- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 423,254
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #31
Lingorm | Into Your Amrs
Ngoại truyện 2
Ngoại truyện 2
Orm Kornnaphat có một giấc mộng dài, một giấc mộng đan xen giữa thực và ảo được chắp vá bởi những kí ức nàng chưa từng có, nó mơ hồ nhưng rất quen thuộc, ấy vậy mà cảm giác rất chân thật.Hồi tưởng giống như một thước phim tua chậm trong tâm trí, kí ức xa lạ xuất hiện, nàng chạm vào nó, lập tức đầu như muốn nổ tung, tâm trí dần dung nạp những thứ xa lạ đầy quen thuộc, mọi thứ như những con bài được xáo trộn, những kí ức không liền mạch thay nhau xuất hiện trong trí nhớ.Hạnh phúc có, bất hạnh có, nỗ lực cũng có nhưng kết quả..
đều là sự tuyệt vọng và day dứt.Những đau đớn ấy như tăng dần theo thời gian, qua mỗi một trang kí ức, đôi mắt Lingling Kwong đều tối dần, vậy mà Orm Kornnaphat lại nhìn thấy tình yêu của cô qua đôi mắt ấy.Có những thứ không thể diễn tả bằng lời nói và có những nỗi buồn lại thể hiện qua nước mắt, bởi vì chân thành sẽ xuất phát từ trái tim, còn linh hồn sẽ thể hiện qua đôi mắt.Orm Kornnaphat tự hỏi Lingling Kwong đang giấu nàng điều gì?Những kí ức trở nên vụn vặt, Orm Kornnaphat càng cố gắng kết nối mọi thứ lại càng khiến chúng trở nên rối tung, cơn đau đột nhiên ập đến khiến hai mắt nàng tối sầm.Lần nữa mở mắt, mọi thứ xung quanh trở nên trống rỗng, một không gian kì lạ xuất hiện trước mắt nàng, đường chân trời hòa với mặt đất, Orm Kornnaphat cảm thấy hoang mang bởi giấc mơ kì lạ này.Sẽ không có hiện thực nào ảo mộng như thế.Nàng cảm thấy sợ hãi, mỗi bước chân đều để lại dư âm trên mặt nước, nơi này khiến nàng liên tưởng đến 1 người.
Tâm chị tựa biển sâu, một khi đã bước vào sẽ không tìm được lối thoát..Orm Kornnaphat bước đi trong vô thức, đầu vừa lóe lên suy nghĩ kia, một cánh cửa đột nhiên xuất hiện, nàng vui mừng muốn nhanh chóng rời đi, kì lạ thay, dù dùng hết sức lực cũng không mở được cánh cửa.Bên kia đột nhiên vang lên âm thanh của ai đó, Orm Kornnaphat dùng sức đập vào cánh cửa cố gắng hét lên mong người bên kia nghe được, đột nhiên một giọng nói quen thuộc đi vào tai, còn có một giọng nói xa lạ khác.Phút chốc tâm trí nàng trở nên trống rỗng, trái tim trở nên mất kiểm soát.Nơi này thật kì diệu.Orm Kornnaphat nghĩ bản thân đang ở trong tâm trí của chính mình.Đột nhiên thế giới xung quanh rung chuyển, mặt nước yên tĩnh dưới chân xuất hiện những vòng tròn đồng tâm.
Những hình ảnh vừa quen thuộc vừa xa lạ, nó rõ ràng hơn rất nhiều so với hình ảnh trong trí nhớ, hơn nữa nàng còn nghe được những lời giải thích từ bên kia cánh cửa.Con ngươi màu hổ phách phát ra tia sáng, càng ngày càng rực rỡ vì nguồn năng lượng mạnh mẽ đang truyền tới.Duyên phận..
đánh đổi.. cố chấp.. và Lingling Kwong?!Ở nơi này, bầu trời không còn là màu xanh trong trẻo, từng kí ức trở lại khiến nơi đây được lấp đầy bằng những hình ảnh, mọi thứ không còn trống rỗng mà dần dần xuất hiện cảnh vật, sự việc như cuốn phim tua ngược trước mắt nàng.Orm Kornnaphat chứng kiến thứ được gọi là "kí ức tiền kiếp" hiện lên ngay trước mắt, không những là một mà là mười kiếp luân hồi!Đôi mắt nàng rực sáng, nước mắt vô thức lăn dài trên má.Lí trí sụp đổ trước sự tàn phá mạnh mẽ của nỗi đau, Orm Kornnaphat cảm thấy khó thở, cảm nhận được nỗi đau xé toạc trái tim.
Nỗi đau qua từng kiếp người trở lại với cơ thể, dung nhập vào trí nhớ, trở thành thứ thuốc độc giết chết tâm trí nàng, huyết lệ theo đó mà rơi xuống.Tưởng chừng sự tuyệt vọng ấy sẽ nuốt chửng linh hồn nàng, những kí ức hạnh phúc ùa về đem trái tim tan vỡ ấy ghép lại từ tàn dư vụ vỡ, nàng khó khăn ôm lấy lồng ngực, cảm nhận giọng nói quen thuộc ở bên tai.Orm Kornnaphat là ánh sáng mà tôi không muốn từ bỏ..Vậy là, chị đã ôm lấy tất cả, một mình chịu đựng toàn bộ nỗi đau, vạn kiếp bất phục chỉ để đổi lấy một lần ở bên em thôi sao?
Lingling Kwong muốn chống lại ý trời, chứng minh đoạn tình cảm này không phải nghiệt duyên ư..Chỉ một chút đau đớn, Orm Kornnaphat đã gục ngã, vậy mà Lingling Kwong đã một mình gánh chịu tất cả, nỗi đau của nàng có là gì?
Chỉ với 1 kích nàng đã muốn đầu hàng.
Orm Kornnaphat thầm mong Lingling Kwong có thể buông bỏ, vì bản thân mà ích kỉ, đừng vì người không xứng đáng như nàng mà trả giá.
"Orm Kornnaphat không đáng để chị đánh đổi nhiều như thế!".
Suy nghĩ trong đầu trở thành tiếng thét rời khỏi cuống họng, nàng nhận ra trong giấc mơ này âm thanh đã trở lại.
Đột nhiên 1 người đàn ông xuất hiện trước mặt làm Orm Kornnaphat bất ngờ."
Ta đợi thí chủ đã lâu", vị cao tăng chắp hai tay lại, gương mặt hiền từ đối diện với cái nhìn khó hiểu của Orm Kornnaphat, "Thí chủ có xứng đáng hay không, đáp án chỉ có người kia biết"Vẻ bàng hoàng trong mắt nàng có thể thấy rõ, Orm Kornnaphat dè dặt hỏi: "Ngài là..?"
Vị cao tăng chậm rãi trả lời: "Ta là Thời Minh, Thời trong thời gian, Minh trong minh mẫn, tên của ta được sư phụ đặt có nghĩa là , sư phụ mong ta có thể giúp những người như thí chủ vượt qua khổ ải bằng sự thông tuệ"Vị cao tăng sâu xa nhìn Orm Kornnaphat, cảm khái nói: "Người mà thí chủ nhắc đến rất cố chấp"Orm Kornnaphat bất ngờ."
Hỏi thế gian tình là chi lại khiến 1 người say đắm đến thế?
Nếu là thí chủ, người kia có đáng để thí chủ hy sinh số kiếp để ở bên hay không?"
Orm Kornnphat lập tức trả lời: "Có!"
Vị cao tăng mỉm cười."..."
Giây phút ấy, nàng đã có được đáp án cho câu hỏi trong lòng.Vị cao tăng nhìn vào đôi mắt nàng, ông cảm thán đôi mắt ấy chứa đầy ánh sáng, khác hoàn toàn với đôi mắt chỉ có tuyệt vọng của Lingling Kwong.
Vị cao tăng thở dài, mọi thứ đã đến nước này, âu cũng là thử thách mà duyên phận gửi đến.Tránh không được thì đối mặt.Tình yêu của hai người có cảm động được trời cao hay không, đáp án sẽ là sự nỗ lực cả hai.Vị cao tăng ôn tồn nói: "Những thứ cần biết thí chủ cũng đã biết, nhưng là 1 người chứng kiến ta thực mong vạn vật đều có thể chiến thắng số phận để tồn tại.
Có những bông hoa thuần khiết bị cuộc đời vấy bẩn và cũng có những bông hoa được cuộc đời che chở mà lớn lên..", ông nhìn thẳng vào đôi mắt Orm, chân thành nói: "Ta mong thí chủ có thể giúp bông hoa bị vấy bẩn ấy sống trong bùn mà không hôi tanh mùi bùn, đưa nó đến nơi nó thuộc về, cùng những bông hoa xinh đẹp khác nở rộ"Orm Kornnaphat suy tư vì lời vị cao tăng nói, nàng có chút nghi ngờ, cũng như hiểu được điều gì đó."
Thí chủ là ánh sáng của một người, là ngọn lửa sưởi ấm trái tim người đó khỏi cái lạnh của thế gian, ta mong thí chủ đừng nghi ngờ vị trí của mình trong tim người ấy, hãy để tình cảm chân thành của thí chủ kéo người kia thoát khỏi vũng bùn, số phận không thể thay đổi nhưng ít nhất đừng để hành trình của cả hai trở nên vô nghĩa"Orm Kornnaphat là sự tồn tại duy nhất trong thế giới của Lingling Kwong, mất đi nàng là mất đi nguồn sáng của sự sống.
Sau cánh cửa ấy, Orm Kornnaphat đã luôn đợi Lingling Kwong dũng cảm đối diện với nàng, nói với nàng hãy cùng cô chiến đấu.Thế nhưng Lingling Kwong sợ người cô yêu bị tổn thương.Lingling Kwong ích kỉ chiến đấu 1 mình, thất bại lần này lại đánh đổi sinh mệnh lần khác để làm lại, đến khi không còn gì để trao đổi, Lingling Kwong đành bất lực chấp nhận số phận.Lingling Kwong không biết rằng sự chở che ấy vô tình khiến Orm Kornnaphat bị tổn thương.
Không phải do số phận, mà là do khoảng cách giữa hai người dần bị hai chữ 'sợ hãi' kia ảnh hưởng.
Lingling Kwong sợ đánh mất Orm Kornnaphat, sợ nàng bị tổn thương, sợ bản thân không đủ mạnh mẽ để bảo vệ người trong tim..Lingling Kwong không biết rằng, tình yêu là sự chia sẻ, là sự gắn kết giữa hai trái tim chân thành.
Cô là bông hoa bị cuộc đời tàn phá, lại dùng chút hơi tàn để bảo vệ bông hoa trong lòng.Vị cao tăng chỉ về phía cảnh cửa rồi đưa cho Orm Kornnaphat 1 cái túi, nói với nàng: "Người thí chủ yêu dùng 3 hồn 7 phách để quy hồi tiền kiếp, đồng nghĩa với việc kiếp này cô ấy sẽ sống không trọn vẹn và không thể luân hồi chuyển kiếp.."
Ông chỉ vào cái túi rồi nói: "Thí chủ có thể hy sinh 1 phần hồn phách của bản thân để người kia có cơ hội quay đầu, đây giống như là ván cược với trời, nếu hai người thắng thì thuận theo ý nguyện sống 1 đời an yên nhưng nếu thua.."
Orm Kornnaphat ngắt lời: "Tôi đồng ý!"
Vị cao tăng nói tiếp: "Cái túi này mang theo hạt giống giúp thí chủ trồng lại những sự sống đã mất của người kia, thí chủ có chắc chắn với quyết định của mình chưa?"
Orm Kornnaphat đồng ý không chút do dự."
Được rồi, cầm lấy nó.
Trong đó có 9 hạt, mỗi hạt mất 9 năm để lớn thành cây, không thể trồng cùng lúc và phải dùng nước từ sự chân thành để tưới, nếu không mọi thứ sẽ thành công cốc"Quả thực điều kiện rất khắc nghiệt, trao đổi thì dễ còn cái giá phải trả lại rất đắt.Orm Kornnaphat vẫn đồng ý.Đã đến lúc nàng vì tình yêu này mà đánh đổi.