- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #51
{Đm - End} Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Tôi Bị Nhà Giàu Số Một Sủng Lên Trời
Chương 49 - Một Đời Một Kiếp
Chương 49 - Một Đời Một Kiếp
Editor: Tiểu Tinh ThầnKỷ Tịch, vốn không phải người hay nói những lời như thế, nhất là khi chỉ có một mình.
Nhưng gần đây, tâm trạng Cố Tử An không tốt, nên cậu không muốn để chuyện liên quan đến Cố Cảnh Diệu và Trì Tu Minh làm hỏng một buổi tối vui vẻ của Cố Tử An.
Sau khi nói xong, cậu quay sang nhìn sắc mặt Cố Tử An, nhẹ nhàng nắm tay hắn, dỗ dành: "Anh, đừng giận nữa, chúng ta về nhà nhé?"
Cố Tử An biết Kỷ Tịch đang cố làm mình vui, không thèm nhìn Cố Cảnh Diệu hay Trì Tu Minh, chỉ ra hiệu cho thư ký đứng phía sau và dịu dàng đáp: "Được."
Trì Tu Minh vốn là người tính tình ganh đua và hiếu thắng, chuyện gì cũng muốn hơn người khác một bậc.
Việc Cố Cảnh Diệu công khai trở mặt với cậu ta trước đám đông đã khiến cậu ta cảm thấy nhục nhã.
Hơn nữa, lời nói thẳng thắn của Kỷ Tịch về giá trị đối lập của món đồ giữ càng khiến niềm vui trước đó của cậu ta trở thành một trò cười.
Trong cơn tức giận, cậu ta ném mạnh món đồ mà vừa nãy còn coi như báu vật về phía Cố Cảnh Diệu.Lúc này, những người tan tiệc đang xì xào bàn tán về sự kiện khiến họ choáng ngợp.
Không ai để ý đến bốn người đứng trong góc khuất sáng.
Có người thì thầm:【Chiếc dây chuyền bạc ấy rốt cuộc được ai mua vậy?
Người giơ bảng trông lạ mặt quá.】【Chậc, chỉ hai mẩu bạc gắn vài chữ mà thành báu vật giá trên trời, đúng là sức mạnh của tiếp thị!】【Mấy người thì biết cái gì, theo đuổi tình yêu đích thực không cần nhiều tiền, mà có tiền chưa chắc có trái tim ấy.
Rất nhiều người theo đuổi cả đời, cả tài phú lẫn tình yêu đều chẳng có được.
Người nào có cả hai thứ đó mới là người thắng cuộc đời!】【Trời ơi, muốn biết chiếc dây ấy về tay ai để cọ chút vận may quá!】Nghe những lời này, Trì Tu Minh bỗng phấn khích.
Trong buổi đấu giá, Cố Cảnh Diệu cũng từng giơ bảng vài lần vì cậu ta, nhưng không biết vì thấy quá đắt hay không đủ yêu mà không kiên trì đến cùng.
Nhưng giờ phút này, điều đó không quan trọng, vì Kỷ Tịch cũng không có được món đồ ấy!
Cố Cảnh Diệu từng nói không quen người mua, nếu là người của Cố Tử An, sao cậu ta lại không biết được cơ chứ?
Trì Tu Minh nghĩ, dù Kỷ Tịch có dựa vào nhà giàu nhất thì bản chất cũng chẳng khác gì mình.Như tìm được vũ khí để hạ nhục Kỷ Tịch, Trì Tu Minh run lên vì kích động, phản công: "Cậu đắc ý như vậy, tôi còn tưởng cậu đang cầm món báu vật tình yêu giá trên trời ấy chứ.
Cùng lắm cũng đều là đồ đấu giá như nhau thôi, ai cao quý hơn ai?"
Một vài người tinh mắt nhận ra lùm xùm, vội nhắc nhở người xung quanh.
Những người hiểu chuyện hoặc muốn nhân cơ hội nịnh bợ Cố Tử An lúc này đều dừng chân, cố ý vô tình tiến lại gần bốn người họ.
Thư ký Lâm của Cố Tử An, dù chưa làm việc lâu, nhưng là thư ký hàng đầu bên cạnh Cố Tử An, rất giỏi đoán ý qua ánh mắt sếp.
Lúc này, y đã nhanh chóng bước đến bên cạnh Cố Tử An, cung kính nâng đôi dây bạc câu to bằng ngón tay cái: "Cố tổng."
Cố Tử An trông tâm trạng rất tốt, không để ý đến Cố Cảnh Diệu đang giậm chân tức giận hay đám đông hóng chuyện.
Hắn thành kính nhận đôi dây bạc từ tay thư ký, nhẹ nhàng đặt vào lòng bàn tay Kỷ Tịch, ngón tay thậm chí còn hơi run rẩy.
Hắn nhìn Kỷ Tịch, mỉm cười si mê: "Kỷ Tịch, em nguyện ý cùng anh nhất sinh nhất thế nhất song nhân* không?"(*Một đời một kiếp một đôi người)Kỷ Tịch ngẩng lên, chìm đắm trong ánh mắt sâu thẳm của Cố Tử An.
Trái tim cậu tràn ngập niềm vui và hạnh phúc, trong đầu như có bong bóng nước lách tách lách tách nổi lên, khiến cậu không thể suy nghĩ gì, chỉ có thể ngây ngô cười, từng tế bào trong cơ thể reo lên vì sung sướng.
Dưới ánh đèn mờ ảo, và lời Cố Tử An nói, đối với cậu có sức quyến rũ quá lớn.
Cậu muốn bất chấp tất cả lao vào lòng Cố Tử An, vui vẻ hô to với cả thế giới "Em đồng ý".Nhưng ngay khoảnh khắc mất kiểm soát, Kỷ Tịch chợt nhớ ra Cố Tử An từng nói món đồ này được mua giúp bạn ở hải ngoại.
Chắc hẳn giờ hắn chỉ đang diễn cùng mình để đối phó Cố Cảnh Diệu và Trì Tu Minh.
Trái tim cậu rơi xuống, cậu cố gắng dời ánh mắt, hít sâu hai lần, gật đầu như vô tình: "Được."
Cố Tử An không nhận ra sự thay đổi cảm xúc của cậu trong vài giây ngắn ngủi.
Như một chàng trai non nớt mới biết yêu, hán hồi hộp chờ đợi câu trả lời.
Nghe được tiếng "Được", vui mừng đến luống cuống tay chân, một giây sau mới nhớ ra cúi đầu ấn một nụ hôn lên môi Kỷ Tịch.Kỷ Tịch đã đồng ý, đồng ý rồi thì không thể rút lại.
Trong mắt hắn, ngoài Kỷ Tịch ra không còn ai khác.
Hắn đặt tín vật tình yêu vào lòng bàn tay cả hai người, đan mười ngón tay vào nhau cùng Kỷ Tịch, kéo tay cậu về phía chiếc xe bên cạnh.【Trời ơi!
Nhất sinh nhất thế nhất song nhân!
Chúng ta vừa chứng kiến gì thế này?
Phú hào Cố công khai tỏ tình trước mặt mọi người!
Má ơi tôi muốn phát điên!
Cái thằng đàn ông thẳng như tôi thế mà lại thấy hai người đàn ông xứng đôi như vậy!】【Đó là Phú hào Cố thật sao?
Các người chắc chắn không nhìn nhầm người chứ?
Nghe đồn anh ta tàn nhẫn độc ác, vậy mà vừa rồi lại dịu dàng thế!】【Tôi thật sự cọ được vận may rồi, trời ạ, đây là vận may gì của tôi vậy!
À, các người không phải bảo nhờ Cố nhị thiếu giới thiệu sao?
Ăn đường đến ngẩn người hết rồi à?】Phong thiếu thấy Cố Tử An, phấn khích suýt nhảy dựng.
Nhà anh ta đông anh em, bản thân lại ít được yêu thương, nên thường qua lại với Cố Cảnh Diệu để tìm cơ hội kết nối với đại gia số một.
Nếu cha anh ta biết anh ta có liên hệ với Cố Tử An, chắc chắn sẽ nhìn anh ta bằng con mắt khác.
Chàng trai tuyệt sắc kia thế mà lại là người của Cố Tử An.
May mắn là anh ta chưa hành động gì ngu ngốc để đắc tội Cố Tử An.Phong thiếu vội chạy đến trước mặt Cố Cảnh Diệu, không nghe rõ anh ta nói gì, chỉ hấp tấp: "Cố nhị thiếu, vị kia là anh trai cậu à, Cố đại thiếu phải không?
Mau nhanh giới thiệu tôi với anh ấy một chút đi."
Cố Cảnh Diệu vừa ghét anh trai, vừa lợi dụng danh tiếng hắ để kết giao.
Không ngờ tối nay lại gặp Cố Tử An, anh ta giả vờ không nghe thấy lời của Phong thiếu, mặt xanh mét kéo Trì Tu Minh về phía xe mình.Trì Tu Minh không ngờ chủ nhân món đồ tình yêu lại là Kỷ Tịch.
Cùng một công ty, anh ta thậm chí nổi tiếng hơn Kỷ Tịch, vậy tại sao Kỷ Tịch lại được ở bên Cố Tử An – vừa đẹp trai, giàu có, đáng tin cậy như Cố Tử An, còn anh ta phải chịu đựng Cố Cảnh Diệu tệ hại?
Càng nghĩ càng giận, hậm hực không biết trút vào đâu, anh ta hất tay Cố Cảnh Diệu, đóng sầm cửa xe.Mọi người: "..."
Hai anh em khác biệt lớn đã đành, đến chị em dâu cũng khác nhau như vậy sao!---Hôm nay là bài đăng Weibo chính thức của bộ phim 《Song Sinh》 công bố tin khởi quay và dàn diễn viên chính.
Bộ phim chuyển thể từ một IP lớn, vốn đã có lượng fan nguyên tác đông đảo.
Nhằm vào việc công bố Kỷ Tịch một người đóng vai nam chính Bạch Sanh, bình luận lập tức bùng nổ.【Chúng ta chờ phim lâu thế, chẳng lẽ để nam chính này phá hủy Bạch Sanh?
Rõ ràng có nhiều ảnh đế và diễn viên thực lực như vậy, tại sao cứ nhất định phải tìm một tiểu thịt tươi không có kỹ năng diễn xuất để đóng?
Cậu ta ngoài một khuôn mặt ra thì còn có gì?】【TSao không ngoan ngoãn đi quay chương trình tạp kỹ đi?
Sao cứ cố bon chen vào đóng phim?
Không biết tự lượng sức mình à?
Anti Kỷ Tịch!!!
Trả Bạch Sanh lại đây!】【Tôi từng thích Kỷ Tịch qua 《Đây Là Cuộc Sống》 còn tìm xem hết phim cũ của cậu ta.
Má ơi, tôi chỉ có thể nói, cậu ta chỉ hợp với chương trình tạp kỹ thôi!
Công ty quản lý giao cho cậu ta bộ phim này chẳng qua là muốn phủng sát cậu ta thôi!】【Không hiểu đạo diễn Quan nghĩ gì nữa, nếu muốn chiều thị trường, ít nhất mời đỉnh lưu chứ?
Để một đống diễn viên gạo cội đóng vai phụ cho cái tiểu thịt tươi vừa không có kỹ năng diễn xuất vừa không có nhân khí này!
Chẳng lẽ đây là sức mạnh của tư bản?】【Ôm ôm Milkshake, mấy người bình luận tàn ác quá, vừa nhìn là biết fan nửa mùa, Milkshake của chúng tôi chắc chắn sẽ vả mặt các người, cho các người biết thế nào là kỹ năng diễn xuất!】Fan nguyên tác đồng loạt phản đối, tài khoản marketing thêm dầu vào lửa, kẻ rắp tâm dẫn dắt dư luận.
Chẳng mấy chốc, hashtag #KỷTịchkhôngxứngvaiBạchSanh# leo lên hot search.Trong văn phòng, Cố Tử An ngồi trên ghế da, ngón tay lướt nhanh trên màn hình, sắc mặt ngày càng khó coi, ánh mắt lạnh băng.
Liễu Ấp đứng bên cạnh báo cáo công việc chừng năm phút, nhận ra sếp chẳng để tâm.
Tò mò, y lén bước đến liếc trộm màn hình.Cố Tử An đột nhiên đẩy điện thoại về phía Liễu Ấp: "Xử lý cho tốt, tôi tan làm trước."
"Giờ mới 5 giờ..."
Thấy ánh mắt sắc bén của Cố Tử An, Liễu Ấp vội vàng giơ tay lên, làm động tác khóa kéo miệng.Nửa tiếng sau, xe dừng trước trường quay tạp chí Giai Lệ.
Cố Tử An ngồi trong xe, nhìn đám fan đông đúc ngoài cửa, sắc mặt không mấy vui vẻ.
Hắn nâng cổ tay xem giờ, lấy laptop ra xử lý công việc.Lúc này, Kỷ Tịch mặc sơ mi trắng, đi giày thể thao, đang tạo dáng trước ống kính theo yêu cầu của nhiếp ảnh gia.
"Đúng rồi, cười tươi hơn chút, tuyệt vời!"
Nhiếp ảnh gia chụp mấy tấm xong, xem ảnh, cảm thán: "Cảm giác quá chuẩn, đây chính là thanh xuân!
OK, chụp nốt mấy tấm cuối."
Kỷ Tịch thay chiếc áo sơ mi trắng, mặc bộ âu phục xuân hè mới nhất của một nhãn hiệu xa xỉ nào đó, vừa từ phòng thử đồ bước ra, nhân viên công tác đều nhìn về phía cậu."
Oa!
Hoàng tử bé kìa!"
"Thảo nào dân trên Weibo gọi cậu ấy là nam thần biến hóa, mặc gì cũng đẹp hết !"
"Thật sự quá đẹp quá quyến rũ, tự nhiên tôi muốn làm 'công' của cậu ấy ghê."
Chuyên viên trang điểm là một cô gái trẻ, thấy Kỷ Tịch ra thì vội dặm lại lớp trang điểm cho cậu.
Cô nhìn làn da trắng nõn không chút lỗ chân lông của Kỷ Tịch, đôi mắt trong veo như nước lấp lánh, tay lơ lửng giữa không trung bối rối nửa ngày, đột nhiên cụp mắt ngượng ngùng nói: "anh Kỷ, anh đừng có nhìn em cười như vậy, em bối rối tay chân không thể trang điểm được."
Đột nhiên, một nhân viên hét lên: "Mọi người mau lên xem Weibo, thầy Kỷ lại hot search rồi!"
Tân Võ vội mở điện thoại, thấy #KỷTịchthửvai, #eoKỷTịch, #kỹthuậtdiễnxuấtcủaKỷTịch lọt top hot search.
Y nhấn vào, phát hiện Weibo chính thức của《Song Sinh》vừa đăng ba đoạn video thử vai của Kỷ Tịch: một đoạn chơi piano, một đoạn nhảy, và một đoạn khóc đầy cảm xúc.Weibo công bố trước đó chỉ có 20.000 lượt chia sẻ, nhưng ba video này, dù mới đăng năm phút, mỗi cái đã vượt 10.000 lượt, đặc biệt video nhảy gần chạm 20.000.
Fan nguyên tác 《Song Sinh》 bùng nổ niềm vui, khác hẳn sự phản đối trước đó.【Đây chẳng phải là Bạch Sanh xé sách bước ra sao?
Mau chiếu phim đi!】【Fan nguyên tác đây, bị vả mặt đau ghê.
Khen một câu: gương mặt, bàn tay, vòng eo, đôi mắt của Kỷ Tịch sinh ra để đóng phim!
Cậu ấy là Bạch Sanh!】【Cảnh chơi piano, nếu không có góc quay toàn thân, tôi còn tưởng là nghệ sĩ chuyên nghiệp chơi.
Kỷ Tịch là báu vật gì thế?
Yêu quá!
Thành fan luôn】【Kỹ thuật diễn đỉnh thật, vài chục giây khóc mà chạm đến lòng người.
Thật sự diễn vào lòng tôi rồi, diễn xuất có thể lay động người xem mới là tốt nhất!】Mà lúc này, Cố Tử An, người vốn nên đang phê duyệt văn kiện trong xe, lại đang cau mày lướt bình luận.【Mẹ ơi con chết mất, cái eo này mềm quá, sao lại có thể vặn vẹo như vậy!
Con thật sự chịu không nổi!!!
Từ hôm nay trở đi con là fan cuồng eo của Kỷ Tịch!】【Ôiiiiiii, muốn sờ, muốn cắn, muốn độc chiếm vòng eo này!
Chủ nhân vòng eo này là người đàn ông của tôi!】【Cả thế giớ phải gọi vòng eo này bằng điện thoại!】【Ngủ với chủ nhân vòng eo này là mục tiêu cả đời tôi!】Cố Tử An tức giận thoát Weibo, gọi điện cho Liễu Ấp: "Con mẹ nó, đây là cái cậu bảo giải quyết xong hả?"
Liễu Ấp ngơ ngác: "Đúng mà, vả mặt trực tiếp!
Tôi là dân xã hội, cứ trực tiếp không nói nhiều."
Cố Tử An tức đến muốn hộc máu, hắn cố gắng khuyên nhủ bản thân, giết người sẽ bị bắn chết, bị bắn chết thì hắn không thể ở bên Kỷ Tịch: "Tôi chưa bảo với cậu đây là tài liệu tuyệt mật à?
Mau xóa đi."
Liễu Ấp: "...Xóa cũng vô ích, vòng bạn bè của tôi vừa rồi đã có người bắt đầu phát GIF đoạn nhảy của Kỷ Tịch rồi."
Cố Tử An nghiến răng nghiến lợi:"...Trong vòng một tháng đừng để tôi thấy mặt cậu."
---Từ 9 giờ sáng đến 6 giờ tối, Kỷ Tịch chụp hơn chục bộ trang phục, hoàn thành buổi chụp bìa cho tạp chí Giai Lệ, một trong bốn tạp chí hàng đầu.
Chủ biên soạn vô cùng hài lòng với màn thể hiện của Kỷ Tịch, từ ngoại hình, khí chất, tính cách đến biểu cảm trước ống kính đều hoàn hảo.
Sau khi chụp xong, biên tập viên còn nhiệt tình kéo Kỷ Tịch trò chuyện rất lâu, thậm chí còn hẹn lịch cho buổi chụp hình tiếp theo.Một lượng lớn fan đông đúc chờ ngoài cửa.
Nhân viên tạp chí đề nghị với Kỷ Tịch: "Anh Kỷ, fan của anh ở ngoài cửa đông quá.
Nếu có ai đó kích động, anh sẽ kẹt lại đó cả nửa ngày không ra được mất.
Hay là anh cứ đi cửa sau đi."
Tân Võ biết Kỷ Tịch lo lắng cho fan chịu thiệt, cũng nhanh chóng phụ họa: "Đúng đấy, thầy Kỷ.
Theo yêu cầu của cậu, trưa nay tôi đã mời họ mỗi người một ly trà sữa và lẩu rồi.
Chiều còn tặng mỗi người một phần bánh kem.
Các fan đã nhận được tấm lòng của cậu rồi.
Lát nữa cậu đi rồi sẽ có nhân viên ra nhắc họ rời đi, sẽ không để họ chờ đợi vô ích mãi đâu."
Trời đông lạnh giá, Kỷ Tịch lén nhìn qua cửa sổ, thấy fan run rẩy trong gió rét mà vẫn kiên nhẫn chờ chỉ để thấy cậu.
Cậu không đành lòng rời đi lén lút: "Ăn uống đáng bao nhiêu tiền?
Dù tôi trả cho cậu 2000 tệ một ngày, cậu có chịu đứng ngoài trời lạnh thế này cả ngày không?"
Mấy nhân viên nữ bên cạnh lập tức hưng phấn giơ tay tranh nhau đáp: "Anh Kỷ, có job ngon như vậy á.
Em, em làm, cho em xin một slot!"
Kỷ Tịch ngơ ngác: "...???"
Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Kỷ Tịch, các cô gái cười ha ha: "Bởi vì tiền là anh trả mà!"
---"Milkshake, Milkshake..."
Hàng chục fan chờ từ 8 giờ sáng ngoài tòa soạn, chưa thỏa mãn khi thấy Kỷ Tịch đi làm, lại muốn thấy anh tan ca.
Kỷ Tịch không đeo kính râm hay đội mũ Tân Võ đưa, thoải mái bước ra, như bạn bè hoặc trưởng bối, chào fan: "Mấy đứa ngốc này, bên ngoài lạnh lắm đấy, nhỡ bị cảm lạnh thì sao?"
Đáng tiếc sự quan tâm của "ông bố" này hoàn toàn bị nhấn chìm trong tiếng thét chói tai và tiếng reo hò ầm ĩ, ngoài Tân Võ ra không ai nghe thấy.ân Võ và vệ sĩ một trái một phải che chở Kỷ Tịch, trò chuyện vài câu với fan, dặn dò thêm rồi sau đó mấy người lên chiếc xe bảo mẫu đậu ở cửa.
Tân Võ cảm thán: "Thầy Kỷ, chắc vì cậu quá dịu dàng, an theo idol quả thật không sai, fan của cậu ai cũng rất dịu dàng đáng yêu.
Cậu xem vừa nãy họ ngoan thế nào, ngoài việc bảo cậu nghỉ ngơi nhiều và khen cậu đẹp trai ra, chẳng có yêu cầu hay hành động thái quá nào cả."
Kỷ Tịch chẳng để tâm lời Tân Võ.
Vừa lên xe, cậu nhìn ra sau, quả nhiên thấy Cố Tử An.
Hai ánh mắt chạm nhau, như có tia lửa bùng lên.
Cả hai đồng thời dời mắt.Kỷ Tịch lập tức cảm thấy sự mệt mỏi sau một ngày chụp hình tan biến hết.
Trong lòng cậu ngọt ngào như ăn mật, ngọt đến mức phải cắn chặt môi mới kiềm chế được sự vui sướng muốn bật cười thành tiếng.
Tai cậu hơi ửng hồng, ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh Cố Tử An, nhẹ nhàng gọi một tiếng: "Anh ơi."
"Ừ," Cố Tử An đáp khẽ.Hắn đã nghe thấy tiếng hét của fan từ sớm, theo tiếng nhìn ra ngoài cửa sổ, liếc mắt một cái đã thấy Kỷ Tịch tỏa ra sức quyến rũ rạng ngời trong đám đông.
Cậu sinh ra để thuộc về sân khấu, sớm muộn sẽ khiến mọi người yêu mến nhờ nhân phẩm và tài năng.
Có rất nhiều người thích Kỷ Tịch, mà Cố Tử An chỉ là một trong số đó.Trong lòng Cố Tử An bỗng nảy sinh một cảm giác sợ hãi.
Hắn nghiêng đầu nhìn bàn tay Kỷ Tịch đang buông thõng bên cạnh, nhẹ nhàng kéo lấy nắm chặt, mười ngón tay đan vào nhau."
Anh, anh đến từ khi nào vậy?
Sao dạo này ngày nào cũng đón em tan làm?"
Kỷ Tịch cọ người dựa vào lòng Cố Tử An.Từ sau câu "nhất song nhân" lần trước, không khí giữa họ thay đổi.
Trước đây họ có thể thoải mái bàn luận về tư thế nào "sảng khoái" nhất, bây giờ ngay cả ngồi đối diện nhau cũng thấy ngượng ngùng.Cố Tử An xoay cằm cậu, bá đạo hôn lên môi.
Kỷ Tịch nhắm mắt, ngoan ngoãn đáp lại.
Hai chiếc lưỡi quấn quýt.Hai con rắn nhỏ mềm mại quấn quýt đuổi bắt nhau, thoải mái như đang lơ lửng giữa những đám mây lớn, lại như thể cả xương cốt đều ngâm mình trong nước ấm.Khi tỉnh táo lại, Kỷ Tịch phát hiện mình không biết từ lúc nào đã ngồi trên đùi Cố Tử An.
Cậu thấy mình vô lực, chỉ nép vào lòng hắn mới thấy thoải mái.
Nhưng cậu muốn nhiều hơn, tốt nhất là cả đêm được lấp đầy và chiếm giữ.
Đang miên man suy nghĩ, cạu nghe thấy giọng nói gợi cảm của Cố Tử An vang lên bên tai: "Em không nhận ra là anh đang theo đuổi em sao?"
Kỷ Tịch vùi mặt vào cổ hắn, đợi trái tim đập chậm lại một chút mới đỏ mặt lầu bầu một câu: "Không nhận ra, chỉ thấy anh bắt em làm nhiều hơn trước kia."⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.-╰ ('꒳') ╯Ta thi xong hết rồi.
-Áu áu, êu rồi êu rồi quý dị ơi.
Edit quả chương mà từ cười sảng đến quắn quéo huhu.
Chương này chú Cố hề quá nhaaa


Xin lỗi nếu có làm các nàng nhầm lẫn nha, nào beta ta sẽ edit lại sau nếu có sai xót 人'∀`).Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).