Lãng Mạn [ LICHAENG - FUTA ] THƯ KÝ PARK SAO THẾ?

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
361065165-256-k446447.jpg

[ Lichaeng - Futa ] Thư Ký Park Sao Thế?
Tác giả: Nguyenvo_won
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

 
[ Lichaeng - Futa ] Thư Ký Park Sao Thế?
1. ẤN TƯỢNG ĐẦU TIÊN CỦA TÔI VỚI PHÓ CHỦ TỊCH LÀ SAO CÔ ẤY ĐẸP ĐẾN VẬY?


* Cộc cộc *

Tiếng giày cao gót ma sát với sàn nha tạo một âm thanh quen thuộc.

" Cô nhớ đấy, làm việc với Phó Chủ Tịch tuyệt đối nghiêm túc và không được lơ là."

" Vâng tôi biết rồi."

Gõ cửa" Tôi là Quản Lý Kang đây ạ."

" Vào đi!"

Âm thanh quyền lực cho phép, Quản Lý Kang và người đó bước vào phòng, nơi làm việc của Phó Chủ Tịch.

" Phó Chủ Tịch, đây là cô Park Chaeyoung từ hôm nay sẽ làm Thư Ký của Phó Chủ Tịch."

" Ừm..."

Lisa ngước lên nhìn nàng một cái rồi dời mắt xuống màn hình máy tính tiếp.

" Mấy hợp đồng và tài liệu của Thư Ký cũ giao cho Thư Ký mới xử lý, trong hôm nay phải xong."

Mắt cô vẫn dán vào màn hình không nhìn lấy nàng một lần.

" Cái quái gì đây, không nhìn mình luôn hay sao?

Có lẽ khó sống với cô ta rồi."

" Cô nghe rõ lời Phó Chủ Tịch nói rồi chứ?"

" Vâng..."

" Mau đi, tôi bàn giao lại cho cô."

" Huhu mình khó sống rồi đây."

Giới thiệu với mọi người, tôi là Park Chaeyoung, năm nay chỉ mới 23 tuổi, tôi tốt nghiệp Đại Học ở Úc rồi quay về Hàn Quốc làm việc.

Tôi là một con người khá hướng ngoại, ai cũng có thể kết bạn, đặc biệt là mấy bạn nữ xinh gái, nói tôi mê gái cũng được vì tôi mê gái thật mà.

Ấn tượng đầu tiên của tôi với Phó Chủ Tịch là sao cô ấy đẹp đến như vậy, đẹp một cách không thể chấp nhận được, mà không biết cô ấy có người yêu chưa nhỉ?

Nhưng người khó ở như Phó Chủ Tịch đây chắc cũng không ai yêu đâu, yêu vào lại khổ.

Thôi chỉ đến nhiêu đó thôi, tôi còn phải đi làm việc nữa, không thôi lại mất ấn tượng đầu với Phó Chủ Tịch.

" Đây là Thư Ký Park, từ nay sẽ làm việc với chúng ta, mọi người cứ làm quen đi."

" Chào mọi người tôi là Park Chaeyoung, mong mọi người giúp đỡ."

" Chào, tôi là Kim Jennie, là Trợ Lý của Phó Chủ Tịch."

Mọi người nhanh chóng làm quen với nhau, với tính cách hướng ngoại của nàng thì không bao lâu mọi người đã thân thiết với nhau.

Nói chuyện qua lại mới biết, Chaeyoung nhỏ tuổi nhóm, làm em út được mọi người cưng chiều thì còn gì bằng.Bước ra" Chuẩn bị tài liệu họp cổ đông."

Mắt vẫn dán vào macbook.

" Phó Chủ Tịch bảo em sao?"

" Em là Thư Ký riêng mà không bảo em chứ bảo ai."

" Nhưng em mới vào, có biết tài liệu gì đâu."

" Ở đây em nên nghe lời Phó Chủ Tịch không thôi là..." làm hành động khứa cổ.

" Trơi ơi cứu con, biết phải làm sao đây?"

Một lúc sau cũng đến giờ họp, Chaeyoung loay hoay không biết phải soạn tài liệu những gì, thôi cứ làm đại vậy.

Nàng tìm mãi mới thấy phòng họp, mở cửa bước vào ai cũng nhìn nàng bằng sinh vật lạ, Lisa khẽ nhíu mày, cô không thích những người chậm trễ, lại còn là nhân viên mới.

" Tôi..tôi xin lỗi, xin lỗi mọi người."

" Cô ấy là Thư Ký mới hay sao?"

" Mới ngày đầu đã không biết điều rồi."

Ai nấy cũng xì xào bàn tán về nàng, Chaeyoung ngồi ghế sát cô, bỏ ngoài tai những gì mọi người nói.

" Bắt đầu họp."

Trong cuộc họp, họ nói gì nàng đều ghi chép lại, họ phát biểu những gì nàng cũng ghi chép lại.

Trán nàng liên tục đổ mồ hôi khi nhiều ánh mắt cứ nhìn nàng chằm chằm.

Giây phút căng thẳng cũng đã kết thúc, suốt hai tiếng đồng hồ nàng đã có một siêu năng lực mình đồng da sắt mới, cũng đã đến giờ ăn trưa, bụng Chaeyoung kêu rã ruột chỉ chờ đợi câu nói " tan họp" của tên mặt lạnh kia nhưng đâu có dễ dàng như vậy.

" Đã gần hết giờ nghỉ trưa rồi mà tên khó ở này vẫn còn họp.

Bộ thường ngày mắc vệ sinh hay sao mà hôm nay giải quyết xong liền họp suốt hai tiếng.

Con người có phải yêu ma quỷ quái đâu mà không biết đói trời ơi."

" Dự án lần này tôi sẽ giao cho Giám Đốc Kim xử lý.

Còn ai có ý kiến không?"

" Không ai ý kiến hết á, mau tan họp đi mà."

" Thư Ký Park, cô chuẩn bị họp đồng sắp tới đây.

Đầu giờ phải mang vào cho tôi."

" Cái quần đùi gì mà đầu giờ, bây giờ đã là mười hai giờ bốn mươi lăm phút rồi.

Năm phút ăn cơm, năm phút ngắm mắt mở mắt, năm phút làm họp đồng cho cô sao?

Cái tên khó ở đáng ghét xấu xa không có tình người."

" À...vâng..."

" Không còn gì thì tan họp."

Sau hai từ đó phát ra Chaeyoung lại không thấy phấn khích như trước nữa, ôi cuộc đời nàng xui xẻo mới làm việc cùng tên khó ở này mà.

" Cuộc đời mày chỉ mới bắt đầu thôi Park Chaeyoung à.

Mày còn khổ dài dài với tên khó ở họ Manobal đó."

END CHAP 1.

Mình cũng có đăng ở Mangatoon, có gì qua ủng hộ mình.

Lâu quá không đăng truyện không biết có ai đọc không nữa.
 
[ Lichaeng - Futa ] Thư Ký Park Sao Thế?
2. PHÓ CHỦ TỊCH....NGỦ NGON!


Chaeyoung bưng khay cơm trưa của mình tiến lại chiếc bàn trống gần đó ngồi.

Ai nấy đều đã nghỉ trưa hết rồi mà nàng mới bắt đầu ăn trưa.

" Cái tên đó...thật bực mình mà."

Cả phòng ăn bây giờ chỉ còn một mình nàng, cơm cũng nuốt không trôi nữa.



* Rầm *

" Hello everybody, what up what up...."

Jisoo chân tay múa máy, chân đá vào cửa mấy triệu won của tập đoàn.

" Mày điên gì đấy?"

" Đùa thôi mà bạn hiền."

Jisoo cười hề hề tự nhiên ngồi xuống sô pha, tự rót ly trà tự uống.

Một lúc sau thì Chaeyoung cũng bưng cà phê vào tới, Lisa thấy được ánh mắt không đứng đắn của Jisoo nhìn lên người của Thư Ký mình thì giả bộ ho vài tiếng.

" E hèm...Thư Ký Park hợp đồng tôi giao cho cô đã xong chưa?"

" Dạ..tôi vẫn làm chưa xong thưa Phó Chủ Tịch."

" Không phải đã nói là đầu giờ chiều sao?"

" Tôi..."

Chẳng lẽ bây giờ nàng mở miệng ra nói là cô bóc lột sức lao động của nhân viên mới hay sao.

" Hình như Thư Ký mới thì phải?

Em tên gì thế, cho tôi làm quen được hông?

Tôi là Kim Jisoo, Giám Đốc của JS Label."

" Chào Giám Đốc, tôi là Park Chaeyoung, hôm nay mới ngày đầu tiên."

" Eo ôi hay em về JS làm Thư Ký cho tôi đi, làm cho con nhỏ mặt lạnh đó làm chi.

Tôi sẽ chăm sóc em thật chu đáo, không như nó, mới ngày đầu làm việc đã không thương hoa tiếc ngọc rồi."

" Nói đủ chưa?"

" Chưa đủ, Chaeyoung hay tối nay em đi ăn với tôi nha, tiện làm quen luôn."

" Dạ e là.."

" Tối nay phải tăng ca xử lý họp đồng nên không được về."

" Mày đừng ác ôn với em ấy nữa mà, mới ngày đầu làm việc đã bắt tăng ca rồi."

Nàng bên cạnh đứng đơ ra, Jisoo có phải đang nói giúp nàng hay đang làm hại nàng đây, gì mà tăng ca, gì mà không được về.Lisa chống cằm nhìn hai người tay nắm tay mà phát bực, hễ cô đổi Thư Ký mới là một cách thần kỳ nào đó khiến chị biết được mà mò đến đây.

" Nhân viên của tao, bây giờ thì về đi."

" Ngồi chưa nóng ghế đã bị đuổi, đấy em thấy chưa Chaeyoung, đừng làm việc với nó nữa, hãy về làm việc cho tôi đi."

" Gọi bảo vệ lên phòng gặp..."

" Ể tao đi mà, em nhớ những lời tôi về nói đó nha, nhớ đó."

Chaeyoung cười trừ, chắc đây không phải lần đầu bị cô đuổi nhỉ.

" Còn đứng đó làm gì, về làm việc đi."

" Người gì đâu vừa khó ưa lại khó ở, ai cưới về lại khổ."

" Nói gì đó."

" Dạ tôi đâu có nói gì đâu, tôi xin phép về làm việc."

——" Lâu rồi không gặp Trợ Lý Kim, vẫn khoẻ chứ?"

" Giám Đốc Kim cũng lâu rồi mới đến mà."

" Ai nói em là tôi mới đến, em không để ý người ta gì cả.

Tôi ngày nào cũng đến đây tìm em cả mà ngặt nỗi em luôn tránh mặt tôi."

" Hơ hơ..."

Jennie chỉ biết cười ngốc cho qua.

" Tối nay đi ăn với tôi không?

Tôi mời."

" Xin lỗi Giám Đốc Kim nhiều, tôi còn nhiều công việc cần phải xử lý."

" Tôi sẽ nói với Lisa cho em tan ca một bữa chịu hông?

Chỉ cần tôi nói là nó đồng ý ngay."

" Chị là bà nội của Phó Chủ Tịch hay sao mà cô ấy phải nghe chị?"

" Tôi là bạn thân của nó, tôi muốn làm gì chỉ nói nó một tiếng là được.

Tối nay đi ăn với tôi nha."

" Thật sự xin lỗi, tôi còn nhiều công việc lắm nên không thể đi."

Chaeyoung bước ra ngoài thì thấy Jisoo chưa về lại còn đang nói chuyện với Jennie, lại gần mới biết là đang tán gái.

Không phải lúc nãy cũng mời nàng đi ăn sao bây giờ đến Jennie, đúng là con người ba hoa mà.

" Chị Jennie, phòng kinh doanh đưa cái này cho chị."

" Cảm ơn em."

" Ủa Thư Ký Park, bây giờ em làm gì?"

" Giám Đốc Kim chị chưa về sao?

Bây giờ em chuẩn bị hợp đồng cho Phó Chủ Tịch."

" Tiếc quá nhỉ?

Vậy hẹn em một bữa khác, lúc đó nhớ không được từ chối tôi đâu đấy."

" Vâng, Giám Đốc Kim đi thong thả."

" Gọi tôi Jisoo được rồi, không cần khách sáo vậy đâu."

Đợi Jisoo khuất bóng nàng cũng ngồi lại vị trí của mình tiếp tục công việc.

" Xong!"

Nàng nhấn vài phím, đã xong vài cái tài liệu và hợp đồng của Thư Ký cũ giao cho. * ọt ọt * Chaeyoung e ngại với tiếng đánh trống từ bụng của mình."

Mới đó đã tối, ghé quán ăn gì mới được."

Nàng thu dọn đồ đạc xong rời khỏi công ty, vừa đến trước cổng lại bị chiếc xe hơi sang trọng chặn đầu, đừng nói là của Kim Jisoo đấy nhá."

Giám Đốc....Phó Chủ Tịch?"

" Đi ăn đi."

Bây giờ nàng đang yên vị ở ghế lái, còn Lisa ngồi vào ghế phụ, mắt vẫn dán vào màn hình ipad.

Chaeyoung bây giờ vẫn còn ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra, tại sao cô lại mời nàng đi ăn chứ?

Có ý đồ gì.

" Phó Chủ Tịch...sao cô lại mời tôi đi ăn vậy?"

" Mời ai ăn tối cũng có nguyên nhân nữa sao?"

" À không..tôi chỉ bất ngờ thôi.."

" Cô là Thư Ký mới nên tôi muốn làm quen với nhân viên mới."

" Thì ra là vậy...cứ tưởng.."

" Nhưng mà Phó Chủ Tịch...cô muốn ăn ở đâu, tôi không biết nhiều nhà hàng cho lắm."

" Chỗ nào ngon thì ghé đi."

" Tôi biết có một chỗ nhưng mà.."

" Ghé đó đi."

" Nhưng mà tôi sợ Phó Chủ Tịch không phù hợp.

Vì nơi đó là quán bình dân mà Phó Chủ Tịch sang trọng như vậy tôi e là không hợp."

" Cô là Thư Ký 112 đấy."

Nàng ngơ ra khoảng 5 giây thì hiểu được câu nói của cô liền tập trung lái xe, nhưng tại sao cô lại không tự mình lái mà phải bắt nàng lái chứ?

Hay là cô chưa có bằng lái. * Ét *

Tiếng xe thắng gấp làm cả hai đổ người về trước, Chaeyoung lo sợ nhìn qua cô xem xét.

" Phó Chủ Tịch, cô không sao chứ?"

" Cô có bằng lái xe chưa vậy?"

" Ờ...tôi mới có ngày hôm qua."

•Sau khi ăn xong, Chaeyoung lái xe về nhà mình.

Quả thật Lisa cũng không kén ăn như nàng nghĩ, cô còn khen quán đó ăn ngon.

Vừa tới nhà, Chaeyoung xuống xe, Lisa cũng xuống theo.

" Cảm ơn Phó Chủ Tịch vì bữa ăn và đã đưa tôi về đến nhà."

" Không có gì, cô vào nhà đi."

" Vâng...."

Chaeyoung đi vào nhà chưa được một bước thì ngoảnh mặt lại.

" Phó Chủ Tịch..."

" Hửm??"

Cô cũng ngoảnh mặt lại nhìn.

" Ngủ ngon!"

" Ừm, cô cũng vậy."

Lisa đút tay vào túi quần bỏ vào xe lái đi trong sự ngơ ngác của nàng.

" Cái gì mà cô cũng vậy?

Chẳng có tí ấm áp nào nhưng nể tình cô mời tôi đi ăn nên bỏ qua đó."

END CHAP 2.
 
[ Lichaeng - Futa ] Thư Ký Park Sao Thế?
3. THƯ KÝ PARK..HÌNH NHƯ CÓ NGƯỜI TRONG LÒNG RỒI.


Tháng ngày làm việc ở Manobal Lebel diễn ra suông sẽ, Chaeyoung cũng đã làm việc được bốn tháng, mọi thứ đã bắt đầu quen thuộc.

Sáng pha một ly cà phê cho Phó Chủ Tịch, trưa ăn cơm cùng với nhóm của Jennie, lâu lâu có Giám Đốc Kim đến làm phiền nhưng vẫn vui tính.

Còn về Phó Chủ Tịch, cô vẫn như vậy, vẫn lạnh lùng vẫn khó ưa như mọi ngày, thích bắt nạt nàng nhất là vào mấy giờ sáng thức để làm báo cáo cho cô.

Nhưng không hiểu sao cứ tiếp xúc gần với Phó Chủ Tịch, trái tim nàng cứ đập loạn xạ không kết thúc.

" Phía Đông nước ta đang bị một trận sạt lỡ đất, những cư dân sống vùng núi phải dời nơi ở đi nơi khác.

Hầu hết họ đều không có nhà, sống trên núi tạm bợ.

Sau đây là tin tức tiếp theo..."

" Tội những người dân chúng ta quá, vừa mất của vừa mất người thân còn điều nào tệ hơn.."

Chaeyoung nghe mà thấy thương cho họ, tại sao chính phủ chưa lên tiếng để tài trợ cho họ chứ.

" Em có ý này, em có một người bạn trong hội cứu trợ.

Chúng ta hãy tổ chức một cuộc leo núi tình nguyện, càng nhiều người tham gia càng nhiều tiền, như vậy có được không?"

" Từ đó giờ chị chỉ nghe chạy bộ thôi cũng có leo núi hay sao?"

" Miễn là hoạt động quyên góp vừa rèn luyện sức khoẻ thì cái nào cũng được mà."

" Ý hay đó, một chút chúng ta đi họp nhớ triển khai ý tưởng này cho Phó Chủ Tịch.

Em làm nhé Chaeyoung?"

" Dạ...để em soạn tài liệu..."

Lisa bên trong mắt dán vào máy tính nhưng lỗ tai lại ở bên ngoài nghe ngóng.

" Hey hoạt động hay vậy mà hổng rủ là kì lắm nha."

" Giám Đốc Kim chị là ma sao xuất hiện lúc nào cũng đúng lúc."

" Nói cho em biết, tôi có camera theo dõi ở đây đấy nên mấy em làm gì thì tôi cũng hay biết nên chạy đến đây nè."

" Bộ Giám Đốc Kim rảnh lắm hay sao mà đến tập đoàn chúng ta hoài vậy?"

Nàng nói nhỏ với em.

" Rảnh không có gì làm nên đến đây ám Phó Chủ Tịch ấy mà."

Phòng họp

" Tập đoàn chúng ta tháng này vẫn đứng nhất với 57% sản phẩm nổi bật trên thị trường.

Cổ phiếu cũng tăng khoảng 1,2%."

" Tốt lắm, cứ như vậy phát huy.

Giám Đốc Kang một chút gửi bản thiết kế sản phẩm cho tôi.

Không có gì nữa thì tan họp."

" Phó Chủ Tịch tôi có điều muốn nói.."

" Thư Ký Park cứ nói."

" Thật ra...chắc mọi người cũng nghe tin tức sáng nay rồi.

Tôi muốn xin Phó Chủ Tịch tổ chức một cuộc thi leo núi để quyên góp cho người dân đang gặp nạn ở miền Đông.

Tôi có một người bạn làm cứu trợ, chúng ta càng tham gia nhiều người càng quyên góp nhiều tiền.

Đây là ý kiến của tôi thưa Phó Chủ Tịch."

" Ý tưởng hay đấy Thư Ký Park, nếu được anh sẽ tham gia."

" Cảm ơn Giám Đốc Kang."

Cô nheo mắt nhìn hai người.

" E hèm...ý tưởng của Thư Ký Park tôi sẽ xem xét lại.

Tan họp."

———

Đến giờ ăn trưa, Jisoo vẫn mặt dày bưng khay cơm của mình ngồi cạnh nàng.

" Tôi sẽ về kêu gọi nhân viên của tôi tham gia chung cho vui, chắc là vui lắm."

" Giám Đốc Kim không về tập đoàn hay sao mà ở lì đây hoài vậy."

Jennie nhìn chướng mắt nói.

" Sao em cứ thích đuổi tôi hoài vậy?

Với lại ở JS cũng không có gì làm nên đến nói chuyện với mọi người.

Đúng không Chaeyoung?"

" Hả..?

Dạ...phải..."

" Chaeyoung em cái này đi, dạo này nhiều hợp đồng nhìn em có vẻ ốm."

" Cảm ơn Giám Đốc Kang."

" Ể, Chaeyoung em nên ăn của tôi này.

Của tôi ngon hơn."

Jisoo không chịu thua, cứ gắp thịt của mình qua cho nàng, Chaeyoung không biết nói gì chỉ đành cười cho qua.

Lisa vô tình đi ngang qua liền nhìn thấy, hai người thích một người sao?

Nhìn thôi đã thấy chướng mắt rồi, nhất là cái tên Giám Đốc Kang kia.

" Con nhỏ trời đánh đó còn chứ chịu về."

Lisa bỗng suy nghĩ, nếu như cô đồng ý lời đề nghị của nàng thì tên Giám Đốc Kang sẽ tham gia, cô không để vụ việc đó xảy ra thêm lần nữa.

" Nếu như lần này mình tham gia thì sẽ tách được Kang Yunho và Thư Ký Park ra.

Còn con nhỏ trời đánh đó sẽ giao cho Trợ Lý Kim xử lý nó.

Có vẻ là được."

Vụ việc khiến cô ghim mãi trong lòng là cách đây một tháng trước, tập đoàn hằng năm sẽ quyên góp từ thiện cho mấy em nhỏ.

Các nhân viên có quyền tham gia, lúc đó chỉ có nàng và Giám Đốc Kang tham gia nhưng trớ trêu là họ chơi cặp, cái tên Giám Đốc Kang lợi dụng nàng ghi điểm liền ôm ấp nàng, khiến Lisa ngồi trên khán đài nhìn thấy tức đến nổi bóp chặt chai nước trong tay khiến nó vỡ nước ướt hết quần áo.

Sao vụ việc đó Giám Đốc Kang ngày nào cũng tăng ca hết, đến thời gian ăn trưa cũng không có vì cô đã giao ' một số ' dự án cho anh làm.

Ngày hôm sau

" Cái gì?

Leo núi để quyên góp những người gặp nạn ở miền Đông á."

" Này cậu có tham gia không?

Tham gia đi vừa có sức khoẻ vừa làm việc ý nghĩa."

" Ờ chắc tôi cũng đăng ký tham gia."

Chaeyoung vừa quẹt thẻ xong lại thấy cái bảng chà bá trước sảnh, mọi người ai cũng bu đông ở đó.

" Tham gia leo núi quyên góp người gặp nạn ở miền Đông..."

Chaeyoung cười tươi, không ngờ Phó Chủ Tịch lại đồng ý với ý tưởng của nàng.

Lisa đứng trên lầu quan sát thấy được nụ cười mãn nguyện của Chaeyoung thì cô cũng cười nhẹ rồi rời đi.

* Cốc cốc *

" Vào đi."

" Cà phê của Phó Chủ Tịch."

" Ừm.."

" Tôi xin phép..."

" Một lát nữa cô đi cùng tôi đến nơi tổ chức cuộc thi."

" Dạ vâng, tôi xin phép ra ngoài."

Cả hai cùng đến địa điểm Lisa đã yêu cầu, trên đó cũng ít xe cộ qua lại, có thể nhìn ngắm được toàn cảnh Seoul.

*Dừng đèn đỏ*

Một chiếc xe mô tô phóng nhanh qua đèn đỏ, Lisa thắc mắc sao nàng không chạy tiếp mà phải dừng lại.

" Tôi thấy đâu có ai dừng đèn đỏ đâu."

" Phó Chủ Tịch, chúng ta dừng đèn đỏ lại nhiều người họ cảm thấy chúng ta là một tấm gương tốt sẽ dừng lại theo thôi."

Đúng lúc vài chiếc xe cũng dừng đèn đỏ theo nàng.

" Tôi nói rồi mà.."

*Ting ting*

" Cái quái gì vậy?

Mau chạy nhanh đi cho người ta chạy."

" Chứ không phải là chúng ta chắn đường họ sao."

Đèn xanh cũng đã nhảy qua, Chaeyoung đề ga lên chạy khoảng vài trăm mét nữa là đến nơi.

" Phó Chủ Tịch, nơi này thường xuyên tổ chức các hoạt đồng leo núi, các chương trình thực tế cũng hay chọn địa điểm này để quay hình.

Chúng ta lên trên đỉnh đi."

" Ừm.."

Lisa đút hai tay vào túi quần quan sát xung quanh, nơi này thật sự không có thú hoang dã đấy chứ.

Ngày diễn ra cuộc thi

Có đến hàng trăm người tham gia, các tập đoàn khác cũng cử người tham gia.

Lisa mặc bộ đồ thể thao cùng với chiếc áo khoác dù bên ngoài, ai nấy cũng ngạc nhiên vì đây là lần đầu cô chịu tham gia cùng mọi người.

" Phó Chủ Tịch, cô cũng tham gia sao?"

" Tôi là người đứng đầu tất nhiên phải tham gia rồi, để cho nhân viên có cái nhìn mà phấn đấu."

" Mày là chúa lười biếng còn bày đặt tham với chả gia."

" Tao số hai thì mày là số một."

Từ trên cao một chiếc trực thăng cứu hộ đáp xuống chỗ của mọi người, ai nấy đều bị chiếc trực thăng thu hút.

" Xin chào mọi người."

" Park Minsoo?

Là cậu đúng chứ?"

" Chaeyoung à cậu dễ quên tôi quá."

Thì ra là bạn của nàng, mà khoan đã, lúc nãy hai người họ ôm nhau, còn cười với nhau.

Lisa khuôn mặt hậm hực nhìn hai người chằm chằm.

Tưởng chỉ có tên Giám Đốc Kang và Jisoo bây giờ lại lòi ra thêm một tên nữa.

" Giới thiệu mọi người, đây là Park Minsoo, là bạn của em, cậu ấy sẽ cứu trợ chúng ta lúc bị thương.

Nên mọi người cứ thoải mái leo núi."

" Yeahhhhhhhhhh."

Cả Lisa và Jisoo chẳng vui chút nào với sự xuất hiện của Minsoo.

" Tự nhiên lòi đâu ra con nhỏ cứu trợ đó, tao đâu cần chứ.

Nhìn họ thân thiết mà tao tức á."

" Mày để ý Thư Ký Park?"

" Hehe không giấu gì mày, tao thấy thích em ấy nên tính bảo mày làm quen cho tao đây này."

" Thư Ký Park...hình như có người trong lòng rồi."

" SAO?????"

" Mày làm gì lớn tiếng dữ vậy?"

" Người trong lòng em ấy là ai?

Mày mau nói đi."

" Tao không biết, chỉ tình cờ đi ngang qua rồi nghe được thôi."

Lúc đó Lisa đi vệ sinh, thấy Chaeyoung và Jennie đang nhìn điện thoại còn cười nói với nhau nên không để ý lướt ngang qua.

" Đúng là người trong lòng của em.."

Đó cô chỉ nghe được nhiêu đó, nhưng nhiêu đó lại khiến cô ngày đêm không ngủ được.

Lisa không biết người trong lòng của nàng là ai.

END CHAP 3.
 
[ Lichaeng - Futa ] Thư Ký Park Sao Thế?
4. PHÓ CHỦ TỊCH THÍCH EM SAO?


Chuyến leo núi thiện nguyện bắt đầu, Chaeyoung trò chuyện vui vẻ với Jennie, Yunho và Minsoo.

Đâu biết phía sau có hai người mặt đen như đít nồi.

Mọi người xuất phát từ điểm màu đỏ dưới núi đến điểm màu đỏ trên núi mà lúc trước nàng và cô đã đánh dấu.

" Tại sao tao lại đi chung với mày vậy."

" Chắc tao muốn."

" Xem ra Chaeyoung cũng nhiều người thích nhỉ?

Em ấy dễ thương đến vậy."

Grừ

" Hửm??"

Lisa vừa nghe thấy tiếng gì đó, cô đứng lại quan sát.

Hình như nó là tiếng động vật thì phải, nếu như là thật thì nguy hiểm cho mọi người quá.

" Mày sao vậy Lisa?

Sao đứng đó?"

" Không có gì."

Không lâu sau thì đoàn người cũng leo lên đỉnh núi, gió hiu hiu ngắm nhìn toàn cảnh Seoul khiến ai cũng vui vẻ hú hét.

" Tôi có chuẩn bị nước cho mọi người."

" Minsoo cậu thật chu đáo."

" Phó Chủ Tịch, cô uống nước đi."

" Tôi không khát."

Chaeyoung hụt hẫng để chai nước lại túi áo khoác.

Mọi người nhanh chóng đi xuống núi, Lisa liền kéo tay nàng lại.

" Tôi có chuyện muốn nói."

Đợi đoàn người đi xuống xa một chút, bây giờ chỉ còn cô và nàng, Chaeyoung hồi hộp không biết Lisa muốn nói gì.

" Tôi..."

Grừ " Phó Chủ Tịch, tiếng gì vậy?"

Lisa có linh cảm không tốt liền chắn trước nàng, trong bụi cây là một con linh cẩu hung dữ.

Hình như nó đã đói nhiều ngày rồi bây giờ còn có ý định tấn công con người.

Linh cẩu nó gầm gừ vài tiếng, nhe bộ răng sắc nhọn của nó ra chạy về phía cả hai đến tấn công.

Lisa nhanh chóng ôm Chaeyoung né qua một bên.

" Cô không sao chứ?"

" Dạ..kh..không sao.."

Được Phó Chủ Tịch ôm thật là thích, mùi hương của cô rất dễ chịu, khiến tim nàng đập liên hồi nhưng mà bây giờ không phải lúc lãng mạn đâu.

" PHÓ CHỦ TỊCH CẨN THẬN!!"

Rẹt Con linh cẩu nhào lại tấn công cả hai, Lisa dùng tay đỡ lấy làm cho bị nó cào một nhát ở tay.

Lisa nhăn mặt chịu đau ôm lấy cánh tay.

" Phó Chủ Tịch không sao chứ?"

" Không sao.."

Con linh cẩu nào chịu thua liền tấn công hai người lần nữa, Lisa ôm chằm lấy nàng bảo vệ liền trượt chân rơi xuống vách núi.

Con linh cẩu thấy cả hai đã té xuống vách cũng bỏ đi.

" Ủa Lisa với Chaeyoung đâu rồi?

Lúc nãy xuống nhí cho ai thấy họ không?"

" Chẳng lẽ họ còn ở trên trển."

" Để tôi leo lên tìm hai người họ."

" Chúng ta đi cùng đi."

" Phó Chủ Tịch chưa xuống núi hay sao?

Cô ấy có làm sao không?"

" Mọi người cứ việc xuống núi trước, chúng tôi sẽ đi lên tìm hai người họ."

Jennie, Jisoo, Minsoo và Yunho đều leo lên lại đỉnh núi để tìm hai người họ nhưng khi leo lên lại chẳng thấy ai.

Minsoo nhìn thấy vết máu ở trên đất cách vách núi khoảng 50 mét, chắc chắn họ đã xảy ra chuyện.

" Bây giờ chúng ta mau xuống núi để gọi cứu hộ đến, họ rơi xuống vách núi rồi."

" Cái gì?"

" Chaeyoung....Phó Chủ Tịch..."

———

" Aaaaa..."

Cả hai lăn xuống vách núi, cũng may bên dưới có cỏ, không thôi cái lưng của Lisa coi như bỏ.

Vì té xuống nên cái chân của cô bị bông gân rồi thì phải, bây giờ cô không thể nhút nhít chân được.

Chaeyoung nghe tiếng kêu đau cũng chầm chậm mở mắt tĩnh lại.

" Phó Chủ Tịch...cô..cô bị thương rồi..."

" Chỉ là ngoài da thôi, không sao đâu."

" Chúng ta rơi xuống vách núi như vậy chắc mọi người lo lắng lắm."

Cả đoàn xuống đến chân núi trời cũng gần tối, đội cứu hộ của Minsoo nhanh chóng lấy trực thăng tìm kiếm trên cao.

Cả đoàn ai cũng lo lắng cho hai người.

Cả cơ thể của Lisa dần mệt mỏi, mắt nhắm nghiền lại.

Chaeyoung cảm thấy người Lisa không ổn liền bò lại đưa tay sờ trán cô.

" Nóng quá.

Phó Chủ Tịch, cô bị sốt rồi."

Chaeyoung cởi áo khoác của cô ra cho dễ thở, ai ngờ cô chỉ mặc chiếc áo ba lỗ ở trong.

Lisa thở đều làm cho cơ bụng cứ phập phòng phập phòng khiến Chaeyoung nuốt nước bọt.

" Chaeyoung mày đang nghĩ cái gì vậy hả?"

Nàng vỗ vào má mấy cái, nàng không được có cái suy nghĩ bậy bạ đó, dù sao Phó Chủ Tịch cũng để ý đến nàng đâu.

" Nước..."

" Phó Chủ Tịch cô khát nước sao?"

Nàng mần mò vào túi, cũng may chai nước cô từ chối lúc nãy lại là chai nước cứu mạng cô.

Chaeyoung vội vàng mở nắp sau đó đút cô uống, Lisa uống được miếng cũng đã đỡ khát liền thiếp đi nhưng Chaeyoung tưởng cô đã ngủm liền thúc thít rơi nước mắt.

" Hức...Phó Chủ Tịch...cô tỉnh lại đi...hức...cô đừng chết mà..."

Lisa dù nhắm mắt nhưng vẫn chưa vào sâu giấc vì cái con người bên cạnh cứ tưởng tượng bậy bạ rồi ngồi đó khóc.

" Phó...Chủ Tịch...hức...cho dù...cô có khó ưa cỡ nào...thì cũng đừng như vậy...hức...mà ra đi..."

" Phó..Chủ...Tịch....dù trong công việc cô hay bắt nạt tôi...nhưng mà tôi đều bỏ qua..ai biểu cô đẹp quá chi...hức...Phó Chủ Tịch...đừng chết mà..."

Lisa nghe sao chẳng thấm câu nào, cái gì mà toàn kể cô xấu xa không vậy.

" Tôi...chết hồi nào..chỉ là ngủ...một chút.."

" Chết thật mà...hức...ủa....Phó Chủ Tịch...cô chưa chết sao?

Mừng quá.."

Chaeyoung xúc động ôm chặt lấy Lisa, nàng không biết hành động của mình làm trái tim Lisa bỗng nhiên đập nhanh.

" Không sao rồi...cô đừng lo..."

Chaeyoung sục sịt mũi mới để ý hành động quá thân mật với cô liền e ngại buông cô ra, giả vờ gãi mũi.

" Thư Ký Park...tôi..."

Tiếng trặc thăng trên bầu trời, ánh đèn cũng gọi vào hai người làm cả hai nheo mắt nhìn.

" Tìm thấy họ rồi."

Bệnh viện

" Bệnh nhân chỉ bị bong gân với bị thương ngoài da thôi nên người nhà không cần lo."

" Cảm ơn Bác Sĩ."

" Tao còn tưởng mày chết ở xó nào rồi đấy?

Làm tao lo lắng chết đi được."

" Hai người về an toàn rồi, không ngờ trên núi đó lại có linh cẩu."

Manobal Lebel

Sau mấy ngày nghỉ ngơi thì Lisa cũng đã đi làm lại, ngồi lại chiếc ghế quyền lực của mình.

" Chuẩn bị vào họp."

Chaeyoung đang thuyết trình về những ngày qua vắng Phó Chủ Tịch, Lisa ngồi bên dưới chống cằm nhìn nàng, lâu lâu còn cười nhẹ, Jennie liền nhìn thấy.

" Có mờ ám."

Đến giờ ăn trưa Jennie liền kéo tay nàng vào một chỗ vắng người để dễ hỏi chuyện.

" Này cho chị hỏi, vào cái hôm em và Phó Chủ Tịch gặp tai nạn.

Hai người có nói gì không?"

" Nói gì chứ?

Không phải em đã kể với chị rồi sao?"

" Ánh mắt của Phó Chủ Tịch nhìn em lạ lắm.

Có khi nào, Phó Chủ Tịch thích em sao?"

" Sa..sao có thể như vậy được, Phó Chủ Tịch cô ấy vừa đẹp lại vừa giỏi sao lại thích người như em được chứ."

" Em cũng đẹp và giỏi mà, mà nhìn kỹ hai người đứng gần với nhau rất đẹp đôi nha."

" Em đói bụng rồi, em xuống căn teen trước."

" Lại đánh trống lãng, chắc chắn có vấn đề."

Jennie nheo mắt nghi ngờ, hai người đẹp đôi như vậy sao không nhân cơ hội này ghép họ thành một đôi nhỉ.

" Hâhhahahhahahaha..."
 
[ Lichaeng - Futa ] Thư Ký Park Sao Thế?
5. MAU TIẾN TRIỂN VỚI CON BÉ, CHẬM TRỄ LÀ NGƯỜI KHÁC HỐT MẤT.


" Hey Lisa, hay chúng ta đi đánh golf đi."

" Mày rảnh thì đi một mình đi, tao bận."

" Vậy thôi, tao rủ Jennie với Chaeyoung đi chơi cho vui."

" Tao đi."

———

" Cái đứa cháu nội trời đánh đó đã một tháng rồi cũng không biết về thăm bà nội của nó.

Một chút con cứ điện thoại cho nó nói mẹ hấp hối sắp chết rồi xem nó còn thương bà nội nó nữa không?"

" Mẹ à, sao mẹ lại nói vậy?

Để con điện thoại cho Lisa đến rước chúng ta."

" Haizzz con điện lẹ đi."

" Mẹ, con quên mua dầu ăn rồi.

Mẹ ở đây ngồi đợi con một chút, con vào mua rồi ra liền."

" Ừm con đi nhanh đi, sẵn điện thoại cho Lisa luôn."

" Dạ."

Mẹ cô chạy vào siêu thị gấp, bà nội xách mấy túi đồ liền mỏ tay tìm một chiếc ghế gần đó ngồi đại xuống.

Bà nội bỏ mấy túi đồ xuống không cẩn thận làm cho mấy trái cam lăn ra ngoài đất, bà định khom lưng nhặt thì cái lưng nó kêu cái rắc.

" Ôi trời cái lưng của tôi..."

" Bà ơi, bà không sao chứ?"

Chaeyoung vô tình cũng đi mua đồ thấy bà than thở còn làm rơi đồ ra ngoài liền tốt bụng nhặt bỏ vào túi hộ bà, còn đỡ bà ngồi xuống.

" Cảm ơn con nha, tại lưng bà đau quá."

" Bà đang chờ người nhà ạ?"

" Ừm bà đang chờ con dâu bà, một lát nữa đứa cháu gái bà đến rước rồi nên con đừng lo."

" Dạ..."

" Bà nội!"

" Đó, cháu nội bà đó."

Nhìn theo ngón tay của bà, Chaeyoung đưa mắt nhìn, không ngờ là Phó Chủ Tịch, bốn mắt nhìn nhau.

" Phó Chủ Tịch.."

" Thư Ký Park?"

" Ủa hai đứa quen nhau hả?"

" Dạ cô ấy là Thư Ký riêng của con."

" Mình có nên ghép đôi cho đứa cháu mình không đây."

" Dạ vậy thôi con xin phép đi về ạ, chào Phó Chủ Tịch."

Chaeyoung mỉm cười rời khỏi, bà nội liền đánh vào vai cô một cái rõ đau.

" Sao nội đánh con?"

" Còn không mau ngỏ lời chở con bé về nhà.

Từng tuổi này còn bắt bà nội tìm vợ cho con nữa sao?"

" Dạ..con biết rồi.."

Được bà nội và Lisa thuyết phục nàng cũng đồng ý cho cô đưa về nhà.

Mục đích của bà nội là muốn biết thân thế của nàng, sẵn tiện biết nhà luôn.

" Nãy giờ quên hỏi tên con."

" Dạ con tên Park Chaeyoung."

" Gia đình con thế nào, có bạn trai chưa?"

" Dạ gia đình con đều ở Úc, chỉ có con ở Hàn làm việc.

Con chưa có bạn trai ạ."

Lisa nhìn vào gương chiếu hậu, đúng lúc bà nội cũng nhìn lên đó, ý bảo là " bà đã dọn sẵn cơm rồi đấy chỉ cần ngồi xuống ăn mà thôi ".

Mẹ cô ngồi bên cạnh cũng bắt đầu trò chuyện, nói một hồi mới nhận ra là người quen.

" Vậy con là con gái út của Mason sao?"

" Dạ phải, ba con có quen biết với bà và bác hay sao?"

" Không những quen mà là bạn rất thân với bác trai con.

Mason lúc trước là Luật Sư đại diện cho Manobal Lebel sau này ba con nghỉ hưu thì chuyển qua Úc sống rồi mất liên lạc.

Chiptthip con còn nhớ lúc Mason và chồng con hứa hôn cho tụi nhỏ không?"

" Dạ con nhớ, lúc đó chắc hai người nói đùa thôi mẹ."

" Khụ..khụ...tự nhiên đau họng quá.."

" Chaeyoung, có gì con liên lạc với ba con nói là nội gửi lời thăm đến gia đình con."

" Dạ, con sẽ gửi lời của bà cho ba con biết.

Nhưng mà bà nói chuyện hứa hôn của ba con là sao ạ?"

" Thì bác trai con và ba con từng là bạn, lúc đó có tiệc nên cả hai uống say rồi nói bừa chuyện hứa hôn ấy mà.

Lúc đó Mason nhìn Lisa thấy con bé từ nhỏ đã tài giỏi nên muốn Lisa làm con rể của ba con ấy mà."

Nói qua nói lại cũng đến nhà nàng, cô cũng chủ động xuống xe mở cửa xe cho nàng.

" Cảm ơn Phó Chủ Tịch đã đưa tôi về."

" Hôm nay không làm việc, gọi là Lisa."

" Dạ...vậy tôi vào nhà.."

" À mà..khoan đã...Chaeyoung..."

" Có chuyện gì sao?"

" Ừm...ngủ ngon..."

Cô bị ấm đầu hay sao trời nắng chan chan mà chúc ngủ ngon.

" Chị cũng ngủ ngon."

Trái tim của ai kia liền tan chảy, cô đứng nhìn nàng vào nhà an toàn mới rời đi.

" Bà nội, chuyện hứa hôn của ba con là sao?"

" Thì đi mà hỏi ba con, lúc nãy bà cũng đã nói rồi còn gì.

Mà con bé Chaeyoung vừa đẹp người vừa lễ phép nếu con bé là cháu dâu của nội thì hay biết mấy."

" Khụ...khụ..."

" Còn giả vờ, con đấy, mau mà tiến triển với con bé, chậm trễ là người khác hốt mất."

———

" Quả đó đỉnh đấy Phó Chủ Tịch."

" Thường thôi."

Lisa uống ngụm nước cho đỡ mệt, hôm nay mọi người hẹn nhau đánh golf như dự kiến.

Có Lisa, Chaeyoung, Jisoo, Jennie, Yunho và mấy người khác tham gia nữa.

" Chào mọi người, không làm phiền chứ?"

" Minsoo, sao giờ này cậu mới đến?"

" Xin lỗi, tại kẹt xe quá."

Mặt Lisa liền đen lại, sao đi đâu cậu ta cũng xuất hiện thân thiết với nàng hết vậy.

Jisoo bên cạnh cũng mặt nặng mày nhẹ.

" Sao đi đâu Chaeyoung cũng rủ con nhỏ đó theo hết vậy.

Thật chướng mắt mà."

Lisa mắt vẫn dán vào họ, tay tức đến nỗi bóp chai nước đến vỡ.

" Ối Lisa ướt đồ tao rồi này."

Lisa không nói liền hậm hực đi vào trong ngồi, Jisoo khó hiểu nhìn cô.

" Ủa là nó mới ghen đó hả?"

Chaeyoung từ đó giờ không có chơi golf nên không biết cách cầm gậy.

Minsoo thấy nàng đang chật vật với cách cầm thì chạy đến dạy nàng.

Khoảnh khắc Minsoo cầm tay Chaeyoung hướng dẫn nàng làm cô bên này như phát điên.

" Cậu phải cầm như vậy nè, sau đó đánh thật mạnh vào quả bóng."

Jennie ngồi bên trong ghế nhìn mọi người chơi chứ em không có chơi, Jisoo cũng tò tò đi lại bắt chuyện.

" Tôi phải đi dập lửa đây, chuẩn bị có hoả hoạn rồi."

Bên chỗ của Chaeyoung và Minsoo thì Lisa cũng đi lại.

Mấy người ở trong ngồi hóng xem drama nóng hổi.

" Ủa là Phó Chủ Tịch thích Chaeyoung đó hả?"

" Đó chỉ là dự đoán thôi."

" Đoán cái gì nữa, nó ghen ra mặt luôn kia kìa.

Cũng may tôi không có thích Chaeyoung, không thôi thì đai đen Taekwondo của nó cũng được lấy ra sử dụng."

" Lúc trước tôi cũng từng thích Chaeyoung, cũng may là đã dừng lại."

Haizzzzz cả ba người đều thở dài

" Cô thi đấu với tôi.

Người thua sẽ đãi mọi người một bữa ăn."

" Phó Chủ Tịch?"

" Tôi sao?"

" Chẳng lẽ tôi nói chuyện với ma."

" Được, tôi đồng ý."

Lisa bỏ tay vào túi quần chuẩn bị lấy cây gậy của mình thi đấu.

" Phó Chủ Tịch đánh giỏi lắm, cậu ổn chứ?"

" Không sao đâu dù sao cũng chỉ là một bữa ăn mà, tôi mời mọi người."

Chaeyoung lo lắng, không biết chuyện gì mà Phó Chủ Tịch nàng lại đòi thách đấu.

Mấy người ở trong cũng thấy được khuôn mặt khó coi của Lisa nên không ai dám hó hé tiếng nào.

Như dự đoán của mọi người, Lisa thắng với tỉ số tuyệt đối.

Minsoo cũng vui vẻ mời mọi người đi ăn, ai nấy cũng vui nhờ có Lisa mà mọi người đều được bữa ăn miễn phí.

Cả đám kéo nhau đến một quán nướng nổi tiếng, giờ này đang là giờ cao điểm nên khách hơi đông cộng thêm cuối tuần nữa.

Cô đút tay vào túi bước vào quán mắt nhìn xung quanh, đa số là mấy ông nhậu mọi người sợ cô sẽ không chịu nơi này.

" Quý khách ngồi xuống bàn đi.

Han, bàn bên này."

" Xin chào quý khách, cho em order món ạ."

Lisa đã cố tình ngồi chừa một khoảng trống rồi vậy mà con nhỏ tài lanh Jisoo liền nhào vô ngồi như không biết chuyện gì, vì thế mà Chaeyoung lại ngồi cạnh Minsoo.

Món cũng đã lên, Minsoo là người nướng thịt, Lisa cũng đâu chịu thua liền nướng theo, cô nướng được miếng nào là Jisoo ăn miếng đó.

" Công nhận mày nướng ngon thiệt nha Lisa."

Lisa không nói gì liền chừng mắt nhìn chị.

" Hehe thịt còn nóng ăn đi mọi người."

" Chaeyoung dạo này cậu ốm quá, ăn nhiều vào cho có sức."

" Cảm ơn cậu."

Lisa tính để miếng thịt vào miệng thì dừng lại, Jennie thấy tình hình không ổn liền huých vào bụng Jisoo một cái.

" Lisa mày cũng ăn nhiều vào, dạo này ốm quá."

Phập Đôi đũa gãy làm đôi, Jisoo sợ hãi nuốt nước bọt.

" Bà..bà chủ...ch..cho một đôi đũa khác..."

Cô nhịn hết được liền đứng dậy, mọi người ngơ ngác nhìn cô.

" Chaeyoung em ra đây."

Cô nắm tay nàng kéo ra bên ngoài.

" Có gì từ từ nói, mày làm tao sợ."

" Chaeyoung, tôi thích em!"

" Phó Chủ Tịch...?"

Lisa không nói gì liền chiếm môi của nàng một cách mạnh bạo, ai nấy đều nhìn hai người với con mắt ngỡ ngàng.

Đến cả nàng còn bất ngờ nữa mà, nhưng sau đó cũng buông xuôi mặc cho cô hôn mình.

Lisa mút môi trên rồi đến môi dưới sau đó luồng lưỡi vào trong khám phá.

" Lisa...Lisa..."

" H..hả..."

" Mày sao vậy?

Tự nhiên đứng dậy rồi cái như người mất hồn."

Thì ra nãy giờ là cô tưởng tượng thôi sao, vậy mà cô cứ tưởng là đang hôn Chaeyoung.

" Tao..đi vệ sinh.."

Dòng nước tát thẳng vào mặt cô, nhìn mình trong gương một hồi lâu.

" Cũng đẹp gái, cũng giàu, cũng có nhà có xe, vậy tại sao Chaeyoung lại không thích mình?"

" Mình cũng phải xứng tầm với idol Kpop ấy chứ, vậy mà thua cái tên vận động viên đó sao?"
 
[ Lichaeng - Futa ] Thư Ký Park Sao Thế?
6. PHÓ CHỦ TỊCH, CHỊ ĐANG GHEN ĐÓ HẢ?


Lisa vào nhà vệ sinh rửa mặt, nhìn chính mình trong gương thật thảm hại."

Lisa mày nhất định phải tỏ tình với em ấy, nhất định là vậy."

Lisa đi ra từ mọi người cũng đã ăn xong, Minsoo ngỏ ý muốn đưa nàng về thì cô đã cản lại.

" Chaeyoung, tôi đưa em về."

" À mà...xin lỗi cậu, Minsoo."

Dù nàng không đồng ý thì cô cũng kéo đi, đẩy nàng vào xe rồi đóng cửa lại, không quên nhìn Minsoo bằng cặp mắt ăn tươi nuốt sống.

" Phó Chủ Tịch...tại sao.."

" Tôi nói trước.

Em và cái tên Minsoo đó rốt cuộc là mối quan hệ gì?"

" Chỉ là bạn bè bình thường."

" Bạn bè bình thường, vậy tại sao lại quan tâm ân cần chăm sóc em, không phải có ý với em sao?"

" Phó Chủ Tịch, chị đang ghen đó hả?"

" Phải, tôi ghen đó, tôi không muốn thấy em thân thiết với một ai khác ngoài tôi."

Chaeyoung liền phì cười, không hiểu sao cô ghen lại đáng yêu như vậy.

" Em cười gì chứ?"

" Chị hiểu lầm rồi, Minsoo cậu ấy có vợ rồi, em và cậu ấy chỉ là bạn."

" Có vợ...cậu ta có vợ rồi...sao?"

Chaeyoung mỉm cười gật đầu, thì ra mấy ngày nay cô ghen bậy ghen bạ rồi, tự nhiên quê hết chỗ nói, chắc đội mười cái quần đến tập đoàn quá.

Lisa đưa ngón tay cắn cắn nhưng ý cười hiện rõ trên môi, vậy là cô vẫn còn có cơ hội.

" Phó Chủ Tịch chị sao vậy?"

" Ờm..ngứa miệng thôi."

Cả hai ngồi im lặng chẳng biết nói gì, không lâu sau thì đến nhà nàng.

Lisa ga lăng xuống xe mở cửa cho nàng.

" Cảm ơn Phó Chủ Tịch đã đưa em về."

" Hôm nay đâu có làm việc."

Chaeyoung biết ý nghĩa câu nói của cô là gì nhưng cũng chỉ mỉm cười cho qua.

Nàng định quay đầu vào nhà lại bị cô nắm tay lần nữa.

" Có chuyện gì sao?"

" Hình như em quên một thứ."

" Hửm??"

Nàng vội lục lọi trong túi xách của mình kiểm tra nhưng đâu có thấy mất cái gì đâu.

" Em đâu có để quên thứ gì đâu."

Lisa đơ mặt ra, nàng giả ngốc hay là ngốc thật đây, thường ngày còn chủ động với cô hôm nay lại quên hết rồi.

" Ờ...không có gì.

Em vào nhà đi."

Chaeyoung che miệng lại cười, có ai đường đường là Phó Chủ Tịch quyền lực mà đi dỗi một cách đáng yêu đến vậy không.

Chụt" Phó Chủ Tịch ghen đáng yêu lắm.

Ngủ ngon."

Nàng hôn người ta rồi ngại ngùng bỏ chạy vào nhà là sao.

Lisa đưa tay sờ má mình, vẫn còn hơi ấm và mùi hương của nàng.

Trái tim không tự chủ liền đập liên tục, nó muốn nhảy ra ngoài rồi vào trong nhà với nàng.

" Chắc mai mình phải đi khám xem có bệnh tim không mới được."

Ngày hôm sau

Bệnh viện

" Tim rất khoẻ, nhịp đập cũng ổn định.

Không có vấn đề gì."

Bác sĩ tháo mắt kính ra.

" Vậy tại sao có những lúc tim tôi lại đập nhanh như muốn nhảy ra ngoài vậy?"

" Cô có thường xuyên vận động hay không?"

" Không có."

" Kết quả cho thấy tim cô rất ổn định."

" Thật lạ, ông khám lại cho tôi lần nữa đi."

" Cô à, tôi còn rất nhiều bệnh nhân.

Cô có bệnh tật gì đâu mà ở đây mất thời gian chả tôi."

" Vậy ông nói cho tôi tại sao tim tôi lúc ở gần một người nó cũng đập nhanh mất kiểm soát."

Ông bác sĩ xoa trán, vậy là ông đã biết kết quả rồi.

" Cô đã yêu rồi, cô yêu nên tim mới đập nhanh như vậy đấy."

" Yêu sao?"

" Phải, là yêu đấy, vừa lòng chưa?

Bây giờ cô có thể về được rồi."

Rời khỏi bệnh viện cô dường như yêu đời hẳn, vậy là đã yêu, đã yêu Chaeyoung mất rồi.

Nhưng Lisa bỗng suy nghĩ cảm giác yêu đời lúc nãy bỗng nhiên trùng xuống.

" Mình yêu em ấy, vậy em ấy có yêu mình không?"

" Nếu không yêu mình vậy tại sao lại hôn mình."

Phá vỡ suy nghĩ của cô là tiếng điện thoại, nhìn lại là số của bà nội, không biết có chuyện gì không nữa.

" Con nghe đây."

" Đứa cháu chết tiệt, cả tuần nay mất tích ở đâu mà không điện cho bà già này hả?"

" Con bận việc, xin lỗi nội."

" Bận việc?

Bận việc mà đi đánh golf với Jisoo à."

" Haizzz con nhỏ trời đánh đó..." nói thầm" Đâu có, con bận việc thật mà.

Dạo gần đây tập đoàn ra sản phẩm mới nên con cũng bù đầu đây này."

" Tạm tha cho con, nhưng mà có nhớ tuần sau ngày gì không đấy."

" Là sinh nhật của nội, con sao có thể quên được chứ."

" Đúng là cục vàng của nội, nhưng nhớ mời Chaeyoung đến nhé.

Nội rất thích con bé."

" Dạ rồi, con sẽ nói lại với em ấy."

Cả hai qua lại vài câu cũng tắt máy, Lisa thở phào nhẹ nhõm, con nhỏ trời đánh kia tự dưng đi nói chuyện đánh golf cho nội biết chi vậy, Lisa không giỏi nói dối nếu cứ hỏi tới có khi cô còn khai ra Chaeyoung đã hôn cô.
 
[ Lichaeng - Futa ] Thư Ký Park Sao Thế?
7. CHỈ LÀ EM CẢM THẤY RẤT HẠNH PHÚC.


" Chaeyoung trưa nay đi gặp khách hàng với chị nha."

" Dạ, để em lái xe cho."

Điện thoại reo" Trơ Lý Kim xin nghe."

" Gọi Thư Ký Park vào phòng gặp tôi."

" Vâng."

" Phó Chủ Tịch gọi em vào phòng."

" Dạ em biết rồi."

Cốc cốc " Vào đi."

" Phó Chủ Tịch cho gọi tôi."

" Trưa nay đi ăn trưa với tôi."

" Xin lỗi Phó Chủ Tịch nha, lúc nãy em hứa đi gặp khách hàng với Trợ Lý Kim rồi."

" Lúc nào cũng có một tên phá đám."

" Không còn gì nữa em xin phép ra ngoài."

" Ừm."

Nhà Hàng Những Cô Gái Si Tình

" Khách hàng lần này là nữ nên chúng ta phải cẩn thận thái độ hơn."

" Vâng."

Đến nơi, Jennie và Chaeyoung đến chỗ hẹn trước, cả hai chờ khoảng nửa tiếng nhưng chẳng có ai đến.

" Đừng nói cô ta cho mình leo cây nha."

" Chúng ta cứ chờ một chút nữa đi chị, có lẽ cô ấy kẹt xe chẳng hạn."

" Hai người là nhân viên của Manobal Lebel đúng chứ?"

" Vâng, xin chào."

" Tôi cứ tưởng là Lisa sẽ đến ai ngờ lại là hai nhân viên thấp kém."

" Nè cô nói chuyện cho đàng hoàng, chúng tôi đã chờ cô rất lâu rồi đấy."

" Thì sao?

Người tôi cần gặp là Lisa, Phó Chủ Tịch của các người.

Còn hai người thì không xứng để được tôi nói chuyện đâu."

" Quá đáng.."

" Thôi chị, loại người như vậy không xứng để chúng ta hao nước bọt đâu."

" Phó Chủ Tịch của chúng tôi rất bận, không có thời gian đề gặp cô."

" Tôi sẽ nói với Lisa sa thải hai người các người, xem còn mạnh miệng được nữa hay không."

" Cô cứ việc nói đi, cô là ai mà Phó Chủ Tịch phải nghe cô chứ, chỉ là một khách hàng thôi mà."

" Nói cho hai người, tôi là bạn gái của Lisa, sắp tới hai người còn gặp mặt tôi dài dài đấy."

" BẠN GÁI??"

Chaeyoung ngồi bật dậy ai nấy trong nhà hàng đều nhìn nàng.

" Phải, tôi là bạn gái của Phó Chủ Tịch cô đấy."

" Tôi nói cho chị biết, Phó Chủ Tịch chưa bao giờ có bạn gái cũng chưa hẹn hò bao giờ.

Căn cứ vào đâu mà cô nói cô là bạn gái của Phỏ Chủ Tịch."

" Cô là ai mà biết Lisa không có bạn gái?"

" Tôi..tôi là Thư Ký của chị ấy."

" À thì ra là Thư Ký thích Phó Chủ Tịch, cô đừng có trèo cao quá không thôi là té đau đó."

" Tôi thấy cô mới là người phải té đau đó.

Em ấy xứng đáng hơn cô rất rất nhiều lần."

" Cô nghĩ cô ta xứng đáng được Lisa để ý, nhiều khi chị ấy còn chưa để trong mắt."

" Giữa cô và cái nhà, biết khác nhau chỗ nào không?"

" Chỗ nào?"

" Là không có cửa.

Hứ."

Chaeyoung kéo tay Jennie ra khỏi nhà hàng, ở đó một hồi chắc em đập cô ta luôn quá.

Jennie lần đầu tiên thấy nàng ghen luôn á, từ trước đến nay nàng luôn vui vẻ thân thiện đâu ai biết là khi cơn ghen bùng phát thì rất đáng sợ."

Chuyến này xem ra Phó Chủ Tịch khó sống rồi."

Nàng hậm hực đi về đến công ty, Lisa có gọi thế nào cũng không chịu vào gặp mặt.

Tiếng chuông điện thoại " Cô ta sao gọi cho mình chứ?"

" Tôi nghe.."

" Lisaaaaaaaa, nhân viên chị ăn hiếp em."

" Cô làm sao?"

" Chỉ là em nói em là bạn gái của chị sau đó Thư Ký của chị còn nói em không cửa với chị.

Chị nên sa thải cô ta đi."

Nghe đến từ không có cửa cô liền bật cười, xem ra Thư Ký của cô cũng biết ghen đấy nhờ.

" Chị cười gì chứ?

Em đang bị tổn thương kia mà...à mà Lisa...Lisa....cúp máy rồi...tên đáng ghét.."

" Ái chà chà coi bộ cũng biết ghen đấy chứ.

Chắc lúc đó đáng yêu lắm nhỉ?

Nghĩ thôi đã thấy đáng yêu rồi."

———

" Lisa mày mau đến bệnh viện đi, Chaeyoung gặp tai nạn rồi."

Bây giờ là 9 giờ tối, Lisa chạy hết số để kịp thời đến với nàng.

Tâm trạng cô đang vô cùng không ổn, cứ lo lắng cho Chaeyoung.

" Chaeyoung em đừng xảy ra chuyện gì."

Bệnh viện

" Cho tôi hỏi bệnh nhân Park Chaeyoung nằm ở đâu vậy?"

" Phòng 273."

" Cảm ơn."

" Ôi má ơi, chị ấy là người sao?"

" Con người chứ con gì?"

" Con người sao có thể đẹp đến vậy."

" CHAEYOUNG....."

Cô mở thẳng cửa phòng ra, Chaeyoung ngồi trên giường bệnh, tay đang được sơ cứu vết thương nhìn cô ngơ ngác.

Ủa cô cứ tưởng đã nằm hôn mê hay là sao đó, sao cái này lạ lắm.

" Phó Chủ Tịch?"

" Ủa, không phải em bị tai nạn hay sao?"

" Cô ấy bị tai nạn, nhưng chỉ ngoài da thôi.

Tôi xin phép ra ngoài."

" Vậy mà con nhỏ Jisoo làm cho hệ trọng lắm, em không sao là tốt rồi."

Vậy mà làm cô chạy bán sống bán chết đến đây, nhưng nàng không sao thì tốt rồi.

Chaeyoung đưa mắt từ trên xuống dưới nhìn cô, nàng chợt phì cười một cái.

" Em cười cái gì chứ?

Em đang cười trên sự lo lắng của tôi đó hả?"

" Không có..chỉ là em cảm thấy rất hạnh phúc."

" Nhưng mà sao em lại ra đường vào giờ này?

Còn để bị tai nạn?"

" Em chỉ đi mua đồ thôi rồi gặp một chú cún đang qua đường sắp bị xe tông nên em đã cứu chú cún đó nên mới vào đây nè."

" Em thật là...nhưng không sao là tốt rồi."

" Nhưng mà chị lo lắng cho em đến vậy sao?"

" Tất nhiên rồi, khi nghe tin tôi đã chạy đến đây liền đó."

" Đến cả mang dép sai cũng lo lắng cho em?"

" Hả???"

Nghe nàng nói cô cũng nhìn xuống chân mình, đúng là chiếc này chiếc kia, ôi mẹ ơi, vậy là tất cả mọi người ở đây đều đã thấy cô mang dép sai, thì ra đây là lí do nàng cười cô.

Chaeyoung nhìn thấy gương mặt quê độ của cô cũng không cười chọc quê nữa."

Tô...tôi là lo lắng cho em nên mới xỏ dép sai chứ bộ."

Nhà nàng

" Em thật sự không sao đấy chứ?"

" Em ổn mà.

Thôi đến nhà rồi, em vào nhà trước."

" Khoan đã.."

" Dạ??"

" Cuối tuần này bà nội của tôi có mời em tham dự sinh nhật của nội, em đi nha."

" Dạ, em sẽ tới."

" Lúc đó tôi đến đón em."

" Làm phiền chị rồi, em đi xe của mình cũng được mà."

" Nhưng tôi muốn đón em."

Lại bắt đầu giở giọng trẻ con ra để hù dọa nàng."

Được rồi, thôi em vào nhà đây."

" Khoan đã..."
 
Back
Top Bottom