Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Lingorm] Chị Là Tình Nhân Của Em

[Lingorm] Chị Là Tình Nhân Của Em
80


"Hahaha...

Tôi biết hai người không sợ, nhưng cũng sẽ có lúc hai người sợ."

Pong Nawat lấy ra máy quay phim, mở lên, nhìn dáng vẻ chật vật của hai nữ nhân bên trong màn ảnh, tâm tình đặc biệt hả hê.Lingling và Orm thấy máy quay trong tay Pong Nawat không khỏi phát run, nhưng không có biểu hiện ra vẻ khủng hoảng.

Orm đứng không vững, dựa vào lay động trên thân thể khẽ kiễng chân chạm vào cái giá làm rớt chiếc lọ, trên mặt là dáng vẻ cậy mạnh khiến Pong Nawat không có hoài nghi, để cho Pong Nawat cảm thấy nàng vì sự kiêu ngạo của mình miễn cưỡng đứng dậy không cho phép mình ngã xuống."

Orm Kornnaphat, vợ tốt của tôi, em vẫn quật cường như vậy."

Pong Nawat thấy thân thể Orm lung lay nhưng vẫn như cũ không ngã, quả thật Orm vẫn luôn quật cường giống khi xưa, không thèm chú ý đến hành động của Orm.

Pong Nawat nâng máy quay trong tay hướng về Lingling âm hiểm cười nói:"Lingling, cô thấy vật này quen không?"

Lingling biết ý đồ của Orm, lúc này cũng muốn dẫn dắt sự chú ý của Pong Nawat lên người mình, lạnh lùng hừ một tiếng."

Nawat tiên sinh không phải là muốn ghi lại dáng vẻ chật vật của tôi, sau đó phát ra ngoài hủy hoại thanh danh của tôi chứ?

Hoặc là tạo thêm một chút kích thích áp chế tôi rời khỏi Orm hay là giao Kwong thị ra đây?"

Thời điểm Pong Nawat lấy ra máy quay, trong lòng Lingling đã sáng tỏ ý đồ Pong Nawat, cô từng nắm trong tay không ít video mà Pong Nawat không muốn người biết uy hiếp Pong Nawat ly hôn, bây giờ Pong Nawat cũng muốn dùng chiêu này buộc cô đi vào khuôn phép."

Lingling, tôi biết cô rất thông minh, so với Orm còn thông minh hơn, tôi rất yêu thích sự thông minh của cô.

Cô phải biết, vốn là ba người chúng ta có thể tốt đẹp, vốn là ba người chúng ta có thể hoà thuận sống cùng nhau, nhưng cô một mực không biết cân nhắc.

Tôi có cái gì không tốt?

Lúc đầu không phải cô đối với tôi có hảo cảm sao?

Còn đáp ứng cùng tôi diễn trò, nhưng đảo mắt một cái cô liền cám dỗ vợ tôi.

Lingling, cô đoạt vợ tôi, phá hoại sự nghiệp của tôi, bây giờ tôi ở ABA thành trò cười.

Vợ tôi chạy theo một nữ nhân, lại là người tôi thích, cô có thấy buồn cười không.

Chứ tôi thấy thật buồn cười!

Buồn cười đến đáng trách!

Lingling, cô biết bây giờ tôi hận cô bao nhiêu không?

Vốn dĩ cuộc sống của tôi có bao nhiêu người ước ao mà không có, nhưng lúc cô xuất hiện, cô phá vỡ cuộc sống của tôi, phá hủy sự nghiệp của tôi!"

Pong Nawat nói, từng bước áp sát Lingling, nghiến răng nghiễn lợi, thật hận không thể đem Lingling lột sống."

Haha, Nawat tiên sinh, hình như anh đã quên sự xuất hiện của tôi là anh tự tìm đến."

Lingling cười lạnh.

Sở dĩ cô xuất hiện trong cuộc sống Orm và Pong Nawat, còn không phải do Pong Nawat tự mình tìm cô?

Thành ra bây giờ lại là cô sai.

Ngoại trừ buồn cười Lingling không còn tâm tình nào khác.Pong Nawat chỉ trích cô câu dẫn Orm cô không phủ nhận, vốn là cô câu dẫn Orm, cô dám làm sẽ dám chịu.

Có điều nghe Pong Nawat nói lời vô liêm sỉ, nói ba người có thể hoà thuận sống cùng nhau liền thấy buồn nôn.

Cho tới bây giờ Pong Nawat còn muốn hưởng tề nhân chi phúc?

Hơn nữa, sự nghiệp của Pong Nawat mắc mớ gì tới cô?

Công việc tốt trước đây của Pong Nawat là do hắn từ chức?

Muốn tới Kim thị, nếu như không phải bị lợi ích trong đó cám dỗ, bị người khác lợi dụng, cuối cùng mới rơi vào cảnh trắng tay?

Tại sao lại đổ lên đầu cô rồi?

Có điều Lingling cũng không muốn tranh luận những thứ này, Pong Nawat ngoại trừ đem trách nhiệm thoái thác cho người khác cái gì cũng không biết, cô cần chi phải tranh luận với hắn những thứ đó?

Không phải lãng phí sức lực sao?Lingling nhìn thoáng qua Orm càng ngày càng tiếp cận được cái giá, sau đó thuận lợi dựa vào bên cạnh cái giá, dùng thân thể che khuất mấy chiếc lọ kia, tay bị trói phía sau đã cầm được một chiếc lọ, nhưng phải đập vỡ thế nào còn là một vấn đề.

Lingling biết Orm cũng nghĩ đến vấn đề này.Lingling tiếp tục gây chú ý tới Pong Nawat, nói:"Hơn nữa, tôi nghĩ Nawat tiên sinh anh nhất định nghĩ sai rồi, tôi khi nào có hảo cảm với anh.

Tôi có hảo cảm vẫn là Orm chứ không phải anh, xin anh đừng tưởng bở như vậy.

Anh có gì không tốt?

Anh tốt hay không mắc mớ gì tới tôi nhỉ?

Anh cũng không nhìn vào gương xem, dáng vẻ như anh cũng xứng để Lingling tôi ưu ái sao?

Thế gia công tử so với anh không biết tốt hơn bao lần, thật không biết tại sao anh có thể biến thái tự kỷ đến vậy?

Lingling Kwong tôi là ai?

Đường đường là tổng tài Kwong thị, Kwong gia đại tiểu thư, đối với anh có hảo cảm sao?

Nực cười..."

Lingling cố ý khiến Pong Nawat tức giận.Quả nhiên, Pong Nawat vừa nghe xong lập tức nổi cơn thịnh nộ, nguyên lai trong mắt Lingling hắn không đáng gì, lời này làm hắn tức giận vô cùng.Pong Nawat dùng một tay nắm cằm Lingling hung hãn nói:"Đối với tôi không có hảo cảm sao, tôi không xứng với cô sao?

Chờ chút nữa lúc tôi cho cô sung sướng, cô sẽ biết tôi xứng hay không xứng.

Thật ra tôi vẫn luôn tò mò hai nữ nhân như cô bình thường sẽ làm thế nào."

"Buông cô ấy ra!"

Thanh âm lạnh lùng của Orm vang lên phía sau Pong Nawat.Pong Nawat lúc này mới quay đầu lại chú ý tới Orm, nhìn thấy Orm dựa vào ngăn tủ bên cạnh thở hổn hển đỡ lấy thân thể chính mình, dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn hắn.

Pong Nawat không thèm để ý tới."

Thế nào?

Đau lòng à?

Đã sớm nói với em muốn em cùng Lingling trở thành chị em tốt, kết quả hai người một lần lại một lần không nghe.

Nhưng bây giờ cũng không muộn, vợ tốt, tôi vẫn sẽ cho em làm vợ lớn, sẽ không bên trọng bên khinh đâu.

Nên em yên tâm đi."

"Nằm mơ!"

Orm cắn răng trừng mắt Pong Nawat."

Có phải tôi nằm mơ hay không rất nhanh em sẽ biết.

Vợ, tôi yêu em như vậy, em sao cam lòng ly hôn với tôi.

Nếu như không phải Lingling chụp ảnh tôi, dùng nó ép tôi, bây giờ em vẫn còn là vợ tôi.

Đương nhiên bây giờ em cũng vẫn là vợ tôi, tôi sẽ thương em như lúc ban đầu.

Có điều tôi muốn cho Lingling biết cái gì là ăn miếng trả miếng.

Vợ, tôi đã lâu không chạm vào em, thân thể em nhớ tôi lắm đúng không?

Tôi thành thật nói cho em biết, tôi rất nhớ em, rất rất muốn thân thể em.

Haha...Em nói xem, hai người các em đều là vật tốt, ai sẽ lên trước tiên?"

Pong Nawat chăm chú nhìn Orm, lại quay đầu nhìn xem Lingling đang gắng gượng ngồi dậy, nụ cười hả hê trên mặt đặc biệt trầm bổng.Pong Nawat xoay người đi về phía Orm, Orm bắt đầu sợ hãi, không ngừng lui sát về phía giá dựa, kết quả "bang bang" vài tiếng, Orm kinh hô kêu lên "A!" sau đó mất thăng bằng cả người mang theo cái giá cùng nhau ngã.

Đồ vật trên giá cũng bị vỡ nát, mà đống tro bụi kia toàn bộ rơi lên người Orm, nhất thời Orm vô cùng chật vật."

Orm!"

Lingling kinh hô một tiếng, vội vã lăn mấy vòng tới bên cạnh Orm.

Nhìn thấy trên người Orm chỉ là tro bụi rớt xuống mới yên lòng.

Lingling gắng sức dùng thân thể mình che phía trước Orm, căm tức nhìn Pong Nawat, không cho Pong Nawat tới gần nửa bước."

Chậc chậc, thật là thâm tình nha, một đôi uyên ương số khổ."

Pong Nawat cười nhìn Orm chật vật còn có Lingling che chở Orm, sau đó xoay ngươi đem máy quay trên tay thả xuống cái ghế lúc nãy hắn ngồi, điều chỉnh tốt góc quay.Pong Nawat xoay trở lại cười hả hê nhìn các nàng.

Pong Nawat cảm thấy nên chậm rãi dằn vặt các nàng mới thú vị, vì thế hắn cũng không vội vàng áp sát, mà thản nhiên cười nhìn các nàng.

Hắn thích nhìn thấy dáng vẻ thấp thỏm lo âu của Lingling cùng Orm.

Hắn chờ đợi ngày này đã lâu lắm rồi.Lingling không chút yếu thế đối diện Pong Nawat, cảm giác được sợi dây trên tay nới lỏng, biết Orm đã giúp cô cắt đứt dây thừng, nhưng cô vẫn đặt tay ở phía sau, không lộ ra bất cứ dấu vết gì.

Lingling di chuyển về phía Orm, đem chân xê dịch đến tay Orm, một bộ dáng vẻ nỗ lực bảo vệ Orm.

Chỉ cần tay chân cô được cởi trói cô sẽ không sợ Pong Nawat.Orm đương nhiên biết dụng ý của Lingling, tuy rằng tay nàng đã bị thủy tinh cắt trúng, nhưng nàng nhịn đau tiếp tục cầm mảnh vỡ kia vừa nãy lộn xộn mà lấy được tiếp tục cắt dây thừng giúp Lingling.

Nhìn Pong Nawat bắt đầu từng bước áp sát hai người.

Cường độ trên tay Orm tăng lên, rất nhanh dây thừng trên chân Lingling cũng được nới lỏng.

Orm vẫn không dám khinh thường, tuy rằng tay nàng đã máu thịt lẫn lộn nhưng mà cũng không nhớ đến đau đớn."

Tôi nghĩ hay là ba người chúng ta cùng nhau đi."

Pong Nawat đi tới trước mặt Lingling, ngồi xổm xuống, dùng tay nâng lên cằm Lingling, Lingling che chở Orm đến vậy khiến hắn cảm thấy phi thường không vui.

Hắn không tin ái tình giữa hai nữ nhân, tình yêu giữa hắn và Orm cũng không thể lưu giữ Orm, vậy Lingling và Orm thì có tình yêu gì?Lingling để mặc Pong Nawat nắm cằm cô, trong mắt không có một chút gợn sóng nhìn Pong Nawat, đột nhiên khóe miệng giương lên, trong mắt nhất thời nổi lên sóng to gió lớn.Pong Nawat nhìn biến hóa trong mắt Lingling nhất thời cảm thấy không ổn, nhưng hắn còn chưa kịp phản ứng Lingling đã nhanh chóng đánh một quyền lên cằm của hắn.

Pong Nawat lảo đảo mấy cái, vốn là đang ngồi xổm lập tức ngã lên mặt đất, hắn không dám tin Lingling cởi dây trói từ lúc nào?

Chưa để hắn bò dậy, Lingling lại đạp thêm một cước lên người hắn, liên tục hai lần ăn đau có chút không chịu nổi, hắn vẫn cố gắng bò dậy.

Nhưng mà không để hắn bò lên, Lingling lại dùng chân quét tới, hắn cứ như vậy liên tiếp chịu mấy đã hung hăng từ Lingling.Đau, lục phủ ngũ tạng đều đau, Pong Nawat đau đến nằm trên mặt đất không ngồi dậy nổi, hắn kinh hoảng nhìn Lingling trợn mắt, bỗng dưng cảm thấy mạng của hắn hôm nay xong rồi.

Cơ mà hắn không cam lòng!

Rõ ràng Lingling đã rơi vào tay hắn, dĩ nhiên lại để Lingling mở được dây thừng.

Hiện tại ngay cả sức lực bò dậy đều không có, hắn căn bản không đánh lại Lingling.Lingling nhìn thấy Pong Nawat nằm trên mặt đất không cách nào nhúc nhích, biết nguy cơ đã giải trừ, cô liền xoay người đến xem Orm.

Thời điểm Orm giúp cô cởi dây trói, nhìn thấy máu thịt mơ hồ trên tay Orm, trong lòng vô cùng đau đớn.

Sau khi cởi dây trói cho Orm, Lingling cẩn thận từng li từng tí nắm tay Orm che chở, nhìn Pong Nawat một cái, sau đó tiến lên đá thêm một cước, xé xuống mảng lớn y phục trên người Pong Nawat băng bó giúp Orm."

Đau không?"

Biết rõ là đau Lingling vẫn muốn hỏi.

Thật ra trong lòng cô so với Orm còn đau hơn.Orm lắc lắc đầu, cũng còn may hết thảy không có uổng phí, bởi vì bị Lingling đột kích, hai ba lần liền đánh ngã Pong Nawat.

Vết thương trên tay không tính là gì, chỉ cần nàng và Lingling bình an là tốt rồi.Chỉ là nàng không nghĩ tới Pong Nawat sẽ biến thành bộ dáng này.Pong Nawat cũng nhìn thấy vết thương trên tay Orm, nhìn qua phương hướng lúc nãy Orm ngồi thấy thủy tinh vỡ cùng vết máu, cuối cùng hiểu được Lingling làm sao cởi ra dây thừng.

Nguyên lai tất cả cử động vừa nãy của hai người bọn họ, đều để cho thần không biết quỷ không hay đập vỡ bình thủy tinh cắt đứt dây thừng.

Có điều, hiện tại biết được cũng đã muộn.
 
[Lingorm] Chị Là Tình Nhân Của Em
81


"P'Ling, hắn tính sao bây giờ?

Chúng ta làm sao rời khỏi đây?"

Orm nhìn Pong Nawat thống khổ nằm trên mặt đất, nội tâm vẫn có chút không đành lòng, tuy rằng Pong Nawat nhiều lần làm ra hành vi khiến người khinh thường, nhưng nàng không phải người vô tình.

Mặc kệ ai đúng ai sai, không quản nguyên nhân mọi chuyện là gì, chung quy không muốn truy cứu cái gì nữa.

Giữa người và người liên lụy quá nhiều, truy cứu tiếp cũng không xong."

Giao cho cảnh sát đi, để cảnh sát xử lý."

Orm đề nghị."

Mặc dù chị rất muốn phế bỏ hắn, nhưng sẽ nghe lời em, đem hắn giao cho cảnh sát, động thủ phế hắn sẽ làm bẩn tay chị."

Lingling thật muốn gi.ết người, thế nhưng cô cũng biết người giết không được, hiện tại hành vi của Pong Nawat đã gây nên tội, hơn nữa chính hắn ghi lại hành vi phạm tội của hắn.

Lingling đi tới cầm lên máy quay nhìn xem, xác thật đầy đủ chứng cớ khởi tố Pong Nawat.

Đem những thứ này giao cho cảnh sát, ngục giam trong cục cảnh sát thỏa mãn chứa chấp hắn."

A!"

Orm kêu một tiếng sợ hãi, sau đó cảm giác thân thể mất đi trọng tâm, thẳng tắp ngã cuống, tiếp đó cổ của nàng bị một đôi tay dùng sức bóp lấy.

Orm cố gắng giãy dụng nhưng không được, hô hấp càng lúc càng khó khăn, sắp không tìm được không khí hô hấp.

Lần đầu tiên nàng nhận thấy được cái ch.ết gần kề.Lúc nãy nàng đứng bên cạnh Pong Nawat, không nghĩ tới Pong Nawat vẫn còn khí lực nắm chân nàng kéo ngã, sau đó còn nhào tới trên người nàng bóp cổ nàng.

Trong mắt Pong Nawat tràn ngập tơ máu phẫn nộ, Orm biết hắn thật sự muốn giết nàng, trong mắt Pong Nawat đã không còn lý trí, chỉ có đằng đằng sát khí.Lingling kinh ngạc nghe tiếng Orm hét lên, nhìn về phía Orm, lại phát hiện Pong Nawat đang bóp cổ Orm, trong lòng cả kinh lập tức phản ứng trở lại, vứt xuống máy quay trong tay vọt tới bên người Pong Nawat, hung hăng một cước phỏng đoán đá cho Pong Nawat văng ra, nhưng mà Pong Nawat tuy rằng chịu đá vẫn là liều ch.ết b.óp c.ổ Orm không tha, cùng Orm lăn sang một bên.

Dường như muốn cùng Orm ch.ết chung một chỗ.Lingling thấy dùng chân không thể đẩy ra Pong Nawat, hung hăng đá hắn mấy cái Pong Nawat cũng không buông tay, lại thấy Orm bị siết sắp tắt thở, Lingling dùng toàn lực đẩy hai tay Pong Nawat ra, tuy không thể rút ra hoàn toàn chung quy vẫn có thể cho Orm hít thở một chút.Orm bị Pong Nawat bóp đến thần trí sắp tan rã, nàng dùng chân giẫm đạp giãy dụa, lúc Lingling kéo tay Pong Nawat ra được một chút nàng tìm về một tia ý thức, sau đó chân nàng tùy tiện giãy dụa chạm phải bụng Pong Nawat, Orm theo bản năng dùng lực đạp một cái, nói thì chậm xảy ra rất nhanh, Lingling cũng dùng đầu hung ác đập vào đầu Pong Nawat, Pong Nawat bị hai người tấn công cùng lúc, bị cả hai dùng lực đẩy ra, lăn một vòng ngã lên một đống tạp vật, "A" một tiếng liền bất tỉnh nhân sự.Sau khi đem Pong Nawat đá văng ra rốt cuộc Orm cũng có thể hô hấp, nàng lớn sức hít thở, trải qua một lần sinh tử nàng kinh hãi không thôi.

Ngã gục vào lồng ngực Lingling, nàng cho rằng nàng thật sẽ ch.ết, loại cảm giác nghẹt thở kia thật sự rất đáng sợ, có thể lại bổ nhào vào lồng ngực Lingling, lúc này Orm chỉ muốn làm ổ trong ngực Lingling, để cho Lingling bảo vệ nàng.

Thời khắc này, nàng chân chính cảm nhận được quý giá của sinh mệnh.Lingling bởi vì dùng sức cụng đầu với Pong Nawat nên hơi choáng váng, thế nhưng sau khi Orm lấy được tự do, trong nháy mắt cô liền quên chuyện trước đó, gắt gao ôm lấy Orm.

Lúc nãy cô vô cùng sốt ruột, cô tuyệt không ngờ rằng Pong Nawat lại còn sức lực lớn như vậy, mặc dù cô còn chút khí lực, nhưng nếu muốn sống ch.ết cùng Pong Nawat so ra vẫn là nhỏ bé, nếu như không phải cô đánh trọng thương Pong Nawat trước, sợ rằng hai người cũng đẩy không ra Pong Nawat.

Cô cỡ nào sợ hãi nàng cứu không được Orm, ôm Orm còn đang phát run Lingling vô cùng tự trách và đau lòng, chính cô đã nói sẽ cố gắng bảo hộ Orm, vậy mà vẫn để cho Orm gặp phải kinh sợ."

P'Ling..."

Orm vô lực lên tiếng trong lồng ngực Lingling, nàng thật sự sợ.

Đôi mắt đỏ như máu của Pong Nawat nhìn chằm chằm nàng, Pong Nawat bóp cổ nàng khiến nàng hít thở không thông, Pong Nawat muốn nàng ch.ết, mùi ch.ết chóc cách nàng gần như vậy, một chân của nàng đã bước vào quỷ môn quan."

Không sao rồi, không sao rồi, chị ở đây... chị ở đây..."

Orm run lẩy bẩy trong lòng khiến Lingling cảm thấy đau lòng, cô chưa từng gặp qua Orm như vậy?

Cô cảm giác được Orm sợ hãi, cô không biết phải an ủi thế nào, chỉ có thể gắt gao ôm Orm vào lòng, dùng cái ôm của chính mình cho Orm cảm giác an toàn.Lingling cứ như vậy ở một chỗ ôm lấy Orm, lúc nãy cô nhìn thoáng qua Pong Nawat nằm trên đống tạp vật bất tỉnh nhân sự, không biết là ch.ết hay sống, nếu như ch.ết rồi cũng tốt, nếu như không ch.ết phỏng chừng bây giờ cũng không thể làm gì.

Cô an tâm ôm Orm, qua một lúc lâu Orm mới dần dần bình tĩnh lại, hô hấp cũng vững vàng, Lingling biết, Orm từ hoảng loạn đã bình tĩnh lại.Quả nhiên, Orm rời khỏi ôm ấp của Lingling, trong lòng vẫn còn sợ hãi nhìn về phía Pong Nawat, sau đó nói với Lingling:"P'Ling, hắn... có phải đã ch.ết rồi không?"

Pong Nawat không nhúc nhích, nhắm chặt hai mắt, Orm hoài nghi Pong Nawat ch.ết rồi, nàng... có phải đã giết người?

Vừa nghĩ tới đó, Orm cả người run rẩy, nháy mắt liền mềm nhũn xuống.Mọi cử động của Orm đều ở trong mắt Lingling, cô ngăn lại Orm ôm vào trong ngực, cô biết ý nghĩ lúc này của Orm, nếu như thật giết người cũng là do các nàng tự vệ, cô không lo lắng."

Vẫn chưa ch.ết, chỉ là bất tỉnh, chị qua nhìn một chút."

Lingling vỗ lưng Orm an ủi.Lingling muốn buông Orm ra đi đến nhìn xem, nhưng mà Orm gắt gao ôm cô.

Lingling biết trong lòng Orm vẫn còn sợ hãi, lúc nãy cô nhất thời bất cẩn để cho Pong Nawat phản công.

Cô sẽ không thế nữa, mắt cô thời khắc chú ý động tĩnh quanh thân, cô sẽ không để cho Orm lại bị thương tổn."

Không có chuyện gì, chị qua nhìn một chút thôi."

Lingling buông ra Orm, ở trên trán Orm hôn một chút, giúp đỡ Orm đứng lên.

Lingling muốn đi xác nhận một chút Pong Nawat ch.ết sống, liền một mình đi thăm dò.Orm sợ hãi đứng lên, còn thỉnh thoảng lùi về sau một hai bước, nàng bây giờ không dám tới gần Pong Nawat, nàng thật sợ Pong Nawat.

Một đòn vừa nãy của Pong Nawat thật sự nằm ngoài dự liệu của nàng.Lingling chậm rãi cảnh giác tới gần Pong Nawat, thật ra cô cũng sợ Pong Nawat bỗng dưng mở mắt nhào tới.

Từ từ tới gần, Pong Nawat không có phản ứng gì, Lingling để tay trước mũi Pong Nawat, vẫn còn cảm nhận được chút ít hô hấp vô lực.

Lingling thở phào nhẹ nhõm, chỉ là hôn mê mà thôi.

Lingling kiểm tra toàn thân Pong Nawat một chút, không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, là một cành cây khô đâm vào người hắn.

Có lẽ cành cây ăn quả nông hộ chặt bỏ, mặt trên có một chút vết máu.

Lingling cảm thấy chính do cành cây to bằng hai ngón tay này làm Pong Nawat hôn mê."

Sao... thế nào rồi."

Orm khiếp nhược từ xa hỏi.

Nàng một bước cũng không dám tiến lên.

Sợ, thật sự sợ hãi, từ nhỏ tới lớn nàng chưa từng sợ hãi như vậy.

Giờ này còn có thể đứng ở đây nói chuyện, đã là nàng nỗ lực biểu hiện ra sự kiên cường.

Nếu như không có Lingling ở đây, giờ khác này chắc nàng đã bị hù ch.ết."

Còn có chút hô hấp, chưa ch.ết, bị cành cây tổn thương từ phía sau, có vẻ như... có vẻ như bạo cúc."

Lingling nuốt một ngụm nước bọt nói ra.Nghe được Pong Nawat không có ch.ết, tâm Orm thả lỏng, thế nhưng nghe hết câu nói sau đó của Lingling không khỏi đồ mồ hôi, chuyện này...

Orm kinh ngạc nhìn Lingling còn đứng bên người Pong Nawat, sau đó không có động tĩnh nhìn Pong Nawat, nàng còn chưa dám tưởng tượng ra từ ngữ sau đó của Lingling.Phía sau Pong Nawat bị cành cây làm bị thương cũng quá đúng chỗ, Lingling cảm khái, sau đó tìm kiếm di động từ trên người Pong Nawat, di động hai cô sớm bị Pong Nawat ném đi.

Cô cũng đoán mò trên người Pong Nawat có thể có di động mà thôi, không nghĩ tới thật là có.

Mặc dù màn hình di động nứt nát nhưng miễn cưỡng còn nhìn ra được một chút tín hiệu yếu ớt, hơn nữa phím bấm còn có thể sử dụng.Lingling thử gọi cho Suparat đội trưởng, cuộc gọi được kết nối.

Điều này làm cho Lingling mừng rỡ như điên.

Cô không biết bây giờ cả hai đang ở đâu, phỏng chừng cách địa phương hai nàng tản bộ không xa, đại khái báo vị trí rồi đem mọi chuyện đại thể nói qua.

Để Suparat đội trưởng cấp tốc phái người tìm đến đây.Lingling nhìn thấy Pong Nawat bị vậy đã chấn động kinh ngạc không thôi, ôm Orm ở tại chỗ đó.

Cô cảm thấy vẫn nên ở đây chờ người tốt hơn, bên ngoài rừng núi hoang vắng, không biết Pong Nawat bắt cả hai đi bao xa.

Nếu như xông loạn ra ngoài có thể sẽ bị lạc đường.

Mặc dù tay Orm cần phải trị liệu gấp nhưng mà Pong Nawat còn chưa ch.ết.

Cô rất muốn đem Pong Nawat quăng ra ngoài cho chó hoang ăn, ngẫm lại vẫn là quên đi, chẳng mấy chốc sẽ có người đến."

P'Ling, em cho rằng em sắp ch.ết."

Kỳ thật chờ đợi là một chuyện rất dằn vặt, đặc biệt sau một phen kinh hãi.

Nhưng mà Lingling ở đây, Orm cũng không còn sợ hãi như lúc đầu, bây giờ nàng tựa vào ngực Lingling, mặc dù vẫn còn chút kinh sợ nhưng cũng thực an tâm.

Vết thương trên tay Orm đã cầm máu nên cũng không quá nghiêm trọng.

Orm đã quên mất đau."

Xin lỗi, tại chị không cố gắng bảo vệ em, từ lúc em ở cùng chị liên tục bị tổn thương, N'Orm, thật sự xin lỗi.

Chị vẫn luôn nói phải bảo vệ em, vậy mà..."

Lingling tự trách, lần đầu tiên Orm là vì cứu cô mà đầu bị thương.

Bây giờ Orm vẫn vì cứu cô tay lại bị thương.

Lingling cẩn thận từng chút nâng lên hai tay Orm, tất cả đều là lỗi của cô, nếu như không phải cô bất cẩn chuyện ngày hôm nay sẽ không có phát sinh."

Cái này không thể trách chị, đừng nói xin lỗi với em.

Chị không hề có lỗi với em, chị phải bảo vệ em, lẽ nào em không thể bảo vệ chị sao?

Hai nữ nhân chúng ta đừng nói ai bảo vệ ai, chúng ta phải bảo vệ cho nhau.

Mặc dù bị thương nhưng mà thật sự không đau, em chỉ sợ đôi tay này bị phế bỏ, chị không cần em nữa."

Orm tựa vào lòng Lingling ung dung nói."

Làm sao có thể?

Mặc kệ em thế nào, mặc kệ đôi tay này ra sao, chị cũng không thể không cần em."

Nghe xong Orm Lingling gấp gáp nói, cho dù Orm không có đôi tay, cô cũng sẽ không không cần Orm, Orm không có đôi tay, cô vẫn còn đôi tay, coi như cô là đôi tay của Orm.
 
[Lingorm] Chị Là Tình Nhân Của Em
82


"Đến đây, ngoan, há miệng ra..."

Lingling như dỗ con nít ăn cơm, kêu Orm há miệng ăn cơm.

Cô bây giờ toàn quyền phụ trách làm tay cho Orm.

Hai tay Orm đều bị thương, bị băng bó cử động không tiện, Lingling liền chăm sóc Orm, chuyện gì cũng không cho Orm làm.Orm bất đắc dĩ nhìn Lingling, há miệng ra để Lingling đút cơm cho nàng.

Mặc dù hai tay nàng bị băng bó nhưng cũng không phải không thể cử động, càng không phải tàn phế, Lingling lại sống ch.ết không cho nàng cử động.

Giống như chuyện ăn uống, Lingling càng tự mình đưa bát đưa nước, xem nàng giống như đứa con nít không chịu ăn cơm mà chăm sóc.

Nàng nàng nàng...

Nàng ba mươi mấy tuổi, còn bị người ta xem là con nít để chăm sóc, đừng như vậy mà.

Nói đi cũng phải nói lại, Lingling vô cùng tỉ mỉ chu đáo săn sóc, trong lòng nàng cũng đặc biệt ấm áp."

P'Ling, thật ra em có thể tự mình làm mà."

Orm nuốt xuống cơm trong miệng nói với Lingling."

Không muốn, lúc hai tay em còn chưa thể tự do cử động, hai tay của chị chính là hai tay của em, không cho ý kiến, không cho miễn cưỡng, em phải ngoan ngoãn."

Lingling bá đạo không đồng ý.

Orm là bảo bối cô luyến tiếc, Orm mất một sợi tóc cô cũng đau lòng, huống chi hiện tại hai tay đều bị băng bó, cử động không chút nào thuận tiện, cô đương nhiên phải làm hai tay Orm."

Bác sĩ cũng nói không có gì đáng lo, qua hai ngày sẽ tốt, đừng lo mà.

Bây giờ đã không sao rồi, chuyện trong công ty còn rất nhiều, chị không cần mỗi giờ mỗi khắc đều giúp đỡ em, em có thể tự chăm sóc tốt bản thân."

Orm nhấc tay bị băng bó lên vỗ mặt Lingling.Lingling thân thiết với nàng như vậy, từ khi trở về một tấc không rời nàng, nàng biết trong lòng Lingling thật sự sợ hãi, sợ hãi nàng lại chịu một chút thương tổn nào.Lingling còn có chuyện công ty phải làm, tuy rằng âm mưu bên trong công ty đã loại trừ nhưng mà toàn bộ Kwong thị còn cần Lingling chống đỡ, nàng không muốn Lingling vì nàng mà phạm sai lầm: Bỏ mặc Kwong thị.

Hơn nữa nàng ở trong đại trạch Kwong gia, cũng không có đi đâu, Kwong gia có người hầu, còn có ông bà nội, Lingling hoàn toàn có thể yên tâm đi làm.

Lingling đối với nàng ngàn lần vạn lần không yên lòng, dường như nàng không xuất hiện trong tầm mắt Lingling, Lingling liền bất an như thế.Thật ra Orm cũng biết sở dĩ Lingling như vậy là khẩn trương, bởi vì cô vẫn luôn tự trách, tự trách cô không bảo hộ tốt mình.

Orm vỗ về mặt Lingling, trong lòng ấm áp cũng thật đau.

Nàng không biết mình có bao nhiêu may mắn mới gặp được một người đem nàng ấp trong lòng bàn tay, đau xót nàng, thương yêu nàng."

Công ty một hai ngày không tới cũng không sao, nếu có chuyện người bên dưới sẽ điện thoại xin chỉ thị của chị, không cần đến công ty.

Hơn nữa chị tốn nhiều tiền như vậy mời bọn họ về để giúp chị làm việc, nếu chị không ở đó mà làm không được, chị cho bọn họ ở lại làm gì.

Chị nghĩ phải ở đây bảo hộ em, em muốn làm gì chị sẽ làm giúp em, muốn giây phút đều nhìn thấy em, để em bình an ở trong lòng của chị."

Lingling hạnh phúc nói ra.Lingling buông xuống bát cơm trong tay, đem tay Orm nhẹ nhàng đặt lên mặt của cô, tuy là cách băng vải nhưng có thể cảm nhận được nhiệt độ từ lòng bàn tay của Orm.

Thật ra Orm không biết, chăm sóc người mình thích là một chuyện hạnh phúc dường nào, cô thích vì Orm làm mọi chuyện, cô thích Orm hưởng thụ sự phục vụ của nàng.Lingling biết tay Orm đã không còn đáng lo, chỉ là cô muốn mọi thời khắc đều hầu bên người Orm, bởi vì cô biết trong lòng Orm sợ hãi.

Mặc dù Orm sẽ không biểu hiện ra nhưng lúc ngủ Orm luôn luôn giãy dụa.

Cô chỉ muốn hầu bên người Orm, cho Orm một chút cảm giác an toàn, cô không nỡ lòng bỏ mặc Orm đối diện với những hoảng sợ kia.

Mặc kệ trong lòng Orm thế nào, cô đều quyết tâm bồi tiếp Orm.Lingling rất muốn gi.ết Pong Nawat, nhưng cô biết cô giết không được, Pong Nawat bị thương nằm trong bệnh viện, mọi chuyện để cho cảnh sát tiếp nhận, cô biết cảnh sát sẽ cho cả hai một cái công đạo, sẽ không bỏ qua Pong Nawat.

Sau này Pong Nawat cũng không thể nào tiếp tục tổn thương Orm.

Pong Nawat là một bóng ma trong lòng Orm, Lingling không biết phải dùng cách gì đánh nát bóng ma kia, vì vậy chỉ có thể ở cạnh Orm, mỗi giờ mỗi khắc cạnh bên Orm."

Ngốc.

Nói như chị không bằng làm cho em tàn phế, như vậy em sẽ mãi mãi không cần tự mình động thủ, cái gì cũng để chị giúp em làm.

Nhưng nếu như em tàn phế, khẳng định chị sẽ ném em qua một bên bỏ mặc."

Orm sẳn giọng.

Lingling đem nàng sủng tới lên trời, bây giờ nàng đã quen Lingling sủng, ỷ lại sủng ái của Lingling.

Nếu như sau này không được Lingling sủng, nàng biết phải sống thế nào."

Vậy sao được?

Sao có khả năng phế bỏ em?

Đừng suy nghĩ lung tung.

Chỉ là tay bị thương mà thôi.

Cho dù em không tàn phế, coi như tay em sẽ khỏe lên, chị cũng muốn giúp em làm mọi chuyện, giúp em ăn cơm, giúp em tắm rửa, giúp em..."

Lingling còn chưa nói hết liền ôm Orm vào lòng, ở trên mặt Orm hôn một cái, mười phần ý vị đùa giỡn.

Orm chỉ bị thương hai tay, những nơi khác đều không bị gì, cô có thể lợi dụng hai tay Orm đang bị thương mà ở trên người Orm giở trò, ngược lại hai tay Orm không thể ngăn cản cô."

Chị, hồ đồ, chỗ này là phòng khách, chị không sợ làm trò cười cho người khác à."

Khuôn mặt Orm nháy mắt đỏ bừng, người hầu đứng ở cửa không nhịn được đang cười hai người bọn họ, Lingling không biết tém lại còn giở trò.

Thực sự là... xấu hổ muốn ch.ết!

Orm giơ hai tay muốn đánh Lingling, nhưng vừa mới giơ lên liền bị hai tay Lingling bắt lại.Lingling bảo vệ hai tay Orm, chỉ lo Orm không cẩn thận làm đau."

Thân ái, em phải nên hạ thủ lưu tình nha, làm đau chính mình thì sao.

Bọn họ muốn cười cứ để họ cười, ngược lại cũng không phải lần đầu tiên cười, quen thuộc là tốt rồi ha.

Hơn nữa chúng ta ân ái, bọn họ đố kỵ còn không được, ngoan, đừng làm mình bị đau, chị sẽ đau lòng."

Lingling dụ dỗ Orm, thấy Orm muốn 'đi đường quyền' đánh cô lại dọa sợ cô, nếu như Orm bị đau thì làm sao bây giờ?

Cô không nỡ để Orm chịu đau nữa phần, vì vậy phải dụ dỗ thật tốt."

Chị!

Không biết xấu hổ!"

Orm đúng là không dám ra tay đánh Lingling, có điều nàng tức không nhịn được, kết quả là hung hăng cắn một cái giữa cổ Lingling, vũ khí của nữ nhân không phải chỉ có hai tay hai chân mà thôi."

Ssh, đau..."

Mặc dù nhìn qua là Orm hung hăng cắn cô một cái, nhưng mà kỳ thật cắn không mạnh, Lingling vẫn phối hợp hô đau một tiếng."

Vợ, sao da mặt em càng ngày lại càng mỏng thế?

Nhìn đỏ đến mức không nhận ra, thật giống quả táo hồng, khiến người ta không nhịn được muốn cắn một cái."

Lingling nói, cũng tiến lên hôn một cái trên mặt Orm.Cô nhận thấy da mặt Orm càng ngày càng mỏng.

Lingling sủng nịch nàng càng thêm trắng trợn không kiêng dè, bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu đều có thể "đùa giỡn" nàng một phen.

Orm cảm thấy Lingling càng ngày càng tà ác.

Trước đây nàng chỉ biết Lingling tà mị sẽ rất câu người, hiện tại cảm thấy công phu đùa giỡn người càng thêm trác việt."

Chị..."

Orm còn chưa nói ra lời, môi liền bị Lingling chặn lại, Lingling đúng thật là không coi ai ra gì cùng nàng thân mật, nàng xấu hổ sắp ch.ết rồi.

Nhưng nàng cũng chống đỡ không được dịu dàng của Lingling, rất nhanh liền rơi vào cạm bẫy ôn nhu này, cùng Lingling hôn đến khí thế ngất trời quên mất bây giờ đang ở đâu."

Khụ khụ..."

Giữa lúc hai người hôn đến sắp ngã, sau lưng bỗng dưng truyền đến tiếng ho khan của một phụ nữ.

Lingling biết vậy nên không vui, Orm cấp tốc rời khỏi Lingling.

Lúc này ai lại dám quấy rầy hai nàng thân mật?

Coi như là ông bà nội nhìn thấy cũng chỉ mở một con nhắm một con mắt làm bộ lướt ngang qua, tuyệt đối sẽ không quấy rầy hai nàng.

Thanh âm này, có vẻ không phải của ông nội hay bà nội, cũng không phải của mấy người giúp việc kia.Trong lòng Lingling hồi hộp, thanh âm này...

Lingling gấp gáp quay đầu lại nhìn sang, đúng như dự đoán, thanh âm này, ngoại trừ mẹ của cô còn có thể là ai?

Hơn nữa, không chỉ có mẹ của cô, ba của cô cũng đứng ở phía sau.Á..."

Ba mẹ, hai người về rồi."

Lingling đỡ Orm đứng lên.

Mặc dù là ba mẹ cô, thế nhưng Lingling vẫn không tình nguyện khi bị quấy rầy, không vui bĩu môi kêu một tiếng.

Lúc nào không trở về, một mực chọn thời điểm cô cùng Orm hôn đến thiên hôn địa ám lại trở về.Orm vừa nghe xưng hô của Lingling đối với người tới trong lòng cả kinh, lúc này bẽ mặt bao nhiêu.

Lần đầu tiên nhìn thấy cha mẹ chồng lại là bộ dạng này.

Trời ơi, ai cho nàng mượn cây đao, chém ch.ết nàng đi, chuyện mất thể diện như vậy tại sao lại rơi trúng nàng thế cơ chứ?

Orm rên rỉ trong lòng.Orm không dám quang minh chính đại đánh giá cha mẹ chồng, cúi đầu, thẹn thùng trên mặt đã lan tới cổ.Có điều nàng dùng dư quang đánh giá ba mẹ Lingling.

Thời điểm dư quang quét qua người mẹ chồng không khỏi nghẹt thở.

Đẹp quá, từ trước tới nay nàng chưa từng gặp qua nữ nhân nào đẹp như thế.

Nàng không biết phải hình dung vẻ đẹp mẹ chồng làm sao, không giống Lingling yêu nghiệt, không tươi xinh như Freen, đoan trang tao nhã khiến người ta cảm thấy có chút phiêu diêu, nàng không tin bây giờ còn có một người khiến người ta cảm thấy giống như tiên nữ từ trời hạ xuống, mẹ chồng hoàn toàn không có dáng vẻ hơn năm mươi tuổi, nhiều nhất chỉ là ba mươi tuổi.Lần đầu tiên, Orm bị vẻ đẹp của mẹ chồng làm cho chấn động.
 
[Lingorm] Chị Là Tình Nhân Của Em
83


Orm sững sờ nhìn mẹ chồng, chẳng trách sao sẽ có con gái yêu nghiệt như Lingling và Freen, nàng tin tưởng cho dù là nam nhân hay nữ nhân, đều không thể chống. lại mị lực của mẹ Lingling.

Orm quên mất nói chuyện, quên tất cả xung quanh, sâu sắc rơi vào trong chấn động.Lingling thấy Orm chăm chú quan sát mẹ cô liền đen mặt!"

Mẹ già, mẹ định câu dẫn vợ của con đúng không?

Đem cái dáng vẻ không màng khói lửa nhân gian của mẹ thu hồi lại!

Muốn câu dẫn thì câu dẫn chồng của mẹ đi, đừng để ý vợ con, bằng không đừng trách con không khách khí với mẹ!"

Lingling căm tức nhìn mẹ cô.Mẹ cô bây giờ bày ra dáng dấp tiên nhân không màng khói bụi trần gian, không phải định câu dẫn Orm thì là cái gì?

Phẩm hạnh của mẹ cô rõ ràng nhất!

Sắp tới sẽ cho Orm một cái "hạ mã uy"*.

Xem đi, Orm kiên định như vậy cũng bị bề ngoài mẹ cô mê hoặc.(*áp đảo tinh thần, ra oai phủ đầu.)Nghe thấy tiếng Lingling, Orm mới phản ứng lại, vô cùng lúng túng cúi đầu, quá mất mặt, nàng sao lại bị sắc đẹp của mẹ Lingling hấp dẫn cơ chứ?

Đó là mẹ của Lingling nha!

Orm lặng lẽ nhìn Lingling một chút thấy Lingling mặt mày tối sầm trừng mắt La mẹ. nghe lời Lingling nói, lẽ nào nguyên bản của mẹ Lingling không phải bộ dạng này?Orm không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía mẹ chồng, chỉ thấy mẹ chồng cùng Lingling mắt to trừng mắt nhỏ, nói:"Ai nha, mẹ biết sai rồi được không?

Ling đáng yêu của mẹ, đừng nóng giận, đều do mẹ không tốt.

Có điều, con có thể hay không lúc gọi mẹ là "mẹ" đem chữ "già" xóa bỏ đi?

Gọi là mẹ nghe mới tốt..."

Mẹ Lingling nói xong, nhún vai một cái, lập tức đem khí tức không dính khói bụi nhân gian phân tán đi, thay vào đó là dáng vẻ yêu mị hài hước.Orm không khỏi hít vào ngụm khí lạnh, mẹ chồng như vậy càng thu hút người, quả thực là yêu cơ họa quốc ương dân.

Trời ơi là trời, nhà này toàn là người nào nha!

Trời cao sao cho phép có một gia đình như vậy tồn tại?

Âm thanh mẹ chồng cùng với dáng vẻ lấy lòng Lingling, để cho Orm xem thấy cảm nhận được xương chính mình đều mềm nhũn.

Orm không khỏi rùng mình một cái.

Bây giờ nàng thực muốn chạy trốn.

Mặc dù đã được nhìn thấy Lingling yêu nghiệt, Freen mị hoặc, thế nhưng bây giờ nhìn thấy mẹ chồng, Orm mới biết nguyên lai Lingling và Freen chỉ kế thừa một nửa yêu nghiệt mị hoặc của mẹ chồng."

Mẹ cho rằng mẹ còn rất trẻ à?"

Lingling không tiếc cho mẹ một cái liếc mắt.

Mẹ cô vẫn yêu đỏm dáng làm đẹp, rõ ràng sắp sửa sáu mươi mà còn một bộ dáng vẻ họa quốc ương dân!

Nơi nơi câu dẫn người, người ngoài căn bản không nhìn ra tuổi tác thật, cũng chỉ có ba cô mới chịu được cỗ yêu mị kinh khủng kia.Nghe xong Lingling nói, mẹ cô bày ra dáng vẻ thật ủy khuất, tội nghiệp nhìn chằm chằm Lingling, còn thỉnh thoảng liếc sang Orm một vài cái.

Thật giống như Lingling bắt nạt nàng.Lingling đúng là chịu không nổi dáng vẻ oan ức của mẹ cô, mỗi lần cô nói chuyện đả kích mẹ cô vài câu, mẹ cô liền bày ra dáng vẻ oan ức điềm đạm đáng yêu, dù cho người có nhẫn tâm cũng không nỡ lòng nào lại đi đả kích.

Lingling tiếp tục liếc xéo La mẹ, sau đó nói:"Sao mẹ lại đột nhiên trở về, không phải ở bên ngoài phong lưu khoái hoạt sao?"

"Nghe nói mẹ có con dâu, mẹ về nhìn một chút không được sao?

Tuy mẹ rất không muốn thừa nhận mẹ làm mẹ chồng, nhưng mà vẫn không thể không về xem một chút.

Hai chữ mẹ chồng, nghe già rất nhiều luôn..."

Con gái mình liên tiếp khinh thường mình, thật sự đáng thương, rất đáng thương, trong lòng mẹ Lingling một trận nối tiếp một trận đau thương.Mẹ Lingling dùng ánh mắt ai oán đánh giá Orm, phảng phất như đang nói, tại vì cô đến tôi mới bị đẩy lên chức "mẹ chồng", cái xưng hô này nghe thật già.Orm nhìn thấy ánh mắt ai oán của mẹ Lingling, âm thầm vì chính mình lau mồ hôi, đây là người nào, có thể không cần dùng ánh mắt ai oán như vậy nhìn nàng không, áp lực thật là lớn.Orm gắng gượng kéo lên khóe miệng hướng mẹ Lingling cùng ba Lingling lên tiếng:"Bác gái, bác trai."

"Cái gì mà bác trai bác gái, gọi là ba mẹ."

Lingling nghe xưng hô của Orm với ba mẹ mình cảm thấy thật xa cách, Orm đã là vợ cô, ai không biết ai không rõ, còn gọi là "bác trai bác gái" nữa, cũng đã gọi ông bà cô như vậy, gọi ba mẹ cũng không kém.

Kêu như vậy nghe mới êm tai."

Hừ!"

Không đợi Orm phản ứng, ba Lingling đột nhiên lên tiếng hừ lạnh.

Làm cho Lingling và Orm đều không hiểu ra sao.

Mẹ cô nheo mắt lại nhìn về phía ba cô, mà Lingling cũng nheo mắt lại nhìn ông, ba cô bị vợ và con gái nhìn đến không thoải mái, rất muốn êm dịu lại, nhưng mà gương mặt vẫn cứng nhắc."

Ông Kwong, hình như ông có ý kiến phải không?"

Thanh âm Lingling có ý vị khác khiến người ta nghe tới có cảm giác sởn cả tóc gáy.

Lingling không gọi ba Kwong là ba, mà gọi là ông Kwong, người Kwong gia đều biết đây là có ý gì.

Mà mẹ cô cũng dùng ánh mắt nghi vấn như thế nhìn ba cô."

Tôi...

Hừ!"

Ba Kwong muốn nói cái gì đó, nhưng mà lại không biết nói gì, chỉ có thể hừ tiếp một tiếng!"

Ông hừ cái gì mà hừ, chẳng lẽ ông thật có ý kiến muốn biểu đạt?

Đến đây, nói cho tôi nghe một chút, Ling, còn có con... con dâu, con tới làm chứng, nếu như ông Kwong nói không ra nguyên cớ hừ, gia pháp hầu hạ!"

Mẹ Kwong khí thế xâm lấn nhìn ba Kwong, một bộ dáng vẻ nếu ông nói không được nguyên cớ tôi liền xử đẹp ông.Orm ở một bên nghe bọn họ đối thoại, mồ hôi lạnh liên tục chảy ra, vẻ mặt khó hiểu, ai có thể nói cho nàng biết đến cùng xảy ra chuyện gì?

Tại sao Lingling và mẹ chồng gọi ba Lingling là ông Kwong?

Lẽ nào vị này không phải ba Lingling?

Không đúng nha, vừa nãy Lingling cũng kêu một tiếng ba, hơn nữa Lingling kế thừa bề ngoài yêu dã của mẹ cô, cũng có mấy phần dung mạo của ba cô.

Orm lúc này mới quan sát tỉ mỉ ba Kwong, ông xem như là một nam nhân trung niên rất nho nhã, một đại thúc rất anh tuấn, Orm thầm than, gen cả nhà này thật sự tốt không nói nên lời."

Tôi...

Tôi chỉ có con gái, không có con trai, ở đâu có con dâu?

Không phải là hoang đường sao?"

Ba Kwong hoảng loạn xả ra một lý do, dường như lý do này không sai, có điều sau khi nói xong sức lực ba Kwong như bị rút đi, khiếp nhượt liếc nhìn mẹ Kwong cùng Lingling.Orm nghe xong lời này, tâm bỗng dưng rớt vào vực sâu, có thể ba Lingling không chấp nhận nàng.

Orm không khỏi níu cánh tay Lingling, nàng cho rằng ông bà nội Lingling đã chấp nhận nàng, lời nói vừa rồi của mẹ cô cũng đã chấp nhận nàng, Kwong gia hẳn là sẽ không có người phản đối.

Thế nhưng không nghĩ tới ba cô lại nói lời này, trong lòng Orm không khỏi thấp thỏm lo âu.Lingling và mẹ đều không lên tiếng, chỉ lạnh lùng nhìn ba.

Ước chừng qua mấy giây sai, Lingling với mẹ cùng nhau lên tiếng:"Nói lý do chân chính!"

Lingling không tin hai tiếng hừ hừ kia của ba là do cô cưới về nhà một con dâu, nếu như ba là người thế tục như thế sẽ không phải là ba của Lingling.

Vì lẽ đó Lingling và mẹ nhất trí kết luận lý do này củq ba là hoàn toàn xả loạn.

Nhưng mà Lingling cũng biết câu nói này của ba cô tổn thương tới Orm.

Người tổn thương Orm quyết không khoan dung!

Cho dù người đó là bất kỳ ai!"

Lẽ nào... không được, tôi nói đâu có sai đâu?

Tôi... tôi, vốn là không có con trai... lấy đâu ra con dâu."

Ba Kwong khiếp nhược cắn răng nói.

Hắn không thèm đếm xỉa, ngược lại sẽ ch.ết sống bám lấy lý do này, nam tử hán đại trượng phu, hắn dù sao cũng sẽ không nói ra lý do chân chính."

Ông Kwong, hình như da ông dày lên có đúng hay không?

Có đem lý do chân chính nói ra hay không?"

Mẹ chồng cười nhìn ba chồng.Nụ cười kia của mẹ Lingling có thể coi là nghiêng nước nghiêng thành, khiến ba Lingling cả người đều run, hắn hiểu rõ phía sau nụ cười của vợ hắn là đại biểu cho cái gì.Sau khi ba Lingling đắn đo lựa chọn liền đầu hàng, nhu nhược nói lên:"Tôi...tôi nói, nguyên bản cái nhà này ngoại trừ ba mẹ ra, chính là hai người chúng ta, nhưng mà sau khi sinh ra Ling liền đoạt đi một nửa sủng ái từ bà, sau đó Freen ra đời, nửa kia cũng bị đoạt đi.

Tôi chỉ có thể đem bà rời khỏi Kwong gia mới có thể một mình giữ lấy bà, hi vọng lớn nhất trong đời tôi chính là đem Ling với Freen gả ra ngoài, khi đó bà mới thuộc về một mình tôi.

Ai biết được, Ling vậy mà lại cưới về một người vợ, chuyện này không phải tìm thêm một người về tranh sủng của bà sao?

Sau này tôi ở nhà này còn có địa vị gì?"

Ba Kwong nói xong, nuốt một ngụm nước bọt.

Vừa nãy từ ánh mắt mẹ Kwong có thể nhìn ra được bà yêu thích Orm, hắn có cảm giác hắn ở cái nhà này càng ngày càng không có địa vị, đều do nữ nhân làm chủ.Ha, Orm phỉ nhổ trong lòng, thật xúc động, vị ba chồng này không chỉ ăn dấm chua con gái, ngay cả "con dâu" là nàng cũng ăn dấm chua được.

Orm thật muốn cười ra tiếng, nhà này toàn là người gì thế, bộ dạng không có tiền đồ của ba chồng thực sự là dọa người.

Có thể tưởng tượng được bình thường ba chồng bị mẹ chồng, Lingling và Freen ức hiếp ra sao, Orm không khỏi cho ba Lingling một ánh mắt đồng tình.Mẹ Kwong và Lingling tiếp tục ném ánh mắt khinh bỉ cho ba Kwong.

Lingling nói:"Giấc mộng của ba là muốn đem chị em chúng con gả ra ngoài phỏng chừng đã thất bại.

Có điều ba yên tâm, sau này con chỉ theo vợ con, cùng vợ ba cách xa, Freen cũng cùng với vợ em ấy, không đến gần vợ ba.

Không ai tranh giành yêu thương của vợ ba.

Có điều con cũng không ngại ba như cũ mang vợ ba rời khỏi, tránh cho ảnh hưởng tới thế giới hai người của con và vợ.

Đương nhiên, ba muốn thường xuyên trở về cũng không phải chuyện lớn gì, ba cùng vợ ba trở về, con theo vợ con ra ngoài, Kwong thị tự ba lo liệu."

"Cái gì, con nói Freen cũng cưới về một con dâu?"

Ba Kwong hú hồn chim én, mở miệng hỏi ra.

Ông vẫn muốn đem gả hai chị em cô ra ngoài, ai biết cả hai đều mang con dâu về cho ông.

Có điều Lingling nói sẽ không ai cướp đi yêu thương từ vợ hắn, hắn liền yên tâm.

Nghĩ lại cũng đúng, thật ra Lingling và Freen cưới hay gả đều sẽ có người chính mình yêu, sau này trong lòng tự nhiên chỉ có người các nàng âu yếm, cũng sẽ không tranh giành vợ ông, như vậy hắn đã có thể độc chiếm vợ ông.

Nha, mặc kệ ra sao, tóm lại là khổ tận cam lai."

Ông Kwong, ba có ý kiến gì không?"

Lingling biết ba cô trước đây quát tháo phong vân ở bên ngoài như thế nào, trước mặt mẹ con các cô đều là không có chút tiền đồ, hai ba lần đã có thể bắt hắn nhận tội.

Ba cô là trung trinh không đổi đối với mẹ cô, loáng một cái chính là mấy chục năm thế nhưng cảm tình vẫn tốt như vậy, mặc dù thường xuyên ăn dấm chua của cô và Freen, nhưng mà chung quy vẫn rất thương cô và Freen."

Haha, không đâu, tuyệt đối không đâu, con dâu tốt lắm, cưới con dâu trở về tốt vô cùng."

Ba Lingling vừa cười vừa nói.

Lingling cùng Freen tìm con dâu rất tốt, có con dâu quản các cô, sau này hai cô sẽ không thể bắt nạt cha già này, vừa nãy không thấy ánh mắt vợ ông và Lingling nhìn ông có bao nhiêu dọa người.
 
[Lingorm] Chị Là Tình Nhân Của Em
84 END.


"Kwong tổng, lúc làm việc chị đừng có nhìn qua em nữa được không?

Không phải chúng ta đã nói rồi sao, ở công ty trừ công việc chính là công việc."

Orm bất đắc dĩ nhìn Lingling đang quấn quít lấy nàng trong văn phòng.

Bây giờ Lingling không chỉ quấn lấy nàng sau khi tan tầm, ban ngày cũng sẽ quấn lấy, nàng thực hoài nghi cùng làm việc với Lingling là đúng hay sai.

Lingling chính là hận không thể 24/24 cùng nàng quấn lấy nhau.

Orm thở dài."

N'Orm, phó tổng cùng lão tổng vốn phải làm việc cùng nhau, chị đây là tới cùng em làm việc."

Lingling mặt dày mày dạn quấn lấy Orm, lách qua bàn làm việc sau đó an vị trong lồng ngực Orm, hung hăng cọ xát trong ngực Orm, trong ngực Orm rất là thoải mái, ma sát ma sát bất tri bất giác môi liền chạm tới cổ Orm, không sai, tiếp đó liền không kìm lòng được với tới nơi không nên chạm.Orm chảy mồ hôi ròng ròng, lại tới nữa rồi.

Hô hấp Orm bắt đầu rối loạn, Orm tự trách chính mình, vì sao mọi lần Lingling câu dẫn nàng, nàng một chút năng lực khống chế cũng không có.Đang ở công ty nha, bây giờ đang ở công ty nha!Lingling không tiết chế nhưng nàng phải biết tiết chế mới đúng, tại sao lại muốn ở văn phòng cùng Lingling xằng bậy kích động?

Lingling tên yêu nghiệt này, mỗi lần đến phòng làm việc của nàng đều câu dẫn nàng, mà nàng lần nào cũng dính câu!

Lẽ nào lại như vậy!"

P'Ling, về phòng làm việc của chị!

Bằng không đêm nay ngủ sân thượng!"

Orm đẩy Lingling ra, nàng không thể không tiền đồ như vậy, không thể mỗi lần Lingling câu dẫn nàng nàng liền ngoan ngoãn mắc câu.Không được, ngủ ở sân thượng sao?

Cô ngủ qua rồi nha, có một lần không phải là do cô lặng lẽ ẩn núp sao?

Chỉ cần Orm không để ý lại nhào lên giường ngủ, có mỹ nhân ôm, một chút lực uy hiếp cũng không có."

Dạ, được, về phòng làm việc của chị."

Lingling nói xong liền đứng lên.Ủa, sao lại nghe lời?

Trước đây không phải mặc kệ nàng nói gì Lingling đều dính chặt lấy nàng sao?

Hôm nay lại nghe lời như vậy?

Bởi vì Lingling đứng lên khiến Orm sửng sốt một chút, ngơ ngác nhìn Lingling.

Nàng đã quen bị Lingling dính chặt, bây giờ Lingling bỗng dưng nghe lời nàng ngược lại có chút không quen.

Trong lòng Orm hồi hộp một chút, có phải Lingling bị gì không?

Nếu không sao lại thế..."

P'Ling..."

Orm mang theo nghi vấn gọi Lingling một tiếng.Đột nhiên Lingling biểu hiện quá kỳ quái, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Gần đây không có chuyện gì phát sinh nha, ba mẹ chồng lại đi du lịch, ông bà nội vẫn ít giao thiệp bên ngoài, Freen còn ở nước ngoài, chắc không có chuyện gì đâu.

Hơn nữa nàng ở đây tốt như vậy, người Lingling lưu tâm vẫn luôn tốt, vậy thì có thể có chuyện gì?

Orm nghĩ làm sao cũng không rõ, nhìn đối mắt Lingling thất thần, tâm Orm liền hoảng lên.

Có chuyện, nhất định có chuyện!"

Chị về phòng bên kia trước."

Lingling nhàn nhạt nhìn Orm, trên mặt như có như không đau thương, xoay người liền rời khỏi văn phòng Orm, trở về phòng của mình.Orm nhìn bóng lưng Lingling có chút Lingling điều trước nay chưa từng có, trong lòng tê tái.

Lingling cuối cùng bị gì?

Orm thầm kêu không tốt, ném hết thảy công việc trên tay đuổi theo Lingling, nhưng khi nàng rời khỏi văn phòng làm gì còn có bóng dáng Lingling?

Orm đi về phía văn phòng Lingling, trong lòng suy đoán lung tung.

Từ khi ở cùng Lingling cho tới nay, giữa hai người không có bí mật gì, Lingling có sao cũng nói với nàng, nhưng ánh mắt vừa rồi của Lingling, rõ ràng có chuyện nhưng lại không nói.Orm xông thẳng vào văn phòng Lingling không có bất kỳ trở ngại.Công ty có ai không biết Kornnaphat tổng là vợ Kwong tổng, Kwong gia đại thiếu phu nhân, Kornnaphat tổng muốn bước vào văn phòng Kwong tổng thì không cần thông báo, hơn nữa chỉ cần Kornnaphat tổng ở trong phòng Kwong tổng, coi như chuyện có lớn bằng trời cũng không thể đi vào tìm hai người họ, câu này là quy định bất thành văn trong công ty.

Công ty có ai không ướt ao tỉnh cảm hòa hảo như Kwong tổng và Kornnaphat tổng, cùng nhau đi làm rồi tan làm, cùng nhau ra ra vào vào, nếu như không cùng nhau chính là hai người đơn độc chiếm một văn phòng, trở ngại lại dễ dàng giải quyết.Orm mở ra cửa phòng Lingling, bên trong lại rất yên tĩnh, dường như Lingling không có ở đây.

Không có?

Vậy Lingling đi đâu?

Không phải vừa rồi nói về phòng làm việc của cô sao?

Còn chưa chờ Orm nghĩ rõ, nàng liền bị một cái tay kéo vào phòng làm việc, sau đó ở tại cửa phòng làm việc, nàng bị đặt trên cửa, nụ hôn cuồng nhiệt mà kịch kiệt rơi xuống môi nàng, là mùi hương Lingling, cũng chỉ có mình Lingling dám đối xử với nàng như vậy, Orm hưởng thụ Lingling hôn, bỗng dưng xuất hiện khiến nàng bị rơi vào ngay giữa cảm xúc mãnh liệt.Chỉ là, nàng nhớ tới nàng cảm thấy Lingling có việc mới đuổi theo, Lingling đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

Hay là nói Lingling đang giấu giếm chuyện gì?Thời điểm Lingling hôn lên cổ nàng Orm mới thở ra một hơi hỏi:"P'Ling, có chuyện gì sao?"

Nếu không có, Lingling bỗng dưng sao lại kịch liệt như thế?"

Không có, không phải em bảo chị về phòng làm việc sao, bây giờ trở về phòng làm việc của chị, em sẽ không cự tuyệt nữa chứ?"

Lingling xấu xa cười nói.

Cô dự liệu được Orm đuổi theo."

Chị!"

Orm nhất thời tức điên, muốn thoát khỏi Lingling, thế nhưng bị Lingling ôm gắt gao, hơn nữa bị Lingling hôn khiến nàng rơi vào cạm bẫy dịu dàng của Lingling.

Cơ mà nàng tức không chịu nổi, hóa ra nàng tự mình lo nghĩ không đâu."

Ưmm..."

Rất nhanh, trong miệng Orm chỉ còn lại âm thanh ngân khẽ....Mặc dù Lingling không sợ trời không sợ đất, thế nhưng để gặp cha vợ mẹ vợ, đáy lòng vẫn có chút thấp thỏm bất an.

Nghĩ tới cha mẹ vợ sẽ không chấp nhận cô?

Bọn họ đối với tình cảm của cô cùng Orm sẽ là thế nào?

Có phải hay không có một hồi bão táp đây?

Đến lúc đó cô phải ứng phó làm sao?Orm nắm tay Lingling, ra hiệu Lingling không cần khẩn trương, có nàng ở đây.

Nàng biết tâm tình Lingling giờ khắc này, trước đây nàng đi đại trạch Kwong gia thấy ông bà nội Lingling cũng giống như tâm tình Lingling giờ phút này.

Trong lòng có một chút để ý, có chút khẩn trương, có chút luống cuống, có chút bối rối, suy nghĩ vớ vẩn.Ken két một tiếng, đại môn Kornnaphat gia mở ra, đi đến là một đôi vợ chồng lục tuần, thân thể vẫn còn cường tráng.

Lingling biết, đây là ba mẹ Orm, cũng chính là cha mẹ vợ cô.

Lingling lập tức càng thêm khẩn trương, nắm tay Orm càng thêm dùng sức.

Thời điểm cô và Orm trở về Kornnaphat gia, trong nhà không có người, Orm gọi điện thoại mới biết được ba mẹ đang trên đường trở về.

Tâm Lingling mừng thầm, thế nhưng từng giây từng phút chờ đợi qua đi, trong lòng Lingling càng thêm khẩn thương."

Ba mẹ.

Hai người đã về."

Orm nhìn thấy ba mẹ trở về liền nắm tay Lingling đi tới."

Ừ."

Cha Orm đáp một tiếng, không có nhìn Lingling, mẹ Orm thì đánh giá Lingling.Mặc dù Lingling khẩn trương, nhưng nhìn thấy thái độ của cha vợ, trong lòng trái lại trầm tĩnh đi, Lingling cô sóng to gió lớn nào chưa gặp qua, dĩ nhiên lại khẩn trương như vậy, thực sự là không có tiền đồ. cha mẹ vợ đối với quan hệ giữa cô và Orm đã nghe thấy, chỉ là cô và Orm vẫn chưa trở về nhìn hai người mà thôi."

Cha vợ mẹ vợ, con là Lingling, người yêu hiện tại của Orm."

Lingling cung kính tự giới thiệu.

Lần này cô cùng Orm trở về vốn là muốn thừa nhận quan hệ giữa cô và Orm, hiện tại thoải mái nói ra cũng không có gì, nếu muốn giới thiệu, vậy trực tiếp một chút, bớt đi nhiều lời giải thích."

Không dám nhận.

Kwong tiểu thư lầm rồi, chức danh cha vợ mẹ vợ chúng tôi đảm đương không nổi."

Cha Orm nhìn thấy Lingling thẳng thắng, hắn cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp tỏ thái độ.

Hắn có thể tiếp nhận việc ly hôn giữa con gái mình và Pong Nawat, thế nhưng hắn chưa thể tiếp thu con gái mình ở cùng một nữ nhân.

Ông Kornnaphat trực tiếp vòng qua Lingling và Orm đi vào phòng khách ngồi xuống.

Bà Kornnaphat cũng đi theo sau, không có lên tiếng.

Có thể tưởng tượng ra trong nhà này ông Kornnaphat là người định đoạt.Orm bĩu môi với Lingling, bất đắc dĩ nhún vai một cái, sau đó kéo Lingling đến phòng khách.

Muốn thuyết phục cha nàng, hay là tự bản thân nàng ra tay."

Ba, chuyện của con cùng Lingling chắc ba đã nghe nói, sở dĩ con không dám trở về chính là sợ ba không đồng ý."

Orm cùng Lingling đứng trước mặt ông Kornnaphat và bà Kornnaphat, cúi đầu lên tiếng.

Ba mẹ nàng đều khá truyền thống, không giống người Kwong gia tiến bộ như thế, muốn bọn họ tiếp thu rất là khó khăn."

Vậy bây giờ còn dám trở về à?"

Ngữ khí ông Kornnaphat vẫn lạnh nhạt.

Hắn không nghĩ tới nữ nhi ưu tú bất cứ chuyện gì đều không cần hắn lo lắng lại làm ra chuyện hoang đường như vậy!

Lại mang về nhà một nữ nhân."

Con trở về ngoài giới thiệu Lingling cho ba mẹ, còn muốn nói cho ba mẹ một chuyện.

Con biết con nói ra ba mẹ nhất định không vui, nhưng con vẫn phải nói.

Con không xin ba mẹ tha thứ, cũng không xin ba mẹ tán thành, dù cho con cùng Lingling ra sao, con đều sẽ như trước hiếu thuận với ba mẹ, hơn nữa tương lai con của chúng con cũng sẽ hiếu thuận ông ngoại bà ngoại.

Ba mẹ, thật ra con muốn nói cho hai người một chuyện, con có thai của Lingling rồi."

Orm bình tĩnh ném ra một quả bom."

Cái gì?"

Ba người cùng kêu lên, không ai nghĩ tới Orm sẽ nói ra một câu như vậy."

Hoang đường, hai nữ nhân làm sao có con?"

Kornnaphat ba tức điên."

Orm, em nói có thật hay không?"

Lingling đỡ lấy hai vai Orm khẩn trương hỏi.Orm nhìn ba nàng một chút, không hề nói gì, lại nhìn về Lingling gật gật đầu.

Trong bụng nàng quả thật có con của Lingling."

Ba, con cùng nam nhân kết hôn lâu như vậy không có con, nhưng hiện tại con có con với một nữ nhân, ba xem đó mà làm thôi."

Đây là nguyên nhân nàng dám trở về.

Ba và mẹ nàng vẫn mong có cháu ngoại."

Orm, em sao có thể như vậy, không phải chúng ta đã nói con do chị sinh sao?

Em sao có thể gạt chị?

Em biết sinh con có bao nhiêu vất vả hay không, thời điểm sinh con có bao nhiêu khổ sở, sinh con có bao nhiêu nguy hiểm?

Em... em...

Tức ch.ết chị rồi!"

Lingling lập tức phát hỏa, vừa nghĩ tới các loại khổ cực khi sinh con, vừa nghĩ tới nữ nhân khi sinh con rít gào kinh người thế nào, Lingling liền hoảng sợ, cô sao có thể để cho Orm chịu phần khổ cực kia?"

Em sinh và chị sinh khác nhau chỗ nào?"

Orm nhìn thấy dáng vẻ tức muốn nổ phổi của Lingling nhìn không được cười thầm trong lòng."

Vậy phải làm sao?

Mặc dù chúng ta chưa từng có con, nhưng cũng biết được sinh con có bao nhiêu khổ cực, cũng biết sinh con sẽ rất đau.

Em lại dám gạt chị, không được, đứa bé này vẫn nên để chị sinh!

Em, lấy nó xuống!

Chị sinh sau."

Lingling vội vã nói."

Không được!"

Orm chặt đinh chém sắt!"

Em không lấy xuống chúng ta liền không sinh!

Sinh con nguy hiểm như thế, chị không thể để cho em mạo hiểm!"

Lingling tức đến sắp ngất đi."

Khụ khụ..."

Cha Kornnaphat đột nhiên ho khan vài tiếng, kéo về sự chú ý của Lingling cùng Orm."

Vợ, đi làm cơm đi."

Nói xong liền đứng lên, trở về phòng.

Bà Kornnaphat đáp một tiếng, sau đó đứng dậy đi tới nhà bếp, lưu lại Lingling cùng Orm hai người ở phòng khách.Lingling không hiểu ra sao, cô... cha vợ tại sao không nói gì liền trở về phòng?

Chấp nhận cô rồi?

Hay là bỏ rơi cô?Orm nhìn Lingling ngây ngốc, không khỏi vân vê khuôn mặt Lingling, sau đó ở bên môi Lingling hôn một cái, Lingling ngu ngốc này, bây giờ còn chưa phản ứng.

Nàng biết mình mưu đồ bí mật sinh con, cũng không nói cho Lingling biết, lần này trở về nàng đem bảo vật đặt trên hai việc, một là chuyện mang thai, một là phản ứng của Lingling.Quả nhiên, Lingling không phụ kỳ vọng nàng liền nói ra những gì nàng muốn.

Orm vô cùng yêu nữ nhân yêu thương chiều chuộng nàng, không nỡ lòng để nàng oan ức nửa phần này.

Giữa nam nữ muốn có con đều cảm thấy nữ nhân sinh con là chuyện đương nhiên, nam nhân căn bản không lo lắng nhiều đến sự nguy hiểm khi nữ nhân sinh con.

Lingling tình nguyện không có hài tử cũng không muốn nàng mạo hiểm sinh con, Lingling yêu thương nàng, cơn giận biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn.Hiện tại nàng không chỉ có hài tử của Lingling, hơn nữa Lingling đối với nàng tốt như vậy, ba mẹ xem ở đáy mắt, mặc dù nói Lingling là nữ nhân, thế nhưng hiện tại tất cả đều cho thấy, Lingling cùng nam nhân không có sự khác biệt, cho nàng một gia đình, càng biết thương nàng, nàng rất hạnh phúc.

Ông bà Kornnaphat đối với quan hệ giữa hai người đã ngầm thừa nhận."

Đứa ngốc."

Orm cụng trán mình vào trán Lingling, hạnh phúc cười nói."

N'Orm, qua ải rồi, đúng không?"

"Dạ đúng."

END.
 
Back
Top Bottom