Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
412,196
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
395750977-256-k353198.jpg

[Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"
Tác giả: LingOrmTruyen123
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

LingOrm Truyện tự viết
Đây là fanfiction.

Mọi tình tiết đều là hư cấu, không phản ánh đời thật của bất kỳ cá nhân nào.

Tác giả viết với mục đích giải trí và tôn trọng hoàn toàn người thật ngoài đời.​
 
[Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"
1


Chap 1Orm ngồi trong phòng thay đồ, tay run run cầm chiếc điện thoại, nhìn dòng tin nhắn chưa gửi.

Tim nàng như bị bóp nghẹt từng nhịp, mỗi chữ mỗi câu đều trở nên xa lạ, như một thứ ngôn ngữ mà chính nàng cũng không hiểu.

"Cô đang làm gì đấy?

Sao hôm nay không nghe máy?"

Tin nhắn của nàng gửi đến Lingling, chỉ vậy thôi mà mất đến mười phút để nghĩ, để lưỡng lự rồi xoá đi.Lingling đứng ngoài cửa phòng, vai khoác chiếc áo khoác đen, khuôn mặt nghiêm nghị mà ánh mắt lại rối bời không kém.

Cô biết Orm đang giận mình, nhưng cô không thể giải thích, cũng không thể xin lỗi.

Vì nếu Lingling mở lời, sẽ lại là những lời nghi ngờ, những gợn sóng ngầm len lỏi giữa họ.

Cô và Orm như hai thế giới song song, gần mà xa, mà khoảng cách đó cứ ngày một rộng thêm."

Mình phải làm sao đây, chị..."

Orm thầm thì trong lòng, nhưng không có câu trả lời.

Giữa họ không thiếu lời nói, chỉ là không thể nào nói ra đúng điều cần nói.

Lingling là vệ sĩ, gánh trên vai trách nhiệm bảo vệ nàng, không được phép yếu mềm, không được phép lùi bước.

Nhưng hôm nay, khi thấy Orm lảng tránh ánh mắt cô, lòng Lingling nát vụn."

Orm, cô có nghe tôi nói không?"

Lingling thốt lên, giọng run run pha chút đau đớn.

"Tôi... tôi không có ý làm cô buồn.

Đừng hiểu lầm."

Orm quay phắt lại, ánh mắt đỏ hoe, "Buồn?

Cô nghĩ tôi chỉ buồn thôi sao?

Cô không phải là người duy nhất đang chịu đựng trong chuyện này, Lingling.

Cô có biết mỗi lần cô im lặng, tôi như chế.t dần không?

Tôi không thể nhờ ai, không thể nói với ai, chỉ có mình cô mà cũng xa cách như thế."

"Im lặng không phải là lựa chọn của tôi, cô biết mà."

Lingling cuối cùng nhịn không được mở cửa bước đến gần, định chạm tay vào Orm nhưng lại dừng lại, sợ nàng tránh đi.

"Tôi bị cấm không được lộ chuyện tình này.

Mẹ cô không chấp nhận... rồi cả gia đình cô, họ đang chuẩn bị cho cô một hôn ước mà tôi không thể chen vào."

Orm nhắm mắt lại, nước mắt tuôn ra không kìm được, "Cô biết tôi cũng đau, nhưng tôi không thể cứ thế chờ đợi trong vô vọng.

Mỗi ngày, tôi như đang bị dằn vặt bởi chính người mình yêu thương nhất."

Ở bên ngoài, bóng dáng một người đàn ông đứng lặng nhìn qua cửa kính - Gee Sutthirak, hôn phu được gia đình sắp đặt cho Orm Kornnaphat.

Đúng lúc này, điện thoại của hắn vang lên, một giọng nói trầm thấp: "Cô vệ sĩ đó không đáng tin.

Cô ta đang che giấu điều gì.

Tôi sẽ không để họ đến với nhau."

Gee cười nhếch mép, một kế hoạch đen tối bắt đầu được vẽ ra trong đầu hắn.

Hắn biết Lingling có điểm yếu, biết Orm yêu Lingling đến mù quáng.

Và hắn sẽ lợi dụng tất cả để kéo họ xuống tận cùng của đau khổ.Lingling không biết rằng mình đã bị theo dõi, không biết rằng mỗi bước cô đi đều bị soi xét, mỗi hành động đều có thể bị biến thành đòn tấn công nhằm chia rẽ cô và Orm.

Cô chỉ biết hiện tại mình quá mệt mỏi, quá bất lực khi người mình yêu không thể hiểu cô và những rào cản vô hình cứ bủa vây.Orm bật khóc, giọng nghẹn ngào: "Tôi muốn được gần cô, được nắm tay cô mà không phải sợ hãi, được yêu cô mà không phải chịu đựng sự phản đối.

Nhưng chúng ta... chúng ta không thể.

Chỉ cần một chút nữa thôi, tôi sợ mình sẽ gục ngã."

Lingling ôm chặt Orm, nhưng lòng cũng dày vò không kém: "Tôi cũng thế, Orm à.

Nhưng chúng ta phải sống sót, dù có đau đến đâu.

Vì nếu không, tôi sẽ mất em thật sự."

Hai người đan tay trong im lặng, như hai mảnh vỡ cố gắng hàn gắn nhau giữa cơn bão bủa vây.

Nhưng ngoài kia, thế lực đen tối của Gee và những kẻ thù giấu mặt đang rình rập, sẵn sàng đẩy họ vào vực thẳm không lối thoát..
 
[Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"
2


Chap 2Hôm đó, khi rời khỏi phim trường, Orm lên xe với gương mặt lạnh tanh.

Lingling mở cửa cho nàng, vẫn giữ vẻ điềm tĩnh như mọi ngày, nhưng tim lại đập mạnh một cách khó chịu.

Cô thấy rõ, ánh mắt Orm không còn tìm cô như trước nữa.

Nàng nhìn ra ngoài cửa kính, nơi những dải đèn xe loang loáng như rạch vào lòng cô từng nhát."

Tôi đưa em về thẳng căn hộ nhé?"

Lingling hỏi, giọng rất khẽ."

Ừ."

Chỉ một chữ, cộc lốc, xa cách.Xe lướt đi trong im lặng, giữa họ là một khoảng không vô hình, nặng nề như áp suất sắp nghiền nát cả không khí.

Lingling siết vô lăng chặt đến trắng tay, cố gắng tập trung vào đường nhưng trong đầu chỉ toàn là hình ảnh của Orm đang khóc khi đêm qua cô buộc phải bước ra khỏi phòng nàng, để tránh camera mà mẹ nàng đã lén lắp đặt."

Có chuyện gì mà cả hai đều mệt mỏi như vậy?" – Giọng một người vang lên từ hàng ghế sau.

Lingling giật mình quay lại.

Là Gee Sutthirak, không biết hắn lên xe từ lúc nào.

"Lingling à, cô có vẻ thiếu cảnh giác đấy."

"Tôi không được phép để người ngoài lên xe của Orm."

Lingling gằn giọng, dừng xe gấp.

"Mời anh xuống."

Gee cười khẩy, ngồi vắt chân: "Tôi không phải người ngoài.

Tôi là vị hôn phu sắp cưới của Orm, cô quên à?

Tôi chỉ muốn trò chuyện một chút thôi."

Orm cứng người, ánh mắt rối loạn.

Nàng không dám lên tiếng.

Nàng sợ nếu phủ nhận, Gee sẽ làm lớn chuyện.

Còn nếu im lặng, Lingling sẽ đau.Gee cúi người nhìn thẳng vào Lingling, nói như rót độc: "Cô biết không, tôi thật sự không ngờ, một vệ sĩ như cô lại có ánh mắt tham vọng đến vậy.

Cứ nhìn cô nhìn Orm là tôi biết.

Đừng mơ, cô không bảo vệ được cô ấy đâu.

Không ai bảo vệ nổi cô ấy khỏi tôi cả."

Lingling quay mặt đi, không nói gì.

Nhưng tay vẫn siết chặt, từng móng tay như cắm vào da.

Đau.

Nhưng cô nuốt trọn.Orm mở miệng, khàn giọng: "Gee, anh xuống xe đi."

"Em vẫn đứng về phía cô ta à?"

Hắn cười gằn.

"Đừng quên, nếu không có gia đình anh, cái phim em đang đóng sẽ chẳng bao giờ được chiếu.

Hoặc là em chia tay với cô ta, hoặc em dọn ra khỏi giới giải trí."

Lingling quay phắt lại: "Anh dám uy hiếp em ấy?"

Gee nhướng mày: "Tôi không uy hiếp.

Tôi chỉ đang nói sự thật.

Và cô nên biết, tôi không phải người duy nhất muốn cô biến khỏi cuộc đời Orm đâu.

Có nhiều người thấy cô... không hợp với vị trí đó."

------Ở một nơi khác, Jane, vệ sĩ đồng nghiệp, đang cầm tách cà phê, mắt dán vào màn hình theo dõi camera mật.

Cô ta nhếch môi khi thấy Lingling và Gee giằng co trong xe."

Lingling... cuối cùng cũng đến lúc cô phải trả giá cho việc leo quá cao."

Jane nhấn một nút gửi.

Một đoạn clip được chuyển tới người quản lý cấp cao của công ty vệ sĩ.

Clip chỉ chọn đúng khoảnh khắc Lingling ôm Orm trong hậu trường, đủ để thổi bùng scandal.----Orm ngồi lặng trong phòng khách căn hộ, mắt mơ hồ.

Gee đã rời đi.

Lingling đứng cách nàng mấy bước, không biết nên đến gần hay lùi xa.

Sự hiện diện của cô giờ đây khiến Orm thêm mâu thuẫn, thêm bối rối."

Cô không cần giải thích."

Orm nói, ánh mắt trống rỗng.

"Tôi chỉ... mệt.

Tôi không muốn cứ phải giành giật từng giây để được yêu cô như kẻ trộm."

Lingling khựng lại: "Tôi chưa từng nghĩ tình yêu của mình là trộm cắp."

Orm ngước lên, đôi mắt đỏ hoe: "Thế cô nghĩ nó là gì?

Là ánh sáng à?

Là tự do?

Là điều mà tôi có thể nói giữa nơi đông người?

Không, Lingling.

Tình yêu của chúng ta là bóng tối.

Là điều khiến tôi phải giấu giếm, phải gồng lên mỗi ngày."

"...."

-----Lingling rời khỏi căn hộ khi đồng hồ điểm gần nửa đêm.

Cô không thể nói thêm gì, không còn đủ lý do hay lời hứa hẹn.

Trên điện thoại, cô nhận được thông báo từ công ty: "Cô Lingling Kwong, tạm thời bị đình chỉ công tác vì nghi ngờ vi phạm đạo đức nghề nghiệp.

Vui lòng không tiếp xúc riêng với nghệ sĩ Orm Kornnaphat cho đến khi có thông báo mới."

Cô đứng lặng ngoài hành lang, nhìn đèn căn hộ Orm tắt dần.

Cánh cửa đã đóng lại.

Lòng cô cũng vậy..
 
[Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"
3


Chap 3Buổi sáng hôm sau, Orm bước vào phim trường với nụ cười gượng gạo trên môi.

Đội trang điểm vây quanh, người chỉnh tóc, người phủ phấn, nhưng không ai để ý tay nàng đang run đến mức đánh rơi chiếc kẹp tóc hai lần.Hôm nay là ngày quay cảnh giường chiếu.

Bạn diễn của nàng là Nattawin, nam thần nổi tiếng và cũng là người luôn dõi theo nàng bằng ánh mắt không thể che giấu.

Còn người cần nhất để bảo vệ nàng - Lingling, thì đã bị đình chỉ, biến mất khỏi phim trường như chưa từng tồn tại."

Tôi không đóng cảnh này."

Orm thốt lên, vừa khi đạo diễn hô chuẩn bị.

Cả trường quay khựng lại.Đạo diễn chậm rãi bước xuống: "Cảnh này là cao trào phim.

Em không thể từ chối, Orm.

Nếu không, nhà đầu tư sẽ cắt vai em, và tôi sẽ phải viết lại toàn bộ kịch bản.

Em không hiểu áp lực đâu."

Orm siết chặt tấm kịch bản trong tay, mắt nhìn Nattawin đang đứng phía xa với ánh mắt lo lắng.

Nàng hạ giọng: "Không thể đổi cảnh khác à?

Hoặc giảm nhẹ mức độ?"

"Không được."

Một giọng nói vang lên phía sau, Gee xuất hiện, tay cầm ly cà phê như thể đây là sân khấu của hắn.

"Đây là phim của anh.

Nếu em không quay, anh sẽ công khai chuyện em và vệ sĩ từng qua đêm riêng trong phòng thay đồ."

"Anh... theo dõi tôi?"

Orm lùi lại, mặt tái đi."

Không cần theo dõi.

Em tự để lại dấu vết khắp nơi.

Em tưởng giới truyền thông không để ý sao?"

Gee nhếch môi.

"Em không có lựa chọn."

Orm đứng lặng.

Nàng biết nếu chối bỏ, nàng sẽ bị truyền thông xé xác.

Nhưng nếu gật đầu... nàng không dám nghĩ Lingling sẽ đau đến mức nào.----Ở một góc khác, Lingling ngồi trong phòng kỷ luật của công ty, nghe giọng sếp dội vào tai từng nhát: "Cô có quan hệ cá nhân với khách hàng.

Cô khiến công ty mất uy tín.

Cô bị đình chỉ vô thời hạn.

Và nếu truyền thông biết, chúng tôi sẽ cắt hợp đồng vĩnh viễn."

Cô không đáp.

Cô chỉ nhìn chằm chằm vào bức ảnh treo trên tường - một bức ảnh ghi lại ngày cô được phong vệ sĩ trưởng, đứng phía sau bảo vệ cho Orm trong một lễ trao giải.

Lúc đó nàng đang cười, nụ cười rạng rỡ đến đau lòng.Tay cô gập lại, giấu tấm thẻ vệ sĩ dưới lòng bàn tay.

Cô không biết nên đau vì mất việc, hay vì đang mất cả Orm.

Trong đầu cô giờ chỉ còn một suy nghĩ: "Đừng để nàng đóng cảnh đó.

Đừng để nàng tổn thương thêm."

----Orm nằm dưới lớp chăn mỏng trên giường quay, mặc chiếc váy ngủ lụa sẫm màu.

Đèn máy quay đã bật.

Nattawin bước lại, ánh mắt đầy áy náy: "Nếu em không thoải mái, tôi sẽ nói đạo diễn hủy."

Orm lắc đầu, mắt ngấn nước: "Không.

Cứ quay đi.

Dù sao... cũng không còn ai quan tâm em sẽ đau thế nào."

Nhưng chỉ vài phút sau trong lúc quay nước mắt tuôn trào, nàng đấu tranh tư tưởng bật ngồi dậy."

Cắt máy!"

Đạo diễn quát khi Orm đột ngột bật dậy giữa cảnh quay.

"Em làm cái gì vậy?"

"Tôi không làm được!"

Orm hét lên, nước mắt rơi không kìm.

"Tôi không thể... tôi xin lỗi."

Nattawin vội quấn áo khoác cho nàng, ôm lấy nàng che khỏi ánh mắt bàn tán.

Nhưng khoảnh khắc ấy, cánh cửa hậu trường bật mở.

Lingling đứng đó.

Ánh mắt cô như ch.ết lặng khi thấy Orm đang run rẩy trong tay người đàn ông khác.Orm nhìn thấy cô.

Cả hai đôi mắt chạm nhau trong tích tắc và cả thế giới như vỡ vụn.

Orm muốn chạy đến, muốn nói nàng bị ép, muốn gào lên rằng không có gì cả, nhưng đôi chân không bước nổi.

Còn Lingling thì chỉ đứng yên, mặt không đổi sắc, như thể trái tim cô đã đóng băng mãi mãi."

Cô đến đây làm gì?"

Gee bước tới chắn trước mặt Orm."

Để đưa nàng đi."

Lingling nói chậm rãi.

"Tránh ra."

"Cô không còn quyền làm vệ sĩ nữa."

"Tôi không đến đây với tư cách vệ sĩ."

Lingling nhích đến gần Orm, cúi xuống thì thầm: "Nếu em muốn rời khỏi đây... tôi sẽ đưa em đi.

Ngay bây giờ."

Orm nhìn cô, đôi mắt đỏ hoe nhưng giọng run rẩy: "Tôi không đi được.

Nếu tôi đi... mọi thứ sẽ tan nát.

Cô không hiểu đâu.

Cô không phải là người bị ép đóng cảnh hôn với người mình không yêu."

"Nhưng em là người tôi yêu."

Lingling nói.

"Và tôi không thể để em chịu đựng vì tôi thêm một lần nào nữa."

Orm bật khóc.

Nhưng nàng không bước theo Lingling.Và Lingling, cũng không quay lại nữa.
 
[Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"
4


Chap 4Kể từ hôm đó, Orm không còn nhìn thấy Lingling nữa.

Không một tin nhắn, không một cuộc gọi, không một bóng hình thấp thoáng ở nơi nàng cần nhất.

Căn hộ trống rỗng đến rợn người.

Nàng ngủ trong phòng, mở đèn suốt đêm vì sợ bóng tối sẽ nhấn chìm chính mình, như cái cách Lingling đã rời đi, không ngoái đầu."

Lingling không phải kiểu người từ bỏ như vậy..."

Orm nói nhỏ với chính mình, rồi cười khẽ.

Nàng bắt đầu tự nói chuyện một mình mỗi tối.

Như thể nếu không có ai để đối thoại, thì mình cũng sẽ biến mất khỏi thế giới này.-----Ở phía bên kia thành phố, Lingling ngồi co ro trên chiếc giường sắt trong căn phòng thuê tạm.

Công ty đã cắt mọi hợp đồng.

Mọi đồng nghiệp quay lưng.

Cô không còn tiền, không còn việc, không còn danh dự.

Chỉ còn duy nhất một điều níu cô lại: Đừng để Orm bị tổn thương.Tiếng gõ cửa khiến cô giật mình.

Một người đàn ông lạ mặt xuất hiện.

Mặc vest, cười nhạt: "Cô Lingling Kwong?"

"Là tôi."

"Tôi đại diện truyền thông của tập đoàn Sutthirak.

Gee Sutthirak muốn cô biết... lễ đính hôn với Orm sẽ diễn ra vào tuần sau.

Cô không được phép xuất hiện, nếu không sẽ bị truy tố tội quấy rối và phỉ báng danh dự gia đình."

Cánh cửa khép lại.

Lingling vẫn ngồi yên, bất động như tượng.

Trong túi cô, điện thoại rung nhẹ.

Là Jane, đồng nghiệp cũ từng luôn ngọt ngào trước mặt cô nhưng giờ lại là người gửi video buộc tội cô lên công ty."

Lingling à..."

Jane nhắn – "Tôi nghe nói Orm sắp đính hôn với Gee Sutthirak.

Cô ổn không?"

Lingling không trả lời.

Nhưng cổ họng cô nghẹn đắng.

Orm sắp đính hôn?

Vậy sao nàng không nói?

Hay thật ra, nàng đã chọn rồi, chỉ là chưa nói thẳng?Cô cười gượng, rồi khóc như chưa từng khóc bao giờ.

Cô không có ai để dựa vào, không có ai để hỏi: "Em có từng yêu tôi không, thật sự không?"

----Orm khoác lên người bộ váy trắng do nhà thiết kế gửi đến từ Paris.

Lễ đính hôn sẽ diễn ra trong biệt thự nhà Gee Sutthirak, được truyền thông săn đón rầm rộ.

Nhưng nàng chưa từng ký vào bản thỏa thuận nào.

Mọi thứ đều do mẹ và Gee sắp xếp."

Con không thể làm điều này."

Orm nói với mẹ, giọng khản đặc.Bà chỉ cười, vuốt tóc nàng: "Đừng lo, con chỉ cần xuất hiện và mỉm cười.

Những chuyện khác...

để người lớn lo."

"Tình cảm của con thì sao?"

"Thứ đó không nuôi sống được con đâu, Orm."

Bà nói, ánh mắt lạnh lùng.

"Lingling là một sai lầm.

Con không cần sai lầm trong cuộc đời đã định sẵn hào quang."

Orm im lặng.

Nàng quay đi, không để mẹ thấy nước mắt mình đã rơi.

Lòng nàng gào thét: Nếu cô quay lại, chỉ cần một lần quay lại, tôi sẽ bỏ tất cả.----Lingling lặng lẽ đến cổng biệt thự nơi diễn ra lễ đính hôn.

Cô mặc chiếc áo sơ mi trắng, đứng giữa rừng người sang trọng và nhiếp ảnh gia.

Bảo vệ chặn cô lại: "Xin lỗi, cô không có trong danh sách khách mời."

Cô không nói gì.

Chỉ đứng từ xa, lặng lẽ nhìn Orm khoác tay Gee bước lên sân khấu, nở nụ cười lạnh như sương tuyết.

Một nụ cười mà chỉ cô biết, đó không phải là nụ cười thật.Một đứa bé gái bán hoa chạy ngang, vô tình va vào chân cô.

Những cánh hoa rơi tung tóe dưới đất.

Lingling quỳ xuống nhặt giúp, thì nghe đứa bé hỏi:"Cô khóc hả?

Sao mắt cô đỏ quá vậy?"

Lingling cúi đầu, bàn tay run run ôm lấy bó hoa dại trong tay đứa bé: "Ừ...

Cô không vào được trong kia."

"Vậy cô chờ người đó ở đây nha.

Biết đâu... người đó sẽ đi ra."

Cô gật đầu, nhưng trong lòng chỉ có một tiếng thầm thì: Không, em ấy sẽ không ra.

Vì tôi không đủ quan trọng để em từ bỏ mọi thứ...
 
[Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"
5


Chap 5Khi ánh đèn pháo hoa bắn lên trời, Orm cảm giác như chính tim mình cũng bị thiêu đốt.

Nàng vô thức nhìn ra cổng biệt thự.

Và trong tích tắc, nàng thấy một bóng dáng trắng lặng lẽ quay lưng rời đi, giữa biển người, giữa tiếng hò reo, giữa hàng loạt máy ảnh đang chớp sáng.Là cô.

Là Lingling.Orm bật khỏi sân khấu, tháo chiếc nhẫn khỏi tay như thể nó đang thiêu cháy nàng.

Mặc kệ tiếng mẹ gọi, mặc kệ truyền thông bủa vây, nàng chạy như điên về phía cổng.Nhưng bóng dáng ấy đã biến mất.------Tiếng ồn ào vẫn còn vang vọng bên tai, nhưng Orm chẳng nghe được gì ngoài nhịp tim điên cuồng như muốn nổ tung trong lồng ngực.

Nàng chạy, đôi giày cao gót đắt tiền bị đá văng khỏi chân, váy cưới kéo lê dưới đất.

Mọi người gọi tên nàng.

Mẹ gào lên.

Gee Sutthirak đuổi theo.

Nhưng nàng không dừng."

Cô đã đến.

Cô đứng đó.

Vì sao lại quay lưng đi?

Vì sao không đợi tôi?"

Trời bắt đầu đổ mưa, như một sự sỉ nhục tàn nhẫn với một kẻ cô đơn đang mặc váy cưới chạy giữa phố.

Orm không biết mình đi đâu.

Nàng chỉ biết nếu không tìm thấy Lingling... trái tim nàng sẽ ch.ết thực sự.-----Lingling không về nhà trọ.

Cô đã đứng dưới mưa gần một tiếng sau khi rời biệt thự.

Không một cái ngoái đầu từ Orm.

Không một lời gọi.

Cô đã sai... sai từ lúc đặt chân đến đó, sai từ lúc yêu nàng.Một chiếc xe đen dừng lại trước mặt.

Cánh cửa mở ra, mùi da thuộc sang trọng phả vào mũi.

Một người đàn ông bước xuống, cao ráo, ánh mắt lạnh như băng."

Cô Kwong.

Vẫn đẹp như ngày tôi rời đi khi cô lại ở biên giới Myanmar."

Lingling ngước lên.

Cô biết hắn.

Thanapol, cấp trên cũ trong đội đặc nhiệm quốc tế.

Người từng phản bội đội để chạy theo một băng đảng buôn người và cũng là kẻ từng ép cô chọn giữa mạng sống của mình và đồng đội."

Anh muốn gì?"

"Cô đang thất nghiệp, vô gia cư, mất danh dự.

Tôi có một việc cho cô.

Cực kỳ... thích hợp."

Thanapol cười nhạt.

"Giúp tôi bảo vệ một nhân vật VIP trong một phi vụ ở Chiang Mai.

Đổi lại, tôi giúp cô biến mất, không ai tìm ra được cô nữa."

"Và nếu tôi từ chối?"

"Thì tôi tung những hình ảnh 'thân mật' của cô và Orm trong căn hộ.

Báo chí sẽ ăn sống nàng."

Lingling cứng người.

Cô không biết vì sao hắn có được thứ đó.

Nhưng cô biết một điều: Orm sẽ bị nghiền nát nếu những tấm ảnh đó lộ ra.

Và cô thì... không còn tư cách đứng cạnh nàng nữa."

Cô yêu nàng mà.

Hãy yêu theo cách hy sinh đi."

Thanapol khẽ châm điếu thuốc, ánh lửa đỏ cháy hắt lên gương mặt nham hiểm.Lingling gật đầu.

Trong lòng cô có một mảnh gì đó vừa ch.ết đi.

Lặng lẽ, không tiếng động.-----Cùng lúc đó, Orm bước vào căn hộ cũ của Lingling, nơi từng là tổ ấm nhỏ của cả hai.

Phòng tối.

Tủ quần áo trống rỗng.

Chỉ còn lại một chiếc cốc sứ mẻ miệng, thứ mà Lingling từng hay dùng mỗi sáng.Nàng ngồi xuống sàn, siết chặt chiếc cốc vào lòng, nước mắt trào ra như thác lũ.Điện thoại rung lên.

Tin nhắn từ Gee:Em đi đâu?

Mẹ em nhập viện vì quá sốc.

Nếu em không quay lại, tôi sẽ cho công chúng biết bộ mặt thật của em và cô vệ sĩ đáng thương đó.Orm không trả lời.

Nàng chỉ bấm số của Lingling, lần thứ 27 trong ngày.Thuê bao quý khách hiện không liên lạc được...-----Trong bóng tối của một căn phòng xa lạ ở Chiang Mai, Lingling đặt điện thoại vào túi.

Mắt cô đờ đẫn nhìn màn mưa bên ngoài cửa sổ."

Cô có thể ngủ trên sàn.

Ngày mai bắt đầu nhiệm vụ." – Giọng Thanapol vọng vào.Lingling ngồi xuống, chống tay lên trán."

Orm à... tôi xin lỗi.

Tôi phải biến mất.

Vì nếu tôi còn ở lại, họ sẽ gi.ết em bằng cách khác.

Cách dơ bẩn hơn tôi tưởng."

Cô không biết, cùng lúc đó, Orm đang ngồi co ro giữa sàn nhà trống, gọi tên cô trong nước mắt:"Lingling...

đừng bỏ tôi..."..
 
[Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"
6


Chap 6Truyền thông nổ tung.Sáng hôm đó, tất cả mặt báo lớn nhỏ đều đồng loạt đưa tin: "Nữ diễn viên Orm Kornnaphat bị nghi đồng tính, có quan hệ bất chính với vệ sĩ nữ."

Tựa đề lạnh lùng.

Từng câu chữ như dao rạch vào mặt nàng.Gee là người gửi email cho toàn bộ hệ thống truyền thông giải trí trong nước.

Kèm theo là mười hai video cắt ghép tinh vi, những đoạn clip quay lén từ camera ẩn, từ ban công căn hộ, từ thang máy, từ hành lang khách sạn.Không tiếng.

Không rõ mặt.

Nhưng quá đủ để dư luận định tội.Dưới bài báo là hàng ngàn bình luận độc địa:"Cô ta là đồng tính thật à?"

"Cái gì mà nữ thần thanh thuần?

Ghê tởm."

"Giới giải trí giờ toàn thứ dơ bẩn."

Orm ngồi trong căn hộ, mặt không còn chút m.áu.

Mẹ nàng không thèm về nhà.

Gee thì gửi tới một lời mời họp báo "để làm rõ thông tin sai lệch".Làm rõ ư?

Không, hắn không muốn làm rõ gì hết.

Hắn muốn bóp ch.ết nàng, từ từ.

Vì nàng dám từ chối hắn.

Vì nàng dám yêu một cô gái không quyền không thế.Nàng ngẩng đầu nhìn chính mình trong gương.

Đôi mắt đỏ hoe, cặp môi nứt nẻ, ánh mắt trống rỗng.Orm bấm mở một email ẩn danh.

Bên trong là video thứ mười ba.Không cắt ghép.

Không mờ.

Không giấu mặt.

Là một đoạn quay chính nàng và Lingling hôn nhau trên sân thượng, giữa ánh hoàng hôn, trong một buổi chiều cuối năm.

Nàng nhớ khoảnh khắc đó rõ mồn một.

Môi Lingling chạm khẽ vào trán nàng, thì thầm: "Tôi sẽ bảo vệ em cả đời."

Nàng không biết camera nào ghi lại.

Chỉ biết, đoạn video ấy chưa lên báo.

Vì nó quá thật.

Và nó là thứ vũ khí cuối cùng, đợi nàng sụp đổ.Orm bật khóc, đôi tay siết chặt màn hình laptop.

Nàng gào lên trong nước mắt:"Vì sao cô bỏ tôi lại giữa đống địa ngục này?

Vì sao không một lời giải thích?

Lingling... cô ở đâu?"

-----Ở một căn phòng tối dưới lòng đất của khách sạn cũ kỹ ở Chiang Mai, Lingling giật mạnh tay khỏi dây trói.

Môi cô dính m.áu.

Nhiệm vụ lần này không đơn giản như lời Thanapol nói.Cô không chỉ phải bảo vệ một doanh nhân liên quan đến buôn người, mà còn bị chính bọn chúng đánh thuốc và thử phản ứng sinh tồn."

Con thú trong cô đâu rồi, Lingling Kwong?" – Thanapol nói, cười khẩy.

"Tôi muốn cô mất nhân tính, để bảo vệ người cô yêu.

Vì thế, tôi sẽ cho cô lựa chọn."

Một màn hình được bật lên.

Là Orm, trên truyền hình quốc gia, bị phóng viên vây quanh, hỏi dồn về giới tính, về "bạn tình cũ", về lý do hủy hôn."

Chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ, tôi sẽ xóa video thứ mười ba."

Thanapol dí sát mặt cô.

"Hoặc... tôi phát nó.

Trực tiếp.

Đúng vào lễ trao giải mà Orm sắp được đề cử."

Lingling không còn sức phản kháng.

Đôi mắt cô ráo hoảnh."

Cô yêu nàng, đúng không?" – Hắn hỏi.Lingling không trả lời.Hắn cười khẽ.

"Vậy hãy gi.ết chính mình đi.

Để bảo vệ nàng."

-----Orm ngồi trong xe, đầu tóc rối bù, môi khô nứt, mắt quầng thâm.

Nàng từ chối mọi họp báo, mọi lời mời giải thích.

Nàng chỉ có một mục tiêu: tìm Lingling.Dù có phải lật tung cả đất nước này lên.

Dù cô đã cố giấu mình ở đâu đó.

Dù cô không còn muốn gặp nàng nữa.Orm bấm số gọi một người – Fiat Patchata, anh họ của nàng, người từng làm việc cho tổ chức chống khủng bố."

Anh có thể tìm cho em một người được không?"

Orm nói, giọng khản đặc.

"Tên cô ấy là Lingling Kwong.

Cô ấy biến mất rồi."

"Em chắc em muốn biết không?"

Fiat hỏi lại.

"Có những sự thật... có thể gi.ết ch.ết người ta nhanh hơn cả cái ch.ết."

Orm siết chặt vô lăng.

Gió lùa vào xe qua cửa kính hạ xuống.

Nàng thì thầm:"Nếu em không tìm ra cô ấy... em sẽ ch.ết."
 
[Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"
7


Chap 7Chiếc xe khách cũ kỹ lắc lư giữa đường núi dẫn vào Chiang Mai.

Orm tựa đầu vào cửa kính, gió lạnh buốt cứa qua từng sợi tóc rối.

Nàng không ngủ được.

Mắt vẫn còn cay.

Cả chuyến đi dài, nàng không dám check điện thoại.

Không dám đọc thêm bất kỳ bài báo nào.

Không dám mở đoạn video thứ mười ba thêm lần nữa.Chỉ có một tin nhắn duy nhất nàng lưu lại trong hộp thư đến, không xóa:"Tôi xin lỗi.

Hãy sống tốt."

Lingling Kwong.Nàng từng mong đó là một trò đùa.

Nhưng giờ, nàng không còn cười nổi.----Bên kia thành phố, trong một khu nhà hoang dùng làm điểm giao dịch của bọn buôn người, Lingling lạnh lùng đứng giữa đống vỏ đ.ạn.

Khuôn mặt dính m.áu, đôi mắt vô cảm.

Cô vừa hạ ba tên, không vì nhiệm vụ, mà vì Thanapol buộc cô lựa chọn:"Gi.ết, hoặc để Orm bị phát đoạn video đó trong lễ trao giải quốc gia tối mai."

Cô gi.ết.

Không nghĩ ngợi.Và đó là lần đầu cô thấy bản thân kinh tởm đến vậy.

Bàn tay cô run rẩy.

Cô cố lau m.áu nhưng càng lau càng loang.

Như thể mỗi vết thương kia đều viết tên Orm bằng m.áu tươi.Tiếng radio vang lên:"Đội theo dõi báo cáo có người từ Bangkok đến.

Một cô gái trẻ, có ngoại hình giống Orm Kornnaphat.

Rất có thể là cô ta."

Lingling giật mình.Không...

Orm... em điên rồi sao?

Đến đây để ch.ết à?-----Orm đứng trước một nhà trọ tồi tàn, nơi nàng tìm được sau khi hỏi một người lái tuk-tuk: "Anh từng thấy cô gái nào cao, người gầy, tóc đen, mặt lạnh, hay mặc đồ đen đi quanh đây không?"

Người lái xe nhìn nàng, im lặng vài giây, rồi chỉ về phía con hẻm cụt."

Có.

Cô đó thuê trọ ở nhà bà Ya gần đây.

Nhưng mấy hôm nay không thấy về."

Orm chạy ngay đến.

Nhà trọ vắng tanh.

Bà Ya già lẩm cẩm chẳng nhớ gì ngoài việc "cô kia hay về lúc nửa đêm, người lúc nào cũng lạnh như xác ch.ết."

Orm ngồi sụp xuống bậc thềm.

Căn phòng số 3 khóa ngoài.

Không có dấu hiệu gì.

Chỉ có một mảnh giấy nhỏ rơi dưới khe cửa, dính m.áu đã khô.Nàng run rẩy nhặt lên, đọc trong ánh chiều chập choạng:"Xin đừng theo tôi nữa.

Tôi không còn là tôi.

Đừng tự gi.ết mình chỉ vì cố yêu một cái xác sống."

Orm nghẹn lại.

Tay nàng buông rơi mảnh giấy, gió cuốn nó bay vào bóng tối.-----Tối đó, Lingling đi bộ qua khu chợ đêm, trong bộ đồ thường dân.

Trong tai nghe là tiếng chỉ huy của Thanapol:"Đêm nay phải đưa gói hàng rời khỏi Chiang Mai.

Bằng mọi giá."

Gói hàng - là một bé gái khoảng tám tuổi bị bắt cóc từ Lào, đang được bọn chúng dùng để giao dịch đổi vũ khí.Lingling đi thẳng đến điểm tập kết.

Nhưng rồi... cô khựng lại.

Một bóng dáng quen thuộc.

Một bước chân loạng choạng giữa đám đông.Orm.Cô ấy...

đang đi về phía cô.

Mắt mở to, ngơ ngác giữa ánh đèn chợ.

Như thể vừa thấy ma.Cô không kịp trốn.

Cũng không kịp che mặt.Ánh mắt họ chạm nhau.Orm đứng ch.ết lặng.

Cổ họng nghẹn lại.

Không gian như đóng băng."

Ling..."

Tiếng gọi chưa kịp bật ra, Lingling đã quay đầu bỏ chạy.Không một lời.Không một tiếng giải thích.Orm đuổi theo, chân trần, lao qua từng ngóc ngách.

Mắt nàng nhòa đi, nhưng tim vẫn biết rõ: đó là cô.Cuối cùng, Lingling mất hút sau cánh cửa sắt của một nhà kho bỏ hoang.Orm đập mạnh vào cửa, hét lên:"Cô đứng lại!

Đứng lại đi!

Tôi không cần cô giải thích!

Tôi chỉ cần biết... cô còn sống!"

Không ai trả lời.Chỉ có tiếng bước chân xa dần.

Rồi im bặt.Orm gục xuống nền xi măng lạnh lẽo, ngực thắt lại.

Nàng không biết mình khóc từ lúc nào.Cách đó vài mét, phía bên trong bức tường mỏng, Lingling ép sát người vào bóng tối, cắn chặt môi đến bật má.u.Cô thì thầm trong nghẹn ngào:"Xin lỗi...

Orm à... tôi còn nợ em một sự sống."..
 
[Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"
8


Chap 8Đêm đó, Orm ngủ gục trong căn phòng trọ tồi tàn ở Chiang Mai, tay vẫn siết chặt mảnh giấy dính m.áu khô của Lingling.

Ánh đèn neon từ ngoài hắt vào làm những đường nét trên gương mặt nàng càng thêm u uẩn.

Đã ba ngày trôi qua kể từ lần nàng nhìn thấy cô giữa chợ đêm, gặp mà không thể chạm, thấy mà không thể giữ.Nàng biết Lingling đang lẩn trốn.

Nhưng điều nàng không ngờ tới là - chính những kẻ đang đuổi theo Lingling, cũng đang đuổi theo nàng.Một tiếng động mạnh vang lên lúc ba giờ sáng.

Cánh cửa bị đá tung.Orm choàng tỉnh, vừa kịp trốn ra sau tấm rèm mỏng khi hai người đàn ông mặc vest xông vào phòng.

Một tên chính là Wichai, trợ lý thân cận của Gee.

Gã lạnh lùng nhìn quanh, tay siết khẩu sú.ng lục."

Không có ở đây," gã nói qua bộ đàm.

"Nhưng cô ta vẫn ở Chiang Mai.

Tôi chắc chắn.

Có dấu giày ướt mới."

Orm nín thở sau rèm.

Hai tay nàng run lên.

Đây không còn là cuộc săn đuổi truyền thông.

Đây là cuộc thanh trừng nội bộ.

Gee không chỉ muốn hủy hoại danh tiếng nàng.

Hắn muốn nàng biến mất.----Trong một nhà kho bỏ hoang, Lingling đang chuẩn bị cho nhiệm vụ cuối cùng: Giao đứa bé tám tuổi - tên Namkwan — cho một đường dây buôn người Trung Đông để đổi lấy sự im lặng của Thanapol và video thứ mười ba.Namkwan ngồi run rẩy trong một chiếc hộp gỗ, bị trói tay và bịt miệng.

Đôi mắt bé ngập nước.

Bé chỉ nói một câu suốt cả đêm:"Cô ơi, con sợ... cứu con với..."

Trái tim Lingling thắt lại.Cô nhớ Orm.

Nhớ ánh mắt khi nàng gọi tên cô giữa đám đông chợ đêm.

Nhớ vòng tay nhỏ bé ấy từng ôm chặt lấy cô sau mỗi cảnh quay mệt mỏi.

Nhớ lời hứa ngu ngốc cô từng thốt ra:"Tôi sẽ không để ai chạm đến nàng, kể cả là số phận."

Mà giờ đây, chính cô lại là người đẩy người khác vào tay quỷ dữ.Bàn tay cầm sú.ng của Lingling run bần bật."

Làm đi," Thanapol nói qua bộ đàm.

"Hoặc video phát ngay lúc Orm bước lên sân khấu lễ trao giải tối mai."

Lingling đứng dậy.

Cô bước đến trước mặt bé Namkwan.Gương mặt cô không còn là vệ sĩ.

Không còn là sát thủ.

Cô là một kẻ không nhà, không danh phận, không ai yêu... và cũng không xứng đáng được yêu."

Cô xin lỗi," Cô thì thầm, cắt dây trói cho bé.Namkwan nhìn cô sững sờ.

"Cô... không đưa con đi sao?"

Lingling không trả lời.

Cô nắm tay bé kéo chạy ra sau nhà kho.Cô biết, chỉ còn một cách duy nhất để giữ lại mọi thứ: gi.ết chính kẻ ra lệnh.-----Orm tỉnh dậy lúc sáng sớm, bụng đói cồn cào, đầu đau như búa bổ.

Nàng vừa rửa mặt xong thì tiếng nổ vang lên từ phía bên kia thành phố.

Một cột khói đen bốc lên từ khu nhà kho cũ.Nàng lập tức bắt xe đến.

Đôi mắt nàng không còn sợ hãi.

Chỉ còn một niềm tin duy nhất dẫn đường: "Linh cảm của trái tim không bao giờ sai."

Tại hiện trường, xe cứu thương hú còi.

Cảnh sát kéo dây vàng.

Một vài nhân chứng kể lại:"Có người phụ nữ cao, gầy, ôm một đứa bé chạy ra khỏi đám cháy."

Orm chen vào, đôi mắt đỏ hoe."

Cô ấy đâu?

Người đó đâu rồi?"

Một y tá chỉ tay: "Bị thương nặng... m.áu ra rất nhiều...

đang trong xe kia kìa..."

Orm lao tới.Nhưng người nằm trong cáng - không phải Lingling.Là một người đàn ông, bị bắn xuyên ngực.

Bên tay còn cầm chiếc điện thoại đang mở đoạn video thứ mười ba.Nàng nhận ra hắn - Thanapol.Một cảnh sát thì thầm: "Nội bộ gi.ết nhau.

Có kẻ phản.

Cô gái chạy thoát với đứa bé.

Không ai biết đã đi đâu."

Orm đứng lặng.Linhling... cô ấy vẫn sống.Nhưng lần này... lại mất dấu rồi.Orm thất vọng, kiệt sức, trong đầu suy nghĩ ra điều gì đó, đành quay về làm tròn bổn phận.-----Ở trạm xe bus gần biên giới Thái – Lào, Lingling ngồi trong góc tối cùng bé Namkwan đang ngủ thiếp.

Gương mặt cô sưng, tay dính m.áu, môi bị rách.Cô lấy điện thoại, mở khung tin nhắn với Orm.Dòng cuối cùng vẫn còn đó:"Tôi xin lỗi.

Hãy sống tốt."

Cô định viết gì đó.Nhưng rồi... xóa đi.Cô không thể quay lại.

Không còn xứng đáng nữa.Phía sau, một bóng người bước đến."

Cô là Lingling Kwong?"

Giọng nam vang lên.Cô quay lại.

Là Fiat Patchata.

Tay anh giơ ra một bức ảnh: Orm đang đứng giữa hiện trường vụ cháy.Fiat nói nhẹ:"Cô vẫn còn cơ hội... nếu biết giữ lấy."

Lingling không nói gì.Chỉ có ánh mắt, lần đầu tiên, ướt nhòe..Chap 9Đêm Bangkok lạnh bất thường.

Từng ánh đèn rọi sáng thảm đỏ như những con d.ao chiếu vào mắt Orm Kornnaphat.

Nàng bước xuống từ xe limousine trong bộ váy couture trắng ngà, mái tóc được búi cao, lưng thẳng, cổ ngẩng, nụ cười hoàn hảo.

Truyền thông hò reo.

Máy ảnh lóe sáng từng đợt.Không ai biết, dưới lớp váy lộng lẫy ấy, nàng đang run.Không vì lạnh.Mà vì sợ một ánh mắt sẽ không bao giờ quay lại nhìn nàng nữa.Gee Sutthirak bước tới, cười rạng rỡ, sánh vai cùng nàng trên thảm đỏ.

Mọi người gọi họ là "cặp đôi vàng" của giới giải trí.

Những lời chúc tụng, những ánh mắt ngưỡng mộ, thậm chí là ghen tị, tất cả đều hướng về phía họ.Nhưng Orm không nghe thấy gì cả.

Mỗi bước chân như dẫm lên ngực nàng.

Càng gần sân khấu chính, trái tim nàng càng như rơi vào hố đen.Cô không có ở đây.Lingling... cô không đến.Cô thật sự rời bỏ tôi rồi.Ở một góc sân thượng tầng 13 đối diện khán phòng, Lingling nằm sấp, tay giữ chặt ống ngắm.

Ống nhắm hướng thẳng vào Gee Sutthirak, người đàn ông đang nắm tay Orm bước lên sân khấu.Bên tai cô là tiếng của Fiat qua bộ đàm:"Cô có chắc muốn làm điều này không?

Đây là mạng người.

Không thể quay đầu."

Cô trả lời, giọng khô khốc:"Hắn đã hủy cuộc đời cô ấy.

Hắn xứng đáng."

Trong lòng Lingling, mọi thứ đã ch.ết từ khoảnh khắc cô đặt Namkwan lên xe Frank và quay đầu bước về Bangkok.Chỉ còn một mục tiêu duy nhất:Kết thúc vĩnh viễn tất cả đau đớn mà Orm phải chịu.----Tại khán phòng, người dẫn chương trình đọc to:"Và giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất năm nay thuộc về......Orm Kornnaphat!"

Tiếng pháo tay, tiếng nhạc, mọi người đứng dậy vỗ tay chúc mừng.

Orm bước lên sân khấu như cái xác không hồn.

Nàng cúi đầu, cầm lấy tượng vàng, đôi môi mím lại để ngăn tiếng khóc bật ra."

Tôi... xin cảm ơn... tất cả những ai đã tin tưởng tôi," nàng run giọng, mắt quét khắp khán phòng.

"Và tôi... muốn dành giải thưởng này... cho người đã luôn đứng sau lưng tôi, dù không ai biết tên cô ấy."

Một khoảng lặng.Orm ngẩng đầu, nhìn thẳng vào máy quay."

Cô tên là Lingling Kwong.Cô là vệ sĩ của tôi.Và là người tôi... yêu nhất."

Tiếng xôn xao dậy lên.

Khán phòng hỗn loạn.

Máy quay bắt đầu chuyển hướng, Gee Sutthirak mặt tái đi.Ở sân thượng, Lingling trượt tay khỏi cò súng.Cô nghe thấy.Nàng vẫn... gọi tên cô.Giữa cả thế giới.----Một phút sau, Gee bước lên giật micro, cố cười gượng:"Cảm xúc quá thôi mà!

Orm vốn là người rất nhập tâm vào vai diễn.

Câu chuyện 'vệ sĩ – minh tinh' cũng chỉ là... một vai phụ của cô ấy trong phim mới."

Tiếng cười lác đác.Orm cười khẩy.

Ánh mắt nàng rực lửa.

Nàng giật lại micro."

Anh đang sợ à, Gee?

Sợ cả thế giới biết sự thật?

Hay sợ những đoạn video anh cắt ghép sẽ chẳng còn nghĩa lý gì khi tôi tự tay vạch trần mọi thứ?"

Gee lùi lại một bước.

Gã rút điện thoại, định nhấn gửi video.Pằng!Tiếng sú.ng vang lên.Mọi người hoảng loạn ngã nhào.

Gee ôm tay, m.áu chảy lênh láng, hắn bị bắ.n trúng vai.Orm hoảng hốt.Ở tầng thượng, Lingling đứng dậy, mặt trắng bệch.

Cô không nhắm vào tay Gee.

Cô nhắm tim.

Nhưng tay cô đã run.Fiat lao vào, giằng lấy khẩu sú.ng."

Cô muốn kết thúc tất cả... bằng tội gi.ết người à?"

Lingling gục xuống nền bê tông."

Tôi... không thể sống nếu thấy em ấy cưới người khác.

Tôi đã đi quá xa rồi, Fiat.

Tôi không thể quay lại được nữa."

-----Đêm kết thúc bằng tiếng còi xe cứu thương.

Gee được đưa đi cấp cứu.

Orm bị trợ lý kéo ra khỏi hiện trường trong vòng vây báo chí.Nhưng nàng không quan tâm nữa.Nàng ngửa mặt nhìn lên sân thượng.

Bóng người mờ mờ ấy...Vẫn đứng đó.Orm khẽ mỉm cười, giữa tiếng gào thét của truyền thông và đèn flash chói lòa."

Em biết mà.

Chị chưa từng bỏ em."......Chap 10Orm bị kéo khỏi hiện trường trong vòng vây báo chí.

Váy dính m.áu của Gee, son môi nhòe, tượng vàng bị rơi lại giữa sân khấu.

Mọi người gọi tên nàng, hò hét, chụp ảnh, nhưng nàng chẳng nghe thấy gì ngoài tiếng tim mình đập dồn dập.Trên tầng thượng, Lingling đã biến mất.

Không một dấu vết.

Không cảnh sát.

Không có Fiat ở đó.

Chỉ còn bầu trời sẫm màu và ngọn gió lặng câm.Và rồi một tin nhắn hiện lên điện thoại Orm:"Đừng tìm tôi.

Tôi không thể là người ở bên em."

Nàng đứng ch.ết lặng trong phòng họp báo.----Ba giờ sáng, tại khu nhà kho bị bỏ hoang ngoài rìa Bangkok, Lingling thay áo, rửa sạch m.áu, vứt khẩu súng đã bóp cò xuống sông.

Cô không quay đầu.

Đôi mắt cô cạn sạch cảm xúc.Fiat gọi mãi không được.

Khi anh đến, chỉ còn vết bánh xe mờ dần trong đất ướt.----Sáng hôm sau, truyền thông như bùng nổ.

Các kênh tin tức đồng loạt giật tít:"Gee Sutthirak bị bắn ngay tại lễ trao giải!"

"Nữ diễn viên Orm Kornnaphat công khai tình yêu với... vệ sĩ!"

"Ai là người nổ súng?

Lingling Kwong - người yêu hay hung thủ?"

Orm bị tạm giữ trong căn hộ của gia đình tại khu biệt lập phía Nam Bangkok, không được phép ra ngoài, không điện thoại, không internet.Tất cả được sắp đặt bởi một người: Namfon- mẹ nàng 'Người đứng đầu công ty giải trí lớn nhất Bangkok – TrueShine Entertainment, nhưng chỉ gì lợi ích nào đó mới cuộc hôn nhân thương mại với tập đoàn Sutthirak.'----Namfon ngồi đối diện nàng trong phòng khách.

Tóc bà vẫn được cuốn gọn, son nhạt, áo lụa không một nếp nhăn."

Con có biết con đang hủy hoại cả tương lai mình không?"

Orm nhìn thẳng vào mắt mẹ."

Mẹ không thấy con đang sống hay sao?

Lần đầu tiên trong đời, con sống thật."

Bà bật cười nhẹ, đặt tách trà xuống bàn."

Thật à?

Một đứa con gái yêu vệ sĩ, công khai giữa bao ống kính, bắn người giữa đêm hội, để rồi cả nước gọi con là 'nữ diễn viên điên loạn'?

Đó là sống thật sao?"

Orm nghẹn họng."

Mẹ đã trả tiền để giữ video không bị phát tán.

Đổi lại, con sẽ không gặp lại Lingling nữa."

"Con không cần cái giá đó."

"Không còn chọn lựa.

Nếu con ra khỏi nhà, lệnh cấm sẽ phát huy.

Gee sẽ kiện, báo chí sẽ thiêu sống con.

Còn cô ta, Lingling gì đó, sẽ bị truy nã vì tội mưu sát."

Orm bật dậy.

Nàng lao ra cửa.Cửa bị khóa điện tử.Namfon thở dài."

Ở đây an toàn nhất cho con.

Và cũng là nơi không có cô ta."

----Lingling lúc này đang ẩn mình ở một phòng trọ tồi tàn gần biên giới Thái–Myanmar.

Cô đội mũ trùm đầu, đeo khẩu trang, sống như kẻ vô danh giữa đám đông xa lạ.Trên tay cô là chiếc điện thoại đã bể màn hình, chỉ còn một mục trò chuyện duy nhất còn lưu:"Orm Kornnaphat"Cô gõ:"Em ổn chứ?"

Nhưng rồi... xóa đi.Cô chưa từng xứng đáng hỏi điều đó.Fiat cuối cùng tìm ra cô tại một trạm xăng cũ.

Anh không nói gì, chỉ đưa một chiếc USB."

Đây là video giám sát hôm ở lễ trao giải.

Cho thấy rõ: kẻ bắn Gee... không phải cô."

Lingling trừng mắt.

"Gì cơ?"

Fiat gật."

Gee tự dàn dựng để biến cô thành con mồi.

Hắn có người thứ ba bắn vào vai chính mình, từ góc khuất máy quay không tới.

Viên đạn trúng nhẹ, không nguy hiểm, nhưng đủ tạo scandal.

Mục đích: phá nát hình ảnh Orm."

Lingling đứng sững.

"Tại sao?"

"Vì mẹ Orm đã trả tiền cho hắn.

Cả hai muốn ép Orm vào hôn nhân với gia tộc Sutthirak.

Mọi thứ chỉ là một màn trình diễn...

Và cô là vai phụ thừa thãi."

Lingling siết chặt nắm tay.

Cô đã tưởng mình là tội nhân.Không, cô là con cờ bị giẫm nát.----Orm đập cửa phòng đến bật má.u tay.

Nàng không ăn, không ngủ, không nói chuyện với ai suốt ba ngày.

Mỗi đêm nàng nằm giữa bốn bức tường, tai đeo headphone, nghe đi nghe lại đoạn ghi âm cũ trong điện thoại:"Nàng đừng đứng sát thế, tôi không canh nổi người ta đâu..."

"Chỉ cần cô nhìn tôi thôi, cả thế giới đằng sau không quan trọng nữa."

Nhưng thế giới này, chưa bao giờ cho nàng và cô một cơ hội.Một chiều, Namfon bước vào."

Con muốn gặp cô ta không?"

Orm ngẩng lên, ánh mắt vừa hy vọng vừa phòng thủ."

Mẹ nói đi."

"Chỉ khi con chịu ký hợp đồng hôn nhân với Gee Sutthirak.

Mẹ hứa, chỉ cần con lên lễ đính hôn công khai, sau đó... mẹ sẽ để con gặp cô ấy.

Một lần cuối."

Orm cắn môi đến bật m.áu.

Cả người nàng run bần bật.......
 
[Lingorm Truyện] "Tình Yêu Cô Vệ Sĩ Và Nàng Diễn Viên"
9


Chap 9Đêm Bangkok lạnh bất thường.

Từng ánh đèn rọi sáng thảm đỏ như những con d.ao chiếu vào mắt Orm Kornnaphat.

Nàng bước xuống từ xe limousine trong bộ váy couture trắng ngà, mái tóc được búi cao, lưng thẳng, cổ ngẩng, nụ cười hoàn hảo.

Truyền thông hò reo.

Máy ảnh lóe sáng từng đợt.Không ai biết, dưới lớp váy lộng lẫy ấy, nàng đang run.Không vì lạnh.Mà vì sợ một ánh mắt sẽ không bao giờ quay lại nhìn nàng nữa.Gee Sutthirak bước tới, cười rạng rỡ, sánh vai cùng nàng trên thảm đỏ.

Mọi người gọi họ là "cặp đôi vàng" của giới giải trí.

Những lời chúc tụng, những ánh mắt ngưỡng mộ, thậm chí là ghen tị, tất cả đều hướng về phía họ.Nhưng Orm không nghe thấy gì cả.

Mỗi bước chân như dẫm lên ngực nàng.

Càng gần sân khấu chính, trái tim nàng càng như rơi vào hố đen.Cô không có ở đây.Lingling... cô không đến.Cô thật sự rời bỏ tôi rồi.Ở một góc sân thượng tầng 13 đối diện khán phòng, Lingling nằm sấp, tay giữ chặt ống ngắm.

Ống nhắm hướng thẳng vào Gee Sutthirak, người đàn ông đang nắm tay Orm bước lên sân khấu.Bên tai cô là tiếng của Fiat qua bộ đàm:"Cô có chắc muốn làm điều này không?

Đây là mạng người.

Không thể quay đầu."

Cô trả lời, giọng khô khốc:"Hắn đã hủy cuộc đời cô ấy.

Hắn xứng đáng."

Trong lòng Lingling, mọi thứ đã ch.ết từ khoảnh khắc cô đặt Namkwan lên xe Fiat và quay đầu bước về Bangkok.Chỉ còn một mục tiêu duy nhất:Kết thúc vĩnh viễn tất cả đau đớn mà Orm phải chịu.----Tại khán phòng, người dẫn chương trình đọc to:"Và giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất năm nay thuộc về......Orm Kornnaphat!"

Tiếng pháo tay, tiếng nhạc, mọi người đứng dậy vỗ tay chúc mừng.

Orm bước lên sân khấu như cái xác không hồn.

Nàng cúi đầu, cầm lấy tượng vàng, đôi môi mím lại để ngăn tiếng khóc bật ra."

Tôi... xin cảm ơn... tất cả những ai đã tin tưởng tôi," nàng run giọng, mắt quét khắp khán phòng.

"Và tôi... muốn dành giải thưởng này... cho người đã luôn đứng sau lưng tôi, dù không ai biết tên cô ấy."

Một khoảng lặng.Orm ngẩng đầu, nhìn thẳng vào máy quay."

Cô tên là Lingling Kwong.Cô là vệ sĩ của tôi.Và là người tôi... yêu nhất."

Tiếng xôn xao dậy lên.

Khán phòng hỗn loạn.

Máy quay bắt đầu chuyển hướng, Gee Sutthirak mặt tái đi.Ở sân thượng, Lingling trượt tay khỏi cò súng.Cô nghe thấy.Nàng vẫn... gọi tên cô.Giữa cả thế giới.----Một phút sau, Gee bước lên giật micro, cố cười gượng:"Cảm xúc quá thôi mà!

Orm vốn là người rất nhập tâm vào vai diễn.

Câu chuyện 'vệ sĩ – minh tinh' cũng chỉ là... một vai phụ của cô ấy trong phim mới."

Tiếng cười lác đác.Orm cười khẩy.

Ánh mắt nàng rực lửa.

Nàng giật lại micro."

Anh đang sợ à, Gee?

Sợ cả thế giới biết sự thật?

Hay sợ những đoạn video anh cắt ghép sẽ chẳng còn nghĩa lý gì khi tôi tự tay vạch trần mọi thứ?"

Gee lùi lại một bước.

Gã rút điện thoại, định nhấn gửi video.Pằng!Tiếng sú.ng vang lên.Mọi người hoảng loạn ngã nhào.

Gee ôm tay, m.áu chảy lênh láng, hắn bị bắ.n trúng vai.Orm hoảng hốt.Ở tầng thượng, Lingling đứng dậy, mặt trắng bệch.

Cô không nhắm vào tay Gee.

Cô nhắm tim.

Nhưng tay cô đã run.Fiat lao vào, giằng lấy khẩu súng."

Cô muốn kết thúc tất cả... bằng tội gi.ết người à?"

Lingling gục xuống nền bê tông."

Tôi... không thể sống nếu thấy em ấy cưới người khác.

Tôi đã đi quá xa rồi, Fiat.

Tôi không thể quay lại được nữa."

-----Đêm kết thúc bằng tiếng còi xe cứu thương.

Gee được đưa đi cấp cứu.

Orm bị trợ lý kéo ra khỏi hiện trường trong vòng vây báo chí.Nhưng nàng không quan tâm nữa.Nàng ngửa mặt nhìn lên sân thượng.

Bóng người mờ mờ ấy...Vẫn đứng đó.Orm khẽ mỉm cười, giữa tiếng gào thét của truyền thông và đèn flash chói lòa."

Em biết mà.

Chị chưa từng bỏ em."......
 
Back
Top Bottom