Dịch Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên

Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 220: Chương 220



“Yên tâm đi, tôi đã trừng phạt đối phương, sau đó, nếu như hắn không trả lại cho cô thì tôi sẽ gửi qua bưu điện một phần khác.”

“Trừng phạt? Tần đại sư trực tiếp ra tay sao?”

Nữ sinh này hiển nhiên là fan cứng của Tần Dược.

Đương nhiên, không phải fan cứng sẽ không có khả năng được Tần Dược rút trúng.

Tư tưởng của cô lập tức vận hành, trong đầu xuất hiện hình ảnh Tần Dược trừng phạt kẻ ác.

Dù sao, cô cũng đã xem trực tiếp hôm nay.

Người đàn ông bạo hành vợ kia lập tức trắng cả đầu. Nghĩ đến thôi đã thấy sướng rồi!

“Tần đại sư ra tay, nhất định sẽ trừng phạt được kẻ ác, vậy thì tôi sẽ đợi!”

“Ừm, còn cần mấy giờ nữa mới có thể giải quyết!” Tần Dược đáp lại em gái này.

Sử dụng Thiên Đạo Chi Nhãn bắt đầu xem xét chuyện của Khang Giai Long.

Sau khi bị xe đụng bay, tài xế của xe vận tải lớn gọi điện thoại báo cảnh sát.

Bởi vì có bảo hiểm, cộng với đối phương đi ngược chiều, tài xế xe vận tải lớn tuyệt không hoảng hốt, thậm chí còn cảm thấy người này muốn chết.

Sau khi 120 đến, trực tiếp khiêng Khang Giai Long đi.

Điện thoại cũng mang theo, bởi vì bệnh nhân hôn mê, kiểm tra sơ bộ thì não bị chấn động, sọ xuất huyết….

Bệnh viện lập tức gọi điện thoại cho cha mẹ Khang Giai Long.

Lần này, hai ông bà già thiếu chút nữa đã ngất đi.

Hai người vừa khóc vừa chạy đến bệnh viện, thuận tiện nói cho con gái của mình.

Đứa con gái này dĩ nhiên chính là chị gái của Khang Giai Long.

Chị gái của Khang Giai Long cũng vừa khóc vừa gọi điện thoại cho chồng là Vương Nghị.

Mà sau khi Vương Nghị nghe được tin tức này thì như là sấm sét giữa trời quang.

“Bảo người kia, đi ra ngoài lái xe nhớ cẩn thận một chút!” Nguyền rủa nửa giờ sau vẫn còn ở bên tai.

Vạn lần không nghĩ đến, báo ứng lại tới nhanh như vậy. “Thật sự xảy ra tai nạn xe cộ, thật sự xảy ra tai nạn xe cộ!” Số điện thoại rõ ràng chính là được gọi tới từ tỉnh khác.

Hẳn không phải là có người cố ý muốn hại Khang Giai Long.

Như vậy chỉ có một cái khả năng. Báo ứng!

Làm quá nhiều chuyện ác.

Nhưng mà bây giờ không phải là lúc nói những thứ này. Vợ của Vương Nghị còn đang chờ hắn!

Hắn vội vàng đi ra cửa hàng của mình.

Ngay lúc này, một tiếng gọi thê lương truyền đến. “Ngao “

Mèo kêu.

Hơn nữa, còn là tiếng mèo kêu lúc chiến đấu.

Sau một phút, một con mèo đen trực tiếp rơi xuống từ trên trời, hung hăng nhắm vào cổ của Vương Nghị.

“Bá bá bá!”

Con mèo này công kích hắn, sau đó lập tức chạy đi. Trên cổ của hắn lại là m.á.u me đầm đìa.

Bốn năm cái lỗ hổng lớn, da thịt đều bị cào rách. “A!”

Hắn hét thảm lên.

Trong đầu của hắn, lại vang lên giọng nói của Tần Dược. “Nối giáo cho giặc, cũng là chuyện ác!”

Lần này, Vương Nghị đã thật sự hoảng sợ!

Hắn lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Tần Dược.

“Xin chào, xin chào tiên sinh, vừa rồi tôi đã tra xét bưu kiện một chút, là nhân viên giao hàng của chúng tôi không cẩn thận làm ướt mã, quét không được, sau đó hàng hóa lại chồng chất. Tôi sẽ lập tức gửi tới cho anh.”

“Ha ha!”

Tần Dược cười lạnh một tiếng.

“Lừa gạt quỷ à? Xảy ra chuyện, vẫn còn muốn tìm cớ, trong ngày hôm nay anh liệu mà tìm đồ trở về cho tôi, nếu không thì anh cùng chịu tội luôn đi!”

Tần Dược cúp điện thoại.

Lần này, Vương Nghị đã chảy mồ hôi lạnh. Đối phương đã thừa nhận!

Thế mà không phải là báo ứng, mà chính là cố ý.

“Chiếc xe vận tải kia nhất định là đối phương tìm người đến đ.â.m em vợ mình, đây là người nào, có thể một tay che trời sao?”

Thế nhưng mà còn mèo đen vừa rồi…

“Phi, vừa rồi nhất định là trùng hợp, ngược lại là chuyện lúc trước, nhất định là hắn làm.”

Cũng may, bởi vì sợ tranh chấp nên hắn vẫn luôn thu âm điện thoại di động.

Tần Dược thừa nhận, đây chính là chứng cứ.

“Không được, phải báo cảnh sát, báo cảnh sát bảo vệ mình!”

Vương Nghị tâm hoảng ý loạn nghĩ đến.

Nếu như Tần Dược biết hắn nghĩ như vậy, chỉ có thể nói, thiếu niên, anh đi đường hẹp rồi.

Không qua.

Bây giờ không phải là lúc báo cảnh sát, Vương Nghị dự định đến bệnh viện xem em vợ của mình trước.

Hắn không dám lái xe, sợ chính mình cũng xảy ra tai nạn xe cộ.

Hắn gọi Taxi, nghĩ thầm cho dù đối phương có phát điên thì cũng không đến mức đụng cả Taxi?

Có điều hắn gọi xe này cũng không tiện, gọi cả nửa ngày mới có một bác tài đón hắn.

Kết quả hắn còn muốn đi đón vợ mình.

Tài xế cũng không hỏi nhiều, đợi đến sau khi hắn gặp vợ mình, vợ của hắn cũng bị giật mình kêu lên.

“Đây là làm sao vậy!” “Bị mèo hoang cào!”

“Sẽ không bị bệnh chó dại đó chứ, đến bệnh viện thì tiện thể tiêm phòng chó dại luôn đi.”

“Được rồi!”

Người một nhà đến bệnh viện, phẫu thuật còn đang tiến hành, qua khoảng ba giờ, bệnh nhân mới được đẩy ra từ bên trong phòng cấp cứu.

“Tỳ của bệnh nhân vỡ tan, thận vỡ, đã không có cách nào chữa trị, tất cả đều phải cắt bỏ, trong đại não còn tụ máu, có thể tỉnh lại hay không vẫn còn là ẩn số.”

“A!”

“Con trai à, mạng con sao lại khổ như vậy!”

“Đều tại cậu, tôi đã nói không cho Tiểu Long đi đưa chuyển phát nhanh rồi, vừa khổ vừa mệt. Cậu lại để nó đến chỗ của cậu làm việc, viết mấy thứ đồ là được rồi, cứ nhất định để nó làm việc làm gì. Cậu trả con trai cho tôi, con trai của tôi!”

Cha mẹ của Khang Giai Long lập tức oán trách Vương Nghị.

Vương Nghị vẫn luôn biết, vợ của mình rất chiều em trai, nhưng mà đến lúc này, bản thân mình còn bị oán trách, hắn lập tức giận dữ.

“Chuyện kia có thể trách tôi sao? Còn không phải do con trai của các người tự tìm đường chết, trộm đồ chuyển phát nhanh của người khác, cho nên giờ mới bị trả thù?”

“Có ý gì? Chồng, anh có ý gì, em trai em là bị người mưu sát sao?”

“Cậu nói cái gì? Người nào làm hại Giai Long, tôi sẽ liều mạng với hắn!”

“Tài xế đụng người đâu rồi?”
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 221: Chương 221



Cả nhà này vẫn còn muốn tìm tài xế gây phiền phức.

Nhưng mà cảnh sát giao thông đã chứng minh, là toàn bộ trách nhiệm đều thuộc về Khang Giai Long.

Xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, tài xế xe tải còn có thể cho một số tiền bồi thường.

Nhưng mà tài xế xe tải không phải là dân bản địa, cộng với tài xế cũng không phải là lương thiện nên đã trực tiếp phủi m.ô.n.g rời đi, một phân tiền cũng không cho.

Buổi tối, Khang Giai Long tỉnh lại, đầu đau như muốn nứt ra.

Tuy không trở thành người thực vật.

Nhưng mà theo kiểm tra, bọn họ phát hiện trung khu thần kinh của Khang Giai Long bị hư hao, phía dưới cổ đều không có cảm giác.

Cho dù có thể còn sống sót.

Thì sau này cũng chỉ có thể tê liệt nằm ở trên giường. Sống không bằng chết.

Vương Nghị liền vội vàng hỏi: “Khang Giai Long, nửa tháng trước, cậu có lấy trộm một cái chuyển phát nhanh, đồ vật bên trong đâu rồi?”

Khang Giai Long lúc này đầu đang đau như muốn nứt ra, cộng với việc sau khi kiểm tra lại càng sụp đổ, làm sao có thể trả lời những thứ này.

“Không biết, đừng hỏi tôi, tôi không có cầm!”

“Cậu không cầm, cậu mẹ nó không có cầm thì cậu sẽ nằm ở chỗ này sao?”

Vương Nghị vừa rồi đã điều tra người giao hàng và người nhận hàng.

Tuy Tần Dược không phải quá có tiếng, có lẽ rất nhiều người trong hiện thực không biết hắn.

Thế nhưng mà, chỉ cần điều tra một chút, tin tức trên internet rất là kinh dị.

Cộng với người gửi cũng viết là thần toán Tần sư. Vương Nghị cũng không dám không tin tà.

“Cậu mẹ nó hôm nay không nói, đừng trách tôi rút ống trên người cậu ra. Tôi mẹ nó nói được làm được.”

Vương Nghị rống giận.

Khang Giai Long nhìn thấy hắn kích động như vậy, cuối cùng vẫn mở miệng.

Đồ vật đã sớm bị hắn bán lấy tiền.

Cũng không đáng bao nhiêu tiền, đổi được 500. Chuyện này khiến cho mắt Vương Nghị tối sầm lại.

Muốn lấy được đồ trở về trong vòng nửa tháng đã là chuyện không thể nào.

Giày vò tại bệnh viện một buổi tối.

Vương Nghị lúc này mới đi ra khỏi bệnh viện.

Mà vừa lúc này, hắn chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu truyền đến tiếng gió gào thét.

Sau đó bịch một tiếng.

Một người đập xuống đầu hắn. “A!!! Nhảy lầu! ! !”

“Có người bị đụng trúng!” “Bác sĩ, y tá!”

Giữa tiếng kêu gào thê thảm, Vương Nghị cũng bị đẩy vào phòng phẫu thuật.

Cuối cùng, được chẩn đoán là xương sống bị vỡ nát, chi dưới tê liệt.



Ngày thứ hai.

Tần Dược lại phát phúc lợi cho fan ruột của mình.

Hắn đã biết, đồ không thể tìm về được!

Hắn thuận tiện đăng một tin mới trên Weibo.

“Chuyện ác nhân gian, mạnh mẽ bắt lấy cưỡng cầu, dễ cướp dễ đoạt, cướp đoạt chi giàu, đều không thể.”

Dùng phương thức cưỡng bách để lấy được tài vật, hoặc là cưỡng cầu ép người khác cung cấp.

Thích xâm chiếm, cướp đoạt tài sản của người khác để mà làm giàu.

Đều là chuyện ác. Đều không thể làm.

Có lẽ có người sẽ cho rằng, người đàn ông bạo lực gia đình bị đoạt 89 tính toán, đều không thê thảm như vậy.

Khang Giai Long này chỉ là trộm vặt móc túi, bây giờ lại liệt ở trên giường?

Có công bình hay không? Vẫn là câu nói kia.

Thiên địa bất nhân, coi vạn vật như loài chó rơm.

Con người chẳng qua chỉ là cống phẩm bên trong thiên địa mà thôi.

Phạm sai lầm, tước đoạt tuổi thọ, chẳng qua cũng chỉ là hấp thu cống phẩm này mà thôi.

Cho dù sai lầm mà ngươi phạm là cực kỳ nhỏ. Tiểu ác tính toán đều là 100 ngày.

Phạm vào bao nhiêu tiểu ác. Thì thanh toán bấy nhiêu.

Không có gì chênh lệch.

Ít nhất thì tại chỗ của Tần Dược là không khác biệt.

Đương nhiên, hắn không có khả năng điều khiển Thiên Đạo, tính toán tất cả mọi người một lần.

Vậy sẽ quá mệt mỏi.

Tất cả đều tùy duyên mà thôi.

“Hôm nay có khách quý muốn đến cửa!” Tần Dược tự lẩm bẩm, đã có dự cảm.

Nhưng mà, người thứ nhất tiến đến cũng là người quen. Ngụy Bân và Phạm Dương.

Không chỉ như thế.

Bọn họ còn mang theo một người. Cố Nam.

“Vị này là đồng nghiệp từ cục đặc dị chúng tôi, chuyên môn phụ trách công việc hậu kỳ, Cố Nam!”

“Xin chào, Cố tiên sinh!”

“Xin chào, Tần đại sư, nghe đại danh đã lâu.” Cố Nam bắt tay với Tần Dược.

Lần này, Ngụy Bân và Phạm Dương lấy ra đồ mà cục đặc dị dùng để trao đổi.

Hơn nữa, đều là hạt giống.

“Hạt giống này dựa theo ghi chép chính là hạt giống Băng Cơ Quả, đương nhiên, căn cứ theo nghiên cứu của chúng tôi thì Băng Cơ Quả này rất có thể là một quả vải biến dị.”

Hạt giống này đúng là rất kỳ dị, có màu trắng.

Giống như là đủ loại, sinh mệnh đều vô cùng mạnh mẽ, có linh khí hộ thể.

Tuy không có cách nào gieo xuống.

Nhưng mà nếu như bảo tồn được thì có thể giữ thật lâu, cũng sẽ không mất đi sức sống.

Tần Dược gật đầu, hỏi, “Lần này các người muốn đổi cái gì?”

Ngụy Bân và Phạm Dương liếc nhau, sau đó lại thận trọng nhìn về phía Tần Dược.

“Tần đại sư, nghe nói bây giờ trong tay của anh có Xích Linh Chi, có thể đổi cái này không?”

“Đương nhiên!”

Tần Dược cũng chẳng suy nghĩ gì về việc Ngụy Bân sẽ biết tin tức này.

Cái nhóm buôn bán tư nhân kia vốn là Ngụy Bân kéo hắn vào.

Lúc đó tại hội trường, hẳn là có người của cục đặc dị.

Đối phương cũng biết tin tức Tần Dược có Xích Linh Chi. Hơn nữa, thứ này thật sự là đồ tốt.

Là linh dược có thể ổn định linh hồn.
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 222: Chương 222



Hiện tại Thiên Đạo biến mất, quỷ vật tán loạn, Xích Linh Chi chế tác thuốc bột, sau khi ăn vào có thể phòng ngừa quỷ vật xâm lấn.

Thậm chí có thể bức lui quỷ nhập vào người. Cái này có thể xem như là bảo bối.

“Tần đại sư, giá trị của một hạt giống không xứng với Xích Linh Chi, cho nên chúng tôi lần này đã chuẩn bị thêm một chút.”

“Chỗ này còn có một hạt Bàn Đào.” “Và cẩu kỷ tím!”

Hai cái này đều là bảo bối có thể trồng trọt. “Có thể!”

Tần Dược lật tay một cái, một cái Xích Linh Chi xuất hiện. Tiến hành giao dịch với Ngụy Bân.

Vườn trồng trọt của mình lại phong phú hơn rất nhiều rồi. “Tôi cũng có chuyện cần làm phiền.”

Cố Nam nhìn về phía Tần Dược, nói: “Tần đại sư, bọn buôn bán m.a t.u.ý bị bắt trong trang viên của anh trước đó đã nhận tội. Bọn họ muốn muốn mưu sát anh, khiêu khích với người chấp pháp, cũng may mà gặp phải anh, nếu không thì chính là một vụ trả thù của buôn bán m.a t.u.ý rồi!”

“Có điều, hôm qua lúc phát trực tiếp, vì cứu một người phụ nữ, anh hình như đã ra tay, bên phía cục đặc dị chúng tôi cũng chú ý tới.”

“Chủ yếu là muốn đến đây để tiến hành câu thông với anh một chút.”

Tần Dược cười một tiếng, “Câu thông cái gì? Bảo tôi sau này bớt ra tay đối với người bình thường sao?”

Lời này có chút nhạy cảm.

Hơn nữa, Tần Dược rõ ràng cũng không trách cứ cái gì.

Nhưng mà ba người tại chỗ đều cảm thấy như có một luồng uy áp không hiểu rơi xuống trên người của bọn họ.

Sắc mặt lập tức thay đổi.

Phải biết, mức độ nguy hiểm hiện tại của Tần Dược chính là cấp SS!

Một kiếm có thể c.h.é.m g.i.ế.c tồn tại Quỷ Vương. Tương đương với một gói thuốc nổ bên người.

Vẻ mặt bình tĩnh của Cố Nam cũng có chút không kiềm được, trên trán có chút mồ hôi lạnh.

Hắn vội vàng nói: “Tần đại sư, cục đặc dị chúng tôi không phải là ý này.”

“Tần đại sư trừng phạt hắn, đương nhiên là bởi vì hắn phạm vào tội ác.”

“Chỉ là, anh vẫn nên ít làm mấy chuyện như này trước mặt người khác thì tốt hơn.”

Đây là bọn họ nhìn thấy Tần Dược bộc lộ năng lực, bị tuyên truyền đi khắp nơi.

Bị hoảng sợ làm cho khủng hoảng.

Đương nhiên, hôm qua Tần Dược trực tiếp trừng phạt người đàn ông bạo lực gia đình, căn bản không có gặp phải t.h.i t.h.ể gì làm cho người nghe kinh sợ.

Cho nên tạm thời còn không có tạo thành kết quả quá lớn.

Về phần oán trách Tần Dược ra tay đối với người bình thường?

Tại sao lại phải thành lập hồ sơ nguy hiểm đối với những người đặc thù này.

Cũng là bởi vì như thế.

Nhưng mà từ xưa đến nay, cơ quan chức năng luôn mặc kệ chuyện võ lâm.

Chỉ cần không c.h.ế.t người, không lạm sát kẻ vô tội. Thì sẽ không có người nào quản.

Nhưng mà, cục đặc dị sẽ không quản mấy cái chuyện như bắt quỷ hay là hiển linh trước mặt người khác.

Nói cho cùng, quỷ không có nhân quyền.

Tần Dược cũng không hùng hổ dọa người, nhẹ nhàng gật đầu.

“Tôi sẽ cố!”

Ba người đều thở dài một hơi.

Sau đó, bọn họ cũng không dám dừng lại lâu, cất kỹ Xích Linh Chi rồi quay người đi.

Đợi đến khi ba người lái xe rời đi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

“Vị Tần đại sư này thật sự là không dễ chọc.” Cố Nam đã từng liên hệ với rất nhiều đại sư, chưa thấy qua người có uy áp đáng sợ như vậy.

“Tính cách bên ngoài của Tần đại sư đều ôn hòa, đối xử với mọi người đều hữu lễ, cũng chưa bao giờ kiêu ngạo, nhưng mà nếu như thật sự muốn can thiệp vào chuyện của hắn thì hắn sẽ bày ra khí tức kh*ng b*.”

“Hắn vốn dĩ cũng không phải là người có thể bị khống chế!”

Ba người thở dài một tiếng. Trầm mặc.

Dạng người này chỉ có thể hợp tác, mà không thể ép buộc. May mà, không phải là người tu tà.



Phía trước cửa hàng thần toán.

Bởi vì thời gian còn quá sớm, tạm thời còn không có nhiều du khách.

Một chiếc xe Rolls-Royce phiên bản lớn ngừng lại, nếu như không phải trên phố đồ cổ có ụ đất, chỉ sợ xe này đã lái qua rồi luôn rồi.

Sau đó.

Xe dừng lại, ít nhất có một đoàn đội bác sĩ, y tá, bảo tiêu bận trước bận sau, đẩy một người già tới.

Bọn họ đặt bệnh nhân lên xe lăn, sau đó đẩy xe lăn tiến vào bên trong phố đồ cổ.

Tất cả mọi người đều nhìn đám người này với vẻ tò mò. Không phú thì quý.

Dưới bước chân bình ổn, đám người này đi tới trước cửa hàng thần toán.

Nơi này cũng có người vừa sáng sớm đã đến du ngoạn. Nhưng mà nhìn thấy đội ngũ này thì đều vội vàng tránh ra. Một đám người tiến vào bên trong.

Nhưng mà, cuối cùng trong đám người này cũng chỉ có người đàn ông trung niên đẩy xe lăn và ông lão kia là tiến vào trong cửa hàng được.

Những bác sĩ, y tá, bảo tiêu kia đều bị ngăn cách ở bên ngoài.

Đợi đến lúc bọn họ ý thức được thì sắc mặt lập tức thay đổi.

“Không tốt, ông chủ Thạch còn ở bên trong.” “Tại sao chúng ta lại không vào được?”

“Nhanh, lỡ như ông chủ Thạch xảy ra chuyện gì thì chúng ta không thể đảm đương nổi trách nhiệm này đâu!”

Bọn họ cất bước đi về phía cửa hàng của Tần Dược. Nhưng mà cuối cùng, lại không ai tiến vào được.

Trong cửa hàng.

Tần Dược nhìn về phía hai người đẩy xe lăn mà đến. “Khách quý đến cửa.”

Tần Dược nhìn về phía ông lão đang ngồi ở trên xe lăn.

Ông lão đã da bọc xương, gầy yếu đến mức chỉ còn lại một bộ xương cốt, còn mang theo máy hô hấp, dường như sắp trút một hơi cuối.

Phía sau hắn là một người đàn ông trung niên, cũng có mệnh cách phú quý.

Nhưng mà càng nhiều hơn chính là tay chân bên trái bên phải, là người trung thành, là hiền thần.

Hẳn là thư ký của ông lão.
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 223: Chương 223



“Xin chào!”

Tần Dược nhìn về phía lão giả.

Người này gần đất xa trời, tuổi thọ chỉ còn lại một tia thật mỏng, dường như chỉ còn lại mấy ngày để sống.

Cho nên Tần Dược cũng không có sử dụng Đạo Thiên Bí Điển.

Để tính toán vận mệnh của đối phương.

Người này đến đây hiển nhiên cũng không phải là vì coi bói.

Lúc này.

Ông lão mở miệng nói: “Tần đại sư, tôi tên là Thạch Dũng Sinh, là người thành lập công ty Dược Nghiệp Vĩnh Sinh.”

Tần Dược nghe đến đây thì hơi kinh ngạc. Dược Nghiệp Vĩnh Sinh.

Là công ty dược phẩm nằm trong top 3 của quốc gia. Vô cùng to lớn.

Nhưng mà, loại xí nghiệp y dược này lại đối lập với mấy xí nghiệp cần tuyên truyền giống như bất động sản, xe hơi, Internet…, đều vô cùng khiêm tốn.

Đồng thời, ông lão này là người sáng lập, cũng không phải là chủ tịch hiện tại.

Người bình thường cũng không biết. Cần tra Baidu một chút thì mới biết. Nhưng mà tiếp theo.

Lời nói của ông lão này lại làm cho Tần Dược cảm thấy hứng thú.

“Gia tộc bọn tôi trước kia cũng là truyền thừa thế gia, nhưng mà là thế gia y dược. Mấy năm trước, tôi dựa vào một số thảo dược đặc biệt thành lập Dược Nghiệp Vĩnh Sinh, trước mắt, tôi còn nắm giữ 12% cổ phần của Dược Nghiệp Vĩnh Sinh.”

Chuyện này rất kh*ng b*.

Trước mắt, giá trị thị trường của Dược Nghiệp Vĩnh Sinh đã lên tới khoảng 350 tỷ.

12% cổ phần, trực tiếp đổi ra thì chính là 42 tỷ.

Đương nhiên, chuyện này cần mở đại hội cổ đông, quy đổi cũng không phải là dễ dàng như vậy.

Cho dù là như thế, Thạch Dũng Sinh này cũng là phú hào còn mạnh hơn cả Hà Hồng Đào.

Tần Dược rót chén trà, đưa cho thư ký của ông lão, về phần ông lão thì đương nhiên là không có cách nào uống.

“Có thể nhìn ra được, ông từ nhỏ đã phát tài, hơn nữa còn là người lợi ích hun tâm, tiền tài đều dễ như trở bàn tay, nhưng mà lại hám lợi, trước đó kiếm lời không ít tiền bẩn, bây giờ nghiệt chướng quấn thân nên mới mắc bệnh nặng.”

Sắc mặt của ông lão lập tức trợn tròn. May mà hắn có mang theo máy hô hấp.

Sau khi mãnh liệt hít mấy hơi, lúc này mới bình ổn lại. Ông lão này khó khăn gật đầu.

“Không sai, tôi như bây giờ, cũng là đáng đời!”

“Năm đó, tổ tông để lại tiên thảo, tôi đã sử dụng tiên thảo này để chế tạo ra một loại thuốc có thể chữa trị bệnh m.á.u trắng.”

“Trị liệu cho một nhóm quan to quyền quý.”

“Sau đó, có người tìm tôi thành lập xí nghiệp dược phẩm, tôi lại tìm một loại thuốc trong đống kia hòng thay thế cho loại tiên thảo này.”

“Giá cả thì rẻ, nhưng mà chỉ có thể duy trì, không thể trị tận gốc.”

“Cho dù như thế, tôi cũng không hạ giá khi bán loại thuốc này, mà còn chào giá cao hơn, đồng thời còn thông báo ra ngoài, kiếm lời được một số tiền kinh khủng!”

“Nhưng mà bệnh nhân bị loại bệnh này, trên cơ bản đều phải uống mấy năm, có người phải bán nhà bán cửa chỉ để uống thuốc.”

“Chúng tôi nói với bên ngoài là kinh phí phát triển nghiên cứu loại dược vật này quá lớn, không có kinh phí thì ai sẽ đi nghiên cứu loại thuốc tốt hơn chứ?”

“Hiện tại, báo ứng đến rồi!”

Một hơi nói nhiều như vậy, hắn lại th* d*c vài cái. Lúc này mới tiếp tục.

“Tôi mắc phải bệnh xơ cứng, dần dần khiến người cảm thấy lạnh lẽo, nhưng mà căn cứ theo kiểm tra thì khu thần kinh của tôi vẫn còn một số sức sống.”

“Thế nhưng mà, tôi mỗi ngày đều cảm thấy thân thể nặng nề, trong lúc ngủ mơ còn thấy mây đen trên trời hóa thành đá lớn đặt ở trên người của tôi.”

“Là đang trừng phạt tôi!” Hắn chỉ chỉ trên trời.

Tần Dược không nói gì. Thiên Đạo biến mất.

Toàn bộ Thần Ti Quá tiêu tán. Thật sự không có hạn chế sao? Thật ra cũng không phải.

Thiện có thiện báo, ác có ác báo, không phải không báo mà là thời điểm chưa tới.

Chỉ là người bình thường sẽ không cảm ứng được những thứ này.

Nhưng mà Thạch Dũng Sinh trước đó là thế gia truyền thừa, có lẽ bản thân chưa từng tu luyện, nhưng mà từ nơi sâu xa cũng sẽ có cảm ứng.

Đâu chính là nhân quả mà người tu hành không thể dính vào.

Nếu như Thạch Dũng Sinh là người bình thường. Có lẽ tên gian thương này sẽ là kẻ gây họa.

Cũng sẽ không tiếp nhận tai hoạ buông xuống một cách rõ ràng như vậy.

Nói trắng ra là, hắn dùng linh thảo nghịch thiên cải mệnh cho người ta, tiết lộ thiên cơ, sau đó còn kiếm lời tiền đen, nên mới gặp báo ứng.

“Vậy ông chủ Thạch, hôm nay đến chỗ của tôi là vì cái gì?” Tần Dược hỏi.

Thạch Dũng Sinh hít sâu một hơi: “Tần đại sư, mấy năm nay, tôi cũng không phải là không đi tìm người của các thế gia truyền thừa khác, nhưng mà bọn họ đều ốc còn không mang nổi mình ốc, cũng không có pháp lực lớn để giúp tôi.”

“Có điều, tôi cảm thấy Tần đại sư có thể.” “Tôi muốn nghịch thiên cải mệnh.”

“Tôi có thể dùng 12% cổ phần Dược Nghiệp Vĩnh Sinh để tiến hành giao dịch với cậu.”

“Cứu tôi một mạng.” Mấy chục tỷ,

Không thể không nói, thật khiến người ta động tâm.
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 224: Chương 224



Nếu như Thạch Dũng Sinh chỉ đơn thuần bị teo cơ thì Tần Dược trực tiếp làm cho đối phương một tấm bùa là có thể tiêu trừ.

Nhưng mà, trên người hắn còn có Thiên Đạo áp bách, mang theo tai ương.

Báo ứng của Thiên Đạo.

Nếu như Tần Dược giúp Thạch Dũng Sinh, chẳng khác nào tiếp tay cho phần nghiệt này.

Nếu như là đại sư bình thường thì tuyệt đối sẽ không làm.

Nhưng mà Tần Dược trùng hợp chính là đang tu luyện Đạo Thiên Bí Điển, lấy trộm thiên cơ.

Trên người Thạch Dũng Sinh có thiên cơ áp bách, đối với Tần Dược mà nói thì giống như là một cái Thập Toàn Đại Bổ Hoàn vậy.

Tần Dược gật gật đầu.

“Có thể! Nhưng mà còn có yêu cầu khác.”

Thạch Dũng Sinh lập tức kích động, hô hấp cũng trở nên dồn dập.

“Tôi đều đồng ý với cậu!” Tần Dược cười một tiếng. Chỉ chỉ vào thư ký của hắn.

“Nếu như ông đã từ bỏ Dược Nghiệp Vĩnh Sinh, thư ký Địch bồi ở bên cạnh ông thì thật là đáng tiếc! Tôi hi vọng hắn có thể phụ tá tôi, tiếp quản cổ phần của Dược Nghiệp Vĩnh Sinh.”

“Chuyện này…”

Thạch Dũng Sinh nghe nói như thế, hắn muốn quay đầu nhìn Địch Tân Nhân, nhưng mà động tác của hắn lại cứng ngắc, không cách nào di động.

Địch Tân Nhân vội vàng đi đến trước mặt hắn, ngồi xổm xuống.

“Ông chủ!”

Thạch Dũng Sinh nhìn hắn, nhưng mà ngoài miệng lại đang nói chuyện với Tần Dược, “Tần đại sư, thư ký Địch là trợ thủ của tôi, là bạn, cũng là anh em, không phải vật sở hữu.”

“Cho nên hắn có muốn trở thành thư ký của cậu hay không thì sẽ do chính hắn quyết định, tôi không có cách nào làm chủ.”

“Đương nhiên, Tân Nhân, tôi cũng mệt mỏi rồi. Nếu như lần này đại nạn không c.h.ế.t thì tôi cũng chỉ có thể trồng chút hoa, nhìn cỏ, chỉ sợ không có cách nào dốc sức làm sự nghiệp. Cậu đi theo Tần đại sư thật ra cũng tốt.”

Tần Dược nghe nói như thế, cũng không khỏi bội phục Thạch Dũng Sinh.

Tuy Thạch Dũng Sinh đối ngoại chính là một thương nhân lột da.

Thế nhưng mà đối với người của mình lại vô cùng hào phóng.

Có tiền thì cùng nhau kiếm lời. Cắt rau hẹ thì cùng nhau cắt.

Cho nên mới có phần gia nghiệp này.

Địch Tân Nhân có tượng hiền thần, nếu như Tần Dược tiếp nhận 12% cổ phần của xí nghiệp Vĩnh Sinh này, như vậy thì cần một người đến quản lý.

Địch Tân Nhân cũng không tệ.

“Chỉ cần có thể cứu ông chủ, tôi đây đương nhiên là không thể chối từ.”

Địch Tân Nhân lập tức đồng ý.

Hắn phụ tá Thạch Dũng Sinh 20 năm, từ một đứa nhỏ hái thuốc trong thôn biến thành thư ký người người kính ngưỡng bên cạnh ông chủ Thạch như bây giờ.

Đều là Thạch Dũng Sinh dìu dắt.

Bây giờ Thạch Dũng Sinh bệnh nguy kịch, dường như cũng muốn từ bỏ sự nghiệp tương lai.

Hắn tuy có tượng hiền thần, lại không phải người trung thành một cách ngu muội.

Thay một ông chủ mà thôi.

Đây cũng là con đường mới của mình.

Nếu Thạch Dũng Sinh không có 12% cổ phần thì Địch Tân Nhân cũng chỉ là một nhân vật quản gia mà thôi.

“Vất vả cho cậu rồi, Tân Nhân, lấy hợp đồng ra đi!”

Địch Tân Nhân lấy hợp đồng ra từ bên trong cặp công văn. Hợp đồng này dường như đã được chuẩn bị từ sớm!

Cũng không chỉ là dùng lúc gặp mặt với Tần Dược.

Trước đó hắn đã đi gặp mấy đại sư, trong đó có một người cũng bảo hắn từ bỏ Dược Nghiệp Vĩnh Sinh, nếu không thì sẽ còn tiếp tục bị Thiên Đạo trừng phạt.

Nhưng mà, đây là tư bản lớn nhất của đời hắn, hắn không thể bỏ xuống được.

Hắn còn có con trai.

Đương nhiên là muốn để tài sản lại cho con trai.

Nhưng là qua mấy năm, cái c.h.ế.t càng ngày càng cận kề. Hắn lại sợ.

Hắn chẳng qua mới 55 tuổi, cũng không biết có phải do báo ứng hay không mà qua tuổi 40 hắn mới có một con.

Hiện tại con trai cũng mới 12 mà thôi, không có cách nào một mình đảm đương một phía.

Nếu như cổ phần để lại trong tay của con trai thì sớm muộn gì cũng sẽ bị người cướp đi.

So với như này, không bằng lấy ra, làm một phần dứt bỏ.

Đương nhiên, không có số tiền này cũng không có nghĩa là hắn sẽ không còn gì cả.

Ngược lại, hắn còn có rất nhiều bất động sản, chỉ là Tứ Hợp Viện ở Kinh Đô thôi đã có ba căn rồi.

Tích lũy tài phú, tư sản cố định, không tưởng tượng nổi. Về phần cổ phần Vĩnh Sinh.

Người đều sắp c.h.ế.t rồi, tiền tài đều là vật ngoài thân.

Tần Dược cũng không nhìn nội dung hợp đồng, trực tiếp ký tên của mình xuống.

Sau đó, Tần Dược lấy ra một khối ngọc bài.

Cũng không cần hỏi thăm, Tần Dược trực tiếp khắc họa Hồi Xuân Phù, Kiện Khí Phù, Tĩnh Tâm Phù.

Sau đó vươn tay, lướt qua trên đầu ngón tay của Thạch Dũng Sinh một chút.

Hơn nửa ngày.

Một tia m.á.u tươi mới chảy ra.

Bắp thịt hắn bị héo rút, mạch m.á.u đã rất hẹp.

Cả người khô héo, giống như không có máu. Sau đó, tích m.á.u nhận chủ.

Tần Dược đặt ngọc phù ở trong tay Thạch Dũng Sinh.

Giờ phút này, Thạch Dũng Sinh cảm thấy có một dòng nước nóng đang tràn vào trong tay của hắn.

Hắn thậm chí còn cảm thấy có một cỗ cảm giác giòn xốp từ bên tay nổi lên trên lưng của hắn.

Truyền khắp toàn thân. Mà giờ phút này.

Tần Dược cảm nhận được một cỗ tai nạn thiên cơ to lớn đang buông xuống ở trên người mình.

Đó là vạn dân kêu gào. r*n r*.

Giống như là một đám mây màu đen đè ép xuống.

Nhưng mà thực lực bây giờ của Tần Dược rất mạnh, trực tiếp sử dụng Đạo Thiên Bí Điển, tạm thời áp lại phần thiên cơ này.

Hắn sợ hiện tại mà hấp thu thiên cơ này thì sẽ phát ra uy áp, sẽ nghiền nát Thạch Dũng Sinh.

“Tiểu Tử, về trang viên lấy Huyết Nhân Sâm và Kim Liên Tử, trở về nấu một chén cháo!”

“Được!”

Tiểu Tử gật gật đầu.

Đây là Tần Dược lần thứ nhất dùng huyết nhân sâm, mà không phải là hạt huyết nhân sâm.

“Ông chủ Thạch chờ khoảng mười phút đồng hồ.”

Thạch Dũng Sinh hiện tại đã tốt hơn nhiều, nghe nói như thế thì mỉm cười với Tần Dược.

“Tần đại sư, tôi đã chờ nhiều năm như vậy, không thiếu chút thời giờ hiện tại!”

Trong lòng hắn cảm thấy rất cao hứng. Có một loại cảm giác được giải thoát.

10 phút sau, Tiểu Tử lái chiếc xe mini mui trần xe sang trọng quay trở về cửa hàng thần toán.

Còn mang theo hai cái túi nhựa.

Bên trong có một cái màu vàng giống như cà rốt, còn có hai cái đài sen trắng như tuyết.

Tần Dược lấy cà rốt màu vàng ra, quan sát ở khoảng cách gần, đây quả thực là một thực vật hình người có tay có chân, khuôn mặt rõ ràng.

Tần Dược cắt bỏ một cái râu nhân sâm, nhưng cũng chỉ lớn khoảng tầm hai centimet mà thôi.

Nhưng mà sau một khắc, người ở chỗ này đều nghe thấy tiếng kêu khóc của trẻ sơ sinh.

“Linh dược!”

Thạch Dũng Sinh trợn tròn mắt.
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 225: Chương 225



Thạch Dũng Sinh chính là sử dụng linh thảo để làm giàu. Nhưng mà đây cũng là chuyện của hơn 30 năm trước.

Khi đó, hắn là con cháu của thế gia truyền thừa, cầm linh thảo được bảo tồn trong nhà và vài cách điều chế rồi ra ngoài trị liệu cho phú thương.

Sau này mới biết được, bản thân mình đã lãng phí cái gì.

Đồng thời, bởi vì hắn rời khỏi gia tộc, cũng không nghe trưởng bối khuyên bảo, sau đó truyền thừa của gia tộc đương nhiên cũng bị cắt đứt.

Thật ra bản thân hắn vẫn rất có thiên phú.

Nếu không sẽ không thể chỉ dựa vào thảo dược và phương thuốc mà đã có thể trị liệu cho bệnh nhân.

Thế nhưng mà, gia tộc không có nội tình. Tương đương với không có nước cờ đầu. Vòng tròn cũng không hoan nghênh hắn.

Gia tộc xuống dốc đương nhiên sẽ bị đào thải dần dần.

“Không nghĩ tới, trong tay của Tần đại sư còn có cả bảo bối linh dược.”

Tần Dược cười một tiếng.

“Nếu như không biết là tôi có thì sao ông lại biết tôi có thể trị được cho ông vậy?”

Thạch Dũng Sinh cười khổ một tiếng. “Đúng là không thể gạt được Tần đại sư.”

Mọi chuyện đúng là bắt đầu từ chuyện bán đấu giá. Mấy thứ như nhân mạch đúng là rất thần kỳ.

Thạch Dũng Sinh không ở trong vòng luẩn quẩn đó.

Nhưng mà hắn lại từng đi cầu những đại sư trong vòng luẩn quẩn kia.

Lần này Tần Dược để lộ bản thân có rất nhiều linh dược, có đại sư đã thông báo cho Thạch Dũng Sinh.

Để hắn chú ý đến Tần Dược.

Đương nhiên, đối phương cũng không nói về chuyện linh dược, chỉ nói thực lực của Tần Dược rất mạnh, cũng có thể giải quyết chứng bệnh của Thạch Dũng Sinh.

Điều này đã cho Thạch Dũng Sinh hi vọng.

Thạch Dũng Sinh hiện tại đã hoàn toàn hiểu được, nhất định là có tin tức gì đó mà hắn không biết.

“Nếu như lần này tôi may mắn có thể sống sót, nhất định sẽ quay về tổ trạch, nghiêm túc nghiên cứu truyền thừa gia tộc một lần nữa, hi vọng có thể tạo phúc cho nhân loại. Dù là trở về làm một lão đông y, chắc hẳn cũng đúng quy cách!”

Hắn cười khổ một tiếng.

Thật ra, hiện tại trong xí nghiệp, cổ đông của công ty vẫn cho là trong tay của Thạch Dũng Sinh còn có linh dược, chỉ là không có lấy ra mà thôi.

Cho nên dù hắn bệnh nguy kịch, cũng không ai nhớ thương đến cổ phần trong tay của hắn.

Đồng thời, trong xí nghiệp có một tồn tại thần y như hắn, dường như đều khiến cho người ta cảm thấy cao hơn những người khác một cái đầu.

Hiện tại, Thạch Dũng Sinh mới phát hiện, chính mình đã bỏ qua cái gì.

Linh dược, linh thảo mà hắn tiêu xài vẫn còn có ở trong vòng truyền thừa thế gia, thế nhưng mà hắn lại không thể tiếp xúc tới!

Tần Dược chỉ vào nhân sâm màu vàng trong tay.

“Phần này là Huyết Nhân Sâm, dùng để bổ khí huyết, tăng cường thể chất, có hiệu quả thần kỳ. Nhưng mà, thân thể của ông bây giờ quá yếu, quá bổ cũng không tiêu nổi, chỉ cần một nhánh này là được rồi!”

Hạt Huyết nhân sâm có vẻ như sẽ bùng nổ hơn, nhưng mà hiệu quả của rễ huyết nhân sâm lại ôn hòa hơn rất nhiều.

Rễ nhân sâm này chẳng qua chỉ dài 2 cm, kích thước một ly mà thôi, so với cả nhân sâm thì không có ý nghĩa gì cả.

Nhưng mà chỉ một chút như thế đã có thể có hiệu quả mọc lại thịt từ xương rồi.

Tần Dược lại lấy hạt sen, để Tiểu Tử cầm đi nấu với cháo trắng.

Qua mười phút đồng hồ.

Mùi hương hạt sen và mùi nhân sâm hòa quyện với mùi gạo đã bay ra.

Sau đó, Tiểu Tử bưng một chén cháo chè hạt sen màu vàng đi tới.

Mùi thơm này, chỉ là hít vài hơi thôi đã có thể khiến cho người ta nuốt nước miếng.

“Tần đại sư, tôi đến!”

Địch Tân Nhân một bên vội vàng cúi đầu, cầm cháo và thìa lên.

Không dám để cho Tần Dược động thủ.

“Ăn một miếng trước, không cần nhiều, sợ sẽ không chịu nổi.”

“Được!”

Tần Dược đứng ở phía sau Thạch Dũng Sinh.

Địch Tân Nhân cẩn thận thả nửa muỗng cháo, đút cho hắn ăn.

Thạch Dũng Sinh gần như là chật vật nuốt xuống.

Tay của Tần Dược nhẹ nhàng để vào sau lưng Thạch Dũng Sinh, đưa linh khí vào.

Linh khí bao vây thực vật, dần dần trôi xuống.

Thứ mà Thạch Dũng Sinh ăn đều là đặc chế, đừng nhìn mấy thứ đồ ăn này của Tần Dược rất tốt, nhưng chỉ cần sơ ý một chút thì Thạch Dũng Sinh sẽ bị nghẹn chết!

May mà, có hắn khống chế, tất cả đều bình an.

Sau khi phần cháo thuốc này chảy qua, thực quản của Thạch Dũng Sinh lập tức được một dòng nước ấm bao trùm.

Không chỉ như thế, còn có cảm giác rất trướng. Bởi vì đồ ăn đang tẩm bổ thực quản của hắn.

Những nơi đi qua đều đang chữa trị thân thể của hắn. Không bao lâu sau, phần ăn này đã tiến vào dạ dày của hắn.

Dạ dày nhanh chóng tiêu hao, dinh dưỡng bị hấp thu, toàn thân bắt đầu thoải mái.

Giờ phút này, ngũ tạng lục phủ của hắn đều đang dần khôi phục.

Hắn nhắm mắt lại, giống như là đang ngủ thiếp đi.

Nhưng mà trên gương mặt trắng xám lại đần trở nên hồng nhuận phơn phớt.

Một miếng này ước chừng qua năm phút đồng hồ. “Lại thêm một thìa!”

Tần Dược nói ra.

Địch Tân Nhân lại đút cho đối phương một thìa, lần này lại càng thêm thuận lợi.

Năng lượng lan truyền ra khắp tứ chi, qua một phút ngắn ngủi, bắp thịt héo rút của Thạch Dũng Sinh thế mà lại bắt đầu dần dần trở nên đẫy đà.

Giống như là đột nhiên mập lên.

Vốn dĩ chỉ có 40 kg, hiện tại đã biến thành 45 kg. “Lại ăn!”

Địch Tân Nhân lại cho ăn.

Lần này, làn da khô héo của Thạch Dũng Sinh đang dần được làm mới.

Một hơi, cảm giác như lại mập thêm 5 kg.
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 226: Chương 226



Ánh mắt của Địch Tân Nhân đã trợn tròn, biểu lộ kinh ngạc, đương nhiên, động tác trên tay cũng không dám dừng lại.

Mà lúc này, Thạch Dũng Sinh đã giơ cánh tay lên.

Hắn đã khôi phục sự khống chế đối với thân thể của mình, triệu chứng teo cơ kia đã triệt để cách xa hắn.

Tự hắn giành lấy bát, ăn từng ngụm từng ngụm cháo, Tần Dược cũng không có ngăn cản.

Tay đặt ở sau lưng đối phương cũng đã thu hồi lại.

Đợi đến khi Thạch Dũng Sinh ăn xong một chén cháo, để bát xuống, Địch Tân Nhân thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

“Ông chủ, ông chủ, ông…”

Hắn gần như là không thể tin được.

Lúc này, thân thể của Thạch Dũng Sinh ngồi trên xe lăn đã trở nên khỏe mạnh, sắc mặt đỏ ửng, ít nhất cũng là 60kg. Tuy đối với một người đàn ông cao mét tám như Thạch Dũng Sinh mà nói thì dạng này cũng thuộc về gầy yếu, thế nhưng mà đối với lúc trước thì thay đổi như này quả thực có thể dùng nghiêng trời lệch đất để hình dung.

Nếu như không phải nhìn thấy dáng vẻ lúc trước của Thạch Dũng Sinh.

Địch Tân Nhân đều cảm thấy đây là hai người. kh*ng b*, quá kinh khủng!

Ngay cả Phương Minh Húc ở bên cạnh khi nhìn thấy tình cảnh này, đều phải trợn mắt.

Đây quả thực là thần tích.

Chỉ là một cái rễ nhân sâm nho nhỏ. Đã có hiệu quả như này?

Quả thực điên rồi.

Cảm giác của Thạch Dũng Sinh chính là rõ ràng nhất. Trong lúc nhất thời, cũng là lệ rơi đầy mặt.

Hắn giơ chân lên, đặt lên mặt đất.

Đã nhiều năm không có cảm giác đụng vào mặt đất.

Bắp thịt cả người hắn héo rút, căn bản không thể khống chế thân thể của mình.

Hiện tại, hắn cuối cùng cũng có thể đứng lên một lần nữa. Không có bất kỳ cảm giác khó chịu gì.

Thật giống như việc mình sinh bệnh trước đó đều chỉ là một giấc mộng mà thôi.

Nhưng mà hắn biết, đó không phải là mơ.

Tất cả mọi chuyện hiện tại mới càng giống là mơ hơn. “Phù phù!”

Thạch Dũng Sinh trực tiếp quỳ trên mặt đất.

“Cảm ơn Tần đại sư!” Thạch Dũng Sinh dập đầu.

Tần Dược đưa tay, phóng thích linh lực, để Thạch Dũng Sinh đứng lên.

“Ông chủ Thạch không cần như này, tôi cứu ông cũng là một trận duyên phận.”

“Tần đại sư, sau này tôi nhất định sẽ tích đức hành thiện, cố gắng tu hành.”

“Như thế rất tốt!”

Tần Dược nhìn về phía Thạch Dũng Sinh.

Giờ phút này, vận mệnh của đối phương đã thay đổi!

Tuổi thọ có thể kéo dài đến trăm tuổi, quả thực là sống đủ lâu.

Không chỉ như thế, ngày sau sẽ còn dốc lòng nghiên cứu, chữa bệnh, phát triển đông y, trị bệnh cứu người.

Tuyệt đối là một bác sĩ tốt.

Tuy tích đức hành thiện không nhất định có thể cứu vãn được nghiệt nghiệp trước đó.

Thế nhưng mà phật đạo có một câu nói rất hay. Bỏ đồ đao xuống, lập địa thành phật.

Thạch Dũng Sinh chính là như thế.

Thạch Dũng Sinh vô cùng cảm kích, nhưng mà lúc này, trong cửa hàng lại có khách hàng mới tiến vào. Thạch Dũng Sinh đành lau nước mắt một chút, chuẩn bị cáo từ.

“Tần tiên sinh, tôi đi về làm tư liệu trước, thông báo cho cổ đông chuyện thay đổi chủ nhân cổ phần. Nếu ngài có dặn dò gì thì liên lạc với tôi qua điện thoại là được!”

Địch Tân Sinh nói. “Ừm!”

Tần Dược gật đầu.

Sau đó, hai người này mới rời khỏi.

Đợi đến khi hai người đi, Phương Minh Húc cũng đã bán hết phù, tiễn khách hàng đi.

“Đại sư, hợp đồng kia là thật sao? Nếu là thật, anh chẳng phải là sẽ trở thành một trong mười phú hào giàu nhất cả nước hay sao?”

Tần Dược cười một tiếng.

“Bây giờ còn có người dám gạt tôi? Không muốn mạng nữa à?”

“Đúng là vậy thật, thế nhưng mà, nhiều tiền như vậy, Thạch Dũng Sinh này bỏ xuống được sao.”

Tần Dược cũng gật gật đầu.

“Đúng vậy, nếu như hắn trực tiếp cầu tôi làm việc, hắn chỉ cần cho tôi 30 triệu thì tôi sẽ sắp xếp rõ ràng cho hắn.”

Phương Minh Húc nghe đến đây, thiếu chút nữa đã bị sặc nước miếng.

“Hắn không phải nói, mấy thứ cổ phần này nhất định phải chuyển nhượng ra ngoài, hắn có thể làm được không?”

Tần Dược bật cười lắc đầu.

“Việc này là đại sư khác nói, đến chỗ của tôi thì không cần giải quyết như thế, nhưng mà nếu hắn đã nói như vậy thì tôi cũng chỉ có thể đồng ý.”

Việc này rất dễ lý giải.

Ví dụ như, một thổ hào đến làm việc, hắn cảm thấy rằng chuyện của mình rất lớn, cần dùng nhiều tiền để giải quyết.

Ra tay cũng chính là tiền triệu.

Trên thực tế việc này lại chỉ cần 500.

Nhưng mà hắn cảm thấy thân phận của mình đặc thù, hơn nữa dùng một triệu để giải quyết chuyện kia chẳng qua cũng chỉ là chín trâu mất sợi lông.

Về phần Thạch Dũng Sinh này cảm thấy mệnh của hắn có đáng giá 12% cổ phần Dược Nghiệp Vĩnh Sinh này hay không?

Chính hắn cảm thấy đáng giá. Sau đó hắn liền đưa tiền.

Giống như là mua ngọc vậy, có người mua có thể mở ra 100.000, có người mua chỉ có thể mở ra 1000.

Tần Dược cũng không phải là Thánh Nhân, đương nhiên là sẽ đồng ý rồi.

Dù sao, nếu như hắn không có Đạo Thiên Bí Điển, thì dù là đại sư nào tới đảm nhiệm thì cũng không dám cứu Thạch Dũng Sinh này.

“Có điều, tiền tài chính là vật ngoài thân, không cần để ý.” Phương Minh Húc lập tức bị Versailles.

“Chỉ là thứ mà hắn cho có chút nhiều!” Tần Dược cười ha ha một tiếng.

Phương Minh Húc cảm thấy bó tay rồi, lời này nếu như bị Thạch Dũng Sinh nghe được, chẳng phải là sẽ hối hận đến phát điên sao?

Ngay lúc này, điện thoại di động của Tần Dược phát ra một tiếng leng keng.

“Hả, bưu kiện đến!”

Phương Minh Húc lập tức nhảy dựng lên.

“Là bưu kiện kia tới rồi sao? Đại sư, đại sư tôi đi lấy.”

Nếu có cái đuôi thì chắc chắn Phương Minh Húc sẽ lắc nó giống như cánh quạt rồi.

Tần Dược gật gật đầu, gửi ảnh chụp màn hình cho hắn. “Tự mình đi lấy đi!”

“Tôi sẽ đi ngay!”

Hắn một đường phi nước đại, lấy tốc độ 120 bước lao ra lấy chuyển phát nhanh.
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 227: Chương 227



Phần bưu kiện này đương nhiên là Phùng Dực gửi Lao Nguyệt Quyền tới.

Sau khi Phương Minh Húc lấy được thì lập tức mở ra, sau đó giao cho Tần Dược.

Tần Dược lật qua nhìn một phen.

Sau đó nhắm mắt, diễn luyện trong đầu một phen. Quả thật là một công pháp nhập môn có thể dẫn khí.

Chỉ cần học tập, siêng năng tu luyện, dẫn khí nhập thể, là có thể bước vào cửa luyện khí.

“Có thể, mỗi ngày bắt đầu luyện tập vào lúc 11 giờ rưỡi tối, tập xong nguyên bộ là 30 phút đồng hồ, vừa lúc đến 12 đêm, lúc có trăng sáng là tốt nhất.”

“Nếu không biết thì hỏi Tiểu Tử, cô bé có thể uốn nắn động tác của anh.”

“Lấy trình độ của anh thì qua năm sáu năm là có thể nhập môn!”

Phương Minh Húc nghe được lời phía trước thì vô cùng cao hứng.

Nhưng nghe đến phía sau thì lại là một trận nhụt chí.

Nhưng mà hắn đã bị đả kích rất nhiều lần tại chỗ của Tần Dược.

Cũng không muốn nhắc lại nữa.

Sau khi về nhà, Phương Minh Húc lấy Lao Nguyệt Quyền ra, thậm chí còn đeo Tĩnh Tâm Phù lên, chuyên tâm nghiên cứu, luyện tập.

Có lẽ yêu thích chính là giáo viên tốt nhất.

Nhưng mà qua bốn, năm tiếng, Phương Minh Húc mới có thể đánh xong toàn bộ quyền pháp một cách khó khăn.

Đến 11:30, hắn ngưng thần tĩnh khí, bắt đầu thi triển Lao Nguyệt Quyền.

Đáng tiếc là vẫn còn chưa thuần thục, lại bởi vì khẩn trương nên có mấy chiêu đánh nhầm.

Đến 12 giờ 15 mới đánh xong. Phí công nhọc sức.

May là hắn chăm chỉ, nếu không ở cửa hàng thì liền về nhà luyện tập, cũng càng ngày càng thành thục.

Cuối cùng, vào ngày thứ ba.

Phương Minh Húc đã đánh xong một bộ quyền vào đúng 12 giờ.

Giờ phút này, hắn cảm giác ánh trăng vô cùng sáng rõ.

Một cỗ ánh sáng nhỏ yếu đang rót vào trong cơ thể của hắn.

Không biết có phải là ảo giác hay không. Trong nháy mắt đã biến mất!

Để lại dư vị khó tả cho hắn. Đứng trọn vẹn một giờ.

Đợi đến khi gió lạnh thổi chó hắn ch** n**c mũi, hắn lúc này mới phản ứng lại được.

Ngày thứ hai, lúc nhìn thấy Tần Dược, hắn gần như là không kịp chờ đợi mà nói.

“Tần đại sư, anh nói xem tôi như này có tính là đã nhập môn rồi hay không!”

Tần Dược nói: “Đúng vậy, anh cứ tiếp tục luyện như vậy năm sáu năm là có thể nhập môn luyện khí.”

“Thì ra cái này là nhập môn!” Phương Minh Húc lập tức hiểu ra.

Hắn hiện tại chẳng qua là nắm giữ công pháp và biết chút công pháp mà thôi.

Nếu như thật sự muốn bước vào thì nhất định phải không ngừng tích lũy, đợi đến khi nhận đầy đủ tinh hoa đất trời thì mới có thể tiến vào trong vòng truyền thừa. Lúc này, Tần Dược lấy một trái cây màu đỏ tới.

“Buổi tối hôm nay, anh ăn cái này rồi lại tu luyện.” “Đây là cái gì?”

“Chu Quả.”

“Chu Quả, cái này giống như là quả hồng!”

Phương Minh Húc ngửi một cái, quả nhiên là vị của quả hồng.

Nhưng mà thứ Tần Dược lấy ra đều là đồ tốt, hắn đều xem như bảo bối.

Vừa thu lại, ngoài cửa đã có ba người đi tới. Hai nữ một nam.

Một đôi vợ chồng trung niên, còn có một cô gái trẻ.

Ba người vừa đi, đôi vợ chồng trung niên còn quở trách. “Con xem một chút, chúng ta có thể đi vào, chuyện này đại

biểu chúng ta có duyên phận, hôn sự của con đã sớm tìm người tính toán cho con rồi!”

Sau đó, người phụ nữ trung niên nhiệt tình chào hỏi với Tần Dược.

“Xin chào, Tần đại sư, là bạn tôi giới thiệu tôi tới đây, nói cậu tính vô cùng chuẩn.”

Tần Dược mỉm cười. “Mời mấy vị ngồi.” “Tiểu Tử châm trà.”

Mấy người ngồi xuống, sau đó người phụ nữ trung niên lấy ra một tờ giấy.

“Tần đại sư, đây là bát tự của con gái tôi, cậu xem một chút, lúc nào thì mới có thể kết hôn, nó đã 30 rồi!”

Tần Dược nhận bát tự. Mở ra xem.

Tên và ngày sinh âm đều đã viết xong. Doãn Mộng Trúc.

Tên vô cùng hay.

Bát tự cũng không tệ.

Nhưng mà tuổi tác còn chưa đến 30, bởi vì mọi người luôn luôn nói tuổi mụ, thậm chí còn thích nhiều hơn hai tuổi.

Doãn Mộng Trúc này chỉ có 28 mà thôi.

Nhưng mà, lời của người mẹ cũng có thể lý giải.

Dù sao cũng đã 28 tuổi, trong mắt bọn họ đều là gái đã lớn, còn không kết hôn, đúng là khiến cho người ta vô cùng ưu sầu.

“Được, tôi xem giúp bà!”

Ánh mắt của Tần Dược rơi xuống trên người của Doãn Mộng Trúc.

Trong nháy mắt, liền có thể nhìn thấu con người của đối phương.

Sau một phút, trong lòng của hắn cũng kinh ngạc một chút. Doãn Mộng Trúc này cũng không phải là độc thân.

Ngược lại, đã yêu đương đến sáu năm, bắt đầu từ lúc tốt nghiệp, thậm chí đã ở chung năm năm.

Nhưng mà sự tình này, tuyệt đối không thể nói với cha mẹ. Hiện tại, Tần Dược đang đứng trước một vấn đề.

Là vạch trần Doãn Mộng Trúc.

Hay là giúp đỡ Doãn Mộng Trúc, lừa gạt cha mẹ của cô.

Tần Dược nghĩ một lúc rồi quyết định giúp em gái này một chút.

Dù sao, mấy thứ như này đều không thể thay đổi.

Hắn trầm giọng nói: “Tôi vừa xem tướng mạo của lệnh viện, từ nhỏ đã thông minh, học rất giỏi, nhưng mà nhân

duyên với con trai lại không được.” “Đúng đúng đúng!”

“Đại sư, cậu có thể giúp con gái tôi sửa một chút hay không.”

“Nó đã cái tuổi này rồi mà còn không kết hôn, quay đầu làm sao sinh con đây!”

“Mẹ!”

Doãn Mộng Trúc không nhịn được mà hô một câu. Cái gì mà sinh con, kết hôn, cô căn bản không muốn. Hôm nay là hoàn toàn bị lừa gạt tới đây.

Cha mẹ nói muốn cùng cô đi chơi, hơn nữa còn quở trách cô suốt ngày ở bên ngoài, không về thăm nhà một chút.

Kết quả là cái này?

Cô hiện tại rất muốn đi.
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 228: Chương 228



Tần Dược nhấp một miếng trà, lắc đầu.

“Vị duyên chủ này, hãy nghe tôi nói hết đã.”

“Con gái của bà không phải là không có duyên với con trai, mà chính là nam tính sẽ khắc cô ấy!”

“Bà suy nghĩ một chút xem, có phải quan hệ giữa cô ấy và anh họ cũng không tệ, có đúng hay không?”

Người mẹ kia liền vội vàng gật đầu. “Không sai!”

Tần Dược cười một tiếng, “Lúc bảy tuổi, một đao trúng đầu, chảy máu, bây giờ còn lưu lại sẹo đúng không!”

Lần này.

Chẳng những là người mẹ ngây ngẩn cả người.

Mà Doãn Mộng Trúc cũng nhìn về phía Tần Dược với vẻ kinh ngạc.

Cô sờ lên trán của mình.

Cô để tóc dài, còn để mái, không phải là kiểu tóc này thích hợp với cô.

Mà chính là trên đỉnh đầu của cô có một vết sẹo. Do anh họ của cô gây ra.

Đương nhiên, cũng không phải là thâm cừu đại hận gì.

Cô lúc nhỏ thường chơi đùa cùng với anh họ, nhà lại ở nông thôn, có một ít khảm đao, anh họ của cô cũng chỉ lớn hơn cô ba tháng.

Hai người chơi đùa, sau đó thì bắt đầu chơi đuổi bắt, đánh người.

Anh của cô liền cầm đao bửa củi bổ vào đầu cô một đao. Có lẽ đây chính là hùng hài tử đi!

Cũng may mà sọ não của cô cứng rắn. Đến bệnh viện khâu ba mũi.

Việc này cũng có thể coi ra được sao?

Cô lập tức cảm thấy hứng thú đối với vị đại sư này. Mẹ của cô lại càng là vỗ đùi.

“Đúng đúng đúng, không sai, thật sự là do anh họ nó chém.”

Tần Dược nói: “Đây không phải là được rồi sao? Còn có, lúc 11 tuổi, con gái của bà ngồi cùng bàn với một nam sinh, đối phương dùng dầu bút bi đ.â.m xuyên qua lỗ tai của cô ấy.” “Đúng đúng đúng!”

Người mẹ này lại vỗ bắp đùi một cái.

“Đại sư đoán thật chuẩn nha!” Lần này, ngay cả người cha trầm mặc ít nói của Doãn Mộng Trúc cũng nhịn không được mà lên tiếng.

Việc lúc đó gây nên huyên náo rất lớn.

Lần đó thiếu chút đã khiến cho Doãn Mộng Trúc bị tật.

Cha của Doãn Mộng Trúc lập tức cho nam sinh kia hai cái bạt tay ngay tại chỗ.

Phụ huynh của đối phương cũng không có ngăn cản, thậm chí còn thay nhau dạy dỗ con mình ở ngay trước mặt bọn họ.

Sau đó bồi thường 30.000 tiền thuốc men.

30.000 tiền thuốc men ở hiện tại xem ra cũng không nhiều. Nhưng mà 17 năm trước.

Đều có thể mua được nửa căn phòng.

Tần Dược nói: “Còn có vào thời điểm cấp ba, con gái của các người đi ra ngoài chơi với con trai, gặp tai nạn xe cộ, những người khác đều không có việc gì, chỉ có con gái của các người là bị đụng phải.”

Lần này, Tần Dược càng nói, hai phụ huynh này càng cảm thấy Tần Dược nói rất đúng.

Giống như mỗi một lần, Doãn Mộng Trúc đều xảy ra chuyện không may khi đi chung với con trai.

Thật ra, mấy cái mà Tần Dược nói đây đều là mấy chuyện ngoài ý muốn trong cuộc đời của Doãn Mộng Trúc.

Thật ra thì người nào lúc nhỏ.

Mà chưa từng có một lần va chạm?

Hơn nữa, phần lớn đều là cùng mấy đứa nhỏ tinh nghịch. Con trai thường sẽ càng hiếu động hơn.

Cho nên xảy ra chuyện là rất bình thường. Về phần chuyện ở cấp ba.

Đơn thuần chỉ là trùng hợp, đến góp cho đủ số.

“Đến đại học, thì lại càng ghê gớm, hiện tại chúng tôi có một câu, gọi là chớ tới gần đàn ông, nếu không sẽ gặp phải bất hạnh.”

“Con gái của bà chính là kiểu thể chế này, kiểu gì cũng không may.”

“Cũng là bởi vì đàn ông đều khắc cô ấy, ngay cả động vật đều có bản năng là xu cát tị hung, huống hồ là con người?”

“Cô ấy cũng không thể nào tiếp xúc với con trai được.”

Sau khi cha mẹ của Doãn Mộng Trúc nghe xong thì vô cùng lo lắng.

“Đại sư, cậu xem, có thể phá giải một chút được không.” Tần Dược lắc đầu.

Lúc này, bên trong ánh mắt của Doãn Mộng Trúc lại mang theo sự hoài nghi, nhìn về phía Tần Dược.

Chuyện này sao lại thế này?

Tên lừa đảo giang hồ này chẳng lẽ là muốn tranh thủ hảo cảm của mình, muốn ứng phó cha mẹ giúp mình nên mới nói như vậy sao?

Dù sao, lúc lên đại học, thật ra cũng không có xảy ra nhiều chuyện xui xẻo như vậy.

Hơn nữa, phần lớn chuyện khi còn bé đều là trùng hợp.

Thế nhưng mà, đối phương lại có thể tính ra những chuyện này.

Lại làm cho cô cảm thấy là thật, chính mình cũng bắt đầu hoài nghi.

“Mệnh đã định như thế, nói như vậy, sau đó, một người bạn của bà có thể sẽ giới thiệu bạn trai cho con gái của bà, họ Tàng.”

Họ này vô cùng đặc biệt.

“Hai người tiếp xúc nửa năm thì kết hôn!”

“Sau khi cưới ba tháng, con gái của bà sẽ nhảy lầu tự sát!”

Mẹ của Doãn Mộng Trúc bị dọa cho trợn tròn mắt, vội vàng nói: “Tần đại sư, cậu đừng làm tôi sợ? Làm sao có thể chứ!”

Chỉ là bà vừa nói như vậy.

Điện thoại di động lại leng keng một tiếng. Vang lên.

Vốn là mẹ của Doãn Mộng Trúc cũng không nghĩ nhiều. Nhưng mà bà đột nhiên nghĩ tới điều gì, mở wechat ra.

Đập vào mắt, vừa lúc là tin nhắn của một chị em tốt. Gửi một tấm hình.

“Tiểu tử này thế nào, lớn lên đẹp trai, cao 1.85, công việc cũng tốt, xí nghiệp nhà nước. Để tôi gửi wechat của cậu ấy cho chị, sau đó chị gửi cho con gái của mình nha!”

Phía dưới còn có một cái danh thiếp. Tàng Thiên Long.

Lần này, mẹ của Doãn Mộng Trúc nhìn thấy tấm hình này, liền cảm thấy nam sinh này càng nhìn càng dữ tợn.

Nghĩ đến con gái của mình thế mà nhảy lầu tự sát, tim của bà như bị đao cắt.

“Đại sư, vậy phải làm sao bây giờ? Con gái của tôi chẳng lẽ cả một đời đều không kết hôn sao? Vậy lúc về già thì ai sẽ chăm sóc cho nó đây!”

Tần Dược uống một ngụm trà.

“Xã hội bây giờ khác biệt, có rất nhiều người không kết hôn, bạn thân cùng nhau dưỡng lão cũng không ít. Cô ấy có bạn gái, cũng có thể cùng sinh hoạt, các người tuyệt đối đừng trói buộc cô ấy.”

Lời nói này của Tần Dược rơi vào trong lỗ tai của Doãn Mộng Trúc.

Nhất thời như là sấm sét.

Trong nháy mắt, tất cả đều nghĩ thông rồi!

Thì ra Tần đại sư này đã biết tất cả mọi chuyện! Cô quả thực đã có một người bạn gái sáu năm rồi.
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 229: Chương 229



Mẹ của Doãn Mộng Trúc hiển nhiên không đồng ý.

Nhưng mà ba của Doãn Mộng Trúc thì lại cảm thấy không có gì.

“Chỉ cần con gái của tôi đồng ý thì đều được, hơn nữa, nhiều năm như vậy, không phải cũng đã tới rồi sao? Tiểu Đồng sinh hoạt một chỗ với Mộng Trúc cũng đã sáu năm, đã có bạn trai chưa?”

Doãn Mộng Trúc bị hỏi như này.

Thân thể lập tức run lên.

Cô biết, đây là một cơ hội tuyệt hảo.

“Không có, cô ấy cũng không thích con trai.”

“Cha, mẹ, thật ra con cũng không thích, con đã quyết định cùng bạn thân cùng nhau dưỡng lão.”

“Nếu như mẹ sợ con già rồi không ai nuôi dưỡng thì con có thể nhận nuôi đứa nhỏ.”

“Nếu như mẹ cảm thấy không ổn định, thì con và Tiểu Đổng dự định đi Shimamura kết hôn.”

“Đến lúc đó, chúng con sẽ xem như quan hệ vợ chồng.”

“Các người cũng không cần mua nhà cho chúng con, chúng con bây giờ đã rất tốt, còn nuôi hai con mèo, một con chó.”

“Con không muốn thay đổi cuộc sống bây giờ, con đã cảm thấy rất hạnh phúc, các người đừng ép con.”

Nghe nói như thế, mẹ của Doãn Mộng Trúc vội vàng khoát tay, “Không ép con, không ép con!”

Đây là sợ Doãn Mộng Trúc nhảy lầu.

Nhưng mà, bà cũng không nghe ra được ý nghĩa sâu xa trong lời của Doãn Mộng Trúc.

Chỉ cho là hiện tại con gái đều độc lập, muốn cùng bạn thân dưỡng lão.

Tần Dược nói: “Như này cũng rất tốt, đến lúc đó gặp dữ hóa lành, gặp nạn chuyển an.”

“Vậy thì cảm ơn Tần đại sư!” Mẹ của Doãn Mộng Trúc đều muốn khóc rồi.

Rõ ràng chính mình là đến để đoán mệnh. Suy nghĩ kiếm một người con rể.

Không nghĩ tới, tính đi tính lại.

Con gái của mình thế mà không thể kết hôn.

Lập tức khiến cho người làm mẹ như bà cảm thấy khó chịu muốn chết.

Nhưng mà còn chỉ có thể cảm ơn Tần Dược.

Các người nói xem như này có khó chịu hay không. Nhưng mà, Doãn Mộng Trúc lại vô cùng cao hứng. Vội vàng quét mã thanh toán cho Tần Dược.

“Đại sư, cám ơn anh, xin hỏi bao nhiêu tiền?” “500.”

“Được rồi, cảm ơn!”

Doãn Mộng Trúc chuyển 500 qua, nhưng mà sau đó, lại chụp cái ảnh, lúc này mới rời đi với cha mẹ mình.

Đợi đến lúc bọn họ đi rồi.

Tần Dược lại nhận được một thanh toán 5000.

Rất hiển nhiên, là của Doãn Mộng Trúc vừa mới rời khỏi. Cảm ơn không nói nhiều.

Toàn tiền ở bên trong.

Tần Dược nhìn thấy vậy, cũng là bất đắc dĩ cười một tiếng.

Trên thực tế, hắn vừa rồi cũng không có nói chuyện giật gân.

Doãn Mộng Trúc không chịu nổi việc cha mẹ của mình cứ luôn quan tâm đến chuyện hôn sự của mình, cuối cùng quyết định ngả bài với người trong nhà. Thế nhưng mà sau khi nói rõ loại chuyện này thì trong nhà đương nhiên là sẽ náo loạn một hồi.

Bọn họ cũng không cho Doãn Mộng Trúc rời đi, đồng thời cảm thấy Doãn Mộng Trúc bị bệnh, tìm một bác sĩ tâm lý, thậm chí còn lén cho Doãn Mộng Trúc uống thuốc.

Sau đó bọn họ còn sắp xếp xem mắt.

Dưới sự ép bức của cha mẹ, Doãn Mộng Trúc gánh không được áp lực, cuối cùng đành chia tay với bạn gái.

Chia tay chưa tới nửa năm, Doãn Mộng Trúc liền kết hôn. Chỉ là, cho dù là trước hôn nhân hay là sau khi cưới.

Cô đều không muốn xảy ra bất cứ quan hệ nào với người đàn ông này.

Cuối cùng vào tháng thứ ba, chồng của cô cũng bạo phát.

Vào lúc ban đêm, Doãn Mộng Trúc nhìn thấy bạn gái cũ của mình tự sát.

Hơn nữa chồng còn bức bách cô, để cho cô càng khó có thể chịu đựng, trực tiếp nhảy xuống từ tầng 22.

Trong chuyện này, thật ra người đáng thương nhất vẫn là người đàn ông tên là Tàng Thiên Long.

Mua phòng cưới, cưới vợ.

Cuối cùng lại không có gì cả, thậm chí còn gánh trên lưng hiềm nghi mưu sát.

Dù có rửa sạch oan khuất, cuối cùng cũng biến thành ly dị góa vợ.

Mà cách làm này của Tần Dược đã trực tiếp thay đổi cuộc sống của ba người.

Về phần Tàng Thiên Long kia. Không có Doãn Mộng Trúc.

Đương nhiên sẽ có đào hoa của mình chờ đợi đối phương.

Tất cả đều vui vẻ. Thiên cơ buông xuống.

Tần Dược chuyển đổi thiên cơ thành linh khí rồi hấp thu.

Trước đó cứu Thạch Dũng Sinh, Tần Dược thu được một lượng thiên cơ lớn.

Khiến cho thực lực của hắn tiến bộ rất lớn.

Nhưng mà, tu luyện đương nhiên là càng ngày càng khó.

Cho dù ảnh hưởng chuyện này lớn như vậy, Tần Dược vẫn còn chưa đạt tới bình cảnh tiếp theo.

Trúc Cơ đỉnh phong.

Thiếu một bước nữa là bước vào Kim Đan.

Nhưng mà, Tần Dược gần đây lại có dự định khác.

Hắn lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Địch Tân Nhân.

“A lô, ông chủ.”

Địch Tân Nhân rất nhanh đã thích ứng với thân phận mới của mình.

Bởi vì Tần Dược chữa khỏi cho Thạch Dũng Sinh ở trước mặt hắn, nên hắn vô cùng kính sợ đối với Tần Dược.

Đây quả thật là chính là phương pháp thần tiên.

Cho nên thần tiên điện thoại tới, đương nhiên là phải tất cung tất kính rồi.

Tần Dược nói: “Tôi dự định chế tác một tễ thuốc, có thể khiến cho người ta cường thân kiện thể, chính là cái loại cho ông chủ Thạch uống kia, nhưng mà được pha loãng.”

Địch Tân Nhân nghe đến đây thì lập tức hít vào một hơi.

Tần Dược lại muốn trực tiếp bán thứ này sao? Đây quả thật là thứ đồ có thể cải tử hoàn sinh.
 
Back
Top