Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"

[Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"
10


Chap 10Orm bị kéo khỏi hiện trường trong vòng vây báo chí.

Váy dính m.áu của Gee, son môi nhòe, tượng vàng bị rơi lại giữa sân khấu.

Mọi người gọi tên nàng, hò hét, chụp ảnh, nhưng nàng chẳng nghe thấy gì ngoài tiếng tim mình đập dồn dập.Trên tầng thượng, Lingling đã biến mất.

Không một dấu vết.

Không cảnh sát.

Không có Fiat ở đó.

Chỉ còn bầu trời sẫm màu và ngọn gió lặng câm.Và rồi một tin nhắn hiện lên điện thoại Orm:"Đừng tìm tôi.

Tôi không thể là người ở bên em."

Nàng đứng ch.ết lặng trong phòng họp báo.----Ba giờ sáng, tại khu nhà kho bị bỏ hoang ngoài rìa Bangkok, Lingling thay áo, rửa sạch m.áu, vứt khẩu súng đã bóp cò xuống sông.

Cô không quay đầu.

Đôi mắt cô cạn sạch cảm xúc.Fiat gọi mãi không được.

Khi anh đến, chỉ còn vết bánh xe mờ dần trong đất ướt.----Sáng hôm sau, truyền thông như bùng nổ.

Các kênh tin tức đồng loạt giật tít:"Gee Sutthirak bị bắn ngay tại lễ trao giải!"

"Nữ diễn viên Orm Kornnaphat công khai tình yêu với... vệ sĩ!"

"Ai là người nổ súng?

Lingling Kwong - người yêu hay hung thủ?"

Orm bị tạm giữ trong căn hộ của gia đình tại khu biệt lập phía Nam Bangkok, không được phép ra ngoài, không điện thoại, không internet.Tất cả được sắp đặt bởi một người: Namfon- mẹ nàng 'Người đứng đầu công ty giải trí lớn nhất Bangkok – TrueShine Entertainment, nhưng chỉ gì lợi ích nào đó mới cuộc hôn nhân thương mại với tập đoàn Sutthirak.'----Namfon ngồi đối diện nàng trong phòng khách.

Tóc bà vẫn được cuốn gọn, son nhạt, áo lụa không một nếp nhăn."

Con có biết con đang hủy hoại cả tương lai mình không?"

Orm nhìn thẳng vào mắt mẹ."

Mẹ không thấy con đang sống hay sao?

Lần đầu tiên trong đời, con sống thật."

Bà bật cười nhẹ, đặt tách trà xuống bàn."

Thật à?

Một đứa con gái yêu vệ sĩ, công khai giữa bao ống kính, bắn người giữa đêm hội, để rồi cả nước gọi con là 'nữ diễn viên điên loạn'?

Đó là sống thật sao?"

Orm nghẹn họng."

Mẹ đã trả tiền để giữ video không bị phát tán.

Đổi lại, con sẽ không gặp lại Lingling nữa."

"Con không cần cái giá đó."

"Không còn chọn lựa.

Nếu con ra khỏi nhà, lệnh cấm sẽ phát huy.

Gee sẽ kiện, báo chí sẽ thiêu sống con.

Còn cô ta, Lingling gì đó, sẽ bị truy nã vì tội mưu sát."

Orm bật dậy.

Nàng lao ra cửa.Cửa bị khóa điện tử.Namfon thở dài."

Ở đây an toàn nhất cho con.

Và cũng là nơi không có cô ta."

----Lingling lúc này đang ẩn mình ở một phòng trọ tồi tàn gần biên giới Thái–Myanmar.

Cô đội mũ trùm đầu, đeo khẩu trang, sống như kẻ vô danh giữa đám đông xa lạ.Trên tay cô là chiếc điện thoại đã bể màn hình, chỉ còn một mục trò chuyện duy nhất còn lưu:"Orm Kornnaphat"Cô gõ:"Em ổn chứ?"

Nhưng rồi... xóa đi.Cô chưa từng xứng đáng hỏi điều đó.Fiat cuối cùng tìm ra cô tại một trạm xăng cũ.

Anh không nói gì, chỉ đưa một chiếc USB."

Đây là video giám sát hôm ở lễ trao giải.

Cho thấy rõ: kẻ bắn Gee... không phải cô."

Lingling trừng mắt.

"Gì cơ?"

Fiat gật."

Gee tự dàn dựng để biến cô thành con mồi.

Hắn có người thứ ba bắn vào vai chính mình, từ góc khuất máy quay không tới.

Viên đạn trúng nhẹ, không nguy hiểm, nhưng đủ tạo scandal.

Mục đích: phá nát hình ảnh Orm."

Lingling đứng sững.

"Tại sao?"

"Vì mẹ Orm đã trả tiền cho hắn.

Cả hai muốn ép Orm vào hôn nhân với gia tộc Sutthirak.

Mọi thứ chỉ là một màn trình diễn...

Và cô là vai phụ thừa thãi."

Lingling siết chặt nắm tay.

Cô đã tưởng mình là tội nhân.Không, cô là con cờ bị giẫm nát.----Orm đập cửa phòng đến bật má.u tay.

Nàng không ăn, không ngủ, không nói chuyện với ai suốt ba ngày.

Mỗi đêm nàng nằm giữa bốn bức tường, tai đeo headphone, nghe đi nghe lại đoạn ghi âm cũ trong điện thoại:"Nàng đừng đứng sát thế, tôi không canh nổi người ta đâu..."

"Chỉ cần cô nhìn tôi thôi, cả thế giới đằng sau không quan trọng nữa."

Nhưng thế giới này, chưa bao giờ cho nàng và cô một cơ hội.Một chiều, Namfon bước vào."

Con muốn gặp cô ta không?"

Orm ngẩng lên, ánh mắt vừa hy vọng vừa phòng thủ."

Mẹ nói đi."

"Chỉ khi con chịu ký hợp đồng hôn nhân với Gee Sutthirak.

Mẹ hứa, chỉ cần con lên lễ đính hôn công khai, sau đó... mẹ sẽ để con gặp cô ấy.

Một lần cuối."

Orm cắn môi đến bật m.áu.

Cả người nàng run bần bật.......
 
[Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"
11


Chap 11Bangkok đổ cơn mưa lớn bất chợt giữa đêm.Orm xé ga giường buộc thành dây, trườn qua cửa sổ tầng hai của biệt thự.

Mỗi bước đi đều là sự tính toán rủi ro: bảo vệ vòng ngoài thay ca lúc 2 giờ sáng, cánh cổng phụ phía sau ít gắn camera, và góc mù phía tường rào có thể leo qua nhờ thân cây sứ già.Tất cả đều là những điều nàng từng học được từ chính Lingling.Nàng mặc áo hoodie xám, đầu trùm kín, đi bộ suốt bốn con phố dưới trời lạnh.

Bàn tay trắng muốt giờ tím bầm, chân tứa má.u, mắt ướt mờ.

Nhưng nàng không dừng lại.Nàng không thể dừng lại nữa.---Ở đầu kia thành phố, Lingling đang ngồi co ro trong xe tải cũ, ánh đèn neon từ bến xe hắt lên khuôn mặt nhợt nhạt.

Fiat ngồi kế bên, tay giữ vô lăng nhưng mắt lại liếc về phía người phụ nữ bên cạnh."

Cô chắc chắn chứ?"

Anh hỏi lần thứ ba.Lingling không đáp.

Cô mở điện thoại, gõ một tin nhắn gửi cho số Orm, biết rõ số đã bị chặn, điện thoại có lẽ bị giám sát, nhưng cô vẫn gửi:"Nếu em từng hận tôi, cứ hận.Nếu từng yêu, thì hãy quên.Tôi sẽ tự tay kết thúc sai lầm này."

Fiat thở dài.

"Cảnh sát sẽ không tha.

Kể cả cô có bằng chứng Gee Sutthirak tự dàn dựng, thì cô vẫn bị cáo buộc mang sú.ng, có ý định bắn người.

Mọi thứ chống lại cô."

"Còn Orm?"

"Không ai biết nàng đang ở đâu.

Mẹ nàng báo tin: Orm mất tích."

Lingling nhắm mắt.Cô không muốn nghĩ tới nữa.Chỉ biết, nếu một người phải biến mất để người kia được sống yên ổn, thì cô chấp nhận là kẻ lùi lại.----Orm đứng trước bến xe phía Đông lúc 3 giờ sáng, người run vì lạnh và đói.

Đèn đường nhòe trong nước mưa.

Nàng bấm số Fiat không dưới mười lần nhưng đều báo tắt máy.Cuối cùng, nàng tìm tới phòng trực của tài xế tuyến đường liên tỉnh."

Xin lỗi, ở đây có ai tên Lingling Kwong...?"

"À, cô gái đi với ông tóc dài đó hả?

Vừa rời bến cách đây năm phút.

Xe tải trắng, bảng số..."

Không để người kia nói hết, Orm chạy ra đường, nước mưa tạt vào mặt như tát.

Trên xa lộ, nàng thấy bóng một chiếc xe tải cũ vừa lao đi, đèn sau mờ nhòe dưới trời đêm.Nàng hét lên:"Lingling!"

Không ai nghe thấy.Nàng đuổi theo.

Bằng đôi chân trần.Trượt ngã.Đứng dậy.Lại trượt ngã.----Trong xe tải, Lingling cảm thấy một nhói đau kỳ lạ ở ngực.

Như một sợi dây vô hình bị kéo căng.

Cô quay đầu lại qua gương chiếu hậu.Không có gì.Chỉ là cơn mưa nặng hạt và một con đường trống rỗng.-----Orm gục xuống vệ đường.

Mắt nàng ngước nhìn theo ánh đèn xe khuất dần.Nàng đã lỡ mất rồi.Chỉ còn một tin nhắn cuối nàng kịp gửi trước khi sóng điện thoại mất:"Chị quay đầu lại được không?

Một lần thôi.Em vẫn đang đứng ở đây.Chờ chị."

------Lingling mở điện thoại sau mười lăm phút.Tin nhắn đến trễ.Giữa màn hình nhòe nước là ba dòng chữ khiến tay cô run bần bật.Xe tải dừng gấp.Fiat hét lên: "Gì vậy?"

Lingling không trả lời.

Cô mở cửa xe, lao ra giữa mưa.Orm cũng vừa đứng dậy khỏi lề đường, loạng choạng bước về phía trước.Hai người.Một điểm chung.Một khoảnh khắc.Cách nhau năm trăm mét.Trong bóng đêm.Trong mưa.Trong nước mắt.Orm chạy.Lingling chạy.Cả hai chạy như thể không còn ngày mai.

Chân quỵ xuống rồi lại vùng lên, va vào người, ngã vào lòng phố, lại đứng dậy.Cho đến khi....Một chiếc xe máy phóng ngang qua, thắng gấp, quẹt trúng Orm.Nàng đổ người xuống đường.----Lingling hét lên.

Cô lao tới.

Gối quỳ trên mặt đường lạnh, nâng đầu nàng lên."

Orm!

Orm!

Nhìn chị đi!

Em nhìn chị đi!"

Orm nấc lên, má.u ở cánh tay cùng một vài vết xước khắp cơ thể."

Chị... thật sự quay lại rồi."

"Đừng nói nữa.

Chị xin em.

Đừng nói như thể..."

"Chị đã chờ..."

"Chị cũng đã chạy về phía em.

Lần này, không ai chia cắt được nữa."

Orm đưa tay lên chạm má Lingling.

Lần đầu tiên sau bao ngày đau đớn, hai người chạm được vào nhau.

Cái chạm vừa dịu dàng, vừa tuyệt vọng.Và rồi...cảnh sát đến.Lingling đứng dậy, đưa tay ra."

Là tôi.

Người các anh cần bắt, là tôi."

Orm cố bật dậy, kéo cô lại:"Không!

Chị không được đi!"

Lingling chỉ lắc đầu, hôn lên trán nàng một cái:"Lần này, chị sẽ không để ai khác chịu tội thay chị nữa.".....
 
[Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"
12


Chap 12Lingling đứng trong phòng giam lạnh lẽo, ánh đèn huỳnh quang vàng vọt chiếu lên khuôn mặt cô đầy u uất nhưng vẫn không hề khuất phục.

Cánh cửa sắt đóng sầm phía sau, tiếng then khóa vang lên như một bản án vô hình giam giữ cả trái tim cô.Orm ngồi bên ngoài phòng xử án, trên người vết thương còn đang băng bó, tay siết chặt chiếc hợp đồng hôn nhân đã ký vội với Gee Sutthirak – cái giấy tờ mà bấy lâu nay nàng xem như xiềng xích trói buộc cuộc đời mình.

Namfon đứng bên cạnh, vẻ mặt lạnh lùng nhưng trong ánh mắt vẫn lấp ló sự toan tính."

Con định làm gì đây, Orm?"

Namfon hỏi, giọng trầm hẳn xuống.

"Nếu con công khai mọi chuyện, danh tiếng con sẽ bị phá hủy.

Gee sẽ không để yên đâu."

Orm nhìn thẳng vào mắt mẹ, ánh mắt kiên quyết: "Con không quan tâm đến danh tiếng nữa.

Con muốn cứu Lingling."

Gee Sutthirak, ngồi phía bên kia phòng xử án, nở một nụ cười nhếch mép đầy ác ý.

Hắn đã chuẩn bị sẵn một đoạn video - bằng chứng "ch.ết người" – trong đó Lingling bị cáo buộc sử dụng súng và âm mưu gi.ết người.

Đoạn video rõ ràng, sắc nét, được ghi lại từ camera bí mật trong đêm lễ trao giải."

Đây sẽ là chiếc đinh đóng cỗ quan tài của cô ta," Gee thì thầm với luật sư bên cạnh.Orm cắn chặt môi, cảm thấy đau như bị hàng nghìn mũi dao đâm vào tim.

Nàng biết, đây không chỉ là cuộc chiến pháp lý mà còn là cuộc chiến của tình yêu và lòng tin.----Trong lúc các luật sư tranh luận kịch liệt, Orm bất ngờ đứng dậy, tiến về phía phòng họp báo.

Nàng mở điện thoại và bật livestream trên mạng xã hội - một hành động đầy táo bạo và mạo hiểm."

Các người có thể muốn phá hủy hình ảnh của tôi, nhưng sự thật sẽ luôn tồn tại," nàng nói, giọng run rẩy nhưng không mất đi sự kiên định.

"Lingling không phải là kẻ thủ ác.

Cô ấy là người đã cứu mạng tôi, là người duy nhất mà tôi yêu thương."

Tiếng vỗ tay và tiếng la hét ủng hộ vang lên khắp màn hình, nhưng cũng có những bình luận cay nghiệt, gán ghép và đả kích.Gee và Namfon nhìn nhau, cả hai đều hiểu rằng ván bài đã thay đổi.----Trong trại tạm giam, Lingling nhận được tin tức qua điện thoại mà Fiat gửi từ bên ngoài: Orm đang công khai bảo vệ cô, quyết tâm vạch trần âm mưu của Gee.Cô nghẹn ngào, nước mắt lăn dài trên má.

Lần đầu tiên sau bao ngày tháng cô cảm nhận được một tia hy vọng le lói.----Gee không từ bỏ dễ dàng.

Hắn tung thêm những tin đồn thất thiệt, cố gắng chia rẽ Orm và Lingling bằng cách tung ra những clip giả mạo, những lời nói xấu và cả những người thân trong gia đình của Orm cũng bị hắn mua chuộc để gây áp lực.Nhưng Orm và Lingling, dù bị bủa vây bởi cạm bẫy, vẫn giữ vững niềm tin vào nhau.

Nàng đứng trước tòa, trả lời từng câu hỏi bằng sự thật, còn Lingling thì ngày đêm chiến đấu trong phòng giam với ý chí sắt đá.----Một đêm, sau phiên xử dài, Orm đến gặp Lingling qua tấm kính trại giam, cầm điện thoại kết nối cho Lingling."

Chị có nghe thấy không?

Em đang nói chuyện với chị."

"Nghe."

Lingling trả lời khẽ, giọng yếu ớt."

Chúng ta sẽ không để họ thắng.

Cho dù đau đớn, cho dù mất mát, chúng ta vẫn còn nhau."

"Chị là ánh sáng cuối cùng trong bóng tối của em."

"Và chị, là lý do để em không gục ngã."

Cả hai cùng nắm chặt điện thoại, cùng đưa tay còn lại chạm vào mặt kính, như thể chạm vào bàn tay người kia.----Namfon nhìn con gái qua cửa kính phòng xử án, môi mím chặt.

Bà biết, đã đến lúc phải tung ra đòn quyết định, nhưng liệu đó có phải là đòn đánh cuối cùng, hay sẽ là bước đầu cho một cuộc chiến không có hồi kết?..
 
[Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"
13


Chap 13Namfon ngồi một mình trong phòng khách biệt thự, ánh đèn vàng hắt qua tấm rèm mỏng tạo nên những khoảng sáng tối lộn xộn trên khuôn mặt bà.

Bàn tay bà run nhẹ khi cầm một chiếc hộp gỗ nhỏ đã cũ, bên trong là những bức ảnh và thư từ từ quá khứ.Bà thở dài, nhớ lại những ngày tháng đau đớn khi cô con gái út của mình, Orm, yêu một người không được phép yêu.

Không phải vì định kiến xã hội bình thường, mà vì một bí mật đen tối mà bà âm thầm giữ kín bấy lâu: Lingling Kwong chính là con gái của gia đình đối thủ truyền kiếp của dòng họ bà.Bà từng chứng kiến cảnh người thân của Lingling bị bắt bớ, tan vỡ, và chính sự căm thù này khiến bà quyết tâm ngăn cản mối tình giữa Orm và Lingling, dù trong lòng bà thừa biết con gái mình đang đau khổ đến nhường nào.----Cùng lúc đó, tại một quán cà phê nhỏ ven đường, một người phụ nữ trẻ bước vào.

Đó là Namthip, bạn thân thời đại học của Lingling, một cảnh sát chính trực và cứng rắn, người mà Lingling đã từng tin tưởng hết lòng.Namthip vừa nghe tin Lingling bị bắt đã vội vàng tìm đến Orm, mong muốn giúp đỡ.

Nhưng cô mang theo một bí mật khác: cô đã phát hiện ra những bằng chứng cho thấy Gee Sutthirak không chỉ đơn thuần là kẻ thù của Lingling, mà còn liên quan đến một đường dây tham nhũng lớn trong ngành cảnh sát, nơi mà Namfoh cũng có dấu vết dính líu.Khi Namthip gặp Orm, ánh mắt cô sắc bén như lưỡi d.ao: "Orm à, chúng ta không chỉ đấu tranh cho Lingling, mà còn phải đấu tranh cho sự thật.

Mẹ cô, Namfoh, có thể không phải kẻ thù mà chúng ta nghĩ, nhưng cũng không hoàn toàn trong sạch."

Orm rối bời, cảm giác bị phản bội lẫn bối rối tràn ngập tâm trí.

Nhưng nàng biết một điều duy nhất: nếu không vượt qua mọi rào cản, nàng sẽ mất Lingling mãi mãi.----Namfoh, khi biết tin Namthip can thiệp, lập tức tìm gặp cô.

Cuộc gặp gỡ đầy căng thẳng và giằng xé giữa những người phụ nữ quyền lực, mỗi người giữ một bí mật, một lý do để bảo vệ hay hủy hoại."

Con không thể phá hủy gia đình mình vì một tình yêu không hợp lệ," Namfoh nói, giọng vừa nghiêm khắc, vừa đượm buồn."

Nhưng con cũng không thể để Lingling ch.ết dần mòn trong đó," Orm đáp lại, ánh mắt rực sáng quyết tâm.----Trong khi đó, Lingling ở trong phòng giam vẫn ngày đêm suy nghĩ, giữa nỗi đau và hy vọng, giữa sự tuyệt vọng và ánh sáng cuối cùng của tình yêu.

Cô viết thư cho Orm, những dòng chữ run rẩy, nhưng chứa đựng lời hứa sẽ không bỏ cuộc.-----Ván bài giữa Orm, Lingling, Namfoh và Gee đang dần lộ rõ, với những nước đi hiểm hóc và những bí mật được phơi bày.

Mọi chuyện không chỉ là tình yêu hay quyền lực, mà còn là sự trả giá của quá khứ và sự lựa chọn của tương lai.......Phiên tòa hôm nay không chỉ đơn thuần là một phiên xử bình thường, mà là tâm điểm của một cơn bão dữ dội đang cuộn xoáy mọi thứ trong cuộc đời Orm và Lingling.Orm bước vào phòng xử án với vẻ mặt lạnh như băng, từng bước chân như nhấn chìm không khí ngột ngạt xung quanh.

Đằng sau nàng, là ánh mắt đầy lo lắng của Namthip - người bạn đồng hành kiên cường mà Orm vừa mới gặp."

Thưa tòa, tôi xin phép được nói một vài lời," Orm lên tiếng khi phiên xử bắt đầu, giọng nàng tràn đầy quyết tâm.

"Không chỉ là một vụ án đơn thuần, đây còn là câu chuyện của những bí mật đen tối mà gia đình tôi đã cố gắng che giấu suốt nhiều năm."

Namfoh ngồi ở hàng ghế bên, khuôn mặt bà trắng bệch, không thể ngờ con gái đã công khai quá khứ của bà một cách rầm rộ như vậy.Orm tiếp tục: "Mẹ tôi, bà Namfoh, từng là một phần của một đường dây tham nhũng lớn trong ngành cảnh sát.

Điều này đã tạo nên mối thù sâu sắc giữa gia đình bà và gia đình Lingling Kwong."

Không khí trong phòng xử án bỗng trở nên nặng nề, những người dự khán thì thầm bàn tán.Namthip bước lên, trình bày những bằng chứng mà cô đã thu thập được, từng đoạn video, email và giấy tờ mật liên quan đến vụ án tham nhũng.

Mọi thứ được phơi bày trước ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người.Gee Sutthirak, đối mặt với nguy cơ bị lật tẩy, nổi cơn thịnh nộ.

Hắn hét lên: "Đó chỉ là trò dơ bẩn của các người!

Tôi sẽ không để chuyện này ảnh hưởng đến kế hoạch của mình!"

Orm gạt đi những lời dọa nạt, ánh mắt dần trở nên sắc lạnh: "Gee, mọi thứ sẽ kết thúc ở đây.

Không ai có thể dùng dối trá để hủy hoại tình yêu của tôi và Lingling."

Namfoh nhìn con gái, nước mắt lặng lẽ lăn dài, lòng bà quặn thắt khi thấy người mà bà từng yêu thương nhất giờ đây trở thành kẻ đối đầu với mình.Ở phòng giam, Lingling nghe tin tức qua điện thoại của Namthip, cô cảm nhận được một sự thay đổi lớn lao đang đến, nhưng cũng không khỏi lo sợ cho tương lai của họ.Phiên tòa kết thúc trong sự hỗn loạn, nhưng Orm và Lingling giờ đây có thêm sức mạnh từ sự thật, từ người bạn trung thành Namthip, và từ tình yêu không thể lay chuyển.Nhưng bóng tối vẫn còn đó, Gee Sutthirak chưa chịu buông tha, và Namfoh với những bí mật chôn sâu trong lòng, có thể sẽ là con da.o hai lưỡi giế.t ch.ết họ hoặc cứu rỗi họ.......
 
[Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"
14


Chap 14Sau phiên toà Lingling được minh oan, xét xử tội danh không thành lập, cô được thả tự do.Mặc dù vậy, phiên tòa chỉ là bước khởi đầu, nhưng trong lòng Orm, cuộc chiến thật sự mới bắt đầu.

Nàng biết rõ Namfoh không đơn giản chỉ là một người mẹ bảo vệ gia đình, mà còn là người đứng giữa hai thế giới đầy rẫy bóng tối và dối trá.Về đến nhà, Orm không đợi lâu, bà Namfoh đã chờ sẵn trong phòng khách với ánh mắt sắc lạnh và giọng điệu đầy thách thức: "Con nghĩ một vài bằng chứng nhỏ có thể làm ta gục ngã sao?

Gia đình này có máu chiến binh chảy trong người, Orm à.

Con có thể đứng bên cạnh Lingling, nhưng con không thể chống lại dòng má.u của chính mình."

Orm đáp lại bằng sự bình tĩnh pha chút đau đớn: "Nếu mẹ không thay đổi, không minh bạch, thì con và Lingling sẽ không có tương lai nào cả.

Mẹ có thể giấu hết mọi thứ, nhưng con không thể."

Trong khi đó, bóng tối từ Gee Sutthirak ngày càng đen đặc.

Hắn không chỉ mất quyền lực mà còn bị vạch trần, tức giận như một con thú bị thương.

Những cuộc gọi đe dọa được gửi đến Orm và Lingling, những âm mưu trả thù được dệt nên từ trong bóng tối.Một đêm, khi Orm đang luyện tập cho vai diễn mới, Lingling nhận được tin nhắn đầy ám chỉ từ một số lạ: "Không phải ai cũng muốn hai người được hạnh phúc.

Chỉ cần một bước sai, mọi thứ sẽ tan biến."

Cảm giác ngột ngạt, hoảng loạn bao trùm cô.

Lingling gọi cho Namthip, người đã trở thành chỗ dựa tinh thần kiên cố nhất: "Chúng ta phải làm gì đây?

Gee không buông tha chúng ta đâu."

Namthip lạnh lùng trả lời: "Đừng để hắn bắt được sơ hở.

Chúng ta sẽ điều tra ngược lại, tìm điểm yếu của hắn để lật ngược tình thế."

Namfoh, trong phòng riêng, một mình bà cũng đấu tranh nội tâm dữ dội.

Từng là người đứng đầu một mạng lưới quyền lực, bà vừa muốn bảo vệ gia đình, vừa không muốn thấy con gái đánh mất tất cả vì tình yêu cấm kỵ.Nhưng tình thế bắt buộc bà phải chọn, liệu bà sẽ đứng về phía quyền lực và quá khứ tội lỗi hay về phía con gái và tương lai chưa chắc chắn?Đêm ấy, Orm và Lingling ngồi bên nhau, ánh mắt đong đầy nước mắt và lời hứa kiên định, dù biết rằng con đường phía trước còn đầy giông bão và nguy hiểm chưa thể đoán trước......Orm và Lingling ngồi đối diện nhau trong căn phòng nhỏ của họ, chỉ có ánh đèn vàng dịu nhẹ chiếu rọi.

Căn hộ tuy đơn giản nhưng chứa đựng cả thế giới của hai người - một thế giới đầy rẫy những vết thương không lời, những giấc mơ bị chia cắt và tình yêu cháy bỏng nhưng cũng đầy giày vò."

Lingling," Orm thở dài, ánh mắt nàng đượm buồn nhưng quyết liệt, "Chúng ta không thể cứ để Gee Sutthirak tiếp tục hủy hoại cuộc sống của mình như thế này.

Nếu không lên tiếng, không hành động, hắn sẽ không bao giờ dừng lại."

Lingling gật nhẹ, vẻ mặt trầm ngâm: "Chị biết, nhưng em có chắc mình có thể đánh bại hắn?

Gee có cả một mạng lưới trong ngành cảnh sát và những người quyền lực đứng sau.

Nếu không cẩn thận, chúng ta sẽ lại bị mắc bẫy lần nữa."

Namthip đứng bên cạnh, vững vàng như một chiến binh không khoan nhượng: "Tôi đã thu thập đủ bằng chứng để không chỉ tố cáo Gee mà còn vạch trần toàn bộ đường dây tham nhũng.

Chúng ta sẽ không đơn độc.

Nhưng cần phải lên kế hoạch thật cẩn thận, hành động từng bước một, tránh lộ sơ hở."

Orm nắm chặt tay Lingling, như muốn truyền cho cô sức mạnh: "Em và chị, chúng ta sẽ làm được.

Tình yêu không thể chỉ là đau khổ và giày vò.

Nó phải là sức mạnh để ta đứng dậy và chiến đấu."

Cả ba người bắt đầu vạch ra kế hoạch chi tiết, từ việc thu thập thêm chứng cứ, chuẩn bị cho việc công khai những sự thật đen tối, đến việc bảo vệ nhau khỏi những đòn trả thù tàn khốc của Gee.Bên ngoài, bóng tối dần buông xuống thành phố, như phản chiếu chính cuộc sống của họ - vừa mịt mù, vừa đầy thử thách nhưng cũng ngập tràn hi vọng.Ở một góc khuất khác, Gee Sutthirak đang lắng nghe tin tức qua điện thoại, ánh mắt hắn lạnh lùng như băng: "Không thể để họ thắng... kế hoạch tiếp theo phải chính xác đến từng chi tiết."

Namfoh, đứng lặng trong căn phòng riêng, đôi mắt bà sâu thẳm một nỗi niềm không thể nói ra.

Bà biết, trận chiến này sẽ không chỉ là của Orm và Lingling, mà còn là cuộc chiến để bà chọn lựa đúng đắn nhất cho tương lai gia đình mình.
 
[Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"
15


Chap 15Căn phòng tập luyện của Orm vang lên những tiếng thở gấp và tiếng chân chạm sàn dồn dập.

Nàng không còn là cô diễn viên yếu đuối ngày nào mà đã trở thành một chiến binh thực thụ, luyện tập từng động tác tự vệ với sự nghiêm túc đến tột cùng.

Lingling đứng bên cạnh, ánh mắt luôn dõi theo, từng cử động của nàng như muốn bảo vệ mọi lúc, mọi nơi."

Chúng ta không thể để Gee có cơ hội ra tay trước," Lingling thì thầm, giọng trầm ấm, pha chút lo lắng.

"Lần này phải chuẩn bị thật kỹ, không chỉ về thể xác mà còn về tinh thần."

Orm gật đầu, từng cơn đau trong lòng dường như được hun đúc thành sức mạnh.

"Chị là lý do duy nhất khiến em không gục ngã.

Mỗi lần tưởng như không thể đứng dậy, chỉ cần nhìn thấy chị là em lại muốn chiến đấu."

Bất chợt, điện thoại của Lingling rung lên, ánh sáng màn hình hiện tên Gee Sutthirak.

Một cơn lạnh sống lưng chạy dọc người cô.

Cô biết đây là một dấu hiệu không tốt."

Đừng trả lời," Orm nói nhanh, nhưng Lingling đã lỡ mở tin nhắn: "Nếu các cô muốn sống yên ổn, hãy rút lui trước khi quá muộn."

Tim hai người như nghẹn lại.

Đó không chỉ là lời đe dọa, mà còn là lời cảnh báo thầm lặng cho thấy mọi chuyện sẽ không đơn giản.Trong khi đó, Namfoh đứng bên cửa sổ, nhìn xuống phố phường nhộn nhịp, ánh mắt chứa đựng nỗi u uất không thể giãi bày.

Bà biết, sự lựa chọn đang đè nặng trên vai mình.

Có thể bà sẽ phải quay lưng với những người mình từng gọi là đồng minh, hoặc mất đi tình cảm thiêng liêng nhất - con gái.Ngày mai sẽ là một ngày định mệnh.

Orm và Lingling sẽ bắt đầu cuộc phản công, nhưng liệu họ có đủ sức để vượt qua những bão tố phía trước?....Căn phòng họp tối mờ, chỉ có ánh sáng từ màn hình máy tính phản chiếu lên khuôn mặt tập trung của Orm và Namthip.

Lingling ngồi bên cạnh, tay ôm chặt tài liệu, sẵn sàng cho mọi tình huống có thể xảy ra."

Gee đang di chuyển rất nhanh," Namthip nói với giọng nghiêm trọng, "Hắn không chỉ là kẻ phản diện mà còn là một chiến lược gia cừ khôi.

Mọi bước đi của hắn đều được tính toán kỹ lưỡng."

Orm nắm chặt tay Lingling, giọng nàng vẫn nhẹ nhàng nhưng đầy quyết tâm: "Chúng ta phải tìm ra điểm yếu của hắn.

Hắn không thể đứng trên đỉnh mà không có sơ hở."

Lingling gật đầu, ánh mắt cô sáng lên một tia sáng hi vọng.

"Chúng ta đã thu thập nhiều bằng chứng, nhưng cần một bước đột phá cuối cùng để hạ gục hắn."

Bên ngoài, Gee Sutthirak đang đứng trước bàn làm việc, nhìn chằm chằm vào bản kế hoạch trên màn hình.

Hắn cười lạnh lùng: "Orm Kornnaphat, cô nghĩ mình có thể đánh bại tôi sao?

Tôi sẽ khiến cô và vệ sĩ của cô phải trả giá đắt."

Gee bắt đầu gọi điện thoại, âm mưu mới của hắn dần dần hé lộ - một kế hoạch để làm cho Orm và Lingling mất tất cả: sự nghiệp, danh tiếng và tình yêu.Trước cơn bão sắp đến, Orm và Lingling không chỉ cần sức mạnh, mà còn cần trí tuệ và lòng tin tuyệt đối vào nhau.

Họ biết rằng, chỉ có sự đoàn kết và hiểu nhau sâu sắc mới có thể vượt qua những ngày tháng tăm tối nhất......Cơn bão mà Orm và Lingling biết trước nay đã chính thức đổ bộ.

Mọi kế hoạch, mọi toan tính giờ đây trở thành trận chiến sống còn không khoan nhượng.

Họ như đứng giữa đại dương lửa, từng ngọn sóng hung dữ đập vào, dồn dập và không có lối thoát.Orm vừa bước ra khỏi phòng tập luyện, người mệt mỏi đến kiệt sức.

Mọi thứ đã quá sức chịu đựng - từ sự phản bội của người từng tin tưởng, những lời dối trá đan xen, đến những tiếng thét vang trong tim mỗi lần nhớ về Lingling.Lingling, cô đứng ngoài hành lang, mắt ngấn lệ không thể giấu được, nhưng cố nén để không gục ngã trước nàng.

Cô biết, nếu giờ này để mình yếu đuối, mọi thứ sẽ sụp đổ."

Mỗi lần nhìn thấy Orm, cô như nhói tim," Lingling thầm nghĩ.

"Nhưng chúng ta lại không thể nói với nhau một lời, chỉ có thể chịu đựng, im lặng và đau đớn."

Namfoh, dù bên ngoài tỏ ra lạnh lùng, nhưng trong phòng riêng, bà đã khóc thầm đến kiệt sức.

Bà hiểu rằng những quyết định của mình đã đẩy con gái vào vòng xoáy không lối thoát.Gee Sutthirak thì như con thú bị thương, giở đủ trò hèn hạ để hủy hoại cuộc sống Orm và Lingling.

Những cú đấm, những lời đe dọa, thậm chí là sự can thiệp của truyền thông để bôi nhọ danh tiếng nàng diễn viên.Nhưng giữa biển lửa ấy, tình yêu của Orm và Lingling vẫn cháy âm ỉ, dù cả hai đều phải chịu đựng những vết thương lòng sâu thẳm nhất.

Họ vẫn bên nhau, dù im lặng, dù không thể thổ lộ, nhưng tình cảm đó đủ để giữ họ không rơi xuống vực sâu.....
 
[Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"
16


Chap 16Trong căn phòng giám sát chật hẹp, ánh đèn lạnh lẽo hắt lên những gương mặt căng thẳng, Orm và Lingling chuẩn bị cho cuộc đối đầu cuối cùng với Gee.

Mọi thứ đều đã được chuẩn bị kỹ lưỡng, bằng chứng, nhân chứng, kế hoạch tấn công từ nhiều phía, nhưng không ai biết liệu đây có phải trận đấu quyết định hay chỉ là bước khởi đầu cho những đau thương tiếp theo.Gee đứng trong bóng tối, ánh mắt sắc lạnh nhìn qua màn hình camera giám sát.

Hắn đã lên kế hoạch tinh vi để lật ngược tình thế, không chỉ đánh sập sự nghiệp Orm mà còn muốn khiến Lingling phải mất tất cả, để chứng minh: không ai có thể vượt qua hắn trong trò chơi quyền lực này.Orm, nét mặt kiên quyết, nhìn thẳng vào mắt Lingling.

"Nàng và cô, chúng ta phải cùng nhau bước qua cơn bão này.

Không còn chỗ cho những nghi ngờ hay sợ hãi nữa."

Lingling nắm lấy tay Orm, như để truyền cho nàng nguồn sức mạnh vô hình.

"Dù có đau đến đâu, dù phải mất mát gì, tôi sẽ không rời xa nàng."

Cuộc họp báo sắp diễn ra, nơi Orm sẽ công khai mọi sự thật, đối mặt với dư luận và Gee một lần nữa.

Những câu hỏi, những ánh mắt dò xét, và sự ủng hộ hay phản đối sẽ quyết định số phận của họ.Gee cười khẩy: "Hãy xem cô diễn viên nhỏ bé này liệu có thể sống sót trước ánh đèn sân khấu tàn nhẫn hay không."

Giờ phút đối đầu đã điểm.

Orm và Lingling không chỉ chiến đấu vì sự nghiệp, mà còn vì tình yêu - thứ duy nhất khiến họ không gục ngã trong biển đời dữ dội.......Phòng họp báo chật ních người, ánh đèn flash chớp liên tục làm cho không khí càng thêm ngột ngạt.

Orm đứng trên bục, gương mặt nàng lạnh lùng nhưng ánh mắt lại đầy sự dằn vặt không thể giấu.

Mọi người đổ dồn ánh nhìn về phía nàng, trông chờ câu trả lời và sự thật.Lingling đứng bên ngoài cửa phòng họp báo, tim cô như nghẹt thở.

Cô biết, từng lời Orm nói hôm nay không chỉ là lời tố cáo, mà còn là sự t.ự s.át trên con đường sự nghiệp.

Cô muốn bước vào, ôm lấy nàng, nhưng mọi thứ đều đã bị ràng buộc bởi những luật lệ vô hình.Orm mở lời, giọng nàng vang lên đều đều, từng câu từng chữ như lưỡi dao cắt qua không khí: "Tôi không thể để sự nghiệp, tình yêu và cuộc sống của mình bị phá hủy bởi những kẻ đâm sau lưng.

Gee Sutthirak không chỉ là kẻ thù của tôi mà còn là biểu tượng của sự tham nhũng và bất công."

Nói được một đoạn nàng dừng lại.Mọi ánh mắt đồng loạt hướng về phía Gee, người đang ngồi đối diện với vẻ mặt giận dữ, đôi mắt lóe lên tia sát khí, hắn biết....hắn xong đời rồi.Tiếng nói của Orm như xé toạc màn đêm đen trong lòng cô.

Lingling lặng lẽ gục đầu, nước mắt cô rơi không phải vì yếu đuối mà vì cảm nhận được nỗi đau thấu tận tim của người mình yêu.Bên ngoài, Namfoh đứng lặng im, bà biết rằng bước ngoặt này sẽ thay đổi mọi thứ.

Nhưng trong trái tim bà, niềm tin vẫn còn sót lại dành cho con gái và cô vệ sĩ trung thành.Tiếng vỗ tay thưa dần, nhường chỗ cho sự căng thẳng đến nghẹt thở.

Gee đứng lên, ánh mắt hắn sắc như dao, từng lời nói như lưỡi kiếm đâm thẳng vào tim Orm."

Cô diễn viên kia, đừng tưởng mình có thể đứng trên đống đổ nát mà không trả giá.

Tôi sẽ không để cô yên đâu, và người vệ sĩ của cô cũng sẽ phải trả giá tương tự."

Orm không nói gì, chỉ nhắm chặt mắt lại, cố giữ bình tĩnh trước cơn sóng dữ đang tràn ngập.

Lingling đứng phía sau, cảm nhận được sự nguy hiểm đang bao vây, từng ngón tay siết chặt khẩu sú.ng bên hông.Namfoh, từ xa, lặng lẽ quan sát, biết rằng trò chơi quyền lực này sẽ không kết thúc nhanh chóng.

Bà đã âm thầm chuẩn bị cho ngày này, nhưng nỗi đau trong lòng bà vẫn như vết thương chưa lành.Gee bắt đầu tung ra hàng loạt tin tức giả, làm hoen ố danh tiếng Orm, dùng những kẻ đứng sau hậu trường để gây áp lực và chia rẽ tình cảm của nàng với Lingling.Nhưng chính trong những lúc đen tối nhất, Orm và Lingling mới nhận ra rằng, nếu không có nhau, họ sẽ không thể sống sót."

Chúng ta sẽ không bỏ cuộc," Orm thì thầm, ánh mắt kiên định như thách thức tất cả.

"Dù có phải chịu bao nhiêu đau đớn, dù có bị thế giới này chống lại, chị vẫn sẽ là người duy nhất mà em muốn đi cùng."

Lingling mỉm cười nhẹ, nước mắt lăn dài nhưng lòng cô ấm áp lạ thường.

"Chị cũng vậy, Orm à.

Dù bão giông có thể xô đẩy chúng ta, chúng ta sẽ không bao giờ rời xa nhau.".....
 
[Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"
17,18,19,20,21.


Chap 17Tiếng động bất thường vang lên sau lưng khiến Lingling quay đầu lại theo phản xạ.

Nhưng đã quá trễ.Đoàng!Tiếng sú.ng xé gió vang lên như một tiếng sét rạch ngang đêm tối.

Orm hét lên kinh hoàng khi thấy Lingling đổ gục xuống sàn, m.áu từ vai cô thấm qua áo, tràn ra nền gạch lạnh buốt.Orm liếc một vòng...

Gee đâu?Không kịp suy nghĩ, nàng lao đến, ôm chặt lấy Lingling trong tiếng la hét hỗn loạn.

Các vệ sĩ đổ xô vào nhưng kẻ nổ sú.ng đã biến mất trong màn đêm như chưa từng tồn tại.

Một phát sú.ng nữa vang lên, lần này trúng vào bụng Orm.Cả hai cùng ngã xuống, ôm nhau trong má.u và sợ hãi.

Tiếng còi cứu thương gào lên như tiếng tru của số phận đang cười nhạo tình yêu không lối thoát của họ......Bệnh viện phủ một màu trắng đến lạnh lẽo.

Mùi thuốc sát trùng nồng nặc không thể che giấu mùi m.áu vẫn còn vương lại trên tay áo Orm.

Nàng nằm im trên giường bệnh, cánh tay trái bất động vì vết thương chưa lành, còn bụng thì được băng bó dày đặc.

Nhưng không phải vết thương thể xác khiến nàng đau nhất.Ở giường bên cạnh, Lingling vẫn chưa tỉnh.

Cô được phẫu thuật trong suốt 5 tiếng đồng hồ vì viên đ.ạn găm sâu vào vai và xuyên nhẹ qua phần xương sườn.

Máy thở vẫn kề sát môi cô, tiếng máy nhịp tim đều đặn như thách thức từng giây thời gian mà tử thần đang rình rập.Orm quay đầu đi khi nghe tiếng bước chân.

Là Namfoh.

Gương mặt bà căng thẳng nhưng ánh mắt không còn trách móc như trước.

Bà ngồi xuống bên cạnh con gái, siết nhẹ tay nàng."

Con không được gục ngã, Orm.

Hắn vẫn ngoài kia.

Gee Sutthirak... vẫn còn sống."

Cái tên đó khiến không khí trở nên đặc quánh.Rakmarud - người từng là trợ lý thân cận của Gee Sutthirak, được thuê để theo dõi Orm từ lâu.

Không ai ngờ hắn lại đủ táo tợn để ra tay trong đêm họp báo, trước mặt bao người.

Nhưng nhờ có kế hoạch từ trước, hắn tẩu thoát thành công.Cảnh sát đã phát lệnh truy nã toàn quốc.

Nhưng Gee như bốc hơi.

Mọi camera đều bị cắt đúng lúc.

Không dấu vết, không tung tích.

Và tệ hơn, điện thoại của những người từng liên quan đến Orm bắt đầu nhận được tin nhắn đe dọa: "Mày là người tiếp theo."

Một vệ sĩ từng làm việc với Lingling mất tích vào sáng hôm đó.

Một stylist thân thiết của Orm bị tai nạn giao thông, nghi bị theo dõi.

Mạng xã hội rộ lên tin đồn Orm dàn dựng vụ ám sát để nổi tiếng.

Truyền thông xé nát sự thật như đàn quạ đói.Orm cắn răng chịu đựng, nhưng mỗi lần quay sang nhìn Lingling nằm đó bất động, nàng lại như muốn gào lên.

Người con gái ấy đã đỡ đạn cho nàng.

Người con gái ấy đã chọn chết thay nàng.Và kẻ nhẫn tâm bóp cò, vẫn ngoài kia......Chap 18Trong căn phòng trọ tồi tàn nằm sâu trong con hẻm ngập rác, Gee Sutthirak ngồi bất động trước chiếc laptop cũ kỹ.

Ánh sáng từ màn hình phản chiếu lên gương mặt hắn – gầy gò, đôi mắt đỏ ngầu, thần trí hoang dại như con thú đang bị thương.

Bên tai hắn vẫn vang lên tiếng súng đêm đó, tiếng la hét, tiếng xe cứu thương.

Nhưng hắn không hối hận.

Không bao giờ."

Tao đã cảnh cáo mày, Orm Kornnaphat," hắn lẩm bẩm, tay run lên vì giận dữ, "vậy mà mày dám lôi tao ra trước hàng ngàn con mắt như một con chó ghẻ.

Tao sẽ khiến mày mất tất cả."

Trên màn hình, hắn xem đi xem lại đoạn họp báo – ánh mắt Orm khi nhìn thẳng về phía hắn, khi vạch mặt hắn trước truyền thông.

Khoảnh khắc đó đã gi.ết ch.ết nửa đời Gee Sutthirak.Hắn ghi chú từng địa chỉ: bệnh viện nơi Orm đang điều trị, căn hộ tạm thời nơi Namfoh trú ngụ, địa điểm phòng thu nơi stylist của Orm từng làm việc.

Hắn không cần sú.ng lần nữa.

Hắn cần sự khủng bố tinh thần – một cái ch.ết rỉ m.áu, chậm rãi, đầy tuyệt vọng.----Ở bệnh viện, Lingling mở mắt.

Ánh đèn trần làm cô chói mắt, nhưng không phải ánh sáng đó khiến cô bật dậy.

Là bàn tay run rẩy đang nắm lấy tay cô.

Gương mặt nàng tiều tụy nhưng đôi mắt chưa bao giờ kiên cường đến thế."

Chị còn sống...?"

Lingling khẽ hỏi."

Ừ.

Còn sống để bảo vệ em thêm lần nữa."

Orm bật khóc.

Lần đầu tiên từ sau vụ ám sát, nàng bật khóc thật sự.

Không phải vì sợ, mà vì quá nhiều thứ đã suýt bị cướp đi.-----Cùng lúc đó, Namfoh nhận một bưu kiện vô danh.

Trong đó là một tấm ảnh cũ - ảnh Orm lúc nhỏ bị nhốt trong phòng tối, cùng dòng chữ nguệch ngoạc: "Tôi biết bí mật của bà."

Namfoh tái mặt.

Những gì bà chôn vùi đã bắt đầu trồi lên khỏi lớp bùn ký ức.Gee không chỉ muốn gi.ết người.Hắn muốn xé nát quá khứ của từng người có liên quan.----Bức ảnh trong tay Namfoh rơi xuống sàn, nhẹ như tờ giấy nhưng lại nặng hơn cả cơn bão đang kéo tới.

Đôi tay bà run lên, ngực thắt lại như có ai đó vừa bóp nghẹt.

Bức ảnh đó của Orm khi còn nhỏ, khoảng tám tuổi, bị nhốt trong một căn phòng không cửa sổ, trên trán còn vết sẹo mờ mờ."

Không... không thể nào..."

Bà chưa từng kể cho Orm biết chuyện này.

Orm được sinh ra không trong cuộc hôn nhân danh chính ngôn thuận.

Cha ruột của nàng là một nhà sản xuất phim nổi tiếng, từng bắt ép mẹ nàng ký đơn từ bỏ quyền nuôi con sau khi phát hiện sự tồn tại của Orm ảnh hưởng tới danh tiếng.

Trong lúc Namfoh tìm cách cứu con, Orm đã bị giấu trong một viện từ thiện suốt hai năm.

Những ngày đó, nàng chưa từng khóc, chưa từng đòi mẹ.

Nhưng vết thương đó vẫn nằm đâu đó sâu trong tim nàng, như một chồi cây gai góc đâm ngược vào trí nhớ.Giờ đây, Gee biết chuyện đó.

Hắn đang dùng nó để chôn sống họ.----Tại bệnh viện, Orm vẫn chưa biết.

Nàng ngồi bên Lingling, đan tay mình vào bàn tay người con gái đã đỡ đạn thay mình.

Họ không còn cần nhiều lời.

Sự sống còn là minh chứng lớn nhất cho tình yêu.

Nhưng điều nàng không biết là kẻ thù đã bắt đầu đâm xuyên vào nơi yếu nhất, lòng tin và danh tiếng.Truyền thông bắt đầu lan truyền một bức thư nặc danh tố cáo Orm từng tham gia nhóm lạm dụng trẻ em trong thời gian đi thiện nguyện ở Campuchia.

Dù đó là chuyện bịa đặt, nhưng các tờ báo giật tít không cần kiểm chứng.

Kèm theo là những hình ảnh bị cắt ghép, bịa đặt trắng trợn."

Cô ta không đơn thuần như chúng ta nghĩ."

"Lẽ ra cô ta mới là người đứng sau tất cả."

Orm nắm điện thoại, từng dòng chữ chói mắt đâm xuyên qua tròng mắt.

Nàng ngước lên, bắt gặp ánh mắt lo lắng của Lingling."

Em không sao," Orm khẽ nói.Nhưng Lingling biết nàng đang gồng mình chống đỡ.

Cô vươn tay, chạm nhẹ lên má nàng: "Chúng ta sẽ cùng làm rõ.

Không ai có quyền lấy đi danh dự của em."

----Ở một nơi khác, Gee cười nhạt nhìn tin tức đang lan ra.

Hắn mở một tấm bản đồ nhỏ, đánh dấu từng người thân cận với Orm và Lingling.

Hắn không cần vũ khí để gi.ết người.

Hắn sẽ gi.ết họ bằng nỗi sợ.Một đoạn video cũ được chuẩn bị.

Một kế hoạch mới.Một cuộc tấn công tiếp theo.Và lần này... hắn muốn tự tay kết thúc tất cả.......Chap 19Đêm rơi chậm trong bệnh viện, ánh đèn huỳnh quang trắng lạnh hắt xuống hành lang dài vắng vẻ.

Tiếng giày cao su va chạm với sàn đá nghe như nhịp gõ của thời gian, câm lặng và lạnh lẽo.

Lingling bước đi, vai vẫn còn quấn băng, nhưng ánh mắt đã khác, không còn u ám, không còn mờ đục vì đau đớn.

Mà là lửa.

Thứ lửa của một người đã sẵn sàng chết lần nữa, nếu cần.Cô đã âm thầm yêu cầu rút bớt nhân viên vệ sĩ từ đội cũ.

Cô không còn tin ai.

Cảnh sát đã mở rộng điều tra nhưng Gee vẫn như một bóng ma, hắn biết cách trốn trong chính những kẽ hở mà lòng người tạo ra.Điện thoại rung trong túi áo.

Một tin nhắn không người gửi:"Phòng 508.

Cô biết ai đang nằm đó."

Lingling dừng bước.

508 là phòng Orm.

Tim cô siết lại.Trong đầu cô hiện lên hình ảnh: Gee đang lẩn khuất trong chính tòa nhà này, len lỏi dưới bộ dạng y tá, nhân viên giao hàng, hay tệ hơn là một người bệnh khác.

Cô lập tức rút khẩu s.úng từ thắt lưng, thứ mà cô vẫn giấu suốt từ khi vào viện.

Dù luật cấm, nhưng cô biết rõ: nếu không mang theo, hôm nay có thể là lần cuối cùng nhìn thấy Orm.----Cùng lúc đó, Orm đang ngồi một mình trong phòng, gió nhẹ từ cửa sổ luồn vào làm tấm rèm khẽ lay động.

Nàng đang đọc tin tức, những bài báo vặn vẹo cuộc đời nàng, cùng những dòng bình luận đầy độc ác:"Loại như cô ta đáng bị á.m s.át."

"Chắc chắn có lý do để bị bắ.n."

"Tẩy chay đi.

Cả cô vệ sĩ kia nữa."

Orm siết chặt điện thoại, môi run lên.

Dù nàng từng đứng giữa trăm ánh đèn flash, từng cười giữa bao lời dối trá, nhưng giờ đây... sự im lặng này lại làm nàng thấy trống rỗng nhất.Và rồi nàng nghe tiếng cửa mở."

Ling....?"

Nàng toan gọi.Nhưng người bước vào không phải Lingling.Một y tá mặc đồ trắng, khẩu trang che kín mặt, tay đẩy một xe thuốc.

Người đó không nói gì, chỉ nhìn nàng bằng đôi mắt... lạnh lùng.Orm sững sờ.

Nàng không biết vì sao nhưng tim đập nhanh, bản năng của một người từng sống trong lằn ranh danh vọng và nguy hiểm mách bảo: chạy đi.Nhưng đã quá muộn.Người kia rút trong túi áo một ống tiêm.

Chất lỏng trong suốt, lấp lánh như thủy tinh.----RẦM!Cánh cửa bật mở lần thứ hai.

Lingling lao vào, súng chĩa thẳng về phía người áo trắng."

Đừng động vào cô ấy!"

Người kia quay phắt lại.

Trong tích tắc, ánh mắt hắn giao với Lingling.

Và cô biết....chính là hắn.

Gee.Không cần che giấu nữa.

Gee ném ống tiêm về phía Lingling như một lư.ỡi da.o, rồi lao qua cửa sổ, rơi xuống mái che tầng dưới và biến mất vào bóng tối.

Cô đuổi theo, nhưng hắn đã trốn kịp.Chỉ còn lại một mùi hương mờ nhạt, và cảm giác sợ hãi không rời khỏi da thịt.Orm run rẩy trong vòng tay Lingling."

Là hắn... là Gee... phải không?"

Lingling gật đầu, siết chặt nàng vào ngực."

Lần tới, hắn sẽ không thoát đâu," cô thì thầm, như một lời thề m.áu."

Chị hứa."....Gee lảo đảo chạy vào con hẻm ngoằn ngoèo phía sau bệnh viện, máu rỉ từng giọt từ cánh tay bị trầy xước sau cú nhảy từ tầng ba.

Hắn biết lần này hắn quá liều - quá sớm, quá gần.

Nhưng hắn cũng biết, để gi.ết được Orm Kornnaphat, hắn cần chính những khoảnh khắc mỏng manh này.

Sự bất cẩn, sự tự mãn... thứ mà hắn chưa từng mắc, nhưng Orm và Lingling đang bắt đầu tin rằng họ mạnh hơn hắn.Hắn không để điều đó xảy ra.

Không bao giờ.Ánh đèn xe máy lóe lên trong đêm.

Một người đàn ông đội mũ bảo hiểm kín mặt dừng trước hẻm, không nói gì, chỉ đưa cho Gee một chiếc áo khoác, khẩu trang, và một vé xe lửa về Chiang Mai – vùng đất Gee từng trốn suốt nhiều năm sau vụ mất tích đầu tiên.Gee leo lên xe, thở ra như con rắn độc rúc vào bụi cỏ."

Vẫn là cậu...

Rakmarud đúng là đã chọn đúng người."

Người đàn ông không đáp.

Nhưng khi họ lướt qua tấm gương nhỏ trên đường, Gee nhìn thấy ánh mắt quen thuộc.Jane-Vệ sĩ cũ của Lingling.----Ở bệnh viện, Lingling ngồi trong phòng bảo vệ, mắt dán vào camera an ninh.

Orm đã được chuyển sang khu vực an toàn hơn.

Cảnh sát đã siết chặt các lối ra vào.

Nhưng cô biết, một khi Gee còn sống, mọi thứ chỉ là tạm thời.Điện thoại vang lên."

Lingling, cô biết không?"

Giọng một phụ nữ vang lên từ đầu dây bên kia, lạnh đến gai người."

Vết thương của Gee chỉ là thứ nhỏ.

Còn vết thương trong lòng cô mới là thứ hắn đang nhắm tới."

Lingling siết điện thoại, ánh mắt lạnh băng: "Jane?"

"Ừ.

Lâu rồi không gặp.

Cô nghĩ chỉ Orm mới có người phản bội sao?

Cô cũng đã từng vứt bỏ người ta như một món đồ hỏng."

Một hình ảnh cũ hiện lên trong đầu Lingling – một nhiệm vụ năm năm trước ở biên giới, nơi Jane từng bị thương vì che chắn cho cô, nhưng sau đó bị buộc thôi việc không lời giải thích.

Lingling đã im lặng vì đó là mệnh lệnh từ cấp trên.

Nhưng cô biết... im lặng cũng là một cách phản bội."

Cô đang giúp Gee thủ tiêu Orm?"

"Không, Lingling.

Tôi không gi.ết ai.

Tôi chỉ muốn cô hiểu... có những người sẽ không ch.ết, họ chỉ chờ đến lúc khiến người khác gục ngã trước."

-----Orm tỉnh dậy sau giấc ngủ chập chờn.

Ngoài cửa sổ, một bức ảnh mới được gắn lên bảng tin bệnh viện:Orm Kornnaphat - Nữ diễn viên vướng nghi vấn quá khứ bị xóa hồ sơ khai sinh.Một dòng tin khác trôi qua TV:"Gee Sutthirak được cho là vẫn đang lẩn trốn.

Cảnh sát nghi ngờ có nội gián trong lực lượng bảo vệ nhân chứng."

Orm quay sang Lingling.

Nàng không khóc nữa.

Mà lặng lẽ."

Chúng ta...

đang bị xiết lại."

Lingling ngồi xuống bên giường nàng, bàn tay vững chãi đặt lên tay nàng."

Đúng.

Nhưng lần này, chúng ta không trốn.

Chúng ta đi săn."....Chap 20Chiếc SUV màu đen lao đi trong màn đêm, rời khỏi Bangkok hướng thẳng về Chiang Mai.

Trên ghế sau, Orm siết chặt tấm áo khoác.

Nàng không còn là diễn viên trước ống kính nữa, không còn trang điểm kỹ lưỡng hay ăn nói chuẩn mực.

Giờ đây, nàng là một người bị săn đuổi, sống nhờ từng giây phút Lingling còn giữ được mạng.Ghế lái, Lingling im lặng suốt quãng đường dài.

Tay cô giữ vô lăng nhưng ánh mắt đã vùi sâu vào những ký ức chưa bao giờ muốn mở ra.

Năm năm trước, tại khu rừng sâu gần Mae Taeng, cô từng làm nhiệm vụ bảo vệ một nhân chứng - người đó đã ch.ết.

Và Jane, đồng đội duy nhất còn sống, đã bị đổ lỗi thay cô.Chiếc xe dừng lại ở một căn nhà gỗ nhỏ ven rừng, nơi Lingling từng sinh sống trong một thời gian ngắn sau nhiệm vụ thất bại năm đó.

Cô bước xuống, mở khóa.

Căn nhà phủ đầy bụi, nhưng vẫn còn nguyên dấu vết của cô gái từng sống ở đây, những quyển sách võ thuật, chiếc áo lính cũ sờn, và... một bức ảnh cũ, đã mờ viền.Orm nhặt lên bức ảnh.

Trong hình là Lingling và bên cạnh cô, là Jane, đang cười.

Nụ cười chân thành, thẳng thắn."

Chị từng yêu cô ấy."

Orm hỏi khẽ.Lingling không phủ nhận.

"Đã từng.

Nhưng... chị đã im lặng khi đáng ra phải chiến đấu."

Một nhát đâm trong tim Orm.

Không phải vì ghen.

Mà vì nàng biết Lingling đang mang vết thương đó, như một án tử lặng lẽ.----Trong rừng, Gee băng qua đêm tối như một con thú bị thương.

Hắn biết Lingling sẽ tìm đến.

Và hắn muốn điều đó.

Muốn cô bước vào nơi mà hắn gọi là bãi săn cuối cùng.Hắn ngồi cạnh đống lửa tạm, nhìn Jane đang lau khẩu sú.ng lục."

Cô ta sẽ đến."

Gee cười.

"Và lần này, không ai rời đi."

Jane không đáp.

Nhưng trong mắt cô có một tia do dự rất nhỏ.

Một thứ gì đó mỏng như sợ chỉ tóc, nhưng cũng đủ để thay đổi cả mạng sống nếu kéo đúng lúc.----Đêm đó, Orm đứng trên ban công căn nhà gỗ, nhìn về phía rừng sâu.

Gió lạnh táp vào da thịt, nhưng nàng không run."

Em đã mơ thấy Gee đốt cả thế giới," nàng nói, khi Lingling đứng bên cạnh."

Và chỉ có chị đứng yên giữa đống tro tàn."

Lingling quay sang nàng, giọng khàn khàn:"Vì chị cũng từng là một phần của ngọn lửa đó."

Orm không nói gì, chỉ lặng lẽ dựa vào vai Lingling.

Dù họ có bao nhiêu bí mật, bao nhiêu tội lỗi không tên, thì lúc này, giữa núi rừng tĩnh mịch, chỉ còn hai nhịp tim sát nhau, và cùng đập vì một lý do duy nhất: sống sót để bảo vệ nhau.....Mưa rừng rả rích từ sáng sớm, dội vào tán lá dày khiến mọi âm thanh như bị nuốt trọn.

Lingling quỳ thấp sau một thân cây lớn, ống nhòm nhiệt trên tay quét từng tán lá, từng chuyển động khẽ nhất cũng bị ghi lại.

Cô biết Gee đang ở gần.

Hắn không rời khỏi nơi này, vì hắn muốn cô đến.

Một bãi săn, như những gì hắn đã dựng lên trong tâm trí méo mó của mình.Phía sau, Orm gập người thở gấp, đôi giày đã thấm nước, ống quần bết bùn.

Nhưng nàng không kêu than.

Không phải vì không đau, mà vì ánh mắt Lingling chưa từng rời khỏi nàng.

Và chỉ cần Lingling nhìn, nàng sẽ bước."

Tín hiệu từ vệ tinh cho thấy có người đốt lửa trong khu trại phía Tây," Lingling nói khẽ.

"Chúng ta sẽ vòng từ sườn đồi, tránh bị bắn từ cao."

"Chị... có nghĩ Jane sẽ bắn mình không?"

Orm hỏi, câu hỏi không phải vì lo cho bản thân.Lingling siết khẩu súng chặt hơn.

"Không.

Nhưng chị không chắc cô ấy sẽ bắn Gee."

-----Căn trại ẩn sâu giữa ba gốc cây đại thụ, dựng bằng vải dù cũ, được ngụy trang kỹ đến mức vệ tinh khó lòng xác định.

Gee ngồi vắt chân, chăm chú lau sú.ng như thể đang chuẩn bị cho một buổi trình diễn, chứ không phải gi.ết người.Jane bước ra từ rìa trại, đôi mắt không còn lạnh như trước.

Cô dừng lại trước Gee."

Cô ấy sắp đến."

Gee không ngẩng lên.

"Và cô vẫn chưa quyết định sẽ đứng về phía nào?"

Jane không đáp.

Cô nhớ những đêm trực gác năm xưa với Lingling, những buổi cô quên ngủ chỉ để được nghe Lingling kể về Hong Kong, về những lần Lingling bị thương mà vẫn không hé môi rê.n rỉ.Và rồi, khi cô cần Lingling nhất, cô lại bị bỏ rơi.Nỗi đau đó, giờ vẫn sống.----Tiếng lá xào xạc.Gee giơ tay ra hiệu.Jane chĩa sú.ng ra phía rừng.Một tiếng gầm nhẹ, không phải từ thú hoang, mà từ sự thở gấp của người sắp bước qua giới hạn.Lingling.Cô bước vào, sú.ng chĩa thẳng."

Gee.

Đặt súng xuống."

Gee cười khẩy.

"Ồ, vị anh hùng của tôi đến rồi.

Nhưng chỉ có một khẩu sú.ng?

Không mang theo cái gì để chuộc lỗi sao?"

Orm bước ra từ sau lưng Lingling."

Không.

Cô ấy mang theo tôi."

Gee nhìn nàng, mắt rực sáng.

"Tốt.

Gi.ết cả hai.

Kết thúc vở kịch này."

Hắn nhấc sú.ng.Đoàng!Một viên đạ.n xé ngang không trung, nhưng không phải từ Gee.Từ phía sau hắn.Jane.Tay cô run lên.

Sú.ng vẫn còn khói.Gee gục xuống, m.áu tr.ào khỏi miệng.

Nhưng hắn vẫn chưa ch.ết.

Hắn nhìn Lingling lần cuối:"Cô luôn là người khiến người khác phản bội...

Lingling."

Hắn cười.

Một nụ cười lạnh tanh, rồi gục xuống.----Lingling tiến đến.

Cô không nói gì với Jane.

Không trách, không tha thứ.Orm là người nắm tay cô trước."

Mình về thôi."

Jane đứng lại, nhìn hai bóng lưng đang khuất dần.

Giữa tiếng mưa và xác ch.ết, chỉ còn cô ta và một khoảng rừng ướt sũng, không còn ai gọi tên.Jane cười nhẹ, cô ta đã chuộc lại lỗi lầm gì trước kia đã hại hai người.....Bangkok, ba ngày sau.Căn phòng bệnh viện không còn là nơi Lingling và Orm nằm im bất động nữa.

Họ đã được xuất viện, trở về căn hộ nhỏ nơi hai người từng bắt đầu lại cuộc sống sau những tổn thương.

Vết thương của Lingling đã khô miệng, nhưng Orm vẫn phải chống nạng do cơ bắp chưa hồi phục hoàn toàn."

Mọi chuyện kết thúc rồi," Orm nói nhỏ, tựa đầu vào vai Lingling trong ánh sáng vàng hắt ra từ đèn phòng khách.

"Hắn ch.ết rồi.

Rakmarud người của hắn cũng bị bắt.

Chúng ta có thể sống bình yên rồi, đúng không?"

Lingling không trả lời.

Cô đang nhìn vào chiếc điện thoại trong tay, nơi một tin nhắn ẩn danh vừa được gửi đến.

Một bức ảnh.

Một hồ sơ.

Một bản danh sách chuyển tiền.

Người nhận tiền là Gee Sutthirak.

Người gửi?

- Namfoh.Cổ họng Lingling khô lại.

Cô cắn môi, nhẹ nhàng giấu chiếc điện thoại vào túi áo."

Ừ.

Kết thúc rồi."

Cô thì thầm, biết rõ trong lòng mình... chưa gì đã bắt đầu lại.----Ngày hôm sau, tại trụ sở công ty giải trí lớn nhất Bangkok - TrueShine Entertainment - một cuộc họp ban lãnh đạo được tổ chức khẩn cấp.

Người ngồi ghế chủ tọa là bà Namfoh, mẹ của Orm, cũng là CEO của đế chế truyền thông ấy."

Gee đã ch.ết," bà nói, giọng trầm.

"Nhưng những gì hắn để lại vẫn còn.

Các vị đã thấy, những bức ảnh, những đoạn ghi âm hắn gửi đi trước khi ch.ết.

Orm... không thể tiếp tục với vai trò đại sứ thương hiệu của chúng ta."

Một người đàn ông tóc muối tiêu bên cạnh lên tiếng: "Nhưng thưa bà, đó là con gái bà."

Namfoh cười nhạt: "Tôi là mẹ nó.

Nhưng tôi cũng là người giữ cho tập đoàn này không sụp đổ."

---Tối đó, Orm nhận được quyết định đơn phương chấm dứt hợp đồng, kèm theo lá thư xin lỗi ngắn gọn từ chính tay mẹ ruột.Nàng đứng ch.ết lặng.Lingling không còn giấu được sự thật.

Cô đưa chiếc điện thoại ra, mở bức ảnh cho Orm xem.Orm run lên."

Mẹ em... biết Gee làm gì với chúng ta... và bà ta trả tiền cho hắn?"

Lingling gật đầu.

"Chị không chắc mức độ liên quan, nhưng tiền từ tài khoản phụ trách của TrueShine đã chuyển về một công ty vỏ bọc.

Và công ty đó do trợ lý riêng của mẹ em điều hành."

Orm bật cười - tiếng cười khô khốc nhất Lingling từng nghe."

Thì ra, kẻ đặt dấu chấm hết cho chúng ta... không phải là một tên sát nhân, mà là người sinh ra em."

----Trong một buổi họp báo đêm hôm đó, Orm xuất hiện một mình, không thông qua bất kỳ công ty truyền thông nào.

Nàng cắt phăng mái tóc dài, mặc đồ đen, ánh mắt lạnh như sắt."

Ngày hôm nay," nàng tuyên bố, "tôi sẽ tự lập công ty giải trí của riêng mình.

Tôi sẽ rút khỏi toàn bộ hệ thống truyền thông mà gia đình tôi kiểm soát.

Tôi không cần danh tiếng thừa kế.

Tôi không cần lòng thương hại.

Tôi cần sự thật."

Sau lưng nàng, Lingling đứng lặng lẽ.

Không nói gì.

Không chen vào.

Chỉ nhìn - như thể nàng đang nhìn một Orm mới được sinh ra, từ chính những vết đ.ạn, vết phản bội, và tình yêu điên rồ mà họ từng trả giá......Chap 21Chiều muộn.

Mặt trời rơi sau rặng cao ốc, loang lổ ánh sáng vàng lên mặt nước sông Chao Phraya.

Lingling đứng một mình trên cây cầu gỗ cũ, nơi từng là chỗ họ hẹn nhau lần đầu sau khi Orm bị tấn công trong một buổi diễn.Cô nhận được tin Namfoh đã từ chức khỏi TrueShine sáng nay.

Không tuyên bố gì.

Không lời thanh minh.

Chỉ lặng lẽ trao lại quyền kiểm soát cho hội đồng, rồi biến mất khỏi công chúng.Orm không khóc.

Nàng chỉ nói đúng một câu:"Đôi khi, người duy nhất khiến mình gục ngã... lại là người đã dạy mình đứng lên."

----Từ sau vụ ám sát, Lingling đã sống trong cảm giác bản thân như một lưỡi da.o: ở bên ai, người đó cũng bị thương.

Dù cô có yêu Orm đến đâu... cô cũng không còn chắc liệu mình có thể giữ nàng an toàn thêm một lần nào nữa.Vì thế hôm nay, cô để lại lá thư cuối cùng trên bàn, rồi ra đi.Không phải từ bỏ.

Mà là rút lui.

Để Orm được sống, thay vì tiếp tục sống sót.----Nhưng khi Lingling quay lưng lại phía sông, chuẩn bị rời khỏi Bangkok..."

Chị nghĩ em sẽ để chị đi một mình?"

Tiếng bước chân.

Giọng nói.

Hơi thở.Orm.Nàng đứng đó, dù chân vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, dáng người gầy đi nhiều, nhưng ánh mắt vẫn là ánh mắt năm nào: rực rỡ, bất chấp tất cả.Lingling quay lại, không nói nên lời.

Cô muốn hỏi: "Ai nói cho em biết chị ở đây?"

Nhưng rồi... cô hiểu.

Orm luôn biết cô ở đâu."

Em không cần một thế giới an toàn," Orm nói, tiến đến gần.

"Em cần thế giới có chị trong đó."

Lingling run rẩy.

"Nhưng chị không thể hứa điều gì nữa, Orm à.

Cuộc đời chị...

đâu có gì ngoài m.áu và bóng tối đâu."

Orm nắm tay cô, siết chặt.

"Vậy thì... chị đứng trong bóng tối đi.

Để em là ánh sáng."

----Ba tháng sau, họ tổ chức một lễ cưới nhỏ trên sân thượng nơi công ty giải trí mới của Orm khai trương.

Không váy cưới cầu kỳ, không báo chí.

Chỉ có bạn bè thân thiết, vài đồng nghiệp cũ, và Jane - người đến sau cùng, mang theo bó hoa lavender và một cái ôm ngắn.Namfoh không đến.

Nhưng bà gửi một bức thư:"Con chọn con đường mình muốn.

Mẹ cũng đã chọn.

Mỗi người một vết thương, nhưng nếu con tìm được người biết khâu nó lại, mẹ sẽ mừng.Mẹ xin lỗi."

Orm đọc xong.

Không khóc.

Chỉ gật đầu.

Rồi đưa bức thư cho Lingling.

"Đốt nó đi.

Em không cần quá khứ cho ngày mai nữa."

----Trong ánh hoàng hôn cuối cùng của truyện, họ đứng cạnh nhau.

Không cần nói, không cần thề hứa.

Bởi giờ đây, họ không cần phải hiểu nhau để ở lại, họ chấp nhận nhau, kể cả những gì không thể hiểu.Bởi tình yêu thật sự, đôi khi không cần chiến thắng... mà chỉ cần cùng nhau sống sót.Hết.
 
Back
Top Bottom