Ngôn Tình Lão Công Của Ta Là Cổ Nhân

Lão Công Của Ta Là Cổ Nhân
Chương 260


Tuy rằng Đỗ Khanh đang cúi đầu ăn cơm, nhưng vẫn là có thể cảm nhận được không khí trong phòng càng ngày càng nóng, ma nguyên nhân tất nhiên là do ánh mắt không thèm che đậy của Tống Gia Thành.

Đỗ Khanh làm một bác sĩ sản khoa 27 tuổi, tuy rằng bản thân chưa trải qua, nhưng cô vô cùng rõ chuyện nam nữ một cách không thể rõ ràng hơn.

Lại nói tiếp, lúc trước cô trêu chọc Tống Gia Thành vô số lần không có kết quả, làm cô hoài nghi mị lực của bản thân.

Lúc trước Đỗ Khanh vẫn luôn tưởng do mị lực của bản thân không đủ, cho nên Tống Gia Thành mới có thể giữ vững điểm mấu chốt của bản thân trước mặt cô.

Đàn ông hiện đại, phần lớn đều là nói yêu đương thì đều nghĩ cách đưa bạn gái lên giường, có vài tên đàn ông cực phẩm còn bởi vì bạn gái không muốn thuận theo mà cảm thấy tức giận, người như Tống Gia Thành làm Đỗ Khanh cảm thấy tức giận cũng coi như là một đóa kỳ ba.

Tới tận bây giờ, dưới tầm mắt nóng bỏng của Tống Gia Thành, Đỗ Khanh mới phát hiện bản thân rất hấp dẫn đối với hắn.

Khi Đỗ Khanh miên man suy nghĩ, Tống Gia Thành đã bóc xong một con tôm, chấm sốt, đưa tới bên miệng cô.

Ở hiện đại Tống Gia Thành sẽ không làm những chuyện này, bởi vì bọn họ thường ăn cơm cùng Cam Mạn Mai bọn họ, hắn lo lắng nếu làm mấy chuyện ‘ tuỳ tiện ’ này trước mặt trưởng bối sẽ làm trưởng bối cảm thấy không vui, cho nên lúc này Đỗ Khanh nhìn con tôm bóc vỏ trước mặt, sửng sốt một hồi lâu mới phản ứng lại.

Đỗ Khanh há mồm ăn tôm trong tay Tống Gia Thành, nhận mệnh ở trong lòng thầm than một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-260-ket-thuc.html.]

Thôi, không nghĩ mấy cái đó lung tung rối loạn kia nữa, nhanh lấp đầy bụng mới là chính sự, không biết Tống Gia Thành làm một xử nam hai mươi mấy năm, chút nữa còn biết hai chữ khắc chế viết như thế nào không.

Tưởng tượng đến chuyện sắp phát sinh, Đỗ Khanh làm một bác sĩ sản khoa, khi Tống Gia Thành duỗi tay muốn cầm bầu rượu, cô không nhịn được lên tiếng ngăn trở hắn.

Bởi vì hai người đã không còn nhỏ, hơn nữa thành thân thì đã là vợ chồng danh chính ngôn thuận, cho nên Đỗ Khanh bọn họ căn bản không định tránh thai, hai người đều ôm thái độ thuận theo tự nhiên với chuyện sinh con.

Dưới tiền đề như vậy, mỗi một quan hệ đều có khả năng có thai, đàn ông uống rượu thì chất lượng ‘tiểu nòng nọc’ không tốt lắm.

Đỗ Khanh lo lắng vạn nhất đêm nay đã trúng thưởng, bọn họ phải có trách nhiệm với đứa con tương lai một chút, nếu có thể không uống rượu thì không cần uống.

Kỳ thật, nếu bọn họ muốn có con, ít nhất phải bắt đầu chuẩn bị từ ba tháng đến nửa năm trước, Tống Gia Thành phải kiêng rượu, tập thể dục, Đỗ Khanh phải bổ sung các nguyên tố vi lượng cùng axit folic đang thiếu, bất quá trước đó bọn họ không nhớ tới chuyện này, chỉ có thể chờ lần sau về hiện đại lại chuẩn bị.

Hi bị Tống Gia Thành nhẹ nhàng đặt lên trên giường, Đỗ Khanh sờ sờ chăn đệm trên giường, có chút thất thần—— ván gỗ cứng như vậy, cái eo già của mình hôm nay phải chịu tội ròi.

Tống Gia Thành thấy cô xuất thần, trong lòng vô cùng bất mãn, động tác trên tay, trên miệng cũng ra sức thêm vài phần.

Đỗ Khanh chỉ cảm thấy cơ thể như bị châm một mồi lửa, lửa cháy to thì cô cũng không thể nghĩ được những chuyện khác, cả mắt, cả đầu đều chỉ có một người là Tống Gia Thành trước mặt.

Anan

Tấm màn buông xuống, ngăn cách bên trong giường gỗ thành một thế giới độc lập, trong thế giới này chỉ còn lại một đôi tình nhân là Đỗ Khanh và Tống Gia Thành…… từ từ tan vào đối phương.
 
Lão Công Của Ta Là Cổ Nhân
Chương 261


Đêm động phòng hoa chúc, Đỗ Khanh cùng Tống Gia Thành đều có chút quá kích động, hai người lăn lộn hơi muộn, vừa nhắm mắt liền trực tiếp ngủ đến trưa ngày hôm sau.

Khi Tống Gia Thành tỉnh dậy, còn thầm nghĩ: Đã trễ thế này, sao bọn Tống Hải còn chưa tới hầu hạ?

Còn có Vân nhi, sau khi bọn họ thành thân, Đỗ Khanh trở thành thiếu phu nhân của Quốc công phủ, bên người không có người hầu hạ cũng không được, cho nên Tần thị để Vân nhi và đại nha hoàn yêu thích của mình tới Nghênh Phong viện hầu hạ, về sau hai nha hoàn này sẽ hầu hạ Đỗ Khanh.

Bất quá loại trạng thái này cũng chỉ giằng co trong một lát, Tống Gia Thành mở to mắt nhìn bài trí quen thuộc trong phòng, có chút ảo não vỗ vỗ đầu mình.

Đêm qua hơi quá mức, hắn ngủ rất sâu, nhất thời sơ sót, đêm tân hôn lại xuyên qua.

Dựa theo quy củ, sáng hôm nay hắn phải cùng tiểu Hạ tới chủ viện kính trà, cũng may xuyên qua nên có thể kéo dài một ngày, tối hôm nay bọn họ xuyên về cổ đại vẫn kịp kính trà buổi sáng, không đến mức làm Quốc công phủ trở thành trò cười của mọi người.

Cam Mạn Mai bọn họ cho rằng con gái và tiểu Ngôn về cổ đại thành thân, sẽ phải ở cổ đại một đoạn thời gian, cho nên thừa dịp này, hai vợ chồng già được nghỉ đông, đã đăng ký tour du lịch.

Cho nên hôm nay, sau khi Đỗ Khanh ‘ mệt nhọc ’, chẳng những thoải mái dễ chịu ngủ tới giữa trưa, tỉnh lại còn ăn được cơm trưa Tống Gia Thành tự mình chuẩn bị.

Cam Mạn Mai làm một người phụ nữ truyền thống, cẩn thận, trước khi ra khỏi nhà, đã xử lý tất cả nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh, cho nên Tống Gia Thành bất đắc dĩ phải đi siêu thị một chuyến, mua đủ nguyên liệu nấu ăn cho bữa trưa và bữa tối.

Đỗ Khanh tuyệt đối là một người phụ nữ của công việc, khi ở hiện đại, phần lớn thời gian cô đều ở bệnh viện, nhưng Tống Gia Thành nhất thời chưa tìm được nghề nghiệp bản thân cảm thấy hứng thú để phát triển, chỉ tham gia một hiệp hội thi họa của thành phố Vân, bình thường hắn trừ bỏ ra cửa tham gia một vài buổi tụ họp của hiệp hội, phần lớn thời gian khác đều ngốc trong nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-261-ket-thuc-2.html.]

Từ khi Đỗ Khanh quy định thời gian chơi game, Tống Gia Thành cũng ít chơi game, vì giếc thời gian, hắn cũng đi theo Cam Mạn Mai mua đồ ăn nấu cơm, chăm sóc hoa cỏ, hiện giờ trù nghệ của hắn kém đầu bếp, nhưng tùy tiện làm mấy món cơm nhà, đối với hắn cũng là một chuyện đơn giản.

Hôn lễ cũng rất ảnh hưởng tới Đỗ Khanh, cô cũng không rõ có phải nguyên nhân do đêm qua hai người đã tiến thêm một bước hay không, cả ngày cô nhìn Tống Gia Thành, cô đều cảm thấy hắn vô cùng thuận mắt một cách không nói nên lời.

Bất quá loại cảm giác này sau bữa cơm trưa, cơm chiều đã hoàn toàn biến mất, do Tống Gia Thành lại lôi cô đi vận đồng vài lần.

Đỗ Khanh xoa cái eo nhức mỏi của mình, hung tợn trừng mắt nhìn cửa toilet, hận không thể kéo người đang tăm rửa bên trong ra, hung hăng mắng mấy câu cầm thú.

Nhưng mà đối với Tống Gia Thành, đêm qua và hôm nay, chính là thời gian hạnh phúc nhất trong hai mươi mấy năm cuộc đời, phương diện kia được thỏa mãn, đàn ông thập phần dễ nói chuyện, lúc này đừng nói Đỗ Khanh mắng hắn là cầm thú, dù cô muốn đánh hắn cho hết giận, hắn cũng sẽ không chút do dự giơ mặt mình qua cho cô xả giận.

Sau khi thành thân cùng Tống Gia Thành, cuộc sống của Đỗ Khanh không có quá nhiều thay đổi, sự thay đổi duy nhất chính là khi cô ở cổ đại phải đi theo Tần thị học tập xem sổ sách quản gia.

Cam Mạn Mai cùng Đỗ Hùng Hoa làm cha mẹ Đỗ Khanh, có chung suy nghĩ với Tần thị, muốn ôm cháu ngoại, cho nên vừa tổ chức hôn lễ ở cổ đại không bao lâu, bọn họ liền thúc giục hai người đi lãnh giấy kết hôn.

Dựa theo ý của Cam Mạn Mai bọn họ, nếu người thân của tiểu Ngôn thân nhân ở cổ đại không thể tới, chỉ cần tổ chức một bữa tiệc nhỏ ở hiện đại. Bọn họ cũng không cần tốn nhiều thời giờ đi giải thích với bạn bè thân thích —— vì sao không có ai bên nhà trai tham gia hôn lễ.

Anan

Còn chuyện Đỗ Khanh muốn tổ chức hôn lễ ở nhà thờ, thì vào tuần trăng mật bọn họ có thể tổ chức một buổi lễ nho nhỏ ở một nơi có phong cảnh đẹp.

Trước kia Đỗ Khanh đã nghe rất nhiều bạn học hay bằng hữu than thở chuyện tổ chức hôn lễ vô cùng vất vả, là chuyện lấy lòng người khác, chờ đến phiên cô, cô mới phát hiện tất cả phiền não dó chỉ cần một người chồng săn sóc là có thể hóa giải toàn bộ.
 
Lão Công Của Ta Là Cổ Nhân
Chương 262


Tất cả công việc chuẩn bị vụn vặt đều được Tống Gia Thành tiếp nhận, toàn bộ quá trình Đỗ Khanh chỉ cần làm hai việc, một là trang điểm thật xinh đẹp cùng hắn đi đăng ký kết hôn, hai là đi chụp ảnh cưới.

Làm xong hai việc này, phần lớn thời gian của Đỗ Khanh vẫn như cũ vẫn ở bệnh viện như cũ, sau đó rất nhanh đã tới ngày tổ chức tiệc cưới.

Trải qua hôn lễ vô cùng náo nhiệt kiểu Trung Quốc ở cổ đại, Đỗ Khanh đối với bữa tiệc này thập phần bình tĩnh, toàn bộ quá trình đều làm theo lời người chủ hôn, chỉ khi cô kính trà cho Đỗ Hùng Hoa và Cam Mạn Mai mơi hơi hồng hồng hốc mắt.

Bữa tiệc lần này không làm cô kích động như hôn lễ ở cổ đại, cũng không phải do tình cảm của Đỗ Khanh dành cho cha mẹ không đủ sâu đậm, mà vì bọn họ ở ngay phía đối diện, chỉ cần bọn họ ở hiện đại, mỗi ngày đều sẽ gặp mặt, cô muốn đa sầu đa cảm cũng không nổi.

Đối với Đỗ Khanh, bữa tiệc ngày hôm nay, chính là thông báo sự tồn tịa của Tống Gia Thành với bạn bè thân thích của cô, chứng kiến kết quả tình yêu của bọn họ.

Tiệc cưới của Đỗ Khanh là bữa tiệc long trọng nhất trong họ hàng Nhà họ Đỗ, tổ chức ở khách sạn năm sao, chọn phòng bao tốt nhất, công ty tổ chức sự kiện tốt nhất, kết quả cuối cùng cũng vô cùng tốt, Đỗ Lan hóa thân thành nhiếp ảnh gia nghiệp dư, một bữa tiệc, cô gửi mười mấy video vào trong nhóm chat gia đình, ngao ngao kêu đây cũng là hôn lễ trong mơ của cô.

Hôn lễ kết thúc, Đỗ Khanh tải tất cả video về, định mang về cổ đại cho cha mẹ Tống Gia Thành nhìn một cái, để bọn họ biết hôn lễ hiện đại trông ra sao.

Câu nói kia nói như thế nào tới, nở hoa kết quả, kết tinh tình yêu của Đỗ Khanh và Tống Gia Thành tới sớm hơn sự đoán của bọn họ.

Kỳ thật hôm động phòng, Đỗ Khanh đã lo lắng mình sẽ bất ngờ mang thai, cũng may kết quả không trùng hợp như vậy, đứa trẻ đến sau khi cô đã bổ sung đủ cái chất và vitamin.

Đỗ Khanh làm một bác sĩ, sau khi kết hôn với Tống Gia Thành thì thập phần cẩn thận, cho nên ‘bà dì’ của cô đến muộn hai ngày thì cô cũng đoán ra phần nào đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-262-phien-ngoai.html.]

Bình thường Đỗ Khanh vẫn luôn cẩn thận bảo dưỡng thân thể, cho nên hành kinh của cô vô cùng có quy luật, chưa bao giờ chậm quá hai ngày.

Bởi vì Đỗ Khanh có bệnh viện sản riêng, cho nên cô cũng không phí sức mua que thử thai, trong lòng có suy đoán, cô cũng không có lộ ra, ngày hôm sau đi tới bệnh viện liền trực tiếp đi kiểm tra.

Lúc này Đỗ Khanh và Tống Gia Thành đã kết hôn được nửa năm, khi bác sĩ kiểm tra cho cô cười chúc mừng, cô nằm trên giường bệnh, trong lòng có loại cảm giác trần ai lạc định, yên ổn.

Anan

Cầm tờ giấy kết quả mỏng manh kia, trong chốc lát Đỗ Khanh nghĩ tới buổi chiều khi Tống Gia Thành tới đón cô tan tầm, cô nên báo tin tốt này với hắn như thế nào đây, trong chốc lát lại nghĩ phải chuyển kết quả kiểm tra thành chữ phồn thể, như vậy cũng dễ cho Tần thị bọn họ xem, làm cho bọn họ biết đời sau của Tống gia mà bọn họ chờ đợi đã tới.

Trong đầu Đỗ Khanh lung tung nghĩ đủ loại sự tình, chờ cô ngồi xuống sô pha trong phòng viện trưởng, trong lúc lơ đãng cúi đầu nhìn bụng nhỏ của mình, cô mới hậu tri hậu giác phản ứng lại,cô sắp thành mẹ rồi, lúc này trong t* c*ng của cô, đang nuôi dưỡng một sinh mệnh.

Chuyện này làm Đỗ Khanh không thể tập trung tinh lực cả ngày nay, cô vẫn luôn rối rắm xem có nên gọi điện thông báo trước cho Tống Gia Thành và cha mẹ hay không, hay đợi gặp mặt trực tiếp thông báo cho bọn họ kinh hỉ này.

Cũng may hôm nay bệnh viện không có giải phẫu hay chuyện gì khẩn cấp, cho nên không cần cô lo lắng.

Hôm nay Tống Gia Thành lái xe tới đón bà xã tan tầm, phát hiện cô không có gì hơi lạ, vừa lên xe liền tựa lưng lên ghế nhắm mắt dưỡng thần, hắn vốn định muốn quan tâm vài câu, nhưng thấy vẻ mặt cô mỏi mệt, xác định cô không có chỗ nào không khoẻ, cũng chỉ nghĩ do công việc ở bệnh viện quá mệt mỏi.

Về đến nhà Tống Gia Thành vừa dừng xe, nhẹ giọng đánh thức Đỗ Khanh đang ngủ, thấy cô khôi phục tinh thần, nói chuyện phiếm với cô: “Hôm nay trong nhà nấu canh gà đen, mẹ đi chợ mua gà, anh đã hầm hai giờ đồng hồ liền, đợi chút nữa em uống nhiều một chút, tốt cho sức khỏe.”

Vừa nghe Tống Gia Thành nhắc tới canh gà, trong đầu Đỗ Khanh liền tự động hiện ra bát canh gà đầy dầu mỡ, lập tức buồn nôn đến ngừng thở, cô vội che miệng lại, một tay ra hiệu cho hắn đừng nói nữa: “Từ từ, em khó chịu, anh đừng nhắc tới cái này.”
 
Lão Công Của Ta Là Cổ Nhân
Chương 263


Đều nói thai phụ kỳ quái, trước khi kiểm tra, Đỗ Khanh không biết mình mang thai, có thể ăn có thể ngủ, Tống Gia Thành hầm canh gà, dùng nồi đất hầm đủ ba giờ, trước kia một hơi cô có thể uống hết hai chén, hiện tại chỉ nghe hắn nhắc tới hai chữ canh gà cô đã có phản ứng mang thai, cũng không biết là do ảnh hưởng tâm lý hay là đã tới giai đoạn ốm nghén.

Thấy cô đang bình thường lại đột nhiên khó chịu, Tống Gia Thành vội vàng đỡ cô hỏi: “Làm sao vậy, em khó chịu ở đâu, chúng ta đi bệnh viện?”

Đỗ Khanh dựa vào trên người chồng hòa hoãn lại, lắc đầu nói: “Không có việc gì, vừa rồi trong xe có chút buồn, để em thở một chút, đợi chút em có chuyện muốn nói với cả nhà.”

Tống Gia Thành không quá tin mà hỏi lại: “Thật sự?”

Dưới cái nhìn chăm chú của Tống Gia Thành, Đỗ Khanh thiếu chút nữa nói ra chuyện mang thai, cũng may cuối cùng cô vẫn nhịn lại, cô duỗi tay đẩy lưng hắn đi về phía trước: “Thật sự, thang máy tới rồi, nhanh vào thôi, em trở về uống cốc nước sẽ không có việc gì.”

Đỗ Khanh vừa bước ra thang máy, vừa lúc gặp Cam Mạn Mai nấu xong cớm tối, đang ra ngoài vứt rác, bọn họ không mở cửa nhà, trực tiếp đi vào nhà cha mẹ đối điện.

Tống Gia Thành vừa vào cửa liền vội vàng đi rót một cốc nước ấm cho Đỗ Khanh, thấy bộ dạng vội vã của hắn, Đỗ Hùng Hoa còn cười trêu ghẹo vài tiếng, hỏi xem có phải bệnh viện của Đỗ Khanh hết nước, cho nên cô mới khát thành như vậy.

Đỗ Khanh cầm cốc nước uống từng hụm nhỏ, không chút để ý tới sự trêu ghẹo của ba mình, lúc này Cam Mạn Mai cũng đã trở lại, cô nuốt xuống ngụm nước ấm trong miệng, mới chậm rì rì duỗi tay lấy kết quả kiểm tra trong túi áo đặt lên trên bàn cơm.

“Trước khi ăn cơm, con muốn cho mọi người xem một thứ.”

Đỗ Hùng Hoa ngồi đối diện Đỗ Khanh, lúc này chỉ có hai người bọn họ ngồi trên bàn ăn, cho nên ông không nghĩ ngợi cầm tờ giấy con gái đặt trên bàn lên hỏi: “Đây là cái gì?”

Chờ Đỗ Hùng Hoa mở tờ giấy ta, lập tức liền khiếp sợ đến mức nói không nên lời.

Lấy lại tinh thần, Đỗ Hùng Hoa đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm Đỗ Khanh hỏi: “Mang…… mang thai!!! Con mang thai? Thật sự???”

“Gì!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-263.html.]

Anan

“Cái gì?”

Đỗ Hùng Hoa ném ra một quả b.o.m oanh động, Tống Gia Thành vội đặt chén đũa trong tay xuống bay đến bàn ăn, Cam Mạn Mai vội vàng đặt canh gà trong tay xuống bàn cơm.

Động tác của Cam Mạn Mai cùng Tống Gia Thành thập phần tương đồng, hai người đều mang theo vẻ mặt mờ mịt cùng khiếp sợ đi tới cạnh Đỗ Hùng Hoa.

Bọn họ phản ứng lướn như vậy làm Đỗ Khanh rất vui vẻ, đạt tới kết quả như cô mong muốn, nhìn vẻ mặt dại ra của ba người, cô bình tĩnh cúi đầu uống một ngụm nước nữa, mới nói: “Trên giấy siêu âm không phải đã ghi rõ sao ạ, ba tuần hai ngày, xác thật là có thai.”

Cam Mạn Mai là người phản ứng lại đầu tiên, bà cao hứng đến vỗ đùi: “Ai nha, thật tốt quá! Cuối cùng mẹ đã đợi được ngày này.”

Nói xong lời này, Cam Mạn Mai thấy con gái vẫn ôm cốc nước uống nước, trực tiếp cầm lấy cốc nước của cô, còn không đợi Đỗ Khanh phản ứng lại, cốc nước trong tay cô liền biến thành một chén canh gà đen.

Phía trước canh gà ở trong nồi, Đỗ Khanh còn miễn cưỡng có thể chịu đựng, chờ mở nắp nồi ra, trong tay còn bị nhét một chén sau, Đỗ Khanh thật sự chịu không nổi mùi này.

Cố tình Cam Mạn Mai còn ở một bên thúc giục: “Uống nước thì có chất gì, uống canh gà, canh gà có dinh dưỡng, hiện tại con đang ăn cho hai người, một người ăn hai người bổ, nhất định phải uống nhiều canh có thêm dinh dưỡng.”

Tống Gia Thành cùng Đỗ Hùng Hoa cũng phản ứng lại, bọn họ gắt gao mà nhìn chằm chằm hai bức ảnh trên giấy siêu âm, hận không thể nhìn xuyên tờ giấy mỏng manh này, một lòng một dạ muốn từ bức ảnh phôi thai nho nhỏ nhìn ra diện mạo của đứa trẻ.

Nếu không phải Đỗ Khanh thật sự là nhịn không nổi mùi canh gà mà vọt vào toilet nôn một phen, phỏng chừng bọn họ đều còn luyến tiếc dời mắt khỏi tấm ảnh kia.

Thấy Đỗ Khanh ngồi xổm trước bồn cầu nôn đến chếc đi sống lại, Tống Gia Thành vội vàng chạy như bay vào toilet, một bên vuốt lưng cho cô, một bên lấy nước cho cô súc miệng.

Thống thống khoái khoái nôn hết một hồi, Đỗ Khanh nhìn bát canh gà trên bàn như hồng thủy mãnh thú, nín thở vọt tới cửa, cô mới thở dài nhẹ nhõm một hơi nói: “Không được, con thật sự là chịu không nổi mùi canh gà, buổi tối con không ăn đâu, con đi về nghỉ ngơi trước.”

Tống Gia Thành cùng Cam Mạn Mai đều không có nghĩ đến chuyện Đỗ Khanh bài xích canh gà như vậy, cô chạy về nhà, bọn họ lại không thể để cô đói bụng.
 
Lão Công Của Ta Là Cổ Nhân
Chương 264


Cuối cùng Cam Mạn Mai ninh cho Đỗ Khanh một nồi cháo trắng, ninh một nồi cháo không cho thêm bất cứ thứ gì ngoài chút muối, Tống Gia Thành lo lắng chỉ uống cháo trắng không đủ dinh dưỡng, lại dùng nồi hầm cho cô một nồi yến mang từ cổ đại tới.

Đỗ Khanh ăn nửa chén cháo trắng, một chung tổ yến, còn không đợi Tống Gia Thành hoàn toàn buông tâm, chẳng được bao lâu lại chạy đến toilet nôn hết ra ngoài.

Qua lại lăn lộn rất nhiều lần, Đỗ Khanh thật sự mệt mỏi, cuối cùng cô ăn lung tung một ít trái cây, cuối cùng không nôn nữa, đầu vừa đặt xuống gối liền ngủ.

Đỗ Khanh ngủ, Tống Gia Thành hạ độ sáng di động, đi tra những điều thai phụ cần chú ý, trọng điểm chính là làm thế nào để cải thiện phản ứng nôn nghén của thai phụ.

Đối với Đỗ Khanh, phản ứng nôn nghén hiện tại chỉ mới bắt đầu, lúc sau còn có 9 tháng tới, tới cuối mang thai kỳ, ai cũng biết phụ nữ mang thai không dễ dàng, Tống Gia Thành không phải loại người chỉ biết nói vài câu quan tâm ngoài miệng, từ khi có kế hoạch muốn có con, hắn đã rất tích cực học tập các tri thức liên quan, để bản thân có thể áp dụng trong tình huống hiện tại.

Tống Gia Thành chưa bao giờ cảm thấy mang thai là chuyện của một mình Đỗ Khanh, trong lòng hắn minh bạch, từ hôm nay trở đi, mỗi một ngày về sau đều là một khảo nghiệm của đôi cha mẹ mới lên chức bọn họ……

Đỗ Khanh biết giới tính của đứa trẻ sau ba tháng đầu.

Không phải Đỗ Khanh muốn biết trước, mà khi đi siêu âm, bác sĩ vừa run tay, khiến đứa nhỏ lộ ra bộ phận kia.

Biết mình không có áo bông nhỏ tri kỷ, Tống Gia Thành chỉ suy sút trong chốc lát, liền lên tinh thần chui vào thư phòng quy hoạch tương lai của đứa nhỏ.

Hành vi của Tống Gia Thành trong mắt Đỗ Khanh là hoàn toàn không cần thiết, tuy rằng nói như vậy hơi tục khí, nhưng cô thật sự không có quá nhiều kỳ vọng với con mình, cô thật sự không để bụng chuyện về sau hắn có thể làm được chuyện gì to tát hay không.

Đỗ Khanh ở khoa sản thời gian dài, thấy không ít đủ loại bi kịch, cho nên hiện tại cô chỉ hy vọng đứa nhỏ phát triển bình thường, khỏe mạnh đi vào thế giới này, sau đó vui vẻ hạnh phúc sống cả đời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-264-phien-ngoai-3.html.]

Sau khi mang thai, Đỗ Khanh cơ hồ không thể ăn nổi một bữa cơm hẳn hoi, sau ba tháng, phản ứng nôn nghén mới dần dần biến mất.

Anan

Đỗ Khanh là bác sĩ, rất nhiều phương diện đều chú ý hơn những người khác.

Đầu tiên Đỗ Khanh không tán thành với thực đơn đại bổ của Cam Mạn Mai và Tần thị, cho nên trong thời gian mang thai, cô không cố tình thay đổi thói quen ăn uống của mình.

Canh hầm của Cam Mạn Mai và Tần thị nấu cho cô, Đỗ Khanh cũng là xin miễn thứ cho kẻ bất tài, bình thường trừ bỏ ăn uống cơ bản, cô chỉ thay đổi là ăn thêm một ít trái cây mỗi ngày.

Thai phụ khác lo lắng cuối thai kỳ thì đường m.á.u sẽ cao, cho nên không dám ăn quá nhiều đồ ngọt, bất quá Đỗ Khanh vốn hay bị tuột huyết áp, mang thai thì càng cần bổ sung thêm đường huyết, mới có thể bảo đảm bản thân không bởi vì đường m.á.u thấp mà không khoẻ.

Đỗ Khanh cũng không giấu giới tính của đứa nhỏ với Tần thị bọn họ, siêu âm màu 4D lại lần nữa xác định giới tính của đứa nhỏ, cô và Tống Gia Thành liền đem tin tức này nói cho cha mẹ hắn.

Đối với Tần thị bọn họ, đây tất nhiên là một tin tức rất tốt, tuy rằng Thái Y Viện cũng có ngự y có thể chỉ dựa vào bắt mạch là có thể khám ra giới tính hài tử, nhưng bọn họ phỏng chừng là cân nhắc tới cảm thụ của con dâu, vẫn luôn không cho người tới xem, hiện giờ thông qua khoa học hiện đại xác định giới tính hài tử, bọn họ tự nhiên vô cùng cao hứng.

Đỗ Khanh mang ảnh chụp 4D về cho Tần thị bọn họ xem, trừ bỏ cảm thán kỹ thuật khoa học hiện đại thật sự quá cao siêu, trẻ con trong bụng hài cũng có thể nhìn rõ ràng, hai vợ chồng già lại không khỏi lo lắng về sau đại tôn tử không thể ở lại cổ đại làm bạn với bọn họ thì làm sao bây giờ.

Đỗ Khanh bọn họ chỉ có thể mang theo vật chếc xuyên qua, đứa nhỏ này rốt cuộc có thể đi theo bọn họ xuyên qua hay không, đây trở thành một chuyện không xác định.

Đứa nhỏ này nếu sinh ở hiện đại, lại không thể đi theo cha mẹ xuyên qua, Tần thị bọn họ chẳng phải tới gặp mặt cháu cũng không được hay sao.

Tưởng tượng đến chuyện này, Tần thị cùng Tống Quốc công liền vui vẻ không nổi.

Vấn đề này Đỗ Khanh cũng đã lén lút thương lượng với cha mẹ mình, suy nghĩ của Cam Mạn Mai bọn họ là —— tuy rằng nói như vậy quả thực có chút xin lỗi thông gia ở cổ đại, nhưng đứa nhỏ này nhất định phải sinh ở hiện đại.
 
Lão Công Của Ta Là Cổ Nhân
Chương 265


Trình độ chữa bệnh ở cổ đại lạc hậu như vậy, nếu Đỗ Khanh sinh con ở cổ đại, đó chính là đánh cuộc cả sinh mệnh, lại nói cổ đại và hiện đại có sự chênh lệch về giáo dục, trình độ sinh hoạt, từng chuyện, từng vấn đề, tất cả đều chứng minh sinh con ở hiện đại mới là lựa chọn tốt nhất.

Ở cổ đại mà có thiên tai thì rất khổ, thường thường còn phải đánh giặc, Cam Mạn Mai tưởng tượng đến chuyện cháu ngoại ở cổ đại sẽ phải đối mặt với những chuyện này liền sốt ruột, đều nhịn không được muốn bắt đầu thở ngắn than dài.

Bởi vì vấn đề này, toàn bộ thời gian mang thai của Đỗ Khanh đều nặng nề như bị tảng đá lớn đè lên, tuy rằng Tống Gia Thành đã tỏ vẻ ủng hộ cô sinh con ở hiện đại, nhưng mỗi lần cô về cổ đại nhìn bộ dạng rầu rĩ không vui của cha mẹ chồng, liền cảm thấy thập phần băn khoăn.

Dù cho băn khoăn, Đỗ Khanh vẫn là không muốn thỏa hiệp, cổ đại so sánh với hiện đại, không hề nghi ngờ chọn hiện đại mới an ổn hơn, hiện tại bệnh viện đã chậm rãi có chút lợi nhuận, Tống Gia Thành ở trong giới thi họa cũng càng ngày càng có danh tiếng, giá cả tác phẩm cũng càng ngày càng cao, đứa bé sinh ở hiện đại, vừa sinh ra chính là phú nhị đại, hà tất phải đi cổ đại chịu khổ?

Đỗ Khanh thật ra không lo vấn đề ăn mặc của con ở cổ đại, cô chỉ lo ở Khánh triều phải đi đánh giặc, phía trước Tống Gia Thành cũng nói, Khánh triều cũng có lục đục với các quốc gia xung quanh, cô thật sự là không muốn con mình phải sinh hoạt trong một địa phương nguy hiểm như vậy.

Cuối cùng vẫn là Tống Gia Thành đủ quyết đoán, đánh nhịp quyết định sinh con ở hiện đại, hắn làm cha đã nói như vậy, dù Tần thị bọn họ không cao hứng cũng chỉ có thể tự mình tiêu hóa.

Bất quá Tống Gia Thành cũng nói, đứa bé đầu tiên sẽ sinh ở hiện đại, nếu đứa bé có thể đi xuyên theo bọn họ chính là kết quả tốt nhất, nếu thằng bé không thể xuyên theo, hắn cùng Đỗ Khanh nhất định sẽ sinh một đứa nhỏ khác ở cổ đại kế thừa gia nghiệp.

Kết quả này tuy rằng không hoàn mỹ, nhưng y theo tình huống trước mắt, cũng chỉ có một biện pháp có thể làm làm Tần thị bọn họ vừa lòng.

Đỗ Khanh mang thai, Cam Mạn Mai liền bắt đầu kế hoạch muốn nghỉ hưu trước để ở nhà chăm sóc cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-265-phien-ngoai-4.html.]

Đỗ Khanh còn muốn xử lý công việc ở bệnh viện, khẳng định không thể một mình chăm sóc con, hiện tại tin tức bảo mẫu ngược đãi trẻ con, người già nhiều như vậy, bọn họ cũng không yên tâm để người ngoài trông đứa nhỏ, cho nên Cam Mạn Mai nguyện ý về hưu sớm để giúp cô chăm con.

Đỗ Khanh viện trưởng bệnh viện phụ sản, tự nhiên sẽ không bạc đãi chính mình, trước ngày dự sinh cả tuần cô đã ở trong phòng bệnh VIP tốt nhất trong bệnh viện.

Đứa nhỏ đã biểu hiện ra tính tình nghịch ngợm của mình ngay khi còn đang trong bụng mẹ, thời kỳ đầu mang thai đã lăn lộn làm Đỗ Khanh ăn không vô ngủ không yên, thời kỳ cuối mang thai lại chơi cuống rốn của mình tới vui vẻ, vừa không chú ý liền tự quấn cuống rốn lên cổ mình hai vòng.

Kiểm tra tình huống của đứa nhỏ, Đỗ Khanh liền tiến vào trạng thái thận trọng, một tháng cuối cùng cô cũng không dám ngủ quá sâu, buổi tối luôn bừng tỉnh rất nhiều lần, tỉnh dậy cô sẽ luôn chịu đựng đến khi cảm nhận được thai động mới có thể yên tâm híp mắt ngủ một lát.

Cuống rốn quấn cổ là hiện tượng thường thấy, Đỗ Khanh làm một bác sĩ, khi trấn an người bệnh còn có thể bình thường, đến phiên chính mình lại bình tĩnh không được, mỗi ngày cô đều sẽ nâng bụng tập yoga cho thai phụ trong chốc lát, chính là hy vọng có thể làm đứa nhỏ trong bụng sẽ nương theo động tác của cô mà cởi được cuống rốn.

Nhưng chiêu này không có tác dụng với thằng nhóc nghịch ngợm này, bởi vì khi Đỗ Khanh đi siêu âm lại, thằng bé chẳng những không cởi cuống rốn ra, ngược lại còn quấn thêm một vòng.

Cuống rốn vòng cổ ba vòng, cách ngày dự sinh cũng không còn mấy ngày, Đỗ Khanh biết kết quả khám thai, người còn nằm trên giường khám bệnh, coi như rất quyết đoán lấy ra di động an bài bác sĩ phẫu thuật cho chính mình.

Tuy rằng Đỗ Khanh cũng rất muốn đẻ thường, bất quá tình huống hiện tại, đẻ thường vô cùng nguy hiểm, nói không chừng khi sinh đứa nhỏ bởi vì cuống rốn quấn cổ mà hít thở không thông, thay vì mấy ngày kế tiếp tiếp tục lo lắng không yên chờ thằng bé đi ra, còn không bằng trực tiếp sinh mổ.

Anan

Chuyện sau là đương nhiên, Tống Gia Thành cùng Cam Mạn Mai bọn họ nhận được điện thoại liền thu thập đồ vật tới bệnh viện.

Người phẫu thuật cho Đỗ Khanh chính là bác sĩ cô tốn một số tiền lớn để mời từ thủ đô về, phẫu thuật khó khăn lắm chỉ dùng một giờ, cô vẫn luôn giữ tỉnh táo tới lúc y tá ôm đứa nhỏ đặt lên n.g.ự.c cô, cô mới mơ mơ màng màng ngủ đi.
 
Lão Công Của Ta Là Cổ Nhân
Chương 266


Nền tảng sức khỏe của Đỗ Khanh không quá tốt, sau khi sinh mổ nhiều ít vẫn bị ảnh hưởng, cô ở lại bệnh viện mấy ngày như bị đi đày, dù cô là viện trưởng, động tới d.a.o kéo, chảy m.á.u cũng đau đến mức cô đổ một thân mồ hôi lạnh.

Thấy cô chịu khổ, Tống Gia Thành đau lòng không thôi, liên mồm nói không cần áo bông nhỏ, không muốn cô chịu đau nữa.

Còn vấn đề Quốc công phủ, không ai kế thừa thì không ai kế thừa đi.

Có thể nghe được Tống Gia Thành nói ra câu này, tất nhiên trong lòng Đỗ Khanh rất cao hứng, bất quá có sinh đứa thứ hai hay không là chuyện mà hắn không một mình quyết định được, tuy rằng hiện tại cũng vì đau đớn cô cũng không muốn sinh thêm, nhưng chuyện sinh con, phụ nữ đều là lành sẹo quên đau, nói không chừng chờ thằng nhóc nghịch ngợm này lớn một chút cô lại muốn sinh thêm thì sao?

Buổi tối đầu tiên sau khi xuất viện, giường gỗ liền cho Đỗ Khanh bọn họ một kinh hỉ, bởi vì lúc trước bọn họ chưa từng thành công mang những người khác xuyên qua, cho nên bọn họ đều chấp nhận chuyện con trai không thể xuyên qua, cho nên cũng không có nghĩ nhiều.

Trời mới biết sau một giấc ngủ dậy, Đỗ Khanh phát hiện một nhà ba người đều xuyên qua, không thể tin vào hai mắt của mình.

Tuy rằng không biết rốt cuộc giường gỗ đã xảy ra vấn đề gì, nhưng dù sao con trai có thể xuyên qua cùng bọn họ chính là một chuyện tốt.

Bởi vì Tống Gia Thành cùng Đỗ Khanh mang theo con trai đột nhiên xuyên về, Tần thị cùng Tống Hải bọn họ không thể không tiêu tốn rất nhiều công phu để tạo chứng cớ, xóa giấu vết cho bọn họ, bất quá mọi người đều vui vẻ.

Lúc sau Đỗ Khanh còn phát hiện khi có con trai, chỉ cần một người là cô hoặc Tống Gia Thành cũng có xuyên qua cùng con.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-266-phien-ngoai-5.html.]

Đây là chuyện bọn họ phát hiện vào tiệc một trăm ngày của tiểu Khoai Tây, một trăm ngày của trưởng tôn Quốc công phủ, quản sự tổ chức tiệc cơ động ba ngày liền, chuẩn bị đầy đủ rượu và đồ ăn, ở bên ngoài Quốc công phủ bày một trăm bàn, Tần thị các nàng vì tích phúc cho tôn tử, tiệc cơ động trăm ngày hôm nay không câu nệ là đại quan quý nhân hay là bần dân khất cái, chỉ cần bọn họ thành tâm chúc phúc tiểu thiếu gia, liền có thể ngồi xuống bàn tiệc.

Hôm nay Tống Gia Thành uống hơi nhiều, sợ mùi rượu làm tiểu Khoai Tây ngạt thở, cho nên thập phần tự giác ngủ trên sạp cạnh giường gỗ, sau giấc ngủ này lại xảy ra chuyện!

Sáng sớm hôm sau Tống Gia Thành mở mắt, vợ và con trai đêm qua ngủ trên giường gỗ đã biến mất, cũng vào lúc này, Đỗ Khanh bọn họ mới phát hiện về sau hai người bọn họ không cần trói định với nhau.

Chỉ cần có hai trong ba người nhà bọn họ nằm trên giường gỗ là có thể xuyên qua.

Sau khi phát hiện chuyện này, Tống Gia Thành là người vui mừng nhất, về sau Đỗ Khanh không cần mặc kệ bệnh viện miễn cưỡng cùng hắn về cổ đại, có tiểu Khoai Tây, chỉ cần hắn có thời gian, là có thể mang theo con trai về cổ đại để cha mẹ hưởng thụ cảm giác ngậm kẹo đùa cháu.

Từ hôm nay, tiểu Khoai Tây bắt đầu cuộc sống bôn ba giữa cổ đại, hiện đại của mình.

Anan

Đứa nhỏ này xác thật không phải là một dứa nhỏ bớt lo, từ nhỏ đã biểu hiện bản tính tiểu bá vương của mình, Tần thị cùng Cam Mạn Mai vô cùng cưng chiều hắn, nếu không phải Đỗ Khanh kịp thời phát hiện vấn đề, biến bản thân thành nghiêm mẫu, tiểu Khoai Tây ở trong nhà khẳng định sẽ thành một đứa nhóc vô pháp vô thiên ai không sợ gì hết.

Tiểu Khoai Tây sinh ra làm Đỗ Khanh cảm thấy thời gian thật sự quá mau, mặc kệ cô bận rộn cái gì, đứa nhỏ này đều đang lớn lên từng ngày.

Ở hiện đại, tuy rằng có Cam Mạn Mai giúp đỡ chiếu cố, nhưng chuyện nuôi dậy con vẫn làm Đỗ Khanh cảm thấy thập phần mỏi mệt, thật vất vả chờ đến khi tiểu Khoai Tây tới tuổi đi nhà trẻ, cô và Tống Gia Thành chân trước mới vừa đưa con vào nhà trẻ, ngày hôm sau bọn họ liền nhận được điện thoại từ giáo viên, để bọn họ tới một chuyến.

Hôm nay Tống Gia Thành vừa lúc có chuyện ra cửa, cho nên Đỗ Khanh một mình tới nhà trẻ.
 
Lão Công Của Ta Là Cổ Nhân
Chương 267


Từ nhỏ Đỗ Khanh đã làm con ngoan trò giỏi, chưa từng bị giáo viên gọi phụ huynh tới trường,con trai cô ngày đầu tới nhà trẻ đã bị gọi phụ huynh tới, cô thật sự không biết đứa nhỏ này rốt cuộc giống ai.

Cố tình Tống Gia Thành không tới nhà trẻ, lại gọi điện thoại tới, tuy rằng Đỗ Khanh cũng biết hắn đang lo lắng tiểu Khoai Tây gặp rắc rối ở nhà trẻ, nhưng nghe giáo viên nói hết mọi chuyện, hắn vừa lúc lại gọi điện thoại lại đây, cô vẫn nhịn không được rít gào một trận với điện thoại: “Gọi gì mà gọi, quan tâm con trai anh thế sao anh không tự tới? Con trai anh rất có tiền đồ, anh biết hôm nay giáo viên nói gì với em không?”

Nghe ra bà xã rất tức giận, ngữ khí của Tống Gia Thành lkhông khỏi thấp đi vài phần: “Giáo viên nói cái gì? Tống Nguyên Minh làm cái gì? Có phải nó đánh nhau với bạn học hay không? Em đừng vội, cũng đừng tức giận, đợi chút nó trở về anh sẽ thu thập nó.”

Nghe Tống Gia Thành nói, Đỗ Khanh không khỏi cười lạnh hai tiếng: “Đánh nhau? Nếu nó đánh nhau thì em cũng không thèm nói cái gì, anh biết không? Ngày đầu tiên con trai anh tới nhà trẻ, đã biết tán gái, hắn đưa ngọc bài trên cổ cho cô bé nhà người ta, nói đây là sính lễ.”

“Cô bé kia cũng nhận, đêm qua về nhà còn kể với ba mẹ, ba cô bé này lại chuyên buôn bán trang sức châu báu, vừa thấy miếng ngọc này liền vô cùng sợ hãi, sáng sớm liền chạy tới nhà trẻ để liên hệ chúng ta.”

Mặt ngọc trên cổ Tống Nguyên Minh là do Tống Mẫn Lan đưa cho hắn từ năm ngoái, đây là hi thế dương chi ngọc do nước chư hầu tiến cống, thợ thủ công trong cung tổng cộng điêu dược bốn khối ngọc bội, Tống Mẫn Lan cho con mình, dư lại một khối liền cho hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-267-phien-ngoai-6.html.]

Đồ vật trân quý như vậy, tên nhóc nghịch ngợm Tống Nguyên Minh này nói đưa liền đưa, chỉ như vậy thì Đỗ Khanh cũng không đến mức quá tức giận, nhưng nó mới ba tuổi, sao có thể làm ra chuyện đưa đồ cho bé gái nhà ngươi ta, còn nói là sính lễ chứ?

Từ nhà trẻ đi ra, Đỗ Khanh mới có cơ hội gọi điện cho Tống Gia Thành nói kỹ càng sự tình hôm nay: “Vừa rồi hiệu trưởng cứ luôn nói mãi, về sau đưa trẻ con tới nhà trẻ, không được cho đứa trẻ mang trang sức hay vật phẩm có giá trị cao, nếu làm mất thì bọn họ không thể phụ trách, còn có ba của cô bé kia, anh không biết thì thôi, vừa rồi khi hắn trả ngọc bội ánh mắt nhìn em rất khiển trách, con gái nhà người ta mới tới nhà trẻ, đã bị con trai anh nhớ thương rồi, về sau nhà người ta còn có thể yên tâm sao?”

Nhớ đến ánh mắt không tán đồng của hiệu trưởng và vị phụ huynh ở trong văn phòng vừa rồi, Đỗ Khanh cảm thấy da mặt mình vẫn còn nóng, cô tức giận bồi thêm một câu với Tống Gia Thành: “Dù sao em mặc kệ, về sau Tống Nguyên Minhcòn bị gọi phụ huynh tới, em không đến nữa, tự anh đi mà giải quyết.”

Nói xong, Đỗ Khanh liền nổi giận đùng đùng cúp điện thoại, Tống Gia Thành ở bên này cầm di động sửng sốt một hồi lâu, người bên cạnh còn hỏi hắn suy nghĩ cái gì, sao vừa ngeh một cuộc điện thoại lliền thất thần mãi, hắn trầm mặc một lúc lâu, thần sắc quái dị nói: “Không có gì, tôi chỉ đang cân nhắc nên chuẩn bị gì cho con trai cưới vợ.”

Bệnh viện Đỗ Khanh nhiều việc, cho nên bình thường thời gian Tống Gia Thành ở cùng con nhiều hơn một chút, ngày hôm qua là ngày đầu tiên Tống Nguyên Minh đi nhà trẻ, khi hắn đi đón con cũng cẩn thận hỏi qua, lúc ấy Tống Nguyên Minh còn đỏ mặt nói ngồi cùng bàn với một cô bé rất xinh xắn, hình như kêu Nhuỵ Nhuỵ? Cũng có lẽ là Nhuế Nhuế? Lúc ấy hắn cũng không có nghĩ nhiều, biết con trai tặng ngọc bội nó thích nhất làm sính lễ, hắn không thể không nghĩ nhiều.

Anan

Nghe Tống Gia Thành nói xong, người bên cạnh ngẩn người, nếu nhớ không lầm, con trai của tiểu Tống mới vừa tròn ba tuổi mấy ngày hôm trước? Lúc trước vẫn luôn nghe nói tỉ lệ nam nữ hiện tại đang chệnh lệnh rất lớn, chẳng lẽ vào lúc hắn không biết, sự cạnh tranh đã lớn như vậy?
 
Back
Top Bottom