Siêu Nhiên lck | Ai đó cứu cái tòa 101 đi

Lck | Ai Đó Cứu Cái Tòa 101 Đi
kì phỏng vấn: Sự góp mặt của Hyukkyu


Xin chào cả nhà, mình là Hyukkyu đây

Cảm ơn tổ truyền hình 101 mời mình đến nha chứ ở cái nhà trẻ kia mãi mình sắp chết lâm sàng đến nơi rồi óÒ........thì ở đây có nói là ngày bình thường của mình á mọi ng, nên mình cũng chia sẻ luôn nha.

Là bình dương ấy ạ, ko có phải bình thường đâuMình muốn kể từ đoạn mình lên đại học cơ nhưng mình cảm thấy nó dài nên mình lười.

Vậy mình kể từ khi đến tòa nhà thằng cánh cụt định cư vậySáng mình hay dậy sớm đó mọi ng, nên cái thằng ở cùng mình kia nó cũng phải dậy bằng mình luôn với lý do.........hình như là do mình lười ăn sáng hay sao á mọi ng.

Nó cũng "damn" đang lắm, 1 tuần 7 ngày nấu đúng 1 món cho mình ăn, ăn đi ăn lại chán nên mình có yêu cầu nó tăng thực đơn á, cái.............nó làm cả bữa trưa cho mình bằng chính món đó luônXong bữa sáng thì cái radio bằng cơm kia bắt đầu đọc bản tin...........của ngày thì phải, mình cũng nghe đó mọi ng nhiều lúc nó đọc tin xàm que lắm xong còn ngồi cười như thg dở hơi vậy đó.

Với tâm thiện của 1 kẻ chẳng quan tâm lắm nên mình cũng chuẩn bị đi làm và kệ nó với cái điện thoại Do cái thằng âm hồn bất tán kia hoành hành dữ hơn cô hồn tháng 7 á mọi ng nên nó mò đến trường mình xin việc rồi làm giáo viên cùng mình ở trường mầm non này.

Đầy lớp ra đấy nó chọn lớp hưởng dương của mình, ban đầu mình không ưa nó cho lắm đó nhưng nó giúp mình nên mình thảnh thơi, còn nó làm việc như nội trợ chăm 25 đứa con vậyChăm chỉ và khá cần cù, nó vẫn có nhưng nên mình không muốn tip điểm cho nó1 số vấn đề bất ổn ở thằng này là nó cướp đồ chơi của các mầm non đất nước rồi coi như chiến công, phần quà hậu hĩnh cho nó là tiếng khóc lofi chill 1 hour và món đồ chơi kia.

Nhức đầu với cái lò luyện tiếng hét nhưng mình cũng lực bất tòng tâm, nhiều cô ở bên lớp khác ngó sang còn tưởng mình bạo lực trẻ con..................á mọi ng'Anh có thể nói ngắt đoạn anh nhé, thấy anh 1 hơi dài xong thở hắt ra em cũng thấy mệt hộ á anh'Ò......cảm mơn nha Tiếp nè..............haizzzThằng oắt đó có lần cho tỏi vào thịt xào, rồi nó cho vào sandwich để mình ăn trưa trên trường.........và mình nằm viện 3 ngàyBác sĩ có nói lượng tỏi làm mình xém chết............thằng em mình liền kí đầu nó bằng cái bình hoa cạnh giường bệnhVậy là đưa sang phòng khác để băng bó lẫn chụp chiếu ngay khi đang ở trong viện thăm mình.

Chọn thời điểm hợp lý phết, không uổng nuôi nấngNhưng mà nó lạ lắm mọi ng.

Cái thằng đó có vẻ không quan tâm cho lắm đến mức lương ở trường, nó còn lấy số lương lẫn thưởng cuối năm hoặc thưởng tết gì đó làm từ thiện ngược lại cho nhà trườngLúc này mình vẫn thấy thắc mắc, nhiều lần hỏi minseokie nhưng nhỏ không có nóiNó kêu bí mật sẽ được bật mí trong thời điểm nào đó mà anh sẽ không ngờ tới..........tại lúc đóNghe mà bị mệt tâm hồn, do có bản năng sống không quan tâm đến mấy cái bí mật của tụi họ mèo hội tụ trong môi trường hoang dã kia nên mình cũng kệ Chuyện gì đến thích thì nhích không thích thì cản đi vậyThằng này có ích lẫn hạiÍch thì đúng nghĩa mà hại là đen hơn.

Nó chăm, cần cù bù siêng năng và cũng có trí tuệ trong việc xử lý tình huống............nó cũng quan tâm mình nên nhiều lúc mình thấy cảm giác mang ơn thằng đấyCòn hại.....nhiều vô đốiSở hữu 1 cái cổ họng luôn trong trạng thái bảo trì tốt nhất và sự mắc vô lùm của nó đúng là giống nhỏ cháu nhà thằng họ lee mỗi khi khóc, kèm theo là sự ưu đãi đặc biệt của 1 số hành động 13 in 1 như................mình lấy hơi đãMột đần, thêm chút thiểu năng tâm sự với nghịch ngu, rối loạn tứ chi cãi nhau với ngớ ngẩn, ồn ào tìm đường cứu nước với liêm sỉ, phá hoại đầu quân đồng minh với cọc cằn, thiếu muối nắm tay với bất nhân..........cuối cùng là tự tin cùng vô duyên bước vào cuộc sống hôn nhân.......sống với đá nam họ jeong lâu sẽ đưa trí tuệ của bạn đến thẳng với miền cực nhọcVí dụ điển hình cũng như gần nhất chính là mìnhTiềm thức luôn hiện hữu rằng nó là thằng ăn bám dai dẳng hơn ng anh em họ hàng hang hốc ở ruộng của nó'Ủa thế là nhỏ đó ăn bám anh à?

Thế số tiền lương kia tuy công ích nhưng lại có mục đích như vậy à anh?'Không........không phải dạng đấy, là dạng kiểu duyên âm theo đít ý, nhiều lúc khó chịu cựcNhưng nhờ cái kiểu theo sau như mấy nhỏ fan cuồng núp bụi chụp ảnh tối về làm anh hùng bàn phím có lần nó đã phát huy tác dụng của việc theo dõi Chả là lần đó mình ra ngoài xong gặp đám côn đồ, côn trong chấn tiền và đồ trong bắt lột đồ của tụi lộng hành chốn Seoul xa hoa đầy ánh nhìnLúc đầu chả quan tâm lắm, mình có từ thiện cho tụi đó 5000w xong đi nhưng đã là tụi lột đồ thì nó lại quan tâm đến khung xương lộc cộc của 1 lão già cập kê 30 vì lũ trẻ con như mìnhĐể ý gì không để lại ý đến cái thân tàn chạy vặt cho mầm non đất nước, tụi nó tóm mình như phim hành động bọn phản diện hay làm và sau đó chắc chắn là có anh hùng ra chào buổi tối tốt lành với tụi đóAnh hùng dành cho mình không ai khác ngoài cái radio kia.

Đầu tiên là màn xuất hiện đầy........được nó cho là hào nhoáng như mấy siêu nhân trong đám lửa hợp tác với bình gas cháy ở phía sau, nhưng khác cái nhỏ không có trang phục chiến đấu với vũ khí tinh nhuệ đi kèm để tiêu diệt phản diện thôiNó cũng ra gì và này nọ, 1 mình cân 4 thằng 2 cơ bắp lực lưỡng 1 gầy gò 1 vừa vặn.

Kết quả thì cả lũ cùng lên phường trình bày, do có.......... nhân chứng kiêm nạn nhân là mình nên võ sư quyền anh mặt đầy băng bông được thả ra với bằng chứng thiết thực và có ý tự vệBọn kia ở lại xong hôm sau còn lên bản tin chính với dòng trạng thái 4 shipper thân thiện của các đá thủ nằm vùng tại Hàn QuốcRa là bọn buôn mai thúy yêu nghề yêu quốc tế, thằng nọ suýt xoa về chiến công đầu với bọn này trước khi rơi vào tay cảnh sát, coi như nhúng tay làm rạng công lýBố thằng ngớ ngẩnNó hay liên mồm liên mép rằng nó thích mình bằng cả tâm hồn, yêu mình bằng cả tính mạng, chung thủy với mình bằng động lực và biểu hiện vốn có trời ban.

Tưởng tấu hài ai ngờ nó làm thật, sống chết theo phe mình, bảo vệ cũng như vệ sĩ sở hữu tấm bằng hạng S, cũng nâng niu này nọ nhưng riêng đụng độ với con cánh cụt thì lại không được suôn sẻ luôn là kẻ cụp đuôi trước cái tháp tàn ácMình nhiều lúc còn nghi ngờ nó thuộc giáo phái dị biệt của thằng lee, ng chơi kiệt suất cho cái gameshow mưu hèn kế bẩn do nhà sáng lập lee sang chấn tạo ra bao gồm tất cả mấy thằng trong cái tòa này đều làm ng chơi bất đắc dĩ do chân lý cuộc sống tồi tàn cộng hưởng phần thưởng là bí kíp sống qua ngày, quá lý tưởng cho bọn thiếu kinh nghiệm chăm sóc và có sở thích bước vào đời sống hôn nhân sớmTổng kết lại, nó cũng có mặt this mặt that mặt maybe later in the future sẽ xuất hiệnThang đánh giá ngày bình thường của mình là 0.1%, thậm chí có thể 0,0% sẽ là ngày bình thường.

Sống trong môi trường bất thường nên cũng không thể nào cứu vãn được số phần trăm cuộc sống bình thường đâu............tạm biệt mọi ng, mình về đây'...............ủa bây, ảnh về đâu vậy?

Về tây phương cực lạc à?...........ê ra đỡ ổng đi kìa sắp ngã mẹ ra đất rồi nhanh lên......''Anh ơi, về hồn quên xác ở hội trường này tụi em biết xử lý thế nào anh ơi?'_________________________________________

Nay là ngày quá đặc biệt

Đãi ngộ với mình cho ngày này chính là ở nhà 1 mình

Đầu tiên, ra hang đón nắng sau bao ngày giông bão diệt trừ bọn gây war

Thứ hai, đại ka đã trở lại sau bao ngày mong nhớ của con dân.

6 năm theo anh chưa bh thấy sự trở lại nào hùng vĩ và hào hùng như vậy

Highlight hôm nay quá mãn nhãn, chỉ 1 từ để miêu tả tất tần tật cả hai trận hôm nay thôi.

Là QUÁ ĐỈNH

Tiếp theo, chúc mừng botlane 1 ngày mà cả hai đều có thành tích và thành tựu

Chúc mừng anh gấu pự có 1000 kills và ghệ của ảnh cũng như phó thủ lĩnh đầu chuỗi kẻ cọc cằn đáng iu vừa có 3500 cụ thể hơn và đặc biệt nhấn mạnh là pha kiến tạo tuyệt vời cho bàn thắng

Đồng thời cũng chúc mừng cho phó thủ lĩnh và em út của đội có đc POG cho ngày hôm nay

Thêm nữa là lời khen cho jungle aka hổ giấy của chúng ta có những pha tỏa sáng hơn ánh dương

Tinh thần tốt lên rất nhiều, kịch bản leo tháp như năm ấy sẽ ko còn xa lạ nữa

Vé PO có trong tầm tay, cả đội lại hội tụ đủ về đây năm ae trên 1 chiếc thuyền cứu sinh tiến đến hòn đảo vinh quang

Quá tuyệt vời, một sự hưng phấn chưa từng có đang nhen nhóm trong tâm trí toy

Nhưng mò, iem poby iu dấu của tui đành gặp lại em sau vậy, có thể sẽ gặp lại em ở đội dưới hoặc có thể sẽ tái ngộ sau này chụy iu đây vẫn sẽ đợi iem ở bất cứ trường đấu nào Cả đội cười tươi rạng rỡ, toy thêm cho mình thước phim cuối trận của các anh sau bao ngày trống vắngBonus: cái sự dễ thương này chắc ổng bị lây bởi ghệ ổng

Anh F: chắc t quan tâm, sao chép sự dễ thương của cháu dâu t là t ghétCảm mơn các bạn nhìu lém 😊
 
Lck | Ai Đó Cứu Cái Tòa 101 Đi
t nghĩ t yêu rồi


Bh 101 như cái tịnh thì xóa gúp

Hồng cầu is my enemies

@mọi người

Mình có lời mún nói ý mng.......

Mình nghĩ thần tình yêu cảm thương mình rồi mọi ngừi ạ

Mỏ bố hỗn nhg đời bố sang

?????

Họ Kim ơi?

Hít cần 1 mk vui ko?

112 ko em?

Số của 1 anh đz có quyền năng cho em di cư đến chốn tiên cảnh đấy?

Máy hết tiền?

Đừng lo anh cho chú nửa tiếng để giao lưu kb Gấu trắng ghét bị mắng

😮

Ông wang hee biết giác ngộ?

Ăn thịt chán rồi giờ tu tiên à?ml nào bố cũng phán

T thấy giông chm ạ

Chuẩn bị cất đồ vào nhà đi ko tý bay hết cme quần áo đấy

Uồi nãy nắng to giờ chời đen ngòm

Tâm linh thậtCon khỉ đột cắm ăng-ten ở đuýt

Thẩm nhiều gia vị giờ thấy nam ngư ngon bất thường?

Dầu hào maggi m chx thử đừng vội kết luậnCắn ko trượt đứa nào

🖐️👁️👄👁️

Bớt xamloz đi

Dell có thần tình yêu nào va ông đâuToy iu màu tým, vì toy là hoa simp

@Gấu trắng ghét bị mắng tưởng offline nghìn thu ở gúp này cơ mà

Hóa ra vẫn hđ cách mạng à?Gấu trắng ghét bị mắng

Kệ kon me t đi m 🙂

Bắt bẻ cloz t nhé thg gấu rừng Đóng qt m5 cho mấy thg m8 chết co ro

Vaicaloz 😦

A già suốt ngày vác ku tìm hang nay quay ku là tình đầuLan ka xỹ

🙂)?

Cha này ảo à?

Có thần dell nào dám sờ đùi ổng mà thương cảm?

🙂 bắt lẻ chán giờ chơi gia đình?

Grtea này ko ngolSo mắc kười

Bao nhiêu tiền để thuê mớ tình giẻ ráck đấy vậy?

Lừa trẻ con vui ko 😊Trăng đã có cuội

Đồng minh jeong cá mắm kìa 😲E sẽ vì a lm thơ tình ái

Ủa alo con zai cưng?

Sống sao 22t đời rồi mà vẫn hãm loz vô biên vậy?

Việc cha đấy có tình lq đến t nhỉ?T cầm đầu tụi m

👏☺

Ku em nay khá khẩm ghê

Ai lm e t tụt áp suất nhỉ?

Tò mò thậtVợ thảo anh hiền

Wang hee có dâu hay có rể đấy 😊Anti thg bán len 15w 1 cuộn

Tin vui

Chúc mừng aTrái ý bố nhổ lủng đầu

Thg e lặn lội giang hồ nay rửa tay gác ku làm lại notebook à?

Ghê đấy, a m công nhận m 1% còn 99% còn lại t ko biết😉Chan iu kây kẻnh

Pentasock ✋🤧Hồng cầu is my enemies

Điên có tập hợp à?

Ngta phải lòng chỉ muốn sẻ chia tâm tư cho mà biết

Toy bảo toy iu ngta từ cái nhìn đầu đấy

Sao hả mấy chú sâu bướm

Kông trúa từ pé

Nói ko ngượng mồm à

Cái nhìn đầu? 😏

Khinh vãi lần 17 bố này nói yêu ai từ cái nhìn đầu tiênLan ka xỹ

Thôi a

Đơn độc là số phận của kẻ săn mồi

Gáy 1 lúc nhiều mồi tụi e cug thấy khổ tâm cho a lắmToy iu màu tým, vì toy là hoa simp

Sống như bth thôi a ạ

A cứ xuất thần nhập quỷ sống giả lập con ng vậy bọn e phải lần đường cho a đi cug mệt Cắn ko trượt đứa nào

Cosplay pinocchio chán rồi giờ thử cos romeo chơi chơi xem vận đào hoa đến đâu cơ đấy

🙃fuk end chán giờ thích bi kịch àT cầm đầu tụi m

Tội e thơ

Bản tin rúng động dư luận chả ma nào nó tinml nào bố cũng phán

Như cuối đầu bài nhé🖕

Bày đặt tình đầu đồ

Thế mấy trăm đêm dài lắm bcs của m đâu hết r thg lozChan iu kây kảnh

The amazing world of Kwanghee

=))Đóng qt m5 cho mấy thg m8 chết co ro

Mắc địch quãi đạn

Are u okn't?

Right?😀

Mỏ bố hỗn nhg đời bố sang

Calm down, dude

M va đứa nào vậy?

Con khỉ đột cắm ăng-ten ở đuýt



Lạ nhể, thg như nó thì va ai?

Trái ý bố nhổ lủng đầu

Cuối cùng cũng có đứa nói đúng tình huống

Nào em zai, ai là triệu phú?

Hồng cầu is the enemies

Thì👉👈.........

Cái em mới đến cạnh nhà ý

Ẻm xinh vải á chm

T iu ẻm gòi🥰🌹

Đừng cóa cản kao.........kao sẽ gước iem zìa nhà nàm dâu nhíe🤭

Cắn ko trượt đứa nào

Deoaithemcan😐

Máu điên của bố này lên đến đại não r ae ạ

Toy iu màu tým, vì toy là hoa simp

Húp ngay nhỏ đó hả

Ủa ba nhỏ mới đến tầng mik hôm nay lun ó

Gặm cỏ non gì ghê ba

Trăng đã có cuội

Ê nhưng nhỏ đó cũng trắng xinh đó các trai làng

Ông wang hee ngắm vào cũng có mắt đấy chớ

Cắn ko trượt đứa nào

À thg nguyệt😊

Thế à

*đã cap màn gởi cwj

Trăng đã có cuội

Thôi anh

Anh Ryu ơi

Em xin anh ANH RYU ƠI 😭

Kông trúa từ pé

Mà cũm xinh xẻo á

Tý t sang khuyên ẻm tránh lão hàng xóm đồi bại ra

Mỏ bố hỗn nhg đời bố sang

M cũng vừa phải thôi e

Nhỏ đó trông tri thức lao như thiêu thân vào m có mà..........không có văn để tả

Gin choan chan

T đi chợ về thấy r bây

Con t nó bảo ì ba hú ia gùng ai kim chọn

T cừi ỉe😂

Chan iu kây kảnh

Anh vs gi woo về r à

Cắm dùm nồi cơm nha ba nó

Nhớ bấm nút đấyGin choan chan

A biết rồi mà chan ơi😥E sẽ vì a lm thơ tình ái

Lão giin vẫn để vợ nhắc bấm nút nồi cơm à

Thảo nào ông bô gả đi lm rể cho nhà moon sớm thế

Là đuổi ae ạ🙂Per rồ mắc

Thế cơ à chú họ Kim

Anh thấy trầm trồ hẳn chú em đấyGiin choan chan

M im mịe đe do hyeon

Chàng vợ trung hoa của m vẫn còn giữ bảo vật nhỉ

Để t ghé sang speak chai nít với em nó 1 tý m đi làm về dính ngay Per rồ mắc

🙏 cinloy anh gi in điệp zai ạ

Nói đùa ấy mà anh hiểu ko đùa ấyCon khỉ đột cắm ăng-ten ở đuýt

Hèn

T ngạo nghễ nhất cái gúp này😎ml nào bố cũng phán

Trông kìa thg ko bị vợ gank

M là con trẻ thôi

Ch t vợ gank trưởng thành hết rồiT cầm đầu tụi m

Alo eom seonghyeon?

M bảo ai con trẻVợ thảo anh hiền

Vậy là em nhỏ mới đến là dâu nhà kim tương lai à

Ghê nha wang hee tiến nhanh để a còn đi ăn cỗ nhéSo mắc kười

Trổ hề à lão họ kim

Rảnh đ đâu mà cản ông

Nhốt mịe ông vào thì đúng hơn👍Anti thg bán len 15w 1 cuộn

Ò vậy là a kết fen của em ạ

Nhỏ đó e dắt tới đây để ở đó a

Lan ka xỹ

Bn bây hẻ

Bảo nó tránh lão kim bên cạnh ra

Hồng cầu is the enemies

Báu thế taeyoon ưi 🥰

Iu em bất ngờ lun á

Con khỉ đột cắm ăng-ten ở đuýt

🙂)?

Thg điên kia iu ai?

Phiền m tránh tránh tụi t ra nha thg của nợ

Loz ơi vừa kêu iu thg bạn giờ iu luôn bông ngta

Lạc giữa vườn cần à?

Mỏ bố hỗn nhg đời bố sang

Meaothatday

1 lúc chơi hai trường phái☕🗿

Lan ka xỹ

Đã bảo grtea này cấn r mà

Hồng cầu is the enemies

Thg yeon mắc căng?

Đấy là cảm mơn đó cha

Học lại tiếng hàn đi

E sẽ vì a lm thơ tình ái

Như chè có sạn

Bớt đê cha già

Mai ngta vào gúp đọc phải có mà nhét đầu ông vào cái bao quần nhé

Cắn ko trượt đứa nào

Tró nó thèm

Nhỏ đó sáng sủa đz tri thức ngời ngời ko điên mà rớt vào thùng sơn đỏ này đâu

Ae "iên" tâm 🙂

Toy iu màu tým, vì toy là hoa simp

Ủa bẹn bé hỏng iu ăng nứa òi

Trái tym rạn vỡ💔

Khen ngta đz đó đâu có iu thưn j toy đâu

Cắn ko trượt đứa nào

Vậy hỏ

Chù ui cinloy gấu cụa iem nhó

Tối ra phòng khách giúp iem nhó toy ơi

💋

Hồng cầu is the enemies

Đây là nơi công cộng

Xùy

Về mà đóng cửa bảo nhau

Ko tiếp

T cầm đầu tụi m đã thêm ft_yoo vào nhóm

Hồng cầu is the enemies

Xong

ft_yoo

Chào mọi ng

E là Yoo Su hyeok

Sống ở căn 136 tầng 8 ạ

Mong mọi ng giúp đỡ về sau ạ_________________________________________

😭😭mẹ toy thu hết mọi thứ cụa toy

Thì cũng tốt thôi vì toy vừa đi phẫu mắt nên chuyện ko tránh khỏiNhg mà sau 3 ngày như 1 con tối cổ toàn diện

Con bẹn toy kêu có sự kiện a gấu hôn nhẫn.

Nó có gởi vid đó nhg mà toy vẫn tiếc vì ko đc xem trực tiếp trúa ơi.

Tối vậy chứ vẫn sảng đc ke 😉Okey.........đầu tiên sau chuỗi ngày sâu trg hang, chúc mừng du hs của chụy ẵm POG nha

Tiếp đó, chúc đôi chíp chớp có POG nhoa

À còn cả sự kiện ỏn mặc lộn áo nữa......sao cái số toy nó khổ dị

May sao nay vẫn kịp bắt nhịp xem stream chứ sắp tối thượng cổ đến nơi

Mình cũng có xem trên mấy page có nói đội 1 thì vào PO rồi nhưng còn đội CL thì ko có vé á.

Thưn các iem ghia mải các anh mà quên mất đội nhí hơn chứ.

Khum seo, chụy vẫn ở đây ủng hộ cả hai đội

Giờ nghĩ mới thấy đu T1 sở hở cái j là tối cổ ngay

Đuy ngủ đuy 🛌

Muộn r ko nghe đại ka dạy là phải ngủ sớm à.

Ngủ đuy rồi mơ đẹp nhó

Cảm mơn các bạn😊
 
Lck | Ai Đó Cứu Cái Tòa 101 Đi
men say 🙂))


Lưu ý: chương có những từ ngữ nhạy cảm, có tý sơ lược sinh học lớp 9.

Mấy zợ iu mà không thích có thể bỏ qua chương này nha

Thì......ai thích triển luôn.

Đôi tay này còn non nớt, có gì chỉ giáo nhé

Cảm mơn mấy ní😊

Sau khi giúp các em nhỏ phá cỗ lễ trung thu rồi xong xuôi trả các em cho các phụ huynh, các giáo viên ở trường quyết định rủ nhau đi liên hoan cho cuối năm luôn

Khá vui vẻ, các thầy cô như thoát khỏi vỏ bọc nghiêm nghị dịu hiền ở trường.

Trong bàn ăn, những giáo viên đã có thể giao tiếp tự nhiên hơn, kết nhau rồi cười đùa trộn mấy loại rượu với nhau uống cho "đã".

Quán này cũng ngon nên anh ăn khá vừa miệng, đang ngồi yên lành xử lý mấy món trên bàn thì có đám trên tay bát hỗn hợp mấy loại rượu tiến đến chỗ anh như nhìn thấy mục tiêu

"A tiền bối Hyukkyu, làm vài chén nhé"

"Mấy thầy cô uống đi.....tôi không muốn uống lắm"

"Thôi mà anh, uống vài ly đi lâu rồi mới ngồi với nhau thế này mà"

"Đúng rồi đó anh, mọi ng ai cũng uống hết á"

"Anh coi kìa, Jihoon ở bàn kia uống hăng lắm đó"

Những lời rủ rê của đồng nghiệp, anh miễn cưỡng uống thứ nước đắng ngòm và cay xè kia.

Chúa ơi, đúng là chẳng bao giờ muốn đi tụ tập bị ép rượu như thế này, cảm giác thật thiếu tôn trọng ý kiến ng khác.

Nhấp một ngụm, mặt anh nhăn nhó đặt ly rượu xuống mới đó đã rót thêm một ly sẵn sàng cho anh.

Tôi biết ngay mấy hu mần này, dụ cho cố rồi tiếp tay ngay

Sáu chén rồi tám chén, đây là cực hình đối với một ng tửu lượng kém như anh lạc đà, say sẩm quay cuồng gục cái rầm xuống bàn.

Mấy ng ngồi lân cận giật mình, nghe mà thấy nhức hộ cái đầu, hạ đo ván anh quá dễ dàng nên tụi này chuyển sang "chăm sóc" cho nhỏ trai đẹp họ Jeong kia.

Uống cạn rồi lại rót, cứ vậy liên tiếp mấy chục ly nhưng trông vẫn tỉnh bơ khiến tụi kia không phục

Tinh thần máu chiến dần bị sự tỉnh táo của Jihoon ăn mòn, sao nó uống chi mà khỏe vậy, mồm nó liền hồi vậy mà không say miếng nào luôn kìa.

Nhỏ này nhập hội với tụi kia cũng quên mất để ý anh cờ rớt, quay ra thấy anh gục ở bàn thở dài 1 cái, có vẻ nay phải địu anh về rồi đây

"Ài...tiền bối Kim tửu lượng kém thật đấy"

"Nhưng mà mặt anh ấy đáng yêu thật, trông đỏ đỏ hồng hồng......kyaaa ảnh là gu của tôi á"

"Mỗi gu cô hả?

Tôi có chồng mà muốn ngoại tình luôn đây này"

"Khiếp cái cô Seo này, cái liêm sỉ của cô rớt trên đường đến đây rồi à.

Tôi mách chồng cô đấy"

"Thế cậu giáo viên trẻ tuổi này đã vắt vai chưa?"

"Phải đấy, anh Jihoon có bạn gái chưa ạ?

Nếu anh chưa có ta có thể liên hệ không?"

"À....tôi ấy à, tôi thích ngta rồi"

"Hoho cô Park mất vé rồi nhá...thế cô đó như thế nào?

Ng đẹp trai như cậu chắc là cũng ngang ngửa đây đấy mĩ nữ chứ nhờ?

Các cô công nhận không?"

"Đúng đó, kiểu mẫu của cái đẹp thì chắc chắn cũng là phái đẹp rồi"

"Cũng đẹp, ng ấy dịu dàng hiền lành nhiều lúc hung dữ cũng dễ thương lắm"

"Nghe tiểu thư đài các ghê, thế vóc dáng ng đó thế nào?"

"Manh mai, chỗ này chỗ kia cũng đầy đặn, khuôn mặt khả ái, tóc mềm mại, nước da trắng trẻo mịn màng........à còn cả mùi cơ thể nữa, dễ chịu lắm.

Nói nhiều ng chẳng tin chứ tôi yêu từ cái nhìn đầu tiên đó"

"Ây gu, anh Jihoon chết mê chết mệt thiếu nữ nhà lành rồi kìa"

"Tôi nghe thôi cũng thấy hoàn hảo, miêu tả đã như tiên nữ rồi"

"Ê mấy đứa, tăng hai không?"

"Tăng ba luôn chứ, lâu lắm rồi mới đã cái nư như này"

"Jihoon đi luôn nhé?

Dù gì mọi ng ai cũng đi mà"

"À... tôi ngà ngà rồi nên rút thôi"

"Vậy à.....tiếc ghê tôi muốn nghe cậu song ca lắm đó"

"Thôi tha cho ngta đi cô, mai ngta còn bận đi rước nàng......mấy đứa độc thân như chúng ta thì chơi hết mình đi"

"Thế giao Hyukkyu hyung cho cậu nhé.....cậu có biết địa chỉ không?"

"Tôi sống với ảnh mà, cứ giao cho tôi"

"Thật á, cậu sống với tiền bối hả?"

"Đúng ạ......em đi về đây ạ.

Các anh chị vui vẻ nhé"

"Ừ ừ.....thoải mái đi nghề giáo ai cũng như nhau cả.....Nào anh em, cạn ly"

"ZÔ.."

Vẫy tay chào mấy thầy cô, uống thế này chưa bằng tụi ở tòa nhưng ép cũng hơi ngấm.

Anh lạc đà trên lưng đỏ bừng, mồm lầm bầm rồi cọ má ấm ấm vào tai thằng bé, lúc lâu phả hơi nóng khiến nhỏ rùng mình mà đỏ mặt.

Thấy phản ứng kì cục của nhỏ cùng nhà, bàn tay thon gọn lần mò tới mặt Jihoon rồi véo má nhỏ, thề cái giọng của ảnh lúc say đúng là khiến ngta không kiềm chế nổi

"Ưm.......nhi hôn ò, nhúng a i âu vại hửm~?"

(.......Jihoon à, chúng ta đi đâu vậy hửm?)

"Đi về nhà đó anh, anh thấy sao?"

"Ề à húng ta hỏ?

Ừm....ũng đực ó"

(Về nhà chúng ta hả?

Ừm....cũng được đó)

"Ây da, anh say ngất cần câu luôn rồi đó nha, lần sau không được để ngta bắt nạt nghe chưa"

"Hông cóa hay......ức.....hi hôn bắc ạt ăng"

(Không có say.......jihoon bắt nạt anh)

"Ai dám nạt anh, bắt nạt anh có mà mấy đứa em của anh phăng thẳng cái đầu em luôn"

"Ò....ăng hỏe nắm ó, ăng đúm mọt áy nà nhóp mặc hinh nè.....hehe"

(Ò...anh khỏe lắm đó, anh đấm một cáu là móp mặt xinh nè....hehe)

"Khỏe đến mức nào hả?.........anh trụ được bao lâu mà kêu khỏe"

"Hụ hỏ?........nâu nắm nè, nằm hao nhi hôn biếc ược"

(Trụ hả?.....lâu lắm nè, làm sao jihoon biết được)

"Vậy nay thử đọ sức không anh?

Xem ai trụ lâu hơn nhá"

"Ùm........ược hoi......ức.....hehe nhi hôn hua hắc......ức.......òi hehe"

(Ừm.....được thôi........hehe jihoon thua chắc.......rồi hehe"

.

.

.

Hai người dây dưa miệng lưỡi trước cửa nhà, Jihoon vừa nhấn mật khẩu vừa đỡ lấy eo của anh.

Vào đến nhà, Hyukkyu không thở được vỗ vào vai Jihoon vào cái ra hiệu, cậu cũng luyến tiếc khoang miệng ngọt ngào kia mà buông tha cho anh, mặt anh lúc này đỏ lựng, đôi chân run rẩy không vững mà ngồi sụp xuống nền sàn lạnh, chiếc áo phông cỡ lớn hơn so với anh trơn trượt trễ qua vai lộ ra làn da trắng mịn....hình ảnh lúc này của anh như lời mời gọi, thức tỉnh con thú trong cậu bấy lâu nay.

Ngẩng mặt lên lấy dưỡng khí, anh lầm bầm trách cậu chơi không công bằng, tấn công như vậy là ăn gian

"Điên mất thôi.....anh mới ăn gian đấy, nếu đã vậy thì em cũng phá luật luôn"

Bế bổng thân hình mảnh mai khỏi sàn nhà, cậu trực tiếp đá phăng cái cửa phòng rồi đặt anh lên giường, thời khắc này Jihoon vẫn còn lý trí nhẹ nhàng hết sức để anh cảm thấy thoải mái hơn là bị cưỡng ép.

Do có men, anh cũng rất thuận theo ý của cậu, cả hai nhìn nhau thật lâu rồi anh không chịu được mà khơi mào hôn cậu một cái cười ngây ngốc nhìn cậu.

Chạm đến bản năng, Jihoon đè anh xuống, hướng thẳng vào đôi môi mềm mại mà gặm nhấm, hành động nhanh khiến anh có chút sợ hãi mím chặt môi phản kháng

Ân cần xoa mái tóc, cậu hạ tông nhẹ nhàng: "anh, mở miệng ra nào.

Anh định chịu thua ngay lúc này sao?"

Sự hiếu thắng của Hyukkyu rất mạnh mẽ, thay vì chờ đợi cậu tiến đến anh đáp trả lại cậu luôn, lóng ngóng hôn một cách vụng về.

Khá bất ngờ, cậu cũng thỏa mãn mà cười khẩy, lưỡi cậu tấn công vào khoang miệng anh, thoang thoảng tồn đọng chút soju trong miệng khiến cậu càng kích thích, tiến sâu vào trong day dưa với lưỡi của anh.

Cứ thế được một lúc anh lại thiếu không khí, đập vào vai cậu yếu ớt ra hiệu, cậu cũng khá tiếc nuối cắn nhẹ vào bờ môi căng mọng rồi kéo ra sợi chỉ dài, lau mép rồi nhìn thành quả sau nụ hôn vụng về.

Càng nhìn càng thấy toi đời, biểu cảm gợi tình vậy sao em chịu được đây

Cúi xuống hôn vành tai anh, tay cũng không thảnh thơi mà cởi chiếc áo phông rồi ném sang một bên, sự tác động lên vành tai nhạy cảm khiến anh rùng mình rên khẽ 1 tiếng

"Ư....ưm...jihoon....k-khó chịu lắm"

Thân hình anh lộ ra, ánh đèn nhập nhòe chiếu từ ô kính vào thân trên trắng bóc như dùng kem trộn khiến Jihoon ngớ ra đó, thấy cậu cứ nhìn chằm chằm liền che lại, mặt đỏ bừng mà phẩy phẩy tay trước mặt cậu.

Bắt lấy tay anh rồi hôn nhẹ lên đó, mười ngón tay đan vào nhau rồi ghì xuống giường, cậu bắt đầu "thưởng thức" thân trên của anh, nhẹ nhàng liếm láp chiếc cổ trắng ngần rồi xăm lên đó chi chít dấu hôn và vết răng như muốn đánh dấu chủ quyền.

Lần xuống xương quai xanh, nơi này là nơi mà Jihoon chú ý nhất khi anh mặc áo phông, cậu cũng "cắm mắt" ở trên đó vài cái rồi thả lỏng xuống sâu hơn

Hành quân đến ngực, dù không có sự đầy đặn như phụ nữ nhưng nhũ hoa hồng hào thu hút cậu như muốn cậu nếm thử nó đi

"Ư.....đừng mà.....chỗ đó hông được đâu.."

Khoảng khắc cậu chạm lưỡi đến đầu ngực, anh theo phản xạ lấy tay đẩy đầu cậu ra, nhưng với tình trạng hiện giờ là không hề có tý lực đẩy nên cảm giác như anh chỉ đang xoa đầu cậu vậy.

Jihoon trêu đùa đầu ngực anh, liếm mút bên này bên kia tay bấu véo, cảm giác kích thích lạ lẫm chạy dọc sống lưng anh, nước mắt cứ thế tuôn ra, miệng phát ra những tiếng rên ám muội khiến anh che miệng lại ngăn những âm thanh đó vì xấu hổ

"Anh sao lại khóc rồi, không phải xấu hổ đâu, em muốn nghe nên anh bỏ tay ra nhé"-gỡ lấy tay đang che miệng, cậu vươn lên hôn vào má chấn an anh, liếm đi những giọt nước mắt lăn dài trên gò má

Tiếp tục với ngực anh, tay phải lần mò xuống chiếc thắt lưng của anh, tháo phăng nó rồi vứt luôn xuống đất.

Chiếc quần còn vương trên cổ chân anh lủng lẳng, hiện giờ thứ che chắn duy nhất cho anh chỉ còn chiếc quần lót bọc lấy cậu nhỏ đang chào cờ đỉnh còn ướt đẫm vì tinh dịch

"A.....xem ra anh sắp đến giới hạn rồi nhỉ......thoải mái nhé em chấp trước anh"

Lột phăng luôn miếng vải che thân cuối cùng, Hyukkyu ngượng nghịu co chân che tay khỏi ánh nhìn của họ Jeong, tồn tý sức mắng nhiếc cậu không công bằng khi anh trần trụi còn cậu vẫn còn nguyên quần áo trên người, giọng sượng trân trả treo hành vi lúc nào cũng ăn gian

Khá không hài lòng, cậu đưa tay véo nhẹ đầu ngực anh rồi thì thầm vào tai anh

"Anh.....à không, tiền bối Hyukkyu.....cơ thể của tiền bối nhạy cảm thật đấy"

"Ưm....Ah...d-dừng lại đi ưm.......chỗ đó.."

Cậu cũng nghe mấy lời mắng "yêu" đó mà chiều theo anh, cởi từng cúc áo sơ mi rồi vứt sang bên cạnh nhưng lại không cởi quần ngay, nhận thấy hành động trêu ngươi, anh cũng tức tối nhưng lại chẳng thể làm gì.

Tách đôi chân khép hờ che chắn nơi tư mật, cậu nắm lấy chú bé nhỏ của anh mà chọc ghẹo

"Ah.....Jihoon.......chạm vào chỗ đó..."

Bàn tay to lớn áp bao chọn lấy chú bé nhỏ, do hơi nóng ở tay phả ra khiến anh thấy ngứa ngáy như thể anh đang mong chờ thứ gì đó sẽ diễn ra tiếp theo

"Sao hả tiền bối, anh thấy sao?"

"Ngh.....tay Jihoon...ưm ch-chạm vào nó.......anh thấy lạ...ưm..."

"Vậy là tay em làm tiền bối thoải mái đúng không...hehe vậy em không khách sao nhé"

Cậu nâng cao eo anh rồi theo đó cúi xuống, trực tiếp ngậm trọn cậu em của anh vào khoang miệng, chiếc lưỡi thuần phục trơn mớn trêu đùa quy đầu.

Sự ấm nóng trong miệng của cậu làm anh rùng mình rồi đẩy đầu cậu ra khỏi chỗ đó

"Bẩn......Jihoon ưm.....chỗ đó bẩn lắm"

"Không sao, dù có là gì đi chăng nữa nếu chúng là của anh đều sạch sẽ"

Miệng cậu bắt đầu di chuyển lên xuống, đôi tay yếu ớt đẩy cậu nhưng nhanh chóng bị cậu giữ lại, nhịp lên xuống chậm rãi của cậu cảm giác ngứa ngáy không thôi, anh liều lĩnh đạp thử vai cậu để tẩu thoát nhưng nào có ngờ cậu giữ luôn cổ chân anh tiếp tục hành sự.

Tiếng rên dâm dục cứ thế phát ra theo nhịp của cậu, đến đỉnh điểm anh ưỡn ng bịt miệng ngăn âm thanh từ miệng rồi nằm thụp xuống mệt mỏi.

Nhả chú bé, không chờ anh ngăn cản mà nuốt chọn sản phẩm trong khoang miệng, cười đắc chí quệt phần tinh dịch còn sót lại trên khóe miệng.

Lần lên ngăn kéo tủ đầu giường, cậu lôi ra lọ gel trơn và 1 hộp bao cao su để sẵn như đã lên kế hoạch từ lâu và để đó để trực chờ ngày sử dụng

Phun một lượng vừa đủ trước cửa hậu, vì cái lạnh của gel anh rùng mình, nắm chặt lấy ga giường làm cho chúng nhăn nhúm 1 góc

"Ah....cái đó.......lạnh quá"

"Anh lạnh ạ?

Khoác tạm áo sơ mi của em vào, cảm ra đấy thì em biết chịu trách nhiệm kiểu gì đây"

"Không phải-ư......nh-nhưng.........nó lạ quá"

"Vì là lần đầu nên em sẽ phải nới lỏng, đau thì kêu em nha"

Sau khi khoác cho anh chiếc áo sơ mi chống lạnh, Jihoon tiến 1 ngón vào, nhờ có gel vào cũng khá trơn tru nhưng do là lần đầu nên sẽ đau

"Ah....Jihoon.......không được....chạm vào đó không được-Ah..."

"Nè tiền bối Hyukkyu, anh xem một ngón của em đã vào trong rồi này, nó không đau mà phải không?"

"Uh.....ưm d-dừng lại đi"

"Ah......anh quyến rũ quá....còn đáng yêu nữa"-Jihoon liếm mút vành tai anh rồi trêu ghẹo bằng mấy từ khen ngợi ngập tràn dâm dục, tiện tay nắm lấy cậu nhỏ của anh

"Ngh.......ưm...ah.....J-jihoon....đ-đừng chạm ah......chạm vào........cả hai-Ah.."

"Rất thoải mái đúng không?

Anh sẽ quen dần thôi"

Ngón tay thon dài của cậu đục khoét tàn phá bên trong anh, tay còn lại cũng không yên mà tuốt cậu em.

Tác động cả hai nơi khiến anh rên rỉ to hơn, xấu hổ với lấy cái gối che kín mặt, chân cũng không yên đạp nhẹ vào bụng cậu nhằm phản kháng.

Vươn tay cầm cổ chân kéo anh về, cú kéo làm cho ngón tay của Jihoon đâm sâu vào bên trong, tiếng của anh bị chiếc gối kia ngăn thoát ra, nhíu mày cầm cái gối vứt phăng xuống đất

"Tiền bối Hyukkyu.........làm như vậy là ăn gian đó"-cậu cúi người, ghé sát vào tai anh thì thầm, cố tình trêu ghẹo anh như mấy cô hay gọi anh là tiền bối

"Không........hức hức jihoon bắt nạt...ức.."

"Anh lại khóc rồi......em có làm gì anh đâu, hửm?"

Gương mặt do úp gối mặt anh đỏ lựng, nước mắt cứ thế lã chã rơi.

Jihoon nhẹ nhàng vuốt phần tóc đẫm mồ hôi trên trán, đặt lên đó nụ hôn rồi kéo xuống phần đuôi mắt, phần má lần lượt kéo dài đến điểm cuối hôn phớt lên môi trấn an.

Thừa cơ anh không chú ý, cậu thêm ngón thứ hai vào khoang ấm nóng, anh giật nảy người bắn ra dính chút lên mặt cậu.

Hốt hoảng vớ lấy ga giường, hành động yếu ớt cố gắng kéo lấy cái trải giường vốn cố định chống nhăn trông dễ thương thật, cười cười liếm phần dịch trên khóe miệng dọa cho anh tái mặt, cố nắm bàn tay đấm đấm vào cậu nhỏ giọng mắng sao lại đi liếm thứ đó

"Ngon mà anh....hehe của anh cái gì cũng ngon"

Rút hai ngón tay ra, cơ thể anh run rẩy theo, bấu véo đỏ một mảng trên cách tay của Jihoon.

Hạ bộ cậu giật giật phản kháng, gay rồi đây.

Tay vừa xoa bóp mông mềm vừa cởi phăng cái quần, lộ dần con quái thú dựng đứng, nhìn thấy sự lực lưỡng của chú họa mi anh sợ hãi khua tay đẩy đẩy từ chối

"Không sao, hôm nay em không tiến vào đâu..........ơ anh Hyukkyu?"

Chắc do rượu lẫn mệt......hoặc có thể do chứng kiến cái tháp của cậu mà ngất lịm, thở đều chìm vào giấc ngủ.

Cạn lời với diễn biến bất ngờ, anh thực sự bỏ lại cậu với tình trạng đang cơn đỉnh điểm thế này sao?

Vẫn theo thói quen mà hành hạ cậu nhỉ

"Hahh......thật là hết cách với anh mà.......giờ phải giải quyết thế nào đây"

.

.

.

Chịu đựng cơn khát dục, giữ nguyên trạng thái lấy khăn lau người cho anh, cẩn thận mặc lại quần áo vì vốn yếu ớt nên gió thổi nhẹ qua cái là ảnh ốm liền.

Tổng vệ sinh sương sương rồi kéo phẳng ga giường cuối cùng đắp cho anh cái chăn, thở dài giải quyết phần của mình

Tắm rửa sạch sẽ xong xuôi lại phải mò đi tìm cái quần không mai thức dậy anh hốt có mà đạp thẳng xuống sàn, cùng lúc đem tống luôn đống quần áo vào máy giặt.

Thôi thì lần này không ăn được ta để dành lần sau vậy, còn nhiều cơ hội mà

Trèo lên giường nhẹ nhàng tránh phát ra tiếng động, cậu nằm xuống chống tay lên gối ngắm nghía.

Anh lúc ngủ trông hiền lành hơn hẳn, không hung dữ như lúc còn thức

"Ài.....anh bỏ giữa chừng có phải là thua đúng không ta.....hừm........nghĩ đến mà quắn quéo hêt cả người, còn thêm chút nữa là mất lý trí đâm anh lúc ngủ luôn đó"

Nhỏ giãy đành đạch, thấy sai sai liền chấn chỉnh lại, nếu cứ nghĩ tiếp về thứ mà chỉ có Jihoon mới biết thực sự giúp cậu em lại dựng lều cắm trại ngay.

Kéo anh vào lòng, cúi xuống tham lam hít lấy hít để mùi hương của anh, dễ chịu như thuốc an thần đưa cậu vào cơn mê tiện thể tiễn thẳng nhỏ vào mộng tinh dày vò tâm trí nhỏ thêm tý nữa
 
Lck | Ai Đó Cứu Cái Tòa 101 Đi
chuyện em nhỏ nhà Lee


Không thích

Như mọi ngày, poby ngồi chiễm trệ trên sofa, tay cầm hộp sữa hút bằng ống hút như ng lớn hưởng thụ phim hoạt hình chiếu trên tivi.

Việc một đứa bé tý cầm hộp sữa to gấp 4 tay nó rồi còn hút móp luôn cả cái hộp chắc không phải là con trẻ đâu nhở?

Đây là cụ non ấy chứ

Em nhỏ từ khi biết ngồi đã bỏ luôn cái bình có ti giả, nó ra quá chậm phải mất sức mút khiến thằng nhỏ tức ném luôn cái bình sữa xuống đất, nhíu mày nhỏ khó chịu, tay đập kịch liệt phản đối lên bàn ăn.

Sanghyeok bàng hoàng với hành động của con, tự hỏi liệu mình có làm gì sai không mà trời ban cho đứa con như con ác quỷ thế này?

Nhặt lại bình sữa, để ý thấy có vết nứt ở đáy bình đang rỉ sữa, nhiều lần làm rơi như vậy mà chẳng có tý sứt mẻ nào nay nhỏ ném cái nứt luôn cái bình.

Nghi ngờ cũng chẳng được bao lâu, chí ít cũng là trẻ con, ném đồ là cũng bình thường nhưng ném phát hỏng luôn đồ có phải bất thường không?

Sau lần đó Sanghyeok vẫn cố chấp mua 1 cái bình mới, lần này mới tinh nên việc qua thời gian bắt đầu hỏng và ném cái vỡ là điều không thể xảy ra.

Vẫn là trạng thái không hài lòng, vung tay ném thẳng cái bình xuống đất, đáp đất xong còn nảy lên một cái mới yên vị ở giữa nhà.

Thấy tiếng động, Wangho từ bếp ngó ra vẫn thấy em ở trên ghế ăn nhưng cái bình bốc hơi, Sanghyeok ở sofa quay lại phía sau xem thứ gì phát ra tiếng động thì sốc nặng

Cái bình hư hỏng còn nặng hơn cái trước, toàn bộ sữa chảy ra sàn nhà như vụ thảm án.

Không lường được chớ dề ông zà, cứ chắc rằng không hỏng đó hả?

Thấy chưa, thêm cái nữa vào thùng rác nhé

"Sung won, sao con phá vậy hả?

Con ném vậy lấy cái gì mà ăn"

"U u u, bu bu wa wa a"

"Hơ....con nói zề, ba không hiểu"

"U bu bu ya ya"

"Cái gì hả?

Biện hộ cho mình cơ à"

Khuôn mặt cáu kỉnh đáp trả ba lớn, ngẩng đầu tay chỉ chỉ ư a vài câu rồi lại ngồi nghỉ.

Cái tướng chỉ chỏ như dạy đời, cho dù ba nhỏ đã bế em lên vẫn không ngừng chỉ trích ba lớn, thấy ba nhỏ cứ nhìn mình, em đẩy đẩy má về phía kia rồi chỉ chỉ mồm vẫn mách

"Ư ư wa ta pa pa, u u a a"

"Vậy hả, ba lớn quát con hả"

"Phì...

Bu bu"

"Ò vậy là ba lớn làm hỏng"

"Ủa em hiểu con nói gì hả?"

"Không anh, nhìn mặt bắt chữ thôi chứ nói ra chữ gì"

".........mai anh tìm mua một quyển dịch thuật, nhìn con nó như chửi vậy"

Từ đó, mỗi lần uống là cho vào cái bình có ống hút hoặc đưa luôn cho nhỏ hộp sữa tự uống.

Nét mặt hài lòng nhìn ba nhỏ, quay sang ba lớn liền xị mặt, mồm lầm bầm thứ tiếng tụi trẻ con liếc dọc nhìn ngang khinh khỉnh nhìn ba như thù địch

Ủa tôi có làm gì nhỏ đâu mà nhỏ liếc cháy cạnh vậy?

Ác mộng

Một ngày khác, anh gấu lên cắp nhỏ về chơi chơi.

Trên đường về tay em chẳng yên phận, vung văng khắp nơi đáp thẳng vào mặt anh rồi nắm tóc giật lên kéo xuống, hành hạ đủ kiểu trên khuôn mặt.

Gấu riết cũng quen, thôi kệ cho em nó chơi vậy chứ phật nó nó khóc ré lên dỗ có mà ốm

Về đến cửa Minseok liền cướp luôn em nhỏ, trông nhỏ chơi với anh bé của nó kìa, ai thương ai ghét biết rõ luôn.

Mặc kệ hai anh em, nằm xà xuống ghế mệt mỏi lướt điện thoại, tiếng cười văng vẳng bên tai cũng dày vò lắm nhưng ai đời lại đi ghen với 1 đứa chưa biết nói chớ

Ngủ thiếp đi lúc nào chẳng hay.

Anh mơ về cuộc sống vui vẻ cùng Minseokie, dắt tay nhau trên đồng hoa thơm nức mũi, bỗng trời đang trong xanh chuyển sang giông bão ngước lên có thể thấy nhỏ poby đang biết bay(?)chòi đâu ra cầm kiếm xong bay lượn mấy vòng rồi dùng kiếm chọc chọc vào mặt anh.

Nhỏ hủy diệt hết mấy bông hoa bằng con rồng lửa vẽ nguệch ngoạc nét bọn trẻ con, trèo lên lưng rồng mắc cười vloz, chân ngắn trượt mãi trên da con rồng màu hồng cũng đáng yêu đó chứ.

Đứng yên vị trên đầu rồng, giơ cao cây kiếm ca tun hướng thẳng lên trời

"À bu cha chà"

Tia chớp đánh thẳng vào ng anh, ánh sáng chói lóa cộng thêm sự chèn ép gì đấy khiến anh khó thở.

Kinh hoàng tỉnh dậy, cái thứ ác mộng gì thấy ghê còn thần chú kiểu gì vậy?

Mở mắt thấy đứa em ngồi trên bụng cùng đống bút màu.....thảo nào khó thở.

Anh ngủ cũng được 2-3 tiếng gì đấy, cún nhận thấy sột soạt, ở dưới bếp kêu chồng trả em nhỏ lại cho chú không tý đến giờ chú Sanghyeok đi làm về chạm mặt ổng có mà thành tổ ong.

Bế em nhỏ lên, em thì nãy giờ cứ dụi mắt, đôi mắt kèm nhèm lim dim lâu lâu mở to mắt giật mình

Anh mỉm cười, nhỏ này buồn ngủ rồi.

Rung lắc qua lại rồi vỗ lưng em nhỏ, theo nhịp vỗ của anh mà chìm vào giấc ngủ, dù sao trả em nhỏ lúc ngủ cũng tốt còn hơn khi thức

Cuốn ngoài cho em cái chăn mang theo sẵn rồi nhẹ nhàng bước đi.

Đến cửa nhà chú, anh nhấn mật khẩu đi vào, chú nhỏ từ trong phòng đi ra tưởng chồng về lại thấy hai anh em đang ở bậc cửa.

Nhìn gương mặt của Minhyung, anh bật cười

"Chơi vui đến mức ngủ luôn cơ à..........Ai trang điểm cho minhyung thế? haha.."

"Mặt con có gì à chú?"

"Để chú lấy cái gương cho coi"

Anh chạy lên phòng, vớ lấy cái gương nhỏ ở trên bàn rồi xuống nhà cho Minhyung.

Cái mặt diêm dúa màu xanh đỏ của màu nước trên mặt.......lại là cái trò này, ra đoạn cái kiếm nhỏ chọc vào mặt là cây bút màu, thảo nào thấy mát mát.

Hoàn trả hung thủ, quay ra cửa gặp đúng ông chú đi làm về

Haizz.....như dự tính, ông chú cười thẳng vào mặt, vừa ôm bụng vừa châm biếm nét trang điểm của ai mà đẹp ghê.

Chết tiệt, chắc chắn do lão này xui con làm

Ngôn ngữ

Đứa nhỏ nhà họ Kim xin ba Woochan của nó lên chơi với em nhà bác Lee.

Lên trang bị là nắm kẹo bọc trong khăn, chú khủng long bông màu xanh, đôi dép con cá và cái mũ màu vàng.

Hôn má ba nhỏ lên đường, nhảy chân sáo đến trước thang máy rồi ngước nhìn nút lên xuống, lục trong túi cây gậy ba lớn chế cho nó có thể thu gọn để phục vụ chuyến đi chơi Sanghyeok nay ở nhà nghe vợ gọi về bảo đứa nhỏ sẽ lên chơi nên anh cũng chờ sẵn, thấy chuông cửa vang lên anh bước ra mở cửa"Gi in mini đi chơi à?

Vào nhà đi con"

"Coan hào bác chang hiếc, em bo hi cóa nhà hông ạ?"

"Ừ chào nhóc, poby nhà bác chưa đi được như nhóc đâu nên em nhỏ không có đi chơi đâu hết"

Thu gọn cái cây cho vào túi, vào nhà em liền cúi xuống xếp gọn đôi dép của mình vào góc rồi gập gọn chiếc mũi vải bỏ vào túi cất đi.

Tất cả hành động của nhỏ ông bác kia nhìn hết, lối sống gọn gàng và sạch sẽ của em cũng khá bất ngờ, mặc dù lần đầu đón vị khách nhí này nhưng cảm giác dễ chịu hơn bất kì đứa trẻ khác, trông nhỏ rất hiểu chuyện và ngoan ngoãn, còn lễ phép nữa.

Sanghyeok gật gù thỏa mãn, tiếp đứa nhóc này còn hơn tiếp thằng cháu

"He nho bo hi, i woo nên chơi mới iem nè"

"U u"

"Ò hỏ, chơi hột mình cũn gui hỏ.

Hủng nong hào iem nè"

Em nhỏ bò bò đến chỗ ng anh 1 tuổi của mình, mắt long lanh nhìn chú khủng long xanh to đùng của anh.

Ngồi bệt xuống đất, tay bóp bóp đầu con khủng long, ngơ ngác nhìn anh rồi cười phá lên vỗ tay hưởng ứng.

Bọn trẻ con có niềm vui thật đơn giản, chúng chỉ cần nhìn nhau thôi cũng có thể đã cười cợt ngả nghiêng

"Bo hi nè, ăng hẹo hông?

I woo cho iem hột cái nè"

"À bu u u a"

"Iem hông cóa dăng á?

Ù ù i woo ăng hột mình a"

"Phì......bu bu"

"I woo mượng ái ày nhá"

"U u"

"Phiiiiii vuuuuuu ùm......máy hay dơi ồi"

"(Tụi nhóc nói cái gì vậy?)"

Khám phá

"Gu a u"

"Chào em của ba nhé, con đi đâu đấy?"

"U a a"

"Vui ghê ha, vậy con đi lên nhà đi"

Sáng nay ba lớn dỡ căn cứ của em để lau nhà.

Đến khi thức dậy khi không thấy chỗ chơi đâu, nhỏ khóc thé lên, buồn cười đến nỗi rửa lợi vẫn khóc, lau mặt im im rời cái khăn mặt cái là khóc cho đến lúc tra mắt nhỏ vẫn khóc được.

Để dỗ thằng con bé bỏng, Sanghyeok cho nhỏ dạo chơi khắp nhà.......nín luôn

Thần kì ghê, giờ em tung hoành khắp nhà, cười cười như thể nãy nhỏ không có khóc á.

Nhỏ bò từ ghế sofa vào phòng ngủ rồi ghé vào bếp chơi chơi với ba Wangho, chỗ nào có ba lớn nó cười đáp cái rồi bò đi chỗ khác

Tưởng nhỏ vô hại hả?

Không nhé

Hai ba đang ở dưới bếp, nhỏ một mình trên nhà.

Nhắm được mục tiêu, em bò nhanh đến chỗ đó, ngồi bệt xuống đưa tay hất từ từ cái đống sách và rầm.

Đống sách ở ngăn dưới kệ tivi của ba lớn đổ sạch, đồ trang trí lăn lóc trên sàn nhà

Thấy hai ba chạy ra xem, em nhỏ vỗ tay cười híp mắt hưởng ứng với hành động phá phách nhiệt liệt của mình.

Đập tay lên trán, bất lực với sự đổ nát, gớt lước mắc xếp lại báu vật của mình, ba nhỏ bế em lên rồi xem xét nhỏ có bị xước xát gì không rồi thở phào nhẹ nhõm.

May đồ em phá không có gì nguy hiểm vẫn dùng được, đột nhiên mùi khét lẹt bay ra

Đưa con cho chồng rồi chạy thẳng vào bếp.

Xong, con cá cháy một mặt đen xì, một ngày mà nhỏ trực tiếp lẫn gián tiếp phá đồ

Người lạ

Hôm nay ba nhỏ bận nên là ba lớn cắp nhỏ đi làm

Đẩy xe vào cửa, ngạo nghễ liếc nửa con mắt với mấy đồng chí chưa vợ cười khẩy T có con, t thắng

Khổ thân mấy nhân viên nữ, chứng kiến cảnh tượng ng đàn ông trong mơ của các chị em mang theo con đi làm mà sụp đổ, thì ra anh ta đã có bông rồi......tiếc quá, không biết vợ ảnh là mĩ nhân phương nào nhỉ?

"Hạ cái mặt m xuống đi Sanghyeok, trông khinh ng quá đấy"

"Sao?

Gì?

Hả?"

"..........dell nói chuyện với m"

"Chào em nhỏ nha, chù ui xin lỗi em nhá hôm đó bác bận không đi thăm em được"

"Kêu vợ làm đứa đi, trả con đây cho t"

"M còn bắt nạt cả jun sik, thôi bắt nạt mình t thôi m nó đớn lắm"

"Chú cũng có con rồi mà?"

"Ờ nhể?

Làm đứa đe jun sik"

".............?"

Với sấp công việc trước mắt, cả ba nhìn nhau rồi thở dài chưa gì sáng ra đã hãm rồi.

Giao em nhỏ lại cho phòng thư kí rồi tặng mỗi đứa ánh nhìn giết ng cảnh cáo, làm con t khóc tụi m toi đời.

Cả đám sợ bỏ bà nhưng em nhỏ dễ thương thật, má phúng phính môi chúm chím mắt long lanh lông mi cong vút, mất máu, có đứa ngất thẳng bởi sự sát thương không vật lý này

Quay ngoắt thấy ba lớn mất dạng, ngó nghiêng mãi vẫn không thấy ba đâu nhỏ bắt đầu mếu.

Cả đám hốt muốn chết, ổng vừa mới đi thôi mà em đã rưng rưng nước mắt thế kia có mà diệt cả lũ, làm đủ trò bay nhảy ca múa, gấp máy bay rồi phi cho nhỏ xem, trò ú òa, trốn tìm hay mấy trò mà bọn trẻ con ưa chuộng không bao giờ lỗi thời.

Ấy thế mà lại không có tác dụng với con nhà Lee, đỉnh điểm khi một cô mải với em mà làm đổ cái cốc, tiếng động bất ngờ làm em giật mình.

Bản hòa ca cứ thể lên sóng

Phòng ba lớn cách đó cũng không xa nhưng cách âm nên hiển nhiên sẽ chẳng nghe thấy gì, cả đám chân tay cuống cuồng chữa cháy, ông sếp mà nghe được ổng sang ổng dầm từng đứa, kết thúc với việc trừ lương.

Nhỏ khóc ác, cứ ngồi yên vị ở xe đẩy đó mà nấc lên, rửa mặt bằng nước mắt lâu lâu nhìn mấy ng lớn lạ mặt lại được cơn khóc tiếp.

Mấy đứa nhân viên mới làm ngày đầu đã gặp tam tai, xin việc mãi mới vào vị trí ước mơ chưa gì đã sóng gió đổ chùa, vì toàn tụi chưa kết hôn thậm chí còn độc thân nên hoàn toàn không có kinh nghiệm chăm trẻ.

Hết rồi, đời đến đây thôi, mấy anh chị lão làng vỗ vai các em rồi dọn đồ gọn gàng sẵn sàng nhận lệnh

May sao bên nhân sự sang nhờ cái máy in lại còn là mẹ trẻ, thấy tình huống liền ra tay tương trợ.

Cô bế em lên, nhỏ nín ngẩn ra nhìn.

Lúc đầu nhỏ nhìn kỹ trông cũng giống ba nhỏ nhỉ, nhưng mà ba không có chấm đen ở miệng như ng này.........cái cục (kính) vướng vướng trên mặt ba đâu?

Xác nhận kĩ càng đối phương, đâu đó khoảng chừng 10 giây đếm ngược nhìn ngắm nhỏ liền toáng lên, vì bế nên tiếng khóc còn thảm hơn lúc ngồi xe đẩy.

Dỗ mãi chẳng nguôi cô mẹ trẻ kia cũng hãi, trả lại em vào vòng tay của mấy đứa thư kí rồi chuồn, t ko quen, t không làm nhỏ khóc nhé.

Hết cách, tụi suy tính rồi quyết định gọi cho phòng chủ tịch, sang nhận con đi sếp tụi em hết cứu rồi

"Giề?"

"Sếp.......sếp đừng có giận nha"

"Làm sao?

Tụi bây làm gì con t rồi à"

"Không ạ, con sếp luộc tụi em ạ..........sếp sang cíu rỗi linh hồn yếu đuối này đi ạ chứ thằng nhỏ sắp làm nổ luôn cái phòng rồi ạ"

"Bao lâu rồi?"

"Dạ từ lúc sếp đi được 20 giây cuộc đời ạ"

"Sao không gọi sớm bọn này, từ lúc t đi đến giờ được tiếng rưỡi rồi đấy?!

M định tiêu diệt con t à"

"Con sếp tiêu diệt em thì có........ùi sếp sang nhanh đi vỡ tổ đến nơi rồi"

Haizzz......xem cái tụi này nó làm ăn này, có đứa trẻ con cũng không dỗ nổi nữa.

Chạy sang phòng thư kí, thấy tụi nhóc đầu tóc bù xù cầu cứu cũng đâm ra chán hẳn, thảo nào hồ sơ ghi 90% chuyên nghiệp.

Cướp lại đứa con nhỏ, em lúc này còn chưa nhận ra ba nó, vẫn khóc sung trong vòng tay ba lớn

"Poby à, con sao thể hửm?

Xem con kìa, sung won đáng yêu của ba đâu rồi"

Sanghyeok thơm cái vào má tùm lum nước mắt của em rồi đưa tay với lấy cái khăn xô lau mặt cho em.

Nhận ra giọng ba lớn, em mở mắt ngừng khóc, đôi mắt ngập nước lại nhìn ng đang bế mình, em còn dụi mắt để kiểm tra lại.

Đúng ba em rồi, nhảy nhảy vui sướng rồi cười giòn tan, tiếng cười của em vang khắp phòng.

Hội thư kí thở phào, chời ơi gọi ổng sớm hơn phải tốt hơn............cuối cùng thì vẫn bị luộc cho một trận nhớ hôm trước hôm sau quên

_________________________________________

Có mạng là toy đăng liền đó

Xem được đến ban pick game 3 là xe đến mà cái đt toy má toy ko có cho đăng kí mạng :'((

Ổn thỏa, sự trở lại của đội quân hùng mạnh tiếp tục đánh dấu chiến thắng kín luôn cái bảng cho chất đét đi các anh ơi.

Giờ soi highlight vẫn thấy đỉnh vcl, dê út xừ thiêu đốt đúng nghĩa.

Mà công nhận nay đội nhà trai có tỉa tót chăm chuốt bộ tóc đón KT, ông nào ông nấy bảnh ác, chời em thề nay em lm fan cĩ lăng =))

Đến giờ này mới biết thắng 3-2 là muộn rồi á.

Hay tin toy cũng thỏa mãn, vì bữa vẫn còn bất bình với cách làm của KT ở trận với LSB.

Dù ko dỗi các tuyển thủ nhưng toy dỗi phía quyết định cho đội ở vị trí CL lên đấu với 1 đội pro, nó như coi thường hạ thấp năng lực vậy, rất không đồng tình

Kảm mơn các bẹn 😊
 
Lck | Ai Đó Cứu Cái Tòa 101 Đi
tình đầu cứng cỏi


"Hahhhh........muốn chết thật......"

.

.

.

Chỉ trích, nghiêm khắc, điều chỉnh hệ thống nhân viên một cách khắc nghiệt.....những thứ đáng sợ nhất đối với một nhân viên trong môi trường công sở đều gắn lên ng Yoo Su hyeok.

Là một mẫu người thành công, gặt hái nhiều thành tựu, sở hữu chức vụ và mức lương lý tưởng như cậu quả thật ai cũng mong muốn bản thân cũng như vậy

Trong suy nghĩ, đó sẽ luôn là bức tượng đài sáng chói nhiều ng lấy đó mà noi theo và học hỏi nhiều khía cạnh.

Nhưng sự đố kị và tham lam luôn vùi lấp con mắt, một số bộ phận khác đã có những thái độ khinh miệt kể cả khi cậu cấp cao hơn họ.

Cậu đáp trả họ bằng đá

Thì......có cha nào vừa mới thực tập được nửa tháng nắm luôn chức trưởng nhóm thiết kế như thằng ổi đâu chả ghen, nỗ lực mãi sắp chạm vào chỗ trống đó rồi bỗng một ngày có thằng nhóc tuổi trẻ tài cao ngồi đó và chỉ trích bản kế hoạch mà m ngồi đầu tư chất xám cả nửa ngày nó chê nó bắt m làm lại chục lần đến mức m thuộc luôn cái bản kế hoạch đó.

Tức bme ra, phận là tiền bối nhưng không tài năng bằng đứa hậu bối để nó đè đầu cưỡi cổ, dù có bán linh hồn cho tư bản lâu hơn nó nhưng mức lương lại trung bình song với nó còn chẳng cãi lại được miệng lưỡi của nó khi nó thị phạmGhét, chỉ có thể ghét trong lòng nhiều tý nhưng cũng đâu thể nói trước mặt.

Cánh đàn anh ghen tỵ, cánh chị em mê mẩn, cho dù có xấu tính nghiêm ngặt thế nào nó vẫn là một đứa đẹp trai cao ráo chất liệu bạn trai trong mơ hiếm có khó tìm

.

.

.

"Phụng thiên thừa vận, trưởng nhóm Yoo chiếu viết......cô Kim làm lại danh sách khách hàng 10 giờ nộp"

"Ủa tôi vừa nộp sáng nay rồi mà"

"Nghe...........trợ lý Jung chỉnh line rồi nộp ngay"

"Em còn 1 khung thôi"

"Ờm......anh Sung? anh Sung?

Sung Sang won?

Ổng đâu rồi bây?"

"Chạy deadline lòi le nghỉ ốm rồi anh êi"

"Vậy bây làm thay ổng đi"

"Zề?"

Bộ phận thiết kế lại bắt tay vào công việc thường ngày.

Từ khi có khứa trưởng nhóm khó tính như ma lên điều hành có vẻ công việc năng suất hơn thật, đứa nào đứa nấy như người anh em họ gấu linh vật trung hoa, có đứa "cắm trại" luôn tại văn phòng, có đứa ngất thẳng vào spa dưỡng sinh nửa tuần hồi sinh, có đứa tẩu hỏa nhập ma nhớ về kiếp trước làm thần điêu đại hiệp, đứa thì ước gì về nhà bán gà cho mẹ

"Nghiêm túc lên đi, uể oải quá đấy"

"...........ê ổng dell thấy mệt à mầy"

"Biết được....mà nhỏ đi đâu vậy?

Vừa sáng ra vác cặp đâu zị chời?"

"Giờ ổng tan làm nha anh bẹn, năng suất chạy deadline cho 3 người chị biên tập thương nên được về đó"

"Nói tan chứ đâu có tan, cha đó về lại mở máy lên bán mạng cho tư bản ngay thôi"

"Làm đe hạn bây 10h đấy"

"Chỉnh tý xong có gì đâu"

Xoa thái dương, cậu mệt mỏi đi dưới ánh nắng sáng sớm.

Bắt chuyến xe buýt đầu ngày, vừa ngồi xuống ghế thả lỏng chưa đầy 1 phút có cậu bé gãy chân đi tới muốn xin chỗ ngồi...........thôi thì đứng tạm vậy, đúng là mệt mỏi mà.

Xuống trạm, cậu lại phải lê cái xác đi gần 500m đi bộ mới có thể về nhà, lạy chúa chắc chưa về đến nhà đã liệt giữa đường á mắc chi xa vậy, chú ong chăm chỉ đến mấy vẫn thành thân tàn ma dại khi gặp deadline thôi, thêm được cả cộng sự chán chạm đáy địa ngục chắc siêu sinh hẳn khỏi thành ma

Đi được một đoạn thấy quán cà phê.

Mà quán này độc đáo ghê đấy, vừa cà phê vừa bán hoa, công nhận nhân lực ở đây tốt nhỉ.

Kiếm được quán gần nhà cũng tiện, lúc đi làm ghé qua mua cốc đỡ phải lòng vòng chí ít đỡ phiền hà nhờ người khác mua hộ.

Giờ về cũng lười pha thôi thì ghé vào tiện xem luôn chất lượng thế nào

Bước vào quán, mùi hương dễ chịu xộc vào mũi cậu làm tinh thần thoải mái hẳn.

Đứng ở quầy là dáng người nhỏ nhỏ cao đâu đó khoảng chừng m7....

"Ơ anh Han.......chào anh, buổi sáng tốt lành"

"Ô.......bé Su hyeok đây mà, đi làm sớm ghê nhỉ"

"Không anh, em đang về nhà ạ"

"Ò....ra là tan làm........tan giờ này hơi sớm nhỉ?"

"Vâng anh, tối qua em không về"

"Vậy à.......à uống gì anh làm"

"A.....cho em 1 espresso mang về"

"Ngồi kia đợi anh nha"

"Quán mỗi mình anh thôi ạ?"

"À không, tụi đó tầm 8h mới đến"

"..........giờ 8 rưỡi rồi ạ"

".............thôi kệ tụi nó đi"

"Anh làm đây bao lâu rồi ạ?"

"Quán nhà mình ấy mà"

"Quán anh ạ?

Vậy phải qua ủng hộ thường xuyên chứ nhỉ?"

"Haha khéo ghê, đây luôn chào đón nhé.....mà đừng gọi anh Han, anh nghe không quen đâu cứ gọi tên là được ha"

"À dạ vâng ạ, ngại quá em lại không biết"

"Không có sao"

Cuộc đối thoại ngắn với anh chủ quán cũng đâu đấy giúp cậu tỉnh táo ra chút, ai mà ngờ được anh chàng hiền lành thuần khiết này lại sống trong cái tòa nhà có cái quy định quái gở kia chứ, đọc mà thấy như có tội phạm trong tòa.

Ở đây cũng thoải mái, không ồn ào như các quán khác........giờ này có khách đâu mà không ồn ào.

Cậu ngồi xuống ở cái bàn trước quầy, tháo kính day sống mũi tay thả lỏng cà vạt rồi thở hắt ra một hơi dài.

Đúng là mệt mỏi, mệt muốn thấy mồ, ôi mẹ nó thằng khốn chết tiệt ngủ ngày dell làm báo cáo làm bố m phải thức trắng 1 ngày 2 đêm rụng muốn lòi mẹ con mắt

Đang ngồi đó thư giãn thì quán có khách vào, cậu liền bật dậy chỉnh chu lại hình tượng, chẳng ai muốn người khác nhìn thấy bộ dạng nhiếc nhác của bản thân cả, đặc biệt còn vào lúc sáng sớm thế này

"Yo, buổi sáng tốt lành nha Su hyeok"

Lạy chúa, con hiểu vì sao con quỷ dụ Eva ăn trái cấm rồi......là do hãm đó ạ

"Bảnh nha em zai, ăn uống gì chưa?"

"Tôi đang đợi mẹ của anh đấy, bà ấy thích ăn sáng cùng tôi lắm"

"................sáng không vui lắm nhỉ"

"À...tại tai ương đến ai vui nổi"

"Có hả?

Sao tôi vẫn vui?"

"Anh là tai ương còn gì"

"......well..........có vẻ tôi khá thích cậu"

"Cảm ơn, nhưng tôi không thích tai ương"

"Thôi nào anh bạn, mới sáng ra chúng ta phải vui vẻ lên chứ"

"Ở đây có ai bạn anh à?

Ồ rợn ng thật nhưng tôi thích buồn"

"...............cậu đi làm à?"

"Anh mẹ tôi à?"

"...........chồng cậu"

"Mai ly hôn đi, tôi nghĩ chúng ta không hợp"

"................"

"Đừng có nhìn tôi, tôi không phải tranh triển lãm"

"Nhưng mà cậu đẹp thiệc mà"

"Quá khen"

".........ồ cặp cậu đẹp nhỉ, mua ở đâu vậy?"

"Tầng 17 địa ngục nhé.....mà đừng có đụng vào, mai tôi chết anh sẽ thành nghi phạm đầu tiên"

".............."

Câm nín.

Kwanghee gặp ca khó, đời anh chưa bao giờ thất bại trong việc tán đổ một ai đó cho đến khi gặp mối tình đầu ngang ngược này.

Né thính ghê hơn né tà

"Espresso của Su hyeok này"

"A....em cảm ơn"

"Ồ Wanghee, nay sinh tố bơ chứ"

"Một cốc mang đi, cảm ơn anh"

"Em về đây ạ, chào anh.......Wangho"

"Ò chào em nhé, dễ thương gì đâu"

"Không chào tôi à?"

"Anh là cái thá gì?

Bà tôi à?

Ảo tưởng"

"Ơ........"

"Khó đây nhỉ Wanghee, cần anh giúp không?"

_________________________________________

Tóm tắt 4 game

1.Otp uýnh nhau

2.Đại ka cầm corki

3.Chuyện ingame bất ổn của chê út xừ

Năm nay khéo có cúp eo xi kây 11 đấy mấy ní, nghe mùi lắm🤭

Mà nhỏ nào khủng bố anh t vại, hùng hổ tuyên vào hẳn ktx cơ.

GHÊ

T cạo đầu bây á

Cảm mơn mấy bồ tèo 😊
 
Lck | Ai Đó Cứu Cái Tòa 101 Đi
phốt chồng


Gúp chụy mịe

Siwoo

T điên lão chồng t quá

Arggg clm thằng cha chết bằm

Kang hee

Ở cái tòa bất ổn của ông anh lại có chuyện đây

Haizz mấy ng tha cho anh toy và anh dâu toy đi

Minseok

Chú hai?

Tụi em có làm gì đâu?

Ruhan

Ổn không em Son?

Đôi gà trống chm yên 1 ngày bộ khó vậy hả?

Siwoo

Bọn t đã làm cái gì đâu?

Woochan

Sao?

M điên chồng m cái zề?

Cme đánh nhau cái kiểu loz gì tận tầng 6 vẫn nghe được tiếng hú

Sợ vãi loz đêm đêm ám ảnh

Wooje

Em mới đến nghe hyeonjunie kể như bạo loạn xã hội.......

Đúng thật🙂

Siwoo

Nghe t nói đã xem nào

Chm cứ xồn xồn tắt nắng thu thế

Hyeonjoon

Lại chuyện thằng ổi làm mất đồ của m à?

Tha cha đó đe ku, dù gì kết tóc search duyên nguyện ở bên nhau chọn gói rồi thì thôi đi bro

Ruhan

1 điều nhẫn bằng 9 điều lành

Thả lỏng cơ mặt đi bn tôi

Dù gì cũng cưới nhau đâu đấy 1 năm rồi thì cũng đừng có để nó nát chớ

Tianye

Môi trường sống ôn hòa nhưng sở hữu gió mùa đông bắc

Ng hàn quốc thú vị thiệc

Siwoo

Cái áo còn dell nghiêm trọng bằng vụ này

Chm biết là nay t đi khám thai định kỳ xong bố nói gì không?

Cme nữa chứ 23 cái nồi kim chi rồi bình thường dell đâu mà dell nhận thức được thứ đơn giản như thế?

Ức chế vãi có cái thằng chồng đú chấn bè dell thể chấp nhận được

Wangho

Ờm....siwoo?

Bình tĩnh được chứ?

Anh nghĩ đôi bên có thế đâu đó bảo nhau được mà

Heo su

Kiểu tình trạng này chắc hết cứu lắm mới khó xử thế này

Hyukkyu

Hơi thở tuyệt vọng thức thứ nhất

Siwoo than chồng đần

Minseok

🙂)))

Hợp kim titan chắc cũng dell cứu nổi cha này

Siwoo

Đàm phán ko có nổi á anh

Ai có thể bắt đc nhịp sóng não của lão đúng là kỳ tích

Nay ổng cầm ảnh siêu âm lên rồi nhìn lâu lắm ý

Lúc đầu tưởng cha đang ngắm con cơ...

Không, anh ta suy nghĩ chớ ko phải ngắm

Mà suy nghĩ gì?

Sở hữu bộ não bằng phẳng như ruộng lúa vùng đồng bằng thì ta được gì?

"Em ơi......đây là ng ngoài hành tinh à?"

🙂??

Wangho

.............hờ hờ

Cũng.......có thể đàm phán mà

Kang hee

May quá chồng t làm bác sĩ

Taeyoon

Vui nhà vui cửa mà anh

Ruhan

Chồng t lại khác

Lười hơn ông jaehyuk nhà m nhưng được cái tư duy ổn

Nhưng mà vẫn ngáo ngáo kiểu gì ý

Minseok

Không hơn không kém

Gấu nhà t........sắp giam mẹ t ở nhà rồi

Yêu thương cái kiểu dell gì như mấy thằng biến thái á bây

Hyeonjoon

Sao m lại kêu thằng chồng chung thủy hào nhoáng của m là biến thái?

Ngày xưa chết mê chết mệt xong giờ lật mặt time à

Minseok

Có bồ dell đâu mà dị nghị?

Dạo này khứa bị thế than thân trách phận tý dell đc à?

Tianye

Nhà t phúc ghê

Hiền lành yêu thương đùm bọc

Ài chắc bàn đên điểm gì xấu anh nhà t không có đâu

Woochan

Nói không biết ngượng mồm

Nó kêu thế thôi chớ nhà lúc nào cũng tiếng hét, đêm kinh hoàng, vùng đất câm nín

Nó mà đã ra tay chồng nó dell dám ho he lời nàoWangho

Chắc sanghyeokie nhà anh bình thường nhất hả?

Anh thấy ảnh có tý khuyết điểm là hơi ghét tụi minhyung thôi

Kang hee

Anh dâu à.....anh bị lão lừa rồi

Ngoài sự tích ghét cháu truyền kỳ thì ông ta còn sở hữu tuyệt kĩ joke but not funny

Song với đó là mồm miệng mở ra là toxic nhưng theo mô típ văn học hiện đại thấm nhuần cổ điển ngăn mỏ đối thủ đáp trả

Hyukkyu

Và t chính là nạn nhân đầu tiên

Kang hee

Ờ đúng

Anh hyukkyu là nạn nhân đầu đời của ổng thật

Hyeonjoon

Cái ông họ lee đấy bình thường chỗ nào?

Trốn đi phá cùng tụi thằng minhyung thế dell nào ông vẫn biết được để báo bảo vệ

Với kinh nghiệm sống thằng cháu rút quân sợ ông trừ lương của bác bảo vệ hiền lành tốt tính hay bao che cho bọn t mỗi lần phá hoại

Wooje

Mùi tôn thờ bảo vệ 🙂)

Chắc có haki chủ tòa đấy anh

Siwoo

Với tình trạng vậy chắc ly hôn là chuyện sớm muộn

T bất lực nhưng dell muốn lắm

Ruhan

Bậy nào Son Siwoo

Bây giờ m thử bỏ về nhà mẹ m 1 ngày xem

Có mà call vì deo anh iu ơi anh iu ới đón iem zìa nhà

T thế rồi nên là m cũng thế thôi

Taeyoon

Anh nhà em thì......hơi hướng ngoại

Nhiều lúc cũng thấy nhức thật

Lảm nhảm không mệt luôn á mấy anh

Heo su

Mẹ thề rể nhà họ Noh dell bình thường đâu

Bữa t đi chơi với chồng t t thấy thằng chả đi dell đâu ý

Chưa kịp ý ới gì ổng dơ quyển kinh thánh mồm mấp máy a di đà phật phang vào đầu cái thằng nào đấy

Cme máu ứa ra như đài phun nước

Ruhan

Thằng đấy bình thường dell gì

Ngày xưa ổi ghét nhỏ lớp bên á, ổng lên phòng thí nghiệm trôm lọ axit sulfuric rồi còn định skincare lên mặt nhỏ lớp mặt nạ đậm đặc dưỡng da đảm bảo trắng sáng

Cơ mà vì lòng tự tôn của 1 thằng đàn ông lớn quá hay sao pha loãng đổ vào tay nhỏ

Woochan

Kiểu trai baby tâm hồn sát nhân à?

Ghê nha lấy nhỏ đó chắc an toàn lắm

Siwoo

Nhà m thì sao?

Lão gi in nhà m lúc m đẻ thế nào?

Woochan

Chăm t như gia cầm

Cme cứ cái gì nhét mồm bố cái đấy

Ôi thề điên cực đã dell thích rồi còn cố nhá

Kang hee

Chồng t mang tiếng bác sĩ mà dị bme

Giống lão gi in đấy

Nhưng mà ăn kiểu khoa học căn chỉnh từng ngày t ăn phát ngán

Mãi nhờ anh dâu đây sang thuyết pháp giảng đạo mới khai sáng

Hyukkyu

Khác nhau chắc đâu đó phần tính cách nhỉ?

Mấy thằng chơi với nhau như rủ nhau tu luyện nghệ thuật hắc ám

Thế dell nào chno tìm được nhau vậy m?

Minseok

Luật bất ngờ á anh

Em tìm được thằng em rể của anh lúc đang phá nát cái sân sau nhà mình cùng thằng jeong đấy

Hyukkyu

Bạn thân m mà?

Minseok

Thân ai nấy lo

Wooje

Hyeonjunie thì dễ thương lắm

Em nghĩ không có mất kiểm soát như các đồng trang lứa của ảnh đâu ha

Siwoo

Tắm phải bùn trâu đằm rồi em ơi

Đã hội tụ thì cò nào cũng thế thôi

Mẹ nhà lee từ gốc gác lẫn kết nghĩa như quần áo trên 1 sào phơi ấy nhờ

Che mắt thiên hạ thành mù thế này là dở rồi

Kang hee

Ay chú bé

Nói thế thì anh m liên lụy đấySiwoo

Anh là dâu

Tụi kia là rể

Okey chưa?

Minseok

Hyeonjunie đồ

Ruhan, lịch sử đâu nhở diễn cho t tầm 20 trang nào

Ruhan

Không biết nói gì

M tự khái sáng cho thằng em m thì hơn

Bất ổn bme nhóm 4 đứa thì 2 đứa nó rủ nhau làm khá bảnh thời niên thiếu

Khá hơn tý là đầu nấm

Phần còn lại thì dell cứu nổi

Siwoo

Mà 2 thằng đấy hồi đi học sát gái phết mà

Mẹ đi đến đâu gái gục đến đấy

Bọn con gái lớp t thấy 2 nó đi qua lao ra như sóng thần

Ngã ra đấy thằng chả đỡ cái nó điên đến hôm sau

Hyeonjoon

Ờ ngày đấy bọn nó bảnh ác

Giờ bảnh bảnh ngáo ngáo 🙂

Chán dell chịu được

Hyukkyu

T khẳng định thằng jeong dell phải con ng

Lúc dell nào cũng âm mưu ám sát t

Sống trong sự sợ hãi

Wooje

Ủa tưởng anh thích khứa đó mà

Ruhan

Thích từ hồi cha kia cùng cha minhyung được anh sanghyeok mời đi ăn chung rồi gặp nhau ròi

Úp úp mở mở

Mà ông sanghyeok nhạy thật, xếp chung bà nó hai khứa ở với nhau

Hyeonjoon

Tình yêu ng già nó thế bạn hiểu không

Đôi khi chúng ta không nên biết nhiều mà chỉ nên biết thế thôi

Cho ngta đỡ ngại

Minseok

Hồi đấy hài

Kể ra họ Son là đu idol thành công vượt chức fan đấy chứ

Woochan

Ừ nhờ

Thằng siwoo lấy idol làm chồng luôn chớ

Đu kiểu cảnh giới khác mẹ luôn

Wangho

Ủa anh tưởng tình cờ gặp nhau?

Ruhan

Không phải đâu anh êi

Nhỏ này idol chồng nó đấy

Duyên phận đưa đẩy buổi tối ấy đầy đáng nhớ

Taeyoon

Vậy là sướng nhất anh siwoo còn gì

Mấy ai được vậy

Wooje

Không hẳn vậy đâu anh Noh

Tại bữa đó em cũng đi ăn cùng á anh

Thì cái anh nhà mình say á

Mà cái hội tuyển thủ mà có cả anh gấu với anh chú này

Bên cạnh là idol ổng ngồi đó

Woochan

Tụi toy chơi thật hay thách

Thì nó chọn thách

Hyukkyu

Nhỏ bạo ác

Chạy ra tỏ tình ngta xong cho chó uống chè lên ng thằng ổi luôn

Ấn tượng đầu ngầu lòi

Minseok

Thằng này gây ấn tượng tốt quá hôm sau bị idol giáo huấn cho trận

Thì nó xin lỗi rồi mà cha Jaehyuk làm quá nó tức

Tát ổng cái rồi vật mẹ ổng ra giữa quảng trường

Má hài

Heo su

T phải ra kéo nhỏ đi thây

Mà nó khỏe bây, thề mẹ nó căng

Nó điên chả lắm

Siwoo

Tức bme ra

Cme đấy là t còn nhẹ nhàng chán rồi đấy

Đã chân thành cinloy như thế rồi mẹ quay ra bảo t vô duyên xong con trai con đứa dell có ý thức

Cái cme chạm vào lòng tự trọng của t dù có là idol thì cũng chết dưới tay t

Ruhan

Thì......ổng đang bị m hành lòi lìa thây

Minseok

Sang nhà anh wanghee trốn suốt

Thấy cũng tội thôi cũng kệ

Hyeonjoon

Thế nào bãi phong uế đấy lại là dây tơ hồng của hai đứa

Anh chàng tuyển thủ si mê cậu trai đại học

Hôm dell nào cũng trực sẵn ở cổng trường rước đi làm thằng nhỏ suốt ngày tơ tưởng

Chuyện tình cảm lạnh cuối cùng cũng có hồi kết

Heo su

Một túp lều xa hoa hai trái tym rực lửa

Ngọn lửa chùa sắp cháy mẹ luôn tầng 8

Minseok

Sống trong lửa hận thù minhyungie ngày ngày sang khiêng hai đứa cùng nhau nắm tay vào khoa cấp cứu

Cũng vui mà =))

Kang hee

Mà nhắc đến thằng cháu minhyung lại thấy hài

Doume thằng xoài tức chú nó nhét cụ 2 cuộn giấy vệ sinh vào bồn cầu phòng ông zà

Ông sanghyeok điên lắm

Thử hỏi nếu cái nhà vệ sinh phòng m và độc nhất của m luôn sạch sẽ và khiến m thấy dễ chịu một ngày nào đấy có thằng trẻ con lại còn là đứa mình ghét làm tắc mẹ cái bồn thì có bực không?

Là bực vailoz nhưng dell làm đc gì thằng ranh con 6 tuổi ấy

Wangho

Nghe bảo hình như kẻ 1 đường quốc lộ trên ghế gaming mới mua hay sao ý mà

Minseok

Tại chú trả thù bằng cách cắt cái quần mới mua bung bét trước mặt ổng mà

Thì là ai cũng sẽ làm vậy á

Wooje

Thảm vãi

Taeyoon

Quân tử báo thù khác hẳn với thường dân

Woochan

Ông Bae nhà anh kang trông lương y từ mẫu vậy thôi mà bá lắm á chm

Bữa t nghe nhà t kể hồi còn học đại học cha đấy làm sai động tác hô hấp nhiều lần quá ổng lên cơn vác cái hình nộm lên tận tầng 5 ném cụ xuống đất

Còn tả cả tiếng khi mà đáp đất cơ

Thế là từ đấy mấy giáo viên đều nhẹ nhàng nhắc nhở hướng dẫn chu đáo tỉ mỉ hơn cho ổng

Ruhan

Chắc sợ ngày nào đấy sai cái gì thứ bị ném xuống không còn là hình nộm nữa...

Mà là m 🙂)

Siwoo

Hành nghề kiểu đấy bệnh nhân cười tươi như hoa

Hyukkyu

Hoa thiên cốt

Ruhan

💀

Kang hee

Vụ anh wangho ngang ngang nhỏ siwoo á

Hồi đó t dẫn theo ổng đi cổ vũ chồng t thi đấu

Thế là 2 con ng gặp nhau rồi thế mẹ nào tiền bối mới quen dẫn theo để thân nhau hơn thành anh dâu mình lúc nào không hay

Wangho

Ai biết gì?

Ổng tự đến mà

Hyukkyu

Mẹ hai bố yêu nhau như phim tổng tài

Ớn vãi giờ t vẫn nhớ cái câu thằng lầy nó nói với đứa em dâu

Kang hee

Mặt ba vạn lúc dắt ngiu lên sân khấu cầu hôn cho cả thế giới biết như 30 án hình sự ý

Vừa khiếp vừa khó tin

Hyeonjoon

Giờ quản bọn kia xương cốt kêu như nhạc cụ dân tộc ròi

Dell còn hề miếng nào đâu, y sì ông chú

Siwoo

Là joke but not funny

Hiểu chưa?

Mập mờ ít thôi đần cả ng

Hyeonjoon

T đang tìm mảnh ghép cuộc đời thôi

M cứ sao nhờ?

Ế sướng bme đâu như m

Wooje

Các anh ơi

Cho em hỏi nho nhỏ

Ruhan

Ae 1 nhà

Thoải mái đe

Tianye

Toàn các anh em con trai

Mặt sinh học à hay là mảng come out

Bọn anh có cả tập bí kíp cứu rỗi chú em luôn

Wooje

Cảm ơn các anh nhưng nhà em bt rồi

Thì chả là

Dạo này hyeonjunie thường hay hỏi em bao giờ sinh nhật tuổi 20 với cả ảnh nhìn em lạ lắm

Không biết........là gì ạ?

Siwoo

À

Ruhan

À

Hyeonjoon

À

Heo su

À

Woochan

À

Kang hee

À

Hyukkyu

À....

Tianye

Có.....tính không nhỉ

Taeyoon

Chắc có á anh 🙂

Wangho



Minseok

CÁI DELL GÌ???

Wooje

Dạ??

.

.

.

Ryukr_ms ---> Moononer_H

Ryukr_ms

Thu cái ánh mắt của 1 con đực đến mùa sinh sản đe thằng loz

Có mệnh hệ gì t đánh thuốc m làm sasimi khao cả tòa đấy loz 😇🖕Moononer_H

??????

Ai làm dell gì?

_________________________________________

Bữa ngồi đợi tìm trận thì thông báo diu túp kêu thành kể chuyện đăng vid mới

(thì anh này kể chuyện nosleep, creepypasta,......v.v, giọng cũng hay á nên mấy ní phái chủ đề này thì nghe thử nha)

Tiêu đề: vì sao tôi ngừng chơi lmht🙂

Vừa nghe vừa chơi vừa nhột......hờ hờ chắc ổn

Mấy cô chưa trên thuyền benroach?

Ừ thì tôi cũng ko bt tôi lên lúc nào nữa........nên là lên với tôi đi đỡ cô đơn 🙂))

Cảm mơn mí bồ😊
 
Lck | Ai Đó Cứu Cái Tòa 101 Đi
gián điệp


Trong cái đám này có chân tay của ông Sanghyeok

Tại căn của Minhyung đêm nay, kẻ đầu tàu của những cuộc chơi tập hợp anh em ở đây để tiếp tục kế hoạch thỏa mãn đam mê phá nhà của bọn báo trong thời gian gia đình đôi chồng họ Lee kia đi nghỉ dưỡng.

Đồng thời, tìm ra chân tay được cài cắm vào hội này

Sau 3 ngày phá phách oanh tạc sắp muốn nát cái tòa, tộc trưởng cảm nhận được "mùi" lạ.

Mỗi 1 lần chuẩn bị vào cuộc chơi, anh lại nhận được tin nhắn của ng chú khi đang triển khai anh em vào vị trí, tâm linh tương thông hay gì mà biết hay thế?

Mỗi dòng tin nhắn là lời cảnh cáo ác ý mang tính chất giết ng online khiến vị tộc trưởng dù sợ nhưng vẫn điều hành bộ máy tiến hành kế hoạch như dự định, với đam mê bất diệt thì nhiêu đó ko thể nào mà cản bước được Ma Minhyung

Không dọa được ông chú liền gửi luôn hình ảnh, góc độ này chắc chắn được chụp được trên cao xuống nhưng những nơi như ở hành lang, trong thang máy, ở sảnh tầng 1, hầm để xe, khu vực sân chính và sân chơi mới có cam mà chỗ như vậy thì chắc chắn đám này nắm trong lòng bàn tay.

Nhưng trong ảnh có điều kì lạ, cái này là chụp từ cửa sổ khoảng chừng đâu đó tầng 3 tầng 4, mà khu vực đó thì lại là căn chưa có ng ở nhưng lại không có chìa khóa để vào, tiếp tân nói chú đã lấy chìa khóa.

Nghi vấn nổi lên, nếu đã đi nghỉ dưỡng thì hà cớ gì cầm theo chìa khóa của căn hộ đó theo làm gì?

Theo như những bức hình mà chú gửi, vẫn là căn đó nhưng quan sát địa lý không phải dạng vừa, mà là rộng

Căn hộ đó có thể nhìn tổng thể diện rộng và chắc chắn 1 điều chính là ông chú này đã quan sát kĩ lưỡng và sàng lọc để theo dõi nhất cử nhất động của tụi báo.

Suy đoán ra được địa điểm nhưng mấu chốt quan trọng vẫn chưa được giải đáp

Ai là kẻ vừa giữ chìa khóa vừa phụ trách chụp hình?

Và tại sao kẻ đó luôn biết trước kế hoạch để báo lại cho ông chú trước khi diễn ra hành động?

Chỉ có thể là 1 trong số đám này chính là gián điệp

Woochan: quá vô lý, trong đám này đứa nào cũng tham gia cuộc chơi trong nhiều năm

Jihoon: đúng, kể mà nói đứa nào trong cái đám này cũng từng nhúng tay vào nên nếu có là tay chân thì vẫn dính tội

Jaehyuk: chưa chắc.........trong đám này có đứa chưa từng tham gia

Hyeonjun: ây không phải wooje nhà em nha, khẳng định nha ẻm đang phải đi học

Minseok: ủa ai khiến m bênh?

Em t ngoại lệ, nhỏ có ở đây đâu mà nghi.......mà em t thành của nhà m lúc nào mà kêu của nhà m hả thằng ranh?

Hyeonjoon: ai nghi nhỏ đâu?

Chm tự viễn tưởng à?

Do hyeon: thế có đứa nào chưa tham gia mà ông chắc nịch như vậy?

Jaehyuk: nhóc gi woon nhà thằng chan 🙂

Siwoo: điên à mà đưa đứa đang tập nói vào diện tình nghi?

Ê đây dell phải chồng t nha t khẳng định nha.

Từ chối nhận chồng 5s nha

Gi in: m chắc chứ họ park?

Em nhỏ nhà t trông vậy mà ko phải vậy nhé.

Ê siwoo, mai khéo chồng m lửa hận thù với cặp song sinh nhà m đấy, cẩn thận khéo thằng loz tống mẹ hai đứa đi lúc nào không hay

Jaehyuk: có thằng cha nào ném mẹ con mình đi khi chính bản thân thằng cha đấy đg mong chờ con mình ra đời không?

Lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói không mất viện phí nhé

Seonghyeon: ờm..........hyukkyu hyung chẳng hạn?

Dù sao ảnh cũng đâu có tham gia miếng nào

Jihoon: nín nhé cha già, anh nhà toy là ng cung cấp vật dụng cho mấy ng đấy.

Toy vu cho thằng ruhan nhà ông bây giờ

Ruhan: ê chm nhìn kìa, mang tiếng bạn thân từ hồi tắm mưa mà thằng loz vu cho bạn nó vì trai kìa.

Bố mẹ m không dạy m cách pha trà à mà m hãm thế

Hyeonjun: tình bạn bè xuống cấp quá đấy jeong.

Nhìn nhỏ cún mà học tập đi

Minseok: sao cứ đặt anh em của t lên bàn xẻ thế hả?

Thiếu gì ng mà cứ ngắm vào 2 ng chẳng liên quan?

Minhyung: trật tự đi........mớ bùng binh toàn tào lao.

Trong đám này có sói, nếu cứ tiếp tục chắc chắn sẽ lộ hết kế hoạch 1 tuần vui chơi

Điện thoại Minhyung phát ra tiếng thông báo, là tin nhắn ông chú gửi về cho anh còn kèm theo cả hình ảnh cả lũ đang ngồi họp

"Vui nhỉ, cho chú m họp với 😊"

Quá bất ngờ, ngay trong lúc mọi ng đông đủ vẫn có khả năng hành động một cách trắng trợn như vậy kẻ này không hề bình thường.

Góc độ này là ở trong góc phòng chụp ra, mà ở đó đâu có ai đâu với cả kiểu đề xuất ánh nến lập lòe tạo cảm giác phản diện là nhỏ nào nghĩ ra vậy?

Cái phòng khách vừa rộng vừa tối xong ánh sáng yếu yếu giúp ông chú đang ở phương nào kia thành công dọa cho mấy đứa sợ ma 1 phen hú vía, dúm dó sát vào đứa bên cạnh trong không khí yên tĩnh dị thường

Hyeonjun: clm wooje ưi, anh sợ ma

Wooje: zì zạy ba, anh tránh ga coi nóng em nha

Jeongyeon: sống sao để ghệ xua như tà thế hiên chun, trước mặt ae đấy nhục như trùng trục chui hang

Hyeonjoon: wait a minutes, nhỏ tianye đâu?

Do hyeon: đang ngủ nè ba bớt đe

Hyeonjoon: thế........hyukkyu hyung đâu?

Jihoon: Trên ghế kìa ba, ảnh ngủ từ lúc 8 rưỡi r nhé có bằng chứng ngoại phạm

Hyeonjoon:....... vậy thì cuối cùng.......nhỏ taeyoon đâu?

All:.............

Lúc này cả đám mới để ý, em ghệ của Jeongyeon biến mất không dấu vết.

Hyeonjoon sớm đã để ý từng đứa ở đây nhưng ba ng duy nhất có hai ng đã ngủ ở góc khuất, thế vậy ng cuối cùng đang ở đâu?

Nhỏ chưa xuất hiện ở trong căn hộ của Minhyung kể từ tối đến giờ nên hiện tại bé Noh là nghi phạm đầu tiên

Jeongyeon: ài ài mấy cái con ng này nhé, em toy đang ở nhà đan len nha.

T có thể gọi ẻm lên đây cho tụi bây xem

Hyeonjoon: gọi liền đi, t nghi nhỏ rồi đấy

Minseok: chơi chi kì zạy mầy, em nhỏ đáng yêu vậy sao lại nghi?

Geon: chưa chắc lắm ban nãy t thấy nhỏ đó xuống thang máy mà

Minhyung: nhóc đó nãy lên đây sớm ngắm nghía rồi kêu xuống tắm rồi

Jeongyeon: t call video với nhỏ cho tụi bây coi này.

Thề em nhà t không dính dáng nha

Jaehyuk: ê mà để ý nhỏ đó có đủ phẩm chất gián điệp.

Nhỏ không tham gia trò chơi mạo hiểm tiếp đó nhỏ còn ít giao lưu với ae nữa

Siwoo: nhưng cũng đâu có chứng minh được em nó là gián điệp, không giao lưu không đồng nghĩa với việc em nó ngầm hợp tác với ông sanghyeok

Wooje: anh siwoo nói chí phải, trông jaehyuk như ghét anh taeyoon lắm ấy nhờ

Jaehyuk: thằng kia m coi thường anh à

Wooje: kiểu ông chúng sinh bình đẳng

Jaehyuk: ê nhỏ này là gián điệp đấy dell nhầm được

Hyeonjun: ông vô lý vừa thôi, cãi thua ngta xong quay ra lật mặt hả.

Có mà ông là gián điệp

Jaehyuk: loz ơi?

T có công lớn nhất đấy m kêu t là gián điệp là sao vậy chàng trai trẻ?

Hyeonjun: chẳng ai cứ tố ng này ng kia là gián điệp cả, tất cả chỉ có thể là tên gián điệp đang lấp liếm bằng cách đổ cho ng khác

Jaehyuk: chiến tích hùng hậu của t là bằng chứng việc t ko phải là chân tay của kẻ hiền triết

Minhyung: dừng dùm......dùm nha, có biết đây đang có ba ng đang ngủ không

Woochan: gi woon nhà t mà dậy chm dỗ có đến 3 giờ sáng

Heosu: dằng co vậy cũng không có giúp đc gì đâu, đợi ông jeongyeon gọi cho nhỏ kia đi

Minseok: ờ quên đấy, m gọi coi

Jeongyeon: nghe từ nãy rồi mà chả qua thằng jaehyuk với thằng chun cãi nhau á

"Mấy anh vui ghê ha"

Minseok: nè taeyoon, em đang làm gì vậy?

Sao không lên đây vậy hả?

" Em đang xem phim thôi ạ, với cả đan len này anh"

Jeongyeon: chill đi nhé bé iu, anh tắt đây

Minhyung: Hyeonjoon, nói gì đi

.

.

.

Tay bốc bắp rang bỏ vào miệng, vừa ngồi thưởng thức bộ phim tình yêu vừa check cam

Vâng, nhỏ chính là chân tay của chủ tòa

"Ai gu, vất vả quá nhỉ bé Taeyoon"

"Không sao đâu anh, ảnh tăng lương cuối tháng cho em là được"

"Vậy giúp tụi anh nha, anh đi ra biển đây"

"Ò anh, nhớ chụp ảnh sung won gởi em nha"

_________________________________________

AAAAAAAAAA WIN RÒIIIIIIIIIIIIIIII

WIN RÒIIIIIIIIIII BÂY ƠI

T KHÓC RÒIIIIIIIIII ÁAAAAAAA DOUMA XÚC ĐỘNG QUÁAAAAAAAAAAAA

GUKE ÔM NHAU KÌAAAAAAAAA

AAAAAAAAA MÁ DẮT ĐÀN EM ĐI XEM BA UÝNH NHAU KÌAAAAAAAA BÂY ƠIIIIII NGỒI BÊN T1 MỚI CHỊU KÌA

NAY MỌI THỨ ĐỀU RIÊU HẾT ÁAAAAAA

SẢNG KEEEEEEEEEEE

Khác mỗi tý là không giống với nhà tiên tri vĩ đại MOONONER THÔIIIIIII VẪN WIN HAYYYYYYYY 😭😭😭🎊🌹🌹🌹🌹

CẢM MƠN MẤY BÀ
 
Lck | Ai Đó Cứu Cái Tòa 101 Đi
(( 🙂)


Trận hôm qua mình không xem được

Hahhh.....trận quan trọng nhất mà mình lại chẳng thể theo dõi các anh.

Mặc dù biết trước là nhà G nâng rồi nhưng mình vẫn thương các anh quá :'(

Lúc tối về mình thấy bảo lose sạch cả 3 thì mình cũng đâu đấy hiểu tâm trạng các anh.

Đặc biệt là anh Oner, mình lướt trên page có vid anh ấy phải ngồi xổm dưới gầm bàn thi đấu để khóc lúc đứng lên còn lau nước mắt

Mặc dù mình bias Faker nhưng đâu đó mình vẫn thương nhất là jungle nhà T.

Với vỏ bọc mạnh mẽ nhưng thân tâm anh ấy vẫn là đứa trẻ, đến mức mà mùa hè năm ấy anh nâng cúp cùng đồng đội anh vẫn khóc

4 người còn lại mạnh mẽ hơn chút nhưng chắc chắn họ cũng rất thất vọng.

Anh Faker sẽ lại ngồi đó xem lại lỗi của bản thân, anh cún lại tự trách ở một số lỗi, anh gấu an ủi fan rồi tự mình lạc quan riết cũng quen, út thì chắc tập luyện nhiều hơn

Đối mặt với thất bại ai cũng buồn cả, anh F cũng từng khóc, anh K cũng từng khóc nhưng bên cạnh vẫn còn những người đồng đội khiến họ kiên cường hơn bao giờ hết.

Mong anh cũng như thành viên khác đừng tự trách bản thân quá, hãy thật khuây khỏa và thư giãn sau sự thất bại này nhé

Thắng thua cũng định sẵn, dù sao vẫn là hạt giống số 2 khu vực hàn.

Tuy chưa vượt qua mác về nhì nhưng trong tay có vé đến với cktg là được rồi.

Phải lấy cúp tg chọi đầu lũ anti gây war chớ, nhà mình ngầu mà

Nói hết cho vơi nỗi buồn nhất thời thôi chớ mình đang ngồi vỗ oxi cho asiad nè mấy cậu

Đấu với đội nước nhà còn không biết là theo Đảng hay theo con tym lý trí đây này 🙂))

Theo mình nghĩ tổng thể mà sau vụ giải hè thì có tý khả năng nào đó Chovy nắm mid chính hoặc có thể không.

Suy đoán thoi kiểu gì anh toy chả có suất đôn lên chính

Mà trận KT nó đã tâm hồn ghê

Trận đó có nhà G nè, gia đình anh gấu và anh hổ nè, bà của đại ka nè.

Thế mà có mấy bà vẫn soi ra được nhỏ poby với nhỏ smash đi cổ vũ cho được.

Đoạn chỉnh tóc cho kẻ cute vãi ý, thầy làm nhà tạo mẫu cho mấy đứa coi ngắm xong gật gật xinh rồi nữa chứ

Chời ơi cặp bot chưa vỡ trụ nhà đã ôm nhau được rồi......àiiii có biết toy ở đoạn hai anh ôm nhau bao lâu ko hả?

Lúc đó mà không tắt đèn thì có lẽ có cái vid siêu phẩm giựt giựt trong máy toy ròi đó hai anh

Chúng ta còn có willer cổ vũ online ở nhà nữa đó, đăng cái tin có dòng trạng thái căng đét.

Không hổ là danh cờ rớt rừng nhà T, iu ghia bắng tym choa ăng liềng

Ghé zô ig tym cho anh pi nứt nhà mụi ngừi, chúc mừng Gen G thêm ấn ký trên bảng và thêm cúp cho nhà mình nhé, nhà chúng tôi có 10 cái đâm ra cũng nặng thôi thì mùa đông chơi tạm cái vậy chứ chúng tôi giờ phải đi lấy huy chương asiad xong húp luôn cái cúp thế giới đã

Nạc cuan lên đồng bào, nạc quá sắp thành chứng bệnh nan y.

Thua nhiều quen rồi, mình nói hết ra thấy nhẹ lòng lắm, nhẹ cái bệnh về nạc cuan ko chê nổi

Vừa yêu đời vừa tự lục ke mà hít cho đỡ trông trải đi mấy cô

Hai anh bự ở nhà lên tay để cùng tiến đến cktg nhé, anh cả dắt 2 đứa em thân iu đánh thể thao châu Á đây

Mà vẫn tiếc thật, ít ra đâu đó tôi vẫn muốn xem anh đậu gắn sao lên bảng rồi nâng cúp đó chứ

Nay eo xi kây ra ending summer rồi đó, ta cũng sắp phải đi học rồi các cô chuẩn bị chưa?

Nhớ hồi đang đi học trốn má xem stream các anh ghê, hồi đó mẹ toy kiểm liên tục mà còn phải chạy đi chạy lại với cái máy tính

Chẳng mấy chốc mà thời kì huy hoàng của mấy đứa điệp viên tương lai lại trở về đâu

ZFK cố lên, mang huy chương về nhé

Anh O à, tụi em vẫn theo dõi từng bước của anh đó nên là đừng chùn bước mà hãy kiên cường tiếp tục xây dựng đỉnh cao nhé

Anh G.........nhờ anh bệnh lạc quan của em tăng hơn hồi mới biết anh F đó, anh ngầu lắm cho anh 1 like giống chú anh nè👍

Yếu đuối chút thôi trở lại phải thật mạnh mẽ và nhiệt huyết nhé.

Chúng ta mạnh mẽ, chúng ta tự tin, chúng ta làm được.

Fighting ✊

Được rồi, đến cktg nào mọi ng ơi😊🎉
 
Lck | Ai Đó Cứu Cái Tòa 101 Đi
ngoại truyện: hạt kỵ sĩ (1)


Xứ Eden, một quốc gia thời bấy giờ lầm than do vị vua tiền nhiệm là kẻ si mê cái đẹp, đắm chìm trong biển dục vọng, vét sạch ngân khố quốc sách và tài nguyên quốc gia.

Chính vì vết thương sâu nặng trong lòng họ không thể tin tưởng bất kì vị vua kế vị nào thuộc gia tộc nàyNhưng đâu có ngờ, đứa con ngoài giá thú của vị vua kia lại có thể lật ngược bàn cờ nhuốm màu dơ bẩn này.

Đứa trẻ vì sự bất bình của nền văn minh thối rữa đã lãnh đạo bộ phận dân chúng muốn lật đổ chính quyền mục nát để khởi nghĩa, cậu ta âm thầm rèn vũ khí, rèn luyện thể chất và kiến thức về kiếm cho nhân dân và còn dạy học cho những đứa trẻ bị coi là thường dân và không được đến trườngThời thế sinh anh hùng, cậu ta cùng dân chúng và binh sĩ tự nguyện đã thành công tận diệt chính dòng họ của mình và tạo ra bước ngoặt lớn cho đất nước nàyChê, dòng họ nhà nội kiểu này chê Vị vua đương nhiệm chắc chắn chính là Lee Sanghyeok, cậu nhóc 17 tuổi năm ấy lập nên công danh sau 9 năm ròng rã là người được chọn.

Cậu bác bỏ toàn bộ chính sách lẫn mấy thứ thuế nhảm nhằm mục đích bóc lột, cậu rất quan tâm dân chúng và lấy đó là cơ hội để phát triển cho nền văn minh mới sau cuộc chiến khốc liệt.

Giờ đây, xứ Eden được biết đến là một xứ sở phồn vinh hào hoa bậc nhất phía TâyCó lần chinh chiến ở phía Bắc, vị vua trẻ bị thương nặng nằm giữa đống tuyết pha đỏ lạnh lẽo dưới trời sương giá được một người cứu giúp.

Sau khi tỉnh lại, điều đầu tiên cậu ta làm lại là chĩa mũi kiếm vào ân nhân cứu mạng đang ngồi giã thuốc cho cậu ta"Chà, vị binh sĩ trẻ tuổi này định giết luôn tôi đấy à?

Nằm xuống thư giãn đi, tôi không vô nhân tính đến mức bóp cổ bệnh nhân của mình đâu"

Đôi mắt nhạy bén giấu sau gọng kính gỗ tròn, gương mặt trắng trẻo, đầu rối xù, thân hình nhỏ nhỏ mảnh mai sau lớp quần áo dầy cộp, dáng thấp tầm trung......tất cả là những gì bao quát của đối phương.

Vẻ đẹp tri thức hòa lẫn sự hiền hòa đâu đó khiến bệnh nhân nào kia hẫng 1 nhịp, trên miền đất chết này ấy thế mà lại có dòng dung nham làm cho trái tim sắt đá phải tan chảy

Trong khoảng thời gian chung sống, bao điều thú vị về chàng lang y bé nhỏ đều được anh tạc tượng trong lòng.

Em như mặt trời tại xứ sở giá rét đầy sương gió, một bông hoa hướng dương chống chịu sự khắc nghiệt để tồn tại.

Em cũng có cảm tình với chàng hiệp sĩ trẻ tuổi kia, dù vẻ mặt lúc nào cũng hậm hực nhưng sâu bên trong lại là một người ấm áp dễ chịu, đôi lúc còn quan tâm chăm sóc như một người lãnh đạo tài giỏiLâu dần thứ cảm tình đó chín muồi, để rồi chuyện tình lãng mạn của đôi trẻ ra đờiBấy giờ anh mới nói rằng anh là vua xứ Eden.

Em cũng bất ngờ, định mệnh duyên số đưa đẩy thế nào lại gặp được vị anh hùng năm xưa từng cứu mình, vậy trước đó em vừa cứu ân nhân cũng coi như trả được một nửa rồi.

Ngỏ ý muốn em làm hậu xứ Eden, em liền thuận theo.

Dù sao đã thề với gia tộc trên cao rằng sẽ trả ơn cho ân nhân bằng mạng sốngNắm ngôi hậu, dân chúng hô hoán chào mừng vị vương hậu kế nhiệm.

Em rất được lòng dân, do thường hay đi loanh quanh trong thành giúp đỡ người dân bệnh tật, truyền lại những phương thuốc cho các loại bệnh thường gặp và giảng giải những vấn đề gây nhức nhối trong lòng dân.

Họ gọi em là thánh mẫu vì chẳng có tiền hậu nào được như em cả

Một vài tháng sau đó em có tin lành và rồi chàng hoàng tử đầu lòng của họ ra đời.

Sinh ra và lớn lên trong tình thương, Minseok bé nhỏ sở hữu nét đẹp hiền lành của hậu, tính cách mạnh mẽ của vua khiến cho danh tiếng em vang xa.

Có vài nước láng giềng nhờ cơ hội này muốn kết thông gia với xứ Eden, đây là một lợi thế không hề nhỏ, nếu thành công gả con cho đất nước hùng mạnh này thì chính trị lẫn quân đội sẽ vô cùng thăng tiến và tất cả đều hướng đến lợi ích đất nước

Đáng tiếc thay, những lời cầu hôn ước kia liền bị anh tống vào tập thư vớ vẩn và đem đi tiêu hủy.

Muốn viên ngọc bảo của t?

Bao giờ đất nước bây diệt vong đi rồi hẵng mơ tưởng đến con trai t nhé

Rồi đến ngày nọ, hậu duệ tộc ánh trăng thức tỉnh năng lực liền tiên tri thấy năm 19 tuổi sẽ có một kỵ sĩ lang thang cưới được hoàng tử

Thứ tiên tri âm thịnh dương suy kia làm vị vua trẻ lo lắng cho an nguy mất con như chơi.

T còn tưởng thần thánh phương nào có khả năng cuỗm được con trai t chứ kỵ sĩ lang thang nặng cân vcl ai địch nổi, sức mạnh thì ngang bọn thợ săn quái vật tổ thằng nào nó dám đánh.

Phương án bây giờ chỉ có thể là biết trước thằng nào mà tránh.....

"Thưa, điều đó là không thể"

"Tin juan?

Ủa mắc tró gì cứ phải là con t vậy?"

"Đây là luật bất ngờ thưa ngài, định luật đó không thể phá vỡ"

"Thế nó ở đâu?"

"Chẳng dám giấu ngài, hắn giờ có lẽ chỉ là 1 tên nhóc ngang tuổi hoàng tử nên không thể biết trước được"

"Oắt đờ phắc!?

Chẳng nhẽ diệt cỏ chưa rễ à.......đậu, làm thế mất tính người quá"

Mang tâm tư nặng trĩu từ chiều nhìn con trai nhỏ bé thở đều dần chìm vào giấc ngủ dưới ánh nến phập phồng.

Bước đi trong vô vọng, tưởng tượng mà xem, đứa con trai trắng trẻo xinh xắn ấy lại phải làm dâu cho một thằng nào đó bụi bặm nhem nhuốc ám mùi đời xong râu ria xồm xoàm chứ.......nghĩ đến mà rùng mình, gả cho có mà phận làm cha trao con ấm ức

"Anh à, là vua một nước thì không được thở dài quá hai lần đâu"

"Gạt đi em, lời tiên tri ấy mới đáng sợ kìa"

"15 năm nữa cơ mà, sao phải lo lắng chứ"

"Sao em bình thản............có kế rồi đúng không?"

"Chính xác, chờ đi thử thách này chưa chắc chàng trai đó vượt qua được đâu.

Nếu có chắc hẳn yêu minseok nhà mình lắm"

.

.

.

Đến rồi, ngày mà lời tiên tri hắc ám thực sự diễn ra

Nhan sắc thăng cấp theo thời gian.

Hoàng tử bé nhỏ ngày nào chạy khắp kinh đô nay đã trưởng thành, một chàng trai khôi ngô không tuấn tú mà nhỏ xinh......mỗi tội không lên được ngựa nếu không có bậc gỗ

Vì sự kiện kinh hoàng đúng vào thời điểm tuần lễ kỉ niệm nên rất nhộn nhịp, khó có thể tìm được thằng con nghịch ngợm lúc này

Trong khi cha mẹ đang tìm lòi le nhỏ thì nhỏ lại bận đồ trốn rời lâu đài xuống kinh chơi.

Bản tính thích những thứ sặc sỡ hoa lá hẹ sao mà cưỡng lại được siêu sự kiện này chứ.

Nay chảnh, đi một mình không thèm mang hộ vệ nên ẻm không thể leo ngựa, giờ hối hận không kịp, thích như nào thì cũng là con ngoan trò giỏi đi chơi biết giờ trưa mà về, giờ không lên nổi ngựa thì về cái gì cơ chứ

Bỗng sau có bóng hình to lớn luồn tay em bế bổng lên ngựa.

Đậu phụ nấu dưa dởm vcl làm ngta giật mình, quen biết bà gì mà giúp nhau thế?

Ủa bộ khiến nhấc lên hộ hả?

Đầu đầy nghi hoặc trưng ra vẻ mặt giận dữ nhìn tên nhấc mình lên.

Anh ta khoác áo giáp đen rồi choàng khăn kín mít như ninja thời Edo, mặt thì chẳng thấy đâu phía sau lại thêm con ngựa đen bóng y hắn.

Cái gì vậy cha này cần u ám tối màu như phản diện vậy không?

Dù sao thì vẫn phải cảm ơn ngta cái lòng tốt không khiến này cho ra dáng ng đàn ông lịch lãm trước tuổi 20 chớ

"Trông cậu có vẻ không ổn, nhà cậu ở đâu vậy?

Cần tôi đưa về không"

"À cảm ơn thật không.......à không, rất hân hạnh chào..............ờm vui vẻ"

"Cảm ơn, tôi đi ngang qua thấy cậu chật vật quá nên tới giúp thôi"

"Bình thường tôi vậy đấy, chào anh"

Nhìn theo bóng lưng kia cười xòa, dễ thương thật đấy, có mấy ai bắt gặp được chú cún này đâu chứ.

Nhìn trời xanh cười thêm một cái, có lẽ duyên số đến thật rồi....lên ngựa đi yết kiến vua Eden thôi

"Ngươi là.........?"

"Thưa đức thánh Eden, tôi là Lee Minhyung David Colombo Lobachevsky-......."

"Dừng lại........mới sáng ra à nhà ngươi tên gì mà dài vậy?"

"Thưa ngài, tôi theo chi 5 họ nên tôi phải giới thiệu cho hết-....."

"Xin m.......à không cần đâu, dẹp họ của ngươi đi.

Đến đây làm gì?"

"Dạ thần tới để cưới ngài ủa lộn cưới vợ ngài à nhầm cưới mẹ ngài.......a thần xin lỗi thần muốn cưới hoàng tử ạ"

Đứng trước vị anh hùng năm ấy anh cũng có chút rụt rè, uy lực thật kinh khủng.

Liếc sang ghế hậu, người đó đẹp hơn cả lời đồn, trông còn sắc sảo mặn mà hơn cả thúy kiều, da trắng như sứ, mắt híp cười hiền hậu......chết mẹ ổng lườm

Ngó sang ghế còn lại thì trống trơn, cha đã dặn phải nhìn thấy người định mệnh một lần, nếu không sẽ phải thay thế con ong vùng phía Bắc âm độ nuôi hoa.

Bất giác có chút lo lắng, anh liền cởi mũ giáp để dễ thở hơn chút, ai ngờ cái vị trên cao kia nãy liếc chơi chơi giờ nhìn chằm chằm có chút bất ngờ......bất ngờ?

Bất ngờ gì được nhỉ

"(Oi vải co hòn ơi, nhìn cái thằng kỵ sĩ lang thang trắng chói lóa kìa, cme thằng imposter......report nó, ai report nó dùm đi)"

"Anh đừng tưởng vẻ mặt của anh giấu được suy nghĩ của anh nhé"

"Nhìn đi em, nhìn đi nó không có râu, nó không bánh mật, nó không bụi đời, nó không bạc màu, nó không hở chân răng, đầu không bụi bết, mắt không-....."

"Thôi mà anh, kỵ this kỵ that chứ làm gì có kỵ đì phâu mãi.

Mình phải cho chàng trai đó đề để giải chứ sao lại chấm luôn thế"

"Được thôi, ehem............kỵ sĩ, không biết cơn gió độc nào tiễn ngươi đến xứ sở thân yêu này?"

"Thưa vua xứ Eden, tôi đến đây theo lời chỉ dẫn của cha tôi"

"Cha ngươi?

Ông ta là thánh à mà chỉ dẫn"

"Thưa ngài, ông ấy là một mục sư.

Năm tôi 6 tuổi ông ấy đã nằm mơ thấy tương lai của tôi và định mệnh mà tôi phải-....."

"Dừng.....sờ tốp pờ ly.........quá đủ rồi nhé chàng kỵ sĩ...cha cậu tài năng thật đấy, thật bái phục nửa phần"

"Dạ....là ý gì thưa ngài?"

"Chẳng ý cò, vào luôn vấn đề nhé cậu bạn nhỏ.

Ta biết ngươi đến đây để cuỗm đứa con duy nhất của ta đi nên ngươi chẳng phải trình bày hươu vượn gì cho cam, gạt phăng đi nhé tai ta bận không rảnh để chim rừng hót rảnh rang đâu"

"........vâng.....vậy tôi phải làm gì thưa ngài?"

"Rất dễ, giải phương trình bậc hai-ư ư....."

"Ahaha, thật vui quá nhỉ chào đón kỵ sĩ nhé"

"Em này, sao lại bịt mồm anh?"

"Thôi mà, đừng làm khó ngta bằng cách phổ thông, chúng ta lên kèo làm khó bằng cách tiến sĩ rồi cơ mà.......ta ra thử thách cho ngươi nhé"

Xong cmmr con ơi, hậu Eden ra đề có mà về nhà cho ấm thân cậu út đi là vừa.

Này là tiến suy chứ không phải tiến sĩ nhé

Rất đơn giản, có 3 thử thách mà anh phải đối mặt.

Đầu tiên, chữa bệnh cho 1 người ở phương Bắc rồi chấp nhận sự nhờ vả.

Thứ hai, tìm kiếm chiếc nhẫn cho thi sĩ.

Cuối cùng, lấy được Hạt thánh trên đỉnh Nỏ Rồng và giải hòa cho người cai ngục

Công nghiệp quá đấy, phương Bắc giờ này còn ai bệnh?

Tìm nhẫn cho thằng cha mình ghét là cả 1 vấn đề?

Hạt thánh?

Solo kill với rồng nham thạch không còn xác mà nhặt về lại còn phải đi hòa giải cho cai ngục?

Cha đó thù ai à mà giải hòa?

Mà có quen đâu giải hòa?

Zì zẫy mạ ơi cái đề hack não vậy?

Bộ mặt hoang mang y sóng não, vương hậu trẻ cười khẩy.

Ca này khó, trường hợp bất khả thi như vậy thì chẳng kẻ nào sờ được vào cọng tóc của con trai bà nhé.

Tưởng gì chứ mấy trò kiểu cổ tích này anh m ao trình cho chú m một đường lác con mắt biếc luôn

.

.

.

Xin chào, tôi là Lee Minhyung David Colombo Lobachevsky........mà thôi.

Hiện giờ tôi đang có mặt tại phó bản miền Bắc để giúp bà con nhân dân chữa trị căn bệnh hiểm nghèo......

Rất ổn định xã hội, tôi đi loanh quanh nãy giờ chưa thấy một ai bị bệnh để chữa cho ngta.

Đó là một bước ngoặt đáng sợ của ng dân nơi đây, không những khỏe re mà còn khỏe ác......vâng trước mắt chúng ta đây là một cụ ông đang một tay nhắc nguyên cái xe ngựa từ mương nước, thật là một điều tuyệt vời, thưa ông tôi có thể seo phi với ông 1 tấm làm kỉ niệm không ạ?

Được nha mọi ng ng dân ở đây rất thoải mái không cần khách sáo đây toàn ng nhà với nhau

Dắt theo chiến mã vòng quanh phố, thở dài với thử thách đầu tiên, cứ như này về nhà trồng ruộng cải bán cho thu nhập cao thôi chứ ước vọng gì định mệnh nữa

"Chào kỵ sĩ, tôi nghĩ anh đang có phiền muộn"

Người này......khá trẻ nhưng lại đang bầu......ủa vậy là mình thực sự chữa kiểu đỡ đẻ hả?

Hoang mang nhìn tấm thân thấp hơn mình khoảng một cái đầu, bê rổ rau cực nhọc, sở hữu khuôn mặt muốn cự lộn với bất kỳ thằng nào chạm tay vào nhỏ

"Nhìn ng khác chằm chằm vậy là thiếu lịch sự đấy chàng kỵ sĩ"

"À à tôi xin lỗi tại tôi đang phải làm mình làm mẩy"

"........*cme m sai thoại gấu ơi sai thoại*.......

Anh đang làm gì cơ?"

"À lộn tôi đang phải thực thi 3 thử thách"

"A anh là kẻ bị nguyền đúng chứ?"

"Kẻ bị nguyền?

Ủa tôi đâu có bị nguyền"

"Tôi nghe từ khi còn bé tý, có người đến đây nói sau này sẽ có kẻ trông khá khả nghi đến đây, kẻ đó là kẻ bị nguyền"

"Cái gì cơ?

Bộ tôi trông khả nghi vậy à?"

"......ừ, khả thấy mụ nội à lộn trông anh khá khả nghi"

"Chỗ nào chời?"

"Khó quá cho qua, vậy anh cần giúp gì không?"

"Cậu biết có ai bị bệnh gì đấy không?

Tôi muốn chữa bệnh cho ai đó ở đây"

"Gặp đúng ng rồi chàng trai, theo tôi đi nhà tôi có ng bệnh"

Anh lê theo con ngựa khó tính hắc vô duyên theo chân thai phụ kia về nhà.

Căn nhà gỗ nhỏ ấm cúng trong rừng dưới tán sồi cổ thụ thơ mộng đến kì lạ, trông như nhà của yêu tinh vậy, nhìn thấy đống nấm màu mè hoa lá hẹ anh cho tay sờ thử ai ngờ vị thai phụ kia nói chạm độc chết cụ m anh liền rụt tay lại.

Chơi ngu xém chếtNhà thai phụ này đủ mùi hương liệu và dược liệu, cảm giác dễ chịu thoải mái đầu óc........ơ từ từ.....mình đang vào nhà thầy thuốc à?

Vừa qua cái của thấy ngay vạc thuốc, đống dược liệu, chai thủy tinh, cối, chày các kiểu phục vụ cho việc pha chế và chế biến, cuối nhà bonus thêm con quạ đen óng.

Xong cmnr tổ nhà Lee ơi, con vào ổ phù thủy chơi rồi tổ ơiNắm chặt cây đạo cụ à nhầm thanh kiếm, ánh mắt dè chừng dò xét hành động của đối phương, nhìn trên nhìn dưới nhìn trái nhìn phải, hết sức cẩn thận không kẻo nhỏ này ném lọ dược vào ng là hết cứu hẳn"Mr bombastic, tôi dẫn anh đến đây không phải là để cho vào cái vạc này nấu lên đâu"

"Vậy ngươi có mục đích gì?"

"Chữa bệnh, chứ anh không muốn hoàn thành thử thách thì đi về đi"

"Có anh ơi em đi cả ngày chưa thấy ai bệnh nên anh cứu em 1 mạng đấy"

"Làng này căn bản không có bệnh, vì đây là làng thầy thuốc anh hiểu chửa?"

"Ủa?

Kiến thức cũ giờ mới tiếp thu.......sao tôi không biết gì về chuyện này?"

"Người ra đề cho anh là hậu Eden đúng chứ?

Ngài ấy từng là con dân ở đây nên mới bón anh ít tỏi đấy"

"Biết hay vậy"

"........(thằng này.......đần vcl) cái chuyện đơn giản vậy tất nhiên là chúng tôi biết rồi, mà anh giúp tôi chữa bệnh cho chồng tôi đi"

"Bộ cả cái làng này chuyên nghiệp vậy mà không chữa nổi cho thằng chồng cậu hả?"

"Anh ta bị 'bệnh' chứ không phải bệnh"

"Há?"

Cắt, cắt, cắt, cắt x3 nghỉ đe nghỉ đe tập sau các iem êi

________________________________________Hậu trường

Nhập vai

Minseok: xin suất hoàng tử nhé

Hyeonjoon: slot thi sĩ, cảm ơn

Biên kịch: slot tiên tri đứa nào nhở

Hyeonjun: iem chời ơi it's me

Minhyung: tậu ngay cái vai kỵ sĩ nhé

Jihoon: dell thèm lấy của m.....Sao.......tên nhân vật đâu?

Biên kịch: t lười lắm m, có gì lấy nấy đi

Cảnh 2

Sanghyeok: ê ai đỡ kao dậy coi má tuyết nhân tạo gì lạnh vậy

Jaehyuk: thằng jihoon, cme m bố ném chết cụ m luôn nhé

Jihoon: ác nó vừa thôi lôi cụ tôi lên làm gì ông bạn già

Jaehyuk: thằng tổ m già bố m còn sung sức trẻ đẹp già già cái tiên sư cụ m già

Seonghyeon: sao t phải cầm máy quay nhỉ?

Jeongyeon: ủa my fen?

Thử hỏi tại sao t lại phải dẫn chuyện?

Số cả đấy fen hiểu không?

Dohyeon: gọt cho cẩn thận vào giống đá một tý đi

Geon: cút ngay bà già m hỏng con rồng của t

Cảnh 6

Siwoo: đọc kĩ thoại dùm bố m đi con trai ơiiiiiiii

Minhyung: cinloy mình quên á 2

Siwoo: quên kẹc.....cha jeongyeon dẫn chuyện đàng hoàng xem nào.

Cme biên kịch đâu thay dẫn truyện đê

Jeongyeon: t thấy ổn mà

Jihoon: thấy chưa t bảo rồi, cho anh hyukkyu dẫn từ nãy giờ phải gọn không

Sanghyeok: nó dẫn đến tháng sau mới xong à?

M điên vừa thôi

Cảnh 8

Siwoo: dme thằng ẩm này đã bảo là chữa bệnh cơ mà

Minhyung: có cái bệnh dell nào mà bệnh không phải bệnh không?

M dell thấy vô lý à?

Siwoo: biết tró được à thoại bảo sao làm vậy đi tự nhiên há chi vậy thằng dở này?

-hẹn gặp lại các bạn ở tập sau-

Kao trở lại r đây mí ghệ iu của kao.

Sau ngày tháng no wifi no ìn tơ nét ở nhà bà ngoại giờ mới đăng cho các ghệ xiem đây.

Nhất mấy ní ở HCM nhá, chời ơi má kao ko có cho kao đi tận đó đâu.

Gặp ngài online thôi 😭😭
 
Lck | Ai Đó Cứu Cái Tòa 101 Đi
tốt nghiệp


Trời nay đẹp, thích hợp nhận bằng đấy

Choi Wooje........tốt nghiệp rồi nhé

.

.

.

"Này mấy cái thằng kia, đi thay áo đe"

"Bóng nước cái dell gì, cme lem hết phấn của t"

"THẰNG NÀO?

THẰNG LOZ NÀO CHƠI XÔ?

VÀO ĐÂY, BỐ M CHẤP CẢ 10 THẰNG CHÚNG M"

"Ê duma, bữa t nghe nhỏ kia kể hội trưởng với cha đẹp zai kia chơi trò bê đê trong nhà vệ sinh nam á"

"Ghê zị"

"Đậu phụ mốc luông, nhỏ còn bảo lúc dọn dẹp nó còn lau cum nứa đó bây"

"Ủa chị em cây khế kiểu dell gì mà không kể nhau nghe?!

Cô tồy thế"

"Cinloy mò, tại t bị bắt đi dọn chả thế"

"Thanh xuân mầy huyền thoại lắm đấy géi"

"Lấy áo chưa?"

"Có ròi"

"Nào mấy fen 1...2..3 kim chi"

"Trả t 5kwon đi con qỷ, m nợ bố từ hồi cao học ròi đấy nhé"

"Mai t trả"

"Nay tốt nghiệp thưa anh"

"Thì?

T có cơ ngơi lấy vợ giàu t trả"

"Vải lon 5kwon đánh net cũng tận lấy vợ mới trả, m điên mẹ rồi"

"MẸ.......CON.........TỐT NGHIỆP RỒIIIIIII"

Hòa trong không khí náo nhiệt cả phụ huynh lẫn sinh viên, Wooje hơi buồn.

Ai cũng tấp nập hoa hòe, chụp lưu niệm, cười nói và lời khen của phụ huynh khiến cậu có tâm trạng rầu rầu

Ai mà biết được, tại bố mẹ đi du lịch đấy chứ.

Thôi thì họ cũng gọi là ng già rồi, có khi đây lại là thời điểm họ nghỉ ngơi, vẫn buồn, chẳng có ai ở đây với tui hết.

Ngta tưởng tài năng trẻ đáng yêu lại mồ côi đâm ra thương, chạy lại tặng cậu mấy bó hoa rồi an ủi, động viên tinh thần rồi gửi lời chúc thay bố mẹ trên trời

Cạn lời thật chứ, cười ngờ nghệch nhận mấy bó hoa, thưa anh thưa chị, em ko phải họ uzumaki nhé, hơi ác nhưng mà nó là cái ví dụ gần nhất cho các anh chị hiểu rồi đấy.

Tôi vẫn còn cha mẹ đấy nhé?!

"Hahaha, vậy là mấy cái hoa hòe hoa sói này lại là ngta thương mầy à"

"Anh thôi đi, ko có bộ ghen hay gì"

"Ghen?

Ghen chi rứa hây, của m, của m tất, anh m có cho cũng ko có thèm"

"Hứ"

"Thôi đc rồi mà, chúc mừng Choi (sắp có bằng tiến sĩ) Wooje tốt nghiệp nhé, nay trông đẹp zai hẳn ra"

"Mơn anh~tất nhiên em anh phải đẹp rồi"

"Xấu hoắc, ai dạy m để quả đầu này vậy?"

"À, chồng anh đấy"

".......hửm?"

"Ừmm.......cũng đẹp á.

Nhà tạo mẫu đỉnh đấy, mai tư vấn anh đi làm thử he"

"Ròi tới số cha minhyung...............mà anh, hyeonjunie đâu anh?"

"Đằng kia kìa"

Phía xa ấy, có đám người bu chật cứng ở góc sân trường như gặp thần tượng.

Nheo mắt nhìn, cậu liền thấy cái bộ đầu hai mái quen quen điển trai nhức nách như vừa tiêm uốn ván lấp ló trong cái đám hỗn hợp kia, thở dài, thôi thì yêu một ng điệp zai và hoàn hảo ko bao giờ là dễ dàng cả

Hùng hổ xách cái áo cử nhân như công chúa, tiện lấy luôn mấy cái bằng danh giá làm hung khí tiến đến cái đám kia tính gõ cho mấy đứa sáng dạ.

Tính ra nhỏ này còn trẻ tuổi nhất cái khóa này ấy chứ, toàn học cùng các anh chị đâu phải cùng trang lứa đâu

Vẫn là khí thế mario hàn quốc, thật sự cầm cái cuộn bằng dày cộp gõ "yêu thương" vào mấy đứa rồi rẽ ngang thành 1 đường để chen vào khu trung tâm.

Vươn bàn tay trắng trẻo qua đám đông rồi nhẹ nhàng bụp vào cái đầu kia một lực "yêu anh nhiều" lôi tên cơ bắp ra khỏi cái mớ hỗn độn này.

Thấy nhỏ bé bé đáng yêu mà có cái hành động thay trời hành đạo đâm ra sợ, tản ra cho nhỏ kéo anh đẹp zai của nhỏ đi.

Tay chới với mồm chửi cha nào nắm bộ tóc của em ngiu xynh điệp vuốt cho cả sáng, sụn ngang cái lưng với cái chiều cao tầm nhìn bắp chân này

"Yahhhhhhh, tên điên này?!

Tôi với cậu quen biết nhau à?"

"...........hình như là không"

"..................Wooje?

C-Choi u chê shi ma sư yồ nế?

A wooje à.......hiểu lầm, hiểu lầm thôi mà anh thề-"

"Hơ, hiểu lầm à?

Được rồi, cứ cho là hiểu lầm đi.

Thế tôi hỏi anh, anh đến đây vì tôi hay vì đám kia?

Tại sao anh lại ở đằng đó chứ ko phải ở đằng này?

Tại sao anh lại cười?

Tại sao anh bắt tay cô kia?

Tại sao anh tết tóc cho ngta?

Tại sao......"

"Thg chun tới số, vạn câu hỏi tại sao luôn kìa"

"Nó sử dụng hằng ngày thuần thục để làm thế này đấy.

Bạn thích vậy ko em thử dùng nhé?"

"Ko em, nó thượng đẳng em bình đẳng, đừng biến chất, ngừng thăng cấp.

Thế là quá đủ rồi, hạnh phúc rồi, mãn nguyện lắm rồi "

"Tiếc ghê, tác phẩm đầu tay của nó bị chính nó làm nát bét"

"Ủa cái gì cơ?"

"Quả đầu của hyeonjun đó, nó làm cả sáng nay.

Èo hồng cánh sen các kiểu trông mắc ớn, đúng là hối hận"

"Qua bên nớ chi giờ kêu chi mô nà?"

"Là anh chẳng nhẽ keme nó?"

"Bạn học Choi, mình......nói chuyện được chứ"

Một bạn nữ, nhỏ nhắn, khoảng đâu đó m(chung quy cao hơn cún)6, tóc dài óng mượt màu gái nhà lành, khuôn mặt khá khả ái, điểm hồng ở má, khá đáng yêu, nhìn tổng quát thì suy ra mẫu gái mà mấy thg fuk boi hay săn lùng.

Và có vẻ, cô là sinh viên khóa dưới thì phải

Tay cứ vân vê vạt áo trắng ngại ngùng như muốn nói......

Xong rồi, con nhà ngta thích m rồi em ơi

Lòng Wooje hơi có tý phấn khích, vì đâu đó lại có đứa nó thích mình xem ra giá trị bản thân ko tầm thường như vậy.

Ứng xử như một ng đàn ông trưởng thành, nở nụ cười nam tính gật đầu đồng ý khiến ng bên cạnh nhíu mày nghi ngờ nhân sinh, khó chịu đôi chút.

Như sống trong môi trường tự nhiên, thẳng thừng kéo luôn cậu em mặt búng ra sữa lại gần hỏi nhỏ

"Cậu này, cậu là em trai của cái anh kia đúng ko ạ?

Cho mình xin insta được ko?"

"(Đùa này........không có vui)😊?"

Tâm trạng như cức vậy.

A chết tiệt thật.

Tưởng còn tý giá, ai dè chỉ là tấm màn cho cái giá nó mọc mầm

Phải làm sao với thg ngiu đây, băm nó ra rồi nhét vào tủ làm của riêng hay gì?

Vẫn phải cứng ngắc giữ cái nụ cười thân thiện kia trên khuôn mặt dần nhăn nhó phẫn nộ.

Nghĩ sao được, tại có thg ngiu đẹp quá nó khổ vậy mà, thành em trai lúc nào ko hay, đi với nhau chắc tôi loạn luân với thg anh khác cha mẹ khác dòng họ luôn quá.

Đủ rồi, quá đủ cho một ngày đẹp trời ko tia nắng gió mát thanh tịnh rồi, ko thể chấp nhận được, chia tay thôi.

Mệt ròi

"Dạ kính thưa, đó là bồ tôi đó, né ra dùm nha cha đó bị điên á cô, mắc hen còn đa nhân cách thế nên tôi mới ko dám chia tay để thú dữ đỡ xổng chuồng đây.

Cô đừng nhìn thg xoài mà đánh giá, trông bình thường nhưng là thg bạo dâm đó, né dùm đi hời ơi lao đầu vào có mà thân tàn ma dại khó mà siêu sinh nha cô"

"..........dạ......cậu nói gì......cơ?"

"Trust me my gơ, sự thật luôn vậy"

".........ơ........"

"Mơ có hột, thôi đi đi cô, lần sau thì quan sát tỉ mỉ hẵng tìm cơ hội nhé cô bé iu"

Bao lâu rồi mới thấy cuộc đời ý nghĩa như thế này nhỉ.

Ngày thăng hoa của bản thân mà nó tàn tạ vì cái mớ rắc rối chả ra làm sao, chẳng ra cái mô tê gì.

Cười đắc thắng nhìn cô bé tuổi trẻ non dạ hớt hải sợ hãi chạy về phía chị em xã đoàn mà thút thít, thì thầm em nói nhỏ, cha này ngiu em.

Tung tăng trở lại khu vực vốn đang vui đùa với các anh, tay vỗ bộp bộp vui vẻ hào hứng với thành tích sát gơ đúng nghĩa

Tuyệt vời chưa, tôi lại thấy cái gì đây?

Thg ngiu cùng ông anh kia bị gì thế?

Anh Minseok đâu?

Ủa để chồng tơ hơ vậy ko sợ mất à?

Bộ bọn đz tuyệt chủng đến nỗi thấy là phải chạy lại xin nhẹ cái in mới yên tâm hay gì?

Haizz đời là bể khổ mà, những gì mệt mỏi ta cho qua đi.

Thế nên, kệ luôn hai bức tượng nghệ thuật kia đi tìm anh bé của nó, hôm nay phát biểu trước toàn thể sinh viên phải ngầu, phải cho anh mình tự hào nên việc quan trọng bây giờ là xem anh ở đâu.

Cha nội này nay lạ lùng, tự nhiên cho chồng đi chơi khắp nơi ko buộc theo ng như bình thường, ko lẽ.........tính lấy chồng coming soon chăng?

Hôn nhân của mấy ng lớn kì cục thật, cũng thần kì nữa.

Lâu lâu cho ngủ ngoài đường, chán đá chồng cái cho vui(?), thích thì mình dọa ly hôn xong cuối cùng vẫn mỉm cười sinh thêm đứa nữa, còn cả cái vụ đánh ghen đúng là huyền thoại.

Định nghĩa hôn nhân chắc chưa chạm đến mấy màn hậu trường hôn nhân đâu nhỉ?

Nghe thôi đã chả muốn kết hôn, sống một thân một mình chả phải lo cho ma nào vẫn là tốt nhất.

Nghe sợ ko có lại thèm, ỏng ương dell chịu được, sống thoải mái quá đâm ra nhàn hạ thiếu drama bị nhạt, lại muốn nếm mùi tình yêu

Loài người đúng là khó hiểu

Bật mod dò tìm thủ công, tự nhiên chạy đi đâu giờ đi tìm có mà lòi le, vừa mới đi có chưa đầy 1 phút đã tan rã mỗi ng một ngả để ghệ đấy tiếp tục làm content trường đại học.

Thật ra kiếm anh nì ko có khó, chả qua nhiều ng sợ anh ta ngại.......kệ mẹ đe.

Chạy lại phía bạn nhỏ cầm cái loa phát thanh gần đó đang phát tờ rơi, mượn nhẹ bạn nhé, mình đang tìm trẻ lạc ý mà, một lý do rất dễ thương để có thể cuỗm ngay được chiếc loa về tay

"Phù..............XYNH TRY GAN DẠ ĐẢM ĐANG KHÔNG SỢ ANH LÀ AI ẤY Ạ?"

"CHÍNH LÀ T- úi chết mẹ"

Anh ta đây rồi.

Loa trong phạm vị bán kính 200m này thì đơn giản, trẻ này dễ tìm hơn trẻ kia

Tính trốn cả hội đánh lẻ đi ăn kem một mình.

Nhỏ này sớm tia được gánh kem gần đó rồi nên mới trốn, thì tại chuyển mùa, với thân hình nhỏ bé đáng yêu thì chắc chắn mắc bệnh rồi.

Ho, lòi cái bản họng ra luôn.

Chính vì thế, biết thg em rể nó chiều vợ, cây kem có 3 cũng phải cho vợ cạp 2 của cây simp nhà Lee là ko thể tin tưởng vững chắc nên nghĩa vụ ng anh thì phải quản.

Anh lạc đà thẳng tay 3 mặt 1 lời dặn em rể cấm cho nhỏ ăn những đồ lạnh, đồ ko tốt cho cái cổ họng của nhỏ, làm căng quá đâm ra Lee cũng sợ mà răm rắp nghe theo và quản vợ

Vì tương lai, vì sau này nên thế là tốt.

Với bản tính ko chịu khuất phục thì ai mà nghe, trường hợp này mũ ni che tai và đàn gảy tai trâu đành song kiếm hợp bích nhé.

Mình cũng muốn rủ ae mò, tại.......tại mình......ngại

"Á à chàng trai của tôi, anh trốn đi ăn kem cơ à hehehehehhehehe anh toi đời"

"A-anh Choi đz siêu cấp nì, thì là.........anh có mua cho mình 1 cái ý, mình có ăn ko?"

"Tất nhiên là có rồi, nhưng mà......."

"3 cái được ko?"

"Cũng.........mà thôi ko cóa được, phải méc Lee mập biết"

"4?"

"Kèo thơm nhỉ............anh ở đây để em đi gọi 2 khứa kia ăn chung"

"6 CÁI.....6 cái 2 cam 2 trà xanh 2 chuối?

Nhá"

"1 bơ nữa"

"Đ-được 1 bơ nữa"

"Chốt, thiên cơ bất khả lộ"

"T-tìm chi zạy ku, anh tưởng bây xong rồi cơ mà"

"Cái này hả?

Còn mấy cái bằng nữa, cái này là phát ở lớp thôi"

"Học giỏi vừa thôi m, tính lấy đống đấy xây nhà đấy à?"

"Ko anh, tại ghét mấy bà hàng xóm em mới vậy á, chứ cái đống này đã là gì.

Thôi lôm côm nãy giờ, mua đi ròi đi nhận bằng với em, mau lên có đứa em giỏi phải flex cho ngta nghe chứ.

Thạc sĩ chứ đâu đùa, nở mày nở mặt liền"

"T muốn trốn còn ko được, hướng lội lắm"

"Đi nào anh zai, mình qua đỉnh Himalaya thôi"

"BỎ T RA, ĐI MÀ RỦ GHỆ M!!!!!!!"

.

.

.

"Ơ.........Minseokie?"

"Wooje cụa kao đâu thg minhyung?"

"Biết được.........mất vợ như chơi rồi"

"Gay vãi, tại m đấy"

"Cho m nổ lại?"

"Tại m"

"Tại m ý"

"M mà?"

"Đờ fuk men?"

"Loằng ngoằng vãi đi tìm đi"

_________________________________________

Hi😊

Toy lặn gần tháng nhẻ?

Thì.......đầu năm ý mà, kiểm tra gắt vãi

Giờ thì ổn rồi mấy fen, toy cũng tính toán sơ sơ thì toy sẽ đăng 2 chương vào t7 chủ nhật hằng tuần cho đỡ đóng mạng nhện

Mấy trận asiad toy đâu có xem, xem đc mỗi Việt Nam mình là đấu chiều.

Trận chiều chill chill với china cũng mãn nhãn phết, đỡ hơn quả Việt-Đài

Nay vắng bóng anh cũm nhớ nhớ, thoi lướt X cho đỡ vậy

Tuần nì toy đi trung thu nên là hẹn mí fen tuần sau...........lớn r vẫn thích giật của các em ý mà, thú vui tao nhã

Hoài niệm quá, những năm cấp 3 đầy ước mơ

Cảm ơn các bạn iu🥰
 
Lck | Ai Đó Cứu Cái Tòa 101 Đi
chập chững vào đời


"Uồi em tôi ơi, tưởng chú đi mid phế chứ ai ngờ chất vải liz"

"Xời yên tâm đe anh zai, thg này mà cầm mid chỉ có game dễ thôi"

"Giáo án kì như tró mà vẫn win, thần sấu cụ nhất hiên chun đây chứ đâu.

Được, anh mầy đánh giá cao tài năng của m"

"Tăng 2 chứ?"

"Anh m xì, thoải mái đe nay vui"

Chill chill gió thu anh em ta ra net làm ván.

Hiện giờ Wanghee tâm trạng phơi phới như thiếu nữ mùa xuân, cuộc đời thăng tiến vì có thg em kéo cho cái chuỗi tạ dell chịu được đỏ ngòm một dãy.

Là một thg thất bại trong 1 tuần, anh ta rầu rĩ sát boi các kiểu, đăng story buồn buồn các thứ, giải sầu mấy chai nước ngọt, buồn hiện tượng toàn cầu, thứ âm hồn bất tán nào ám anh ta một màu đỏ u ám tồi tệ tàn tật nắm được sợi rơm vàng quả là điều kì diệu của đất trời.

Tài năng trẻ ơi, anh thấy yêu m rồi đấyBá vai khoác cổ ta dắt nhau vào quán thịt, sương sương vài đĩa cùng 2 chai soju là pơ phệch, quá nhiều thứ thượng hạng cho dân sành vào 1 cuối tuần mát mẻ.

Đang ngồi tân trang lại bộ nhá thì điện thoại Hyeonjun reo lên những hồi chuông báo (tử).

Là chú bé Minhyung, ng bạn sắc màu của Moon, anh em thân ai nấy lo nay tự nhiên gọi dịp cuối tuần đúng là hiếm hoi"Wắt shup Lee Simphyung, điều gì khiến bạn tìm đến tôi?"

.

.

.

*rè rè

".......Wangho, lại đây mau lên"

"Ò, đợi em......................sao vậy anh?"

"Sungwon, con nói lại cho ba nghe đi"

"Ya ya u a"

"Ko phải cái đó, ban nãy ba dạy con rồi, nói câu đó đi"

"Ư........uuuuuuuma"

"Đúng rồi, câu đó, nhìn ba nè.

Uma"

"Umma..."

"Rồi tiếp nè.

Appa"

"Ummmmm da"

"A, là A sungwon.

Appa"

"A da"

"Appa, sungwon cố lên con"

"A da"

"Ây gu, là pa, pa nhé ko phải da đâu sun-....ố?"

"................."

"Wangho?

Khóc à em?

Xem nè sungwon, ba con khóc vì con nè"

"Anh......đừng có trêu em.

Sungwon............biết nói rồi, sungwon của ba giỏi quá"

"Ung uông ung uông ba ba"

"Mấy tháng kể chuyện đúng là ko uổng chút nào.

Con ba giỏi quá phải làm sao với em đây"

"Nyaaaaa u u.......xìiiiiiii pư"

".........gì vậy?

Con nói lại ba nghe nào"

"Ya ya xìiiiiiiiiii pơ"

"Hả?"

"Chắc nghe nhầm thôi anh chứ.......ko phải đâu ha"

"Để anh xem lại video"

*bụp

"Chậc"

Nhấc nhẹ cái mông quay về khoảng đâu đó vài tiếng trước.

Nơi căn nhà ấm cúng có đôi vợ chồng đang hân hoan vui mừng vì đứa còn đầu lòng bập bẹ mấy từ có nghĩa.

Chuyện bọn trẻ con nó ư a là bình thường, nhưng đâu ai hiểu thấu được niềm vui sướng khi nghe được tiếng con tập nói cơ chứ, bậc cha mẹ nào cũng như nhau thôi.

Nhưng có vẻ tình hình còn vượt xa tầm kiểm soát

Lee Sanghyeok đang rất nhức đầu, xem lại đoạn đó mà lòng phẫn nỗ vì loài sinh vật nào trong cái tòa này dạy đứa con trai yêu dấu của anh ta cái thứ ngôn ngữ ko hay có trong từ điển nhà Lee.

Làm sao để đứa trẻ thuần khiết đáng yêu lại thốt ra từ thiếu thẩm mỹ như thế được cơ chứ, quyết ko để vụ này chìm, đòi lại công lý và tiêu diệt hậu họa sau này

"Lee Minhyung, anh có gì muốn nói ko?"

"Chú, cháu ko có dạy em câu đó, Minseokie có thể làm chứng"

"Dạ chú, chồng cháu thật sự ko dạy em câu vậy vì cháu quản rất chặt về vấn đề này"

"Đừng vì quan hệ mà che dấu Minseok, điều đó rất ko thể chấp nhận được"

"Em nghĩ Minhyung ko nói lúc có mặt con đâu anh, có thể là nghe được ở đâu thôi"

"Wangho, em chấp nhận nhưng anh thì ko, nếu đã là cháu càng phải nghiêm ngặt, nhỡ sau hai đứa nó có con thử nghĩ đứa trẻ đó lại có những từ ngữ ko hay thì sao đây.

Thật ko thể tin nổi, Moon Hyeonjun đâu?"

"Dạ chắc là đang về ạ"

"Bảo nó khẩn trương lên, tôi ko thể chờ được lâu"

"Dạ chú"

Lee cháu rén, thật sự đây là lần đầu thấy Lee chú giận dữ đến vậy, em nó nói có cái từ chít tịt lần đầu trong đời ổng đã điên lên như vậy thì nếu có thg rảnh nợ nào chạm nhẹ vào vợ con ổng thì sao đây?

Mất dạng luôn mà.

Ông cháu ngồi khúm núm, cầu mong cho thg ku đồng trang lứa về sớm cíu lấy cái nguy, nhỡ thg ổi dạy cháu thì sao, ng làm anh nì cũng phẫn nộ lây được đấy nhé

Căng.

Không khí nặng nề bao trùm cả căn phòng, bữa nào hồi ấy rạch cái ghế gaming cũng chưa nghiêm trọng đến mức này, lúc đấy ổng còn biết ku cậu âm thầm xé quyển văn học nữa chắc giết luôn là vừa nhỉ.

Chuseok ăn bánh gạo thì ko ăn ăn sủi cảo à?

M xong đời

Về phía Hyeonjun, nghe tin từ thg bạn cũng ngang ngang cái sống lưng, đây là kiểu luồng khí lạnh online, ng đeo kính đã đáng sợ lại còn thêm combo tri thức lịch lãm dồn vào có mà thành chúa quỷ.

Cùng anh giai chạy thục mạng về tòa, vì cái anh này cũng có cắp cháu nó đi chơi nên cũng lây, có trốn cũng ko được lỡ hứa có họa cùng chịu, cay đắng muốn về quá khứ bịt mồm thg Wanghee ngày ấy vào.

Dù gì cũng là chú cháu, có mang đi cũng phải có trách nhiệm

Hiện giờ Moon sợ sắp nghẹo, lục lọi dữ liệu xem mình có bắn ngôn ngữ ấy trước mặt em nhỏ ko.

Có 2 khả năng khi đến đó:

1.

Nếu thực sự có lỡ mồm, có khi bị xử nặng

2.

Nếu ko phải, ko trước cũng sau hạng bị ghét tăng do cái mồm vác tù và lung tung, uy tín giảm, không thể chơi với cháu nhiều

=> ngang hàng với thg Minhyung nhưng tần số chơi với cháu của nó vẫn nhiều hơn mình

Khồng, rất là không công bằngVò đầu bứt tóc, kế hoạch trước khi có con của anh ta tan nát, anh ta thích trẻ con, đợi nhà có tiếng trẻ con thì lâu lắm lắm lắm x10.

Nhà có đứa cháu giờ lại xảy ra chuyện ko hay này thì làm ăn gì đây, mang tiếng chú mà dạy cháu mấy cái ko hay cũng rất ko hay, chú này ko hay nên tránh xa và tôn vinh chú vào sổ đen.

Tất cả mọi thứ anh ta xây dựng sụp đổĐứng ở sảnh thở hổn hển, hai anh em tranh chỉnh lại tư trang, thật sự nghiêm trang để gặp anh cả.

Vừa sợ hãi vừa lo lắng vừa sốt sắng mũi cứ đăng đắng mùi giết ng, chờ đợi trong thang máy mà mồ hôi cứ tuôn trào, nhìn số thang máy đang đi dần lên đến tầng 8 nơi nhà cậu bạn đáng yêu nhà Lee chứa một ng ko thể đùa

"Anh......sẵn sàng chưa ạ?"

"Đ-để anh thở, t chết mất, nhỡ ổng có xông lên rạch mặt t nhớ gọi liền 119 nha em, yêu m nhiều"

"Yêu?

Nghe gớm vãi........anh dạy cháu đúng ko?

Nhìn mặt là biết"

"M điênnnnnnnnnnnnn à?

Anh m dạy mà biết có cái kết quả như này t trốn lâu rồi, gay vãi ổng dell tha đâu.

Nếu chú có speak hàn thề thì khai luôn dùm nhé, tại m nói nhiều nhất ấy"

"Em còn đang chẳng nhớ mình có nói k-..."

*cạch

"Vào đi, chú đang chờ bây đấy"

Nghe ồn ào ở ngoài cửa, Sanghyeok lia mắt đến phía đứa cháu hất cằm về phía cửa.

Thấy chú lia cam mà giật mình, cúi đầu rồi chạy ra cửa như thấy được ánh mặt trời, giờ mà nhìn thẳng vào mắt có mà ngất ra đấy

Bước vào, phòng khách rộng đến mấy vẫn lạnh đến lạ thường.

Trong đây đầy đủ các gương mặt mang em đi chơi, nào là Jihoon, nào là đôi chích bông nhà Jeongyeon, đôi nhà cún, còn lại là anh dâu và cuối cùng là anh cả

Xem ra trong khoảng thời gian chờ đợi, anh lớn đã điều tra tất cả các nghi phạm liên quan đến vụ việc.

Ai cũng ko thoát được, mang con ngta đi phải chịu trách nhiệm cho việc này

Hãi hùng cái khí tức xung quanh ng anh bình thường hiền dịu lặng lẽ quan tâm các em nay ngồi đẩy kính, nhẹ nhàng nhấp ngụm trà lật từng trang sách.

Im lặng đến đáng sợ.

Căn phòng nặng nề đến mức chỉ còn tiếng lật sách rồi bụp một cái

Quyển sách đã đóng vào, thời gian kết thúc

"Giấu đầu hở 7 cái đuôi.

Ngồi đi"

Đứa cởi giày đứa thả dép, nán lại xếp ngay ngắn trước thềm, kéo dài được bao nhiêu thời gian thì bao, đằng nào cũng bị tóm cả lũ.

Anh Wangho cười một cách cứng ngắc, ngồi gọt táo lâu lâu chỉnh lại chăn cho em nhỏ đang ngon giấc bên cạnh rồi lén nhìn chồng, quay ra với đàn em thơ ngồi xếp hàng ở chiếc ghế đối diện mà lắc đầu.

Hết cứu rồi, ca này anh ko giúp đượcMấy đứa ngồi đó cũng ko yên.

Đôi nhà Kim nắm chặt tay nhau, chuyện này còn hồi hộp hơn lúc ra mắt phụ huynh.

Jihoon ngồi gần phía anh Wangho, chân từ từ chọt chọt vào chân anh cầu cứu, bị Sanghyeok lườm cho cái rúm dó thu chân về liền.

Anh em vừa rồi thì ngồi cùng đôi nhà Kim, thấy anh cả cứ nhìn chằm chằm cảm giác như ngồi trg lò luyện kim, mồ hôi lạnh cứ từng giọt chảy dọc sống lưng, nuốt nước bọt nhìn nhau thấu hiểu.

Khổ nhất là Minhyung, ngồi ngay bên phải chú nên hứng chịu sự đáng sợ nhiều nhất từ khi chú vào nhà.

Còn Minseok, bênh chồng 1 câu thấy ko hiệu quả liền chạy về phía sau hai chú cho chắc ăn vì nhỏ là đứa ko bị réo tên nên vẫn vui vẻ ngồi sau hai chú rồi lâu lâu ngắm em cùng mấy bạn ở phía tiền tuyến/Hai?

Giờ trốn được ko?/

/Điên........ổng nhìn bây ổng nhìn/

"Các anh ở đây chắc hẳn đã biết chuyện?

Thế nên, việc các anh cần làm ắt hẳn các anh đã biết rất rõ"

"Cháu ko dạy em ạ"

"Em là giáo viên mầm non nên ko chửi thề trước mặt các bé ạ"

"Hai bọn em..........chỉ đưa cháu đi chơi thôi ạ"

"Em bế cháu về cho Wooje chơi ạ, với cả ko chửi thề lúc cháu ở nhà ạ"

"Em.............em chụp ảnh cháu thôi ạ, còn bế sang nhà Su hyeok chơi ạ với............với lại Su hyeok rất nghiêm túc nên cũng ko chửi thề ạ"

Nhướng mày.

Đưa tay nhận miếng táo từ tay vợ, cơ mặt vẫn chưa thay đổi chút nào cắn nửa miếng táo híp mắt khó chịu liếc từng kẽ chân lông của mấy đứa.

Nhắm nốt nửa táo rồi khoanh tay nghiêng đầu nhìn con thơ cạnh vợ, vẫn ngủ ngon.

Vậy là kẻ nào dạy đây?

"Thế có nghĩa........là tôi bắt nhầm........"

"Dạ hình như là th-......."

"Hay.....là các anh đang giấu tội?"

.

.

.

Thật ra thủ phạm chính lại đang an nhàn ăn kem xem tivi chờ chồng tắm cho cún xong là đi mua đồ.

Chả là bữa nhà Minseok đi chơi với mấy nhà hay nhận trông hộ lúc bận đi về quê hết nên anh Wangho mới mò đến nhờ đứa em đáng yêu Son Siwoo trông hộ

Thì hôm ấy, do đang điên cái gì đó với ông chồng, như một phản xạ rất tự nhiên và bình thường chiếc bầu cứ thế tuôn hết ra những sự phẫn nộ bằng thứ ngôn ngữ thuần thúy ấy, lại còn đang bế em nữa chứ.

Thế nên ở phạm vi rất gần, với 1 đứa trẻ đang tuổi tò mò học hỏi bập bẹ mấy từ thì đây là tư liệu quý báu để em nó tiếp thu, thứ ngôn ngữ ấy lại là điều cấm kị trong nhà Lee lớn và phải thực sự rất điên rồ mới xuất hiện 1 vài giây vì vậy ba em mới bất ngờ.

Nhà này vẫn thảnh thơi, đúng là quýt làm cam chịu

"Hắt xì.........ultr ơi, cái vụ chuyển mùa này bao giờ mới hết đây?

Hay nhỏ nào nói xấu vậy?"

"Siwoo, em đưa hộp kem đó đây, ko được ăn nữa"

"Anh có gọt dứa cho tôi đâu mà đòi?"

"Haizzzzz, anh tính mua cho ỏng ít bánh xu kem với snack xem ra ỏng ko thích thì phải"

"......................trả nè, cất dùm em đi.

Yêu anh"

"Có thế là nhanh, đi thôi, anh tắm xong cho channie rồi"

_________________________________________

God, cá nhân toy thấy nó ko có hợp ở vocal.

Chu choa ơi sao lại để mấy chị đẹp cụa teo hát mấy bài hồng hồng dịu nhẹ đáng yêu đi hát bài hào hùng vậy?

Bên valo nó hay lắm ý chời, riot ném lol ra chuồng gà kiệu val lên gối hả?

Toy còn tắt tiếng đi xem mỗi cốt chuyện luôn á chời, mới ra cái teaser nó cháy vải liz cha rì ót hất t gáo nước đá.

Anthem song năm nay còn ngang hơn cả Star Walkin, may ra năm ngoái còn cứng cáp hùng hồn hơn.

Toy biết, do nhóm nổi bên hàn, okey tạm chấp nhận đi ai cũng khen cũng chê nhưng mà vẫn phải nhận xét đúng ý thôi.

Ý kiến riêng nếu so với 1 cái anthem vực dậy tinh thần chiến đấu vốn có của lmht thôi nha toy cũng nghe NJ mà, hay mà nghe lâu cũng cuốn mà, nhưng......☺️Me khờ

U khờ too

✨Us stay foolish✨Thôi nghe tạm quả tấm thân cơ hàn của mấy tay tóp tóp cơ vậy.

C-cũng hợp ông thương 😀Cảm ơn các bạn 🫰🏻💋
 
Lck | Ai Đó Cứu Cái Tòa 101 Đi
he wanna with u


Gúp chụy mịe

Wangho đã thêm Yoooooo_2208 vào nhóm

Wangho đã đặt biệt danh cho Yoooooo_2208 là Suhyeok

Ruhan

New fen kìa ae

Minseok

Cho vào đây là t hiểu rồi

Thì ra là thế

Wooje

Là chuyện ấy sao?

Bữa hai kể em ko tin luôn đấy

Minseok

Chấp nhận sự thật

Hòa đồng cuộc sống

Thoáng lên em zai, đời còn dài

Taeyoon

Nhanh ghê, chưa gì đã nửa tháng rồi

Ta da~

Mê lắm mấy hai ơi😘

Siwoo

M từ từ anh đeo cái kính....

C-CHÓI VÃI😮😮

Minseok

UỒI BÂY ƠI, NHẪN CẶP KÌA

WTFFFFFFFFFF????Wooje

N-nhanh vậy sao?

Mới đó

Có 3 nămRuhan

DU MA😳✨Woochan

THIỆP?

Thiệp mời đâu đưa đây cho kao?!Hyeonjoon

ĐÙ??????

Thg em zai sắp gả đi rồi

Đùuuuuuuuuu!!!!!!!!!!

T còn chx có ngiu mà?Tian

Wu my phậtttttttt

Lớn nhanh quá bây ơiWangho

Oho✨

Đo vest cho poby là vừa vặn rồi nhỉ😊Kanghee

Chờ anh mầy lâm bồn đã chứ thg này

Vác bụng đi mệt lắm 🙂)Heosu

Sang check var liền ruhan

Ê vậy là ae mình chuẩn bị lên đồ à?Suhyeok

TỪ KHI NÀO?

CON QỶ????

BẠN BÈ THẾ À???????

CẬU TỒY VỪA THÔI CHỨ??????

XINH MÀ TỒY VẬY?????Hyukkyu

Ghen tị ghê nha

Anh m xanh cả thảm công viên vẫn chưa có ma nào dạo đêm đây nàyMinseok

À thế à😀Wooje

Ko ma nào đồ 👽Hyukkyu

Chẻ kon biết gì

Piếng 😡Heosu

Xem kìa

Câu chuyện cuộc đời anh sẽ là:

Kim Hyukkyu và conditinhyeu của gã

Nhớ xuất bản sách em còn mua tham khảo nha hai 💁Hyeonjoon

Mùa đông giá băng jeongyeon đang chờ

Mùa đông ái ân jeongyeon đang tìm

Tìm màu áo cưới cho taeyoon 🫰🏻Minseok

Mê cái gap size vãi

Tay cha Jeongyeon to vải lizWooje

Ủa chứ toy tưởng nhà anh với nhà anh han kia cũng same same size chứ

Nhà này to hơn tay hai bố mà?Ruhan

Sao m cứ nói ng khác vậy?😠

Nhà m thì sao?

Đứa gân bánh mật đứa trắng mũm mĩm là sao hả?Tian

Tính dell gì hai thg này

Bé tý lấy thg chồng đứa cao như cây sào đứa to như võ sĩ đấu vật

Chúng nó lọt thỏm trong lòng hai thg đương nhiên là tay cũng thế rồi

Ơ nhưng mà thg ru cao hơn nhỏ tae thì phải.....Woochan

Thật ý, so đo cái gì?

Đứa nào chả thế, tay mấy ông chồng to đùng ae mình ko so được

Với cả thg ru nó cao hơn nhưng chồng nó to hơn nó vẫn là vấn đềSiwoo

Tự nhiên nhảy sang cái gì vậy?

Mà này

Mấy nhà đồng chí hồi ấy nhẫn loại gì đấy?

T hơi muốn lục lọi tý ấyWoochan

Anh ta bt t iu thiên nhiên hơn anh ta

Cầu hôn t bằng cây cỏ đan rối đó bây

Ảnh đặt một cặp làm gia công hình hoa lá hẹ giờ thành nhẫn cưới đây

Chộ ôi nó lãng mạn gì đâu😊Minseok

Eo đáng yêu nhờ

Nhà t hài cốt vãi

Cha đó làm thế dell nào nhét được cái nhẫn vào hộp sữa của t

T dell biết uống xong liệng bà vào thùng rác💀

Đi lục tìm hộp sữa chứ duma hết cíu vlTian

Vàng thôi

Tại t thích nên anh ta cũng phải đeo

Anh ta thích màu đen, t éo thích dọa chia tay rén liềnHeosu

Cha nội này ác

Nhà t bình thường như các nhà khác thôiRuhan

Bằng sứ nha mấy trai

Đổi bạc rồi t sợ vỡ của ổng tiếc lắmWangho

Giờ anh mới biết đấy

Cũng thú vị phết nhờKanghee



Hơ hơ🤡

Thú vị?

Phong thái tổng tài ha

Anh mới là thú vị nhất đấyWooje

Giờ trend chắc ổng nhất trend luôn

Ai có được quả cầu hôn đắt giá như thế đâuHyeonjoon

Đâu rồi nhỉ?

Những ng ae còn lại đâu hết rồi?Hyukkyu

T đây

Lạc loài vãi hay out gúp nhéMinseok

Chờ đi hai

Sắp có rồi trust me~😉Suhyeok

Đây hai

Đừng lo em vẫn có mặtMinseok

Chú m cũng chuẩn bị đi là vừaSiwoo

Bịt mồm thg cún vào cho t cái

Lộ hết bà nó bây giờRuhan

Tầng 8 tầng 9 có vụ gì thơm ko cho hít đấy?

Sống thế mà coi được à?Heosu

Im lặng nào cậu bé🤫

Tỏ ra mình thật chuyên nghiệp điHyeonjoon

Chuyển lên đây đi rồi biết 🙂)

Mà hết slot rồi nên là ở yên tầng 7 đi

Chúc vui 🥰Ruhan

🖕#hyeonjoonladocontroHyukkyu

T nhớ hình như còn ai mà?

Còn 1 đứa mà, đứa nào nhở?Hyeonjoon

Chính ló🫵🏻

Richoi rick kid ghệ iu của thg rizz boi moon dây chun

ㅋ! anh mầy khảo sát cả rồiWooje

H-hai khéo đùa

Nhỡ mai có anh ngồi đó mà than thân nhé

Chờ thiệp đến tận tay là vừaHyeonjoon

Ko lẽ nào......

Mầy.....

Biên hết rồi?Wooje

😏

Gà vậy bh có gấu?Wangho

Chuyện tiến triển thế nào đấy

@TaeyoonTaeyoon

Mới hôm trước là tui em kỉ niệm năm thứ 4 yêu nhau thôi anh

Anh ấy cũng làm em bất ngờ dữ lắm

Minseok

Ông có rót mật vào tai m ko?

Hay là hẳn đổ đường vào?

Suhyeok

Em ko nghĩ thế

Tian

Zề?

Ý chú là sao?

Suhyeok

Chả là thg cha kia nó ko bình tĩnh nổi đâu hai

Trông nó vậy nhưng ko phải vậy

Minseok

Ủa là seo?

Sao kì zậy?Ruhan

Là thế đó cô

Thg ổi nó mà căng thẳng là nó nói lắp liền

Còn bị rối loạn ngôn ngữ chứ 🤡Hyeonjoon

What?

Chứ t tưởng cha đấy làm biên tập thì khác với ae thường dân chứ?

Con dân chính phủ kiểu gì vậy?_________________________________________

Chủ tòa và 10 kiếp nạn

Kiếp nạn 3 R

Bố thg đần

Cỗ bày cho rồi còn ko biết hưởng

Chỉ đáp án mà ko biết chép vào thì m đi chết đi là vừa

Kiếp nạn 7 R

Chịu luôn đấy cme thế dell nào kịch bản sẵn như thế rồi anh zai làm màn rối loạn chúng em cũng quỳ đấy

Kiếp nạn 6 U

Bảo khỉ tự ái

Chịu cách nào cũng ko có cíu được

Kiếp nạn 1 G

Thôi thì ngta cũng xong chính sự rồi thì tha đi mấy anh

Ai mà chẳng có lần ấy

Kiếp nạn 2 C

Tiên sư

Cứ cho là kỉ niệm đi, ai mà chẳng có khoảng khắc khó đỡ......

Kiếp nạn 4 W

Xin lỗi mà lỗi mình

Okey lỗi mình tại mình hết🙇

Ko sao thế là ổn rồi ae hòa thuận

Mình làm mình chịu đừng tức thế hại thân thể lắm, hiểu ko?

Kiếp nạn 3 R

Từ chối hiểu 😊

Kiếp nạn 7 R

Dell muốn hiểu✨

Kiếp nạn 6 U

Mất gốc 😇🖕

Kiếp nạn 5 O

🙂) từ ấy suy ra khái niệm:

Sau này có cầu hôn cầu hiếc thì chớ có nhờ nhé

Tự lực mà cánh sinh đi ko là bị gạch đá đấy

Kiếp nạn 10 V

Chả hết cíu à

T cầu em tian nhà t cũng ko fail nặng như cha này

Vcl kịch bản hay như thế nó đọc như liz vậy

Kiếp nạn 8 C

Cũng hề vãi

Em là ánh dương chiếu ánh sáng 😀

Em là ánh sáng chiếu yêu💀

Em là bóng tối chiếu bóng sáng🙂

Thg cha này ổn ko vậy?

Chủ tòa F

Kéo nhau đi xem hết à?

Anh tưởng ở nhà cơ mà

Kiếp nạn 5 O

Ko hai

Tụi nó trốn vợ núp lùm xem cha nào kia làm đại sự đấy

Chỉ có các ae nhà ngoại là ko biết gì về vụ này thôi

Chủ tòa F

Vợ t vừa khoe này

Kể các kiểu thì cũng chỉ biết ầm ừ bất ngờ giả

Tại tụi mầy đấy, leo lẻo suốt cả 1 tuần giời về cái vụ rước dâu của thg kia

Rảnh thế?

Kệ bà nó đi?

Kiếp nạn 1 G

Chú này kì

Ngta ae có nhau nhờ nhẹ nhàng tình cảm mới giúp chứ

Chẳng nhẽ như thế lại ko giúp

Kiếp nạn 10 V

Tại kèo thơm 🥰

Kiếp nạn 3 R

T cũng chỉ muốn chỉ trích bạn ở đoạn thế thôi

Thành công rồi mà.......

Chầu nhậu của bọn t đâu?

Kiếp nạn 6 U

Chúng tôi chỉ quan tâm thế thôi

Ngày nào?

Giờ nào?

Phút nào?

Giây nào?

Bao giờ anh mới rước ae chúng tôi đi nhận công đây anh zai? 😊

Kiếp nạn 4 W

Các bạn thấy thg này thất hứa bao giờ chưa?

Yên tâm đi khác có

Kiếp nạn 9 K

Ông hẹn lúc nào mà thất hứa?

Lần đầu mà thg này

Nó tính cho ae mình leo cây đấy

Kiếp nạn 2 C

Mặt gian thương bme dell uy tín gì đâu

Như này khéo ổng bùng á mấy anh

Kiếp nạn 5 O

Sao các anh cứ công kích bạn thế

Dẻ lau bảng à mà mỗi đứa 1 mảnh thất lạc vậy

Chúng ta là những ng đồng bào đồng dâm đáng yêu cơ mà

Kiếp nạn 1 G

M đồng chứ t ko đồng

Thanks🙂

Kiếp nạn 4 W

T hứa là t làm

Cuối tuần?

Cuối tuần nhé các bố

Kiếp nạn 3 R

Chứ tính để năm sau?

T phá đám cưới của m đấy thg loz

_________________________________________

Mình quên chủ nhật đấy

Đăng bù

Bye các bẹn iu ❤
 
Lck | Ai Đó Cứu Cái Tòa 101 Đi
nhà có cái bầu nay vỡ


Ngày nghỉ của Jaehyuk siêu cấp đz, ngày tuyệt vời nhất và cũng là ngày vất vả nhấtAnh ta phải dọn nhàĐể trở thành một ông chồng đảm đang giỏi giang mạnh mẽ yêu vợ, mỗi cuối tuần anh ta đều xắn áo dọn dẹp nhà cửa.

Nếu việc đó bình thường với người ta nhưng đối với gia đình vì lời cầu hôn tôi muốn em làm kho bạc của đời tôi thì nó khác, việc dọn nhà đi đôi với việc tìm nơi giấu quỹ đen mới.

Nói thật chứ đấy là chứng minh anh ta yêu vợ, mình tuy trích tý ra lâu lâu tiêu riêng nhưng để mua quà cho ẻm là chính, thế là chứng minh quá đúng còn gì, yêu vợ với giấu quỹ là một.

Tất cả đều là yêu vợ, chắc chắn rồi, yêu vợ và ghét sự "phở bún"Tạp dề, gang tay, khẩu trang, khăn chùm đầu, bình xịt, chổi, cây lau nhà và chổi cọ, đầy đủ trang bị anh ta lên đồ bắt đầu cho kế hoạch điệp zai của mình.

À còn chổi lông gà nữa, thứ đáng sợ huyền bí hắc ám của con trẻ lẫn con trung niên"Hey sì rí, play xừ classical music cho chế thả hồn coi"

Đầu tiên, đóng cửa phòng để ngăn mấy con chân khớp chui vào nơi phu nhân đang nghỉ ngơi rồi bắt tay vào kéo tủ kín và xịt khử côn trùng.

Thay vì sợ gián sợ rết, hai vợ chồng nhà Park sợ nhện.

Thứ sinh vật dị dạng biến thái thuộc bộ săn mồi không xương sống nghành chân khớp, chiếc chân dài lồm ngồm bò trên người với tốc độ ánh sáng, sở hữu cho mình kích thước đô vật và trí tuệ siêu phàm để tính đc chiều cao của nạn nhân là bao nhiêu đủ để cho loài người m7 m8 to cao đến mấy cũng kinh ớn.

Tiêu diệt bọn chúng, là việc khởi đầuTiếp đó là lau kính, việc này phải tỉ mỉ và sạch sẽ nhất, từ khi có bầu nhà anh như mắc bệnh sạch sẽ......mà hình như từ lúc mới quen mắc rồi thì phải?

Mà thôi đằng nào cũng mắc nên anh ta đã nhận làm thì phải làm 1 cách sạch sẽ, khoa học và ngăn nắp, sắp xếp sao cho dễ nhìn bắt mắt, nhìn sao thoáng nhãn cầu là được.

Yêu cầu hơi khó nhưng vì sức khỏe và tiêu diệt loài sinh vật gớm ghiếc kia tránh làm vợ kinh hoàng, anh ta tự tin, anh ta làm đượcSe cừn, anh ta pha nước tẩy rửa.

Dễ, như vợ bảo thôi, chất tẩy rửa pha nước vắt nửa chanh.

Thích chuyên nghiệp?

Đơn giản.

Ta lấy lượng vừa đủ sunlight lau sàn hương hoa nhài ra ống nghiệm, sau đó hòa tan với 10 lít nước rồi thêm một thìa nước cốt chanh đổ vào hỗn hợp.

Chưa hết, để sự thơm nức cái mũi thì bạn nên thêm 2 giọt tinh dầu quế để thơm ra tận cửa nhà nhé.

Sau khi có được hỗn hợp lau nhà hiệu Son Siwoo thêm công thức ta sẽ có thành phẩm sàn nhà của các bạn sẽ sáng bóng sạch tinh tươm.

Mấy cái còn lại pha với công thức tỉ lệ 1:2:4 như vậy sẽ khiến căn nhà sạch bóng không còn vết bụi bẩn.

Nhà vệ sinh.......hôm trước xin vợ đi chơi thì đánh rồi, doneNếch, phần nhà bếp.

Đây là phần phải thực sự cẩn thận nếu không muốn một ngày nào đó thấy đầu mình quay 360° từ chuẩn sắc nét 4k thành 180p mờ mờ ảo ảo, mẻ cái thăng luôn không đùa được.

Việc sơ khai là cọ nồi, tốn thời gian và khá mỏi tay, nhưng nó lại là công việc duy nhất khiến vợ anh ta có thể chấp nhận bất cứ yêu cầu nào.......vâng, nhắc lại là bất cứ yều cầu nào anh ta muốn Công đoạn khó nhất là mài dao, từ khi lấy vợ tự nhiên anh ta thành thợ mài lúc nào không hay.

Nó khó ở chỗ toàn bộ dao đó vừa dao tây vừa dao ta vừa dao nhật, công việc không hề dễ dàng.

Nhưng đai zô bu sì pai sì nai đê kư đa sai, anh ta vì cái bộ môn này qua được ải bố vợ thì đây là điều dễ, thật ra khổ luyện vl mới được đấy.

Lấy vợ là master chef nó thế, mấy ông có ý định thì lấy giấy bút anh đây dạy 1 đường cao tốc đảm bảo đỗ luôn ngay từ cái nhìn đầu tiên của các phụ huynh, chấp cả 3 đời làm đầu bếpDọn xong căn nhà sáng loáng bóng bẩy, cảm giác như thanh lọc tinh thần, thoải mái hẳn ra.

Giờ thì chơi đã đời hahahaha....từ từCheck qua cái tủ thấy đu đủ và dứa đã hết.

Công việc nhà chưa bao giờ là xong hoàn chỉnh cả, chỉ là m phải làm đi làm lại ở khoảng thời gian nhất định thôi.

Mà ẻm ăn nhanh thật, mới bữa nọ vừa mua về đã hết sạch, tính đâu đấy còn chưa hết tuầnMở cửa phòng thấy bầu vẫn ngủ, anh ta hôn vợ một cái.......thêm cái nữa.......cái nữa đi.........t thề đây là cái cuối cùng......cái chót.......thôi em tỉnh bây giờ........cuối cùng vẫn là 8 cái tất cảVớ lấy cái áo khoác, quay ra vẫn trộm thêm 1 cái nữa rồi mới cười cười đi ra ngoài, mặt em mịn thật đấy, hôn mãi vẫn ko thấy chán.

Tủm tỉm vui vẻ viết cái note dán lên chiếc tủ lạnh thân yêu, anh đi đâySee u later✨💋😊.

.

.

"Jaehyuk a...........chồng ơi?.........Park Jaehyuk?...........mẹ thằng cha này cuối tuần vui quá nên điếc à?"

Vươn vai, thức dậy đón một buổi sáng không mấy vui vẻ.

Bản tính hung hăng ghét chồng ăn thấm vào máu, cau mày lật tung tấm chăn xuống đất, vứt phăng luôn đôi dép vào góc nhà cho hả giận.

Xồng xộc chân đất chạy ra phòng khách, vì tưởng thằng chồng nó ngồi xem phim ở ngoài định tính sổ nhưng lại chẳng thấy đâu, để ý mới thấy căn nhà thoang thoảng hương quế, sàn nhà bóng loáng dưới ánh mặt trời.

Chui vào phòng gaming, vẫn ko thấy cái bản mặt dày dặn đâm ra hơi lo lắng

Ngờ ngợ ra gì đó, cậu liền đi vào phòng bếp, chời ơi nó sạch.

Tất cả dao dĩa lẫn dụng cụ làm bếp đều sáng bóng, dao sắc bén, cứa nhẹ cũng rỉ tý máu.

Quay qua cái tủ, thấy tờ note màu hồng dán ngay ngắn trên đó với dòng gặp lại em sau, mở tủ ra mới hiểu, ra là lão làm việc nhà rồi đi mua đu đủ

Thở dài một hơi, tưởng cha trẻ bỏ vợ ruồng con đến nơi cực lạc.

Đó là thứ Son Siwoo sợ nhất trên đời, việc nhìn thấy bóng lưng quen thuộc bên cạnh một ng không phải mình, thứ mà kẻ nào sa vào một mối quan hệ đều phải có cảm giác vậy.

Dù sao, anh ta đang hẹp py chilling với việc cái loa không ở nhà vào cuối tuần......ít nhất là đỡ hơn là ở cả 24 giờ

"Điện thoại đâu nhỉ?"

Chui vào phòng chộp lấy điện thoại, anh ta rẽ vào nhà tắm, chốn thiên đường của kẻ mê seo fi bằng gương.

Có chồng ở nhà bị ngại, ai đời ở cả tiếng trong nhà tắm vừa edit vừa chèn filter để tự giấu tự ngắm như con dâu nhà họ Park chứ.

Thật ra có nhiều ng thích vậy mà, có 8 tỷ ng thì phải có 8 tỷ mốt, nhưng ai lại đi flex cái đam mê riêng ấy cho cả thế giới nghe, với ai chứ với Siwoo thì không

Vui vui đâu đấy nửa tiếng vừa vệ sinh cá nhân vừa chụp, lựa mấy con ảnh xịn xò còn mấy con phế phế thì welcome to thùng rác vĩnh viễn.

Lượn vào bếp, đồ ăn sáng chồng yêu nấu sẵn chỉ việc xử lý chúng thôi, mấy bạn cứ bảo lấy chồng sớm là sai lầm, dập tắt hoài bão tuổi trỏe, phải chơi đã.

Không, riêng mình thì mình vẫn thấy lấy chồng nhàn hạ như ng già, sáng ngủ đến trưa dậy có sẵn đồ ăn, cuộc sống xa hoa rảnh rỗi như bao tỷ phú

À, chồng cùng tần số chồng yêu thương thì oke nhé, chứ kiểu mà lệch nhịp vũ trụ mình khuyên các bạn nên bỏ ngay từ khi đang là gạo.

Cái đấy là phải thật sự tin lời bố mẹ, lâu lâu họ cũng là nhà tiên tri sự thật

Đang rất enjoy cái moment này thì bụng anh ta bắt đầu nhộn nhạo, cảm giác cuống họng nghẹn ứ cái gì đó rồi buồn nôn kinh khủng.

Check lịch thì thấy tận tuần sau mới bắt đầu đến viện theo dõi trước, nhưng cảm giác thế này thì chắc thật sự không ổn

*tút

"À nhon, dậy rồi hả em"

"Anh........anh đang ở đâu?"

"À, anh đang trên đường về, sao thế?"

"Cụ thể?"

"Dạ thưa, cách tòa khoảng 100m, em chạy bộ về với anh liền"

"Nhanh lên, em thấy không ổn"

"Mố?

Em nói gì cơ?

Không ổn cái gì?"

"Nhanh lên đi.........hơ......Anh ơi em vỡ ối rồi......... em nghĩ mình sắp sinh"

"...........Chờ anh"

.

.

.

Hiện giờ đã kiểm soát được tình hình.

Trên đường đến viện, Siwoo ko ngừng lẩm bẩm sợ sệt, ôm chặt bụng nghĩ ngợi đến những trường hợp xấu nhất xảy đến với hai đứa con của mình.

Jaehyuk cũng sốt vó, nhà mình được trời chú ý đặc biệt quan tâm nên để hẳn hai đứa cùng đến với gia đình, sinh đôi ở nam trên đất Seoul này đếm trên đầu ngón tay

"Mẹ, con sợ lắm"

Nắm chặt lấy tay bà Son, Siwoo run rẩy bật khóc.

Những ngày đầu hay tin chuyện trong mình có hai đứa con, cậu vui mừng đến phát khóc, lâu dần theo thời gian, câu chuyện xấu về những cặp song sinh mà cậu tìm thấy trên mạng khiến cậu lo lắng, càng về sau cậu càng có niềm tin dữ dội về vấn đề có thể xảy ra với hai sinh linh bé nhỏ

Jaehyuk biết nỗi khổ của vợ, mặc dù vẫn an ủi và rót vào em những thứ tốt đẹp về một tương lai tươi sáng của một gia đình nhỏ đầy tiếng cười của trẻ thơ, nhưng những thông tin kia vẫn mãi tồn tại trên mạng.

Đã có lần anh thu hết những thứ có thể kết nối với thứ tin tức xấu, cũng có chút giận nhưng sẽ được đi khắp nơi đâm ra vui, chơi như vậy cũng chỉ trong vòng 1 tuần lại chán, thèm mạng xã hội.

Anh Wangho giúp đỡ hết mình, vừa có lợi ích vừa có lý tưởng nên Sanghyeok cũng gật gù đồng ý, nhưng tất cả vẫn không thể ngăn em với mấy cái tin dởm kia bàn tán khắp mạng xã hội

Bà Son thấy con trai khóc lòng cũng lâng lâng, vuốt lưng an ủi đứa con trai độc nhất của bà.

Bố em thì ngồi đó thở dài, vẫn cứ vô thức gọt hết cả rổ táo lúc nào không hay, trông ông vậy thôi chứ ông còn sốt ruột hơn bà, đứa con mà ông nâng niu giờ đây lại đang vật vã chiến đấu với tinh thần lẫn thể xác, ng cha này ngoài thở dài thì cũng không biết làm gì hơn

Chồng em ngược xuôi khắp nơi, y tá và bác sĩ ở đó cũng lo lắng hộ.

Anh Seong-ung chấn an đứa em, nhìn nó mồ hôi mồ kê, mặt xanh mét sợ vợ con cứ xảy ra điều xấu cuống cả lên, cả cái phòng hỗn loạn toàn sự sợ hãi và lo lắng.

Ông bà Park hay tin cũng liền đến, trông còn bất bình hơn ông bà Son.

Ai cũng có sự bất an cho thai phụ song sinh này

"Anh sẽ vào đó với em"

"Anh.......nhỡ có gì thì anh nhớ chọn con nghe chưa"

"Còn lâu, em sẽ không sao đâu"

"Thì cứ tính vậy đi, anh phải nghe em!

Đồng ý với em đi"

"Không anh........"

"Chậc.

Anh nghe em đi, em sẽ kiên cường đến cùng.

Nhưng nếu những trường hợp...........hah......em không muốn nghĩ đến chúng"

"Được rồi mà Siwoo, em có thể bình tĩnh để suy nghĩ được là tốt rồi, em và con sẽ an toàn thôi, được chứ?

Anh Seong có ở đây chắc chắn là sẽ thành công thôi"

"..........nhớ nắm lấy tay em cho đến khi em mở mắt, có được không anh?"

"Được, anh sẽ nắm tay em đến cùng.........mà sao những lúc như này em dịu vậy?"

Cau mày bất lực, tên này có năng khiếu làm trò hề thật đấy.

Nằm trên giường kéo nhìn lên trần nhà trắng xóa, thầm cầu cho mình và con sẽ không có chuyện gì xảy ra cả.

Ba sẵn sàng rồi, ba con ta cùng cố gắng nhé

Đi theo bác sĩ khử trùng mặc bảo hộ, hai nhà gửi gắm hết vào Jaehyuk và bác sĩ, cầu mong sao Siwoo có thể thành công qua được cuộc phẫu thuật.

Nắm lấy tay em cảm nhận hơi ấm và nhịp đập, nhìn quá trình các bác sĩ bắt đầu chuẩn bị để phẫu thuật tay nắm chặt hơn.

Lặng lẽ vuốt nhẹ vào chiếc nhẫn trên tay em

.

.

.

...

"Đây là đâu vậy?

Jaehyuk?

Anh ở đâu thế?"

Đứng giữa một khoảng không đen kịt, ngó nghiêng xung quanh rồi gọi anh, cậu cũng sợ tối, lâu lâu nhìn cũng tưởng tượng ra có ai đang đứng ở góc phòng chứ huống chi cái tình huống cả 1 vùng đen như biển chết thế này còn hãi hơn.

Đang vẫn loay hoay bỗng đâu có hai đứa trẻ chạy lại phía cậu, trên tay đứa kia cầm một quyển sách, đứa còn lại cầm một con khỉ bông.

Bất giác nhìn xuống bụng, vẫn còn, vậy hai đứa trẻ này là ai?

"Ba, ba ơi"

Cả hai đứa đồng loạt cất tiếng gọi rồi chạy về phía sau cậu.

Đằng sau là một bóng dáng quen thuộc đến mức cảm lạnh, đó là cậu, cười rạng rỡ vươn tay đón hai đứa trẻ xà vào lòng.

Cái cảnh tượng vừa bất ngờ vừa lạ lẫm này khiến cậu có chút gì đó khó nói, cổ họng dâng lên, những giọt nước mắt theo hàng mà rơi xuống

Có lẽ kia là con của cậu, và kia là tương lai của cậu

"Ui giời ơi, mày đần vừa thôi con"

"Xí, ông Park thì ghê, ông Park thì tài"

"Con cái kiểu gì vậy cái thằng bất hiếu này"

"Ra ngoài mà cãi nhau, người ngợm gì không có nhận thức về thực tại"

"Vậy là ổn rồi, bây giờ mẹ với bà Park về nhà nấu chút đồ mang lên, con với hai ông ở đây với Siwoo nhé"

"Vâng mẹ"

"Ê ông Son, mai đi câu không?"

"Đi...........mà đi luôn không?

Tôi có để sẵn bốn bộ cần ở trong cốp"

"🙂))?

Gì vậy hai ông già này?

Con bố vẫn còn đang chưa tỉnh đấy"

"Mày im!

Trẻ con biết gì, ở đây trông con dâu bố đe, giờ ông già này đi câu một con cá thật to bồi bổ cho con dâu hậu sinh nở"

"Còn con thì sao?"

"Tất nhiên là.......nhịn rồi.

Vô tri ít thôi chàng trai, nói ít hiểu nhiều cũng là một câu rất hay dành cho mày đấy"

"Con rể chịu khó nhé, ài nó qua rồi nên ta cũng nên thả lỏng và an tâm hơn thôi.

À, nó tỉnh thì bảo nó xử lý đống táo dùm bố nhé, lỡ gọt hơi nhiều"

Lạc quan với tuổi già, hai ông khoác vai nhau cười chúc mừng nhau rồi tung tăng đi câu theo như kế hoạch vài giây trước.

Tình cha tuyệt vời thế mà, con nó ổn rồi thì ta đi nổi loạn tuổi già thôi, vui mà, hẹp py chilling đi

Căn phòng yên tĩnh vắng lặng đến mức tiếng đồng hồ chạy giây vang vọng cả căn phòng.

Em vẫn thở đều, ngủ một quãng trông rất yên bình (trước sóng gió), anh chỉ ước mọi ngày em đều hiền lành yên ả thế này có phải tốt không, hay đó chỉ là thời kì bộc phát của thai phụ nhỉ?

Tay vẫn nắm chặt không buông, Park Jaehyuk này vẫn luôn hứa với em mọi thứ và không bỏ qua bất cứ lời hứa nào, thể hiện sự chân thành của một người đàn ông chín chắn và đúng mực.

Trốn hứa là ẻm đấm chứ không có nhắc lần 1 lần 2, tại Siwoo không thích chờ đợi và leo cây, như vậy sẽ rất giống khỉ

Thấy có chút động tĩnh, anh vuốt nhẹ lọn tóc trên trán em, sẵn sàng chào đón em sau khoảng 2 tiếng không quát chồng

Từ từ mở mắt, nước mắt cũng tràn ra.

Đưa tay lên lau nước mắt, chớp chớp vài cái rồi cau mày với cái tay có dây truyền lằng nhằng ở tay.

Đó là lý do Siwoo ghét đi viện, loằng ngoằng và rất rắc rối, đã ghét mà vào viện nhiều cũng thấy kì lạ thật.

Quay sang bên trái, trời chói vãi, bóng hình gã chồng mình ghét điên chắn ánh nắng cho em, trông cũng lãng mạn đến lạ

"Chào nhé Siwoo của anh, em có muốn nhìn Jaewoo và Jiwoo không?

Hai cậu trai đó kháu khỉnh lắm"

Cười cười nhìn em, em cũng mỉm cười.

Chồng mình dễ thương thật, từ giờ thì ta thành gia đình nhỏ thật rồi

______________________________________

Bữa ghéc Gam lắm, giờ thì yêu Gam vãi

Nói chung, Gam và Team cá voi đang làm rất tốt, toy mừng gớt lước mắc.

Còn nhà T toy vẫn chưa thấy động tĩnh gì mà tư bản vẫn mạnh tay quá, đông đến mà cái áo sweater hàng riêu đắt lòi🙂.

Toy đã học thêu, khoảng đâu đó vài cái vứt đi thì cuối cùng toy cũng có thể copy paste được cái logo Tê oăn và cái chữ kí của ông già và chú hổ ỏn nơ vào hai cái áo.

Tính chơi liều cao thêu cả nhưng mà chữ kí của 3 tv còn lại khó thật, thêu ra vải vẫn thấy khó ớn nên có lẽ khó quá ta làm sau

Chuyện mảnh vũ trụ thì chắc là ngừng đăng tải, mình cũng chẳng biết sao, vào thấy dừng thì hỏi con bạn nó lại bảo nó lười, nghĩ cũng lười ớn, hôm nay nó đăng nhập nó ngừng đăng.

Trước khi giao nó cái nick toy đã bĩu môi, nó lười thật.

Nó bảo nó sẽ làm, đưa toy idea toy vận, từ chối nhé bạn hiền, toy ko có hứng thú với thứ ko thuộc về mình 😎

Với cả, toy đang có một dự án về fakenut chủ đề xh đen và đua xe.

Thì chả là vào một ngày se se mưa phùn, tự nhiên nghĩ đến đoạn xa xôi thần tượng xe mô tô nhận giải mà toy ngẫm ra cái nì cũng thấy hay.

Toy vẫn đang khảo sát, toy sợ trùng idea, mang danh ăn cắp bị động lắm

Moa~, tạm biệt các bạn.

Mai mình bận nên có khi ko đăng đâu, có gì đăng bù 😉
 
Lck | Ai Đó Cứu Cái Tòa 101 Đi
chuyện nhà Jeong


Hyukkyu dỗi Jihoon Do tên mèo kia chính thức làm bể mô hình khi anh ở nhà.

Dù nhỏ, nhưng mà là hàng bạn tặng.

Anh tiếc, anh cạch mặt"Anh hyukkyu à........huhu em xin lỗi mà"

"Dơ cái cửa phòng t, biến đe"

"Anh à, em sai rồi mà.

Hay em mua cái mới cho anh nhé?"

"Không, biến ngay.

Biến khỏi cái nhà này"

"Hôngggggg em hông đi đâu hết, anh ở đâu em ở đó-......."

*cạch

"Hyukkyu hyung? anh hết giận rồi à?"

"Tránh ra t đi làm"

Gạt phăng cây sào m8, anh lườm một cái, ném thẳng đôi dép vào mặt Jihoon một cách dứt khoát rồi đóng muốn lủng cái cửa nhà.

Ôm đôi dép, gương mặt thẫn thờ, nước mắt rơm rớm trên khóe mắt cậu thật ra là thuốc tra mắt, làm thế để gọi là đau buồn cho cái mô hình có số phận đen đủi

Xong rồi, giờ thì không ai cứu được em đâu

Thở một hơi dài mất chất nam tử hán, đặt ngay ngắn đôi dép bông trước cửa cho anh rồi cũng rời khỏi nhà.

Cậu tính kiếm anh hai yêu dấu nhưng vẫn sợ ông anh rể ák wỷ đè ra bóp cổ vì tội làm phiền cuộc sống nhàn hạ của gia đình ổng.

Mò sang nhà kế, chú bé ca sĩ gắn ngay ngắn trước cửa một cái bảng rất thân thiện

Nếu bạn là Jeong Jihoon thì "Kutdumbomay"😊

Thằng bạn thời kì nhạy cảm, tràn đầy nhiệt huyết với bản nhạc mới nó mới thế, chứ bình thường nó là thằng xả thân cíu giúp anh em đầu tiên mà.

Còn một người anh đáng quý cùng thằng bạn, nhưng thật tiếc cho số phận Jeong, họ có con rồi, gia đình khỉ chúa không còn rảnh để giúp chú mày mấy chuyện lặt vặt linh tinh về mối tình đầy sự xamlul của em đâu

Jeong buồn, thằng sad boi nửa mùa nì sẽ tìm bia rải xầu, cảm ơn mấy người

Vác thân đi loanh quanh mấy quán tạp hóa, tính lựa kem ăn xu cà na sao đụng trúng đôi nhà Hiên Chun cũng đang ở đó cười đùa vui vẻ.

Không biết là lỡ tay hay là cố tình nhỏ ngiu của thằng Moon nó chọi hộp kem trúng đầu, trời phú cho m cái tài năng giết người lắm em à, thụt nguyên bộ não của anh luôn mà.

Thưa ngài, ngài tạo ra tôi đã chưa đủ đần hay sao mà ngài còn tạo tình huống vậy?

Hay tôi chết lăn ra đấy vì mấy trò báo hại ngài nghĩ ra để hành hạ thằng nhân loại này thì ngài mới vừa lòng?

"Chúng tôi xin chân thành xin lỗi anh bạn ạ, mong anh bạn đừng mọc sừng dài đuôi tậu thêm đôi cánh hắc hóa ám quẻ chúng tôi vì sự cố lõm đầu này.

Cảm ơn rất nhiều"

Tay cầm túi đá chườm lên vết tích to như ổi trung quốc trên đầu, thở dài như ng hiền triết già xua tay với hai đứa troẻ trou thành khẩn xin lỗi như đổ đá vào tai.

Ngồi ngửa ra ghế, nhìn lên cái ô che mát mà nhiều suy tư, lần nữa anh ta thở dài biến hẳn chất đàn ông, cảm giác như đang phải lo cho đàn con cháu đông như ng trẩy hội dù chỉ mới có 22 tuổi còn bấp bênh với mối tình "gần" đầu, vậy mà đã như vậy thì chắc sau này nhận luôn nuôi một thằng 18 tuổi bắt nó đi làm luôn cho vẹn

"Sao?

Trông m kiệt quệ như cái xác khô vậy ku?"

"Hyeonjunie, có phải ảnh sắp thăng không vậy?"

"Khùng hả chời?

Em nói cái gì thế?"

"Trông ảnh giống như đang sống trong hào quang 10 phương chư phật thì bị đá xuống hầm nướng âm phủ ý, suy đến mức xem running man còn không nhếch cơ hàm luôn kìa"

"Đừng có nói nữaaaa.........mầy với con ghệ m xấu tính thật đấy, nói xấu trước mặt lại còn nói to"

"Thì đúng còn gì, trông như cái thằng thất bại vậy"

"...............anh lớn tuổi hơn m đấy"

"Thì?"

"Thì-...........hah sao phải cãi nhau với một thằng nít ranh nhỉ?"

"Nít ranh?

Thang 10 thì tôi đây thắng anh 9, chê vãi có mỗi crush là người già không tán đổ được.

Gà"

Choi Wooje cười khẩy, áp đảo chóng mặt rồi kết câu bằng sự khinh bỉ xuyên thẳng con tym đen đúa.

Hyeonjun sắp ngạt vì nhịn cười, khuôn mặt ê chề thêm ánh mắt bất lực của thằng bạn đúng là tổ hợp chuẩn boi thất bại

Vùi mặt vào đôi tay lạnh buốt vì túi đá, em nó nói đúng quá không cãi được cái mỏ nó, nhục nhã, vinh quang và danh tiếng sụp đổ.

Gương mặt điển trai trở nên méo mó khó coi, vò xù cái đầu hai mái rồi giãy dụa như đứa trẻ con, bộ dạng của chàng trai khiến nhiều người chú ý rồi thầm thì to nhỏ

"Thôi men, nếu dãy nảy khiến Hyukkyu hyung đổ thì m đi mà dãy trước mặt ổng đe, ở đây dãy làm dell j?"

"Cười vãi.

Làm được bố đã sung túc 3 đời"

"Thì anh tấn công đi cho sung"

"Đã làm"

"Xamloz"

"Thật, m phải tin t"

"Xin lỗi anh, thật sự thì em ko cố ý đâu, giá như lúc ấy em ko trượt tay thì có lẽ ko đến mức thế này đâu"

"..........."

"Mọe nó lói ão như chík ven, t còn chưa nếm m đã ăn sạch?

Eo nghe nó bốc phét kìa em"

"Thôi anh ạ, nhiều lúc còn ấy, ko cần phóng đại sự thật thế đâu"

"Ơ, t nói thật"

"Nín mẹ đi, bố ôn dịch.

T tưởng vụ cá cược m thắng cơ, thế mà.........chẹp chẹp thg thối chí"

"Cá cược?

Vụ gì thơm kể nghe"

"À, thì cái thg anh bự của em ấy.

Nó vs thg này cược nhau cuỗm ae nhà thg Minseok, thắng làm vua thua thì phục tùng.

Ai ngờ gặp phải thg liều, nó tỏ tình xong yêu nhau có năm rưỡi chờ tốt nghiệp đại hc cưới luôn đấy.

Nhục chưa?

Phục tùng cả chú lẫn cháu nhất m luôn"

"............"

"Ài anh zai à, anh thua một thg 19 tuổi đấy"

Sầu, bị bọn yêu nhau nó cười vào bản mặt, cũng cay, cay lắm đấy nhưng chả làm gì được.

Chúng nó nói đúng quá, vẫn chả cãi được lời nào

Đúng, Jeong Jihoon đang là thg thất bại đây, vui không?

Hẳn là chúng bây vui lắm, phải làm sao đây, nếu thực sự tiến đến dồn dập như phong cách bình thường của 1 thg từng phóng khoáng với mọi loại đàn thì liệu anh có chấp nhận không?

Mọi chuyện đều sẽ trở thành một bài toán khó khi bế tắc, anh chỉ đơn thuần là một con lắc, muốn quay đều phải có cơ chế, mà em là thợ.

Một thg thợ không có bằng cấp

Vẻ mặt ngạo nghễ của hai thg của nợ thật ngứa mắt, chúng nhếch mép cười khinh bỉ "ôi trời, thật tội nghiệp khi anh ko biết đến sự cool ngầu của tình yêu~".

Thứ con người coi thường đồng loại, bón kem cho nhau làm như đứa kia khuyết tật đứa này gãy tay, bày đặt chớp chớp mắt liếc nhìn qua chỗ Jihoon khiêu khích

Cười như ko cười, anh ta bỏ đôi uyên (ẩm) ương ở đó, văng vẳng bên tai tiếng thg nít ranh họ Choi chế nhạo, bọn họ Choi đúng là chẳng đứa nào ra gì, một bên thì vừa Choi vừa Hyeonjun khác mỗi tý phụ âm, một bên là sự kết hợp hoàn chỉnh của hai kẻ phản diện còn có tài ca múa.

Sự coi thường tận cùng vẫn là những lời nhạc nó viết ra cho mỗi đứa, nghe rất này kia nhưng thực chất học nhạc là để khịa kiểu nghệ thuật

Cứ dọc theo đường mà đi, một kẻ si tình chân đá ống bơ mồm nhai cỏ mần trầu, vác thêm cái tâm trạng như bị tró cắn rong ruổi khắp phố phường như dân tỵ nạn.

Đi mãi cuối cùng lại về khu chung cư, anh ta lại thở dài rồi quay đầu về phía công viên xanh gần đó

Ngồi trên chiếc ghế dài, chill chill với view hồ nước, sóng xô tạt những làn gió mát của mùa thu.

Thật thư giãn, ở một mình vẫn là đã nhất.

Cứ thế, ngồi vô lo vô nghĩ vô ý thức đến tận khi tiếng trẻ con chẳng còn bên tai, chúng nó về rồi, tối rồi thì phải về với bố mẹ chớ, trời vẫn đang dần khuất những tia nắng.

Mà nó nghị lực thật, ngồi suốt từ đầu chiều đến tận lúc lên đèn vẫn chưa đứng dậy, ko edit à?

Tiếng chuông điện thoại vang ầm ĩ trong túi quần, vẫn ngồi ngẩn ngơ, mặc kệ những tiếng tin nhắn lẫn tiếng gọi.

T đếch quan tâm, t đang sầu, giờ anh ta chính thức thành 52Hz phiên bản người, u ám và cô độc

"Jihoonie?

Em đang ở đâu thế?"

"............dạ?"

"Đưa đây anh...........Jeong Jihoon?

Nếu có ở đó thì vểnh cái tai nghe đây.

Trong vòng 23 giây cuộc đời, 1 là về, 2 là chém, ko 1 cũng 2 cho m chọn.

Nếu quá 23 giây?

Chờ chết đi nghe chưa, J.e.o.n.g.J.i.h.o.o.n?"

"D-d-dạ em về.....liền"

Cuối cùng cũng vì nhức đầu mà nhấc máy, anh hai gọi, 12 cuộc liền, đang loay hoay bấm gọi lại thì anh gọi đến, anh ta liền nhấc máy.

Giọng anh ấm áp đầy lo lắng, cảm giác thật chữa lành cho đến khi có một chất giọng vừa quen vừa sợ vang lên ở đầu dây bên kia.

Không dám chậm 1 giây, cậu cắm đầu cắm cổ chạy về tòa, khi đó chạy nhanh lỡ vấp vào hàng gạch ngăn cách sân cát ở sân chơi bọn trẻ con, kết quả di sản quốc gia cứ thế mà hôn mặt cát

Thảm thật, thg củ mì này sẽ phải sống vật lộn đến bao giờ đây•••

"A, đau anh ơi"

Mặt trầy xước lem nhem như một cậu nhóc nghịch ngợm, anh hai cũng chỉ biết suýt xoa lau mặt cho cậu rồi bôi thuốc mỡ lên.

Sanghyeok với khí thế muốn thủ tiêu luôn thg em vợ đáng yêu muốn chết này thì vợ trao con cho ổng bồng, cháu cứu chú 1 kiếp, bao giờ lớn chắc chắn chú sẽ trả đủ.

Mặt dán bông băng các kiểu, cậu bày ra bộ mặt ủ rũ vùi mặt vào bụng anh rồi âm ỉ vài tiếng chán nản

Dù có cao trọc trời, có lẽ Jeong Jihoon vẫn là cậu em trai bé nhỏ mà Han Wangho chiều chuộng.

Chạm tay vào mái đầu xù xì óng mượt của cậu bé mít ướt, anh cũng chỉ biết thở phào nhẹ nhõm vì cậu trở về, ít ra đỡ lo lắng hơn khi để đứa nhóc mới lớn này cứ lang thang tìm đến cồn như những ngày còn hết mình với tuổi nổi loạn

"Uhuhu, anh ưi em phải làm sao với Hyukkyu hyung đây"

"Oh dé?

Đừng tự kỉ khi cơ ko nên ngơi'

Chẳng mấy gì vui vẻ khi thấy nhỏ mình ghét ôm người mình yêu cả, nhìn cảnh tượng cũng chỉ lắc đầu ngán ngẩm với đường tình duyên không biết làm chủ.

Đặt em nhỏ xuống thảm, Sanghyeok lọ mọ đi pha ít cà phê sữa thêm tý red bull truyền thống cho em nó tỉnh ngủ mà suy nghĩ về tương lai sau này, gã cứ cười, cười khoái chí ở dưới bếp, cái tiếng cười đầy nham hiểm ấy càng ngày càng mất quyền kiểm soát

"Được rồi, giờ đi về đi, có lẽ anh ấy đang chờ em đấy"

"Ảo ảnh của em đấy anh, anh ấy mà chờ á?

Chờ giết em thì có"

"Bu bu ji zô ji zô"

"Aigoo Sungwon đáng yêu của chú, chú phải làm sao đây hửm?

Huhu ước gì chú dễ thương như con để ảnh ôm chú cả ngày"

*chát

"Ay da, sao con đánh chú?

Thứ xấu xa y như ba lớn này"

"Đừng có lấy con anh ra mà so với chồng anh nha, con ko giống cha giống hàng xóm à?"

"Em xin lỗi"

"A pa u u"

"........cho này"

"Ô wow, có ngày tôi được thẩm cà phê anh rể tôi pha sao?

Thật thú zị"

"........ngon, uống đi rồi về cho gia đình anh yên ấm nhé Jeong"

"Vưng~, ultr thơm ghê"

Cứ thế nốc cạn cốc cà phê có công thức huyền bí ấy vào mồm mà chẳng nghi ngờ gì đến sự tốt bụng bất thường của anh rể.

Ngửi mùi hương trong không khí, Wangho cười trừ vì anh đã từng uống thứ cà phê kinh dị này hồi còn làm đồ án tốt nghiệp, nhờ có Sanghyeok đổ thứ nước kia vào cơ thể anh có được bằng tốt nghiệp và trả giá với nó là buồn nôn và tỉnh táo tận 2 ngày 1 đêm mới có dấu hiệu buồn ngủ trở lại.

Nhưng nhìn uống ngon thế kia chắc em nó không đến mức phải nôn mửa như anh đâu, chỉ là mất ngủ một chút thôi

"Nhớ chưa?

Không được nói em mua cho cái mới nghe chưa?"

"Em biết rồi"

"M biết?

Tý lại lên đây mượn con t về làm cố vấn thì đừng có trách"

Tạm biệt gia đình 3 người 4 mèo ra về, cậu cũng định nài nỉ anh chộp poby về nhà ngủ với chú một hôm cho vui nhưng ông già kia lại kịch liệt đuổi đi với cái điệu cười hết sức kì cục, nhếch mép đến mức ngoặc cả mồm vậy là có ý gì?

Trông như gã đó vừa làm cái gì đen tối vậy

'Thang máy đã đến tầng 9"

Lật đật từng bước về cửa nhà"t thề, t thở nốt hơi rồi t vào".

Anh ta vẫn còn đau đáu vụ mô hình, nhỡ đâu anh đá thẳng cẳng ra ngoài cửa sổ từ tầng 9 rơi cái bẹp xuống tầng 1 thì sao?

Kinh dị phết như thế chắc khỏi trang trí halloween luôn ây nhờ"Em về rồi đây"

Căn nhà u ám chẳng có tý ánh sáng nào.

Thuận tay bật cái đèn phòng vàng nhạt ở góc, cậu trông thấy ai đó đang nằm gục ở bàn

Vừa sợ vừa lo, lòng cứ thấp thỏm nhỡ anh đang giấu con dao ở dưới bàn rồi chờ cậu tiến tới gần 1 phát thăng luôn thì sao.

Ngó nghiêng cả 360° phòng trừ trường hợp xấu, thấy hai tay anh đều trên bàn cậu cũng nhẹ lòng đi

"Ôi trời, sao anh dễ thương vậy hả?

Em phải làm sao với anh đây?

Hyukkyu hyung của em"

Hyukkyu nằm gục ở bàn ăn, mặt vùi vào chiếc áo sơ mi trắng của cậu mà ngủ ngon lành.

Jihoon nhẹ nhàng kéo chiếc ghế ở cạnh, nằm áp má song song với mặt của anh...

"Bao giờ anh mới chịu thừa nhận đây, mặt trăng của em"

_________________________________________

Ơ, cđj thế?

Tuần này bất ổn thế, các ông định làm quả LPL mở rộng đấy à?

T1 ơi, hạt giống cuối cùng ơi, còn các anh thôi, em dồn hết niềm tin cuộc sống vào các anh đấy 😭

T sợ phải thấy thanks you T1 lắm😭😭😭😭😭😭😭😭

🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🏆🏆🏆🏆🍀🍀🍀🍀🍀
 
Lck | Ai Đó Cứu Cái Tòa 101 Đi
quý cô


"Chời, trông cô ả thư kí lại lên cơn làm con chiên của đạo simp lỏ kìa"

Hee Minne, cô nàng thư kí cá tính nóng bỏng, cô mới được tuyển vào công ty lớn nhà Lee khoảng nửa tháng trước.

Trước đó, cô được cho là người khá chuẩn mực xã hội, con nhà lành, gái thanh lịch, hoa hậu thân thiện, thiên thần giáng trần hoặc còn được gọi là Tiểu long nữ xứ kim chi đỏ au.

Cô khá xinh xắn, dễ gần khiến anh em trong bộ phận từ đại đến tiểu không nơi nào là không biết tên cô, các chị em lại rất yêu thích quý cô này, phong cách của cô lại rất ưng các chị mẹ nên được cưng nhất công tyRồi một ngày đẹp chời, Hee Minne trúng sét ái tình.

Người cô thầm thương trộm nhớ là chủ tịch tập đoàn, không xa lạ gì chính là anh Hiếc thân thương nhà chúng ta đây, người đẹp trai ngút trời cao ai cũng rất falling love.

Minne có nằm vùng nghe ngóng về thông tin người đàn ông mà cô chọn làm cha của con mình, nghe nói người đó có vẻ là gà trống nuôi con, chưa thấy vợ anh xuất hiện bao giờ nên dân tình vẫn rất chú ý.

Tuy vậy, chiếc nhẫn vàng chói lóa mắt con dân, cho thấy anh ta vẫn rất chung thủy với người vợ quá cố (?) hoặc người vợ cũ gì đó.

Mà cũng phải thôi, ai bắt hồi đó cái nóc không thích dẫn đầu top hot search bịt mặt che thân kín mít chi giờ ai cũng tưởng lão cánh cụt nuôi con gấu trắng Cô nàng ngốc nghếch này ai mà ngờ được cô lần đầu yêu một ai đó, cô bối rối, cô đã lên mạng và search những nguồn tin vừa chính thống vừa lá cải về người kia, quả thật, chưa ai từng thấy mặt vợ của nhà doanh nhân thành đạt này.

Cô quyết tâm, vì để được chú ý cô đã thay đổi.

Từ một cô nàng nhẹ nhàng nhìn là muốn nâng niu thành nàng nổi loạn cá tính và điệu đàSự thay đổi chóng mặt khiến mọi người bất ngờ, đây cũng là một phong cách gì đấy chị em cần giấy bút ra ghi liền, hậu bối này thực sự rất tài, tài năng một cách đa cấpQuay lại sự kiện lịch sử, vì một lần lỡ đụng vào người cô, anh Sanghyeok đẹp trai hào nhoáng của chúng ta vẫn theo lẽ thường mà giúp cô nhặt tài liệu rồi nở một nụ cười chói lóa.

Nếu anh là Ahri, em sẵn sàng hứng E hôn gió của anhTừ đó, nàng nổi danh với tư cách là thành viên premium của cộng đồng simp lỏ cấp trên•••

"Thưa anh, anh không thể tùy tiện vào đây.

Xin lỗi vì sự bất tiện nhưng có lẽ anh có thể đi nhầm ạ"

Minne chặn thiếu niên ngang chiều cao ở trước cửa thang máy.

Chuyện một ai đó lạ lên đây mà ko có lịch hẹn đã rất khó có thể bước chân vào thang máy, huống chi ở đây lại có một người đàn ông địu đứa con trước ngực đứng hiên ngang trên tầng cấm kị này.

Qua đánh giá, cô thấy anh ta khá hiền thục, nét mặt của anh ấy có gì đó khiến cho người ta phải khựng lại ngắm nhìn một chút, nếu kĩ lưỡng là mê muội hẳn với nhan sắc phi giới này

Liếc xuống đứa bé, em đang ngủ một cách bình yên.

Ngắm em lâu cũng có cảm giác bị hút vào vẻ đáng yêu với đôi má phúng phính kia.

Cô bị mê hoặc rồi, cha con nhà này là ai mà xinh vậy?

"Tôi là Han Wangho, cô là thư kí ạ?

Giúp tôi mang cái này cho Sanghyeokie với cả hộp cơm này vào trong đó nhé, tại tôi không được vào như lời cô nói"

"......dạ?"

"......cô bị stress ạ?

Cô có muốn một chút nước gừng không?

Sảng khoái lắm đó"

"Thưa anh.......tôi có thể uống ạ?"

"Vâng, cô có thể uống"

"Từ.......từ từ wait wait......anh, vừa gọi....Sanghyeokie?"

"À vâng, sao thế?"

"Anh với.......chủ tịch có......quan hệ?"

"Vâng, anh ấy là chồng tôi"

"CÁI GÌ?.......A thất lễ, đợi tôi chút được không ạ?"

Dừng khoảng chừng 2s.

Cô không nghe nhầm đó chứ, người đàn ông dễ thương xinh x-....lạ mặt kia lại nhận mình là cái bông của sếp á?

Cô liền thẳng lưng tỉnh táo, một gã lạ mặt tự nhận mình là 1 nhân vật cao cấp nào đó là 1 kịch bản lừa đảo có quy mô tổ chức, cô không thể bị dắt mũi như thế được.

Cờ rớt vốn là anh chàng đẹp try, thanh lịch, vô địch cấp vũ trụ nên ai nhận là chồng thì cũng phải thôi, ai bảo đẹp quá chi

Chỉnh lại ve áo của áo khoác công sở, cô hất nhẹ một bên tóc rồi gương mặt trở nên chuyên nghiệp.

Mod sinh tồn

"Thật thứ lỗi thưa anh, anh không thể vào đây và cũng không thể mang đồ mà anh mang tới được ạ"

"A, nhưng đằng ấy có thể mang sấp tài liệu này vào không?

Anh ấy nói cần gấp thì tôi mới lên đây như thế này"

"Tôi xin lỗi, đống tài liệu mà anh nói tôi cũng không thể mang vào giúp ạ.

Mong anh xuống sảnh gặp trực tiếp lễ tân hoặc tôi sẽ gọi bảo vệ lên đây để giúp anh"

"......không phải tôi thật sự...."

Cuộc tranh cãi của hai người càng ngày càng to, bên này thì cứ đưa tay rồi cúi nhẹ đầu biểu ý mong muốn vị khách này rời khỏi đây, bên đây thì lại bối rối với tình huống, tay vẫn vỗ nhẹ vào lưng bé để em không tỉnh giấc vì cuộc tranh luận.

Câu nói nghe hoang đường của chàng trai khiến mọi người xung quanh bàn tán rì rầm, thật sự không thể tin được vẻ bề ngoài xinh xắn, tính cách và giọng nói nhẹ nhàng kia lại tự nhận mình là người thân của nhân vật quan trọng nào kia, chưa kể người đó còn có con rồi

Chị thư kí trưởng đứng đó nhìn một hồi với cặp kính cận, khi sắc nét 4k lập tức chị nhận ra đứa bé kia, quả thật kia chính là con của sếp......

Vậy kia là vợ sếp thật đấy à?

Anh sói từ phòng pha chế với tách cà phê thơm nức mũi, vểnh tai liền nghe có mùi drama quanh quanh.

Anh thong thả đi ra chỗ hành lang, ai mà lại ồn ào ở cái chốn thanh tịnh của thg Lee thế, ngoài anh đây ra thì không ai có được cái slot đấy đâu nhé.

Đẩy kính, cái đám này cao thật đấy chứ, anh ngó nghiêng mãi rồi cũng đành đi hỏi thử một đứa trong cái đám này

"Ê ku, chuyện gì thơm kể nghe"

"A, phó giám đốc.

Chả là có một cậu nào đó cùng 1 đứa trẻ cỡ tuổi mọc răng đến đây rồi cậu ấy đang phải đối mặt với cô Hee ạ"

"À.......gì?

Cậu nào đó?

Mặt thế nào?"

"Trông khả ái, xinh xắn lắm ấy ạ"

"Cao khoảng m7?"

"Vâng, cậu ấy còn có cả đứa con nữa ạ.

Cái gì mà.......à cậu Han gì đó ạ"

".........ồ hehehe, thú vị nhỉ, muốn biết cậu nhóc đó thật ra là ai không"

"Thấy cậu ta bảo chồng của chủ tịch, em cũng chẳng biết nữa"

"Đợi tôi, tôi sẽ cho mấy người rạng ngời con mắt"

Vừa cười vừa móc điện thoại trong túi quần, anh nhờ cây sào này chụp giúp cái tình hình ở trung tâm.

Có được tấm ảnh, anh cười còn rợn hơn lúc nãy, trông cười còn sắp rách cả mép khiến cậu nhân viên ớn lạnh mấy phần

'Vợ m bị bao vây này, ra cứu em nó đi ku'

Nhắn xong cái dòng tin anh ta cười hô hố, vừa đi vừa thưởng thức cà phê, ngon thật, cái này mà chấm snack vào đúng là pơ phệch

•••

"Thưa anh, tôi còn rất bận bịu, mong anh hợp tác và giúp tôi để tôi có thể hoàn thành nốt công việc và tan làm sớm về với gia đình"

"Cô à, tôi chỉ nhờ, thực sự nhờ cô chứ tôi cũng không có ý vào đó, với cả tại sao tôi không thể làm gì đó khi chồng tôi nhờ vả tôi vậy?"

"Hơ, anh ơi, quá giới hạn của tôi rồi thưa anh, anh bớt dùm cái đi, bộ cái liêm sỉ của an-....."

"Cái gì vậy?

Tránh ra coi"

Giọng nói phát từ phía sau đám người.

Cô liền sáng mắt, là idol đến, nếu vậy thì người đàn ông này sẽ về sớm hơn thôi.

Lọt vào mắt cô là ánh mắt lo lắng của anh nhìn về hướng này, cô một lần cũng không dám mơ mộng về cái ánh mắt nam tính kia mà dịu dàng đi lo lắng cho ai đó.

Miệng cô nhoẻn lên một nụ cười, sẵn sàng đón chào nam thần đến bên đây

"Wangho à, em có sao không hửm?

Sao em lại đứng đây?

Có mỏi chân không?

Ngoài này lạnh thế này mà em không vào phòng vậy?"

"Em không sao, với cả người ta bảo em không được vào thì em cứ ở đây chờ thôi.

Dù gì ở đây cũng ấm mà"

"Không được, đi vào trong phòng mau lên, chân tay lạnh cả rồi.......mà ai bảo em là em không được vào?"

"À cô.........èmmm, em tự ở đây đấy.

Chẳng ai bảo em không được vào đâu"

Cuộc đời hất gáo nước lạnh vào mặt.

Thay vì đến bên cô, sếp chạy hẳn qua cô rồi lo lắng cho cậu thiếu niên ở đằng sau.

Hành động lẫn biểu cảm của anh nào kia khiến mọi người trầm trồ, nó chẳng giống phong cách bình thường của anh ta hàng ngày chút nào, từ một người chỉ cười nhẹ rồi né tránh mọi cô gái biến thành một ai đó quan tâm chăm chút cho người kia.

Chứng kiến cảnh tháo dây địu, đỡ cậu con trai rồi xoa lưng cho cậu kia, cuỗm luôn cả mấy món đồ cồng kềnh mà cậu kia cầm theo

"Hết việc rồi à, đứng đây đông vậy?"

"Xin lỗi mọi người về sự phiền toái này, sau này tôi sẽ không đến nữa"

"Gì?

Em không đến nữa?

Em ghét anh đấy à?

Em chán anh rồi ư?

Chẳng nhẽ cuộc hôn nhân này chỉ có mình anh còn sâu đậm sao?

Em nhạt nhòa với tình cảm rồi sao?

Em muốn bỏ cả chồng lẫn con đi ư?

Em trả lời điiiiiiii?"

"Ơ, em sợ phiền mà, em có thể đợi anh ở nhà mà"

"Hừm, cũng tốt.......nhưng mà anh vẫn muốn em tới cơ, với cả thg Jaewan vợ nó ứ thích lên đây, tiện anh dằn mặt nó cho đã hahaha"

"Xấu tính thật đấy"

"Ồ, có cả cơm trưa hả?

Món gì vậy?"

"Đoán đi.

Hôm nay Sungwon còn tự lắc bình uống nữa đó, em có chụp hình này"

"Aigoo giỏi thế, thảo nào cu cậu ngủ tít"

Hai người cứ người đỡ người vung tay thong thả, tiếng cười nói cứ vang vọng cả hành lang rồi cũng tắt hẳn sau khi tiếng cánh cửa kia đóng vào.

Còn về phía Minnie, cô ngơ ngác đứng đó, chuyện vừa xảy ra cũng thật bất ngờ và cũng có chút mang mác buồn

Thế nhá, mấy con chiên thu dọn miếu thờ dần đi là vừa nhé.

Thanh xuân em bế mạc ở đây

_________________________________________

Thắng Jingdong mấy ní gáy ác nhỉ, t cười khùng với bài phỏng vấn.

Với 3 vạn 9k những điều tâm linh với kĩ năng xịn xò thì năm nay chắc cái cúp t4 rồi

Má WB đang hành trình kì diệu của alpaca á?

Đừng có mơ, chỉ có mid ng Hàn mới đc nâng cúp thôi, hẹn anh Shy năm sau nhá năm nay tụi tôi phải giải quyết vụ hợp đồng đã

Với cả t7 toy đang cân nhắc và sửa chữa các kiểu về con fic ấp ủ đã lên men, mong các chị mẹ anh em ghé vào ủng hộ toy cái fic xàm xí weapon, love and speed vào t7 tuần này nhé hoặc tuần sau 🙂)))

Cảm ơn các tình yêu 🤧
 
Lck | Ai Đó Cứu Cái Tòa 101 Đi
người bạn trở về


"Sungwon à"

"Chạ?"

"Con phải nghe lời ba nhỏ nghe chưa?"

"Chạ"

"Không được quấy phá, không nghịch ngợm, không khóc-.........con làm gì vậy hả?"

"Chạ?

Hông hông"

"Con làm ba buồn cười đấy, haha, giống như Wangho vậy"

Sanghyeok vừa dặn con vừa nhìn qua gương chiếu, thấy thằng nhỏ đầu cứ lắc lư gật gù, miệng thì lầm bầm rồi tay múa máy chỉ chỏ như điệu bộ lúc anh dặn nhỏ trước lúc đi.

Khi bị bắt tại trận, nhỏ liền tròn mắt lắc đầu, tay khua khoắng tỏ ý nhỏ không có làm gì.

Làm sao để một đứa nhóc mới tập nói được vài câu và ngồi trên ghế nâng lại có những hành động như ông cụ non vậy nhỉ?

Đáng yêu chết đi được

".......Nếu con nghe lời, ba sẽ không cấm con xuống nhà Minhyung chơi nữa"

"Chạ, minh hinh ye ye"

'Chả biết rước bùa mê thuốc lú gì vào người mà mê cái thằng gấu thế chứ, phải quán triệt mới được'

"Ba ba"

"Sao thế?"

"Nhon"

"Con muốn ăn thêm không?"

"Chạ"

"Một quả nữa thôi nhé, đến quán ba nhỏ con còn ăn nữa chứ"

"Chạ, hâu ây"

"Cho em này, ài, chút nữa phải qua kia mua bột dặm và sữa tắm mới được"

Một người đàn ông bận bịu với khái niệm không thể thở dài quá ba lần đang thở dài quá số lần từ khi anh ta là cái cột bự trong gia đình.

Vừa lái xe vừa lên lịch trình, cái todo list 1 ngày của anh phải cỡ bảy màu, chèn liên tục những công việc nhỏ hơn trong các ô công việc lớn.

Đến đoạn đèn đỏ, anh tháo kính xoa nắn sống mũi, cau mày mệt mỏi với đống công việc xếp bên ghế phụ

'Đáng lẽ ra hôm nay t được chơi với con t dài cổ đó chứ, mấy lão cổ đông phiền phức này phải vứt trôi sông hết mới vừa'

Sanghyeok vừa ngẫm nghĩ vừa tháo chốt an toàn trên chiếc ghế nâng, anh bế em nhỏ ra ngoài rồi mò vào túi đồ chứa mấy món của tụi bỉm sữa khoác qua vai, mạnh tay đóng cửa xe, miệng vẫn cáu kỉnh lầm bầm về công việc ập đến bất ngờ

"Hin ào~"

"Hai ba con tới rồi hả?

Nhanh quá ta"

Wangho rửa vội tay rồi lau vào chiếc tạp dề trước ngực, bước nhanh ra ngoài để đón con cho chồng đi làm

"Hyeokie, anh ăn sáng chưa đấy?"

"Anh cho Sungwon ăn xong anh cũng chưa có ăn........anh quên"

"Lúc nào cũng nhịn, em làm cho anh một phần rồi, americano hay là latte đây?"

"Nước lọc"

"Ơn chúa, em làm sinh tố bơ cho anh rồi, cầm theo đi nhé"

"Em hỏi đểu à?"

"Vui mà, anh có bao giờ thích cà phê?

Làm như em không biết ấy"

"Đa tài đa sắc, xinh mà lắm trò.......thôi anh đi nha, muộn rồi"

"Vâng, tạm biệt, về sớm anh nhé"

"Ừm, yêu em"

"Em cũng thế"

"Ba ba, hông ơm won"

"Xin lỗi em, vậy ba thơm em nè"

"Chạ, ba ba bai bai"

"Ôi cha, gia đình họ hạnh phúc chưa kìa"

"Ưm, thật là ước ao quá à, t chỉ cần một nụ hôn tạm biệt của chồng mình vào buổi sáng thôi là quá đủ rồi, nhưng mà chắc gì ai đã lấy t đâu, hầy"

"Nghĩ gì vậy hả?

Bây còn chưa thi đại học đâu đó"

Hai nữ sinh phá lên cười khi thủ thỉ với nhau về cảnh tượng một gia đình hạnh phúc vào một buổi sáng đẹp trời, họ cho rằng đây mới là mở mắt đúng cách, một gia đình đồng giới và một đứa con đáng yêu, họ thích chúng, vibe quý ông mặc vest và anh bán hoa xinh xắn, nên duyên kết trái và có một đứa con nhỏ........oh shit, cái thể loại này đúng là những gì mà tụi con gái cần

Anh chỉ cười thầm nhìn hai cô gái cứ thì thầm rồi vui vẻ nói chuyện với nhau, tuổi trẻ đẹp thật chứ, trông họ vẫn còn thoải mái và năng lượng hơn lứa tuổi của anh, chẳng phải lo nghĩ nhiều, chỉ cần học tập và vui chơi cùng bạn bè cũng làm cho tâm thái thoáng đãng hơn rất nhiều

"Ba"

"Hửm?

Em sao thế"

"Hâu ây, minh hinh ngan"

"Hừm, nói nhiều chuyện vậy sao, vậy em phải ngoan như ba lớn dặn nghe chưa?

Ngồi đây chơi nhé ba phải làm việc, xíu nữa anh Minhyung tới thì đón anh nghe chưa"

"Chạ"

"Aigoo, con tôi nó ngoan ghê, ba yêu con"

"Chạ, chu chu ba"

Em nhỏ ngồi trên ghế sofa đơn ngả nâu, tựa lưng thoải mái rồi nhấm nháp từng quả dâu tây đựng trong hộp nhựa bên cạnh chân, tay còn lại vung vẩy xung quanh chỉ chỏ tự chơi một mình.

Từ trên góc nhà rơi xuống một con thạch sùng, tiếng bẹp dưới đất thu hút sự chú ý của cậu bé, nhìn con bò sát đang lảo đảo choáng váng, em thích thú lật người để trượt xuống dưới đất

Khi chân vừa chạm đất, nhỏ lại đứng một hồi ngẫm nghĩ gì đó rồi gật đầu, từng bước lạch bạch ngả nghiêng đến chỗ con thạch sùng.

Một sinh vật nhỏ bé vừa rơi từ trên cao xuống đang tờ mờ thấy bóng dáng to bự tiến gần đến phía mình một cách từ từ, quả đầu buộc hai chỏm rồi kẹp vào có hình bông hoa trắng nhỏ điểm bộ tóc, trông chúng lên xuống thật ngộ nghĩnh làm sao

Em ngồi xổm xuống, tròn mắt nhìn con vật màu vàng đang cử động khó khăn, cũng chẳng nhàn rỗi mà cắn quả dâu tây trên tay như thưởng thức màn trình diễn lộn nhào thất bại của người bạn bé xíu này

*keleng

"Chà, quán đẹp ghê này............oh, chào nhóc~"

Một gã nào đó với bộ đồ khá nhã nhặn, khoác bên ngoài một chiếc măng-tô đen dài khiến chiều cao như được gian lận lên một chút.

Cậu nhóc giật mình, nhổm người đứng thẳng rồi ngước đầu lên nhìn người đàn ông trên kia, nhìn từ góc độ này, có vẻ em sẽ thấy hoảng sợ đúng hơn là tò mò, mặc dù cười cười nhưng gã đó vẫn có nét gì đấy ma mị tối tăm, lại còn đang đứng ngược sáng mặt gã còn đáng sợ hơn nữa

Sợ rồi, em nhỏ đứng như trời trồng, tay cầm quả dâu liền thả tự do, mặc cho món ăn yêu thích rơi bộp xuống đất, em hoàn toàn tập trung vào người đàn ông trước mặt

"Bé ơi?

Chào con nè?"

"H-hông, hông thíc"

"Hả?"

"Hông thíc hức hức........hông thíc"

"Uầy chú xin lỗi, đừng khóc đừng-........."

"Oa.........ba ba..........ba ba hu hu........minh hinh ơi "

Em nhỏ mếu máo khi gã đáng sợ này đang vươn tay chạm vào em, đầu lắc lia lịa, hoảng loạn nhìn người đàn ông rồi bắt đầu bản tình ca trẻ thơ

Ba Wangho thấy tiếng con khóc liền giật mình, hoảng hốt tắt máy pha cà phê vẫn không quên rửa tay rồi mới chạy ra ngoài.

Ba em lao ra như tên phóng, vội bế em lên vỗ về, chùi chùi nước mắt cho em rồi hỏi han, nhưng anh vẫn hoàn toàn chưa để ý đến người đàn ông

"Ba nè con, Sungwon à con sao thế?"

"On chợ huhu.........ba ba"

"Gia đình là trên hết he, Wangho"

"Vâng, thật sự xin lỗi anh-..........ơ?"

"Bonjour~ Je suis de retour!!!"

Chào buổi sáng, tôi trở lại rồi đây

Haneul dang tay ôm anh bạn nhỏ cùng đứa bé, nhấc bổng lên quay vòng vòng rồi hạ bạn xuống đất, vui vẻ cười lớn cùng tiếng khóc của em nhỏ.

Chân chạm đất rồi nhưng Wangho vẫn còn ngơ ngác, anh chưa load kịp, mạng đang tắc giữa phố ngoài kia chưa có về

Tiếng khóc âm ỉ kéo anh về thực tại, vâng, đứa nhỏ sợ điên, chấn thương tâm lý lúc đầu còn chưa hết nay bồi thêm quả vòng vòng trên không trung đúng là hủy diệt, nó nắm chặt lấy cổ áo ba nhỏ, dụi đầu vào vai miệng em vẫn lẩm bẩm con sợ một cách méo mó không thành chữ

"Ba đây rồi, không sợ nữa nha.

Sao con lại sợ vậy?

Đây là Haneul, ba xa xôi của con đó, con nghe ba hông?"

"Hông, chợ, ụp pa minh hinh huhu....."_

"Sao nhỏ sợ tui vậy?"

"Hừm.........Haneul, cởi áo ra"

"Zề?

Biến thái vậy?"

"Cởi áo khoác ra bây khùng quá"

"Chi?"

"Nghe đi cái thằng lì lợm này?!"

Nghe theo bạn, anh liền cởi áo khoác ngoài ra.

Wangho vỗ mông em, báo hiệu rằng quay đây má coi cái bản mặt, lúc đầu vẫn còn ương ngạnh lắc đầu, dần dần lại bị mùi hương dâu tây trên tay ba dẫn dụ em liền từ từ ngẩng mặt lên.

Cái mặt nhem nhuốc nước mắt nước mũi, khuôn mặt trắng bóc ban nãy ngả hồng đỏ, mắt em ngập nước, hàng lông mi vẫn đọng vài giọt nước mắt khiến em trông dễ thương vl.

Nhỏ dụi mắt, mũi vẫn sụt sịt nhìn quả dâu tây cười cười

"Hâu.....ây, minh hinh......"

"Nè, không khóc nữa nha, tui khóc theo đó nha"

"Hư......hư hông thíc, i a"

"Đuổi bây đấy haha, ấn tượng đầu không tốt lắm nhỉ?"

"Chờ đấy,.......bé ơi, chú có nhiều dâu tây lắm này, đi với chú đi?

Chú mua cho em nhé?"

"Hông, hông hông"

"...........dỗi nha, sao sợ tui thế?"

*keleng

"Em bảo bạn rồi mà, nói có biết nghe đâu?

Nói rát cả cổ là không ngâm chung áo trắng với-........ui da, tượng hả đứng đây chắn đường người ta vậy?"

"Min he, min he"

Minseok mải nói chuyện với chồng không để ý liền va vào người trước mặt.

Vì đang cáu sẵn, em bực bội thẳng lời trách luôn, không có tâm trạng xin lỗi một bức tường cao hơn mình quá nửa cái đầu đứng chắn nơi người khác đi lại cả.

Minhyung đi sau đang ủ rũ nghe chửi bỗng nhích sang hóng hớt, hết chửi mình rồi mà, phải xem đứa nào bị dính chứ

"Vẫn đanh đá quá he, Ryu mi nhon"

"Ơ........anh Haneul!?

Aaaa, anh về rồi nè"

Tay bắt mặt mừng, hai anh em ôm nhau rồi nhảy cẫng lên cười khùng, trông họ như đôi bạn chỉ mấy tiếng không gặp nhớ nhau tựa thập kỉ

"Anh"

"Ừ Minhyung, lớn phỏng rồi"

"Mấy năm không về chắc mẹ buồn lắm.

Anh em mình phải chầu một bữa chứ nhờ"

"Tối luôn này, anh m bao"

"Thế lại chẳng có gì bằng..........Ô, em trai iu dấu cụa anh nè"

"Minh hinh?!"

"Ngoan xinh yêu của anh đâu rồi?"

"Ây òi~"

"Nhóc nay đi chơi với má hỏ?

Đúng ròi, ở mãi với ông già kia phải chán chết chứ, anh vừa chế cho won đồ chơi cơ, xịn lắm, tý về chơi nhá"

"Chạ, ba ba hông thíc"

"Kệ ông già đấy, xin ba là được, cần gì ba ba"

"Hâu ây minh hinh, a"

"Bé ăn đi, anh ăn no rồi.

Mặt mũi lem luốc thế?

Bé khóc à?

Ai bắt nạt bé nào?

Anh xử cho bé nè"

Thằng bé thấy anh nó liền rạng rỡ, qua tay anh nó liền, hai đứa thân nhau như đôi tri kỉ, gặp nhau rồi thật khó lìa xa.

Nghe hỏi ai nạt mình, em như vớ được cọng rơm vàng, ghé ghé vào người anh như núp đi rồi chỉ thẳng vào Haneul mà nói

"Chợ, ba thíc, won hông thíc, hâu ây ba cha du"

"Ò ò vậy là won hông thích mà ba cứ thích hả?

Chú ơi dịch con đoạn cuối với"

"Ý là chú kêu Haneul bế em, nhưng em không thích thì thành chú thích, còn cái cuối chắc là do Haneul dụ nhỏ đi chơi bằng offer dâu tây nên mách"

"Ồ, vậy cha du là lừa hỏ?

Được áy, nghe trìu tượng ấy"

"Sao bé thích Min bự quá vậy?

Cho anh xin tip coi"

"Không biết nữa, từ lúc biết lẫy là Minhyung rồi.

Dù có so với ai thì chỉ có Minhyung thôi, nhưng đứng giữa ba lớn và Minhyung thì Minhyung ra rìa à"

"Vẫn thua anh Sanghyeok à?

Gà"

"Gà trống chuồng gặp gà mọc lông tơ, giữa em và anh thì em đang là người chiếm trọn trái tim đó"

"Chúuuuuu, sao máy pha bắn tùm lum ra sàn nè chú"

"Ơ, ôi thôi chết rồi quên không gạt chốt, chú nhớ là chú tắt rồi mà"

Chỉ còn lại Min bự và Haneul đứng đó nhìn nhau, còn em nhỏ vẫn có gì đấy sợ sệt người ba xa lắc xa lơ nào kia.

Em nhìn chằm chằm, dù hơi lưỡng lự, nhưng em vẫn dơ tay lên vẫy vẫy

"H-hin ào?"

"Chà, chấp nhận rồi hả, tin vui đó Haneul hyung"

"Á rế?

Vui vẻ gì chời"

"Nhỏ đang chào anh đó, nè Sungwon, chú này nhiều dâu tây lắm, đi chơi với chú chú mua cho một thùng"

"Chạ?"

"Một thùng là nhiều quả dâu tây lắm luôn đấy, mà nó to vậy nè, ăn cả ngày một quả cũng chả hết"

"Lừa trẻ con cái kiểu gì vậy?"

"Chậc, tip đấy...........chịu hông?

Anh phải cắt hoa đằng kia kìa, ba với Min he bận rồi, đi với chú này nhá?

Chú đưa em đi thủy cung?

Đúng không chú?"

"Ơ-ờ đúng đó, chú đưa em đi thủy cung, xong mua dâu tây, chịu hông nè?"

"Cá, hâu ây"

"Đúng rồi, có cá, vậy mình đi nhé?"

"Chạ"

Trẻ con luôn dễ dụ bằng những thứ mà chúng thích, đây chính là phương pháp mà Lee Minhyung sử dụng nhiều lần dù bị chú cấm nhưng lâu lâu vẫn phải xài đến cách này.

Tuy hơi có gì đấy dối lừa trong vụ quả dâu, nhưng vụ còn lại Haneul làm ngon ơ, thậm chí anh còn thoải mái đưa hẳn nhỏ đi công viên giải trí để bồi đắp tình cảm cho chắc ăn

"Bé ơi, ngồi ngoan nhé, xe chú không có ghế nâng, bé ngồi đây có được hông?"

"Chạ"

"Cười cái chú xem nào"

"Hì"

*tách

"Xinh ghê, này t để ngắm kkkkkk"

"Vậy bé chào anh chưa?"

"Hồi ạ, minh hinh bai bai"

"Thế nay bé ăn gì?"

"Hâu ây, ba ba hâu ây"

"Ò ra vậy, thế bé thích hai ba bé hông?"

"Thíc"

"Thích chú hông?"

".............hông"

"Ơ, kì thế, thế lên xe người ta làm gì?"

"Hâu ây, cá"

"À, đi chơi nên thích hả?"

"Chạ, hi chơi"

"Thế chú méc ba ba bé nhé?"

"Hông chợ, ba ba cho won hi chơi"

"Cho hồi nào, chỉ có ba nhỏ cho bé đi thôi"

"..........."

'Nó sợ rồi, không trêu nữa'

Em nhỏ ngồi im bặt chẳng nói gì, được một lúc thì gật gù buồn ngủ.

Thằng bé ngáp trông dễ thương lắm, nhân lúc đèn đỏ Haneul tranh thủ chụp lại, trông cái mỏ nhỏ nhỏ của vịt con nhà Lee cứ mấp máy rồi chu lên bất ngờ, lúc nhỏ nói trông còn hay hơn cơ

Hai chú cháu cuối cùng cũng đến thủy cung.

Bế cháu trên tay, Haneul cười thầm trong lòng, nãy mãi mới bế được nhỏ, giờ ẵm trên tay cảm giác sung sướng làm sao, ngắm với cự ly gần thế này tim anh sắp thót ra ngoài.

Dễ thương quá, Haneul chết mất thôi

Thằng bé ngước lên nhìn quang cảnh đàn cá bơi lượn dưới ánh đèn, mi mắt nhỏ cong và dài, trông xinh lắm, chớp chớp rồi hào hứng nhún nhảy chỉ vào con cá

"Cá?!"

"Em thích hông?

Tẹo ra kia chú mua cho em một con về nuôi nhé?"

"Hông, miu miu ăng cá"

"Chà, khó nhỉ.......thế tý mình đi sở thú nhá, mình cho hươu cao cổ ăn, được hông?"

"Chạ"

"Chú thích mua cá cho em lắm, nhưng mà ba em lại nuôi mèo rồi.........mà mèo không ăn được cá đâu"

"Hớ!?

Miu miu ăng cá"

"Cá nuôi trong bể sao mèo ăn được"

"Hông, hông thíc, miu miu ăng cá mất"

"Hay chú mua rùa cho con nhá, cứng lắm, miu miu chả ăn được đâu, rùa còn biết ăn dâu tây đó"

"Chạ, ùa, hâu ây"

Haneul nhất quyết phải mua con gì đó cho Sungwon, có vẻ nhà từng nuôi cá rồi bị mèo ăn mất nên thằng bé phản đối kịch liệt, nhưng nhỏ vẫn muốn nuôi cá.

Đề xuất của chú là một con gì đó biết ăn dâu tây, em liền đồng ý, nhỏ không còn quan tâm mấy con mèo có ăn được không nhưng có cụm từ "dâu tây" là nhỏ sáng mắt liền, nhún nhảy nhìn chú cười rạng rỡ.

Anh tan chảy rồi, giọng cười con nhỏ nghe nó ngọt ngào ghê, yêu trẻ con quá cũng có phần khổ sở, nhưng nó đã, anh thích điều này

"Bé đứng đây cho chú, đứng yên nha.

Tạo dáng đi con, hai ngón nè, dấu hiệu hòa bình"

"Em cười lên nè, 1 2 3"

"Hì"

"Chòi oi xinh quá à"

"..........."

"Con sao thế?"

".....ưm.....hông biếc"

"...........À, Haneul, ha ne ul nha"

"Un, ne un"

"No way, say the words after me, Ha-ne-ul.

Haneul.

Đó Haneul"

"Ha un, ne ne"

"...........Haneul!!!"

"Ne u"

"Thôi được rồi, càng dạy bạn càng chế, bạn giống ba bự của bạn thật"

Thấy nhỏ tự nhiên im ắng tròn mắt nhìn anh, phải một lúc sau anh mới biết nhỏ này muốn biết tên anh.

Cũng ra gì đấy chứ, muốn bắt chuyện làm quen thì phải hỏi tên người ta trước, thông minh, chắc ba lớn dạy đây.

Anh phải cảm thán cách giáo dục của nhà Lee, quy củ và chặt chẽ, đi phải thưa, về phải chào, ghét là từ chối, thích thì theo, lạ phải hỏi tên, về phải nhớ mặt, chắc lớn chút nữa dạy kể chuyện cười luôn chứ đùa

Dạo chơi một vòng thủy cung, hai chú cháu lại đò nhau sang sở thú.

Bé được chú mua cho con rùa thích lắm, ngắm nghía mãi đến tận lúc nhận chuối để cho thú ăn.

Haneul mê mệt em nhỏ, đi ngắm thú chỉ chọn chỗ nào cho thú ăn để đứa nhỏ lại xòe bàn tay nhỏ xíu cầm nắm khó khăn đưa tới cho con thú ăn, nhỡ có liếm qua tay hoặc chạm vào em liền rụt tay rồi nhún nhảy cười cười.

Oidoioi, nhỏ đáng yêu điên

"Ne un"

"Dạ ngài"

"Won zống ùa, thíc........hâu ây"

"Đúng rồi, bé giỏi ghê.......sao....cứ...sai sai"

"Ne un"

"Hở?"

"Hâu ây.......cho won hới ùa"

"Tôi nhớ, tẹo tôi mua cho ông tướng ạ.

Đúng là tinh hoa hội tụ, hai ông bố có gì thằng con hưởng cả"

'Má, tính lủi nhưng nhỏ nhớ dai ghê, giờ biết mua đâu quả dâu ăn một ngày không hết????'

•••

"Chà, giờ khá muộn rồi đây.

Dọn cơm ra thôi"

*tít tít tít

"Vừa mới nhắc thôi mà"

"Anh về rồi, có ai về chưa?"

"Hyeokie, em ở nhà"

"Vậy......chào em"

"Vâng, mừng anh về nhà"

Sau một màn ân ái nhẹ nhàng trước thềm nhà, Sanghyeok mới ngó nghiêng phía sau vợ mình, không thấy?

Ngó sang phía góc nhà?

Không thấy nốt.

Anh bắt đầu thắc mắc

"Poby đâu mình?"

"À, nhỏ ngủ rồi"

"Hở?

Ngủ gì giờ này?"

"Ngủ cùng Haneul ở kia kìa"

"........Haneul?"

"Vâng, mới về sáng nay.

Hai chú cháu dắt nhau đi chơi về là ôm nhau ngủ.

Trông hai đứa buồn cười lắm, mua cho con rùa nhỏ vui về nhỏ khoe nửa buổi"

"Vậy sao, chắc là đi chơi vui lắm.

Haneul thì được, Minhyung thì từ chối đi"

"Hửm?

Sao anh lại phân biệt đối xử thế?"

"Em biết đấy, đi chơi với thằng nhóc đó phải có một bộ não hoạt động công suất cao và một thân thể có thể chống chịu tốt.

Không đủ tiêu chí chắc chắn về nhẹ thì lả người, nặng thì ngất thẳng ra giường"

"Wao, ắt hẳn tuổi thơ chơi cùng Minhyung của anh cũng phải ngả giường mấy lần ấy nhỉ?"

"Chắc chắn rồi?!

Ngày ấy anh sợ nhất trên đời là vừa mở mắt ra đã thấy nó rủ đi chơi đấy"

"Còn có vụ đó nữa hả?

Haha, mắc cười ghê á, kể ra anh cũng dễ thương thật đấy nhỉ?"

"..........."

"Sao thế?

Trong người có gì biến động à?"

"Không, tại anh thấy vợ mình đẹp quá à, muốn ngắm một chút thôi..........anh ôm mình nhiều chút nhé?"

"Ừm, cái đó còn phải hỏi nữa à?"

"Vì anh yêu em anh mới lịch sự xin phép đó"

"Vậy lần trước hôn là bất lịch sự à?"

"Cái đó không tính"

"Haha....."

"Hahhhhh.......về rồi đâu có quan tâm đến tôi, đừng yêu nhau nữa, tôi không muốn ăn tối kiểu này đâu.

Sanghyeok à, anh đi tắm đi, chờ anh em đói lả rồi đây"

Haneul thức dậy vì tiếng rì rầm to nhỏ của cả hai, anh thở dài, vỗ vỗ bờ mông mặc bỉm của em nhỏ đang nằm sấp trên người anh ngủ ngon lành, đảo mắt phàn nàn với đề bài hãy tính công suất của một chiếc bóng đèn định mức 220V ở ghế sofa.

Anh ngóc đầu dậy, nói được một câu rồi lại nằm xuống, suy tư gì đó rồi buột miệng nói ra

"Chà, nếu bây bán tui đứa bé này tui sẽ trả cái giá cao nhất để có được nhỏ"

"????"

"Haneul, sang bên đó có dùng chất cấm không?"

"Ơ anh?

Em xin lỗi, suy nghĩ ấy mà, suy nghĩ...........ơ thật, chất cấm em chưa thấy bao giờ"

"Đến chơi thì đến, đừng mang con anh đi đâu, kiện m đấy"

"Dạ, sai lầm nhất thời, quên đi anh, bây cũng quên đi nhá"

•••

Thi sml

Anh bầu trời ơi, iem nhớ anh quá à😭😭
 
Back
Top Bottom