Siêu Nhiên Lý Chiêu Hoàng Thiên Hinh Nữ Đế

Lý Chiêu Hoàng Thiên Hinh Nữ Đế
Chương 40 Chiêu thánh bí mật lớn


Ngài lười mỗi lần dùng pháp lực che đậy.Tại đây nàng chỉ có 1 mình ít cung nữ thái giám.Ngài mỗi lần ở cổ chiến trường chiến đấu với các đại vũ trụ khác xâm lược mệt mỏi ngủ thiếp đi.Trước khi trùng sinh lần 3 nàng mới biết thế giới này trong thân thể ngài.Nào biết người con gái trong lòng Ngài chỉ giả bộ ngủ tỉnh lại từ lúc nào?Không ít lần nàng thấy Thánh tôn khuôn mặt khác có lẽ ngài liên tục luân hồi sau thân thể vỡ nát có xấu xí,có đẹp trai,có lúc kinh khủng,có lúc nhu nhược,lúc vui lúc buồn nhưng linh hồn ngài ấy không thể giả được ánh mắt cưng chiều nàng đến tận xương.Có lẽ ngoài chủ vũ trụ lịch sử về nàng đã qua lâu nhưng ở đây trong thế giới Thánh tôn tạo ra chỉ vài năm.

Sau này tương lai nàng gặp Anh ấy ở hiện đại bởi bá đạo như 1 nữ đế lúc Thánh tôn làm phàm nhân 11 tuổi tuyên bố từ này và mai sau ngoại trừ Thiên Hinh nàng ai dám yêu anh em cho cô gái đó biến mất vĩnh viễn,đến lúc Thánh tôn 32 tuổi không 1 cô gái nào yêu có lẽ vì yêu mà ích kỉ đi.Cuối cùng thánh tôn chấp nhận mặc kệ nàng cùng lắm muôn đời sau bắt nàng lại chịu trách nhiệm .Phàm nhân như ngài ấy đánh sao lại Thiên Hinh nữ đế bá đạo vô tình ngoài cổ chiến trường kẻ thù không dám nhiều năm xâm nhập phía Nam.Bị thê quản nghiêm.Những năm trong cung nàng phát hiện 1 thú vị,mỗi khi nàng buồn lại giả bộ ngủ biết thế nào Thánh tôn trong tim nàng chui ra ôm nàng.Có lúc nàng từng nghĩ con nàng Trần Trịnh lúc nàng còn là thiếu nữ không phải con Trần Cảnh mà là con Thánh tôn,bị anh ấy dùng pháp lực kinh khủng che đậy.Lúc nàng trùng sinh lần 1 lần 2 nàng nghi ngờ càng lớn người trong trái tim mình kinh khủng thế lại làm sao không cứu con nàng lúc nàng tuyệt vọng.Không ngờ nàng thông minh vậy,lúc con nàng yểu mệnh đi chôn Thánh tôn dùng thủ thuật che mắt cướp về.Con nàng thiên sinh thế giới ý chí cũng coi như gián tiếp con nàng và thánh tôn nào dễ dàng chết vậy.

Sau này lúc Thánh tôn chiến đấu thế giới ý chí con nàng bảo vệ nàng nhưng không có thân thể nhìn mẫu hậu ,có lúc giận dữ hoàng đế hại mẫu hậu nàng làm có năm hạn hán đến khi chị gái nàng có thai con với Trần cảnh mới hết giận.Bởi nghe thánh tôn dặn dò.Đến khi nàng trùng sinh lần 3 thế giới ý chí con nàng mới có thực thể máu thịt của nàng và thánh tôn nhưng đó là lúc nàng lần 3 trở về còn giờ mới lần 2 thôi.Nhiều lần nàng bắt gặp Thánh tôn chui ra ôm nàng,lúc đầu nàng có chút sợ hãi nam nhân xa lạ này.Nhớ lần đầu tiên khi nàng vào lãnh cung lúc tuyệt vọng thiếp đi mơ màng tỉnh lại kém chút hét toáng lên.Nhưng nhìn ánh mắt cưng chiều nàng lại khơi dậy tính bái quái tinh nghịch của nàng,Thánh tôn nhìn rồi chui thẳng vào tim nàng không nói 1 lời.

Sau này dùng đủ mọi cách dụ dỗ mà không được.Sau đó nàng nắm được điểm yếu của Thánh tôn mỗi khi nàng buồn mệt mỏi,mơ đến tổ tiên tông thất nhà Lý đòi mạng nàng Thánh tôn đều xuất hiện ôm nàng vào lòng khi nàng thiếp đi.1 ngày nàng buồn nhớ cha thiếp đi.Thánh tôn ôm nàng vào lòng chắc lúc đó chiến đấu quá mệt cô gái nhỏ tập kích hôn Thánh tôn mà không biết.Thánh tôn không biết trong tim nhỏ nàng lúc đó thuộc về Thánh tôn rồi.Ngài nghĩ nàng vẫn còn nhớ lời vua cha thủ hộ giang sơn xã tắc xem nhà Trần bảo vệ giang sơn thế nào.Còn về trần cảnh không biết nàng vứt đi xa tới phương Bắc rồi.Nàng dám yêu dám hận thời phong kiến đã có tư tưởng chiếm hữu như nữ nhân thời hiện đại chế độ đó làm sao dung nàng.Dù sao thế giới này Thánh tôn tạo ra cho triều Lý nàng,lúc thời hiện đại nhìn nàng trở thành tội nhân đến 1 miếu thờ trang hoàng lộng lẫy không có là 1 nữ đế cuộc đời quá thảm.Đám người phương bắc hay trêu chọc ngài phương nam có 1 nữ đế từ là vua mà chịu làm hoàng hậu xưa nay chỉ có hoàng hậu làm hoàng đế nực cười thay.Mất cả giang sơn,mất cả chính mình,phụ lòng cha,phụ tông tộc tổ tiên.Nàng nhớ lúc nàng còn là Hoàng hậu, cứ mỗi đêm giao thừa Trần Cảnh phải lo quản việc triều chính cho nhanh để đến chỗ nàng cùng đón giao thừa với nàngNhìn bộ dạng chạy hớt hãi của chàng đến điện Thiên An ta chỉ biết bật cười, ta thầm nghĩ thiên tử cũng đến mức này sao!

Rồi những mùng trong Tết, ta cùng chàng đãi yến tiệc chiêu đãi quần thần vui biết bao.Bây giờ vị trí đó không phải của nàng rồi.

Em biết không?

Trần Cảnh rất thích ăn bánh chưng.

Hồi nhỏ ta rất tinh nghịch, cứ đến Tết ta bắt chàng ấy lột vỏ bánh ra cho ta ăn.

Phần bánh của chàng ta cũng cướp mất.

Lúc đó chàng ấy tức lắm, tức muốn khóc nhưng chàng ấy không được khóc đành ngậm ngùi nhìn ta ăn.

Ta biết nhũ mẫu hay lén lấy bánh cho chàng, ta biết nhưng ta không nỡ phạt nhũ mẫu cũng không nỡ nhìn Trần Cảnh bị phạt.

Bây giờ ta muốn nhìn chàng ấy ăn cũng khó._ "Công chúa, xin người đừng buồn.

Tết mà buồn là không nên."

Khuya rồi, Người hãy nghỉ ngơi đi.

Em xin lui ạ!_ "Em cũng đi nghỉ đi."_ "Công chúa, chiều qua, từ điện Thiên An về em quên chưa nói lại với Người.

Hoàng hậu nhờ em chuyển lời Hoàng hậu rất muốn gặp Người, Hoàng hậu không muốn giữa hai người có xa cách như vậy."_ "Được rồi, em lui đi."

Sáng mùng ba._ Thiên Hinh:"Ngài tới rồi?"

- Chiêu Thánh ngồi tựa người vào ghế nhìn về phía gốc đào._ Trần Cảnh:"Nàng biết ta tới"?

- Bước chân đang chầm chậm bỗng dừng lại, đó là Quan gia._ Thiên Hinh:"Ta còn lạ gì Ngài."

Trần Cảnh ngồi vào ghế kế bên Chiêu Thánh.

Nhìn vào chiếc bàn đang bày đủ thứ đồ ăn và có cả bánh chưng món mà ngài ưa thích._ Trần Cảnh:"Nàng đang đợi ta sao?

Những thứ này, nàng chuẩn bị cho ta sao?"_ Thiên Hinh:"Ai thèm đợi Ngài".

- Chiêu Thánh nói với giọng lạnh lùng._ Trần Cảnh:"Nhìn bánh chưng ta lại nhớ đến thời còn nhỏ.

Lúc ấy, nàng biết ta thích bánh chưng nên luôn cướp phần của ta.

Ta muốn khóc đấy nhưng không thể khóc.

Bây giờ ta muốn ăn lúc nào cũng được nhưng không thể thấy lại được dáng vẻ lúc ấy của nàng."_Thiên Hinh:" Ngài muốn ăn thì cứ ăn đi, việc gì phải nhắc chuyện cũ chứ."_Trần Cảnh:" Chiêu Thánh, ta xin lỗi vì đến giờ mới ghé thăm nàng."_Thiên Hinh: "Ngài đến là được rồi, ta biết Quan gia nhiều việc.

Ta lớn rồi đâu phải lúc nào cũng giận hờn.

Chàng là bậc thiên tử đừng có xin lỗi hoài, không nên.

Ta cũng không nhận nổi hai tiếng xin lỗi của Ngài."_ Trần Cảnh:"Ta phải bù đắp cho nàng bao nhiêu nữa mới đủ đây?

Mới có thể kéo ta và nàng lại gần nhau như trước."_ Thiên Hinh:"Truyền ngôi cho ta, đưa lại hoàng bào".

- Chiêu Thánh quay sang nhìn Trần Cảnh cười và nói._ Trần Cảnh:"Nàng cần hoàng bào thôi sao?

Không cần ta hả?

Ý định của nàng như vậy là đang mưu đồ tạo phản rồi, không sợ ta phạt sao?"_ Thiên Hinh:"Phạt?

Ngài định phạt như thế nào đây?

Phế ta xuống Công chúa rồi thì giờ Ngài định phế ta thành gì nữa đây?

Cung nữ?"_ Trần Cảnh:"Phạt nàng mãi bên ta!"

Nghe đến đây, sắc mặt nàng như cứng đơ lại.

Nàng lúng túng nói:_ Thiên Hinh:"Ta mệt rồi, ta đi nghỉ trước đây.

Ngài muốn ăn gì cứ ăn đi."

Chiêu Thánh nhanh chóng đứng lên lui về phòng để lại Trần Cảnh đang nhìn nàng với nụ cười đắc ý._ Trần Cảnh:"Lì xì của nàng nè!"_ Thiên Hinh:"Ai thèm lì xì của Ngài."_ Trần Cảnh:"Chiêu Thánh, ta muốn mãi thấy dáng vẻ này của nàng.

Câu hỏi vừa nãy là ta thật lòng hỏi mình, ta phải bù đắp cho nàng bao nhiêu nữa mới đủ đây?

Và câu trả lời đó của nàng cũng là lời thật lòng ư?"

Thời gian trôi nhanh quá.

Xuân đến xuân đi rồi hạ tới.

Tiết trời đang vào hè nên luôn luôn mang theo cái nóng oi bức.

Ở Hoàng cung mùa hè nóng đến như vậy ư?

Hay là do tôi chưa thích nghi được.Trước giờ cứ hay ở trong máy lạnh mát mẻ, nóng là đi tìm gì lạnh lạnh để uống giải khát còn hiện tại tôi đang ở trong cung mà còn làm cung nữ thì đành phải chịu sự khắc nghiệt này.Chiêu Thánh đi dạo khắp Hoàng cung, chắc cũng lâu rồi nàng chưa ra ngoài đi dạo.

Mong nàng có thể giải tỏa được áp lực mà nàng phải gánh chịu trong tâm hồn.

Phía trước là điện Thiên An, thấy vậy nàng đột nhiên dừng lại.Ngắm nghía nơi đã từng thuộc về mình.

Nơi đây cũng chất chứa bao nhiêu kỉ niệm, kỉ niệm của nàng và Trần Cảnh._ Cung nữ:"Công chúa, Người có muốn ghé vào thăm..."_Thiên Hinh:" Không cần đâu!

Nơi này vốn không thuộc về ta, cũng không phải nơi ta muốn vào là vào.

Ta không nên xuất hiện thì tốt hơn, cuộc sống của ta vốn dĩ đã tách biệt với nơi đây, với những người ở đây từ lâu rồi.

Diệu, chúng ta đi tiếp."

Chiêu Thánh đi lướt qua điện Thiên An, nơi mà trong đó có một người chắc rằng cũng nhiều nỗi xót xa và chờ mong gặp được lại người em gái của mình.Chiêu Thánh đi ngang qua vườn Thượng Uyển.

Nàng kể lảm nhảm trong lòng cho thánh tôn nghe ngày xưa nàng hay ra đây chơi, hay tới đây tìm chỗ trốn những cung nữ của mình.Nàng chỉ cho ngài những loài hoa cỏ được trồng, có rất nhiều hoa thơm cỏ lạ được chính tay phụ hoàng nàng trồng cho người đàn bà mà ông ấy yêu.Thánh tôn biết chứ từ lúc nàng ra đời là thánh tôn đã ở trong tim nàng đời đầu tiên nhìn nàng đến tận tuổi 38.Thu trôi qua chớp mắt đông kéo về.

Lòng người cũng lạnh hơn.Kể từ hôm sinh thần của Chiêu Thánh, Trần Cảnh không thấy ghé thăm.Chẳng lẽ là câu hỏi giữa giang sơn và nàng, ngài ấy chọn ai?Đã làm Quan gia giận dỗi mà không tới hay sao?Cả Quốc Tuấn cũng biệt tăm biệt tích.Ngày hôm đó là sinh thần của Chiêu Thánh chứ có phải là ngày chia ly đâu mà người rời đi rồi lại chẳng thấy quay lại.Chiêu Thánh nàng cứ đi ra đi vô chờ đợi ai đó tới gọi nàng "Cô cô" hay "Chiêu Thánh".

Những ngày qua nàng chán nản, mắt buồn xa xăm làm việc gì cũng không để tâm tới.

Có Trần Cảnh, có Quốc Tuấn ghé thăm, nàng mới nhận ra bản thân vẫn còn tồn tại nhưng cả tháng qua nàng tưởng chừng như mình đã bị quên lãng.Tôi đem vào phòng nàng một chiếc áo choàng lông ấm áp để chuẩn bị cho cơn rét sắp tới.

Cung nữ khẽ gõ cửa:_ Cung nữ:"Công chúa, em xin phép đem áo vào ạ!"_ Thiên Hinh:"Được."_ Thiên Hinh:"Em cứ để đó đi.

Pha giùm ta tách trà!"

- Cung nữ:" pha xong rót ra tách mời công chúa uống."_ Cung nữ:"Trà đây thưa Công chúa!"_ Thiên Hinh:"Tay nghề của em này tốt hơn rồi đó.

Trà ngon lắm!

"- Chiêu Thánh nhận lấy tách trà trên tay vừa uống nàng vừa khen ngợi._ Cung nữ:"Đa tạ Công chúa đã quá khen!"

Hôm nay trên khuôn mặt nàng đượm nét buồn, chắc nàng buồn vì Trần Cảnh hay vì Quốc Tuấn hay buồn cho số phận mình quá đỗi bi đát, thấy vậy cung nữ mạn phép hỏi nàng:_ Cung nữ:"Công chúa, hôm nay Người có chuyện gì buồn sao?

Em thấy Người cứ thẫn thờ mãi."_ Thiên Hinh:"Ta có lúc nào vui đâu?"

"Em ra ngoài đi.ta muốn ngồi 1 mình."

Thời gian trôi nhanh thật, lại qua một năm rồi.

Anh hỏi em vì sao lại vui khi gặp được anh?

Anh biết không, gặp được anh em mới biết hậu thế còn nhớ về em, còn ghi chép những gì diễn ra trong thời đại này để em biết em không bị lãng quên.

Có Anh có thể chia sẻ nỗi lòng của bản thân với em.

Đa tạ Anh vì quãng thời gian trước kia đã lắng nghe em, nghe những câu chuyện buồn bã của em.

Em không biết khi nào Anh sẽ lại về thời hiện đại nhưng chỉ cần em còn ở đây, anh sẽ không điThánh tôn Vũ Minh:" Công chúa nhỏ, hậu thế sẽ luôn nhớ về em.

Anh lúc đó mong rằng về sau em sẽ hạnh phúc, mong em đừng mãi bi quan.

Bản thân em cảm thấy mình rất hạnh phúc vì bầu bạn cùng anh."_ Thiên Hinh:"Tương lai của em sau này, anh biết rõ mà."_ Thánh tôn Vũ Minh:"Em có muốn biết hay không?"

_ Thiên Hinh:"Anh là người tới từ tương lai, quãng đời sau này của em anh biết rõ và chắc là biết luôn ngày em rời trần thế.

"
 
Lý Chiêu Hoàng Thiên Hinh Nữ Đế
Chương 41 Phật Kim tỏ lòng cùng chị gái,Sứ đoàn mông cổ đến


Ngày sứ giả Mông Cổ đến gặp mặt nàng đến dự.Hợp thai nói chưa từng có 1 cô gái Việt tiến cống để hòa hảo.Nhìn thấy dung mạo Chiêu Thánh thì kinh diễm.Ngột Lương Hợp Thai là 1 kẻ tàn bạo,hiếu chiến diện kiện hoàng đế Đại Việt chỉ hành lễ chứ không quỳ.Việc nghi hòa với đại Việt thực chất uy hiếp hoàng đế Đại Việt quy phục nhà Nguyên .Trần cảnh nhìn thấy Hợp Thai đã để lại trong lòng mình nỗi sợ vô hình.Trần cảnh mời Hợp thai ngồi xuống giới thiệu công chúa khả hãn nước Nguyên.Hôm đó nàng muốn đến gặp Trần cảnh nếu như tiền kiếp nàng có lẽ có chút chờ mong người thương.Sống lại lần 2 rồi 30 tuổi trong lãnh cung nàng khôi phục hoàn toàn kí ức biết mình lại 1 đời yêu Trần Cảnh.Lại nhìn người nam nhân vừa quen thuộc vừa xa lạ trong phòng của mình bị thương nặng biết nàng bi thương ôm nàng vào lòng suốt cả đêm không màng đến thương thế mình.Nàng cũng biết nàng còn 1 lần cơ hội trùng sinh nữa,nếu nàng lại lựa chọn như cũ người nam nhân trước mặt nàng sẽ từ bỏ nàng,từ bỏ cả dân tộc Đại Việt thời đại nhà Lý này.Nàng cũng biết nàng chỉ là 1 trong 3 cô gái người đó cần.Ngày chị gái nàng gặp nàng tuổi 30 nàng vô tình phục hồi kí ức tiền kiếp 61 năm tủi nhục hỏi nàng còn yêu Trần Cảnh không: "Nàng chỉ nói Trần Cảnh hắn thực sự yêu chị.Còn nàng nói thì đã có người nam nhân của mình chờ kiêp sau gặp lại."

Chị gái nàng lúc đó thực sự hoảng.Nàng nói:" em đã không còn yêu trần cảnh,chỉ muốn nhìn giang sơn của vua cha trong tay họ Trần thế nào?Người em yêu đã không còn là trần cảnh nữa rồi."

Thiên Hinh:"Chị không hiểu người đó đã vì em trả giá nhiều thế nào.Lúc em cảm thấy bản thân cô độc nhất thì người đó còn chịu thiệt thòi cô độc hơn mình."

Thiên Hinh:"Em yêu Trần Cảnh còn có thể nói được với Trần Cảnh nhưng em chưa từng bao giờ nói yêu người đó."

Thiên Hinh:"Thực ra người đó và em giống nhau rõ ràng thích em nhưng chưa bao giờ nói ra chỉ biến yêu thích em thành sinh mệnh duy trì tính mệnh cho em."

Thiên Hinh:"Nhìn em yêu người nam nhân khác,nhìn em vì nam nhân khác mà đau buồn.Nếu vì em mà trên chiến trường người đó hóa thành tro bụi,em cũng theo người đó hóa thành hư vô."

Thiên Hinh:"Đêm đó Nữ Anh nương nương báo mộng em.Vạn tộc thiên đế nhân tộc thánh phụ Lạc Minh chìm đắm tình kiếp dẫn đến yêu ma lưỡng giới thông đạo bị hủy ngàn tỉ yêu ma uy hiếp vô số thế giới."

Thiên Hinh:"Nhưng ngài ấy đã tiêu hao hết thực lực để láng lại thiên địa kiếp nạn.Nhân tộc thánh tôn thay ngươi gánh kiếp nạn kinh thiên động địa,người lại còn vì tên đế vương 2 kiếp người sao."

Em nói với nương nương: "Em không từ bỏ người đó,con người có thể sống chết cùng nhau thì thiên địa nhân thần tiên ma cũng có thể xin nương nương để người đó quay lại với con".Nương nương:"Nhân tộc thánh tôn Lạc Minh chìm đắm trong tình kiếp ngàn năm dẫn đến yêu ma lưỡng giới bị hủy ngàn tỉ yêu mà nguy hại nhân gian giới nhưng ngài ấy tự hủy nguyên thần tiêu hết thực lực để cứu kiếp nạn kinh thiên động địa chuộc lỗi thay ngươi."

Nương nương:"Ta sẽ tại tạo linh hồn và thân thể lại cho ngài ấy lại từ đầu tại Việt tộc Lạc Thần điện ngàn năm.Phật kim ngươi khiến ngài ấy hủy đi 1 thân thực lực nhưng cũng khiến cho ngài ấy có được sự ấm áp và niềm vui chưa từng có ."

Ta cho người 2 lựa chọn: "1 cùng Trần cảnh tiếp tục làm 1 đôi uyên ương cuối đời luân hồi chuyển sinh làm người ta sẽ xóa sạch kí ức của ngươi về ngài ấy,2 là khi ngươi 40 tuổi ta cho ngươi trùng sinh lần nữa để ngươi thành 1 nữ đế phong hoa tuyệt đại mới tìm được đường tới Lạc Thần Điện mang theo ngài ấy trong trái tim ngươi cùng ngài ấy tu hành bầu bạn cùng ngài ấy muôn đời muốn kiếp không ra rời."

Thiên Hinh:"Em đã lựa chọn Phật Kim em sẽ bầu bạn cũng người đó mãi mãi.Em cũng đã tìm được rồi hiện tại ngài ấy chỉ là 1 phàm nhân."

Thiên Hinh:"Chị Thuận Thiên còn nhớ chứ,người đó cũng có mặt tại nơi nghi hòa giữa đại việt và mông cổ cũng là người 2 chị em ta cũng biết.Đi thôi chị,đến nhìn người đó làm sao bảo vệ cho em."

Quay lại 2 sử thần Đại Việt và Mông cổ sau chiến thắng Mông cổ chỉ là ma sát ngoài biên giới chứ chưa phải là giặc Nguyên Mông tấn công Đại Việt lần thứ 1.Triều đình nhà Nguyên cử sử thần nghị hòa nhưng thái độ không có 1 chút thành ý.Khi nhạc đang tấu lên thì chiêu thánh đên hành lễ:Tham kiến Hoàng Thượng,Hoàng hậu nương nương,vạn phúc kim anSự có mặt của nữ nhân khiến những vị đại thần và gia quyến xôn xao,bên kia đoàn người không hiểu chuyện gì.Riêng ngột thai từ khi nữ nhân kia bước vào chưa từng rời 1 khắc.Gương mặt điểm trang xinh đẹp động lòng người,bế nguyệt tu hoa,điên đảo thần hồn,thực sự đẹp đến lây động lòng người.Bộ áo đỏ hỏa diễm càng làm nổi bật tính cách dữ dội như lửa,nhu tình của nàng.1 thân trang phục đơn giản đó khiến nàng trở nên kinh hồng nhất diện,tựa như hoa mẫu đơn,cảm giác xa xămĐúng vậy 1 trong Thập đại mỹ nhân Đại Việt ta danh xứng cổ kim Việt tộc.Ngay cả Trần cảnh cũng ngỡ ngàng 2 mắt mở lớn nhìn chằm chằm Chiêu Hoàng.Trần cảnh rời long ỷ đến đỡ nàng hỏi:" nàng sao tới đây"Chiêu hoàng trả lời:"Nghe nói hoàng thượng thiết yến bàn việc nghị hòa đây là chuyện lớn,dĩ nhiên thần thiếp phải đến"Trần cảnh nhìn chằm chằm chiêu hoàng,ánh mắt chứa vui vẻ và vài phần dục niệm rồi nói cho ngồi xuống.Chiêu thánh mới 35 tuổi mà thôi có rất nhiều người nổi tư niệm chiếm lấy nàng riêng chỉ có 1 ánh mắt nhìn nàng che chở nàng suốt 2 kiếp người.Hôm nay Chiêu Thánh mặc 1 bộ đồ hỏa diễm màu đỏ để cho người đó khắc cốt ghi tâm nhớ nàng.Phải,nàng đã hồi phục kí ức nàng hiểu ý nghĩa chữ khắc trên nhẫn nàng đeo ở cổ 2 kiếp người.Cùng 2 kiếp người trước Hắn luôn đứng ra che cho nàng trước người Mông,người đó đem tình cảm mình ẩn giấu rất sâu tiền kiếp nàng mới biết người đó là Thần cam nguyện làm phàm nhân hộ nàng 1 đời mà 1 đời đó là ngàn năm trước cũng là ngàn năm sauCung nữ:"Mời Công chúa dùng trà."

Đám sứ đoàn qua đây ta thừa biết bọn chúng không có ý tốt, chắc chắn bọn họ cũng biết điều này.Hợp thai nói:" Đa tạ sự quý mến của hoàng đế bệ hạ,ngược lại bổn soái có 1 thỉnh cầu.Bổn soán nay 35 tuổi mà chưa có chính thê nay vừa ý 1 nữ tử Đại Việt muốn cưới nàng làm chính thê,không biết đại việt hoàng đế có chấp nhận"Trần cảnh nói:" không biết Hợp thai tướng soái nhìn trúng cô nương nào.Hợp thai chỉ vào chiêu hoàng,cuối cùng nhân vật trùm cuối lên sân rồi."

Hợp Thai :"Thế nào đại việt hoàng đế."

Trần cảnh nói:" thỉnh cầu của Hợp thai tướng soái trẫm chấp nhận."

Nàng vẫn biết lịch sử lại lặp lại,nhưng kiếp này nàng đã giữ trọn đạo vợ chồng với hắn 30 năm tình đã đến lúc tận.Thì 1 giọng nữ khác vang lên đó là chị gái nàng:"Chiêu Hoàng là công chúa đại Việt là muội muội bổn cung,làm sao 1 câu muốn là có thể ban cho người"Thuận Thiên:"Xin lỗi thỉnh cầu của Hợp Thai tướng soái Hoàng Thượng không thể phê chuẩn cướp lời trần cảnh sau đó"Ở bên kia nơi khuất cây,chiêu hoàng đôi mắt nhìn lên người nàng từng yêu kia,nàng nãy giờ vẫn nhẫn nhục chịu đựng mọi người bàn tán,nghe hắn đem nàng nhường cho người khác,Đây là người đã từng và hiện tại vẫn là phu quân mình.Tiền kiếp nàng không lưu tâm đến việc này vì nghĩ tới việc khác cũng như thế nếu không phải lời chị gái nàng lấn áp tiếng của hắn bây giờ nhưng mặc dù ở xa nàng vẫn nghe được lời chấp nhận của Hắn.Việc xảy ra chiêu hoàng triệt để thất vọng về trần cảnh và tình yêu mình dành cho hắn.Đến hôm nay lần thứ 2 nàng biết rõ bản chất thực sự của Trần Cảnh,đế vương vô tình và nàng đã tin đến 2 lần.Nhưng hôm nay nàng đến không còn phải vì hắn mà vì người nam nhân kinh khủng đã bảo vệ che chở nàng cưng chiều nàng suốt 2 kiếp người.Hợp thai đứng trước điện nói: "Đại Nam hoàng đế bản xoái tử xa xôi ngàn dặm đến đây mang theo nhiều tùy tùng trong đó có nhạc công,để vị nhạc công đó tấu 1 khúc."

Trần cảnh háo hức mà quên đi đã làm cho 1 cô gái trái tim triệt để vỡ vụn :"Trẫm rất mong chờ nhạc sư."

Hợp thai lại nói: Nghe nói đại việt nhân tài rất nhiều,có thể cử 1 người tinh thông âm luật biểu diễn cho bản soái mở rộng tầm mắt.Trần cảnh đang vò đầu bứt tóc buông lời châm chọc thì 1 tướng quân đứng lên.Tướng quân Vũ Minh nói:"Bẩm hoàng thượng nếu tướng soái đã có hứng thú vậy xin để thần làm 1 bài góp vui cho tướng soái.Lính đâu đem 5 trống trận và 6 cây đàn đến đây cho ta để Hoàng thượng và tướng soái đây thưởng thức"Phải người nàng chờ đợi đã đứng lên,Tướng quân Vũ Minh người đã tặng nàng chiếc nhẫn nàng luôn đeo trên người,người đó yêu nàng ẩn giấu rất sâu đến khi nàng chết người đó trực tiếp cho nàng trùng sinh làm người lại xóa đi tiền kiếp của nàng.Nàng biết thân phận kinh khủng người đó cái gì vương triều,giang sơn hoành đồ bá nghiệp chỉ cần người đó nghe nàng nói 1 câu nàng hận thì người đó đem cả thời đại này hóa thành tro bụi ngay sau đó.Nếu thời đại người đó không phải nàng thì Trần cảnh hay Hợp Thai không còn đứng đấy ngồi trò chuyên mà là gần 100 triệu đại quân Đại Việt Thần Triều,Lạc Việt Thần Triều,Bất hủ Việt Triều nuốt chửng thế giới này cho Thiên đạo cắn nuốt thế giới bản nguyên.Trăm vạn đại quân thì sao,dưới tay người đó trăm triệu đại quân tu sĩ.Quân vương 1 thần triều lại hạ mình làm tướng quân bảo vệ nàng.Nàng đang suy nghĩ miên man thì nhạc và trống trận nổi lên:Đại Việt ơi, giống hùng thiêng, ngàn năm lưu danh sử sáchMẹ Âu Cơ, bố Lạc Long Quân, cùng trăm con, xây cơ đồ.Thời gian qua, đỏ thắm đời ông cha, dựng xây giữ yên bờ cõi.Để hôm nay, con cháu cùng hoan ca, đất nước thanh bình, rực rỡ gấm hoa.Đinh, Lê, Lý,Trần ơi!

Nguyện xin khắc ghi đời đời.Xương máu rồng tiên ơi!

Còn đây kiên trung bất khuất.Như sóng biển Đông kia, ngàn năm mãi luôn lưu truyền.Hào khí trời Nam ta, rạng ngời sắc son Việt taTriều Tây Sơn, áo bạc vai, rừng thiêng sắc son thề ước.Thành Thăng Long, mãi còn bay xa, thời gian qua, thắm oai hùng.Nhà Nam ta, đất với trời bao la, tuyệt nhiên thiên thư còn đó.Giặc bao phen, khiếp vía chùn tâm can, đất nước ngoan cường, một dải gấm hoa...Sông hát, hồn thiêng ơi!

Ngàn sau cháu con ghi lòng.Sông lớn Bạch Đằng giang ơi, vùi thây bao quân xâm lấn.Lớp lớp người chung tay, dựng xây gấm son san hàCho nước Đại Việt ta, ngàn năm ngút cao hùng thiêng.Đinh, Lê, Lý, Trần ơi!

Nguyện xin khắc ghi đời đời.Xương máu rồng tiên ơi!

Còn đây kiên trung bất khuất.Như sóng biển Đông kia, ngàn năm mãi luôn lưu truyền.Hào khí trời Nam ta, rạng ngời sắc son Việt taCho đến ngàn năm sau, rạng ngời sắc son.....

Hào khí Đại Việt ta.(Bài hát Hào Khí Việt Nam ca sĩ Phan Đinh Tùng sửa lại Việt Nam thành Đại Việt )Tiếng trống trận tiếng đàn tiếng hát của người đó sau đó là 1 đoạn điêp khúc hào hùng giữa lính và người đó.Lính giả tiếng kẻ thù:Ngươi là kẻ có tài nếu mũi tên kia không bắn xuyên tim coi như tha cho ngươi.Nếu chịu quy phục thiên triều ta hứa tha chết cho ngươi mà còn bẩm báo lên hoàng thượng được trọng dụng nhưng chống lại tất cả các ngươi chỉ có 1 con đường chết .hớ hớ hớNgười đó lấy gươm ra chỉ vào Lính: Các huynh đệ nghe đây,ai muốn đầu hàng ta không hề oán trách.Đầu hàng bây giờ các huynh đệ đều sẽ được sống.Sống thêm vài năm hoặc sống được vài chục năm.HahahaNhưng nếu ngày hôm nay chúng ta đầu hàng chúng ta sẽ đánh mất những thứ huynh đệ khác đã hy sinh bảo vệ đó không phải thành Đại La,khong phải giang sơn nước Đại Cồ Việt đó là linh hồn của dân tộc,đó là sự ngàn năm không bao giờ khuất phục,chúng ta không từ bỏ cho dù chúng ta hôm nay có chết hồn lửa thiêng đó truyền tới ngàn năm nữa.Nổi trống trận lên anh em:Đại Việt ơi, giống hùng thiêng, ngàn năm lưu danh sử sáchMẹ Âu Cơ, bố Lạc Long Quân, cùng trăm con, xây cơ đồ.Thời gian qua, đỏ thắm đời ông cha, dựng xây giữ yên bờ cõi.Để hôm nay, con cháu cùng hoan ca, đất nước thanh bình, rực rỡ gấm hoa.Đinh, Lê, Lý,Trần ơi!

Nguyện xin khắc ghi đời đời.Xương máu rồng tiên ơi!

Còn đây kiên trung bất khuất.Như sóng biển Đông kia, ngàn năm mãi luôn lưu truyền.Hào khí trời Nam ta, rạng ngời sắc son Việt taTriều Tây Sơn, áo bạc vai, rừng thiêng sắc son thề ước.Thành Thăng Long, mãi còn bay xa, thời gian qua, thắm oai hùng.Nhà Nam ta, đất với trời bao la, tuyệt nhiên thiên thư còn đó.Giặc bao phen, khiếp vía chùn tâm can, đất nước ngoan cường, một dải gấm hoa...Sông hát, hồn thiêng ơi!

Ngàn sau cháu con ghi lòng.Sông lớn Bạch Đằng giang ơi, vùi thây bao quân xâm lấn.Lớp lớp người chung tay, dựng xây gấm son san hàCho nước Đại Việt ta, ngàn năm ngút cao hùng thiêng.Đinh, Lê, Lý, Trần ơi!

Nguyện xin khắc ghi đời đời.Xương máu rồng tiên ơi!

Còn đây kiên trung bất khuất.Như sóng biển Đông kia, ngàn năm mãi luôn lưu truyền.Hào khí trời Nam ta, rạng ngời sắc son Việt taCho đến ngàn năm sau, rạng ngời sắc son.....

Hào khí Đại Việt ta.Bài hát này ở thời hiện đại hắn Vũ Minh đem nó thành bài hát quân hồn cho 2 cánh quân tả long hữu phụng mình.Ngày Chiêu Thánh còn là 1 cô bé,người đó luôn vì nàng vì không để nàng sỉ nhục như tiền kiếp lịch sử cũ của nàng.Hầu như lúc rảnh rỗi nghi ngơi lại để lính tập.Huống gì hiện tại lính đều là người của Đại Việt Thần triều vì Quân Vương của họ luyện tập nó hăng say nhiều năm.Ở 1 nơi khác Trăm triệu đại quân trống trận cùng đàn 1 dàn đại tướng quân cùng hát bài này cùng lúc với quân vương của họ.Tôn nghiêm của người tướng lính của người đó,ngày chiêu thánh nhìn thấy đã biết đây là 1 đội quân thiết huyết.Hôm nay người đó vì nàng không chịu uy khuất mà đem bài quân hồn đó hát trước triều đình và sứ thần.Ta tình nguyện ở trong lãnh cung chờ đợi thọ mệnh kiếp này hao tận để trùng sinh kiếp thứ 3 giữ người đó vĩnh viễn bên mình.Có đại quân người nam nhân mình giúp đỡ bảo vệ đất nước,trừ khi bị nước vào đầu mới dám đối đầu.Nàng đã đợi được nàng không còn vì lời nói Trần cảnh mà ủy khuất.Từ nay Duyên Phận với người nàng yêu đã tận không hề lưu luyến.Hợp thai nói: "Không ngờ đại việt có nhân tài như thế,âm luật trống trận cao hơn nhạc sư của ta vài bậc.Tướng quân ngươi tên gì,đại việt cũng có nhân tài như ngươi".Tướng quân Vũ Minh cúi đầu:"Tướng quân quá khen.Tôi là tướng quân Vũ Minh của Đại Việt".Hợp Thai nói:"Ngươi làm tướng nước Việt cũng khuất tài,không bằng làm tướng của ta".Tướng quân Vũ Minh:"Ta không có lớn nguyện vọng cúi đầu thờ 2 chủ,chỉ là không có bao nhiêu nguyện vọng to lớn chỉ muốn nhìn lại thế giới này vạn dặm núi sông và chứng kiến cuộc đời người con gái mà ta yêu ,đạ ta tướng quân cân nhắc."

Hợp thai nói :Bài hát vừa rồi tại sao chưa từng nghe quaTướng quân Vũ Minh: "Bài hát này tại làng quê nhà Thần hát".Hợp thai nói:"Bài hát này tên gì".Tướng quân Vũ Minh:"Việt sử kiêu hùng Hào Khí Đại Việt".Hợp thai nói:"Hay cho hào khí Đại Việt".Nếu ngày sau gặp nhau trên chiến trường hy vọng cũng tướng quân so tài.

Tướng quân Vũ Minh:"Kẻ muốn so tài với ta đều sẽ chết sạch,nhất là kẻ vừa mới buông lời không hay với cô gái của Đại Việt ta"

Hợp thai nói:"Vậy ngày sau ta muốn xem tướng quân còn sống được đến lúc đó không".

Tướng quân Vũ Minh: "Mông Cổ anh hùng hào kiệt binh sĩ lớn mạnh ta biết,nhưng đừng gặp phải ta là được.Ta không quen tha thứ cho kẻ xúc phạm nữ nhân Đại Việt."

Tướng quân Vũ Minh:"Tướng quân đã từng nghe truyện sát thần Bạch Khởi thời Tần chứ".

Tướng quân Vũ Minh: "Ta sẽ không thua tên đó đâu.Đến 1 vạn ta giết 1 vạn,đến 100 vạn ta giết trăm vạn.Tay ta nhuốm máu kẻ thù chưa đủ thành huyết hà tế anh linh Đại Việt thì kẻ thù đến bao nhiêu ta tiếp bấy nhiêu".

Tướng quân Vũ Minh:"Cho dù ta giết cả 1 đời cũng chưa đủ con cháu Đại Việt ta ngã xuống dưới bàn tay quân xâm lược suốt 1000 năm"

Hợp thai nói:"Hy vọng ngày sau cùng tướng quân so tài".

Chiêu hoàng:"Xem ra Ngột Lương Hợp Thai còn không biết mình xúc phạm nghịch lân của anh ấy rồi,phải ta luôn là điểm yếu của anh ấy.Hợp Thai còn không biết lời nói hôm nay mà tất cả Mông Nguyên gặp phải đồ sát không 1 ngọn cỏ.Hình như tương lai không lâu Vũ Minh xuất 100 triệu tu sĩ diệt sạch người Mông cổ gà chó không tha".Triều đình nhà Nguyên không biết ai tấn công mình.

Chiêu hoàng cùng biết bài này nhưng đã từng nghe Vũ Minh hát.Nàng từng nhìn thấy trăm triệu đại quân vừa hát vừa chiến đấu xông trận giết hung cầm mãnh thú kinh khủng mức nào.Một đại quân hát bài này sẵn sàng chiến tử vì tổ quốc quét sạch kẻ thù đến hơi thở cuối cùng.

Nàng đã nhìn thấy người đó đã đủ,nàng biết 1 thế này người đó vẫn ở bên nàng là đủ.Nàng trở về lãnh cung 1 mình.Nàng phải sống tốt đợi thọ mệnh hao tận trở về ngày đó nàng nhận được chiếc nhẫn với tư cách bệ hạ nói người đó làm phu quân của mình,nàng muốn ở bên người đó,còn hiện tại nàng vì người đó mà giữ thân mình.Tiền kiếp nàng sống đến 61 tuổi kiếp này 40 tuổi thọ tận nàng cùng không muốn gả cho người khác với thân không còn trong sạch,bởi hiện tại nàng không xứng người đó.Toàn bộ Vùng đất này đều trong tay người đó.Để nàng trực tiếp trùng sinh có gì khó chỉ là vì chiếu cố cảm nhận của nàng.Có chồng như thế sau trùng sinh nàng còn gì đòi hỏi.
 
Lý Chiêu Hoàng Thiên Hinh Nữ Đế
Chương 42: Thánh Tôn tỏ lòng với Chiêu Thánh


Chỉ là ta không ngờ tên Thái sư kia lại cho lệnh bắt giam chúng.

Lần này chiến tranh là điều khó tránh khỏi.

Đây sẽ là cơ hội để bọn chúng xâm lược, chúng chắc không ngu dại gì mà bỏ qua.

Dân chúng Đại Việt sắp phải chịu khổ rồi.

Đại Việt sẽ chiến thắng chứ?Cung nữ:"Công chúa mọi chuyện sẽ ổn thôi."

Ngột Lương Hợp Thai đã 3 lần gửi sứ sang đòi Đại Việt thần phục nhưng vua Thái Tông không những từ chối mà còn bắt các sứ giả giam vào ngục.

Thái Tông cũng khẩn trương chuẩn bị kháng chiến.

Tháng 9 âm lịch năm 1257, ông sai Hưng Đạo vương Trần Quốc Tuấn huy động quân thủy bộ trấn thủ biên giới, sau đó, tháng 11 âm lịch năm 1257, ông kêu gọi quân dân cả nước sửa soạn khí giới.

Các vương hầu, tôn thất cũng chiêu mộ gia nô, dân binh, thổ binh... làm lực lượng cần vương, phối hợp chiến đấu với quân chính quy của triều đình.Trước ngày ra chiến trận cả ba anh em Quốc Khang, Trần Hoảng, Quang Khải tới để từ biệt Chiêu Thánh.

Không còn là dáng vẻ trẻ con năm xưa giờ đây họ đã trở thành những thiếu niên khôi ngô, đầy trưởng thành.

Thân khoác trên vai áo giáp sắt luôn chờ lệnh xuất phát sẽ liền xông ra chiến đấu bảo vệ nước nhà.

Cái khí thế hiên ngang của quân đội thời Trần nay tôi đã được tận mắt chứng kiến.Ngày 28 tháng 1 năm 1258, vua Trần Thái Tông cùng Thái tử Trần Hoảng thúc quân phản kích vào bến Đông Bộ Đầu, đánh tan quân Mông Cổ.

Trên đường rút lui, quân Mông Cổ đã bị lực lượng các dân tộc thiểu số miền núi Tây Bắc do Hà Bổng chỉ huy tập kích.

Toàn bộ cuộc chiến lần thứ nhất chỉ diễn ra trong vòng khoảng nửa tháng, với chỉ khoảng 3-4 trận đánh lớn.

Quân Mông Cổ bị thiệt hại nặng, mất từ quá nửa cho tới khoảng 4/5 quân số.

Theo Nguyên sử, khi tiến vào đất Tống, đoàn quân Mông Cổ chỉ còn lại 3.000 kị binh Mông Cổ và 1 vạn quân Đại Lý.

Đại Việt giành được thắng lợi.

Tin tức được lan rộng khắp kinh thành.

Nhân dân cả nước vui mừng Đại Việt ngày khải hoàn.

Tiếng người nói vui vẻ khi biết tin, họ ôm lấy nhau trong sung sướng.

Tạ ơn trời phật.

Tạ ơn các vị chiến sĩ anh dũng đã hi sinh để đem lại sự ấm no cho muôn dân, đem lại độc lập dân tộc.

Trong hoàng cung, tiếng chim ríu rít.

Vạn vật như được hồi sinh, muôn hoa đua nở.

Thiên nhiên cũng đang vui mừng cho Đại Việt ta.

Những ngày tăm tối đã qua, bình minh đang hé dạng.

Mọi thứ rồi cũng sẽ qua một cách tốt đẹp.Nàng nhẹ nhàng từng bước đi lại gần gốc cây đào trong sân.

Ngước lên nhìn và nói:

"Tết cũng sắp đến rồi.

Năm nay Đại Việt đón Tết lớn rồi.

Thuận Thiên, bọn trẻ đã trưởng thành rồi.

Chị ở trên cao chắc cũng thấy được đúng không?

Đám trẻ ấy rất tài giỏi, chị hãnh diện lắm đúng không?

Em là cô cô đây cũng rất hãnh diện."

Chiêu Thánh nghe được tiếng gọi đó phát ra từ âm thanh quen thuộc.

Nàng không ngần ngại mà quay lại nhìn.

Chính là ba vị hoàng tử Quốc Khang, Trần Hoảng và Quang Khải.

Cuối cùng bọn trẻ mà Chiêu Thánh trông đợi bao đêm đã về với nàng rồi.Khoảnh khắc này, Chiêu Thánh cũng muốn thời gian dừng lại.

Nàng mặc kệ bản thân tham lam chỉ cần là khoảnh khắc hạnh phúc nàng đều muốn ngưng đọng lại để nàng cảm nhận lâu hơn.

Suốt thời gian trước kia nàng chịu nhiều tổn thương nhờ có những con người nhẹ nhàng bước vào cuộc đời nàng khiến nàng vui vẻ trở lại.Họ không phải lúc nào cũng bên cạnh nhưng khi nàng cần họ nhất định sẽ bảo vệ nàng.

Lúc nàng buồn nhờ có họ mà trút nhẹ nỗi lòng.

Mỗi cuộc gặp gỡ đều đã được sắp đặt sẵn.

Âu cũng là duyên phận.Thánh Tôn Vũ Minh:"Đúng là nhờ thiên đạo và chúng sinh ý chí mà Anh gặp gỡ được Em trời xui đất khiến.

Được thấy được khí thế Đại Việt ta.

Thấy được mặt tình cảm của mỗi người.

Anh hiểu rõ được rồi.

Đúng, tôi càng hiểu rõ thì tâm thư ấy tôi càng phải để cho Chiêu Thánh đọc:Thế gian mộng ảo như tơ tằmNước mất nhà tan bởi yêu cơThiên hinh ngồi khóc nơi góc nhỏNguyện bảo vệ em vạn kiếp người"Thánh Tôn Vũ Minh:"Bầu bạn với em 2 kiếp người chỉ vì tương lai nhìn sử sách nói em là tội nhân,vì muốn biết cuộc đời em trong sử sách mà nổi giận lôi đình."

Thánh Tôn Vũ Minh:"Anh đã vậy thiên đạo là thế,chúng sinh đại thiên thế giới khác khi thiên đạo biết cuộc đời em không phục muốn em hạnh phúc."

Không nên coi thường chúng sinh ý chí,nếu tập hợp lại thế gian kẻ nào cản thí cả thần,lúc anh và thiên đạo bóc tách cuộc đời em và Lý triều thiên ý phản kháng bị chúng sinh ý chí đánh xơ xác.Sau thiên đạo đàm phán mới giao đoạn lịch sử của em ra,anh bảo vệ em.Không ngờ anh đã yêu 1 cô gái cách mình 805 năm.Thiên đạo không giúp thì anh cũng chỉ có được em chứ không che chở được người thân em yêu quý.Nếu lần thứ 3 em trở lại ngày đó chuẩn bị lên ngôi hãy trở thành tuyệt thế nữ đế trong thế giới của anh bảo vệ người em yêu quý.Kiếp trước tiếc nuối kiếp này đừng để tiếc nuối.Anh đợi em ở tương lai 805 năm lúc đó anh chỉ là 1 phàm nhân không phải Thánh tôn yêu em người con gái cách xa anh 805 năm.Mặc dù thánh tôn như anh tuổi thọ vô hạn nhưng chỉ khi anh muốn,mỗi khi luân hồi làm người anh mới là chính mình.Thiên Hinh nói :Được,kiếp thứ 3 làm người em sẽ làm hoàng đế tuyết thế nữ đế để em đợi anh ở tương lai,khi anh 11 tuổi em là 1 nữ đế bá đạo không ai dám yêu anh,lũ hồ ly tinh thế giới khác đi sang 1 bên.Trái đất anh có mình em là đủ.Thánh tôn: "Em có muốn gặp lại con trai mình Trần trịnh không?"

Thiên Hinh :"Con trai em lúc em làm thiếu nữ đã mất rồi mà,lúc đó tim em tan nát rồi."

Thánh tôn: "Nếu anh nói nó vẫn còn tồn tại thế gian này thì sao?"

Thiên Hinh : "Thánh tôn đại nhân,anh nói cái gì?Rõ ràng năm đó em nhìn thấy nó trên trên tay em,em quỳ xuống Trần cảnh xin cứu lấy nó chỉ để lại vẻ mắt lạnh lẽo"Thánh tôn:" Không sai nhưng đó là kiếp trước của em,kiếp thứ 2 này của em anh ra tay vì em bị hạ 1 loại độc vô sắc vô vị dẫn đến em sinh non.Cho dù thời hiện đại trẻ con sinh non sống của sớm yểu mệnh."

Thánh tôn: "Vì không muốn em bi thương,cũng để em rõ lòng mình thế gian này có rất nhiều nam nhân yêu em chứ không cần tên ngụy quân tử Trần cảnh yêu em.Nếu hắn không báo Thủ độ em vứt khăn trầu thì đã không ép cưới ép em truyền ngôi đủ thời gian em trưởng thành nhận thức việc làm bản thân."

Thánh tôn nói tiếp:" Không đành lòng nhìn em tuyệt vọng,không muốn để em có nuốt tiếc như kiếp trước,không muốn em như sử sách nói kiếp sau làm 1 người bình thường yêu hắn.Đừng nói anh là thánh tôn nhưng thánh ma 1 đường,anh muốn trần cảnh vĩnh viễn biến mất trong dòng lịch sử không khó.Thiên đạo cần anh hay 1 tên đế vương trần cảnh,cùng lắm thiên ý sửa đổi chị em và trần liễu lên ngôi.Sinh ra 2 minh quân triều trần,em cuộc đời 1 nàng công chúa.Chỉ cần chị em còn sống thiên mệnh sở quy còn ai là hoàng đế cũng được miễn là người nhà Trần."

Thiên Hinh :"Vậy con em nó đâu,18 mười năm bầu bạn anh ở trái tim em im lặng đứng nhìn em mất con mà đau lòng thế mà nói bảo vệ em."

Thánh tôn nói:"Nó sinh non thân thể sống cũng yểu mệnh anh để nó làm thế giới ý chí bảo vệ cho em.Măc dù lúc đó em với trần cảnh có quan hệ chi thân nhưng Trần Trịnh thiên sinh địa dưỡng thành linh hồn.Lại là linh hồn đầu tiên trong thế giới của anh.Em không có khả năng cho nó làm người chân chính.Vì thương em anh ở cổ chiến trường các đại vũ trụ vì cám ơn anh muôn đời thủ hộ cố thổ công đức vô lượng anh đem tất cả cứu lại nó trở thành thế giới ý chí."

Thánh tôn nói :"Lúc anh không bên cạnh là nó bảo vệ em nhìn em mỗi ngày buồn chán tuyệt vọng nó giận dữ nhiều.Có năm hạn hán thiên tai lời đồn triều Trần làm trời ghét là nó làm vì em.Đến khi chị em có thai nó coi như em họ mình mới thôi."

Ừm thánh tôn nói tiếp:"Vì nó thiên sinh nên gián tiếp là con em và anh.Trần cảnh chẳng liên quan gì.Thế giới hiện đại em có nam nhân khác nhưng chưa phải là chồng em pháp luật chưa bảo vệ thì vẫn chỉ là người yêu.Thế giới cổ đại Lý Triều này anh tạo ra,không có sợ đồng ý anh thì hắn chỉ là người em từng yêu bội bạc dẫn đến em có thai thôi.Quên năm em cưới trời đất sấm chớp đùng đùng là anh giận dữ phản đối sai trái này."

Cũng sắp lần thứ 3 em trùng sinh lần này anh để 2 kiếp trước em hợp lại hoàn chỉnh,em biết thế gian này ai yêu em nhất chưa?Nếu đã có lựa chọn thì nói anh nghe.Thiên Hinh : "Em yêu Anh kể từ lúc em bị trút ngôi hoàng hậu vào lãnh cung là anh bầu bạn em,kể cho em nghe vì em anh đã làm gì,1 người con trai ở thế giới 805 năm lại yêu 1 cô gái làm nước mất nhà tan như em.Vì sửa lại cuộc đời em hạnh phúc không để bi kịch như lịch sử chủ vũ trụ,không tiếc nợ thiên đạo chỉ vì em.Vốn em để cuộc đời mình nước chảy bèo trôi.Một nữ đế mất nước,cha mất,mẹ phản bội,người yêu phụ lòng,chị gái mất thế giới này có gì em lưu luyến.Mặc dù anh kể em nghe 2 năm sau sẽ có người yêu em như lịch sử nói.Nhưng kiếp trước em đã xong,kiếp này em đã gặp anh chỉ yêu anh.Em là 1 cô gái cao ngạo Anh làm vì em nhiều như thế không sợ em không yêu anh?"

Thánh tôn: "Anh không biết nhưng tôn trọng lựa chọn của em.Nếu không gặp được anh cuối cùng em có lẽ như kiếp trước em nói chọn buông bỏ Trần cảnh,tiếp nhận chiếu chỉ gả cho người rời khỏi cái lồng giam em 38 năm chí thân không còn em còn lưu luyến gì."

Thiên Hinh: "Anh muốn biết lựa chọn em sao?"

Thánh tôn:"Anh muốn biết ,tâm tình anh tương lai thân thể yếu đuối tìm hoài không 1 cô gái yêu mình 32 tuổi chưa có 1 mối tình.Không ngờ trời xui đất khiến yêu đứa con gái có thể làm tổ tiên mình 805 năm sau."

Thiên Hinh:"Anh không tin tưởng bản thân mình thế sao?"

Thánh tôn:"Anh chuẩn bị tinh thần xấu nhất lâu rồi,mặc dù không có em nhưng có em trong thế giới của anh.Thế giới phát triển đa dạng em vẫn có thể luân hồi làm người như ý em muốn."

Thánh tôn nói tiếp: "Còn anh muốn em trở thành 1 nữ đế phong hoa tuyệt đại,tương lai cùng anh chém tận dị tộc bảo vệ mảnh cố thổ này.Nếu được anh muốn bên em,có lẽ thành chuyện tình vượt thời gian đi"Thánh tôn nói tiếp:"Thiên đạo và đại đạo muốn 2 ta về 1 mối"Thánh tôn: "Anh muốn biết quyết định của em"?Thiên Hinh:"Em chọn Anh muôn đời muôn kiếp yêu anh.Mặc kệ tương lai sau đó anh là người hay thần,là tiên hay ma,là thiên hay gì khác.Anh đã chuẩn bị tinh thần yêu 1 nữ đế là vợ anh dám yêu dám hận.1 tuyệt thế nữ đế cao ngạo chiếm hữu rất mạnh yêu em không ai dám yêu anh.?"

Thánh tôn: "Được, vậy 805 năm sau gặp lại anh bắt em chịu trách nhiệm từ đó đến muôn đời,nói trước kiếp ở tương lai anh quá yếu đuối,trái tim anh bị dị tộc âm lên nhưng chúng quá coi thường anh làm thánh tôn vô số kiếp làm người dễ gì sa đọa."

Thiên Hinh: "Nhưng đó là tương lai sau này."

Thánh Tôn: "Hả ý em là sao?"

Thiên Hinh:"Không phải em còn lần thứ 3 trùng sinh sao.Để em trở thành 1 con người hoàn chỉnh đi.Anh,cho em mượn nhân tộc phương nam thần điện theo em về lúc 5 tuổi,em muốn làm nữ đế thống lĩnh triều đại Lý triều tương lai cùng anh bảo vệ cố thổ."

Thiên Hinh: "Kiếp thứ 2 em đã hết kiếp thứ 3 em không yêu trần cảnh hay ai khác.Anh theo em làm chồng em kiếp này ở cổ đại đã Nữ đế thủ giang sơn,Quân vương thủ xã tắc.Đã gặp anh trao trái tim cho anh muộn hy vọng kiếp trung sinh tới hy vọng anh đối xử tốt người con gái mang 2 lần trái tim vỡ."

Thiên Hinh: "Không biết thế giới hiện đại anh sống biết Thiên Hinh em có 1 cuộc đời hạnh phúc khác hẳn lịch sử đó sẽ cảm tưởng gì.Nhưng sẽ không ai biết có 1 thế giới là Lý triều tồn tại khác,và 1 thiên hinh sống hạnh phúc với người mình yêu bởi vì nó độc lập bằng tình yêu của Thánh tôn dành cho 1 cô gái 805 năm trước chỉ có thiên đạo cùng đại đạo làm chứng cho chuyện tình vượt thời gian này."

Thiên Hinh: "Đưa em trùng sinh lần 3 đi em muốn về ngày em nhận chiếu chỉ làm hoàng đế.Anh vẫn sẽ trong tim em chứ.Bảo vệ em cùng cưng chiều em 1 cô bé nghịch ngợm,lẫn tính chiếm hữu và ngang bướng."

Thánh Tôn:"Được anh khởi động lại thế giới.đây là lần cuối cùng anh làm."

Thiên Hinh:"Đi thôi"Tháng 10 Năm 1224 hoàng đế nhà Lý là Lý Huệ Tông mặc bệnh điên,xuất gia cửa phật truyền ngôi cho con gái là Lý Chiêu Hoàng mang theo kí ức hoàn chỉnh 2 kiếp làm người mới lên 7 (6 tuổi bây giờ).Lý chiêu hoàng lên ngôi hoàng Thái tử,lấy niên hiệu là thiên chương hữu đạo.Trở thành vị nữ đế đầu tiên và cũng là duy nhất trong lịch sử Đại Việt và cũng là duy nhất trong lịch sử Việt Nam hiện đại.
 
Lý Chiêu Hoàng Thiên Hinh Nữ Đế
Chương 43 Chiêu Hoàng trùng sinh lần 3,tam kiếp chỉ còn yêu 1 người


Tháng 10/1225,năm Thiên Chương Hữu Đạo thứ 2,sau gần 2 năm Lý Chiêu Hoàng lên ngôi 1 năm vua cha còn là thượng hoàng.Trần thủ độ để trần cảnh hầu chiêu hoàng nữ đế,trần cảnh bưng nước rửa mặt cho nàng như 2 kiếp trước làm ướt áo nàng nàng nói sự thật thềm cao bị vấp tha cho không sao rồi cho đi.Sau khi kế thừa kí ức 2 đời hoàn chỉnh nàng chăm chỉ học làm 1 bậc đế vương,đối nhân xử thế,học đế vương tâm thuật khống người và dùng người,nàng đã từng nhìn thấy người nàng yêu bề nghễ chủ vũ trụ trước dị tộc uy nghiêm.Nàng chỉ là 1 nữ đế phàm nhân cũng xao động học ít nhiều.Một thế này nàng không muốn có bất kì tiếc nuối gi bởi vì sau lưng nàng có 1 người vì nàng che nắng che mưa dù mọi âm mưu quỷ kế cũng chỉ là dã tràng xe cát.Triều đình vẫn họ Trần nắm nhưng ngày tàn của họ sắp đến rồiNàng xuống chỉ ban hôn cho chị nàng và trần liễu làm phó mã.Tương lai chị nàng sinh 3 người con đứa con thứ 2 lập làm trữ quân,thứ 1 và 3 lập làm đại tương quân tước vươngThái hậu muốn nàng lấy Trần cảnh nàng chiều theo ý mẫu hậu nhưng không nói câu quân vô ý ngôn và không nói sẽ kết đồng tâm kết,chỉ uống chén nước đính ước.Ngày 21/11 năm thiên chương hữu đạo thứ 2 1225 kế thừa ngôi vị nàng chưa đến 1 tháng từ 1 cô bé đã phải chuẩn bị nhường ngôiNgày 12/12/1225 Đại lễ thiện nhượng được tổ chức ở thiềm điện Thiên An trước đông đảo bá quan văn võ quân thần 3 quỳ 9 lạy đọc chiếu nhường ngôi cho chồng là trần cảnh chiếu cáo thiên hạ và thiên địa.Trước thiên địa văn võ bá quan chiếu cáo trời xanh và thiên hạ nàng bị dòng họ Trần bức vua thoát vị,không đem áo long bào cho Trần Cảnh,hoạch tội nhà Trần với trời xanh.Thế giới ý chí bị Thiên đạo ý chí giam cầm.Lần đầu tiên nhân tộc Thánh tôn ra mắt bảo vệ nàng nghe nàng đọc chiếu chỉ hoạch tội nhà trần,bè lũ phản loạn lợi dụng lúc đất nước rối ren,lũ loạn thần tặc tử quan lại ức hiếp dân chúng lầm than chiếu cáo ban án tử.Thánh tôn thi hành lệnh xử tử loạn thần tặc tử tất cả đều bị sét đánh hồn phi phách tán.Riêng Thủ độ,trần thừa,thái hậu gây sức ép nàng đêm hôm đó,làm 1 đám cưới mà thiên địa không thừa nhận trái luân lý cường thường.Nàng hạ chỉ tước bỏ thân phận phò mã giả Trần cảnh giáng làm thứ dân nói sự thật Trần Thừa và thủ độ mưu kế chiếm đoạt giáng sơn nhà Lý tuyên bố nhà trần muốn giết vua.Quân lính dòng họ Trần ngay trên đại điện tế trời nàng Thiên Hinh Nữ Đế không sợ hãi lấy nhân tộc phương nam đại điện ra triệu tập 48 vị quân chủ các triệu đại làm tướng hộ giá.1 triệu đại quân các triều đại phong kiến quét sạch gian thần,loạn thần.Bắt tất cả họ Trần làm thứ dân 20 năm sau mới khôi phục làm dân chia cắt họ Trần đi khắp nơi khai khẩn lập làng xã mới.Quét sách phản loạn trên đất nước mở rộng lãnh thổ cho những người trung thành với đại Việt các triều đại làm nơi sinh sống.Năm 1225 Chiếu cáo thiên địa từ này nàng là Thiên Hinh Nữ Đế quân lâm thiên địaNăm 1226 Chiếu cáo thiên hạ từ nay nàng có chồng: Nữ Đế Thiên Hinh nàng thủ giang sơn,Thánh tôn Lạc Vũ Minh thủ xã tắc 1 lo việc nước 1 lo việc ngoài.Năm 1227 Chiếu cáo thiên hạ ban hôn cho Thuận Thiên và Trần Liễu.Tương lai sẽ chọn con của 2 người làm trữ quân sắc phong hoàng thái tử sau.Cùng năm đó 1227 Chiếu cáo thiên hạ giáng Trần thị dung làm thứ dânNăm 1228 Chiếu cáo thiên hạ phong Lý hạo Sảm cha nàng làm thái thượng hoàng sau đó phế làm thứ dân theo ý nguyện cùng Thi Dung mẹ nàng làm 1 đôi vợ chồng bình thường sinh ra 1 con gái lập quận chúa.Xây dựng lại nơi thờ tổ nhà Họ Lý và tế anh linh những người họ Lý đã mất và những người vô tội bảo vệ xã tắc.Năm đó 1228 Ban hôn cho Trần cảnh vơi 2 nữ nhân từng vượt qua nàng mây mưa với Trần cảnh lúc nàng có thai.Nàng mang thù huống gì nàng giờ là đế vương thiên địa chứng nhận.Còn lại họ trần vô tội giáng làm thứ dân 3 đời không được làm quanNăm 1230 Thánh tôn nhìn dân chúng lầm than đói khổ dùng pháp lực cho vụ mùa bôi thu mấy năm liền dân chúng cả nước ấm no chia sẻ áp lực cho nàng.Cùng năm Thánh tôn từ thế giới hiện đại lấy 1 số mẫu cây nông nghiệp ngắn ngày để nhân dân cả nước gieo trồng thay vi lúa làm lương thực chính như bắp,khoai tây,cà chua,ca rốt,khoai lang.Các loại rau dễ trồng như xà lách,bắp cải...mà đến thế kỉ 15 sang trung quốc mới có hoặc thời đó đã có mà nông dân không biết.Thánh tôn dùng pháp lực sửa lại đê ngăn lũ cả nước thay vì đất thì hỗn hợp đá di chuyển từ núi xuống làm bờ đê vững chắc như xây thành.Thiên Hinh Nữ Đế nghe chồng dạy trị nước,1 tháng sau hủy hết chế độ quan lại chờ đợi sắp xếp lại chức vụ.Hủy 3 chức thái úy,thái phó,thái sư thay bằng chức vị tham chính cho vua lên tới 9 người,2 năm sẽ hủy chức vụ người khác có đức lẫn tài thay thế tránh tình trạng ngồi lâu lạm quyền phản loạn như các triều xưa.Thành lập cơ quan giám sát 2 cơ cấu có trách nhiệm giám sát quan lại và kiềm chế lẫn nhau tham chính cho vua.Sửa lại chế độ quân đội cung cấm trực tiếp bảo vệ vua nghe lệnh vua.Ngoài cung cấm thành lập 4 chi quân đội ủy quyền bảo vệ thành.Thiên Hinh thay đổi hậu cung,từ nay trong cung vợ vua không có chính thất thứ phi phân chia.Tất cả có 1 chức danh là phi tửTất cả cung tần thái giám không cần thiến vào cung năm 12 tuổi đến năm 25 tuổi có thể xuất cung lập gia đình.Không được có quan hệ trong cung cấm dưới bất kì cách nào.Sẽ cho 1 số vốn để làm ăn sinh sốngBan hôn cho Lê Tần vị lính gác cung điện nàng khi còn nhỏ nhớ tình nghĩa bảo vệ nàng kiếp đầu tiên của nàng bảo vệ nàng đến khi già cho lấy 1 nàng công chúa họ Lý và phong làm Thương thư xây dịnh thự gần kinh thành đón mẹ lên ở.Những năm sau đó Thiên Hinh Nữ Đế giải quyết chuyện triều chính nàng chủ trị nước,trị dân với các quan văn,Người nàng yêu bên cạnh chủ trì an ninh,độc lập tự chủ với các quan võ cùng bàn việc nước.Từ khi chiếu cáo thiên địa không lấy phò mã giả chỉ tuyên bố lấy thánh tôn làm cùng trị nước.Đến năm 18 tuổi Thánh tôn 1 cùng nàng kết hôn bằng đám cưới cổ đại muốn thấy nàng trong bộ áo tân nương,thay vì 1 đám cưới sơ sài như 2 kiếp người trước nàng muốn 1 kết hôn khắc cốt ghi tâm của mình và thánh tôn,chuẩn bị cả tháng trời.Có hôm Thánh tôn nói thực sự 2 lần nhìn nàng và trần cảnh cảnh tóc kết làm đồng tâm kết cùng uống rượu giao bôi ở thế giới hiện đại không có kết tóc se duyên chỉ có uống rượu giao bôi.Ta thực sự muốn ỷ lớn hiếp nhỏ tát chết trần cảnh cướp tân nương.Thiên hinh nói: "Kiếp này thiên hinh chỉ yêu 1 người cho dù 805 năm sau gặp lại vẫn chỉ yêu 1 người"Đầu tháng 10 khi tròn 18 tuổi Thiên Hinh cùng Thánh tôn kết làm vợ chồng 1 đám cưới tân nương tân lang thời cổ đại,nàng trong bộ áo tân nương thực sự xinh đẹp xứng đáng là tuyệt sắc.Thời hiện đại chắc đủ làm minh tinh.Đêm tân hôn không giống như 2 kiếp trước nàng đêm tân hôn chơi đùa như trẻ con mà đêm đó nàng trao trái tim mình,nhìn lại 2 kiếp người trước cũng chỉ còn là kí ức từ nay về sau nàng chỉ thuộc về Thánh tôn.Đêm đó 1 đêm long phụng cuồng vũ nàng đem tất cả những gì mình có đáp lại nam nhân của nàng.1 người con trai vì nàng đến từ 805 năm sau vì sửa đổi cuộc đời nàng cho nàng hạnh phúc.Nàng cảm nhận được nội tâm mình vui sướng thế nào khi trao thân con gái cho anh.Cuối cùng đến khi 2 người kiệt sức nàng ôm lấy chàng.Năm nàng 18 tuổi đủ tuổi sau đêm đó nàng làm nữ nhân (vì Thánh tôn là người hiện đại 12 năm giáo dục phổ thông,4 năm đại học,7 năm bướng trải ngoài cuộc sống) là thanh niên nghiêm túc tuân thủ pháp luật hiện đại Thiên Hinh có thai với Lạc Minh Thánh Tôn đặt tên Lý Trịnh từ đây con nàng không còn là thế giới ý chí là 1 sinh linh có máu thịt cốt nhục duy nhất của nàng,trưởng thành không làm trữ quân thay cha bảo vệ mẹ 800 năm cổ chiến trường chủ vũ trụ.Khi nàng sinh ra Lý Trịnh nàng cảm thấy rất hạnh phúc suốt 3 đời làm người chồng nàng luôn ầm thầm bảo vệ nàng,nhìn nàng yêu người khác mà đau lòng.Chỉ vì tương lai chồng nàng nhìn thấy miếu thờ nàng hiu quạnh hương khói mà giận dữ sử sách quên công của nàng,vì vậy quyết cải mệnh cho nàng may mắn thiên đạo ý chí và chúng sinh ý chí giúp đỡ cho 2 người vượt qua 805 năm gặp nhau.Nàng nhận ra người nam nhân này đã khắc sâu vào tận linh hồn nàng.Nàng nghĩ chỉ sợ uống canh mạnh bà kiếp sau nàng chẳng yêu được ai nếu chồng nàng không xuất hiện.Nàng hỏi chồng mình: Chàng có hối hận khi yêu em không?muôn đời sau đó không người yêu anh chỉ đợi em xuất hiện.Chồng nàng trả lời:Vì cải mệnh nàng ta hồn phi phách tán còn chưa run sợ,ta có gì hối hận.Huống gì tương lai thân thể yếu đuối sinh tử còn chưa sợ,chỉ sợ không đủ thực lực bước tiếp thôi.Nàng hỏi: "Vì sao tương lai chàng chỉ 1 người thường lại yêu nàng"Chồng nàng trả lời: "Vì tương lai đến 32 tuổi không ai yêu ta nên ta yêu nàng,yêu cô gái tận 805 năm trước."

Nàng hỏi: "Yêu 1 nữ đế mất nước không biết xấu đẹp thế nào cũng dám yêu sao?"

Chồng nàng trả lời: "Cho dù là 1 nam nhân xấu xí ta vẫn muốn yêu nàng.Bởi tính cách nàng dám yêu dám hận hợp với ta."

Nàng hỏi: "Cổ đại nhi là con nào?"

Chồng nàng :"Hở hả vợ ghen lúc nào thế."

Nàng xoay cổ tay răng rắc "Kiếp thứ 2 năm 2 sau khi thiếp bị tống vào lãnh cung chàng nói thiếp giống cổ đại nhi tính chiếm hữu rất mạnh quyết không chia sẻ nam nhân mình cho ai khác.Tiểu ma vương gà bay chó chạy lúc bé xuất hiện rồi."

Chồng nàng: "Nàng vẫn nhớ à"Nàng nói :"Nhớ chứ"Chồng nàng: "Là 1 cô gái ngốc như nàng vì yêu 1 người mà làm tất cả không quản người đó thế nào cho dù là 1 tiểu nhân như trần cảnh như nàng đã yêu".Nàng nói : "Nàng ngốc mà vẫn có 1 chàng trai mà nàng đáng tuổi cụ tổ tổ chàng mà yêu."

Chồng nàng:" Nàng biết tên nàng vì sao gọi là Lý Phật Kim không lúc cha nàng ôm nàng gọi là Phật Kim Chiêu Hoàng.Nói với nàng ta thực không thích tên này Phật Kim nghĩa là nước mắt phật quý như kim,nàng có biết khi nào đức Phật khóc.Phật chỉ khóc 1 là khi yêu tà họa loạn thương sinh 2 là 1 người cuộc đời chịu nhiều bi thảm oan thấu trời xanh.Nàng chịu nhiều ủy khuất gần ngàn năm mới trời xui đất khiến ta yêu nàng mới có 1 mối tình vượt thời gian."

Thánh tôn:"Trước khi ta thỉnh cầu thiên đạo cho ta gặp nàng,ta lấy thân phàm nhân sao bảo vệ được nàng huống gì nhà Trần khống chế hết cung cấm nên ta nghĩ chui vào trái tim nàng đi.Lúc ta vào trái tim nàng tương lai ta đã bắt đầu tu hành đến 2 3 thế trở lại thành Thánh tôn mới có đủ thực lực bảo vệ nàng kiếp thứ 2 và từ đây."

Thánh tôn:"Thiên đạo chủ vũ trụ giúp ta hộ mệnh cho nàng,ta đứng nhìn cuộc đời nàng trải qua khi kiếp người đầu của nàng trôi qua nửa đời rồi ta đã là Thánh tôn hợp với linh hồn ta trong tim nàng nhìn hình ảnh xẹt qua những năm tháng của nàng."

Thánh tôn:"Ta quyết định kiếp thứ 2 ta đến hộ nàng tiếp đem những người nàng yêu quý và nhân dân trung thành với nhà Lý nàng tạo 1 thế giới khác.Bởi cổ đại cho dù 1 làng có nhiều nhà biến mất cũng chỉ nghĩ họ bỏ nhà đi nơi xa làm ăn,huống gì trong cảnh loạn lạc đất nước lầm than cho dù ta đem 1/10 dân số cũng chẳng ai nghĩ cũng lắm nghĩ chết bởi chiến tranh"Rồi Thánh tôn nhìn nàng gọi nàng: "Thiên Hinh?"

Nàng nói :" Hả??"

Chồng nàng: "Sinh cho chồng 1 cô công chúa ,ta muốn đặt tên con gái là Thanh Lan.Vì nàng xuất thân cao quý chịu nhiều bi thương,ta muốn đặt tên con gái là Thanh Lan mặc dù trong u tối vẫn tỏa hương ngất trời.Con gái nàng phản chiếu cuộc đời nàng như ta hy vọng nàng được hạnh phúc,được yêu chiều."

Nàng nói :" Được thiếp lấy thân phàm nhân cùng chàng thân phàm nhân sinh 1 nàng công chúa"Năm 19 tuổi nàng sinh 1 nàng công chúa đặt tên là Thanh Lan ý nghĩa đến ngàn đời dù thân trong u tối vẫn tỏa hương khắp 4 phương.Phản chiếu cuộc đời bi kịch của nàng tuyên bố với cuộc đời nàng chủ vũ trụ nàng đã có hạnh phúc.Năm 20 tuổi Lạc Minh tái tạo thân thể cho Thiên Hinh làm thiên đạo chân thân từ đây thọ mệnh vô hạn vương triều bất hủ,con trai tiếp nhận công đức vô lượng của cha vô số đời làm người trở thành thiên đạo sủng nhiNăm 21 tuổi Thiên Hinh tu hành tâm pháp và hồn kinh rèn luyện tâm tính và linh hồn bản thân vốn là công pháp chồng nàng sáng tạo ra 805 năm sau là 1 phàm nhân được đại đạo chỉ dẫn,thiên đạo làm mai mối trời xui đất khiến,chúng sinh ý chí giúp trở về 805 năm trước vì sửa lại cuộc đời nàngNăm 22 tuổi tập hợp lực lực các đời luân hồi trở lại quá khứ đem cả triều đại nhà Lý người thân yêu của nàng và nhân dân trung thành với đại việt di chuyển vào thế giới chồng nàng.Để lại quân đội cho chủ vũ trụ nhà trần giành được đất nước.Nàng cùng thân nhân mất tích.Gặp thế giới ý chí cản trở,chồng nàng cùng thiên đạo,chúng sinh ý chí đánh tan thiên ý,đàm phán chỉ đem 1/10 dân trung thành nhà Lý đi,Thiên ý cùng thiên đạo bổ túc hình chiếu những người đã đi chết không tồn tại luân hồi.Năm 23 tuổi Thiên Hinh Nữ Đế chấp chưởng thiên địa bắt đầu thay chồng quản lý thế giới Lý Triều nàng phong hoa tuyệt đại xứng đáng với 4 chữ:tuyệt sắc nhân gian.nhưng vẫn còn nghịch ngợm như thiếu nữ mới lớn.Được các triều đại quân chủ khen ngợi không hổ nữ đế duy nhất Việt Nam để 1 người bình thường Lạc Minh vì giận dữ nàng bị sử sách chê bai quyết cải mệnh cho nàng trước khi biết chồng nàng là Thánh tôn.Năm 24 tuổi chồng nàng trở lại chủ vũ trụ giao thế giới của Hắn cho nàng hẹn 805 năm gặp lại dùng tên Thiên Hinh để che chở cho chồng,vì kiếp sau chồng nàng không đẹp trai,thân thể yếu đuối,trái tim suy yếu bị dị tộc âm lén.Năm 25 tuổi chồng nàng chào tam biệt nàng dặn nàng cố gắng tu hành,tương lai lại làm vợ chồng sẽ dẫn nàng đến miếu thờ nàng tại Từ Sơn Bắc Ninh sẽ hiểu vì sao chồng nàng quyết ý cải mệnh cho nàng,do chồng nàng công đức quá nhiều cải mệnh cho nàng thiên đạo mừng không kịp.Nhưng nàng giữ lại nói muốn cùng chồng bên cạnh 60 năm đã.Năm 26 tuổi đất nước ổn định dân chúng ấm no.Chị nàng cũng sinh được 3 người conNăm 30 tuổi Nàng lập con thứ 2 chị nàng làm Trữ Quân,con đầu và con thứ 3 lập làm tướng tước VươngNăm 35 tuổi truyền ngôi có con chị gái nàng,ngọc tỷ truyền quốc họ Lý từ đây không quản lý đất nước.Chồng nàng nói từ ngàn năm nay bị phương Bắc đô hộ con cháu chỉ muốn yên bình không có Ngọc tỷ và bảo vật Trấn áp khí vận 1 nước nên triều đại không dài,quốc lực suy giảm.Chủ kiếm Thuận Thiên ta giao cho nàng.Ngọc tỷ truyền quốc nàng giao cho con trai chị gái nàng.Còn Hạ kiếm thuận thiên còn đang ở chủ vũ trụ tương lai có minh quân nó sẽ xuất thế.Thánh tôn không còn dùng pháp lực giúp đỡ nhân dân,dân ta phải biết tự cường không nhờ ngoại lực thì dân giàu nước mới mạnh.Năm 38 tuổi trút bỏ hoàng bào cùng đế bào cả 2 làm 1 đôi vợ chồng bình thường ở kinh thành Thăng Long.Nàng vẫn còn như thiếu nữ xuân sắc thánh tôn nhìn ngẩn ngơ còn Thánh tôn bộ dạng giống như thời hiện đại,Ngài trêu nàng :"Nàng đẹp quá"Ngài nói: "Thiên Hinh chúng ta kết hôn tiếp đi.Bây giờ ta là 1 chàng trai nghèo thân chưa lo nổi mình phải lòng cô gái tiểu thư danh giá.Rồi sau đó 1 hôn lễ như bao người dân bình thường cổ đại cưới.Bây giờ nàng không có là nữ đế,chồng nàng không còn là thánh tôn chỉ là 1 đôi vợ chồng bình thường buôn bán nhỏ."
 
Lý Chiêu Hoàng Thiên Hinh Nữ Đế
Chương 44 Kết cục tương lai 805 năm sau nàng thủ hộ người nam nhân của nàng


Hai người làm 1 cặp vợ chồng bình thường,nàng không cần phải lo nghĩ như 2 kiếp trước đất nước loạn lạc không được yên bình.Năm 40 tuổi 2 người sinh thêm 2 đứa nữa 1 trai 1 gái nữa nhìn đứa con gái nhỏ giống như nàng hồi còn nhỏ tinh nghịch gà bay chó chạy chẳng khác gì nàng đâu.Chồng nàng nghĩ: "Không biết sau lớn lên ai sẽ mang hạnh phúc cho nó,không phải ai cũng như chồng nàng điên cuồng vì nàng đến vậy.Nếu không được trợ giúp phàm nhân nghịch thế không dễ dàng.Nếu nàng là Đế vương 1 nước thiên ý sẽ không cho bất kì ai cải mệnh nàng,nhưng nàng lui về hoàng hậu,công chúa,phu nhân nên ta mới không sợ cải mệnh cho nàng."

Năm 60 tuổi 2 đứa con cũng lập gia đình phong làm quận chúa và tướng.Đến đây 2 người dạo chơi kết thúc quay lại Nàng vẫn là 1 nữ đế,Chồng nàng là 1 Thánh tôn.Nhìn lại đất nước thanh bình Thánh tôn giao ngọc tỷ truyền quốc chính cho nàng nó trấn áp khí vận 1 quốc gia cùng chủ kiếm Thuận Thiên dưới trảm gian tà trên diệt Tiên Ma.Dù các triều đại quân chủ khác tỏa ra khắp nơi sinh sống nhưng người sống không thoát không chữ tranh,sau đến đời cháu chắt có lẽ vậy.Ngọc tỷ truyền quốc nàng có thể sắc phong chân mệnh đế hoàng,ngoài ra còn thế giới chi ấn có thể cho nàng chưởng quản thế giới ta tạo ra nếu ta không tại.Thế giới hạch tâm là chân linh của ta cùng chân linh của nàng trừ nàng và ta ra thì con cái cũng không ai lại gần nó được Nàng hỏi ta: "2 chị em nàng nếu chàng giống Trần cảnh thì chàng chọn thế nào trong hoàn cảnh đó.Bởi đây là thế giới của chàng cho dù chàng muốn có cả 2 chị em nàng thoát khỏi số mệnh định đoạt thì 1 cô gái bình thường sao có thể chống lại.Chị nàng ôn nhu hiện thục ai chẳng thích lại chọn nàng.Nàng thì tinh nghịch như quỷ."

Thánh tôn nói: "Ta vẫn chọn nàng làm vợ,chị nàng chỉ thích hợp làm vợ 1 đời.Nhưng nàng mới thích hợp làm vợ ta muôn đời.Nếu ta chẳng là gì cả chẳng lọt được vào mắt chị nàng nên chỉ lừa chạy được em gái nhỏ của nàng ta.Nàng không biết với tính cách chồng thì có mấy cô gái yêu huống gì lúc không có gì cả đến bản thân không lo nổi thì sao cô gái nào yêu được."

"Bởi ta biết nàng 1 khi yêu ai chiếm hữu rất mạnh không nhường bất kì ai.2 kiếp trước Trần cảnh tổn thương nàng, nàng ít cười đùa vui vẻ đến khi vào lãnh cung tính cách nàng chỉ có lại lạnh nhạt.Tính cách nàng dám yêu dám hận ta tin sau khi có được thực lực đầy đủ 805 năm sau và sau này nàng vẫn yêu ta.Chị nàng dễ bị người khác bán đi lắm,hại mình còn phải cám ơn.Ngoài kia cổ chiến trường tàn khốc hơn nhiều."

Từ khi chàng đến thế giới của nàng thay đổi nhiều trong linh hồn đã khắc sâu lạc ấn vĩnh cửu người nàng yêu.Chàng nói :"1 ngày nàng 1 hóa thân làm phàm nhân lại yêu 1 thằng con trai khác trước khi ta tìm đến nàng,người đó có tất cả ta chẳng có gì.Tương lai nàng tìm tới biết hóa thân mình không yêu chàng thì nàng làm gì?"

Chiêu Hoàng :"Thì thiếp dùng cả chân thân xuống bầu bạn với chàng chứ làm gì,còn hóa thân không đợi được nàng lại yêu kẻ khác thiếp chặt đứt nó từ này đó không còn là nàng,không phải chính nàng thì sao ở bên chàng được.Thế gian có mấy người làm được đến như chàng vì sử sách chê bai mà giận dữ không sợ chết cải mệnh cho nàng hạnh phúc."

"Sau chàng đi cổ chiến trường, thiếp tu luyện có được thực lực biết nghịch chuyển không thời gian và nghịch chuyển số mệnh 1 người khó thế nào nếu 1 người trong lòng không có mình.Thiếp mới nhận ra chàng không cần 1 người vợ 1 đời mà cần người vợ muôn kiếp.Nếu chàng cần 1 người vợ 1 đời thì lũ con gái kia đã có chàng cần gì phải yêu thiếp,bởi vì thiếp là đế nói lời giữ lời.Lại có 3 kiếp làm người hoàn chỉnh dung hợp chỉ sợ ngoài chàng ra ta không yêu nổi được ai."

Vũ Minh: "Bầu bạn với nàng 60 năm ở đất nước cổ đại trong thế giới của ta,nhìn nàng hạnh phúc thực sự đáng giá.Ta phải trở lại chủ vũ trụ rồi,ta điều chỉnh thời gian ở đây giống như thời gian chủ vũ trụ.Đợi nàng tìm chuyển thế của ta bảo vệ ta cùng lo lắng cho ta,ta ở 805 năm sau đến 32 tuổi chưa có 1 mối tình đầu bởi ta biết trong minh minh có ai đó không muốn yêu người khác đợi nàng tới."

Vũ Minh:"Cho dù ta không có thiên đạo giúp đỡ ta cũng ngược thời gian tìm nàng,chỉ cần thực sự yêu nàng đến tận xương tủy.Thiên đạo giup ta tra xét cuộc đời nàng nhưng ngày tháng nội tâm nàng và tất cả những kẻ toán tính nàng thiên đạo cho ta xem cả 1 năm ghi nhớ."

"Ta nhận ra nàng đã là chim trong lồng cá trong chậu,nên chỉ có thể dùng vũ lực mang nàng đi cho nàng chuyển thế trùng sinh mấy lần.Trải qua mất đi tiếc nuối hận thù nàng mới có thể mạnh mẽ,làm người ta yêu không thể cam chịu số phận."

"May thay nàng là số mệnh đế vương tâm tính tiếp thu mạnh mẽ ta còn sợ nàng trùng sinh mấy lần còn yêu Trần Cảnh ta đập đầu chết cho rồi.Lịch sử 20 năm nàng trong lãnh cung bị thủ độ giam lỏng không cho tiếp xúc với ai,nên ta trở về sớm lúc nàng sinh ra chứng kiến nàng thủ hộ nàng,nội tâm nàng đến khi nàng trong lãnh cung rồi gả cho người khác chết già."

"Nàng mất đến lần đầu ta đưa nàng vào thế giới của ta nàng lại đi 1 lần yêu hắn nhưng khác lịch sử ta đã bước vào cuộc đời nàng không ai tổn thương được nàng nữa.Nàng lại yêu hắn ta tôn trọng nàng nếu nàng không nhận ra con người Trần Cảnh thì ta thất vọng về nàng,lúc nàng 40 tuổi ta lại cho nàng trùng sinh lần 2 và biết đến sự tồn tại của ta."

"Ta luôn bên cạnh nàng nhìn nàng yêu người khác mà đau lòng,thà ta nhìn nàng yêu 1 tên đại gian ác con hơn 1 kẻ tiểu nhân như Trần Cảnh trước nàng 1 bộ sau lưng 1 bộ.Nàng nhận ra đã là quá khứ rồi giờ ta đã có nàng."

"Trong thế giới này ta tạo ra cho nàng có 1 nơi ta đặt Nhân tộc thánh điện nàng tu hành nơi đó,trong thế giới của ta con chúng ta chết đi cũng trực tiếp đầu thai làm người.Hơn nữa ta cải tạo thân thể nàng là thiên đạo chân thân vô số tài nguyên trong đó cho nàng tu hành.Năm tháng còn rất dài gần ngàn năm mà thôi,ta đợi nàng ở tương lai."

"Gặp lại nàng ở tương lai .Lúc đó ta sẽ gọi nàng là Thiên Hinh hay bảo Hãy lấy ta làm chồng nhỉ?HAHA nếu gặp cô gái tên như thế ta không buông ra đâu."

"Thế gian trôi qua gần ngàn năm,chỉ có ta mới biết cuộc đời nàng lịch sử nhiều thứ về nàng bị lãng quên sử gia không dám ghi chép.Không ai biết những năm tháng đó nàng trải qua những gì,không ai biết lý do con nàng mất,không ai biết sau khi nàng bị giáng làm công chúa như cái xác không hồn,không ai biết nàng đã từng uống thuốc độc tự tử,treo cổ để chết đi,không ai biết nàng không cam tâm gả cho người khác.Cho dù sau này người khác đọc được bí mật về nàng cũng chỉ coi là 1 cuốn truyện."

"Chỉ có ta và nàng biết sự thật phải không Đại nữ hoàng Thiên Hinh Nữ Đế.Ta biết nàng luôn chăm chú nhìn cuộc sống của ta muốn ta không biết thì nàng đừng làm.ta viết 1 cuốn truyện về nàng quá khứ 1 công chúa 1 nữ đế cuối cùng triều Lý,còn giờ tương lai nàng 1 nữ đế 1 nhân tộc đại việt tiên hiền cao ngạo không còn là 1 cô gái nhỏ phải nhìn người khác sắp đặt cho mình".Quyển sách này ta sẽ in ra 1 bản để nàng ở cổ chiến trường rãnh rỗi đọc giết thời gian.1 phàm nhân vì nàng nghịch thế,1 thánh tôn vì nàng mà giận dữ,1 người chồng yêu nàng suốt tam sinh.Người ta chỉ biết nàng gả cho người khác không biết nàng tồn tại đến ngày nay người kết tóc se duyên với người theo chiếu chỉ chỉ là 1 cô bé hầu hạ nàng xưa kia.Chỉ có thiên đạo cùng đại đạo minh chứng tình yêu vượt thời gian... giữa 2 ta.805 năm sau Thiếp sẽ chỉ dạy Chàng tu hành sớm ngày thành tiên,phàm nhân tuổi thọ có hạn thiếp muốn ở bên chàng đến khi thế giới này hủy diệt.Thế giới chàng tạo ra thiếp vẫn đang bảo vệ nó.Ngày trước chàng nói thiếp thời gian là 1 thứ buồn tẻ,nhưng thế giới chàng tạo ra mỗi 1 nơi có hình bóng chàng.Thế giới triều Lý này là chàng dùng tiền kiếp của thiếp tạo ra tuy nó lúc trước chứa đựng toàn kí ức đau thương tiền kiếp,nhưng thế giới của chàng luôn có thiếp.Cùng vì tiền kiếp của nàng quá nhiều tang thương mới có thể bước vào trái tim chàng,2000 năm cũng có vô số cô gái xinh đẹp hơn thiếp.Chàng không thay đổi cuộc đời họ mà chỉ 1 mình thiếp.Hẹn gặp chàng ở tương lai.
 
Lý Chiêu Hoàng Thiên Hinh Nữ Đế
C 45:Tương lai 806 năm ngày gặp lại


Thánh Tôn Lạc Minh nghịch cải vận mệnh cho Thiên Hinh Nữ Đế sau khi rời khỏi thế giới tạo ra cho nàng trực tiếp chuyển thế luân hồi vài kiếp người ở chủ vũ trụ chuyển sinh đến thời đại cuối nhà Trần bắt đầu bố cục tương lai.Trở về chủ thế giới ngài dùng 1 thế thân của Chiêu Hoàng tiếp tục đoạn lịch sử hắc ám trong cuộc đời của 1 vị nữ hoàng.Thiên Hinh tu luyện công pháp ngài sáng tạo nên đã có thể phân thân,nữ đế đã không còn là 1 cô gái yếu mềm để người sắp đặt số phận.Trải qua cuộc chiến ở chiến trường với Hoa tộc và Dị tộc làm sao yếu mềm.Khi Thiên Hinh nhường ngôi cho chồng chết bao nhiều người thì khi cùng Thánh tôn chiến đấu thì số người mất nàng tiền kiếp cảm thấy đáng sợ nhưng nhìn thấy nếu Thánh tôn từ bỏ trấn giữ cổng phía Nam đó không chỉ vài trăm vài triệu người mà là chân chính diệt tộc.Mấy ngàn năm làm Thánh nhưng chúng quy vẫn là người,mà là người vẫn có tình,ngoài tình thân,tình yêu còn tình đất nước.Mấy ngàn năm dân tộc mình chết bao nhiêu người thù này ai trả.Sắp xếp cho Thiên Hinh Nữ Đế xong Thánh tôn cũng bắt đầu bố cục thiên hạ.Vùng đất mới của Việt Tộc rộng lớn gấp 2 vùng đất Bách Việt ngày trước,Thánh tôn Lạc Minh giờ là Lãnh Huyết Quân Vương Vũ Minh.Phân thân của thánh tôn phải trở lại chủ thế giới Lạc Vũ đại thế giới vạn tộc cùng sống là nơi đã dạy ngài tu hành,khi đăng lâm đỉnh cao thế giới ngài đã hứa nếu 1 ngày thế giới đó lâm nguy ngài sẽ ra tay trợ giúp thế giới đó.Vùng đất mới qua hơn 30 năm cải tạo đã có thể sinh tồn,vùng đất bao bọc là đại dương chỉ có 1 đường đất liền.2 đại binh đoàn theo Lãnh Huyết Quân Vương Vũ Minh cũng rời đi.Nhưng thủ vệ mảnh đất này là 2 binh đoàn thiết huyết nhất của người Việt mấy ngàn năm luôn ở trong Nhân tộc Thánh điện.Sau khi Vũ Minh xưng đế tại mảnh đất này bắt đầu ghi tên mình sử sách,vì mảnh đất này bỗng nhiên có 1 triều đại mọc lên.Nên ngài đã biên soạn sử sách lấy 1 chi nhánh của dân tộc Bách Việt phát hiện vùng đất mới trải qua 2000 năm tồn tại đến giờ.Vùng đất mới tên là Bách Việt Quốc bắt đầu tuyển chọn người dân các triều đại lòng trung hiếu với tổ quốc vùng đất Việt cổ.Lúc thay đổi cuộc đời Chiêu Hoàng Thánh tôn đã đem phần lớn người nhà Phùng,nhà Mai,Ngô,nhà Đinh,nhà Lê,nhà Lý sửa lại kí ức trở thành cư dân mới vùng đất này.

Sau này có thêm 1 số người nhà Trần,nhà Hậu lê,nhà Trịnh,nhà Mặc,nhà Nguyễn đa phần là con cháu chi nhánh các công chúa vì nước quên thân và con cháu nhà tướng vì nước quên mình.Mảnh đất Việt cổ triều đại thay đổi từ khi nhà Ngô đến nhà Lý đất nước sạch quân thù thì đến đời nhà Trần về sau đất nước lại chìm trong binh lửa.Thánh tôn đem những dân chúng vốn phải chết trong chiến loạn chuyển đến vùng đất mới.Mảnh đất này thời hiện đại 1 phần giáp với In đô.Thời gian trị vì ngắn ngủi ngài lấy lý do sức yếu nhường ngôi cho con trai Thánh Tôn và Chiêu Hoàng kéo từ thế giới triều Lý đến.Tại đây con trai ngài cũng như người thường xây dựng đất nước.Thánh tôn kết thúc cuộc đời với Chiêu Hoàng lại chuyển thế làm người dưới các triều đại làm tướng giết địch bảo vệ quê hương hầu như thân thể chết trận sa trường.Các thân thể này kết thúc cuộc đời đều được thu thập lại trở thành phân thân đưa đi các thế giới khác tu hành.Lịch sử sau khi nhà Tống chế tạo thuốc súng từ diêm tiêu,bột than củi,lưu huỳnh .Thánh tôn đã coi trọng mỏ Lưu Huỳnh ở In đô nên đã cho khai thác số lượng lớn lưu trữ trong 1 hang nhân tạo.Người thường có lẽ khó nhưng Thánh tôn dùng pháp lực đem 5/10 sản lượng mỏ lấy đi lưu cho con cháu sử dụng.Lúc làm vua ngài đã dùng pháp lực luyện chế 1 số lượng lớn vũ khí nóng lưu trữ trong Đại Việt Thánh Điện các đời vua sau này nếu có ngoại xâm mới được lấy bảo vệ quê hương.Chỉ có đích thân Vua sử dụng bởi lịch sử còn chưa đến sự xuất hiện của chúng.Bách Việt Quốc phát triển được 300 năm thì chủ vũ trụ xảy ra họa lớn,nhân tộc tiền hiền canh giữ 4 cổ chiến trường thất thủ.Dị tộc tràn vào thế giới yêu ma đầy trời họa loạn cố thổ.Lịch sử tương ứng đầu đời thứ 2 3 nhà Minh.Nhân tộc các tiên hiền Hoa tộc phía Bắc,Việt Tộc phía Nam,Thần long tộc phía Đông,Thần tộc phương Tây 4 phương liên thủ đuổi kẻ thù xâm lấn.Trải qua ác chiến suốt 10 năm lực lượng 2 phía chiến tử vô số,Thánh tôn chuyển thế sau đó làm con của cháu mình buộc phải khôi phục thực lực gấp mà chiến đấu cùng các tiên hiền các phương đẩy lui di tộc về thế giới chúng.Sau đại nạn thế giới diệt tộc các tiền hiền chiến tử quá nhiều,Thánh tôn sức cùng lực kiệt hao tận tu vị cùng thần hồn gục xuống.Lý Chiêu Hoàng Thiên Hinh Nữ Đế đến đỡ được thân thể ngài mà khóc.Thánh tôn: Em đến rồi sao Thiên Hinh?Chiêu Hoàng: Em đến rồi.Anh đừng tan biến được không?Thánh tôn: Ta cùng các tiên hiền đẩy lùi dị tộc.Ta đã hao tận thực lực mình.Ta phải đi rồi.Chiêu Hoàng: Không không được Anh không được đi?Ở lại với em đi .Thánh tôn:Em mới chỉ tu hành 300 năm,chiến tranh giữa quốc gia với quốc gia chỉ là trò trẻ con.Chiến tranh chân chính chỉ có diệt tộc mà thôi.Thánh tôn:Thế giới này là nhà của ta,của em,của mọi người mỗi kẻ đều có trách nhiệm với nó.Thánh tôn: Em là 1 con ngốc mà anh yêu,vì em mà anh luân hồi ở 805 năm sau cũng phải nghịch chuyển không thời gian để có được em.300 năm phu thê với nhau nàng vẫn thế chỉ có tính cách thay đổi nhiều thôi.Tính cách anh em cũng hiểu nên sẽ có rất nhiều kiếp người em vẫn làm vợ anh Chiêu Hoàng: Dù anh có luân hồi bao kiếp người dù chàng khi đó của yêu ai khác,thì em vẫn muốn là vợ anh.Thánh tôn: Bảo trọng người con gái anh yêu.Kiếp tới anh luân hồi em sẽ tìm được anh.Lại 1 kiếp người nữa mất Thiên Hinh thu thập thân thể phàm vế thế giới của nàng.Nhìn lũ kẻ thù còn sót lại Thiên Hinh nổi giận ngập trời mà sát lục dị tộc còn sót lại.Thánh tôn mà tỉnh lại nhìn thấy nàng như thế chắc cũng phải trợn mắt há hốc mồm đúng là chồng nào vợ nấy.Thiên Hinh Nữ Đế tu hành còn quá trẻ không biết kiếp sau gặp lại nàng phải đợi đến gần 500 năm.Bình thường Thánh tôn mất là trước tiếp chuyển thế làm người nước Việt quá nhỏ nàng tìm sẽ thấy.Gần 500 năm về sau Việt Nam tại 1 tỉnh thành năm 1991 Thánh tôn sinh ra được đặt tên là Vũ Minh.Khi Thánh tôn sinh ra còn trong tã lót ngoại trừ cha mẹ thân sinh thì Thiên Hinh đã bế Thánh tôn lên.Nhìn người chồng vì mình mà nghịch chuyển quá khứ trở về 805 năm gặp nàng,300 năm sau đó bầu bạn,rồi phải đợi đến gần 500 năm sau gặp lại.Nàng rơi lệ nhưng những giọt lệ này không phải là bi thương mà là hạnh phúc.Thiên Hinh: Thiếp tìm thấy chàng rồi nhé.Lần này để thiếp hộ mệnh cho chàng.

Sau này chàng phải ở bên Thiếp mãi mãi.Nhìn người nam nhân của mình nhỏ bé trong tay quơ quơ cánh tay nhỏ nghĩ đến quá khứ cuộc đời này của phu quân mình mà tiền kiếp 2 người tâm sự.Nàng đã biết đại khái tương lai cuộc đời này của chồng mình.Thiên Hinh nói: Thiếp sẽ gặp lại chàng sớm thôi.Chồng là Lạc Minh Thánh tôn kiếp sau chồng tên là Vũ Minh.Rồi để lại bên cạnh cha mẹ thân sinh của chồng mình.10 năm sauDưới sự thương yêu của cha mẹ và trong bóng tối âm thầm bảo vệ của nàng.Vũ Minh lớn lên múp míp đáng yêu.Trong 10 năm đó cha mẹ Vũ Minh cũng sinh thêm 1 người em trai.Khác với anh trai mình khi mẹ mang thai anh trai không được ông bà nội và cha chăm sóc đầy đủ nên sinh ra ốm yếu,không được khỏe mạnh.Còn em trai thì khỏe mạnh,giỏi hơn anh trai rất nhiều.Nhìn em trai khỏe mạnh làm anh cũng vui vẻ có người chơi cùng.Năm 11 tuổi gặp được 1 ông thầy bói Thầy bói nói :cuộc đời con sau này lắm chông gai,con tiền kiếp từng là đế vương cả đời chinh chiến chiến tử sa trường bỏ lại vợ con bơ vơ.Kiếp này chỉ sợ con đến 40 tuổi cũng chưa có 1 người yêu mình.Con không có tình đầu mà chỉ có tình cuối.Vũ Minh: Ông là thầy bói hay sao mà nói gì con không hiểu?Lão thầy bói: Con sẽ hiểu lời ông.

Duyên tuyệt không thể tả.Vũ Minh: Con còn nhỏ còn chưa hiểu lời ông nói.Lão thầy bói: Tương lai con trưởng thành ngoài tuổi 30 nếu chưa có 1 mối tình cho mình.Hãy đến ngồi đền thờ của hoàng đế nhà Lý,Lý Chiêu Hoàng Lý Phật Kim con sẽ tìm thấy tín vật của người đó.Ngồi đền ở Bắc Ninh nếu có duyên thì con sẽ tìm thấy nó.Không duyên có tìm cũng như không.Vũ Minh: Cám ơn ông con ghi nhớ lời ông.

Thiên Hinh Nữ Đế trong tối nghe được lời lão thầy bói nói với chồng mình,không cảm thấy ác ý trên người lão thầy bói nên thôi.Đêm đó nàng nhớ lại lời chồng mình từng nói lúc Thánh tôn gặp lão thầy bói nói: Nếu con yêu người khác thì con sẽ cả đời cô độc nhưng nếu con đến đền thờ Chiêu Hoàng Lý Phật Kim thì sẽ có đường chuyển cơ.Năm 12 tuổi Thiên Hinh bắt đầu tiếp xúc với nam nhân của mình.Nàng nói :Cháu có muốn học võ không?Nhìn cháu bị bạn bè bắt nạt suốt học võ để phòng thân.Vũ Minh: Cháu muốn học cô dạy cho cháu chứ.Thiên Hinh: Vậy cháu muốn học chứ?Võ của cô là gia truyền chỉ dạy cho đệ tử.Cháu phải gọi cô bằng sư phụ.
 
Back
Top Bottom