Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Ly Hôn Nhất Thời, Truy Thế Hoả Tá Tràng

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
405,339
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
298898252-256-k619292.jpg

Ly Hôn Nhất Thời, Truy Thế Hoả Tá Tràng
Tác giả: DnhTn4
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Kết HE nha mấy bà.

Không có SE đâu nha dù tôi thích ngược nhưng chịu không được kết SE
Tác giả : Giang Hoa Tự Hoả

Văn án:
[ vả mặt, tra công biến trung khuyển, ly hôn xong tra công ngoài mặt nói không yêu, thân thể lại rất thành thật ]
Thời điểm kết hôn, Hoắc Nam Phong thề thốt son sắt mà nói, đời này chỉ Yêu Thẩm Thần cậu.

Ba năm sau, Thẩm Thần thân thế bị hao tổn, khó có thể mang thai, Hoắc Nam Phong ghét bỏ hắn không thể giúp Hoắc gia nối dõi tông đường, hai người như vậy mà ly hôn.

Qua một tuần, Thẩm Thần nhận được thiệp đính hôn của Hoắc Nam Phong , mà cậu lại vừa vặn có thai lúc này.

Hắn quyết định rời đi thành phố này, đi một thành phố khác trộm sinh một hài tử.

Không ngờ vừa đến sân bay, bị Hoắc Nam Phong phẫn nộ tóm được.

--------------------------------
1, Lãnh khốc bá đạo Alpha công X xinh đẹp quật cường Omega thụ
2,Phổ cập đơn giản về ABO: Alpha thân thể khoẻ mạnh công × Omega xinh đẹp tinh xảo có thể sinh con, Beta bình thường.

Và điều quan trong là mình mới edit truyện thôi lại còn là bộ ABO nữa nên có gì mong mọi người thông cảm nha.

Tác giả : Giang Hoa Tự Hoả cùng bộ với bộ truyện "Chia tay xong tra công điên rồi"
Là một bộ ABO
Truyện được lấy nguồn từ WiKidich và không chắc chắn sát nghĩa 100% .

Tất nhiên là có ngược rồi vì tôi thích ngược mà Tags: abodammeidammyguongvolailanhsinhcon​
 
Ly Hôn Nhất Thời, Truy Thế Hoả Tá Tràng
Văn án


Beat: Iris【 Vả mặt cực đã, tra công biến trung khuyển, tra công sau khi ly hôn ngoài mặt nói không yêu, thân thể lại rất thành thật 】
Lúc kết hôn, Hoắc Nam Phong thề thốt son sắt mà nói, đời này chỉ yêu mỗi một Thẩm Thần.

Ba năm sau, tử cung của Thẩm Thần bị tổn thương, khó có thể mang thai.

Hoắc Nam Phong ghét bỏ cậu không thể nối dõi tông đường giúp nhà họ Hoắc, hai người cứ vậy mà ly
hôn.

Qua một tuần, Thẩm Thần nhận được thiệp đính hôn của Hoắc Nam Phong, khéo thế nào ngay lúc ấy cậu lại mang thai con của Hoắc Nam Phong.

Vì thế cậu quyết định rời khỏi thành phố này, đi tới một thành phố khác lén sinh con.

Nào ngờ vừa đến sân bay đã bị Hoắc Nam Phong tức giận túm được.

--------------------------------
1.

Lãnh khốc bá đạo Alpha công X Xinh đẹp quật cường Omega thụ
2.

Phổ cập khoa học về ABO:
- Alpha là giống chó đực mạnh mẽ.

- Omega xinh đẹp mỹ miều có khả năng sinh nở.

- Beta thuộc diện phổ thông.

3.

Tác giả hứa không bỏ hố, không viết văn theo kiểu đầu voi đuôi chuột.

4.

Nhân vật và các thành phố có tên trong truyện đều không dựa trên nguyên mẫu đời thực.
xin lưu ý không ghép linh tinh cho địa danh, nhân vật có thật có thật.Note editor: Cực kỳ quan trọng.

Mình mới edit truyện thôi, bộ này còn là ABO nữa nên có sai sót gì mong mọi người thông cảm nha.
 
Ly Hôn Nhất Thời, Truy Thế Hoả Tá Tràng
Chương 1: Sinh không được hài tử


Beta: Iris-"Chát"Tiếng bạt tai trong trẻo vang lên ngay trước cửa Cục Dân Chính khiến người qua đường xung quanh xúm xít lại xem.

Họ chỉ thấy một nam Alpha thân hình cao lớn, mặc âu phục trịnh thượng vậy mà lại bị một Omega mảnh khảnh tát một cái.-"Cậu bớt nổi điên ở chỗ này đi, cẩn thận tôi xử lý cậu đấy!"

Dưới tình hình Thẩm Thần còn muốn tát vài cái nữa, Hoắc Nam Phong nắm chặt tay cậu, mặt mày phẫn nộ ra lệnh cảnh cáo.Nếu không phải niệm tình phu thê, một Alpha thân thể khỏe mạnh như hắn sao lại để Thẩm Thần đánh hắn trước mặt mọi người như vậy, phải sớm vặn nát tay cậu rồi mới phải.Thẩm Thần nghe hắn cay nghiệt cảnh cáo, tay run lên, lồng ngực truyền đến một trận đau đớn sắc lạnh.-"Tôi nổi điên?

Vừa nãy anh nói tiếng người à?

Ai cũng có thể mắng nhiếc tôi không sinh được con, riêng anh không có tư cách nói câu ấy!"

Nếu không phải ba năm trước đây cậu thay Hoắc Nam Phong gánh chịu mưu kế của đối tác thì làm sao lại khiến tử cung bị tổn thương.

Vốn dĩ ngay từ đầu Thẩm Thần cũng không đến nỗi không sinh được con, không cách nào nối dõi tông đường cho nhà họ Hoắc.Thế mà ban nãy lãnh giấy ly hôn, Hoắc Nam Phong lại dùng lời lẽ khinh miệt nói:
-“Cậu không sinh được chắc về sau tái hôn cũng khó đây.

Khu biệt thự phía Đông kia tặng cho cậu đấy.”

Lời này đối với Thẩm Thần quả thực chính là vô cùng nhục nhã!

Cậu tức giận không chịu được vậy nên mới tát Hoắc Nam Phong một cái.-"Buông tay!"

Thẩm Thần nén nước mắt, dùng sức giãy giụa vài cái “Nhà của anh tôi không cần!"

-"Nháo đủ chưa?

Hừ, khác gì con đàn bà đanh đá đâu?"

Hoắc Nam Phong nhíu mày, khuôn mặt anh tuấn lộ rõ vẻ mất kiên nhẫn, "Bây giờ cậu nói không cần nhà ở vậy sau này đừng đến lúc đó lại tới tìm tôi cầu xin, rắc rối."

-"Anh yên tâm, coi như tôi ra đường ăn xin cũng sẽ không xin nhà họ Hoắc một phân tiền!"

Mắt Thẩm Thần đỏ bừng, quật cường cất lời, không chịu yếu thế nửa phần.-"Tùy cậu."

Hoắc Nam Phong lạnh nhạt ném lại một câu, rồi nghênh ngang lên xe rời đi.Thẩm Thần đứng ở cửa Cục Dân Chính như cũ.

Trời đông lạnh giá còn có gió thổi, lạnh tới nỗi khiến Thẩm Thần run rẩy, cả mũi và mắt đều đỏ rực dường như sắp khóc tới nơi.

Nhưng cậu không khóc, cúi đầu nhìn vào đống giấy tờ ly hôn.Có lẽ là vì lạnh quá, tay cầm quyển sổ run rẩy mạnh mẽ, đút vào trong túi nhiều lần không được, Thẩm Thần dứt khoát nắm chặt chúng trong tay.Lang thang đi một đoạn đường dài trong vô định, Thẩm Thần rốt cuộc cũng không nhịn được, quay đầu lại liếc nhìn một cái.

Cậu thấy chiếc xe BMW kia vội vã lao đi, rất nhanh đã biến mất.

Cho tới tận bây giờ cậu mới ý thức được, mình và Hoắc Nam Phong hoàn toàn kết thúc.Hai người kết hôn ba năm, trước hai năm trước gọi là như sơn tựa keo cũng không quá, thế mà sau một năm lại luôn cãi nhau, một chút việc nhỏ lông gà vỏ tỏi thôi mà cũng cãi được.Đêm qua, bọn họ còn cãi nhau tới nửa đêm, tính cả nợ cũ lẫn nợ mới, cuối cùng Hoắc Nam Phong lại lạnh lùng mà vứt lại hai chữ:
-“Ly hôn!”

Sáng sớm hôm nay, bọn họ liền tới Cục Dân Chính xử lý thủ tục ly hôn, so năm đó lãnh giấy kết hôn còn nhanh hơn.

Có thể thấy được Hoắc Nam Phong đã sớm chịu đủ cuộc hôn nhân này rồi, một khắc cũng chờ không được.

Buồn cười chính là cậu còn thấy không rõ, mỗi lần cãi nhau sau đó vẫn nghĩ là Hoắc Nam Phong đối với cậu còn có tình cảm, cậu lại là người chủ động xin lỗi, ai ngờ người ta ngại phiền từ sớm.

Vừa rồi anh ta nói cái gì?

Nói cậu giống con đàn bà đanh đá.

-"Haha, chỉ sợ ở trong mắt hắn chỉ có Tô Tiêu mới là tri kỷ trìu mến nhất."

Tô Tiêu cũng là Omega, nhưng cô ấy là nữ O.

Tử cung so với nam O càng thích hợp để mang thai hơn.

Hơn nữa cô ấy còn dịu dàng, hiền lành động lòng người, từ trên xuống dưới nhà họ Hoắc không ai không thích cô.Nghĩ đến sự yêu thương Hoắc Nam Phong dành cho Tô Tiêu, Thẩm Thần khóe môi cong lên nụ cười châm chọc.Mỗi lần Hoắc Nam Phong về nhà, Thẩm Thần muốn nói chuyện với Hoắc Nam Phong thân mật, chưa nói được hai câu Tô Tiêu đã tới gõ cửa, luôn lấy cớ tìm Hoắc Nam Phong giúp đỡ.Vì thế Thẩm Thần cãi nhau với Hoắc Nam Phong không biết bao nhiêu lần.Mỗi lần Hoắc Nam Phong đều nói:
- "Tiêu Tiêu còn nhỏ, cậu là anh trai phải rộng lượng một ít.

Huống chi cậu lại là đàn ông đi so đo với một cô gái làm gì."

Thẩm Thần nhịn rồi lại nhịn, nhịn cho tới hôm nay, không đổi được sự tông trọng của Hoắc Nam phong mà còn đi tới bước đường ly hôn.Kỳ thật không tính có Tô Tiêu, cậu và Hoắc Nam Phong cũng sẽ ly hôn, nói đến cũng vẫn là vì nhà họ Hoắc trên dưới đều ngại chuyện cậu không sinh được con, không thể giúp nhà họ nối dõi tông đường.Bọn họ đã quên từ lâu trước đây vì sao Thẩm Thần lại bị thương tới nỗi tử cung xuất hiện vấn đề.Trở về phòng cho thuê, Thẩm Thần cái gì cũng không làm, ngồi trước cửa sổ ngẩn người thật lâu.Tới khi đêm về, cậu không muốn một mình ngồi trong căn phòng trống rỗng ở nhà thuê nên rủ rê cánh bạn thân tới bar.Về sau mỗi lần nghĩ lại đêm ấy, Thẩm Thần đều hối hận không kịp, hận không tìm được cái lỗ để chui xuống.Nếu biết trước ra ngoài uống rượu cũng gặp phải Hoắc Nam Phong, cậu nên trốn ở phòng cho thuê tiếp tục ngủ thì hơn.

Đáng tiếc trên đời này không có thuốc hối hận._______________________________
Chào các cô nha tôi đăng chương mới rồi nè.

Dạo này sắp Tết nên lười quá.

Mong là các bạn vẫn ủng hộ nha.

Note: Những chương ghi beta là đã có beta, thay đổi về cách xưng hô, nếu chương nào mà chưa thấy chữ beta là chưa được chỉnh sửa, vì tôi mới được một bạn beta giúp.
 
Ly Hôn Nhất Thời, Truy Thế Hoả Tá Tràng
Chương 2: Thiếu một lời xin lỗi


Edit+Beta: TrangQuán bar ánh đèn lờ mờ, bật nhạc rock and roll rất sôi nổi.Thẩm Thần cùng A Lâm ngồi dựa vào ghế dài uống rượu.Uống hết một ly, nước mắt Thẩm Thần không khống chế được mà chảy ra, trong miệng tất cả đều là hương vị chua xót."

Rượu uống thật cay.”

Cậu che giấu cảm xúc nói, chỉ có chính mình biết thật ra không phải là rượu cay, mà là nỗi khổ trong lòng.“Rượu ngon, có một chút rượu cũng không uống được cậu thật vô dụng.”

A Lâm không chút khách khí mà nói lời tổn thương cậu, đôi mắt lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ, bỗng nhiên sắc mặt thay đổi .

“Kia không phải Hoắc Nam Phong sao?

Cô gái hắn ta ôm kia là ai?”

A Lâm dùng khuỷu tay đẩy Thẩm Thần, cậu vẫn chưa biết Thẩm Thần cùng Hoắc Nam Phong đã ly hôn.Thẩm Thần ngẩn ra, cậu không thể nhớ nổi Hoắc Nam Phong đối với mình lộ ra vẻ mặt ôn nhu tươi cười như kia là lúc nào, mà hiện tại hắn lại đem vẻ mặt kia đối với cô gái đó.Không đợi Thẩm Thần mở miệng, A Lâm đã đứng lên nói với Thẩm Thần:
"Tớ còn tưởng rằng Hoắc Nam Phong là tên đàn ông tốt, không nghĩ tới là tra nam!, mình thay cậu đòi lại công bằng ”
“Đừng!

Chờ một chút!”

Thẩm Thần vội vàng đuổi theo A Lâm.Mới vừa đuổi theo đi tới, cậu đã thấy A Lâm như nổi điên chạy đến chỗ Hoắc Nam Phong, duỗi tay bắt lấy Tô Tiêu, nhưng lại bị thân thủ nhanh nhẹn của Hoắc Nam Phong bắt lấy tay.Thẩm Thần trong lòng căng thẳng.Hoắc Nam Phong đã học qua võ ,bàn tay kia của hắn không biết đã vặn gãy bao nhiêu cánh tay, cậu sợ Hoắc Nam Phong không lưu tình mà làm thương A Lâm.-Hoắc Nam Phong mắt lạnh liếc Thẩm Thần:
“Chuyện gì?”

-Thẩm Thần vội vàng đi đến chỗ Hoắc Nam Phong tay:
“Không có việc gì không có việc gì, bạn tôi uống nhiều quá, anh mau buông tay cậu ấy ra.”

Hoắc Nam Phong lúc này mới buông ra tay.

A Lâm có men say trong người, thấy Hoắc Nam Phong vẫn còn ôm Tô Tiêu, lập tức nổi giận lôi đình:
“Hoắc Nam Phong, anh không sợ Thẩm Thần đau lòng sao ?

Thẩm Thần đứng ở trước mặt anh, anh còn cùng tiện nhân này dây dưa……”

Thẩm Thần ngăn cản cậu:
“ Cậu đừng nói nữa!”

“Thẩm Thần cậu đừng buồn, nhanh chóng cùng hắn ly hôn!

Ly hôn với Hoắc Nam Phong cậu còn có thể tìm được Alpha tốt hơn, đỡ phải mỗi ngày phải chịu hắn ta.”

“Không phải, cậu đừng nói nữa……”

“Còn có cô, tiện nhân này!”

A Lâm hung tợn mà nhìn chằm chằm Tô Tiêu, “ Cô có xấu hổ hay không?

Câu dẫn chồng người khác , tiểu tam ra cửa đã bị xe đâm chết!”

Đúng lúc này, Hoắc Nam Phong lạnh lùng mà nói một câu:
"Tôi cùng Thẩm Thần đã ly hôn.”

“Cái gì?”

A Lâm trừng lớn đôi mắt, ngây dại."

Cậu không nói với cậu ta sao?”

Hoắc Nam Phong hỏi Thẩm Thần, khuôn mặt tuấn tú lộ ra một nụ cười trào phúng, “ Cậu không phải là luyến tiếc tôi chứ?”

Những lời này giống như có một bàn tay hung hăng mà tát vào mặt Thẩm Thần nóng rát, làm cậu vừa xấu hổ lại khó chịu, không biết nên đối mặt với Hoắc Nam Phong như thế nào.Hoắc Nam Phong thấy Thẩm Thần không nói tiếng nào, môi mỏng gợi lên một cách châm chọc:
“Thẩm Thần, dư tình chưa xong cũng nên buông tay .”

“ Tôi đã sớm đối với anh hết hy vọng!”

Thẩm Thần nỗ lực áp xuống nỗi đau trong ngực, làm bộ dạng không thèm để ý , “Dư tình chưa xong?

Anh đừng có tưởng bở!”

Hoắc Nam Phong bỗng chốc mặt trầm xuống, khiến cho người ta cảm thấy lạnh lẽo, cười lạnh nói:
- “ Tốt nhất là vậy , không có việc gì đừng tới làm phiền tôi!”

Giọng điệu như mỉa mai Thẩm Thần vẫn còn phải dính lấy hắn.Thẩm Thần cắn răng, nhấp môi không nói, lôi kéo A Lâm xoay người rời đi.

“Chờ một chút.”

Tiêu Tô dựa vào lồng ngực Hoắc Nam Phong đột nhiên nói lên, khuôn mặt kiều diễm lộ ra một tia ủy khuất:
“Thẩm Thần ca ca, anh không cảm thấy anh cùng người bạn này thiếu em một tiếng xin lỗi sao?"

Có gì sai xót thì các cô bảo tôi nhé , tôi vừa đọc vừa edit á .

Tết nhất mà tôi lười quá😄
 
Ly Hôn Nhất Thời, Truy Thế Hoả Tá Tràng
Chương 3 : Xin lỗi Tô Tiêu đi


Thẩm Thần tiếp tục bước đi.Tô Tiêu ủy khuất nói:
- “Nam Phong ca ca, vừa rồi anh cũng nghe thấy, bọn họ mắng em là tiện nhân, còn nguyền rủa em bị xe đâm chết.

Nhưng em cũng không có làm gì có lỗi với Thẩm Thần ca ca.”

Thẩm Thần tâm phiền ý loạn, căn bản không để ý đến cô ta, liền nhấc chân rời đi.Hoắc Nam Phong một phen nắm lấy tay cậu, dùng mệnh lệnh nói:
- “Thẩm Thần, xin lỗi Tiêu Tiêu đi”Lực cầm tay của hắn rất lớn, không có chút thương tiếc nào, như là nếu Thẩm Thần không xin lỗi hắn sẽ không buông tha cho cậu.Thẩm Thần cảm giác xương cốt đều đau, rồi trong lòng cũng đau, nhìn lại dạng Hoắc Nam Phong bộ ôm Tô Tiêu vào lòng , cậu kiên quyết nói : - “Tôi sẽ không xin lỗi!"

Đèn sáng choang, Thẩm Thần mặt mày quật cường, ngũ quan tinh xảo,làn da đã vốn trắng do trời lạnh lại càng trắng hơn, đôi môi mỏng mấp máy.- "Cậu lặp lại một lần nữa!”

Hoắc Nam Phong sắc mặt trầm xuống.Làm một Alpha có quyền lực , hắn có thói quen là Omega nào nhìn thấy hắn đều thuận theo lấy lòng , mặc dù hắn cùng đã Thẩm Thần ly hôn, hắn cũng cho rằng chính mình nói như thế nào, Thẩm Thần cũng phải làm theo.- “Tôi nói tôi sẽ không xin lỗi, bởi vì A Lâm không có nói sai!”

Thẩm Thần quật cường mà nói, “Sáng nay anh mới vừa cùng tôi ly hôn, buổi tối liền cùng người làm muội muội này ở cùng nhau.

Này nếu không phải chưa công bố tin tức ly hôn, nói ra ai tin các người?

Hoắc Nam Phong, Tô Tiêu, là các người phải xin lỗi tôi,chứ không phải là tôi xin lỗi các người !”

Nói xong Thẩm Thần lại chỉ vào Tô Tiêu nói:
- “Ta nhịn cô thật lâu!

Cô ở lòng tôi chính là tiện nhân, thấy cô tôi liền ghê tởm!”

- “Thẩm Thần, cậu câm miệng lại cho tôi!”

- “ Tôi dựa vào cái gì mà phải câm miệng?

Tôi nói đúng có phải hay không?

Các người không muốn nghe, tôi càng muốn nói!

Hoắc Nam Phong, nữ nhân trong lòng ngực anh, là người dành lão công của người khác , không biết xấu hổ, chính là một tiện nhân ghê tởm ……”

-"Chát!"

Hoắc Nam Phong tát một cái ở trên mặt Thẩm Thần m, không có chút nào lưu tình.Tiếng mắng đột nhiên im bặt.Thẩm Thần mặt bị đánh đến quay mặt sang một bên, nhanh chóng sưng lên, khóe môi tràn ra một tia máu , tanh nồng khắp trong miệng , khuôn mặt trắng bệch nhìn rất doạ người.Thẩm Thần hơi hơi ngẩng đầu, hướng Hoắc Nam Phong lạnh lùng cười:
- “Kỹ nữ cùng tra nam , thiên trường địa cửu!”

-" Chát"Hoắc Nam Phong giơ tay lại là một cái tát, sắc mặt âm trầm như nước, cổ cùng trên trán nổi đầy gân xanh, phảng phất khí tức tới rồi cực hạn.“Xin lỗi Tiêu Tiêu mau!”

Hắn bắt lấy Thẩm Thần cánh tay gầm nhẹ nói.Thẩm Thần phun ra một ít máu , nhìn chằm chằm Tô Tiêu, từng câu từng chữ mà nói:
- “Tiện nhân!”

Hoắc Nam Phong giơ lên tay lại muốn đánh tiếp.-“Dừng tay!”

A Lâm chắn trước mặt cho Thẩm Thần.Hắn là một Beta bình thường , không khoẻ bằng một Alpha là Hoắc Nam Phong, vừa rồi dám thế Thẩm Thần xuất đầu, bất quá là nhờ men say giương oai mà thôi.Mà nay rượu tỉnh, vừa thấy này tư thế, vội vàng nói:
- “Đừng đánh!

Hoắc Nam Phong, Tô Tiêu, tôi xin lỗi, là tôi hiểu lầm các người được chưa?

Anh đừng lại đánh Thẩm Thần!”

Lúc này Tô Tiêu rốt cuộc cũng mở miệng, mềm giọng nói:
-“Nam Phong ca ca, Thẩm Thần ca ca cũng rất đáng thương.

Rốt cuộc anh cùng hắn vừa ly hôn, hắn bị kích thích, tinh thần không quá bình thường cũng là có khả năng, em sẽ không cùng anh ấy so đo.”

Hoắc Nam Phong nhíu nhíu mày, không ra tiếng, lạnh lùng mà nhìn chằm chằm Thẩm Thần.Thẩm Thần mặt vô biểu tình, ánh mắt dừng ở tay hắn ôm Tô Tiêu, bỗng nhiên không nghĩ đến mình muốn tranh cãi cái gì nữa.Đáy lòng có cái thanh âm trào phúng nói: - "Lúc này hết hy vọng đi?"

Hắn nhàn nhạt mà nói:
- "Xin lỗi”.Hoắc Nam Phong lúc này mới buông ra Thẩm Thần, cảnh cáo nói:
- “Cậu nhớ cho kỹ chúng ta đã ly hôn, về sau có tự biết lượng sức mình”Thẩm Thần nghe được tức giận sôi máu, yết hầu như là đổ một búng máu, là loại hung hăng bị nhục nhã , cảm giác nam nhân trước mặt đối với mình là người xa lạ không có quan hệ.Lúc trước cậu làm thế nào yêu một nam nhân vô tình vô nghĩa này ?Thật đáng buồn chính là hiện tại hắn còn sẽ bởi vì Hoắc Nam Phong nói một câu mà đau lòng.Hoắc Nam Phong không để ý tới Thẩm Thần làm gì, mở cửa xe, giống như là một người đàn ông ôn nhu, mời Tô Tiêu ngồi lên trước, sau đó ngồi ở bên cạnh Tô Tiêu, nói tài xế lái xe đi.Xe bắt đầu chạy, Thẩm Thần từ cửa sổ xe thấy được Tô Tiêu gương mặt tươi cười, như là người thắng cuộc đắc ý.

Duytme anh công thế mà làm tổng tài à 😀
 
Ly Hôn Nhất Thời, Truy Thế Hoả Tá Tràng
Chương 4 : Chịu ủy khuất


- “Thực xin lỗi, tớ không biết cậu cùng Hoắc Nam Phong đã ly hôn.”

A Lâm gãi gãi đầu, mặt đầy áy náy, “Đều do tôi, làm hại cậu bị tên hỗn đản Hoắc Nam Phong kia đánh.”

Thẩm Thần lắc đầu, sờ sờ mặt mình , chỉ là nhẹ nhàng chạm vào một chút mà thôi, liền đau đến làm cậu nhíu mày, có thể thấy được Hoắc Nam Phong đánh cậu lúc đó không chút lưu tình.A Lâm vội vàng bắt lấy Thẩm Thần tay:
- “Đừng nhúc nhích, để tớ nhìn xem.”

Bên cạnh đèn đường, chỉ nhìn thoáng qua, A Lâm liền cảm thấy một ngụm khí lạnh.Thẩm Thần nửa khuôn mặt tinh xảo, mũi lại cao lại rất, môi hơi mỏng, cằm nhọn mà tinh xảo, nửa bên mặt còn lại bị đánh đến hồng lại sưng, còn có tơ máu hồng đáng sợ.- Đồ khốn nạn !

Hoắc Nam Phong xuống tay cũng quá độc ác!”

A Lâm tức giận đến không nhịn được, một quyền đánh vào cột đèn đường, thay Thẩm Thần bất bình nói : -“Nếu tớ mà là Alpha, tớ nhất định đánh cho hắn răng rơi đầy đất.”

Đáng tiếc hắn chỉ là một Beta bình thường, vô luận thế nào phương diện kia đều kém so với Alpha là Hoắc Nam Phong.Hoắc Nam Phong thân cao tận 1m9, thân thể chứa một sức mạnh to lớn, hơn nữa hắn từ nhỏ đã luyện tập võ, đừng nói Beta, chính là một Alpha cũng không làm gì được hắn.Thẩm Thần thấy A Lâm tức giận liền nói cậu cùng hắn không có quan hệ, nhưng trong lòng vẫn khó chịu đến lợi hại, một chữ cũng nói không nên lời.Hoắc Nam Phong đánh Thẩm Thần, đem tôn nghiêm của cậu chà đạp, trước nay không nghĩ tới năm đó cậu đối với hắn theo đuổi không bỏ, dỗ dành hắn, không ngờ có một ngày hắn sẽ động thủ với cậu.Thẩm Thần tự giễu cười, yên lặng mà đi về phía trước, trong lòng chỗ nào cũng trống rỗng, giống như bị đao nhọn đào khoét, khiến cho chảy máu không thôi.Đêm đông gió lạnh thổi tới trên mặt, lạnh như băng, mang theo một chút ướt át, hốc mắt giống như có cái gì chất lỏng mãnh liệt mà tràn ra, tầm mắt lập tức trở nên mơ hồ.- “Thẩm Thần, cậu đừng khóc, đừng như vậy……”

A Lâm luống cuống tay chân mà lau nước mắt cho Thẩm Thần “Ly liền ly, cậu sẽ tìm được một Alpha tốt hơn Hoắc Nam Phong, làm kia vương bát đản kia hối hận cả đời!”

Thẩm Thần lắc đầu không nói, chỉ là cúi đầu đi đường.Kỳ thật hắn căn bản không biết chính mình nên đi nơi nào.Người khác ly hôn, còn có thể về nhà, có người nhà làm bạn cùng an ủi.Nhưng cậu lại lẻ loi một mình, cha mẹ đã mất được mười năm năm, khi đó cậu mới mười tuổi, thường xuyên thân ở nhà họ hàng thân thích này trong vài ngày, lại bị đuổi tới một nhà họ hàng thân thích khác.Hắn cảm thấy chính mình cùng người ăn xin trên đường không khác nhau là mấy.Thấy A Lâm lo lắng mà nhìn mình, Thẩm Thần miễn cưỡng cong khoé miệng lên cười nói:
- “ Cậu nói không sai, ly hôn thì đã sao, tớ còn có thể tìm được một Alpha tốt hơn.”

-“Đúng vậy, hôm nào mình giới thiệu cho cậu một cao phú soái, so Hoắc gia còn phải có quyền có thế hơn, làm tức chết tên họ Hoắc kia!”

Thẩm Thần chỉ tưởng A Lâm nói đùa, không để lời này ở trong lòng, không nghĩ tới A Lâm thật đúng là cho hắn một nam nhân cao phú soái thật, hơn nữa còn là cùng Hoắc Nam Phong quen biết.Đương nhiên, đó là chuyện về sau.Trở lại phòng thuê, Thẩm Thần mặt đã sưng đến màn thầu giống nhau, cậu rất mệt mỏi, thể xác và tinh thần đều mệt, tùy tiện lấy một ít thuốc mỡ tiêu sưng bôi một chút vào mặt liền trèo lên giường.Ban đêm ngủ thật sự không an ổn, vẫn là luôn mơ thấy thời gian mình ở Hoắc gia.Lúc trước ly hôn một đêm, cũng chính là đêm qua, Tô Tiêu bôi nhọ hắn ăn cắp Hoắc vòng tay gia truyền của phu nhân.Hoắc Nam Phong không phân đen trắng, nằng nặc bắt hắn đem vòng tay lấy ra, hắn cùng Hoắc Nam Phong ồn ào đến long trời lở đất.Lúc sau tra ra vòng tay Hoắc phu nhân không phải do Thẩm Thần trộm, Thẩm Thần muốn một muốn lời xin lỗi.Hoắc Nam Phong không kiên nhẫn mà nói:
- " Cậu là người của Hoâc gia, nên làm việc rộng lượng một ít, đừng bắt lấy việc nhỏ này mà tính toán chi li.”

Thẩm Thần biết hắn công tác vội, tập đoàn Hoắc Thị vừa xảy ra chút việc cần hắn giải quyết, còn phải thường xuyên xuất ngoại cùng người khác nói hạng mục, cho nên không thích trong nhà xảy ra sự việc vụn vặt này.Nhưng dựa vào cái gì cậu phải chịu đựng ủy khuất?Mỗi lần câụ bị các trưởng bối của Hoắc gia chỉ trích, Hoắc Nam Phong đều yêu cầu cậu, nhẫn nhịn, khoan dung, rộng lượng, ngay cả Hoắc phu nhân cũng mắng cậu là gà mái không biết , cậu còn phải bày ra gương mặt tươi cười đón chào, nếu không chính là không khoan dung.Một khắc kia Thẩm Thần rất muốn đem chiếc vòng ấy quăng vỡ trước mặt Hoắc Nam Phong!Cảnh trong mơ bỗng nhiên chuyển đi, trở lại thời điểm cậu cùng Hoắc Nam Phong kết hôn.Hoắc Nam Phong thề son sắt mà nói:
- “Tiểu Thần, em biết biết tính cách tôi, một khi nhận định được mục tiêu liền tuyệt không thay đổi!

Và em chính là mục tiêu của đời tôi.”

A, cái gì là mục tiêu duy nhất, kỳ thật đều là gạt người.Nửa đêm, Thẩm Thần tỉnh lại, cảm giác trên mặt lạnh lạnh, lau một phen, tất cả đều là nước mắt, gối đầu cũng sớm đã ướt đẫm.Hắn sờ đến dấu cắn sau cổ, đó là Alpha đánh dấu Omega , ý nghĩa là cậu đã thuộc về Hoắc Nam Phong , mặt khác Alpha khác không thể đánh dấu cậu nữa, trừ phi xoá sạch đánh dấu.Nếu hắn cùng Hoắc Nam Phong ly hôn, cái này đánh dấu cũng không cần thiết lưu trữ, ngày mai liền đi bệnh viện đem đánh dấu xoá đi.Thẩm Thần tưởng tượng, có lẽ qua không bao lâu, Hoắc Nam Phong sẽ đánh dấu một Omega khác, Omega đấy cũng sẽ vì hắn sinh hạ một tiểu bảo bảo đáng yêu.
 
Ly Hôn Nhất Thời, Truy Thế Hoả Tá Tràng
Chương 5 : Cả đời này không qua lại với nhau


Ngày hôm sau buổi sáng, tại A thành bệnh viện Nhân Dân 1, chuyên khoa Omega.- " Cậu xác định muốn xoá vết đánh dấu sao?”

Bác sĩ nhìn Omega dung mạo xuất sắc trước mặt , muốn xác nhận lại việc vừa rồi.

- “ Tôi chắc chắn .”

Thẩm Thần nói.-“Vậy cậu không biết là xoá đi đánh dấu của Alpha sẽ rất thống khổ sao?

Không chỉ là sinh lý bị rối loạn, còn có tinh thần mệt mỏi, nếu cậu không chuẩn bị sẵn sàng, thì tôi kiến nghị cậu nên suy xét lại một chút.”

Bác sĩ nói như vậy, là bởi vì có một số Omega trong quá trình xoá dấu vết không chịu nổi sự đau đớn, phải dừng lại, đối với tinh thần và thể xác của Omega sẽ tạo thành tổn thương lớn hơn nữa.Thẩm Thần lắc đầu, kiên quyết nói:
- “Không cần suy xét, mong bác sĩ hiện tại giúp tôi sắp xếp thời gian phẫu thuật .”

Omega tới bệnh viện xoá đánh dấu, chủ yếu là cùng bạn trai chia tay, cùng chồng ly hôn khả năng là hai việc này, ánh mắt bác sĩ dừng ở má trái sưng đỏ của Thảm Thần, nhíu nhíu mày.-“Mạo muội hỏi một câu, cậu lấy phải Alpha vũ phu sao ?

Nếu đúng như vậy, tôi khuyên cậu nên xoá dấu vết luôn sau đó lập tức báo nguy.”

Bác sĩ nghiêm túc mà nói.Thẩm Thần lại lần nữa lắc đầu.Hoắc Nam Phong là sau ly hôn sau mới đánh cậu hai cái, không tính là bạo lực gia đình, huống hồ cậu cũng không nghĩ lại cùng đối phương dây dưa, cứ như vậy đi.Bác sĩ hướng dẫn cậu làm giấy xong ,Thẩm Thần đi đóng tiền viện phí trước , hộ sĩ nói phải ba mươi phút sau mới phẫu thuật, vì thế hắn ngồi ở trên hành lang chờ.Hành lang bệng viện cũng có rất nhiều người ngồi chờ, cũng có một số Omega như cậu chờ xoá đánh dấu.Bất đồng chính là, bọn họ bên cạnh đều có người thân hoặc là bạn bè đi cùng, mà Thẩm Thần cô độc một mình, lẻ loi mà ngồi ở chỗ trên ghế, nhìn thập phần cô đơn.Bên cạnh có một nữ nhân thoạt nhìn rất tinh nghịch, chủ động tìm hắn nói chuyện phiếm: - “ Cậu vì cái gì tới đây xoá sạch đánh dấu?”

Thẩm Thần ngẩng đầu, nhìn cô gái tò mò mắt to, miễn cưỡng cười nói :
- “ Tôi ly hôn.”

Nữ hài kinh ngạc:
- “Anh đẹp như vậy, như thế nào lại có người muốn cùng anh ly hôn?”

Dung mạo của Omega ở giới ABO là xinh đẹp nhất, bọn họ phần lớn có làn da tuyết trắng, dáng người tinh tế, có một gương mặt tinh xảo giống như búp bê Tây Dương*.Mà dung mạo của Thẩm Thần ở Omega lại là ngàn dặm mới tìm được một, đặc biệt là cặp mắt kia, đồng tử là màu khói bụi sắc, cặp mắt làm động lòng người, chỗ đuôi mắt chỗ hơi nhọn, mang theo vài phần tinh xảo.Lúc trước Thẩm Thần đến A thành làm thiết kế sư tham gia một yến hội, chính là ở trong yến hội gặp Hoắc Nam Phong.Hoắc Nam Phong đối hắn nhất kiến chung tình, thực mau liền triển khai kế hoạch theo đuổi không nghĩ tới ba năm sau, hai người sẽ ly hôn, thật là châm chọc.Rất nhanh, hộ sĩ tới kêu tên Thẩm Thần tên, mang cậu đi tiêu độc trước khi đi phẫu thuật.Xoá sạch đánh dấu không phải một việc dễ dàng, bởi vì khi Alpha đánh dấu là đem tin tức tố tiêm vào cơ thể Omega, làm Omega lúc này sinh ra tâm lý cùng sinh lý ỷ lại Alpha, cho nên xoá sạch đánh dấu cũng chính là xoá sạch tin tức tố của Alpha.Trong quá trình xoá sạch không thể gây tê, để tránh ảnh hưởng đến phản ứng của tin tức tố Omega, cho nên bác sĩ mới luôn hỏi Thẩm Thần có chắc chắn là tiến hành giải phẫu hay không.Thẩm Thần lẳng lặng mà nằm ở trên bàn phẫu thuật ,cảm giác được thiết bị lạnh băng mà bén nhọn châm từ sau cổ một chút một chút đâm vào, mỗi một chút thâm nhập đều đau thập phần.Không đến hai phút, trên trán cậu toát mồ hôi lạnh, vốn là khuôn mặt tiều tụy lại tái nhợt vài phần, liền làn da trắng bệch lớn cô ôm màu xanh nhạt mạch máu đều có thể thấy.-“Nhịn không nổi có thể kêu lên.”

Hộ sĩ ôn nhu trấn an hắn.Thẩm Thần không có kêu, không có kêu, chỉ là gắt gao mà cắn môi, cắn đến huyết đều chảy ra……

Mười ngón dùng sức mà nắm chặt ga giường , mu bàn tay cùng cánh tay gân xanh đều nổi hẳn lên, phảng phất giây tiếp theo liền có thể ngất đi.Hộ sĩ thở dài một tiếng, gặp qua nhiều Omega tới làm phẫu thuật xoá bỏ đánh dấu , không có ai có thể nhẫn nhịn giống Thẩm Thần, đây là lần cô cô gắp được một Omega kiên cường như vậy.Giọt nước mắt từ khoé mắt Thẩm Thần lăn xuống , cậu bỗng nhiên cười thầm một tiếng, lẩm bẩm mà nói:
- “Hoắc Nam Phong, từ nay về sau, anh và tôi cả đời không qua lại với nhau!”

Tối nay tôi lại ra một chương tiếp nha
 
Ly Hôn Nhất Thời, Truy Thế Hoả Tá Tràng
Chương 6 : Ngoan một chút


Hai giờ sau, Thẩm Thần chậm rãi từ bệnh viện đi ra.Thân mình bởi vì vừa mới trải qua một trận đau đớn mà run nhè nhẹ, khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, phía sau lưng áo sớm bị mồ hôi lạnh ướt nhẹp, quần áo gắt gao mà dính trên da, làm cậu rất khó chịu.Đi không nổi hai bước, Thẩm Thần đau đến cẳng chân đều run lên, trước mắt từng đợt biến thành màu đen, không thể không dựa vào cây cột của bệnh viện nghỉ ngơi.Đúng lúc này, một đôi quen thuộc nam nữ xuất hiện ở trong tầm mắt, nam cao lớn tuấn mỹ, nữ yêu kiều đáng yêu, nắm tay hướng cửa bên này đi tới.Là Hoắc Nam Phong cùng Tô Tiêu!Thẩm Thần cắn chặt răng, tưởng đứng ở sau cây cột có thể tránh được bọn họ.Không ngờ Tô Tiêu mắt tinh, lập tức thấy cậu, đẩy tay Hoắc Nam Phong ra, chạy đến trước mặt Thẩm Thần trước, giống như quan tâm hỏi:
- “Thẩm Thần ca ca, anh như thế nào lại ở chỗ này?

Có phải thân thể không thoải mái hay không?”

Nhìn trước mắt nữ nhân làm bộ làm tịch , Thẩm Thần vẻ mặt chán ghét, lãnh đạm nói:
- “Tô tiểu thư, cầu cô cách xa tôi một chút, tôi không muốn nhìn thấy cô.”

Tô Tiêu mặt lộ vẻ ủy khuất mà nói:
“Thẩm Thần ca ca, sao anh lại có thể nói như vậy, em đây là quan tâm đến anh nha.”

Tô Tiêu quay đầu nhìn về phía đi Hoắc Nam Phong đang đi tới , cầm lấy tay hắn :
- “Nam Phong ca ca, Thẩm Thần ca ca nói không muốn nhìn thấy em, chính là em không có làm sai cái gì.”

Ánh mắt Hoắc Nam Phong Thẩm Thần dừng lại trên khuôn mặt tái nhợt của cậu, nhíu mày một chút, đang muốn mở miệng hỏi một hai câu, lại thấy Thẩm Thần quay mặt đi, hoàn toàn làm lơ hắn.Hoắc Nam Phong lập tức bực bội, lạnh lùng mà nói:
- “Tiêu Tiêu, không cần để ý đến cậu ta.”

Nói rồi hắn kéo Tô Tiêu đi.Tô Tiêu lại không chịu, cư nhiên còn hỏi Thẩm Thần:
-“Thẩm Thần ca ca, anh tới bệnh viện là vì chữa trị túi dựng sao?

Em biết, làm Omega không thể sinh con là một việc rất thống khổ, anh khẳng định là không cam lòng.

Thật sự là có chút buồn, anh cũng không cần quá khổ sở, nếu không có con thì có thể nhận nuôi mà……”

- " Nói với tôi chuyện này không phải đamg rắc muối thêm vào ư ?”

Thẩm Thần không thể nhịn được nữa, “Tô Tiêu, tôi không thích cô, cô còn không biết mà lại đây nói chuyện với tôi, cô cũng thật đủ ghê tởm!”

- “Thẩm Thần!”

Hoắc Nam Phong quát một tiếng, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Thẩm Thần, “Chú ý thái độ của cậu!”

-“Như thế nào, còn muốn đánh tôi?”

Thẩm Thần nhếch môi châm chọc, cố ý chuyển qua mặt bên trái mặt đối diện với Hoắc Nam Phong, “ Nhìn xem, đây là kiệt tác của anh tối hôm qua.”

Nhìn đến kia khuôn mặt sưng đỏ kia, Hoắc Nam Phong hô hấp cứng lại, thân mình không khỏi căng thẳng.Tối hôm qua, hắn lên cơn tức giận, đánh Thẩm Thần hai cái không chút lưu tình .

Hiện tại vừa thấy, nguyên bản cậu có làn ra trắng lại nổi nật lên vết đỏ, còn nhìn thấy cả tơ máu.Hoắc Nam Phong duỗi tay qua định chạm vài lại bị Thẩm Thần né tránh.Hoắc Nam Phong một phen nắm lấy cằm cậu, sắc mặt có chút âm trầm, nhìn chằm chằm vào chỗ bị bầm tím kia, khẽ nhíu mày nói:
-“Tối hôm qua cậu không nên dây vào tôi.”

Thẩm Thần mặc kệ không lên tiếng, mặt lạnh tanh Hoắc Nam Phong lại nói:
- “Nếu cậu ngoan một chút, tôi cũng sẽ không đến mức phải động thủ với cậu.”

Ngoan một chút?Thẩm Thần cảm thấy rất buồn cười, luôn cho rằng bản thân mình đã chết tâm, bởi vì những lời này lại lần nữa đau nhói tựa như có người cầm cái dùi đâm vào lòng cậu.Luôn là như vậy.Hoắc Nam Phong luôn là yêu cầu cậu ngoan một chút, lại ngoan một chút, mặc kệ là đối mặt với các trưởng bối Hoắc gia làm khó dễ, là Tô Tiêu bôi nhọ, Hoắc Nam Phong chỉ biết yêu cầu hắn ngoan ngoãn nhẫn nhịnKhó trách người này sẽ coi trọng Tô Tiêu.Rốt cuộc ở mọi người trong mắt, Tô Tiêu ngoan ngoãn hiểu chuyện, thiện lương đáng yêu, hơn nữa ông nàng cùng Hoắc lão gia là bạn tri kỉ, Hoắc lão gia đặc biệt thích Tô Tiêu, cho nên trên dưới Hoắc gia trên cũng yêu thích Tô Tiêu.Nếu không phải lúc trước Hoắc Nam Phong khăng khăng muốn cưới hắn, phỏng chừng hiện tại Tô Tiêu chính là người của Hoắc gia rồi.Thẩm Thần càng nghĩ càng cảm thấy ba năm này mình ở Hoắc gia đều là làm trò cười cho mọi người, không khỏi mà tự giễu: - “ Ừ, Hoắc Nam Phong, về sau tôi nhất định sẽ ngoan ngoãn, tuyệt đối sẽ không xuất hiện trước mặt các người.”

Có lẽ là hắn ngữ khí quá mức áp lực, Hoắc Nam Phong thần sắc hỗn loạn, chần chờ nói:
- " Cậu không cần như vậy……”

Thẩm Thần bỏ tay của Hoắc Nam Phong ra khỏi cằm mình, cố nén đau đi phía trước đi đến.Hoắc Nam Phong chau mày, nhìn chằm chằm bóng dáng Thẩm Thần, cảm thấy hôm nay cậu có điểm không thích hợp, rồi lại không thể nói tới, giống như trên người thiếu cái gì.Tô Tiêu nhận thấy được Hoắc Nam Phong để ý Thẩm Thần, lập tức gắt gao mà cầm lấy tay hắn:
- “Nam Phong ca ca, em có chút choáng váng đầu, chúng ta mau vào thôi.”

Hoắc Nam Phong phảng phất không nghe thấy, như cũ nhìn chằm chằm Thẩm Thần.Trong giây lát, hắn dứt tay Tô Tiêu ra, bước đi thật nhanh ,bắt được bả vai của Thẩm Thần.Thẩm Thần không phản ứng kịp, chỉ cảm thấy cổ áo bị một người nào đó nắm lấy, cổ đau đến muốn chết, rồi sau đó nghe thấy Hoắc Nam Phong rống giận:
- “Sao cổ cậu lại thể này ?

Đánh dấu đâu?”
 
Ly Hôn Nhất Thời, Truy Thế Hoả Tá Tràng
Chương 7: Có phải mang thai hay không


Thẩm Thần xoay người, nhìn thấy Hoắc Nam Phong nổi giận đùng đùng chất vấn mình, cậu cảm thấy có điểm buồn cười, lãnh đạm nói:
- "Như anh thấy đó, đánh dấu đã bị tôi xoá đi."

- "Ai cho phép cậu xoá đi?"

Hoắc Nam Phong cắn răng, mắt đen âm trầm, bàn tay to nhéo sau cổ Thẩm Thần, phảng phất giây tiếp theo liền sẽ bóp gãy chiếc cổ mảnh khảnh này.Thẩm Thần lại không chút để ý nào mà cười cười, khuôn mặt tái nhợt tức thêm vài phần thanh lệ, nhìn đã xinh đẹp lại yếu ớt.Hoắc Nam Phong giật mình, tay khẽ buông lỏng, làn da mềm mại khiến hắn không muốn buông tay.Ngay sau đó nghe thấy Thẩm Thần nói:
-" Liên quan đến anh , anh quản được sao."

Lời này quả thực chính là khiêu khích!Hoắc Nam Phong vốn dĩ tâm đã mềm xuống, lại lần nữa bị Thẩm Thần chọc giận: -" Cậu là Omega của tôi , không có sự cho phép của tôi sao dám đi xoá đánh dấu"Thẩm Thần cười nhạo:
- "Anh có muốn xem lại đơn ly hôn một chút hay không ?

Ha, anh xem bên kia, anh làm cô ta chờ lâu đó, anh không sợ chọc cô ta thương tâm sao ?"

Hoắc Nam Phong không để ý tới, một đôi mắt đen như mực gắt gao mà nhìn chằm chằm người trước mắt, cổ tay chậm rãi dùng sức, tựa hồ thật sự muốn bóp chết Thẩm Thần.Alpha trời sinh chiếm hữu dục mãnh liệt, Hoắc Nam Phong tự nhiên không ngoại lệ.Hắn luôn xem người bị hắn đánh dấu thì chính là người của hắn, ly hôn cũng là của hắn!Tưởng tượng đến lúc Thẩm Thần xoá đi dấu đánh dấu hắn , chờ tiếp theo đến kỳ động dục , Thẩm Thần sẽ bị Alpha khác đánh dấu, Hoắc Nam Phong thật muốn giết người.Một loại vô hình,mùi tin tức tố Alpha từ trên người Hoắc Nam Phong phát tán ra , thân là Omega Thẩm Thần không tự chủ được mà sinh ra ý niệm thuần phục.Đây là trời sinh.Alpha có thể áp chế Omega, trái lại, Omega cũng có thể trấn an Alpha.Đổi lại là ngày thường, giữa AO có thể coi là tình thú.Nhưng hiện tại Thẩm Thần chỉ cảm thấy nhục nhã Để, sắc mặt so vừa rồi còn trắng vài phần, khiêu khích nói:
"Kỳ thật dư tình chưa dứt chính là anh đi?"

Quả nhiên, Hoắc Nam Phong thẹn quá hoá giận, bỗng chốc buông ra tay, như là ghét bỏ cái gì :
- " Câụ mẹ nó thật là tự mình đa tình, tôi đã sớm vứt bỏ cậu!"

Đường đường là tổng tài tập đoàn Hoắc Thị, trưởng tử Hoắc gia, lời thô tục đều ra tới, có thể thấy được bị Thẩm Thần chọc tức đến không nhẹ.Này còn chưa đủ.Hoắc Nam Phong lại ác liệt mà nói:
- "Liền tính cậu xoá sạch đánh dấu thì thế nào?

Tôi thật muốn nhìn, một Omega sinh không sinh được con, còn có Alpha sẽ đánh dấu ngươi.

Chờ cậu đến kỳ động dục kỳ , đừng tới cầu tôi đánh dấu cậu""- Đủ rồi!"

Thẩm Thần nước mắt cố gắng không chảy xuống dưới.Từ quen biết hiểu nhau, lại đến kết hôn lại ly hôn, Thẩm Thần chưa bao giờ biết Hoắc Nam Phong thế nhưng có thể tàn nhẫn như vậy, một lần lại một lần mà đem hắn xuống dẫm đạp.Cậu cố nén nước mắt , không nghĩ ở trước mặt đối phương ném tôn nghiêm, từng câu từng chữ mà nói:
- "Hoắc Nam Phong, tôi thà chết, cũng không bao giờ cầu xin anh!"

- " Cậu!"

Hoắc Nam Phong quát to.Mặc kệ là từ trước đến hiện tại, Thẩm Thần luôn có bản lĩnh đem hắn tức giận đến chết , có đôi khi Hoắc Nam Phong thật muốn bóp chết cậu , đỡ phải chính mình nén giận.Thấy hai người giương cung bạt kiếm, Tô Tiêu rốt cuộc không nhịn được chạy tới, ôm chặt cánh tay Hoắc Nam Phong, mềm giọng nói làm nũng:
- "Nam Phong ca ca, anh cùng Thẩm Thần ca ca nói cái gì thế?

Các anh nói chuyện lau lâm rồi đó."

Hoắc Nam Phong cùng Thẩm Thần cũng chưa nói chuyện, nhìn chằm chằm đối phương, giống kẻ thù của nhau.Tô Tiêu nhìn nhìn hai người, lại hỏi:
- "Nam Phong ca ca, anh có phải đang nói chuyện chúng ta đính hôn với Thẩm Thần ca ca không ?

Ai nha, vừa rồi ở cửa em cũng quên nói cho Thẩm Thần ca ca."

Nói xong Tô Tiêu hướng Thẩm Thần ngọt ngào nói:
"Thẩm Thần ca ca, ta cùng Nam Phong ca ca hôm nay là tới làm kiểm tra sức khoẻ trước, lễ đính hôn của bọn em sẽ cử hành vào tháng 5 tới, hy vọng đến lúc đó anh có thể tự mình tới chúc phúc bọn em"Thẩm Thần rốt cuộc đem tầm mắt từ Hoắc Nam Phong trên người dời đi, dừng ở trên mặt Tô Tiêu, hơi hơi mỉm cười:
- "Phải không?

Tôi đây trước tiên chúc các người bách niên hảo hợp, sớm sinh quý tử!"

Thái độ của cậu dứt khoát lưu loát làm Tô Tiêu sửng sốt.Sau một lúc lâu, Tô Tiêu bỗng nhiên giữ chặt Thẩm Thần tay, đầy mặt áy náy nói:
- "Thẩm Thần ca ca, anh có phải đang rất khó chịu không?

Thực xin lỗi, em rất cao hứng, đã quên anh cùng Nam Phong ca ca vừa ly hôn.

Nếu làm anh khó chịu, anh hãy khóc một chút đi, em cùng Nam Phong ca ca sẽ không chê cười anh đâu."

Thẩm Thần cười nhạo, một phen hất tay cô ta ra , cái gì cũng chưa nói, xoay người đi nhanh đến chỗ gọi xe.Hắn biết, Hoắc Nam Phong cùng Tô Tiêu đang ở phía sau nhìn, muốn nhìn hắn xấu mặt, xem hắn ngã xuống, xem hắn ở trước mặt bọn lộ ra vẻ yếu ớt.Hắn càng không!Thẩm Thần gắt gao mà nắm tay chặt , thẳng lưng, chịu đựng đau nhức, từng bước một đi đến chiếc xe trước mặt.Mới vừa tới gần cửa xe, đột nhiên một trận buồn nôn, đồ ăn buổi sáng tất cả đều phun ra.Hắn rốt cuộc nhịn không được, hai chân mềm nhũn, ngã mặt đất, cả người ngăn không ngăn được mà run rẩy.Có mấy người đi tới, quan tâm hỏi:
- "Tiên sinh, cậu làm sao vậy?"

Thẩm Thần lắc đầu, tỏ vẻ mình không có việc gì, nhưng dạ dày lại lần nữa quay cuồng lên, bức cho hắn một trận nôn khan.Có người chần chờ nói:
- "Có phải mang thai hay không?"

Mặt khác có một người là Alpha, nhẹ nhàng ngửi ngửi, nói:
"Hẳn là mang thai rồi , Omega nhà tôi lúc mang thai cũng thế."

Thẩm Thần nhắm hai mắt, vô lực mà dựa vào trên xe, nghĩ thầm:
- Mình túi dựng bị hỏng rồi , sao có thể mang thai.

Ai có thể giải thích túi dựng cho mình là gì không ?

Tại tôi mới edit í lại k có nhiều kiến thức về ABO mà dám đua đòi tập tành edit í.
 
Ly Hôn Nhất Thời, Truy Thế Hoả Tá Tràng
Chương 8: Vẫn luôn lừa hắn


Thẩm Thần được nhân viên bảo hộ của hiệp hội Omega đưa về nhà.Cũng may cậu chỉ sốt nhẹ, không có vấn đề gì khác , nghỉ ngơi hai ngày sau thân thể liền khôi phục.Vốn dĩ cậu muốn đi làm —— cậu ở tập đoàn Hoắc thị là một thiết kế sư , sau khi cùng Hoắc Nam Phong ly hôn , tâm tình cậu bị ảnh hưởng, không thể tập trung làm việc, dứt khoát xin nghỉ.Cũng không biết sao lại thế này, từ sau khi ở bệnh viện trở về, Thẩm Thần mỗi ngày buổi sáng tỉnh lại đều có một trận nôn khan, lại không có nôn ra cái gì.Cứ như vậy hơn một tuần, Thẩm Thần lo lắng cho dạ dày mình có vấn đề, liền ở trên mạng hẹn trước bác sĩ cho Omega, cách ngày hôm sau sáng sớm liền đi bệnh viện.Cậu cho rằng chính mình dạ dày có vấn đề, bác sĩ nghe xong liền bảo cậu đi xét nghiệm , mang cậu đi siêu âm ,thử máu, thử nước tiểu.Thẩm Thần buồn bực:
- “Bác sĩ, tôi là dạ dày không thoải mái, không cần làm nội soi dạ dày sao.”

- “Không cần, đi nộp tiền đi.”

Bác sĩ nhanh chóng cho gọi bệnh nhân khác vào.Thẩm Thần đành dựa theo lời chỉ dẫn của bác sĩ mà làm theo.Ba giờ sau, Thẩm Thần cầm kết quả kiểm tra đi tìm bác sĩ, chỉ vào phiếu siêu âm màu nói
- “Bác sĩ, họ nói ta có thai, có phải kiểm tra sai rồi hay không?”

- “ Để tôi nhìn xem.”

Bác sĩ lấy phiếu nhìn qua một lần lại nhìn kết quả xét nghiệm máu vào nước tiểu .

Cuối cùng bác sĩ cười nói:
- “Không sai, chúc mừng cậu, cậu đã có song bào thai.”

- “Cái gì?”

Thẩm Thần trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt mờ mịt, “Bác sĩ, anh lầm đi?

Tôi, tôi túi dựng là bị hỏng, sao có thể mang thai?”

Còn nói hắn hoài song bào thai, này cũng quá doạ người đi.Bị người bệnh nghi ngờ, bác sĩ có điểm sinh khí:
“ Tôi đã làm bác sĩ hơn hai mươi năm, như thế nào sẽ nhìn lầm sao.

Cậu vừa siêu âm màu tôi nhìn đã biết túi dựng của cậu không có sao vẫn tốt, còn có kết quả xét nghiệm nước tiểu cùng máu của cậu đều cho thấy cậu đã mang thai."

- “Này……”

Thẩm Thần nhíu mày, vẫn là không tin, “Có thể là thời điểm kiểm tra hộ sĩ lấy nhầm của tôi với người khác hay không ?”

Bác sĩ bị cậu hỏi tiếp, nghĩ nghĩ, hỏi:
- " Cậu xác định là túi dựng của cậu bị hư sao?”

Thẩm Thần gật đầu:
- “Đúng vậy, ba năm trước đây bụng tôi bị thương, hoài không được hài tử, mỗi lần kiểm tra đều nói là bởi vì dựng túi bị hao tổn dẫn tới.”

- “Nhưng tôi nghe cậu miêu tả , xác thực đó là phản ứng khi có thai.”

Bác sĩ kiên trì nói " Nêu cậu không tin có thể đi kiểm tra lại một lần nữa”Vì thế Thẩm Thần lại đi khám lại ở chỗ một bác sĩ khác.Lúc này là một nữ bác sĩ Beta trẻ tuổi, ôn nhu mà nói:
- “Tiên sinh, chúc mừng cậu hoài hai tiểu bảo bảo.”

Hai bác sĩ đều nói như vậy……Trong phút chốc, Thẩm Thần kinh hoàng, thanh âm có chút run rẩy:
- “ Bác sĩ xác định sao?”

- “ Đúng vậy.”

Nữ bác sĩ cười nói, “Tiên sinh, cậu đừng quá kích động, có tiểu bảo bảo phải luôn bình tĩnh, cậu như này đối với bé con không tốt chút nào ”- “ Tôi……

Tôi thật sự rất vui ……

Tôi không nghĩ tới sẽ có bảo bảo……”

Thẩm Thần kinh hỉ đến không biết làm thế nào mới tốt, ở trong phòng bác sĩ ngây ngốc.Nhưng thực mau, cậu nghĩ đến một vấn đề khác, vội vàng hỏi:
- “Bác sĩ, không đúng, tôi là túi dựng bị hư, tôi như thế nào lại có thể mang thai ?

Có phải là triệu chứng mang thai giả?"

Hắn vừa nói như vậy , nữ bác sĩ lại nghiêm túc nhìn nhìn vào tấm phiếu siêu âm màu của Thẩm Thần:
- “ Túi dựng của cậu không có vấn đề,, ai nói với cậu là hư?”

Ai nói?Là bác sĩ tư nhân của Hoắc gia .Trừ cái này ra, Hoắc gia còn có một phòng y tế, bên trong có đủ có dụng cụ phục vụ cho việc khám bệnh do lường huyết áp , xét nghiệm máu , nước tiểu đều có thể làm ở nhà.Cho nên mỗi lần Thẩm Thần kiểm tra tình trạng của túi dựng, đều là ở Hoắc gia kiểm tra, kiểm tra xong đều kê theo đơn thuốc của bác sĩ ở Hoắc gia, cũng không có nghi ngờ gì.Mà nay……

Ánh mắt Thẩm Thần dừng ở tờ kết quả kiểm tra, trong chớp nhoáng, hắn đột nhiên phát hiện ra một sự kiện:
" Nguyên lai bác sĩ tư nhân ở Hoắc gia vẫn luôn ở lừa hắn!
 
Back
Top Bottom