Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
431,542
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
388704190-256-k664447.jpg

[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
Tác giả: LingOrmTruyen123
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Cover

Tác giả: Phiên Nhi Liêu (Phiu Phiu)​
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
1


Trong giới điện ảnh Bangkok khoảng 6 năm trước, nếu như nhắc đến cụm từ "Đả Nữ" chính là nhắc đến Junji.

Một nữ minh tinh sở hữu thần thái ngạo kiều trong những bộ phim hành động, cũng chính là thần tượng một thời của rất nhiều tầng lớp.Sở hữu lượng fan hùng hậu, kỹ năng diễn xuất càng ngày càng vượt mặt những tiền bối đi trước.

Nhưng Junji không trở nên kiêu ngạo, càng cố gắng hoàn thiện mình trong những bộ phim kế tiếp.Vào thời ấy Liên Hoan Phim Bangkok đều có hạng mục dành cho Junji, chính là Nữ diễn viên xuất sắc nhất của năm do giới chuyên môn bình chọn, sau đó một năm nhận luôn giải Kim Kê của Đại Lục.

Khi mọi thứ dần trở nên đi vào quỹ đạo tốt đẹp nhất trong sự nghiệp, ở độ tuổi 19 của Junji mọi người kỳ vọng rất nhiều cho một ngôi sao vươn tầm châu lục.Nhưng, cũng ở độ tuổi tươi đẹp đó, báo chí bị một phen làm cho tổn hao giấy mực.

Chính là thời khắc Junji theo chồng từ bỏ cuộc chơi, bỏ lại tất cả hào hoa điện ảnh về dinh với Mario Kornnaphat - một nhân vật nằm trong danh sách Tứ Thiếu của Bangkok lừng lẫy.

Thời đó, lý do mà người ta cho rằng Junji bỏ đi sự nghiệp của mình cũng vì "đại gia" họ Kornnaphat, nhưng ít ai biết được rằng Mario từng rất lao đao lận đận mới lấy được nụ cười của mỹ nhân.Ây, nhưng đây đã là chuyện của 6 năm trước.

Sau này khi Junji nhớ lại quyết định năm đó của mình, một chút hối hận cũng chưa từng có.

Mario giống như đem Junji hận đến không thể sủng đến tận trời xanh, hai tháng sau khi kết hôn Junji đã mang em bé, Mario thậm chí còn chăm sóc cái thai đó tốt hơn cả nàng ấy.

Năm 20 tuổi chính thức hạ sinh một bé gái, sau này ông bà, người thân, bạn bè đều gọi nó là năm cân muối – Orm Kornnaphat.----------------Orm từ lúc được sinh ra đã khiến cả nhà yêu mến, gương mặt lanh lợi cùng với những cử chỉ đáng yêu, đem Junji với Mario giống như tan chảy.

Trước đây hai người họ chưa từng gây nhau, nhưng từ khi có Orm liền xảy ra tranh chấp.

Chính là không ai chịu nhường ai, đem Orm biến thành siêu cấp Pet Pet đi đâu cũng phải dắt theo cho bằng được.Nhưng bắt đầu từ khi Orm 4 tuổi giống như biến thành hoà thượng, chính là thứ gì liên quan đến động vật đều không ăn.

Hảo hảo yêu thích rau củ quả, khiến cho Junji thật sự đau đầu tính kế.

Đem thịt băm nhỏ đến có thể soi bằng kính lúp hoà trong cháo, cũng không dụ được Orm ăn một chút.

Mario còn mời cả vú nuôi, nhưng Orm ngoại trừ rau, chỉ có thể uống được sữa động vật, còn thịt thì tuyệt đối không ăn.Có một hôm năm Orm 5 tuổi, mẹ Junji đem về một hậu bối thăm nhà.

Lại nói rằng năm đó Junji từ bỏ điện ảnh, nhưng sau khi sinh Orm được hai năm liền nhận được lời mời thỉnh giảng.

Hiện tại đang công tác tại một trường nghệ thuật nổi tiếng của Bangkok, chính Mario cũng đồng ý cho nàng ấy làm gia sư, tránh để vợ mình sinh lòng buồn chán."

Junji, đây có phải là con của chị?

"Vị hậu bối này rất nhanh nhìn thấy Orm đang chơi dưới sàn, theo tính cách yêu thích trẻ con liền đi đến nựng nhẹ vào một bên má của Orm.

Lại không biết nụ cười của mình vốn dĩ tạo sát thương, đem Năm cân muối bé nhỏ về sau thoát ra không khỏi."

Tỷ tỷ xinh đẹp""Tỷ tỷ cái đầu con, gọi là Dì Ling" - Junji cảm thấy con gái dường như rất thích Lingling, hai mắt đều giống như sáng rỡ."

Dì Ling xinh đẹp"Lingling đối với chất giọng ngọng ngọng của Orm khen lấy mình, chỉ cho rằng đây là một kiểu lấy lòng của trẻ nhỏ.

Cũng không biết Orm 5 tuổi nhìn ra được đẹp xấu, lời nói thốt ra còn là dạng thật tâm dụng khẩu."

Con nhìn lấy Lingling làm gì?

Không lo ăn hết đám thực vật của con đi"Junji bất mãn nhìn thấy phần thức ăn còn thừa trên đĩa của Orm, rau thì còn một vài cọng, thịt lại chất chồng thành đống.

Nếu cứ như vậy không biết làm sao lớn nổi...Orm nhận thấy vòng tay Lingling thu lại, rất nhanh khóc lớn chạy vào lòng của nàng ôm cứng ngắt.

Junji mẫu thân, lý nào lại khiến cho Dì Ling không thương người ta nữa."

Orm vì sao không ăn thịt?"

- Lingling có chút thắc mắc, liền đem một miếng lên dụ Orm ăn thử."

Con không ăn đâu, gia sư nói phải biết yêu thương động vật"Junji đến bây giờ mới biết con gái yêu chuộng thế giới động vật, chính là bởi vì gia sư mầm non đã nói thành ra như thế.

Nhưng sao bình thường dụ nó không nói, nhưng Lingling mới nói vài câu liền thổ lộ."

Nhưng mà có một bộ phận động vật được nuôi để lấy thịt, con phải ăn chúng để lớn""Nhưng như vậy có phải làm người xấu hong" - Năm cân muối được Lingling bế lên, cả gương mặt đang úp vào hõm vai của nàng liên tục dụi qua dụi lại."

Giống như động vật cũng phải ăn một loại động vật khác, chỉ là quy luật tự nhiên thôi Orm ngốc"Junji trong lúc vẫn còn học lén cách Lingling dụ em bé, lại nhận được cuộc gọi từ Mario.

Có vẻ như Mario bỏ quên một sấp hồ sơ quan trọng, nàng ấy hiện tại phải đích thân đem đến công ty để không bị lộ thông tin trong đó."

Lingling, em chăm Orm dùm chị một chút, chị ra ngoài rất nhanh liền về""Dạ"Lingling không xem việc chăm sóc Orm là khó khăn, ngược lại càng đem Orm hiểu ra được vấn đề.

Nàng giải thích rất rõ tầm quan trọng của việc ăn thịt, nhưng với bộ não của Orm hiện tại chỉ tiếp thu được là "Ăn để lớn".Lúc Orm chịu ăn miếng thịt đầu tiên, Lingling đã vô cùng vui vẻ.

Còn hôn vào đỉnh đầu Năm cân muối như khích lệ, lại không biết rằng mình đích thị là có lỗi với Lingling của vài năm sau.

Bởi vì đã đem "tiểu hoà thượng" Orm khai khẩu, cũng tiếp tay cho Orm hình thành nên một chân lý.Ăn để lớn và lớn là để ăn...Orm thật sự là một đứa trẻ hoạt ngôn, nhưng không hẳn là một đứa trẻ dễ thân với người khác.

Có điều Dì Ling thật đẹp a, để cho nàng bế qua bế lại thật yêu thích.

Năm cân muối vì thế liền trở nên ngoan ngoãn, một mực ở trong vòng tay của Lingling, mặc cho nàng muốn bế đi đâu liền đi đó."

Con không sợ dì bắt cóc con sao?"

- Lingling thường nghe Junji nói Orm rất cứng đầu, không hiểu là Junji có nói quá hay không nữa, rõ ràng Tiểu Orm rất ngoan đi."

Bắt cóc là sao ạ?"

- Tiểu Orm thường nghe nói đến từ này, nhưng có một chút không hiểu lắm."

Tức là dì sẽ bắt con đem đi luôn, phải sống với dì cả đời không được về với ba mẹ nữa""Vậy Dì Ling bắt cóc con đi" - Năm cân muối không có biểu hiện sợ hãi, còn trưng ra bộ mặt phấn khởi ôm lấy Lingling.???Nàng chỉ định đùa với Orm một chút, lại không nghĩ bây giờ nàng mới là người bị Orm làm cho hoang mang.

Có câu "đồng ngôn không cố kỵ", chính là lời của trẻ nhỏ thì không cần phải chấp nhất.

Lingling tự thâm tâm nói như vậy, đối với năm cân muối này cảm thấy ngày càng thú vị."

Dì Ling không bắt cóc con hả?"

"Không, dì chỉ muốn đùa một chút.

Hơn nữa mẹ Junji của con biết con bị dì bắt, sẽ đem dì băm mất" - Lingling cảm thấy Orm thật lợi hại, nàng chưa từng triệt để buôn dưa lê với ai nhây đến như vậy."

A cũng phải, mẹ Junji rất dữ a.

Con không nỡ nhìn Dì Ling bị băm như thịt bằm trong cháo, ưmm..."

- Tiểu Orm hảo hảo muốn bảo vệ nàng, đành phải chống cằm suy nghĩ tìm ra phương án mới."

Sao hả?"

"Hay để con lớn lên sẽ bắt cóc Dì Ling sau cũng được, mẹ dù gì cũng không nỡ băm con"...
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
2


Kể từ ngày "phá giới" không còn tư tưởng ăn chay trường, Orm từng bị mẹ Junji liệt vào danh sách suy dinh dưỡng, nay cũng đã bắt đầu có chút da chút thịt.Lingling từng nói nếu như Orm ngoan, nhất định mỗi tuần đều dành một ngày đến chăm tiểu hài tử này.

Đó cũng chính là lý do vì sao Orm còn rất nhỏ, lại bắt chước người ta mỗi ngày đều hỏi mẹ Junji hôm nay là thứ mấy.Mario cũng biết qua Lingling là hậu bối mà Junji tu dưỡng, có bao nhiêu lửa nghề đều hướng về Lingling vun đắp.

Người họ Kornnaphat kia từng có nghe vợ mình kể qua về nàng, chính là một chút lý lịch kèm gia thế hậu bối ưu tú họ Kwong.Ba mẹ của Lingling không có ai theo nghệ thuật, bọn họ định hướng tương lai con gái cũng giống như mình chinh chiến thương trường.

Nhưng Lingling từ nhỏ đã đam mê điện ảnh, luôn thích hoá thân vào những nhân vật mà bản thân mình mê muội.Cho đến năm Lingling 12 tuổi, thần tượng duy nhất là mẹ của Orm bây giờ - Junji.

Sau khi Junji giải nghệ, Lingling thật sự vô cùng hụt hẫng, cảm giác trống rỗng không còn thiết tha gì về điện ảnh nữa.Tưởng chừng nàng sẽ vì vậy đi theo hướng kinh doanh mà ba mẹ sắp đặt, nhưng năm nàng 14 tuổi, lại nghe tin Trường Nghệ Thuật Bangkok chiêu mộ được Junji làm giảng viên.

Lingling liền đăng ký thi vào đó, bắt đầu từ lúc nàng trúng tuyển đều duy trì buổi sáng học văn hoá, buổi tối học lớp diễn viên điện ảnh hoặc ngược lại, do chính gia sư Junji chỉ đạo.Ấn tượng về Lingling trong lòng Junji là "Ngọc bất trác bất thành khí", một tiểu diễn viên chứa đựng vô số tiềm năng cùng nhiệt huyết.

Junji đặc biệt chú ý đến Lingling, qua nhiều năm mối quan hệ của họ không còn xưng hô ở mức sư đồ, mà Lingling luôn gọi Junji là chị.Lại nói đến Orm mấy hôm trước hướng về phía Lingling gọi tỷ tỷ xinh đẹp, dĩ nhiên Junji ngay lập tức chỉnh lại xưng hô với tiểu hài tử nhà mình.

Tuy rằng Lingling năm nay 17 tuổi, so với năm cân muối 5 tuổi chỉ tính là cách nhau có 12 năm.

Nhưng bạn của mẹ thì phải gọi là dì, không có biện pháp dõng dạc kêu tỷ tỷ giống như mấy đứa bé khác.---------------"Hôm nay mẹ đi đâu mà ăn mặc đẹp quá a" - Tiểu Orm đang xem phim hoạt hình, cứ nhìn thấy mẹ Junji đi qua đi lại liền ngước theo nhìn, đồng thời buông ra một câu khích lệ."

Tiểu nha đầu, cũng biết khen mẹ à"Trời sinh vốn dĩ là hoa nhường nguyệt thẹn, nhưng Junji cảm thấy dạo gần đây ở ngoài đường, cứ cách một trăm mét liền xuất hiện một con yêu tinh.

Chỉ sợ rằng Mario nổi lên bản chất Tứ thiếu ngày xưa, trêu hoa ghẹo nguyệt."

Mẹ, con nghe ba nói hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của ba mẹ""Con cũng biết là ba con màu mè rồi đó, mẹ của con thật lòng không có muốn đi đâu"Tuy năm cân muối còn nhỏ, nhưng rõ ràng nhìn ra được mẹ Junji nói dối đi.

Hơn hai tiếng trước mẹ đã chọn trạng phục, từ nãy đến giờ cũng thay gần hết tủ đồ rồi.

Cũng không biết là không muốn đi, hay thật chất rất khẩn trương đây."

Orm, con nhanh một chút, ba lát nữa sẽ về đón chúng ta đấy"?"

Còn ngồi nghệt mặt ra đấy làm gì?

Con không mau thay đồ, lát nữa mẹ sẽ bỏ con ở nhà""Kỷ niệm ngày cưới thì nên lãng mạn một chút, con không có muốn đi theo làm kỳ đà nhỏ xấu xí"Junji nghe nói đến đó cũng cảm thấy đúng lắm, cưới nhau cũng đã 5, 6 năm.

Nhưng hầu như lần nào đi kỷ niệm ngày cưới cũng bị Orm phá hoại, nghĩ kỷ lại đúng là chưa từng có ngoại lệ.Năm thứ nhất ngày kỷ niệm: đang mang thai năm cân muối ở tháng thứ 8, ông xã Mario vừa tặng hoa xong, Junji lập tức đau bụng đến phải nhập viện.

Nghe nói khi đó là Orm ở bên trong bụng mẹ nhàm chán, có giơ chân đạp mấy cái mà làm mẹ đau đến phải ở trong bệnh viện ba ngày a.Năm thứ hai: Năm cân muối được 1 tuổi mấy, trong thời khắc cảm động nhất.

Liền bụng dạ cồn cào tiểu tiện không tự chủ vô tã, sau đó liền khóc đến ai cũng nhìn vì mông của mình vô cùng lầy lội.Năm thứ ba: hất tung đĩa thức ăn vào váy dạ hội của mẹ, Junji thích nhất là chiếc váy này.

Có bao nhiêu hứng thú đều bị dập tắt, không thiết tha ở lại nổi trận lôi đình.Năm thứ tư: lo sợ mình lại đụng trúng đồ, liền chạy ra ngoài tự chơi một mình.

Không biết là rủ rê được ai cũng bắt trước người ta chơi trốn tìm, rốt cuộc là trốn đến muốn tới đêm hôm khuya khoắt, báo hại ba mẹ phải tìm đến sở cảnh sát khóc lóc ỉ ôi.Vì thế ở năm thứ năm, lại không biết có nên đem theo tiểu nha đầu này đi hay không?

Thật sự nghĩ đến những điều nó gây ra mà hoảng sợ, cũng muốn có một năm kỷ niệm ngày cưới đàng hoàng với người ta thì ra cũng khó đến như vậy."

Nhưng không đem con đi, thì phải để con ở đâu đây?"

Tuy rằng biệt thự của họ thì gia nhân không thiếu, nhưng Orm không bao giờ chịu ở nhà với những người này.

Vì có nghe bạn học phong phanh nói có mấy gia nhân rất hung dữ, lựa lúc gia chủ không có ở nhà mà đem con của họ ra hành hạ ghê lắm."

Hay là con chịu thiệt một chút, tạm thời bị gửi qua nhà dì Ling một đêm vậy" - bộ dạng chống cằm suy nghĩ thoạt nghĩ khá vô tư, nhưng hiển nhiên tràn đầy tính toán của năm cân muối."

Thì ra là tiểu hài tử ngươi kiếm cớ qua chơi với dì Ling, còn làm cho mẹ ngươi cảm thấy rằng ngươi đang khôn lớn"Mặc kệ mẹ Junji có nhìn ra được tâm tư ủy quyệt của năm cân muối kia, nhưng vẫn chấp thuận cùng với Mario đưa Orm sang nhà của Lingling gửi tạm.

Gần đèn thì sáng, để cho Orm tiếp xúc với "tiểu tiên nữ" Lingling chỉ có tốt không có xấu.

Lại nói đến khoảng thời gian sau này mới hiểu rõ, thì ra không phải đem Orm đi "gần đèn", mà gián tiếp đem Lingling sa vào "lọ mực".Vốn dĩ có thể đem Orm đến gửi, là bởi vì Lingling hiện tại sống ở Bangkok chỉ một mình.

Ba mẹ định cư ở nước ngoài, chỉ duy nhất một mình nàng mỗi ngày đều là tự lo cho mình, cũng đồng thời tự do tự tại."

Dì Ling ~~~"Tiếng chuông cửa vừa dứt, Lingling đã một thân y phục dự định đi ngủ ra mở cửa.

Vừa nhìn thấy tâm can bảo bối ra đến, Orm đã ngay tức khắc từ trên người Junji nhảy xuống, trực tiếp chạy đến ôm lấy chân của Lingling, còn không biết mẹ Junji nhìn mình giống như muốn xiên que đem nướng."

Tiểu Orm, sao lại khuya như vậy?"

"Ba mẹ phải đi kỷ niệm ngày cưới, chê Orm là sao quả tạ phải tiễn đi"Junji dĩ nhiên cho con gái bảo bối của Mario ăn nói lung tung, một lượt giải thích qua lý do vì sao lại làm phiền đường đột như thế.

Lingling cũng không cảm thấy chăm Orm là phiền phức, vì thế vô cùng vui vẻ bế Orm lên còn vẫy tay tạm biệt hai người bọn họ."

Ba mẹ đi chơi vui vẻ, Orm yêu hai người a"Lingling đợi sau khi Orm tạm biệt ba mẹ xong mới bế vào nhà, năm cân muối từ lúc được dì Ling bế lên, một chút cũng không buông tay ra khỏi chiếc cổ thanh mảnh kia của nàng."

Đồ dẻo miệng này chính là con của ông xã đó" - Junji một tay bị Mario đan vào tay mình, một tay chống cằm lên bệ xe nhìn ra bên ngoài khẽ nói."

Không dẻo miệng làm sao có thể cưới được đả nữ của Bangkok..."

"Chồng à, em thấy miệng hai cha con anh thật lợi hại""Happy 6 Years Wedding Anniversary, Junji... yêu em"
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
3


Kể từ lúc Orm được Lingling bế vào nhà đến giờ, chính xác là mắt mở to hết cỡ ra để nhìn a.

Nghe nói dì Ling chỉ mới có 17 tuổi, nhưng thiết kế căn nhà này lại mang đậm nét của một vị chủ nhân yêu thích thanh tịnh, so với ngôi nhà hết sức màu mè của mình, bỗng chốc cảm thấy có phần dễ chịu hơn nhiều."

Có phải cảm thấy ở đây rất buồn chán không?"

Lingling nhìn thấy Orm ngồi trên ghế sofa một tiếng cũng không nói, bản thân có một chút quan tâm dành cho tâm trạng của năm cân muối đi."

Không có, có dì Ling chơi với con, con làm sao lại thấy buồn chán "" Là dì Ling không tốt, tuần này bận quá nên quên mất lời hẹn đến thăm Orm "Lúc nào trước khi nghỉ tết cũng sẽ có rất nhiều bài tập, kèm theo đó lớp diễn viên của họ luôn có tiết mục mừng tân niên.

Có thể nói thời gian này cực kỳ bận rộn, không lên lớp thì phải đến phòng tập, đến nổi lúc về đến nhà thậm chí nhìn đến thức ăn cũng nuốt không nổi.Cũng chính vì hôm đó đột nhiên nhóm trưởng phân công nhóm họ thêm tiết mục, nàng cùng với mọi người tập đến 10h tối mới chia nhau ra về.

Lúc này mới nhớ đến lời hẹn với Orm, ngay lập tức chạy đến nhà của Junji.

Cũng là khi Orm đã ngủ từ nửa tiếng trước rồi..."

Là hôm đó mẹ kêu Orm đi ngủ sớm, mới không gặp dì Ling thôi"Mặc dù Orm không có trách nàng, nhưng Lingling hết mực cảm thấy khó chịu vì là mình thất hứa.

Thâm tâm tự nghĩ nên làm một chút bánh ngọt bù đắp cho năm cân muối bé nhỏ kia..."

Orm có muốn ăn bánh ngọt không?"

- Lingling xoa nhẹ hai bên má của Orm, sau đó còn dùng thanh âm hết sức dễ nghe dùng để trò chuyện với bạn ấy."

Con muốn ăn dì Ling"Nói ra câu này quả thật không gian bị chùn lại một chút, chính là người nghe không có suy nghĩ gì, nhưng người nói bản thân lại cho rằng mình vô cùng ám muội.

Sợ đem đầu óc của tâm can bảo bối làm hư mất, đành phải đảo thứ tự câu nói để hợp lý hơn."

Dì Ling, con muốn ăn "Gương mặt bất quá cũng còn chút ửng đỏ, lại cho rằng bản thân mình vô cùng may mắn vì là em bé nhỏ.

Nếu như là dạng thanh niên cao lớn, lại ăn nói hàm hồ nhất định sẽ lãnh giáo ngay một cái tát tay nga ~."

Được, vậy Orm xem tivi một chút, dì Ling rất nhanh sẽ làm xong ""Dạ "Có thể nói Lingling ngoại trừ khả năng ca hát, diễn xuất, còn có năng khiếu khác là làm cupcake vô cùng ngon miệng.

Nhưng rất ít khi nàng làm loại này, bởi vì nhà thì cũng chỉ có một mình, làm ra không ai ăn cùng cũng sinh ra lười biếng.Tiểu Orm tuy rằng rất thích xem tivi, nhưng xem tivi thì ở đâu mà xem không được.

Đã cố gắng đến được đây, dĩ nhiên phải xem được mấy thứ không có nơi nào xem được.

Tình hình là đi dạo xung quanh căn phòng khách cũng chỉ có một vài vật trưng bày, nhưng thông qua đó phần nào giúp năm cân muối hiểu được sở thích của Lingling.Nàng là một người yêu thích nhạc cụ, thứ mà Orm nhìn thấy chính là vài cây sáo nhiều hình dạng, Orm còn nhỏ, dĩ nhiên không phân được những loại sáo này là gì?

Sau này nhất định sẽ hỏi dì Ling, lớn lên thứ gì nàng biết qua, Orm cũng sẽ học."

Dì Ling, con có thể xem album của dì được không?"

Tiểu Orm tâm trạng vô cùng phấn khích, chính là khi nhìn thấy cuốn album đang xem dở của nàng còn được đặt trên bàn trà.

Có vẻ như dì Ling mở ra xem, nhưng lại quên mất đóng lại rồi."

Được, nhưng mà dì Ling lúc còn nhỏ, chắc không dễ thương bằng Orm rồi "Mặc kệ Lingling đang tự đánh giá thấp mình, Orm vui vẻ đến độ muốn nhảy chân sáo lấy cuốn album ra xem.

Giờ đây mới biết vì sao dì Ling lại xinh đẹp như vậy, còn không phải hai người trong bức ảnh đang bế nàng di truyền lại sao?Orm từng được giới thiệu qua là một người rất nhạy với sắc đẹp, nhìn qua một lượt còn biết nàng giống mẹ ở điểm nào, giống ba ở điểm nào nữa cơ.

Chung quy cũng là món quà của tạo hoá, Orm thầm cảm ơn hai vị đó đã sinh ra một tâm can bảo bối này vào 17 năm về trước.Từng bức ảnh liên tục theo một dòng thời gian nhất định ngăn nắp ở cạnh nhau, từ những khoảnh khắc nàng của lần đầu tiên bước vào lớp 1, cho đến khi tốt nghiệp cấp hai.

Hết thảy Orm đều muốn đem gói lại chở về nhà, nhưng bất quá lấy đồ của người khác khi chưa xin phép là thói xấu a ~."

Dì Ling, dì Ling "Tiểu Orm đem một tấm ảnh chạy ra phía sau tìm Lingling, bởi vì chưa từng đến đây, mà phòng nào cũng giống phòng nào.

Cũng may nàng nghe thấy Orm gọi, bỏ ra nhà trước xem có chuyện gì mới nhìn thấy Orm lạc vô phòng đọc sách đi."

Sao hả?

Con đói bụng rồi sao?"

Tay của Lingling còn dính một ít bột, nhìn thấy bộ dạng bận rộn của Orm liền cảm thấy muốn khi dễ.

Đem một ngón tay ngắt nhẹ lấy đầu mũi của bạn nhỏ, bột mì vì thế cũng lưu lại một ít khiến cho nàng vô cùng vui vẻ."

Không có, chỉ là tại sao dì Ling lại có bức hình này.

Đây chẳng phải là Conan nổi tiếng sao?

Rất ít người được gặp cậu ấy "Đúng là con gái của Junji không hổ danh có mẹ là đại minh tinh điện ảnh, khả năng diễn xuất ngay cả chỉ mới năm tuổi cũng đã thành thạo đến như vậy.

Đem tâm can bảo bối biến thành khán giả bất đắc dĩ, ở trước mặt nàng không hề lòi ra "cái đuôi" nào cả.Sở dĩ vì sao lại nói Orm diễn sâu đậm, chính bởi vì Conan là một nhân vật rất nổi tiếng trong một bộ phim hoạt hình.

Cậu ta là một thám tử nổi tiếng không khác gì một nhân vật của Nhật Bản, chẳng những trẻ em xem là thần tượng, ngay cả người lớn cũng không ít người là fan của bộ phim này.Orm đối với Conan chỉ dừng ở mức độ thích, không phải tôn thờ.

Nhưng ở trước mặt Lingling lại không hề tỏ thái độ thờ ơ với Conan trong ảnh, mà vô cùng trưng ra nét mặt rất hứng thú với hình nhân của Conan này."

À , là lần đó dì Ling đi đến thảo cầm viên quay ngoại cảnh, vô tình gặp được cậu ấy ""Dì Ling cũng thích Conan?

""Phải, Orm hình như còn thích nhiều hơn ta?

""Con thích lắm, dì Ling chụp nhiều ảnh với Conan như vậy.

Hay cho con một tấm này được không?

"Lingling không phải tiếc một tấm hình với Orm, có điều Orm thích cậu ấy đến như vậy sao không chọn bức chụp cậu ấy rõ hơn.

Lại chọn phải bức chỉ nhìn thấy mình, còn cậu ấy giống như phông nền đằng sau vậy?"

Dì Ling ~, có được không?

" - siêu cấp vô địch mặt dày Orm, ngày hôm nay xin không được sẽ đem sức mạnh lớn nhất của một đứa trẻ, khóc đến khi nào dì Ling chịu mới thôi."

Được rồi, cho con là được chứ gì?

"Rốt cuộc chính là bức ảnh nằm gọn trong balo bé nhỏ kia của Orm, đứa nhóc này mới chịu để cho Lingling đi nướng bánh.

Hôm nay quả thật là một ngày rất sung sướng a ~, sáng mai không cần dậy sớm đi học.

Tối này lại được ngủ chung với dì Ling, cả đêm nhất định sẽ được dì Ling ôm ấp cho coi.

Sau khi về còn có thêm một bức hình nữa, năm cân muối vì thế ở trên sofa gác chân suy nghĩ mà cười khúc khích.Lingling ở phía sau nướng xong bánh, ra đến phòng khách đã nhìn thấy Orm ôm gối dựa lưng của sofa ngủ mất.

Nhìn thấy bộ dạng này của Orm, chẳng những không cảm thấy thất lễ, lại có phần hết mực đáng yêu."

Trẻ con thì đến cuối cùng vẫn là trẻ con"Có một điều mà đến một khoảng thời gian rất lâu về sau, Lingling mới đột nhiên thông tuệ.

Orm chỉ có bộ dạng của một đứa trẻ con, ngoài ra cái gì cũng chẳng phải trẻ con.
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
4


Chính là cứ mãi mê ngồi đó lật qua lật lại xem album của Lingling, bất quá được một lúc lưng liền có cảm giác đau nhức vô cùng.

Tiểu Orm vì thế lựa chọn thượng sách vừa nằm vừa xem, lại không biết vừa đặt lưng xuống đã đem bản thân làm cho ngủ đến tận sáng hôm sau."

Dì Ling, sao đột nhiên chỗ này lại to như vậy?

"Tiểu Orm không biết trời cao đất rộng, bản thân không thèm mở mắt đem địa phương mình đang chạm tay vào cảm thán.

Tuy rằng chưa từng chính thức đặt tay vào nơi đó, nhưng rõ ràng đôi "tiểu bạch thỏ" của dì Ling không lý nào lại to đến như vậy a."

Con vừa nói nhảm gì đấy?

" - rất may hiện tại cô gái đó cũng là đang mơ mơ màng màng chưa tỉnh, nếu không nhất định là sẽ long trời lở đất cho coi.Tình hình là chất giọng vừa rồi đem Orm cả kinh ngồi bật dậy, tình huống chính xác đang nằm trong lòng của mẹ.

Nơi lúc nãy Orm nói nó to, thì cũng chính là loại siêu vòng một đáng tự hào của Junji."

Sao lại như vậy?

Rõ ràng hôm qua người ta đến nhà của dì Ling rồi mà, oaaaaa ~ "Trẻ con nói khóc liền có thể khóc đến làm cho Junji tỉnh dậy, nhìn thấy con gái của Mario sáng sớm ôm đầu gối khóc lớn cũng không biết lại xảy ra chuyện gì."

Con bị làm sao?

""Hức hức... dì Ling làm bánh...

Ngủ quên...

Hức hức...

Bị trả về nhà"Bởi vì là khóc đến độ rất thương tâm nên mới chữ được chữ mất, Junji sáng sớm đầu óc vẫn còn mơ ngủ nghe không rõ Orm nói cái gì?

Hình như có đề cập đến bánh cái gì đó?"

Ba cất cho con ở trong tủ lạnh, là của dì Ling gửi kèm theo cho con"Orm còn muốn hỏi lý do vì sao sáng sớm lại ngủ trong phòng của mẹ, nhưng Junji đã sớm gục mặt xuống gối mặc kệ trời đất quay cuồng, rõ ràng muốn ngủ.Tiểu Orm vệ sinh cá nhân xong liền chạy xuống hỏi Mario, lúc này ba của năm cân muối đem chuyện tối qua nói lại.

Bọn họ sau khi ăn tiệc mừng, đi dạo bên ngoài một lúc thì về nhà của Lingling đón con gái.Lúc họ đến Lingling vừa dự định đem Orm vào phòng ngủ, nhưng họ đã đến rước bạn nhỏ này thì cũng không cần nữa.

Trực tiếp đem Orm còn đang mê ngủ trao trả cho Junji, kèm theo gửi một số cupcake vừa làm xong về theo xe của họ.Mario nói Junji lâu rồi không ngủ cùng con gái, nên hôm qua về đến nhà không đem Orm về phòng bạn ấy, mà trực tiếp đem theo lên phòng mình, ôm ngủ cho đến tận sáng nay.Năm cân muối nghe nói đến sự tình mất mặt như vậy, thật sự muốn gieo mình từ bậc cuối cùng của cầu thang mà tự vẫn.Sao lại có thể để lại một ấn tượng xấu xí đến như vậy, trong mắt của dì Ling mình nhất định bị trừ điểm mất thôi.

Nàng đã cất công làm bánh cho mình, a lần sau nhất định không bao giờ nằm xuống nghỉ lưng một chút nữa đâu, dì Ling ~ à người ta biết lỗi.-------------------Ngôi trường mà Orm theo học mầm non là trường quốc tế, có thể nói bữa ăn được nhà trường chuẩn bị đầy đủ theo tiêu chuẩn của một tháp dinh dưỡng.

Điểm tâm lại là vô cùng phong phú, làm cho bọn chúng thật sự giống như lạc vào thế giới bánh kẹo mỗi lần bước xuống nơi đây."

Orm, cậu hôm nay không đến lấy điểm tâm còn ngồi thừ ra đó"Một cô bé tóc được thắt lên vô cùng gọn gàng nhanh chóng chạy đến, còn tốt bụng đen phần điểm tâm của mình nhường lại cho Orm.

Bản thân dự định chạy thêm một lần đi lấy cho mình, rất nhanh đã bị năm cân muối nắm tay kéo lại."

Không cần, hôm nay tớ có rất nhiều cupcake.

Kora, cậu xem"Kora nhìn thấy Orm đem hộp đựng thức ăn đặt lên bàn, mở ra thì quả thật là có rất nhiều ở bên trong.

Còn là mấy loại mà Orm rất thích, không biết là mua ở đâu mà nhìn ngon đến như vậy."

Cậu đây là có một cái cũng không tặng cho bạn bè" - Kora sử dụng nửa mắt nhìn Orm, mọi khi đều là tên này mua thật nhiều, sau đó liền nhét cho mình ăn đến căng cả bụng."

Đây là báo vật của tớ, cậu muốn ăn, trừ phi bước qua xác của tớ"Kora không thèm chấp nhất với tên "tiểu thần kinh" này, nhưng mà không cho mình ăn cũng không sao, vì sao ngay cả Orm cũng chỉ dám ăn một cái liền giống như sợ hết vậy."

Đừng nói tớ không có nhắc cậu, nhưng cậu cứ ôm khư khư như vậy, chút nữa hết giờ ăn trưa cũng khỏi ăn"Orm nghe nói thế mới mở hộp ra luyến tiếc đem một cái lên ăn nữa, liền cảm nhận được có một cái tay "nhỏ bé" từ phía sau chồm tới đem ba cái một lượt xử trong vòng nửa khắc.

Khí huyết đột nhiên ngưng trệ, đây là báo vật của Orm ta."

Orm, cậu có bánh ngon chỉ biết giấu một mình, nào phải đạo "Orm nghe thấy giọng nói này, liền biết được tên khốn kiếp vừa trộm đồ của mình là tên mập nổi tiếng phàm ăn - Kaylin.

Bình thường Orm ta không có xích mích với ngươi, nhưng ngươi hôm nay lại muốn đùa với lửa."

Tên mập khốn kiếp, Kora xin tớ một cái, tớ ch.ết sống không cho.

Cậu lại một lượt đem ba cái ăn mất, còn là ba cái to nhất "Năm cân muối thời khắc này khí huyết trong người dâng lên cuồn cuộn, đây chính là bộ dạng của tiểu lưu manh ra ngoài đường đánh lộn.

Kaylin mập mạp muốn xin thêm một cái, nhìn thấy bộ dạng giết người của Orm liền muốn cáo lui đi trước."

Đứng lại, xem tớ là loại gì, dám quất ngựa truy phong"Kora thật sự muốn đem mình bị sặc đến ch.ết, Orm cách dùng câu thật sự muốn người ta nghẹn ch.ết.

Cái gì mà quất ngựa truy phong, ngươi có hiểu nó được dùng trong trường hợp gì hay không?Nhưng mà giờ phút này Orm không có thời gian học Kora cách dùng từ, còn phải đuổi theo tên mập đánh hắn một trận mới thôi.

Kaylin dĩ nhiên thân hình chậm chạp chạy không thoát, rốt cuộc liền ăn bánh không được cái thứ tư, nhưng ăn luôn được năm cái ngón tay lên mặt.Khuôn mặt vốn dĩ đã rất to, nay lại càng sưng lên gấp bội."

Cô giáo, Orm đánh connnn "Sự việc Kaylin bị Orm "ám sát" đã xuyên qua các phòng khác, và cũng gián tiếp truyền đến luôn tới phòng hiệu trưởng.

Xem ra một cú tát, cũng đủ nổi tiếng khắp toàn trường.

Orm Kornnaphat, một buổi ăn trưa, liền trở nên người người săn đón.------------------"Mọi người vất vả rồi, nghỉ một lúc hẳn tập tiếp " - Lingling đem đến một khay nước mát, chia đều cho mỗi người một ly sau khi họ tập xong phân đoạn đó."

Gia sư"Mọi người đồng thanh hướng về phía cửa gọi lớn, Lingling cũng biết được Junji chính là lại đến nơi này xem mọi người luyện tập rồi.

Tuy rằng rất bận rộn, nhưng hầu như cứ có thời gian liền đến chỉ dẫn cho họ."

Ling, ăn trưa chưa?

Cùng đi có được không?

""Em đang đợi chị đến mời em dùng cơm ""Cũng biết học người ta nói đùa rồi"Junji vui vẻ cùng Lingling ra ngoài dùng bữa, nói thiên vị thì không phải, Junji đôi khi cũng mời những người kia đi.

Nhưng dần dần cảm thấy họ không cùng khẩu vị của mình như Lingling, vì thế Junji và Lingling cứ mời đi dùng cơm, người kia nhất định đồng ý."

Nhóc con khờ khạo đó khóc cả buổi sáng, nói dì Ling nhất định ghét nó lắm ""Sao lại có thể như vậy?

""Chỉ có em nói nó mới nghe thôi"Lingling nghe thấy Orm khóc đến thương tâm cũng xót, nhưng mà cũng không tránh khỏi cảm thấy tức cười.

Trẻ con tại sao lại có thể đa sầu đa cảm đến vậy?"

Xin lỗi Ling, chị có điện thoại " - theo phép lịch sự Junji nói với Lingling một câu, nhưng cũng không có di chuyển khỏi đó."

Alo, tôi là Junji "Lingling chỉ nghe thấy Junji nói một câu mở đầu, sau đó liền tận lực im lặng giống như đang tập trung nghe lấy những gì người bên kia đang nói.

Thật sự nàng không có ý nhìn lén, nhưng mà sắc mặt của Junji biến hoá liên tục, khó trách người ta vô cùng lo lắng..."

Jun...

"Lingling còn chưa gọi xong tên của Junji, đã nghe thấy một tiếng đập bàn mạnh đến độ ly nước trên bàn xém một chút rơi xuống, chưa bao giờ Lingling nhìn thấy nét mặt này phi thường thịnh nộ."

Orm Kornnaphat...

"
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
5


Cuộc gọi vừa rồi còn có thể là ai ngoại trừ cô giáo lớp của Orm, thật tình là muốn giải quyết nội bộ, nhưng mà Orm cứ nhìn thấy Kaylin liền muốn đánh.

Rốt cuộc mẹ của Kaylin nhìn thấy con mình mặt còn sưng hơn đầu heo, nhất nhất kêu cô giáo gọi phụ huynh đến văn phòng nói chuyện."

Ling, ngại quá con nhóc đó sắp làm chị tức ch.ết rồi "Junji vội vàng giải thích với nàng về việc mình phải đến trường của Orm, Lingling nhìn thấy bộ dạng hiện giờ Junji không thể lái xe an toàn, liền đem chị ấy cùng với mình chọn taxi làm phương tiện di chuyển.

Tình huống bây giờ nếu không có người ngăn cản, nhất định Orm ải này qua không khỏi."

Kaylin của mẹ, con còn đau hay không ?

" - cô gái trẻ tuổi ăn vận nhìn vào không biết đã sinh ra bé trai này, cứ một lúc lại nhìn lấy Orm đầy căm phẫn."

Mẹ, Kaylin không học chung với tiểu tặc này nữa, thật hung dữ "Bạn nhỏ mập mạp đúng là chỉ được có thân hình to hơn Orm, ngoài ra tất cả đều không được.

Giờ phút này vẫn còn ôm hai bên má đỏ ửng của mình, ở trong vòng tay của mẹ khóc đến khan cả tiếng."

Thứ nam nhi đụng chút là khóc, sao không đem tóc của ngươi cột thành hai bím luôn đi ""Cậu là thứ nữ tặc lưu manh "Orm đối với Kaylin cười khi dễ, ngươi đây là đang cậy có mẹ bênh nên mới dám mắng ta.

Nếu không ta lập tức cho ngươi thành đầu heo nướng, đồ của ta ngươi cũng dám lấy, gan to hơn trời.Cũng là trong khoảnh khắc Orm không xem hai mẹ con Kaylin ở trong mắt, lại có ngay một bóng dáng chỉ nhìn thấy qua cũng đã hù doạ tiểu gia hoả kia phát khiếp."

May quá, cuối cùng chị cũng đến"Giáo viên lớp học của bạn Orm tuyệt đỉnh ôn nhu a, lại còn mới về trường không lâu lắm.

Đối với loại tình huống xử lý những đứa trẻ ở đây còn chưa có kinh nghiệm, sơ suất đụng phải một đứa trẻ có ba mẹ nguồn gốc to thì không biết làm sao sống thọ.

Tốt nhất vẫn là giảng hoà hai bên, để cho họ xử lý xem sao đã."

Còn tưởng là ai xa lạ, thì ra là đại minh tinh điện ảnh Bangkok năm xưa "Mẹ của Kaylin vừa nhìn thấy Junji liền giương một nụ cười trêu chọc, còn cố tình nhấn mạnh hai chữ năm xưa, ý muốn nói cho mọi người biết sức ảnh hưởng của Junji thật ra đã là quá khứ.Về phần người này, dĩ nhiên lúc mới bước vào thì mẹ của Orm cũng nhìn ra được.

Cô ta ngày xưa cũng chính là diễn viên cùng thời với Junji, nhưng lại không được đạo diễn lẫn người hâm mộ điện ảnh đánh giá cao.Cô ta sau khi kết hôn vẫn đi đóng phim, dĩ nhiên chỉ dừng lại ở những vai thứ chính.

Dạo gần đây mới nhận được một bộ phim vai nữ chính, tạm thời số lượng fan cũng tăng lên đáng kể.

So với Junji đã giải nghệ, vẫn đem lòng thù vặt có cơ hội liền khi dễ."

Orm, mẹ nghe cô giáo của con nói con vì ba cái bánh mà đánh bạn"Âm thanh của Junji được xem ở thời khắc này như nước trong bình, một chút gợn sóng cũng không có.

Điều này lại càng làm cho Orm lông tơ dựng đứng, hướng mắt về phía dì Ling từ nãy đến giờ vẫn đứng ngoài cửa không lên tiếng."

Dạ..."

- dù sao cũng chối không được, tốt nhất nên làm bộ đáng thương một chút."

Con như vậy là không đúng rồi, mẹ của Kaylin khó khăn lắm mới được đóng nữ chính.

Con có biết con đang làm phiền đến người khác không?

Lỡ như mất vai liền phải sao đây?"

Orm nghe nói đến đó cũng biết người mà mẹ đang nhắm tới chưa phải mình, mặc dù không hiểu sao mẹ Junji lại nói như vậy, nhưng nhìn thấy mặt mẹ Kaylin đỏ lên hết liền biết đang vô cùng tức giận."

Junji, giải nghệ rồi nhất định vô cùng rảnh rỗi, dạy con ra ngoài đánh nhau cũng thật giỏi""Orm được ba của nó dạy đồ của mình, nếu như không tự nguyện cho, thì bằng cách nào cũng phải lấy lại"Lại nói đến cô gái kia trước đây trong quá trình đóng cùng với Junji một bộ phim, lúc đó Mario đang trong giai đoạn theo đuổi Junji nên tặng rất nhiều trang sức, vật trang trí.

Có một lần bên cửa hàng thú nhồi bông gởi nhầm phòng, cô gái hiện tại là mẹ Kaylin vì thế nhận được con gấu bông đó.

Sau khi Mario biết được, liền đem con gấu đó lấy lại thà quăng bỏ, cũng đồng thời nói với cô ấy câu này.

Hiện tại đang được Junji lặp lại, khiến cho cô ta thẹn quá hoá giận lập tức đập bàn bỏ về."

Lần sau nếu như cháu còn đánh Kaylin, đừng trách cô không nể mặt mẹ của cháu" - cô ta hơi hướng nói về Orm, nhưng tầm mắt lại nhìn về phía Junji."

Lần sau có đem bánh theo, cũng phải đem dư ba cái cho Kaylin biết chưa con" - mẹ của Orm cũng không phải dạng có thể ức hiếp, vừa xoa đầu Orm vừa dạy bảo, nhưng mắt cũng không ngừng liếc lấy cô ta."

Dạ...

"Tự trong thâm tâm Orm cảm thấy mẹ của Kaylin thật tội, ở nhà ngay cả ba ba còn không cãi lại mẹ thì lý nào ra ngoài lại để thua thiệt.

Nhưng trong lúc con gái bảo bối ra sức vỗ tay tán dương mẹ, thì lại nhìn thấy ánh mắt của mẹ nhìn lấy mình như muốn đem thiêu rụi.Tiết học sau giờ giải lao hiện tại cũng đã được bắt đầu lại, Junji sau khi lời qua tiếng lại với mẹ Kaylin, cũng đã cùng với Lingling ra ngoài căn tin trường uống nước hạ hoả.

Orm biết được người bị xử lý tiếp theo chính là mình, đành cầu mong dì Ling ở bên ngoài nói giúp mình vài câu, nếu không lần này nguy lắm.------------------Có điều khi kết thúc buổi học, lủi thủi ra căn tin tìm mẹ xin lỗi, lại chỉ thấy dì Ling ngồi một mình trong một góc gần cửa sổ.

Năm cân muối đột nhiên sinh ra cảm giác, có khi nào đang chơi chiêu phục kích, đợi mình tới gần liền hốt trọn ổ hay không?"

Không cần sợ, mẹ của con đã về lại Trường điện ảnh có việc rồi"Lingling nhìn thấy bộ dáng đề phòng của Orm liền tức cười, sao không hung hăng giống như lúc đuổi đánh người khác nhỉ.Năm cân muối này, con giả bộ như mình đáng thương lắm cho ai xem đây."

Dì Ling "Lúc đến gần Lingling quả thật là không có ai phục kích, Orm vì thế yên tâm sà vào trong lòng của nàng làm nũng.

Lúc nãy người ta chịu ủy khuất quá trời, mà dì Ling không thèm đứng ra bên vực.

Giận nhất chính là nàng..."

Về thôi, hôm nay cũng đủ náo nhiệt rồi" - Lingling chẳng những không đem Orm ly khai, ngược lại còn bế luôn đứa nhóc này lên ra khỏi căn tin ra bên ngoài đón taxi."

Con không muốn về, con sợ mẹ đánh con""Thì ra Tiểu Orm cũng biết sợ "Tại sao trong lúc trách móc người ta mà cũng ôn nhu như vậy, so với ba mẹ thì trọng lượng lời nói của dì Ling ảnh hưởng đến người ta cũng không ít.

Từ lúc lên xe đến giờ, Lingling một câu cũng không nói.

Triệt để làm cho Orm biết được một đạo lý, so với mẹ Junji nổi nóng lên liền mắng mình té tát, thì sự im lặng của dì Ling nhất mực làm Orm sợ hơn bao giờ hết.Trong suốt khoảng đường về nhà, Lingling chỉ chống tay lên bệ xe.

Làm cho bạn Orm ngồi bên cạnh cứ một lúc lại khều lấy nàng, lúc khác lại lay nhẹ tay áo vị " tỷ tỷ xinh đẹp " kia.

Nhưng dì Ling tuyệt đối không để mình trong mắt, bất quá làm cho năm cân muối bị ủy khuất đến độ khóc lớn lên."

Tại sao dì chưa nói gì con?

Thì con lại khóc rồi" - thật ra Lingling từ nãy đến giờ chỉ muốn trêu Orm, nhưng năm cân muối lại bị trêu đến khóc thành như vậy, cũng thật sự làm cho nàng đau lòng."

Rõ ràng là Kaylin sai trước, nhưng ai cũng trách con""Là Kaylin sai, nhưng cũng chỉ là mấy cái bánh.

Con đánh bạn là con không đúng, sau này hứa với dì Ling làm chuyện gì cũng phải phân nặng nhẹ"Cái gì được gọi là phân nặng nhẹ, Orm vẫn không hiểu.

Nhưng thời khắc này thực sự chỉ muốn khóc lớn hơn, còn không tranh thủ dì Ling đang thương mình như vậy sao?"

Được rồi, đừng khóc nữa.

Orm ngoan, được rồi"Lingling tiểu tiên nữ đem Orm ôm vào trong lòng dỗ lại, nhưng nàng lại không biết một điều thiên hạ không thiếu những kẻ cơ hội.

Năm cân muối hiện tại chính là đem thứ áp vào mặt mình dụi qua dụi lại, bất quá dì Ling chỉ nghĩ rằng mình đang làm nũng mà thôi."

Dì Ling, còn giận con nữa hong?

""Dì chưa từng giận con, lần sau có bánh thì có chia cho người khác không?"

- Lingling cuối cùng cũng dỗ được đứa trẻ này nín khóc, không quên giáo dục lại một chút bạn Orm."

Nếu như của con mua thì còn có cửa, nhưng nếu như của dì Ling làm thì tuyệt đối không?

" - một trong những điểm được di truyền từ ba là giữ vững lập trường, đã quyết định liền không thay đổi."

Tiểu nhỏ mọn "Lingling mặc dù muốn mắng, nhưng rõ ràng Orm xem trọng quà tặng của người khác đó là tính tốt.

Bất quá chỉ có thể mắng cho có, liền nở một nụ cười đem chóp mũi của Orm búng nhẹ.Rất nhiều năm sau này, khi bọn họ chính thức ở chung một chỗ.

Lingling mới biết được rằng ngày đó mình mắng năm cân muối là tiểu nhỏ mọn thật sai lầm, bởi vì nên mắng đúng hơn là thiên hạ đệ nhất nhỏ mọn - Orm.
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
6


Có lẽ kiếp trước cũng tích được chút phúc, hiện tại đã có tâm can bảo bối cũng là đại cứu tinh giúp vượt qua một ải.

Junji hết nghe Lingling khuyên can, lại đến ông xã Mario bảo hộ cho Orm.

Tuy rằng vẫn còn một chút tức giận, nhưng không đến nổi đem năm cân muối ra đánh cho một trận.Dạo gần đây cũng không nghe cô giáo gọi đến nữa, phần nào yên tâm có lẽ con bé đã trở nên ngoan ngoãn hơn.

Có điều sự thật không phải Orm đột nhiên tu tâm, chính là sự việc "đồ sát" Kaylin truyền đi khắp các phòng, dĩ nhiên không ai có thời gian đi chọc đến tiểu gia hoả này.

Tính tới tính lui, Orm cũng chỉ chơi thân với ba nhóc tì trong lớp: Kora, Ton, Gus.

Nhưng đều là hảo "huynh đệ" làm gì cũng đồng lòng cộng sức..."

Orm, cậu dạo trước cứ thứ bảy lại cùng bọn tớ đến nhà văn hoá.

Bây giờ cậu tuần nào cũng bỏ, tìm được mối nào rồi?"

- Ton trong tay một khẩu súng nước, hướng về phía Orm lấy lời khai."

Tớ thời gian này rất bận, đừng có mà nhiều chuyện ""Orm của chúng ta xem ra rất giống câu hay nghe người lớn nói, chính là yêu đến quên cả bạn bè"Gus đem một cây kem đến cho Orm, cũng không quên chọc cho năm cân muối đỏ mặt tía tai.

Chỉ là nói bừa, lại không biết rằng là nói trúng tim đen kẻ khác."

Coi chừng Orm đem cậu đánh cho mấy cái, chúng ta còn nhỏ "Kora nghe không vô mấy lời vừa rồi của Gus, liền ở một bên hong của hắn đánh cho một cái.

Bất quá lực hơi mạnh một chút, liền nhìn thấy hắn hướng về phía mình như muốn đánh lại."

Tớ dù sao cũng là bé gái yếu ớt, cậu đánh tớ đi, xem cậu có bị cười đến ch.ết""Cậu có điểm nào của bé gái?

" - lần nào Kora cũng đem lý do này ra nói, nhưng Gus đến nay vẫn nhìn thấy Kora không có điểm nào giống hết trơn.Kora vốn dĩ định dùng kế hoãn binh, nhưng Orm cùng với Ton đều không chú ý đến mình.

Rốt cuộc đành muốn bỏ chạy, nhưng Gus đã rất nhanh nắm lấy cổ tay của mình giữ lại."

Tên ẻo lả cậu, tớ đứng lại cho cậu đánh đó " - tẩu thoát không được dĩ nhiên lại quay về chiêu cũ, đương nhiên không thể để bản thân yếu thế."

Tớ thế nào ẻo lả, cậu có mắt như mù " - Gus tuy hiện tại chỉ mới năm tuổi, nhưng sư phụ ở lò luyện võ nói mình rất khí phách rồi."

Nam nhi không ai đi đánh nữ nhi vì chuyện nhỏ xíu như cậu, lớn lên cậu chính là đồ không thể lấy được vợ""Lớn lên tớ nhất định lấy được vợ, còn là dạng đẹp hơn cậu rất nhiều "Một khoảng thời gian của nhiều năm sau, mỗi khi nghĩ đến chuyện năm xưa đều bất giác mỉm cười khinh bỉ Gus.

Ngươi lấy được vợ thì đúng rồi, nhưng lại lấy trúng người ngày xưa ngươi nói chẳng có điểm nào giống con gái.

Tiểu Gus nói cho sướng miệng đi, Kora ta cười ngươi đến ch.ết.Rốt cuộc giờ giải lao cũng hết, bọn người của Orm đều quay trở về lớp tiếp tục nghe cô giáo giảng dạy.

Không phải chỉ có trường điện ảnh mới có tiết mục năm mới, ngay cả cấp mầm non như Orm cũng rất tấp nập đăng ký tham gia tại trường.Lúc đầu Orm không có trong đội văn nghệ của lớp, nhưng mà lại nghĩ đến mình cũng muốn mời dì Ling đến xem, cũng giống như dì Ling mời mình đến vậy.

Chính là người ta dù gì cũng là con gái của mẹ Junji, người ta cũng sẽ để cho dì Ling thấy người ta cũng rất giỏi."

Kora, Gus, Ton chúng ta làm một đội.

Các cậu có ý kiến gì không?

Dù gì lúc ở nhà văn hoá chúng ta diễn cũng hợp ý nhau "Trong nhóm Orm cũng chính là "nhóm trưởng" a, vì thế thường là người đưa ra quyết định.

Đám hài tử còn lại hầu hết đều nghe theo, lần này cũng không ngoại lệ."

Vậy diễn cái gì đây?"

- Ton là người có thành tích khá tốt ở nhà văn hoá, nên xem ra đối với lần dự thi này vô cùng tự tin."

Đúng lúc có 4 người, Tây Du Ký đi cho tiện"Rốt cuộc Tây Du Ký cũng là lựa chọn cuối cùng của họ, lại đến giai đoạn phân vai, để tránh hiềm khích thì bóc thăm vẫn là lựa chọn đúng đắn.

Theo đó Gus lựa trúng Mỹ Hầu Vương như mong muốn, Ton lại nhọ đến mức rơi trúng kiếp heo, Kora thì biến thành "người khuân vác" Sa Ngộ Tịnh."

Lý nào tớ lại biến thành Đường Tam Tạng, tớ muốn làm Ngộ Không cơ"Orm chính là dạng hài tử không ngồi yên được, lại đi đóng cái vai nhàn nhã đến như vậy.

Còn không sợ rằng lên sân khấu người ta ngủ mất..."

Cậu chẳng phải không ăn thịt, còn chẳng phải hoà thượng hợp với cậu""Tớ bây giờ đã ăn thịt, tớ không chịu""Mặc kệ cậu"Gus cùng với Ton đồng lòng phản bác, Kora rốt cuộc cũng không chịu đổi vai cho Orm luôn.

Tình thế đã định, năm cân muối hiện tại phải tập luyện tư thế ngồi luyện kinh cho thuần thục.---------------"Dì Ling, mẹ Junji "Lingling đang cùng với mọi người tập luyện, nghe thấy chất giọng có thể ngọt hơn cả hồ lô ngào đường đã biết là của ai.

Trên môi ngay lập tức ẩn hiện nụ cười, trẻ con cũng biết đúng giờ như vậy."

Ling, Junji đâu rồi?"

- Mario đưa Orm sang Trường điện ảnh, một lúc nữa còn phải đi liên hoan với mọi người ở công ty."

Chị ấy vừa lên phòng cất tài liệu, Anh có đi cùng hay không?"

- Lingling theo lệ mời một tiếng, tuy rằng đã nghe Junji nói hôm nay Mario bận."

Không đâu, anh còn quay về công ty, Ling giao Orm lại cho em nhé""Vâng""Baba, đi chơi vui vẻ"Mario đem một bên má của Orm hôn lấy, sau đó chào tạm biệt với Lingling liền li khai.

Một lúc sau Junji đi xuống, cùng với Orm và Lingling đến một nhà hàng vừa khai trương có chủ là bạn của mình.--------------"Đón tiếp hai vị nữ minh tinh đây có phần chậm trễ rồi"Một thân ảnh nhìn thoáng qua cũng không biết được chủ nhà hàng, nói sao nhỉ?

Chính xác là người của công chúng thì đúng hơn, khí chất đến độ đem Orm nhìn đến không chớp mắt."

Gọi là dì Vill, người này là bạn của mẹ " - Junji nhìn thấy Orm nhìn đến không chớp mắt, liền ở một bên nhắc nhở."

Dì Vill" - Orm rất ngoan ngoãn gọi, ngoài trừ tâm can bảo bối, đây chính là người khiến năm cân muối nhìn đến thất thần."

Người ta gặp mình đều gọi chị, nghe dì không hợp tai chút nào "Khó trách Orm lại nhìn Vill đến như vậy, ngay cả bản thân Lingling đối với người này cũng có một chút yêu thích.

Chính là từ trên người toát ra dạng khí chất khiến người ta chú ý, Orm cho rằng đây chính là hình tượng ngự tỷ để mình học theo."

Tên là gì tiểu hài tử?"

- Vill đặc biệt cũng có hứng thú với đứa trẻ này, nhìn nó rất giống mình của lúc nhỏ."

Orm Kornnaphat""Nhìn bé con rất thích hợp theo học bộ môn chị giảng dạy, cân nhắc xem có muốn trở thành đồ đệ của chị"Junji một lượt giới thiệu qua cho Lingling, Vill chính là võ sư của một lò luyện võ, trước đây cô ấy từng tham gia nhóm Muay nên mình mới quen biết.

Dần dần Vill không còn đi làm diễn viên đóng thế nữa, chuyển hẳn sang việc dạy võ cho đến tập tành kinh doanh.Học võ chẳng những giúp bản thân mình mạnh mẽ, sau này nhất định không để cho kẻ nào ức hiếp dì Ling.

Ngoài ra còn hưởng luôn khí chất bất phàm như vậy, sau này dì Ling đối với mình cũng sẽ yêu thích hơn.

Hết mực đều vì nàng mà suy nghĩ..."

Sư phụ, con đi theo người học hỏi""Tốt lắm hảo đồ đệ"Junji đối với việc Orm theo Vill học võ không có ý kiến, dù sao lúc nhỏ tập luyện nhiều một chút cũng có lợi không có hại.

Căn dặn Orm nhất định phải ngoan, Vill không phải là một sư phụ dễ dãi đâu.Ba người bọn họ cười cười nói nói, chỉ duy nhất có một mình Lingling nhìn lấy họ rồi lại bỏ đường vào tách cà phê của mình.

Cứ một muỗng lại một muỗng, Lingling không biết rõ mình đã làm cho nó ngọt đến mức nào.Orm hiện tại chỉ hướng đến việc bái sư, nhất nhất nói chuyện với vị sư phụ họ Sonthichai kia.

Nhất thời đối với việc Orm không quan tâm đến nàng, có một chút khó chịu.Suy nghĩ vừa rồi làm cho Lingling tự cười lấy chính mình, sao lại có thể đi giận một đứa trẻ, tính xấu gì thế này?

Chậm rãi đem cốc cà phê của mình lên nhấp một ngụm, tâm tình phức tạp không nhận ra được rõ ràng nó có vấn đề."

Ling, sắc mặt không được tốt, em không khoẻ sao?"

- cũng là Junji tinh ý, nhìn thấy được Lingling biểu hiện khác thường."

Không có, chỉ là cà phê đắng quá thôi""Có vẻ nhân viên chưa có kinh nghiệm pha cà phê rồi, Ling để Vill đây đích thân pha cho em"Lingling còn chưa kịp lên tiếng, Vill đã đem cốc cà phê vào bên trong.

Không có chuyện gì đáng nói, nếu như trong lúc đem cốc cà phê đó đổ bỏ không nhìn thấy đường vươn vãi ở trên bồn, đúng là không thấp hơn năm muỗng đầy."

Ling, khẩu vị thích ngọt đến vậy sao?"
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
7


Vill còn dự định ra bên ngoài khuyên Lingling nên thay đổi khẩu vị, uống ngọt như vậy thật sự không tốt cho sức khoẻ sau này.

Nhưng khi vừa ra đến bàn chỉ còn nhìn thấy mẹ con Junji ngồi lại, Lingling dường như đang đợi mình ra để cáo từ."

Ngại quá chị Vill, nhưng em có một chút việc riêng cần phải giải quyết, lần sau mời chị dùng cơm được không?"

"Em không cần khách sáo, nhưng mà nữ tử xinh đẹp mời đi ăn cơm chị chưa bao giờ từ chối"Vill chỉ là muốn chọc ghẹo Lingling một chút, có điều không nhìn thấy nàng đỏ mặt thẹn thùng, ngược lại tên đồ đệ của mình lại nhìn mình còn đen hơn đít nồi lâu năm vậy."

Có chuyện gì sao?

" - Junji để ý đến sắc mặt Lingling có một chút bất thường, bất quá muốn cáo từ luôn Vill đi theo nàng xem thử rốt cuộc có chuyện gì xảy ra."

Junji chị không cần lo xa quá, em chẳng phải có nói mẹ em sẽ về thăm em sao?

Là em ra sân bay đón mẹ thôi..."

Quả thật chuyện này từng được nghe nàng kể qua, nên Junji có chút yên tâm để Lingling rời khỏi.

Orm mặc dù không muốn dì Ling ly khai, nhưng cũng không có cách nào theo nàng ra sân bay được, mẹ con người ta gặp nhau mình còn không biết đều xen giữa?"

Dì Ling, đi chơi vui vẻ"Nếu như lúc trước,Orm nhất định sẽ khóc um lên, nhưng bây giờ không thể để mất mặt với sư phụ được, vì một mục tiêu cao lớn đành tạm gác lại chúc nàng một câu."

Ừ"Rốt cuộc cũng nghe được dì Ling nói với mình, nhưng khác với mọi lần sẽ hôn lên trán của mình rồi mới đi, lần này nhất nhất chỉ có một chữ ừ liền mất dạng.

Sau khi nàng vừa đi khỏi hơn nửa tiếng, Junji nhận được cuộc gọi của gia sư trường điện ảnh.

Rất nhanh đã đem Orm giao lại cho Vill, di chuyển nhanh chóng ra ban công để nghe cuộc gọi này."

Ê tiểu đồ đệ, ngươi con mắt vì sao nhìn Ling lại âm tà đến vậy?"

Vill tung hoành giang hồ nhiều năm, sắc đẹp tựa hồ không giống với Junji và Lingling.

Chính là dạng ngự tỷ hắc bạch lưỡng đạo đều nhìn ra được, vì thế đối với loại ánh mắt này của Orm, làm sao không thấy nó bất thường."

Đây là con mắt ngưỡng mộ, âm tà không phải nói con mắt của sư phụ đây?"

Đã bảo đừng có khi dễ tiểu hài tử, năm cân muối cũng nhìn ra được Sonthichai sư phụ đem Ling tâm can bảo bối nhìn đến thiêu rụi, ngày nào tiểu đồ đệ con còn sống, người cũng đừng nghĩ xơ múi được gì dì Ling."

Ta đối với Ling là dạng yêu thương như em út, muốn chiếu cố một chút"Đúng là thầy nào trò đó, sắc mặt nhìn lấy lời nói của đối phương không có một chút tin tuởng.

Hiện tại năm cân muối còn muốn đem Sonthichai sư phụ bám không buông, cho dù người có muốn làm gì dì Ling cũng đều để cho Orm biết rõ mà cảnh giác.Đây không biết có phải là dạng tự lấy chính mình nghi ngờ người khác, Orm ơi Orm ngươi thật sự biến thành hậu nhân của Tào Tháo.

Sonthichai sư phụ của ngươi gặp ai cũng thích, nhưng không có tư tâm đem người ta nuốt vào bụng.

Ling tâm can của ngươi, nếu như bị ăn mất cũng là dạng tiểu háo sắc như ngươi giở trò."

Hai người đang nói đến thứ gì?"

Junji mới đi ra ngoài một lúc, như thế nào vừa quay lại liền nhìn thấy hai người họ bằng mặt không bằng lòng.

Vill tuy rằng có những lúc rất bốc đồng, nhưng chung quy vẫn là một người rất tốt, không sợ Orm chọn lầm thầy đi theo tà đạo."

Mình chỉ là dạy Orm một số bài học nhập môn""Phải đó mẹ, sư phụ thật sự khiến Orm muốn đi theo học hỏi"Hai người bọn họ thật có duyên làm sư đồ, ngay cả lật mặt cũng thật giống nhau nhanh đến như vậy.

Bất quá Junji cũng không có nghi ngờ gì, ba người cùng ngồi một bàn, không phân biệt chủ khách cùng nhau nhập tiệc.--------------Dạo gần đây thời tiết thật sự làm cho không ít người khó chịu, đối với chuyện sáng lất phất vài cơn mưa phùn, chiều những trận nắng to ví von thành chảo lửa đã không còn xa lạ.

Thân thể thích ứng không kịp, khó trách khỏi một vài trận cảm mạo đến thăm.Dọc hai bên đường, vài giọt sương vẫn còn bám trên từng tán cây ngọn cỏ.

Tiếng va chạm vừa rồi, phải chăng từ một đôi giày gót nhọn giẫm phải cành cây.

Đối với loại thời tiết này, rõ ràng không ai muốn ra ngoài đi dạo.Bất quá cũng không hẳn không thấy người đi lại, cứ một lúc lại thấy ba bốn chiếc xe nối đuôi nhau thêm phần náo nhiệt.

Một vài ghế đá lác đác những người hoạ sĩ, loại thời tiết này lại thích hợp với ngòi bút vẽ tranh.

Vài tiếng nhạc du dương phát ra từ một không gian không xa lắm, không biết từ những quán cà phê gần đó, hay những nhạc sĩ tự do vẫn thường hay tụ tập cùng nhau."

Mẹ, hôm nay sao lại gọi cho con trễ như vậy?"

- nơi ba mẹ nàng đang sinh sống, cùng với Bangkok ngày đêm trái ngược múi giờ."

Ling, mẹ chỉ định nhắc nhở con nên chú ý cách ăn mặc.

Thời tiết Bangkok khắc nghiệt như vậy, con lại rất hay bệnh vặt"Theo như cách nói chuyện được truyền đến, cho thấy người phụ nữ ở bên đầu dây cuộc gọi khá lo lắng cho nàng.

Lingling không phải xa gia đình chỉ mới một năm, tự lập đã lâu như vậy nhưng ba mẹ vẫn xem nàng như một đứa trẻ."

Ít tháng nữa thì con cũng đã 18 tuổi rồi, cũng không phải là con nít?"

- một nụ cười khẽ thoáng qua trên môi của nàng, nhưng lại rất nhanh tắt mất."

Con biết con sắp 18 tuổi thì tốt rồi, đừng quên con đã hứa với ba mẹ cái gì?"

Đây cũng chính là lý do vì sao vừa rồi nụ cười của nàng dường như tắt hẳn, chính là khi nhắc đến Lingling sắp bước vào cột mốc quan trọng này.

Thời hạn giao hẹn khi trước sẽ bắt đầu có hiệu lực, trong vòng 3 năm kể từ khi 18 tuổi, Lingling nhất định phải có thành tựu trong ngành nghề mình đã chọn.

Không phải chỉ đóng một vài bộ phim nhỏ lẻ, mà phải trở thành một đại minh tinh giống như vị gia sư mình đang theo học.

Nếu không sẽ rời khỏi Bangkok theo ba mẹ định cư nước ngoài, theo đuổi sự nghiệp kinh doanh như những gì vạch ra sẵn.Ba năm nói ngắn không ngắn, nói dài không dài.

Nàng không muốn dựa vào gia thế của gia đình để mua đạo diễn, cũng không muốn dựa vào sự thân thiết với Junji để làm vạch đích.

Nàng chỉ muốn là bản thân mình, giống như mọi người đều bắt đầu từ vạch xuất phát công tâm.Nhưng xem ra đối với một diễn viên không đem thị phi đánh đổi, liệu rằng có thể thành tựu chỉ ba năm?

Hiện tại nàng chỉ là một diễn viên tập sự, khó trách có một chút áp lực thời gian trĩu nặng trên vai."

Ling, con lại muốn trốn tránh mẹ?"

Lần đó để lại con gái duy nhất của mình ở lại Bangkok, cùng với thời hạn 3 năm cũng là một kết quả đấu tranh lẫn nhau.

Ba nàng luôn ủng hộ con gái theo đuổi đam mê, nhưng mẹ nàng chỉ có thể xem 3 năm đó là sự nhân nhượng cuối cùng."

Con cũng không còn ở tuổi chối bỏ trách nhiệm, con nhớ con đã nói những gì mà""Sinh nhật con, ba không về được nhưng mẹ sẽ về""Vâng ạ"Cuộc gọi kết thúc khi điện thoại trên tay nàng còn chưa ấm, mẹ dường như chưa từng nói chuyện với nàng quá 15 phút.

Vốn dĩ tâm trạng từ nhà hàng đến đây chỉ là giận hờn vu vơ, sau khi nghe xong một cuộc gọi càng trở nên mệt mỏi.Sinh nhật nàng mẹ mới chính thức trở về, nên việc dùng cớ ra sân bay đón mẹ hôm nay cũng chỉ là một lời nói dối.

Không vội quay trở về nhà trong loại thời tiết này, chậm rãi ngồi lại trên phiến ghế đá bên cạnh, nơi mà ngày thường tại con đường này không dễ dàng có chỗ.Nàng trước đây chưa từng nói dối, sao lúc nãy lại có thể giống như thật như vậy.

Chỉ biết khi đó không muốn ngồi lại, chỉ muốn tạm dùng một cái cớ để rời đi.

Áp lực 3 năm tạm thời cố tình quên lãng, nhưng đối với loại tình huống lúc nãy Orm bám lấy Vill, mặc dù biết rõ mình rất vô lý nhưng vẫn không sao hết giận.Về phía bên kia ở nhà hàng Vill, Orm vẫn đang dùng nước ngọt tiếp bia cùng sư phụ.

Không hay biết mình chọc giận tâm can đại bảo bối, vừa rồi vì mình mà cả 17 năm trong đời, nàng là lần đầu tiên nói dối.
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
8


Tuy rằng đối với loại chuyện Orm có mới nới cũ kia còn giận một chút, nhưng Lingling vẫn giữ đúng lời hứa cuối tuần đến chơi với năm cân muối.

Nhưng Tiểu Orm của chúng ta thật có số đào hoa, cuối tuần cũng không thiếu dạng nữ tử xinh đẹp đến chơi cùng mình."

A, Ling"Vill vốn dĩ đang dùng roi hướng về Orm, vừa nhìn thấy Lingling liền đem Orm đạp ra khỏi mắt.

Thật ra sự xuất hiện của Vill là điều mà Orm không biết, tự dưng người ta còn đang lựa đồ mặc cho đẹp lát có Dì Ling lại chơi, Sonthichai sư phụ lại nhấn chuông gõ cửa nói hôm nay cần phải rèn luyện cuối tuần không cho sao nhãng."

Chị Vill, có phải em đang phiền chị dạy Orm không?"

Có một chút mất tự nhiên khi giống như mình làm người thừa, ngay thời khắc hiện tại liền muốn quay đầu bỏ đi.

Tránh cho bản thân lại bị làm cho tức giận, xem ra cuối tuần cũng không cần đến nữa.

Ngươi cũng đâu phải không có người chơi cùng?"

A, không có.

Điều là người trong nhà , khách sáo làm gì"Sư phụ họ Sonthichai không cần biết chỉ mới gặp Lingling lần thứ hai, quả thật không khách sáo đem cổ tay của nàng kéo vào bên trong.

Lingling đối với nữ nhân không cấm kỵ, nhưng mà nàng vẫn đang bận suy nghĩ mình và Chị Vill từ lúc nào biến thành người nhà?"

Dì Ling ~~~"Tiểu hài tử giỏi nhất là làm nũng, loại tình huống chỉ có gọi một tiếng có thể làm người khác mềm nhũn là có thật.

Lingling lại không có biện pháp giận lâu hơn, đem năm cân muối đang lon ton chạy đến mình ôm lấy."

Có ngoan không đấy?"

- cũng một tuần rồi không có gặp Orm, đối với hai bên má phúng phính của bạn ấy liền muốn khi dễ một phen."

A, Dì Ling nhéo con nha"Tiểu Orm giả vờ đau một chút, Dì Ling nựng còn đâu có thô bạo bằng Sonthichai sư phụ.

Nhưng không nghĩ chỉ mới nhăn mặt ủy khuất, đã làm cho nàng hướng về mình cười ngây ngốc đem bên má vừa rồi hôn lấy.

Không biết tâm can của mình lại ôn nhu đến vậy, sau này nhất định triệt để tận dụng chiêu thức của tiểu hài tử thường xuyên."

Ê""Dạ?"

- Lingling bị tiếng gọi lớn tiếng vừa rồi làm hốt hoảng, Chị Vill sao đột nhiên sắc mặt có chú trở nên căng thẳng."

Ây da, Ling chị là đang gọi tên đồ đệ kia, làm em giật mình rồi ngại quá"Orm ai oán nhìn lấy cách mà dì Vill hướng về phía Ling làm như hiền lắm, vừa rồi khi nàng chưa đến, sư phụ này quả thật nhá roi người ta mấy lần làm sợ muốn ch.ết."

Thôi, chị dạy Orm tiếp tục học đi""Dì Ling, con không chịu, dì mới lại đã đi"Con sam nhỏ Orm đem chân của nàng bám lấy, bộ dạng này giống như tiểu vô lại trong phim cầm chân thiếu nữ.

Rốt cuộc Lingling phải đem giỏ trái cây để trước mặt Orm, ý muốn nói nàng chỉ là vào bếp làm một ít trái cây cho họ.Lingling tuần nào cũng đến, có những lúc Junji không có ở nhà giống hôm nay, nàng cũng hay xuống bếp nấu cho Orm thứ gì đó.

Người làm chẳng những không cảm thấy không tự nhiên, còn hết mực hướng dẫn cho Lingling làm một số món mà nàng còn chưa biết."

Ngươi có biết một khi ngươi làm đồ đệ của ta, thì phải đem bộ dạng ẻo lả vừa rồi của ngươi trút bỏ hay không?"

Vill đối với dạng tiểu mặt dày làm nũng như Orm, thật sự là muốn nôn đến ch.ết, cũng không tránh khỏi tư tâm vừa rồi Lingling ôn nhu với năm cân muối mà bực bội.

Nàng lại đối với mình hết sức lạnh lùng đi, Vill ta khí thế ngự tỷ như vậy, lý nào lại thua nhóc tì miệng toàn mùi sữa đây."

Người ta dù gì cũng là tiểu hài tử, người ta có quyền làm nũng" - Orm rõ ràng không phục, Sonthichai sư phụ rõ ràng đang giận cá chém thớt nha."

Không cần biết, ngày hôm nay ngươi bắt đầu phải cứng rắn lên cho ta"Mặc kệ Sonthichai sư phụ không nói lý lẽ kia bắt mình tập nhiều hơn, nhưng Orm cũng xem đó là một hình thức để mình chăm chỉ một chút.

Nhất định phải trở thành một người mạnh mẽ, còn phải là trong thời gian sớm nhất.----------------Junji hôm nay bận cả ngày ở trường, cả một buổi sáng chỉ có Vill và Lingling là ở bên cạnh Orm.

Trong lòng tiểu đồ đệ luôn hy vọng Sonthichai sư phụ biết điều về sớm, để cho Dì Ling cùng với mình tiện bề tâm sự.Nhưng ngược lại người cáo lui trước lại chính là Lingling, buổi chiều nàng còn phải tập kịch cùng mọi người không thể ở chơi lâu hơn."

Dì Ling đi tập kịch vui vẻ" - Tiểu Orm phân biệt phải trái vô cùng tốt, sẽ không tùy hứng làm ảnh hưởng đến công việc của dì Ling."

Phải rồi, chủ nhật tuần sau Orm có muốn xem dì Ling biểu diễn không?"

"Con muốn, con làm sao mới có vé ạ?"

Nói đến đây Orm ánh mắt đột nhiên giảo hoạt, sao lại nhất thời quên mất mẹ Junji là gia sư của lớp đó chứ.

Chẳng những xin được vé, đột nhập vô phòng thay đồ luôn còn được a ~."

Tức là, hahaha..."

- Vill ở bên bên vò đầu bức tóc, nét mặt còn đỏ hơn tiết gà hướng về phía Lingling ý muốn nói mình cũng muốn đi."

Sonthichai sư phụ, tiểu đồ đề hôm đó sẽ chiếu cố cho người một vé" Tiểu Orm nhìn thấy Vill như vậy hảo sinh lòng tội nghiệp, dù gì mình không xin dùm thì Sonthichai sư phụ đây cũng sẽ mặt dày đi xin mẹ thôi.

Đi nhiều một chút cũng tốt, có thể cổ vũ cho Dì Ling sôi động hơn mấy tiết mục khác luôn."

Vậy hôm đó Orm với chị Vill đến nhé""Tất nhiên rồi"Dĩ nhiên nàng chỉ cho rằng mời họ đến góp vui, đồng thời nhận xét một cách thẳng thắn cho mình.

Nhưng tiểu thiên sứ Lingling không hề biết, loại ánh mắt bọn họ nhìn lấy nàng như lang như sói."

Khoan đã nghe Junji nói con cũng có tiết mục, không định mời dì sao?"

- Lingling đem giày của mình mang vào, đột nhiên nhớ đến chuyện hôm qua Junji có nói với mình."

Người ta bị đóng vai tiểu hoà thượng, không muốn dì Ling nhìn thấy người ta trong bộ dạng không có sợi tóc đâu"Thật ra Orm cũng muốn mời dì Ling đến, nhưng mà lại sợ nàng trong những ngày cuối năm sẽ vì di chuyển tới lui mà mệt mỏi.

Vì thế mới không muốn làm cho nàng vất vả..."

Ling không đến thì ta cũng quay lại clip của ngươi, còn không dễ dàng đưa cho em ấy xem""Ủa hình như con đâu có mời sư phụ?"

Kiếp trước mắc nợ nhau sao?

Đã không ưa nhau còn cố tình làm sư đồ, lại còn đi đến đâu liền đi theo đó.

Tiểu Orm đột nhiên nghĩ, liệu có chọn nhầm sư phụ hay không đây?"

Ta cần phải đi theo để dạy ngươi, tránh cho ngươi làm mất mặt môn phái của ta"Mặc dù Orm rất muốn nói người ta chỉ cần tập niệm kinh, cũng không có đánh nhau đi theo dạy võ làm gì.

Nhưng lại nhìn thấy ánh mắt cầu hoà của dì Ling, mới không thèm gây nhau với Sonthichai sư phụ."

Hôm đó là ngày nào?"

"Tức là chỉ sau dì Ling một tuần, đúng lúc vào hôm chủ nhật""Chủ nhật?"

- nét mặt của Lingling có chút đắn đo, nhưng lại rất nhanh trở lại bình thường, có điều là Orm vô tình nhìn thấy được."

Nếu như dì Ling bận cũng không sao?

Con sẽ nhờ sư phụ quay lại mà, ha sư phụ" - Tiểu Orm sợ Lingling khó xử, đành phải nắm lấy vạt áo của Vill lắc lắc."

Đúng đúng, Ling, em bận thì không cần đến, dù gì nó cũng diễn dở òm cho coi" - Vill nghe nói dạo gần đây Trường điện ảnh rất bận, có vẻ Lingling đã đặc lịch hết rồi cũng nên."

Phải đó dì Ling" - Thề có sư phụ không biết nể mặt đệ tử thật uất ức, nhưng mà cũng phải trước mặt nàng cười tươi rói."

Hôm đó dì Ling sẽ đến, Orm tập tốt nhé""Ơ, dạ..."

Lingling nán lại chỉ mười phút liền đi khỏi, còn là đích thân Vill đón taxi cho nàng.

Rõ ràng Orm rất muốn theo ra ngoài, nhưng sư phụ lại nói ngoài đường xe cộ không.

Có điều rất nhanh Sonthichai sư phụ đã vào nhà, không có nán ở bên ngoài nói chuyện tiếp với dì Ling."

Ngươi nhìn cái gì?

Dì Ling của ngươi rất an toàn lên xe rồi.

Ngươi lo mà tập kịch gì đó đi, coi chừng lên diễn dở quá làm mất mặt mẹ của ngươi lắm a""Người ta biết rồi"----------------"Đến sớm vậy?"

Junji bận rộn với tập kịch bản của trường từ sáng đến giờ, mới vừa ra đến căn tin đã nhìn thấy Lingling một mình thơ thẩn."

Có chị Vill ở nhà với Orm rồi, em muốn đến sớm một chút thôi"Mặc dù đang cùng Junji ngồi chung một bàn nói chuyện, nhưng ánh mắt của Lingling cứ một chút lại nhìn tấm lịch treo tường."

Con nhóc có mời em đến buổi biểu diễn chưa?

Hôm trước chị hỏi nó, nó còn nói chưa biết ngày chính thức""À, chính là chủ nhật tuần sau đó chị, em cũng đã hứa với Orm sẽ đến"Nhìn thấy ánh mắt của Lingling cứ nhìn lấy tờ lịch tháng đó, kèm theo chất giọng có một chút buồn phiền, giờ phút này chân chính nhớ lại vào ngày đó Lingling rốt cuộc có sự kiện gì."

Chẳng phải hôm đó là..."

"Không sao đâu chị, dù sao em cũng đã hứa với Orm rồi" - Nàng cũng đã hứa với Orm rồi, bởi vì rất oán hận người thất hứa, lại càng khiến bản thân mình tôn trọng lời hứa hơn."

Ling...

" - Có lẽ điều gì mà Lingling đã quyết, Junji cho rằng cũng không thay đổi được.

Vì thế chỉ có thể buông tiếng thở dài, đặt tay lên mu bàn tay của nàng an ủi.
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
9


"Cho mình xin qua một chút nào"Bên ngoài hội trường náo nhiệt cách mấy, cũng không bằng với việc ở bên trong "sân khấu".

Tuy rằng đã chuẩn bị rất kỹ, cũng khó tránh khỏi việc gần đến tiết mục của mình mà bấn loạn."

Ling cậu xem, áo của mình vì sao lại bị rách một đoạn thế này?"

Ferny ủy khuất đem một phần áo của mình giơ cao, rõ ràng đã kiểm tra rất kỹ vào hôm qua, đến hiện tại không biết vì sao lại xảy ra nông nổi.

Chiếc váy này chính là cũng đã chọn lựa rất nhiều từ phục trang, bây giờ hẳn chọn lại sẽ mất rất nhiều thời gian, bên ngoài chỉ còn hai tiết mục nữa thôi là đến phần của họ." ...

""Ling?"

- Ferny không nhìn thấy Lingling nhìn mình, ngược lại còn giống như đang tập trung quan sát khuôn viên ở bên ngoài khung cửa sổ."

Sao hả?"

Nàng nhất thời bị gọi lớn tiếng có phần giật mình nhìn lại, tình trạng đang nhìn thấy chính là đôi mắt của Ferny đang hướng về mình thật đăm đăm."

Cậu có phải không khoẻ hay không?"

"Không có, chỉ là mình nhìn thấy người vừa đi ngang qua có phần quen mắt thôi"Nhất thời Ferny đưa tay đặt lên trán của nàng, đây chính là cách khá phổ biến khi người ta dùng để kiểm tra thân nhiệt.

Nhận thấy không có điểm bất thường, mới đem Lingling hướng về phòng phục trang cùng mình chọn một bộ váy khác."

Sao vẫn còn nhiều ghế trống thế nhỉ?"

- Lingling vừa giúp nàng ấy chọn đồ, lại cứ một lúc len lén nhìn xem hoàn cảnh bên ngoài."

Là mời ai đến sao?"

- có vẻ như ngoại trừ bạn bè thân thiết, Lingling chắc chắn đã mời người khác cũng nhân tiện đến xem."

Phải đó"Đôi mắt của Ferny cũng đủ biết nàng ta suy diễn lung tung, nhất thời Lingling cũng có một chút muốn chọc ghẹo mà nháy mắt tràn đầy tinh nghịch.

Nhiều người quá đi mất, đúng là không nhìn thấy được Orm và chị Vill rốt cuộc đã đến hay chưa?------------------Junji muốn đưa Orm đi trước, nhưng năm cân muối lại cứ nằng nặc muốn đi chung với Sonthichai sư phụ.

Vì thế nàng ấy chỉ có thể lái xe đến trường một mình, để lại Orm chờ Vill qua đi chung cho có bạn.Dĩ nhiên không để cho sư phụ đi một mình rồi, phải là Vill đi đâu cũng phải có Orm theo sát, nhất quyết không để lọt ra khỏi tầm quan sát của mình.Vill được nhất chính là không biết trễ hẹn, đến nhà của Junji cũng nhìn thấy Orm đợi sẵn ở đó.

Không hẹn lại đồng loạt nhìn đến nhau mà hoảng hốt, không thể tưởng tượng ra được thứ trang phục cả hai đang diện vào."

Võ học của ngươi vô dụng cũng có thể vì tuổi tác của ngươi châm chế được, nhưng mắt thẩm mỹ của ngươi lại khiến Junji của ta mất mặt"Thật sự đã không có muốn lên tiếng nói, tránh để người ta hiểu lầm mình lớn ăn hiếp nhỏ.

Nhưng chính là nhìn qua nhìn lại, cũng không thể nhìn sao cho vừa mắt bộ trang phục Orm diện vào người.Không biết nhặt được ở đâu bộ quần áo khỉ con trùm từ đầu đến đuôi, lại còn chân thật đến nổi làm luôn cả phần mông đỏ chót, cũng đâu có phải là muốn đi sở thú."

Gì chứ?

Người ta còn nhỏ""Đem ngươi đi chung xe quả thật mất mặt""Sonthichai sư phụ bộ quần áo cũng đẹp lắm, sư phụ là đang công tác kiếm thêm ở đoàn lân sư rồng nào vậy?"

Orm con mắt hiện tại hình thành nên cọng chỉ, hướng về phía Vill sư phụ nhìn đến không chớp mắt.Người ta bất quá ăn vận cute là thế, còn Sonthichai sư phụ đây thì đúng tính chất diêm dúa đi."

Ngươi..."

Còn cho rằng sẽ lại cãi nhau long trời lở đất, nhưng lời vừa định thốt ra liền có thể đem nén lại vào trong.Bởi vì hiện tại đồng hồ treo tường báo trễ, nếu còn không nhanh lên nhất định sẽ khiến Ling xinh đẹp có ấn tượng xấu với mình."

Ngươi ra ghế sau ngồi, nhìn ngươi mất công người ta tưởng ta có con mọn"Lúc trên xe cũng lời qua tiếng lại vài câu mới chịu yên, còn tưởng đâu đến đó sẽ làm lỡ mất tiết mục của Lingling.

Nhưng xem ra cũng không đến nổi tệ, vẫn còn một tiết mục nữa mới chính thức trình làng."

Có ai không vào phụ một tay với"Vill nắm tay Orm đi vào hội trường, lại nghe thấy tiếng nói quen thuộc phát ra đúng lúc từ một căn phòng bên cạnh.

Junji cần tìm người vào hậu trường giúp Lingling, vừa đi ra đã nhìn thấy Vill đi ngang tiện tay kéo vào."

Vill, giúp mình vào phụ mọi người.

Đến lượt mình lên nhận xét phần thi của thí sinh rồi, Orm con phải theo dì Vill không được đi lung tung""Dạ ~"Cơ hội hiếm có như vậy dĩ nhiên không thể bỏ lỡ, năm cân muối cùng với Sonthichai sư phụ như thể gắn động cơ vào chân.

Nhanh chóng chạy vào bên trong tìm kiếm Lingling, trong đây nhiều như vậy cũng không biết là nàng đang ở đâu nữa."

Hai người vô đây làm gì?

Có thấy bảng thông báo không phận sự miễn vào không?

"Chất giọng vừa rồi rõ ràng lớn tiếng, Ferny nhìn qua một lượt một lớn một nhỏ ăn vận dị hợm hết nhìn chỗ này đến nơi khác mà bực mình a."

Dì Ferny, con là Orm nè""Phải ha, mẹ của con vừa lên phát biểu mất rồi"Ferny đối với Tiểu Orm hết mực yêu thương nga, có lẻ bởi vì bộ quần áo khỉ con lông lá đầy mình làm Ferny nhất thời nhận không ra."

Con biết, mẹ kêu con cùng với Sonthichai sư phụ vào giúp một tay""Xin chào, chị là Vill Sonthichai, cứ gọi là chị Vill cho thân mật "Ferny đối với bộ quần áo của Vill còn tưởng của đoàn kịch, kèm với kiểu chào chìa tay nhưng không nhìn mặt cũng chỉ gật đầu cho qua.

Nhanh chóng đi thay bộ quần áo của mình, Lingling vào trước Ferny nhưng sao đến giờ vẫn không nhìn thấy nàng bước ra ngoài."

Ferny, cậu có ngoài đó không?

Giúp mình kéo khoá với"Âm thanh phát ra từ căn phòng khe khẽ, đúng lúc không chỉ có Ferny nghe được.

Vill cùng với năm cân muối như sắp nhảy chân sáo muốn vào, Ferny không kịp ngăn cản đã nhìn thấy bọn họ chạy đến bên phòng Lingling đang mắc kẹt."

Ngươi đứng chưa tới đùi Ling nữa, kéo cái gì mà kéo"Sonthichai sư phụ túm lấy một góc áo của Orm ném qua một bên, thân thủ của năm cân muối lại vô cùng tốt nhanh chóng đuổi theo.

Đem bộ quần áo múa lân kia làm lợi thế, trực tiếp không nể tình đạp lên góc quần tỏ ra vô cùng không cố ý.Bởi vì tốc lực tiến đến Lingling nhanh như vậy, lại bị phanh bất chợt khiến bản thân ngã vào bàn trang điểm.

Đem son phấn Ferny mang đến lần lượt vỡ vụn dưới chân, vẫn không biết được tên ch.ết tiệt nào chơi xấu mình, vì Orm dĩ nhiên đã biệt tâm biệt tích."

Lập tức ra ngoài cho tôi, đồ phá hoại"Đối với thiếu nữ họ Nopjira thì bồ bịch không quan trọng, son phấn mới quan trọng.

Nhìn thấy tên kia đem tất cả biến thành bãi phế thải, đã không cần biết chị Vill kia là nhân vật kinh khủng như thế nào trên chiến trường.

Một chút cũng không kiêng nể, đem hộp phấn duy nhất còn sót lại hướng về phía kia ném lấy.Sau sự kiện đó rốt cuộc Vill vẫn thầm cảm ơn ba mẹ của mình, khi sinh mình ra mũi đã đẹp đến như vậy nên không cần sửa.

Nếu không hôm nay nhất định sẽ bị Ferny ném cho lòi sụn chứ chẳng chơi."

Ferny, cậu đâu rồi?

" - Lingling nghe bên ngoài ồn ào, nhưng không biết có đánh nhau, vô cùng thắc mắc sao Ferny còn chưa đến giúp mình kéo áo, bên ngoài đã thông báo đến tiết mục của lớp họ rồi.---------------Đem theo một chiếc mũi có phần sưng đỏ ra bên ngoài gấp gáp, bất quá cũng chỉ muốn đem Orm vào hội trường tìm chỗ.

Nhìn thấy Sonthichai sư phụ bị như vậy, tiểu đồ đệ có vài phần hối hận.

Nhưng tự thâm tâm vẫn đánh giá cao Khả di, nội công thâm hậu."

A, sư phụ là dì Ling kìa, hú hú hú"Khỉ con đội lốt người, à phải là hài tử mặc quần áo khỉ liên tục hú hét một góc hội trường.

Đem phần đuôi dài từ phía sau xoay tròn như chong chóng, Vill phải kiềm chế ghê lắm mới không đem " tên lông lá " kia quẳng ra khỏi ghế."

Ngươi làm như vậy Ling sẽ bị phân tâm, im lặng một chút đi""Dạ..."

Quả thật vừa rồi ai cũng quay qua nhìn bọn họ, Orm vì thế cảm thấy không nên làm phân tâm dì Ling.

Lại không biết sở dĩ Vill không muốn chú ý đến phía mình, vì chiếc mũi của chị ấy ngày càng sưng to quá cỡ.Tiết mục diễn ra hơn mười phút, Orm đều chống tay lên hai bên mặt từ từ hưởng thụ.

Vill chịu trách nhiệm quay hình lại, còn là cố tình quay chỉ một mình Lingling, chỉ cần vô tình lia qua Ferny đều quay sang chỗ khác."

Orm ngồi xích qua một chút, có người vào rồi"Vill nhắc nhở năm cân muối có người đến, thoáng thấy gương mặt của người này lại có phần quen mắt, nhưng nhất thời vẫn là không sao nhớ được.Lúc đầu Orm đối với người kia không có quan tâm, một mực hướng về phía Lingling đang trình diễn.

Nhưng anh chàng này lại mang theo bên mình một bó hoa thật lớn, tương tự như Vill hướng điện thoại về phía Lingling quay lại.Ở hội trường nhiều người như vậy, cũng không ít người quay nàng.

Số nam nhân ôm hoa đợi sẵn cũng không thiếu, nhưng đối với người đang ngồi cạnh mình quả thật có phần chướng mắt.Vài phút sau đó điện thoại người này báo tin nhắn, bất quá đành phải tạm dừng video trả lời vội vã.

Sẽ không có gì đáng nói, nếu Orm không vô tình nhìn vào điện thoại của anh chàng này.

Hình ảnh hiện lên sau khi anh ta thoát ra đoạn tin nhắn đó, màn hình hiện rõ một đôi tình nhân hạnh phúc.

Cô gái đó cùng với người ở trên sân khấu kia, nếu chẳng phải chị em song sinh thì chỉ là một thể.

Nhưng dì Ling, bất quá lại chính là con một.
 
Back
Top Bottom