[BOT] Wattpad
Ban Quản Trị
- 25/9/25
- 83,277
- 0
- 0
{Đm - Editting} Nam Thần Và Bạn Cùng Phòng Có Gì Đó Lạ Lắm
Chương 19 - Anh Không Thể Là Gay!
Chương 19 - Anh Không Thể Là Gay!
Editor: Tiểu Tinh ThầnTrước đây, khi thời tiết nóng nhất, do vận động chơi bóng quá sức, Lục Cẩm Diên thỉnh thoảng bị khí huyết dâng trào, dẫn đến chảy máu mũi một vài lần.Nhưng như hôm nay, chảy máu mũi không rõ lý do, là lần đầu tiên.Thẩm Chiếu vội nhảy khỏi ghế, lo lắng hỏi: "Không sao chứ anh Lục, sao tự dưng lại chảy máu mũi?"
"Không sao."
Lục Cẩm Diên hơi cúi người, ngón tay thon dài đè xương mũi: "Xuống lầu giúp tớ mua túi chườm đá về là được."
"Được được, tớ đi ngay!"
Thẩm Chiếu lao ra, đến cửa nhớ ra quay lại lấy điện thoại: "Chờ tớ!
Lập tức về!"
"Từ từ thôi."
Lục Cẩm Diên dặn, ngồi xuống ghế tiếp tục ép mũi cầm máu.Vài phút sau, Khương Duật Bạch chuẩn bị tinh thần, chậm rãi bước ra khỏi phòng tắm.Đang tắm dở thì có người xông vào, dù là bạn cùng phòng, nhưng Lục Cẩm Diên biết cậu là trai thẳng, cả hai khó tránh cảm thấy gượng gạo.Nhưng vừa bước ra, thấy Lục Cẩm Diên tay đầy máu, cậu hoảng hốt dừng bước: "Cậu chảy máu mũi à?"
Nghe giọng cậu, Lục Cẩm Diên ngẩng lên, hình ảnh thanh niên đầy hơi nước đập vào mắt.Ánh mắt vô thức trượt xuống, như xuyên qua chiếc áo ngủ rộng ướt át, thấy cơ thể và làn da ẩn dưới lớp vải...Ngay lập tức, mũi nóng ran, dòng máu ấm lại trào ra, Lục Cẩm Diên vội đè mạnh hai bên mũi."
Máu chảy dữ quá..."
Khương Duật Bạch quên cả ngượng, bước nhanh tới, lo lắng: "Có cần đi bệnh viện không?"
"Không cần!"
Lục Cẩm Diên phản ứng mạnh, ngửa ra sau: "Tớ không sao!"
Khương Duật Bạch giơ tay khựng giữa không trung, lùi lại, lúng túng đứng im.Lục Cẩm Diên nhận ra hành động mình dễ gây hiểu lầm, che mũi giải thích: "Tớ sợ máu làm bẩn cậu...
Tớ thật sự không sao."
Khương Duật Bạch gật đầu, nhẹ giọng: "Vậy tớ có thể giúp gì cho cậu?"
"Tớ về rồi!"
Thẩm Chiếu thở hổn hển ngoài cửa, đưa túi chườm đá lạnh: "Anh Lục, đắp ở đâu?"
"Đưa tớ."
Lục Cẩm Diên nhận túi chườm, đặt sau gáy: "Cảm ơn, lão tam."
Thẩm Chiếu xua tay: "Với quan hệ của tụi mình, cảm ơn gì chứ!"
Lục Cẩm Diên không nói thêm, cúi đầu chườm lạnh cầm máu."
Để tớ giúp."
Một lúc sau, Khương Duật Bạch không nhịn được lên tiếng: "Tớ giữ túi chườm cho."
Lục Cẩm Diên định từ chối, nhưng nghĩ Tiểu Bạch có thể buồn vì bị từ chối, liền nói: "Được, nhờ cậu nhé."
Khương Duật Bạch lặng lẽ giơ tay giữ túi chườm, cố định vị trí.Ngón tay cậu luôn lạnh, nhưng so với túi chườm thì lại ấm áp.
Khi vô tình chạm vào da gáy, một cảm giác run rẩy lan tỏa, khiến Lục Cẩm Diên cứng đờ.Hai phút sau, máu mũi ngừng hẳn.Lục Cẩm Diên không dám ở lại lâu, luống cuống đi vào phòng tắm, mở vòi nước rửa máu trên tay.Hơi nước trong phòng tắm chưa tan, giữa tiếng nước chảy, anh ngẩng lên, qua gương mờ sương, như lại thấy dáng người thướt tha ấy.Lục Cẩm Diên nhắm chặt mắt, hít sâu, dội nước lạnh lên mặt, ép nhiệt độ cơ thể hạ xuống.Khi ra khỏi phòng tắm, Khương Duật Bạch đã leo lên giường tầng trên.Không phải đối diện cậu, Lục Cẩm Diên thầm thở phào, nằm lên giường cố ngủ.Nhưng nhắm mắt chưa đầy hai giây, cơ thể trắng nõn ấy lại hiện lên, cùng hình xăm đen bên hông, khắc rõ trong trí nhớ.Đêm đó, Lục Cẩm Diên trằn trọc, để xua hình ảnh ấy, anh xem hai bộ phim kinh dị, đến khi trời sáng mới mơ màng ngủ.---Ngày đầu kỳ nghỉ Quốc khánh, Khương Duật Bạch dậy sớm.Cậu nhẹ nhàng trèo xuống thang, rửa mặt rồi lặng lẽ rời ký túc xá.Kỳ nghỉ này lịch trình đầy, phải làm thêm ở tiệm xăm, học chơi game và bóng rổ, thời gian vẽ tranh chẳng còn nhiều.Sau một giờ vẽ ở phòng vẽ, có người đẩy cửa vào."
Ồ, đây chẳng phải thiên tài hội họa của chúng ta sao?"
Dương Văn Kiệt mở miệng đã mỉa mai: "Hôm nay sao không thấy bạn trai của cậu?"
Bút vẽ khựng lại, Khương Duật Bạch hiếm hoi giải thích: "Đông Đông không phải bạn trai tớ."
"Dám làm không dám nhận?"
Dương Văn Kiệt đặt cặp xuống, giọng đầy ác ý: "Sao, sợ tôi loan tin ra ngoài?"
Khương Duật Bạch liếc sang, lạnh nhạt: "Cậu muốn loan thì cứ loan, đừng lôi bạn tớ vào."
"Cậu—" Dương Văn Kiệt ghét nhất vẻ mặt này, tức điên đe dọa: "Yên tâm, khi nào có bằng chứng, tôi sẽ khiến cả trường biết cậu là gay!"
Khương Duật Bạch không phản ứng, quay lại pha màu.Buổi sáng trôi qua, Khương Duật Bạch vừa dừng bút, điện thoại trên bàn rung lên.Nhìn thấy người gọi, cậu cầm điện thoại ra ngoài, nghe máy và nói trước: "Con bị trật chân, bác sĩ bảo phải nghỉ ngơi."
Đầu kia cơn bão sắp tới bị chặn: "Trật chân?"
"Ừ."
Khương Duật Bạch mặt không đổi sắc: "Đi đường bị xe đụng nhẹ."
Bên kia im lặng, "rập" một tiếng cúp máy.Khương Duật Bạch cất điện thoại, quay lại thấy Dương Văn Kiệt tựa cửa nhìn cậu."
Bị xe đụng?"
Dương Văn Kiệt đánh giá: "Hóa ra học bá cũng nói dối, nhìn quen thế này, chắc không chỉ một lần?"
Khương Duật Bạch bước vào, khi lướt qua, lạnh giọng cảnh cáo: "Tính tớ không tốt, đừng thử giới hạn của tớ."
Cảm xúc cậu ít dao động vì người ngoài, nhưng không có nghĩa cậu mãi chịu đựng.Ngay cả với thủ đoạn mạnh bạo của Khương Thịnh Đạt, vài năm trước cậu cũng dùng cách của mình để giành cơ hội học vẽ.Giọng cậu quá lạnh, Dương Văn Kiệt thoáng sợ, nhưng giả vờ trấn tĩnh: "Cậu nói dối bị lộ, thẹn quá hóa giận à?"
Nhưng Khương Duật Bạch nói xong, thu dọn cặp rời phòng vẽ.Trên đường đến nhà ăn hai, cậu nhận tin WeChat từ Lục Cẩm Diên.Lục Cẩm Diên: [Trưa nay đội bóng đi ăn chung, không ăn trưa với cậu được.]Khương Duật Bạch: [Được, cố lên.]Cậu không nghĩ nhiều, không biết Lục Cẩm Diên dùng bóng rổ để quên ký ức hôm qua.Nhưng cả ngày, trước mắt Lục Cẩm Diên vẫn hiện lên cơ thể trắng lóa ấy, như lời nguyền, mỗi lần nhớ đến là máu dồn lên.Vì thế, anh úp rổ mạnh hơn, khiến đồng đội khó chống đỡ.Khi huấn luyện kết thúc, Lục Cẩm Diên thở hổn hển ngồi xuống, uống nửa chai nước khoáng, nửa còn lại dội lên đầu.Nước lạnh chảy xuống tóc đen, anh vuốt tóc ướt ra sau, lộ rõ ngũ quan sắc nét.Đồng đội rời sân, Lục Cẩm Diên đợi mọi người đi hết, mới lấy điện thoại, gõ vào ô tìm kiếm.[Luôn nghĩ đến cơ thể bạn cùng giới có bình thường không?]Kết quả hiện ra, "đồng tính luyến ái" đập vào mắt.Lục Cẩm Diên đồng tử co lại, không dám nhìn thêm, vội thoát giao diện, nhét điện thoại vào túi, như thể nó sẽ cắn người.Anh là đồng tính luyến ái?Không thể nào!Trước khi gặp Tiểu Bạch, anh giữ khoảng cách với đồng tính, thậm chí hơi ghét, vì đồng tính từng để lại bóng đen lớn.Dù Tiểu Bạch thay đổi định kiến của anh, anh tuyệt đối không thể đột nhiên trở thành đồng tính.Chắc chắn vì cơ thể Tiểu Bạch quá đẹp, từ làn da trắng sứ, vòng eo thon nhỏ, đến hõm eo đáng yêu, tất cả như theo thẩm mỹ của anh, nên anh mới không ngừng nghĩ đến.Đúng, con người có bản năng theo đuổi cái đẹp, anh cũng không ngoại lệ.Nghĩ thông, Lục Cẩm Diên đứng dậy, bước nhanh ra khỏi sân.---Trong ký túc xá 611, Thẩm Chiếu đang cố dạy Khương Duật Bạch chơi game.Y chọn nhân vật dễ chơi cho Khương Duật Bạch, vừa chơi vừa giải thích luật.May mắn, Khương Duật Bạch nhớ tốt, nghe một lần là thuộc, nhưng lần đầu chơi, thao tác còn vụng về."
Không sao, cậu học nhanh lắm, chơi game cần luyện nhiều."
Thẩm Chiếu vỗ vai: "Đừng sợ, anh Thẩm sẽ dẫn cậu đến chiến thắng!"
Khương Duật Bạch gật đầu, cảm ơn: "Cảm ơn."
"Không có gì, phải thế chứ."
Thẩm Chiếu nhìn giờ, thắc mắc: "Sao anh Lục chưa về?
Hôm nay luyện tập muộn thế á?"
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo có mặt, cửa ký túc xá mở ra."
Về rồi!"
Thẩm Chiếu quay sang: "Anh Lục, vừa nãy tớ với Tiểu Bạch đang nói về cậu."
"Ừ."
Lục Cẩm Diên đáp, không dám nhìn người trên ghế: "Cả người toàn mồ hôi, tớ tắm trước."
Tắm xong, anh thấy Khương Duật Bạch lại vẽ tranh, thần sắc tập trung, rũ mắt, cổ thiên nga cong thành đường nét đẹp, trông cực kỳ mềm mại.Chỉ liếc một cái, anh vội dời mắt, ngồi ngay ngắn vào chỗ.Chốc lát, Thẩm Chiếu đứng dậy: "Tớ cũng đi tắm."
Tiếng nước vang lên trong phòng tắm, Lục Cẩm Diên thất thần vuốt điện thoại, chợt nảy ra ý tưởng.Do dự vài giây, anh đến gần phòng tắm, gõ cửa kính: "Lão tam, tớ để quên đồ trong phòng tắm, tìm giúp tớ."
"Đồ gì?"
Thẩm Chiếu mơ hồ hỏi: "Cậu tự vào lấy đi!"
Lục Cẩm Diên cắn răng, mở cửa bước vào.Thẩm Chiếu đang xoa xà phòng, quay lại: "Quên gì?"
Lục Cẩm Diên liếc thân hình bình thường của cậu ta, nhìn thêm lần nữa, xác định lòng mình không chút dao động, thậm chí hơi ghét.Anh lập tức yên tâm, thầm thở phào.Quả nhiên, anh không thể là gay!"
Rảnh thì luyện dáng, đừng chỉ chơi game."
Lục Cẩm Diên quay ra: "Không có múi bụng thì khó kiếm bạn gái."
Thẩm Chiếu: "?"
Vừa ra khỏi cửa, anh bắt gặp Khương Duật Bạch quỳ một gối sắp xếp vali.Do tư thế, vòng eo thon lõm sâu, làm cặp mông càng tròn căng.
Quần ngủ lụa mỏng không giấu được đường cong."
Bùm" tai Lục Cẩm Diên đỏ rực, theo phản xạ sờ mũi.⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.-Hắn là gay với Khương Duật Bạch a!Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).