Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé

[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
70


Có đôi khi chuyện phát sinh quả nhiên ngoài ý muốn, theo như suy tính lúc đầu đưa nàng về đây chủ yếu để chữa bệnh, cũng không nghĩ lại biến thành cảnh tượng công khai sớm như vậy.

Người cần được chữa bệnh vẫn chưa hết bệnh, ngược lại người đang an yên mạnh khoẻ bị doạ một phát đến đổ bệnh."

Bà ngoại, đừng làm con sợ nha" - năm cân muối khóc hết nước mắt bên giường bà, đích thị bà ngoại đã lăn đùng ra ngất được những hơn ba tiếng."

Bà lão vốn dĩ vô cùng khoẻ mạnh, đột nhiên sao lại thành thế này?"

- Junjera lão gia bắt mạch sơ qua cảm thấy không đáng lo, nhưng đang yên đang lành lý nào nói ngất là ngất.Orm không có ý chối tội, chẳng qua sợ nói ra chuyện với Lingling lại khiến người thứ hai ngất xỉu.

Một mình bà ngoại đã đủ lắm rồi, nếu như ngay cả ông ngoại cũng tương tự thật đúng là không nên.Vừa rồi Lingling ở bên trong ngủ một giấc, đến lúc tỉnh lại nghe nói Junjera phu nhân đột nhiên bất tỉnh, nhìn qua bạn nhỏ Orm cả một bầu trời tội lỗi.

Quả nhiên tiểu hài tử đó không nghe lời, đem loại chuyện của họ vô tư doạ bà ngoại một phen."

Ling, con đưa Orm ra ngoài đi, nó cứ khóc kiểu này thật xúi quẩy" - người duy nhất vẫn chưa biết rõ ngọn ngành, chỉ cảm thấy năm cân muối cứ khóc như vậy thật phiền phức.Hiện tại bạn nhỏ họ Kornnaphat thoạt nhìn vô cùng đáng thương, ở một góc sân bị tiểu nương tử mắng đến không ngóc đầu lên được.

Chẳng qua vừa rồi vui miệng quá nên nói luôn hồi nào không hay, bây giờ nhìn thấy bà ngoại nằm yên bất động liền không khỏi hối hận."

Ling chị đừng giận em nữa, người ta đã thê thảm lắm rồi" - thà rằng cứ như vừa rồi lớn tiếng mắng cô vẫn tốt hơn, bây giờ nàng cứ im lặng như vậy quả nhiên càng trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết."

Em tự mình ở lại Khon Kaen đi, chị trở về Bangkok" - những tưởng đâu có thể ở lại Khon Kaen tịnh dưỡng, xem ra lần này đến đây lại đem theo sóng gió không cần thiết."

Đừng mà, chị đừng có bỏ em.

Chị đang bệnh nữa, ông ngoại còn chưa chữa cho chị" - mặc kệ Lingling vùng vằng muốn rời khỏi, Orm nhất quyết bám lấy nàng không để cho vụt mất khỏi tay mình."

Mọi chuyện bị em phá thành ra như vậy, em nói chị còn mặt mũi nào nhìn Junjera phu nhân nữa đây?"

- không thể tưởng tượng nổi ngày tháng sau này làm sao đối mặt, xem ra Junjera phu nhân sau khi tỉnh lại rất có thể trở mặt với nàng luôn.Tháng này không biết bị sao nào ám?

Hết chọc giận mẹ Junji, đến tiểu nương tử bị bệnh, bây giờ bà ngoại cũng ngất xỉu luôn.

Lần này nếu như để cho mẹ Junji biết mình làm bà ngoại thành như vậy, nhất định sẽ không nể mặt mà từ mình."

Bà ngoại rất thương chị, chắc chỉ bị shock xíu thôi à" - không hiểu nổi mấy người lớn tuổi nha, con dâu hay cháu dâu đều là người nhà không phải sao?"

Nếu chị là Junjera phu nhân, không chỉ đơn giản là ngất thôi đâu" - một tiếng thở dài hiếm thấy ở Lingling, ai ngờ mới mấy tiếng trước vẫn còn vui vẻ, hiện tại lại bị rơi vào tình huống tiến thoái lưỡng nan.Vào lúc trời chập tối rốt cuộc bà ngoại cũng tỉnh, nhưng nhất quyết không chịu gặp bất cứ một ai.

Cứ ngồi bên một góc giường chống tay lên cằm, thông qua khung cửa sổ nhìn bầu trời đêm bên ngoài một cách bi thảm.

Junjera lão gia sống cùng bà lão mấy mươi năm, cũng chưa từng thấy bà trở nên sầu muộn như bây giờ."

Ling, chị nói em phải làm sao đây" - ch.ết rồi, bà ngoại có khi nào bị thất tâm phong luôn rồi hay không?"

Tất cả đều là chuyện tốt của em" - tuy không đích thân gây ra chuyện, nhưng chung quy cũng bắt đầu từ nàng mà ra.Bên ngoài Junjera lão gia bắt đầu đi nghiên cứu y thư, xem thử loại bệnh bà lão đang mắc phải thuộc dạng nào.

Ngược lại Orm như ngồi trên đống lửa, cứ đi đến đi lui xung quanh nhà, chốc chốc lại lén lút nhìn qua khe cửa trông chừng bà ngoại, sợ bà suy nghĩ không thông làm chuyện dại dột."

Em ra ngoài đi, để chị vào thỉnh tội với bà" - bộ dạng của tiểu lão công bây giờ thật phiền phức, chẳng những không giúp được gì càng thêm rối."

Em vào với chị, lỡ như bà ngoại làm khó chị thì sao?"

- bình thường bà rất thương Ling, nhưng người đang bị thất tâm phong thường suy nghĩ lệch lạc hơn so với bình thường."

Orm, bây giờ lời của chị không có giá trị với em đúng không?"

- nói nhỏ nhẹ không nghe, đành phải đứng ở trên cương vị lớn tuổi hơn đặc quyền ra lệnh."

Được rồi em ra ngoài, chị đừng có hung dữ với người ta như vậy" - dù sao hiện tại cũng là người có lỗi, đương nhiên không có tiếng nói.Buổi chiều Lingling có tự tay xếp bếp nấu một nồi cháo lớn, cốt để sau khi Junjera phu nhân tỉnh lại có thể dùng.

Hiện tại hai tay một tô nghi ngút khói bốc lên, mùi vị thơm lừng truyền qua khe cửa làm bà ngoại có chút cảm thấy đói bụng."

Junjera phu nhân, cả ngày người đã không ăn gì, có một ít cháo nóng không biết có hợp khẩu vị không?"

- xưa nay nàng nổi tiếng có năng khiếu nấu ăn, tự tin với món cháo này có thể làm hài lòng dạ dày của người đối diện.Còn nói, so với Junji không thể xuống bếp, Ling quả nhiên là dạng nữ nhân tài sắc vẹn toàn.Ngay cả việc nấu một ít cháo thôi, chưa ăn đã có thể cảm nhận được thứ hương vị kích thích đến độ thượng thừa.

Nhưng hiện tại quả nhiên không có tâm trạng ăn uống, bên ngoài khung cửa sổ, bầu trời mặc nhiên cũng vô cùng tịch mịch."

Nếu như người không muốn nhìn thấy con nữa, sáng sớm mai con sẽ về Bangkok" - tuy rằng có chút không nỡ xa nơi này, nhưng sự hiện diện của nàng bây giờ có vẻ như không thích hợp."

Nói đến liền đến, nói đi liền đi.

Ling, con có để bà lão trong mắt không?"

- định không thèm nói chuyện với nàng thêm một lúc, nhưng chưa gì hết đã đòi bỏ đi rồi.Quả nhiên chiêu này xài được, một chút thăm dò xem thử bà ngoại có bị thất tâm phong như Orm nói không?

Kết quả cho thấy khả năng nhận thức vẫn còn bình thường, lại còn gọi nàng là Ling, xem ra cũng không phải cứu vãn không được."

Chuyện của con và Orm, quả thật không có cách nào thay đổi" - nếu như mọi chuyện đã không giấu được nữa, nàng cũng không muốn chối bỏ quanh co."

Ling ơi Ling, con thật sự làm cho ta tức chết.

Con nhóc đó hồ nháo ta biết lâu rồi, nhưng tại sao ngay cả con cũng hồ đồ vậy?"

Trời ạ, cho dù cách nhau mười mấy tuổi cũng không phải vấn đề.

Nhưng nếu như Orm là con trai kia kìa, đằng này đích thị hai nữ tử yêu nhau là thế nào?

Ta tuy rằng luôn nói bản thân có suy nghĩ hiện đại, nhưng loại thông tin này ở dưới quê ta chưa phổ biến nhiều, thật đúng là bị hù ch.ết mất."

Tất cả đều là lỗi của con, từ đầu con không nên quá nuông chìu Orm"Nếu như có sai, trăm sai ngàn sai đều thuộc về nàng.

Ngày trước khi Orm còn nhỏ, nếu như nàng không quá yêu thương tiểu hài tử đó, không quá nuông chìu đến độ khó coi, cũng có khi không dẫn đến tạp niệm hình thành trong tâm trí của tiểu lão công."

Năm cân muối nó rất thích con, nhưng đâu có nghĩa là yêu nhau đúng không?

Biết đâu có sự hiểu lầm?"

- trẻ con thường thích những người thương nó, ngày trước Ling xem Orm như hài tử mình sinh ra, có khi nào loại tình cảm con nhóc dành cho Ling là loại tình mẫu tử không?"

Là con vô dụng không thể ngăn bản thân phạm sai lầm, quả thật đã cùng em ấy làm ra chuyện vượt quá giới hạn" - cho dù có bị Junjera phu nhân trở mặt, cũng không muốn hèn nhát chối bỏ những chuyện đã xảy ra."

Ling, con có biết con dại dột lắm hay không?"

Này nhé, nếu như hai người bọn họ là vô danh tiểu tốt vốn không có chuyện đáng nói.

Đằng này là người của công chúng, lúc họ còn yêu mến lời ngon ngọt nào cũng có thể tung hô, nhưng một khi họ quay lưng sẽ không tiếc buông lời lăng mạ.

Orm năm cân muối đó chính xác là dạng người đạp trên dư luận mà sống, nhưng còn Ling nhìn thế nào cũng không thể yên tâm, chỉ sợ nàng một khi đến ngày đó không chịu nổi ủy khuất mà làm chuyện không hay."

Orm còn nhỏ không hiểu chuyện, con sống đến từng tuổi này lại làm chuyện hồ đồ, Junjera phu nhân nếu như muốn trách cũng đừng trách Orm" - tuy rằng nàng luôn hết mực mắng Orm từ chiều đến giờ, nhưng ở trước mặt bà ngoại vẫn đỡ lời dùm bạn ấy."

Bây giờ ta mới biết vì sao lúc nhỏ nó một mực bám theo con, lại còn ra sức ngăn cản ta nhận con làm con nuôi" - suy nghĩ càng sâu càng cảm thấy lông tơ dựng đứng, Mario con rể tính tình đàng hoàng như vậy, Junji cũng không đến nổi quá bốc đồng, sao lại có thể sinh ra một tiểu quỷ háo sắc đến độ này?"

Dường như bắt đầu từ 5 tuổi đã có ý định đó rồi" - nhắc lại chuyện này lại khiến cho Lingling vô thức bật cười, quả nhiên tiểu hài tử đó tâm sâu như biển."

Gia môn bất hạnh" - bà ngoại thở một hơi dài ngao ngán, sự việc đã đến nước này còn có thể làm gì?Nhưng mà Junji biết chuyện này chưa nhỉ?

Hay cố tình đưa Ling về đây là để tránh nạn?Trước đây ông lão có một lần đi chữa bệnh ở vùng bên, đem về một mẫu chuyện tưởng chừng như vô cùng nghịch lý.

Theo như đó ở vùng lân cận, có một nhà nọ sinh ra một nữ tử tài sắc vẹn toàn, người này trước đây đều khiến nam nhân trong vùng thầm thương trộm nhớ.

Lớn lên bắc đầu đi học xa nhà, sau đó mấy năm liền đem về một cô gái khác.Một phen khiến mọi người hốt hoảng, thì ra cô gái đó vốn là lão công của nữ tử được nhắc đến.

Junjera phu nhân lúc đó nghe qua cũng không để ý gì nhiều, hiện tại mới bắt đầu cảm thấy đúng là đến phiên mình mở rộng tầm mắt."

Ling, con và Orm rốt cuộc ai là chồng còn ai là vợ?"

- Junjera phu nhân chân mài khép chặt, đúng là có thiện chí tìm hiểu đến cặn kẽ.Chỉ tội nghiệp cho Lingling, hai tay vốn vừa đem bát cháo nóng dự định đưa cho Junjera phu nhân, hiện tại bị một câu nói khiến bản thân không giữ được tô cháo đó nữa.

Một phần tư số cháo lập tức bị văng ra bám vào cổ tay nàng, một vết bỏng nhanh chóng đỏ lên, nhưng làm sao cũng không đỏ bằng da thịt trên mặt của Lingling lúc này.

Quả nhiên Junjera phu nhân bắt chước Orm, một câu nói liền có thể doạ người khác xém chút bất tỉnh.
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
71


Mặc dù Lingling ra sức giải thích về vết bỏng trên tay mình, nhưng Orm vẫn một mực đi tìm bà ngoại hỏi cho ra lẽ.

Ở trước mặt bà nói toàn là đạo lý, nào là ai làm người nấy chịu, cần gì phải hạ độc thủ với dì Ling đại bảo bối.

Bà ngoại cả đời yêu thương cháu, hôm nay bị đứa cháu ở trước mặt hùng hùng hổ hổ, quyết định đem cây gậy của ông lão đánh thẳng vào mông Orm, ra lệnh đuổi đi ngay trong đêm."

Đúng là bà ngoại bị thất tâm phong thật rồi" - hiện tại chỉ có thể nằm sấp trên chân của Lingling, mặc nhiên để nàng giúp mình thoa thuốc."

Em đúng là chỉ biết gây sự thôi, ngày mai ngay lập tức về đoàn làm phim cho chị" - uổng công nàng ở trước mặt bà bênh vực Orm, nhưng đứa trẻ này ngay cả bà ngoại cũng dám lớn tiếng."

Ling, chị sẽ không sao chứ?"

- bà ngoại dạo này đâu có tính tỉnh táo, lỡ như lại làm gì nguy hại đến cháu dâu thì sao?"

Là em tự mình hù mình thôi, ngoại...

à không phải, Junjera phu nhân rất thương chị" - xem ra nàng muốn yên tâm dưỡng bệnh đành phải đuổi khéo Orm, không nên để đứa trẻ này cứ thích liền làm náo loạn hết cả lên.Buổi sáng nhị dị họ Junjera có một lễ ăn hỏi ở vùng lân cận, căn dặn Lingling ở nhà khoá cửa cẩn thận.

Về phần Orm, bà ngoại ra lệnh không được phép còn ở nhà khi bà trở về, nếu không ngay cả Lingling bà ngoại cũng sẽ đuổi đi luôn cho biết mặt.Mặc dù có chút không muốn rời xa dì Ling, nhưng đoàn làm phim lại hối thúc Orm cho phân cảnh vào chiều nay, cuối cùng đành phải tạm thời gởi nàng ở lại đây một mình.

Có điều trước khi đi cũng không an phận, lợi dụng ông bà ngoại không có ở nhà, đem Lingling đặt ở dưới thân ủy khuất nàng đến cổ họng khó lòng phát ra tiếng nữa.

Càng lúc nàng càng có cảm giác Orm như lang như hổ, không biết vài năm nữa xương cốt trên người có còn chịu nổi hay không?Khoảng thời gian sau đó Orm rất ngoan ngoãn cho vai diễn, chỉ thừa dịp được nghỉ một ngày sẽ về thăm Lingling.

Lúc đầu nhìn thấy tiểu lão công còn có chút hưng phấn, nhưng sau này dần dần lại biến thành một chút sợ hãi.

Lần nào về thăm nàng cũng vậy, kết quả của sáng hôm sau đều khiến nàng không thể ngồi dậy nổi."

Ling, ta có chuyện muốn hỏi con" - bà ngoại đợi ông lão ra khỏi nhà hái thuốc, liền kéo Junjera ra bên ngoài hỏi chuyện.Mỗi bước đi đều phải cắn răng chịu đựng, đủ biết tối hôm qua Orm lại về thăm nàng.

Ở trước mặt bà ngoại cố gắng bước đi bình thường nhất, nhưng quả thật nhìn thế nào cũng có chút vấn đề giữa hai chân."

Tối hôm qua con cùng với nó làm mấy chuyện không dám nhìn ai đúng không?"

- bà ngoại quả nhiên âm giọng to lớn, như thể không sợ bất cứ ai nghe thấy."

Khụ..."

- ở chung nhà gần nửa tháng, nhưng Lingling nàng vẫn chưa thật sự quen được cách doạ người này."

Ta không có nhìn lén, tối qua ta khát nước nên mới đi ra nhà sau.

Lúc đi ngang phòng các người, đột nhiên nhìn thấy mấy thứ không nên nhìn"Lần đầu tiên trong đời mới chứng kiến cảnh này, theo như đó Lingling quả nhiên không có cơ sở ở trên người Orm.

Chỉ là bình thường nhìn nàng đạo mạo như thế, băng thanh ngọc khiết như thế, nhưng lúc phát sinh loại chuyện đó lại cực hạn yêu nghiệt, hôm qua còn nghe qua không ít thanh âm kiều mỵ."

Con..."

- nàng không biết Junjera phu nhân đã nhìn thấy gì, hiện tại cả gương mặt đều chôn sâu vào vòng tay đang ngồi bó gối, không dám ngẩng mặt lên nữa."

Không ngờ nữ nhân và nữ nhân cũng như vậy được luôn" - một tiếng thở dài triền miên đến ngao ngán, loại chuyện này cũng đã làm, xem ra quả nhiên không còn hy vọng rằng bọn họ ngộ nhận tình cảm."

Có phải người cảm thấy con rất đáng xấu hổ không?"

- dù sao nàng cũng từng được Orm gọi là dì Ling, lại không biết giữ phận cùng hồ đồ đến vậy, quả nhiên vô cùng đáng trách."

Cháu của ta đâu có ngoại tình với con, con cũng đâu phải lén chồng đi ong bướm cùng kẻ khác.

Thì yêu nhau phát sinh cũng thường thôi, tại ta nhất thời nhìn không quen"Nhìn một lần đã khiến người ta xấu hổ đến muốn tự đào lỗ chui xuống rồi, còn đòi nhìn đến khi nào mới quen đây chứ?

Bà ngoại tự cảm thấy câu nói của mình có vấn đề, nhưng rất nhanh lại suy nghĩ theo một hướng khác."

Nếu như Orm là con trai, không chừng vài tháng sau ta lại có cháu để bồng" - nghĩ tới tuổi này lại được bồng cháu cố lại vô cùng vui vẻ, nhưng rất tiếc năm cân muối lại không có khả năng gieo mầm.Về phần của Lingling sống cùng với bà ngoại một thời gian, nàng dần dần nhận ra được da mặt mình sắp bị bào còn mỏng hơn cả giấy.

Mấy câu nói vốn dĩ rất nhạy cảm, nhưng cứ vào miệng của Junjera phu nhân liền biến thành cứ thích là nói."

Sao?

Có phải còn đau lắm không?"

- bộ dạng lúc ngồi xuống đứng lên như sắp chết thế kia, cũng đủ biết họ Kornnaphat đó không có nhân tính thế nào."

Không có, Junjera phu nhân con muốn vào nghỉ ngơi một lúc" - xem ra nàng cần phải tìm cách thoát thân, tình hình này ngồi lâu một chút sợ rằng tiếp không nổi."

Đây là lọ thuốc gia truyền nhà ta, lúc xuất giá mẹ ta liền đưa cho ta" - ngày trước vào đêm động phòng thật sự sống không bằng chết, phải dùng nó mới có thể vượt qua dễ dàng.

Chỉ dùng đúng một lần duy nhất liền để lại, hôm đám cưới Junji có tặng cho con gái, nhưng con gái lại không thèm nhận a ~"Junjera phu nhân" - không thèm quan tâm nàng có nhận hay không?

Một lượt đặt lên tay của nàng liền đi mất, tuyp thuốc Orm mua cho nàng đã dùng hết, xem ra hôm nay đành phải thử loại thuốc gia truyền này rồi.Mỗi một ngày Junjera phu nhân đều có cách áp bức tinh thần nàng a, lúc thì hỏi lần đầu tiên có đau lắm hay không?

Lúc lại hỏi làm sao Orm lại có thể dụ dỗ nàng làm chuyện đó?

Lúc khác lại hỏi có lần nào phản kèo lại được không?

Quả nhiên bây giờ Lingling không còn thắc mắc gì nữa, tính cách hồ nháo của Orm đều được di truyền từ bà ngoại.Ngoại trừ những lúc bị bà ngoại khai thác chuyện giường chiếu, thời gian còn lại tương đối dễ sống.

Junjera lão gia luôn giúp nàng chữa bệnh, qua một thời gian những dấu hiệu bệnh tình cũng dần thuyên giảm.

Có điều mặc dù cuộc sống hiện tại rất tốt, nhưng vẫn có một áp lực vô hình nào đó khiến nàng cứ thấp thỏm không yên.---------------"Mấy người làm ăn cái kiểu gì vậy?"

- Kwong phu nhân đem chiếc điện thoại trên tay ném vỡ, âm giọng cực kỳ khó nghe."

Quả thật chúng con không biết, dù sao nơi đây cũng là chỗ công cộng, Kwong phu nhân nên bớt chút nóng nảy" - Choi giúp bà ấy nhặt điện thoại, nhưng cũng không quên ra sức nhắc nhở."

Một người là quản lý, một người là trợ lý.

Hỏi đến liền nói không biết là xong, nghỉ việc hết đi" - đã gần một tháng mất hoàn toàn liên lạc với Lingling, khó trách bà ấy đối với bất cứ ai cũng đều không nể mặt."

Em ấy chỉ để lại một lời nhắn bản thân rất an toàn, chỉ muốn tìm nơi nghỉ dưỡng.

Cũng không phải bị bắt cóc, bà có cần tôi gọi cảnh sát, hoặc đem phóng viên đến thông báo trên khắp tạp chí?"

- Aum Patchrapa vừa trở về từ Chiang Mai, hiện tại vết thương đã hồi phục hoàn toàn.Đối với loại chuyện này Aum chỉ nắm được năm phần, chị ấy biết rõ Lingling mất tích có liên quan đến Orm, nhưng chính xác nơi này đang ở là chỗ nào lại hoàn toàn mù tịt.

Hiện tại Orm đang quay một bộ phim ở Khon Kaen, Aum cũng đã cho người dò la vẫn không có tin tức của Lingling.

Có điều Vill Songhichai một mực củng cố tinh thần của Aum Patchrapa, nói rằng đồ đệ của mình hiện tại đang bảo hộ người nó yêu rất tốt."

Cô biết rõ nó hồ đồ với con nhóc kia, cô lại không có thái độ ngăn cản.

Aum Patchrapa?"

- trước đây còn hy vọng người quản lý này đặc biệt khắc khe, nhưng thời gian gần đây xuất hiện không ít vấn đề."

Nếu như là 14 năm trước, tôi có ch.ết cũng không để Lingling đi bước này" - hy sinh 14 năm sống trong kỳ vọng của người khác đã quá đủ, đã đến lúc nàng cần phải sống cho chính mình."

Tiền bạc, địa vị, danh vọng có thứ gì bà không có.

Tại sao cứ phải bắt ép em ấy cầu thân với những đại phú hào, thiếu gia, công tử?"

- người nghèo khổ mơ ước đổi đời liền có thể bất chấp, nhưng họ Kwong của họ thật chất không có thiếu thốn, việc để con gái biến thành vật cầu thân là đều không cần thiết."

Nếu cô có thời gian đi dạy người khác cách làm mẹ, tốt nhất nên đi tẩy cái não của mình" - đúng là cá mè một lứa, để Lingling đi theo người như vậy 14 năm rốt cuộc chính là sai lầm.Không phải chỉ có một mình Aum Patchrapa biết Orm hiện tại đang ở Khon Kaen, vốn dĩ Kwong phu nhân cũng đã điều tra ra được.

Bà ấy cho người điều tra những thị trấn lân cận khu vực nơi đoàn làm phim trú ngụ, tuyệt nhiên không có bất cứ dấu hiệu nào của Lingling.

Mọi nơi Orm lưu lại đều ghé qua tìm hiểu, nhưng đa phần đều có chung một kết quả vô vọng."

Tuần này em không đến sao?"

- dạo trước cứ ám ảnh những lúc Orm về, nhưng tuần này không thấy xuất hiện liền có chút không quen lắm."

Có phải Ling cảm thấy lạnh lẽo không?

Trống vắng rồi?"

- Orm trốn vào một góc facetime với nàng, ghé sát miệng vào điện thoại cố tình trêu chọc."

Em với bà ngoại đều giống hệt nhau" - đúng là họ hàng không sai lệch đi đâu được, phát ngôn đều không có chút ý tứ gì hết a ~"Tiến triển tốt vậy, còn gọi luôn là bà ngoại" - xem ra thời gian ở đó một tháng liền tiến triển không ít, ngay cả danh xưng cũng thay đổi."

Không về thì thôi, dù sao chị cũng không cần thiết phải thấy em" - đừng nghĩ như nàng đang cần cô lắm đi, tốt nhất là cứ ở đoàn làm phim đừng về nữa."

Uỷ khuất chị một thời gian rồi, hiện tại mỗi bước đi của em đều nằm trong tầm ngắm của mẹ vợ tương lai" - cho hàng loạt người đi theo dõi cô, cho dù kẻ ngốc nhất cũng sẽ không tự mình dẫn đường cho họ tìm được chỗ của Lingling.
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
72


Thấp thoáng bộ phim của Orm cũng đã hoàn thành, thời gian này vẫn hạn chế đến nhà ông bà ngoại thăm nàng.

Phần vì phải liên tục trở về Bangkok dự họp báo, phần khác lại không muốn Kwong phu nhân biết được tung tích của tiểu nương tử.Buổi họp báo hôm nay đích thị có liên quan đến Lingling, còn nhớ sau Lai Karinee hiệu ứng của họ rất lớn, một đạo diễn mời họ tham gia dự án phim điện ảnh, nói về tình yêu đồng tính được rất nhiều người quan tâm.

Đã quay xong từ lâu, nhưng đến hôm nay mới là ngày công chiếu."

Hôm nay tại sao chỉ có một mình cô?

Ling chẳng phải cũng là vai chính hay sao?"

- một phóng viên đặt câu hỏi đầu tiên với Orm, sau khi nhìn thấy không có nhân vật còn lại xuất hiện."

Ling sức khoẻ có chút không tốt, thời gian này tạm thời thích hợp cho việc nghỉ ngơi" - vốn dĩ cũng không định giấu giếm họ, dù sao cũng không nên để cho họ bịa đặt lung tung sự mất tích của nàng."

Orm, cô có thể cho chúng tôi biết ý nghĩa của bộ phim này được không?"

- một đoạn teaser không nói lên được hết cốt truyện, cần một chút gợi ý nho nhỏ đến từ diễn viên trẻ họ Kornnaphat."

Đây là một câu chuyện có thật được biên kịch gia viết lại, theo như đó muốn truyền tải một thông điệp: Nếu như bản thân mình còn nhu nhược với chính tình yêu đó, thì ai có thể cảm thông?"

Bộ phim được nhân vật chính đích thân viết trên một diễn đàn, cô ấy yêu một người chị khoá trên khi vào đại học.

Vào một ngày nọ vô tình đoạn clip quay lại cảnh â.n á.i của họ bị phát tán, trong một khoảng thời gian ngắn bị chia sẻ rất nhiều trên mạng xã hội.

Sau khi sự cố đó xảy ra, bạn bè trong trường miệt thị, xã hội khinh khi.

Ba mẹ của cô gái lớn tuổi hơn tuyên bố từ cô ấy, hầu như họ hàng trong nhà đều quay lưng.Nếu muốn cứu vãn tình hình, chỉ còn cách bằng lòng chấp nhận cuộc hôn nhân sắp đặt, lấy một người chồng ngoại quốc ra nước ngoài sinh sống.Chỉ có như vậy gia đình mới tha thứ cho cô gái đó, cô gái nhỏ tuổi hơn quyết định buông tay.

Nói nào là không muốn chỉ vì mình mà chị ấy đánh đổi tất cả, trong một đêm lặng lẽ bỏ đi.

Chịu không nổi áp lực dư luận, đối mặt với sự ruồng bỏ của chính người thân, ngay cả người hứa hẹn cùng mình vượt qua cũng bỏ mặc.

Cuối cùng cô gái ấy không đủ dũng khí tiếp tục đối mặt, chọn cái ch.ết cũng xem như một sự giải thoát tốt nhất."

Nếu như một ngày cô phát hiện mình cũng giống như họ, những nhân vật trong bộ phim.

Cô sẽ lựa chọn cách gì để giải quyết ổn thoả nhất?"

- không ít tin đồn quây quanh giới tính của Orm, thừa dịp này quả nhiên muốn khai thác triệt để."

Tôi không đồng ý với nhân vật của mình trong phim, cô ấy quá nhu nhược.

Nếu như tôi của hiện thực, cho dù có đánh đổi tất cả tôi cũng phải giữ lại chị ấy" - tất cả những câu trả lời của Orm đều muốn có một người nghe thấy, người đó đương nhiên không phải Lingling, mà là nhạc mẫu đại nhân tương lai, vốn dĩ đang có mặt tại buổi họp báo."

Bạn nghĩ sao khi có tin đồn phim giả tình thật với Ling?"

- một phóng viên tập sự ngay lập tức hỏi vào điểm nóng, vốn dĩ đây cũng là câu hỏi được rất nhiều người quan tâm."

Vậy bạn nghĩ sao nếu thật sự chúng tôi yêu nhau?"

- Orm chẳng những không để lộ chút yếu điểm nào, ngược lại còn tinh nghịch đem câu hỏi đó hỏi lại chính người phóng viên kia."

Được biết dạo gần đây có rất nhiều tin đồn về hai người, cũng nên có một chút giải thích được không ạ?"

- đối với thái độ có chút vui vẻ của Orm, cô ấy cũng không ngại xoáy sâu vào vấn đề."

Ling ở trong giới điện ảnh bao nhiêu năm, đóng cặp với rất nhiều người.

Đại đa số đều có tin đồn tương tự, vậy chị ấy hẳn phải có rất nhiều tình nhân?"

- đám người này chỉ muốn moi ra sơ hở từ trong lời nói của cô, cũng muốn thử xem bọn họ khai thác được đến đâu."

Nhưng ai cũng thấy Ling đặc biệt ưu ái cho bạn, có người còn nhìn thấy hai người vào cùng một chung cư, đi cùng một xe?"

- không ít hình được chụp lại, tuy rằng bọn họ ngụy trang rất kỹ nhưng vẫn khó lòng che giấu được."

Tôi là hậu bối, đương nhiên chị ấy đối với tôi có chút chiếu cố.

Chúng tôi cũng thường xuyên đi nhờ xe của nhau, đơn giản vì chi phí xăng cộ bây giờ cũng khá đắc.

Nếu như Ling đồng ý, tôi còn có ý định dọn vào ở chung với chị ấy, đỡ được không ít tiền thuê nhà" - trước sau Orm vẫn giữ thái độ vui vẻ khi trả lời phỏng vấn, tuy nhiên mắt luôn đảo qua hàng ghế cuối cùng của phòng họp báo."

Cám ơn mọi người rất nhiều, vất vả rồi"Buổi họp báo kết thúc với rất nhiều vấn đề quay quanh, đại đa số đều không thu được kết quả nào thoả đáng cho câu trả lời của Orm, nửa thật nửa giả cũng không biết có nên tin hay không?

Mỗi người một ý tự đặt tiêu đề theo nhận định của mình, miễn sao không đi quá giới hạn để Orm có thể quay ngược lại bắt bẻ họ."

Korn tiểu thư, phu nhân chúng tôi muốn gặp cô một chút" - nữ thư ký luôn đi bên cạnh Kwong phu nhân bước đến ngõ lời, được sự phó thác nhất định phải đưa được Orm đến chỗ hẹn."

Được thôi"Mặc dù Kwong phu nhân có mặt tại nơi họp báo, nhưng nơi này quá đông người không thích hợp bàn chuyện riêng, đành phải dùng cách để đưa Orm đến một địa điểm yên tĩnh hơn."

Con đến rồi, không biết mẹ có điều gì căn dặn?"

- Orm mặc nhiên không có thái độ e dè, ngược lại miệng lưỡi có phần khiến người khác cảm thấy như đang đùa cợt."

Tôi không có vô phúc như Junji, sinh ra thứ nữ tử không ra gì?

Một tiếng mẹ đó quả thật nhận không nổi" - ở trước mặt ta còn dám khua môi múa mép, rốt cuộc Lingling nhìn trúng điểm nào của nó?"

Trước sau gì con cũng lấy con gái của mẹ, một tiếng mẹ này chỉ là gọi trước cho đỡ ngại miệng sau này" - cố tình rót một ít trà vào ly, dùng cả hai tay cung kính, nhưng lời nói rõ ràng không có ý nhượng bộ."

Hỗn xược" - Kwong phu nhân tức giận đem tách trà ném vỡ, đứa trẻ miệng còn hôi sữa lại dám dùng khẩu khí này với ta."

Mẹ à, một tách trà bị vỡ bất quá thay bằng một tách trà khác.

Nhưng tình cảm của con người một khi sứt mẻ, quả thật khó lòng hàn gắn" - Orm một lần nữa đem tách trà khác đưa đến, không quên đáp lại hành động vừa rồi."

Cô cho rằng Lingling sẽ vì cô mà từ bỏ quan hệ mẹ con với tôi?"

- mặc dù dạo gần đây Lingling thường xuyên mâu thuẫn với bà, nhưng cũng không có chuyện bất hiếu đến mức ngay cả mẹ của mình cũng không nhìn mặt."

Nếu như Ling là người bất phân nặng nhẹ như vậy, con cũng không yêu chị ấy đến thế này" - hơn ai hết Orm biết nàng rất thương mẹ của mình, từ nhỏ không được sự quan tâm của bà ấy, chính là một vết thương rất lớn của Lingling."

Orm, cô buông tha cho nó đi.

Con gái của tôi cả đời chưa từng làm chuyện sai trái, cô không có quyền hủy hoại cuộc đời nó" - trên thương trường vẫn là nhu cương đôi lúc cần phải linh hoạt, ở trong trường hợp này cũng chính là vận dụng một chút."

Con đã từng giống nhân vật ở trong đoạn phim vừa rồi, từng có ý định cùng chị ấy phân định ranh giới.

Trả lại cho chị ấy một cuộc sống vui vẻ trước đây, mãi mãi cũng không xuất hiện trong cuộc đời của chị ấy nữa" - đã từng có lúc một chút lung lay tác động, Orm thật sự từng nghĩ qua đến phương án này."

Vậy tại sao cô còn tiếp tục?"

- đứa trẻ này lời nói trước sau có mẫu thuẫn, càng khiến cho tâm trạng bà trở nên kích động."

Bởi vì con phát hiện Lingling chị ấy không mạnh mẽ như vẻ bề ngoài, chị ấy so với nhân vật mình đảm nhiệm còn yếu đuối hơn.

Ngày hôm đó khi mẹ đánh chị ấy một cái tát tay, con đột nhiên rời khỏi Bangkok đã khiến chị ấy trụ không nổi""Con nhìn thấy một Lingling tự hủy hoại cơ thể của mình, ở trong thời khắc chị ấy ngất trong tay con, con biết nếu như còn tiếp tục bỏ mặt chị ấy, kết thúc của bộ phim đó cũng chính xác là kết thúc của Orm" - mãi mãi cũng không bao giờ quên được thời khắc đó, thân nhiệt trên người của Lingling quả thật doạ cô hoảng sợ, lạnh lẽo tựa như một người sắp biến mất mãi mãi."

Tôi dùng đạo lý để nói chuyện với cô không được, sau này nếu như tôi ra tay không nể mặt, lúc đó đừng than thân trách phận" - quả nhiên là một đứa trẻ cứng đầu, cái gọi là trong cương có nhu hoàn toàn không có sức thuyết phục."

Mẹ, hy vọng nhẹ tay"Cuộc gặp mặt không đi đến một kết quả như mong muốn, Kwong phu nhân biết rõ Lingling đang bị Orm để ở một nơi nào đó.

Nhưng không có chứng cứ xác thực, cho dù có báo cảnh sát cũng là không bằng không chứng."

Chẳng lẽ phu nhân lại để cho tiểu tử đó lên mặt vậy sao?"

- nữ thư ký đi theo bà ấy nhiều năm, vẫn cảm thấy hành động hôm nay của Kwong phu nhân thật không giống với thường ngày."

Bangkok dạo gần đây giao thông thật phức tạp nhỉ?"

- Người phụ nữ uy quyền đó vẫn thản nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ, tâm trạng so với lúc vừa rời khỏi hoàn toàn đối nghịch."

Phu nhân, người để yên cho cô ta lộng hành?"

- đột nhiên lại nói lệch đi đâu thế?

Giao thông lại có liên quan gì ở đây?"

Cô để yên cho tài xế chuyên tâm lái xe đi, tôi đã nói giao thông ở đây rất phức tạp.

Nếu như không may xảy ra va chạm, cho dù có dẫn dến ch.ết người cũng không có ai đền mạng, bất quá chỉ xem như là tai nạn ngoài ý muốn" - âm giọng lập tức trở nên âm trầm, ánh mắt thông qua hình ảnh phản chiếu trên gương quả nhiên vô cùng sắc bén."

Phu nhân nói chí phải" - cuối cùng cũng nhận ra được hàm ý bên trong, nữ thư ký đó chỉ một cái gật đầu liền hoàn toàn không thắc mắc nữa.------------"Chị không có muốn nghe điện thoại, cúp máy đây" - chất giọng nghe qua giống như vẫn còn chưa tỉnh hẳn, vừa rồi quả thật nàng chỉ vừa thức dậy không lâu.

Trong toa thuốc của ông ngoại quả nhiên kèm theo thuốc an thần, lâu lắm rồi Lingling mới ngủ vào lúc trưa."

Ai lại chọc giận vợ tương lai của em đây?"

- càng lúc càng trở nên nũng nịu như tiểu cô nương mới lớn, không giống với một Ling băng lãnh người ta hay đồn chút nào."

Em gọi như vậy sẽ để nhà báo hiểu lầm đó, dù sao chị với em cũng chỉ là đồng nghiệp" - còn dám gọi lung tung, cũng không biết là đang ở đâu nữa?"

Đồng nghiệp cái gì đây?

Chị định chối bỏ trách nhiệm với em hả?"

- lời nói cũng biết quăng câu vào miệng người khác rồi, hư đốn."

Nè Orm, đóng phim chỉ là đóng phim, em cũng đừng nghĩ chị phim giả tình thật với em?"

- hay lắm, trả lời họp báo rất có khí thế chẳng phải sao?"

Chị đang dỗi đấy à?

Được thôi, em quay lại nói với họ: Em và Ling chẳng những phim giả tình thật, còn đêm ngày â.n á.i quyến luyến không rời" - dạo gần đây sinh tật thật rồi, cứ một lúc liền sẽ kiếm cớ dỗi cô, bất quá trong mắt Orm chỉ cảm thấy dì Ling như vậy thật đáng yêu."

Chị không thèm nói chuyện với em, chị lại buồn ngủ rồi" - đứa trẻ không đàng hoàng này, còn nói tiếp thiệt thòi chỉ thuộc về nàng."

Đúng rồi dì Ling a, người nên ngủ nhiều một chút.

Tối nay Orm về thăm, xem ra muốn ngủ cũng không có thời gian để ngủ" - lâu lắm rồi không có về thăm nàng, tối này đành phải lén lút về Khon Kaen thôi."

Orm Kornnaphat" - lại nữa rồi, tại sao câu chuyện có đàng hoàng cách mấy, cũng nói ra thành những thứ chẳng đàng hoàng."

Được rồi, em không phá chị nữa.

Ngủ đi, em thương"Mẹ vợ tương lai cử rất nhiều người theo dõi, xem ra muốn về thăm Ling cũng phải tìm cách cắt đuôi được bọn họ.

Cái gì mà đừng trách tôi không nương tay chứ?

Chắc không phải nhờ xã hội đen thanh toán mình?

Tốt nhất vẫn nên đề phòng vẫn tốt hơn, dù sao Kwong phu nhân đó cũng không phải dạng người thích hù doạ."

Tiểu đồ đệ có chuyện gì lại gọi cho ta?"

- mối quan hệ sư đồ cũng tốt lắm, không có chuyện cũng không tìm tới."

Sư phụ xưa nay có qua lại với hắc đạo đúng chứ?"

- nếu như nhờ cảnh sát vào cuộc sẽ vô cùng rắc rối, kéo theo hệ lụy rất nhiều về sau.

Vẫn nên dùng người của sư phụ tốt hơn..."

Tiểu đồ đệ ngươi chẳng lẽ muốn thanh toâ.n á.i hả?

Không được, ta không giúp ngươi, thật vô nhân đạo" - khi không năm cân muối sao lại trở nên xấu tính vậy?

Chẳng lẽ có người đang muốn cướp Ling hay sao?

Cũng đâu cần phải dùng hạ sách này?"

Nghĩ đi đâu vậy?

Là có người muốn thanh toán con thì đúng hơn" - làm sư phụ kiểu gì không biết, toàn nghĩ linh tinh."

Là đứa ch.ết tiệt nào?

Nói đi, không cần nhờ đến người khác, ta ra mặt thay con" - có nhầm lẫn không đây?

Đồ đệ của Vill ta cũng dám động đến, chán sống."

Cấm người làm bậy nha, là mẹ vợ tương lai của con đó""Không phải chứ?"
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
73


"Tiểu... tiểu lão công"Âm thanh không nguyên vẹn hoà cùng hơi thở đứt quãng, liên tục ngân vang trong một không gian nhỏ hẹp.

Bóng tối bao trùm, như một đoá hoa nở rộ giữa màn đêm, đọng trên từng phiến những giọt m.ật dị.ch trĩu nặng, rồi lại vơi đi bởi một v.ật th.ể không xươ.ng liên tục v.uốt v.e tr.ơn tr.ượt.

Không nói nên được là cả.m giá.c khó chịu hơn một phần, hay kho.ái lạ.c hơn một phần.

Chỉ biết là ở tận thời khắc đó, tâm hồn cùng thân xác như không thể nào tá.ch ra thà.nh h.ai c.á t.hể riêng biệt được nữa."

Ling, em nhớ chị, em rất nhớ chị..."

- d.a th.ịt tr.ơn tr.ượt liên tục áp vào hai bên má của người ở vị trí thấp hơn, nhiệ.t lượ.t n.óng hổ.i, hương vị ngọt ngào chính là thứ mà m.ôi l.ưỡi có thể cảm nhận trong lúc này."

Orm, chị khó chịu, đừng như vậy" - gi.ữa h.ai ch.ân liên tục cảm nhận được sự vơ v.ét đến có thể cạn kiệt, có thể nói cho dù m.ật dị.ch có t.iết r.a bao nhiêu vẫn khô.ng hề là đủ."

Của chị, quả thật rất ngon"Tiếng cười tà mị vang lên gi.ữa h.ai ch.ân nàng, nơi đó đã bị m.út m.át đến đến đ.ỏ a.o, một chút d.ung dị.ch m.àu tr.ắng đ.ục quyện lấy lại trở nên hồ.ng h.ào, hơn bao giờ hết đoá hoa của nàng lúc này tận cùng d.ụ h.oặc."

Đừng nói nữa, thật xấu hổ" - Lingling một tay đ.ẩy đ.ầu của Orm ra khỏi h.ai châ.n mình, tay còn lại chỉ có thể nắm ch.ặt lấ.y gó.c sofa k.ìm nén lại âm thanh rê.n r.ỉ..Lại nói về chiếc ghế sofa này lần trước Orm gởi về cho ông bà ngoại, nói nào là để ông bà ngồi cho êm đỡ bị nhức lưng như bộ bàn ghế gỗ.

Không ngờ thật ra nó lại có một âm mưu khác phía sau, chính là hiện tại đem nó biết thành công cụ để có th.ể ă.n sạ.ch Lingling mà không phải ở trên giườg."

Nơi này của chị, có phải đã rất mu.ốn em không?"

- tuy nói dì Ling đối với chuyện này luôn nói rất xấu hổ, nhưng Orm biết nàng cũng bị dạy dỗ đến hư theo rồi, dạo gần đây càng lúc càng nhiệt tình."

Không có...

ưmm" - đứa nhóc này lúc nào cũng hỏi nàng như vậy?

Dù gì Lingling cũng thuộc tuýp người cổ hủ trên giườg, cho dù có cũng không bao giờ chính miệng thừa nhận."

Ling là chị không thấy đó thôi, nơi này của chị n.ở r.ộ như hoa ăn th.ịt ng.ười, nó là đang chực chờ mu.ốn nuố.t em này"Orm quả nhiên thứ gì cũng có thể cho ra ngoài cửa miệng, nhưng công bằng mà nói không có chút giả dối.

Quả thật cơ địa của Lingling rất khó để có phản ứng, nhưng một khi làm được nàng đi đến giới hạn, cơ thể đó sẽ lập tức phản lại sự thanh cao hằng ngày của nàng.

Điển hình như bây giờ, nó quả nhiên giống như Orm nói.

Giống như một đoá hoa ăn th.ịt ngư.ời há to miệng, thậm chí còn có thể nhìn thấy từng phi.ến thị.t no.n nớt bên trong, m.ật d..ị.ch thi nhau chảy xuống m.ột m.àu tr.ắng đ.ục.

Quả nhiên m.ôi l.ưỡi của lúc này, là chưa đủ để .lấp đầy."

ưmm...

ưmm" - những lúc như vậy Lingling quả thật hận ch.ết mình, hạ thể hoàn toàn không do nàng làm chủ.

Quả thật muốn nhiều hơn thế nữa, liên tụ.c cấ.u l.ấy m.ột th.ành sofa, hạ thể vô thức ư.ỡn lê.n đầy xấu hổ."

Ling, nếu như chị không muốn thì mặc đồ vào ngủ thôi" - muốn người ta thì cứ nói đi, chị ở trước mặt em tốt nhất đừng tự gạt bản thân mình.Mặc đồ vào ngủ?

Câu nói này có ấn tượng rất sâu đậm với Lingling.

Còn nhớ trong quá trình quay bộ phim điện ảnh hôm trước, có một lần trong phòng thay đồ Orm giở trò với nàng.

Hôm đó Lingling kị.ch l.iệt phản đối, liên tục chống cự.

Nhưng rốt cuộc vẫn bị Orm áp vào một bên tường giải quyết, đến lúc gần đạt đến c.ao tr.ào lại có người gõ cửa muốn vào phòng thay đồ.

Rốt cuộc đành phải mặc lại qu.ần á.o. nhanh chóng, kh.oái c.ảm đang nửa chừng bị dừng lại.

Quả nhiên cảm giác đó thật sống bằng ch.ết, còn nhớ tối đó Lingling bị u uất đến độ ngủ cũng không ngủ được."

Em làm đến nước này lại nói bỏ ngang" - rõ ràng tiểu hài tử này cố tình trêu chọc nàng, nếu còn lặp lại chuyện này nữa sẽ bị uất ức đến ch.ết mất."

Chị nói chị không cần em mà?

Hay vậy đi, rê.n r.ỉ tên em đi, để em giúp chị" - Orm xấu xa liên tục ở bên tai Lingling dụ hoặc, một ngó.n ta.y không an phận đã tìm đ.ến ho.a đ.ộng của nà.ng, nhưng chỉ khi.êu kh.ích bên ngoài có sao cũng kh.ông ch.ịu v.ào."

Or...

Orm" - chịu không nổi trước những con sóng đang dâ.ng l.ên cu.ồn cu.ộn, Lingling chỉ có thể nhắm mắt làm theo yêu cầu của Orm.Có điều tên bạn nhỏ này được voi đòi tiên, bắt nàng phải rê.n r.ỉ to hơn một chút, kí.ch tì.nh hơn một chút, câu dẫn hơn một chút nữa.

Cho đến khi Lingling thật sự chịu không nổi, tự mình đem tay của Orm đi v.ào s.âu h.oa hu.yệt, ch.ết thì ch.ết..."

Ling..."

- Orm quả nhiên bị sang chấn tâm lý nhất thời, chưa từng nghĩ có ngày Lingling lại bạo đến vậy luôn.N.gón ta.y bê.n. tr.ong c.ơ th.ể nàng vừa mới và.o/ đã b.ị nu.ốt sâ.u hú.t v.ào tr.ong, tính đến hiện tại Orm cũng không còn đủ kiên nhẫn phá nàng nữa.

Thuận theo tự nhiên dùng tấ.t cả t.ốc đ.ộ. và sức mạ.nh của mình để chi.ều chu.ộng nà.ng, m.ột ng.ón r.ồi lại mộ.t ngó.n, chỉ cần ho.a hu.yệt của Lingling. còn có thể chứa được, mặc nhiên lại len lỏi đi vào.K.ích th.ước qu.á lớ.n cùng th.êm t.ốc đ.ộ cự.c kỳ nhanh li.ên t.ục đ.ẩy v.ào bê.n tr.ong, khiến cho Lingling cảm thấy b.ụng mìn.h că.ng cứn.g như muốn nổ tung.

Ở gi.ữa h.ai ch.ân liên tục bị nông ra hết mức, đau đớn kèm kh.oái c.ảm đan xen nhau không có hồi dứt.

Lúc này không cần Orm thôi thúc nữa, Lingling vẫn mặc nhiên r.ên l.ớn, không còn đủ thời gian để quan tâm không gian và địa điểm nữa."

Ch.ậm l.ại m.ột chút...

Orm... aa" - C.ơ th.ể của nàng liên tục chuyển động trên ghế sofa, đứa trẻ đó t.ốc đ.ộ cà.ng l.úc cà.ng nh.anh, khiến cho nàng chỉ có th.ể th.ở thôi cũng không đầy đủ nhịp ổn định.Quả nhiên Orm của lúc này chỉ tập trung vào một chuyện, cái gì cũng nghe không rõ nữa.

Phía trên liên tục c.ắn m.út một bê.n c.ổ của nàng đến tím đ.ỏ, bên dư.ới mộ.t chút cũng không nhân nhượng.

Đợi đến lúc Lingling liên tục v.ùng v.ẫy, ưỡ.n c.ao mì.nh h.ai ch.ân ru.n r.ẩy, bụ.ng dư.ới că.ng cứ.ng sắp đ.ạt ca.o trà.o liề.n gi.ữa chừng không làm nữa.Lingling quả nhiên đang ở tr.ên đỉn.h vu sơn, lập tức bị đá văng xuống vực sâu vạn trượng.

Uất ức đến độ chỉ muốn khóc lớn, lúc này cả cơ thể liền bị b.ế thốc lên, nhưng không phải bị đổi địa điểm, chẳng qua là muốn chuyển sang một t.ư th.ế khác."

A..."

- nàng còn chưa kịp định hình với t.ư th.ế q.uỳ g.ối ch.úi ng.ười xu.ống trê.n sofa lúc này, ở ngay phía sau cả ha.i ch.ân lập tức bị nới rộng, trong một lúc đem cả b.a ng.ón t.ay tiế.n v.ào bê.n tro.ng n.àng t.ừ ph.ía sau.T.ư th.ế này càng khiến cho những vậ.t th.ể thon dài đ.ó và.o sâ.u h.ơn, như thể muốn chạm đến vị trí s.âu nh.ất ở bên tro.ng.

Lingling chỉ có thể cắn chặt m.ôi dư.ới của mình, cả c.ơ th.ể chuyển động theo từng c.ú nh.ấp đế.n t.ừ. phí.a s.au. m.ật dị.ch đi đến nửa đường bị tắc nghẽn, nay lại được dịp khai thông.

Không bao lâu sau từ gi.ữa h.ai ch.ân nàng ồ ạ.t ch.ảy ra ng.oài, ư.ớt hết c.ổ ta.y của Orm, một số khác lại ch.ảy d.ọc xuố.ng h.ai b.ên đ.ùi n.on kéo lê xuống sofa, quả nhiên chưa bao giờ nhiều đến vậy."

Ling, chị càng lúc càng giống như cực phẩm" - mặc dù Orm rất muốn một lần lại một lần nữa, nhưng đến lần thứ ba quả nhiên Lingling chịu không nổi.

Giống hệt con cua lột buông xui trên ghế sofa, bao nhiêu sinh khí đều bị rút cạn kiệt.-------------"Ling, chị có ổn không vậy?"

- cơ thể quấn tạm một gó.c ch.ăn đang ở trê.n c.ơ t.hể cô vẫn mặc nhiên buông lỏng, khiến cho Orm không biết rốt cuộc có làm cho dì Ling bị quá sức hay không?"

Chị mệt..."

- vừa rồi giống như đem sinh khí nửa đời còn lại ra dùng, hiện tại chỉ nói thôi cũng cảm thấy không còn năng lượng."

Vậy mà em cứ nghĩ chị có tiến bộ, đúng là thể lực vẫn vô cùng yếu ớt" - chỉ mới dùng có năm phần công lực, đã thê thảm đến mức này rồi?"

Em muốn sao đây?

Thích thì cứ đi tìm các cô gái trẻ đẹp đi, còn tới tìm chị làm gì?"

- Lingling ở trên người Orm không hài lòng cắn vào vai cô, đã làm cho người ta mệt đến như thế này lại còn..."

Em không đến tìm chị, em sợ chị ngay cả lão công của mình là ai cũng quên mất" - thời gian này suốt ngày bị mẹ vợ đeo bám, khiến cho bất đắc dĩ phải cùng nàng yêu xa thật khổ sở.Thật ra vào lúc chiều Orm có gọi về nói sẽ đến thăm nàng, Lingling mặc dù biết trước kết quả của tối hôm nay, nhưng cũng không nghĩ Orm nhiều ngày không gặp càng hoá thành sói đói.

Vừa bước vào nhà đã mặc nhiên đem nàng ném thẳng lên sofa, nói chưa hết hai câu đã ra thành nông nổi."

Em nói đi sao lúc nào cũng hồ nháo như vậy?

Lỡ như có ông bà ngoại ở nhà, chị lập tức tự giận cho em xem" - cũng may vừa rồi ở nhà chỉ có một mình nàng, tiểu hài tử này quả nhiên không nhìn trước nhìn sau gì cả."

Ngày này năm nào ông bà ngoại cũng phải đi giỗ ba ngày ở xóm trên, người ta tính hết cả rồi" - tuy rằng dạo gần đây nằm mơ cũng thấy ăn ch.ết dì Ling, nhưng trước khi hành sự người ta đã xem xét rất kỹ."

Em định ở đây bao lâu?"

- nhị dị họ Junjera đi tận ba ngày, nếu như ngày mai Orm cũng đi luôn, quả thật vô cùng cô quạnh."

Họp báo gì cũng xong hết rồi, em về đây sống với chị luôn" - nếu như cứ đi đi về về rất dễ bị người ta theo dõi, thời gian này làm gì cũng nên cẩn thận một chút."

Cho dù chị có chứa em, bà ngoại cũng không chứa em đâu" - tuy rằng ngoài miệng nói giống như không nghênh đón, nhưng quả nhiên tâm trạng thật sự vui lên không ít."

Chị chịu chứa em là được rồi" - Ling, chị không nhìn xem bộ dạng bây giờ của chị ra sao?

Vui mừng còn hơn chồng đi chinh chiến xa trường về nhà nữa."

Chị không có nói sẽ chứa em" - bình thường nàng không giỏi nói dối, hiện tại để che giấu chỉ có thể úp mặt vào hõm cổ của cô hòng bị phát hiện."

Chị không chứa em cũng không sao?

Nơi này của chị chứa em là được rồi"Vừa dứt lời ngó.n t.ay củ.a Orm lậ.p t.ức đ.i v.ào c.ơ th.ể nàng, bị tập kích bất ngờ khiến Lingling chỉ c.ó th.ể l.a lớ.n mộ.t ti.ếng, ngay sau đó không lâu chỉ còn nghe được những â.m tha.nh rê.n r.ỉ, càng lúc càng nhỏ đi...
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
74


Tuy rằng nói thời gian sắp tới sẽ ở bên cạnh Lingling, nhưng chưa đến một tuần lại có việc phải về Bangkok.

Lần này quả nhiên là bị đạo diễn của bộ phim đó hành đến chết, khi không lại nói có một buổi giao lưu ở ngoại quốc, chuyến đi lần này còn mất đến hơn ba ngày."

Chị nhớ đó, thời gian này mẹ chị cho người tìm chị khắp nơi, không được đi lung tung đâu" - tuy nói Lingling rất nghe lời trong khoảng này, nhưng tốt nhất là vẫn phải dặn đi dặn lại nhiều một chút."

Có lão công là người nổi tiếng thật thiệt thòi, xem ra mai mốt chị là ai cũng không nhớ đến nữa" - sự nghiệp của Orm ngày càng thăng hoa, ở trên cương vị trưởng bối đương nhiên mừng cho em ấy, nhưng ở vị trí khác lại cảm thấy có chút tủi thân."

Chị muốn em ở lại với chị sao?

Được, em lập tức gọi cho ông ấy nói không đi nữa" - người ta đâu có thật lòng muốn đi, nhưng chỉ sợ dì Ling nói người ta không có ý chí cầu tiến, nếu bây giờ nàng muốn giữ cô ở lại, đương nhiên cũng không muốn đi nữa."

Chị nói đùa thôi, tiễn được tiểu tử như em ra khỏi nhà cũng đỡ phiền phức" - dù sao công tư cũng cần phải làm rõ, đương nhiên Lingling không cho phép Orm vì mình mà bỏ bê công việc."

Chị đuổi em đi nha, đừng có mà ít tiếng sau liền gọi điện khóc bù lu bù loa lên đi" - rõ ràng không muốn còn sỉ diện, mà thôi đi dù sao chị ấy vẫn luôn là người có tính kỷ luật rất cao.Theo như phép tắc đương nhiên Orm phải đi tìm ông bà ngoại từ giã, nhưng dường như bà ngoại chính xác không quan tâm lắm việc cô đi hay ở.Suốt ngày một người thì nghiên cứu thảo dược trị bệnh cho nàng, người còn lại cứ lật xem mấy quyển sách nấu ăn cũ kỹ hòng tẩm bổ cho cháu dâu.

Đúng là có trăng quên đèn, kỳ thị ra mặt.Quả nhiên sau khi Orm đi khỏi không lâu, Lingling lại rơi vào trạng thái vô cùng buồn bã.

Lần giao lưu này cũng chỉ đi có ba ngày thôi, nhưng không hiểu sao tâm trạng lần này lại tệ đến vậy.----------"Junji, em đừng có giận con nữa được không?

" - chuyện cũng đã xảy ra lâu rồi, nhưng bà xã đại nhân dường như không thể xoay chuyển."

Ai?

Anh đang nhắc đến con của ai vậy?

Em làm gì có con, năm đó em sinh ra trứng vịt đã chiên ăn mất rồi" - nhắc đến năm cân muối đó liền muốn nổi đoá, đúng là càng lớn càng có những sở thích quái đản."

Được rồi, em không có con chứ gì, nhưng em có mẹ đó, chuẩn bị mau lên chúng ta còn phải về Khon Kaen"Về việc Orm đưa Lingling về quê dưỡng bệnh, chung quy lại cũng chỉ có vài người biết, một trong số đó chính là Mario.

Thật ra chuyến đi lần này nói là thăm mẹ già, nhưng chính Mario muốn Junji đến đó gặp Lingling, dù sao trốn tránh cũng không phải biện pháp gì tốt lắm."

Anh nói coi, cái bà họ Kwong đó luôn miệng kêu em trả con gái.

Muốn đòi cũng nên đi tìm năm cân muối, bộ em giấu con gái bã sao?"

- Junji ngồi trên máy bay liên tục cằn nhằn, dạo gần đây suốt ngày cứ bị Kwong phu nhân đến làm phiền thôi."

Anh hỏi thật em có ghét Ling không?"

- trên đời chỉ có một đứa con gái, vẫn nên giúp nó thăm dò ý kiến của mẹ một chút."

Em nói ghét em ấy từ bao giờ, đó anh xem xem.

Vốn dĩ em với Ling xưng hô chị chị em em cơ mà, nếu con gái của anh thật sự tiến tới, em và em ấy sau này xưng hô là mẹ mẹ con con à, coi có vô duyên hay không?"

- cái gai lớn nhất trong lòng Junji chính là điều này, xưng hô trong nhất thời thay đổi đúng là chóng mặt."

Con nó thích mà, em làm mẹ chẳng lẽ không hy sinh được chút đỉnh" - mấy chuyện xưng hô vài ngày là quen thôi, quan trọng vẫn là hạnh phúc của Orm."

Em không phải là cố chấp, em chỉ không tin con của anh nghiêm túc thôi.

Lỡ như sau này nó thay lòng đổi dạ, em mặt mũi nào nhìn Ling được nữa" - dù sao năm cân muối cũng không tới độ chín chắn, lúc nhỏ cứ thích món đồ chơi nào cũng nhất quyết có bằng được, nhưng sau này chán rồi ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn."

Họ Kornnaphat của anh cả đời nhìn trúng ai chỉ nhìn trúng một người, em chờ mà xem"----------Quả nhiên Junji hoàn toàn mù tịt về tin tức của Lingling, mãi cho đến khi đích thân về nhà mẹ ở Khon Kaen mới biết thì ra nàng ở đây.

Trái ngược với hình ảnh thường thấy trên tivi lẫn bên ngoài, nhìn bộ dạng của nàng hiện tại thật khiến Junji không tin vào mắt mình."

Ling, em đừng làm chị sợ nha.

Em bị làm sao đây?"

- năm cân muối đó quả nhiên dụ dỗ con gái người ta bỏ trốn, nhưng thế nào lại biến con người ta thành ra nửa người nửa ma thế này.Thật ra nói cũng không quá phô trương, hôm đó có nhắc qua chuyến đi lần này của Orm làm Lingling có linh cảm không tốt.

Kể từ hôm đó đến nay không đêm nào ngon giấc, bọng mắt cũng giống như túi đựng tiền lẻ rồi.

Đến bữa ăn cũng không ăn được bao nhiêu, lại bị một cơn cảm mạo ghé thăm.

Quả nhiên bộ dạng của hiện tại thật không có chút sinh khí, đi cũng xém đi không nổi nữa, ngủ không đủ giấc thật hoa mắt chóng mặt."

Em không sao, hụ... hụ..."

- cổ họng của nàng khô khốc, chỉ muốn nói vài tiếng liền bị một trận ho khan."

Cháu dâu à, uống thuốc rồi ngủ chút đi con" - Junjera phu nhân đem ra một bát thuốc lớn, mùi vị vô cùng khó ngửi đến cho Lingling.Mặc dù muốn ở lại giải thích rõ ràng với Junji chuyện về nàng và Orm, nhưng chung quy lại vẫn là cổ họng không cho phép nàng nói chuyện.Đành phải đem bát thuốc đó cố uống cho xong, không hiểu sao hôm nay loại thuốc này lại có tác dụng an thần nữa, sau khi uống không lâu liền ở trên vai Junjera phu nhân ngủ mất."

Cẩn thận..."

- Junji nhìn thấy Lingling gục trên vai của mẹ, liền giúp một tay đưa nàng vào bên trong nghỉ ngơi.

Có phải không đây?

Ngay cả mình còn muốn bế lên được, sao lại sụt cân đến thế này?"

Mẹ à, rốt cuộc Ling bị cái gì đây?

Còn nữa, mẹ đồng loã với Orm giấu con người ta cũng thôi đi, nhưng tại sao lại để Ling ra nông nổi này" - tuy rằng Junji không đồng tình việc làm của họ, nhưng nếu muốn giấu cũng làm ơn nuôi đàng hoàng đi chứ."

Bây giờ con mắng mẹ sao?

Nuôi cho đủ lông đủ cánh, bây giờ lại dám ăn nói lớn tiếng vậy hả?"

- mấy tháng nay người ta nuôi con dâu béo tốt mà, ai biết mới có mấy ngày liền bị vậy đâu."

Ơ, con xin lỗi.

Mà mẹ làm ơn đừng có đánh trống lảng nha..."

- còn nói mình lớn tiếng, vừa rồi mẹ mới là người la đến xém làm Ling thức luôn."

Thật ra năm cân muối nó đem cháu dâu về đây là để trị bệnh, trong người nó đủ thứ bệnh hết" - Junjera phu nhân nhất thời đứng về phe Orm, dù sao cũng nên giúp nó khuyên giải Junji."

Bệnh gì cũng nên ở Bangkok chữa, đem về đây làm gì?"

- hôm trước còn rất khẩu khí với vị Kwong phu nhân kia, nói nào là Orm nhất định không có đem con gái bà ta đi đâu hết.

Bây giờ quả nhiên là đẹp mặt..."

Vô ích thôi, bệnh viện ở trên đó trả về hết rồi.

Càng chữa thì càng đi sớm, nên Orm nó mới đem về cho ông lão dùng y thuật gia truyền, giúp cho cháu dâu được lúc nào hay lúc đó" - đúng là có chút khoa trương, nhưng những tình huống đặc biệt vẫn nên dùng cách đặc biệt."

Mẹ đừng có nói giống như bệnh nan y vậy?"

- nghiêm trọng đến vậy sao?

Hèn chi nhìn nàng vừa rồi một ngọn gió cũng có thể thổi bay."

Con không tin ta cứ đi hỏi ông lão coi, ba của con cả đời không biết nói dối nha" - tính luôn cả bước này rồi, trước khi nói chuyện với Junji đã kịp dặn dò ông lão kỹ lưỡng."

Orm đâu?

Tại sao nó để người ta ở đây một mình được chứ?"

- đúng là con cái nhà ai không có lương tâm, đem về đây là xong sao?

Mặt mũi cũng không thấy đâu nữa."

Chẳng phải có người không cho tụi nhỏ ở với nhau sao?

Còn hỏi làm cái gì?"

- Junjera phu nhân diễn xong màn kịch rớt nước mắt liền giận lẫy bỏ đi, xem bộ dạng vừa rồi của Junji chắc là tin chút đỉnh rồi.Đừng có nói con rể không hiểu ý mẹ vợ, vừa rồi nhìn sơ qua liền có thể biết mẹ vợ là đem hết cơ mặt để tống ra vài giọt nước mắt, cũng may Junji bận lo cho Lingling nên không để ý.

Về việc bệnh tình của Lingling cũng không phải giả dối, nhưng đâu có nặng dữ vậy?

Đúng là mẹ vợ thương cháu dâu đến bất chấp, chuyện gì cũng dám nói."

Mario, em phải làm sao đây?"

- sao đột nhiên nhận thấy mình giống như nhân vật phản diện, khiến cho người có tình không thể nên duyên giai ngẫu."

Nếu như em còn cố chấp phản đối, Ling sẽ vì em mà bỏ Orm, đồng nghĩa với việc giống như tước đoạt luôn hơi thở yếu ớt còn lại.

Junji à, tâm trạng sầu não càng khiến bệnh tình nặng thêm" - đối với người cùng mình đầu ấp tay gối này, thật ra Mario biết Junji là dạng người miệng cứng lòng mềm, huống hồ vừa rồi mẹ vợ còn nói tới độ đó."

Em đồng ý thì sao chứ?

Cái bà lão phật gia kia cũng có đồng ý đâu" - làm như người ta không biết lý lẽ vậy?

Nhưng cho dù mình có đồng ý thì sao?

Kwong phu nhân kia không bao giờ chấp nhận đâu."

Được người nào hay người đó, coi như tiếp thêm phần sức mạnh cho con đi" - bắt đầu mềm lòng rồi, âm giọng cũng không gay gắt như lúc đầu nữa.Junji suy nghĩ một hồi lâu liền từng bước đi đến bên cạnh giườg của Lingling, nhìn thấy sắc mặt mệt mỏi của nàng lúc ngủ mà không sao kìm lòng được.

Cuộc đời của em tại sao lại bi kịch vậy hả Ling?

Còn trẻ như vậy mà lại mắc phải bệnh nan y.

Nhìn một lúc nước mắt cũng muốn trào ra rồi, còn tính toán gì nữa chứ tầm này."

Quả nhiên không ngờ có ngày chị lại trở thành mẹ của em, Ling"Mario nghe đến đoạn này xém chút cười ra tiếng, nhưng vẫn phải cố giữ lại nét mặt nghiêm nghị.

Một lần nữa thăm dò, để có thể xác minh một cách chính xác nhất."

Em nói vậy là chấp nhận chuyện của con rồi sao?"

"Cái gì?

Người nhà quê như mẹ còn không so đo, người thành thị như em còn cổ hủ nữa được sao?"

- con dại cái mang, bất quá thì cùng Kwong phu nhân đó đấu một sống một chết thôi.Bên đây giải quyết xong, ở bên kia Junjera lão gia vẫn đang bận kìm lại Junjera phu nhân.

Bà lão nộ khí xung thiên, đang muốn tìm Junji tính xổ."

Nó dám nói tui là nhà quê kìa, coi tức hong" - mặc dù nói không có sai về mặt địa lý, nhưng nghe qua thật xúc phạm."

Con gái của bà cuối cùng đã chấp nhận cháu dâu của bà, đừng có nháo nữa mà" - mẹ con không biết có kỵ tuổi không?

Cứ gặp nhau liền đấu khẩu."

Được, vì cháu dâu ta nể tình không tính toán với con.

Nhưng mà tức quá mà, cái đồ... cái đồ...

đủ lông đủ cánh.

Hừ"
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
75


Lần trước nói chỉ đi có ba ngày thôi, nhưng do thời tiết bất ổn, chuyến bay quay trở về Bangkok liên tục bị delay.

Mãi cho đến ngày thứ năm Orm mới có mặt tại sân bay, trái ngược với mọi người lập tức về nhà nghỉ ngơi, Orm lại đặt tiếp một vé đi Khon Kaen ngay trong đêm đó."

Ch.ết rồi, Ling nhất định rất giận mình" - hôm trước nói đi sớm về sớm, bây giờ lại trễ nãi như vậy.

Ngay cả điện thoại cũng không thèm bắt máy, nhất định là lại giận lẫy rồi.Thật ra đâu có liên quan gì đến Orm, vốn dĩ mấy hôm nay Lingling bệnh đến vất va vất vưởng.

Chỉ uống thuốc xong lại ngủ, ngủ dậy liền uống thuốc.

Điện thoại cứ để vào một góc đến hết pin cũng mặc kệ, quả thật không có thời gian để quan tâm đến thiết bị này nữa.Gọi không được cho nàng đành phải gọi cho bà ngoại, dạo trước có mua cho bà ngoại một cái xài cho biết với người ta, dạo gần đây thao tác trên màn hình cũng đã đỡ hơn phần nào rồi."

Alo, alo, ai ở bên kia?"

- đêm hôm ai lại gọi vậy nhỉ?

Người gì bất lịch sự ghê."

Có nhầm lẫn không vậy?

Số của con mà ngoại cũng không lưu, có cần tuyệt tình vậy không?"

- tranh thủ giờ chưa bay gọi điện hỏi thăm tình hình, không ngờ bà ngoại lại không nhận ra mình."

Thì ra là năm cân muối, có biết bây giờ là mấy giờ không hả?"

- ai nói không lưu, hôm trước ngồi bấm nút gì khiến nguyên cái danh bạ xoá sạch, bây giờ nhìn số ai cũng như ai, sao nhớ nổi."

Đúng là người nhà quê nha, mới 8h tối đừng nói với con là đi ngủ rồi đó" - giờ này bình thường ở Bangkok còn đưa Ling đi dạo phố mua sắm, bây giờ xem ra nàng ở dưới đó đã ngủ được ba giấc rồi."

Đám thành thị các ngươi lập tức cuốn gói về đó hết cho ta, hừ" - đứa này cũng vậy, đứa kia cũng vậy, toàn phân biệt vùng miền."

Được rồi bớt giận đi mà, Ling đâu, cho con gặp chị ấy đi" - lại bắt đầu tự ái nữa rồi, ở quê thì người ta nói ở quê thôi."

Ling nào?

Ở đây ai tên Ling vậy?"

- tiểu tử không biết trên dưới, ngày nào còn bám theo người ta kêu dì Ling, bây giờ làm như thân lắm."

Cháu dâu của bà ngoại đâu, cho con gặp chút xíu đi" - bắt bẻ quá chừng là bắt bẻ, người già liền hoá trẻ con, hễ giận lên lại bắt đầu như vậy rồi đó."

Đang cùng với mẹ của nó ăn cháo rồi...* Tút *, * Tút *" - lần này bởi vì không muốn bị làm phiền nữa, nên sau khi ngắt máy bà đã bật luôn chế độ im lặng.Về phần Orm, quả thật tiếp nhận không kịp luồng thông tin vừa rồi, phải mất đến hơn 5 phút để định hình lại.

Cái gì mà cùng với mẹ ăn cháo?

Họ Kwong đó đã tìm gặp nàng rồi sao?

Bà ngoại tại sao lại để cho bọn họ đem nàng đi, nhưng vừa rồi chất giọng của bà bình thản đến lạ, chẳng lẽ mẹ vợ suy nghĩ thông suốt rồi nên tình hình mới có tiến triển tốt đẹp đến thế.Gọi lại một lần nữa lại không ai bắt máy, Orm trong suốt mấy tiếng ngồi trên máy bay lòng như lửa tốt.

Lúc về đến Khon Kaen ngay lập tức đón xe về nhà bà ngoại, khung cảnh bên ngoài quả nhiên không có gì sai lệch so với mấy ngày trước.

Nhưng đi vào bên trong, thứ vừa nhìn thấy lại tưởng rằng mắt mình mù rồi cũng nên."

Con dâu, sức khoẻ con không tốt nên ngủ sớm đi, để đó mẹ dọn là được" - Junji đem cơ thể như mình hạc sương mai của nàng đuổi về giường, một mình ở lại dọn dẹp gian bếp vừa rồi ở nơi này nấu cháo."

Junji, thật ra chị..."

- quả thật khi Junjera phu nhân gọi nàng là cháu dâu, Lingling cảm thấy ngoài đáng yêu ra cũng không có gì quá đáng.

Nhưng hai chữ "con dâu" từ Junji, quả thật là muốn hù nàng ch.ết mất."

Junji không phải để con gọi nữa, muốn gọi thì gọi mẹ đi" - một khi thân phận được làm rõ thì phải tuân thủ, không thể mạnh ai nấy gọi lung tung vậy được.Orm đứng bên ngoài sân thật sự bị rơi vào trạng thái sang chấn tâm lý, phải tự vỗ vào đầu mình ba cái cho tỉnh táo hẳn ra.

Nhưng khi nhìn lại vẫn là khung cảnh đó, hai người đó, cuối cùng người bị thất tâm phong là mình hay là mẹ đây?"

Orm" - cũng là Lingling chú ý đầu tiên đến sự có mặt của cô, vì mãi mê chạy đến mà quên mất bản thân mình đi đứng hiện tại còn không vững."

Con dâuuuuu" - Junji vốn dĩ đang dọn chén dĩa, nhìn thấy Lingling vấp vào cạnh cửa liền bỏ hết chạy lại đỡ nàng.

Số chén dĩa lâu năm của bà ngoại lập tức rơi rụng như lá mùa thu, khiến cho Junji cảm nhận được tiếng bước chân liên hồi từ phòng khách truyền đến."

Thánh thần ơi, chén dĩa của tôi" - Junjera phu nhân nhìn số đồ cổ mình yêu quý giờ như một đống ve chai, nước mắt đúng là muốn trào ra hết một lần."

Bất quá mai con đi mua một chục về đền cho mẹ" - Junji cắn móng tay hệt như lúc còn nhỏ phạm sai lầm, cảm thấy có linh tính không tốt."

Cái đồ đủ lông đủ cánh ngươi, có biết chúng có từ bao giờ không?

Từ thời ta còn con gái mơn mởn, bà nội ngươi với ba ngươi đem lễ vật qua hỏi cưới ta, chính là số chén dĩa này.

Ngươi lấy cái gì đền?"

"Con đỡ cháu dâu của mẹ nên mới lỡ làm bể, giờ mẹ lườm con có ích lợi gì, nó cũng đâu có lành lại được" - tất cả cũng tại Ling hết, khi không lại chạy đi còn hậu đậu va trúng cửa."

Bà ngoại, đừng có giận mẹ mà.

Dù sao số chén đó cũng cũ lắm rồi, cũng đâu còn đẹp gì nữa" - Orm đón Lingling từ trong tay mẹ, mặc dù chưa nắm bắt được vì sao mẹ lại xuất hiện ở đây, nhưng dù sao mẹ cũng chấp nhận nàng rồi, nên tạm thời bây giờ đứng về phe của mẹ."

Biết sao được, người nhà quê luôn có những tư tưởng thích sống trong quá khứ" - Junji nghĩ sao nói vậy?

Lại không biết con ếch ch.ết cũng do cái miệng.Không thể chấp nhận được, Junjera phu nhân đem số hành lý của Junji lôi hết ra cửa trước.

Đồng thời ở trong đêm tối không nể mặt bất cứ ai, ra lệnh ngoại trừ Lingling, tất cả những người đến từ Bangkok lập tức ra khỏi nhà.

Bao gồm cả Mario và Orm, ở trong đêm một nhà ba người bị đuổi ra khỏi cửa.

Chỉ tội nghiệp cho Mario, không biết rốt cuộc mình đã làm sai chuyện gì?"

Ủa, đuổi người Bangkok mà, sao không đuổi luôn Ling đi.

Bà ngoại của con coi có tức ch.ết không?"

- Junji đem mớ hành lý của mình kéo đi trong uất ức, ai đời mẹ ruột coi trọng ngoại nhân hơn con gái rượu."

Con mới về còn chưa ôm được Ling lâu một chút, bây giờ lại bị cách ly" - khi không lại vạ lây, người ta còn dự định tối nay cùng chị ấy tâm sự "thâu đêm"."

Bị hai mẹ con các người hại ch.ết rồi" - Mario vừa gọi taxi vừa giúp Junji kéo vali đồ, đúng là ngủ cũng không yên.Cả nhà ba người đến từ Bangkok đêm hôm đó phải đi thuê phòng trong thị trấn, muốn làm gì làm cũng phải tìm chỗ ngủ trước đã.

Chỉ có Orm vẫn không sao yên giấc được, muốn qua hỏi ba Mario lý do mẹ chấp nhận dì Ling của người ta.

Nhưng hai người họ không một ai còn thức..."

Ngoại à, bớt giận đi mà ha" - Lingling cố gắng an ủi Junjera phu nhân, nhưng cũng không quên nói đỡ giúp Junji."

Người Bangkok cuối cùng còn sót lại, con đừng có để ta đuổi luôn cả con đi nha" - không có phải cứ thương là làm tới nha, chọc tới ta không có dễ đâu à?"...

"Có vẻ như thời điểm hiện tại nên im lặng vẫn là thượng sách, Lingling đành phải quay trở về phòng.

Lúc này mới nhớ đến chiếc điện thoại của mình, vừa cắm sạc đã muốn gọi cho Orm, nhưng dạo này báo chí đăng các vụ nổ do dùng điện thoại cắm sạc cũng không ít.

Tốt nhất là thôi đi, mọi chuyện cứ để sáng ra liền tìm cách giải quyết.----------Sáng sớm hôm sau khi Junjera phu nhân vẫn đang quét dọn sân, đột nhiên có vài người bạn già đến nhà rủ rê bà ấy làm một chuyến hành hương.

Trước giờ đều là người đi theo Phật Học, dạo gần đây tâm trạng lại lên xuống thất thường, cũng muốn nhân dịp này đi tu tâm một chuyến."

Đi vài ngày về chứ đi đâu tới một tháng" - Junjera phu nhân cảm thấy ngạc nhiên, mấy người này bộ muốn đi tu luôn chắc."

Yên tâm đi chi phí của bà đều có cháu ngoại cưng của bà lo rồi" - số tiền từ ăn uống cho đến nơi ở của Junjera phu nhân, hết thảy Orm đã đưa cho họ từ tối qua."

Nó mà có hiếu vậy sao?"

- đột nhiên tốt tính, chắc muốn đền dùm cho mẹ nó vụ hôm qua."

Được rồi con cháu nó làm như vậy là muốn bà vui thôi, cứ đi đi, mọi chuyện ở nhà tôi lo được" - Junjera lão gia vô cùng tán thành, dù sao để bà lão đi du lịch căn nhà cũng đỡ người cằn nhằn hơn.Chuyến hành hương được bao trọn gói, cuối cùng cũng có thể khiến Junjera phu nhân khăn gói lên đường.

Về phần Junji ở lại Khon Kaen cũng không có ý nghĩa gì nữa, cùng với Mario tranh thủ đến thăm cha già khoảng ba tiếng đồng hồ liền quay trở lại Bangkok.Junjera lão gia trước giờ bị phu nhân quảng thúc, nay còn không tranh thủ hẹn đồng môn đi đàm đạo sao?

Tiện thể cùng nghiên cứu phương thuốc chữa bệnh cho Lingling, vì vậy sao khi sắc cho cháu dâu của bà lão vài thang thuốc, cũng đã ra bên ngoài từ sớm.Mọi người đều đi hết, đương nhiên chính là thời cơ tốt nhất cho Orm đường đường chính chính đi gặp tiểu nương tử.

Mấy người này có nhầm lẫn không đây?

Trước khi người ta đi công tác có nhờ vả rất kỹ, nói phải trông chừng nàng cẩn thận.Mới đi có mấy ngày đã sụt cân đến như vậy, mặt mũi còn xanh xao, thật sự nhìn thôi cũng đau lòng."

Được rồi, chị đã nói không sao mà" - chuyến đi vừa qua của Orm làm nàng có linh tính không tốt, nên mới đổ bệnh, thật tình cũng không có liên quan đến ai."

Ling chị có biết tạng người như chị rất khó nuôi không?"

- đừng có trách người ta nói nhiều, thử nhìn xem quần áo khoác trên người nàng đều rộng ra hết rồi."

Chị cũng không có khó tính, lại không có tật xấu gì nhiều.

Em nói khó nuôi là sao đây?"

- đột nhiên nhăn mày nhăn mặt, phát biểu linh tinh cái gì?"

Em nói là khó nuôi cho mập đó, khó khăn lắm người ta mới chăm chị lên được một hai ký, bây giờ đúng là lỗ vốn"Cả ngày hôm đó Orm cứ ép nàng ăn đến độ phát ngán, nói là phải khôi phục lại trạng thái như cũ mới thôi.

Phương thức ép ăn chẳng khác gì bảo mẫu, hết dỗ ngọt tới doạ nạt, nói chung là không từ bất cứ thủ đoạn nào.

Những lúc như vậy Lingling lại muốn đuổi Orm đi, thật phiền ch.ết đi được.Đêm hôm thanh vắng thanh tịnh, Orm nói với ông ngoại cứ ở nhà bạn ngủ ôn lại tình nghĩa xưa cũ đi, cứ để bạn ấy ở nhà canh dì Ling là được.

Nước đục còn không nhân tiện thả câu hay sao?Người ta xa nàng lâu ngày tự nhiên muốn giở thói xấu tính.

Cơ mà hiện tại Ling như ngọn liễu trước gió, sợ tùy tiện một hồi khiến nàng nhập viện luôn cũng không chừng.

Đành phải ngoan ngoãn không giở trò, chỉ đem nàng lên giường chui rúc vào trong lòng người ta mà ngủ.Nhận thấy Orm biết nghĩ cho đại cuộc như vậy, Lingling cảm thấy vô cùng hài lòng.

Vì nếu như lúc nãy Orm thật sự giở trò, nàng cũng không có cách chống cự.

Sức khoẻ vốn không bằng rồi, hơn nữa đứa nhóc đó kỹ năng dẫn dắt ngày càng điêu luyện, nàng thật sự là càng lúc càng dễ dàng buông xuôi theo.

Nghĩ đến điều này lại khiến bản thân đỏ mặt, cố gắng nhắm mắt lại mà ngủ.Nửa đêm, vào một lúc không trăng không sao, bóng tối bao trùm.

Đột nhiên từ dưới vạt áo có một bàn tay lần mò vào trong da thịt của nàng, dần dần tiến lên trên, một chút rồi lại một chút, mãi cho đến khi bàn tay đó đặt gọn vào một bên tiểu bạch thỏ ấm nóng mới chịu dừng lại.Thật ra không cần nhìn cũng biết đó là tay của ai, Lingling đối với loại chuyện này cũng đã miễn dịch.

Lại phải nói đến lúc Tiểu Orm 5 tuổi, mỗi lần được ngủ chung với dì Ling.

Nếu như không chui vào bụng của nàng, cũng là nửa đêm cái tay liền không yên phận sờ mó lung tung vào ngực nàng.Khi đó dì Ling của nó cũng nói trẻ em lớn rồi thì không được như vậy, nhưng Tiểu Orm nào là nói tuổi thơ mình bất hạnh, không có được ngủ với mẹ, nên mới thiếu thốn tình cảm mà sinh ra tật này.

Chỉ trách Lingling không biết nhìn người, lại tin lời tiểu háo sắc, mặc nhiên để cho nó muốn làm gì thì làm.

Từ đó hình thành nên thói quen, chỉ cần Orm ngủ chung với nàng, cho dù là lúc nhỏ hay lớn đều có thói quen đưa tay luồn lách từ vạt áo lên tới tiểu bạch thỏ hàng đêm."

A..."

- tiếng la hét thất thanh lập tức vang lên trong đêm, Orm từ trên giường ngồi bật dậy."

Không sao có chị ở đây, chỉ là ác mộng thôi" - nhìn thấy Orm mồ hôi đổ dọc thái dương, nhất định là vừa rồi gặp thứ gì ghê gớm lắm.Orm ngồi hoàng hồn một chút, liền đưa một tay ướm vào ngực nàng, tay còn lại đặt lên ngực mình.

Sau đó lại suy nghĩ gì đấy, lại tiếp tục đổi tay và lặp lại tình huống tương tự."

Em đang làm cái gì vậy?"

- không biết Orm đang bị cái gì?

Cứ làm mấy hành động khó hiểu."

Ling, ch.ết rồi.

Cái thứ căng tròn nhất bây giờ cũng nhỏ xíu, còn nhỏ hơn cả em" - lúc nói ra câu này Orm quả nhiên khẩn trương, lại muốn thử thêm lần nữa.Quả nhiên sụt cân khiến cái gì cũng sụt theo, nhìn bằng mắt thường có thể không thấy, nhưng vừa rồi ướm thử quả nhiên đã không còn vừa tay nữa.

Thật sự nghiêm trọng a, còn không doạ Orm một phen."

Em bây giờ là chê chị có đúng không?"

- thật ra nàng cũng biết mấy hôm nay mình sụt cân nghiêm trọng, nên ít nhiều cũng ảnh hưởng đến vòng 1.

Nhưng mà làm gì phô trương vậy?

Tên háo sắc đó bộ chỉ quan trọng chuyện này thôi sao?"

Không phải đâu Ling, nó thật sự nhỏ lắm" - thật ra cũng không hẳn là quá nhỏ, nhưng do Orm đã quen với kích thước lý tưởng lúc trước, nên bây giờ có chút luyến tiếc."

Chỉ mới như vậy em đã chê chị rồi, sau này chị già đi, sẽ càng nhỏ, càng xấu.

Em bỏ chị bây giờ cũng không muộn đó, đồ xấu xa" - cái đồ xem trọng vẻ bề ngoài, Lingling bắt đầu cảm thấy lo lắng đến độ muốn khóc, cả hai mắt đều đỏ hết cả lên."

Không có, không có.

Người ta thương chị đến vậy, có xấu cũng không bỏ"Nhìn thấy Ling bị mình nói đến muốn khóc, liền cật lực ôm nàng vào lòng thề thốt đủ kiểu.

Người ta đâu có cố ý chê bai nàng, nhưng do dì Ling luôn tồn tại quan điểm cách 12 tuổi, sợ sau này mình già cả rồi, tên háo sắc như Orm sẽ thay lòng đổi dạ.

Lại nói Ling của chúng ta rất mềm lòng, vừa dỗ dành một chút đã tha thứ cho Orm còn để người ta ôm mình thoả thích."

Nhưng mà nó có bự lên lại hay không?"

- vẫn không quên được chuyện nó, suy nghĩ kỹ lại vẫn nên ép nàng ăn nhiều một chút, còn phải uống thêm sữa đậu nành.Sau câu nói đó, ngay một bên mặt của Orm liền ăn phải một cái tát, kèm theo bị đá ra khỏi phòng.

Cả một đêm khóc lóc ầm ĩ, liên tục nói Ling người ta không có ý đó, nhưng bên trong quả nhiên không có một ai trả lời.

Về phần Lingling, cứ một lúc lại đặt tay lên ngực mình ướm thử, rốt cuộc là có phải đã nhỏ lắm rồi hay không?
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
76


Sau khoảng thời gian truy lùng ráo riết, vẫn không tìm ra được chỗ ở của Lingling.

Một khoảng thời gian sau đó dường như trời quang mây tạnh, Kwong Phu Nhân đối với sự việc này trở nên án binh bất động.

Khiến cho Orm có chút nghi ngờ, không lý nào thời gian trước còn căng thẳng như vậy, hiện tại lại giống như biển hồ không động."

Mẹ nói sao?

Được, con biết rồi" - cuộc gọi vừa rồi đến từ Bangkok, sau khi nghe xong khiến tâm trạng của Orm có chút biến động.Tình hình cụ thể chính là Orm nhờ mẹ Junji để ý Kwong Phu Nhân, được biết thời gian gần đây công việc kinh doanh của bà ấy không suông sẻ.

Liên tục vướng phải những biến cố từ trên trời rơi xuống, rất có thể chính vì điều này làm bà ấy sao nhãng việc tìm kiếm Lingling.Thật ra chuyện này vốn dĩ nàng không hề biết, khi chuyển đến Khon Kaen dưỡng bệnh, đã chủ động đăng xuất tất cả mạng xã hội.

Điện thoại có sử dụng cũng chỉ để gọi cho Orm, có thể nói đối với thế giới bên ngoài một chút cũng không màng đến."

Có nên cho chị ấy biết không đây?"

- trước giờ Ling không thông thạo việc kinh doanh, nhưng dù sao đó cũng là chuyện của gia đình nàng.Mất cả một buổi chiều suy đi nghĩ lại, rốt cuộc Orm cũng quyết định sẽ tự mình lên Bangkok một chuyến, tìm hiểu kỹ mọi chuyện rồi mới thông báo lại cho nàng sau.

Thời gian này bà ngoại đã đi hành hương về, có thể giúp trông chừng nàng tốt hơn."

Trước giờ không nghe nói em thích kinh doanh?"

- lúc soạn đồ cho Orm quả nhiên có chút thắc mắc, chẳng phải năm cân muối rất thích làm diễn viên sao?"

Ling, người ta đang lo cho tương lai sau này thôi.

Làm diễn viên có gì tốt đâu chứ, đi đóng phim một lần không 6 tháng cũng một năm, lúc về vợ có khi cũng bị người ta rinh mất" - người ta từ nhỏ đã có máu kinh doanh giống ba, chẳng qua ngày đó muốn tiếp cận nàng nên mới đi theo nghiệp diễn xuất."

Em muốn học theo ba làm doanh nhân thành đạt?"

- về việc xưng hô cũng cần phải thay đổi, đương nhiên hiện tại cũng không thể kêu Mario là anh như lúc trước."

Ling, càng lúc em càng thấy chị đáng yêu nha.

Gọi ba, gọi mẹ cũng tự nhiên hơn rồi ha?"

- trước đây Orm còn lo Lingling không thích nghi kịp, nhưng bây giờ xem ra cũng thuận miệng lắm."

Đừng phá chị, em lên đó làm việc nhớ cẩn thận đó.

Kinh doanh không phải tùy hứng đâu, đừng làm ba em mất mặt" - Lingling một tay xếp đồ, tay khác phải liên tục đẩy đầu của Orm cứ dụi tới dụi lui vào hõm cổ của nàng."

Chị đừng có khi dễ em, sau này em cho chị lên làm Korn phu nhân"Dạo trước Mario cũng có ý muốn Orm tiếp quản Korn Thị, nhưng khi đó con gái chuyên tâm đi đóng phim, nhưng hiện tại tự dưng lại có hứng thú kinh doanh, đương nhiên Mario cũng không từ chối.Buổi tối hôm đó Lingling cứ cách một chút liền dặn dò Orm, khiến cho năm cân muối cảm thấy y như mẹ dặn con trước khi đi học xa nhà.

Cảm thấy bị nói đến hai bên tai đều sắp bị tê liệt rồi, Orm liền quyết định đem dì Ling áp gọn lên giường, khiến cho nàng nếu có mở miệng ra được, cũng chỉ còn những rên rỉ nho nhỏ bên tai.---------------"Ngươi còn dám lên Bangkok, không sợ mẹ vợ tương lai cho người thanh toán ngươi sao?"

- lâu ngày không gặp lại tiểu đồ đệ, bộ dạng bây giờ của Orm tuy có chút bản lĩnh hơn, nhưng suy cho cùng xét về thủ đoạn vẫn chưa bằng Kwong phu nhân kia."

Nghe nói Kwong Thị dạo này bất ổn, liệu có phải chỉ là tin đồn nhảm không?"

- vừa lên đến Bangkok đã đề cập chuyện này, dù sao sư phụ cũng là người trong hắc bạch lưỡng đạo, thông tin so với ai cũng chính xác hơn."

Dạo gần đây Kwong Thị mua nhầm một khu đất còn đang tranh chấp, dự án xây chung cư lại phải tiến hành.

Đang tìm một khu đất khác thay thế, nhưng khu đất này nhiều người nhắm đến, chưa chắc mua được" - Vill Sonthichai dạo gần đây nghe nói nhiều đến khu đất này, nếu như Kwong Thị mua không được, chung cư đó muốn xây cũng khó.Trong nhất thời Orm cảm thấy khó hiểu, Kwong phu nhân đó tính tình cẩn thận, làm sao lại có thể mua nhầm đất.

Sonthichai sư phụ lại nói dạo này bà ấy trông tiều tụy lắm, rất có thể vì chuyện của Lingling, khiến cho bà ấy mất tập trung cũng nên."

Nói cho con biết khu đất đó ở đâu?"

- nếu như nói về tiền, đương nhiên Kwong Thị không thiếu.

Orm muốn biết lý do đến bây giờ bà ấy không mua được khu đó, nếu như có thể giúp bà ấy giải quyết, có khi mọi chuyện sau này có thể thương lượng.Theo như sự quen biết của Vill Sonthichai, Orm cuối cùng cũng tìm ra được chủ của khu đất đó.

Khu đất này nằm lọt thỏm chính giữa, có thể nói nếu như mua được của những người xung quanh, mà không mua được của ông ấy xem như tốn công vô ích.

Ông ấy nói nó là quà dành tặng cho cháu gái, bằng bất cứ giá nào cũng không bán."

Lại là người của Kwong Thị sao?

Tôi đã nói không bán, mấy người đừng làm phiền tôi" - ông lão nhìn thế nào cũng là người hơi cố chấp, vừa nhìn thấy Orm đã mặc định là người của Kwong Thị."

Ông chỉ không muốn bán cho Kwong Thị thôi chứ gì?

Con không phải họ, có thể thương lượng không?"

- nếu như có thành kiến với họ thôi thì dễ nói chuyện, chỉ sợ là có là ai cũng không làm cho ông ta suy nghĩ lại."

Đã nói là không được, cô về đi"Orm ở đó nói muốn nửa ngày vẫn không có xê dịch, chung quy cũng là cô cháu gái gì đấy của ông.

Suy nghĩ bắt đầu chuyển hướng, nếu như có thể thuyết phục cô cháu gái kia, xem ra có khả quan hơn."

Sư phụ, người có biết cháu của ông ta là ai không?"

- theo như ông ấy nói đây là khu đất làm quà cho cháu gái khi kết hôn, bằng bất cứ giá nào cũng không bán, xem ra nên nhờ sư phụ ra tay giúp thêm một lần."

Cũng đâu có ai xa lạ, thì chính là Son..."

- Vill Sonthichai còn chưa kịp nói xong, đã nghe thấy Orm đề cập đến tên của cô ấy."

Rafia?"

Ngay sau câu đó cũng là lúc điện thoại mất kết nối, Orm nhìn thấy Rafia lái xe đến liền hết mực ngạc nhiên.

Đúng là trái đất cũng thật tròn, không ngờ cháu gái của ông ta lại chính là Rafia, đồng nghiệp trước đây của năm cân muối, cũng là học muội lẫn "tình địch" khi trước của Lingling."

Orm?

Sao em lại ở đây?"

- kể từ sau Lai Karinee, thật sự không có cơ hội gặp lại Orm.

Nói cách khác cho dù có đi họp báo, cũng là bạn nhỏ họ Kornnaphat này luôn tìm cách trốn cô ấy.Cuộc gặp gỡ này vốn dĩ không nằm trong kế hoạch, trước đây còn nói tìm cách tránh tiếp xúc nhiều với Rafia, nhưng bây giờ mặt đối mặt cũng không thể quá thất lễ.

Orm đành phải có một cuộc hẹn ngoài lề, hiện tại đang cùng với Rafia đi đến một nhà hàng lân cận."

Không có gì muốn nói với chị sao?"

- kể từ sau khi Orm biết mình có tình cảm với em ấy, cũng mặc định một chế độ không nóng không lạnh."

Thật ra em đến đây vì khu đất của ông chị, em muốn mua lại nó.

Chị có thể thuyết phục ông chị giúp em không?"

- Orm không muốn đi một vòng, có chuyện vẫn nên nói thẳng thắng."

Khu đất đó từ lâu ông đã cho chị, nhưng phải là sau khi chị kết hôn mới chuyển quyền" - quả nhiên Rafia đoán không sai?

Orm vốn muốn mua lại khu đất này, nhưng chẳng phải trước giờ em ấy không quan tâm đến lĩnh vực kinh doanh của gia đình sao?"

Em từng nghe chị trả lời phỏng vấn bảo là cả đời không kết hôn, xem ra em vẫn nên bỏ cuộc rồi" - Rafia ngay cả bạn trai còn chưa có, bộ nói kết hôn là kết hôn được liền chắc.

Đó là còn chưa nói đến hôn lễ mất đến bao lâu, đợi tới lúc đó Kwong Thị cũng bị mất dự án khu chung cư rồi."

Nếu như là em, chị không ngại kết hôn" - một khoảnh khắc Rafia cố tình đưa tay chạm nhẹ vào vòng tay của Orm, ánh mắt phút chốc trở nên chiêu phong dẫn điệp."

Nếu em có ý định cùng với chị, cũng không đợi đến bây giờ.

Rafia, em nghĩ chị cũng hay đọc tạp chí?"

- bạn nhỏ họ Kornnaphat thẳng thừng đem tay của Rafia ly khai, còn cố tình chen vào một câu hoàn toàn có chủ đích."

Ling đột nhiên biến mất khỏi làng giải trí, mấy tháng nay không chút tin tức.

Ai nấy đều sốt ruột, nhưng có vẻ em không mấy đổi sắc"Những quyển tạp chí dạo gần đây hay đưa tin gì nhất?

Chính là mối quan hệ mập mờ của Orm và Lingling, ý vừa rồi của bạn nhỏ này là muốn đề cập đến điều đó.

Rafia làm sao nghe không hiểu?"

Nói tóm lại em có ý muốn mua khu đất đó, nếu trong vòng ba ngày chị có ý muốn bán thì cứ gọi cho em.

Những chuyện khác không liên quan, không cần thiết đem vào"Để lại cho Rafia một lời cuối cùng, Orm cũng không hề nán lại thêm.

Một mực lái xe quay về khu chung cư Diamond, nơi mà trước đây cả hai người từng mua căn hộ kế cạnh nhau.

Dọc đường đi luôn có cảm giác ai đó theo sau mình, Orm liền nhanh trí lái xe đi nhiều vòng hòng cắt đuôi, sau khi cảm thấy an toàn mới trở về.---------------Những tưởng mọi chuyện không có triển vọng, nhưng đúng ba ngày sau Rafia quả thật gọi cho cô.

Nói rằng khu đất đó có thể thương lượng, hẹn Orm đến một nhà của mình cho tiện.

Thật ra Orm không cảm thấy Rafia là người xấu, nhưng cũng hết mực đề phòng, tránh để xảy ra những trường hợp có lỗi với Ling."

Tại sao không hẹn bên ngoài, lại phải đến nhà của chị?"

- Orm sau khi bước vào nhà luôn giữ khoảng cách, dù sao cho dù có một chút cũng không được để Ling thất vọng về mình."

Bên ngoài có quá nhiều phóng viên, hôm trước chúng ta chỉ đi ăn một bữa đã lên báo" - Rafia đem một tờ báo đưa đến cho Orm xem, đám người này quả thật quá đáng."

Chị hẹn em vào nhà, lỡ để bọn họ chụp được, còn không phải tệ hơn sao?"

- kể từ khi Orm có ý úp mở giới tính của mình, cánh nhà báo luôn quy chụp tất cả đồng nghiệp nữ, điều có khả năng là tình nhân bí ẩn."

Chị lại thích bọn họ chụp được em ở trong nhà của chị?"

- Rafia có ý chọc ghẹo Orm, đặt một ly nước ép trái cây đến cho bạn nhỏ hạ quả."

Nếu biết sớm đã không cần đến, em về đây" - biết trước là không có ý mua bán gì mà, còn dùng ly nước đó muốn hãm hại mình chắc."

Đừng cọc tính như vậy?

Được rồi, bàn chuyện nghiêm túc với em đây" - giấy tờ khu đất đó Rafia cũng đem đến, xem ra không có ý nói đùa với Orm.Nhìn thấy Rafia quả nhiên bàn về khu đất, Orm cũng đồng ý ở lại.

Bọn họ nói đến gần một tiếng hơn về khu đất này, những điều khoản kèm theo được hai bên đồng ý.

Tuy rằng ở chỗ quen biết, nhưng Rafia quả nhiên một đồng cũng không chịu thiệt, đúng là ở trên thương trường không nể mặt chị em."

Chị bán cho em giá này không thấy hổ thẹn lương tâm sao?"

- chẳng những không được bớt chút đỉnh, rõ ràng có ý trả thù cá nhân, giá cả bị đội lên hơn một nửa."

Thật ra vốn dĩ chị không nhất thiết phải bán, nhưng chị biết em cần phải mua.

Sao hả?

Đắt quá thì đừng tự ép mình" - Rafia thật sự không có ý nhân nhượng, còn liên tục thách thức Orm.Thật ra Korn Thị không chuyên về bên mảng xây chung cư, hơn nữa cũng không cần khu đất đó.

Ngược lại Kwong Thị đang bị vướng một dự án có liên quan mật thiết khu này, cái mà Rafia đoán chính là Orm muốn mua nó, đích thị là vì Kwong Thị.

Vì thế Rafia quả thật là tư thù cá nhân, tuy thuyết phục được ông của mình bán, nhưng là bán giá trên trời coi như một cách trút giận đi."

Được Rafia, mua.

Coi như em mừng tiền cưới sớm cho chị, chúc chị lấy được chồng"Orm ngậm đắng nuốt cay ký với Rafia bảng hợp đồng, ngay sau đó liền lái xe ra về.

Trên đoạn đường về lại một lần nữa cảm giác có người theo dõi mình, nhưng lần này chẳng những không cắt đuôi được.

Ngược lại đến một đoạn đường vắng, xe của Orm lại bị ép sát vào phía trong, từ phía sau một chiếc xe khác lao đến đâm vào xe của cô, khiến Orm bị lạc tay lái đâm sầm vào vách núi bên lề, một tiếng nổ lớn vang lên trong tích tắc, lúc này một khoảng không chìm trong làn khói đặc.Cách đó tầm ba mươi phút trước, tiếng giày cao gót liên tục vang lên trên sàn, kèm một thứ âm thanh trầm mặc thông qua thiết bị không dây:"Chẳng những cướp mất con gái của ta, còn cố tình tranh giành khu đất đó.

Không dạy cho nó bài học, nó không trưởng thành được đâu"
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
77


Vụ tai nạn xảy ra ở địa điểm khá xa trung tâm, chiếc xe đó cũng không phải là loại xe Orm hay dùng.

Chính vì cô luôn cho rằng có người muốn giở trò với mình, nên không di chuyển bằng xe cá nhân, đây chẳng qua là chiếc xe được thuê lại từ người khác hòng đánh lạc hướng.

Nên tạm thời chưa thể xác định được danh tính người bị hại, khu vực xảy ra tai nạn vẫn đang được phong toả điều tra."

Mấy người có nhầm lẫn hay không?

Tôi chỉ muốn dạy dỗ nó, không phải muốn giết ch.ết nó" - Kwong phu nhân tức giận quăng một tờ báo lên mặt bàn, bên trong nội dung có đưa tin về vụ tai nạn của Orm."

Là do cô ta không vững tay lái, tự mình đâm vào vách núi.

Khi ấy chiếc xe lại chảy xăng ra liên tục, chúng tôi thật sự không lường được" - đám người được thuê làm việc này tỏ ra vô trách nhiệm, thứ họ cần bây giờ cũng chỉ là tiền mà thôi."

Hiện tại cảnh sát vẫn chưa tìm ra xác, biết đâu nó vẫn còn sống thì sao?"

- tên còn lại vô tình nhìn thấy trong lúc chiếc xe chưa phát nổ, dường như cửa sau của chiếc xe có tác động mở ra từ bên trong.Ở trong giới kinh doanh mà nói, không có đồng tiền nào thật sự sạch sẽ một trăm phần trăm.

Đa số bọn họ đều có qua lại với hắc đạo, nhờ đám người này làm một số chuyện mà họ không tự đích thân ra mặt được.

Kwong phu nhân chính là một trong những ví dụ điển hình, kể từ lúc hai mươi lăm tuổi đã bắt đầu ra thương trường, tồn tại đến bây giờ ít nhiều cũng có sự can thiệp của những thế lực này.Nhưng trước giờ bà ấy làm việc không quá mức dồn người ta vào đường ch.ết, chẳng qua có hay không là ít nhiều cảnh cáo họ.

Cũng giống như việc của Orm hiện tại, bà ta chỉ muốn đám người này dạy dỗ đứa nhóc không biết điều đó một chút.

Nhưng với tình hình vụ tai nạn nêu trên, xem ra vốn dĩ là lành ít dữ nhiều."

Nói tóm lại chuyện bà muốn chúng tôi làm đã làm xong, vậy bà cũng nên làm chuyện còn lại của mình" - đám người đó không nán lại lâu, sau khi nhắc nhở Kwong phu nhân liền quay trở lại nơi thuộc về mình."

Phu nhân, việc đã đi đến nước này, xem ra chỉ có thể xem số mệnh của nó thôi" - người luôn đi theo bà ấy lâu năm ra sức an ủi, đồng thời đang làm một hành động chuyển khoản cho đám người vừa rồi theo như thường lệ.Hiện tại bà ta không nghe được bất cứ điều gì, ra lệnh cho người trợ lý vừa rồi của mình tạm thời ra ngoài.

Khi còn lại một mình trong chính căn phòng đó, một thoáng suy nghĩ rốt cuộc mình phải làm sao đối mặt với Lingling.

Phải, trước đây chuyện gì đứa con gái này cũng nghe lời bà ấy.Nhưng kể từ sau khi Orm xuất hiện, khiến cho mối quan hệ mẹ con của họ ngày một xấu đi.

Vốn dĩ đối với đứa trẻ này đã có ấn tượng không tốt, vài ngày trước còn hay tin Orm đến khu đất đó có ý định muốn thu mua.Lúc đầu Kwong phu nhân cũng không quá quan tâm đến vấn đề này, bởi vì theo như bà ấy biết thì chủ nhân khu đất đó khá cố chấp.Nhưng không ngờ cháu gái của ông ta lại là Rafia, một trong những đồng nghiệp khi trước khá thân thiết với Orm.Sau khi thuê thám tử điều tra sự việc trên, Kwong phu nhân phát hiện giữa họ đang tiến hành việc mua bán khu đất đó.

Về việc này quả thật là giọt nước tràn ly, dưới sự kích động của người trợ lý, rốt cuộc bà ấy cũng phải đưa ra hạ sách này hòng trút giận.Nhưng trước sau vẫn là không muốn tổn hại đến tính mạng của Orm, chẳng qua muốn đứa trẻ này biết không nên đụng vào khu đất đó mà thôi.--------------Một ngày nọ, tại vùng quê khá yên bình của Khon Kaen âm thanh vỡ vụn liên tục vang lên.

Không hiểu có chuyện gì xảy ra, cả ngày hôm nay cho dù Lingling có chạm vào thứ gì cũng không giữ được trong tay.Tâm trạng cực kỳ tồi tệ, ngay lập tức nghĩ đến Orm.

Điện thoại của nàng dường như hao tốn năng lượng cho những ấm báo chờ liên hồi, không có một ai bắt máy."

Con có việc phải trở về Bangkok vài ngày, hai người không cần lo cho con" - linh cảm có chuyện không hay, Lingling nóng lòng quay trở lại Bangkok, vì sợ Junjera phu nhân ngăn cản, nên lợi dụng lúc trời chưa hẳn vào sáng hôm sau rời khỏi.

Trước khi đi chỉ kịp viết lại vài chữ, giúp cho hai người họ phần nào bớt lo lắng hơn.Khi Junjera phu nhân phát hiện ra Lingling rời khỏi, liền suy nghĩ không biết có phải có chuyện gì hay không?

Ngay lập tức gọi điện cho nàng, lúc này Lingling vừa đáp xuống sân bay tại Bangkok.

Mặc dù tâm trạng vô cùng sốt ruột, nhưng vẫn cố gắng đáp lại bằng âm giọng vốn như không có chuyện gì."

Bộ phim con quay trước đây có chút trục trặc về mặt lồng tiếng, con chỉ quay lại chỉnh sửa lại một chút khâu này thôi.

Xong việc con sẽ về, không sao đâu mà" - khi trả lời cuộc gọi đó, Lingling vẫn đang trông chờ xe của Choi đến đưa mình về căn hộ.

Hiện tại nàng xuất hiện ở sân bay vô cùng thầm lặng, phải sử dụng mũ lưỡi trai và nhiều lớp khẩu trang che lại hoàn toàn gương mặt của mình."

Nhưng Orm trước khi đi đã căn dặn rất kỹ phải trông chừng con, con cũng biết nó kỹ tính thế nào.

Lỡ như con bị mẹ con bắt về, ta phải làm sao ăn nói với nó?"

- trước đây Junji còn làm diễn viên cũng thường xuyên bị gọi đi đột ngột, nên Junjera phu nhân phần nào có thể hiểu công việc diễn viên của bọn họ có đôi lúc phải như vậy."

Yên tâm đi ngoại à, con đã gọi cho em ấy rồi.

Hiện tại Orm đang đến đón con, ngoại nghĩ Orm có để con về với mẹ hay không?'' - ở trong tình huống như vậy nhưng Lingling vẫn bất đắc dĩ cười thành tiếng, không để cho Junjera phu nhân có bất cứ nghi ngờ nào.Cuối cùng cũng có thể qua mặt được phần nào về phía ngoại của Orm, cũng trong lúc đó Choi đã kịp đến sân bay để đón nàng.

Trên đoạn đường di chuyển trở về chung cư Diamond, trên radio có phát lại bản tin về vụ tai nạn hôm trước.Mặc dù bên trong chiếc xe không tìm thấy nạn nhân, cũng không có dấu tích gì để xác minh thân phận.

Nhưng Lingling thật sự rơi vào trạng thái bất an, liên tục phải ôm lấy vùng thượng vị của mình, sắc mặt vô cùng nhợt nhạt."

Ling, bệnh cũ tái phát sao?"

- nhìn vào kính chiếu hậu thấy biểu hiện vừa rồi của Lingling, Choi ngay lập tức cho xe tấp vào lề, giúp nàng từ trong túi xách lấy ra loại thuốc cần tìm."

Không sao nữa rồi, đưa chị về Diamond đi" - một trong những điều tối kỵ của những người viêm loét dạ dày nặng chính là lo âu, việc căng thẳng quá mức khiến cho acid dịch vị càng tăng cao, gây ra những cơn đau thật lòng khó diễn tả bằng lời được.

Trong suốt chuyến bay từ Khon Kaen về Bangkok, Lingling liên tục phải ôm phần bụng trên của mình."

Choi" - trước khi bước vào thang máy lên đến tầng của mình, Lingling nhất thời xoay người lại thêm một lần rồi lại một lần, dường như có chuyện gì đó nghĩ không thông."

Chị vẫn còn đau sao?

Ling, em đưa chị đến bệnh viện kiểm tra có được không?"

- ngày trước Orm có nói đưa chị ấy đi dưỡng bệnh, không có chuyện gì quan trọng nhất định không quay về Bangkok.

Bây giờ đột ngột quay trở về, liệu rằng có uẩn khúc gì bên trong?"

Vụ tai nạn đó, có khi nào là của...

Orm?"

- linh tính luôn mách bảo cho nàng về điều đó, mặc dù cho đến bây giờ tung tích của người lái chiếc xe trên vẫn không thể xác định."

Không đâu, chị đừng nghĩ nhiều" - Choi không an tâm về tình trạng của Lingling hiện tại, phải đích thân đưa nàng lên đến căn hộ.

Đợi đến lúc nàng yên ổn chợp mắt mới quay trở về, về bản thân luôn cố gắng giúp nàng liên lạc với Orm, nhưng hầu như chỉ có một kết quả.----------------Sau khi Choi rời khỏi không lâu, cũng là lúc Lingling không cần phải diễn một màn kịch yên ổn trên chính chiếc giường của mình.

Ngay lập tức đi đến căn hộ ngay bên cạnh, cũng chính là nơi ở trước đây của Orm.Dựa vào đồ đạc bên trong, quả nhiên đứa trẻ đó thật sự có quay trở về đây.

Hành lý hôm trước nàng soạn vẫn còn nằm ở một góc, trên mặt bàn có rất nhiều tạp chí liên quan đến bất động sản, có vẻ như lần này Orm quay về Bangkok quả thật là muốn kinh doanh."

Kwong Thị đứng trước nguy cơ lỗ nặng vì không thể triển khai dự án khu chung cư cao cấp?"

- đó là tiêu đề của một bài báo có trên mặt bàn, thì ra dạo gần đây tập đoàn của mẹ đã xảy ra khá nhiều biến cố đến vậy?Có một điều làm cho Lingling đặc biệt chú ý, đại đa số những tờ báo đó đều đề cập đến một khu đất mà Kwong Thị đang nhắm vào.

Tại sao Orm lại có hứng thú với những loại tin tức này, phút chốc có một loại suy nghĩ thoáng qua khiến nàng cảm thấy bất an, có khi nào chuyện mất tích lần này của Orm có liên quan đến mẹ của nàng hay không?"

Ling, có chuyện gì lại gọi cho chị vậy?"

- Vill Sonthichai hoàn toàn không biết Orm mất tích, nghe Lingling nói qua đột nhiên nghĩ đến một người chính là Kwong phu nhân.

Dạo trước Orm nói bà ấy muốn cho người thanh toán mình, không phải thật sự động thủ rồi chứ?"

Vill, có phải Orm muốn mua khu đất đó vì mẹ của em không?"

- nếu như đứa trẻ đó có suy nghĩ này thì thật sự quá ngây thơ, mẹ của nàng chẳng những không cảm kích, nhất định còn cho rằng Orm cố ý tranh giành, hoặc thậm chí sẽ nghĩ Orm muốn dựa vào khu đất ép bà đồng ý chuyện của họ."

Chắc nó chỉ nhất thời hứng thú về dự án này thôi, không phải đâu" - đương nhiên Vill Sonthichai không nói rõ việc này cho Lingling biết, nếu không để nàng đi tìm bà ta đối chấp còn tệ hơn.Có điều chuyện mà Vill Sonthichai lo lắng cuối cùng đã xảy ra, Lingling sau một ngày tiếp theo không nhận được bất cứ tin tức gì của Orm, quả thật đã không còn sức chịu đựng ngay lập tức quay trở về khu biệt thự của Kwong Gia.

Tuy rằng Lingling không thường xuyên quan tâm chuyện của công ty, nhưng nàng biết mẹ là có qua lại cùng hắc đạo, nàng rất sợ bà ấy sẽ dùng cách thức đó đối với Orm."

Cô chủ, cô cuối cùng cũng về rồi" - người quản gia vừa nhìn thấy Lingling trở về đã cho người gọi cho Kwong phu nhân, đồng thời căn dặn người hầu âm thầm đóng lại tất cả cửa ra vào."

Mẹ của con đâu?

Con có chuyện rất quan trọng cần phải gặp bà" - nàng biết hôm nay quay trở về muốn trở ra cũng là cả vấn đề, nhưng ở thời điểm này thứ nàng quan tâm hơn hết vẫn là tin tức của Orm.Từ cuộc gọi của quản gia, Kwong phu nhân vốn dĩ đang ở công trường ngay lập tức về nhà, dọc đường đi luôn cẩn thận căn dặn bọn họ không được để nàng trốn thoát.Bao nhiêu tháng nay không hề có chút tin tức nào của đứa con gái này, bây giờ trong lúc Kwong Thị đang ở trong tình thế chỉ mành treo chuông, đứa con này lại quay trở về đúng lúc.Cho dù có vài phần trăm hi vọng, Kwong phu nhân cũng cho rằng Lingling ít nhiều vẫn còn quan tâm đến người mẹ này.

Nhưng không ngờ câu nói đầu tiên sau khi nhìn thấy bà, chính là:"Mẹ đã làm gì Orm?

Hiện giờ em ấy ở đâu?"

- Lingling không có kiên nhẫn nói sang những chuyện khác, nàng đến đây vốn dĩ chỉ vì một chuyện duy nhất.Không kìm được lực đạo từ trên bàn tay phải của mình vung xuống, Kwong phu nhân lại một lần nữa thẳng tay đánh vào một bên mặt của nàng.

Khiến cho Lingling thêm một lần cảm nhận vị máu tanh dần loang ra trong miệng, nhưng đau đớn lúc này không nằm ở nơi vừa bị lực tác động kia."

Lập tức đem nó nhốt vào phòng cho tôi, không có lệnh của tôi không một ai được thả nó ra ngoài" -Kwong phu nhân lớn tiếng căn dặn vị quản gia, không nán lại thêm dù chỉ là một phút."

Mẹ muốn đánh ch.ết con cũng được, Orm vô tội.

Em ấy không có ý tranh giành khu đất đó, cho dù có muốn mua cũng chỉ là muốn giúp mẹ mà thôi" - ở thời khắc đó Lingling chỉ muốn nói ra những gì mình biết, chỉ hy vọng mẹ đối với Orm chưa hề làm những chuyện trái với lương tâm."

Quản gia, bà còn chờ gì nữa, có phải ngay cả các người cũng không nghe lời tôi nữa hay không?"

- loại thông tin vừa rồi khiến cho Kwong phu nhân bất chợt dừng bước, nhưng ít phút sau vẫn quay về trạng thái không thể xoa dịu.Cả một ngày một đêm, số thức ăn được đưa vào phòng của Lingling đều bị đưa trở ra trong tình trạng nguyên vẹn.

Vị quản gia đó từ nhỏ đã nuôi nấng dạy dỗ Lingling, ít nhiều không sao cầm được sự thương xót.Nhưng cho dù bà ấy có dùng bất cứ cách gì cũng không lay chuyển được nàng, Lingling vẫn là một mực nằm rúc trong chăn một câu cũng không nói, dạ dày của nàng lại được dịp khiến cho những cơn đau liên tục tấn công.

Chỉ qua một ngày, sắc mặt càng lúc càng trở nên nhợt nhạt."

Cứ như vậy cô chủ sẽ chịu không nổi, phu nhân" - vị quản gia cứ cách một chút lại lên phòng của Kwong phu nhân, nhưng không thể có kết cục tốt đẹp hơn."

Bà ra ngoài cho tôi, mấy người đã đủ phiền chưa vậy?"

- ly rượu bị ném vào cửa chính, xém một chút mảnh vỡ còn cắt trúng mặt của vị quản gia kia.Khi cửa phòng đóng sầm lại, lúc này trong đầu của Kwong phu nhân liên tục vọng lại cuộc gọi vừa rồi đến từ bọn hắc đạo kia.

Bọn chúng bị thất thế trong một cuộc làm ăn, cảnh sát đang tiến hành truy nã từng tên một.Đám người này muốn Kwong phu nhân giúp chúng một khoản tiền lớn, nếu không sẽ đem loại chuyện bà ta thuê người ám sát diễn viên họ Kornnaphat kia lan truyền trên mặt báo, đồng thời sẽ cung cấp tất cả chứng cứ của bà ta với sở cảnh sát.Đúng là hiện tại bị lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan, làm sao có đủ thời gian quan tâm đến tình hình của Lingling từ lời thuật lại của người quản gia được nữa.
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
78


Vào một đêm nọ trong lúc vẫn còn đang cố gắng liên lạc với Lingling, Vill Sonthichai đột nhiên nhận được một cuộc gọi hiển thị một dãy số lạ lẫm.

Vốn dĩ không có ý định bắt máy, nhưng linh tính cho biết rất có thể từ cuộc gọi này, có thể giải quyết được vấn đề cấp bách hiện tại."

Sư phụ, là con đây"Từ bên trong âm giọng quen thuộc vang lên bên tai Vill Sonthichai, như thể sợ người khác nghe được.

Ngược lại người làm sư phụ lại không biết kiềm chế, la toáng lên tên của cô, cũng may lúc này bên trong phòng ngoại trừ Vill Sonthichai ra, cũng chỉ có một con mèo mun vừa bị làm cho giật mình."

Orm?

Là ngươi?"

- mấy hôm nay còn tưởng là ch.ết mất xác, tuy miệng luôn nói với Lingling không phải, nhưng trong lòng luôn có cảm tính chiếc xe đó có Orm bên trong."

Im lặng một chút, đừng manh động" - Orm xém một chút bị làm tức ch.ết, muốn thông báo cho cả Bangkok này biết hay sao?"

Mấy hôm nay ngươi ở đâu?"

- nếu như còn sống sao còn chơi trò mất tích, làm Sonthichai sư phụ ta dường như nhờ vả cả hắc đạo đi tìm xác của ngươi."

Con ở nhà của Rafia..."

- nói ra thật dài dòng, hiện tại đúng là mang tiếng ăn nhờ ở đậu."

Ta không ngờ con người của ngươi lại như vậy, họ Kornnaphat bị một tay ngươi hủy hoại thanh danh rồi" - quá đáng đến thế là cùng, không ngờ đời này của ta cũng có lúc nhìn sai người."

Nói cái gì vậy hả?"

- đột nhiên lại nổi nóng, còn ăn nói lung tung."

Họ Kornnaphat của ngươi cả đời nhìn trúng ai, chỉ yêu đúng một người.

Không ngờ đến đời của ngươi lại học thói thay lòng đổi dạ" - trong nhất thời Vill Sonthichai chỉ biết thở dài, đột nhiên cảm thấy tội nghiệp cho Lingling."

Thì đúng vậy mà, giống như đời này con nhìn trúng Ling, thì chỉ yêu mình chị ấy" - sao truyền thống nhà mình mà sư phụ có vẻ am hiểu ghê?"

Còn nói, chỉ tội nghiệp cho Ling nhìn lầm ngươi.

Trong lúc em ấy đi tìm ngươi khắp nơi, ngươi lại ăn nằm cùng con hồ ly tinh đó" - Vill Sonthichai không ngờ lời nói của mình bị Rafia nghe thấy, liền một trận mắng chị ấy là đồ xớn xa xớn xác, ngậm máu phun người.Về phần của Orm sau khi biết Lingling không còn ở Khon Kaen, ngay lập tức nghĩ đến Kwong phu nhân.

Bà ta nhất định đã giam giữ nàng, mặc kệ sự khuyên ngăn của Rafia, liền một mực chạy đến nhà của bà ấy.

Nhưng Kwong gia bọn họ có rất nhiều nhà ở Bangkok, căn lúc nhỏ mà Orm từng ghé qua khi sinh nhật dì Ling lại không phải.Rốt cuộc bà ta đang nhốt nàng ở đâu mới được, Sonthichai sư phụ nhất định có thể điều tra ra được mà.

Orm vì thế liền một mạch chạy đi tìm Vill Sonthichai, cô rất sợ Kwong phu nhân đem Ling ra nước ngoài, sau này tìm càng giống như mò Kwong đáy biển."

Ngươi còn dám đến tìm ta, cùng con hồ ly tinh họ Shika đó tiếp tục đi" - vừa rồi vừa cãi nhau qua điện thoại với Rafia, khiến cho Vill Sonthichai càng trở nên tức giận."

Con bị mẹ vợ cho người đâm vào xe, cũng may trước khi phát nổ con đã kịp thoát ra lăn xuống một cái dốc bên cạnh.

Chính Rafia sau đó tìm ra con, trong mấy ngày này đều là chị ấy cho bác sĩ riêng đến nhà chăm sóc" - Orm sau khi rơi xuống dốc đã bất tỉnh, cũng chỉ vừa tỉnh lại sáng hôm nay.Thì ra lúc Orm từ nhà Rafia về, vô tình bỏ quên chìa khoá căn hộ tại Diamond.

Rafia liền lái xe đuổi theo, nhưng từ phía xa nhìn thấy hai chiếc xe cố tình áp sát vào Orm.

Sau đó cô mất lái đâm vào vách núi phía trước, cũng may túi khí kịp thời bung ra đỡ cho một mạng.

Sau đó Rafia nhìn thấy Orm thoát ra từ cửa sau, lao thẳng xuống dốc trước khi chiếc xe phát nổ.

Đợi cho đám người đó đi khỏi, Rafia mới tiến đến con dốc đó gọi người giúp Orm."

Tại sao lại để chị ấy rời khỏi Khon Kaen, bây giờ phải làm sao đây?"

- tuy nói hổ dữ không nỡ ăn thịt con, nhưng bà ta ra tay tàn độc như vậy, Ling nhất định chịu thiệt thòi."

Được rồi, ta sẽ cho người điều tra.

Tạm thời ngươi đừng ra mặt, tránh để bức dây động rừng" - bà ta từng qua lại với hắc đạo, nên chí ít thông tin của bà ta cũng ít nhiều bị lộ ra ngoài."

Chị ấy vì con mới phải trở về Bangkok, bây giờ kêu con ngồi yên?"

- mặc kệ sự ngăn cấm của Vill Sonthichai, Orm một mực muốn ra ngoài tìm, đột nhiên trong lúc vừa quay đi, có thứ gì đó hạ vào sau gáy, khiến bản thân bất tỉnh."

Tiểu tử không nghe lời mà" - một trong rất ít lần Vill Sonthichai đành phải ra tay đánh lén, nếu không để cho đứa trẻ bồng bột này ra ngoài càng thêm chuyện.Biết được sau khi Orm tỉnh lại cũng sẽ đi tìm Lingling, Vill Sonthichai đành phải còng tay Orm lại, tuy có hơi tuyệt tình một chút nhưng đại cuộc làm trọng.

Cũng trong lúc đó cho người đi khắp nơi truy tìm tung tích của Lingling, đúng là bị đám hậu bối làm cho choáng váng.-----------Qua lại với đám người hắc đạo nhiều năm, Vill Sonthichai cuối cùng cũng nhận thấy được lợi ích trước mắt.

Bằng chứng là trong số bọn họ, có một người chơi rất thân với tay chân của Kwong phu nhân, theo như thông tin nội bộ được truyền ra bên ngoài, bọn chúng đang có ý định thủ tiêu bà ấy sau khi lấy được tiền."

Lần này tiêu thật rồi, đúng là càng lúc càng rắc rối mà"Tuy rằng có thể biết được âm mưu của bọn chúng, nhưng cụ thể bọn chúng làm sao thủ tiêu bà ấy vẫn còn là bí mật.

Vill Sonthichai lại tiếp tục nhờ vả người đó len lỏi vào bộ phận kia, thăm dò cho bằng được nhất cử nhất động của đám người này.

Nếu có thể tìm ra luôn được căn nhà đang nhốt Lingling càng tốt, trước mắt đành phải giấu Orm.Theo như giao dịch ban đầu được đề ra, Kwong phu nhân vào buổi sáng đã chuyển tiền qua tài khoản cho chúng, bọn chúng cũng hứa sẽ đem theo số tiền đó bỏ trốn, bí mật của bà ta cũng mãi mãi bị chôn vùi.Nhưng trong lúc bọn chúng đang tiến hành tẩu thoát theo kế hoạch, đột ngột bị trinh sát địa phương khu vực bọn chúng đi qua tiến hành bắt giữ.

Thật chất bởi vì ăn chia không đều trong nội bộ, nên có một kẻ ăn không được liền kéo cả đám người ch.ết chung.Chính tên này khai ra đường đi của những kẻ cầm đầu, nhưng đám người này lại nhầm tưởng Kwong phu nhân nuốt lời, đem mọi loại chuyện của bà ta khai ra trong một lần.Về phần của Kwong phu nhân, bà ấy không hề biết có chuyện gì xảy ra.

Theo như kế hoạch của công ty đi công tác một tuần, căn dặn quản gia tuyệt đối không được phép mở cửa cho Lingling.Đàn em của đám người hắc đạo đó nuốt không trôi cục tức này, quyết định tìm đến nhà bà ấy báo thù.

Nhưng khi đến đây mới biết không có bà ấy ở nhà, bọn chúng tức giận nả súng khắp nơi, một số chạy thoát số còn lại đều không may ch.ết dưới nòng súng của chúng.Biệt thự của Kwong Gia trong một ngày nồng nặc mùi máu tanh, Lingling ở trong phòng nghe tiếng la hét khắp nơi, bản thân lại không thể ra bên ngoài được.

Mấy hôm nay một hạt cơm nàng cũng không ăn, cơ thể yếu ớt đau đớn cùng cực.

Có thể nói cho dù bây giờ cửa phòng có mở toang, cũng khó lòng trốn thoát, nói chi là..."

Giải quyết đi, làm sạch sẽ một chút"Một trong số bọn chúng tiến về khu vực nhà bếp mở van ga, khắp căn phòng đều nồng nặc khí đốt này đến độ không thở nổi.

Chúng cố tình đặt một thiết bị di động bên trong nhà bếp, sau đó bỏ đi.

Chỉ cần một cú điện thoại gọi đến, căn nhà sẽ lập tức phát nổ.

Xoá tan tất cả mọi dấu vết tại đây..."

Sư phụ, thả con ra, thả con ra mau lên" - Orm linh tính có chuyện không ổn, liên tục kéo còng sắt trên tay mình đến nổi bật máu.Vill Sonthichai nhìn thấy máu tươi liên tục chảy ra từ cổ tay Orm, bất đắc dĩ đành phải mở khoá.

Sau khi thoát ra được bên ngoài, cô liên tục chạy khắp nơi đi tìm Lingling.

Sau đó còn đến tập đoàn Kwong Thị, bất chấp mọi nguy hiểm rình rập nhất định phải gặp Kwong phu nhân."

Chủ tịch đã đi công tác, cô không gặp được đâu" - trợ lý của bà ta cố gắng ngăn cản Orm, nữ diễn viên này giống như phát điên liên tục làm loạn.Vốn dĩ trong lúc bị nhốt lại ở nhà Vill Sonthichai, Orm vô tình nghe được đám người đó muốn thanh toán Kwong phu nhân, điều đó đồng nghĩa nàng cũng có thể bị liên lụy.

Hiện tại bà ấy đã đi công tác, xem như yên phận.

Còn Ling, chị ấy phải làm sao đây?"

Nói cho tôi biết tất cả những ngôi nhà của Kwong phu nhân, Ling chị ấy đang gặp nguy hiểm" - Orm biết được người này có thể sẽ có cách, một mực đeo bám trợ lý đó không rời nửa bước."

Bỏ ý định đi, cô không tìm được cô chủ đâu?"

- trợ lý của bà ấy thẳng thừng từ chối, lần trước cho người tông vào xe cô, cô không ch.ết coi như cô may mắn, lại còn dám đến đây."

Đám người các người thuê g.iết tôi, bây giờ ngược lại đang muốn g.iết Kwong phu nhân và Ling.

Cô đừng ngu ngốc nữa có được không?"

- không giữ được bình tĩnh, Orm nắm lấy cổ áo người trợ lý kia bằng đôi mắt tràn đầy tia máu.--------------Ở bên đây Orm làm loạn Kwong Thị, ngược lại ở biệt thự của Kwong Gia lại im ắng đến đáng sợ.

Khí ga bay khắp nơi trong căn nhà đóng kín, xuyên qua khe hở căn phòng đang nhốt Lingling.Một thân ảnh yếu ớt cố gắng từ trên giường đi đến cửa sổ, muốn dùng một chút sức lực tàn ném ghế gỗ vào nó, hy vọng tìm cho mình một lối thoát.

Nhưng không được nữa rồi, ngay cả đứng lên nàng còn không làm được, không chống đỡ được trọng lượng của cơ thể, lập tức ngã xuống mặt sàn lạnh lẽo.Khí ga nồng nặc khiến hô hấp như tê liệt, một cuộc điện thoại gọi đến kích hoạt thiết bị thông minh kia.

Một tiếng nổ lớn, những tia lửa từ mạch điện phát ra bắt gặp hơi ga cháy thành một đám lớn, khói đen nhanh chóng dâng lên ngùn ngụt, không chừa bất cứ một ngóc ngách nào, kể cả căn phòng khoá chặt từ bên ngoài đang nhốt lấy Lingling.
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
79


"Không phải chứ?"

- từ phía xa khi vẫn còn ngồi trên xe, Vill Sonthichai đã nhìn thấy khói đen dâng cao ngùn ngụt từ căn biệt thự của Kwong Gia.Cách đây nửa tiếng, chị ấy cuối cùng đã điều tra ra được địa chỉ căn nhà của Kwong phu nhân.

Nó thuộc một vùng ven của Bangkok, xung quanh hầu như không có nhà ở.

Có thể nói là nơi nghỉ dưỡng tuyệt vời, nhưng ngược lại cũng có thể nói cho dù có ch.ết trong đây cũng không ai biết.Khi vừa nhận được tin từ đám người hắc đạo, Vill Sonthichai đã gọi cho Orm, nhưng rất lâu cũng không có ai nghe máy.

Đành phải tự mình đến đó trước, sau khi giải quyết ổn thoả mới thông báo cho cô.Nhưng quả nhiên không lường trước được, khi xe của Vill Sonthichai đến đó lại nhìn thấy Orm còn có mặt trước mình.

Nói đúng hơn bên cạnh Orm còn có một người nữa, dường như tiểu đồ đệ vừa dùng dao uy hiếp cô ta.Đúng như những gì Vill Sonthichai thấy, chính bởi vì Orm không giữ được bình tĩnh nên bất chấp thủ đoạn.

Hết van xin đến uy hiếp, thậm chí còn đem cả con dao nhỏ luôn mang theo phòng thân đặt vào cổ người trợ lý kia, bắt buộc cô ta phải khai ra cho bằng được căn nhà của Kwong phu nhân.Orm chỉ đến trước Vill Sonthichai vài phút, cũng đồng thời nhìn thấy căn biệt thự bị chìm trong lửa đỏ.

Một mực lao vào bên trong, trợ lý nhìn thấy như vậy liền gọi cho cứu hoả đồng thời thông báo cho Kwong phu nhân biết.Không thể mở được cửa chính, Orm chỉ có thể đập bể cửa sổ để lao vào bên trong.

Vill Sonthichai vào đến đó chỉ còn nhìn thấy người trợ lý, không thể để cho Orm một mình trong đó, cũng tương tự muốn theo lối cửa sổ kia vào.Nhưng không được bên trong toàn là khói đen, vốn dĩ cấu tạo mắt của chị ấy không hề tốt, không thể nhìn thấy gì trong làn khói này.Cách duy nhất có thể làm trong lúc này là gọi cứu hoả, cứu thương, đồng thời đập vỡ cửa kính cho khói thoát ra bên ngoài.

Hy vọng Orm có thể tìm được Lingling, chờ được cho đến khi lực lượng hỗ trợ đến."

Ling"Khói đen nồng nặc cuộn thành từng làn liên tục vây lấy, lửa đỏ bao trùm mọi ngỏ ngách.

Orm đem áo khoác của mình nhúng một ít nước từ bể cá, lập tức bao quanh mặt tránh cho khói đen làm ngạt.Bên trong xác người la liệt dưới chân, nhưng trong số bọn họ không có ai là nàng.

Orm bất chấp chạy lên bật từng bật cầu thang, có một căn phòng đóng kín cửa.

Không có bất cứ một manh mối nào khẳng định Lingling ở bên trong, nhưng trực giác mách bảo cho cô biết, bên trong căn phòng kín cửa đó có thứ quan trọng nhất đối với mình."

Ling, chị có bên trong không?"

- trong lúc sơ ý Orm liền chạm vào tay nắm cửa, vật dụng Kwong loại truyền nhiệt làm cả bàn tay của cô như đặt vào bếp lửa, trong phút chốc trở nên phồng rộp.Mặc kệ thương tích trên người, Orm liên tục tông vào cánh cửa đó.

Từ nhỏ đã theo Vill Sonthichai học võ, trong rất nhiều tình huống đã được phát huy.

Sau nhiều lần sử dụng bộ cước, rốt cuộc chốt cửa cũng đã bị phá vỡ, không chần chừ lập tức chạy vào căn phòng tìm cho bằng được Lingling.Bên trong đều là khói đen, cộng thêm trời hiện tại cũng đã bước về đêm, hoàn toàn che mất thị giác của Orm.

Không thể nhìn thấy một thứ gì bên trong, cho đến khi bàn chân vấp phải một thứ gì đó dưới sàn làm ngã nhào ra phía trước."

Ling, có phải chị không?"

- Orm liên tục đưa tay dò tìm trên sàn, cho đến khi chạm vào được thứ vừa làm cho mình té ngã.Không một âm thanh đáp trả, nhưng cô tin vào cảm nhận của mình, ngay tức khắc bế người đang nằm đó tìm cách lao ra ngoài.

Lúc này lửa liên tục vây lấy, tất cả đồ vật đều dẫn nhiệt như một cái lò thiêu thực thụ.Lúc Orm đem người đó ra đến khu vực cầu thang, lúc này một chút ánh sáng từ ngọn lửa kia truyền đến soi gọi vào thân ảnh đang nằm gọn trong vòng tay của mình.

Quả nhiên người đó chính là Lingling, trong tức khắc nhìn thấy bộ dạng của nàng hiện tại, thật chất giống như vạn tiễn xuyên tim, đến mức chỉ thở thôi cũng trở nên vô cùng đau đớn."

Chạy đi Orm..."

- nàng không biết trước mặt có phải là ảo ảnh hay không?

Nhưng cho dù bất cứ giá nào, Lingling cũng không muốn Orm xuất hiện vào tình huống này."

Đương nhiên phải chạy rồi, nhưng Ling em sẽ không bao giờ bỏ lại chị" - vừa rồi hơi thở của nàng vô cùng yếu ớt, yếu đến nổi Orm còn bật khóc sợ nàng không đợi được.

Rất may cuối cùng cũng nghe thấy chất giọng quen thuộc này, tuy rằng nó vô cùng nhỏ.Cửa sổ vừa rồi Orm đập vỡ, hiện tại lửa đang nuốt chửng nơi đó.

Nếu như liều mạng lao ra còn có hy vọng, nhưng hiện tại còn có Lingling.

Orm đành phải chạy theo hướng lửa còn đang cháy nhỏ, hy vọng tìm được hướng thoát thân.Nhưng cũng chính lúc này trần nhà rơi xuống một thanh gỗ bị đốt cháy xém, đập thẳng vào ống chân của Orm.

Loại gỗ này rất nặng, thực chất với sức lực hiện tại của Orm không thể đem được nó ra khỏi chân mình.Khi ống chân bị đè chặt lại, đồng nghĩa với việc Lingling từ trên tay Orm cũng ngã xuống sàn ngay bên cạnh cô.

Bởi vì hít phải quá nhiều khói độc, từ lâu Lingling đã rơi vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh, chỉ có thể phó mặc cho trời.Lửa lớn làm cho trần nhà liên tục rơi xuống những thanh gỗ lớn nhỏ, Orm không thể đem Lingling trốn thoát, nhưng có thể dùng thân thể để che chắn cho nàng.

Lưng của cô đón chịu không ít thương tích, thanh cuối cùng lại rơi đúng vào tay phải của Orm, bàn tay vừa rồi bị lửa làm cho bỏng nặng, hiện tại đúng là không thể cử động được, chẳng khác nào bị chôn sống.Ngọn lửa càng lúc càng cháy to, bắt đầu lan dần đến nơi của họ.

Không còn bất cứ một tia hy vọng nào, trong nhất thời có rất nhiều hình ảnh hiện lên cùng một lúc.

Từ việc lần đầu tiên Ling tập cho mình ăn thịt, cho đến ru mình ngủ.

Hôm đó rượt đánh Kaylin ra sao, khi tên mập đó dám ăn bánh do nàng làm.

Ngày sinh nhật bị lãng quên, ngồi chờ trong vô vọng.Năm đó như thế nào bị cự tuyệt, khóc lóc chạy trong mưa với một bên má vừa nhận phải một cái tát tay.

Ngày tháng mượn danh đi du học, thật chất chỉ là trốn chạy.

Như thế nào bước chân vào nghề diễn viên, cùng nàng tiếp cận.Ngày hôm đó chị khuyên em hẹn hò cùng Kalaya, còn đau đớn hơn chị ban cho em một cái tát.

Em thuận theo chị nhận lời làm bạn gái của cậu ta, chị như thế nào mượn rượu giải sầu.

Ling, chị mãi mãi cũng không nghĩ ra em lại ngậm máu phun người, rõ ràng bản thân hôm đó đã ở trên người chị giở trò, nhưng đến cuối cùng lại bắt chị có trách nhiệm với em.Ngày em bị dòng nước xoáy cuốn trôi, chị thổ lộ lòng mình.

Tất cả đều như một cuốn phim chiếu chậm trong đầu, như nhắc lại một lần cuối cùng trước khi không còn cảm nhận được."

Chị sợ không?

Hôm nay chúng ta ch.ết chung một ngày" - tay trái vẫn còn có thể sử dụng được ở thời điểm này, nhẹ nhàng lướt nhẹ vào lọn tóc bị lửa làm cho cháy xém của Lingling."

Or...Orm" - toàn thân nàng vô lực nằm bên dưới cơ thể đang vì mình chống chọi, hoàn cảnh hiện tại thật đáng sợ.

Nhưng trong khoảnh khắc đó Lingling lại cảm thấy bình yên hơn bao giờ hết, trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng đều có đứa trẻ bốc đồng kia vì nàng gánh chịu."

Đừng sợ, rất nhanh chúng ta sẽ rời khỏi sự gò bó này, mẹ chị cũng không làm gì chúng ta được nữa.

Có điều chỉ hy vọng, nếu có kiếp sau em không cần phải đợi đến 14 năm mới có được chị, Ling......

"
 
Back
Top Bottom