Tâm Linh [ Linh Lan x Liên Thanh ] - Dẫn Lối -

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
326958544-256-k829995.jpg

[ Linh Lan X Liên Thanh ] - Dẫn Lối -
Tác giả: kzinh_r8
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

"Chị cho em theo với được hong, em cũng muốn học nhiều điều để giúp Tinh Lâm lắm á, chị dạy cho em nha..."
| Truyện Do Lambus Kz viết |
- Vì do truyện sẽ không giống với kịch bản trong phim 100%, nên mình sẽ tự nghỉ ra cốt truyện của từng chap.

Nên mọi người có thắt mắc vì sao nó không giống trong phim là vì vấn đề này nhe !
[ Có idea trùng hoặc dính bản quyền liên hệ qua IG : trnkzinh._ ] Tags: aichetgiotaygirlovegiảimãkedochanhltxllphapsumuunreal​
 
[ Linh Lan X Liên Thanh ] - Dẫn Lối -
- Tóm Tắt -


- Vì đây là sản phẩm đầu nên có sai sót nhiều, mọi người có thể góp ý nha.

Tình tiết trong chuyện cũng sẽ có nội dung gần giống trong phim và phần còn lại là mình tự nghĩ xD.

- Liên Thanh bề dứ còn Linh Lan bề trên =)) gòi z hoi nên là có sai sót thì góp ý để sửa nheeee=)) Còn phần 1 đang dở nên từ từ ra ạ
 
[ Linh Lan X Liên Thanh ] - Dẫn Lối -
- Giới Thiệu -


- Truyện do Lambus Kz - Nội dung truyện sẽ dựa vào cốt truyện chính trong 3 phần bộ phim trong series " Ai chết giơ tay"1 : Kẻ độc hành2 : Ai chết giơ tay3 : Pháp sư mù( Cả 3 phần đã được công chiếu trên Netflix )- Kể chi tiết hơn, phần truyện sẽ bắt đầu từ giai đoạn Liên Thanh và Linh Lan gặp gỡ nhau lần đầu tiên, về sau Linh Lan là người giúp Liên Thanh học hỏi hơn nhiều về thế giới tâm linh để đi giúp đỡ hai người bạn của mình chính là Thụy Du và Tinh Lâm.

Từ trước như chúng ta đã thấy trong phim, Liên Thanh là một người không hề tin tâm linh có thật, từ khi cô nhờ sáp cận hòm của Quyên Hồng đào lên và đưa cho Tinh Lâm, thì Tinh Lâm lại đưa sáp cho Liên Thanh bôi và cô mở được đôi mắt âm dương sau 1 lần sử dụng.

Liên Thanh sau khi biết được Tinh Lâm còn nhiều điều khó khăn phải trải qua nên cô vẫn âm thầm đi giúp đỡ Tinh Lâm và gặp gỡ được cả Thụy Du.Từ gần gặp gỡ, Linh Lan đã lỡ dính mối duyên thầy trò..cũng có thể xa hơn nữa về những tình tiết về sau.

Note : đây là lần đầu tiên tui làm về một cốt truyện có tình tiết mở chứ không phải giống hoàn toàn trong phim nên là cũng hơi khó, tui sẽ cố gắng hết sức để làm 1 chap hoàn chỉnh, có sai sót thì mọi người góp ý nhe. ❤️
 
[ Linh Lan X Liên Thanh ] - Dẫn Lối -
1 - Hữu Duyên


" Tầm sư học đạo "

______________________________________" Từ khi ông Vú mất, ông Vú lại được trở thành ông địa, Tinh Lâm vẫn trách mình khi tin vào người cậu cố ấy.

Sự uất hận, trách oán."

Liên Thanh từ khi mở được con mắt âm dương, nàng đã tin hơn vào những gì diễn ra trong thế giới tâm linh.

Cũng một phần nào muốn giúp đỡ Tinh Lâm.

Thụy Du sau khi được chữa trị, căn xác hội trong người vẫn còn, anh cũng muốn đi theo Tinh Lâm mà giúp đỡ.

Ông Vú mất, Liên Thanh và Thụy Du cứ ngày ngày sang trò chuyện với Tinh Lâm.

Hai người khích lệ cho Lâm, nhưng mà trong Lâm lòng vẫn thấy tuổi thân vô cùng.

Tinh Lâm đã mất ba mẹ từ rất sớm, nay lại mất thêm ông Vú.

Liên Thanh ngày ngày lo lắng, sợ Tinh Lâm mất ăn mất ngủ mà chăm sóc.

Cũng đồng cảm với người bạn của mình, mẹ của nàng của mất cách đây 2 - 3 năm về trước.

Từ ngay chính cái ngày mẹ của Liên Thanh đưa linh hồn của chính mình gửi vào con gấu cho Liên Khánh ôm, ngay cái ngày mẹ Liên Thanh siêu thoát.

Đó là ngày cô mở được đôi mắt âm dương và cũng là ngày cuối cùng gặp mẹ...Động lực của Liên Thanh là Tinh Lâm, vì Lâm là người giúp cho cuộc sống của nàng vui vẻ tốt đẹp hơn, coi Lâm như là người thân của mình vậy.

Theo cái chuỗi ngày ấy, mắt của Tinh Lẫm vẫn chưa sáng hẳn, Liên Thanh ngày ngày đi theo chỉ dẫn đi bắt những linh hồn lang thang và giúp cho họ sớm siêu thoát.

Buổi sáng, cũng như thường lệ, Tinh Lâm và Liên Thanh cùng Thụy Du đi bắt linh hồn lạc chốn ở một đám ma.

" Liên Thanh tháo cái kính trấn âm để coi linh hồn người mất còn quanh đây không, phải tiễn họ an toàn tới nơi chôn cất mới được" - Tinh Lâm" Nãy giờ tui có thấy gì đâu " - Liên Thanh" Nhìn kĩ lại coi " - Liên Thanh"Đúng rồi nhìn kỹ lại đi bà " - Thụy Du" Trời ơi nãy giờ nó đi đằng sau tui " - Liên Thanh" Bà ơi có cái kính thôi mà đeo quài vậy, làm ơn tháo ra dùm tui cái " - Tinh Lâm" Đeo vô chứ, đi ngoài đường thấy tùm lum tà la rồi sao cha nội " - Liên Thanh" Mình đang hành pháp mà, thôi đi tiếp coi sao " - Thụy Du [ Tiếng cười của đám cưới hoà cùng tiếng khóc của đám ma ] " Đụng trúng cái đám cưới kìa ông " - Liên Thanh" Coi chừng hồn ma nào mà ham vui là người ta đi theo đám cưới luôn đó " - Tinh LâmTrong lúc hai người đang nói chuyện, hai bên nhà trai gái ở đám cưới liền tách hàng cho bên đám ma, những người khiên hòm dần đi ngang qua.

Đi ngang thì bỗng có một con mèo từ bên phía đám cưới nhảy ngang vào hòm.

Người khiên hòm 2 bên phía đám ma bị mất chớn, cái hòm tự nhiên rung lắc dữ dội.

Cái xác trong hòm bỗng bậc ra, làm cho 2 bên đám hoảng loạn chạy.

" Ê..ê có con mèo nhảy qua cái hòm kìa " - Liên Thanh" Có con mèo thôi mà " - Tinh Lâm " Hong..hong c..cái hòm nó rung kìa " - Thụy Du [ Tinh lâm lại gần cái hòm ]" Yên nghỉ..Yên nghỉ " - Tinh Lâm" Ây..ây ông ơi c..có cái khói màu đỏ nó tiến lại gần kìa " - Liên Thanh" Chết rồi, quỷ đó nó thấy ma mới nó lại hút linh hồn, Thụy Du cho hồn mượn xác " - Tinh Lâm" Thân nè..nhập điii " - Thụy Du" Làm gì mà ham vậy cha " - Liên Thanh" Nói nhiều quá hành pháp lẹ lên " - Tinh LâmLiên Thanh cùng Thụy Du hành pháp giúp Tinh Lâm.

Nhập quan mở căn xác hội cho hồn mượn xác, Thụy Du uống tiếp 3 chum rượu cho hồn mượn xác. [ Hồn nhập xác ] " Sao tôi ở đây, xác tôi sao lại ở đằng kia.

Có cách nào làm tôi sống dậy không.

" - Linh hồn" Số kiếp tận, có muốn cũng không được " - Tinh Lâm" L..lâm ơi c..con quỷ nó tiến lại gần chỗ Thụy Du kìa " - Liên Thanh " Lẹ lên, chỉ tui chỗ con quỷ " - Tinh LâmTinh lâm chuân bị cây kiếm hành pháp, niệm chú thu phục.

" Bên trái, ủa hong bên phải.

Đằng sau ông kìa trời ơi " - Liên Thanh [ Lạng qua lạng lại Tinh Lâm té vô bụi rơm ] " Ui cha, thôi bà cách cũ lẹ " - Tinh Lâm" Lẹ lên nó bay vô bên Thụy Du bây giờ " - Liên Thanh Quỷ thì sức mạnh cũng hơn người, pháp thuật cũng cao siêu, Tinh Lâm còn yếu thế hơn khi bị mất đi đôi mắt của mình.

Từ xa có 2 tiếng vọng lại chỗ Tinh Lâm và Liên Thanh.

3 Người hợp toàn pháp lực làm con quỷ hồn siêu phách tán.

Ba người tiến lại gần Thụy Du" Anh ơi, chị ơi, có cách nào giúp em tìm nhập lại xác không, ba mẹ của em ở nhà mong ngóng.

Em còn nhiều điều chưa làm lắm " - Linh hồn" Số em đã tận, chuyến này chị không giúp gì được " - Nguyệt Minh " Nếu mà em muốn báo hiếu cho cha mẹ, muốn một cuộc đời sau này thanh thản thì em mau mà siêu thoát.

Còn hong á, em phù hộ độ trì cho cha mẹ sống bình an là hồn em thanh thản rồi đó, xong rồi mau mau siêu thoát cũng được " - Linh Lan " Vậy là hết cách thật rồi.

Em hiểu rồi, em chỉ cần ba mẹ em bình an thì em ra đi cũng toại nguyện " - Linh hồn" Mong em bình an, ba mẹ của em anh sẽ bảo rằng chôn cất cho đàng hoàng rồi em sẽ an toàn mà đi siêu thoát " - Tinh Lâm[ Trò chuyện một hồi linh hồn xuất ra khỏi người, Thụy Dụ trở nên bình thường lại ] " Tui về rồi nè " - Thụy Du" Rồi có sao hong " - Liên Thanh " Hơi lâng lâng thôi bà, đã lắm " - Thụy Du " Ừ khoái lắm, bữa nào như Quyên Hồng đi rồi mới biết sợ " - Tinh Lâm" Trời ơi, nói cái gì mà huông dữ zậy " - Thụy DuCả 5 người về lại nhà của Tinh Lâm để ôn lại chuyện cũ.

" Ủa mà nay sao chị biết em gặp nạn mà chị tới cứu em hay vậy " - Tinh Lâm" Chị là pháp sư mà Lâm, ở nhà có bé Nguyệt Thi nữa nên là thấy mùi không lành, nên chị mới tới giúp em đó " - Nguyệt Minh" C..còn Linh Lan thì sao " - Tinh Lâm" Tui thì biết được là kiếp nạn của Lâm còn nhiều lắm.

Nên là tui phải đi theo chỉ dạy Lâm với lại bạn của Lâm nữa " - Linh Lan" À thì ra..

Linh Lan tới dạy phép cho tụi tui đúng hong, à mà giới thiệu cho Linh Lan.

Đây là Thụy Du người có căn xác hội như Quyên Hồng, còn đây là Liên Thanh người có mắt âm dương, dạo này cũng cũng biết chút ít về tâm linh rồi á " - Tinh LâmLinh Lan ngồi nhìn say đắm về phía Liên Thanh khi nàng vẫn say sưa nghe kể về những câu chuyện mà Tinh Lâm với Nguyệt Minh trò chuyện với nhau.

Ánh mắt của cô say đắm, một mối lưu luyến gì đó ở ánh mắt Liên Thanh, sự trong trẻo hồn nhiên.

Làm cho Linh Lan nhớ về tuổi xuân của mình lúc trước."

À mà Liên Thanh.

Chị nghe nói lúc trước là em không biết với hỏng tin tâm linh có thật đúng không " - Linh Lan" Hmm..dạ đúng rồi, từ cái lúc em mở được đôi mắt âm dương, em cũng nhìn thấy được mẹ em.

Thì lúc đó em mới tin được tâm linh có thật.

Với em cùng với Tinh Lâm đi hành pháp, thì em cũng tin hơn nhiều rồi " - Liên Thanh " Vậy em muốn học hỏi hơn nhiều hơn về tâm linh hong " - Linh Lan" Ghê vậy trời, nay nhận thêm đồ đệ mới nữa.

Dạy đạo cho luôn, Liên Thanh đã dữ à, để mốt cho bả gặp mấy con quỷ á Linh Lan.

Cho bả sợ " - Tinh Lâm[ Liên Thanh lụi dô lá lách của Tinh Lâm ] " Trời ơi, gặp hằng ngày rồi hong đủ quéo rồi hay sao vậy, giờ cho gặp nữa " - Liên Thanh " Thôi hai người, giờ á em muốn đi theo chị học đạo thì chị sẽ dạy cho em chịu hong ?

" - Linh Lan" Dạ em chịu " - Liên Thanh Liên Thanh cười tươi hơn mọi ngày, Linh Lan nhìn thấy bỗng lòng chợt sao xuyến.

Có lẽ, cô đã ngã lòng khi thấy nụ cười này chăng ? ______________________________________*Tóm tắt : phần đầu cuộc gặp của Linh Lan với Liên Thanh Note : đa số thoại cũng nhiều nên time mình ra chap sẽ chậm hơn t-t tại vì deadline nhiều quá nên 1 tuần mình sẽ ra tầm 2 chap hoặc hứng thì sẽ nhiều hơn.

=))) Nhìn lại poster cũ của Liên Thanh ( Hạnh Thảo ) nhìn ngầu quá
 
[ Linh Lan X Liên Thanh ] - Dẫn Lối -
2 - Dạy đạo


" Em cũng muốn học nhiều thứ lắm..chị dạy cho em nha " ______________________________________Kết thúc một ngày bận rộn, cùng những người đồng hành.

Mọi người xin tá túc ở lại một đêm ở nhà của Tinh Lâm để sáng mai tới một nơi hành pháp, Liên Thanh cũng như mọi người xin một căn phòng sau nhà, mà ở đó hình như là căn phòng này đã xây ngay tại vị trí phần mộ của Linh Lan.

" Haizz..đi ngủ thôi sáng mai còn đi phụ Tinh Lâm nữa " - Liên Thanh Linh Thanh chìm vào giấc ngủ sau một chuỗi ngày dài đi bắt vong linh, nàng vừa nằm xuống tầm vài phút.

Trong giấc mơ nàng đang ở trên một cõi lạ thường, khung cảnh mờ mờ ảo ảo.

Mọi thứ xung quanh làm cho mình như đang ở chốn tiên cảnh.

Nàng nhìn từ xa, thấy một bóng người dần tiếng lại mình.

Từ xa truyền vọng lại tiếng nói.

Thì ra Linh Lan đã xâm nhập vào giấc mộng của Liên Thanh.

" Liên Thanh, em muốn học đạo để trở nên giỏi như Tinh Lâm không ?

" - Linh Lan" L..là chị sao, Linh Lan " - Liên Thanh " Đúng rồi, là chị nè " - Linh Lan" D..dạ muốn, e..em cũng muốn học nhiều thứ lắm..chị dạy cho em nha " - Liên Thanh" Rồi nay là bài học đầu tiên cho em ha, chị theo chị " - Linh LanHai người cùng nhau, vui đùa, chỉ dạy cho Liên Thanh các trú thuật để giúp ít cho cô sau này, những cách bày biện pháp trận sẽ rất có ít cho mai sau.

Linh Lan mở một phần ký ức cho Liên Thanh xem, hai người lạc chốn đến nơi mà ngày xưa, cách đây 50 năm.

Nơi mà Linh Lan bị sát hại.

Vì là người có duyên, chỉ sau Tinh Lâm, Liên Thanh mới được Linh Lan cho xem phần kỹ ức của mình.

" Liên Thanh lại đây " - Linh Lan" Hả, sao có chuyện gì vậy chị " - Liên Khánh[ Tay chỉ về hướng mà nơi cô bị sát hại ] " Em có thấy người đàn ông kia hong, với chị nữa " - Linh Lan" E..em thấy " - Liên Thanh" Em cứ xem tiếp đi " - Linh LanMọi chuyện vẫn diễn ra trong khung cảnh đêm khuya ấy, Linh Lan vẫn đi đốt nhang ở mấy cái gò mã đêm khuya.

Nhưng mà, sau khi đốt nhang xong.

Đi ngang đoạn đường vắng, có một người đàn ông cứ đi theo sau Linh Lan.

Người đó ép Linh Lan vào một chốn gốc tre.

Họ ham hiep, còn bop co Linh Lan, làm cho cô chet một cách oan ứt, nổi uất hận của cô đã làm cô thành ra nông nỗi này.

Linh Lan có 2 phần hồn, một bên quỷ dữ một bên thiện vong.

Nhưng sau 50 năm bị trấn áp ấy cái ngày được Tinh Lâm giải oan, phần quỹ dữ đã bớt được đi phần nào.

Sau khi Liên Thanh nhìn thấy được những phần ký ức của Linh Lan.

Nàng cảm thấy ngẹn trong lòng.

Liên Thanh không ngờ được quá khứ của Linh Lan lại buồn như vậy.

" Em thấy sao " - Linh Lan" Em không ngờ quá khứ của chị như vậy, chị có oán trách người đàn ông đó lắm không ?

" - Liên Thanh" Hmm..sau cái ngày chị được Tinh Lâm giải oan cho chị, người đàn ông đó cũng bị trả nghiệp nên chị cũng không còn oán hận ai cả.

À !

Mà hôm nay chị dạy em nhiều điều như vậy, em đã hiểu hơn được phần nào về thế giới tâm linh chưa ?

" - Linh Lan" Em hong ngờ trong thế giới tâm linh này nhiều thứ hơn em tưởng " - Liên Thanh " Hửm..

ý em là sao " - Linh Lan" Ý em là á..nhờ có chị nè, em mới hiểu được nhiều hơn, chị dạy em cách bài trí pháp trận nè.

Nên là em học được nhiều thứ lắm.

Em cảm ơn chị nhaa...

" - Liên Thanh" Hỏng có gì nè, sau này chị cũng sẽ đồng hành với em nhiều hơn.

Nên là có gì khó thì hỏi chị ha " - Linh Lan" Dạ chị.."

- Liên Thanh Linh Lan từ từ tan biến, Liên Thanh chưa kịp hỏi thêm vài câu thì đã giựt mình tỉnh giấc.

Lúc Liên Thanh tỉnh dậy, bây giờ đã là 7 giờ sáng rồi.

Nàng vẫn nhớ như in giấc mơ hôm qua, Linh Lan chỉ dạy cho mình những thuật hành pháp và cách bày trận ra sao.

Có lẽ, nó sẽ giúp ít cho cô ngày hôm nay nhiều lắm.

" Sáng rồi dậy đi cả nhà ơi, nay mình có việc nè " - Tinh Lâm[ Tinh Lâm cầm hai cái nắp nồi, đi xung quanh từng phòng đập đùng đùng ] " Trời ơi, Lâm ơi là Lâm ông có biết đây giờ là mấy giờ hong mà ông đi phá giấc ngủ của tui vậy " - Liên Thanh" Mới 7 giờ mấy sáng mà đập đùng đùng ành ành zậy rồi không cho ai ngủ là sao ?

" - Thụy Du" Lâm ơi là Lâm còn sớm mà " - Nguyệt Minh" 7 giờ rồi, mặt trời vừa lên .

Mọi người tính khi nào mới dậy hành pháp hã !?

1 giờ mình có hẹn đó coi sao cho đặng.

Đừng có để mặt trời lên tới đỉnh rồi mới đi nha trời " - Tinh LâmMọi người thức dậy sau cái tiếng đùng đùng ành ành từ hai cái nắp nồi va đập liên tục vào nhau.

Người thì đi thắp nhang mong bình an, người thì đi tập thể dục, người thì đi vệ sinh cá nhân.

" Lâm..Lâm nay mình đi đâu vậy ?

" - Thụy Du" Tui được một cô mời tới, cô đó nói là nhà cổ có một người con gái cứ như người vô hồn, từ sau cái lần mà chết hụt ở cái giếng sau nhà á.

Nên là cổ mời tui tới để coi sao " - Tinh Lâm" À..theo như tui biết thì em này vía tụ hợp không đủ, nên mới như vậy á " - Linh Lan" Linh Lan nói đúng, có lẻ nữ này số chưa tận, nhưng mà lúc chết hụt.

7 vía thì chưa lấy được hết nên mới như vậy " - Nguyệt Minh" Vậy bây giờ tụi mình sắp xếp rồi 1 giờ đi ha mọi người " - Liên ThanhĐúng 1 giờ chiều.

Cả năm người có mặt tại một căn biệt thự.

Nơi mà Tinh Lâm đã kể. [ Tinh Lâm bấm chuông cửa gọi lớn ]" Dạ cho con hỏi có ai ở nhà không ạ !

" - Tinh LâmỞ phìa cửa nhà chạy ra tới sân, thì ra còn một chị giúp việc trong căn nhà này nữa.

" Dạ cậu kiếm ai " - Người Giúp Việc" Dạ con tới đây để kím cô Lam á.

Có cô Lam ở nhà hong cô " - Tinh Lâm" Có á !

À mời cậu vào nha " - Người giúp việcCô người làm của nhà này tên là Vân, cổ làm cho căn biệt thự này tính tới nay là 20 năm rồi, mọi chuyện trong nhà này cô Vân cũng biết cũng rất nhiều chuyện, kể cả chuyện con của cô chủ mình bị như vậy là vì sao.

Cô Lam, là người mà được Lâm kể.

Nhà cô có một người con gái tên là Quyền Trinh.

Con gái cô chỉ mới 18 tuổi thôi, vì nghỉ quẩn trong một lần bị áp lực về mọi thứ xung quanh, gia đình, bạn bè về cả học tập.

Khiến Trinh cảm thấy mình cảm giác như bị đè nặng về mặt tinh thần, nên cô chọn cách tự vẫn nên đã nhảy xuống giếng đằng sau nhà của mình. [ Tinh Lâm cùng những người còn lại vào nhà để gặp cô Lam ] " Chào con nha Tinh Lâm " - Cô Lam " Dạ chào cô " - Tinh Lâm" À..mấy cô cậu này là " - Cô Lam" Dạ đấy là những người đồng hành với von để giúp cô á " - Tinh Lâm" Cô chào tụi con nha " - Cô Lam" Dạ con chào cô " - Liên Thanh - cùng những người khác " Cô kể cho con sơ qua về chuyện của con gái cô được không ạ ?

" - Tinh Lâm" Chuyện là, con cô nó nghỉ quẩn.

Nên là bé nó nhảy giếng xong rồi chết hụt " - Cô Lam" Con bé này giống tui lúc trước, tui trước cũng chết hụt.

Nhưng mà là treo cổ " - Thụy Du" Mà từ ngày con bé được cứu, lúc từ viện về.

Con bé cứ thẫn thờ sao á con, cứ lẫn quẩn trong nhà như người mất hồn " - Cô Lam" Theo như con biết, thì con cô chưa thu đủ bảy vía của mình.

Nên người cứ thẫn thờ vậy á cô " - Tinh Lâm" Dạ..Tinh Lâm nói đúng, giờ chỉ cần thu lại đủ bảy vía cho bé nó.

Thì con cô sẽ trở lại bình thường " - Nguyệt Minh " Vậy mong cậy vào mấy con nha, à mà đi đường xa như vậy mấy con tìm được chỗ trọ qua đêm chưa ?

" - Cô Lam" À..dạ chưa, tại tụi con sợ tới trễ nên tranh thủ tìm nhà cô trước " - Tinh Lâm" Sẵn đây nhà cô còn dư mấy phòng trống, nên cô sẽ kêu Vân dọn đồ rồi thu dọn phòng cho tụi con ở ha " - Cô Lam" Dạ con cảm ơn cô " - Tinh LâmMọi người cùng cô Vân thu dọn phòng, hên sao vẫn còn trống phòng cho 5 người, mỗi người một phòng.

Liên Thanh được Linh Lan đi theo phù hộ như trước kia cái cách mà Anh Địa giúp Liên Thanh lúc trước vậy, nhưng mà bây giờ Anh Địa đã không còn nữa vì cứu Liên Thanh mà tinh lực dần dần tan biến.

Phép thuật cũng không còn cao siêu, bây giờ chỉ là một ông địa bình thường, phép thuật cũng không được cao siêu, đạo hạnh cũng không nhiều nữa.

Tinh Lâm và mọi người quyết định ở lại mấy hôm, để giúp con của cô Lam.

Để theo dõi em và giúp em tìm lại được đủ 7 vía của em. ______________________________________*Note : này là phần mở đầu câu chuyện áp dụng những gì mà Linh Lan dạy cho Liên Thanh để giúp đỡ Quyền Trinh để tìm lại được 7 vía của em. ;-; dạo này lười với bị ý tưởng nên là 1 tuần chắc 2 chaps thôi
 
[ Linh Lan X Liên Thanh ] - Dẫn Lối -
3 - Tìm Lại


" 7 Trái dưa hấu, mỗi trái sẽ tượng trưng cho 1 vía của Quyền Trinh "______________________________________Vẫn như thường lệ, Tinh Lâm vẫn là người dạy sớm nhất.

Đi thắp nhang những nơi có bàn thờ trong căn biệt thự.

Lâm hít được những mùi tàn nhang, với hương thơm thoang thoảng.

Vì người mất đi thị lực, những giác quan khác của họ thường nhạy cảm hơn rất nhiều.

Đứng trước bàn thờ tổ tiên của gia đình cô Lam, Lâm lặng lẽ cầm mấy nén nhang lên rồi đốt chúng.

" Dạ, nay là con mới tới.

Linh ứng độ trì..Mong ông bà cũng phù hộ cho con vạn sự bình an.

Mọi điều như ý.

" - Tinh Lâm[ Tinh Lâm thắp 3 nén nhang rồi lại tới chỗ ông thổ Địa ] " Địa linh, Địa ứng.

An cư lạc nghiệp.

Nay rằm nên con cho ông một điếu thuoc nha.

Hút ít, chứ hút nhiều quá bị phổi " - Tinh Lâm[ Đốt xong điếu thuốc Tinh Lâm đi vào nhà, nghe tiếng người trong bàn thờ tổ tiên nên đi vào coi xem có ai ở đó ]" Dạ, con là Liên Thanh.

Mới chuyển về hôm nay để giúp cho cô Lam.

Mong tổ tiên độ trì, để con giúp cho con gái cô Lam mong chóng bình phục " - Liên Thanh " Dữ trời, nay đốt nhang khấn vái luôn ta " - Tinh Lâm" Đúng rồi, mình làm cái gì cũng phải biết trước biết sau mà ông.

Linh Lan dạy cho tui nhiều điều mới lắm á " - Liên Thanh " À....thì ra, thích Linh Lan rồi chứ gì.

Dạo này thấy ngủ sớm không nha.

Vô mộng để nói chuyện với Linh Lan ha sao dợ " - Tinh Lâm" Quỷ sứ hà, ai có đâu trời ơi " - Liên Thanh [ Liên Thanh quýnh vô vai Tinh Lâm một cái chát rồi chạy về phòng ]" Ui cha !

Trời ơi bộ nói sai ha sao mà quýnh người ta xém bể phổi luôn vậy bà Thanh ?

" - Tinh Lâm Đúng 8 giờ, mọi người có mặt để ăn sáng do cô Vân nấu.

Bữa sáng khá là thịnh soạn, do là nhà có khách.

Nên cô Lam biết nên đã dặn làm cho nhiều món ăn để bồi bỗ sức khoẻ cho mọi người.

" Trời, buổi sáng thôi mà cô có cần làm nhiều món vậy hong ?

" - Tinh Lâm" Mấy con đừng có khách sáo, ăn thật nhiều để lấy sức nữa " - Cô Lam" Dạ vậy tụi con cảm ơn cô " - Tinh Lâm" Lâu rồi con mới ăn được bữa đầy đủ vậy luôn á cô, chứ bữa giờ tàn ăn bánh mì với mì gói, ngán muốn chết " - Thụy Du" Ủa ?

Bữa giờ hong về nhà hay gì vậy ?

" - Tinh Lâm" Hong, bữa giờ ba mẹ đi công tác rồi.

Với nhà bị khoá cửa, cô giúp việc cũng về quê rồi.

Nên là có ai đâu mà mở cửa nhà cho tui dô " - Thụy Du" Tội nghiệp vậy, sao hỏng qua nhà Tinh Lâm " - Liên Thanh " Thì tui qua được một bữa rồi đó, vẫn ăn mì gói nên ngán quá.

Nhà Lâm cũng không có gì ăn nhiều nữa " - Thụy Du" Tui xin lỗi, tại hỏng có ông Dú.

Tui không biết nấu mấy món phức tạp.

Xin lỗi ông nhiều nghen " - Tinh Lâm" Còn tui thì lo đi bán nên hỏng qua được nhiều, còn bận chăm Liên Khánh nữa.

Giờ gửi nhỏ ở bà Năm rồi nên không lo " - Liên Thanh " Vậy thôi mấy đứa ăn đi nha.

Cô lên coi Quyền Trinh sao rồi " - Cô Lam" Dạ cô " - Tinh Lâm[ Sau khi cô Lam đi, mọi người hội ý ]" Làm sao để biết được mà thu vía của bé Trinh bây giờ, có ai có cách không " - Tinh Lâm" Bên chị thì không rành về việc tìm vía này, chị chỉ biết bắt hoặc giữ thôi còn việc tìm thì chị thua rồi " - Nguyệt Minh " Haizz...

Vậy là không còn cách nào sao " - Tinh Lâm" Để chị đi nghiên cứu, có rồi chị sẽ báo cho em " - Nguyệt Minh " Tìm vía này chắc sẽ cần một người tìm bé Quyền Trinh mới được.

Hmmmm " - Tinh Lâm[ Mọi anh mắt đổ dồn nhìn vào Thụy Du ]" Tui biết mà, cái gì cũng tới tay tui " - Thụy Du" Đúng ời, tại vì ông là người duy nhất có căn xác hội trong cái nhóm này.

Hiểu hong ?

" - Tinh Lâm" Rồi..rồi nào biết được cách rồi kêu tui ra " - Thụy DuSau buổi ăn sáng ấy.

Liên Thanh, Tinh Lâm, cùng Thụy Du đi tìm hiểu về nơi mà gia đình cô Lam ở.

Đi dò hỏi tin tức sâu hơn về gia đình cô Lam.

Liên Thanh thì đi tâm sự với cô Vân, người làm việc bấy lâu nay tại ngôi nhà này."

Cô có biết bé Trinh bị vậy được bao lâu rồi hong " - Liên Thanh" Chắc cũng được 1 - 2 tháng gì rồi, cô chỉ biết là từ lúc tỉnh tới bây giờ cô chủ cứ bị vậy thôi hà " - Cô Vân" À mà cô có biết tại sao bé nó ra nông nổi vậy không cô " - Liên Thanh " Cũng không dấu gì cô, cô chủ cũng bị mẹ mình làm áp lực dữ lắm.

Cứ bắt cổ phải đạt hạng nhất trong lớp để được đi du học.

Nên cô Trinh thấy áp lực từ nhiều phía, nên đâm ra nghỉ quẫn như vậy " - Cô Vân" Thì ra, bé nó chịu nhiều áp lực quá nên cũng nghỉ quẩn.

Bé nó có đi chơi thường xuyên hong cô " - Liên Thanh" Dạ không cô.

Cô Trinh đi học dường như 24/17 luôn á.

Tại sáng chiều học ở trường rồi về nhà lại ăn uống, sáng dậy lại đi học.

Nó cứ lặp lại liên tục như vậy " - Cô Vân" Haizz, áp lực như vậy là đúng rồi.

Ba mẹ còn kỳ vọng cao như vậy, bé nó hỏng được nghỉ ngơi.

Nên stress dữ lắm cô ơi " - Liên Thanh Liên Thanh và cô Vân vẫn tâm sự với nhau như vậy.

Còn bên Tinh Lâm với Thụy Du đi dò xét xem căn nhà này có gì bất thường không.

Hai người đi sau nhà, Tinh Lâm bỗng thấy lạnh sống lưng, không biết luồn gió từ đâu.

Nhưng mà bây giờ chỉ mới chiều thôi.

Sao mà gió lạnh tới như vậy được ?"

Du..Du ông có thấy lạnh không vậy " - Tinh Lâm" Có ông ơi, nãy giờ đi sau lưng mà cái cột sống tui nó lạnh từ trong tủy lạnh ra luôn đó ông " - Thụy Du" Trời ơi, dẫn đường mà đi sau là sao vậy " - Tinh Lâm" Dẫn đường nhưng mà cũng biết sợ mà trời " - Thụy Du" Thôi chiều rồi, nãy giờ đi kiếm cũng không có gì bất thường nên là đi vô lại đi, Đi ăn cơm " - Tinh Lâm" Ờ ha !

Bụng tui cũng đói dữ lắm rồi.

Thôi..thôi dô ăn cơm " - Thụy Du[ Sau khi cả hai đi vào lại nhà thì có một cái bóng đen núp sau bụi chuối quan sát những gì hai người làm, một cái bóng đen thui thùi lùi, nó đen như những gì Tinh Lâm không thấy =)) ] Năm giờ chiều, cả nhà tụ họp lại.

Lúc này trên bàn ăn đã có thêm Quyền Trinh tham gia.

Cô Vân bắt đầu dọn bữa cơm và mời mọi người.

Một bữa chiều đầy đủ.

Nhưng mà nét mặt của Quyền Trinh vẫn như vậy, con bé nó cứ thẩn thẩn thờ thờ.

" Dạ mời mọi người ăn cơm " - Tinh Lâm" Dạ mời mọi người ạ " - Liên Thanh" Mời chị mời cô ăn ạ " - Thụy Du" Mấy con tự nhiên nha " - Cô Lam" Dạ cháo của cô chủ " - Cô VânSau khi nhìn chén cháo, cô Vân cầm muỗng đút cho Trinh.

Trinh mặt vẫn thờ thẩn.

Có gọi đến chừng nào thì cô vẫn không ăn.

Đang ngồi thì bỗng có một luồng khói đen nhập vào người Quyền Trinh.

Cô la gầm gừ một tiếng, rồi đẩy ghế ra.

Người cứ như bị ai điều khiển rồi đi ra cái giếng đằng sau nhà."

Thôi..thôi chết rồi, có người nhập rồi Lâm ơi " - Liên Thanh" Được rồi chuẩn bị đồ, chuẩn bị hành pháp " - Tinh Lâm...To Be Continue ______________________________________*Note: =))) Dạo này sức khoẻ bệnh lên bệnh xuống nên là chap sau sẽ có chậm tý nha mấy keo.

Mận đồ đó keo, kiếm mm otp hím xĩu T-T

- Nhớ vote cho tui thêm xí động lực nhen 👉👈
 
[ Linh Lan X Liên Thanh ] - Dẫn Lối -
4 - Tìm Lại [ 2 ]


" 7 trái dưa hấu, mỗi trái sẽ tượng trưng cho 1 vía của Quyền Trinh.

"______________________________________" Chuẩn bị hành pháp " Liên Thanh cùng Thụy Du chuẩn bị đồ, còn về phía Tinh Lâm với Nguyệt Minh thì chạy về phía của Quyền Trinh đi ra cái giếng sau nhà.

Dí được tới nơi, Lâm thấy cô đang đứng trước cái giếng.

" Nè..nè em tính làm gì vậy hả ?

" - Tinh Lâm" Giờ không phải là hồn vía của Trinh nữa, có người khác nhập rồi.

Ngươi là ai " - Nguyệt Minh" Tôi phải có người thế mạng, mấy người có quyền gì mà ngăn cản tôi hả ?

" - Linh Hồn" Nè..tại sao không đi nói gia chủ, người ta cúng cho mà siêu thoát.

Chơi cái trò gì ác vậy " - Tinh Lâm" Thiên linh, địa linh, âm dương linh.

" - Nguyệt Minh [ Nguyệt Minh cầm lá bùa đọc chú rồi ném về phía Quyền Trinh, linh hồn được xuất ra khỏi người Quyền Trinh và thu lại trong lá bùa ]" Còn đứng đó nữa, mau mau giàn trận " - Tinh LâmBên phía Liên Thanh và Thụy Du cũng vừa tới.

Liên Thanh cùng với Tinh Lâm liền bày biện trận đồ, đồ cúng, đèn cây và 3 chum rượu.

" Lẹ lẹ lên uống coi " - Liên Thanh" Từ từ tui dở uống rượu gần chết " - Thụy DuKhi Thụy Du uống tới chum rượu thứ ba thì Nguyệt Minh lại gần rồi đưa lá bùa cho vào miệng Thụy Du.

Hồn Thụy Du bây giờ đã xuất ra, trong người hiện tại là một linh hồn khác.

Quyền Trinh lăn ra bất tỉnh.

" Nói, tại sao lại muốn bắt Quyền Trinh thay thế mạng cho ngươi " - Nguyệt Minh" Tôi..tôi chỉ muốn đi siêu thoát nhanh thôi.

Tôi ở cái giếng này hàng chục năm qua rồi " - Linh hồn[ Giọng nói thều thào của linh hồn đáng sợ ] " Siêu thoát có nhiều cách, tại sao lại chọn cách tàn nhẫn như vậy.

Con bé nó vô tội mà " - Tinh Lâm" Nếu mà siêu thoát theo cách này, ắt nghiệp đầu thai kiếp sau khó mà làm người " - Nguyệt Minh[ Linh hồn khóc lóc kể ] " Nhưng tôi muốn được chậm siêu thoát, vì dại dột mà tôi thành ra như vậy " - Linh hồnThật ra linh hồn này là nữ, trước đây sau khi nhà cô Lam cất lên thì đây là nhà của một quan lại ở hàng trục năm về trước.

Hồn cô gái này tên là Minh Anh.

Là cô con gái cả của ông Minh Phong là địa chủ của cái xã Phú Đông.

Ông Quân thì giàu nhất thì không ai giàu nhì trong cái xã này đâu. / Note : mấy cái tên với quận huyện là tui nghỉ á, chứ tại tui hong lấy 100% trong phim nên là idea tự nghĩ hết nha👁️👄👁️.

- Reveals : cô Minh Anh là người đồng tính. / Là con gái cả mới bước sang tuổi đẹp nhất của thời thanh xuân con gái, theo như tục lệ xưa của xã hội cũ thời phong kiến thì con gái mới lớn là độ tuổi phù hợp để đi lấy chồng rồi.

Nhưng mà, cô biết mình từ trước không có cảm tình với con trai.

Mỗi lần thầy, mợ cô có dẫn ai tới coi mắt.

Cho dù là nhà giàu, học thức cao, tướng tá bảnh bao đi chăng nữa.

Cô Minh Anh vẫn không có thiện cảm gì với mấy người đó hết á. [ Thuật lại buổi ra mắt ] " Nay thầy lại dẫn người đến ra coi mắt sao " - Minh Anh" Thầy thương con, nên mới kiếm đó đa " - Ông Quân" Con bảo thầy, con không muốn xem mắt.

Có trai nào mà còn thấy được " - Minh Anh" Thầy thương, nên thấy mới kiếm cho con.

Mợ thấy con lớn rồi, phải kiếm gia đình nào cho đặng để được phúc con sau này chứ " - Mẹ của Minh Anh" Nhưng con nói rồi.

Con quyết không đồng ý " - Minh Anh" Thầy nói rồi.

Con phải coi, mai thầy hẹn với nhà ông bà cả ở xã trên rồi.

Con trai hai người đó cũng đồng ý tới xem mắt, con coi sao cho đặng mà gặp người ta " - Ông Quân" Con không xem " - Minh Anh Minh Anh hậm hực đi vào phòng.

Đến tối, cô cùng với đày tớ lẻn lấy xe mà đi tới xã Kiều Minh để gặp người mình thương.

Người đày tớ cũng thấu hiểu được nổi lòng của cô Minh Anh mà lấy xe chở cô rồi bao che cho cô nữa.

Người mà cô Minh Anh thương là con gái út của ông Minh Mạnh.

Nàng tên là Ánh Nguyệt, hai người cũng quen biết.

Chơi thân với nhau từ thơi nhỏ xíu xiu, từ ngày Ánh Nguyệt đi du học khoảng 3 năm trở lại hai người dần có tình cảm khác biệt với nhau.

Nói chung là không phải tình cảm bạn bè bình thường nữa rồi.

Chuyện hai người yêu nhau bắt đầu từ cái ngày Ánh Nguyệt đi du học về.

Cả hai trò chuyện, thấu hiểu nhau hơn.

Ngày sinh nhật thứ 18 của Ánh Nguyệt.

Minh Anh hẹn cô ở góc sông như mọi lần cô với nàng hay gặp nhau tâm sự.

Minh Anh bày tỏ tình cảm của mình ra, mạnh dạn hết sức để tỏ lòng thương nàng.

" Sau mấy năm nay, chị đi du học ở Đức về.

Hai ta có duyên gặp lại trò chuyện với nhau.

Chị cũng thấy thương em lắm đa " - Minh Anh" Em cũng thương chị.

Mà nghĩ sao cho đặng em sợ tình cảm của em với chị bị người ta dòm ngó, em cũng rầu lắm " - Ánh Nguyệt" Miễn là em thích, chị sẽ đồng ý bỏ hết mà đi theo em.

Dù là chân trời gốc biển " - Minh Anh" Em..em thương chị " - Ánh Nguyệt" Chị cũng thương em " - Minh Anh" Thôi chị về, mai còn mần phụ thầy nữa " - Minh Anh" Dạ chị đi thận trọng " - Ánh NguyệtMinh Anh lủi thủi đi về chiếc ô tô mà đầu thì vẫn nhìn Ánh Nguyệt cho tới lúc ô tô chạy thật xa thì cô mới không nhìn nữa.

Bi kịch bắt đầu từ đây, cái ngày xem mắt giữa cô Minh Anh với con trai của ông bà cả xóm trên.

Cô Minh Anh một mực không muốn xem mắt, mà gia đình lại đồng ý chấp nhận lấy của hồi môn rồi gả cô Minh Anh đi.

Cô nghe được đày tớ kể lại trong lòng cảm thấy đau nhói, tim như hụt 1 nhịp vậy.

Lời của mình hứa với Ánh Nguyệt bây giờ lại bị xua tan chỉ vì buổi xem mắt.

Càng sốc hơn thì cả hai nhà đều định hết ngày lành tháng tốt cho đôi bên có đám cưới.

Minh Anh đang làm ở kho lúa thì chạy ngay về nhà của mình.

Bước tới nhà gặp thầy với mợ đang nói chuyện bàn tính về vụ đám cưới của cô.

" Tại sao thấy với mợ đối sử với con như vậy, con đã nói con không muốn xem mắt.

Hai người còn hẹn ước với người ta lấy của hồi môn rồi còn định hẹn ngày lành tháng tốt cho con làm đám cưới nữa " - Minh Anh" Thầy đã quyết, con phải theo.

Mần sao coi cho đặng.

Thầy nói rồi đó, thầy lấy của hồi môn của người ta rồi con phải chấp nhận lấy con trai của họ " - Ông Quân" Thầy...thầy mần chi thì mần, nhưng con không chấp nhận " - Minh Anh " Coi sao cho đặng, mặt mũi gia đình mình nữa.

Hẹn rồi không hủy được đâu con " - Mẹ Minh Anh Minh Anh nghe xong câu đó lập tức đi vô phòng của mình.

Nằm ôm gối khóc xước mướt, bỏ ăn bỏ uống.

Cô viết một tấm thư tay, rồi đưa người gửi cho Ánh Nguyệt.

Ai biết được, đó là tấm thư cũng là lời cuối cùng cô dành cho cô. [ Nội dung ] Ánh Nguyệt, chị mong em đọc hết tâm tình của chị vì chị sắp không gặp em nữa rồi.

Thầy với mợ của chị đã định ước cho chị để cưới một người con trai.

Chị biết, tình cảm của chị dành cho em cũng như em dành cho chị cũng rất nhiều.

Nhưng tiếc thay, chị với em không đến được với nhau đàng hoàng như người ta.

Mần chi thì mần nhưng chị vẫn muốn cho mọi người biết chị yêu em biết nhường nào.

Có lẽ, đây là lời nói cuối của chị rồi.

Mong em vẫn thương chị nhé, chị cũng không biết làm sao cho đặng nên mới làm như vậy.

Mong em có kiếm được thay thế chị, họ sẽ tốt và không bỏ rơi em.

Tạm biệt Ánh Nguyệt của chị.

Sau khi nhờ người truyền lại bức thư tay đó, Minh Anh quyết định đi tới cái giếng sau nhà.

Cái giếng đó cũng là cái giếng đã tồn tại tới bây giờ ở nhà cô Lam.

Minh Anh chọn cách tự ngâm mình vào dòng nước ở giếng sâu này.

Vì Minh Anh không biết bơi, nên sự ra đi của Minh Anh cũng nhanh hơn.

Sáng ngày hôm sau, đày tớ đi lấy nước thì phát hiện xac của cô ở trong giếng mới báo lại cho thầy mợ biết.

Hai bên gia đình cũng khá bất ngờ khi cô làm việc như vậy.

Ánh Nguyệt sau khi đọc bức thư thì lo lắng không nguôi.

Chỉ nghỉ đây là lời nói giỡn, sau khi nghe được tin tức của người mình thương bị như vậy, lòng cô đau thắt, như bị thứ gì đâm qua tim vậy.

Nàng không ngờ, Minh Anh lại dại dột đến như vậy.

Khi cô tới dự đám của Minh Anh.

Tim như động lại một thứ gì đó, tư cách của nàng tới không phải là người Minh Anh thương mà chỉ là bạn, nên nàng mới được mời.

Nhìn lên bức ảnh của Minh Anh, cô nén lại nổi đau trong lòng.

Tới thắp cho cô vài nén nhang rồi lẳng lặng mà ngồi lên ô tô của mình.

Có lẽ vì nén cảm xúc của mình không được nữa, Ánh Nguyệt oà khóc sự đau đớn này ai thấu được lòng cô bây giờ.

Tình cảm chắc trở, nay người cô thương cũng bỏ cô đi mãi mãi. [ Cô oán trách ]" Tại sao vậy Minh Anh !

Chị hứa cùng đi theo em.

Dù là chân trời gốc biển mà.

Nay sao chị lại bỏ em đi vậy " - Ánh NguyệtCô vừa nói vừa khóc nức nở.

Sự tuổi thân tột cùng.

Hai người thề non hẹn biển biết bao nhiêu lời, mà giờ lời hứa vẫn còn nhưng mà người hứa thì đâu mất rồi...Còn về phía Minh Anh, tự tử thì là cái nghiệp khó siêu thoát nhất.

Linh hồn cô bị giam cầm quanh quần ở cái giếng đó.

Khó mà được chấm siêu thoát, trừ khi có người thế mạng, nhưng điều này thì khó mà đầu thai được thành người.

Cô còn những điều chưa làm xong ở kiếp này.

To be Continue....______________________________________

=)) Vibe hợp đồ đó * Note : 3 chap lận tutu tại dạo này học nhìu quá tui ga chap chậm chĩu với bí idea nữa nên ai góp tý idea đi ặ 🤏

Content của Minh Anh với Ánh Nguyệt là ở xã hội xưa nên tui cũng không biết nhiều về những cặp đôi đồng tính ở thời kì đó nên có hơi lạc quẻ chíu 😔
 
[ Linh Lan X Liên Thanh ] - Dẫn Lối -
=))) hong có gì đâu


Tui chỉ mún nói là Happy Birthday to me hoy iu cả nhà tối tui ga chaps 🥴
 
[ Linh Lan X Liên Thanh ] - Dẫn Lối -
5 - Tìm Lại [ 3 ]


" 7 trái dưa hấu, mỗi trái sẽ tượng trưng cho 1 vía của Quyền Trinh.

"______________________________________Về phía Ánh Nguyệt, nghe nói cô được gả cho một con trai của ông bà tá điền khá lớn.

Từ đó thì không còn nghe tin tức gì nữa.Quay về phía thực tại, Minh Anh muốn được siêu thoát thật nhanh, chứ không mình vẫn làm oan hồn lẫn quẩn ở chốn này.

Muốn được siêu thoát.

Cô nghe ngóng được con bé Quyền Trinh từng chết hụt, cũng mở được phần nào của căn xác hội.

Nên đã nhập vào con bé mà dẫn dụ con bé "tu van" thêm một lần nữa để mình được siêu thoát.

Ma da thì thường hay kéo người để tìm được người thay thế mình nên buộc Minh Anh phải làm điều đó.

Sau khi nghe được toàn bộ câu chuyện, mọi người cũng hiểu được nổi lòng của Minh Anh.

Linh Lan từ đâu xuất hiện và nói chuyện với Minh Anh.

" Nãy giờ tui cũng nghe được sự tình của cô rồi, thôi hay giờ tui cho cô đi siêu thoát nha.

Đừng có làm chuyện như vậy nữa, đức của bản thân khi đi siêu thoát sẽ không còn đâu " - Linh Lan" Trời ơi !?

Đâu ra dị bà " - Tinh Lâm" Nãy giờ đi núp coi có gì khó ra giúp á mà " - Linh LanLinh Lan bắt đầu đọc thần chú gì đó rồi chỉ tay vào phía Thụy Du.

Một luồng ánh sáng hào quang đi tới phía Thụy Du.

Minh Anh cũng xuất hồn ra khỏi xác Thụy Du, cái khói đỏ đó cũng không còn nữa.

Ở phía xa, có một cánh cửa ánh sáng toả ra loá mắt.

" Giờ thì cô đi được rồi đó.

Nhớ tích đức thiệt nhiều nha.

Sau này nhớ làm một người thật tốt " - Linh Lan" Um, tôi biết rồi.

Ơn này tôi không biết trả thế nào nữa " - Minh Anh" Ơn nghĩa gì, nghĩ cho mình trước đi kìa " - Linh Lan" Cảm ơn cô nhiều nha " Minh Anh" Tạm biệt !

" - Linh LanNói xong Minh Anh đi vào nơi có ánh sáng chói mắt ấy, cánh cửa cũng từ từ mờ dần.

Hồn của Quyền Trinh cũng được nhập về.

Thụy Du cũng vừa tỉnh lại.

Linh Lan cũng biến mất" Ủa ?!

Chưa kịp hỏi nữa Linh Lan nữa " - Tinh Lâm " Có sao hong vậy ông " - Liên Thanh" Hong sao khoẻ re à, mà mốt cho rượu nhẹ xíu nha cha nội " - Thụy Du" Rồi mốt mua rượu đế cho uống " - Tinh Lâm" Ông tha tui dùm cái đi, qua coi Quyền Trinh sao kìa " - Thụy Du" Bé nó ổn, nhưng hồn vía chưa đủ vần lờ đờ vậy à " - Nguyệt Minh" Haizz giờ không có cách sao mà kiếm được hồn vía của bé nó đây " - Tinh Lâm" Hết cách rồi sao mọi người " - Liên ThanhTinh Lâm cùng mọi người dọn dẹp nơi xung quanh cái giếng, rồi trừng bày đồ cúng thắp vài nén hương.

Cũng đã khuya nên mọi người ai về phòng nấy ngủ.

Liên Thanh cũng vậy, nàng cũng về phòng của mình.

Không biết vì sao hôm nay nàng rất mệt mỏi, vừa nằm xuống là ngủ ngay.

Trong giấc mơ cô bị Linh Lan làm tỉnh dậy bới tiếng đùng phát ra từ nắp nồi.

" Giậc mình hà " - Liên Thanh" Hôm nay Liên Thanh thấy sao " - Linh Lan" Tui thấy Minh Anh cũng không phải là một linh hồn xấu, chỉ là tình thế bắt buộc nên cổ mới làm vậy thôi " - Liên Thanh" Còn tui thì thấy câu chuyện của cổ hao hao giống tui với Liên Thanh á " - Linh Lan" Ý chị là sao ?

" - Liên ThanhLinh Lan nói ra câu nói đó vì từ ngày cô đi theo Liên Thanh để chỉ dạy cho nàng, cô cũng có gì đó rung động với nàng rồi.

Chỉ là không giám nói, hôm nay cô nghe được câu chuyện của Minh Anh mới hiểu được rằng tình yêu cũng ngang trái không kém.

Cô sợ mình là người âm nữa làm sao mà có thể theo cô đời đời suốt kiếp như vậy được.

" Tui...cũng không biết nữa, nhưng mà từ ngày tui gặp Liên Thanh.

Tui thích Liên Thanh dữ lắm " - Linh Lan" Em cũng thích chị nữa " - Liên Thanh" Tui có gì đâu mà Liên Thanh thích ?

" - Linh Lan" Tại em thấy chị giỏi quá trời, cái gì cũng dạy được cho em á " - Liên Thanh" Liên Thanh có..có ngại khi thương một người âm không ?

" - Linh Lan" Hong sao đâu.. cho dù âm dương cách biệt em một lòng thương chị là được mà " - Liên ThanhCô nhìn nụ cười của Liên Thanh lòng cũng cảm thấy xúc động.

Giá như cô là người dương, thì bây giờ đã có thể chăm lo cho Liên Thanh được kỹ càng hơn. / 🥴 Mấy chap sau tui có nên cho Linh Lan siêu thoát chuyển kiếp sang người khác nhưng mà vẫn nhớ được ký ức cũ khum ? / Nhưng về phần Quyền Trinh, Liên Thanh cũng không biết làm cách nào để kiếm lại được phần hồn cho cô bé.

" À mà chị ơi, làm sao em có thể kiếm được phần hồn còn lại cho Quyền Trinh bây giờ ?

" - Liên Thanh" Em chỉ cần 7 trái dưa hấu cùng loại là được à " - Linh Lan" Hả ?

Là sao 7 trái dưa hấu cùng loại " - Liên Thanh" Thì 7 trái dưa hấu, mỗi trái sẽ tượng trưng cho 1 vía của Quyền Trinh " - Linh LanChưa nghe xong câu nói thì Liên Thanh bị giật mình tỉnh dậy.

Trời đã lên tới đỉnh đầu rồi, 12 giờ trưa mọi người ai cũng thức giấc, có khi còn đang ngủ đợt hai nữa kìa.

Liên Thanh tức tốc chạy đi kiếm Tinh Lâm."

Lâm ơi, Lâm..ông đâu rồi ra đây coi " - Liên Thanh" Cái gì mà kêu giật ngược vậy " - Tinh Lâm[ Tinh Lâm đang thắp nhang cho bàn thờ thì bị Liên Thanh gọi ngược ]" Kiếm 7 trái dưa hấu cùng loại đi " - Liên Thanh" Là sao ?

" - Tinh Lâm" Linh Lan bảo là kiếm 7 trái dưa hấu cùng loại, mỗi một trái á là tượng trưng cho một vía của bé Quyền Trinh đó" - Liên Thanh" 7 trái dưa hấu, tượng trưng một vía ..

À !

Tui hiểu rồi đi kiếm chị Nguyệt Minh đi " - Tinh LâmSau khi đi kêu gọi Nguyệt Minh, Thụy Du mọi người đã mua đầy đủ đồ cúng bày biện và cả Quyền Trinh nữa.

Liên Thanh đặt 7 Trái dưa hấu thành hình tròn xếp đều xung quanh nhau rồi có cả một con hình nhân thế mạng ở giữa nữa.

Xung quanh có 3 cây đèn cầy thắp sáng, 3 chum rượu.

Có một cái thang tre nứa được đặt ở miệng giếng.

Sợi chỉ đỏ được liên kết với thang tre rồi quấn vài vòng ở cổ Thụy Du."

Gì mà quấn quanh cổ dữ vậy " - Thụy Du" Ngồi im coi " - Liên Thanh" Rồi Thụy Du ngồi vô " - Tinh Lâm" Nữa hả, rồi rượu đế ha gì vậy " - Thụy Du" Hong bé ơi, rượu nếp ba.

Ngồi đó rồi từ từ tui chỉ tiếp.

Rồi chắp tay lại đi " - Tinh Lâm" Lẹ đi trời ơi sợ muốn chết à " - Thụy Du" Rồi rồi, Ơi này hồn hỡi hồn ơi

Nghe lời ta thỉnh mau mau đáo tràng

Hồn này họ Lý tên Trinh

Vía đang thất lạc trôi về nơi đây

Hồn theo lời gọi của thầy

Mau mau từ cõi âm về dương gianXác hội Thụy Dụ

Niên sinh tuổi tuất, nghe lời ta sai

Phân hồn tách vía ra ngay

Hồn vào âm giới, vía bay xa gần "" Ê ở đây là đâu vậy Lâm, ông cho tui đi đâu vậy " - Thụy Du" Liên lạc với Thụy Du thông qua cái mỏ đi em " - Nguyệt Minh" Dô rồi.

Alo, alo Thụy Du nghe không trả lời " - Tinh Lâm" Nghe nghe, giờ tui phải làm gì ?

" - Thụy Du" Giờ, ông đi kiếm Quyền Trinh cho tui, thấy Quyền Trinh là đưa tay cho con bé nắm liền nghe chưa.

Tuyệt đối đừng có đưa tay cho người lạ nắm nha " - Tinh Lâm" Rồi rồi " - Thụy DuSau một lúc tìm kiếm, Thụy Du cũng thấy được một phần vía của Quyền Trinh.

Thụy Du lặp tức tiến tới nắm tay Quyền Trinh.

" Ông ơi, ông tui thấy được Quyền Trinh rồi " - Thụy DuTinh Lâm liền kéo cái thang ở giếng lên, lấy cái chuồn vành treo ở thang rồi đưa cho Thụy Du ngậm.

Lập tức luồn ánh sáng vàng truyền vào người Thụy Du.

Anh liền chạy tới chỗ Quyền Trinh nằm rồi ngã quỵ xuống.

Quyền Trinh sau khi nhận được phần hồn vía thất lạc thì tỉnh dậy, không còn thẫn thờ như trước."

Sao rồi, em ổn không vậy " - Tinh Lâm" Dạ, em..em cảm ơn anh rất nhiều " - Quyền Trinh " Thụy Du, ông có sao hong, Thụy Du " - Liên Thanh[ Liên Thanh vừa lây người Thụy Du nói, anh cũng mở mắt dậy nhìn xung quanh ]" Sao rồi, hồn vía con bé về chưa " - Thụy Du" Bình an rồi ông " - Liên ThanhCô Lam cũng nghe tin con mình bị vậy, cô từ chỗ công ty làm mà tức tốc chạy về.

" Trinh con có sao không " - Cô Lam" Con hong sao mẹ ơi, con về với mẹ rồi nè " - Quyền Trinh" Trời Phật ơi, cảm ơn cô cậu đã cứu con tui nhiều lắm " - Cô Lam" Thôi được rồi cũng trễ em với bác bề nghỉ ngơi đi " - Nguyệt Minh" Dù gì cũng cảm ơn cô cậu " - Cô Lam" Dạ hong có gì đâu cô, cứu người là việc của bọn con mà, mai con xin phép cô đây về ạ.

Tại tụi con cũng hết việc rồi " - Tinh Lâm" Vậy để mai cô dậu sớm nấu đồ ăn, ăn xong rồi đi nha " - Cô Lam" Dạ cảm ơn cô ạ " - Tinh Lâm[ Tua tới sáng mai chứ không biết j hớt trơn ]Sáng sớm, mọi người sau khi ăn bữa sáng cô Lam nấu.

Thì tiếp tục hành trình của mình về lại nhà Tinh Lâm để bàn bạc chuyện.

Nghe nói Tinh Lâm còn một số chuyện có người nhờ nên chưa giải quyết xong....______________________________________

Gái hoa vs gái paris đồ đó keo *Note : =))) chắc mấy tập sau lấy tình tiết trong phim lắp ý tưởng zô nha keo p/s : mỗi một chap là 1 ost của phim điện ảnh việt nam nha, tại ost nhạc phim hay xĩu =)))
 
[ Linh Lan X Liên Thanh ] - Dẫn Lối -
6 - Dấu ấn


" Chị biết tui..cũng thương chị mà " ______________________________________Khi về nhà, mọi người cùng nhau nghĩ ngơi tại nhà của Tinh Lâm tạm.

Buổi chiều Nguyệt Minh, Liên Thanh cùng với Tinh Lâm ngồi trò chuyện với nhau.

Tinh Lâm vẫn còn trách hận về đôi mắt của mình.

Từ khi trét quá nhiều sáp cận hòm để kím linh hồn cứu ông Dú, nên Tinh Lâm đã mất đi thị lực có thể gọi là mù hoàn toàn.

Từ một người bình thường, tự nhiên lại mất đi đi thị lực Lâm cảm thấy mình vô dụng bất tài, bắt linh hồn cỏn con cũng không xong.

" Giá như em sáng mắt thì em đã giúp được phần nào cho mọi người, em cảm thấy mình vô dụng quá rồi " - Tinh Lâm" Nè, ông hong có vô dụng đâu.

Ông giúp cho Minh Anh siêu thoát, Quyền Trinh thì trở lại bình thường vậy là giỏi rồi mà " - Liên Thanh " Liên Thanh nói đúng rồi, em cũng không có vô dụng đâu, nếu như chị kiếm người giúp em sáng mắt thì sao, em có chịu không ?

" - Nguyệt Minh[ Từ nhiên kế bên Tinh Lâm toả ra một luồng khói vàng, giọng nam cất lên ]" Không, tui không cho.

Từ đó giờ dòng họ của nó ghét nó cực kỳ.

Giờ mà kiếm sự giúp đỡ khác nào kêu nó dựa dẫm " - Ông Dú" Dú....cho con đi chữa mắt đi, biết đáu chừng con có thể nhìn thấy Dú rõ hơn " - Tinh Lâm" Chứ con thấy Liên Thanh đó, nó cũng tự mình mở được đôi mắt âm dương, cùng đâu có cần dựa tới ai đâu " - Ông Dú" Ông Dú nói đúng á, để đợi khoảng chừng năm vài chục năm thử coi mắt có sáng lại không " - Nguyệt Minh " Cái gì mà d" Thì tui ra cản vậy thôi chứ... tui biết tui là ông địa hay ông Dú cũng không cản được cậu hết trơn á...

Thôi đi đi, nhớ về sớm an toàn nha" - Ông Dú" Ủa dú nói sao rồi..

" - Tinh Lâm" Dú ừ !

" - Liên Thanh " Ông Dú cho rồi hả..Lần này con quyết định sẽ sáng mắt !

" - Tinh Lâm________________________________________________________________________________Sơ lược về người dòng họ mà Nguyệt Minh kể thì ông ta có tên là "Út Quái" ông thuộc dòng họ nhà Tinh Lâm, ông được xem như là cậu của Tinh Lâm. / Tường thuật tại một buổi sáng bình dương..

ủa không bình thương tại nhà cậu Út Quái/Trước bàn thờ gia tiên, cậu Út Quái đang thắp hương thờ tổ.

Thì bà An dẫn 2 người bạn nữa tới gặp cậu Út để khai tâm.

" Dạ thầy, nay con dẫn hai đứa bạn con tới để thầy làm phước.

Để thầy khai tâm cho tụi nó sáng dùm con ạ " - Bà An" Dạ thưa thầy, con tên Lành.

Trước đây con có đi cắt duyên âm, nối duyên dươnng.

Nhưng mà chờ mãi hong có duyên dương nào tới hết á thầy.

Thôi giờ thầy nối lại duyên âm giùm con được không thầy " - Bà Lành" Có không giữ, mất đừng tìm " - Út Quái" Dạ con tên Hiền, hiện tại thì chỗ con đang ở là chỗ nhà mướn á thầy.

Con không hiểu tại sao tiền điện tăng gấp đôi.

Chắc chỗ đó có vong hả thầy ?

" - Bà Hiền" Thì kêu vong nó share tiền đi, vong nó thấy cái bill tiền điện nó hoảng hồn nó siêu thoát liền à " - Út Quái" Đúng ời, âm dương thì cũng phải có công bằng chứ.

Bà kêu nó trả tiền phụ cho bà đi " - Bà An" À..ừ Mà thầy ơi còn chuyện như này, là bây giờ con mập quá à, con hong biết cách nào luôn á.

Con ăn kiêng nè, rồi con uống thuốc giảm cân nữa.

Thậm chí con đi từ thiện nữa.

Mà con cũng hong ốm nỗi nữa, thầy có cách nào giúp con không thầy ?

" - Bà Hiền" Haizz, giờ mấy bả về chơi ngải nhau đi, ngải nó giật bệnh lên bệnh xuống là tự ốm liền à " - Út Quái " Hong tui thấy vậy nè mấy bà, giờ mình kéo nhau đi làm tự thiện tiếp đi, mình làm nhiều trong người mình nó toả hào quang ra.

Thì ma quỷ nào mà nó theo mình được " - Bà An" Ừ ha !

đúng rồi " - Bà Lành" Bởi vậy ba đứa mình là ba số 1 " - Bà An " Dạ thưa ba số 1, nếu không còn câu hỏi gì nữa thì mời 3 số một hồi gia " - Út Quái" Về " - Bà An, Lành, Hiền/ Các bạn cũng đã thấy đó, đây cũng chỉ là một buổi sáng bình thường tại xóm của ông Út Quái thôi, theo như những người trong xóm thì ông Út là người thầy giỏi nhất cái vùng này.

Ai cũng đến muốn tầm sư học đạo nhưng đều bị từ chối hết.

Con ba người An, Lành, Hiền.

Vốn dĩ có cái tâm tốt hay đi từ thiện, nhưng mà miệng mồm hay độc địa.

Những người dân cũng không lấy làm lạ gì.

Nhìn thấy vậy cũng quen nên bỏ qua. /( Tinh Lâm cùng với Nguyệt Minh và Liên Thanh đang trên đường tới xóm của cậu Út ) " Hah.. cái gì mà mắt cười quá nè " - Nguyệt Minh" Gì mà mắc cười ?

" - Tinh Lâm " Thì cái cuốn bị thuật trì chú gì của em nè " - Nguyệt Minh" Nè chị hong có được tuỳ tiện như vậy nghe chưa " - Tinh Lâm" Uhm..

Chị xin lỗi nha tại chị tò mò quá " - Nguyệt Minh/ Xe chuyến xe khách của Tinh Lâm đi bỗng đi ngang một con đèo, nơi đó hiện tại đang xảy tai nạn xe / " Đụng xe kìa " - Khách trên xe 1" Chỗ này tai nạn hoài luôn " - Khách trên xe 2" Ê xe đụng mà chết ở ngoài đường như vậy là hồn của người ta bị giam cầm ở ngoài đường luôn á " - Tinh Lâm" Chị có cách nào giúp người ta không chị " - Liên Thanh" Hữu duyên không công cũng sẽ giúpVô duyên vạn bạc cũng chẳng bàn.

Số kiếp tận rồi nghiệp lực lần này hắn phải trả " - Nguyệt Minh/ Một luồng khói đỏ bay vòng vòng trên tầng xe khách/ Tinh Lâm bỗng thấy nặng đầu, cảm giác như ai đó lấy búa đập lên đầu mình vậy.

" Ủa Tinh Lâm ông có sao hong " - Liên Thanh" Tự nhiên tui thấy đau đau cái đầu sao á bà.

Giống như ai lấy bùa đập lên đầu tui ình ình vậy " - Tinh Lâm" Thôi nhắm mắt nghỉ ngơi xíu đi, chắc cũng sắp tới nơi rồi đó " - Liên Thanh Thế là cả ba người cũng nhau đến nhà của ông cậu Út của Tinh Lâm, để có thể chữa khỏi được mắt của cậu.

Liệu cuộc hành trình chữa mắt này của cậu có thành công hay không ?________________________________________________________________________________

🙂) ai ở hcm set kèo đi không ạ ?/ ps : chuyện lần này lấy khung cảnh từ pháp sư mù nhen, nên tui đang tìm thêm mấy khung cảnh nữa để lòng ghép cho hợp với bối cảnh chuyện nè, với lại tui ra chap chậm hơn tại thi ùi keo ơi/
 
[ Linh Lan X Liên Thanh ] - Dẫn Lối -
7 - Gặp gỡ


" Chẳng biết khi nào mắt tui mới sáng lại đây bà ơi _______________________________________________________________________________Cả ba người đi xe suốt một hành trình dài thì cũng tới được xóm của cậu Út.

Trong hành trình này Thuỵ Du vì bận một xíu công việc nên không thể cùng ba người đi được, chắc có lẽ anh sẽ tới thăm Tinh Lâm sớm thôi.

Cả ba người bước tới ngỏ của khu xóm.

Nguyệt Minh không tìm được nhà của cậu Út vì số nhà ở đây nhảy liên tục, nên cô đành đi hỏi hàng xóm xung quanh để kiếm nhà của cậu Út.

" Em đứng đợi ở đây nha, chị với Liên Thanh đi kiếm nhà cậu Út cái.

Số nhà ở đây nó cứ nhảy lung tung quài à " - Nguyệt Minh" Vậy ông đứng đợi tui ở đây nha, đừng có đi đâu nha " - Liên ThanhLiên Thanh cùng chị Nguyệt Minh đi hỏi láng giềng xung quanh để kiếm xem nhà cậu Út Quái ở đâu.

Bà An cũng từ nhà cậu Út đi ra đi tới đưa cho bác bán vé số đầu ngỏ.

" Nè 30 ngàn, có đói gì thì mua ăn đi, mua hết cũng được.

Mới kiếm được cái chùa linh lắm, giờ kéo qua bển làm từ thiện " - Bà AnBà An đưa cho bác tiền xong rồi bỏ đi, dẫn bà Lành với bà Hiền đi làm từ thiện.

" Trời, thảy ba chục ngàn.

Haizz.. tui cảm ơn.

Tui bán vé số tui ăn đủ rồi " - Bà Mười" Dạ con thấy bà nói cũng đúng, hay cô lại mua vé số ủng hộ bà đi " - Tinh Lâm" Tui nói chuện có một mình à ông ơi, bộ đui sao không thấy " - Bà Mười

" Dạ con không thấy đường thiệt " - Tinh Lâm" Ấy... hỏng thấy đường thiệc hả, ủa trời ơi cậu cho tui xin lỗi nhen, mà cậu đi đâu đây " - Bà Mười " Dạ..dạ hong sao đâu bà, dạ con đang đi tìm nhà cậu Út Quái á.

Bà biết nhà cậu Út ở đâu hong bà " - Tinh Lâm" Út Quái..à cậu đi hết cái lối nhỏ, quẹo trái xong ra con đường lớn, đi thẳng xíu ra con đường nhỏ rồi quẹo trái nữa là tới.

Chỉ chỉ vậy chứ thấy con me gì đâu đi " - Bà Mười " À đâu con có bạn con theo nữa " - Tinh Lâm" Ủa dị ớ hen ờ vậy thôi cũng được " - Bà Mười" Dạ " - Tinh Lâm" Ơ nè hỏi đường mà không mua vé số hả " - Bà Mười" Dạ..dạ có chứ, lấy con mười tờ đi bà " - Tinh LâmCùng lúc đó Nguyệt Minh đã tìm thấy số nhà của người cậu Út cần tìm, Liên Thanh cũng đi tới chỗ Tinh Lâm đễ dẫn cậu đi.

" Dạ chào bà, đi chị thấy được nhà của cậu Út rồi " - Nguyệt Minh" Dạ thôi con chào bà con đi nhen " - Tinh Lâm" Đi thôi ông " - Liên Thanh " Vái trời phật cho cậu mau sáng mắt nha " - Bà Mười" Dạ con cảm ơn bà " - Tinh LâmTinh Lâm, Nguyệt Minh cùng Liên Thanh tới nhà của cậu Út Quái để giúp chữa mắt cho cậu.

Cậu cùng người cậu nói về những việc liên quan đến đôi mắt như, khai quệ nhãn sẽ ra sao, bị như này, như kia.

Rồi lại tới kiểm tra mắt cậu.

" Nè con xem, đây là cuốn gia phả nhà mình, trước khi khai quệ nhãn thì hầu hết đều có bệnh về mắt.

Con coi nè, đó.. thấy hong " - Út Quái" Thấy chết liền " - Tinh Lâm" Hihi..

Quên " - Út Quái" Rồi vậy là cuối cùng mắt con bị sao vậy cậu " - Tinh Lâm" Để cậu coi thử " - Út Quái/ Cậu Út lại gần kiểm mắt của Tinh Lâm, ông mò tới mò lui, nhìn tới nhìn lui.

Tự nhiên búng chán nghe cái ponk' nghe chắc cũng đau dữ à. /" Hmmm... mắt của con bây giờ đang trong giai đoạn ngủ nghỉ khoẻ trước khi khai quệ nhã, để bước vào thế giới Âm Phật " - Út Quái " Vậy có cách nào cho mắt con hết ngủ nghỉ khoẻ hong cậu " - Tinh Lâm" Đưa tay đây " - Út Quái

Ông bắt đầu mò xem từ chỉ tay, cho đến giữa chán của Tinh Lâm.

Trong khung cảnh tương lai, ông thấy Tinh Lâm cùng với bạn bè của cậu lập đàn triệu thỉnh "Thiên Binh", ông biết rằng đứa cháu này sẽ là một mối tai hoạ tương lai của mình.

Trong đầu Út Quái bây giờ là làm cách nài để diệt trừ mối tai hoạ này đây.

" Cậu, sao ời " - Tinh Lâm" Sáng.. sáng lắm con, cậu nhìn thấy tương lai của con rất sáng " - Út Quái" Thiệt hả cậu " - Tinh Lâm" Cậu sẽ trị mắt cho con " - Út Quái" Cậu Út đồng ý trị mắt cho con ?!

Con cảm ơn cậu " - Tinh Lâm" Vậy từ nay con cứ ở tạm nhà cậu, mọi việc cứ để cậu sắp xếp " - Út QuáiSau buổi trò chuyện giữa hai cậu cháu, thì Tinh Lâm, Nguyệt Minh, Liên Thanh được ông ta sắp xếp cho mỗi người một căn phòng riêng biệt.

Trò chuện một hồi thì cũng tối đến, Liên Thanh đi ra trước cửa nhà để thắp nhang, cúng viếng các chư vị khi mình mới tới ở nhờ.

" Dạ, tụi con mới chuyển tới đây.

Xin tá túc ít bữa, mong chư vị chấp thuận cho tụi con nha..

" - Liên Thanh " Thiên linh, địa linh.

Nghe lời ta thỉnh hồn lưu linh " - Nguyệt Minh / Từ trong bàn thờ miếu nhỏ hiện ra 5 cái bóng Còn có thể gọi là 5 anh em siêu nhân như trong phim cho dễ hình dung /Với mỗi một linh hồn, thì sẽ tượng trưng cho một cái chet phổ biến ở nhân gian.

Với linh hồn đầu tiên, anh ta có vẻ ngoài cơ thể có hơi xây xác một xíu, nhưng mà với một cái đầu lặc lìa lặc lọi.

Anh này chết vì tai nạn giao thông, còn là đánh lạc hướng xe container nên là việc đó tránh qua khỏi được.Còn người thứ hai là một người con gái, cô ta sầu vì tình nên đành thả mình xuống dòng sông mà tu tu.

Chắc có lẻ chết vì tình các bạn thấy cũng khá nhiêu, lẫn ngoài đời và trong phim...v.vNgười kế tiếp, thì tượng chưng cho những cái chet từ bệnh tật ốm đau...Nó có thể coi là quá phổ biến..Còn người thua vì cãi vã tranh chấp, do các mâu thuẫn..À, nói chết vì tình.

Em của Nguyệt Minh.

Bé Nguyệt Thi cũng vì tình mà "tự tữ"...

Chắc chẳng có nỗi đau nào hơn là người em yêu quý của mình bỏ mình mà ra đi trước chứ.

" Sao trên đời có nhiều người khổ vì tình quá vậy .

Em gái chị cùng vì tình mà tự tữ " - Nguyệt Minh" Ờ ha !

Nguyệt Thi đâu rồi chị ?

" - Liên Thanh" Nó yếu lắm, dẫn đến những chỗ này chi, nguy hiểm " - Nguyệt MinhThì ông Út Quái mang những linh hồn nay mang về tu dưỡng, chờ ngày để được chấm siêu thoát."

Giờ này khuya rồi con tụ tập ở đây " - Út Quái" Trời làm gì như ma, làm giật mình vậy cha " - Linh hồn nữ" Ma mà cũng sợ ma.

Giải tán, không tụ tập đêm khuya !

" - Út Quái" Thôi tối rồi, vào ngủ thôi.

Mai còn nhiều việc cần làm lắm " - Nguyệt Minh" Dạ, vậy em vô ngủ trước tạm biệt chị, dạ bai cậu " - Liên Thanh " Um.. thôi khuya rồi, hai đứa vô trong nghỉ ngơi đi, cậu đi cúng kiến rồi ngủ sau " - Út QuáiNàng vừa dứt câu liền chở vào phòng, nơi mà cậu Út đã sắp sẵn cho cô một căn phòng dàn riêng cho khách, nhưng mà kế phòng của cô và Tinh Lâm gần một cái phòng chính, nhưng mà phòng đó luôn bị đóng cửa.

Nàng cũng thắt mắc tại sao căn phòng đó lại đóng cửa.

Liên Thanh sửa soạn thay đồ ngủ sau một ngày dài đi xe và kiếm nhà cậu Út vất vã, cô đã khá mệt mỏi sau chuyến đi này, nên cô vừa nằm xuống thì đã chợp mắt vào giấc ngủ khá nhanh.

Chợp mắt được khá lâu, Liên Thanh nhanh chóng rơi vào giấc mộng.

Như thường lệ, Linh Lan vẫn là người hiện hữu trong giấc mộng của Liên Thanh nhiều nhất, nàng vừa chìm vào giấc mộng thì đã gặp cô ngay rồi.

Vừa gặp Linh Lan trong mộng nàng đã chạy tới ôm ắp cô, nàng như một đứa trẻ cần che chở.

Linh Lan thấy cô như vậy mà lòng nao núng, cũng ôm Liên Thanh.

" Nay em mệt mỏi lắm, vất vả cho em rồi " - Linh Lan" Hong sao, chỉ cần Tinh Lâm sáng mắt nhanh là em cũng cảm thấy vui lắm rồi " - Liên Thanh" Mà chị nói em nghe cái này, em nên cẩn thận khi ở đây nhé.

Chị nhìn sơ qua thấy ông này hong có gì tốt lành cho lắm " - Linh Lan" Chị này..

đa nghi quá rồi đó, cậu Út là người tốt.

Cậu cho Tinh Lâm ở lại đây để trị mắt đó " - Liên Thanh " Chị chỉ cảnh báo thôi, tại thầy pháp tốt nào mà nuôi nhiều âm binh trong nhà đến vậy, nên em cẩn thận hơn nha " - Linh Lan" Em biết rồi, em sẽ cẩn thận hơn " - Liên Thanh " Có gì trong những ngày ở đây, chị sẽ đi thám thính nơi này.

Em nhớ phải cẩn thận đó " - Linh Lan" À mà chị ơi, chị !

" - Liên ThanhCô chưa kịp hỏi, Linh Lan đã dần biến mất.

Cũng như lần nào, vẫn chưa kịp hỏi cô điều gì thì đã giật mình tỉnh dậy.

Vừa lúc cô tỉnh dậy thì cũng đã bắt đầu một ngày mới...._______________________________________________________________________________Bí idea nữa rồi... cứu tui đi trời ơiÀ mà vừa đi coi rạp phim Thanh Sói xong mê ost quá trời, phim cũng hay cast cũng đỉnh, Tóc Tiên cũng đẹp trai xĩu

clm đẹp trai wacứu tui p/s : gợi ý idea cho tui đi mấy keo ơi t-t, chắc trong mấy chap tiếp theo vẫn là pháp sư mù nhen
 
[ Linh Lan X Liên Thanh ] - Dẫn Lối -
8 - Linh Cẩu


" Chắc là ăn trúng linh cẩu rồi đó " ________________________________________________________________________________Liên Thanh vừa thức dậy sau một đêm dài, cô mệt mỏi ngồi dậy chuẩn bị đi chợ cơm nước cho mọi người ăn.

Liên Thanh ra ngoài chợ, đi bộ tới đó chắc cùng tầm mấy phút thôi. ( Tua.......đi chợ dìa cho lẹ ) Sau khi đi chợ, Liên Thanh thấy từ cửa nhà của bà An thấy khói bóc lên nghi ngút.

Nhưng thật ra, bà An chỉ là đang đốt giấy tiền vàng bạc thôi.

" Dạ nay con đốt cho anh chị, cô chú ít đồ xài nhen " - Bà An( Liên Thanh từ xa chạy vào )" Cháy...cháy bà con ơi cháy kìa " - Liên Thanh " Trời ơi, cháy gì mà cháy, đang đốt tiền vàng bạc, mà cô là ai vậy, hình như không phải dân xóm này " - Bà An" Dạ con đang qua đêm bên nhà cậu Út Quái á " - Liên Thanh " Bên cậu Út hả..!

Ổng giỏi nhất cái vùng này đó " - Bà An"Ùi..giỏi nhất vùng hả cô " - Liên Thanh" Đúng rồi, xin qua làm đệ tử lau bàn thờ thôi ổng cũng không cho nữa " - Bà An" Cậu Út giỏi dữ vậy hả cô " - Liên Thanh" Đúng rồi, giỏi nhất vùng này luôn, ổng mà hỏng đi tu là tui qua tui hốt ổng luôn rồi.

Thôi đi mày ơi, hỏi gì đâu không.

À.. cái xe của ông thần tài, còn cái nón của ông địa...

" - Bà AnCùng lúc đó anh Phước là con trai của bà An lại xách chiếc xe đạp của mình đi nhậu nhẹt, bê tha.

Anh này được biết tới với cái danh là nghiệp ngập, rượu chè tối ngày.

Bà An vừa ngước nhìn lên thì thấy con trai mình xách xe đâu chẳng biết bà thắc mắc hỏi.

" Con trai, đi đâu vậy " - Bà An " Đi nhậu " - Phước" Thôi đi chi, trời nắng chang đi chi giờ này.

Thôi ở nhà hút chích chi má lo " - Bà AnNghe lời mẹ mình nói như vậy anh cũng chịu xách cái xe đạp của mình vô nhà rồi gọi bạn của mình tới nhậu chung cho vui. { Lúc này bên phía của Tinh Lâm }Nguyệt Minh cùng cậu Út ngồi trong một phòng.

Sau đó ông thắp một cây đèn cây, làm giống như một bài tập yoga nào đó của Ấn Độ.

Ông bắt Tinh Lâm ngồi đó rồi hướng cặp mắt của Tinh Lâm chăm chú vào ánh đèn cây đang cháy rực.

" Bài tập Yoga mắt Traraka đến từ Ấn Độ, làm những dây thần kinh ở mắt thư giãn, máu huyết lưu thông.

Nè, nhìn đi " - Út Quái " Nó có thấy gì đâu mà nhìn " - Nguyệt Minh" Thì bởi gì nó không thấy cái nên nhìn nên nó không thấy được thứ nó nhìn?

" - Út Quái" Nhưng mà cái vấn đề ở đây là con không thấy cái thứ con cần nhìn thấy " - Tinh Lâm" Mọi thứ trên đời này đều mang cả hai năng lượng âm, dương tuỳ thuộc vào tính chất của nó.

Ví dụ như cái đèn cầy, nó thuộc tính chất âm và mắt của con là tính âm.

Nên chúng ta cần bù cái dương đó qua cái âm.

Hiểu chưa ?

" - Út Quái" Hmm... vậy một cây đèn cây không đủ, ta có nên tăng số đèn cầy này lên không nhỉ ?

" - Tinh LâmNhìn thấy ý kiến của Tinh Lâm khá hay, nên ông đã bày biện một căm phòng tàn đèn cầy để cho tăng năng lượng âm lên.

Trong phòng hiện tại như phòng xong hơi vậy, ngọn lửa từ những ngọn đèn cháy làm tăng nhiệt độ trong phòng.

" Mình luyện mắt hay xong hơi vậy cậu " - Tinh Lâm"Một công đôi chuyện " - Út QuáiSau khi xong hơi Út Quái dẫn Tinh Lâm ra ngoài sân, bắt cậu ngước lên mặt trời, nhìn chăm chú vào ánh mặt trời cả tiếng.

Kế bên thì 5 anh em siêu nhân cũng hóng hớt, tò mò xem tinh lâm đang làm gì."

Ủa nó đang làm gì vậy mày " - Linh hồn nam " Cậu Út nói nó phải nhìn mặt trời để hấp thụ dương khí để chữa trị mắt" - Linh hồn nữ| Linh hồn nữ nhìn sang | " Người ta là người muốn giỡn gì thì giỡn, mày là ma mày giỡn cho tiêu biến hã " - Linh hồn nữ" Rồi mày giet tao luôn đi.

Rồi mày muốn nói cái gì nữa ?

" - Linh hồn nam 2 | Vừa ho vừa nói | " T..thi tao .. có muốn .. nói gì đâu " - Linh hồn nữ 2" Bớt thoại đi cho cái phổi mày ổn định " - Linh hồn nam 2Chuyển sang Tinh Lâm cậu lại chữa trị mắt do cách bài trí của cậu Út, nào là áp mắt vào nước để rửa, nào là tro nhang.

" Trời,chửa mắt gì như bạo hành trẻ em vậy, có khi nào chưa kịp sáng mắt là nó chết luôn hong " - Nguyệt Minh" Này dễ chịu hơn nè " - Tinh Lâm\" Nước đai đồng tử " - Út Quái" Á hèn gì nó khai thấy bà nộiluôn " - Tinh LâmSau hàng ngàn cách tập luyện chửa mất của cậu Út, Tinh Lâm đã dần kiệt sức mà xĩu trước nhà.

Liên Thanh cũng vừa ra dọn dẹp thấy Tinh Lâm như vậy liền chở cậu vào bệnh viện. ________________________________________________________________________________| Trong bệnh viện |/ Liên Thanh đang gọi điện cho Liên Khánh dặn dò/" Nè nghe chị dặn, ở nhà phải ráng ngoan nghe chưa " - Liên Thanh" Dạ em biết rồi nè " - Liên Khánh " Nè, nhớ học bài nghen hong.

Nghe lời dì Năm nữa, hong có được quậy dì Năm " - Liên Thanh " Em học bài rồi đó hai, mà hai có thương em hong dợ" - Liên Khánh " Có hai thương mà, từ từ hai về " - Liên Thanh| Vừa lúc đó Tinh Lâm vừa tỉnh dậy | " Bà Thanh đâu rồi " - Tinh Lâm" Tui..tui đây nè " - Liên Thanh" Có mùi bệnh viện, đi bệnh viện chi cho tốn kém vậy " - Tinh Lâm" Tốn kém cái gì, ông cứ nằm ở đây đi cho tui yên tâm.

Mà thấy trong người sao rồi " - Liên Khánh " Tui bình thường mà, có bị gì đâu " - Tinh Lâm" Khoẻ rồi phải hong.

Dậy đi " - Liên Thanh" Đi đâu ?

" - Tinh Lâm " Đi khám mắt chứ đi đâu " - Liên Thanh" Gì đi khám mắt ?

" - Tinh Lâm" Thì sẵn tới đây rồi thì tiện khám mắt luôn " - Liên Thanh " Sẵn tới đây rồi ?

Hay là bà cố tình bà mang tui vô đây rồi làm theo ý của bà ?

" - Tinh Lâm" Ông nói cái gì vậy ?

Thì đi cũng là tốt cho ông mà " - Liên Thanh " Tốt đâu tốt ?

Bác sĩ người ta chuẩn đoán theo khoa học làm gì khám ra được mắt của tui.

Chỉ thêm tốn thời gian của tụi mình thôi à " - Tinh Lâm" Tốn có nhiêu thời gian đâu trời.

Thì giờ cứ đi thử đi.

Dô đây bác sĩ người ta có máy móc, thiết bị người ta khám cho đàng hoàng.

Chứ ở nhà tui thấy làm theo mấy cái cách của cậu như hành xác mình " - Liên Thanh" Mình tin cậu Út thì mình mới làm, nếu như không tin thì ban đầu đừng có tới đây làm gì " - Tinh Lâm" Nhưng mà tui thấy cực cho ông quá " - Liên Thanh" Rồi từ bao giờ bà tự quyết định hết tất cả những gì trong cuộc đời tui vậy hả?

" - Tinh LâmDường như Liên Thanh nghe được câu nói cảm giác khá tổn thương.| Liên Thanh thở dài |" Thì từ cái ngày mà tui coi mấy người như người như người nhà của tui.

Tới con Khánh em tui, tui còn phải gửi cho hàng xóm trong chừng.

Để đặng đi theo ông lên đây.

Mấy điều tui làm đối với ông cũng chỉ muốn giúp ông sáng mắt thôi mà.

Không chịu thì thôi..Về đi " - Liên Thanh" Xin lỗi " - Tinh Lâm| Từ bên ngoài phòng bệnh nghe tiếng đập cửa ầm ầm phát ra | " Trời..trời ai đập cửa ghê vậy " - Tinh Lâm| Tiếng đập cửa vẫn đùng đùng như thế, không biết là do ai làm | " Để tui ra coi thử " - Liên ThanhLiên Thanh liền lập tức liền đứng dậy đi ra ngoài cửa xem sao.

Mở cửa ra ngó qua ngó lại thì cũng chẳng thấy ai cả.

Mà lạ thay, không có ai mà tại sao lại có tiếng đập cửa ầm ầm lớn đến như vậy được.

" Hong thấy ai hết ông ơi " - Liên Thanh" Tháo mắt kính trấn âm ra " - Tinh Lâm" Gì ghê dợ..

" - Liên Thanh" Lẹ lên " - Tinh Lâm| Liên Thanh cũng dần bỏ cái kính trấn âm xuống rồi nhìn lại ra ngoài cửa một lần nữa | Vừa nhìn ra ngoài Liên Thanh thấy mấy cái bóng đen cứ lãng vãng ngay hành lang.

Bác sĩ đi ngang làm Liên Thanh giật mình.

Nhưng mà điều khiến nàng hoảng sợ chính là cái bóng đỏ đi phía sau người bác sĩ nữ ấy.

Cái bóng to lớn, màu đỏ từ đầu đến cuối thân hình to cao.

Nhưng khuông mặt nhìn rất đáng sợ.

Cái bóng ấy lướt qua người nàng, làm cả người nàng đều run rẩy.

Nàng vì quá sợ mà chạy vào nói với Tinh Lâm. | Nói với giọng điệu sợ hãi | " Lâm..Lâm ơi có con quỷ..

" - Liên Thanh " Cái gì " - Tinh Lâm" Nó đi theo sau lưng của bác sĩ á.

R..rồi nó còn quay lại liếc tui nữa..

Mà nhìn nó thấy ghê quá à " - Liên Thanh | Giọng nói của Liên Thanh hoảng hốt | " Bình tĩnh..

" - Tinh Lâm " Chưa bao giờ tui thấy con nào mà nó ghê như vậy luôn...

" - Liên Thanh " Có điềm đủ đồ nghề không ?

" - Tinh Lâm" Có..có " - Liên Thanh " Đi !

" - Tinh LâmTo Be Continue... ________________________________________________________________________________t-t bữa trước được top một top tag ureal dui xĩu lun Chắc tết nếu tui gảnh làm thêm 1 truyện mới nữa nhưng mà đang theo hướng phim thanh sói =)) chắc ai coi rạp rồi thì cũng biết Bi vs Thanh thì hai người đó otp tui.

Còn hong tui sẽ làm về os cho liên thanh với linh lan nên để tui sắp xếp kịch bản đã.

Thấy cũng dễ thương cũng mận keoTết này hơi bị ấm
 
[ Linh Lan X Liên Thanh ] - Dẫn Lối -
9 - Linh Cẩu [ 2 ]


" Chắc là ăn trúng linh cẩu rồi đó " ________________________________________________________________________________ Bên nhà của Bà An, bà đang chuẩn bị mần thịt con chó canh nhà của bà để làm mồi nhậu cho con trai bà cùng với bạn của anh ấy.

Cùng lúc này hai bà bạn thân thiết nhất của bà An tới nhà để rủ đi từ thiện chung với hai bả. | Hai người từ xa nói vọng tới | " Ủa ?

Bà An này không đi phóng sanh hả " - Bà Hiền " Ủa nay ngày rằm hả?

" - Bà An" Chứ gì, chẳng lẻ sinh nhật bà " - Bà Hiền " Dậy hẹn chỗ cũ nha " - Bà Lành " Ờ, ủa mà khoang nhớ mua dùm tui con cá sấu nhen " - Bà Hiền" Khùng hả, mua cá sấu nó cắn ba cô gái tóc tém mình rồi sao bà " - Bà Lành" Không phải..

Ý tui nói là mua mấy con cá nào sấu sấu cho nó rẻ " - Bà An" Tui mua cho bà cá bảy màu dìa đá cá " - Bà Hiền" Cái bà này, mua cá phóng sanh mà lấy đi đá cá là sao " - Bà Lành " Ờ..ha quên, lộn xíu.

Thôi nhanh lẹ đi rồi đi " - Bà Hiền" Rồi đi đi, tui mần xíu, rồi tui đi " - Bà An" Ủa có mồi chưa vậy ?

" - Phước " Rồi đợi xíu có liền nè con " - Bà An Bà lôi con chó giữ nhà của mình ra sân rồi giet nó lấy làm mồi nhậu cho con trai của mình. ________________________________________________________________________________[ Bên phía Tinh Lâm ] Liên Thanh cùng Tinh Lâm đuổi theo con quỷ đó, tìm kiếm xung quanh bệnh viện để kiếm ra cho bằng được.

Linh Lan hiện tại đang ở nhà nghe ngóng được gì đó không ổn, liền tức tốc tới chỗ bệnh viện nơi Tinh Lâm đang chữa trị.

Cô thấy dữ cảm chẳng lành ở đây.

Linh Lan tìm đường đi đến nơi bệnh viện.

" Lẹ lên đi kiếm con quỷ đó cho bằng được " - Tinh Lâm | Đang đi thì bỗng Linh Lan xuất hiện cả ba đụng mặt nhau | " Ủa chị đi đâu vậy, em nhớ chị đang ở nhà mà?

" - Liên Thanh " Chị ở nhà, thấy có gì đó bất thường ở đây nên tức tốc chạy tới tìm hai người nè " - Linh Lan" Đúng rồi, hời này em mới thấy cái bóng của con quỷ, nên em với Tinh Lâm đang đi kiếm " - Liên Thanh" Giờ đi kiếm nhanh còn kịp " - Tinh Lâm | Liên Thanh cùng Tinh Lâm và Linh Lan vào thanh máy |" Ủa hời nãy bà thấy thang mấy dừng ở đâu vậy " - Tinh Lâm" Nãy tui thấy nó dừng ở lầu một " - Liên Thanh" Vậy ta chia ra đi tìm con quỷ đó, chị một hướng.

Em với Tinh Lâm một hướng nha " - Linh Lan" Dạ " - Liên Thanh| Tinh Lâm bấm nút để xuống tầng 1 | " Dạ anh chị thông cảm cho em qua chút " - Tinh Lâm" Trời, sao thấy đường mà bấm hay vậy?

" - Liên Thanh " Trên nút có chữ dành cho người bị khiếm thị mà " - Tinh Lâm | Dường như Liên Thanh đã thấy được con quỷ | " Ê..ê nó kìa !

" - Liên Thanh" Lẹ lên đi theo nó đi " - Linh LanCả ba người đi theo cái bóng đó đến tận một căn phòng khám, Liên Thanh tìm kiếm lùng sục khắp nơi nhưng trả thấy con quỷ ấy đâu.

Bỗng một bác sĩ nữ bớt chợt đi vào khiến cả hai giật mình.

" Mấy người làm cái gì ở đây vậy?

Tới số chưa mà dô vậy?

" - Bác sĩ nữ" Dạ xin lỗi bác sĩ..tại bạn em nó mệt quá bác sĩ ơi.

Nó chịu hết nổi rồi bác sĩ.

Làm ơn khám dùm em với " - Liên Thanh" Được rồi, hai người ngồi đi " - Bác sĩ nữ" Dạ..dạ cảm ơn bác sĩ " - Liên Thanh[ Nói nhỏ với Tinh Lâm ] " Biết hỏi gì thì hỏi đi nha.

Tui đi xung quanh kiếm " - Liên Thanh " Ừ..ừ " - Tinh Lâm| Liên Thanh liền đỡ Tinh Lâm ngồi xuống |" Anh bị làm sao " - Bác sĩ nữ" Dạ, thì thưa với bác sĩ.

Bỗng một người bình thường vẫn đang còn thị lực.

Thì tự nhiên mất thị lực hoàn toàn thì đó là gì vậy bác sĩ " - Tinh Lâm" Giảm thị lực về mắt có nhiều nguyên do lắm.

Ví dụ như là não thiếu oxi, máu không cung cấp kịp cho mắt, do tắt nghẽn cholesterol " - Bác sĩ nữ" À..dạ " - Tinh Lâm" À mà bạn cô có hút thuốc không?

" - Bác sĩ nữ" Không...không em không có hút thuốc, em chỉ hít nhang thôi " - Tinh Lâm " Đó cũng là một trong những nguyên do.

Nhưng mà nó chỉ gây mù tạm thời trong mấy chục giây thôi " - Bác sĩ nữ" Nhưng mà bác sĩ ơi..

Mắt em là không thấy đường hơn 6 tháng rồi đó bác sĩ " - Tinh Lâm" Anh cho tôi kiểm tra mắt nha " - Bác sĩ nữ| Tinh Lâm gỡ mắt kính của mình xuống và đưa mắt lại gần hơn cho bác sĩ khám | " Trường hợp này hơi lạ.

Chắc là tôi sẽ liên lạc sau với anh để nghiên cứu thêm " - Bác sĩ nữ" Dạ..

" - Tinh Lâm" Danh thiếp của tui nè " - Bác sĩ nữ" Dạ cảm ơn bác sĩ " - Liên Thanh[ Nói nhỏ với Tinh Lâm ]" Hong thấy nó ở đâu nữa " - Liên Thanh" À..có gì mà không hiểu thì liên lạc lại cho tôi " - Bác sĩ nữ" Dạ..cảm ơn bác sĩ " - Tinh Lâm| Ra khỏi phòng khám Linh Lan đứng trước cửa phòng đợi hai người |" Hết hồn à trời " - Liên Thanh" Sao rồi có thấy được con quỷ chưa?

" - Linh Lan" Chưa nãy giờ em với Tinh Lâm kiếm hết phòng rồi cũng chẳng thấy đâu " - Liên Thanh" Còn cô thì sao Linh Lan " - Tinh Lâm " Nãy giờ tui cũng không thấy được con quỷ đó đâu " - Linh Lan________________________________________________________________________________[ Tua ] Sau khi rời phòng khám của người bác sĩ nữ kia, Tinh Lâm cùng với Liên Thanh, Linh Lan tiếp tục đi tìm kiếm con quỷ đó.

Đang đi ngay hành lang thì bỗng thấy các y tá đẩy một người bị tai nạn vào phòng cấp cứu.

Hồn của anh ta xuất ra khỏi thân xác.

Bỗng Liên Thanh nhìn thấy được.

" Ủa?

Sao còn đứng đây.

Chạy đi?

" - Liên Thanh

" Hả gì chạy..chạy đi đâu " - Tinh Lâm" Nè..nè tui nói cái hồn kìa.

Chạy theo cái xác còn cấp cứu kịp " - Liên Thanh" Cái hồn đó màu gì ?

" - Tinh Lâm" Màu xám " - Liên Thanh" Vậy thì còn cơ hội.

Chạy nhanh theo đi để còn nhập xác.

Lẹ !

" - Tinh Lâm| Bỗng linh hồn nam ấy bị các cô hồn khác giữ lại không cho đi |" Hh..Cô hồn chèo kéo " - Liên Thanh" Mau tìm cách phân tán họ ra đi " - Linh Lan | Liên Thanh liền lấy hai nắp nồi va đập mạnh chúng vào nhau | " Cách này không có cầm cự được lâu chị ơi " - Liên Thanh | Tinh Lâm lấy một cái trống lắc kèm theo đó anh ta cầm một cây cọ viết vài đường lên đó rồi đưa cho Liên Thanh | " Nè, vừa đi vừa hát bài úp lá khoai.

Cô hồn sẽ đi theo hiểu chưa.

Chụp!

" - Tinh Lâm| Liên Thanh liền bắt lấy cái trống mà Tinh Lâm đưa cho cô | " Lẹ " - Tinh Lâm" Hát lẹ đi cái gì mà đứng lắc quài dậy?

" - Tinh Lâm" Úp lá khoai 12 chong chóngĐứa mặt áo trắng Đứa mặt áo đenĐứa xách lồng đènĐứa cầm ống thụtĐi hết rồi nha..."

- Liên Thanh | Liên Thanh cứ vừa đi vừa hát bài Úp Lá Khoai đi dọc hành lang để dẫn dụ cô hồn | " Linh hồn mới xuất đứng trước mặt taCấp cấp như lệnh " - Tinh Lâm| Tinh Lâm liền lấy cây ná với lá bùa bắn ngay linh hồn để hắn được thu vào trong lá bùa | Vừa thu được linh hồn, con quỷ liền hiện ra ngay trước mặt Tinh Lâm.

" Cái này mới khó nè.

Rồi bùa đâu rồi " - Tinh Lâm[ Tinh Lâm vừa đi vừa mò lá bùa thì chạm chúng chân một bệnh nhân nam ] " Dạ..dạ em xin lỗi anh chị có thấy tờ giấy nào màu vàng quanh đây không, tìm giúp em chứ em không có thấy đường " - Tinh Lâm| Người bệnh nhân nam đó túm áo Tinh Lâm | Người bệnh nhân nam đó đã bị con quỷ nhập từ trước.

Người bệnh nhân trở nên hung hãn.

Hắn ta hất tung Tinh Lâm ra ra làm cho cậu đau đớn. | Về bên phía Liên Thanh cô vẫn cầm cái trống lắc ấy dẫn dụ cô hồn.

Vừa đi vừa hát bài ca dao ấy để dẫn dụ cô hồn đi xa hơn | | Linh Lan đứng ở ngoài thi triển phép thuật cầm chân linh hồn con quỷ |" Tinh Lâm cẩn thận, con quỷ này mạnh lắm " - Linh LanBên phía Tinh Lâm vẫn còn chật vật đối với con quỷ ấy, anh ta rất khoẻ được căn xác hội với con quỷ sức mạnh như được tăng x2 lần vậy.

Tinh Lâm cùng với con quỷ vật lộn đánh đá nhau, cậu dùng cái nắp chảo quật mạnh vào người những chẳng hề hấn gì với con quỷ ấy.

Nó hất cậu văng lên thành tường, cú va chạm này khá mạnh.

Làm đầu của Tinh Lâm đập mạnh vào tường."

A..

" - Tinh LâmTiếng la ấy thật lớn sau cú va chạm vừa rồi, làm cho cậu choáng ván đến say sẫm mặt mày."

Tinh Lâm...!

Tinh Lâm... cậu có sao không vậy ?..

Tinh Lâm "- Linh LanCô cứ gọi mãi tên Tinh Lâm mà chẳng thấy cậu phản hồi gì cả.

Người bệnh nhân đó tiếp tục tác động vật lý vào người Tinh Lâm.

Linh Lan vẫn dùng thuật pháp của mình mà cầm cự linh hồn con quỷ trong người bệnh nhân kia.

Bỗng cô thấy từ xa, vẫn có một cái bóng đỏ nhìn nhận đó cũng là con quỷ nhưng thuật pháp có lẻ cao tay hơn mình.

Nó vung chiếc giường bệnh làm người bệnh nhân kia ngã quỵ, Linh Lan cũng lấy đó làm điểm tựa để cố trục xuất con quỷ.

Sau khi người bệnh nhân đó ngã Linh Lan cũng chẳng thấy cái bóng của con quỷ ngàn năm ấy đâu nữa.Liên Thanh vừa dẫn dụ cô hồn về thì chạy ngay liền tới chỗ Tinh Lâm.

Nàng vừa đi tới trước cửa thì thấy Nguyệt Minh đứng lấp ló ở đó, nàng liền ngập ngừng một hồi lâu mới kêu Nguyệt Minh tới giúp mình.

" Chị Nguyệt Minh !

Cứu tụi em " - Liên Thanh| Nguyệt Minh chạy tới còn cầm theo một cái khăn |

" Trục xuất âm binh đi mau lên " - Linh Lan" Đóng căn xác hội Ám binh trục xuấtCấp cấp như lệnh Liên Thanh cầm lấy " - Nguyệt Minh" Dạ " - Liên Thanh Sau khi quơ cái khăn ấy qua người bệnh nhân bị nhập ấy, bỗng anh ta ngất xĩu.

Có lẽ như con quỷ đã bị trục xuất khỏi người anh ta.

Hai người liền chạy tới chỗ Tinh Lâm" Tinh Lâm...ông có sao không vậy " - Liên Thanh Tinh Lâm dường như bị choáng.

Rồi ngất xĩu, cậu đi vào cõi mộng.

Đột nhiên Tinh Lâm nhìn thấy một cảnh quan lạ thường.

Cậu thấy được lẫn ba cả mẹ mình nữa.

Nhưng giấc mơ ấy chẳng thấy rõ là bao thì Tinh Lâm lại tĩnh dậy trong con mơ ký ức.

Cậu bỗng chợt tỉnh dậy, mở mắt từ từ thì cậu nhận được nhìn tia nắng sáng chiếu vào mắt, cảm giác này đã hơn 6 tháng rồi Tinh Lâm không cảm nhận được cái cảm giác này.

Cậu...cậu đã sáng mắt rồi...

Chắc có lẻ là do cú va chạm mạnh ấy đã làm cho Tinh Lâm sáng mắt.Liên Thanh cùng Nguyệt Minh vừa bước đến vào phòng bỗng thấy Tinh Lầm ngồi nhìn ở bên cửa sổ."

Ủa..ông bị sao vậy " - Liên Thanh[ Tinh Lâm đứng dậy nhìn về phía Liên Thanh ]" Tui...tui sáng mắt rồi..

" - Tinh Lâm" Áaaaaaaaaa!?..

" - Nguyệt Minh và Liên Thanh và Linh LanTo be continue...________________________________________________________________________________🙂))))) Tui siêng dữ z chèn được 2k2 từ, tại chap ra hơi lâu là do tụi đi chơi với chạy event nữa.

Nhưng mà tết tui sẽ ráng ra chap thường xuyên nhất luôn

🙂)) phần 2 này xong nhìn bả cũng dễ thương chứ bộ
 
[ Linh Lan X Liên Thanh ] - Dẫn Lối -
Linh Cẩu [ 3 ]


" Chắc là ăn chúng linh cẩu rồi đó " ____________________________________________________________________________Liên Thanh và Nguyệt Minh, Linh Lan bất ngờ khi nghe thấy Tinh Lâm nói mình sáng mắt rồi.

Liên Thanh thì mừng không ngớt, còn về phía Nguyệt Minh thì đang e ngại một điều gì đó..."

Này là số mấy ?

" - Liên Thanh [ Giơ một ngón tay để kiểm tra mắt ]" Hmm.. số một " - Tinh Lâm " Còn cái này..?

" - Liên Thanh " Số hai nè " - Tinh Lâm" Giỏi quá nèn " - Liên Thanh [ Nguyệt Minh ra dấu hiệu bắc ấn ] " Còn này là số mấy?

" - Nguyệt Minh" Xa quá em hỏng thấy đường " - Tinh Lâm " Số ba " - Liên Thanh " Số ba !

" - Tinh Lâm" Số một còn cái này là bắc ấn nha cô gái " - Nguyệt Minh" À...bắc ấn " - Tinh Lâm" Chơi mà chơi kỳ quá à..

Tự nhiên cái vầy rồi vầy bắc ấn " - Liên Thanh" Vậy là mắt cậu còn thấy đau nhức chỗ nào không vậy ?

" - Linh Lan " Hong mắt tui bình thường rồi, được cái nhìn xa hỏng được " - Tinh Lâm Đang trò chuyện hăng say thì Nguyệt Minh nhận được cú điện thoại từ cậu Út. | Tiếng giọng cậu Út từ điện thoại | " Dạ alo?

" - Nguyệt Minh" Về nhanh, nhà có chuyện gấp.

Kêu Tinh Lâm về luôn " - Út Quái" Dạ " - Ngyệt Minh[ Nguyệt Minh liền tắt máy ] " Mấy đứa nhanh soạn đồ đi về.

Nhà có chuyện đó " - Nguyệt MinhBa người ngơ ngác nhìn Nguyệt Minh sau khi cô xách túi đi về."

Ủa đang vui mà.

Sao tự nhiên căng ngang vậy " - Tinh Lâm" Nhìn bả vui vui vậy thôi chứ thấy kỳ lắm nha " - Liên Thanh" Ủa...sao vậy..

" - Linh Lan" Thì hồi hôm qua, cái lúc tụi mình gặp chuyện nè tui thấy bả đứng lấp ló rồi.

Mà đợi tới hồi tui kêu thì bả mới tới giúp..

" - Liên Thanh" Ngộ vậy chèn..

" - Linh Lan" Chắc dòm ngó tình hình thôi..

" - Tinh Lâm" Hong nhưng mà kỳ lắm " - Liên Thanh [ Tinh Lâm thì xách giỏ vè còn Linh Lan thì hoá phép đu về lại nhà cậu Út ] " Nè..nè !

Đợi tui với " - Liên Thanh ____________________________________________________________________________[ Tua ] | Nhà cậu Út | Hiện thì cậu Út đang trục xuất cho anh Phước cùng với bạn anh ta, xong thì bị nhập nên bà An mới nhờ cậu Út giúp đỡ hộ. [ Cậu Út dí theo Anh Phước ] " Cứu..cứu con tui thầy ơi " - Bà An Tinh Lâm, Liên Thanh và Nguyệt Minh vừa về kịp tới nhà thì thấy anh Phước với cậu Út đang rượt nhau quanh nhà.

" Ủa, cậu Út.

Cậu Út đúng không " - Tinh Lâm[ Liên Thanh chạy sang chỗ bà An hỏi ] " S..sao con cô bị sao vậy " - Liên Thanh" Ủa...cô phải cô An ăn chay trường không " - Tinh Lâm " Nó đó " - Bà An" Sao hong giống như con tưởng tượng vậy, con cứ tưởng cô tóc dài.

Mà tóc cô ngắn dữ " - Tinh Lâm" Đốt giấy tiền vàng bạc xong cháy hết rồi.

Ủa mà sao con thấy đường rồi ?

" - Bà An" À dạ đúng rồi.

Con sáng mắt rồi nè " - Tinh Lâm

" Mà anh Phước bị sao vậy cô " - Liên Thanh" Cô cũng không biết nữa, hai đứa nhậu có con chó à " - Bà An

" Chắc là ăn chúng Linh Cẩu rồi á " - Tinh Lâm " Linh Cẩu là gì " - Liên Thanh " À..Linh Cẩu là chó khôn lắm á " - Linh Lan" Ủa trời về lẹ vậy bà.

Bả nói đúng rồi á, chó hay sủa khơi là tại nó thấy được linh hồn á " - Tinh Lâm" Ghê vậy á hã " - Liên Thanh " Ủa..ủa mà " - Liên Thanh " Bà tránh ra coi...Để tui phụ cậu Út " - Tinh Lâm" Không thấy đường mà đòi phụ.

Tránh ra !

" - Út Quái" Đó thấy chưa nói rồi mà " - Liên Thanh Thầy Út vẫn đang chật với anh Phước và bạn của ảnh.

Nhìn như Phước đang bị ai nhập vậy.

Nguyệt Minh cùng với cậu Út tìm cách làm cho hồn của "Linh Cẩu" trục xuất nhưng mà chẳng thành."

Cậu ơi con sáng mắt thật rồi nè " - Tinh Lâm" Hả..?

" - Út Quái Út Quái liền đẩy Phước sang một bên rồi đi tới chỗ Tinh Lâm để kiểm tra mắt cậu.

" Con nói cái gì ?

" - Út Quái " Con sáng mắt rồi cậu " - Tinh Lâm[ Nguyệt Minh dí Phước và bạn của anh ]" Con sáng mắt khi nào ?

" - Út Quái/ Út Quái lây người Tinh Lâm/" Thức dậy là con sáng mắt luôn á " - Tinh Lâm[ Cậu Út cười một cách khó hiểu ] " Con nhìn rõ chưa " - Út Quái" Con thấy mờ mờ à..."

- Tinh Lâm ..."

Hai cậu cháu xong chưa nó quằn tui quá trời rồi nè " - Nguyệt Minh Hai cậu cháu liền tới khoá người của Phước lại.

Nguyệt Minh cùng với Út Quái đi tới dùng khăn choàng cổ khoá người của Phước.

Cậu Út liền cầm một lá bùa rồi đọc thần chú gì đó."

Đừng có quấn vậy.

Quấn vậy ngộp thở con tui chớt " - Bà An" " - Út QuáiLinh hồn liền la lớn rồi xuất ra khỏi người anh Phước.

Phước cùng lúc đó mà gục lên người của Tinh Lâm."

Trời..ơi con tui.

Không đươc " - Bà An" Ủa sao kì vậy, chưa gián bùa trục.

Sao nó xĩu rồi " - Nguyệt Minh" Chắc nó sợ bị hoả thiêu, cho nên nó xuất rồi " - Út Quái" Ủa cô, nãy con nghe nói là anh Phước với bạn của ảnh cùng nhau ăn thịt chó đúng hong ?

" - Tinh Lâm " Đúng rồi.

Ăn có con chó à " - Bà An" Vậy rồi bạn ảnh đâu ?

" - Tinh Lâm[ Từ đằng sau bạn của Phước bất ngờ vồ tới Tinh Lâm mà gầm gừ ] " Trời ơi, nó ma chó nhập hay ma sói vậy " - Bà An[ Út Quái liền cầm chổi lông gà lên ] " " - Út Quái" Đã Công Bổng là gì ?

" - Liên Thanh" Là gậy đánh chó " - Tinh LâmNói xong cậu Út liền lấy cây chổi dí rược bạn của anh Phước xung quanh nhà, nhằm để trục linh hồn của linh cẩu ra khỏi người.

" Bà nội cha mày, đứng lại đó " - Út Quái[ Út Quái vừa nói vừa quật chổi vào người bạn của Phước ] " Cậu Út, để đó cho con " - Tinh Lâm[ Tinh Lâm chạy tới trước mặt anh ta rồi đập hai cái nắp nồi ngay mặt ]

Sau khi tác động cái nắp nồi tạo ra một tiếng động rất lớn, vừa lúc ấy linh hồn của linh cẩu dường như vừa xuất ra.

Linh hồn bay quanh quẩn căn nhà rồi trốn thoát.

Út Quái cùng với Nguyệt Minh liền đuổi theo để bắt giữ.

" Đuổi theo nó, còn ngồi ngơ làm gì " - Út Quái" Dạ " - Nguyệt Minh[ Cả hai lần lượt chạy ra ngoài, Liên Thanh thấy vậy cũng liền chạy theo ]" Đợi tui dới " - Tinh Lâm" Sao chạy hết trơn rồi " - Bà AnMọi người lần lượt kéo nhau ra trước nhà, Liên Thanh chạy ra trước liền thấy bóng ai.

Không sai, chính là Thuỵ Du tới.

Cậu ta sắp xếp công việc trên thành phố xong thì cũng tìm tới nơi nhà cậu Út để giúp đỡ Tinh Lâm."

Thuỵ Du ?

" - Liên ThanhThuỵ Du hiện đang giam giữ linh hồn, cậu ép cho linh hồn nhập vào xác.

Người cậu tự nhiên run rẩy, rồi chợt quỳ xuống, cứ đi bằng tứ chi.

Chắc có linh cẩu hiện đang nhập vào cậu rồi.

Tiếng cậu ú ớ cứ như một chú cún ấy."

Thuỵ Du " - Tinh Lâm" Để đó cho cậu " - Út Quái[ Thuỵ Du liền gầm gừ vài tiếng ] " Cậu..cậu nó đang sợ á, cậu để đó cho con " - Liên Thanh[ Liên Thanh huýt sáo để dụ linh cẩu ] " Lại đây con " - Liên Thanh Cùng lúc này bà An vừa lên nhà trên " Con tui giờ sao thầy ơi, nó ngất xỉu rồi " - Bà AnLinh vừa nhìn thấy bà An thì trở nên giận giữ tức giận hơn.

Liền sủa lên mấy tiếng tỏ ra sự giận dữ.

Dường như muốn nhào tới mà cắn bà An.

Nó chợt nhận ra ký ức bà An chính là người đã xác hại nó.

Nó định nhào tới cắn, Tinh Lâm đã đồng thời đưa cánh tay mình ra để chắn.

Lâm cầm bùa được gói như khúc xương đưa gần để dẫn dụ linh cẩu.

" Xương nè con, xương nè " - Tinh Lâm [ Tinh Lâm thẩy khúc xương ra chỗ khác ]" Thương con nha, thương " - Tinh Lâm [ Cậu vừa nói vừa vuốt ve ] Dường như Linh Cẩu cảm nhận được sự ấm áp và an tâm khi trong vòng tay của Tinh Lâm nên chú rất ngoan ngoãn.

Cảm nhận được điều này Tinh Lâm nhận ra, con chó này không cần gì nhiều, nó chỉ cần sự yêu thương và chăm sóc.

" Con chó này chỉ cần sự yêu thương thôi " - Tinh LâmDần có một cánh cửa chợt mở ra, hình như nó đến để rước em ấy đi.

Khi cánh cửa này mở hẳn thì chú cho cũng dẫn hiện nguyên hình.

Linh hồn của chú cho tan vào hư không và đi theo cánh cửa ấy.

Lúc này Linh Lan cũng xuất hiện từ trong cánh cửa, nhìn về phí chú chó mà ngoắc lại.

" Tới giờ của con rồi nè, con đi mạnh giỏi nhé.

Kiếp sau con sẽ không thiếu tình yêu thương nữa " - Linh Lan" Trời, nãy giờ bà đi đâu vậy " - Tinh Lâm" À.. nãy có việc đột xuất nên đón ông về từ bệnh viện là tui phải đi liền, cái tui nghe ngóng được nhà mình có chuyện nên về liền nè " - Linh Lan" Tới đúng lúc quá, giờ tiễn đi rồi bà mới tới " - Tinh Lâm" Ụa tui cũng tới tiễn chứ bộ " - Linh Lan" Thôi hai người cho tui xin đi " - Liên Thanh " Rồi..rồi mà nãy giờ em có bị gì không " - Linh Lan" Ủa tụi tui nãy giờ rồi cậu Út, Nguyệt Minh sao bà hỏng hỏi mà hỏi Liên Thanh trước là sao " - Tinh Lâm" Dạ em hong sao " - Liên Thanh[ Linh Lan nhìn về phía Tinh Lâm ] " Tại tui thích được hong, sao mà hay kiếm chuyện quá ta " - Linh Lan" Xí.. trời ơi ai mà dám kiếm chuyện với bà đâu bà ơi " - Tinh Lâm [ Liên Thanh nhìn về phía Thuỵ Du ]" Trời ơi nãy giờ quên để ý, ông có sao không Thuỵ Du ?

" " Tui tỉnh nãy giờ rồi, giờ mới để ý tới tui.

Mấy con người này ác thì thôi nhé " - Thuỵ Du" Ờ ah..quên xin lỗi ông nha, tui hỏng để ý " - Tinh Lâm" Ông ác cũng không kém " - Thuỵ Du" Thôi chuyện xong rồi, mọi người nghỉ ngơi xíu " - Nguyệt Minh" Nguyệt Minh nói đúng, thôi tụi con nghỉ ngơi đi.

Cậu cũng đi uống trà xíu " - Út QuáiSau cuộc trò chuyện thì ai cũng về nhà nấy, Bà An thì phải rinh anh Phước và bạn của ảnh về mà chăm sóc, còn Thuỵ Du thì được bố trí căn phòng gần với Liên Thanh và Tinh Lâm.

Linh Lan thì cũng vẫn còn nghi vấn khi sống ở căn nhà này, có điều gì đó rất bất thường ở nhà ông cậu, nhưng cô vẫn không dám chắc có phải sự thật không.

Nguyệt Minh thì cứ mờ mờ ám ám.Sau câu chuyện ngày hôm nay, chú chó này thật sự rất khôn, nhưng chỉ vì một phút lầm lỡ mà bà An lỡ xác hại để làm thức ăn cho con trai bà.

Linh Cẩu thật sự rất oán hận bà, nó tức giận nhưng giờ thì chẳng làm được gì nên đành siêu thoát để chọn được một cuộc sống mới với một kiếp khác, mong em kiếp sau thành người thật tốt.

________________________________________________________________________________P/s : nhả chap chuyện sau chuỗi sủi ma hơi lâu nên đợi tui mấy ngày nữa chap có tiếp nhoé
 
[ Linh Lan X Liên Thanh ] - Dẫn Lối -
☺️👎 Trễ


=))) xin lỗi máy keo vì mấy ngày tết không ra chap tại tui bận quá trời rồi tưởng gảnh được xíu nhưng mà ra tuần tui sẽ nhả chap đầy đủ ạ
 
[ Linh Lan X Liên Thanh ] - Dẫn Lối -
10 - Tế Thần [ 1 ]


" Mà có thiệt sự là Cậu Út nuôi quỷ trong nhà không "________________________________________________________________________________Cũng đã rất lâu rồi Tinh Lâm, Nguyệt Minh, Thuỵ Du mới đoàn tụ lại.

Tính ra cũng đã kể từ ba tháng, lần gặp là cuộc hội ngộ của ba người.

Chiều đến mọi người cùng nhau quay quần, gồm có bà An, cậu Út, Nguyệt Minh, Thuỵ Du và Liên Thanh.

" À mà Tinh Lâm, lúc trước tui ngủ, tui có làm mơ thấy ba mẹ của ông á " - Thuỵ Du" Ba mẹ tui có dặn gì ông không ?

" - Tinh Lâm " Tui được ba mẹ ông dạy cho vài thuật để đi hành nghề bắt ma với ông á, rồi luyện tập " - Thuỵ Du" Rồi,.. họ còn nói gì nữa không ?

" - Tinh Lâm[ Tìm thức của Thuỵ Du ] " Dặn Tinh Lâm đi tìm Thiện Tâm " - Ba Mẹ của Tinh LâmQuay lại hiện tại " Thiện Tâm " chỉ hai từ đơn giản này mà ba mẹ của Tinh Lâm muốn gởi gắm điều gì đó cho chàng.

Họ muốn Tinh Lâm đi tìm người này, mà biết tìm ở đâu và sự gợi ý này cũng khá là mơ hồ.

" Thiện Tâm,.. có nói gì rõ hơn nữa không ?

" - Tinh Lâm"

Sau này con sẽ rõ " - Thuỵ Du" Cái tên Thiện Tâm này cũng lạ quá hen " - Liên Thanh " Ùm lạ thiệt " - Linh Lan " Thôi lạ lẫm gì uống cái đi " - Cậu Út" Dô !

" - [ Đồng thanh ]Ở phía bên kia, năm linh hồn cũng bán tán khá xôn xao za' nhộn nhịp không kém.

Bà An cũng sẵn tiện qua góp dui, mang mấy món ngon cho mọi người thưởng thức cùng nhau.

" Trời làm như đi ngang cô hồn vậy, lạnh hết biết " - Bà An" Ý cô An " - Tinh Lâm" Thương lắm mới mang đồ ăn qua nè, hú cái qua liền.

Đáng lý ra là mấy cua này để mai phóng sanh mà thôi nấu canh ăn luôn, sợ mấy đứa hong có gì ăn.

Nên mai mua con khác phóng" - Bà An" À, dạ con cảm ơn cô nghen " - Tinh Lâm " Rượu của con trai cô đó " - Bà An" Thôi, uống đại đi mấy đứa " - Tinh Lâm" Uống đi tụi con " - Bà An" Ờ mà, cô hong sợ ma hả ?

" - Tinh Lâm" Nhỏ tới lớn giờ cô chưa thấy ma nên không sợ.

Nào thấy mới sợ " - Bà An" Chị Nguyệt Minh kêu Nguyệt Thi tới đây " - Tinh Lâm" Nguyệt Thi còn yếu lắm qua mấy chỗ này hong có nên " - Nguyệt Minh" Nhỏ bệnh " - Bà An" Dạ, em con nó chết rồi " - Nguyệt Minh" Nhỏ này, giỡn quài.

Tụi bây giờ hay giỡn bậy bạ vậy lắm" - Bà An" Dạ nó chết thiệc " - Nguyệt Minh" Giỡn quài, hoi giỡn hai ba lần vậy hong có dui nghen trời " - Bà An" Hong nhỏ chết thiệt á cô " - Tinh Lâm " Dạ thiệc " - Liên Thanh " Thôi ba cái đứa này giỡn quài vậy đi " - Bà An" Cô hỏng tin con cho coi hình nè " - Nguyệt Minh[ Nguyệt Minh đưa tấm hình chụp chung với Nguyệt Thi đưa cho bà An xem ]" Trời đất cơi, hai chị em bây sanh đôi phớ hôm " - Bà An" Ây đâu.. có mình bả nè thấy hong " - Tinh Lâm" Đâu..đâu đưa tui coi thử " - [ Liên Thanh, Linh Lan ]" Ừa, ủa Nguyệt Thi nè " - Linh Lan" Này mắt âm dương mới thấy được nè " - Liên Thanh" Thôi giỡn quài đi " - Bà An" Rồi sao bà qua đây chi đây " - Cậu Út" Mang ơn tại hời sáng mấy đứa cứu con tui, hời sáng hong đó mấy đứa thì con tui không sống được rồi " - Bà An" Dạ hỏng có gì đâu cô ơi " - Tinh Lâm" Bởi vậy tui mới mang đồ ăn qua cảm ơn nè, còn thầy làm thầy mà hỏng làm gì hết trơn " - Bà An" Bà nói tui không làm gì á hã ?

" - Út Quái" Dạ có, múa á " - Bà An" Không nhờ tui múa thì con trai bà nó còn sống chắc ?

" - Út Quái" Thấy đứng múa múa chứ đâu làm gì đâu, mấy đứa này nó làm hết trơn rồi " - Bà An" Thôi bà nín đi" - Cậu Út[ Làm như múa quạt vinahouse z đó ba ]" Tinh Lâm, mắt con sáng rồi phải không, cũng nhìn được mờ mờ chút " - Út Quái" Dạ " - Tinh Lâm" Vậy ở lại để cậu theo dõi chút, tập luyện theo phương pháp của cậu mắt nó mau sáng lắm " - Út Quái" Dạ cậu " - Tinh Lâm" Thôi uống, dô cái đi mọi người " - Liên Thanh Thật sự thì Tinh Lâm vẫn con tin cái cách trị liệu của cậu Út có thể làm mình sáng lại mắt được.

Tinh Lâm cùng những người đồng hành còn lại tiếp tục ở nhà cậu Út để chữa trị đôi mắt của mình cho đến khi chúng hồi phục hẳn....________________________________________________________________________________Bí idea quá ae cứu tui
 
[ Linh Lan X Liên Thanh ] - Dẫn Lối -
11 - Tế Thần [ 2 ]


" Mà có thiệt sự là Cậu Út nuôi quỷ trong nhà không "

________________________________________________________________________________ Sáng hôm sau Tinh Lâm ra chỗ ngoại Mười để thông báo về việc mình sáng mắt.

Cậu chuẩn bị khá nhiều đồ ăn cho cậu và cả bà nữa.

Tinh Lâm vui vẻ đi tới chỗ của bà ở ngã tư ngồi bán.

Cậu liền đi tới gọi bà một tiếng.

" Bà ơi " - Tinh Lâm" Ủa !

Trời phật ơi mấy đứa nhỏ hỏng đưa con đi hả " - Bà Mười[ Tinh Lâm chạy tới ôm bà ] " Con sáng mắt rồi bà ơi " - Tinh Lâm" Hả..con sáng mắt rồi ?

" - Bà Mười" Trời ơi, lạy trời lạy phật cho con cháu tui nó sáng mắt.

Thương cháu tui quá " - Bà Mười[ Bà liền nựng Tinh Lâm mấy cái ] " Con thấy mặt bà rõ rồi nè, măt bà tròn như mặt trăng luôn " - Tinh Lâm " Cha mày hà " - Bà Mười[ Cả hai cùng cười oà lên ]" Bà ơi, con có mang trái cây ăn mừng nè " -Tinh Lâm" Hai bà cháu mình ăn mừng hen " - Bà Mười[ Tinh Lâm lấy từ trong giỏ đồ của mình ra một nải chuối ] " Thừ ơi gì kỳ vậy, cho nải chuối gì bự chảng luôn " - Bà Mười" Chuối Singrabo, bự lắm.

Ăn bổ lắm bà " - Tinh Lâm" Đâu cho bà hửi thử " - Bà Mười" Thơm lắm bà " - Tinh Lâm" Ây cha..thơm thiệt " - Bà Mười" Ăn trái no tới chiều luôn " - Tinh Lâm" Hoi..nữa trái được rồi ăn nhiều sình bụng " - Bà Mười

" Còn đây nữa nè " - Tinh Lâm[ Cậu lại lấy ra từ giỏ một ly cherry mỹ nữa ]" Ủa này sơ-ri phải hong " - Bà Mười" Dạ hong này là cherry mỹ á bà, mọng nước luôn á " - Tinh Lâm" Nó cũng tựa tựa vậy hả " - Bà Mười" Dạ hong, này bên Mỹ lận bà ngon hơn.

Nè bà thử đi " - Tinh Lâm" Ăn nó cũng chua chua ngọt ngọt hả.

Đâu để bà thử coi " - Bà Mười[ Tinh Lâm liền đưa trái cherry mỹ mọng nước thơm phức đưa cho bà Mười ] Cứ thế mà hai bà cháu cứ nhắn tin nói chuyện với nhau đến tận chiều.

Đùa nói vui vẻ vì bà mừng là cậu vừa khoẻ lại mắt.

Bên phía nhà cậu Út, Liên Thanh cùng với Linh Lan ở trong phòng trò chuyện.

Dường như hai cô nàng đang bàn bạc về chuyện gì đó.

" Chị, dường như em cảm thấy căn nhà này có gì đó mờ ám á.

Chị có thấy vậy hong " - Liên Thanh" Chị cũng có suy nghĩ giống em á Liên Thanh, tại vì từ lúc chị dọn tới chỗ nãy chị đã thấy hong ổn rồi " - Linh Lan" Vậy liệu nhà Cậu Út có nuôi quỷ thiệt hong trời, chứ tối nào ngủ cũng thấy ớn lạnh hết á chị ơi " - Liên Thanh " Hong sao, tối em cứ tự nhiên ngủ đi nè, có gì sợ thì gọi chị lên nhé, có gì chị sẽ canh em ngủ mỗi tối cũng được " - Linh Lan" Vậy thì có phiền chị lắm không " - Liên Thanh" Bảo vệ em là tốt có gì đâu mà phiền trời " - Linh Lan" Dạ chị " - Liên ThanhHai chị em cũng không biết từ khi nào đã thân thiết với nhau trong từng lời nói đến vậy, chắc từ khi Linh Lan nói với em những lời yêu thương lúc trước.

Có lẽ Liên Thanh đọng lòng chị ta lắm nên mới nghe lời và dịu dàng đến vậy.

Có lẽ Linh Lan là người thứ hai sau Liên Khánh thì được nàng dịu dàng nhất.

Cả hai cứ quấn quít trò chuyện với nhau mãi.Và cứ thế thì trò chuyện hết cả một ngày dài...[ Tua đến sáng hôm sau nha cả nhà ]Sáng sớm Liên Thanh cùng Tinh Lâm đi tới bệnh viện để khám lại đôi mắt.

Tinh Lâm phải đi chụp CT não để bác sĩ phân tích."

Ủa mà mắt của tui có vấn đề hay sao mà chụp CT não vậy hả bác sĩ ?

" - Tinh Lâm" À, tại tui muốn nghiên cứu thêm.

Mắt sẽ tiếp nhận ánh sáng và hình ảnh.

Mà còn ảnh có đến với não hay không thì sẽ nhờ vào dây thần kinh thị nữa " - Bác sĩ nữ" Sao nghe gì mà nó phức tạp quá vậy bác sĩ " - Tinh Lâm" Hong có phức tạp lắm đâu, mà là rất rức tạp.

Lâm cho tui coi mắt nha" - Bác sĩ nữ | Lâm gật đầu, bác sĩ dần tiến lại để kiểm tra mắt cho Tinh Lâm | " Phiền bác sĩ tiến lại gần nữa " - Tinh Lâm| Bác sĩ nữ cùng ngh lời Tinh Lâm dần tiến lại để cậu nhìn cô cho rõ hơn | " Miếng nữa " - Tinh Lâm | Cô tiến sát hơn nữa | Vì như thế cậu mới nhìn được cô bác sĩ này rõ hơn, mắt cậu chưa phục hồi hẳn.

Nên nhìn bác sĩ phải gần, cận với khuông mặt để bắt gặp những đường nét dễ thương của cô.

Cả hai đều nhìn chằm chằm nhau cho đến khi Liên Thanh chống cằm ngồi giữa.

" Định hôn nhau hả ?

" - Liên Thanh | Tức thời, cả hai liền giật mình quay sang nơi khác | " Ờ..thôi hai người ở đây nha, tôi có bệnh nhân cần cấp cứu gấp " - Bác sĩ nữ| Bác sĩ nữ bỗng nhiên hấp tấp đứng dậy đi ra khỏi phòng khám | " Cũng lúng túng dữ à " - Liên Thanh" Thôi, đi kiếm ma bắt mới được " - Tinh Lâm" Tui còn đứng sờ sờ đây, làm gì thấy ma mà bắt trời " - Liên Thanh | Tinh Lâm liền xách tay nải của mình bước ra khỏi phòng |Dường như trên khuông mặt của cô bác sĩ ấy có gì làm cho Tinh Lâm khá xao xuyến, cho nên chàng mới khựng lại vài giây để ngắm rõ khuông mặt của cô.Bên phía sảnh bệnh viện, Thụy Du cùng với bà An đang phát cơm từ thiện cho mọi người.

Thì cũng không sai, bà mỏ hơi hỗn xíu mà lòng cũng từ bi dữ á trời. | Bà An vừa nghe điện thoại vừa nói |" Ừa, rồi.

Xếp hàng đi, xếp hàng đi trời ơi.

Ừa cho tui mượn hai triệu đi, để tui đi làm từ thiện bà ơi.

Hốt xong mớ hụi tui trả bà liền.

Ờ, vậy nghen, ừa rồi cảm ơn bà " - Bà An" Cô, chú, anh, chị xếp hàng dùm con đi.

Ai cũng có phần hết nghen " - Thụy Du" Ai có phiếu tui mới phát nhe " - Bà AnTinh Lâm với Liên Thanh cũng tới chỗ phát cơm của Bà An và Thụy Du."

Gì mà, đông quá vậy nè " - Tinh Lâm" Chỗ người ta xếp hàng, mấy cô mấy cậu ở đâu mà chen vậy.

Xếp hàng đi ?

" - Người lấy cơm| Tinh Lâm bị kéo ra nhưng được Bà An kêu lại |" Chỗ này là cô mua hết á hã ?

" - Tinh Lâm" Ừa chỗ này, trăm mấy chục phần cô mua đó.

Biết để chi hong, tích đức.

Chứ số cô lận đận dữ lắm con ơi " - Bà An" Rồi anh Phước ?

Ảnh bệnh sao rồi cô " - Tinh Lâm " Có bác sĩ, y tá lo đó con.

Cơm nước, ăn cơm bệnh viện.

Ăn chi ba cái cơm từ thiện này " - Bà An[ Thấy chưa, mỏ bả hỗn nhưng tâm bả cũm thiện nên thôi bỏ qua ]" Dạ, dạ " - Tinh Lâm" Thôi, phụ cô nhe.

Phụ phát giúp cô " - Tinh Lâm| Tinh xách khay cơm hộp để phát cho những người khác |" Rồi chia ra, người nào hai phiếu thì lấy 2 phần nha.

Phụ cô một tay, một chân nha " - Bà AnTinh Lâm xách khay cơm ra nơi khác phát, Liên Thanh, Thụy Du cùng lúc đó cũng phụ cậu đi phát cơm cho mọi người.

" Thấy cũng cực mà vui ha ông " - Liên Thanh" Ừa, của ít lòng nhiều.

Coi như mình cũng tích được số đức " - Tinh Lâm " Coi bà An cũng hỗn, mà thấy tâm thiện, coi như cũng tích được phần đức " - Thụy Du| Cả ba cùng nhau phát cơm cho mọi người ở bệnh viện |

________________________________________________________________________________Hi cả nhà yêu, chắc drop cũng lâu rồi á.

Tui tính dự định ra 1 bộ truyện mới chủ đề là GL.

Nên hè rồi, tui sẽ có dịp up 2 bộ song song với nhau.

Mong cả nhà ủng hộ mãi keo.
 
[ Linh Lan X Liên Thanh ] - Dẫn Lối -
Tế Thần - [ 3 ]


" Có thiệc là Cậu Út nuôi quỷ trong nhà không " ________________________________________________________________________________Sau một buổi chiều mệt mỏi ở bệnh viện, Liên Thanh đi khám mắt cùng với Tinh Lâm, còn phải đi phát cơm phụ nữa.

Nên nàng khá là mệt mỏi.

Chiều cô cùng với Thụy Du về nhà cậu Út để gặp Linh Lan.

Liên Thanh cầm một bình tro cốt nhỏ, chắc là lấy từ mộ của Linh Lan lúc trước, để khi có dịp lại gọi cô bằng cách gõ vào hủ tro cốt ba lần, thì Linh Lan dù ở bất cứ nơi nào thì cũng hiện linh hồn tại nơi cô gọi.| Ở phòng mình Liên Thanh lấy hũ tro cốt nhỏ, gõ vào nó ba lần |Ngay lúc này, ở phòng cô cũng có Thụy Du có thể cho hồn mượn xác.

Khi gõ vào hũ ba lần, dần Liên Thanh thấy hình bóng của linh hồn Linh Lan trở về, nàng chợt hỏi.

" Linh Lan, phải chị về hong, chị mà về, nhập vào Thụy Du nói chuyện với em nha " - Liên Thanh " Gì tui nữa, cho quỷ nhập dô người tui quài đi, rồi đi lúc nào hỏng biết " - Thụy Du" Ông đừng có nói bậy bạ nha, tui quýnh á.

Này chị yêu tui, giúp đỡ từ Tinh Lâm sang tui không biết bao nhiêu lần rồi, ông cho chị tui mượn xác nói chuyện với tui xíu đi " - Liên Thanh " Ừa, dù gì chị cũng giúp đỡ ông Tinh Lâm với bà, tui miễn cưỡng cho đó " - Thụy Du " Trời ơi, thấy ông cưng quá à, cưng vô lây " - Liên Thanh " Lẹ nha, nói vậy giận à " - Thụy Du" Rồi, rồi gỡ cái vòng của Tinh Lâm cho xuống " - Liên Thanh | Thụy Du bỏ chiếc vòng cổ xuống, cầm ba chum rượu nhỏ đã chuẩn bị sẵn uống |Thực chất ra hồn Linh Lan được gọi về thì cô cũng biết là Liên Thanh chứ hỏng ai.

Đang đi chơi nghe tiềng gõ thì Linh Lan lập tức tới nơi nàng triệu tập.

Linh Lan đứng đợi sẵn, đợi cho Thụy Du say thì cô liền nhập hồn vào căn xác hội. | Thụy Du liền xụ mặt, khuông mặt tới nhợt giống mọi khi có linh hồn nhập | " Là chị phải hong, Linh Lan ?

" - Liên Tanh " Đúng rồi, là chị đây " - Linh Lan| Hiện tại Linh Lan hoàn toàn đã nhập vào xác Thụy Du |" Em kêu chị về là có chuyện gì hả " - Linh Lan" Em kêu chị về, là tại vì em nhớ chị quá, với em cũng có một việc cần hỏi " - Liên Thanh " Hửm ?

Em muốn hỏi gì nè " - Linh Lan" Dạo gần đây, chị có đi theo dõi xung quanh ngôi nhà này không ?

Có thấy điều gì lạ thường không chị, chứ em thấy lạ thường nhiều lắm rồi á " - Liên Thanh" Chị có, mà chị thấy xác khí ở cái nhà này nhiều lắm " - Linh Lan" Vậy rồi, có thiệc là cậu Út nuôi quỷ trong nhà không chị ?

" - Liên Thanh" Chị cũng không dám chắc nữa, tại thám thính bên ngoài thì cũng chả thấy gì đáng nghỉ, nhưng trong nhà cậu Út, có một cách cửa bị phong ấn, chị đứng gần thì thấy xác khí tỏa ra nồng nặc, bị phong ấn rồi nền sức mạnh của chị cũng không mở nổi.

Pháp lực khá cao tay " - Linh Lan " Chắc chắc là có điều mờ ám rồi, sao mà được ở dễ vậy chứ trời, còn chữa mắt cho Tinh Lâm nữa chứ " - Liên Thanh " Chị chỉ nói được tới đây.

Chị cũng là quỷ ngàn năm nên ở lâu trong người Thụy Du không tốt, mấy em cứ cẩn trọng.

Sơ xuất thì ngay cả chị cũng cứu không kịp " - Linh Lan" Dạ, bọn em biết rồi.

Cảm ơn chị nhiều " - Liên Thanh" Thôi chị đi đây " - Linh Lan| Linh Lan dần xuất hồn, Thụy Du cũng co giật người theo quá trình xuất hồn ấy của Linh Lan |" Sao rồi, chị Linh Lan đó kể bà cái gì vậy kể tui nghe dới " - Thụy Du" Chị Linh Lan bảo nhà này xác khi nồng nặc dữ lắm.

Với có cánh cửa trong nhà này bị phong ấn á, chị bảo vậy " - Liên Thanh " Chắc nuôi quỷ không ?

" - Thụy Du" Theo tui với chị Linh Lan nghỉ thôi, chưa chắc lắm.

Nhưng dù sao tụi mình cũng cẩn thận " - Liên Thanh" Ừa bà, thôi cũng chạc chiều rồi.

Kiếm cơm ăn " - Thụy Du" Tinh Lâm chắc ra bà Mười chơi rồi, nấu cơm cho gia đình ăn trước ông ơi " - Liên Thanh " Ok " - Thụy DuỞ bên phía Tinh Lâm, sau khi khám xong mắt thì cậu cũng ra phát cơm ấy chứ.

Còn thừa 2 hộp cơm, cậu liền chạy về bà Mười để bà với cậu cùng có cái để ăn.

Cậu chạy hớt hãi tới chỗ bà.

" Bà ơi, con về rồi nè " - Tinh Lâm" Trời ơi " - Bà Mười" Bữa nay con đi phát cơm trong bệnh viện á, còn được hai phần cho con với bà nè " - Tinh Lâm" Giỏi " - Bà Mười" Nè bà " - Tinh Lâm" Ừa, vậy có cơm khỏi tốn tiền " - Bà Mười" Đúng rồi bà, khỏi tốn tiền.

Cơm ngon lắm á " - Tinh Lâm| Bà Mười thấy tờ giấy ở hộp cơm, nét mặt bỗng dưng buồn bã | " Cơm từ thiện bà An, bà An ở trong xóm này nè.

Bà có biết hong ta.

Bả hơi ồn ào, nhưng mà được cái nhiệt tình lắm bà.

Không biết bả làm có dư không nhưng mà có nhiêu làm từ thiện hết ráo, sống cũng vì mọi người.

Ăn, ăn đi bà " - Tinh Lâm| Nét mặt bà vẫn còn ủ rụ một xíu | " Hay sao, bà muốn con đúc, đúng không ?

" - Tinh Lâm" Thôi ' - Bà Mười" Đây, đúc thì đúc " - Tinh Lâm| Tinh Lâm múc một muỗng cơm, rồi đúc tận cho bà Mười ăn, nhìn thấy tình cảm bà cháu dần như người nhà trong gia đình vậy. [ Tua tới tối nhe, cho giống cảnh phim xíu ]Trời lúc này chạc tối rồi, Tinh Lâm vẫn còn ngồi ở hàng bán tạp hóa của bà.

Ngồi đung đưa như đứa trẻ khi được ở cạnh bà vậy á.

Chả biết cậu đang suy nghĩ về điều gì, mà miệng cứ cười mủm mỉm chả nghe bà Mười gọi."

Nhỏ ơi, nhỏ " - Bà Mười| Tinh Lâm vẫn cười mặc cho bà Mười gọi, rồi cái tự nhiên bà dả một cái cho Tinh Lâm tỉnh | " Ui da, đau con " - Tinh Lâm" Muỗi cắn " - Bà Mười

" Đâu, muỗi đâu " - Tinh Lâm" Kêu nãy giờ, mấy tiếng.

Mơ màng quá hả.

Yêu ai dạ ?

" - Bà Mười| Tinh Lâm lắc đầu nói | " Yêu ai đâu.

Bà ghẹo con quài " - Tinh Lâm" Ở đó mà không yêu, tui nói cho anh biết nha.

Tui cách bao nhiêu tuổi của anh mà tuôi không biết.

Yêu ai nói coi ?

" - Bà Mười" Hong phải, mà là con sợ " - Tinh Lâm" Mới bây lớn đi yêu mà sợ gì" - Bà Mười" Tại người ta là bác sĩ " - Tinh Lâm" Adu , chích mày chớt " - Bà Mười" Y, ui !

Bệnh quạn gì đâu mà chích " - Tinh Lâm" Ừa nó hỏng chích, mà mày chích chết " - Bà Mười" Ayyy...bậy có gì đâu mà chích người ta.

Bà này, chọc con quài " - Tinh Lâm" Thôi nha, thương ai thì thương một người thôi nha.

Tui hỏng có thích mà lăng nhăng đâu đó " - Bà Mười

" Thương ai thương người thôi hả bà " - Tinh Lâm" Chứ sao " - Bà Mười" Vậy thôi, con hong thương bác sĩ đó nữa đâu " - Tinh Lâm" Sao vậy ?

" - Bà Mười" Tại vì,...con thương bà trước rồi " - Tinh Lâm| Cả hai bà cháu cười phá lên | " Cái thằng quỷ nhỏ này " - Bà Mười" Con thương chỉ một mình bà thôi, hong ai thay thế được bà đâu " - Tinh Lâm" Thương quá đi mà " - Bà MườiTrong phút chốc, cả hai bà cháu dường như lắng động lại gì đó.

Bà Mười ngẫu hứng ngân nga lên bài hát vài câu.

" Ầu ơCây khô đâu dễ đâm chồiMẹ già đâu thể, sống đời với conƠ...ầuMai đây cây ngã, héo mònNgày công chăm bón, chẳng còn lời ru...

"________________________________________________________________________________Đôi lời chút về chap, lời ru của bà Mười trong phim làm tui khá tâm đắc với xúc động nhiều lắm.

Như câu " Mẹ già đâu thể, sống đời với con " tới khúc này là nước mắt tui ứa ra nhiều lắm rồi đó mấy sốp.

Note : =)) link nhạc toàn nhạc xưa thôi mấy sốp ơi P/s : với phần pháp sư mù này có khá nhiều ý nghĩa tui sẽ phân tích riêng ở chap riêng luôn nhe.

Nay siêng ra hẳn 2 chap đó mấy sốp
 
[ Linh Lan X Liên Thanh ] - Dẫn Lối -
Tế Thần 2- [ 1 ]


" Ừa ,..rồi đó.

Tự nhận mình đẹp trai chi rồi để bị mang ra tế thần vậy trời "________________________________________________________________________________Một buổi sáng đẹp trời tại nhà của cậu Út, mới sáng sớm thôi mà thấy Thụy Du ngồi thiền ngay trước cửa nhà rồi.

Còn Liên Thanh thì cầm chổi, quét mấy lá cây ngay sân.

Mới sáng sớm, Tinh Lâm hớt hãi la ùm trời ra trước sân.

" Liên Thanhh " - Tinh Lâm" Cái gì, tui nghe nè " - Liên Thanh" Bà thấy cuốn, bí thuật kỳ trú của tui đâu không " - Tinh Lâm " Cái quyển đó của ông mà ?

Sao ông hỏi tui " - Liên Thanh" Tui kiếm nãy giờ, không thấy đâu nữa " - Tinh Lâm " Chứ để đâu mà mất " - Liên Thanh | Tinh Lâm mày cau có đáp |" Thì giờ tui biết nó ở đâu, thì nó đâu có mất " - Tinh Lâm" Rồi mắc cái gì cọc " - Liên Thanh" Hong phải, tại tui tức.

Tui định sáng mắt rồi, mở ra coi coi cái quyển đó viết cái gì.

Rồi bây giờ mất tiêu đó, tức quá.

Thôi bà đừng có quét sân nữa, đi kiếm dới tui đi " - Tinh Lâm" Ê..ê trời " - Liên ThanhThì trong lúc hai người đang dằn co với cây chồi, thì Thụy Du ben đây cho 5 anh em siêu nhân mượn xác.

Bỗng Thụy Du cười phá lên.

" Trời ơi, tui có cái đầu lại trên cổ rồi nè.

Không có còn lặc lìa lặc lọi nữa.

Mọi người ơi thấy hong " - Linh Hồn Mất Đầu[ note name vậy cho mọi người dễ hình dung với ngoại hình, tính cách của mỗi linh hồn nha ]| Thụy Du xoay sang phía Tinh Lâm và Liên Thanh |" Ủa, Tinh Lâm với Liên Thanh nè " - Linh Hồn Mất Đầu" Thụy Du cho mọi người mượn xác hả ?

" - Tinh Lâm | Linh hồn hay khóc nhập vào thay thế | " Đúng rồi á, là..là Thụy Du cho tụi tui mượn xác đó.

Tui được sống lại rồi nè..

Biết vậy ngày xưa, tui hỏng có tự tử nhảy sông, làm nư với thằng bồ đâu.

Cái này là do xui lắm, xui mà tím người luôn đó " - Linh Hồn Hay Khóc| Linh hồn hay đòi báo thù lại được nhập vào thay thế | " Tui, tui sống lại rồi.

Má, tui phải tìm thằng đâm tui.

Tui đâm lại chet me nó " - Linh Hồn Báo Thù" Ê...ê ba, trời ơi.

Có chuyện gì mình từ từ nói " - Tinh Lâm & Liên Thanh| Tiếp theo là linh hồn bị hỏa thiêu | " Trời ơi, ông ơi là ông.

Mình có gì thì cũng từ từ rồi giải quyết.

Thừ ơi, coi da của Thụy Du nè.

Nó con trai mà da nó mịn màng ghê chưa.

Hết cháy rồi, hết bị nhiễm trùng rồi.

Nè tui dặn, mấy người còn sống cẩn thận củi lửa nghe hong " - Linh Hồn Bị Thiêu CháyTự nhiên Thụy Du cùng với hai người họ vờn vập nhau.

Thì bỗng dưng trên trời, xuất hiện một đám khói đỏ kỳ lạ, bay xung quanh chỗ Thụy Du rồi bắt đầu nhập vào cậu.

Hình ảnh làn khói đỏ đó, không ai khác chỉnh là con quỷ.

Nó gào thét, rồi đẩy Linh Hồn Bị Thiếu Cháy đi mà nhập vào Thụy Du.

Nó hiện rõ lên gương mặt đáng sợ.

Nó bắt đầu xong tới chỗ của Tinh Lâm và bóp cổ cậu, Liên Thanh thì cố trấn Tinh Lâm tạo ra thế để cậu đỡ nghẹt thở hơn.Bỗng không biết từ đâu, Nguyệt Minh từ trong nhà lao ra.

Tay cầm một lọ sứ, dương như là lọ trấn âm trong đó còn có một lá bùa nữa.

Hai ngón tay giữa và chỉ tạo ra ấn nguyệt ở lưng Thụy Du.

Cô áp sát lọ sứ vào lưng Thụy Du, cố hút linh hồn quỷ dữ vào trong chiếc lọ sứ của mình.

Cả 3 người trấn áp, Nguyệt Minh hút được linh hồn quỷ dữ vào trong chiếc lọ.

Trong lúc Tinh Lâm, Liên Thanh và cả Thụy Du không để ý mấy.

Nguyệt Minh bị cậu Út đến giựt lấy chiếc lọ sứ.

Nguyệt Minh cố gắng giữ chiếc lọ sứ nhưng vẫn bị hất tay trên theo nghĩa đen, nên cậu Út có được chiếc lọ sứ chứa đựng linh hồn con quỷ."

Quỷ nhập hả, mấy đứa còn nhỏ.

Sao mà cứ mang ba cái chuyện tâm linh này ra đùa giỡn vậy.

Có biết rất là nguy hiểm không " - Cậu Út" Dạ " Tinh Lâm & Liên Thanh " Riết rồi không có phép tắt gì hết.

Dẹp hết đi " - Cậu Út" Mấy đứa phải biết cẩn thận chứ ?

" - Nguyệt MinhXong việc, cậu Út cùng Nguyệt Minh trở lại vào nhà.

Nét mặt của Nguyệt Minh hiện rõ vẻ khó chịu, nhưng nói xong rồi cô cũng cùng cậu Út đi vào nhà trong.

Thụy Du dần tỉnh táo hơn lúc nãy rồi.

Tinh Lâm lại hiện rõ nét mặt nghi ngờ của mình, dấn vào Nguyệt Minh.

Chẳng lẻ cậu đang nghi Nguyệt Minh là người lấy cuốn bí thuật của mình.

Cậu trấn an Thụy Du rồi dắt bạn mình vào trong nghĩ ngơi. _________[ Tối đó vẫn là tại nhà cậu Út ]Trong lúc buổi tối trời khuya thanh vắng, thì Tinh Lâm bỗng có kế hoạch điều tra.

Để xem cậu út đang che dấu điều gì, tại vì thấy cậu khá là khả nghi.

Tinh Lâm lúc chiều đã hẹn cùng với Liên Thanh đi điều tra xem ngồi nhà này có điều gì lạ.

Liên Thanh liền toan tính tới cánh cửa, nơi mà Linh Lan nhắc tới.

Nên hau người quyết định đi điều tra.Cả hai đi tới một cánh cửa, cánh cửa này hình như lúc trước Linh Lan có nhắc tới qua thì phải.

Hai người cứ rón rén, rón rén đi tới cái chỗ cảnh cửa đó.

Thì bỗng nhiên Liên Thanh thấy lạ lẫm.

" Ủa, chẳng phải chỗ này có mấy lá bùa phong ấn sao.

Chị Linh Lan nói với tui vậy mà " - Liên Thanh" Chắc là bị gỡ xuống rồi, mà cũng dễ.

Mình dô điều trả đơn giản, khỏi cần phá phong ấn á bà.

Thôi dô lẹ " - Tinh Lâm | Hai người xì xầm với nhau rồi mở cửa |

Hai người mở cửa nhẹ, nhẹ nhàng đi vô, cố gắng không tạo ra một tiếng động nào.

Tinh Lâm là người bước vào đầu tiên thì bất ngờ.

| Khều vai Liên Thanh |" Ủ...ủa, c..chị Nguyệt Minh ngủ trong đây nè bà.. ?

" - Tinh Lâm" Hả,...ủa, tui tưởng chị ngủ ở căn phòng kế bên phòng cậu Út.

Sao chỉ nằm ở đây " - Liên Thanh" À, mà thôi.

Đi kiếm cái quyển chú thật trước " - Tinh LâmTinh Lâm với Liên Thanh bắt đầu đi kiếm quyển sách.

Cậu đi kiếm từ cái giỏ xách của Nguyệt Minh, kiểm tra mọi ngóc gách trong giỏ.

Kéo khóa thật nhẹ nhàng, để không gấy ra được tiếng động nào lớn ảnh hưởng đến giấc ngủ của Nguyệt Minh.

Rồi tới Liên Thanh, nàng bắt đầu đi tới mấy cái tủ, lục lọi y chang Tinh Lâm.

Ngay cả học bàn cũng vậy, đều bị kiểm tra kỹ lưỡng.

Liên Thanh bỗng thấy mấy cái hủ sứ nhỏ, có dán mấy miếng bùa ở trên.

Hình như hời sáng nàng có thấy Nguyệt Minh cầm thứ này để hút hồn con quỷ. | Liên Thanh tiến tới khều vô người Tinh Lâm thì cậu giật mình mém làm rơi cái nắm thùng | " Gì vậy bà " - Tinh Lâm" Chị Nguyệt Minh hình như đang sài cái này nè, ở trên kia đó " - Liên Thanh| Tinh Lâm đứng dậy, ngắm ngía mấy cái hủ sứ thật lâu.

Thì tự nhiên cậu cảm giác như say sẫm | " Ê, bà thử tháo mắt kính ra coi.

Hình như âm khí nặng lắm, tui tự nhiên thấy nhức đầu quá trời " - Tinh LâmLiên Thanh nghe lời Tinh Lâm nói, thì nàng từ từ tháo mắt kính trấn âm xuống.

Bắt đầu nhìn xung quanh, từ cái hủ sứ nhỏ nàng ngắm ngía một hồi.

Sau đó thì nhìn lên trần nhà.

Ồ quao, chính là cái bóng đỏ của quỷ quen thuộc đó, khi Liên Thanh thấy được con quỷ ghê sợ đó thì nàng đứng hình rồi, chả nói lên được gì, vì cái bóng con quỷ rất đáng sợ.

Nhìn được một hồi rồi thì con quỷ bỗng nhiên biến mất.

Liên Thanh hết nói nổi nên vẫn ú ơ."

Hả, sao rồi " - Tinh Lâm | Liên Thanh vẫn còn ú ớ, Tinh Lâm thấy không ổn nên bịt miệng, đẩy nàng ra khỏi phòng Nguyệt Minh | " Cái gì vậy bà nội " - Tinh Lâm" T..tui thấy cái con q..quỷ gặp ở bệnh viện " - Liên Thanh " Sao " - Tinh Lâm" Rõ ràng, nó nhìn tui " - Liên Thanh

" Rồi nó đâu ?

" - Tinh Lâm" N..nó ở trỏng á, mà nó đâu mất tiêu rồi..

" - Liên Thanh| Tự nhiên Liên Thanh giật mình, con quỷ bỗng đi ngang thì nàng cứng ngắc người thêm một lần nữa |" N...nó nó, k..k..kìa cha " - Liên Thanh" Rồi, kêu Thụy Du dậy liền " - Tinh Lâm" Chi zậy " - Liên Thanh" Đi xử nó luôn " - Tinh Lâm

Tinh Lâm rốp rẻn chạy cái một vào phòng Thụy Du, kêu giựt ngược.

Còn Liên Thanh thì chuẩn bị đồ cho cả ba đi hành pháp.

Tinh Lâm lây người Thụy Du."

Dậy..dậy đi hành pháp nè trời, giờ này còn ngủ " - Tinh Lâm

" Chứ giờ khuya không ngủ hả ông nội " - Thụy Du" Dậy đi, Liên Thanh thấy quỷ kìa.

Đi !

Dậy bắt quỷ nè " - Tinh Lâm" Đúng rồi, có đồ chuẩn bị xong rồi nè.

Nhanh lên, không con quỷ nó chạy đi á " - Liên Thanh | Cả ba mặc đồ xong chạy ra trước cửa theo cái bóng của con quỷ | " Ê..ê nó kìa, lẹ lên " - Liên Thanh" Trời ơi, b,..ban đêm sao không cho ngủ vậy " - Thụy Du" Ban đêm ma cỏ nó mới lộng hành chứ trời, đuổi theo nó đi " - Tinh Lâm" Ma cỏ gì mất dại thiệt chứ " - Thụy DuCòn tiếp..._______________________________________________________________________________Tui mới cắt ra đó mấy sốp, chứ lười quá.

Hẳn 2k chữ mà tui mới lọc chính tả các kiểu.

Sắp có phần riêng để giải đáp cho 1 chương rồi nè mấy keo chuẩn bị chờ nhe.
 
Back
Top Bottom