Dịch Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên

Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 190: Chương 190



Tần Dược khuyên bảo.

Em gái này rất thẳng tính, quang minh lỗi lạc, cộng với tâm tình kích động, Tần Dược cũng không lãng phí miệng lưỡi nữa.

Cho nên, đi thẳng vào vấn đề.

“Tôi đã biết yêu cầu của thủy hữu.”

“Như vậy, tôi muốn hỏi, cô muốn khiến cho tiểu tam này rời khỏi chồng của cô, sau đó cô tiếp tục chung sống cùng chồng mình.”

“Hay là muốn ly hôn với người chồng hiện tại, nhưng mà như vậy là phải bắt lấy thóp của hắn, để hắn trắng tay ra khỏi nhà?”

Điểm này vô cùng trọng yếu.

Bởi vì cái gọi là quan thanh liêm khó xử việc nhà.

Khuyên giải thì vẫn là khuyên, phương thức xử lý lại không giống nhau.

Đại Sư Tôi Muốn Bắt Tiểu Tam lập tức lên tiếng: “Đại sư, tôi muốn cho anh ta trắng tay ra khỏi nhà.”

“Tôi cũng không bắt nạt gì anh ta cả, nói thật với mọi người, trước hôn nhân, căn nhà này là cha mẹ tôi bỏ tiền mua, anh ta bỏ ra 100.000 để sửa sang.”

“Tiệc rượu và tiền biếu kết hôn đều bù trừ cho nhau!”

“Sau khi cưới, tôi cũng không muốn đòi tiền lương của hắn. Hắn lại cầm tiền của mình vụng trộm đi bao dưỡng tiểu tam. Tiểu tam này là mối tình đầu của hắn, nhưng mà điều kiện của gia đình tiểu tam không tốt, cha mẹ hắn không đồng ý. Sau đó thì xem mắt, coi trọng tôi, kết quả kết hôn không đến một năm thì hắn lại ngoại tình!”

“May mà chúng tôi không có con cái gì cả, con mẹ nó mắt tôi đúng là mù mà.”

“Tôi hiện tại chỉ muốn hắn cút đi ngay, có được không?” Lời này vừa dứt.

Dân mạng cũng cảm thấy rất k*ch th*ch.

“Không cần mua nhà, chỉ tốn 100.000 sửa sang, còn không phải đưa tiền lương? Đi đâu để tìm một nàng dâu tốt như này đây?”

“Tiền tiêu vặt mỗi ngày của tôi chỉ có 30 đồng, có một ngày thèm ăn, chạy đi ăn bún gạo, sau khi đón xe về nhà lại không đủ tiền, đành phải đi bộ về.”

“Tôi viết tiểu thuyết, thẻ đều ở chỗ của vợ, tôi viết sách làm bìa hay gì đó thì cũng đều phải xin phép vợ.”

“30 đồng? Đừng để cho vợ tôi nhìn thấy, nếu không thì 50 đồng của tôi sẽ còn xuống nữa.”

“Đàn ông đều phải kiên cường lên, tại sao lại bị vợ quản tiền chứ? Tôi thì không giống, tôi không có vợ.”

“Không có vợ thì nói cái rắm gì.”

Mọi người đều đậu đen rau muống, hiện tại cũng cho rằng, để cho nhà trai này ra đi trắng tay là đúng.

Đương nhiên, phía trên pháp luật sẽ không ủng hộ.

Nhưng mà nếu vỡ lở ra thì đương nhiên là cũng không cần mặt mũi nữa.

Cho nên nếu như hôn nhân sai lầm thì đều sẽ lấy phương thức “Rời nhà trắng tay” này để ly hôn.

Tần Dược nghe hiểu yêu cầu của thủy hữu này.

Sau đó nói: “Thủy hữu, cô có ảnh chụp của chồng không cho tôi xem một chút, nếu có ảnh chụp của tiểu tam thì sẽ càng tốt hơn!”

“Có thể!”

Rất nhanh, thủy hữu đã lấy ảnh chụp của chồng mình ra.

Người trong ảnh này vô cùng đẹp trai! Mọi người lập tức liền hiểu!

Tại sao người đàn ông này lại có thể cưới được em gái này. Dáng dấp đẹp trai hoàn toàn chính xác là chiếm ưu thế.

Đáng tiếc, nhân phẩm không được tốt lắm.

Ít nhất là trung thành mà cũng không làm được, hoặc là cuộc hôn nhân này vốn là kết quả sau khi đối phương cân nhắc lợi hại.

Hiện tại, không muốn làm trái với tâm ý của mình mà quay lại với người bạn gái trước kia.

Người bị lừa sau cùng vẫn là Đại Sư Tôi Muốn Bắt Tiểu Tam.

Tần Dược quyết định giúp đỡ chuyện này.

Tần Dược phát động Đạo Thiên Bí Điển, tính toán quá khứ và tương lai của người đàn ông này.

Tính quá khứ trước, có thể khiến cho Tần Dược nhanh chóng tra ra đối phương có nhược điểm gì hay không.

Lại tính toán tương lai, chính là nhìn xem có cơ hội lấy được người và tang vật hay không.

Rất nhanh, vẻ mặt Tần Dược bỗng trở nên cổ quái. Ai, loạn đạo tâm của mình mất!

Tần Dược dừng bấm đốt ngón tay lại.

“Thủy hữu, trước mắt thì chồng của cô còn đang đi làm, cũng không có ở cùng một chỗ với tiểu tam, không có cách nào bắt gian!”

Tần Dược nói.

Đám dân mạng nghe xong, trong lòng lập tức hiển hiện một loại cảm giác tiếc nuối.

Hoàn toàn chính xác, mỗi lần Tần Dược phát trực tiếp thì hầu hết cư dân đều đang đi làm. Người đến xem trực tiếp, nếu không phải là có chuyện cần thì chính là đang mò cá, còn không thì chính là người nhàn rỗi có tiền.

Đám cư dân mạng này thích nhất chính là tham gia náo nhiệt.

Đáng tiếc, thế mà không thể nhìn hiện trường bắt gian.

Đại Sư Tôi Muốn Bắt Tiểu Tam cũng rất thất vọng, nói: “Tôi đã bắt được hắn vượt quá giới hạn mấy lần, nhưng mà không hề để lại chứng cứ. Nhưng mà tôi đã đuổi hắn đi, khóa cửa cũng đã đổi. Tôi sợ hắn không ly hôn với tôi, lại lừa tôi một khoản tiền để đi bao dưỡng tiểu tam, cho nên tôi mới muốn chứng cứ. Ngoài ra, tôi cũng tức không nhịn nổi, muốn đánh cho tiểu tam một trận.”

Tần Dược nói: “Thủy hữu, đánh người là không đúng!”

Đại Sư Tôi Muốn Bắt Tiểu Tam chỉ có thể gật gật đầu, “Đại sư tôi nghe anh, vậy sẽ không đi tìm cô ta nữa, nhưng mà có chứng cứ gì không?”

“Thật ra thì thủy hữu, chứng cứ đang ở trong tay cô đó!”
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 191: Chương 191



Đại Sư Tôi Muốn Bắt Tiểu Tam hơi sững sờ, nói: “Thế nhưng mà đại sư, tôi không có chứng cứ gì cả!”

“Không, chứng cứ nằm ở trong máy vi tính trong nhà cô!” Tần Dược nhắc nhở, “Chồng của cô, không, lập tức sắp trở thành chồng trước rồi, hắn có một đam mê nhỏ, cô có biết hay không?”

Đại Sư Tôi Muốn Bắt Tiểu Tam lộ ra vẻ mờ mịt.

“Hình như không có gì cả, chỉ là thích hút thuốc gì gì đó.” “Cô nghĩ lại đi, ví dụ như ghi hình!”

Tần Dược nói như vậy.

Đại Sư Tôi Muốn Bắt Tiểu Tam còn suy nghĩ một chút, đột nhiên giật mình.

“Đại sư, anh có ý tứ gì? Thật sự là hắn từng nhắc qua chuyện này, nhưng mà bị tôi cuồng mắng một trận, sau đó hắn liền không có yêu cầu này nữa. Hắn chẳng lẽ đã lắp cameras rồi sao?”

Nếu như mà lúc ly hôn, đối phương cầm cái này tới uy h.i.ế.p mình.

Thì phải làm sao bây giờ?

Giờ phút này, Đại Sư Tôi Muốn Bắt Tiểu Tam cũng không còn tiếp tục cảm thấy mình đúng lý hợp tình nữa.

Thậm chí là cảm nhận được sự hoảng sự từ tận đáy lòng.

Người bên gối của mình không chỉ có vượt quá giới hạn, bất trung.

Thậm chí còn luôn tính kế mình. Loại cảm giác này quá kinh khủng! “Thủy hữu, không cần hoảng hốt!”

“Cô từ chối là đúng, loại yêu cầu vô lý này, không thể để cho hắn làm càn được.”

“Hắn cũng không có quay chụp cô.”

“Nhưng mà, hắn quay chụp hắn và tiểu tam. Thứ đó đang nằm ngay trong một tệp văn kiện bên trong máy vi tính. Nếu như cô có thể tìm ra, nếu như đối phương không có ý định ly hôn, muốn thưa kiện với cô, bắt cô chia tài sản, đây chính là một chứng cứ chắc chắn nhất.”

Tần Dược vừa dứt lời.

Khung bình luận của phòng trực tiếp lập tức nổ tung.

Bọn họ cuối cùng cũng hiểu ra dưới sự nhắc nhở mờ mịt của Tần Dược!

Hay lắm, chồng của Đại Sư Tôi Muốn Bắt Tiểu Tam thế mà còn ưa thích quay phim.

“Tôi dựa vào, em gái, tôi mượn lời nói chuyện!” “E gái, bạn của tôi muốn xem!”

“Bạn bè hư không à?”

“Bạn của tôi cũng muốn… Được rồi, tôi cũng muốn nhìn, gửi cho tôi!”

“Hòm thư của tôi là WEF EF E@, em gái, gửi cho tôi, tôi giúp cô mắng tiểu tam.”

“Đại sư, nhìn chứng cứ trực tiếp, tôi sẽ khen thưởng hỏa tiễn cho anh!”

“Tôi thấy anh chính là muốn để đại sư đi uống trà!” Khung bình luận lít nha lít nhít.

Đại Sư Tôi Muốn Bắt Tiểu Tam cũng tìm được phần văn kiện kia dưới sự chỉ điểm của Tần Dược.

Tần Dược nói: “Bên phía chúng tôi có màn hình ghi âm, bên trong cặp văn kiện này có lưu giữ thời gian, là chuyện xảy ra sau khi hắn kết hôn với cô. Cái này có thể làm chứng cứ, cô lập tức gửi văn kiện vào trong email của mình trước đi, cũng là để lưu lại chứng cứ.”

“Được rồi, được!”

Bạn bè của Đại Sư Tôi Muốn Bắt Tiểu Tam vội vàng nói: “Tần đại sư đúng là suy nghĩ rất chu đáo nha!”

“Tôi nhớ rằng trước đó cũng có người từng phổ cập khoa học, có thể thông qua phương thức gửi qua thư để lưu chứng cứ, nhưng mà lại không thể mở chứng cứ ra.”

“Đã học được!”

Tệp văn kiện này hiển nhiên là rất lớn, gửi đi cũng tương đối chậm chạp.

Đợi đến gửi hoàn tất, Đại Sư Tôi Muốn Bắt Tiểu Tam mới ấn mở.

Lướt qua bên trong thì toàn là video.

Tần Dược nhanh chóng cầm bản đồ Bát Quái ngăn tại trên màn hình.

“Khụ khụ, chú ý một chút, đừng để lộ ra ngoài!” “Đại sư, không có chuyện gì, máy tính có tai nghe.”

“Được rồi, tôi vẫn là rời đi, sợ phòng trực tiếp của đại sư sẽ bị phong lại!”

Trong văn phòng Hổ Sa.

Lưu Tiêm Tiêm nhìn nội dung của phòng trực tiếp, cũng là thở phào một hơi.

Mấy thủy hữu tới tìm Tần đại sư đều căn bản là không có chuyện tốt, không phải là bắt nam tiểu tam thì là bắt nữ tiểu tam.

Nếu không phải vậy thì cũng là bạn trai cô có vợ rồi. Quả thực.

Có lẽ đây chính là sát thủ của hôn nhân đi! Mà bên trong phòng trực tiếp.

Nhìn thấy bản đồ Bát Quái Đồ, cư dân mạng lập tức kháng nghị.

“Tần đại sư, anh đây là bắt chúng tôi làm người ngoài sao!” “Tôi hiện tại tuyệt đối không muốn xem bát quái!”

“Tần đại sư, anh đúng là không có tình nghĩa gì cả.” “Em gái, gọi người đánh tiểu tam đi thôi!”

Không bao lâu sau, Đại Sư Tôi Muốn Bắt Tiểu Tam đã ấn mở mấy cái video, xác định nam nữ trong đó đều là chồng của cô và tiểu tam.

“Thật buồn nôn!”

“Ghê tởm đến buồn nôn!”

“Con chó này, tuyệt đối là lừa gạt cưới!” Đại Sư Tôi Muốn Bắt Tiểu Tam cả giận nói.

Sau đó cô đưa camera điện thoại di động đối diện với mình.

Tần Dược cũng bỏ bản đồ bát quái xuống.

“Tần đại sư, tôi còn có thể hỏi lại một chuyện không?” “Đương nhiên là có thể!”

“Tần đại sư, lần này coi như tôi không may, bày ra dáng vẻ ngu dốt như thế. Tôi hiện tại sẽ ly hôn, chẳng khác gì là người có một đời chồng, tôi còn có thể gặp được người tốt không?”

Tần Dược nhìn gương mặt của cô một chút rồi nói: “Dựa theo tướng mạo của cô, cô chẳng những có thể gặp được, hơn nữa còn có thể gặp được rất nhanh. Sau khi ly hôn, đào hoa thật sự của cô sẽ xuất hiện, đến lúc đó, nhớ nắm chắc thật.”

Nghe được câu này, Đại Sư Tôi Muốn Bắt Tiểu Tam lập tức cao hứng trở lại.

Sau đó, cô dường như nghĩ tới điều gì, vội vàng nói: “Đại sư đại sư, tôi còn có việc?”

“Cô nói đi!”

“Tôi có thể mua phù ở chỗ của anh hay không, chính là Dưỡng Nhan Phù, cái loại có hiệu quả trong một năm là được. Tôi nghe nói dùng 10.000 là có thể mua được.”

Tần Dược đương nhiên là gật đầu.

“Thủy hữu là người hữu duyên, đương nhiên là có thể mua, cô thêm wechat với tôi đi!”

Tần Dược đưa wechat của mình cho vị thủy hữu này thông qua tin nhắn.

Bạn bè của thủy hữu cũng đều kích động. “Đại sư, tôi muốn một tấm Dưỡng Nhan Phù.”

“Đại sư đại sư, nhìn tôi nữa, tôi cũng muốn Dưỡng Thận Phù.”

“Đều có thể.”

Tần Dược gật đầu.

Lần này, dân mạng cũng sôi trào.

Trước đó Tần Dược đúng là có bán phù, nhưng mà đó là phù giá trị hàng triệu, cần bán nhà.

Không nghĩ tới, thì ra cũng có thể thông qua việc rút trúng làm người hữu duyên mà trực tiếp mua phù.

Trong lúc nhất thời, không ít người đều cảm thấy hối hận! Sớm biết vậy đã đi kéo thấp tỉ lệ trúng thưởng!

Lỡ như có thể mua được phù thì sao?
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 192: Chương 192



“Không có, không có, cảm ơn Tần đại sư, cảm ơn!” “Tần đại sư bái bai!”

“Tần đại sư bái bai!”

Đại Sư Tôi Muốn Bắt Tiểu Tam và các bạn bè của cô lần lượt phất tay với Tần Dược.

Tần Dược cũng phất phất tay. Sau đó ngắt video.

Bên trong phòng trực tiếp.

Chỉ còn lại một mình Tần Dược.

Cũng đã đến lúc Tần Dược kết thúc buổi trực tiếp.

“Được rồi, trực tiếp tuần này đã kết thúc, mọi người cuối tuần gặp mặt!”

“Tần đại sư bái bai!” “Lại kết thúc!”

“Ô ô ô, lại là không bỏ Tần đại sư được một ngày.”

“Một ngày không thấy như cách ba thu, chúng ta đã cách nhau 18 năm!”

“Lần sau nhất định phải đi rút thưởng mua phù.” Đám cư dân mạng còn đang nói chuyện.

Phòng trực tiếp của Tần Dược đã đen lại. Sau khi tắt trực tiếp.

Tần Dược nhìn tin nhắn phía trên Wechat một chút. Sau đó đưa di động qua.

“Phương Minh Húc, đi chuyển phát nhanh!” “Ai, đã biết.”

Phương Minh Húc cầm điện thoại di động của Tần Dược, nhìn địa chỉ một chút.

Đầu tuần hắn đi làm, Tần Dược lại phát trực tiếp rút thưởng, hắn đã điền trọn vẹn 100 phần chuyển phát nhanh, còn phụ trách việc đóng gói.

Công việc này của hắn đúng là quá khó khăn mà. “Viết xong rồi, cho cậu uống chén trà!”

Phương Minh Húc nghe nói như thế, hai mắt lập tức tỏa sáng, bắt đầu làm việc với tốc độ cực nhanh.

Trà của Tần Dược đương nhiên không phải là trà bình thường.

Mà chính là trà huyết nhân sâm.

Hiện tại, một ngày Tiểu Yến có thể uống một giọt.

Nhưng mà một giọt của Phương Minh Húc là sau khi đã pha loãng gấp trăm lần, thậm chí còn cần một tuần mới có thể uống một lần.

Nếu không thì sợ hắn đã bạo thể mà c.h.ế.t rồi.

Ngay cả phương pháp tu luyện cơ bản nhất hắn đều không có, không cách nào hấp thu nhiều linh khí như vậy.

Sau khi Phương Minh Húc gấp kỹ lá bùa, làm xong bưu kiện, lại ân cần đi nấu nước.

Sau khi chuẩn bị xong tất cả, Tần Dược lấy ra một hạt huyết nhân sâm rồi để vào trong ấm trà.

Lần này, Phương Minh Húc cũng đổi một bộ ấm trà, là bộ Hồng Thủy Tinh, bộ ấm trà rất dày, không quá cứng ngắc, càng giống là chế tác từ băng hơn.

Vô cùng đặc biệt, xinh đẹp.

Sau khi để huyết nhân sâm vào, bên trong ấm trà thủy tinh lập tức có chút ánh vàng gợn sóng.

Tần Dược có thể uống hết một bình này một cách nhẹ nhàng.

Nhưng mà đối với Phương Minh Húc mà nói thì lại rất tốn công sức.

“Đại sư, uống trà!”

Hắn rót trà cho Tần Dược trước, sau đó mình mới cẩn thận nhỏ ra một giọt, lại dùng nước trắng pha loãng rồi lại nhỏ ra một giọt.

Lúc này mới yên tâm uống vào.

Miệng vừa hạ xuống, lại là một cỗ nhiệt khí bay lên.

“Đại sư, anh trông tiệm trước, tôi ra phía sau viện nâng tạ.” Hắn đầu tuần đã mua công cụ tập thể dục chuyên nghiệp,

dự định lần này sẽ không chạy giống như người điên nữa mà trực tiếp nâng tạ.

Tần Dược gật gật đầu, hôm nay là thứ hai, bình thường đều là thời điểm ít người tới nhất.

Cũng không cần Phương Minh Húc trông tiệm.

Chỉ là Phương Minh Húc chân trước vừa đi, ở cửa đã truyền đến tiếng bước chân, hai bóng người tiến vào trong cửa hàng.

Ngụy Bân, Phạm Dương.

“Tần đại sư, chúng tôi tới đưa thù lao!” “Ồ?”

Tần Dược lập tức cảm thấy hứng thú hơn.

Không biết, bọn người Ngụy Bân sẽ đưa ra bảo bối gì đây. “Ngồi đi!”

Hai người đi tới, sau đó liền thấy nước trà trên bàn.

Linh khí bốc lên, còn mang vầng sáng màu vang, hai người lập tức trợn tròn mắt.

“Nếm thử đi, nhưng mà cũng chỉ có thể nửa chén, uống nhiều sợ các người chịu không nổi!”

Hơn nữa, nửa chén này còn là nửa chén mà Phương Minh Húc vừa mới pha loãng.

Tần Dược lại lấy ra một cái chén, dẫn động dòng nước, sau khi pha loãng nước trà thì một phân thành hai.

“Mời!”

Hai người lập tức cảm thấy kinh sợ.

“Tần đại sư, huyết nhân sâm, anh cứ uống như vậy sao?” Tần Dược gật gật đầu, “Tôi mỗi ngày đều uống mà!” “Mỗi ngày?”

“Tần đại sư, tôi nhớ rằng chúng tôi chỉ cho anh ba hạt huyết nhân sâm. Thứ này tốt nhất là nên uống vào lúc tấn thăng cảnh giới, như vậy mới có thể phát huy ra tác dụng lớn nhất.”

Tần Dược lại lắc đầu.

“Những vật này chẳng qua chỉ là đồ ăn vặt mà thôi, không có tác dụng lớn như vậy!”

Xem lời nói này kìa, Versailles!

Phải biết, cả cục đặc dị của bọn họ cũng chỉ còn lại có 10 hạt huyết nhân sâm này.

Trước đó dùng ba hạt huyết nhân sâm để mời Tần Dược, thật sự là bởi vì có mấy phú thương tạo áp lực.

Nếu không, những hạt huyết nhân sâm này sẽ chỉ được sử dụng đối với người mới tiến vào cục đặc dị hàng năm.

Thậm chí, còn phải không ngừng pha loãng, cuối cùng dùng máy móc gia công trở thành một ống thuốc năng lượng.

Một hạt huyết nhân sâm có thể pha loãng thành 100.000 ống thuốc.

Mà bình thuốc kia mặc dù là màu vàng. Nhưng mà nước là trong suốt.

Thế nhưng mà trước mắt thì sao? Quá đặc.

“Ừng ực!”

“Ừng ực!”

Hai người đều nuốt một ngụm nước bọt.

Thoạt nhìn dáng vẻ giống như là chưa từng thấy qua việc đời.

“Tần đại sư, thứ này quá quý giá, mà lại sử dụng như thế chính là phung phí của trời nha!”

Tần Dược cười một tiếng.

Hắn đương nhiên biết hai người này đang lo lắng cái gì.

Cho nên Tần Dược lấy ra một cái bình thủy tinh từ bên trong tay áo.

Bên trong bình là từng hạt huyết nhân sâm trong suốt sáng long lanh, lít nha lít nhít chồng chất ở cùng một chỗ.

Nếu như đây không phải là màu vàng thì bọn họ đều coi là đây là cẩu kỷ tử.

“Làm sao có thể!”

“Không có gì là không thể, tôi tìm được phương pháp trồng trọt huyết nhân sâm, cho nên bồi dưỡng ra được những thứ này. Nếu như cục đặc dị cần thì có thể trao đổi với tôi, tôi chỉ cần hạt giống linh thực là được.”
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 193: Chương 193



Tần Dược dự định chế tạo một vườn tiên thảo cho riêng mình.

Trang viên rất lớn nhưng lại không tốt, hắn liền dứt khoát mua lại mảnh đất trồng trọt ở bên cạnh, có thể khai phát thành ruộng thuốc.

Nhưng mà, hạt giống hiện tại trong tay hắn lại quá ít.

Nếu như cứ phải chờ cục đặc dị gặp phải chuyện rồi nhờ tới hắn, rồi lại cho hắn thù lao.

Như vậy cũng quá chậm.

Phương pháp tốt nhất, đương nhiên chính là trao đổi!

Như này, cục đặc dị cũng sẽ không cảm thấy đau lòng, không phải bởi vì mời mình quá đắt mà không phải là chuyện lớn thì không tới.

Chỉ là hành động này của hắn thật sự là k*ch th*ch người khác.

“Làm sao có thể chứ? Sở nghiên cứu của cục đặc dị kết hợp với các nhà động thực vật học, nhà sinh vật học và rất nhiều chuyên gia, muốn bồi dưỡng những thực vật kia, nhưng là đều thất bại, ngay cả lai giống và tạo thành tàn phẩm đều không được.”

Tần Dược cười một tiếng.

Không nói gì.

Bởi vì không có linh khí thì tất cả đều là hư vô. Huống hồ, cho dù bọn họ nắm giữ linh khí.

Muốn bồi dưỡng những linh thực này mà không có Xuân Vũ Quyết thì cũng cần tháng năm dài đằng đẵng.

Nhất định sẽ làm cho bọn họ tuyệt vọng.

“Được rồi, anh chỉ cần nói lại yêu cầu của tôi một tiếng cùng cục đặc dị là được rồi!”

Ngụy Bân vội vàng đồng ý, “Tần đại sư yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ truyền đạt lại.”

Nghĩ một lúc, Ngụy Bân lại lấy Wechat ra, nói: “Tần đại sư, chỗ của tôi có một cái nhóm, vừa lúc ba ngày sau, có lẽ sẽ tiến hành một cuộc giao dịch tư nhân tại Ma Đô. Nếu như anh cảm thấy có hứng thú thì cũng có thể tham gia, đều là người của truyền thừa thế gia.”

Tần Dược lập tức cảm thấy có hứng thú.

Sau đó để Ngụy Bân kéo hắn vào trong nhóm.

Trong nhóm vô cùng an tĩnh, cũng không có người đến hoan nghênh thành viên mới, Tần Dược cũng không thèm để ý.

Sau khi lấy lại điện thoại di động, Ngụy Bân cuối cùng cũng nhớ tới mục đích tới đây của mình.

“Tần đại sư, anh nhìn một chút, đây là ba hạt giống Hoa An Thần, còn có một góc của Xích Linh Chi, có lẽ là thứ mà anh muốn.”

Hạt giống Hoa An Thần chính là loại hạt giống vô cùng nhỏ.

Sau khi gieo xuống có thể nở ra hoa màu trắng.

Phơi khô cánh hoa, nghiền nát, liền có thể chế tác thành một loại phấn.

Sau đó lại chế tác bột phấn thành hương.

Hương này được dùng trong trường hợp phòng ngừa kinh hãi quá độ, hồn phách ly thể….

Cũng gọi là Hương An Thần.

Nhen nhóm qua thời gian dài, có thể giúp cho linh hồn của mình tăng trưởng.

Hiệu quả nghịch thiên.

Vấn đề là, cục đặc dị của bọn họ chỉ có mấy cái hạt giống. Đồ vật chính là đào được từ cổ mộ và chỗ truyền thừa.

Cũng chưa từng trồng trọt thành công!

Bởi vì Ngụy Bân thấy Tần Dược thích loại đồ có thể trồng trọt này nên mới lựa chọn Hoa An Thần.

Vạn lần không nghĩ đến, Tần Dược thật sự có thể trồng được.

“Hoa An Thần giao cho Tần đại sư, sớm muộn gì cũng có thể xuất hiện lại ở trên nhân gian.”

Ngụy Bân cảm thấy đây cũng là tin tức tốt.

Tần Dược lấy được linh thực đặc thù này, cũng vô cùng vui vẻ.

“Rất không tệ, sau khi trồng trọt hoàn tất, lúc tôi chế tác Hương An Thần sẽ đưa cho các người ba cái!”

“Vậy thì thật sự cảm ơn!” Ngụy Bân không khỏi mong đợi. Sau đó, hắn lại giới thiệu Xích Linh Chi một chút.

Trên thực tế, Xích Linh Chi cũng một cách gọi khác của Linh Chi màu.

Nhưng mà tại giới Tu Tiên, Xích Linh Chi lại là linh thảo, đồng thời còn là màu đỏ thắm thật sự.

Giống như là bắt được lửa.

Dù chỉ là một góc của Xích Linh Chi thì cũng có tác dụng đặc biệt.

Tần Dược cầm lấy Xích Linh Chi, cảm giác bên trong còn có một số bào tử, hết sức vừa lòng thỏa ý.

Hai thức đồ này đều có thể trồng trọt. “Đều vô cùng tốt, cảm ơn!”

“Tần đại sư đừng nói như vậy, là chúng tôi cần phải cảm ơn anh mới đúng.” Phạm Dương nói.

Tần Dược cười một tiếng.

“Vậy các người cũng đừng quá khách sáo, hai vị mời dùng!”

Lúc này, ánh mắt hai người lại rơi vào trên nửa chén trà huyết nhân sâm kia.

Quá thèm.

“Vậy thì tôi cũng không khách sáo với đại sư nữa!” Hai người giơ ly lên, cẩn thận uống vào.

Cho dù đã pha loãng, nhưng nửa chén nước trà này cũng tương đương với nửa giọt huyết nhân sâm pha ra lần thứ nhất, hiệu quả vô cùng mạnh.

Ngay cả Tiểu Yến còn muốn phi nước đại một đêm. Gương mặt của hai người này cũng lập tức đỏ lên! “Tần đại sư, chúng tôi không ở lâu thêm nữa!” “Cáo từ, không cần đưa tiễn!”

Hai người bước nhanh ra khỏi cửa hàng thần toán. Khiến cho Tần Dược không khỏi cảm thấy buồn cười.

Mà sau khi hai người rời đi, lại có một cô gái tiến vào trong cửa hàng.

Điều đáng chú ý chính là, bờ môi của cô gái này khô nứt, hai mắt sưng đỏ.

Trên cánh tay còn mang theo một bài vị màu đen. Trong nhà có người thân qua đời.

Hơn nữa, còn có thể là rất thân.

Tần Dược đặt trà huyết nhân sâm sang bên chiếc bàn của mình, phòng ngừa khách nhân uống rồi bạo thể mà c.h.ế.t ngay trước mặt hắn.

“Khách hàng, mời ngồi, uống chén trà đi.” “Cám ơn ông chủ!”

Tần Dược cười một tiếng, xem ra, là một người không hiểu nhiều về coi bói.

Nếu như hiểu thì mở miệng đã gọi đại sư rồi!
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 194: Chương 194



“Xin hỏi tên của khách hàng là gì, cô đang gặp phải chuyện gì sao?”

Tần Dược rót trà cho đối phương. Đối phương lễ phép nhận lấy.

Rồi mở miệng nói ra: “Không dám, họ Vương.”

Sau đó, cô mới gật gật đầu, nói: “Tôi quả thực là gặp phải một chút việc.”

Cô do dự một chút rồi nói: “Mẹ tôi đã qua đời vào khoảng mười ngày trước!”

Tần Dược gật gật đầu.

Bất kể là bài vị hay là nhìn từ mệnh cách của đối phương thì đều là người vừa mất người thân.

Cô gái họ Vương này tiếp tục nói, “Mấy ngày trước, cha tôi nói luôn nằm mơ thấy mẹ của tôi, còn mơ thấy mẹ tôi muốn dẫn ông ấy đi, hôm qua, thậm chí nói muốn cùng ngủ với tôi, không ngủ ở trong cái phòng kia nữa!”

Tâm trạng của cô gái có chút sụp đổ, nói: “Tôi thật sự phục cha tôi rồi, tôi dù sao đều đã 24 tuổi, con trai lớn tránh mẹ, con gái lớn tránh cha.”

“Nếu như không phải tôi biết cha tôi không có ý tứ kia, thì tôi đã mắng ông ấy rồi!”

“Cho nên, tôi dứt khoát sang căn phòng của ba mẹ tôi để ngủ, để cho cha tôi ngủ trong phòng của tôi, kết quả buổi tối tôi cũng mơ tới mẹ tôi. Bà chỉ vào đầu giường, giống như là đang mắng người, vô cùng cuống cuồng!”

“Quá rõ ràng, thật giống như không phải là đang nằm mơ. Tôi đương nhiên không phải là sợ mẹ tôi, nhưng mà cha tôi quá khác thường.”

“Đại sư, anh nói xem, có phải là cha tôi đã g.i.ế.c mẹ tôi hay không?”

Việc này có chút tương tự với chuyện của Trời Cao Biển Rộng trước đó.

Đều là mẹ về báo mộng.

Nhưng mà cũng có chút khác biệt.

Tần Dược nhìn bộ dạng của cô gái, người mẹ hình như là qua đời ngoài ý muốn mới đúng.

“Có ảnh chụp của mẹ cô không?” Tần Dược hỏi. “Có, có!”

Vương cô nương ấn mở điện thoại di động, lấy ra rất nhiều ảnh chụp.

Tần Dược nhìn một cái là đủ rồi!

Sau đó, hắn phát động Đạo Thiên Bí Điển.

Dưới ghi chép của thiên cơ, cả đời của mẹ của Vương cô nương này cũng lập tức xuất hiện ở trước mắt của Tần Dược.

Người mẹ này khi còn sống cũng là một con người bình thường, sau khi về hưu thì mắc rất nhiều bệnh của người đã có tuổi, cao huyết áp, mỡ trong máu, bệnh tiểu đường. vân vân.

Hơn nữa, bà còn thích thức đêm xem video trên Kuaishou và Douyin.

Nửa đêm cho đến hơn bốn giờ đều không ngủ được.

Lần này thì hay rồi, đang nửa đêm trái tim đột nhiên ngừng đập, không có người phát hiện.

Nên đã trực tiếp qua đời.

Sau đó, tròn bảy ngày thì người mẹ này trở về.

Vương cô nương và cha của cô, mấy người dì, cha mẹ, anh em đều tụ lại cùng một chỗ.

Dựa theo quy củ thì phải canh giữa đến 12 giờ, dâng đồ, đốt hương.

Mấy người kia cũng bắt đầu giúp đỡ thu dọn đồ đạc.

Ví dụ như quần áo lúc còn sống của người mẹ, còn có gối, chăn mền, tốt nhất đều đưa đi thiêu hủy.

Cách làm này không chỉ là đưa đồ vật thường dùng qua bên đó, mà còn có một loại nguyên nhân, chính là đồ mà người bệnh sử dụng lâu dài đều sẽ có vi khuẩn, không muốn lây cho người sống.

Tuy người mẹ đột nhiên chết, nhưng mà dùng đồ của mẹ lúc còn sống vẫn là điềm xấu.

Cho nên mọi người liền thu thập đồ đạc. Tròn bảy ngày chắc chắn sẽ không thiêu hủy.

Nhưng mà mọi người thường coi trọng số “Bảy”, đồng thời bái tế đều cần xem số lẻ.

Cũng chính là, tròn bảy ngày, ba bảy, năm bảy, bảy bảy, chín bảy.

Sau đó nhảy qua 11, đi thẳng đến 13, rồi đến trăm ngày thì triệt để kết thúc.

Nhưng mà lúc bọn họ thu dọn gối thì người mẹ cũng trở nên gấp gấp, điên cuồng khoa tay.

Tần Dược lập tức hiểu ra! “Tiền!”

Tần Dược phát động Đạo Thiên Bí Điển. Mở mắt.

Vương cô nương đang nhìn Tần Dược với vẻ khẩn trương.

Tần Dược nói: “Vương cô nương, cô quá lo lắng rồi, mẹ của cô cũng không phải là do cha cô giết. Vị trí mà bà ấy chỉ cũng không phải là vị trí của cha cô, mà chính là vị trí mà bà ấy hay ngủ.”

“Vị trí kia, trước đó có cái gối, cô có phải dự định rằng sẽ đốt cho bà vào ngày ba bảy hay không?”

Vương cô nương liền vội vàng gật đầu.

“Không sai! Mẹ tôi chỉ vào cái gối để làm gì vậy?”

Tần Dược cũng không có thừa nước đục thả câu, nói: “Bên trong cái gối có tiền!”

“Có 20.000 tiền mặt, sợ các người đốt đi nên mới nhắc nhở các người.”

“Kết quả là cha cô và cô đều hiểu lầm.”

Vương cô nương nghe xong, lập tức sững sờ, sau đó nín khóc mỉm cười.

Vạn lần không nghĩ đến, lại là chuyện như vậy.

“Đây là chuyện mà mẹ tôi có thể làm ra. Bà rất keo kiệt, trong nhà mua thức ăn thì cái gì cũng không bỏ được. Nhà chúng tôi nếu mà để cho bà quản tiền thì chắc là suốt ngày đều phải ăn giống thỏ mất, tôi và cha đều không thể nhìn thấy thịt.”

“Nhưng mà bà ấy vẫn có thể tích lũy tiền.”

“Ai, người tốt yếu ớt nha, bây giờ suy nghĩ một chút, cất nhiều tiền như vậy thì có làm được cái gì?”

Tiểu cô nương lại suy sụp.

Tần Dược cũng không có cách nào an ủi việc này.

“Được rồi, không có việc gì lớn, cô đừng suy nghĩ nhiều. Tôi có thể viết cho cô một phong thư, nói cho bà ấy biết cô đã biết tiền để ở đâu. Cô còn có thể thuận tiện đưa cho bà ấy một số núi vàng núi bạc, bảo bà ấy không cần tiết kiệm như vậy nữa!”

Vương cô nương nghe nói như thế lại cảm thấy buồn cười. “Được, đại sư, anh viết cho tôi đi!”

“Lời dẫn cần 500 đồng, thật ra thì cô báo lại trong mộng cho bà ấy cũng được, nhưng mà cô sẽ mệt mỏi, có lúc con người cũng không có cách nào khống chế giấc mơ của chính mình.”

“Không sao, Tần đại sư, nói với mẹ tôi một câu, tôi cảm thấy 500 là đáng!”

“Được.”

Tần Dược viết cho mẹ của Vương cô nương một lời dẫn.

Sau khi viết xong, lại cầm hương lên, dặn dò cô buổi tối nhớ mang trái cây lên cúng.

“Cảm ơn đại sư, ngoại trừ 500 đồng còn có gì khác không?”

“Ừm, đoán mệnh 500 đồng, dẫn lời 500 đồng!” “Được!”

Cô gái này quét mã trả tiền 1000, rồi mới rời khỏi.
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 195: Chương 195



Phố đồ cổ cũng trở nên yên tĩnh.

Phương Minh Húc đón Tiểu Yến tan học, sau đó về nhà của mình.

Tần Dược mang theo Tiểu Yến, Tiểu Tử quay về trong trang viên.

Tiểu Tử chuẩn bị cơm tối, Tiểu Yến lấy sách bài tập ra, bắt đầu học tập.

Tần Dược thì bắt đầu dò xét trang viên của mình.

Qua mấy ngày ngắn ngủi, trang viên đã thay đổi một lần nữa.

Huyết nhân sâm đã được trồng đầy một mảnh, bên cạnh còn trồng cả dâu.

Một số con tằm màu trắng đã bắt đầu đi lại ở phía trên, đây chính là trực tiếp nuôi thả.

Phía sau trang viên có Thánh Tuyết Liên, cũng đã nở ra ba đóa.

Còn có ao nước nhỏ trong trang viên nữa, mười đóa sen vàng cũng đã nở rộ.

Tần Dược thiết lập trận pháp, sau đó trồng Hoa An Thần vừa mới lấy được ở bên cạnh huyết nhân sâm.

“Còn thiếu một số gỗ mục!”

Đây là để trồng trọt Xích Linh Chi.

May mà, trang viên vốn ở vùng ngoại thành, hướng về phía đông là một khu phong cảnh.

Tần Dược cũng không lái xe, thân thể lóe lên, biến mất ngay tại chỗ.

Chính là hắn hiện tại còn chưa tới Kim Đan kỳ. Nếu không đã trực tiếp ngự kiếm phi hành rồi.

Rất nhanh, hắn đã tiến vào bên trong khu phong cảnh, tìm một chút gỗ khô thu thập vào bên trong Quỷ Vực.

Trước sau không đến nửa giờ đã quay trở về trang viên.

Sau khi dọn phần gỗ c.h.ế.t xong, hắn xé nát Xích Linh Chi, dùng ngón tay tạo thành một cái hố bên trên gỗ c.h.ế.t rồi để bã vụn của Xích Linh Chi vào trong đó.

Sau đó, hắn kết động Xuân Vũ Quyết.

Mưa phùn rả rích rơi xuống từ trên trời. Vạn vật sinh trưởng.

Hoa An Thần rất nhanh đã nhú mầm non, một lát liền nở nụ.

Mà Xích Linh Chi thì càng kh*ng b* hơn.

Mấy loại như Linh Chi đều trưởng thành cực nhanh, Linh Chi bình thường chỉ cần một năm để thành thục, nếu như không có người hái thì sẽ hư thối, hoặc là bị chim ăn hết.

Xuân Vũ Quyết có thể tăng tốc sự sinh trưởng của vạn vật, tốc độ sinh trưởng tăng tốc lên đến 10 năm.

Mà Xích Linh Chi đúng lúc có thời gian sinh trưởng là 10 năm.

Nói cách khác, sau một đợt Xuân Vũ Quyết thì đám Xích Linh Chi này trực tiếp chui ra từ trong gỗ mục, có thể thấy sự sinh trưởng của nó bằng mắt thường.

Trong chốc lát, đã lớn thành bằng bàn tay. Đương nhiên, bởi vì là linh thực.

Cho nên Xích Linh Chi có thể không ngừng sinh trưởng, thời gian càng dài thì dược hiệu sẽ càng cao.

Tần Dược trực tiếp hái ba cái, buổi tối hôm nay có vẻ như là không kịp rồi, ngày mai sẽ để Tiểu Tử hầm canh gà uống.

Tuyệt đối là đại bổ.

Đương nhiên, hiệu quả sẽ không giống như huyết nhân sâm, uống trực tiếp sẽ phun m.á.u mũi, dù sao tác dụng cũng khác biệt.

“Ông chủ, ăn cơm thôi!” “Đến đây!”

Tần Dược trở lại trong biệt thự. Cùng Tiểu Yến ăn cơm.

Nhìn thấy ánh mắt có phần không nhất quán của Tiểu Yến. Tần Dược cũng đang tự hỏi.

Nhưng mà, bởi vì ba ngày sau đó sẽ có buổi đấu giá truyền thừa gia tộc - lấy vật đổi vật, Tần Dược liền nghĩ cứ chờ một chút.

Lỡ như thu được tài liệu tốt hơn thì sao? Lúc đang nghĩ ngợi.

Vẻ mặt của Tần Dược có chút dừng lại, lông mày nhướn lên.

Có điều hắn rất nhanh đã khôi phục lại dáng vẻ ban đầu. Không có để ý.

Mà lúc này, bên ngoài trang viên Oải Hương của Tần Dược.

Năm người đang lén lén lút lút ở bên ngoài.

“Là nơi này sao? Đây không phải là lùm cây à?”

“Tôi thấy trên bản đồ viết là trang viên oải hương, hẳn là sau khi người kia mua về đã sửa sang lại.”

“Tìm cửa lớn trước, sau khi xác định rõ lại tiến vào.” “Trang bị đều đã chuẩn bị, lắp đặt cách âm.”

Trên gương mặt của mấy người này đều lộ ra vẻ hung tợn. Bọn họ đều là dân liều mạng.

Đồng thời, bọn họ còn có một thân phận khác. Buôn bán ma tuý!

Vào tuần trước, Tần Dược liên tiếp công kích khiến cho làng giải trí bị tổn thất nặng nề.

Sau khi khiến cho lưu lượng hàng đầu là Kim Chấn Ấp sụp đổ.

Các nghệ sĩ hút m.a t.u.ý đều ào ào ngã xuống.

Mà các đại lão của làng giải trí đã tự mình đến chỗ của Tần Dược để bái phỏng, hi vọng Tần Dược có thể mở ra một con đường, không cần tiếp tục tố cáo nghệ sĩ hút m.a t.u.ý nữa.

Nhưng mà sau khi bái phỏng.

Bọn họ đều bị bùa chú của Tần Dược chinh phục. Bọn họ biết, Tần Dược là một đại sư chân chính.

Đại sư không thích cái gì, bọn họ đương nhiên cũng không thể đi làm.

Tất cả những nghệ sĩ làm chuyện này đều bắt đầu bị đóng băng tài nguyên, đồng thời còn đến mức là chấm dứt hoạt động.

Hết lần này tới lần khác, những nghệ sĩ còn có nhược điểm ở trong tay của bọn họ.

Dù sao, biết những thứ này nghệ sĩ hút ma tuý, nếu như không giải ước với nghệ sĩ, như vậy đến khi công bố ra ngoài, đến lúc đó những thứ nghệ sĩ này đã không thể xoay người được nữa.

Các công ty lớn đều muốn lưu lại một con đường cho mình!

Nhưng mà, sau khi làm như vậy.

Nhóm buôn bán m.a t.u.ý lại tổn thất một thị trường khổng lồ.

Bọn họ đương nhiên tức giận, muốn trả thù Tần Dược.
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 196: Chương 196



Mấy người này, chính là mấy con cá lọt lưới trong đợt truy bắt tội phạm của Lý Hoành Trạch vào mấy tháng trước.

Bởi vì đại lão đã bị bắt, bọn họ không có nguồn cung cấp hàng, cũng không kiếm được tiền.

Như là chó cùng rứt giậu.

Dưới loại tình huống này, mỗi người đều như đang trở nên điên cuồng.

Loại người này đương nhiên là không giống với người bình thường.

Điên lên, đánh người, g.i.ế.c người, có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào.

Lúc bắt giữ tội phạm ma tuý, rất nhiều người đều dùng mặt nạ màu đen để che kín mặt của bọn họ.

Không phải là vì bảo vệ hình ảnh bản quyền của những kẻ buôn bán ma tuý.

Mà là bảo vệ cảnh sát, không bị mấy kẻ buôn bán m.a t.u.ý khác nhìn thấy.

Bằng không sợ bị trả thù.

Lần này, đám người này chính là muốn tìm ngọn nguồn để khai đao.

Cũng chính người tố cáo Kim Chấn Ấp - Tần Dược.

“Ha ha, không biết đại sư đoán mệnh này liệu có biết kiếp nạn ngày hôm nay của mình hay không!”

“Không phải đều nói tính người không tính được mình sao?

Hắn khẳng định không tính được tới!”

“Hắn dù lợi hại như thế nào đi chăng nữa thì chỉ cần để cho chúng ta nhìn thấy, cho hắn một viên đạn, nhìn xem hắn còn có thể phách lối được nữa hay không.”

Trên mặt của mấy người này đã tràn đầy sát ý. Trong tay cầm s.ú.n.g đạn.

Sau đó, bọn họ mò tới cửa chính.

“Cửa lớn không có bảo tiêu và cảnh vệ!”

“Ha ha, thật đúng là không sợ chết, ở tại chỗ vắng vẻ như này mà ngay cả một bảo tiêu cũng không có?”

“Cửa lớn này căn bản chỉ là bài trí cho có, bên này có thể trực tiếp tiến vào rừng trúc!”

“Còn chờ cái gì nữa?”

Tất cả những người này đều bước vào bên trong rừng trúc.

Chỉ là sau khi tiến vào, không ngừng đi về phía trước, lại mãi mà không thấy được cửa ra.

Sau nửa giờ.

Bên phía Tần Dược đã ăn cơm xong.

Những tên buôn bán m.a t.u.ý này còn chưa đi ra được.

Trong lúc nhất thời, sắc mặt của bọn họ cũng bắt đầu thay đổi.

“Chờ một chút, chúng ta không phải là đã từng đi qua chỗ này rồi hay sao?”

Một người cuối cùng cũng cảm thấy không được bình thường lên tiếng.

Sắc mặt của những người khác cũng thay đổi.

“Tốc độ của chúng ta đúng là quá chậm, nửa giờ rồi, ít nhất cũng phải đi được một cây số rồi mới đúng? Trang viên này của hắn, rừng cây này lớn nhất cũng chỉ có một trăm mét, không thích hợp!”

“Các người nói xem, có phải là quỷ nhảy tường hay không?”

Lúc này sắc trời đã đen nhánh, mọi âm thanh đều trở nên tĩnh lặng, năm người đều cảm thấy rùng mình.

Bọn họ tụ lại cùng một chỗ, run lẩy bẩy.

“Không thể đi được nữa, quá mệt rồi, có người nói, quỷ nhảy tường đều đi thẳng, đều có thể khiến cho mình mệt chết!”

“Hơn nữa quỷ nhảy tường không có gặp nguy hiểm, nhiều lắm chính là lạc đường vào ban đêm, chúng ta đợi đến ban ngày liền tốt!”

“Không sai, khoan hãy đi, tạm dừng đi!” Mấy người đều co lại thành một đoàn.

Lúc này. Trong biệt thự.

Tần Dược dùng khăn giấy lau miệng. Ăn đến vô cùng thoải mái dễ chịu. “Tiểu Yến!”

“Sư phụ.”

Tiểu Yến ngẩng đầu, nhìn về phía Tần Dược.

“Trong nhà có trộm tới, con để cho mẹ con đi hù dọa bọn họ một chút, không thể để cho bọn họ dừng lại, đương nhiên, đừng g.i.ế.c bọn họ.”

Tiểu Yến nghe đến đây. Thì nhẹ nhàng gật đầu.

“Mẹ, giúp chúng con đi đánh người xấu đi!” “Tiểu Yến không đi được, Tiểu Yến sợ tối.” “Tiểu Yến còn có bài tập phải làm!”

Cô bé vừa nói dứt lời liền thả con rối xuống trên mặt đất.

Con rối nữ dùng ánh mắt tràn ngập oán niệm nhìn lấy Tiểu Yến, sau đó chỉ có thể đi từng bước từng bước ra khỏi biệt thự.

Mà con rối nam, đương nhiên là ở bên cạnh Tiểu Yến, mỉm cười, dạy bảo Tiểu Yến làm bài tập.

Trên thực tế, Tiểu Yến căn bản không cần hắn dạy, cô hiện tại đã là người gặp qua là không quên được, suy một ra ba, chỉ cần nhìn một lần là biết.

Qua thời gian mấy tuần ngắn ngủi.

Tiểu Yến đã học xong sách giáo khoa của lớp một.

Còn muốn giáo viên đưa cho sách giáo khoa lớp hai để xem trước.

Tuy Tiểu Yến ở trường học có cử chỉ quái dị, nhưng mà Phương Minh Húc mỗi ngày không phải lái Maybach thì cũng là lái BMW đi đón đưa.

Thậm chí vào ngày thứ hai Tiểu Yến nhập học, đã mua cho giáo viên một túi MK xa xỉ, lập tức khiến cho giáo viên đặc biệt quan tâm đến Tiểu Yến.

Tiểu Yến đương nhiên là càng ngày càng tốt.

Nam quỷ áo đen là thủ hộ linh, chỉ cần nhìn thấy Tiểu Yến tốt lên thì thực lực cũng tăng trưởng nhanh theo.

Mà nữ quỷ áo đỏ thì lại phản phệ chủ, nhìn thấy Tiểu Yến tốt lớn thì oán niệm càng sâu, nhưng mà nàng càng oán niệm thì thực lực càng tấn thăng nhanh hơn.

Nói tóm lại, chỉ cần Tiểu Yến sống tốt.

Thì thực lực của hai con quỷ này đều không ngừng tăng cường.

Hiện tại, con rối nữ đang tràn ngập oán niệm. Đi tới đi lui, sau đó bay lên.

Rất nhanh đã đi tới bên trong rừng trúc.
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 197: Chương 197



Nhưng mà đối với “Người một nhà” như nàng mà nói thì không có tác dụng gì cả.

Nàng xuất hiện ở bên cạnh năm người này.

Năm người còn đang nghỉ ngơi, một người trong đó lập tức nhìn thấy con rối nữ, lập tức hét to một tiếng.

“A! ! ! !”

“A, sao thế?” “Kêu cái gì vậy?”

“Muốn hù c.h.ế.t ông đây à?” Mấy người lập tức mắng to.

Vốn đã bởi vì quỷ nhảy tường mà thần kinh căng cứng, tiếng kêu kia lập tức đưa tới mắt xích ngược.

Nếu như là tại cổ đại. Người này đã nổ tung rồi. “Oa oa, áo đỏ oa oa!”

Cái người nhìn thấy kia lập tức rít lên một tiếng, chỉ về đằng trước.

Thế nhưng mà hắn nhìn lại, lại không phát hiện ra cái gì cả. Hắn sững sờ.

Chẳng lẽ là ảo giác của mình?

Thế nhưng mà sau một phút, lại có một người hoảng sợ thét lên.

“Đây là thứ quái quỷ gì vậy?” Hắn rống to.

Nhưng mà khi mọi người nhìn qua chỗ quỷ quái kia lại không phát hiện chút gì cả.

Thế nhưng mà dần dần người thứ ba cũng nhìn thấy con rối nữ.

Lần này, ngay cả hắn cũng bắt đầu phát run.

“Tôi cũng nhìn thấy là một người phụ nữ mặc áo đỏ, nhưng mà chỉ cao khoảng nửa mét, là một con búp bê!”

“Móa nó, con búp bê này cũng quá giống người rồi!” “Nàng còn trợn mắt giận dữ, bày ra dáng vẻ c.h.ế.t không

nhắm mắt!”

“Cái gì mà trợn mắt giận dữ, tôi thấy nàng đang cười mà!” Lần này, mọi người càng cảm thấy rùng mình.

“Răng rắc!”

Một tiếng vang thanh thúy của đầu gỗ va chạm xuất hiện. Mọi người cùng nhau quay đầu.

Giờ phút này, toàn bộ đều nhìn thấy con rối nữ.

Giờ phút này, bọn họ căng cứng thần kinh, đã không chịu nổi.

“Hưu hưu hưu!”

Hắn giơ s.ú.n.g trong tay lên, dùng lực b.ắ.n vào trên người con búp bê.

Tốc độ của viên đạn quả thật là rất nhanh. Trực tiếp b.ắ.n ngã con búp bê kia xuống đất. Trên thân lập tức vỡ ra hai lỗ hổng.

“Cái gì mà giả thần giả quỷ, c.h.ế.t đi cho tôi, c.h.ế.t đi cho tôi!”

Hắn kích động đến toàn thân run rẩy.

Nhưng mà sau một phút, chuyện khiến cho hắn hoảng sợ đã xảy ra.

Một ánh sáng màu đỏ bay ra từ con búp bê này. Trong chốc lát, lập tức biến thành một lệ quỷ áo đỏ.

Nàng nổi bồng bềnh giữa không trung, cao hơn mấy tên buôn bán m.a t.u.ý này hơn nửa mét, lúc này đang nhìn chằm chằm bọn hắn với vẻ tức giận.

“Chết!!!”

Nàng phát ra giọng nói vô cùng khó nghe, thanh âm khàn khàn.

Chủ yếu là người khác quỷ, không có cách nào để giao lưu, nhưng chỉ cần là quỷ vật khôi phục linh trí, qua thời gian dài thì sẽ học tập nói chuyện một lần nữa.

Lúc này mới là lúc quỷ vật đáng sợ nhất.

Bời vì bọn họ có trí khôn, có thể hướng dẫn con người tử vong, tăng cường bản thân.

Hiện tại, lệ quỷ áo đỏ đang có khuynh hướng này. Nàng bắt đầu truy đuổi những tên buôn bán m.a t.u.ý này.

Những tên buôn bán m.a t.u.ý này đương nhiên là không có khả năng ngồi chờ chết, lập tức chạy như điên, còn vừa chạy vừa quay đầu lại bắn.

Nhưng mà lần này, viên đạn đều xuyên qua thân thể của lệ quỷ áo đỏ, bay về phía nơi xa.

Lệ quỷ áo đỏ không ngừng truy đuổi, đuổi người này hết năm phút đồng hồ, lại quay sang đuổi người khác năm phút đồng hồ.

Cùng hưởng ân huệ.

Khiến cho bọn họ duy trì sự hoảng sợ mọi lúc mọi nơi.

Lúc ngươi cho rằng mình sắp đào thoát được, nhưng trên thực tế còn đang kinh hồn bạt vía, vì sau 20 phút nữ quỷ lại tới.

Cứ như vậy.

Thời gian trôi qua vô cùng chậm rãi.

Khi ánh mặt trời đầu tiên chiếu rọi xuống mặt đất. Bọn họ lúc này mới phát hiện.

Đã là hơn 7 giờ sáng rồi.

Bọn họ đã chạy ròng rã 12 giờ. Bên trong biệt thự.

Tần Dược rửa mặt rồi ăn bữa sáng cùng Tiểu Yến.

Ý thức rơi xuống trên người mấy tên buôn bán ma tuý. “Hừ, biết phạm pháp lại còn cố tình vi phạm, ác càng thêm ác, đây là kết quả nên có!”

Tần Dược trực tiếp rút đi 12 năm tuổi thọ của năm người. Tất cả tuổi thọ đều bị Tần Dược hấp thu.

Khoảng cách tấn thăng Trúc Cơ hậu kỳ đang càng ngày càng gần.

Mà những tên buôn bán m.a t.u.ý kia vốn dĩ đã mệt mỏi muốn chết, bây giờ lại bị rút đi 12 năm tuổi thọ, càng là hấp hối hơn.

Mỗi một người đều già hơn mười tuổi. Chỉ có thể nói đáng đời!

Sau đó, Tần Dược cầm điện thoại di động lên, gọi đến một dãy số.

Sau một lát, điện thoại được kết nối. “Cảnh sát Lý, buổi sáng tốt lành!”

“Buổi sáng tốt lành, Tần đại sư, sao lại gọi điện thoại cho tôi vậy?” Trên mặt mũi của Lý Hoành Trạch đầy vẻ không hiểu.

Tần Dược cười một tiếng, nói: “Tôi là tới để đưa hiệu suất cho anh!”

“Hả?”

“Đêm qua, có năm tên buôn bán m.a t.u.ý cầm s.ú.n.g chạy vào khu vực trang viên của tôi có ý đồ tập kích tôi!”

Lý Hoành Trạch vốn dĩ còn đang ăn sáng tại tiệm bánh bao!

Nghe thấy lời này, hắn lập tức phun cả sữa đậu nành ra! Khiến người xung quanh ghét bỏ một trận.

Nhưng mà hắn cũng bất chấp!

“Tình huống như thế nào, Tần đại sư, anh không có bị thương chứ? Anh chắc chắn trên người bọn họ mang theo s.ú.n.g sao, tôi lập tức phái người tới trợ giúp!”

Tần Dược vội vàng ngăn cản.

“Không đến mức đó, cảnh sát Lý, anh chỉ cần lái xe tới rồi đưa bọn họ đi là được, không cần phiền toái như vậy.

Nghe nói như thế, Lý Hoành Trạch mới phản ứng lại. “Tần đại sư? Anh, bắt bọn hắn lại rồi sao?”

Tần Dược gật đầu, “Xem như thế đi!” “Vậy thì tôi sẽ lập tức đi ngay!”

Lý Hoành Trạch cúp điện thoại, lên xe của mình, nhanh chóng lái đến trang viên Oải Hương của Tần Dược.

Nhanh như chớp cũng phải dùng 45 phút mới đến nơi. Tần Dược đã chờ ở cửa!

Lý Hoành Trạch không có đến một mình, mà chính là mang theo năm người nữa.

Bọn buôn thuốc phiện vô cùng giảo hoạt, một mình hắn đương nhiên là không dám truy bắt đơn thương độc mã.

“Tần đại sư, bọn buôn thuốc phiện đang ở chỗ nào?” “Trong rừng cây, tôi mang các người đi xem.”

“Bọn họ đã bị tôi chế phục!”

“Đều là con cọp không răng, rất ngoan.”

? ? ?

Đây là kiểu hình dung gì vậy?
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 198: Chương 198



Đợi đến khi Lý Hoành Trạch đi vào bên trong rừng trúc, nhìn thấy người trong cuộc, hắn mới rốt cuộc hiểu ra ý của Tần Dược là ý gì.

Lúc này, năm tên buôn bán m.a t.u.ý trong rừng trúc đã ngã trên mặt đất, hấp hối.

Nhưng mà s.ú.n.g ống đang cách bọn họ năm mét bên ngoài.

Không chỉ như thế, mỗi một người bọn họ đều ôm đầu, run lẩy bẩy.

“Không được nhúc nhích!” “Mang mặt nạ lên.”

“Nằm xuống!”

Lý Hoành Trạch mang cảnh sát xông lên, bắt mấy tên buôn bán m.a t.u.ý này lại.

Nhanh chóng trùm đầu bọn hắn lại rồi còng tay.

Nhưng mà, những tên buôn bán m.a t.u.ý này căn bản cũng không có sức để vùng vẫy nữa.

Sau khi bọn họ nghe thấy tiếng cảnh sát, thậm chí còn có loại cảm giác như bắt được cây cỏ cứu mạng.

“Các người là cảnh sát phải không?” “Là cảnh sát tới rồi sao?”

“Van cầu anh, nhanh dẫn tôi đi.” “Tôi sẽ khai hết tất cả.”

“Chú cảnh sát, các người cuối cùng cũng đã đến! Ô ô ô ô ô!”

Những tên buôn bán m.a t.u.ý này không ngừng kêu thảm, cầu xin những người này đưa bọn họ đi.

Lý Hoành Trạch bước vào nghề nhiều năm như vậy, đều chưa thấy qua cảnh tượng như này.

Thế mà xin bị bắt.

Nếu không phải tín nhiệm Tần Dược, biết những người này là buôn bán ma tuý, người không biết còn tưởng rằng đây là dân đen bị chủ mỏ than đá áp bách tự do.

Sau khi bị bắt, hiện trường nộp s.ú.n.g ống, nhưng còn cần tìm kiếm vỏ đạn.

Lượng công việc này có chút lớn.

Sau nửa giờ, Lý Hoành Trạch lại phái thêm lực lượng cảnh sát, đi tìm tất cả viên đạn.

Cuối cùng cũng hoàn thành.

Tần Dược làm người trong cuộc, đương nhiên cũng phải phối hợp điều tra.

Hắn để Phương Minh Húc đưa Tiểu Yến đến trường, rồi đến mở tiệm trước.

Bản thân mình thì lái xe đến chỗ Lý Hoành Trạch thực hiện ghi chép, hắn cũng không muốn ngồi xe cảnh sát.

Không bao lâu sau, mọi người đã tới tổ trọng án.

Lý Hoành Trạch đã nhanh chóng nắm được thông tin của năm người thông qua nhận diện gương mặt và tin tức khai báo.

Trong đó, hai người là tội phạm truy nã, ba người khác cũng là phần tử phạm tội mà bọn họ đang điều tra.

Còn có tiền lệ, tội thêm một bậc. Sau đó, bọn họ được đưa đi thẩm ra.

Nhưng chỉ lấy được một mảnh hồ ngôn loạn ngữ.

Hơn nữa, mỗi một người đều giống như vô cùng sụp đổ. “Tất cả những gì tôi nói đều là thật.”

“Mấy người chúng tôi chính là muốn g.i.ế.c Tần đại sư, không nghĩ tới sau khi tiến vào rừng trúc thì cứ luôn đi thẳng.”

“Làm thế nào cũng không tiến vào được ngôi biệt thự kia của hắn.”

“Sau đó thì có một con búp bê mặc áo đỏ, giống như loại búp bê SD kia xuất hiện, người phụ nữa kia thế mà nổi giận ở trước mặt chúng tôi, còn chế giễu chúng tôi.”

“Dùng s.ú.n.g b.ắ.n nàng căn bản không có tác dụng gì, giống như là b.ắ.n vào trong không khí vậy.”

“Nàng vẫn cứ luôn đuổi theo, tôi cảm giác như muốn sụp đổ rồi, quá tuyệt vọng, quá tuyệt vọng.”

“Nàng biến thành nữ quỷ rồi đuổi theo chúng tôi. Nếu như chúng tôi không chạy thì nàng sẽ bẻ gãy ngón tay của chúng tôi, kéo m.á.u thịt của chúng tôi, còn ăn hết, thật sư là đau, quá đau!”

“So sánh với đau, mệt mỏi thì thế nào!” “Đó là nữ quỷ nha, thật sự là nữ quỷ.”

Đồng nghiệp của Lý Hoành Trạch đều nhìn mà cảm thấy mơ hồ.

Chủ yếu là những người này vô cùng sụp đổ, thế nhưng mà trên người của bọn họ lại không có một chút dấu vết bị thương nào.

Đay rõ ràng là đang nói dối!

Lý Hoành Trạch cũng có chút vò đầu bức tóc.

Điều quan trọng nhất chính là, năm phạm nhân đều nói như vậy.

Chẳng lẽ là đã thông đồng từ trước?

Hắn chỉ có thể đi ra khỏi phòng thẩm vấn, đi xem tình huống của Tần Dược một chút.

Dù sao, Tần Dược là ân nhân của hắn, lần này lại là người tìm mình trước.

Tương đương với người liên lạc. Không thể chịu thiệt thòi được.

Tần Dược cũng đang lấy lời khai ở trong đại sảnh.

Hắn không phải là phạm nhân, lại người nổi tiếng trên mạng tại Hàng Thành.

Đối đãi với người có sức ảnh hưởng đến công chúng tương đối lớn như này, hỏi thăm cũng sẽ không quá nghiêm túc.

Huống hồ, bản thân hắn còn là người bị hại.

Người thẩm vấn hắn chính là bông hoa đẹp nhất trong sở của bọn họ, cũng vô cùng ôn nhu.

“Tần tiên sinh, xin hỏi anh phát hiện ra đám người này vào lúc nào.”

“Buổi sáng hôm nay mới phát hiện.”

“Bọn họ có làm chuyện nguy hại gì đối với anh không?” “Không có.”

“Vậy sao anh nhận định bọn họ là kẻ buôn bán ma tuý.”

“Tôi là người đoán mệnh, chỉ cần nhìn một chút là có thể nhìn thấy cuộc đời của một người, huống hồ, bọn họ còn mang theo súng.”

Lời này thật sự đã khiến cho chị gái ôn nhu này phải nhíu mày.

Phía trước còn rất tốt.

Đằng sau sao lại biến thành đoán mệnh rồi? Người này đang nói dối.

Trong lòng của người cảnh sát này lập tức cảm thấy không vui.

“Tuy anh là người bị hại, nhưng mà hi vọng anh phối hợp điều tra. Đây dù sao cũng là một sự kiện xã hội nghiêm túc, anh còn biết tình huống như thế nào không?”

“Không có!”

Cảnh sát thở dài một hơi.
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 199: Chương 199



“Tần đại sư, Mạnh Chân, lấy lời khai như thế nào rồi?”

Hai mắt của nữ cảnh sát tên là Mạnh Chân lập tức tỏa sáng, tiến tới, thấp giọng nói: “Lý đội, hắn không muốn nói thật.”

Lý Hoành Trạch tiếp nhận lời khai, nhìn thoáng qua, sau đó gật gật đầu.

“Được rồi, Tần đại sư, cám ơn anh đã dành thời gian tới, thật sự rất cảm ơn!”

“Không cần khách sáo, đây là chuyện mà một công dân như tôi phải làm.”

Hai người bắt tay, sau đó Lý Hoành Trạch tự mình tiễn Tần Dược đi.

Mạnh Chân nhìn Lý Hoành Trạch với vẻ không thể tin nổi.

Cuối cùng cũng chỉ có thể không cam lòng mà đi theo, nhìn Tần Dược lái Cullinan rời đi.

“Đội trưởng, hắn căn bản là đang nói dối, tại sao anh lại thả hắn?”

“Cái gì gọi là thả? Hắn vốn cũng không phải là tội phạm.”

“Thế nhưng mà hắn nói dối! Trong này nhất định có ẩn tình mà chúng ta không biết.”

“Đây là chuyện mà người bị hại không nguyện ý lộ ra, cô muốn điều tra chân tướng thì nên tìm trên người tội phạm. Cô bây giờ đi với tôi thẩm vấn phạm nhân đi!”

Lý Hoành Trạch mang theo Mạnh Chân, đi thẩm vấn năm người kia.

Thẩm vấn chỉ cần không ngừng lặp đi lặp lại câu hỏi. Sau đó cẩn thận thăm dò ở bên trong.

Chi tiết nhất định phải được làm rõ ràng.

Sau khi hỏi xong lần thứ nhất, cũng chính là thẩm vấn tội phạm lần thứ hai.

Mạnh Chân một mặt mơ hồ. Tam quan dường như sụp đổ.

Điều mấu chốt nhất là, năm tên tội phạm trên cơ bản đều khai rất thống nhất.

Cuối cùng không có cách nào khác, bọn họ chỉ có thể báo cáo lên trên.

Không bao lâu sau, người của cục đặc dị đến đây trợ giúp điều tra.

Người của cục đặc dị này cũng không phải là Ngụy Bân và Phạm Dương.

Người này tên là Cố Nam, hơn ba mươi tuổi, cũng không có mặc đồng phục màu trắng của cục đặc dị, mà chính là áo khoác giày da, vô cùng có khí khái tinh anh.

Hắn là người phụ trách thu thập tin tức đặc biệt tại Hàng Thành, câu thông với bộ phận bình thường.

Không bao lâu sau, lần thẩm vấn thứ ba đã bắt đầu.

Lúc này tội phạm đã 20 giờ không ngủ, hỏi một câu đều chỉ có thể nhắm mắt lại, nhưng mà rất nhanh đã bị làm cho tỉnh lại, sau đó lại lặp lại lời trước đó.

Đã lần thứ ba!

“Cầu xin các người, đừng hỏi nữa, trực tiếp bắt tôi lại, cái gì tôi cũng nhận hết.”

“Để cho tôi ngủ đi, dù là ngủ trên ghế này một hồi.” “Tôi quá mệt mỏi rồi.”

Nhưng mà, người thẩm vấn vẫn không buông tha cho hắn. Cố Nam đang ngồi nghe ở bên cạnh.

“Con rối mà anh thấy có phải là cái này hay không?”

Cố Nam nghe đối phương kể lại chuyện đã xảy ra, liền lấy ra một cái ipad, sau đó phóng lớn hình ảnh.

Hình ảnh này chính là lệ quỷ áo đỏ.

Tội phạm kia nhìn thấy hình ảnh này lập tức quá sợ hãi, điên cuồng gật đầu.

“Không sai, chính là nàng, chính là nàng.”

Trong sự kích động, hắn đụng phải ngón tay, sau đó hét thảm một tiếng “A”, ngón tay run rẩy.

“Nàng còn bẻ gãy ngón tay của tôi.”

Cố Nam lấy ra một cái kính mắt đặc thù rồi đeo lên. Rồi nhìn về phía tên tội phạm này một lần nữa.

Nhìn đến là một u hồn tản ra ánh sáng xanh biếc, hai tay sưng lên như củ cải, trên người còn có không ít vết thương, vết cào.

Nhìn thấy vậy, hắn cũng hít một hơi. “Được rồi!”

Cố Nam đi ra.

Lý Trạch Hoành, Mạnh Chân đương nhiên cũng muốn biết kết quả.

“Xin hỏi Cố chuyên gia, chuyện này rốt cuộc là như thế nào vậy?”

Cố Nam khẽ cười một tiếng: “Mấy tên tội phạm này trước mắt chính là bị Quỷ Vương - hay còn được gọi là mẹ của Tiểu Yến tập kích, đừng nhìn mặt ngoài không có vết thương gì, nhưng tay của những người này trên cơ bản đều đã bị nghiền nát, trên thân còn bị cắn rơi mất mấy phần. Loại vết thương này, trừ phi là có cao thủ trị liệu, nếu không sẽ theo bọn hắn cả đời, là hao tổn linh hồn.”

Mạnh Chân kinh ngạc nói ra: “Mẹ của Tiểu Yến là ai? Quỷ Vương áo đỏ lại là cái gì?”

Có lẽ thấy Mạnh Chân xinh đẹp, Cố Nam cố ý giải thích cho cô một chút.

“Cấp bậc Quỷ Vương như nàng ta có thể xử lý một đoàn đội trang bị áo giáp, sẽ không e ngại bất kỳ đạn s.ú.n.g hay là tên lửa tập kích.”

“Hơn nữa còn là không có bất kỳ dấu hiệu gì, công kích cũng không có cách nào ngăn cản.”

“Thực lực tối cao nhất của cục đặc dị Hàng Thành trước mắt cũng chỉ có thể đánh ngang tay với đối phương.”

“Đúng rồi, các người không có chọc giận vị Tần đại sư kia chứ?”

Lý Hoành Trạch vội vàng nói: “Đương nhiên không có, Tần tiên sinh cũng rất phối hợp với chúng tôi, sau khi lấy xong lời khai tôi liền tiễn anh ấy rời đi.”

“Lựa chọn thông minh!”

Cố Nam gật đầu, “Quỷ Vương áo đỏ chẳng là chỉ là một quà tặng nhỏ mà hắn đưa cho đồ đệ Tiểu Yến của mình mà thôi. Nếu như hắn bộc phát ra thực lực thì đại khái… không khác một quả b.o.m nguyên tử là bao đâu!”

“Chuyện này dừng ở đây đi!”

“Chọc hắn cũng không có kết cục tốt!”

Mạnh Chân nhìn hắn với vẻ mặt không thể tin nổi, cảm thấy như chui vào ngõ cụt, hỏi: “Thế nhưng mà hắn đang nói dối chúng ta, thậm chí, anh không phải nói là mấy phạm nhân này đều bị thương sao?”

“Bị thương thì sao? Cô đi bệnh viện có thể kiểm tra ra vết thương sao?”

Mạnh Chân lập tức á khẩu không trả lời được.



Lúc này, Tần Dược lái Cullinan trở về, nửa đường thì nhận được điện thoại.

“Tần đại sư, khách tới rồi, tìm anh để đoán mệnh, vừa mới đến đã quỳ xuống, nói muốn gặp anh. Anh chừng nào thì trở về vậy, tôi nhìn cô ấy dường như đang rất tuyệt vọng.”

“Ồ?” Tần Dược nổi hứng tò mò, “Còn 30 phút đồng hồ nữa mới đến, anh trấn an đối phương trước một chút đi.”

“Tôi, tôi không biết!”

“Lừa dối nha! Nếu như chút chuyện ấy còn không biết thì sau này làm sao đoán mệnh cho người ta đây.”
 
Back
Top