- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 423,646
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #11
[Đm/Edit/Og] Xuyên Đến Bên Người Pharaoh Làm Quyền Thần - Kỷ Thụ
Chương 7: Thuận lợi mọi bề
Chương 7: Thuận lợi mọi bề
Chuyển ngữ: YeekiesVương hậu Meritaten và phe Thần điện đều không đưa ra câu trả lời ngay lập tức, nhưng Bá Y cũng không lo lắng.
Với mối quan hệ căng thẳng giữa hai thế lực này, việc họ trao đổi thông tin với nhau là điều không thể.Còn việc liệu hai thế lực này có từ chối hay không, Bá Y tin là không.Trong mắt họ, anh chỉ là một kẻ tép riu.
Meritaten mạnh mẽ chuyên quyền, không hề e sợ Thần điện, thậm chí còn cảm thấy chán nản vì sự dè dặt của đối thủ.Nếu anh đã tự tiến cử làm tiên tri để gây ấn tượng với họ về một người có dã tâm, thì bây giờ việc anh nôn nóng muốn lập công cũng là điều hợp tình hợp lý.Đối với đề nghị của anh, người phụ nữ này có lẽ sẽ cảm thấy thú vị như đang xem một vở kịch giết thời gian.
Có thể bà ta còn mong đợi anh sẽ mang đến những nội dung thú vị hơn nữa.Một trò giải trí sau bữa ăn do một con kiến nhỏ mang lại.Còn về Thần điện...Bá Y không hề nghi ngờ rằng đã có thế lực của Meritaten đầu quân cho Thần điện trước anh.
Như anh đã nói, sáu mươi tuổi là một cái tuổi mà người Ai Cập khó có thể đạt được.
Không ai dám chắc khi nào bà ta sẽ qua đời.Chính sự không chắc chắn này khiến những người dưới trướng bà ta phải sống trong dằn vặt mỗi ngày.
Meritaten có thể nhắm mắt xuôi tay một cách an lành, nhưng những kẻ phụ thuộc vào bà ta đang ở độ tuổi sung sức, các gia tộc lớn phải lo cho con cháu của mình.Trong mắt Thần điện, một con kiến như anh chẳng có tác dụng gì lớn, nhưng sự đầu quân của anh lại là một con bài tẩy mà Thần điện dùng để lay chuyển các thế lực khác, là bằng chứng cho thấy đế chế của Meritaten đang trên bờ vực sụp đổ.Càng có nhiều con bài như vậy, sức mạnh để phá vỡ nhóm thế lực của Meritaten càng lớn.Một ngày sau, Bá Y nhận được tin nhắn từ Meritaten trước.
Bà ta đồng ý, và dặn dò anh làm tốt, sẽ không bạc đãi anh.Thần điện rõ ràng cẩn trọng hơn, hai ngày sau mới trả lời.
Khoảng thời gian này chắc hẳn họ đã điều tra thân thế và lai lịch của anh.Một bên có tiền có quyền, một bên có nền tảng vững chắc.
Cả hai đều đã trả thù lao trước.Trước mặt Baal và Bart, Bá Y mở chiếc hộp báu mà Meritaten gửi đến.
Những hạt vàng lấp lánh lấp đầy chiếc hộp nhỏ bằng lòng bàn tay.Bá Y không hề thay đổi sắc mặt, nhưng trong mắt lại tràn đầy ý cười.
Quả nhiên, Meritaten rất mong đợi màn trình diễn của anh.
Anh nói với giọng đắc ý, như thể vừa được nhận một phần thưởng lớn: "Đây là Vương hậu Meritaten ban cho ta, dùng để chiêu đãi các cung nhân."
Baal và Bart nhìn nhau, đều thấy sự kinh ngạc trong mắt đối phương.Vương hậu Meritaten lại coi trọng tên nô lệ này đến vậy sao?Một hộp vàng với giới quý tộc không đáng bao nhiêu, nhưng một tên nô lệ thì cả đời, không, mười đời cũng không kiếm được nhiều như vậy."
Đây là cho các ngươi," Bá Y bốc một nắm nhỏ từ trong hộp ra đưa cho họ, "Xử lý thế nào là chuyện của các ngươi, hy vọng sau này chúng ta hợp tác vui vẻ."
Bart nhìn anh trai với ánh mắt mong đợi, không biết có nên nhận hay không.
Baal suy nghĩ một chút, dùng hai tay đón lấy, rồi đặt tay trái lên ngực hành lễ: "Đa tạ đại nhân Ay."
Bá Y cười tủm tỉm nói: "Đều là người một nhà, không cần khách sáo như vậy."
Baal nhận lấy không phải để giữ riêng, vừa ra khỏi cửa đã lập tức đích thân mang số vàng đó đến Thần điện.Vàng của Ai Cập đều do nô lệ khai thác.
Để tránh nô lệ lấy trộm, tất cả các quý tộc đều khắc ấn ký của mình lên vàng.
Nếu vàng được chuyển đến tay một quý tộc khác, nó sẽ được nấu chảy và khắc ấn ký mới.Người của Thần điện ngay lập tức kiểm tra, quả nhiên là ấn ký của Vương hậu Meritaten."
Xem ra Meritaten còn thích tên nô lệ này hơn chúng ta tưởng.
Meritaten quả thực không thể cưỡng lại được những khuôn mặt đẹp.
Có lẽ thật sự có thể lấy được tin tức gì đó thì sao," Thầy tư tế Tay trầm ngâm nói, "Đại tư tế, ngài nghĩ sao?"
Chuyện Meritaten mê sắc đẹp không phải là bí mật gì.
Hàng năm, bà ta đều rầm rộ tìm kiếm những chàng trai tuấn tú trong dân gian để đưa vào hậu cung.Thần điện cũng từng thử dùng cách này để tiếp cận Meritaten, nhưng bà ta quá thay đổi, chỉ hai ngày đã chán, căn bản không thể moi được tin tức hữu ích nào."
Có ích thì tốt, không có cũng không sao."
Đại tư tế Nophis của Thần điện cầm hạt vàng nhỏ trầm tư, ánh sáng của vàng phản chiếu một vệt vàng nhạt trên bộ râu bạc trắng của ông, "Cứ quan sát thêm."
"Với sự phô trương của tên nô lệ này, e rằng sau này sẽ không ít lần đắc tội với người khác.
Meritaten sắp xếp tên nô lệ này làm tiên tri cho Pharaoh, đã khiến Pharaoh giận dữ.
Hắn đã than phiền với ta mấy lần rồi."
Thầy tư tế Tay tỏ ra bất lực.Nophis khẽ thở dài: "Pharaoh tính cách ngây thơ, đối với chúng ta cũng là chuyện tốt.
Bớt đi được nhiều tâm tư."
Một lúc sau, ông trả lại hạt vàng cho Baal: "Đã là cho các ngươi, thì các ngươi cứ cầm đi."
Baal không từ chối, nhận lấy nhét vào túi, quỳ xuống hành lễ.Một bên khác.Baal và Bart vừa đi, Tanaro đã vào phòng sách."
Họ tìm ngươi làm gì?"
Tanaro hỏi rất thẳng thắn, "Ta hình như thấy họ cầm thứ gì đó vội vã ra ngoài."
Bá Y mỉm cười vẫy tay với hắn.
Tanaro nghi ngờ bước tới."
Nhìn xem, không ngờ Thần điện lại coi trọng ta đến vậy."
Bá Y khoe khoang mở hộp quà mà Baal và Bart đã gửi đến từ Thần điện.Trong hộp tròn là một bộ trang sức tinh xảo, vòng cổ bằng vàng, đính đá quý đỏ và xanh.
Chiếc vòng tay chạm khắc hình chim ưng sống động, còn có đôi bông tai làm bằng lông vũ và đá quý màu sắc.Giá trị nhất của chiếc vòng cổ này không chỉ là đá quý, mà còn là sự chế tác tinh xảo, nhìn là thấy có giá trị."
Thần điện tặng?"
Tanaro kinh ngạc.Bá Y gật đầu, nửa thật nửa giả nói: "Xem ra Thần điện quả thực có dã tâm với Vương hậu, ngay cả một nhân vật nhỏ bé như ta cũng phải ra sức lôi kéo."
Ngắm nhìn một lúc, anh đóng hộp lại, đẩy về phía trước: "Làm phiền ngươi mang bộ trang sức này đến chỗ Vương hậu."
"Ngươi không giữ lại sao?"
Tanaro tưởng anh sẽ giữ lại cho mình.
Dù sao Vương hậu cũng không yêu cầu phải nộp lại những thứ Thần điện tặng.
Rất ít người có thể cưỡng lại được những món trang sức tinh xảo như vậy, và giá trị mà nó đại diện.Nếu là hắn, hắn chắc chắn sẽ giữ lại cho riêng mình."
Ngươi coi ta là người như thế nào!"
Bá Y thẳng thắn bày tỏ lòng trung thành, "Lòng trung thành của ta đối với Vương hậu đâu phải là thứ trang sức nhỏ bé này có thể đong đếm được."
Tanaro cảm thấy mắt mình như bị thứ gì đó chói lóa.
Nếu hắn là người hiện đại, hắn sẽ biết có một từ gọi là "ánh sáng của chính nghĩa."
Đợi người cầm hộp trang sức ra ngoài, Bá Y cong môi cười nhẹ.Anh đương nhiên muốn bộ trang sức đó, nhưng nếu anh trực tiếp nhận lấy, khó tránh khỏi Meritaten sẽ nghi ngờ.
Vì vậy, chi bằng để Meritaten đích thân ban thưởng cho anh.Trước khi ra khỏi cửa, Bá Y gọi Tanaro lại: "Bart và Baal là thân tín của Đại tư tế Nophis, ngươi hãy để ý họ nhiều hơn, xem có thể moi được tin tức gì về Thần điện từ miệng họ không."
Tanaro nhíu mày, không ngờ Bart và Baal lại có thân phận như vậy."
Vâng, đại nhân Ay," hắn cúi người hành lễ, "Họ không đề phòng ta, ta sẽ tận dụng tốt cơ hội này."
Đến tối, Tanaro quả nhiên lại mang hộp trang sức về."
Vương hậu nói ngươi làm rất tốt, bộ trang sức này ban thưởng cho ngươi."
Tanaro nhớ lại biểu cảm của Vương hậu khi nhìn thấy hộp trang sức, nửa phần là tán thưởng, nửa phần là hài lòng.
Bà ta còn khen với nữ quan Fufu bên cạnh rằng quả nhiên không nhìn lầm đứa trẻ này, là một người có thể chống lại cám dỗ.Bá Y hướng về phía cung điện của Bastet hành lễ, rửa tay, rồi dùng một miếng vải trắng lót, với thái độ thành kính cất món trang sức vào trong tủ của mình.Cảm giác đó lại đến.
Tanaro lại bị chói mắt một lần nữa, thật là chói lòa.Bá Y nghĩ thầm, đây là tài sản thứ hai của anh ở Ai Cập cổ đại, là vốn để làm giàu.___Ngày hôm sau, Bá Y lại phải đến dạy học cho tiểu Pharaoh.Trước khi ra ngoài, anh đặc biệt đeo bộ trang sức của Thần điện.
Bộ trang sức tinh xảo và lộng lẫy đeo trên người anh, càng làm tôn lên làn da trắng ngần, tăng thêm vài phần cao quý.Việc công khai đeo bộ trang sức này, trong mắt Baal và Bart là Bá Y đang ngầm ám chỉ với Thần điện rằng anh là người của họ.
Còn trong mắt Tanaro, Bá Y đang thể hiện lòng trung thành với Vương hậu Meritaten, chứng minh giá trị của bản thân.Sau khi đầu quân cho Thần điện, Bá Y đã phát hiện ra lợi ích thứ hai.Đó là không cần phải đi bộ đi làm nữa.
Vừa ra khỏi cửa đã thấy có kiệu.
Chiếc kiệu này có hình dáng hơi khác so với kiệu truyền thống của Trung Hoa.
Phía trước kiệu còn có một bệ bước, phía trước bệ bước là những phù điêu tinh xảo.Vẫn là phương thức di chuyển chủ yếu dựa vào sức người.Thần điện đã bố trí cho anh bốn người khiêng kiệu khỏe mạnh, da sẫm màu, cơ bắp cuồn cuộn, trông rất đáng tin cậy.Bá Y ngồi vào trong thử, không gian không lớn, ghế hơi cứng, nhưng vẫn tốt hơn là phải đi bộ một tiếng đồng hồ để đến chỗ làm.Không thể không cảm thán lần nữa, phúc lợi của nhân viên của một doanh nghiệp chuỗi toàn quốc thật sự rất tốt.Thế là anh cứ thế lắc lư theo từng bước chân, đến được Chư Thần điện nơi Pharaoh ở, trước giờ học.Khi xuống kiệu, người khiêng kiệu lấy ra một chiếc hộp gỗ từ trong túi hành lý đưa cho Bá Y.Bá Y lấy ra, đó là mấy cuốn sách.
Mở ra xem nội dung, là lịch sử chữ viết Ai Cập, cách viết,...
Quá tốt, đây là tài liệu dạy học phụ trợ của anh.Cung điện của Pharaoh vô cùng yên tĩnh, chỉ có một cung nhân đứng đợi lặng lẽ ở một góc.Những khung cửa sổ lớn để ánh nắng xuyên vào không chút cản trở, làm cho tấm rèm vải lanh treo rủ lay động qua lại.Laheris mặt không biểu cảm nhìn Bá Y bước vào, đặt tay trái lên ngực hành lễ với hắn."
Tên nô lệ này thật không có quy củ, ngươi phải hành lễ quỳ lạy thần tử."
Laheris đứng trên bậc thang, nói với giọng điệu bề trên.Bá Y kinh ngạc nhướng mày: "Ta quả thực không hiểu quy củ, ta thấy tướng quân Mieville hành lễ như thế, ta cũng làm theo."
Laheris nghẹn lời.Mieville hành lễ như vậy là vì căn bản không coi hắn ra gì, khinh thường vương quyền.
Nhưng hắn lại không thể nói rõ chuyện này ra, sẽ khiến hắn trông rất vô năng."
Chúng ta vào học đi."
Bá Y bước tới đặt sách lên bàn, ngồi xuống chỗ của mình.Laheris cười lạnh: "Ngươi không phải nói ta không xứng làm học trò của ngươi sao?"
Bá Y khẽ cười một tiếng: "Ngươi đừng hiểu lầm, ta chỉ là nhận bổng lộc của vua, gánh vác nỗi lo cho vua mà thôi."
Thần điện bây giờ muốn lợi dụng sự quật khởi của Pharaoh, anh phải giả vờ hợp tác.
Dù sao anh cũng chỉ là một tên nô lệ, đối phó qua loa với Thần điện cũng không thể bị trách móc gì.
Họ thu nạp anh cũng không phải để anh dạy dỗ Pharaoh.Ngừng một lát, anh lại nói: "Ở quê hương của ta có một từ, khá phù hợp với mối quan hệ giữa chúng ta."
Laheris cảm thấy mình không nên tiếp lời, nhưng nhìn thấy màu da khác biệt rõ ràng của Bá Y so với người Ai Cập, hắn vẫn không nhịn được tò mò hỏi: "Gì?"
Bá Y khẽ cong môi: "Giáo viên tình nguyện, ý là hỗ trợ công việc giáo dục ở những vùng lạc hậu."
Laheris lạc hậu: "..."
Meritaten chắc chắn có một bộ phận đặc biệt, chuyên đào tạo những người có tài năng chọc tức người khác đi.Bá Y thấy tiểu Pharaoh tức đến đỏ cả tai, tưởng đứa trẻ này lại sắp nhảy dựng lên mắng chửi, không ngờ đối phương lại đột nhiên bình tĩnh lại, hỏi anh: "Quê hương của ngươi ai ai cũng được đi học sao?"
Bá Y ngạc nhiên nhìn hắn một cái, không ngờ hắn lại có thể nắm bắt được chi tiết trong lời nói của mình."
Cũng đúng," anh nói, "Chúng ta phổ cập giáo dục, mỗi người đều có quyền được đi học."
Laheris trầm tư: "Mọi người đều được giáo dục, vậy người cai trị chẳng phải không thể trị nước sao?"
Ở Ai Cập, chỉ có một số ít người có thể đọc sách, học tập, tiếp nhận giáo dục.
Trong đó đa phần là giới quý tộc, thầy tư tế, quan chức.Bá Y nhìn hắn từ trên cao xuống, ngón tay khẽ gõ hai cái lên mặt bàn.Đây là thói quen nhỏ của anh, biểu thị đang suy nghĩ."
Tại sao ngươi lại nghĩ như vậy?" anh hỏi.Laheris do dự một lúc rồi nói: "Người thông minh như sông như biển, người có tài năng nhiều không kể xiết.
Tiếp nhận giáo dục sẽ khiến họ có nhận thức và phán đoán.
Giống như bây giờ, những người trong cung điện này đều theo Meritaten, chứ không phải ta - một Pharaoh."
Chỉ có những người dân mù quáng mới kiên định tin rằng hắn – Laheris, là người kế vị có thể đối thoại với thần linh, là Pharaoh duy nhất của Ai Cập.Bá Y nhìn vị Pharaoh còn non nớt rơi vào trầm tư.Theo anh được biết, tiểu Pharaoh này tuy đã mười tuổi, nhưng chưa từng đọc sách.
Điều này có thể được xác nhận qua những nét chữ nguệch ngoạc như vẽ bậy của hắn ở buổi học trước.Một đứa trẻ chưa từng được giáo dục, lại chưa từng gặp Pharaoh đời trước, vậy mà lại có kiến giải về thuật ngu dân.Đúng vậy, thuật ngu dân.Đây là thuật đế vương, thuật ngu dân mà bách gia chư tử đã cùng ngầm thừa nhận ở thời Xuân Thu Chiến Quốc.Đạo gia có câu: Người xưa giỏi dùng đạo, không phải để làm dân thông minh, mà là để làm dân ngu muội.
Dân khó trị là vì họ quá thông minh.Nho gia cũng nói: Dân có thể sai khiến theo, không thể khiến họ biết.Thương Ưởng - nhà cải cách nổi tiếng đã từng nói: Dân mạnh nước yếu, dân yếu nước mạnh.
Nước có đạo, việc quan trọng nhất là làm dân yếu đi.Người cai trị dựa vào việc bóc lột, vắt kiệt sức lao động của phần lớn dân chúng, để duy trì cuộc sống xa hoa, hưởng thụ và địa vị thống trị của mình.Dân chúng duy trì trạng thái ngu dốt, chỉ cần cắm đầu làm việc, làm trâu làm ngựa.
Đây là kết quả mà tất cả những người cai trị đều mơ ước.Vì vậy, từ xưa đến nay, từ xã hội nô lệ đến xã hội phong kiến, giáo dục luôn là nguồn tài nguyên khan hiếm, bị tầng lớp thượng lưu kiểm soát.Ai Cập ngày nay cũng vậy.
Họ gọi việc được giáo dục là sự lựa chọn của thần linh, nhưng thực chất đó chẳng phải là việc vận dụng thuật ngu dân của người đi trước sao."
Ngươi thông minh hơn ta tưởng một chút."
Bá Y không tiếc lời khen ngợi, "Đã thoát khỏi cấp độ xác ướp rồi."
Laheris giật mình.
Tuy không hiểu xác ướp là gì, nhưng dù sao cũng không phải là một từ tốt.
Tuy nhiên, từ lúc quen biết đến giờ, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy lời khen ngợi từ miệng người này.
Một cách khó hiểu, hắn lại cảm thấy có chút phấn khích.Laheris kịp thời ngăn lại suy nghĩ đáng sợ của mình.
Hắn là một Pharaoh, cần gì lời khen ngợi và sự công nhận của một tên nô lệ.Mặc dù nghĩ vậy, nhưng khóe miệng hắn vẫn không nhịn được cong lên một chút.Ánh nắng xuyên qua khung cửa sổ, rọi xuống hàng lông mày sâu thẳm của thiếu niên.
Đôi mắt màu vàng sẫm lấp lánh.
Bá Y nghĩ thầm, đúng là dễ dụ như một con mèo.
Chỉ cần khen một câu là cái đuôi đã vểnh lên rồi."
Bài học hôm nay," anh lật hai trang trong tài liệu dạy học phụ trợ, "Ngươi hãy chép lại những chữ ở đây một lần đi."
Laheris mím môi, miễn cưỡng nói: "Thầy tư tế Tay đã dạy ta nhận mặt chữ rồi."
Hắn không muốn học những kiến thức vô dụng này từ tên nô lệ này, lãng phí thời gian vô ích.Bá Y cười như không cười nhìn hắn, tùy tiện chỉ vào một chữ trên sách: "Đây là chữ gì?"
Laheris không biết anh định làm gì, nhưng vẫn trả lời: "Thần miếu."
"Sai rồi," Bá Y nói, "Đây là thần linh."
Laheris sững sờ, nhíu mày: "Không thể nào, Tay dạy ta là thần miếu."
Bá Y khẽ cười một tiếng: "Sao ngươi biết hắn dạy đúng, còn ta dạy sai?"
Laheris không nói gì, chỉ nhíu mày chặt hơn.Bá Y vươn tay gõ nhẹ lên mặt bàn, nói một cách lơ đãng: "Ngươi chẳng qua chỉ là có thành kiến, cho rằng ta là một tên nô lệ không có học thức mà thôi.
Tầm nhìn thiển cận và thô thiển.
Bài tập ta đã giao rồi, làm hay không tùy ngươi."
Nói xong, anh đứng dậy khoan thai rời đi, đường hoàng bỏ tiết, để lại tiểu Pharaoh với vẻ mặt khó coi đứng tại chỗ."
Pharaoh," người hầu Todd vẫn im lặng đứng dưới điện bước tới, "Tên nô lệ này quả thực quá ngạo mạn.
Không có học thức lại còn dám liên tục nói những lời ngông cuồng.
Chi bằng tìm một cái cớ, đưa hắn đến chỗ người Medjay."
Đó mới là nơi mà một tên nô lệ nên ở.Vẻ tức giận trên mặt Laheris dần biến mất, hắn liếc nhìn Todd với vẻ mặt khó đoán: "Đừng quên thân phận của ngươi."
Todd giật mình, quỳ xuống nhận tội: "Là nô tài tự cao tự đại, xin Pharaoh trừng phạt."
Ánh mắt màu vàng sẫm của Laheris sâu hơn một chút, nhìn chằm chằm vào hướng Bá Y đã rời đi.
Một lúc sau, hắn thấp giọng nói: "Sắp xếp người đi điều tra lại quá khứ của Ay này."
Người hầu Todd đáp lời, hơi do dự rồi hỏi: "Vậy hôm nay nô tài phải báo cáo thế nào với phía đại tư tế?"
Laheris cúi đầu, giọng nhàn nhạt: "Ngươi chi bằng mượn một cái não của xác ướp."
Todd cẩn thận hỏi: "Pharaoh, xác ướp là ai?"
Laheris nhìn xuống hắn, cảm xúc trên mặt khó đoán.Todd vội vàng cúi đầu: "Nô tài biết lỗi."
Laheris im lặng.
Ngay khi Todd cho rằng Pharaoh sẽ trừng phạt mình mà lo sợ, hắn đột nhiên cầm lấy cuốn sách mà đại nhân Ay đã để lại, hỏi: "Đây là chữ gì?"
Todd liếc nhìn, thận trọng nói: "Thần miếu."
Laheris: "..."
Tên nô lệ đáng chết này quả nhiên là đang trêu đùa hắn.【Lời tác giả】Tiêu chuẩn đo lường IQ mới: Xác ướp---Gợi ý:① Người Medjay là lực lượng cảnh sát của Ai Cập cổ đại, duy trì trật tự, xử lý các vụ án hình sự, đảm nhiệm công việc phòng vệ thành phố, và quản lý nô lệ.② Từ "xác ướp" có nguồn gốc từ tiếng Ba Tư "mumiai", là một từ được tạo ra sau này.
Người Ai Cập cổ đại sẽ không gọi như vậy (thi thể của chính họ?).---Thành thật xin lỗi, đã cập nhật muộn rồi ~---【Yeekies's note】Tựa chương 7: 左右逢源"Zuǒ yòu féng yuán" (bính âm: zuǒ yòu féng yuán) là một thành ngữ Trung Quốc, xuất hiện lần đầu trong tác phẩm "Mạnh Tử – Lý Lâu Hạ", thuộc thời kỳ tiền Tần, do Mạnh Tử và các học trò ghi chép lại.Nghĩa đen của thành ngữ này là "đi về phía trái hay phải đều gặp được nguồn nước", ngụ ý rằng đi đến đâu cũng gặp điều thuận lợi = thuận lợi mọi bề.Ban đầu, thành ngữ được dùng để ca ngợi những người học thức sâu rộng, ứng biến linh hoạt, có thể xử lý mọi việc một cách trôi chảy, không lúng túng.Về sau, cụm này còn được mở rộng nghĩa:– Khi dùng theo hướng tích cực, nó mô tả người làm việc trôi chảy, biết tận dụng hoàn cảnh một cách hợp lý.– Khi dùng với sắc thái tiêu cực, nó trở thành lời mỉa mai những người khéo luồn lách, gió chiều nào theo chiều nấy, miễn sao có lợi cho bản thân.Cre: Baidu