắng, lộ mông để gạ gẫm tình cảm của học sinh giỏi.

"Con nhìn Ninh Phàm nhà bên giỏi chưa kìa, lại giành được hạng nhất lớp nữa rồi.

Ai mà giống như con, suốt ngày chỉ biết chui rúc trong nhà, chả thèm học hành chút nào!"

"Nó ở nhà mà biết học hành gì thì mới là lạ đó, trong đầu suốt ngày chỉ có game với gủng thôi!

Chẳng biết học hỏi Ninh Phàm nhà người ta chút nào cả."

Nghe thấy ba mẹ mình lại bắt đầu lôi Ninh Phàm nhà bên ra làm gương mẫu, Trần Diễn Hâm vừa mới nghịch điện thoại chán rồi đang định đi học thì lại cầm điện thoại lên lại, nhịn không được nên cãi lại hai người họ."

Ninh Phàm tốt như vậy thì hai người đi làm ba mẹ của cậu ta luôn đi, cần gì phải chịu tra tấn ở chỗ này của con!"

Nói xong thì Trần Diễn Hâm đóng sập cửa đi về phòng, cậu biết chắc là ba mẹ lại bắt đầu phàn nàn Ninh Phàm là con nhà người ta hoặc là đang trách mắng cậu không hiểu chuyện, không biết thông cảm cho ba mẹ.Tóm lại thì tất cả mọi thứ của cậu đều không bằng được Ninh Phàm chứ gì.Thật ra cậu vẫn là một đứa trẻ mà ai gặp cũng thích, thành tích từ nhỏ đến giờ cũng rất khá, thường đứng trong top thành tích của lớp.

Nhưng ai bảo từ lúc học tiểu học đến cấp hai, cấp ba cậu đều phải học chung một lớp với Ninh Phàm.

Cho dù cậu có cố gắng tới mức nào thì cũng không thể vượt qua được Ninh Phàm, điểm số lúc nào cũng bị hắn bỏ xa một khúc, ngay cả đi thi cũng bị đè đầu cưỡi cổ.Đã tới lớp 11 rồi mà cậu vẫn không thể bì lại được với Ninh Phàm, cho dù là bóng lưng của hắn thì cũng chỉ thấy được mờ mờ thôi."

Ninh Phàm bật hack hay gì vậy trời!"

Trần Diễn Hâm hờn dỗi một câu, nhưng suy đi nghĩ lại thì mới thấy, nếu mình đã đuổi không kịp rồi thì phải đổi cách nghĩ xem phải cố kéo ngược Ninh Phàm lại mới được.Cậu chỉnh sửa cái tài khoản QQ phụ của mình thành con gái, trên tường thì đăng đầy mấy tấm ảnh kiểu cổ cổ kèm mấy câu thơ tình ngắn ngắn, cố vờ ra vẻ thiếu nữ văn nghệ u buồn.Sau đó cậu lại qua tường nhà Ninh Phàm xem thử xong rồi mới gửi lời mời kết bạn.Tường nhà của Ninh Phàm toàn là mấy bức thư pháp hắn tự viết, đa số đều là thơ cổ với đóng cả con dấu riêng nữa, tao nhã mà đầy phong cách riêng.

Còn mấy bài còn lại thì toàn là mấy kiến thức thiên văn về vũ trụ trời sao.Lý do gửi lời mời kết bạn tất nhiên là một thiếu nữ thích văn học ưu buồn ngưỡng mộ chữ của nam thần, vì vậy nên mới xin kết bạn để trò chuyện nhiều hơn.Ninh Phàm đồng ý rồi, lúc này còn đang là thứ bảy nữa nên chắc chắn là phải tán gẫu ngay thôi.[Anh trai ơi, chữ thư pháp của anh đẹp quá đi thôi, em thích kiểu chữ vừa cá tính vừa sáng tạo này của anh.][Phỏng theo Lan Đình Tự, không phải nguyên tác.]Hay lắm, là do Trần Diễn Hâm cậu không quan tâm đến thư pháp nên không biết, vậy thì đổi chủ đề khác.[Anh trai ơi, anh cảm thấy câu "Vào rừng sâu mới thấy hươu, bên biển xanh thấy cá voi, lúc tỉnh mộng thấy người." này hay ở đâu ạ?]["Vào rừng sâu mới thấy huơu" nằm trong bài "Thăm đạo sĩ ở núi Đới Thiên không gặp" của Lý Bạch, hai câu sau là tự chế vào, thô thiển.]Được rồi, là do cậu không quan tâm tới thơ cổ nên không biết, lần này thì thiết lập thiếu nữ văn nghệ tiêu tùng thật rồi.[Anh trai ơi, anh học thư pháp thế nào vậy ạ, giỏi quá à.][Viết theo mẫu.]Kiểu này không nói tiếp được luôn á trời, nản thiệt!Trần Diễn Hâm tự kiểm điểm lại bản thân một chút, cậu cảm thấy nếu trong bụng mình chẳng có chút bút mực nào rồi thì thôi đừng đi theo thiết lập thiếu nữ văn nghệ nữa vậy.

Giờ bày chút sở trường của mình ra thôi, mắc công lát nữa chắc bị xoá kết bạn mất.Lúc này Ninh Phàm đang viết đề mục báo cáo cho trường trên máy tính, thấy hình nền QQ run lên một cái nên mở ra xem thử thì phát hiện lại là cô nàng chả hiểu sao lại kết bạn với mình hồi nãy.Lần này thì cô nàng gửi một tấm hình, có thể nhìn ra được cô nàng đang ngồi trên một cái giường trắng tinh, chỉ chụp ảnh từ phần eo trở xuống.Dưới làn váy màu nâu ca rô để lộ ra đôi chân thon dài khép chặt lại, mang một đôi tất trắng cao lên tận đùi, phô ra một đôi chân xinh đẹp hoàn hảo.Vì đang ngồi quỳ nên chiếc váy ca rô đã che khuất chính diện của cặp đùi, mà thịt bắp đùi thậm chí là mông thịt dán sát vào ga giường nên lộ hết trần trụi ra ngoài.

Nếu nhìn kĩ thì sẽ phát hiện cô nàng chỉ mặc một cái quần lót trắng cực kì bó sát người, trên đó còn thấy được hình mấy trái dâu mờ mờ.[Anh trai ơi, bạn em ai cũng bảo chân của em thô quá, tự ti ghê vậy á.][Anh trai anh thấy chân em có thô không ạ?][Không thô.][Cảm ơn anh trai, em không thấy khó chịu vậy nữa rồi ạ.][Ừ.]Ninh Phàm nghi ngờ là mình nghĩ nhiều rồi, tại vì cũng có rất nhiều cô gái có tâm tư yếu đuối, nhạy cảm, rất để ý tới cái nhìn của người khác với mình thế nên mới không tự tin, phải lên mạng tìm chút an ủi.Chắc là cũng không phải là cố ý gửi qua đâu.Trần Diễn Hâm phát hiện giọng điệu Ninh Phàm nói chuyện lúc này cũng đã dịu dàng hơn rồi, cậu cảm thán một tiếng đúng là đàn ông ai cũng thích kiểu này.

Thế là cậu bèn chụp chân của mình xong đăng lên tường nhà, viết kèm dòng trạng thái "Nhận được lời an ủi của một người tốt bụng, cảm thấy thế giới này trở nên tươi đẹp hơn rồi."

Xong sau đó thì đi học viết thư pháp theo mẫu chữ, viết mãi mới viết được chữ trông ra dáng một tí rồi mới gửi cho Ninh Phàm xem, hai người lại bắt đầu nói chuyện tiếp.Trần Diễn Hâm nói với Ninh Phàm mình là đàn em của hắn, từ lúc hắn phát biểu trong lễ khai giảng đã bắt đầu ngưỡng mộ hắn rồi nên mới đi xin QQ của hắn.Trong một tuần sau đó thì Trần Diễn Hâm vẫn luôn trò chuyện thân mật với hắn, thỉnh thoảng còn chụp mấy tấm ảnh đăng lên tường.

Tới lui vài bận thì rốt cuộc Ninh Phàm cũng chịu để ý tới cậu rồi.Chỉ là mối quan hệ của hai người vẫn chỉ dừng lại ở quan hệ bình thường tới không thể bình thường hơn.
 
[Đm/End] Sau Khi Yêu Đương Trên Mạng Bằng Ảnh Nóng Với Học Sinh Giỏi - Ttdd
Chương 02


Dịch: Gạo | Beta: June

Hình mặc áo sơ mi ngày mưa để lộ ra hai núm vú hồng.

Lúc tan học thì trời mưa to, Trần Diễn Hâm không thể không chạy về lại trên lớp ngồi đợi.

Nhưng mà cậu thấy ngoài trời mưa nên cũng phải đi làm chút gì đó, thế là đi vào trong nhà vệ sinh nam.Trong nhà vệ sinh, cậu vẩy nước lên làm ướt hết áo sơ mi của mình, còn cố ý là ướt phần vải ở trước ngực nhiều nhất.

Cậu mặc một cái áo lót viền ren bên trong, còn thấy được bầu vú mờ mờ với vòng eo thon gọn theo sau đó, chụp lại rồi gửi cho Ninh Phàm.[Dầm mưa ướt hết cả rồi, thảm quá [Khóc huhu.jpg]][Em không mang dù theo à?][Vâng, quan hệ của em với mấy bạn trên lớp cũng không tốt, mấy bạn nữ không chịu cho em mượn dù nên em phải tự chạy về luôn.][Về rồi nhớ tắm nước nóng, uống canh gừng để tránh bị cảm.][Đàn anh ơi anh tốt quá đi.][Ừ.]Chủ động hỏi thăm quan tâm rồi, đây chẳng phải là điềm báo rung động chứ còn gì nữa!Trần Diễn Hâm tin chắc chỉ cần mình đưa đẩy thêm chút nữa là Ninh Phàm sẽ nhanh chóng mắc câu ngay thôi.Nghĩ xong thì cậu đi vào phòng vệ sinh thay áo lót ra, sau đó đợi áo sơ mi khô một chút rồi về lại lớp học.Vừa về tới lớp học đã nhận được điện thoại của mẹ mình: "Hôm nay con với Ninh Phàm cùng về nhà ăn cơm đi, ba mẹ nó bận không về được."

Ba mẹ của Ninh Phàm, một người là bác sĩ, một người làm ở viện nghiên cứu, cả hai đều bận rộn vô cùng.

Bình thường thì nuôi con theo kiểu thả rông, cũng không yêu cầu ép buộc gì về thành tích học tập của hắn.

Ngược lại là do Ninh Phàm thừa hưởng được huyết thống ưu tú của họ nên từ nhỏ đã là học sinh giỏi.Trần Diễn Hâm vẫn phải đồng ý với mẹ sau đó dùng ánh mắt ai oán nhìn về phía Ninh Phàm đang ngồi thu dọn sách vở trong lớp kia, nhịn không được siết chặt điện thoại lại.Cậu hiểu rõ mẫu thân đại nhân của mình nhất, giờ mà cậu không dẫn Ninh Phàm về chung thì chắc chắn kiểu gì cũng sẽ bị mắng tới chết, vậy nên chỉ có thể ngoan ngoãn làm theo mà thôi.Đồ dùng học tập của Ninh Phàm không nhiều, cũng không thích mang sách vở về nhà học nên mới đó đã thu dọn xong, ngay sau đó thì nghe thấy giọng của Trần Diễn Hâm vang lên."

Thu dọn xong thì đi thôi, chắc là cậu cũng biết rồi chứ gì."

"Biết, dì có nói với tôi rồi."

Ninh Phàm vừa ngẩng đầu lên đã chạm phải mắt của Trần Diễn Hâm, ngay sau đó là cái áo sơ mi trắng bị ướt một mảng trước ngực, còn cả hai đầu vú màu hồng mờ mờ lồi lên trên nên không khỏi sửng sốt."

Trần Diễn Hâm cậu vừa mới đi dầm mưa à?"

"Có đâu, tôi chỉ đi vệ sinh cái thôi mà cần gì dầm mưa, tôi cũng đâu có khùng."

"Ò."

Ninh Phàm vẫn cứ thấy là lạ nhưng cũng không nói thêm gì nữa, chỉ là trong lòng vẫn thấy hơi khó hiểu.Trần Diễn Hâm cầm lấy cây dù bên cạnh chân hắn, thầm nghĩ cái tên Ninh Phàm này vẫn còn có chút tác dụng: "Vừa hay, tôi không mang theo dù nên dùng của cậu luôn đi."

Ninh Phàm "Ừ" một tiếng, đối với hắn thì Trần Diễn Hâm chỉ là một đứa nhỏ hàng xóm nhà bên cạnh, hai người cũng không thân với nhau tới mức đi chơi chung mà chỉ thỉnh thoảng gặp nhau vì ba mẹ của hai bên thôi, có thể xem như là bạn bè bình thường.

Thế nhưng hôm nay khi hắn nhìn thấy hai đầu vú màu hồng kia lại không nhịn được cảm thấy lạ lạ.Cây dù cũng không thể tính là quá to với hai đứa con trai, hai người phải đi sát vào nhau mới tránh được mưa.

Ninh Phàm cao hơn Trần Diễn Hâm nên chủ động cầm dù.Trong tiểu khu có một đoạn đường hơi khó đi, trên đường có nhiều vũng nước đọng.

Lúc Trần Diễn Hâm đi cẩn thận cỡ nào cũng vẫn cứ giẫm phải nước.Ninh Phàm bất đắc dĩ nói: "Cậu đi theo tôi thì sẽ không giẫm trúng nước nữa."

Trần Diễn Hâm thầm khinh trong lòng nhưng vẫn đi theo Ninh Phàm, quả nhiên là không giẫm trúng nước nữa thật.

Nhưng mà đến dưới lầu vẫn bị trượt, may mà có Ninh Phàm kịp thời đưa tay ra đỡ lấy cậu.Cánh tay hắn cản lại ở chỗ lồng ngực, vừa không quá thân mật vừa có thể giúp đối phương mượn lực.

Chỉ là tự dưng chạm phải một khối thịt mềm khiến cho Ninh Phàm ngây ra.Trong ấn tượng của hắn thì lồng ngực của con trai ai cũng rắn chắc, nhưng Trần Diễn Hâm lại không giống vậy mà cực kì mềm mại, hệt như một cục bột vậy."

Đệt!"

Trần Diễn Hâm vội vàng đứng thẳng dậy, cũng không thèm nói cảm ơn mà chạy vội lên lầu.

Cậu vừa chạy vừa tự chửi mình ngu ghê, lại làm trò mất mặt trước mặt Ninh Phàm rồi.Ninh Phàm nhìn chằm chằm theo bóng lưng của cậu, tự dưng cảm thấy chân của cậu rất thon.

Hắn sờ sờ cánh tay vẫn còn đang nhớ lại xúc cảm mềm mại khi nãy, thính tai bất giác đỏ bừng lên.Ba Trần, mẹ Trần thấy Ninh Phàm thì cứ như là thấy con ruột của mình vậy, dẫn hắn vào nhà rồi bảo ngồi xuống ăn cơm.

Vừa nói vài chuyện lặt vặt trong nhà rồi bàn tới chuyện thành tích, còn bảo hắn đừng nhớ ba mẹ của mình quá.Trần Diễn Hâm ngồi bên cạnh buồn bực không nói tiếng nào, cậu quan sát câu trả lời của Ninh Phàm, đúng thật là lễ phép có học, từ ăn nói tới hành xử cái nào cũng giữ vững phong độ.

Nhưng mà cậu càng nghĩ càng thấy tức, sao lại có cái kiểu người như Ninh Phàm vậy trời, vừa biết lấy lòng ba mẹ vừa có thể duy trì thành tích học tập xuất sắc.Nếu không phải ba Trần và mẹ Trần suốt ngày lấy Ninh Phàm ra so sánh thì cậu cũng không thấy ghét Ninh Phàm tới vậy, còn tình nguyện làm bạn với hắn nữa kia kìa.

Chỉ tiếc là qua nhiều năm vậy rồi cậu vẫn không thể thấy Ninh Phàm tốt được chút nào."

Diễn Hâm, Ninh Phàm tới nhà mình ăn cơm mà sao con không nói chuyện gì hết vậy, nín thinh không nói tiếng nào, không biết lại đang nghĩ cái gì nữa!"

Mẹ Trần bưng đồ ăn ra đặt lên bàn thì thấy Trần Diễn Hâm đang cúi đầu nghịch điện thoại, thế là nhịn không được mắng cậu một câu.Trần Diễn Hâm chỉ đành phải ngẩng đầu lên nhìn Ninh Phàm, cậu ngồi bên cạnh Ninh Phàm, mà bên còn lại của Ninh Phàm đang là ba Trần ngồi đó."

Cậu có chơi game không?"

"Không chơi."

"Cậu thật sự không chơi game gì luôn đó hả?"

"Nếu như bóng rổ cũng tính là game thì tôi có chơi."

"Không phải, tôi đang bảo game điện tử mà!"

"Không chơi, không biết có gì hay để chơi."

Ghét lắm rồi đấy, vậy mà tới game cũng không chơi, thế nên thành tích học tập mới đỉnh vậy đó hả!?Trong lòng Trần Diễn Hâm thấy cực kì không cân bằng, cậu không đành lòng thấy vẫn còn một người đồng trang lứa mà không nghiện game điện tử nên xấn qua để hắn nhìn giao diện game của mình."

Cậu xem cái này này, đây là game moba mobile Vinh giả vương diệu nổi nhất bây giờ đó, cậu nhìn thế này này, có thể ấn nút skill xong rồi..."

Ninh Phàm không nghe kĩ, thật ra hắn không thích có người dựa gần vào mình thế này.

Nhưng mà hắn ngửi được một mùi thơm rất nhẹ trên người của Trần Diễn Hâm nên cũng không đẩy cậu ra.Trên giao diện game toàn là mấy nhân vật đang tung skill, đánh quái nhỏ rồi giết người này nọ.

Lực chú ý của Ninh Phàm đặt hết lên ngón tay của Trần Diễn Hâm, một màu trắng nõn, đầu ngón tay lại tròn trĩnh, gọn gàng, ngắn hơn mình, trông rất đáng yêu.

Mà đôi mắt của cậu vẫn sáng bừng khiến người ta rung động như hồi còn nhỏ, mắt hai mí, ngũ quan còn tinh xảo thanh tú hơn cả con gái."

Ninh Phàm cậu nghe hiểu chưa vậy?"

Trần Diễn Hâm dứt khoát nhét luôn điện thoại vào trong tay hắn, cậu không tin không thể lôi kéo Ninh Phàm cùng nhập hội được.

Cùng là học sinh cả sao mà cậu thì chơi game còn Ninh Phàm không chơi được, chuyện này hoàn toàn không khoa học chút nào!Mẹ Trần thấy vậy thì giật thẳng điện thoại qua bỏ lên trên bàn: "Tới giờ ăn rồi, không được phép chơi điện thoại nữa!"

Trần Diễn Hâm chỉ đành chấp nhận số phận, ngoan ngoãn ăn cơm đàng hoàng.Sau bữa cơm tối thì Ninh Phàm về lại nhà mình, hắn và Trần Diễn Hâm không chơi thân với nhau nên cũng không ở lại nhà họ Trần.

Vừa về tới nhà đã thấy cô nàng váy ca rô kia gửi hình chụp màn hình chơi game thua cho mình.[Huhuhuhuhu đàn anh ơi, em bị đánh nát luôn rồi, thảm quá trời nè!][Em đừng buồn, mai mốt cũng thắng lại thôi.][Nhưng mà em chơi gà quá à, cứ bị bắt nạt trong game thôi.

Anh biết chơi game này không ạ?][Không biết.][Vậy thì thôi ạ.]
 
[Đm/End] Sau Khi Yêu Đương Trên Mạng Bằng Ảnh Nóng Với Học Sinh Giỏi - Ttdd
Chương 03


Dịch: Gạo | Beta: June

Đi học gửi hình âm vật hồng làm phiền học sinh giỏi học tập.

Váy ca rô gửi một cái sticker đáng thương tội nghiệp qua, Ninh Phàm bỏ điện thoại xuống đi làm bài tập, lúc làm bài thì cứ nghĩ tới chuyện game kia.Hắn nghĩ cô gái kia yếu đuối, nhạy cảm như vậy chắc là do thiếu người làm bạn.Sau đó cuối cùng vẫn không nhịn được tải cái game kia về rồi đi vào khu luyện tập luyện vài lần rồi đi đấu rank.Một lát sau thì cũng nhắn tin cho cô nàng.[Anh thấy cái game này không khó lắm.][Anh trai ơi anh giỏi quá à!

Add em nữa được hông ạ, kéo em với!]Hai người kết bạn với nhau trên game xong rồi bắt đầu mở mic chơi game với nhau.Trần Diễn Hâm biết bẻ giọng, cả buổi cứ nhõng nhẽo với Ninh Phàm.

Ninh Phàm nói rất ít nhưng lần nào cũng đáp lại.Cậu biết Ninh Phàm sắp rơi vào bể tình thật rồi, chỉ cần mình duy trì tần suất liên lạc này thì chắc chắn Ninh Phàm sẽ bắt đầu mập mờ với mình ngay thôi.Ngày hôm sau lúc quay về trường, Trần Diễn Hâm đã gửi tin nhắn cho Ninh Phàm trong giờ học để làm phiền hắn học bài, thỉnh thoảng lại gửi mấy câu nhảm nhảm qua.Nhưng mà ngược lại thì Ninh Phàm cũng không thấy phiền chán, tin nào cũng đáp lại cực kì nghiêm túc.

Hơn nữa giọng điệu cũng không hề tỏ ra một chút bất mãn nào mà cực kì dịu dàng.Sau khi dây dưa như thế suốt một tiết thì bản thân Trần Diễn Hâm chả nghe giảng được lọt chữ nào, ngược lại là Ninh Phàm còn giải được đề bài khó trong môn này, được giáo viên khen nức nở."

Ninh Phàm là tấm gương học tập dành cho các em, các em nên học tập theo em ấy đi."

"Không đâu ạ, em chỉ nghiêm túc nghe thầy giảng bài thôi ạ."

"Nghe thấy chưa, thành tích học tập của Ninh Phàm tốt là do nghe tôi giảng đó.

Tôi mong là mấy em đang cúi đầu làm việc riêng kia có thể ngẩng đầu lên nghiêm túc nghe giảng đi, nếu không đợi tôi đi xuống rồi thì không biết sẽ tịch thu cái gì đâu nha!"

Thầy giáo vừa nói xong thì mấy đứa học sinh ngồi hàng sau đều nín cả thở, vội vàng cất điện thoại đi.

Trần Diễn Hâm cũng vậy, cậu phát hiện ra thầy còn đang nhìn chằm chằm về phía mình nên không khỏi thấy chột dạ, đồng thời cũng cảm thấy giận vô cùng.Tại sao cùng nhắn tin qua mạng mà sự chêch lệch giữa cậu và Ninh Phàm cũng khác nhau dữ vậy!Không được rồi, phải nghĩ ra cách gì đó khác thôi.

Ai cũng nói chim học sinh cấp ba còn cứng hơn cả kim cương nữa mà, bình thường Ninh Phàm còn hay thích đi chơi bóng rổ nên dáng người chắc chắn là rất đẹp.Nghĩ nghĩ thì tự dưng trong lòng Trần Diễn Hâm nảy ra một suy nghĩ táo bạo, cậu phải làm cho Ninh Phàm không có tâm trạng học trong cả ngày hôm nay luôn!Lúc Ninh Phàm xuống tới thì phát hiện ra Trần Diễn Hâm đã đi vào trong nhà vệ sinh rồi, cũng không biết là đi làm cái gì.

Hắn chỉ hơi cảm thán một chút sao Trần Diễn Hâm nghịch điện thoại trong giờ mà bất cẩn quá, bị thầy phát hiện ra luôn rồi.Sau khi đến nhà vệ sinh thì Trần Diễn Hâm bèn cởi quần xuống, để lộ ra lỗ huyệt hồng phấn của mình.

Cậu lấy điện thoại ra chụp lại, cắt bỏ hết mấy khung cảnh thừa thãi xung quanh rồi chỉnh sáng một chút, xong thì gửi qua cho Ninh Phàm.Một lúc sau thì thu hồi lại tin nhắn hồi nãy.[Xin lỗi đàn anh em gửi nhầm ạ, em đang định gửi cho bác sĩ.][Bác sĩ gì?][Em có quen cái chị kia trên mạng, chị ấy bảo mình là bác sĩ nên có thể xem thử xem em có bị bệnh phụ khoa gì không.][

Sau này em đừng gửi mấy thứ này qua mạng cho người khác nữa, bác sĩ này cũng chưa chắc đã là người tốt, còn chưa chắc đã là nữ nữa kìa, có khi là nam đó.

Có nhiều tên biến thái lớn tuổi thích lên mạng lừa gạt mấy cô bé thế này lắm.][Dạ vâng đàn anh, em nhớ rồi ạ, nhưng mà em cũng hơi lo không biết mình có bị bệnh phụ khoa gì không í.]Bên kia không thấy trả lời lại nữa, Trần Diễn Hâm nghĩ cho dù Ninh Phàm có đàng hoàng cỡ nào đi nữa, nhưng học sinh ở cái độ tuổi này mà thấy ảnh âm vật thì chắc chắn kiểu gì cũng sẽ kích động vô cùng, ngắm mất hồi lâu đi, hôm đó chắc chắn là không còn tâm trạng gì để học hành nữa.Trước giờ Ninh Phàm chưa từng yêu đương với ai, cũng chưa từng thấy âm đạo của con gái bao giờ, chỉ từng thấy hình minh hoạ trên sách giáo khoa thôi.Trước giờ hắn cũng không nghĩ đến bộ phận sinh dục của con gái lại là một phận đẹp thế này, lông mao rất ít, thịt đùi bên trong trắng nõn.

Hai mép thịt màu hồng phấn, còn có thể thấy hạt le nho nhỏ mờ mờ nữa, trông đẹp hệt như một nụ hoa mới nở vậy.Hắn càng ngắm thì hơi thở càng nặng nề, cuối cùng chỉ đành bỏ điện thoại xuống.Nhưng mà hình dáng của mép thịt đã khắc sâu vào trong tâm trí của hắn rồi, chỉ cần nhắm mắt lại thôi là có thể nhìn thấy.

Màu hồng hồng, thịt huyệt hồng hồng, hạt le nho nhỏ trông như một quả dại chưa chín.Cô đàn em nói chuyện với mình cũng không biết là ngây thơ thật hay là cố ý, vậy mà có thể gửi vùng kín của mình cho một đứa con trai thẳng luôn như vậy.Nhưng mà thấy cô ấy lên mạng tìm bác sĩ khám thì chắc là người ngây thơ thật, chỉ là hơi thiếu thường thức một chút thôi.Tấm ảnh âm vật kia đã bị hắn lưu lại rồi, tấm ảnh sắc nét không bị giảm chất lượng chút nào.

Hắn lên mạng search thử mấy tấm ảnh bệnh phụ khoa rồi so thử với hình của cô đàn em.Sau đó lại phát hiện dù cho là âm vật thế nào cũng không thể đẹp được như cô đàn em, mà của cô đàn em thì rõ ràng là màu sắc bình thường tới không thể bình thường hơn, là do cô nàng nghĩ nhiều quá rồi.[Anh tra qua rồi, bộ phận sinh dục của em rất khoẻ mạnh, không có bệnh gì đâu, em đừng lo nữa.][Đàn anh đỉnh quá đi ạ, không những học giỏi mà còn rành về kiến thức y học nữa ạ!][Cũng bình thường, đây là kiến thức cơ bản mà.][Vậy em ngốc quá đi thôi, ngay cả kiến thức cơ bản cũng chả biết tí nào, đàn anh không ghét bỏ em chứ ạ?][Không đâu.][Nhưng mà có nhiều người bảo em ngốc lắm, thành tích học tập của em cũng không tốt, lúc nào cũng bị bạn bè với thầy cô cười chê thôi.][Em đừng nghĩ như vậy, thành tích học tập không tốt không có nghĩa là em ngốc, chỉ là em vẫn chưa tìm được phương pháp học tập đúng đắn mà thôi.

Sau này tìm được đúng phương pháp thì sẽ tốt thôi.][Vậy đàn anh ơi, anh có phương pháp học tập gì hay có thể đề xuất cho em được không ạ?]Ninh Phàm nghe cô đàn em kể mấy môn điểm yếu hiện tại là môn toán và vật lý nên bèn gợi ý vài cách cho cô nàng, sẵn tiện đề cử mấy quyển sách học thêm để cô nàng mua về làm.Nếu có hiệu quả rồi thì cứ báo với hắn, hắn sẽ tiếp tục giúp cô đàn em học tập.Gõ chữ xong thì Ninh Phàm lại nghĩ không biết cô đàn em đang học lớp mấy, lớp nào.

Nhưng mà cô đàn em này tới cả tên cũng không nói cho hắn biết, hắn lại ngại nên không chủ động hỏi, làm vậy thì bất lịch sự lắm.Cùng lúc đó thì Trần Diễn Hâm quay về lại chỗ ngồi của mình rồi nhớ kĩ phương pháp học tập kia, vừa xếp thời khóa biểu chưa mình vừa mắng thằng nhóc Ninh Phàm này.Rõ ràng cậu và Ninh Phàm cũng có thể coi như là hàng xóm láng giềng quen nhau từ nhỏ tới lớn, thỉnh thoảng cậu cũng hay hỏi Ninh Phàm phương pháp học tập nhưng Ninh Phàm đều bảo là không có.

Vậy mà vậy giờ cậu giả làm em gái thì lại vui lòng cho phương pháp học tập chứ gì, đúng là quá đáng thật đấy!Càng nghĩ càng thấy tức, nhất định phải mau chóng kéo thành tích lên cao sau đó vượt qua ngược lại Ninh Phàm luôn mới được.Cả buổi chiều Ninh Phàm cứ nghĩ tới giọng điệu của cô đàn em, hắn tự động tưởng tượng cho cái âm vật xinh đẹp kia một gương mặt.

Thế nhưng tưởng tượng kiểu gì cũng vẫn mờ mờ ảo ảo, cứ như thể hắn chưa từng gặp con gái bao giờ ấy, nghĩ kiểu gì cũng không thể vẽ ra được một gương mặt hợp lý nên phiền muộn không thôi."

Câu hỏi khó này, thầy đoán là Ninh Phàm của lớp chúng ta chắc chắn làm ra được.

Ninh Phàm em đứng dậy trả lời câu hỏi này đi."

"Dạ..."

Ninh Phàm đứng dậy, phát hiện tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm mình, vậy nên hắn hỏi: "Thưa thầy, thầy nói câu nào ạ?"

Lần đầu mới thấy có người thẳng thắn thừa nhận mình không nghe giảng trắng trợn cỡ này, đám học sinh cười ầm cả lên, sắc mặt của thầy giáo cũng thay đổi luôn rồi.Nhưng mà nói cho cùng thì vẫn là học sinh ngoan, chưa từng phạm lỗi gì nên thầy giáo cũng cho Ninh Phàm cơ hội, nhắc nhở hắn là câu hỏi nào.Ninh Phàm trả lời ra được rồi mới được bỏ qua.Chỉ mỗi thế thôi cũng đã khiến cho Trần Diễn Hâm vui mất một lúc lâu, cậu cứ thích cái dáng vẻ vì yêu đương mà không thèm nghe giảng này của học sinh giỏi đó.

Vậy nên phải ráng thêm chút nữa, để học sinh giỏi thức trắng đêm vì mình luôn vậy.
 
[Đm/End] Sau Khi Yêu Đương Trên Mạng Bằng Ảnh Nóng Với Học Sinh Giỏi - Ttdd
Chương 04


Dịch: Gạo | Beta: June

Thân phận "cô đàn em" bị phát hiện ra rồi.

Sau khi tan học thì Trần Diễn Hâm đi ngay tới nhà sách mua mấy cuốn sách học thêm mà Ninh Phàm đề cử, về tới nhà là vùi đầu vào làm bài ngay.Sau đó cậu phát hiện mấy cuốn sách học thêm mà Ninh Phàm đề cử hình như hơi cơ bản quá rồi, mấy câu hỏi kiểu này không cần tính nữa, nhìn cái thôi cậu đã làm ra luôn rồi, hoàn toàn không thể nâng cao năng lực của mình được.Chắc là vì lúc trên mạng cậu nói dối là môn toán và vật lý của mình rất yếu nên Ninh Phàm cho rằng trình độ của cậu kém thật, bởi vậy nên hắn mới đề cử mấy cuốn sách kiểu này.

Thực tế cậu là người có điểm số đã ổn định, chỉ là không thể đạt được điểm cao hẳn thôi.Tuy là ghét bỏ nhưng cậu vẫn nhanh chóng làm hết được nửa quyển sách học thêm này, chụp mấy trang gửi cho Ninh Phàm coi.[Sách đàn anh đề cử hữu dụng quá ạ, em cảm thấy mình tự tin học toán với vật lý rồi!][Em làm xong sẽ có kết quả nhiều lắm đấy, mấy cái này giúp em hiểu kiến thức cơ bản hơn, sau này đánh sâu vào cơ bản đạt được điểm cao.

Mới đầu anh cũng làm mấy quyển này.]Điểm cao, đánh sâu vào cơ bản!?

Bản thân Ninh Phàm cũng tự mình làm rồi, vãi thiệt!Trần Diễn Hâm tự nhiên lại không thấy ghét mấy cuốn sách học thêm trong tay như vậy nữa, định làm xong cho lẹ rồi bảo Ninh Phàm chỉ dạy bước tiếp theo.[Vậy em sẽ làm thật cẩn thận ạ!][Em có muốn nghỉ ngơi một lúc không.][Sao ạ?][Trước kia không phải em bảo muốn chơi game sao.]Trần Diễn Hâm hiểu ra ý của Ninh Phàm ngay, vì vậy cậu online đánh với hắn một trận xong lại nũng nịu bảo mình phải đi nghỉ nên offline đây.

Xong xuôi cậu gửi tài khoản với mật khẩu cho Ninh Phàm, năn nỉ Ninh Phàm đánh lên rank giúp cậu.Tất nhiên là Ninh Phàm đồng ý, đăng nhập vào tài khoản QQ vào game bắt đầu leo rank giúp cậu.Trong tài khoản phụ cũng có mấy người bạn, nhưng cũng chỉ là mấy người bạn online không hay nói chuyện lắm.

Chủ yếu là cần duy trì thiết lập thiếu nữ văn nghệ đáng thương bị cô lập mà, Trần Diễn Hâm cũng không nghĩ ngợi nhiều nên gửi thẳng tài khoản QQ và mật khẩu cho Ninh Phàm.Cậu lấy sách học thêm ra thức suốt đêm làm, đặt điện thoại bên cạnh xem.

Trên điện thoại thì đăng nhập vào tài khoản chính để xem trạng thái bên tài khoản phụ, thấy nó vẫn đang trong trạng thái đang đấu thì mới yên tâm lại.Làm tới một giờ sáng, sách học thêm vật lý đã bị cậu làm xong hết cả rồi.

Mở điện thoại ra vào game xem thử, vậy mà Ninh Phàm vẫn còn online.

Thế nên cậu không nhịn được trộm mừng trong lòng rồi nằm xuống.Lúc này Ninh Phàm thấy đã leo được rank kha khá rồi nên định thoát game, kết quả lại bắt gặp được một cái ảnh đại diện quen thuộc trong giao diện trò chơi.Hắn vội vàng đổi thành tài khoản của mình vào game xem thử thì phát hiện ra người này vậy mà lại là Trần Diễn Hâm.

Trong tài khoản game của cô đàn em không có mấy người bạn hoạt động, chỉ có mỗi một mình Trần Diễn Hâm, hơn nữa rank còn rất cao, xếp ở hàng đầu tiên trong danh sách bạn bè, cực kì bắt mắt.Tại sao cô đàn em lại có tài khoản game của Trần Diễn Hâm, hai người họ là bạn trên game thì có phải cũng có thêm bạn trên QQ không.Tự dưng lại rất muốn đăng nhập vào trong tài khoản QQ của cô đàn em xem thử, nhưng Ninh Phàm vẫn cảm thấy hành vi này không hay lắm.

Nếu như mình đăng nhập vào tài khoản của cô đàn em bên này thì bên kia chắc chắn sẽ hiện ra thông báo tài khoản đã bị đăng nhập ở nơi khác, yêu cầu đăng nhập lại.

Nếu như vậy thì cô đàn em sẽ nghĩ thế nào về hắn đây, hắn không hề cảm thấy cách làm này ổn thoả chút nào nên đành từ bỏ.Sáng hôm sau phải đi học sớm, Trần Diễn Hâm buồn ngủ chết đi được.

Cậu nằm ì trên bàn ngủ hết nửa tiết, sau đó bị thầy giáo gọi dậy trả lời câu hỏi.Thầy giáo bảo cậu đọc thuộc khái niệm vật lý, cậu nhớ lại cuốn sách học thêm tối qua rồi đọc thuộc, lúc này mới được cho ngồi xuống.Học sinh bình thường rất ít khi học mấy cái khái niệm vật lý này, mấy cái này đều là giải thích lại định luật bằng câu chữ thôi nên rất ít người học thuộc, nhiều nhất là học công thức mà thôi.

Thầy giáo vật lý định làm khó Trần Diễn Hâm, không ngờ cậu lại đọc thuộc được nên thấy cũng hơi bất ngờ, cuối cùng vẫn cho cậu ngồi xuống.Ninh Phàm cũng thấy rất lạ, trong ấn tượng của hắn thì thành tích của Trần Diễn Hâm rất tốt, nhưng mà mấy cái khái niệm vật lý kiểu này rất ít khi học.

Lần trước cậu còn khịa một cô gái định học thuộc, bảo môn này cũng có phải là môn văn đâu mà học, sao hôm nay lại đọc thuộc được vậy?[Đàn em, sách học thêm em làm thế nào rồi?]Không thấy trả lời, đợi đến khi hết tiết rồi vẫn chưa thấy trả lời.Ninh Phàm nhìn về phía Trần Diễn Hâm, phát hiện ra cậu vẫn còn đang ngủ, buồn ngủ tới không chịu được.Đến lúc nghỉ giữa tiết rồi thì rốt cuộc Trần Diễn Hâm cũng tỉnh dậy, vừa mới cầm điện thoại lên thì Ninh Phàm đã nhận được hồi âm của cô đàn em.[Sắp làm xong rồi ạ, em phát hiện ra hữu dụng thật á.][Không lẽ em đã thức đêm để làm đấy chứ?][Vâng ạ, tại vì sách học thêm mà đàn anh đề cử tốt lắm ạ, em làm thấy cũng dễ nên không nhịn được thức khuya làm luôn.]Ninh Phàm hết biết nói gì rồi, hình như hắn hơi hiểu tại sao mình không tưởng tượng ra được dáng vẻ của cô đàn em rồi.[À đúng rồi, cảm ơn đàn anh đã leo rank giúp em ạ, yêu anh!][Không có gì, chuyện nhỏ.]Ninh Phàm gõ chữ xong thì nghe thấy mấy đứa con trai rủ Trần Diễn Hâm chơi game, trong lòng hắn nảy ra một suy nghĩ, giả vờ đi rót nước đi ngang qua chỗ của Trần Diễn Hâm.Từ trước đến giờ Trần Diễn Hâm rất thích lén chơi game trong lớp lúc nghỉ giữa tiết, thế là cậu thoát tài khoản phụ ra đổi thành tài khoản chính, bắt đầu chơi lén với anh em bạn bè."

Uầy, sao mày còn có cả clone nữa vậy?"

"Hành gà đó."

Trần Diễn Hâm đắc ý cười cười, xong rồi thì ấn đấu rank.Cậu có tới tận mấy ấn cao thủ, kĩ năng chơi game rất đỉnh, làm gì cần ai phụ kéo rank đâu chứ.Ninh Phàm đi ngang qua lúc này siết chặt cái chai nước trong tay, hắn đi đến trước máy rót nước rồi dừng lại, trong đầu không ngừng lặp lại khung cảnh mình vừa thấy khi nãy.Trần Diễn Hâm vô cùng quen thuộc đổi cái tài khoản phụ với ảnh đại diện nữ đáng yêu kia thành tài khoản chính có ảnh đại diện nam tóc đen ngầu lòi, trang chủ đều được chỉnh sửa tỉ mỉ rồi.

Bên tài khoản phụ là thiếu nữ ưu buồn, chơi game rất gà, còn tài khoản chính là thiếu niên khờ khạo, tên còn đặt kiểu XX đứng nhất, XX cô đơn.Cái câu "Hành gà đó" cực kì trào phúng kia hệt như đang bảo: "Câu cá đó" vậy.Không cần phải nghĩ nữa, cô đàn em chắc chắn là có kết bạn QQ với Trần Diễn Hâm rồi.Ninh Phàm rót nước lạnh xong thì về lại chỗ ngồi, còn cố chấp không muốn tin gửi liên tục ba tin nhắn cho cô đàn em.[Đàn em, không phải em bảo là muốn học biết thư pháp sao?][Anh đề cử mẫu chữ cho em luyện theo.][Em có thể học theo kiểu Trương Thiên Bia trước.]Gửi ba tin liên tục, Trần Diễn Hâm ngồi ở góc đối diện nhịn không được chửi một tiếng: "Mẹ nó, ai gửi tin nhắn cho tao vậy, bố mày combat thua rồi nè!"

Mở tin nhắn ra QQ xem thử một cái thì phát hiện là Ninh Phàm, Trần Diễn Hâm thầm chửi hắn một câu thằng ngu xong rồi trả lời lại một câu "Dạ", sau đó ấn tắt thông báo rồi tiếp tục chơi game."

Trời đất ơi Trần Diễn Hâm, chơi game thì lo chơi đi, mày còn lo xem QQ là sao nữa vậy."

"Rồi, không xem nữa, không xem nữa.

Trận combat hồi nãy là lỗi tao."

"Có phải mày đang yêu không vậy, nhưng mà tao nói chứ cho dù mày có đang yêu thì lúc người yêu mày nhắn tin mày cũng không thể từ bỏ anh em đi nói chuyện được, chơi game chơi game, tập trung mới thắng được!"

"Ok ok ok."

Trần Diễn Hâm trấn an mấy thằng bạn rồi chơi game tiếp, không thèm quan tâm tới Ninh Phàm gửi tin gì nữa.Ninh Phàm lại gửi ba tin khác nhưng lần này thì không nhận được câu trả lời nữa, mãi tới khi kết thúc ván game thì hắn mới thấy được câu trả lời.[Ngại quá đàn anh ạ, em mới vừa đi vệ sinh nên không thấy tin.][Đàn anh có tâm quá đi thôi, cảm ơn anh ạ.]Giọng điệu cũng thay đổi rồi, trong cuộc sống thật thì là một người thích chơi game, tính tình nóng nảy, lên mạng thì lại trở thành thiếu nữ u buồn, thiếu tình thương?Ninh Phàm mở tấm hình âm vật giấu trong album yêu dấu lên, xem mãi rồi cũng xoá đi.

Hắn thầm nghĩ thiết lập là giả thì chắc mấy cái này cũng là ảnh mạng thôi, chắc là tên khốn Trần Diễn Hâm kia chụp lại trong bộ phim người lớn nào đó.Nhưng mà tấm ảnh kia hoàn toàn không giống photoshop ra chút nào, sắc nét vô cùng, còn cả hình vú hôm kia nữa...Ninh Phàm thấy hơi xoắn xuýt...
 
[Đm/End] Sau Khi Yêu Đương Trên Mạng Bằng Ảnh Nóng Với Học Sinh Giỏi - Ttdd
Chương 05


Dịch: Gạo | Beta: June

Để anh trai xoa đầu vú thì sẽ thoải mái hơn nữa đó.

Lúc vào tiết lại thì Trần Diễn Hâm đã thấy lạ lạ rồi, cậu cứ thấy hôm nay Ninh Phàm nói hơi nhiều.

Bình thường toàn là cậu chủ động gửi tin nhắn cho Ninh Phàm, còn Ninh Phàm chỉ có trả lời thôi.Ninh Phàm rất ít khi nhắn mấy tin liền hỏi cậu, bình thường đều trả lời ngắn gọn.

Nhưng một màn thái độ khác thường khi nãy khiến người ta thấy hơi sợ hãi trong lòng.Không lẽ Ninh Phàm đã nhìn ra được gì đó rồi?Trần Diễn Hâm lấy điện thoại ra xem thử, kiểm tra thử tài khoản phụ thì không phát hiện có ai đăng nhập qua.

Trong chốc lát cậu thấy hơi buồn bực, thế là nhắn tin cho Ninh Phàm.[Anh trai ơi, trưa nay anh ăn gì thế ạ?]Ăn xong cơm trưa rồi mà Ninh Phàm vẫn còn chưa trả lời tin nhắn của cậu, nhưng rõ ràng là hắn đang cầm cái điện thoại trong tay kia mà.

Có điện thoại rồi thì tại sao lại không trả lời cậu cơ chứ, chẳng lẽ thấy hết hứng thú rồi?Nghĩ tới nghĩ lui thì Trần Diễn Hâm vẫn nhân lúc nghỉ trưa đi vào trong nhà vệ sinh rồi cởi quần ra, cậu xoa đỏ hạt le của mình rồi chụp ảnh, xoá mờ khung cảnh xung quanh rồi gửi cho Ninh Phàm.[Anh trai ơi, chỗ này ngứa quá à.

Em véo một chút mà nó đã trở thành thế này rồi, lạ quá à.]Ninh Phàm vẫn nhìn thấy được tấm ảnh này, cũng cùng là một cái âm vật như lần trước.

Nhưng cái âm vật này rõ ràng là nứng hơn tấm trước nhiều, mép thịt dày dặn bị vạch ra để lộ hạt le nho nhỏ.

Cái thứ nhỏ bé đáng thương bị người ta véo tới đỏ bừng, bên trên lớp thịt trắng hồng nhiễm một lớp quả đỏ, mà ở chính giữa thì rõ ràng là miệng huyệt đã trào ra một chút nước rồi.Dâm, lần trước còn nói là vô tri không biết gì thật nhưng lần này chỉ có thể là dâm mà thôi.Trần Diễn Hâm thấy Ninh Phàm không trả lời còn tưởng là hắn không quan tâm, thế là cậu vạch áo sơ mi lên chụp đầu vú hồng hồng rồi gửi qua.[Anh trai ơi, chỗ này căng căng cũng khó chịu quá à.]Lần này thì Ninh Phàm ngây người thật, trong đầu tự động ghép Trần Diễn Hâm mình thấy hôm trời mưa với tấm hình vú bây giờ vào cùng một chỗ.

Hắn cảm thấy không hề có chỗ nào không hài hoà nữa, thậm chí gương mặt mình phiền muộn tìm kiếm mấy ngày nay rốt cuộc cũng phù hợp rồi.[Em đừng xoa.]Trần Diễn Hâm biết Ninh Phàm kích động thật rồi nên dứt khoát chụp thêm một tấm mình tự dùng ngón tay xoa vú gửi qua.[Nhưng mà xoa một xíu thoải mái thật đó ạ.]Đầu vú trong ảnh bị làm tới đỏ bừng, đầu ngón tay trắng nõn đang bóp lấy nó trông dâm mĩ vô cùng.Hơi thở của Ninh Phàm trở nên nặng nề, làm gì còn tâm trạng gì mà ngủ trưa nữa.

Ngay sau đó hắn đứng dậy ra khỏi phòng học, đi đến nhà vệ sinh.Hắn thầm nghĩ, chỉ có nhà vệ sinh mới có đủ điều kiện không gian để chụp ảnh được thôi.Trần Diễn Hâm đã chụp xong rồi, cậu cảm thấy Ninh Phàm chắc chắn không dám lơ mình được nữa.

Vậy mà vừa bước ra khỏi phòng vệ sinh đã thấy Ninh Phàm ngay nên lập tức hơi chột dạ, chẳng thèm chào hỏi gì đã đi thẳng ra ngoài.Ninh Phàm lại tự nhiên cản đường của Trần Diễn Hâm, ngón tay đặt trên cái nút vẫn còn chưa cài lại của cậu giúp cậu cài lại."

Trần Diễn Hâm, nút áo của cậu chưa cài này."

"À, được, cảm ơn nhé."

Bình thường Trần Diễn Hâm không thèm khách sáo như vậy với Ninh Phàm đâu, bây giờ là do cậu đang chột dạ, chỉ muốn mau chóng đi khỏi nhà vệ sinh nên mới không thèm nghĩ nhiều mà nói luôn.Ninh Phàm vẫn chưa rời khỏi nhà vệ sinh, hắn xoa xoa ngón cái và ngón trỏ của mình, trong đầu không ngừng hiện lên khung cảnh mình vừa thấy khi nãy.

Nút áo vẫn còn chưa cài hết, cổ áo phanh rộng, chỉ cần hơi cúi đầu xuống đã có thể nhìn thấy được đầu vú bị bóp sưng đỏ.Quả nhiên vú là của chính đĩ dâm này, vậy mà lại có thể làm ra được loại chuyện này, đúng thật là đã phá vỡ những gì Ninh Phàm hiểu biết về Trần Diễn Hâm.

Hắn chưa bao giờ nghĩ đến có người lại dâm như thế này.Sau khi về lại phòng học thì Trần Diễn Hâm đã nhận được hồi âm ngay.[Anh xoa giúp em thì sẽ thoải mái hơn nữa đó.]Chỉ vỏn vẹn một câu vậy thôi mà hình tượng dịu dàng, săn sóc trước đó của Ninh Phàm đã hoàn toàn sụp đổ rồi.Trần Diễn Hâm nhận ra mối quan hệ của mình và Ninh Phàm đã không chỉ còn là mối quan hệ giữa đàn anh và đàn em bình thường nữa rồi, Ninh Phàm đang gửi câu chữ phát ra tín hiệu gạ gẫm cậu, chắc là muốn yêu qua mạng với mình thật.Không ngờ luôn nha, học sinh giỏi này vậy mà lại không đứng đắn thế này, không giả vờ nữa mà lộ thẳng bộ mặt thật luôn rồi.Nếu mà chơi với hắn thật thì chắc là hắn sẽ cứng cả buổi chiều chẳng nghe giảng được luôn nhỉ, hì hì hì.Trần Diễn Hâm nghĩ thôi đã thấy đắc ý vô cùng, nhưng mà trong phòng học vẫn có hơi ảnh hưởng cậu phát huy, đợi tối nay về nhà cậu nhất định phải làm cho Ninh Phàm muốn ngừng cũng không được, hôm sau không thể nào đi học bình thường được nữa.Không nhận được câu trả lời Ninh Phàm cũng không thấy có gì lạ, hắn tưởng là Trần Diễn Hâm đã bị mình dọa sợ rồi nên bỏ điện thoại xuống.Hắn còn đang bận suy nghĩ xem mục đích của Trần Diễn Hâm lấy hình vú ra dụ dỗ mình yêu qua mạng làm gì, nghĩ mãi một lúc lâu lâu chỉ đưa ra được kết luận là Trần Diễn Hâm rất ghét mình, vậy nên mới muốn dùng tài khoản con gái trêu đùa mình.Dù sao thì mặc dù hai người họ là hàng xóm nhưng vẫn chưa từng chơi chung với nhau, hồi mới học tiểu học hắn cũng đã từng tìm Trần Diễn Hâm chơi cùng nhưng Trần Diễn Hâm đều không để ý tới hắn, dần dần thì hắn cũng không còn tự đi rước nhục nữa.Nhưng mà Trần Diễn Hâm khi còn nhỏ thật sự rất đáng yêu, hai mắt to tròn, môi đỏ răng trắng, là đứa nhỏ đẹp nhất trong cả lớp, thầy cô và bạn bè ai cũng thích cậu.Có rất nhiều người không gọi cậu là "Hâm Hâm" mà gọi là "Tinh Tinh", vì như vậy nghe đáng yêu hơn.**Hâm Hâm (xīnxīn), Tinh Tinh (xīngxīng), đọc gần giống nhau.Ba Trần và mẹ Trần cũng muốn đổi tên cho cậu nhưng cậu vẫn kiên quyết không đồng ý, thế nên đã giữ luôn cái tên này đến tận bây giờ."

Tiểu Diễn..."

Nhưng hắn vẫn muốn gọi là Tiểu Diễn, vì trong mắt của hắn Trần Diễn Hâm lúc nào cũng nhỏ xíu, vừa mềm vừa xinh.**Diễn có nghĩa là thấp, nhỏ.Về đến nhà Ninh Phàm mở máy tính lên dùng phần mềm chuyên nghiệp để xử lý tấm ảnh âm vật và ảnh vú kia.

Nhất là tấm ảnh âm vật, chỉ chụp ra được âm vật chứ khung cảnh xung quanh đều bị làm mờ hết rồi, thậm chí còn không nhìn rõ được đùi và quần.Ảnh vú sau khi phục hồi lại thì lộ ra vách tường của nhà vệ sinh, còn ảnh âm vật thì xung quanh là bắp đùi trơn nhẵn, loáng thoáng còn thấy được dương vật nhỏ xinh, quần đồng phục kéo xuống tận trên gối và gạch men trong nhà vệ sinh.Ng-người song tính?Ninh Phàm vội vàng đi tra tư liệu thử, lúc này rốt cuộc cũng hiểu được tại sao vẻ ngoài của Trần Diễn Hâm giữa một đám con trai học cấp ba thấy ghê kia lại thuận mắt như vậy.

Cậu giống hệt như một đoá hoa trắng nhỏ cắm giữa một đống bùn thối, xinh đẹp trắng nõn.Dâm quá rồi nhỉ, vậy mà lại chụp ngay trong nhà vệ sinh chỉ để quyến rũ hắn?[Anh trai ơi anh có muốn xoa không ạ?]Trần Diễn Hâm lại gửi tin nhắn cho hắn, lần này không phải là ảnh chụp gì nữa mà là một cái video.Nền đằng sau là vải trắng, xung quanh là ánh đèn nhè nhẹ, hai cái tay còn đang xoa nắn bầu vú của mình, ngón tay bóp lấy đầu vú đỏ hồng, miệng thì phát ra tiếng thở dốc khe khẽ.[Anh trai ơi ngứa quá à, muốn được anh trai bóp cho.][Bóp nát cái vú dâm của em!]Ninh Phàm nhịn không được đã gửi luôn suy nghĩ trong lòng của mình qua.

Sau đó hắn móc dương vật trong quần ra bắt đầu tuốt, bây giờ nó đang trong trạng thái cương cứng hết cả lên rồi.[Còn cả chỗ này cũng muốn bị anh trai xoa nữa, ngứa quá à.]Video gửi tới là ngón tay đang tách mép thịt ra, nắm chặt lấy hạt le nhỏ.

Ngay sau đó thì nó cắm vào trong nữ huyệt chảy đầy nước khuấy động, phát ra tiếng nước phụt phụt, thỉnh thoảng còn nghe thấy được tiếng thở dốc cố kìm nén.Dâm quá rồi![Chịch nát cái lỗ dâm của em!]Ninh Phàm cũng gửi video qua, quay cảnh hắn đang xóc lọ.

Dương vật cực lớn đỏ sẫm trong video chuyển động phát ra tiếng nước nhóp nhép, bề ngoài xuất sắc, ngạo nghễ to bự.Vào lúc nhìn thấy video kia thì Trần Diễn Hâm cũng ngây ra, lần đầu tiên cậu thấy được một cái dương vật đẹp thế này.

Ngoài cảm giác đẹp mắt ra thì cũng đầy tính cường bách, góc độ quay cũng quá xảo trá, trông cứ như muốn lập tức xé tan màn hình cắm vào trong nữ huyệt của cậu vậy.Quá kích thích rồi, dương vật của cậu vậy mà lại cương lên, mà trong nữ huyệt cũng trào ra một đống nước dâm.[Lỗ dâm sắp bị anh trai chịch hư rồi, chảy nhiều nước quá à.]Là video ngón tay dính đầy chất lỏng óng ánh và nữ huyệt, ngay sau đó là tiếng động dâm mĩ của ngón tay cắm vào trong nữ huyệt.[Chịch chết đồ đĩ dâm nhà em!]
 
[Đm/End] Sau Khi Yêu Đương Trên Mạng Bằng Ảnh Nóng Với Học Sinh Giỏi - Ttdd
Chương 06


Dịch: Gạo | Beta: June

Đồ của anh trai ăn ngon quá.

Cuối cùng thì cả hai người đều cùng bắn ra, cách một cái màn hình tưởng tượng ra dương vật và dáng vẻ lúc cao trào của đối phương.Ninh Phàm cảm thấy Trần Diễn Hâm trắng như vậy chắc chắn là cả người sẽ đỏ ửng một mảng lớn, trên mặt sẽ hiện lên rạng hồng xinh đẹp như ánh bình minh.Trần Diễn Hâm thở dốc xong rồi lúc này mới gõ chữ tiếp.[Đàn anh làm bạn trai của em được không ạ, hồi nãy tụi mình cũng đã làm tới vậy luôn rồi.]Trần Diễn Hâm thầm nghĩ hai người đã làm tới vậy luôn rồi thì phải xác định quan hệ nhanh thôi, không thì một màn tự cởi đồ thủ dâm hồi nãy của cậu chả phải lãng phí còn gì.Một lát sau Ninh Phàm mới gửi tin nhắn cho cậu.[Được.][Vậy sau này đàn anh đã là bạn trai của em rồi.][

Sau này anh gọi em là Tinh Tinh được không?]Trần Diễn Hâm thầm đọc cái danh xưng này trong lòng rồi thấy là lạ, cứ có cảm giác nếu Ninh Phàm gọi cái danh xưng này thật thì cậu rùng hết cả mình.[Không được đâu anh trai ơi.][Nhưng mà anh không biết tên của em, vậy thì gọi em theo ngôi sao mà anh thích nhất đi - Tiểu Diên có được không?]Làm gì có ngôi sao nào tên là "Tiểu Diên", nghe chả giống tên con gái chút nào.

Mấy cái ngôi sao kia toàn là số hiệu với cả chữ cái, nhiều nhất là tên của mấy người nước ngoài hay là nhân vật cổ xưa nào đó, làm gì có chuyện tên là "Tiểu Diên".Không lẽ Ninh Phàm lấy cậu làm người thay thế hả?

Nhưng mà sống chung với Ninh Phàm lâu vậy rồi cũng chưa từng có cảm giác Ninh Phàm yêu đương với ai, không quá có khả năng có người thay thế được.Nếu bàn tới chuyện sửa xưng hô thì chắc là đang muốn nói tên cho biết chứ gì, giờ bịa tên gì cũng tìm được trong trường hết.

Lỡ mà bị tìm thấy trong trường thật rồi Ninh Phàm đi hỏi thẳng người đó thì sẽ lộ tẩy ngay.[Không được sao?][Được ạ, sau này anh trai cứ gọi em là Tiểu Diên đi ạ.]Trần Diễn Hâm sợ cái tên Ninh Phàm này lật lọng nên vội vàng đồng ý ngay.

Cậu cũng không nghĩ ngợi gì nhiều cho lắm, dù sao thì cậu cũng cảm thấy kĩ thuật ngụy trang của mình không để lộ chút sơ hở nào hết, Ninh Phàm chắc chắn là không ngờ hắn đã bị hàng xóm móc câu được rồi đâu.[Tiểu Diên phải nghỉ ngơi sớm một chút, đừng thức khuya nữa, không thì hôm sau sẽ không có tinh thần nghe giảng, ảnh hưởng tới thành tích học tập.][Ngủ ngon.]Kể từ sau khi xác nhận quan hệ với Ninh Phàm rồi thì địa vị của Trần Diễn Hâm cuối cùng cũng thay đổi.

Cậu chuyển từ bị động đi nịnh nọt Ninh Phàm, đợi Ninh Phàm nhắn tin hỏi thăm biến thành Ninh Phàm mỗi ngày nhắn tin hỏi thăm mình ba lần, còn phải dạy kèm cho cậu làm bài tập.Ngày nào tan học cũng phải gửi tin nhắn nói chuyện với cậu, chuyện này đúng là làm ảnh hưởng tới thời gian chơi game của cậu rồi.

Dù sao thì chơi game với anh em bạn bè cũng không cần phải giả vờ cũng có thể có được niềm vui, chơi game với Ninh Phàm thì phải giả vờ giả vịt, mệt chết đi được.Trần Diễn Hâm lại không thể làm lơ Ninh Phàm được, bởi vì cậu phát ra hình như chỉ cần mình không để ý tới Ninh Phàm thôi thì Ninh Phàm sẽ chạy đi học tập ngay.

Cậu tuyệt đối không thể chịu nổi để chuyện này xảy ra, vậy nên vẫn phải duy trì sự thân thiện."

Trần Diễn Hâm nộp bài tập đi."

Vừa mới trả lời tin nhắn xong thì Ninh Phàm đã đi đến trước mặt cậu đòi bài tập, Trần Diễn Hâm trợn trắng mắt mắng hắn xối xả trong lòng.

Sau đó cậu lục tung khắp bàn học tìm bài tập, thế nhưng tìm cả buổi vậy mà lại phát hiện ra là chưa làm."

À thì, Ninh Phàm này.

Cậu xem dù gì hai tụi mình cũng là hàng xóm, không thì tiết sau cậu lại nộp bài tập đi."

"Không được, thầy bảo phải có trong tiết này."

Mẹ nó chứ!Trần Diễn Hâm thật sự rất muốn chửi ầm lên, Ninh Phàm đúng là cái đồ cứng nhắc vậy đó, đợi lát nữa xem cậu hành hạ cái tên này qua điện thoại thế nào."

Không phải chứ, Ninh Phàm cậu du di chút đi mà."

Trần Diễn Hâm lấy vở bài tập ra rồi rút một cuốn trong tay hắn ra chuẩn bị chép, kết quả là cuốn vở bài tập kia lại biến thành của Ninh Phàm.Ninh Phàm cũng không nói gì mà chỉ đứng trước mặt nhìn cậu chép, hơi lạ nhưng mà chép bài tập quan trọng hơn.

Chép bài của Ninh Phàm đúng là dễ chép thật, dù sao thì người ta cũng ghi chép rất rõ ràng mà.Từng đốt ngón tay của thiếu niên trước mắt lộ ra khớp xương rõ ràng, lúc dùng sức viết chữ thì ở khớp ngón tay sẽ hơi ửng đỏ lên.

Đôi lông mi rất dài nhưng lông trên cơ thể lại rất ít, hầu kết cũng be bé hơi nhô ra một chút.Tự nhiên lại rất muốn hôn cậu ấy, dỗ dành cậu ấy mở chân ra để mình ngắm cái nữ huyệt xinh đẹp kia.

Nhưng mà hắn vẫn chưa hiểu rõ được tại sao Trần Diễn Hâm lại phải dùng tài khoản con gái để yêu đương qua mạng với mình."

Viết xong rồi đây, hối cái gì mà hối!"

Phương trình cuối cùng bị Trần Diễn Hâm viết liền thành một hàng, viết xong thì đập thẳng vở bài tập vào trong tay của Ninh Phàm.Ninh Phàm cầm bài tập đi luôn cũng không nói gì thêm.

Hắn phát hiện ra đúng là Trần Diễn Hâm đẹp thật, chẳng trách hồi nhỏ mấy người lớn ai cũng thích bế cậu.

Có mấy tên anh trai xấu bụng còn thích trêu cậu khóc, khóc xong thì lại dỗ dành.Trần Diễn Hâm đợi Ninh Phàm đi ra khỏi phòng học rồi thì lập tức lấy điện thoại ra nhắn tin cho hắn.[Trời nóng quá à, em muốn ăn một ly đá bào bảy màu ghê.

Bạn trai ơi anh mua giúp em được không ạ?][Em đang ở đâu?][Hmm, trong trường tụi mình yêu sớm mà để bị phát hiện là nguy hiểm lắm đó.

Thế này đi, anh đặt nó ở trên bồn hoa trước cửa tầng học của lớp mười một đi, em tự đi qua đó lấy nha.]Trần Diễn Hâm cảm thấy chắc là Ninh Phàm không chịu đi mua cho mình đâu.

Chỗ bán đá bào bảy màu cách trường một ngàn mét lận.

Bây giờ đang là ngày hè giữa trưa, nhiệt độ bên ngoài đã lên tới 35 độ rồi, ai mà rảnh tốn thời gian chạy tới nơi xa như vậy để mua làm gì.[Được, em đợi chút.]Trả lời câu này xong thì Ninh Phàm đi luôn.Lúc vào tiết quả nhiên không thấy bóng dáng của Ninh Phàm đâu, Trần Diễn Hâm ngạc nhiên không thôi.

Cậu không ngờ Ninh Phàm sẽ đi mua thật, vậy cũng coi như là hắn trốn học rồi, lỡ như mà thầy giáo phát hiện ra thì chắc chắn là sẽ phạt hắn.Cũng may là chỉ mới nửa tiết Ninh Phàm đã quay lại, trong tay còn cầm theo ly đá bào.

Hắn đi vào từ đằng sau về lại chỗ ngồi của mình, trên mặt còn toát đầy mồ hôi.Thầy giáo cũng không so đo với hắn, chỉ tiếp tục giảng bài.

Sau khi hết tiết thì xung quanh Ninh Phàm đã có rất nhiều người vây quanh, ai cũng đang tò mò không biết tại sao học sinh giỏi lại trốn tiết đi mua đá bào.Trên mặt của Ninh Phàm đầy ý cười: "Mua cho người yêu đó."

"Vãi vãi vãi!

Học sinh giỏi vậy mà đã có bạn gái rồi, là ai vậy, ai vậy!"

Ninh Phàm chỉ trả lời qua qua với bọn họ, không nói ra chuyện mình đang yêu qua mạng.

Nói một hồi thì hắn đi ra khỏi lớp học, đặt ly đá bào lên trên bồn hoa.[Tiểu Diên, mua đá bào xong đặt trên bồn hoa rồi, em đi ra lấy đi.]Trần Diễn Hâm nhận được tin nhắn thì đi ra ngoài, thấy Ninh Phàm vẫn đứng ở đó thì nhắn tin bảo Ninh Phàm đi đi.[Em tự mình qua lấy là được rồi, anh trai anh về học trước đi ạ.][Nhưng mà anh muốn gặp em, em đã gặp được anh trong lễ khai giảng rồi nhưng anh vẫn còn chưa được gặp em.][Xin lỗi anh trai nhưng mà con người em có hơi tự ti, cứ cảm thấy mình trông hơi xấu nên tạm thời chưa dám gặp anh.][Anh cho em thêm một chút thời gian chuẩn bị đi, em xây dựng tâm lý xong rồi thì sẽ đến gặp anh.

Anh cho em một cơ hội để trở nên tốt hơn đi mà anh trai ơi.]Ninh Phàm thấy hai chữ "tự ti" kia thì cười lạnh, ai mà không biết tới huyền thoại khoác lác Trần Diễn Hâm trong lớp bọn họ đâu.

Lần nào trả lời câu hỏi cũng bày ra cái vẻ mở đầu thấy ghét: "Cái này đơn giản lắm mà, cậu xem..."

Ngay cả lúc mấy đứa con gái bầu ra người xinh nhất lớp còn tự xen vào, cực lực đề cử bản thân, không được chọn còn trách mấy cô gái kia không có mắt nhìn.Đúng là biết diễn thật đấy Trần Diễn Hâm ạ.Ninh Phàm vẫn quay về lại lớp học, sau đó thì lướt qua Trần Diễn Hâm đang đi ra lấy đá bào.

Vì vậy cậu vội xoay người lại vòng qua bên bồn hoa.Đá bào được đựng trong một cái hộp lớn, bên trong cái hộp lớn cho rất nhiều đá để phòng hời nó tan nhanh quá, bên trong cái hộp nhỏ mới là đá bào thật.Trần Diễn Hâm cầm đá bào chui vào trong góc ăn, ăn được một nửa thì nhớ tới Ninh Phàm.

Thế là cậu bôi kem tươi màu trắng lên quanh miệng rồi còn ngậm một viên kem màu trắng chụp hình gửi cho Ninh Phàm.Hình chỉ chụp ở chỗ môi, chỉ mỗi một bộ phận như vậy thôi cũng đã đủ làm cho Ninh Phàm cứng rồi.[Đồ của anh trai ăn ngon quá à.]Trên bờ môi đỏ mọng dính đầy dịch trắng, trên đầu lưỡi mềm mại là hỗn hợp dịch trắng và nước bọt trông cứ như đang ăn tinh dịch vậy.

Lúc gõ chữ vậy mà còn lược bớt, ngay cả chữ "tặng" cũng không gõ ra cứ như đang ám chỉ với hắn vậy.Dâm quá rồi![Em thích là được rồi.]
 
[Đm/End] Sau Khi Yêu Đương Trên Mạng Bằng Ảnh Nóng Với Học Sinh Giỏi - Ttdd
Chương 07


Dịch: Gạo | Beta: June

Bạn trai ngốc nghếch ngoan ngoãn phục tùng.

Trần Diễn Hâm cảm thấy Ninh Phàm chạy xa vậy rồi mà không gặp được ai chắc chắn là sẽ giận, vậy nên mình phải gửi một tình hình phúc lợi cho hắn.

Làm vậy chắc chắn là hắn sẽ nguôi giận ngay, lần sau vẫn cam tâm tình nguyện cho mình sai sử tiếp.

Trên thực tế là Ninh Phàm không thấy giận mà ngược lại nhu cầu tình dục còn tăng vọt lên, chỉ muốn chịch chết Trần Diễn Hâm.

Nhưng mà hắn vẫn còn rất để ý tới suy nghĩ của Trần Diễn Hâm đối với mình là gì.Hắn thích âm vật của Trần Diễn Hâm, còn thích cả cái người Trần Diễn Hâm này nữa.

Mong là có thể sớm mở rộng cửa lòng với cậu để thấu hiểu tâm ý của nhau rồi tiến tới yêu đương thật.Sáng hôm sau Trần Diễn Hâm lại sai sử Ninh Phàm đi tới chỗ xa mua bữa sáng cho mình, tới trước cổng trường thì ra lấy nhưng không chịu cho Ninh Phàm gặp mặt.Ninh Phàm cũng không từ chối mà cam tình tình nguyện cho cậu sai sử, chạy đi rất xa mua bữa sáng, bản thân còn tới muộn nữa.Lúc học tiết thể dục thì Trần Diễn Hâm chơi bóng rổ với bạn, khát khô rồi mới phát hiện ra không có nước uống nên dứt khoát gửi tin nhắn bảo Ninh Phàm mang nước qua luôn.Nhưng mà vừa nhắn xong thì cậu lại thấy hối hận ngay, muốn thu hồi cũng không được.

Một đứa con gái sao lại có thể xin người ta mang nước qua sân bóng được chứ, làm vậy trông chả dị quá còn gì.Nhưng mà trong lúc cậu đang đắn đo phải lấy cớ gì đây thì Ninh Phàm đã mang theo một thùng nước tới cho cậu và mấy người khác uống.

Ninh Phàm còn thuận tay mang cho cậu một cái khăn lau mồ hôi, hơn nữa cũng không nói gì thêm.Trần Diễn Hâm cứ thấy kì kì, cậu còn tưởng là Ninh Phàm sẽ nghi ngờ chứ.

Nhưng mà Ninh Phàm trông chả có chút hoài nghi nào, vô cùng cam tâm tình nguyện vác nước qua đây."

Ninh Phàm sao cậu lại mang nước qua đây vậy?"

Trần Diễn Hâm chỉ đành hỏi thẳng luôn, cậu muốn biết bây giờ Ninh Phàm đang nghĩ gì."

Người yêu của tôi bảo tôi mang qua đây."

Vẻ mặt của Ninh Phàm nói cứ như thể chuyện đương nhiên."

Cậu không thấy hơi lạ hả, sao người yêu cậu lại bảo cậu đưa nước cho một đám con trai làm gì."

"Cũng có một chút nhưng mà ai cũng bảo con gái hay có rất nhiều suy nghĩ kì quặc mà, nói không chừng chắc là cô ấy chỉ đơn giản muốn phá tôi vậy thôi."

Ninh Phàm dường như đã hoàn toàn bị bạn gái thuần hoá rồi vậy, chẳng thèm bận tâm chút nào tới tính hợp lý của mấy chuyện này."

Thế cô ấy phá cậu như vậy thì cậu vẫn thích cô ấy à?"

Trần Diễn Hâm hơi tò mò, cậu không ngờ Ninh Phàm yêu vào sẽ mụ mị đầu óc thế này.

Nhưng mà Ninh Phàm không trả lời thẳng mà cứ nhìn chằm chằm cậu, cậu đã bắt đầu chột dạ rồi, trong lòng hoảng hốt không thôi, cứ sợ bí mật của mình đã bị phát hiện rồi."

Thích, cho dù cậu ấy phá tôi thì tôi vẫn thích."

Lúc Ninh Phàm nói chuyện còn quan sát nét mặt của Trần Diễn Hâm, sau khi bắt được một tia chột dạ trên mặt của đối phương thì lập tức hấy đắc ý ngay.

Hắn kéo thẳng lấy tay của Trần Diễn Hâm rồi hơi phiền muộn hỏi cậu."

Tôi tham khảo cậu vấn đề tình cảm một chút."

"Tôi cũng đã từng yêu đâu, cậu hỏi tôi có tác dụng gì đâu."

"Vậy tôi đi hỏi người khác vậy."

"Đợi đã!"

Trần Diễn Hâm vẫn sợ thật, lỡ như bị người khác biết chuyện này, phát hiện ra chân tướng của chuyện này thì phải làm sao.

Còn chẳng bằng mình tự xây vững tâm lý cho Ninh Phàm thì hơn."

Người yêu của tôi là yêu qua mạng, cậu ấy gửi rất nhiều ảnh riêng tư của cậu ấy cho tôi.

Ngày nào cũng gửi, còn từng chat sex với tôi nhưng vẫn không chịu nói cho tôi biết tên của cậu ấy thì phải làm sao đây?"

Ninh Phàm đứng ngay tại chỗ nói thẳng với Trần Diễn Hâm luôn, hắn để ý xung quanh không có ai nên mới dám to gan như vậy."

Tôi cảm thấy có đôi khi cậu ấy rất ngây thơ nhưng có đôi khi cũng bạo lắm, cũng không biết là rốt cuộc cậu ấy có thích tôi thật hay chỉ là đang trêu đùa tình cảm của tôi, chỉ thích dương vật của tôi không thôi nữa."

Mặt của Trần Diễn Hâm đỏ bừng, cậu không ngờ Ninh Phàm lại nói chuyện huỵch toẹt hết cả ra thế này.

Vậy mà lúc nói mấy cái từ kia lại mặt không đỏ, tim không đập thốt ra dễ dàng như vậy, vẻ mặt còn vô cùng thản nhiên nữa chứ.

Cậu bái phục thiệt luôn đó.Ninh Phàm phát hiện ra vành tai của Trần Diễn Hâm đã đỏ cực kì rồi, thế là hắn lại xấn qua phà một hơi lên, đè thấp giọng nói: "Cậu nói thử xem rốt cuộc cậu ấy có ý gì đây, tôi còn nhớ cậu ấy cứ hay khen dương vật của tôi to lắm."

Đúng là như vậy thật, nh-nhưng mà đó chẳng phải là mấy lời nói với nhau vào lúc hứng hay sao.

Tại sao Ninh Phàm lại có thể không biết ngượng mà nói thẳng ra như vậy chứ, đúng thật là!Trần Diễn Hâm ngượng chín mặt vội vàng bịt miệng của Ninh Phàm lại, cậu không muốn nghe thấy Ninh Phàm lặp lại mấy câu nói dâm đãng của mình nữa.Trên mặt Ninh Phàm lộ ra nụ cười khó nhìn thấy được, nhìn chằm chằm gương mặt đỏ chót của Trần Diễn Hâm hồi lâu."

Trần Diễn Hâm cậu có chơi nữa không vậy, đứng đó mày đi mắt lại với Ninh Phàm nữa chứ!"

Mấy đứa bạn trên sân bóng thấy hành động của Trần Diễn Hâm với Ninh Phàm thân mật nên không nhịn được trêu ghẹo cậu.Trần Diễn Hâm vừa thẹn vừa giận nên không nhịn nổi mắng lại: "Mày nói bậy bạ gì đó, đúng thật là!"

Nói xong thì vứt lại cái khăn cho Ninh Phàm rồi chạy qua đó chơi bóng.

Lúc cậu quay lại còn thấy Ninh Phàm đang cười, trong lòng cực kì khó chịu nên định chơi hắn một vố.Chơi bóng xong thì cậu gửi tin nhắn ngay cho Ninh Phàm.[Anh trai ơi bài tập của em nhiều quá à, anh có thể làm giúp em được không?][Được chứ, em mang qua đây cho anh đi.][Anh trai ơi thầy của tụi em cứ thích giao bài tập nhảy lớp luôn ấy, rõ ràng tụi em chỉ mới học lớp mười thôi mà thầy đã giao bài tập lớp mười một rồi.

Phiền chết mất thôi.

Em không biết làm nên mới muốn nhờ anh trai giúp em.][Thầy của tụi em không nên làm vậy thật.][Chứ còn sao nữa, em đặt bài tập ở bồn hoa trước cửa dãy lớp mười một nha.

Lúc hết tiết anh nhớ xuống lấy.][Được.]Thế là Trần Diễn Hâm vừa vào học được nửa tiết đã chuồn ra ngoài đặt hết mấy cuốn vở bài tập lớp mười một thầy vừa giao cho làm lên chỗ bồn hoa, xong rồi thì lại chạy trở về.Sau khi tan học Ninh Phàm đi qua lấy bài tập về, toàn là mấy đề bài trắng tinh, còn là mấy đề thi thử mà thầy vật lý, toán mới giao nữa thì hiểu ngay là Trần Diễn Hâm đang muốn lười biếng đây mà.Với trí thông minh của Trần Diễn Hâm thì chắc chắn là mấy cái đề này không thành vấn đề, nếu không thì thành tích của cậu cũng không xếp trong top lớp được.

Nhưng mà nếu như nói cậu thông minh thì lại không thấy thông minh được chỗ nào.Nếu không thì cũng không làm ra loại chuyện dùng ảnh bộ phận riêng tư của mình đi quyến rũ bạn học, còn bảo là thầy giáo mình giao đề thi thử vượt lớp rồi mang đưa cho hắn làm.Thật sự không sợ bị phát hiện ra sao?Thật ra Trần Diễn Hâm có sợ bị phát hiện đó, cậu thấy Ninh Phàm cầm cái đề thi thử kia, trên bàn còn bày một cái đề thi thử khác y hệt.

Trong lòng cậu bất an vô cùng, cậu cũng sợ Ninh Phàm sẽ nhận ra bạn gái của mình đang học cùng một lớp với mình, dù sao thì thầy giáo khác lớp cũng giao bài khác nhau mà.Cậu căng thẳng hết cả buổi chiều nhưng trông Ninh Phàm vẫn chưa hề phát hiện ra nên lập tức thở phào một hơi.Thật ra Ninh Phàm cũng không thông minh như trong tưởng tượng nhỉ, nếu không thì sao lại không lên QQ hỏi mình có phải học cùng một lớp không chứ.

Xem ra chỉ số IQ còn chả cao bằng cậu, chỉ là dùng mấy chiêu trò bàng môn tà đạo nên mới đạt được thành tích xuất sắc vậy thôi.

Chỉ cần cậu moi ra được hết mấy chiêu học thêm kia thì chắc chắn là thành tích của Ninh Phàm không thể nào tốt hơn cậu được.Sáng hôm sau Ninh Phàm đưa bài tập đã làm xong lại cho Trần Diễn Hâm, chữ viết cũng không đẹp lắm mà nhìn còn hơi giống của cậu nữa, cũng không biết là trùng hợp hay là cố ý đây.Nhưng mà có thể làm xong bài tập thầy giao thì cũng giảm bớt gánh nặng cho mình, Trần Diễn Hâm bèn thuận theo cho rằng mấy chuyện Ninh Phàm làm là đúng luôn.Nhưng mà sau khi yêu đương qua mạng suốt một tháng thì Trần Diễn Hâm lại phát hiện ra một vấn đề cực kì chí mạng.

Đó là thành tích của cậu giảm rồi, còn thành tích của Ninh Phàm ngược lại còn tăng cao hơn!Sao lại có thể như vậy được cơ chứ, rõ ràng mục đích cậu yêu qua mạng không phải là thế này mà.

Rõ ràng là muốn làm cho thành tích của Ninh Phàm sa sút còn thành tích của cậu tăng cao mà.Ngày nào Ninh Phàm cũng bị mình làm phiền như vậy mà sao vẫn có thể duy trì được thành tích đứng nhất lớp vậy chứ, đúng là đáng ghét thật mà!Hoàn toàn nghĩ không ra nổi!Trần Diễn Hâm nhìn phiếu thành tích tháng trên màn hình, suýt chút nữa đã đập điện thoại luôn rồi.

Nhưng cậu vẫn nhịn lại được, đồng thời nảy ra một suy nghĩ tàn độc.Đó chính là chia tay với Ninh Phàm, cho tên đàn ông chó này nếm mùi đau khổ!

Tới lúc đó chắc chắn là Ninh Phàm sẽ ăn không ngon, uống không vô, học chẳng vào nữa thì làm sao mà duy trì được thành tích tiến bộ![Anh trai ơi, mình chia tay đi.]------------------------------
June: Mina ơi dịch hoàn rồi nên mình để trạng thái là hoàn luôn cho đỡ phải sửa chứ truyện còn 4 chương nữa nha.

Muộn rồi mình không đăng được nữa 🤡
 
[Đm/End] Sau Khi Yêu Đương Trên Mạng Bằng Ảnh Nóng Với Học Sinh Giỏi - Ttdd
Chương 08


Dịch: Gạo | Beta: June

Thẹn quá thành giận cưỡng gian phá trinh, bị lật qua lật lại chịch tới khóc nức nở không ngừng.

Block, xoá kết bạn, làm liền hết một mạch.Trần Diễn Hâm tin chắc ngày hôm sau cậu có thể thấy ngay dáng vẻ bơ phờ, đờ đẫn của Ninh Phàm.

Tới lúc đó cậu lại đi qua châm chọc mấy câu nữa thì tâm trạng của Ninh Phàm sẽ toi ngay, chắc chắn là không thể nào học hành đàng hoàng nữa!Đúng là một kế hoạch hoàn hảo mà!Nhưng mà ngày hôm sau Ninh Phàm lại không hề bơ phờ, đờ đẫn như trong tưởng tượng của mình.

Thậm chí hắn còn có thể tự tin đứng trên bục phát biểu, nhận được lời khen của thầy giáo.Ngày tổng kết cuối tháng, hắn lại làm học sinh đại diện đi lên phát biểu.

Sau khi nói rất nhiều câu chia sẻ liên quan tới học tập thì đã thu được một đống em gái theo mê.Hoàn toàn không có chút bị tình cảm yêu đương ảnh hưởng nào, hơn nữa trên tường QQ vẫn như cũ, không hề đăng câu nào buồn khổ gì đó.Trần Diễn Hâm cạn lời rồi, cậu thật sự không hiểu nổi, tại sao Ninh Phàm lại không hề bị ảnh hưởng vậy!Tối đó về nhà, lúc ăn cơm Ninh Phàm ngược lại còn qua bên nhà cậu, ba mẹ cũng rất vui khi thấy hắn qua đây ăn cơm.Nhưng mà ăn cơm xong thì Ninh Phàm lại không đi, hắn rửa chén giúp mẹ Trần xong rồi bảo: "Trong nhà con không có ai, có thể ở nhờ bên này một đêm không ạ?"

Mẹ Trần vui muốn chết, vỗ tay cái bộp nói: "Tất nhiên là được rồi, cứ ở cùng phòng với Diễn Hâm đi, hai tụi con học chung cũng được.

Tuy là thành tích của nó không bằng con nhưng mà chắc chắn là cũng có chỗ nói chuyện được đó."

Ninh Phàm gật gật đầu: "Cảm ơn cô ạ."

Trần Diễn Hâm trợn trừng mắt, không thể tin nổi nhìn Ninh Phàm.

Cậu còn không biết tại sao Ninh Phàm phải ngủ lại qua đêm, nhưng mà ngủ chung với một tên đàn ông thì sao mà được chứ.

Mẹ cậu cũng không thèm để ý chút nào, sao mà lại đồng ý sảng khoái vậy luôn chứ!"

Mẹ, con không nên ngủ cùng với Ninh Phàm đâu, không tiện lắm."

"Có cái gì đâu mà không tiện."

Mẹ Trần càng nhìn Trần Diễn Hâm càng thấy khó chịu, bà càng nhìn Ninh Phàm càng thấy thuận mắt nên bất giác đã xem đứa nhỏ này như con ruột của mình.Ba Trần cũng thấy là không ổn, ông biết được tính đặc thù của cơ thể Trần Diễn Hâm.

Nhưng mà bất đắc dĩ là ông hoàn toàn không thể phản đối được bà xã đại nhân nhà mình nên chỉ đành lặng lẽ bảo Trần Diễn Hâm chú ý một chút.Trần Diễn Hâm tức không lại, trong lòng thầm mắng Ninh Phàm như điên, còn châm chọc hắn mặt dày xong rồi mới về phòng.Không hiểu nổi tại sao Ninh Phàm lại phải qua đây nữa.Tới giờ đi ngủ, Trần Diễn Hâm ném chăn xuống đất rồi tự mình ôm gối leo lên giường, nói với Ninh Phàm: "Cậu không được lên đây, ngủ dưới đó đi!"

Ninh Phàm cũng không giận, hắn nghiêm túc trải chăn xuống dưới đất rồi mới nằm lên, sau đó thì thấy Trần Diễn Hâm đang chơi game."

Trần Diễn Hâm cậu có biết tại sao thành tích của cậu không tiến bộ được không?"

"Vãi thật!"

Trần Diễn Hâm ghét nhất là nghe thấy Ninh Phàm bảo cậu như vậy, cũng không ngờ Ninh Phàm sẽ nói thẳng như vậy nên nhất thời khiếp sợ không thôi: "Ninh Phàm cậu không nói chuyện thì không có ai tưởng là cậu câm đâu."

"Thực tế là do con người cậu làm việc lúc nào cũng không tới nơi tới chốn, hoàn toàn không tập trung."

Ninh Phàm nhớ lại tối qua vẫn còn đang chăm chỉ, cần cù kéo rank của Trần Diễn Hâm lên, kết quả lại nhận được một màn chia tay rồi block, trong lòng vẫn còn chút giận hờn."

Cái gì mà không tới nơi tới chốn, cái gì mà không tập trung chứ.

Ninh Phàm cậu thì hiểu cái đéo gì!"

Trần Diễn Hâm còn tưởng là hắn đang nói mình chơi game nên bảo: "Tôi thế này gọi là học tập và giải trí đi cùng, cái loại suốt ngày chỉ biết học mà không biết chơi như cậu thì sớm muộn gì cũng bị khùng thôi."

Ninh Phàm đột nhiên nói: "Trần Diễn Hâm cậu có từng thích ai chưa?"

Trần Diễn Hâm ngây ra, nhưng nhanh chóng phản ứng lại kịp chắc là Ninh Phàm đang định phàn nàn vụ bị bạn gái trên mạng lừa gạt nên trả lời lại: "Không có, tôi chả thèm thích ai đâu."

"Nếu như có một người đối xử tốt với cậu thì cậu có thích cậu ấy không?"

Ninh Phàm vẫn chưa chịu chết tâm."

Thế thì phải xem thử xem cậu ta đối xử tốt với tôi thế nào đã."

Lúc Trần Diễn Hâm nói xong câu này thì chợt nhớ lại Ninh Phàm đã đối xử tốt với cậu trong suốt một tháng này, đúng thật là kiểu bạn trai ngốc nghếch, ngoan ngoãn phục tùng, là hình mẫu bạn trai lý tưởng trong lòng nhiều người.

Thế là cậu lại thấy hơi chột dạ, Ninh Phàm này chắc chắn là rất tốt, nhưng mà mục đích của cậu lại không đơn thuần như vậy thôi.Ninh Phàm không nói gì nữa, hắn tắt đèn.

Ba Trần và mẹ Trần đã đi ngủ từ sớm rồi, chỉ có mấy đứa nhỏ tuổi bọn họ mới thích thức khuya phải để đèn tới sau mười một giờ vậy thôi.Sau khi tắt đèn thì Trần Diễn Hâm kéo chăn qua đắp thật kĩ, lúc còn đang chuẩn bị ngủ thì lại thấy một bóng người bò lên giường đè lấy tay cậu.Ánh trăng hắt vào từ khung cửa sổ bên ngoài chiếu lên dáng vẻ của bóng người, là gương mặt âm trầm của Ninh Phàm."

Ninh Phàm cậu đang làm gì vậy?"

Tuy là Trần Diễn Hâm không biết hắn muốn làm gì nhưng cậu thấy tình hình này có dự cảm không tốt lắm nên bất giác lui về sau."

Đừng chia tay mà."

Ninh Phàm siết chặt eo của Trần Diễn Hâm, dán sát vào người cậu, trong lòng cực kì khó chịu."

Cậu..."

Trần Diễn Hâm ngây ra một lúc, giờ mới hiểu ra Ninh Phàm đã phát hiện chuyện của mình rồi.

Mới đầu là cậu thấy vô cùng sợ hãi nhưng sau đó lại nhanh chóng bình tĩnh lại rồi bảo: "Thì ra cậu biết rồi, vậy thì đỡ việc tôi phải nói cho cậu biết.

Cười chết mất thôi, Ninh Phàm bộ cậu tưởng cái tên mọt sách như sẽ có con gái thích cậu à, đúng là buồn cười thật."

"Tôi nói cho cậu biết chỉ là tôi thấy cậu cô đơn đáng thương quá, thế nên mới quyết định lên mạng giả làm con gái cho cậu biết cảm giác yêu đương là thế nào thôi.

Nhưng không ngờ trong cuộc sống hiện thực cậu đã là một tên đần mà lên mạng cũng là tên đần, thấy chán quá nên tôi xoá cậu rồi."

"Cho dù cậu có muốn báo thù tôi thì hai chúng ta cứ đánh nhau một trận tại đây luôn đi, cậu thử coi tôi có sợ cậu hay không!"

Trần Diễn Hâm chơi game nhiều quá mà xem anime này nọ cũng không ít, tất nhiên là cảm thấy sau khi chuyện này xảy ra thì cứ đánh nhau một trận với Ninh Phàm thôi, ai thắng thì người đó có lí.Ninh Phàm lại không nói gì, hắn nhìn chằm chằm vào trong mắt của Trần Diễn Hâm hồi lâu như muốn bắt được một chút tình yêu nào đó trong đó, thế nhưng cuối cùng lại chẳng có gì."

Trần Diễn Hâm cậu không hề có một chút cảm giác nào với tôi sao?"

"Cậu thấy coi mình có còn đang nói tiếng người không vậy, sao tôi có thể có cảm giác gì với cậu được chứ.

Nhiều lắm thì tôi chỉ thấy ghét cái vẻ học sinh giỏi giả tạo này của cậu thôi.

Hừ, mà cho dù tôi có thích con trai thì tôi cũng sẽ không thích cái kiểu như cậu đâu, tôi có người mình thích rồi."

"Cậu thích ai!"

Bàn tay giữ lấy Trần Diễn Hâm của Ninh Phàm siết chặt lại, trong một khắc nào đó hắn thật sự đã muốn nhốt tên nhóc vô lương tâm này lại thật."

Hừ, dù sao cũng không phải là cậu.

Ngày mai tôi sẽ đi tỏ tình rồi yêu nhau với cậu ấy rồi, cậu buông tôi ra đi, đừng làm phiền người sắp có người yêu nữa!"

Trần Diễn Hâm có ai mà crush, từ nhỏ cậu đã thích làm người ta giận điên lên nên lúc này chỉ đang nói dối để chọc tức Ninh Phàm thôi.Một khắc sau cậu lập tức cảm nhận được tay của mình bị đè lại, có một cái áo mỏng trói chặt hai tay cậu lại khiến cậu hoàn toàn không thể động đậy được."

Ninh, Ninh Phàm cậu muốn làm gì vậy!"

Ninh Phàm không trả lời lại, hắn cúi đầu xuống đè lên môi của Trần Diễn Hâm, nạy mở hàm răng rồi quấn lấy đầu lưỡi mềm mại mút mát.Hắn đưa đầu gối đẩy hai chân cậu ra, cởi cái quần vướng víu kia xuống.

Ngón tay hắn sờ dọc xuống theo dương vật phát dục không tốt lắm kia, sờ được đến một khe thịt.

Đầu ngón tay vách mép thịt ra, nắm lấy hạt le bắt đầu xoa nắn."

Aaa..."

Bình thường dù lúc thủ dâm Trần Diễn Hâm cũng chưa từng chạm vào hạt le, cậu làm gì chịu nổi kích thích thế này nên thở dốc một tiếng, hai chân nhũn hết cả ra không còn chút sức lực nào."

Nhỏ tiếng một chút, cô chú vẫn còn chưa ngủ say đâu."

Ninh Phàm cho tay vào trong miệng khuấy động khoang miệng cậu, dính nước bọt thấm ướt ngón tay rồi lại kéo áo sơ mi lên cho Trần Diễn Hâm ngậm.Ngón tay đè lên hạt le đậu đỏ kia cắm vào trong, ngón tay này đã bị thấm nước bọt nên ra vào trong nữ huyệt dễ dàng hơn trong tưởng tượng.

Thịt huyệt mềm mại bên trong mút chặt lấy hắn giống như một đầu lưỡi đói khát vậy, khẽ đỉnh vào trong một chút cơ thể của Trần Diễn Hâm sẽ run lên, phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ như mưa phùn vào đêm hè."

Ưm..."

Trần Diễn Hâm muốn mắng hắn nhưng lại không dám nhả cái áo sơ mi trong miệng ra.

Cậu sợ mình phát ra âm thanh sẽ bị ba mẹ phát hiện nên chỉ đành lấy chân đá Ninh Phàm nhưng lại bị đè chặt lại.Lại đâm thêm một ngón tay vào, bờ môi khép chặt tràn ra mấy tiếng rên rỉ, hai ngón tay bắt chước hệt như một cây dương vật ra vào liên tục.Nương theo ánh trăng có thể thấy được hai đầu vú hồng phấn nhô lên trên bầu vú trắng nõn, Ninh Phàm cúi đầu xuống ngậm mút lấy đầu vú, ngón tay đâm vào sâu hơn ma sát hạt le liên tục.

Hạt le mềm xinh bị xoa tới ửng đỏ lên, bên trong nữ huyệt chảy ra dịch thể dính nhớp.

Cảm giác được cơ thể của Trần Diễn Hâm đang run lên, hắn lại cắm thêm một ngón tay vào nữa."

Ưm...

Không..."

Áo sơ mi đã bị nước bọt thấm ướt, Trần Diễn Hâm ngậm nó trong miệng.

Cậu cảm nhận được cơn khoái cảm ập tới từ thân dưới, nhịn không được thở dốc một tiếng.

Cậu sợ cách hành động của Ninh Phàm thật rồi, ngay cả đầu vú của mình mà hắn cũng không buông tha, từng cái hôn ướt át lướt qua trên cơ thể, từ trên xương quai xanh rải rác xuống vòng eo thon gầy rồi tới khe thịt.Ninh Phàm kề sát vào giữa hai chân, quan sát lỗ nhỏ hồng mềm.

Hắn tách hai mép thịt ra, ngậm lấy hạt le đáng thương bị cọ nãy giờ, nhẹ nhàng mút mát.Hơi thở nóng ướt phả vào giữa hai chân, dương vật nhỏ xinh cương cứng dậy.

Đầu lưỡi vẫn đang liếm mút hạt le be bé, khoái cảm tê dại xộc lên khiến cho xương cốt cậu cũng mềm nhũn hết cả ra.Trần Diễn Hâm không chịu nổi, cậu kẹp chặt hai chân lại nhưng lại bị nắm lấy đè mở ra, đầu lưỡi lại liếm mở hai mép thịt ra đâm vào trong lỗ thịt kiều diễm.

Nơi đây chưa từng bị khai phá, sạch sẽ vô cùng, thậm chí còn đang tản ra hương thơm nhè nhẹ, không ngừng chảy ra dịch mật thơm ngọt."

Ư...

Không, không... không muốn..."

Trần Diễn Hâm hé miệng nhả cái áo sơ mi ra, cầu xin vô cùng đáng thương.

Cậu cũng không dám lớn tiếng mà chỉ thút thít năn nỉ sau đó cắn chặt môi để không phát ra chút âm thanh nào.Đầu lưỡi lượn quanh trong âm đạo một vòng, lỗ huyệt lập tức chảy phụt ra một đống nước.

Cảm giác được miệng huyệt đã bị liếm tới thả lỏng ra rộng hơn không ít thì Ninh Phàm mới nhổm người dậy.Hai mắt của Trần Diễn Hâm rưng rưng, cậu nhìn thấy Ninh Phàm cởi quần móc một cây dương vật cực kì hung tợn ra.

Cậu chưa từng thấy cây dương vật nào lớn thế này trên người của mấy đứa con trai cùng niên lứa, trong chớp mắt cậu thấy hơi sợ hãi nên nhỏ giọng nói: "Ninh, Ninh Phàm, tôi không phải con gái đâu.

Cậu đừng làm như vậy, cậu sẽ hối hận đó."

"Tôi biết cậu không phải là con gái."

Ninh Phàm khom người xuống hôn lên gương mặt của Trần Diễn Hâm, dịu giọng nói: "Cậu là Tiểu Diễn của tôi."

Cái hôn rơi vào bên hõm cổ, gậy thịt cực lớn nóng hổi đâm vào trước nữ huyệt đang không ngừng ọc nước dịch ra.

Hắn chỉ mới chà nhẹ vài cái thôi mà cơ thể của Trần Diễn Hâm đã run cầm cập, căng thẳng nhìn Ninh Phàm: "Đừng, đừng đâm vào mà..."

Sợ tới cùng cực rồi, hoàn toàn không còn dáng vẻ ngang ngược như thường ngày nữa.

Bây giờ ngược lại lại là một em bé tội nghiệp, van nài tên khốn này đừng xâm phạm mình.Ninh Phàm tách hai chân của cậu ra nhanh hơn, kẹp vào bên eo rồi từ từ đâm vào trong nữ huyệt.Kích thước của côn thịt này đã vượt qua những đứa con trai đồng trang lứa, vừa mới đâm vào đã lấp đầy hết âm đạo khiến nó khít rịt không chút khe hở.

Thậm chí Trần Diễn Hâm còn cảm nhận được âm đạo của mình bị nong ra thành một cái lỗ lớn, cậu hoảng sợ bật khóc nức nở."

Đau, đau....

Ưm..."

Ninh Phàm chặn môi của cậu lại không cho cậu khóc thành tiếng, sau một lúc cảm nhận được lỗ nhỏ đã thích ứng được rồi thì mới khẽ đẩy eo bắt đầu đâm rút.

Trong lúc di chuyển hắn cũng phải quan sát vẻ mặt của Trần Diễn Hâm, nếu như đau thì sẽ nắm lấy dương vật của cậu giúp cậu tuốt để thả lỏng.Âm đạo lần đầu tiên tiếp nhận vật khổng lồ thế này tất nhiên là không thể thoải mái được, Trần Diễn Hâm đau tới ứa nước mắt nhưng lại bị hôn đi.

Cậu cảm nhận được âm đạo mình đau âm ỉ, thế nhưng lúc dương vật chuyển động lại mơ hồ cảm giác được một luồng khoái cảm quỷ dị giống như đang mài dao vậy.Từ từ thì cảm giác đau dần biến mất, vách thịt mềm trong âm đạo siết chặt lấy dương vật.

Cái động thịt này chặt quá rồi, mút tới Ninh Phàm không nhịn được bắt đầu tăng tốc đâm rút, khuấy nát nó tạo ra tiếng nước vang phụt phụt.Cơ thể của Trần Diễn Hâm bị đâm tới lắc lư liên hồi, nảy hai bầu vú mềm mại vào trong miệng của Ninh Phàm.

Ninh Phàm mút lấy đầu vút, vừa liếm vừa mút, khoái cảm tê dại lại lan ra khắp cơ thể khiến cho Trần Diễn Hâm phát ra tiếng rên rỉ kích thích hơn."

Ha a, ưm ư...."

Trần Diễn Hâm cắn chặt môi dưới không dám nói gì, hai tay cũng bị trói lại đè trên giường không thể động đậy.Cậu trông như một con cá nhỏ đuôi bạc nằm trên thớt gỗ mặt người ta mổ xẻ, mà Ninh Phàm chính là người cầm con dao rọc hết từng miếng vảy của cậu ra, vừa đau vừa ngứa."

Ha a..."

Thật sự không nhịn được nữa cứ sợ mình sẽ kêu thành tiếng nên Trần Diễn Hâm chủ động nhào qua hôn lấy Ninh Phàm, cậu mong là làm vậy có thể chặn tiếng của mình lại được.

Cái áo trói chặt cậu nãy giờ cuối cùng cũng được gỡ ra, cậu duỗi hai cánh tay thon dài trắng nõn ra ngoắc lên cổ của Ninh Phàm, bờ môi mềm mại chủ động dâng lên cái hôn càng khiến cho Ninh Phàm hứng hơn nữa.Ninh Phàm đảo khách thành chủ luồn lưỡi vào trong khoang miệng của đối phương hôn thật mạnh bạo, Trần Diễn Hâm bị hắn hôn tới ngửa cổ ra đằng sau, hít thở không thông.

Cơ thể cậu vẫn còn đang bị dương vật bự bên dưới chịch tới nảy lên liên hồi, cảm giác vừa đau vừa sướng khiến cậu không nhịn được bật khóc lần nữa, nước mắt không ngừng nhỏ giọt xuống."

Nhanh quá...

Ninh Phàm...

Chậm, chậm một chút...

Sẽ hỏng mất..."

Trần Diễn Hâm sợ hãi siết chặt lấy cổ của Ninh Phàm, cậu không còn chút sức lực nào để giãy dụa nữa rồi, cũng bị khoái cảm tê ngứa trong âm đạo làm cho mất đi hết suy nghĩ phản kháng.

Bây giờ chỉ còn lại tiếng rên rỉ nhỏ vụn cầu xin, muốn nhẹ lại một chút, nhẹ một chút nữa.Ninh Phàm còn lâu mới thèm nghe lời cậu, hắn chỉ nghe theo bản năng của mình đè cậu lại rồi điên cuồng nắc dương vật của mình vào trong.

Hắn bóp lấy vòng eo nhỏ của Trần Diễn Hâm, dương vật đâm rút mạnh bạo như máy giã.

Đột nhiên đỉnh mạnh vào trong một cái, hắn ôm lấy người trong lòng rồi cùng nhau lên đỉnh.

Từng đợt tinh dịch không ngừng trào ra, vã thẳng vào trong vách thịt mẫn cảm.

Trần Diễn Hâm bật khóc thành tiếng, cơ thể run lên không ngừng, tiếng thở dốc và tiếng mắng chửi hỗn loạn với nhau, vừa không hung dữ mà trông nhõng nhẽo đáng yêu vô cùng."

Cậu, cậu quá... quá vô lý rồi."

Trần Diễn Hâm hít hít mũi, khóc thút thít không ngừng.

Còn đang định mắng tiếp thì cây gậy dưới người lại bắt đầu trướng to lên.Ninh Phàm cắn lấy bầu vú hồng hồng của cậu, nương theo tinh dịch nóng hổi tiếp tục đâm vào chịch cái huyệt chặt chẽ ướt mềm này.

Thịt mềm đỏ hồng bị gân xanh nhô lên trên dương vật của hắn kéo theo ra ngoài, từng chút tinh dịch trắng đục cũng trào theo khe hở.

Trần Diễn Hâm tức chết rồi, cậu ra sức véo lấy tay của hắn nhưng lại phát hiện ra nó cứng ngắc, vừa tủi thân vừa tức giận nên lại không nhịn được thở dốc mắng người."

Cái đồ cầm thú, khốn nạn!

Ha a...

A ưm...

Hưm ưm..."

Ngay sau đó âm thanh đã bị đâm cho vỡ vụn, động tác ra vào càng lúc càng nhanh.

Nước dâm vào tinh dịch hoà vào nhau ọc ra khỏi khe thịt nhỏ hẹp dính hết lên bên đùi, một chút xíu lông mao kia bị thấm ướt nhẹp óng ánh dưới ánh trăng sáng.Hạt le bị đâm tới ngã trái ngã phải, mép thịt bị lông mu rậm rạp đen cứng ma sát tới nóng hổi.

Trần Diễn Hâm cảm giác lớp da bên trong đùi của mình nóng rực, lông mu đâm vào khiến cho mông cậu ngứa ngáy.

Cậu mượn ánh trăng nhìn xuống nơi hai người đang kết hợp, dương vật màu đỏ không ngừng cắm rút trong huyệt mềm, trên thân gậy thịt trơn bóng ướt sũng dính đầy nước dâm lóng lánh dưới ánh sáng khiến cậu thẹn thùng tới đỏ bừng mặt."

Huhuhuhu kh-không muốn nữa...

Kh-khó chịu quá..."

Trần Diễn Hâm cảm thấy âm đạo của mình lần đầu tiên tiếp nhận hoan ái kiểu này, còn chưa kịp bình tĩnh lại đã phải chịu thêm lần thứ hai.

Quá khó chịu rồi, vừa ngứa vừa tê, cây dao thịt kia ma sát tới bên trong sắp cháy rồi.

Cậu van nài Ninh Phàm tha cho cậu, nước mắt rơi tí tách: "Ninh Phàm, Ninh Phàm, anh trai tốt bụng ơi cậu tha cho tôi đi mà..."

"Còn nói chia tay không?"

Ninh Phàm cắn môi Trần Diễn Hâm, bên dưới lại hung hăng chịch vào mơ hồ cảm nhận được một cái lỗ nho nhỏ như là vị trí của tử cung.

Hắn nhịn không được đâm vào đó một chút, Trần Diễn Hâm lập tức phát ra âm thanh mị hoặc hơn, cả người mềm nhũn hết cả ra."

Tôi, tôi chỉ là giả vờ thôi mà, cũng, cũng đâu phải là bạn gái cậu thật đâu...

Chắc chắn là không tính rồi..."

Trần Diễn Hâm còn lâu mới thèm đi trêu chọc Ninh Phàm làm gì, ba mẹ của cậu đều đang ở nhà mà cái tên này còn dám cưỡng hiếp cậu kia kìa.

Giờ mà thành người yêu thật thì chắc hết cứu luôn quá: "Cậu, cậu tha cho tôi đi mà, tôi xin lỗi cậu...

Aaaaaaaaa!"

Không kịp đề phòng bị cái quy đầu thô to kia đâm thẳng vào trong miệng tử cung, chịch vào huyệt thịt còn mềm mại hơn trước kia nữa.

Trong này vừa chặt vừa mềm, sướng tới suýt chút nữa là Ninh Phàm đã bắn ra luôn nên chỉ dám đâm nhẹ ngắt quãng từng chút."

Ha a...

A ưuuuuuuuuu..."

Trần Diễn Hâm đột nhiên bị khoái cảm bao trùm hết cả cơ thể, cả buổi trời vẫn chưa kịp phản ứng lại rồi sau đó lại nhanh chóng bị kích thích tới khóc lên: "Sâu, sâu quá rồi, không muốn...

Huhuhuhu..."

Ninh Phàm buông Trần Diễn Hâm xuống, lót một cái gối dưới eo cậu rồi nhấc hai chân lên khiến cả người cậu như đang lơ lửng trên không trùng, hắn giã liên tục vào trong, chịch vào nơi sâu nhất trong tử cung.

Quy đầu thô to bị kẹt vào trong miệng tử cung khó tách ra ngoài, chỉ là không ngừng ma sát thịt mềm mẫn cảm."

Quá, quá...

Huhuhuhuhu...."

Lần đầu tiên làm tình đã bị chịch vào trong tử cung, sao mà Trần Diễn Hâm chịu nổi.

Cậu sụp đổ bật khóc thật lớn, bả vai run rẩy dữ dội.

Hai mắt cậu mờ nhoà, chỉ nhìn thấy được bóng dáng to lớn của Ninh Phàm không ngừng nắc xuống.

Cậu sợ hãi xoay người muốn chạy trốn nhưng lại bị đè mông vào âm vật lại.

Cuối cùng vẫn bị kéo trở lại, bị kẹt trên cây dương vật kia cứng ngắc không thể nhúc nhích, chỉ có thể bị động chịu đựng hoan ái mãnh liệt.Không biết qua bao lâu, Trần Diễn Hâm cũng khóc mệt rồi, giọng nói khản đặc.

Cậu cảm giác được Ninh Phàm dừng động tác lại ngậm lấy đầu vú cầu bú mút, sau đó lại đến bên môi rồi hôn rơi giọt nước mắt của cậu, dịu giọng hỏi: "Còn chia tay nữa không?"

Trần Diễn Hâm làm gì dám nữa, hùa theo lia lịa: "Kh-không chia nữa, huhuhuhu...

Cậu, cậu đừng làm nữa, khó chịu quá..."

Ninh Phàm gẩy gẩy dương vật cương cứng của cậu, ngược lại cũng không vạch trần cậu mà thả chậm tốc độ lại để cậu thoải mái hưởng thụ cảm giác làm tình.Cả đêm này Trần Diễn Hâm bị lật qua lật lại chịch liên tục, giọng của cậu đã tắt luôn rồi nên không thể làm ồn tới ba mẹ được nữa, chỉ có thể không ngừng bị chịch thôi.

Lúc mơ màng cậu chỉ nhớ được mình đã ngất đi rồi lại bị chịch tỉnh dậy, tinh lực của Ninh Phàm vẫn tràn đầy hệt như một con quái vật vậy.Cậu không bao giờ dám xem thường thực lực của con mọt sách Ninh Phàm nữa đâu.Sáng hôm sau Ninh Phàm thức dậy trước.

Hắn thu dọn đống quần áo bẩn và khăn giấy vo thành một đống trên sàn nhà, xong xuôi còn đi nấu bữa sáng với mẹ Trần.Mẹ Trần quá thích đứa nhỏ vừa ngoan ngoãn vừa học giỏi này rồi nên cứ khen hắn mãi, còn muốn mắng Trần Diễn Hâm nữa.Nhưng mà Ninh Phàm không cho mẹ Trần cơ hội đó, hắn tự mình bưng bữa sáng đem lên phòng cho Trần Diễn Hâm ăn.

Dù sao cậu cũng bị giày vò cả đêm rồi nên không còn sức lực gì để trả lời mẹ Trần nữa chứ đừng nói là ngồi dậy.Vừa hôn vừa dỗ dành hồi lâu Trần Diễn Hâm mới chịu mở mắt ra, cậu vừa nhìn thấy Ninh Phàm là lại nhịn không được chửi: "Thằng chó đẻ, sao tên khốn nhà cậu vẫn còn ở đây nữa!"

Giọng nói không còn trong trẻo, êm tai như hôm trước nữa mà vừa khàn vừa đục, khó nghe như một đống vụn cưa vậy.

Trần Diễn Hâm sắp tức chết rồi, nhịn không được chửi tiếp: "Tại cậu hết, khó nghe chết mất rồi, huhuhuhu..."

Lại khóc mất rồi...Ninh Phàm lấy khăn giấy qua lau cho cậu, sau đó lại bưng cháo đưa cho: "Ăn trước đi, ăn xong rồi mới có sức mắng, ngoan."

"Ăn cái đéo!"

Trần Diễn Hâm đẩy Ninh Phàm ra nhịn không được tát hắn một cái, thấy hắn không có phản ứng gì thì lại bắt đầu sợ, giọng run run nói: "Cậu, cậu..."

Bên má Ninh Phàm đau rát nhưng hắn vẫn mỉm cười như cũ, không hề tức giận.

Hắn biết tối qua Trần Diễn Hâm đã phải chịu tội nên nổi nóng một chút là rất bình thường, thân là bạn trai thì phải tha thứ cho cậu.

Thế là hắn múc một muỗng đưa đến bên môi cậu, dỗ dành nói: "Ăn một chút đi, không thôi sẽ hại tới cơ thể đó."

"Cơ thể của tôi còn chả phải do cậu hại còn gì, mẹ nó cậu còn giả vờ cái đéo gì, hừ!"

Trần Diễn Hâm tủi thân muốn chết, còn tủi thân hơn cả hồi nhỏ bị mẹ đánh một trận nữa.

Nước mắt cậu rơi xuống lã chã, hận không thể đánh chết Ninh Phàm thì thôi."

Lỗi của anh, em đánh anh bớt giận cũng được nhưng vẫn phải ăn chút đồ."

Ninh Phàm nắm lấy tay của Trần Diễn Hâm đập lên mặt mình, dịu dàng khuyên cậu, hoàn toàn không có chút tức giận nào, đểu cáng hệt như trên mạng trông bất thường vô cùng.Trần Diễn Hâm do dự một chút rồi vẫn ngoan ngoãn ăn cháo.

Ăn no bụng rồi thì lại nằm ườn ra trên giường, sai sử Ninh Phàm làm bài tập với giặt đồ cho mình.Ninh Phàm vui lòng phục vụ, không hề oán hờn cậu nào.Trần Diễn Hâm lại nói: "Bụng của tôi trướng quá, tại cậu hết đó, đút nhiều thế làm gì chứ!"

Ninh Phàm ngồi xuống xoa bụng giúp cậu, vừa xoa vừa dỗ dành: "Tại anh đút nhiều quá rồi, nếu không thì Tiểu Diễn cũng không khó chịu thế này, lỗi của anh cả."

"Hứ."

Trần Diễn Hâm hơi hơi đắc ý, thế nhưng vừa nghĩ tới chuyện tên này vậy mà là bạn trai mình thì lại thấy hơi kì kì, vậy nên bảo: "Tôi bảo cậu này, dùng ảnh lừa cậu yêu qua mạng đúng là tôi sai nhưng mà cậu giày vò tôi cả đêm rồi, hai chúng ta coi như hoà đi, không tính toán nữa."

Ninh Phàm không nói gì nhưng động tác xoa bụng dừng lại.Trần Diễn Hâm còn tưởng là mình nói chưa rõ nên nói tiếp: "Là kiểu mà hai chúng ta không còn nợ gì nhau nữa, sau này cậu vẫn là Ninh Phàm còn tôi vẫn là Trần Diễn Hâm.

Giữa hai chúng ta lại quay về như lúc đầu, đừng có nghĩ tới chuyện yêu đương gì nữa.

Với lại chúng ta cũng chưa từng bên nhau ngày nào mà nên chia tay thì cứ chia tay thôi, cậu đừng xoắn xuýt quá."

"Chia tay..."

Ninh Phàm nói gằn từng chứ, đè Trần Diễn Hâm xuống dưới người.

Ngón tay hắn lại sờ vào nữ huyệt sưng đỏ kia, cắn lấy vành tai cậu hỏi: "Tiểu Diễn muốn chia tay với anh sao?"

"Đúng, dù sao cũng phải tách ra!"

"Không được!"

Ninh Phàm lột quần Trần Diễn Hâm ra, không quan tâm tới ba Trần và mẹ Trần vẫn còn bên ngoài, dán dương vật vào giữa hai chân cậu."

Ninh Phàm cậu đừng như vậy mà!"

Trần Diễn Hâm sắp khóc rồi, cửa còn chưa khoá lại, âm vật cũng sưng rồi mà sao Ninh Phàm lại xúc động vậy chứ, giống hệt như bị tinh trùng xộc đầy óc vậy.Cuối cùng trong khoảnh khắc dương vật đâm vào trong nữ huyệt kia, Trần Diễn Hâm nhịn không được khóc lên xin tha: "Tôi sai rồi, sai rồi, không chia tay, không chia tay.

Cậu mau rút ra đi, đau quá à, huhuhuhu..."

"Tiểu Diễn ngoan, mãi mãi không được nói chia tay, nếu không anh sẽ nhốt em lại đó."

Tên biến thái chết tiệt!----------------------------------June: Better late then never.

Hơi muộn nhưng tôi xin nhắc là các comt chửi ba mẹ thụ, đòi kiện lên toà án lương tâm nhẹ thì tôi xoá mà nặng tôi block nha.

Đây là caoH, đừng đòi hỏi tất cả các nhân vật phải có 10 phẩy môn đạo đức 🤡
 
Back
Top Bottom